1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1498: Khúc nhạc dạo nhất phi trùng thiên

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1498: Khúc nhạc dạo nhất phi trùng thiên

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1498: Khúc nhạc dạo nhất phi trùng thiên

Giọng nói mang theo hưng phấn không chút che dấu, mang theo một chút liều lĩnh giống như từ nơi rất xa vọng tới, những lời này truyền vào tai nhưng tinh thần Sở Mộ không tập trung.

– Đây không phải là Sở Mộ sao?

– Sở Mộ? Hắn là người có lĩnh ngộ phá ghi chép, lĩnh ngộ áo nghĩa phá kỷ lục, thiên phú tu luyện lại thấp nhất?

Vốn kinh ngạc nhưng sau đó biến thành trêu tức.

Trong hoảng hốt, Sở Mộ cảm giác có rất nhiều ánh mắt lợi hại nhìn lên người mình, càng có mấy đạo thần niệm chi lực cường hoành quét qua không kiêng nể gì bao phủ toàn thân, còn có ý niệm thẩm thấu vào người hắn.

Đây là hành vi không lịch sự, là khiêu khích rất nghiêm trọng, càng miệt thị người bị dò xét, giống như chưa đồng ý tự tiện xông vào nhà người khác, hành vi này sẽ làm người khác tức giận.

Thân thể bị vài đạo thần niệm chi lực quét ngang không kiêng nể gì, đây là là nhục nhã biến tướng, Sở Mộ muốn khu động thần niệm chi lực phản kích nhưng tâm thần tiêu hao quá độ nên vô lực, nội tâm hắn xuất hiện một tia tức giận nhưng hắn như cây nén trong gió, tùy thời bị dập tắt.

– Ngộ tính cao, lĩnh ngộ áo nghĩa nhiều thì thế nào, chỉ cần thiên phú tu luyện không tăng lên, cuối cùng chỉ có thể xưng vương xưng bá trong đám con sâu cái kiến.

Tiếng cười nhạo vang lên, đây là Tào Thanh Phong cười nhạo.

– Trân bảo tăng thiên phú hiếm thấy, tìm kiếm cả đời cũng chưa chắc đạt được.

Đào Thế Hùng nói:

– Cho dù tăng thiên phú lên tứ phẩm cũng không cách nào đạt được thành tựu như chúng ta.

Lời nói cao thường hết sức rõ ràng.

Vài đạo thần niệm chi lực rời khỏi thân thể Sở Mộ, người Bình Thiên Viện đi ngang qua, có người cố ý dùng vai đụng vào Sở Mộ, kết quả thân thể Sở Mộ lung la lung lay lui ra sau, bước chân lảo đảo xiêu xiêu vẹo vẹo suýt ngã.

– Không hổ là thiên tài phá ghi chép, ngay cả đi đường cũng khác với những phàm phu tục tử chúng ta.

Người đụng Sở Mộ không có chút áy náy nào cả, ngược lại còn châm chọc nhiều hơn.

Sở Mộ thề, sau này nói cái gì hắn cũng không tiêu hao tinh thần quá độ.

Hắn chỉ cho rằng là cơ hội khó được nên toàn lực lĩnh ngộ kiếm thuật, một lòng đắm chìm trong bích họa, căn bản không cân nhắc những việc khác, cũng bởi vì Phi Thiên Các vô cùng an toàn cho nên hắn yên tâm.

Không ngờ cho dù không nguy hiểm tính mạng nhưng rước lấy nhục nhã không nhỏ.

Sở Mộ ghi nhớ, hắn sẽ đích thân trả nhục nhã lần này, nội tâm hắn đã có tức giận bốc cháy hừng hực.

Sau khi trôi qua hai ngày hai đêm, lực lượng tinh thần của Sở Mộ đã khôi phục hoàn toàn.

Cảm giác lực lượng tinh thần hoàn toàn khôi phục rất tốt, thực rất tốt, cảm giác đầu óc choáng váng vô lực biến mất, hắn thoải mái như thoát thai hoán cốt.

– Bình Thiên Viện… Không lâu sau ta sẽ quét ngang các ngươi.

Trong thạch lâu, Sở Mộ đứng lên và thì thào, ngữ khí mang theo kiên định chưa từng có.

Lực lượng tinh thần hoàn toàn khôi phục, Sở Mộ bắt đầu lĩnh ngộ kiếm thuật trong bích họa.

Hắn tu luyện kim chi kiếm thuật.

Chín chiêu kim chi kiếm thuật một chiêu khó hơn một chiêu, Sở Mộ có thể dễ dàng thi triển ba chiêu đầu cùng trong đó, hơn nữa còn trình bày đủ áo nghĩa, chiêu thứ tư tiêu hao chút thời gian cũng hiểu ra, chiêu thứ năm chiêu thứ sáu.

Tu luyện vài lần, cho dù chỉ có thi triển chiêu thứ sáu nhưng Sở Mộ cũng hiểu được, hắn đã dần dần hình thành lý giải về kim chi áo nghĩa sâu hơn, cũng điều động dễ dàng hơn.

Đình chỉ kim chi tu luyện kiếm thuật, bắt đầu tu luyện mộc chi kiếm thuật, rồi sau đó tu luyện thủy kiếm thuật, hỏa chi kiếm thuật và thổ chi kiếm thuật.

Năm môn kiếm thuật, mỗi một môn, Sở Mộ cũng chỉ tu luyện tới chiêu thứ sáu, đương nhiên, chiêu thứ bảy thứ tám chiêu và thứ chín cần lĩnh ngộ nhiều hơn, hắn cũng có thể thi triển nhưng không thể trình bài áo nghĩa cùng huyền diệu trong đó.

– Kim mộc thủy hỏa thổ năm môn kiếm thuật, phải hòa hợp thành Ngũ Hành Kiếm Thuật, như vậy ta có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Thu liễm tâm thần, Sở Mộ suy nghĩ nên làm như thế nào mới có thể dung hợp năm môn kiếm thuật thành một môn Ngũ Hành Kiếm Thuật.

Dung luyện năm môn kiếm thuật thành Ngũ Hành Kiếm Thuật có ba chỗ tốt.

