1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1503: Tần Thiên Dật tặng

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1503: Tần Thiên Dật tặng

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1503: Tần Thiên Dật tặng (Thượng)

Sở Mộ nói thầm, không thể không nói dã tâm của hắn quá lớn.

Hắn đã tìm hiểu xong kiếm kỹ tứ phẩm Bất Động Như Sơn, Sở Mộ lập tức chạy về tiểu thế giới Phi Thiên Các, hắn muốn tiếp tục tìm hiểu kiếm kỹ.

Lôi Vân Sơn và Bất Động Sơn, không phải Sở Mộ tận lực tìm kiếm mà là hắn đã dự liệu sẵn, hắn biết đi tới nơi đó mới có lợi cho bản thân.

Sở Mộ tin tưởng trực giác của mình.

Quả nhiên, tìm hiểu Lôi Vân Sơn sáng tạo ra kiếm kỹ công kích tứ phẩm Lôi Vân Phong Bạo, tìm hiểu Bất Động Sơn lại tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm phòng thủ Bất Động Như Sơn, còn lĩnh ngộ tinh túy của kiếm ý bất diệt

Hắn đang chạy nhanh lại dừng đột ngột, hắn nhìn cảnh sắc chung quanh, hắn đã chạy suốt ba ngày ba đêm, có đôi khi hắn chạy rất nhanh, có khi lại rất chậm, khi thì dừng lại lĩnh ngộ gì đó..

Tiểu thế giới nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh không thể phi hành, kiếm giả Vương có thể phi hành nhưng tốc độ cũng bị hạn chế rất lớn, dựa vào tốc độ của Sở Mộ, muốn đi đi dạo khắp tiểu thế giới cần thời gian một năm.

Đi đến biên giới tiểu thế giới, hắn lại quay về theo đường khác, hắn chạy đi một lúc liền dừng lại huy kiếm vài lần, đủ loại cảm ngộ, khi thì thân thể biến mất, khi thì thân thể phiêu hốt, hoàn toàn đắm chìm trong lĩnh ngộ, thẳng đến một ngày thân ảnh Sở Mộ hóa thành lôi quang vạch phá bầu trời, ẩn chứa ngàn vạn biến ảo, biến mất không thấy gì nữa.

Trên đường có phong trần làm bạn, chim hót hoa nở ở bên, nhật nguyệt vờn quanh, gió mặc gió, mưa mặc mưa.

Thân thể Sở Mộ hơi rung động, trong nháy mắt hắn hóa thành cầu vồng bốn màu bay lên giữa bầu trời, hắn dùng tốc độ nhanh không thể hình dung bay đi, lúc gặp tảng đá lớn thì biến ảo thành mây khói vượt qua tảng đá.

– Chiêu kiếm kỹ tứ phẩm thân pháp này tên là Kinh Hồn, có phong chi áo nghĩa chi lực, có thể cưỡi gió phi hành, có kim chi áo nghĩa chi lực, có thể phá vỡ khí lưu trở ngại, có lôi chi áo nghĩa chi lực, tốc độ phá không nhanh như tia chớp, phong kim lôi ba loại áo nghĩa hợp nhất phóng thích tốc độ thuần túy đạt đến mức tận cùng, có vân chi áo nghĩa biến ảo, nếu gặp trở ngại sẽ biến ảo tức thì.

Sở Mộ nói thầm.

Hiện tại có kiếm kỹ tứ phẩm công kích, kiếm kỹ tứ phẩm phòng ngự, kiếm kỹ tứ phẩm thân pháp.

Sở Mộ lại cảm thấy còn chưa đủ, hắn cho rằng kiếm kỹ cận chiến còn chưa đủ, cần phải có kiếm kỹ phản công.

Hắn cảm giác sáng tạo ba chiêu kiếm kỹ tứ phẩm đã làm tích lũy của mình không còn, hiện tại muốn tiếp tục tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm quá khó khăn, không tích lũy thời gian dài là không làm được.

– Nên quay về.

Nói thầm một câu, Sở Mộ có ý định rời đi.

– Thân pháp sư đệ thật tốt.

Lúc này giọng nói bình thản vang lên, Sở Mộ cả kinh, hắn ngẩng đầu nhìn không trung, hắn nhìn thấy môt thân ảnh bay tới theo gió.

Sở Mộ phát hiện mình không thể phát hiện khí tức chấn động của đối phương.

Trực giác nói cho hắn biết, người này cường đại tới mức mình không thể phản kháng nổi.

Mái tóc dài màu đen cột sau ót, lông mi như kiếm, hai mắt sáng ngời như sao, trên mặt mang theo nụ cười như có như không, thân thể thon dài phiêu nhiên, người ta cảm giác hắn vô cùng phiêu dật xuất trần, dường như từ khi sinh ra hắn đã có khí tức như vậy.

– Sư đệ là đệ tử vêện nào?

Không nhìn ra tuổi của nam tử trước mặt, giọng nói của hắn lại có vận luật, lọt vào tai nghe rất mỹ diệu làm người khác muốn thân cận nhiều hơn, đây là một loại khí tràng.

– Trùng Thiên Viện.

Sở Mộ kịp phản ứng, hắn không cảm thấy địch ý trên người của nam tử trước mặt.

– Trùng Thiên Viện.

Nam tử kinh ngạc.

Bởi vì hắn nhận ra Sở Mộ thi triển kiếm kỹ thân pháp là kiếm kỹ tứ phẩm, phong chi áo nghĩa kim chi áo nghĩa lôi chi áo nghĩa và vân chi áo nghĩa, mỗi loại đều đạt tới tám chuyển cực hạn.

Theo đạo lý áo nghĩa cấp độ này không thể là đệ tử Trùng Thiên Viện.

Bỗng nhiên trong đầu hắn xuất hiện một tia hào quang.

– Chẳng lẽ sư đệ chính là đệ tử mới gia nhập Phi Thiên Các, Sở Mộ?

Nam tử hỏi.

– Là ta.

Sở Mộ gật gật đầu.

– Ta sớm nghe nói Phi Thiên Các chúng ta có thiên tài kinh tài tuyệt diễm xuất hêện, hắn phá ghi chép khảo hạch nhập các trong Phi Thiên Các, phá số lượng lĩnh ngộ áo nghĩa trong ghi chép Phi Thiên Các, tên của hắn là Sở Mộ.

