1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1728: Chu Hoa Bằng

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1728: Chu Hoa Bằng

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1728: Chu Hoa Bằng (Hạ)

Sở Mộ cũng không để ý đến hắn. Vừa rồi khi sử dụng Cuồng Phong Khoái Kiếm vào trong thực chiến, hắn lại có lĩnh ngộ. Tu luyện đơn thuần, trước sau vẫn có hạn. Chỉ có thông qua chiến đấu chân chính, mới có thể nâng cao tốt hơn.

Nắm được một tia cảm ngộ này, Sở Mộ lại một lần nữa xuất kiếm, luyện Cuồng Phong Khoái Kiếm.

Tất cả những gì đã phát sinh vừa rồi, đều bị lão già mặc áo bào màu xám phía xa kia nhìn thấy. Cặp mắt vô thần của hắn chợt hiện lên một tia tinh quang, nhưng ngay sau đó liền ảm đạm xuống.

– Ngộ tính hơn người. Còn có thể chiến đấu vượt cấp. Thật sự là không tệ. Nhưng còn chưa đủ…

– Nếu như có thể…

Hắn vừa lấy âm thanh mà chỉ có mình nghe được nói, vừa xoay người muốn đi trở lại trong sơn động của bản thân. Nhưng nghĩ đến cái gì đó, hắn lại xoay người quay lại, nhìn Sở Mộ.

Cuồng Phong Khoái Kiếm, cuồng phong rít gào.

– Ngươi nói một Kiếm Vương tam tinh, thi triển ra Cuồng Phong Khoái Kiếm Nhân cấp cấp thấp, chỉ dùng một chiêu đánh bại ngươi?

Trong một sơn động, có một nam tử trung niên cũng không cao lớn ngồi ở chủ vị. Hai mắt hắn bắn ra hàn quang giống như điện lạnh. Toàn thân phát ra khí tức rét lạnh, khiến người ta run rẩy.

– Vâng… Chu lão đại. Ta tuyệt đối không nói sai một điểm nào.

Người đang nói cẩn thận từng li từng tí, chính là Kiếm Vương tứ tinh bị Sở Mộ đánh bại kia.

Ngoài ra, bên cạnh vẫn có mấy kiếm giả khác.

– Có thú vị.

Chu Hoa Bằng cười hắc hắc.

– Đại ca, ta sẽ đi gặp hắn.

Một Kiếm Vương bên cạnh mở miệng nói. Thần sắc hắn lạnh lùng nghiêm túc, khiến người ta có một cảm giác giống như nham thạch.

– Được. Lấy thực lực Kiếm Vương ngũ tinh của ngươi, bắt lấy hắn cũng không khó lắm.

Chu Hoa Bằng nói.

Vút vút vút.

Mười sáu kiếm được chặt chém ra chỉ trong một hơi thở. Cuồng phong rít gào, uy thế cường đại.

Một lần thực chiến, mang đến cho Sở Mộ đột phá cực lớn. Khiến cho Cuồng Phong Khoái Kiếm của hắn từ một hơi thở mười lăm kiếm đạt được trình độ một hơi thở mười sáu kiếm. Mỗi một kiếm xuất hiện thêm, uy lực càng mạnh mẽ hơn vài phần.

Một tiếng động vang lên. Có bóng người rơi xuống đất, giống như một tảng đá lớn đập trên mặt đất, khiến cho mặt đất rung lên.

– Kiếm Vương tam tinh, sẽ cho ngươi một cơ hội. Nộp lên 60 hạt Nguyên Đan hạ phẩm, bằng không đừng trách ta không khách khí.

Kiếm Vương ngũ tinh giống như nham thạch kia nhìn về phía Sở Mộ quát lớn, khí thế ép người, nghiền ép nặng nề.

– Kiếm Vương ngũ tinh.

Ánh mắt Sở Mộ nhất thời sáng lên. Cuồng Phong Khoái Kiếm vừa đột phá, lại có một đối thủ càng cường đại hơn tới. Ý chí chiến đấu dâng trào trong lòng hắn.

Trên người Sở Mộ dâng lên ý chí chiến đấu. Điều này khiến cho Kiếm Vương ngũ tinh ngẩn người ra. Chợt trên mặt hắn thoáng lộ ra một ý cười đầy lạnh lùng tàn khốc. Thanh kiếm rộng bản đã được rút ra khỏi vỏ, mang theo một âm thanh quái dị tối nghĩa. Toàn thân thanh kiếm rộng bản này có màu xám trắng, giống như nham thạch được đánh bóng.

Khí thế phong phú đường hoàng. Hắn xuất kiếm. Trong mắt Sở Mộ, kiếm của đối phương dường như biến thành một tảng đá chuyển động, đánh thẳng tới.

Những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên bên tai, giống như bên trong lối đi xuất hiện quả cầu bằng đá cực lớn, nhanh chóng lăn đến. Theo Kiếm Vương ngũ tinh này không ngừng xuất kiếm, quả cầu chuyển động hình như càng lúc càng lớn càng lúc càng nặng. Khí thế đáng sợ trùng kích nghiền ép tới, khiến cho Sở Mộ sinh ra một cảm giác. Một khi bị đánh trúng sẽ là kết quả gân cốt bị bẻ gẫy.

Hít sâu một hơi, ở trong tròng mắt bắn ra điện lạnh. Khí tức ngưng tụ. Khí thế bạo phát. Gió thổi tập kích qua. Kiếm vung lên chém ra.

Trong nháy mắt, mười sáu kiếm đồng thời chém ra, hóa thành cuồng phong rít gào thổi tới. Cát bay đá chạy. Tất cả đều đánh vào trên tảng đá lớn đang chuyển động này, phát ra những tiếng rắc rắc vỡ vụn.

Kiếm pháp được Kiếm Vương ngũ tinh này thi triển ra, phẩm cấp rõ ràng cao hơn Cuồng Phong Khoái Kiếm. Lực lượng vô cùng cường đại, trầm mà phong phú, nghiền ép đến. Sắc mặt Sở Mộ trở nên trang nghiêm. Kiếm hơi dừng lại một chút. Cuồng phong nghiền nát. Sở Mộ lại một lần nữa xuất kiếm. Một hơi thở mười sáu kiếm. Cuồng phong rít gào lại xuất hiện.