Thứ nhất, tiết kiệm thời gian tu luyện kiếm thuật, tu luyện một môn kiếm thuật hao phí thời gian khác với tu luyện năm môn kiếm thuật, bởi vì thời gian chênh lệch gấp năm lần.

Thứ hai, đề cao hiệu suất tu luyện kiếm thuật, năm môn kiếm thuật dung luyện làm một môn Ngũ Hành Kiếm Thuật, chỉ cần tu luyện một môn là có thể đồng thời tìm hiểu năm loại áo nghĩa, hiệu suất tăng mạnh hơn tu luyện một môn.

Thứ ba, đạt được nhiều Phi Thiên trị hơn nữa, Phi Thiên Các có quy định, tìm hiểu một môn kiếm thuật trên bích họa sẽ có ban thưởng Phi Thiên trị, dung luyện một môn kiếm thuật ban thưởng nhiều hơn.

Ngồi xếp bằng, bài trừ tất cả tạp niệm, trong đầu hắn không ngừng phân giải năm môn kiếm thuật.

Trên phương diện kiếm thuật, Sở Mộ có thiên phú độc đáo, hơn nữa ngộ tính giúp hắn dễ dàng lĩnh ngộ tinh túy của kiếm thuật.

Phân giải từng chiêu, sau cả buổi, sáu chiêu của kim mộc thủy hỏa thổ đều bị Sở Mộ phân giải, tiếp theo tổ hợp với nhau, hình thành kiếm chiêu mới.

Phân giải càng nhiều độ khó càng lớn.

Sở Mộ không theo đuổi cao xa, hắn đã gây dựng được chiêu đầu tiên từ năm loại kiếm thuật.

Chiêu thứ nhất đơn giản nhất, phân giải dễ dàng nhất, gây dựng tương đối dễ dàng.

Độ khó phân giải gấp mười lần, trong lúc nhất thời Sở Mộ lại gây dựng thành chiêu mới, hắn luôn cải thấy thiếu cái gì đó.

– Lời dẫn…truyện tà tu audio

Bỗng nhiên linh quang xuất hiện trong đầu, Sở Mộ nhớ tới lời Hạ Vân Phi nói chuyện.

– Tiểu Phi Thiên Kiếm Thuật là trụ cột tất cả kiếm thuật trong Phi Thiên Các.

Trong đầu xuất hiện chiêu thức Tiểu Phi Thiên Kiếm Thuật, thi triển một kiếm lại một kiếm, thẳng tới kiếm thứ mười một

– Thì ra là như thế, chín mươi chín thức Tiểu Phi Thiên Kiếm Thuật, mỗi mười thức tổ hợp thành một chiêu.

– Nếu như dùng thứ thứ mười một của Tiểu Phi Thiên Kiếm Thuật làm lời dẫn chỉnh hợp năm môn kiếm thuật…

Sở Mộ vội vàng suy diễn, nhớ lại cũng rất tiêu hao tâm thần, hiện tại đang ở trong kiếm lâu của bản thân, không có mình cho phép, những người khác không thể đi vào, hoàn toàn an toàn, cũng không lo nhục nhã.

Toàn tâm toàn ý đắm chìm trong suy diễn, dùng chiêu thứ nhất của Tiểu Phi Thiên Kiếm Thuật làm lời dẫn thu nạp chiêu thứ nhất sau khi phân giải kiếm thuật kim mộc thủy hỏa thổ, quả nhiên Sở Mộ cảm thấy vô cùng dễ dàng.

Sau khi phân giải tinh túy của kiếm chiêu, dần dần bị Tiểu Phi Thiên Kiếm Thuật phân giải và hấp dẫn, Sở Mộ suy diễn dung hợp thành chiêu mới.

Chương 1499: Thiên Tinh Cốc! Thần Ngưng Cảnh cực hạn (Thượng)

Đây là một loại lột xác, kiếm thuật lột xác, lúc Sở Mộ phân giải và dung hợp dần dần thăng hoa, siêu thoát gông cùm vốn có đạt tới cấp độ cao hơn.

Dung luyện vô cùng thuận lợi, tiến triển rất chậm, thời gian trôi qua dần dần, Sở Mộ đắm chìm trong lĩnh ngộ không quan tâm thời gian tiêu hao.

Rốt cuộc phân giải tinh túy trong đó, dùng tinh túy chiêu thứ nhất Tiểu Phi Thiên Kiếm Thuật lời lời dẫn và chịu tải bắt đầu hình thành kiếm chiêu hoàn toàn mới, rồi sau đó chậm rãi hoàn thiện bỏ thêm vào, chiêu kiếm hình thành

Rốt cuộc chiêu mới đã hoàn mỹ.

Tinh thần Sở Mộ rung động và cảm giác thoải mái.

Trong thế giới tinh thần có một cánh tay trong suốt cầm thanh kiếm năm màu, chém một kiếm ra bên ngoài, Sở Mộ nhảy dựng lên, Vô Hồi Kiếm va chạm với bóng người trong thế giới tinh thần, hắn chém một kiếm.

Một kiếm mang theo năm màu, Vô Hồi Kiếm chém ra một kiếm có quỹ tích rõ ràng, nhìn như bình bình đạm đạm nhưng mang theo huyền ảo kinh người.

Một kiếm này ẩn chứa đủ loại cảm ngộ, trong lòng như có dòng suối chảy xuôi, Sở Mộ ngơ ngẩn, kiếm hắn vừa chém dựng lại giữa không trung, đôi mắt hắn đắm chìm vào quan sát.

Hắn thu hồi kiếm và chém ra lần nữa, quỹ tích có biến hóa rất nhỏ nhưng hoàn mỹ hơn trước.

Vừa rồi chỉ xuất hiện một kiếm, hiện tại đang thi triển huyền bí ẩn chứa trong đó, dần dần điều chỉnh giúp chiêu thức hoàn thiện.

Một kiếm phân ngũ hành.

Trong một kiếm ẩn chứa áo nghĩa kim mộc thủy hỏa thổ.

Kiếm này cũng là chiêu đầu tiên trong Ngũ Hành Kiếm Thuật.

Thành công dung luyện chiêu thứ nhất trong Ngũ Hành Kiếm Thuật, Sở Mộ thả lỏng tâm thần, hắn cảm thấy chóng mặt, bởi vì lần này tiêu hao lực lượng tinh thần quá nhiều, cũng may chưa tiêu hao hết nên hắn vội vàng ngồi xuống khôi phục.