Nam tử lập tức cười cười:

– Ta rất ngạc nhiên, vẫn muốn gặp vị sư đệ mới gia nhập, nửa năm trước ta có đi Trùng Thiên Viện, Sở sư đệ lại không có mặt, thì ra hành tẩu trong tiểu thế giới tu hành.

– Sư huynh là?

Sở Mộ hành kiếm lễ, hỏi.

– Ta họ tần… Tên Thiên Dật…

Nam tử cười nói.

Lúc hắn nói ba chữ “Ta họ Tần“. Sở Mộ vô ý thức suy đoán ra thân pâận của người này, nghe đối phương nói ba chữ “Tên Thiên Dật”, trái tim Sở Mộ đập mạnh.

Tần Thiên Dật, đây chính là đệ tử truyền kỳ trong Phi Thiên Các.

Lúc khảo hạch nhập các, bản thân hắn dùng thời gian nửa khắc phá vỡ ghi chép bảo trì suốt ngàn năm trong Phi Thiên Các, kiếm ý và áo nghĩa của hắn rèn luyện tới tám chuyển cực hạn nhưng chỉ lĩnh ngộ bảy loại áo nghĩa, từ đó hắn đứng đầu hàng ngũ đệ tử Phi Thiên Các, thiên phú tu luyện đạt tới nhị phẩm cao giai, cũng là tầng thứ cao nhất trong Phi Thiên Các.

Lúc phân phối tới Phi Thiên Viện, hắn chỉ dùng thời gian chưa tới hai năm để đánh bại đệ tử đệ nhất Phi Thiên Viện, trở thành thủ tịch sư huynh trong Phi Thiên Viện, ba năm sau đột phá thành tựu Kiếm Vương, nhập Phá Thiên Viện, một đường tăng mạnh không ngừng tiến lên, hôm nay lại là thủ tịch sư huynh Phá Thiên Viện, phong thái của hắn có một không hai Phi Thiên Các.

Tần Thiên Dật không chỉ là truyền kỳ Phi Thiên Các, trong Tây Hổ đại vực còn truyền lưu các truyền thuyết của Tần Thiên Dật, hắn và bốn thiên tài khác của bốn đại thế lực tịnh xưng Tây Hổ ngũ tuyệt, là người mạnh nhất trong Vương cấp.

Nói ngắn lại, trên người Tần Thiên Dật có vô số hào quang, làm cho người sinh ra cùng thời đại với hắn là một loại hạnh phúc, cũng là một loại bi ai, hạnh phúc là được nhìn thấy truyền kỳ phát triển, bi ai chỉ có thể nhìn lên…

– Thì ra là Tần sư huynh…

Khiếp sợ qua đi, Sở Mộ hành kiếm lễ, nói:truyện Linh Dị

– Tần sư huynh kinh tài tuyệt diễm, được xưng Tây Hổ ngũ tuyệt, hôm nay nhìn thấy phong thái của sư huynh, quả nhiên danh xứng với thực.

– Thiên phú của ta thế nào ta rõ ràng, ngươi có thể đánh vỡ ghi chép nhập các, ngộ tính của ngươi không dưới ta, hơn nữa ngươi lĩnh ngộ tám loại áo nghĩa, rèn luyện mỗi loại đạt tới tám chuyển cực hạn, điểm này còn hơn cả ta.

Chương 1504: Tần Thiên Dật tặng (Hạ)

Tần Thiên Dật cười nói:

– Tuy thiên phú tu luyện của ngươi là ngũ phẩm cấp thấp, nhưng chỉ cần ngươi có thể tăng lên tới tứ phẩm, ta tin tưởng với thiên phú của ngươi sẽ là người mạnh nhất trong Vương cấp.

– Tăng thiên phú tu luyện không dễ dàng.

Sở Mộ nói.

Hắn không lo lắng thiên phú tu luyện không thể tăng lên, bởi vì hắn có Đoạt Thiên Đại Pháp, cho dù tiến triển rất chậm nhưng vẫn có thể tu luyện bình thường, hiện tại hắn chỉ có thiên phú ngũ phẩm cấp thaoas, trừ phi đi cướp đoạt thiên phú tu luyện của người khác, nhưng phải cướp đoạt không ít mới được.

Đương nhiên có thể dùng thiên tài địa bảo tăng thiên phú tu luyện, đáng tiếc phải phù hợp mới được.

Thiên tài địa bảo tăng thiên phú tu luyện có xưng hô không rõ ràng, có phân chia cao thấp, đẳng cấp càng cao càng hiếm thấy.

Như bảo vật tăng thiên phú lên tam phẩm dù trân quý nhưng vẫn tìm được, đáng tiếc bảo vật như vậy vô cùng thưa thớt, có thể đạt được hay không còn khó nói.

Cũng may có Đoạt Thiên Đại Pháp, Sở Mộ lại cảm khái lần nữa.

Chờ thực lực của hắn mạnh hơn một ít, hắn sẽ xin rời khỏi tiểu thế giới Phi Thiên Các ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chém giết tất cả cường địch, cướp đoạt thiên phú của bọn họ tăng cường bản thân.

– Sư đệ, tương kiến tức hữu duyên, ta tặng ngươi lễ vật.

Tần Thiên Dật cười cười, bỗng nhiên nói xong liền phất tay.

– Tu luyện không chừng mực, hi vọng một ngày kia có thể nhìn thấy ngươi vượt qua ta.

Vừa nói xong, thân thể Tần Thiên Dật như đại bằng giương cánh, kiếm quang lóe lên sau đó biến mất phía chân tơời.

Sở Mộ xác định mình không nhìn lầm, Tần Thiên Dật rời đi là ngự kiếm rời đi.

Sau khi Tần Thiên Dật rời đi, Sở Mộ nhìn đồ vật trong tay mình, đó là đồ vật hình rễ cây, vẻ ngoài có phần giống củ gừng.

Đây là gừng sao?

Đương nhiên không phải, từ ngoại hình có phần hơi giống mà thô

– Đây là cái gì?

Trong lúc nghi ngờ, Sở Mộ tĩnh tâm tìm hiểu trí nhớ đan đạo của bản thân, hắn muốn xem có thể tìm được tin tức tương quan hay không.