Ầm ầm.Nguồn truyện audio

Hình như có thứ gì bị nghiền nát. Có thể kiếm khí gió bão tàn sát bừa bãi cuốn ra tám phương. Mặt đất phá ra một cái hố lớn. Xung quanh lộ vẻ vô số vết kiếm sâu đạt tới ba tấc, giăng đầy khắp nơi.

Liên tục bạo phát, thi triển ra ba lần Cuồng Phong Khoái Kiếm. Mỗi lần mười sáu kiếm, vừa vặn ngăn cản công kích đá lăn của đối phương.

Cuồng Phong Khoái Kiếm chú ý chính là nhanh. Đối với khí lực có yêu cầu nhất định. Liên tục ba lần bạo phát, nếu không phải Sở Mộ có khí lực mạnh mẽ, tuyệt đối không có cách nào chịu đựng được.

Hiển khiến Kiếm Vương ngũ tinh không ngờ được kết quả này. Trên mặt hắn hiện lên thần sắc ngạc nhiên, chợt biến thành lạnh lùng tàn khốc. Hắn lại một lần nữa xuất kiếm. Vẫn là từng kiếm từng kiếm vung lên chém ra. Lần này, cũng không phải một tảng đá chuyển động nữa. Mỗi một kiếm dường như hóa thành một khối đá chuyển động, bao nhiêu kiếm có bao nhiêu khối.

Mặt đất dường như đang chấn động.

Trong những tiếng ầm ầm ầm vang vọng, Sở Mộ nhìnthấy được hơn mười tảng đá cao tối thiểu chừng một người lần lượt lăn đến. Tốc độ mỗi khối đá đều đạt được gấp vài lần vận tốc âm thanh. Thanh thế kinh người, vô cùng đáng sợ, khiến cho sắc mặt Sở Mộ biến đổi.

Sở Mộ sẽ không đứng ngây tại chỗ cứng rắn đỡ lấy công kích của đối phương, bước chân di chuyển rất nhanh. Thân hình hắn lóe lên. Nhưng chỉ thấy Kiếm Vương ngũ tinh chém ra từng kiếm cũng theo phương hướng khắc tượng, khối đá lăn tới đều đồng thời nhắm ngay Sở Mộ.

Bởi vì khối đá lăn tới, đã tạo ra những vết mờ trên mặt đất.

Hai mắt Sở Mộ nheo lại. Tinh quang lưu chuyển, nắm bắt quỹ tích của mỗi khối đá lăn tới. Hắn từng bước tiến về phía trước, thân hình xuyên qua những tảng đá đang lăn, bay nhanh tới gần Kiếm Vương ngũ tinh. Khí thế của hắn trở nên hung bạo, xuất kiếm.

Cuồng Phong Khoái Kiếm!

Lúc này Kiếm Vương ngũ tinh thu kiếm vung lên, tạo ra một bức tường đá kín không kẽ ở ở ngay trước người.

Thu được cơ hội tiến công, Sở Mộ cuồng bạo trong nháy mắt. Hắn lần thứ hai thi triển Cuồng Phong Khoái Kiếm. Lại là mười sáu kiếm hóa thành cuồng phong công kích tới. Tuy rằng lại bị ngăn cản, nhưng lại làm cho đối phương không có cơ hội phản kích. Hắn lần thứ ba bạo phát.

Cố kìm nén bắp thịt đang run rẩy, Sở Mộ bạo phát lần thứ tư. Lần này là mười bảy kiếm!

Chương 1729: Kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai (Thượng)

Dưới tình huống mười sáu kiếm là cực hạn bình thường, mười bảy kiếm lại là bạo phát. Thêm một kiếm, uy lực cường thịnh hơn vài phần, tăng thêm mấy phần uy lực. Thật giống như cọng rơm cuối cùng ép ngã con lạc đà, đánh tan phòng ngự của Kiếm Vương ngũ tinh. Một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái. Một kiếm vút ra, chém ở trên ngực của Kiếm Vương ngũ tinh, lực chấn địa bạo phát.

Ầm một tiếng. Lực chấn địa mạnh mẽ, trực tiếp khiến trường bào trên người Kiếm Vương ngũ tinh nổ tung nghiền nát, lộ ra nội giáp. Tuy rằng bị giảm hơn phân nửa lực lượng, vẫn có non nửa lực lượng xuyên qua nội giáp chấn động, đánh vào trên ngực. Xương ngực hình như bị bẻ gẫy. Nội tạng bị chấn thương. Thân hình nặng nề bay ngược ra. Trong miệng phun ra máu tươi.

Nội tạng chấn thương, xương ngực đau đớn. Chiến lực suy yếu. Tiếp tục chiến đấu, sẽ càng thêm chật vật. Kiếm Vương ngũ tinh này đứng dậy, liếc ngang qua Sở Mộ, xoay người nhanh chóng rời đi.

Sở Mộ cũng thở phào nhẹ nhõm. Kiếm pháp của đối phương cao minh hơn Cuồng Phong Khoái Kiếm rất nhiều, uy lực cũng càng cường đại hơn. Ở trên phương diện Kiếm nguyên, mình không nhận được ưu thế gì. Cũng may nhờ thiên phú chiến đấu thắng tốt hơn đối phương, khí lực cũng cường đại hơn so với đối phương. Nhưng cho dù nhờ như vậy, hắn cũng gần như dốc toàn lực mới đánh bại được đối phương.

Kiếm pháp đó là kiếm thuật thăng hoa, là tập trung giữa kiếm kỹ cùng kiếm bí tạo thành. Nếu tu luyện kiếm pháp, Sở Mộ không muốn lại lấy kiếm kỹ để chiến đấu. Bởi vì ở trên phương diện tính thực dụng và sự linh hoạt, các loại kiếm kỹ hắn nắm giữ, quả thực không dùng tốt giống như Cuồng Phong Khoái Kiếm.

Đáng tiếc, Cuồng Phong Khoái Kiếm chung quy chỉ là Nhân cấp cấp thấp. Dù hắn lại tu luyện thế nào đi nữa, trước sau vẫn có hạn. Nếu như có thể nhận ra được kiếm pháp cao cấp hơn…

Sở Mộ vứt bỏ ý niệm này. Bởi vì hắn biết rất khó có được điều này.