Lúc này điều tức hai canh giờ mới khôi phục hoàn toàn.

Sau khi khôi phục, Sở Mộ vừa muốn tìm hiểu chiêu thứ hai trong Ngũ Hành Kiếm Thuật, ngoài cửa có người xúc động phong cấm, có người đến tìm Sở Mộ, là Niếp Hành Không.

– Niếp sư huynh.

Sở Mộ chào hỏi.

– Tìm hiểu bích hoạ có thu hoạch thế nào?

Niếp Hành Không cười nói.

– Không tệ.

Sở Mộ nói.

– Sở sư đệ, ta biết không nên hỏi, nhưng ta vẫn muốn hỏi ngươi tìm hiểu được mấy môn kiếm thuật.

Niếp Hành Không do dự một lúc nhưng vẫn mở miệng, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm gương mặt Sở Mộ.

Đây là bí mật nhỏ, luận giao tình giữa Niếp Hành Không và Sở Mộ chưa sâu tới mức phải nói, Sở Mộ không nói, Niếp Hành Không không trách hắn, bởi vì hắn cũng biết hỏi như vậy là đường đột.

– Kim mộc thủy hỏa thổ.

Đón lấy ánh mắt Niếp Hành Không, Sở Mộ trả lời, hắn cảm thấy Niếp Hành Không làm người không tệ, có thể kết giao, huống chi đây cũng không phải bí mật ghê gớm.

– Kim mộc thủy hỏa thổ…

Niếp Hành Không mở to mắt, hắn không dám tin tưởng.

Trong nhận thức của hắn, Phi Thiên Các chưa từng có người nào trong một lần lĩnh ngộ năm môn kiếm thuật, hơn nữa còn trùng hợp đối ứng ngũ hành.

– Tốt, tốt…

Niếp Hành Không kích động.

Qua một lúc lâu hắn mới bình tĩnh.

– Lúc này đệ tử Bình Thiên Viện đến diễu võ giương oai với Trùng Thiên Viện chúng ta, Chung sư huynh cũng bị nhục nhã một phen.

Sở Mộ im lặng, hắn nhớ lại lúc vừa tìm hiểu bích họa quay về cũng bị nhục nhã..

Chẳng qua khi trở lại khôi phục tinh thần, sau khi khôi phục liền tìm hiểu kiếm thuật, lúc này tạm thời quên đi.

Tạm thời quên nhưng không có nghĩa quân thật. Thời gian tới, Sở Mộ sẽ đi đòi danh dự.

– Từ xưa tới nay, Trùng Thiên Viện vẫn đứng cuối, đệ tử Trùng Thiên Viện luôn bị đệ tử Bình Thiên Viện và Phi Thiên Viện khi dễ, bởi vì thiên phú tiềm lực chúng ta không bằng người ta.

Niếp Hành Không nói xong, hắn nói thêm:

– Sư huynh đệ Trùng Thiên Viện chúng ta luôn nghẹn một hơi, đều cố gắng tăng thực lực bản thân, kỳ vọng có một ngày chủ động xông vào Bình Thiên Viện, hãnh diện, thậm chí có thể xông vào Phi Thiên Viện bày ra kiêu ngạo của mình.

– Nhưng chúng ta không thể, không làm được.

Niếp Hành Không ảm đạm:

– Thiên phú của chúng ta so với bên ngoài là không tệ, cũng là thiên tài trong thiên tài, nhưng thiên phú chúng ta lại thấp nhất trong Phi Thiên Các, cho dù chúng ta cố gắng cỡ nào, hoàn cảnh và tài nguyên như nhau cũng khó có thể đuổi theo bước chân của bọn họ. Thiên phú chênh lệch, không đơn thuần dựa vào cố gắng đền bù, chỉ cần thiên phú tu luyện đã hạn chế chúng ta trong Tạo Hóa Cảnh.

Sở Mộ không nói gì, bởi vì Niếp Hành Không nói chưa hết.

– Ngươi không giống, ngộ tính và áo nghĩa của ngươi hơn xa đệ tử Phi Thiên Viện, ngươi chỉ thiếu hụt thiên phú tu luyện.

Niếp Hành Không nhìn Sở Mộ, hắn trầm giọng nói:

– Hiện tại tu vi mọi người cùng cấp độ, cũng không phân ưu thế trên tu vi và thực lực cao thấp, chỉ có phân cao thấp trên kiếm kỹ và kinh nghiệm chiến đấu mà thôi.

– Ngộ tính của ngươi cao, cho nên ngươi lĩnh ngộ kiếm kỹ mạnh hơn người khác, thực lực của ngươi sẽ tăng lên, nhất là lúc ngươi trở thành đệ tử Phi Thiên Các, tài nguyên và hoàn cảnh tu luyện của Phi Thiên Các sẽ giúp ngươi bộc phát trong thời gian ngắn.

Niếp Hành Không nói rất có đạo lý.

Trở thành đệ tử Phi Thiên Các, hoàn cảnh tu luyện tốt hơn, thực lực bản thân sẽ bộc phát trong thời gian ngắn.

– Ta nghĩ, một thiên phú tu luyện không có khả năng ngăn cản bước chân của ngươi.

Niếp Hành Không nói:

– Ta hi vọng, thực lực ngươi tăng lên có thể đi Bình Thiên Viện một chuyến, giúp Trùng Thiên Viện chúng ta được hãnh diện.

– Ta sẽ!

Sở Mộ gật đầu, hắn dùng ngữ khí bình tĩnh và kiên định nói với đối phương

Nếu như nói giúp Trùng Thiên Viện xả một hơi còn không đủ thực tế, nhưng xả giận cho bản thân là thật, bởi vì bị nhục nhã nên Sở Mộ cũng có ý này.

Hắn sẽ không nói cho người khác biết việc này.

– Nhưng trước đó ngươi phải trwor thành thủ tịch sư huynh của Trùng Thiên Viện.

Niếp Hành Không cười nói.

– Niếp sư huynh nói như vậy, không sợ Chung sư huynh mất hứng sao?

Sở Mộ cũng cười nói.