Tần Thiên Dật là kiếm giả bất phàm, là một trong Tây Hổ ngũ tuyệt, là đệ tử kinh diễm nhất Phi Thiên Các, đồ hắn cất chứa không phải là phàm vật, còn có thể là bảo vật trong bảo vật.

Hắn không ngừng đối chiếu tin tức mình có được.

Đột nhiên qua nửa canh giờ, Sở Mộ cẩn thận đối chiếu với tin tức mình có, nội tâm rung động mạnh, hắn vui mừng như điên.

Thiên Khương, đây là tên của củ gừng trong tay.

Cái tên rất bình thường, tác dụng của nó cực kỳ trân quý.

Thiên Khương là một loại dược liệu, tác dụng của nó không tầm thường, khả năng có hai tới ba chủng công hiệu, nhưng công hiệu chỉ có một, từ đó giúp nó biến thành cực kỳ trân quý.

Tăng thiên phú tu luyện.

Căn cứ trí nhớ trong đầu, Sở Mộ nhìn Thiên Khương và xem tin tức chú thích trong đó.

Thiên Khương dưới ngàn năm không có công hiệu tăng thiên phú tu luyện, một câu không dùng được, nếu Thiên Khương đạt tới ngàn năm, dược lực trong đó tích lũy tới mức kinh người, dẫn phát biến chất, có tác dụng tăng thiên phú tu luyện.

Thiên Khương ngàn năm chỉ có thể tăng thiên phú lên lục phẩm.

Số năm càng nhiều dược lực càng mạnh

Thiên Khương hai ngàn năm có thể tăng thiên phú lên ngũ phẩm, Thiên Khương ba ngàn năm có thể tăng thiên phú lên tứ phẩm.

Thiên Khương không phải năm càng lâu sẽ càng lớn, có một phương pháp phân biệt Thiên Khương, đó là nhìn đường vân trên Thiên Khương.

Đường vân sẽ vờn quanh Thiên Khương, một vòng là một ngàn năm, hai là hai ngàn năm, ba là ba ngàn năm.

Sở Mộ cẩn thận phân biệt đường vân trong tay mình, ngạc nhiên phát hiện có hai đường vân rõ ràng, đường vân thứ ba rất nhạt, nếu không cẩn thận quan sát sẽ khó phát hiện ra.

– Khối Thiên Khương này đạt tới hai ngàn năm đỉnh.

Sở Mộ nói thầm.

Dù kôối Thiên Khương trong tay chỉ đạt hai ngàn chín trăm chín mươi chín năm, cách ba ngàn năm còn một năm, nó vẫn không thể là Thiên Khương ba ngàn năm, bởi vì đó là một loại biến chất.

– Đáng tiếc.

Sở Mộ thở dài.

Nếu là Thiên Khương ba ngàn năm, bản thân hắn có thể dùng thứ này tăng thiên phú lên tứ phẩm cấp thấp, đến lúc đó tu vi cũng đạt tới hạn mức cao nhất, hắn có thể đạt tới Tạo Hóa Cảnh cực hạn, sau một thời gian ngắn không cần phiền não vì thiên phú tu luyện, hắn có thể tu luyện Đoạt Thiên Đại Pháp, cũng có nhiều thời gian tìm kiếm thiên tài địa bảo.

– Cho dù không thể tăng thiên phú lên tứ phẩm…

Vừa mới nói xong, Sở Mộ ngơ ngẩn, bởi vì hắn phát hiện một loại đan phương trong trí nhớ…

Đại Diễn Đan, đan dược này dùng Thiên Khương làm chủ dược, các loại phụ dược cũng là dược liệu vô cùng trân quý, tác dụng duy nhất của nó là tăng thiên phú tu luyện.

Dựa theo đan phương kia ghi lại, Thiên Khương hai ngàn năm làm chủ dược, dược liệu phụ vô cùng trân quý, từ đó luyện chế thành Đại Diễn Đan, có thể tăng hiệu quả Thiên Khương lên ba ngàn năm.

Nói cách khác, cầm khối Thiên Khương trong tay luyện thành Đại Diễn Đan, Sở Mộ phục dụng sẽ tăng thiên phú từ ngũ phẩm cấp thấp lên tứ phẩm cấp thấp.

– Nếu là như vậy, ta sẽ giảm bớt thời gan tu hành Đoạt Thiên Đại Pháp.

– Đáng tiếc luyện chế Đại Diễn Đan cần tạo nghệ luyện đan đại tông sư mới được, ta chỉ là đạt tới tông sư, còn chưa phải đại tông sư.

– Hơn nữa trừ Thiên Khương còn cần vài loại dược liệu trân quý khác, trong cất chứa của ta không có.

Vừa nghĩ tới điểm này, Sở Mộ ý định đi Phi Thiên Các tìm xem, xem có thể đạt dược vài loại dược liệu này hay không, sau đó tìm chút thời gian tiến hành luyện chế đan dược.

Cũng may truyền thừa của hắn là đan đạo đại tông sư, hơn nữa còn là đại tông sư đỉnh phong, chỉ cần cho mình thời gian và một ít dược liệu là có thể đề thăng, về phần đạt tới cực hạn đan đạo, thậm chí đạt tới tầng thứ cao hơn hay không còn khó nói trước.

Sở Mộ phát hiện mình đang tìm việc, hắn còn không đủ thời gian tu hành, bây giờ lại tu luyện đan dược, hắn ước gì mình có thuật phân thân, hoặc một ngày biến thành mười ngày.

– May mắn ta còn có Thì Chi Sa trung cấp.

Sở Mộ nói thầm.

Đại bộ phận Thì Chi Sa trung cấp đều dùng trong Thì Chi La Bàn, hắn chỉ còn lại tám hạt cho nên không thể dùng trên Thì Chi La Bàn, Sở Mộ vẫn giữ lấy, lúc trước tu hành Ngũ Hành Kiếm Thuật Phong Lôi Kiếm Thuật và Vân Chi Kiếm thuật đã dùng bốn hạt.

Bốn hạt Thì Chi Sa trung cấp có thể dùng trong bốn tháng biến thành mười sáu tháng, từ đó kéo dài thời gian tu luyện của Sở Mộ, cũng lĩnh ngộ ra chiêu thứ tám của các kiếm thuật, từ đó sáng tạo ra vài môn kiếm kỹ tứ phẩm tiếp theo.