– Người này chắc hẳn không phải là Chu Hoa Bằng, thực lực lại mạnh như vậy. Nếu như Chu Hoa Bằng tự mình xuất thủ…

Ngay thời khắc trong lòng Sở Mộ đang có một chút lo lắng, lão già mặc áo bào màu xám lại bước tới. Hắn từng bước tiến về phía trước. Đó là ba trượng. Không bao lâu, hắn liền đi tới trước mặt Sở Mộ.

– Kiếm Vương nhị tinh…

Sở Mộ hiện lên một tia kinh ngạc. Khí tức lão già này phát ra, chính là Tạo Hóa nhị trọng thiên. Nhưng nhìn thủ đoạn hắn đi tới, lại không giống bình thường. Chung quy cho hắn một loại cảm giác có chút thần bí.

– Kiếm Vương tứ tinh ngươi đánh bại kia sử dụng kiếm pháp, tên là kiếm pháp Bôn Lôi. Đó là kiếm pháp Nhân cấp trung giai. Kiếm Vương ngũ tinh ngươi vừa đánh bại kia sử dụng kiếm pháp, tên là kiếm pháp Đá Lăn Cuồn Cuộn, là kiếm pháp Nhân cấp cao giai.

Hai mắt lão già mặc áo bào màu xám vô thần vẩn đục tập trung vào trên mặt Sở Mộ, giọng khàn khàn, giống như tự nói với chính mình.

– Hai người bọn họ, cũng chỉ là chó săn của Chu Hoa Bằng.

– Chu Hoa Bằng là Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong. Hiện nay, trên đảo Ác Long này, hắn ngoại trừ là người Ác Long Tinh Đạo có tu vi cao nhất ra, tu luyện chính là kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn. Tuy rằng ngươi có thiên phú hơn người, chiến lực mạnh mẽ. Nhưng khi đối mặtvới Chu Hoa Bằng, chưa chắc đã là đối thủ của hắn.

– Theo tiền bối thấy, ta nên ứng phó như thế nào?

Sở Mộ hỏi ngược lại. Lão già này thoạt nhìn tu vi thấp hơn so với mình, lại cho Sở Mộ một loại cảm giác thần bí. Sở Mộ cũng hoàn toàn không keo kiệt gọi một tiếng tiền bối.

– Cho ngươi.

Lão già tiện tay vung lên, ném ra một vật, bắn về phía Sở Mộ. Sở Mộ dùng một kiếm đón lấy vật kia. Vật kia liền vững vàng rơi vào trên thân kiếm. Đó là một quyển sách.

– Cố gắng tu luyện. Luyện thành, sẽ có thực lực đối phó với Chu Hoa Bằng.

Lão già xoay người lại, một lần nữa bước ra. Một bước ba trượng nhanh chóng rời xa. Đồng thời âm thanh nhẹ nhàng thốt ra.

– Xin hỏi tiền bối xưng hô như thế nào?

Sở Mộ vội vàng hỏi.

– Chờ ngươi có thể đánh bại Chu Hoa Bằng, lại tới tìm ta.

Lão già nói xong, bóng người đã ở phía xa, tiến vào sơn động của mình!

– Có đủ thần bí.

Sở Mộ thì thầm nói một câu. Thân kiếm rung lên. Quyển sách này rơi vào trong tay hắn. Trên sách có sáu chữ, rõ ràng là viết lên sách. Chữ viết vẫn tính là tinh tế, đen bóng. Dường như được sử dụng một loại giống như mực than viết lên.

– Kiếm pháp Kinh Đào…

Lão già nói, luyện thành môn kiếm pháp này, có thực lực đối phó với Chu Hoa Bằng. Nói như thế, môn kiếm pháp này chẳng phải là kiếm pháp cao cấp sao?

Mang theo một tia nghi ngờ, Sở Mộ cầm quyển sách xoay người đi vào bên trong sơn động của mình. Xung quanh mặt đất bên ngoài đầy những vết tích. Đó là do chiến đấu trước đó đưa tới.

Mà trận chiến đấu vừa rồi cũng bị không ít Kiếm Vương ở phía xa quan sát. Khi nhìn thấy Sở Mộ không ngờ đánh bại hai đại tướng dưới trướng của Chu Hoa Bằng, mỗi người đều khiếp sợ không thôi. Nhưng không có ai tới chỗ Sở Mộ lấy lòng. Nguyên nhân rất đơn giản, còn có một Chu Hoa Bằng càng lợi hại hơn càng khó dây dưa hơn.

– Ngay cả ngươi cũng thất bại sao?

Thần sắc Chu Hoa Bằng đại biến, Kiếm Vương ngũ tinh giống như nham thạch này lại là một trong hai đại tướng dưới trướng của hắn. Bình thường có chuyện gì, hắn đều giao cho bọn họ đi xử lý. Thậm chí ngay cả người này cũng thất bại.

– Đại ca, xin lỗi.

Kiếm Vương ngũ tinh này xấu hổ nói.

– Kiếm Vương tam tinh, lại lấy Cuồng Phong Khoái Kiếm đánh bại ngươi… Cho dù là miễn cưỡng đánh bại, cũng đã chứng minh thiên phú của người này hết sức kinh người. Hơn nữa công pháp hắn tu luyện, khẳng định cũng không tầm thường.

Trong đáy mắt Chu Hoa Bằng hiện lên tia sáng khó hiểu.

Vừa nói, ngón tay Chu Hoa Bằng gõ tay ghế dựa bằng đá, dường như đang suy tư điều gì.

Một lúc lâu sau, hắn mới nói:

– Tạm thời không cần để ý tới người này. Nguyên Đan của những người khác đã bắt đầu thu chưa?

– Nguyên Đan phần lớn mọi người đều đã đoạt lại. Nhưng còn có vài người không muốn nộp lên.

Lập tức có Kiếm Vương tứ tinh nói.

– Đó là những người nào? Nói một chút xem.

Chu Hoa Bằng không nhanh không chậm nói, hai mắt lại lóe ra ánh sáng nguy hiểm.

– Là…

Lúc này Kiếm Vương tứ tinh này nói rõ có những ai không nộp Nguyên Đan hạ phẩm lên.

– Lão Thạch, chuyện này giao cho ngươi xử lý. Không thể lại xảy ra sơ suất gì nữa.