– Chung sư huynh ước gì ngươi có thể làm được, trên thực tế chỉ cần ngươi làm được, Chung sư huynh cao hứng, mỗi đệ tử Trùng Thiên Viện chúng ta sẽ cao hứng.

Niếp Hành Không nói:

– Được rồi, nói với ngươi những lời này, nội tâm của ta nhẹ nhõm một ít, không chậm trễ ngươi tu luyện.

Nói xong Nhiếp huynh rời đi Sở Mộ cũng rời đi, hắn tới Thiên Tinh Cốc.

Phi Thiên Các có thánh địa tu luyện của mình, kỳ thật Phi Thiên Bích Họa là nơi ẩn chứa công pháp, Thiên Tinh Các là nơi giúp tu hành kiếm nguyên.

Muốn đi vào Thiên Tinh Cốc tu luyện cần một trăm Phi Thiên trị.

Chương 1500: Thiên Tinh Cốc! Thần Ngưng Cảnh cực hạn (Hạ)

Sau khi trả Phi Thiên trị, Sở Mộ đi vào bên trong.

Thiên Tinh Cốc tên như ý nghĩa, nơi này là sơn cốc, bốn phía sơn cốc có rất nhiều phong cấm cường đại thủ hộ trùng trùng điệp điệp, không dễ dàng tiến vào bên trong.

Vừa vào Thiên Tinh Cốc, thiên địa nguyên khí nồng đậm tới mức Sở Mộ khiếp sợ, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy thiên địa nguyên khí hóa thành sương mù.

Thiên địa nguyên khí nồng đậm bao phủ toàn thân, không cần vận chuyển công pháp cũng có thể hấp thu nguyên khí kinh người, chúng chủ động chui vào cơ thể Sở Mộ, chỉ qua mười hô hấp ngắn ngủi thiên địa nguyên khí đã nhồi đầy toàn thân Sở Mộ.

– Không hổ là thánh địa tu luyện.

Sở Mộ nói thầm.

Thiên Tinh Cốc không thích hợp tu luyện, bởi vì thiên địa nguyên khí trong nơi này quá nhiều và tinh khiết.

Mặc dù nói linh khí nguyên khí càng dày càng tốt nhưng phải xem là với người nào.

Thiên Tinh Cốc chỉ thích hợp tu hành trong thời gian ngắn, nó còn có hai điều kiện tiên quyết, thứ nhất, thân thể đủ cường đại; thứ hai: cảnh giới phải đạt tới, nếu không sẽ không thể khống chế thiên địa nguyên khí trong người của mình.

Sở Mộ có đủ hai điều kiện này.

Cảnh giới của hắn sớm đạt tới Thần Ngưng Cảnh cực hạn, hắn còn kém năng lượng mà thôi, Thần Ngưng Cảnh muốn tích lũy năng lượng không dễ dàng, tốn hao thời gian không ngắn.

Vì ngăn ngừa đệ tử Phi Thiên Các tốn thời gian tu luyện kiếm nguyên, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh có cường độ thân thể miễn cưỡng thừa nhận được, chỉ cần cảnh giới tới có thể đi vào Thiên Tinh Cốc, cũng tu hành thời gian ngắn tăng tu vi bản thân lên cao.

Có nhiều phương pháp tăng thực lực lên cao hơn, có thể cảm ngộ bình thường, có thể theo tu luyện kiếm thuật hoặc là kiếm kỹ, có Thiên Tinh Cốc, đệ tử Phi Thiên Các càng có nhiều thời gian tu luyện kiếm thuật và kiếm kỹ.

Thiên Tinh Cốc cũng không lớn, nơi này có một ít bệ đá mang công năng hội tụ thiên địa nguyên khí, Sở Mộ lựa chọn một cái và ngồi xuống, bắt đầu vận chuyển Thiên Hoang kiếm nguyên, hấp thu thiên địa nguyên khí tinh khiết nên nhanh chóng chuyển hóa thành Thiên Hoang kiếm nguyên.

Phục dụng Long Hổ Huyền Nguyên đan, tu vi Sở Mộ tăng lên Thần Ngưng Cảnh viên mãn, chẳng qua mới vào viên mãn mà thôi, những ngày qua hắn cảm giác kiếm nguyên có tăng lên.

Thiên địa nguyên khí trong người tiến vào trong cơ thể, thiên địa nguyên khí bên ngoài chủ động tràn vào người Sở Mộ, có bệ đá tương trợ cho nên thiên địa nguyên khí càng đậm đặc vài phần, trong người Sở Mộ tràn ngập nguyên khí, mặc kệ hắn luyện hóa thế nào cũng tràn đầy.

Thần niệm chi lực của Sở Mộ hơi dẫn một chút là có thể khống chế, không ngừng khống chế thiên địa nguyên khí và vận chuyển Thiên Hoang kiếm nguyên, không ngừng luyện hóa thiên địa nguyên khí biến thành Thiên Hoang kiếm nguyên.truyện Kiếm Hiệp

Dần dần Thiên Hoang kiếm nguyên từ Thần Ngưng Cảnh viên mãn sơ kỳ tăng lên Thần Ngưng Cảnh viên mãn trung kỳ, sau trung kỳ dần dần tới gần viên mãn hậu kỳ.

Sở Mộ chú trọng rèn luyện kiếm nguyên, hắn rèn luyện độ tinh khiết của kiếm nguyên, phải chiếu cố hai mặt.

Nếu là bên ngoài, muốn tăng lên như vậy rất khó, dựa vào nguyên tinh, tốn không ít thời gian luyện hóa, dựa vào đan dược quá khó khăn, bởi vì dan dược thích hợp Thần Ngưng Cảnh sử dụng cần luyện đan đại tông sư mới luyện thành, mỗi một viên có giá trị vô cùng trân quý.

Thời gian trôi qua, một giờ lại một giờ, dần dần tu vi Sở Mộ đạt tới Thần Ngưng Cảnh viên mãn hậu kỳ, tiến thêm một bước sẽ đạt tới Thần Ngưng Cảnh cực hạn.

Khi tu vi tăng lên Thần Ngưng Cảnh cực hạn, sau này Sở Mộ chỉ cần tốn chút thời gian rèn luyện, thời gian tu luyện Thiên Hoang kiếm nguyên đổi thành tu luyện phương diện khác.