Chương 1505: Tái chiến Chung Mộc Thần

Còn bốn hạt Thì Chi Sa trung cấp, Sở Mộ có thể tu hành thêm mười sáu tháng, từ đó hiệu suất của hắn tu luyện tăng lên rất nhiều.

Về phần mười ba hạt Thì Chi Sa cao cấp hắn không dám sử dụng.

Thì Chi Sa cao cấp thích hợp Vương cấp sử dụng, một hạt Thì Chi Sa cao cấp có thể biến một tháng thành tám tháng, hiệu quả thật tốt, Sở Mộ trông mà thèm nhưng không dám dùng.

Cường giả Vương cấp lĩnh ngộ quy tắc chi lực, thân thể bọn họ cường đại hơn Thần Ngưng Cảnh rất nhiều lần, đủ sức thừa nhận phụ tải do Thì Chi Sa mang lại.

Tuy Sở Mộ rất mạnh trong hàng ngũ Thần Ngưng Cảnh nhưng lực lượng ăn mòn của Thì Chi Sa cao cấp đủ sức giết hắn

Mười ba hạt Thì Chi Sa cao cấp chỉ có thể giữ lại, chờ đợi ngày sau thành tựu Kiếm Vương mới sử dụng tới.

Thu hồi Thiên Khương, Sở Mộ triển khai thân pháp và thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ rời đi thật nhanh.

– Sở sư đệ, đã lâu không gặp.

– Sở sư đệ, tinh thần của ngươi thật tốt, chắc chắn có việc mừng.

Lúc quay về Trùng Thiên Viện, trên đường gặp được một ít đệ tử Trùng Thiên Viện liên tục chào hỏi.

Dù Sở Mộ trở thành đệ tử Trùng Thiên Viện dùng phần lớn thời gian tu luyện, rất ít hiện thân, ngay từ đầu hắn liên tục đánh bại vài tên đệ tử, lại đánh bại Niếp Hành Không xếp thứ ba, tuy cuối cùng bị Chung Mộc Thần đánh bại nhưng cũng làm thanh danh Sở Mộ vang vọng trong Trùng Thiên Viện.

Bởi vì bọn họ bị Bình Thiên Viện Phi Thiên Viện chèn ép, quan hệ của đệ tử Trùng Thiên Viện vô cùng đoàn kết, lực ngưng tụ càng mạnh hơn nữa, quan hệ với nhau rất hữu hảo.

– Mấy vị sư huynh, có biết thủ tịch sư huynh ở nơi nào không?

Sở Mộ dừng bước lại hỏi.

– Thủ tịch sư huynh đang tĩnh tu trong kiếm lâu.

Một người trong đó lên tiếng.

– Sở sư đệ, ngươi tìm thủ tịch sư huynh làm gì?

Một người khác hiếu kỳ.

– Không có việc gì lớn, gần đây ta tu hành có thu hoạch, muốn chuẩn nhận với thủ tịch sư huynh mà thôi.

Sở Mộ nói.

Sở dĩ nói như vậy là hắn có cân nhắc.

Thực lực Chung Mộc Thần rất mạnh, có được kiếm kỹ tứ phẩm, ngày nay Sở Mộ cũng có được kiếm kỹ tứ phẩm, hơn nữa sau khi sáng tọa ra còn hoàn thiện chúng.

Chiến đấu giữa hai người chắc chắn rất đặc sắc.

Đệ tử Trùng Thiên Viện rất đoàn kết, Sở Mộ đã cảm nhận được bọn họ quan tâm và hữu hảo, dần dần hắn cũng sinh ra một ít lòng trung thành với Trùng Thiên Viện.

Nếu đã có lòng trung thành, Sở Mộ tặng chút cơ duyên cho sư huynh đệ Trùng Thiên Viện.

Các đệ tử nghe xong liền giật mình, tiếp theo hưng phấn, sau khi Sở Mộ rời đi, bọn họ lập tức đi thông báo người khác.

Sở Mộ cười cười, hắn đi tìm Chung Mộc Thần.

Kiếm lâu Chung Mộc Thần nằm trong một hồ nước.

Hồ nước lăn tăn! Cá bơi nhàn nhã.

– Chung sư huynh.

Đứng bên bờ hồ, Sở Mộ lên tiếng kêu gọi, âm thanh ngưng tụ thành tuyến truyền vào kiếm lâu.

Qua một lát có một thân ảnh đạp nước đi tới bờ hồ.

– Sở sư đệ.

Chung Mộc Thần gật đầu cười nói.

– Chung sư huynh, ta sáng chế kiếm kỹ tứ phẩm.

Sở Mộ nói.

– Đi.

Đôi mắt Chung Mộc Thần sáng ngời, hắn dùng tốc độ ưực nhanh đi tới Bách Chiến Lâu.

Trong Trùng Thiên Viện chỉ có một mình Chung Mộc Thần lĩnh ngộ kiếm kỹ tứ phẩm, hắn là thủ tịch sư huynh trong Trùng Thiên Viện, nơi này không có đối thủ của hắn

Hiện tại trừ hắn ra có người thứ hai lĩnh ngộ kiếm kỹ tứ phẩm, từ đó có thực lực đấu với hắn một trận.

Tốc độ hai người cực nhanh, nhanh chóng đi tới Bách Chiến Lâu, vừa đi vào đã có mấy trăm người đứng chờ.

Không nghĩ tới lại có nhiều người như thế.

– Thủ tịch sư huynh.

Mấy trăm người cùng kêu lên.

– Sở sư đệ.truyện ma

Sau khi chào thủ tịch sư huynh, cũng có người chào Sở Mộ.

Đám người tự động tách ra, nhường đường Sở Mộ và Chung Mộc Thần đi lên đấu kiếm thai

– Sở sư đệ, mời.

Chung Mộc Thần nói, hắn rút kiếm ra.

– Chung sư huynh, mời.

Sở Mộ cũng rút kiếm.

Ánh mắt hai người nhìn nhau, không trực tiếp thi triển kiếm kỹ tứ phẩm, mà là thi triển bộ pháp, trong nháy mắt tới gần và thi triển kiếm thuật.