Chu Hoa Bằng nói.Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

– Vâng.

Kiếm Vương ngũ tinh bị Sở Mộ đánh bại nghiêm túc nói.

– Ngươi, đi tới chỗ Kiếm Vương tam tinh kia truyền khẩu lệnh của ta.

Chương 1730: Kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai (Hạ)

Bất chợt, Chu Hoa Bằng nhìn một Kiếm Vương tứ tinh nói:

– Nói cho hắn biết, Nguyên Đan có thể không cần, nhưng hắn phải dâng lên công pháp hắn tu luyện.

– Vâng.

Kiếm Vương tứ tinh này lập tức gật đầu.

Chu Hoa Bằng, tất nhiên chính là đại trong số những Kiếm Vương lão bị bắt làm tù binh ở đây.

– Hóa ra Kinh Đào Kiếm Pháp là một môn kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai.

Bên trong sơn động, Sở Mộ xem sách xong, sau đó thở dài nói.

Cuồng Phong Khoái Kiếm chỉ là kiếm pháp Nhân cấp đê giai. Hai đối thủ trước đó sử dụng kiếm pháp, theo thứ tự là Nhân cấp trung giai và Nhân cấp cao giai. Sở Mộ có thể cảm giác rõ rệt xuất sự chênh lệch của kiếm pháp trong đó.

Cuồng Phong Khoái Kiếm liên quan đến chính là quy tắc phong. Bôn Lôi Kiếm Pháp liên quan đến chính là quy tắc lôi. Nhưng kiếm pháp Đá Lăn Cuồn Cuộn của Kiếm Vương ngũ tinh kia lại không chỉ liên quan đến một quy tắc, mà là hai loại quy tắc. Sở Mộ cẩn thận phân tích, cảm giác ra trong kiếm pháp Đá Lăn Cuồn Cuộn kia ẩn chứa là quy tắc đất cùng quy tắc lực lượng.

Mình có thể đánh bại Kiếm Vương ngũ tinh này, bởi vì khí lực mạnh mẽ hơn hắn rất nhiều lần. Lại thêm thiên phú chiến đấu cùng với quyết đoán hơn người, cũng có chút may mắn.

Kiếm pháp Kinh Đào là kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai, phẩm cấp cao hơn so với kiếm pháp Đá Lăn Cuồn Cuộn. Đồng thời kiếm pháp cũng liên quan tới hai loại lực quy tắc. Sở Mộ cảm thấy rất may mắn, bởi vì hai loại lực quy tắc này, hắn đều có.

Quy tắc phong và quy tắc nước!

Vì điều này, Sở Mộ đưa ra suy đoán. Kiếm pháp Nhân cấp đê giai và Nhân cấp trung giai liên quan đến một loại quy tắc. Chắc là Nhân cấp cao giai và Nhân cấp đỉnh giai liên quan đến hai loại quy tắc.

Nghĩ tới trước đó, tuyệt chiêu thứ bảy của Phó Siêu Trần trong Lưu Tinh Thất Tuyệt Kiếm ẩn chứa bảy loại quy tắc, chắc là sai. Bằng không thật sự là kiếm pháp cao thâm như thế nào.

Bảy loại lực quy tắc dung nhập trong một kiếm, kinh khủng tới mức nào? Suy nghĩ một chút cũng khiến người ta kinh hãi run sợ.

– Chu Hoa Bằng tu luyện chính là kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai. Chắc hẳn cũng liên quan đến hai loại lực quy tắc, uy lực cường đại. Đồng thời tu vi của hắn là Tạo Hóa ngũ trọng thiên đỉnh phong, ở trên uy lực Kiếm nguyên, ta không đủ chiếm ưu thế.

Sở Mộ chỉ thoáng trầm ngâm một lát. Hắn dùn tin tức có hạn của mình để phân tích so sánh một chút. Hắn cảm giác nếu như mình không tu luyện môn Kinh Đào Kiếm Pháp này, có lẽ thật sự không phải là đối thủ của Chu Hoa Bằng.

Chỉ là, lão già kia rất thần bí. Sở Mộ nhìn không thấu, trong lòng có chút lo lắng cũng là rất bình thường.

Cuối cùng Sở Mộ vẫn đưa ra quyết định, tu luyện kiếm pháp Kinh Đào. Cuồng Phong Khoái Kiếm thật sự không tệ, nhưng cuối cùng chỉ là kiếm pháp Nhân cấp đê giai. Dù tu luyện thế nào đi nữa, uy lực trước sau vẫn có hạn. Trừ khi hắn có thể tu luyện tới một hơi thở chém ra trăm kiếm. Suy nghĩ một chút cũng thấy chỉ là hy vọng xa vời.

Hơn nữa, hắn đã xem kỹ môn kiếm pháp này, không có chỗ nào thiếu sót.

Đã như vậy, hắn liền tu luyện.

Kiếm tâm kiên định, Sở Mộ bắt đầu tìm hiểu. Muốn luyện kiếm pháp, đầu tiên phải hiểu được nội dung quan trọng của kiếm pháp. Biết nội dung quan trọng, hiểu được nội dung quan trọng, tìm hiểu nội dung quan trọng, nắm giữ, tu luyện kiếm pháp mới có thể làm ít công to.

Những tù binh Kiếm Vương Tù ở đó, tổng cộng có hơn hai ngàn người. Có người nói đợi ở chỗ này đã hơn năm năm. Cho nên mười năm sau có được sống sót rời khỏi hay không, không có một người nào biết chắc được.

Nhưng chỉ cần có một đường hi vọng, không có ai sẽ buông tha. Cho nên mỗi người mỗi ngày đều cố gắng ngưng luyện Nguyên Đan, cố gắng bớt chút thời gian tu luyện.

Chỉ là sau khi ngưng luyện Nguyên Đan, thời gian khôi phục không ngắn. Một ngày cũng sắp hết. Thời gian tu luyện rất ít, nên mức độ nâng cao rất chậm.

Một Kiếm Vương tứ tinh dưới trướng Chu Hoa Bằng chuyển lời Chu Hoa Bằng nói lại cho Sở Mộ, bị Sở Mộ trực tiếp đánh ra khỏi động. Hắn chật vật rời đi. Liên tiếp năm ngày tiếp theo, người của Chu Hoa Bằng đều không lại xuất hiện nữa.