Phi Thiên Các tiểu thế giới, thanh sơn bích thủy, hoàn cảnh ưu mỹ.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, như là thiên quân vạn mã lao nhanh, tiếng oanh minh vang vọng bầu trời, dường như mặt đất không ngừng bị chấn động giống như tấm vải phập phồng, giống như dòng sông ngân hà từ trên cao đổ xuống.

Đó là thác nước, thác nước cao hơn ba trăm mét, rộng hơn trăm mét, nó là một biển nước từ cao hơn ba trăm mét đập xuống phía dưới.

Phía dưới thác ươớc là thủy đàm sâu không thấy đáy, thủy đàm cực lớn, nó có phạm vi mấy ngàn mét.

Nơi này có bóng người đang đứng giống như một thanh kiếm cứng cỏi bất khuất trực chỉ vòm trời, tùy ý để nước từ trên cao ba trăm mét nện xuống thân thể, người này không phản ứng gì cả.

Thân ảnh này đứng dưới thác nước ba ngày ba đêm, đạo này thân ảnh đứng tại thác nước dưới đáy, hắn thừa nhận oanh kích suốt ba ngày ba đêm, cho dù khối thép cũng bị nện bẹp dí suốt ba ngày ba đêm.

Thân thể huyết nhục còn cứng hơn sắt thép.

Nước có thể tẩm bổ vạn vật, nước chảy đá mòn, nước hung mãnh có thể phá hủy tất cả, cho dù núi cao cũng tan biến.

Cảm ngộ, không ngừng cảm ngộ, không ngừng cảm ngộ trong đối kháng.

Tích lũy ba ngày ba đêm, lúc này đã đạt tới cực hạn, tay phải Sở Mộ run lên, trong tay cầm Vô Hồi Kiếm.

Lợi kiếm ra khỏi vỏ.

Một đạo kiếm quang xé rách thác nước như cắt vải, mang theo khí thế trước nay chưa từng có chặt đứt tất cả mũi nhọn, kiếm từ dưới lên trên, thuận thế cắt nát tất cả.

– Kiếm này có thể đặt tên là Trảm Bộc.

Sở Mộ nói thầm.

Trảm Bộc, kiếm kỹ tam phẩm dung hợp kim chi áo nghĩa phong chi áo nghĩa thủy áo nghĩa.

Một tháng, đã qua thời gian một tháng, Sở Mộ thành công dung luyện thành Ngũ Hành Kiếm Thuật, hơn nữa cũng dung luyện chiêu thứ bảy trong Ngũ Hành Kiếm Thuật, có thể sử dụng chiêu thứ tám và thứ chín, đáng tiếc còn chưa lĩnh ngộ tinh túy ngũ hành dung nhập vào bên trong.

Dung luyện Ngũ Hành Kiếm Thuật, Sở Mộ đạt được năm trăm điểm Phi Thiên trị.

Thu hoạch một tháng qua, trừ Ngũ Hành Kiếm Thuật ra, Sở Mộ càng tiến thêm một bước dung nhập áo nghĩa vào bên trong, uy lực kiếm chiêu tăng lên, cảm ngộ tiến thêm một âậc, chủ yếu nhấtSở Mộ lĩnh ngộ hai chiêu kiếm kỹ tam phẩm.

Tính cả hai chiêu vốn có, hiện tại hắn có bốn chiêu kiếm kỹ tam phẩm.

Hỏa Sơn Bạo, Oanh Thiên Lôi, Vô Hồi, Trảm Bộc.

Vô Hồi là kiếm kỹ dung ơợp kim chi áo nghĩa thủy áo nghĩa và mộc chi áo nghĩa, tinh túy của chiêu này chính là kim sinh thủy, thủy sinh mộc, kim lực lượng giúp sức nước mạnh hơn, mà nước tẩm bổ mộc, mộc lực lượng tiến thêm một bước tăng cường và phóng thích kiếm kỹ mạnh hơn.

Về phần Trảm Bộc, bị thác nước trùng kích liên tục, trải qua ba ngày ba đêm, cuối cùng hắn sáng tạo thành công.

Sở Mộ cũng muốn sáng tạo kiếm kỹ tứ phẩm, đáng tiếc bằng tích lũy của hắn vẫn còn chưa đủ, cần phải tìm hiểu thêm.

Chương 1501: Đột nhiên tăng mạnh

Hắn dứt khoát tạm thời buông việc sáng tạo kiếm kỹ tứ phẩm, hắn nghĩ ra mấy chiêu kiếm kỹ tam phẩm, mặc kệ có dùng trong chiến đấu hay không, hắn có thể tăng sâu sắc cảm ngộ của mình, làm sâu sắc nắm giữ kiếm ý áo nghĩa và kiếm kỹ, từ đó có trợ giúp lớn khi sáng tạo kiếm kỹ tứ phẩm và ngũ phẩm.

Thời gian một tháng ngắn ngủi dung luyện Ngũ Hành Kiếm Thuật, sáng tạo hai chiêu kiếm kỹ Vô Hồi và Trảm Bộc, hiệu suất như thế còn nhanh hơn lúc ở trong Thiên Phong Kiếm Cung nhiều lần.

Không nói tài nguyên tu luyện, chỉ cần hoàn cảnh tu luyện, Phi Thiên Các còn hơn Thiên Phong Kiếm Cung không biết bao nhiêu lần.

Hoàn cảnh tu hành cao cấp, thiên địa nguyên khí càng dày đặc và tinh khiết, ẩn chứa lực lượng thiên địa càng dày đặc, chấn động càng rõ ràng, tu luyện trong hoàn cảnh này sẽ được tăng phúc lớn lao, từ trên người Sở Mộ có thể nhìn ra hoàn cảnh tốt xấu ảnh hưởng lên kiếm giả lớn cỡ nào.

Kiếm giả thiên phú tu hành càng cao, hiệu quả tăng phúc càng tốt, bởi vậy đối với kiếm giả mà nói, thiên phú rất quan trọng, cố gắng sau đó có thể vượt qua, nhưng lâu dài không thể đuổi kịp kiếm giả thiên phú cao, chênh lệch càng lúc càng lớn.

Thời gian một tháng tăng lên rất nhiều, tiềm lực cũng tăng lên không ít.