Lần chiến đấu đầu tiên, Chung Mộc Thần thi triển một chiêu kiếm kỹ tứ phẩm đánh bại Sở Mộ, sau đó hai người không giao thủ lần nào nữa, lần này có ý định sử dụng kiếm thuật đấu nhau, bọn họ muốn đệ tử Trùng Thiên Viện được xem cuộc chiến.

Kiếm thuật của Sở Mộ không thể nghi ngờ, tạo nghệ kiếm thuật của Chung Mộc Thần không tầm thường, đạt tới nửa bước hình.

Vì để đệ tử Trùng Thiên Viện quan sát, Sở Mộ cũng hạn chế trình độ của mình sánh ngang Chung Mộc Thần, kiếm quang lập loè, bóng kiếm vờn quanh.

Từng chiêu từng thức thập phần hung hiểm, lại ẩn chứa huyền diệu trong đó, các đệ tử Trùng Thiên Viện nhìn say sưa, không ai chớp mắt cái nào.

Sở Mộ và Chung Mộc Thần cố ý diễn luyện để các đệ tử Trùng Thiên Viện học hỏi, bởi vậy kiếm của bọn họ cũng không có đạt đến mức tận cùng, chỉ nhanh vừa đủ để mọi người nhìn cuộc chiến.

Tuy kiếm không nhanh nhưng kỹ xảo rất cao thâm.

Chung Mộc Thần tìm hiểu quang chi kiếm thuật, phong chi kiếm thuật, lôi chi kiếm thuật, hỏa chi kiếm thuật trên bích họa, luân chuyển qua lại thập phần huyền diệu, trải qua tu luyện nhiều năm, hắn tu hành tất cả kiếm thuật tới cực hạn, nắm giữ xâm nhập.

Sở Mộ tìm hiểu Ngũ Hành Kiếm Thuật và phong lôi kiếm thuật và vân chi kiếm thuật, hắn chỉ sử dụng Ngũ Hành Kiếm Thuật đấu với Chung Mộc Thần.

– Thì ra là thế, kiếm thuật còn có thể dùng như vậy.

Một ít đệ tử vô ý thức gật gật đầu, thân sắc bừng tỉnh đại ngộ.

– Ta hiểu rồi.

Lần tranh phong kiếm thuật này diễn ra suốt nửa canh giờ, mọi người xem rất say sưa.

Đột nhiên hia người tách ra, bọn họ lui ra sau và gật đầu với nhau.

Hào khí biến thành khác thường, tinh thần đệ tử Trùng Thiên Viện hưng phấn, bọn họ biết sắc tới màn đặc sắc nhất.

Giao phong kiếm kỹ.

Thủ tịch sư huynh Chung Mộc Thần có kiếm kỹ tứ phẩm, Sở Mộ có thể đối kháng hay không?

Chẳng lẽ Sở Mộ cũng lĩnh ngộ ra kiếm kỹ tứ phẩm?

Nghĩ tới điểm này, các đệ tử kinh ngạc còn mang theo hưng phấn.

– Kiếm kỹ tứ phẩm, ta chỉ có một chiêu, tên là Quang Toàn Lôi Viêm Ba, sư đệ lĩnh giáo.

Chung Mộc Thần nói:

– Bởi vì chỉ có một chiêu cho nên ta vô cùng khổ công tu hành.

– Lôi Vân Phong Bạo, ta vừa sáng tạo kiếm kỹ tứ phẩm này không lâu.

Sở Mộ nói:

– Thỉnh sư huynh chỉ giáo.

– Sở sư đệ thực sáng tạo ra kiếm kỹ tứ phẩm.

– Quá tốt, kiếm ý và áo nghĩa của Sở sư đệ đều đạt tới tám chuyển cực hạn, kiếm kỹ tứ phẩm của hắn mang theo uy lực cực mạnh.

Chương 1506: Ta là thủ tịch

– Không biết kiếm kỹ tứ phẩm của Sở sư đệ mạnh cỡ nào?

Niếp Hành Không và Lý Kỳ Viêm vô cùng chờ mong, ánh mắt kích động.

– Tốt, ta đang muốn biết kiếm kỹ Lôi Vân Phong Bạo của sư đệ.

Chung Mộc Thần kích động.

Sở Mộ gật đầu, hắn không nói gì, bắt đầu súc thế.

Uy lực kiếm kỹ tứ phẩm thập phần cường hoành, còn mạnh hơn kiếm kỹ tam phẩm gấp mười lần, tự nhiên thi triển kiếm kỹ tứ phẩm tiêu hao hơn kiếm kỹ tam phẩm nhiều lần, còn nữa, thi triển kiếm kỹ tứ phẩm cần thời gian súc thế dài hơn kiếm kỹ tam phẩm.

Súc thế đủ thời gian mới có thể thi triển uy lực kiếm kỹ tứ phẩm tới mức cao nhất.

Sở Mộ súc thế, Chung Mộc Thần cũng súc thế, hai người súc thế cho nên không khí sinh ra áp lực, áp lực trong không khí dần tăng cường, loáng thoáng sinh ra áp lực ép mọi người không thở nổi.

Giằng co trên đấu kiếm thai, phong bạo đang bắt đầu.

Bởi vì áp lực nặng nề nên không khí có tính dính, ánh sáng ảm đạm, vặn vẹo, vô số mũi nhọn sinh ra trên người hai người, không khí phát ra tiếng vang.

Trường bào bay lên, tóc dài bồng bềnh, phong bạo xuất hiện.

Đệ tử Trùng Thiên Viện chung quanh đấu kiếm thai đều mở to mắt nhìn không rời mắt, gần như quên cả hít thở, thần thái mọi người nghiêm túc, áp lực sinh ra rất lớn, áp lực bao phủ Sở Mộ cùng Chung Mộc Thần.

– Sư đệ, tiếp kiếm!

Tiếng thét lớn sinh ra, áo nghĩa bắn ra chung quanh, ngay sau kiếm khí bắn ra bốn phía.

Tiếng rít đáng sợ vang lên, lôi viêm bộc phát dữ dội giống như giao long bùng nổ.