Bất kể là nguyên nhân gì, đối với Sở Mộ mà nói đều là chuyện tốt. Bởi vì trong thời gian này, hắn đã tìm hiểu ra nội dung quan trọng của kiếm pháp Kinh Đào, đồng thời bắt tay vào tu luyện.

Bên ngoài sơn động Sở Mộ, mặt trời chiều đã ngả về phía tây, một người đang múa kiếm.

Uy lực của kiếm pháp Kinh Đào tốt hơn gấp nhiều nhiều so với Cuồng Phong Khoái Kiếm. Bởi vậy lúc tu luyện, vì để tránh tạo ra quá động tĩnh lớn, phá hỏng bốn phía xung quanh, khiến cho Sở Mộ vẫn không dung nhập quy tắc phong, quy tắc nước. Hắn chỉ thi triển ra chiêu thức của một môn kiếm pháp này.

Sau khi nắm giữ nội dung quan trọng, chiêu thức thuần thục, đến lúc đó lại dung nhập lực quy tắc. Dĩ nhiên có thể phát huy ra đầy đủ uy lực chân chính của kiếm pháp.

Cho dù không dung nhập hai loại lực quy tắc, kiếm pháp vừa thi triển ra, uy thế lẫm liệt, giống như sóng biển dâng trào. Mơ hồ có thể nghe được tiếng sóng biển.

Chiêu thứ nhất, Đại Phong Nổi Sóng.

Gió lớn thổi qua ngoài khơi, đẩy từng đợt sóng. Có sóng biển tràn lên, cọ rửa.

Gió to thổi tới, sóng biển dâng trào. Sóng lên sóng xuống. Tiếng sóng lớn kết hợ với tiếng gió thổi, không ngừng gào thét chấn động bên tai.

Kiếm pháp Kinh Đào, tổng cộng có ba chiêu. Chiêu thứ nhất, đó là Đại Phong Nổi Sóng. Chiêu thứ hai là sóng lớn cuộn trào mãnh liệt. Chiêu thứ ba là sóng to gió lớn.

Nói ngắn gọn lại, kiếm pháp Kinh Đào là một môn kiếm pháp chiêu thức tăng lên. Chiêu thứ ba mạnh mẽ hơn so với chiêu thứ hai. Chiêu thứ hai mạnh mẽ hơn so với chiêu thứ nhất. Sau khi Sở Mộ tìm hiểu ra nội dung quan trọng trong đó, hắn đã biết phải tu luyện môn kiếm pháp này như thế nào. Tốt nhất là bắt đầu luyện từ chiêu thứ nhất.

Đương nhiên, trực tiếp bỏ qua chiêu thứ nhất, tu luyện chiêu thứ hai hoặc trực tiếp tu luyện chiêu thứ ba cũng có thể. Chỉ có điều có khả năng sẽ tốn nhiều thời gian hơn. Từ cạn tới sâu, tầng tầng tiến dần lên, bình thường là phương thức tu luyện ổn thỏa nhất.

Mục đích của Sở Mộ là hoàn toàn nắm giữ kiếm pháp. Bởi vậy, tất nhiên hắn phải luyện từ chiêu thứ nhất lên.

Kiếm quang bùng lên, gió to thổi tới, gợn sóng lan nhanh. Sở Mộ hết lần này tới lần khác thi triển ra kiếm chiêu Đại Phong Nổi Sóng. Trong lúc hắn đang thi triển ra, lĩnh ngộ thêm sâu sắc, lão già mặc áo bào màu xám phía xa vẫn đang nhìn về phía Sở Mộ. Mặt hắn không đổi sắc, hai mắt vô thần, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Chương 1731: Nổi giận

Sở Mộ tu luyện hết lần này tới lần khác chính là chiêu thứ nhất Đại Phong Nổi Sóng của kiếm pháp Kinh Đào.

Chỉ một chiêu này, uy lực đã mạnh mẽ hơn rất nhiều lần so với mười sáu kiếm Cuồng Phong Khoái Kiếm.

Nếu như lấy một chiêu này quyết đấu Kiếm Vương ngũ tinh trước đí đã thi triển ra kiếm pháp Đá Lăn Cuồn Cuồn, Sở Mộ muốn thắng, cũng sẽ không miễn cưỡng như vậy.

Mỗi ngày ngưng luyện Nguyên Đan hạ phẩm, tu luyện kiếm pháp Kinh Đào. Kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai sâu xa hơn rất nhiều lần so với kiếm pháp Nhân cấp đê giai.Bất luận là độ khó tìm hiểu hay là độ khó tu luyện, cũng vượt xa so với kiếm pháp Nhân cấp đê giai.

Không biết vì sao, người của Chu Hoa Bằng vẫn không trở lại tìm Sở Mộ. Hình như bọn họ đã quên mất chuyện này.

Đảo mắt, lại một tháng trôi qua. Lúc này, Sở Mộ đã luyện chiêu thứ nhất Đại Phong Nổi Sóng của kiếm pháp Kinh Đào trở nên vô cùng thuần thục. Chỉ thiếu dùng cho thực chiến. Hắn cũng đã bắt đầu tu luyện chiêu thứ hai sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, đồng thời dần dần quen thuộc.

Hôm nay, thời khắc Sở Mộ lại luyện xong kiếm pháp, đang xoay người dự định quay về sơn động. Hắn đảo mắt nhìn qua sơn động cách đó không xa, thoáng ngẩn người ra:

– Hình như có một khoảng thời gian không nhìn thấy Vương đại ca.

Thường ngày Vương Hoài Lâm cũng sẽ đến bên ngoài sơn động luyện kiếm pháp một chút. Sở Mộ đều một lòng đắm chìm ở trong kiếm pháp, không bận tâm tới những chuyện khác. Hiện tại đột nhiên hồi tưởng lại, hình như đã có mấy ngày, hắn không hề nhìn thấy Vương Hoài Lâm qua.

Cẩn thận hồi tưởng một chút, hình như hai ngày trước, hắn có nghe được động tĩnh gì đó. Nhưng lúc đó bản thân hắn đang tìm hiểu kiếm pháp Kinh Đào không để ý đến.

Trong lòng hắn thoáng động. Lẽ nào đã xảy ra chuyện gì?