Hiện tại Sở Mộ quay về kiếm lâu, không có nghỉ ngơi, Sở Mộ bắt đầu tu luyện Ngũ Hành Kiếm Thuật.

Đệ tử Bình Thiên Viện nhục nhã quanh quẩn bên tai, hắn không cần nhớ kỹ, bởi vì không cần làm như vậy, cũng chỉ lãng phí thời gian và phân tán tinh thần bản thân mà thôi, chỉ có bản thân cường đại hơn, cường đại đến mức có thể quét ngang Bình Thiên Viện mới đáng suy nghĩ, bởi vì khi đó hắn có thể đi lấy danh dự cho mình.

Sau lần thứ nhất, Sở Mộ không chưa đi Bách Chiến Lâu, các đệ tử Trùng Thiên Viện cũng chỉ có Chung Mộc Thần mới có thực lực đánh bại Sở Mộ, Niếp Hành Không không phải đối thủ Sở Mộ, Lý Kỳ Viêm càng như thế.

Hiện tại mục tiêu của Sở Mộ là đánh bại Chung Mộc Thần, chỉ có đánh bại Chung Mộc Thần hắn mới có tư cách rung chuyển Bình Thiên Viện.

Tĩnh tâmbài trừ tạp niệm, hắn chuyên tâm tu hành Ngũ Hành Kiếm Thuật, luyện xong, Sở Mộ quyết định đi tới Phi Thiên Bích Họa tìm hiểu bích hoạ kiếm thuật.

Hắn có một ngàn lẻ ba mươi điểm Phi Thiên trị, đủ cho hắn đi hai lần.

Ngồi trước bích họa, nhìn chằm chằm vào bích hoạ kiếm thuật, hắn tiến vào trạng thái lĩnh ngộ.

Hắn tìm hiểu kiếm thuật thứ sáu, lúc lĩnh ngộ kiếm thuật thứ năm cần sáu trăm hô hấp, lúc này sẽ dài hơn, Sở Mộ đã sớm nghĩ tới.

Thời gian dài, ý nghĩa lực lượng tinh thần tiêu hao càng nhiều.

Thời gian trôi qua dần dần, trước mắt Sở Mộ xuất hiện kiếm quang màu xanh, tiếng gió vang lên bên tai, trong thế giới tinh thần của Sở Mộ có thân ảnh đang cầm kiếm diễn luyện kiếm thuật.

Một kiếm một chiêu, một chiêu lại một kiếm, tiếng gió thổi qua như phong bạo, phong gió càn quét tất cả, cuối cùng từ cuồng bạo biến thành yên lặng.

Lĩnh ngộ phong chi kiếm thuật.

Lực lượng tinh thần đủ sức giúp hắn tham ngộ kiếm thuật thứ bảy.

Tiếng nổ đùng đùng vang lên không dứt bên tai, kiếm quang màu tím xé rách hư không, một môn lôi chi kiếm thuật diễn luyện trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.

Chín chiêu kiếm thuật, chiêu chiêu thuyết minh tinh túy của lôi chi lực lượng.

Lôi cuồng bạo và cực nhanh, nó phá hủy tất cả, lực lượng vô cùng đáng sợ..

Lôi chi kiếm thuật!

Không tìm hiểu kiếm thuật thứ tám, hắn khôi phục lực lượng tinh thần trước, Sở Mộ không có ý định khôi phục tất cả lực lượng tinh thần, chỉ cần khôi phục một bộ phận để tìm hiểu môn kiếm thuật thứ tám.

Qua nửa ngày, Sở Mộ khôi phục một phần lực lượng tinh thần, hắn bắt đầu tìm hiểu môn kiếm thuật thứ tám.

Tìm hiểu kiếm thuật thứ tám, độ khó lớn hơn thứ bảy rất nhiều, thời gian rất dài, cuối cùng Sở Mộ nhìn thấy thế giới tinh thần mơ hồ, hư ảnh xuất hiện, tay cầm vân chi kiếm diễn luyện.

Ánh mây trùng trùng điệp điệp, thay đổi thất thường, tụ tán chia lìa liên tục.

Chín chiêu vân chi kiếm thuật được thể hiện vô cùng đầy đủ.

Môn kiếm thuật thứ tám là vân chi kiếm thuật, hắn tìm hiểu thành công.

Đến tận đây Sở Mộ không thể tiếp tục tìm hiểu kiếm thuật thứ chín.

Bởi vì lực lượng tinh thần của hắn tiêu hao nhiều lắm, thời gian ở lại nơi này chỉ có một ngày, muốn tìm hiểu môn kiếm thuật thứ chín là không thể nào.

Lực lượng tinh thần của hắn còn lại không nhiều, đủ giúp Sở Mộ bảo trì thanh tỉnh, hắn đạt được ban thưởng ba trăm Phi Thiên trị, hắn rời khỏi bích họa quay về kiếm lâu của mình.

Hắn dùng một ngày khôi phục tiêu hao, lúc này tu hành Ngũ Hành Kiếm Thuật, tu luyện phong chi kiếm thuật và lôi chi kiếm thuật cùng vân chi kiếm thuật.

– Phong chi kiếm thuật có thể dung luyện với lôi chi kiếm thuật tạo thành phong lôi kiếm thuật, về phần vân chi kiếm thuật…

Suy tính không có kết quả, Sở Mộ bắt đầu dung luyện phong chi kiếm thuật và lôi chi kiếm thuật, chỉ cần dung luyện hai mộ thành một, tu luyện kiếm thuật tăng thêm một bước.

Sau khi nắm giữ ba môn kiếm thuật, Sở Mộ tăng cường nắm giữ phong chi áo nghĩa và lôi chi áo nghĩa cùng vân chi áo nghĩa, lực lượng tăng thêm một ít, hắn càng nắm chắc lĩnh ngộ kiếm thuật mới.

Mỗi người đều tu luyện, có hoàn cảnh tuyệt hảo của Phi Thiên Các, các đệ tửu mới bộc phát tiềm năng trong thời gian ngắn, mặc dù thực lực tăng lên không nhỏ nhưng bọn họ càng bỏ sức củng cố cảnh giới nhiều hơn.

Không ai giống Sở Mộ, chỉ hai lần tìm hiểu bích họa liền tìm hiểu tám môn kiếm thuật, có thể nói Sở Mộ đã đánh vỡ ghi chép của Phi Thiên Các lần thứ hai.