Mí mắt Sở Mộ mở to, ánh mắt ác liệt bắn ra chung quanh, bốn loại áo nghĩa chi lực dùng kiếm ý làm chủ, toàn bộ đều quán chú vào Vô Hồi Kiếm, kích phát kiếm nguyên phóng thích Vô Hồi Kiếm sinh ra khí tức kinh người.

Lôi Vân Phong Bạo!

Sở Mộ tự nghĩ kiếm kỹ tứ phẩm đầu tiên, lần thứ nhất xuất hiện trong mắt thế nhân.

Thiên hôn địa ám, lôi vân áp đỉnh, cuồng phong càn quét các nơi, lôi hỏa giăng khắp nền đất, cảnh tượng như diệt thế càn quét chung quanh.

Kiếm ý tám chuyển cực hạn và áo nghĩa tám chuyển cực hạn tăng uy lực Lôi Vân Phong Bạo lên cấp độ đáng sợ.

Trong tiếng nổ ầm ầm, Lôi Vân Phong Bạo thành hình, đấu kiếm thai rộng mấy ngàn mét nhưng Lôi Vân Phong Bạo chỉ bao phủ mấy trăm mét, hào quang bốn màu không ngừng luân chuyển, các đệ tử Trùng Thiên Viện chung quanh đấu kiếm thai có cảm giác ánh mắt bị hút vào trong phong bạo, dường như nhìn thấy vô số lưỡi đao gió cắt không gian.

Cảm giác hủy diệt đáng sợ làm thân thể bọn họ run rẩy, kiếm phách trong thế giới tinh thần cũng run rẩy theo bọn họ.

Chung Mộc Thần chỉ lĩnh một một chiêu kiếm kỹ tứ phẩm: Quang Toàn Lôi Viêm Ba, bởi vậy hắn chỉ có thể không ngừng nghiên cứu và hoàn thiện chiêu này, không ngừng tăng cường khống chế và tăng uy lực của nó, từ đó khai phá tất cả tiềm năng trong của chiêu thức.

Một chiêu kiếm kỹ mới sáng tạo và đã hoàn thiện có khác nhau quá lớn.

Kiếm kỹ phẩm cấp càng cao càng khó hoàn thiện, khi hoàn thiện một phần, uy lực của nó cũng tăng lên một phần.

Chung Mộc Thần sáng tạo Quang Toàn Lôi Viêm Ba, sáng chế đã nhiều năm, càng không ngừng tôi luyện vài năm, tuy chưa hoàn mỹ nhưng đã hoàn thiện rất sâu sắc.

Trái lại Lôi Vân Phong Bạo của Sở Mộ vừa sáng tạo không lâu, chỉ hơi hoàn thiện mà thôi, từ cấp độ còn chưa bằng Quang Toàn Lôi Viêm Ba của Chung Mộc Thần, kiếm ý và bốn loại áo nghĩa của Sở Mộ đều đạt tám chuyển cực hạn, uy lực của hai chiêu khó nói ai hơn ai.

Nhưng Sở Mộ tự nghĩ Bất Động Như Sơn, hắn đã lĩnh ngộ một tia tinh túy bất diệt, từ đó kiếm ý duy trì trong mười giây, dù sử dụng trên kiếm kỹ không thể duy trì mười giây nhưng ít nhất cũng duy trì ba giây.

Ba giây đã đủ phân cao thấp.

Quang Toàn Lôi Viêm Ba va chạm Lôi Vân Phong Bạo, hai bên không ngừng tiêu hao lực lượng.

Cuối cùng Quang Toàn Lôi Viêm Ba bị phai mờ, Lôi Vân Phong Bạo còn bao phủ phạm vi vài chục mét, uy lực suy yếu nghiêm trọng, sau khi càn quét Quang Toàn Lôi Viêm Ba, lực lượng Lôi Vân Phong Bạo vẫn tiếp tục tấn công Chung Mộc Thần, lực hấp xả cường đại làm thân thể Chung Mộc Thần trầm xuống.

– Trảm!

Quát lớn một tiếng, kiếm trong tay Chung Mộc Thần chém ra hai chiêu kiếm kỹ tam phẩm, Lôi Vân Phong Bạo đã suy yếu nên sau đó biến mất, hào quang tán loạn biến mất trong không khí.

Mọi người mở to mắt nhìn tình hình chiến đấu.

Khói bụi tiêu tán, thân ảnh Sở Mộ và Chung Mộc Thần xuất hiện trong mắt mọi người, bọn họ vẫn đứng tại chỗ.

– Ai thắng?

– Không biết ah, dường như chưa phân thắng bại.

– Sở sư đệ có thể chống lại Chung sư huynh, thiên phú của hắn quá kinh người.

Lúc này Chung Mộc Thần lên tiếng, chỉ thấy hắn cười cười sau đó gật đầu, cảm giác âất thoải mái, dường như áp lực nặng nề bị xua tan.

– Sư đệ, ngươi thắng, sau này ngươi chính là thủ tịch sư huynh của Trùng Thiên Viện.

– Sở sư đệ thắng?

– Nói sai rồi, phải là thủ tịch sư huynh, không nghe Chung sư huynh nói sao?

– Thủ tịch sư huynh.

– Thủ tịch sư huynh, ngươi bây giờ là thủ tịch sư huynh của Trùng Thiên Viện chúng ta, cũng gánh vác tâm nguyện của chúng ta.

Chung Mộc Thần nghiêm túc nói:

– Vậy thì nhất phi trùng thiên.

– Nhất phi trùng thiên!

Các đệ tử Trùng Thiên Viện dưới đấu kiếm thai hô to, tiếng hô vang vọng các nơi.

Đây là nguyện vọng của bọn họ, cũng là khát vọng của đệ tử Trùng Thiên Viện, đáng tiếc không thể thực hiện được, ngày nay hi vọng của bọn họ đã sắp thực hiện được, bọn họ nhìn thấy hi vọng phi trùng thiên trên người Sở Mộ.

Ánh mắt nóng rực mang theo chờ mong, huyết dịch trong người Sở Mộ đang sôi trào.

– Các vị sư huynh đệ, ta là thủ tịch sư huynh, ta sẽ gánh vách tâm nguyện nhất phi trùng thiên của Trùng Thiên Viện, trong vòng một năm, ta sẽ quét ngang Bình Thiên Viện, quét ngang Bình Thiên Viện.