Nghĩ tới đây, thân hình Sở Mộ lóe lên, tiến vào bên trong sơn động của Vương Hoài Lâm.

Sơn động này không có cấm chế gì, một đường không có ngăn cản. Chỉ có điều bình thường người ta sẽ không tùy ý đi vào bên trong sơn động của người khác, để tránh dẫn tới sự thù địch.

Sơn động không sâu. Sở Mộ thoáng cái liền thấy Vương Hoài Lâm ở trong sơn động. Sắc mặt hắn tái nhợt, khí tức yếu ớt. Bộ dạng rõ ràng đã bị thương.

– Sở huynh đệ, sao ngươi lại tới đây?

Vương Hoài Lâm nhìn thấy Sở Mộ đi tới, vô cùng kinh ngạc, liền hỏi. Giọng điệu của hắn có vẻ có khí nhưng vô lực. Hiển nhiên bị thương không nhẹ.

Tích góp của bản thân đều bị các Ác Long Tinh Đạo cướp đi. Hắn căn bản cũng không có đan dược chữa thương. Một khi bị thương, phải tự mình chậm rãi khôi phục, tốn thời gian không ngắn. Điều đó cũng làm chậm trễ tiến độ ngưng luyện Nguyên Đan.

– Vương đại ca, ngươi thế nào lại bị thương?

Sở Mộ nhướng mày, có chút suy đoán. Trong lòng hắn có một cơn tức giận bừng bừng cháy lên.

Vương Hoài Lâm thở dài một hơi, thần sắc ảm đạm, kể lại câu chuyện một lần.

Quả nhiên, chính là người của Chu Hoa Bằng đả thương Vương Hoài Lâm. Mục đích của chúng chính là vì Nguyên Đan hạ phẩm. Vương Hoài Lâm là Kiếm Vương tứ tinh. Mỗi ngày có thể ngưng luyện năm hạt. Vừa vặn thỏa mãn số lượng một năm nộp lên trên. Nhưng Chu Hoa Bằng lại yêu cầu hắn mỗi một tháng phải giao nộp một trăm hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Nếu như đáp ứng, Vương Hoài Lâm sẽ gặp vấn đề!

Vương Hoài Lâm tất nhiên không đáp ứng. Hắn đã bị một Kiếm Vương ngũ tinh do Chu Hoa Bằng phái ra đả thương, đồng thời mạnh mẽ cướp đoạt nhẫn không gian của hắn, xóa sạch dấu vết, lấy đi Nguyên Đan hạ phẩm mà Vương Hoài Lâm đã khổ cực ngưng luyện ra. Sau đó hắn lại ném nhẫn không gian, trả lại cho Vương Hoài Lâm.

Bị đánh thành nội thương, lại bị mạnh mẽ xóa sạch dấu vết trên nhẫn không gian, dẫn đến phương diện thần niệm bị tổn thương. Có thể nói là họa vô đơn chí. Hắn không có đan dược trợ giúp, dựa vào tu luyện muốn khôi phục lại, cũng không dễ dàng gì.

Lửa giận nổ vang, bạo phát ra. Khí thế đáng sợ, hóa thành khí diễm hừng hực thiêu đốt.

– Vương đại ca, đại ca cố gắng dưỡng thương.

Sở Mộ bỏ lại một câu, xoay người đi nhanh ra khỏi sơn động.

– Sở huynh đệ ······ Sở huynh đệ ····…truyện cõi âm

Vương Hoài Lâm kịp phản ứng. HẮn đoán được Sở Mộ muốn đi làm cái gì. Nhất thời sắc mặt hắn đại biến, liền vội vàng đứng lên, muốn ngăn chặn Sở Mộ. Nhưng thời kỳ toàn thịnh hắn còn không bằng Sở Mộ. Càng chưa nói hiện tại tinh thần thân thể hắn đều bị tổn thương. Khi hắn đuổi tới cửa động, chỉ có thể nhìn thấy được một bóng lưng của Sở Mộ đã đi xa.

Vương Hoài Lâm vô cùng rầu rĩ. Có nên đi hay là không?

Không đi, trong lòng băn khoăn, đi trở thành gánh nặng.

Là một đầu sỏ trong đám bị bắt làm tù binh, sơn động Chu Hoa Bằng ở, tất nhiên là lớn nhất rộng rãi nhất. Đương nhiên, các Ác Long Tinh Đạo cũng sẽ không mở sơn động cho hắn. Tất cả đều là do chó săn của Chu Hoa Bằng chuẩn bị.

Dưới trướng của Chu Hoa Bằng, có hai Kiếm Vương ngũ tinh, sáu Kiếm Vương tứ tinh. Lại thêm bản thân hắn có thực lực Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong. Ở trong hơn hai ngàn Kiếm Vương tù binh, thật sự là một thế lực cường đại nhất.

Chí ít ở trong hơn hai ngàn Kiếm Vương, không có bất kỳ một Kiếm Vương nào, có thể đối đầu cùng Chu Hoa Bằng. Thậm chí ngay cả dưới hai Kiếm Vương ngũ tinh trướng hắn cũng khó có thể đối đầu với hắn.

Đám người Chu Hoa Bằng cũng chưa từng từng nghĩ, có người dám chủ động tới khiêu khích bọn họ. Đó chính là tự tìm đường chết.

Lúc này, Sở Mộ đã đi tới bên ngoài sơn động của Chu Hoa Bằng, bị hai Kiếm Vương tứ tinh dưới trướng của Chu Hoa Bằng ngăn cản lối đi. Một người trong đó, chính là người trước đó đã thi triển ra kiếm pháp Bôn Lôi lại bị Sở Mộ đánh bại.

– Ngươi tới làm gì?

Kiếm Vương tứ tinh này rất kiêng kỵ đối với Sở Mộ, vẻ mặt đầy cảnh giác.

– Bảo Chu Hoa Bằng lăn ra đây.

Sở Mộ lạnh lùng nói. Lúc này lửa giận trong lòng giống như núi lửa nham thạch nóng chảy đang sôi trào.

Lời Sở Mộ nói, cũng đủ chọc giận hai Kiếm Vương tứ tinh này. Bọn họ không nói hai lời rút kiếm, trực tiếp thi triển ra kiếm pháp uy lực mạnh mẽ nhất, điên cuồng tấn công, muốn phế bỏ Sở Mộ.