Kiếm quang lập loè, bóng kiếm trùng trùng điệp điệp, cuối cùng ngưng tụ thành một kiếm tạo thành cuồng phong gào thét, lôi đình bạo động, phong lôi hội tụ càn quét bầu trời.

Niếp Hành Không lui ba bước khi đở kiếm kỹ của Sở Mộ.

– Phong Lôi kiếm thuật của sư đệ thật lợi hại.

Niếp Hành Không cảm thán, chiêu kiếm phong lôi chính là chiêu kiếm thứ tám.

Thỉnh thoảng Niếp Hành Không đến tìm Sở Mộ luận bàn, mỗi một lần đều bại nhưng kỹ năng chiến đấu của Sở Mộ tăng lên không ít.

Ngũ Hành Kiếm Thuật, phong lôi kiếm thuật, vân chi kiếm thuật, tám môn kiếm thuật, Sở Mộ cần dùng Thì Chi Sa trung cấp, một hạt Thì Chi Sa trung cấp có thể tiếp tục kéo dài một tháng, kiếm thuật của Sở Mộ tăng lên quá nhiều, toàn bộ đều hành tới chiêu thứ tám, cũng lĩnh ngộ về áo nghĩa sâu sắc hơn..

Phi Thiên Các, tiểu thế giới có thời tiết biến ảo như chủ thế giới, có nhật nguyệt luân chuyển, có mưa và mây đen, còn gió bão càng quét.

Trong một cung điện trong tiểu thế giới, mây đen rậm rạp và điệp gia nhiều hơn, nó không khác gì khối bùn đen nặng nề bao phủ các nơi.

Chương 1502: Sáng tạo kiếm kỹ tứ phẩm

Khí tức làm người ta hít thở không thông, có áp lực như tận thế xuất hiện.

Trong mây đen xuất hiện tiếng nổ ầm ầm giống như quả cầu tuyết đang lăn, từng tia lôi quang tụ tập lại giãy ra khỏi trói buộc, muốn bày ra lực lượng hủy thiên diệt địa của bản thân.

Cuồng phong gào thét và quét qua các nơi, dường như muốn đánh nát thánh sơn.

Một thân ảnh đứng trên đỉnh núi, tay trái rút kiếm, tay phải rủ xuống tự nhiên, thân thể đứng trong thiên địa giống như một thanh ngạo kiếm, bất khuất không buông tha, ngẩng đầu nhìn mây đen trên bầu trời, dường như mây đen bao phủ cả chiến trường.

Bóng người này chính là Sở Mộ. Trừ hắn ra không còn ai khác.

Đây là lần thứ năm Sở Mộ tới nơi này, bốn lần trước, hắn tới nơi này trong hai tới ba ngày, phóng thích thần niệm chi lực tạo thành mây đen trầm thấp, cảm nhận lực lượng hủy diệt trong đó.

Lần lượt tiếp xúc, lần lượt cảm ngộ, dần dần làm sâu sắc.

Hôm nay là ngày thứ năm, hắn cảm ngộ suốt một ngày một đêm, Sở Mộ mơ hồ chạm vào cái gì đó, cho dù cách một tấm màn vẫn có thể cảm giác được.

Oanh, một đạo lôi đình mang theo khí tức đáng sợ bộc phát ra ngoài, mây đen nặng nề phá không mang theo uy thế vô cùng cuồng bạo đánh vào cự mộc bên cạnh Sở Mộ. Trong nháy mắt cự mộc bị đánh tan, nhiệt độ cao thiêu đốt cự mộc thành tro tàn.

Trên người sinh ra lực lượng vô cùng đáng sợ, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh sẽ tan thành mây khói ngay lập tức.

Sở Mộ không e ngại chút nào, hắn nhìn chằm chằm vào cự mộc bị hỏa diễm thiêu đốt thành tro, hắn lâm vào trầm tư, dần dần ánh mắt của hắn tỏa sáng, cuối cùng có hào quang bắn ra ngoài.

– Ha ha ha, ta hiểu rồi…

Trong tiếng cười to còn mang theo lôi đình.

Trong nguời Sở Mộ sinh ra lực lượng vô cùng đáng sợ.

Lôi chi áo nghĩa màu tím và vân chi áo nghĩa chi lực màu trắng, phong chi áo nghĩa chi lực màu xanh, hỏa chi áo nghĩa chi lực màu đỏ!

Bốn loại lực lượng hoàn toàn khác nhau quấn quanh người Sở Mộ, mũi nhọn của kiếm ý vô tận bộc phát dữ dội đâm thẳng vào bầu trời, xé tan mây đen.

Kiếm ý là trụ cột chịu tải mọi thứ, bốn áo nghĩa quấn chung quanh, chúng dùng phương thức đặc biệt ngưng tụ thành phù văn, cuối cùng rót vào kiếm trong tay.

Ngay sau đó Sở Mộ rút Vô Hồi Kiếm, Vô Hồi Kiếm run run và hào quang quấn quanh tay hắn, màu quang màu bạc làm chủ, bốn màu khác làm phụ quấn quanh màu bạc.

– Lôi Vân Phong Bạo!

Nói ra bốn chữ, sắc mặt Sở Mộ lạnh lùng, đôi mắt bắn ra hào quang ác liệt, hắn vung Vô Hồi Kiếm chém xuống, một kiếm này cực kỳ nhanh chóng lại tản mát khí tức hủy diệt kinh người.

Âm thanh ầm ầm vang lên không dứt bên tai, âm thanh lôi đình nặng nề chính là âm thanh duy nhất trong thiên địa.

Kiếm xuất liền có phong bạo hình thành sau đó thoát ly mũi kiếm, nó biến lớn nhanh chóng, bao trùm phạm vi vài trăm mét, phong bạo khủng bố lấy màu xám làm chủ, có màu tím và đỏ giao thoa với nhau.

Vân biến ảo, gió đang gào thét, lôi đồ sát chung quanh, hỏa thiêu hủy mọi thứ.

Bốn loại áo nghĩa chi lực, một khi địch nhân bị nhốt bên trong sẽ đi về hướng hủy diệt.