Sở Mộ trịnh trọng nói với mọi người.

– Tốt, ha ha ha ha…

Chung Mộc Thần cười to, trong tiếng cười có một cảm giác thoát khỏi gánh nặng, buông được tảng đá trong lòng.

Đúng thế, sau khi trở thành thủ tịch của Trùng Thiên Viện, Chung Mộc Thần không ngừng tu luyện, cố gắng cường đại bản thân, hy vọng có thể nhất phi trùng thiên, đáng tiếc thiên phú hạn chế, quyết định thành tựu thực lực của hắn không thể thực hiện hi vọng nhất phi trùng thiên.

Không thể thực hiện nhưng hết lần này tới lần khác không thể buông bỏ, tích lũy trong lòng dần dần biến thành gánh nặng, biến thành áp lực, có đôi khi ép hắn không thở nổi, hắn phải thừa nhận và đảm đương.

Ngày nay Trùng Thiên Viện đã có người vượt qua hắn, hơn nữa còn là đệ tử lĩnh ngộ áo nghĩa đều đạt tới tám chuyển cực hạn, ngộ tính kinh người, đủ giúp thực hiện nguyện vọng của mọi người, Sở Mộ không kém gì đệ tử Phi Thiên Viện, thật có thực hiện tâm nguyện nhất phi trùng thiên.

Chương 1507: Khổ tu nửa năm (Thượng)

Các đệ tử Trùng Thiên Viện đều cười lớn, những đệ tử mới không hiểu được tâm tình của các đệ tử cũ, nhưng một năm qua bọn họ có cảm nhận rất sâu sắc.

– Sở sư huynh, đi uống rượu.

Chung Mộc Thần lên tiếng.

– Thủ tịch sư huynh, Chung sư huynh, đi uống rượu.

Có đệ tử hô to.

– Khoan đã!

Sở Mộ tỉnh táo nhất nhưng ngữ khí của hắn mang theo kích động, hiện tại hắn là thủ tịch sư huynh, mỗi lời nói và hành động đều có lực hiệu triệu lớn la, mọi người an tĩnh lại, ánh mắt tập trung lên người Sở Mộ, chờ Sở Mộ nói tiếp:

– Hiện tại không phải lúc uống rượu.

– Ta hứa hẹn trong một năm sẽ quét ngang Bình Thiên Viện, cho nên muốn uống rượu, chờ tới lúc ta quét ngang Bình Thiên Viện, thực hiện tâm nguyện của Trùng Thiên Viện chúng ta, sau đó uống rượu mới vui vẻ nhất, có thể say một cuộc.

Sở Mộ nói.

– Tốt, theo ý thủ tịch sư huynh.

Chung Mộc Thần nói.

– Được, vậy thì chờ, thủ tịch sư huynh, không nên để chúng ta chờ quá lâu.

Các đệ tử liên tục cười nói.

– Được rồi, giải tán đi, hi vọng cuộc đấu hôm nay giữa ta và Chung sư huynh có thể trợ giúp các sư huynh đệ.

Sở Mộ nói, hắn vẫn gọi Chung Mộc Thần là sư huynh, đây là tôn kính từ nội tâm.

– Đa tạ thủ tịch sư huynh, đa tạ Chung sư huynh.

Các đệ tử liên tục hành kiếm lễ.

– Ta thu hoạch rất lớn, phải về bế quan lĩnh ngộ vài ngày.

– Ta cũng thế.

– Nếu có thể thường xuyên nhìn thấy những cuộc đấu như thế này, tin tưởng thực lực của chúng ta sẽ có đề thăng.

Trong tiếng thỏa luận, các đệ tử Trùng Thiên Viện không ngừng rời đi.

Sở Mộ và Chung Mộc Thần cũng rời khỏi Bách Chiến Lâu.

– Sở sư huynh, uy lực Lôi Vân Phong Bạo của ngươi mạnh hơn Quang Toàn Lôi Viêm Ba của ta rất nhiều, một khi càng hoàn thiện, uy lực của nó sẽ cường đại hơn.

Chung Mộc Thần nói.

– Cho nên ta mới nói là một năm, theo ý định chỉ mấy tháng là ta có thể hoàn thêện một phen, từ đó củng cố kiếm kỹ tứ phẩm, đến lúc đó có nắm chắc quét ngang Bình Thiên Viện.

Sở Mộ cười nói.

– Sử sư huynh hiện tại có thể đánh bại Tào Thanh Phong một trong ba người mạnh nhất Bình Thiên Viện, Đào Thế Hùng bài danh thứ hai mạnh hơn ta, hắn muốn đánh bại ta cũng không dễ dàng, tin tưởng đến lúc đó Sở sư huynh có thể đánh bại hắn, chướng ngai duy nhất chính là thủ tịch Bình Thiên Viện Tiêu Linh.

Ngữ khí của Chung Mộc Thần vô cùng ngưng trọng.

– Tiêu Linh, kiếm kỹ của hắn thế nào?

Sở Mộ hỏi, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm

– Kiếm kỹ mạnh nhất của hắn là kiếm kỹ tứ phẩm, dường như có hai chiêu.

Chung Mộc Thần nói:

– Bàn về nắm giữ kiếm kỹ, Tiêu Linh còn trên cả ta, hắn chỉ cần một chiêu là có thể đánh bại ta, hắn mới là đối thủ mạnh nhất trong quá trình quét ngang Bình Thiên Viện.

– Chung sư huynh yên tâm, không nắm chắc mười phần ta sẽ không ra tay.

Sở Mộ cười nói:

– Hiện tại ta quyết định ra tay, tỏ vẻ ta có mười phần nắm chắc đánh bại Tiêu Linh, quét ngang Bình Thiên Viện.

– Tốt, ta đã chờ nhiều năm, không kém một năm này.

Chung Mộc Thần cười nói:

– Trong đoạn thời gian này, nếu như cần ta bồi luyện thì cứ lên tiếng.

– Tốt!

Sở Mộ cũng cười nói.

Có đôi khi có bồi luyện mới hoàn thiện kiếm kỹ nhanh hơn

Hai người vừa đi vừa cười nói, sau đó quay về kiếm lâu tĩnh tu.

Thiên Xảo Ngư trăm phương ngàn kế cố gắng truyền tin cho Sở Mộ rốt cuộc đến nơi.

– Huyền Cơ Vô Nguyệt tỷ tỷ của Huyền Cơ Vô Đạo…

Biết tin này rồi Sở Mộ nhớ kỹ nhưng không quá chú ý.

– Lôi Vân Phong Bạo!

Chém kiếm ra, vang tiếng nổ inh ỏi, vòi rồng đáng sợ tàn phá. Biểu tình Chung Mộc Thần trầm trọng thi triển Quang Toàn Lôi Viêm Ba đối kháng lại. Hai bên đối kháng nhau, hai chiêu kiếm kỹ tứ phẩm không ngừng tiêu hao, cuối cùng Quang Toàn Lôi Viêm Ba biến mất trước. Lôi Vân Phong Bạo bị suy yếu vẫn lao hướng Chung Mộc Thần, bị một chiêu kiếm kỹ nhị phẩm của gã triệt tiêu.

Đây là đang trong Thạch Trung lâu của Sở Mộ.

Phong cấm của Thạch Trung lâu có thể đỡ được Lôi Vân Phong Bạo oanh kích, nhưng tầng lầu sẽ bị phá hoại. Nên Sở Mộ thi triển Lôi Vân Phong Bạo nhưng không rót kiếm nguyên vào, thậm chí kiểm soát kiếm ý, bốn loại áo nghĩa ở đẳng cấp ngũ chuyển, chỉ phát ra ý Lôi Vân Phong Bạo mà đã trời long đất lở.

Tương tự, Chung Mộc Thần khống chế uy lực Quang Toàn Lôi Viêm Ba các mặt đều ngang bằng Lôi Vân Phong Bạo, hai bên đối kháng uy lực tương đương. Nhưng kiếm ý của Sở Mộ mang theo chút vị bất diệt nên thắng một bậc.

Chung Mộc Thần buông tiếng thở dài:

– Sở sư huynh lĩnh ngộ và nắm giữ kiếm kỹ tứ phẩm đã đuổi kịp ta.

Cái gì là thiên tài? Chính là đây, đứng ngay trước mắt gã.

Chung Mộc Thần mất nhiều năm, không ngừng nghiên cứu rèn giũa Quang Toàn Lôi Viêm Ba mới hoàn thiện đến bước này. Còn người trước mắt chỉ mất ba tháng đã nắm giữ và khống chế kiếm kỹ tứ phẩm đến trình độ ngang bằng gã.

Sở Mộ cười nói:

– Nếu không có Chung sư huynh giúp đỡ e rằng ta sẽ mất thời gian gấp đôi.

Sở Mộ nói thật, ba tháng qua mỗi cách mấy ngày lại đánh nhau với Chung Mộc Thần một lần. Vì không phá hoại Thạch Trung lâu nên bọn họ không rót kiếm nguyên vào, chỉ vận dụng ý kiếm kỹ đối kháng, làm như thế không ngừng khắc sâu lĩnh ngộ, nắm giữ Lôi Vân Phong Bạo.

Cách mấy ngày lại dùng ý kiếm kỹ tứ phẩm đối kháng một lần, kiếm ý của Sở Mộ ẩn chứa một tia tinh túy bất diệt khiến kiếm kỹ kéo dài ba giây. Đối kháng nhiều lần đem lại chút cảm ngộ cho Chung Mộc Thần, khiến gã nắm giữ Quang Toàn Lôi Viêm Ba sâu hơn, càng lúc càng hoàn thiện, lực lượng càng ngưng tụ, xoay tròn nhanh hơn, xung lực càng mạnh.

Chung Mộc Thần thở dài thườn thượt, ngữ điệu cực kỳ phức tạp, vừa vui vừa buồn:

– Về mặt nắm giữ Lôi Vân Phong Bạo ta đã không thể trợ giúp gì cho Sở sư huynh.

Sở Mộ cười nói:

– Tuy không giúp được trong Lôi Vân Phong Bạo nhưng Chung sư huynh vẫn có thể hỗ trợ ta về kiếm kỹ tứ phẩm khác.

– Kiếm kỹ tứ phẩm khác? Không… không lẽ…?

Mặt Chung Mộc Thần vô cùng rung động, mắt trợn to nhìn Sở Mộ chằm chằm, ngón tay run run:

– Không lẽ Sở sư huynh còn có chiêu kiếm kỹ tứ phẩm… thứ hai?

Ý tưởng này làm Chung Mộc Thần hết hồn.

Từ lúc Sở Mộ trở thành đệ tử của Trùng Thiên viện đến nay tính ra được một năm ba tháng, chiến đấu với Chung Mộc Thần thành thủ tịch sư huynh Trùng Thiên viện mới ba tháng trước. Tức là trong một năm Sở Mộ trở thành đệ tử Trùng Thiên viện đã sáng tạo một chiêu kiếm kỹ tứ phẩm, tốc độ như thế tuy không phá kỷ lục Phi Thiên các nhưng cũng xếp vào mười hạng đầu.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã check và fix all toàn bộ truyện ma theo yêu cầu nhé !!Nọi truyện nghe bình thường nhé
https://audiosite.net
Bạn quỳnh huýnh long bộ này có 2 giọng đọc nhé bạn !Truyện này mặc định là lão trần đọc nhé tuy nhiên mới 3k>4k chap ...!Giọng 2 đã đọc 6k4 chap rồi nhé ^^!
https://audiosite.net
Đã phục hồi bản cũ giọng đọc Tú Linh ( Giọng 2 vẫn là Hà Thu )
https://audiosite.net
cảm ơn bạn quý lê và 1 số bạn đã thông báo nhé..!Có 2 sever bản nhé thay đổi ở sever chính thay đổi giọng nói đó bạn :)
https://audiosite.net
Cập nhật giọng mc lát theo yêu cầu :)
https://audiosite.net
Bộ truyện đã fix lại để mọi người all có thể nghe nhé...!Ngoài ra một số bộ truyện vẫn play được nhé...!Tuy nhiên một số trường hợp lỗi không nghe được do cốc cốc không hộ trợ trình duyệt nghe audio dạng file nén ( bạn có mở trình duyệt khác thử xem nếu bạn lỗi vui lòng thông báo để tụn mình fix sớm nhất nhé ). - !- Đa Tạ -!-
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!