Thanh kiếm được rút ra khỏi vỏ. Cuồng Phong Khoái Kiếm phát ra uy lực. Trong một hơi thở, mười bảy kiếm hóa thành cuồng phong rít gào quét tới, trước sau đánh tan kiếm pháp của hai Kiếm Vương tứ tinh này, đánh vào phía trên thân thể của bọn họ. Dưới kiếm quang giống như cuồng phong công kích tới, hai Kiếm Vương tứ tinh bay ngược ra, phát ra tiếng kêu rên. Trong miệng phun ra máu tươi. Bọn họ rơi xuống mặt đất cách đó hơn mười thước, trong lúc nhất thời không có cách nào đứng dậy.

Chương 1732: Sở Mộ đạt được uy phong (Thượng)

Chỉ một chiêu này, kiếm pháp Nhân cấp đê giai, liền đánh bại hai Kiếm Vương tứ tinh. Sở Mộ đồng thời tu luyện kiếm pháp Kinh Đào và Cuồng Phong Khoái Kiếm, cũng bị một chút ảnh hưởng, có phần tinh tiến, đạt được trình độ một hơi thở mười bảy kiếm.

Tay trái chộp vào hư không. Một thanh thánh kiếm rơi vào trong tay. Hắn cầm ngược kiếm.

Không tiếp tục để ý tới hai Kiếm Vương tứ tinh đã bị thương, rơi vào cách đó hơn mười thước, Sở Mộ nắm chặt thánh kiếm trong tay, bàn chân bước ra, mang theo lửa giận ngập tràn. Hắn tiến vào bên trong sơn động rộng rãi.

Ngay từ đầu, Vương Hoài Lâm và Sở Mộ không có giao tình gì. Nhưng theo thời gian tiếp xúc liền có giao tình. Vương Hoài Lâm còn giảng giải cho Sở Mộ không ít kiến thức của Cổ Thần Giới. Còn muốn dạy Cuồng Phong Khoái Kiếm cho Sở Mộ. Mặc dù chỉ là kiếm pháp Nhân cấp đê giai, lại làm cho Sở Mộ thật sự đi cửa lớn của vào kiếm pháp, bước ra một bước quan trọng ở trên kiếm đạo.

Nghiêm khác mà tính, Vương Hoài Lâm có ân đối với Sở Mộ.

Còn nữa, Vương Hoài Lâm người này thành thật, đáng để kết giao. Sở Mộ cũng xem đối phương là bằng hữu. Bằng không hắn sẽ không gọi Vương Hoài Lâm là Vương đại ca. Đó là một cách gọi mang theo sự tôn kính.

Dưới tình huống như vậy, Vương Hoài Lâm bị thương nặng, Sở Mộ làm sao không tức giận cho được!

Tức giận, liền muốn rút kiếm!

Vì bằng hữu tức giận, vì bằng hữu rút kiếm!

Khí thế đáng sợ, dường như một ngọn lửa vô hình, thiêu đốt ở trên người Sở Mộ. Hai tròng mắt hắn có tinh quang rực sáng, giống như kiếm quang rét lạnh, xuyên thủng hư không.

Lúc này, tất cả đám người của Chu Hoa Bằng đều đợi ở bên trong sơn động này. Sở Mộ vừa tiến vào liền bị phát hiện. Bốn Kiếm Vương tứ tinh khác xông tới bao quanh. Bọn họ không nói hai lời, toàn thân tản ra sát khí sắc bén, trực tiếp rút kiếm. Kiếm quang phá không lao tới.

Bốn thanh kiếm, bốn chiêu kiếm pháp, bốn đạo kiếm quang, từ bốn phương hướng tuyệt sát.

Sở Mộ hoàn toàn không có chút sợ hãi nào, vung thánh kiếm trong tay lên. Cuồng Phong Khoái Kiếm lại một lần nữa thi triển ra, liên tục bạo phát. Lần lượt có hai chiêu gầm thét đánh về phía bốn Kiếm Vương tứ tinh.

Kiếm nguyên và khí lực của Sở Mộ vượt qua đối phương rất nhiều. Hắn còn nắm giữ kiếm ý bất diệt. Cường độ kiếm ý đã vượt lên trên đối phương. Dưới ưu thế rõ ràng, hai kiếm khiến bốn Kiếm Vương tứ tinh này đều bay ngược ra, miệng phun ra máu tươi, va chạm vào phía trên vách động, sắc mặt tái nhợt vẻ mặt kinh hãi.

Chu Hoa Bằng ngồi ở chủ vị, cùng hai Kiếm Vương ngũ tinh bên cạnh thần sắc đại biến. Một Kiếm Vương tam tinh, không ngờ chỉ ra hai chiêu, đánh bại bốn Kiếm Vương tứ tinh. Còn là ở dưới tình huống bốn Kiếm Vương tứ tinh liên thủ. Cục diện này, thật sự quá mức chấn động.

Trong lúc nhất thời, hai mắt Chu Hoa Bằng tỏa ra ánh sáng.

Bốp bốp bốp.

Những tiếng vỗ tay vang lên.

Chu Hoa Bằng vừa vỗ tay, vẻ mặt tươi cười từ trên ghế đá đứng lên. Hắn bước từng bước một đi về phía Sở Mộ. Hai Kiếm Vương ngũ tinh theo sát bên cạnh. tinh quang bắn ra bốn phía. Mắt bọn họ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, tay phải cầm chuôi kiếm, có thể rút kiếm ra bất cứ lúc nào.

– Ngươi là một thiên tài. Đối với thiên tài, ta rất thưởng thức.

Chu Hoa Bằng lại nói. Hắn chắp hai tay sau lưng, bộ dạng cao thâm khó dò. Hắn cho rằng lấy thực lực của mình, ăn chắc được Sở Mộ. Bởi vậy, hắn không đặt Sở Mộ lên độ cao tương đồng với mình.

– Rất đáng tiếc, ta không thưởng thức ngươi.

Sở Mộ lạnh lùng nói.

– Ngươi là một thiên tài. Ta không đành lòng hủy diệt ngươi. Cho nên, ngươi hãy gia nhập dưới trướng ta. Lấy thực lực của ngươi, đủ để trở thành chiến tướng đứng đầu ở dưới sự chỉ huy của ta. Chúng ta có thể thu hoạch Nguyên Đan hạ phẩm, có thể tu luyện thật tốt.