Oanh, lôi đình từ trên cao giáng xuống, lôi vân phong bạo hình thành lực lượng đáng sợ.

truyện Linh Dị

Trong tiểu thế giới Phi Thiên Các có rất nhiều ngọn núi, những núi này có cao có thấp, trong tiểu thế giới Phi Thiên Các chỉ có một ngọn núi cao nhất đứng vững giữa thiên địa giống như hạc giữa bầy gà, hoàn toàn không có thứ gì có thể so sánh.

Núi tên Bất Động, tuyên cổ bất động.

Sở Mộ đứng trước ngọn núi giống như pho tượng, hắn ngẩng đầu nhìn ngọn núi.

Trong đồng tử của hắn phản chiếu Bất Động Sơn.

Tiếng hít thở thật nhỏ, hô hấp kéo dài như không hít thở.

Ba ngày, đã ba ngày, từ khi sáng tạo ra kiếm kỹ tứ phẩm đầu tiên: Lôi Vân Phong Bạo, Sở Mộ đi tới Bất Động Sơn, hắn đứng tại nơi này ba ngày ba đêm không cải biến tư thế, thậm chí cả không động ngón tay.

Khí tức của hắn biến mất.

Khí tức của hắn dần dần dung nhập với cảnh vật chung quanh, hoàn toàn phù hợp với Bất Động Sơn.

Núi là núi, người là người nhưng khí tức lại dần dần trở nên nhất trí, khí tức của người phù hợp với khí tức của núi, Sở Mộ như biến mất, hắn biến thành một ngọn núi, một ngọn núi giống Bất Động Sơn.

Núi không động, người cũng không động, không biết năm tháng, không thay đổi, không biết thương hải tang điền.

Không biết khi nào đã có gió thổi lên, trên không trung xuất hiện vài đám mây đen và mưa nhỏ tí tách rơi xuống mặt đất, nó rơi vào Bất Động Sơn, thân thể Sở Mộ hòa nhập vào hoàn cảnh chung quanh.

Núi thổi và nước dội lên người, Bất Động Sơn là Bất Động Sơn, Sở Mộ là Sở Mộ.

Mưa gió qua đi, cầu vồng xuất hiện trên bầu trời tạo thành vòng cung hoàn mỹ.

Dường như bị Bất Động Sơn ảnh hưởng, sau lưng Sở Mộ xuất hiện cầu vồng bảy màu.

Người chấn động, núi rung động, người giống như núi.

Trên người Sở Mộ dần dần phát ra một tia khí tức áo nghĩa.

Ban ngày nhưng không khác gì đêm tối, trong tiểu thế giới có mặt trời và mặt trăng, thiên địa không dời, nhân tâm bất hủ.

Gió táp mưa sa ngày phơi nắng, Sở Mộ sừng sững bất động, mặt đất dưới chân hắn có một gốc cây nhỏ xuất hiện, nó được đại địa tẩm bổ nên sinh trưởng nhanh chóng, lại quấn chân Sở Mộ, sau một thời gian có một đóa hoa nhỏ nở rộ chập chờn trong gió.

Lúc này có chim chóc bay tới hót líu lo, có ong bay tới hút mật.

Không có khí tức con người, Sở Mộ là một phần của thiên nhiên, thân thể dung hợp với Bất Động Sơn.

Nhật nguyệt luân chuyển, tuế nguyệt biến thiên, thời gian cực nhanh, một ngày hai ngày ba ngày…

Một tháng sau, dưới chân núi Bất Động Sơn xuất hiện một đạo kiếm ý.

Kiếm ý phóng lên trời, đóa hoa mọc trên người Sở Mộ bị xoắn thành bụi phấn, kiếm ý kinh người thu liễm nhưng giữa không trung vẫn còn một tia khí tức sắc bén quanh quẩn, phải trôi qua mười hô hấp mới thu liễm hoàn toàn.

Vượt quá Sở Mộ dự kiến.

Hắn quan sát Bất Động Sơn chỉ vì muốn tìm hiểu kiếm kỹ phòng thủ, không ngờ hắn lại tìm hiểu trong một tháng nhưng hắn cảm thấy thời gian này đáng giá.

Bởi vì hắn không chỉ tìm hiểu kiếm kỹ phòng thủ, hắn còn tìm được tinh túy của kiếm ý bất hủ, kiếm ý có thể duy trì mười hô hấp đã là chuyện khó lường.

Vào lúc này Sở Mộ tìm hiểu được một chiêu kiếm kỹ tứ phẩm công kích Lôi Vân Phong Bạo và kiếm kỹ tứ phẩm phòng ngự Bất Động Như Sơn, lai lĩnh ngộ tinh túy bất hủ, kiếm ý có thể bảo lưu mười hô hấp, thực lực của hắn tăng lên rất nhiều.

– Đã có kiếm kỹ tứ phẩm công kích, cũng có kiếm kỹ tứ phẩm phòng ngự, tiếp theo phải sáng tạo kiếm kỹ tứ phẩm thân pháp, nếu như có thể ta còn muốn tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm phòng ngự phản kích…

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã check và fix all toàn bộ truyện ma theo yêu cầu nhé !!Nọi truyện nghe bình thường nhé
https://audiosite.net
Bạn quỳnh huýnh long bộ này có 2 giọng đọc nhé bạn !Truyện này mặc định là lão trần đọc nhé tuy nhiên mới 3k>4k chap ...!Giọng 2 đã đọc 6k4 chap rồi nhé ^^!
https://audiosite.net
Đã phục hồi bản cũ giọng đọc Tú Linh ( Giọng 2 vẫn là Hà Thu )
https://audiosite.net
cảm ơn bạn quý lê và 1 số bạn đã thông báo nhé..!Có 2 sever bản nhé thay đổi ở sever chính thay đổi giọng nói đó bạn :)
https://audiosite.net
Cập nhật giọng mc lát theo yêu cầu :)
https://audiosite.net
Bộ truyện đã fix lại để mọi người all có thể nghe nhé...!Ngoài ra một số bộ truyện vẫn play được nhé...!Tuy nhiên một số trường hợp lỗi không nghe được do cốc cốc không hộ trợ trình duyệt nghe audio dạng file nén ( bạn có mở trình duyệt khác thử xem nếu bạn lỗi vui lòng thông báo để tụn mình fix sớm nhất nhé ). - !- Đa Tạ -!-
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!