Chu Hoa Bằng hình như không nghe được lời Sở Mộ nói, tự mình nói chuyện. Sắc mặt hai Kiếm Vương ngũ tinh bên cạnh hắn đã trở nên rất khó coi:

– Đương nhiên, ngươi cũng phải làm ra một ít cống hiến. Ví dụ như, lấy công pháp ngươi tu luyện ra, để cho ta xem.

Chu Hoa Bằng hoàn toàn không che lấp mục đích của chính mình.

– Rất đáng tiếc. Ta chỉ muốn đánh cho ngươi tàn phế.

Sở Mộ hờ hững đáp lại một câu, toàn thân lửa giận càng thêm mạnh mẽ.

– Đã như vậy, ta chỉ đành phải đánh cho ngươi phục trước, sau đó sẽ trở lại nói tường tận với ngươi.

Chu Hoa Bằng thản nhiên mỉm cười, hai tay ngăn cản, ra hiệu cho hai Kiếm Vương ngũ tinh ở hai bên trái phải lui lại.

Sơn động cũng đủ lớn, hoàn toàn có thể đại chiến một trận.

Những tiếng ầm ầm vang lên. Khí thế khủng khiếp bỗng nhiên từ trên người Chu Hoa Bằng bạo phát ra, giống như núi lửa yên lặng trăm năm, trong một hơi thở dung nham đã phun mạnh ra ngoài, kinh thiên động địa.

Không khí trở nên nóng bỏng. Thần sắc hai Kiếm Vương ngũ tinh thoáng đổi. Bước chân lui về phía sau nhanh hơn. Thần sắc Sở Mộ lạnh lùng, nắm chặt thánh kiếm trong tay, thể hiện chiêu thức đầu tiên trong kiếm pháp Kinh Đào.

Quát khẽ một tiếng, Chu Hoa Bằng rút thánh kiếm ra khỏi vỏ. Khí tức nóng bỏng khủng khiếp ầm ầm tập kích ra. Trong lúc đó, Sở Mộ mơ hồ dường như thấy được liệt hỏa thiêu đốt khắp bầu trời, muốn thiêu đốt tất cả trở thành tro bụi.

Một kiếm, uy lực chí cường như vậy. Kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn, cho dù là một ngọn núi, cũng sẽ bị liệt hỏa khủng khiếp kia thiêu đốt thành tro bụi.

Trên gương mặt Sở Mộ hiện lên một sự nghiêm túc. Chu Hoa Bằng với thực lực Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong, quả thực nắm giữ thực lực đáng sợ. Chỉ cần một kiếm kia, nếu không có tu luyện kiếm pháp Kinh Đào, Sở Mộ tự cảm thấy mình không có sức lực đối đầu.

Xuất kiếm, chiêu thứ nhất, Đại Phong Nổi Sóng.

Gió to thổi tới, sóng biển dâng trào, ầm ầm chấn động, trong nháy mắt liền va chạm vào kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn của Chu Hoa Bằng.

Kiếm pháp Kinh Đào, quy tắc phong cùng quy tắc nước. Liệt Hỏa Dung Sơn, quy tắc lửa cùng quy tắc đất.

Kiếm chiêu va chạm. Kiếm ý va chạm. Quy tắc va chạm. Kiếm nguyên va chạm. Chấn động đáng sợ chợt nổ tung, trùng kích ra bốn phương tám hướng. Cả sơn động chấn động, phát ra những tiếng ầm ầm ầm ầm không ngừng, giống như sắp đổ nát.truyện Ma Tu audio

Hai Kiếm Vương ngũ tinh đã sớm rời đi thật xa. Vẻ mặt bọn họ kinh hãi, khó có thể tưởng tượng. Một Kiếm Vương tam tinh, không ngờ có thể đối đầu cùng Chu Hoa Bằng, một Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong.

Chiêu thứ nhất vừa ra, mở màn cho một cuộc chiến đấu kịch liệt.

Chu Hoa Bằng thi triển ra chiêu thứ hai của kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn. Thế lửa càng hung bạo mạnh mẽ. Mặt đất càng mơ hồ truyền đến một lực lượng, thực sự muốn lay động Sở Mộ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz sever quá tải :( mình đã khắc phục ở sv 2 dự phòng nhé :)hum qua sever máy chủ bên nước ngoài mới khởi động lại mà thôi vãn chưa ổn định quá nhiều dung lượng, họ còn đang cân chỉnh lại, bên họ nói chậm nhất sáng hum nay hoàn tất.!Cái này do máy chủ sv bên US đó bạn :( - mình đâu có muốn..!SV 2 bên singapore ổn định nhưng mới di chuyển audio 1tbg mà thôi :( còn 24tbg vẫn đang bên us đó bạn :(
https://audiosite.net
Sel 16 giờ trước
Không phải một bộ không nghe được, là là tất cả đều không nghe được
https://audiosite.net
Đã check và fix all toàn bộ truyện ma theo yêu cầu nhé !!Nọi truyện nghe bình thường nhé
https://audiosite.net
Bạn quỳnh huýnh long bộ này có 2 giọng đọc nhé bạn !Truyện này mặc định là lão trần đọc nhé tuy nhiên mới 3k>4k chap ...!Giọng 2 đã đọc 6k4 chap rồi nhé ^^!
https://audiosite.net
Đã phục hồi bản cũ giọng đọc Tú Linh ( Giọng 2 vẫn là Hà Thu )
https://audiosite.net
cảm ơn bạn quý lê và 1 số bạn đã thông báo nhé..!Có 2 sever bản nhé thay đổi ở sever chính thay đổi giọng nói đó bạn :)
https://audiosite.net
Cập nhật giọng mc lát theo yêu cầu :)
https://audiosite.net
Bộ truyện đã fix lại để mọi người all có thể nghe nhé...!Ngoài ra một số bộ truyện vẫn play được nhé...!Tuy nhiên một số trường hợp lỗi không nghe được do cốc cốc không hộ trợ trình duyệt nghe audio dạng file nén ( bạn có mở trình duyệt khác thử xem nếu bạn lỗi vui lòng thông báo để tụn mình fix sớm nhất nhé ). - !- Đa Tạ -!-
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái