1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1013: Thiên Võ kiếm thể |>đến chương 1017

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1013: Thiên Võ kiếm thể |>đến chương 1017

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1013: Thiên Võ kiếm thể (Hạ)

Cũng luyện được chút bộ dáng, xem như đạt tiêu chuẩn. Nhưng mà loại kiếm thuật này trong mắt Sở Mộ mà nói, hắn nhìn ra rất nhiều thiếu hụt bên trong. Đương nhiên đối với người chỉ mới luyện tập bốn năm, lại dưới tình huống khong có trải qua bất luận ai dạy bảo mà nói, Sở Loạn làm như vậy đã rất khá. Tuyệt đại đa số Kiếm giả, dưới loại tình huống này căn bản không có cách nào làm được như Sở Loạn.

– Có căn cơ nhất định, kế tiếp là chỉ điểm.

Sở Mộ âm thầm nói.

Về phần công pháp Sở Loạn tu luyện là Hỗn Nguyên công.

Hỗn Nguyên công, cái tên này hơi thông tục một chút, nhưng mà lại không tầm thường một chút nào. Là công pháp Thiên cấp trung phẩm, tu luyện ra kiếm khí vô cùng vững chắc. So với Kiếm giả đồng cấp còn tinh thuần, thâm hậu hơn gấp đôi.

Đương nhiên tu luyện Hỗn Nguyên công cũng không có dễ dàng như vậy.

Ngộ tính của Sở Loạn tuy rằng không có cách nào so sánh với Sở Mộ. Nhưng mầ quả thực không tệ. Dưới tình huống Sở Mộ chỉ điểm. Dùng thời gian ba ngày đã nắm giữ sơ bộ Hỗn Nguyên công, hơn nữa còn tu luyện ra một tia Hỗn Nguyên kiếm khí, bước vào đoạn thứ nhất của Kiếm Khí quyết.

Trong lúc đó Sở Đương Hùng cũng đi tìm Sở Mộ, đề nghị Sở Mộ dù gì cũng dạy bảo đồ đệ, không bằng cũng thuận tiện chỉ điểm cho đệ tử Sở gia một chút. Sở Mộ cân nhắc một chút, quyết định chỉ chỉ điểm một ít đệ tử ưu tú, được bí mật chọn ra từ Sở gia.Thống nhất bồi dưỡng, tạo thành một đội kiếm vệ, bảo vệ an nguy của Sở gia.

Trải qua mấy ngày chọn lựa, cuối cùng có mười hai người được chọn trúng, lớn tuổi nhất có hai mươi. Mà nhỏ nhất là mười bảy, thiên phú bọn hắn đều coi như không tệ. Ngộ tính và thiên phú chiến đấu cũng vậy. Tuy rằng không có cách nào so với Sở Loạn, nhưng mà ở trong Khai Dương thành lại là số một số hai.

Quẩ thực Sở Mộ muốn chọn người tốt hơn, nhưng mà không có cách nào, bởi vì trước mắt trình độ Sở gia chỉ có vậy mà thôi.

Mười hai đệ tử Sở gia này tu vi cao nhất là Kiếm Khí cảnh thập đoạn, thấp nhất là Kiếm Khí cảnh bát đoạn, lúc này Sở Mộ lại để cho bọn chúng chuyển tu Kiếm khí quyết.

Ngạo Huyền kinh.

Ngạo Huyền kinh là một bộ công pháp khác mà Sở Mộ đạt được, Thiên cấp hạ phẩm, tuy rằng không bằng Hỗn Nguyên công, nhưng mà vô cùng không tệ, Sở Mộ cảm thấy có giá trị cho nên mới thu dùng.

Ngạo Huyền kinh và Hỗn Nguyên công khác nhau, kiếm khí tu luyện ra không hùng hậu bằng Hỗn Nguyên công, nhưng mà lại vô cùng sắc bén, lăng lệ. Hơn nữa tốc độ tu luyện so với Hỗn Nguyên công làm gì chắc đó này còn nhanh hơn gấp đôi.

Cũng không phải Sở Mộ không muốn để cho mười hai người này tu luyện Hỗn Nguyên công, chủ yếu là muốn bồi dưỡng bọn họ trở thành một chi đội ngũ bí mật của Sở gia, khác với kiếm vệ tầm thường, phải có được sức chiến đấu cường đại. Nhưng tốc độ tu luyện Hỗn Nguyên công quá chậm, đợi tới lúc bọn hắn hình thành thực lực cường đại không biết phải đợi bao nhiêu năm.

Ngạo Huyền kinh là lựa chọn tốt nhất, không có thuộc tính đặc biệt gì. bất luận một thể chất gì cũng có thể tu luyện. Tu luyện ra Ngạo Huyền kiếm khí vô cùng sắc bén, lăng lệ. Trong đó còn có một bộ kiếm phổ hoàn chỉnh và một môn bộ pháp, một môn bí pháp. Bộ phận thứ nhất của kiếm phổ thì gọi là NGạo Huyền thập tam thức, chiêu sau so với chiêu trước còn hung hiểm hơn. Bộ phận thứ hai là ba chiêu Ngạo huyền kiếm kỹ. Bộ pháp thì gọi là Ngạo Huyền đăng thiên bộ, bí pháp là bí pháp tăng thực lực, gọi là Bạo Huyền bạch thủ, phân thành ba tầng. Tu luyện tới tầng thứ ba có thể tăng phúc uy lực của Ngạo Huyền kiếm khí lên gấp đôi.

Bởi vì Ngạo Huyền kinh, chi kiếm vệ này cũng được Sở Mộ gọi là Ngạo Huyền kiếm vệ.

Thời gian nhoáng cái trôi qua, cách lúc Sở Mộ trở về Sở gia đã được hơn bốn tháng.

Sở Loạn trải qua một tháng tu luyện, kiếm thuật cơ sở tăng lên một bước. Tu vi kiếm khí cũng đạt tới Kiếm Khí cảnh ngũ đoạn. Một mặt là thiên phú tu luyện của hắn không tệ, đạt tới cấp độ ngũ phẩm. Thứ hai là hắn vô cùng khắc khổ, cố gắng, biết rõ loại cơ hội này đến không dễ. Ba là đan dược của Sở Mộ cung ứng, toàn chọn đan dược cao cấp, có tác dụng phụ cực thấp. Bốn là công hiệu của Hỗn Nguyên công, tốc độ tu luyện tuy chậm một chút, nhưng lại căn cơ vững chắc.

Về phần mười hai Ngạo Huyền kiếm vệ, tu vi cũng đều đột phá tới Kiếm Khí cảnh, đạt tới Hóa Khí cảnh nhập môn, cùng tiến.

Bọn hắn tu luyện công pháp Thiên cấp hạ phẩm, kiếm khí vô cùng đáng sợ, trong Đại Khôn vương triều, đại bộ phận Kiếm giả ngang cấp cũng không thể nào chống lại được bọn họ. Chỉ có một số ít thiên tài chính thức mới có thể chiến thắng bọn hắn.

Nhưng mà như vậy còn chưa đủ, đây bất quá chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.

Sở Mộ dùng tất cả các biện pháp huấn luyện bọn hắn, trừ kiếm khí và kiếm thuật ra, cũng rèn luyện khí lực, chỉ điểm cho bọn hắn. Hơn nữa còn truyền thụ cho bọn hắn một môn kiếm trận, môn kiếm trận này gọi là Kiếm Vũ tiêu tiêu. Ít nhất phải có hai người bày trận, nhân số càng nhiều, uy lực của kiếm trận càng thêm cường đại. Khi mười hai Ngạo Tuyết kiếm vệ có thể thuần thục, liên thủ bày trận. Khi đó có thể phát huy ra uy lực chinsh thức, vô cùng khủng bố.

Sở Mộ trở về Sở gia đã được năm tháng, Sở Mộ bắt đầu để cho Sở Loạn và Ngạo Huyền kiếm vệ dùng kiếm thuật đối chiến. Khi đối chiến sử dụng kiếm gỗ, yêu cầu đối chiến là dùng tu vi kiếm khí giống nhau, lại làm một ít phòng hộ trên bộ vị yếu hại của bọn họ. Bởi vì yêu cầu của Sở Mộ lúc này chính là lúc đối chiến kiếm thuật phải coi đối phương là cừu địch sinh tử, không được nương tay.

Như vậy bị thương là chuyện khó tránh được, cũng may Sở Mộ có nhiều đan dược. Trên cơ bản ngày hôm sau là có thể khỏi hẳn, tiếp tục đối chiến.

Dưới loại đối chiến này, trình độ kiếm thuật của Sở Loạn và Ngạo Huyền kiếm vệ tăng như bay. Mà Sở Loạn cũng làm cho Sở Mộ có phát hiện kinh hỉ, ngoài ý muốn.

Trong lúc Sở Loạn chiến đấu, Sở Mộ nhạy cảm phát hiện ra, động tác thân thể của tiểu tử này dường như so với ý thức của nó phản ứng nhanh hơn. Trải qua mấy lần quan sát, Sở Mộ rốt cuộc cũng khẳng định là như vậy. Nhưng vì sao lại như vậy thì Sở Mộ lại cảm thấy khó hiểu.

Người bình thường, đều là ý thức khống chế thân thể, ngay cả tu luyện thành bản năng cũng là do vô thức điều khiển. Như Sở Loạn, thân thể phản ứng trước ý thức, hắn có cảm giác gióng như là thân thể của Sở Loạn có riêng ý thức vậy.

Sở Mộ tìm hiểu tư liệu, cuối cùng cũng tìm ra một lời giải thích.

Chương 1014: Ly biệt (Thượng)

Kiếm thể.

Sở Mộ có được Tiên thiên kiếm thể, hơn nữa lại là Thiên Võ kiếm thể vô cùng hiếm thấy.

Thiên Võ kiếm thể, không thuộc tính, vì chiến mà sinh.

Đây cũng là lời giới thiệu về Thiên Võ kiếm thể, rất đơn giản, lại ẩn chứa rất nhiều nội dung.

Thiên Võ kiếm thể không giống như Kim Linh kiếm thể, Phong linh kiếm thể gì đó…. Những thứ kia có thuộc tính, mà Thiên Võ kiếm thể lại không có thuộc tính. Nó không có cách nào tạo thành tăng phúc, trợ giúp với tu luyện. Chỉ có một tác dụng, đó là chiến đấu.

Giống như biểu hiện bình thường của Sở Loạn, nhận thứ của Thiên Võ kiếm thể của nó nhanh hơn ý thức, hơn nữa còn đưa ra phản ứng trước. Hơn nữa phản ứng kia còn là phản ứng chuẩn xác nhất.

– Nếu như Sở Loạn có thể nắm giữ Thiên Võ kiếm thể của nó, hơn nữa còn đem năng lực của nó khai phá ra toàn bộ…

Sở Mộ nghĩ tới đây trái tim đã run rẩy, có lẽ tới loại cấp độ này, bằng thực lực, ngay cả hắn cũng không có cách nào đánh bại Sở Loạn..

Đã hiểu rõ thân thể Sở Loạn đặc thù, cho nên khi dạy bảo, Sở Mộ thay đổi một chút, điều chỉnh này làm cho Sở Loạn thích ứng với thân thể Thiên Võ kiếm thể của mình. Dần dần khiến cho ý thức đuổi theo phản ứng của thân thể, tiến tới siêu việt, rồi sau đó lại khống chế.

Không thể nghi ngờ, đây là một quá trình dài dằng dặc mà gian nan. Thời gian của Sở Mộ không đủ, chỉ có thể đánh căn cơ vững chắc cho Sở Loạn mà thôi. Sau nầy cần phải dựa vào chính bản thân hắn cố gắng.

Thời gian cứ như vậy trôi qua từng ngày một, mỗi một ngày, Sở Loạn và Ngạo Huyền kiếm vệ đều tiến bộ. Rốt cuộc, tám tháng cũng trôi qua.

Sắc trời lờ mờ, mây đen cuồn cuộn, che kín bầu trời.

Hạt mưa to như hạt đậu từ trên trời giáng xuống, mưa to như trút nước rơi xuống mái nhà. Lá cây, mặt đất phát ra tiếng vang soàn soạt, không ngớt, không dứt. mặt đất một mảnh bao la mờ mịt, mưa to như vậy giống khiến cho thiên địa dung nhập vào làm một thể, không phân trên dưới.

Có gió thổi qua, trong tiếng rít, làm cho mưa to mang theo vài phần vận luật.

Đây là khoảng thời gian có chút thương cảm, bởi vì mưa gió bão bùng, bởi vì tống biệt.

Thời tiết như vậy đại bộ phận người đều ở trong nhà không ra, sợ bị mưa ướt hết người. Nhưng mà lúc này bên ngoài Khai Dương thành lại tụ tập một đám người, trên trăm người. Mỗi một người tay đều cầm dù, đứng trong mưa to, giầy và ống quần của bọn hắn đều bị mưa bắn làm ướt nhẹp, nhưng mà bọn hắn dường như chưa từng phát hiện ra vậy.

Mỗi một người đều nhìn chằm chằm vào đạo thân ảnh trước mắt, có chút không nỡ. Trong đó có một bộ phận có nước mắt, chỉ là cố gắng kiềm chế không cho nó rơi xuống mà thôi.

Đạo thân ảnh kia không có cầm dù, cứ đứng như vậy trong màn mưa, túy ý để cho mưa trút xuống. Những hạt mưa to rơi vào trên người hắn lại giống như bị một bức tường vô hình ngăn cách, tự nhiên chảy xuống dưới đất.

Mặt đất dưới chân hắn không có một chút mưa rơi nào, một mảnh khô cong.

– Mưa lớn rồi, trở về đi.

Hai mắt Sở Mộ chậm rãi đảo qua mọi người, mở miệng, lạnh nhạt nói. Ngữ khí có một tia run rẩy khó có thể phát giác ra, hắn cực lực thu liễm cảm giác không nỡ trong lòng.

– Mộ nhi.truyện Linh Dị

Lý Vân Lan hai mắt đẫm lệ, nghẹn ngào nói không thành tiếng.

Sở Hành vân đỡ lấy Lý Vân Lan, không nói một lời nhìn Sở Mộ. Sở Mộ có thể cảm nhận được ánh mắt không nỡ và cổ vũ từ bên trong mắt phụ thân.

– Sư phụ, lúc nào con mới có thể gặp lại sư phụ đây?

Một đạo thân ảnh nho nhỏ đi về phía Sở Mộ, thân thể thẳng tắp mà quật cường đứng trong thiên địa. Đứng trước mặt Sở Mộ, ngẩng đầu, bờ môi Sở Loạn run run, mở miệng nhưng không nói thành tiếng, thanh âm kia giống như nức nở.

– Một ngày kia, khi con có thể tiến vào Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội, khi đó sẽ có cơ hội gặp lại ta.

Sở Mộ vươn tay vuốt đầu Sở Loạn, khẽ cười một tiếng rồi nói:

– Chú ý tu luyện, nhớ kỹ lời dạy của ta đối với con.

Dứt lời, Sở Loạn đã khóc không thành tiếng, chỉ ôm lấy tay Sở Mộ, cúi đầu, cắn chặt răng.

Nhìn Sở Loạn, trong mắt Sở Mộ có chút ôn hòa. Tuy rằng chỉ ở chung mấy tháng, nhưng mà Sở Mộ cũng dùng tâm huyết dạy bảo Sở Loạn, dạy nó làm người, học kiếm.

Mà trong nội tâm của Sở Loạn, Sở Mộ giống như lão nhân bán đồ ăn thu dưỡng nó vậy, đều là người quan trọng nhất trong tính mạng của nó, không thể thay thế.

– Ta đi đây.

Thu bàn tay lại, Sở Mộ đảo mắt qua mọi người, thân thể thẳng tắp, khẽ búng người, thóa thành một đạo lưu quang chạy như bay về phía xa.

– A Mộ, có rảnh nhớ trở về.

Sở Thiên đột nhiên rống to, kiếm khí cuồn cuộn. Thanh âm như sấm sét rít gào, vang vọng thiên địa, khiến cho những hạt mưa bị đánh bay.

– nếu như có thể, tự nhiên đệ sẽ trở về, chỉ là lần này…

Tiếng rống to của Sở Thiên truyền vào trong tai, Sở Mộ cười khổ một tiếng, âm thầm nói.

Thế giới Thái cổ rốt cuộc là thế giới gì, Sở Mộ không biết, cũng không hiểu một chút nào về nó.

Hắn cũng không biết sau khi tiến vào thế giới Thái cổ có thể trở lại hay không. Lại càng không biết trong thế giới Thái cổ hắn sẽ thế nào.

Có lẽ tiến thêm một bước, dũng cảm tiến tới, tinh tu kiếm đạo. Có lẽ sẽ gặp nguy hiểm gì đó, táng thân trong Thái cổ.

Hết thảy đều không biết, không có một ai có thể khẳng định mình không chết.

Lần này rời đi, tiền đồ không biết, tất cả đều do bản tâm, quyết chí tiến lên, vượt mọi chông gai, không hơn.

Sở gia, Sở Mộ coi như yên tâm, không cần lo lắng. Bởi vì trong chín tháng qua, hắn lưu lại tài nguyên tu luyện hùng hậu cho Sở gia, cũng đánh xuống căn cơ vững chắc.

Mười hai Ngạo Huyền kiếm vệ, dưới sự dốc lòng bồi dưỡng của Sở Mộ. Tu vi bọn hắn đều tăng lên tới cấp độ Khí Hải cảnh nhập môn. Đương nhiên cao có, thấp có. Có người đạt tới Khí Hải cảnh nhập môn đỉnh phong. Có người chỉ mới vừa vững chắc đặt chân ở cấp độ Khí Hải cảnh nhập môn mà thôi.

Năng lực chiến đấu của bọn hắn dưới sự bồi dường của Sở Mộ đã vượt qua rất nhiều Kiếm giả ngang cấp.

Nói đơn giản, trong Đông kiếm vực này, dưới tình huống không sử dụng bí pháp. Thực lực mỗi một Ngạo Huyền kiếm vệ đều có thể chiến đấu với Kiếm giả đạt tới Khí Hải cảnh đại thành, đương nhiên không tính kiếm đào. nếu như vận dụng bí pháp, thậm chí có thể chém giết Kiếm giả Khí Hải cảnh viên mãn bình thường.

Nếu như Ngạo Huyền kiếm vệ liên thủ, bố trí Kiếm Vũ Tiêu tiêu tiêu trận, uy lực khủng bố kia có thể tuyệt sát bất luận một Kiếm hào nào. Cho dù là loại kiếm hào cấp bậc như Tuyệt Vô Đạo cũng có thể chống lại.

Chương 1015: Ly biệt (Hạ)

Trong Đại Khôn vương triều, thực lực bực này đã có thể hoành hành.

Trừ Ngạo Huyền kiếm vệ ra, Sở gia cũng có thêm mấy Kiếm giả Khí Hải cảnh. Kiếm giả Hóa Khí cảnh có thêm hơn chục người. Có thể nói, vì Sở Mộ trở về, trong chín tháng ngắn ngủi, thực lực chỉnh thể của Sở gia đã tăng lên gấp đôi.

Hiện tại thứ Sở gia thiếul à Kiếm giả Nguyên cực cảnh tọa trấn, chỉ là dùng nội tình của Sở gia, muốn sinh ra Kiếm giả Nguyên cực cảnh, không có đơn giản như vậy. Tối thiểu cũng cần hai ba mươi năm.

Nói ngắn gọn, Sở Mộ đánh xuống căn cơ vững chắc cho Sở gia. Chỉ cần Sở gia dùng căn cơ này phát triển. Sở gia vài chục năm sau có thể sẽ trở thành đệ nhất gia tộc trong Đại Khôn vương triều. So với những kiếm phái thượng phẩm kia cũng không thua ke,s.

Kỳ thực, Sở Mộ không hi vọng xa vời việc Sở gia trở nên cường đại như vậy. hắn chỉ hi vọng Sở gia tiến từng bước, vững chắc. Đồng thời còn là cường đại từ trong ra ngoài, mà không phải có một ít người có chút lực lượng trở nên mù quáng. Như những gia tộc kia, không coi ai ra gì, cuối cùng trêu vào cường địch, bị diệt sát không còn một ai.

Về phần đồ đệ duy nhất: Sở Loạn.

Ngộ tính của nó coi như không tệ, nhưng mà thứ chính thức tốt lại là Thiên Võ kiếm thể. Sở Mộ tin rằng chỉ cần Sở Loạn cố gắng tu luyện, nắm giữ tiềm lực Thiên Võ kiếm thể của nó. Trong tương lai nó nhất định sẽ tiến vào Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội, tiến vào thế giới Thái Cổ.

Sở Loạn hiện tại trải qua nửa năm khổ tu, tu vi kiếm khí đạt tới Hóa Khí cảnh nhập môn, lĩnh ngộ kiếm thế tiểu thành, lĩnh ngộ Kim chi ý cảnh và Phong chi ý cảnh, lại thấy qua máu. Cho nên Sở Loạn hiện tại, tuổi tác tuy rằng không lớn, nhưng mà đã có thể đơn giản chém giết Kiếm giả Hóa Khí cảnh tiểu thành. Hoàn toàn có thể tranh giành cao thấp với Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn bình thường.

Tương lai của Sở Loạn chính là một đường bằng phẳng.

Sở Mộ cũng không có lập tức rời khỏi Đại Khôn vương triều, mà tiến về Đại Khôn kiếm phủ. hắn muốn đi gặp Tổng phủ chủ Đại Khôn kiếm phủ một chút.

Sở Mộ vừa mới tiến vào Đại Khôn kiếm phủ, các trưởng lão nội phủ và ngoại phủ, phủ chủ nội phủ, phủ chủ vương phủ. Toàn bộ đều tới đón tiếp, bởi vì Sở Mộ có tư cách kia.

Bởi vì Sở Mộ, Đại Khôn kiếm phủ cũng thanh danh đại chấn. Cũng bởi vì Sở Mộ, Đại Khôn kiếm phủ hiện tại đã chậm rãi khôi phục vinh quang ngày xưa.

Sau khi hàn huyên một phen, Sở Mộ gặp mặt Tổng phủ chủ.

– Chuyện Phủ chủ nhắn nhủ ta đã hoàn thành.

Sở Mộ nói, đem tình huống Lý gia nói ra một lần.

– Không ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, cảm ơn ngươi. Sở Mộ.

Tổng phủ chủ nói.

– Đó là chuyện ta nên làm.

Sở Mộ cười nói, một đạo Vẫn Tinh kiếm nguyên khiến cho Sở Mộ vượt qua nguy cơ sinh tử. Hôm nay đạo Vẫn tinh kiếm nguyên kia chỉ còn lại một nửa.

Kế tiếp, Sở Mộ nói chuyện phiếm với Tổng phủ chủ một phen. Ước chừng mấy thời thần sau, hắn mới cáo từ.

Gặp mặt một ít bằng hữu cũ trong Đại Khôn kiếm phủ, rồi sau đó Sở Mộ rời khỏi Đại Khôn kiếm phủ, tiếp đó là rời khỏi Đại Khôn vương triều, bay về phía Thông Minh hà.

Lần này Sở Mộ không có trực tiếp bay qua Thông Minh hà, mà là đi thuyền qua Thông Minh hà.

Đây là lần thứ hai hắn đi thuyền. Lần thứ nhất là lúc hắn vừa mới rời Đông Kiếm vực, tiến vào trung ương chủ Kiếm vực lịch lãm rèn luyện. mà lần thứ hai này có lẽ là lần cuối cùng hắn đi thuyền qua đây.

Thu liễm khí tức trên người, trong mắt người khác, Sở Mộ giống như một người bình thường, ngồi ở trong góc, ánh mắt bình tĩnh rơi vào trên Thông Minh hà, có tinh quang lóe lên.

Qua mấy năm, tướng mạo của Sở Mộ mặc dù không có nhiều biến hóa quá lớn. Nhưng mà một thân khí chất lại bất đồng với trước đây. Lại thêm năm tháng lắng đọng, khiến cho người đã từng thấy mặt Sở Mộ một lần không nhận ra được. Chỉ là mơ hồ cảm thấy dường như đã gặp hắn ở nơi nào. Nhưng trong lúc nhất thời không nghĩ ra được.

– có thể là người trước kia đã từng gặp, không có thanh danh gì.

Một ít người đã từng cùng đi thuyền với Sở Mộ thầm suy nghĩ. Chỉ là khuôn mặt Sở Mộ thủy chung hiện lên trong lòng bọn họ, lại khiến cho bọn hắn không tự chủ được mà đi phỏng đoán. Phảng phất như có một tấm màng ngăn cản, mà bọn hắn muốn đâm thủng tấm màng kia, muốn biết rõ thân phận của Sở Mộ. Chỉ là không có cách nào biết rõ mà thôi.

Loại cảm giác này giống như mê muội vậy, vô cùng khó chịu.

Đi thuyền qua Thông MInh hà cần một tháng, Sở Mộ đã sớm tính thời gian. Hắn không có khả năng ngồi trên thuyền lâu như vậy. Sở dĩ đi thuyền chẳng qua là muốn tìm lại cảm giác, không hơn.

Mười ngày sau, Sở Mộ luôn ngồi ở trên mạn thuyền lăng không bay lên, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.

– Người nọ mốn làm gì?

– Chẳng lẽ hắn định bay qua Thông Minh hà?

– Làm sao có thể?

Từng tiếng kinh hô vang lên, Sở Mộ hóa thành lưu quang, lóe lên một cái đã biến mất trong mắt mọi người, hết thảy đều như mộng ảo.

– Quá nhanh..

– Hắn rốt cuộc là ai?

– Ta đã từng thấy một người dùng tốc độ như vậy bay qua Thông Minh hà.

Đột nhiên có hai chữ hiện lên trong lòng mọi người.

– Sở Mộ, hắn là Sở Mộ.

– Chấn Thiên Kiếm Tôn Sở Mộ. Vinh quang kiếm thuật vô song, vinh quang ngộ tính vô song. Sở Mộ.

Từng tiếng kinh hô vang lên, giống như sấm sét nổ tung bên tai mọi người.

– hắn là Sở Mộ, không ngờ ta lại cùng với Sở Mộ đi trên một chiếc thuyền.

– Mười ngày, ta đi cùng hắn suốt mười ngày, không ngờ lại không có nhận ra hắn. Vậy mà không có nói với hắn câu nào.

Rất nhiều người đấm ngực dậm chân, bi phẫn vì mình bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Bọn hắn cảm thấy, nói không chừng trò chuyện với Sở Mộ một phen, lại có khả năng được Sở Mộ chỉ điểm và truyền thụ. Coi như không có, có thể nói chuyện vài câu với Sở Mộ. Trong mắt bọn hắn cũng là một loại vinh quang lớn lao.

Bất kể nói như thế nào, bọn hắn cuối cùng cũng là người cùng đi một chiếc thuyền với Sở Mộ. Về sau bọn hắn có thể nói với con cháu mình, bọn hắn đã từng đi cùng thuyền với Chấn Thiên Kiếm Tôn Sở Mộ suốt mười ngày.

Tất cả chuyện này Sở Mộ cũng không biết. Tốc độ của hắn so với lúc trở về Đông kiếm vực còn nhanh hơn vài phần. Rất nhanh đã vượt qua Thông Minh hà, chạy về phía Bách Thánh sơn ở trung ương Chủ Kiếm vực.

Bạch Thánh sơn, phong vân hội tụ, một vạn Kiếm Tôn lại đến đại điện của Bách Thánh Minh.

Một Kiếm Thánh chậm rãi nói:

– Các vị, hôm nay là ngày quan trọng các vị vào thế giới Thái Cổ, đã chuẩn bị sẵn sàng rồi phải khôn

Chương 1016: Thái Cổ Thần Thuyền

Đám Kiếm Tôn không trả lời, tinh khí thần đang trong trạng thái sắc bén cao vút, biểu tình trên mặt đã nói rõ suy nghĩ trong lòng bọn họ, chuẩn bị sẵn sàng hết rồi.

Một câu nói tăng không khí thê lương:

– Lần này vào thế giới Thái Cổ ta cũng không biết các người sẽ gặp tình cảnh gì, nhưng có một điều chắc chắn trong thế giới Thái Cổ cường giả làm vua. Các người phải không ngừng nâng cao bản thân, biến càng mạnh hơn thì mới đứng vững trong thế giới Thái Cổ được, không thì sẽ chôn xác trong đó, chết tha hương.

Ai muốn chết tha hương?

Vậy chỉ còn cách khiến mình càng mạnh hơn nữa.

Đám Kiếm Tôn không hiểu nhiều về thế giới Thái Cổ, cảm nhận không sâu, dù bọn họ biết thế giới Thái Cổ có vô số cường giả, chắc chắn mạnh hơn Cổ Kiếm đại lục gấp chục lần, thậm chí trăm lần nhưng chỉ biết về mặt lý luận, chưa thấy tận mắt đương nhiên không có cảm nhận sâu sắc gì.

Kiếm Thánh tổng kết:

– Ta tên Bạch Thanh Thủy, Cực Quang Kiếm Thánh, các người gọi ta là Bạch tiền bối được rồi. Ta và Lãnh Sương Kiếm Thánh sẽ cùng các vị vào Thái Cổ.

Đám Kiếm Tôn sửng sốt sau đó hiểu ra.

Ngẫm lại cũng đúng. Một vạn Kiếm Tôn là một vạn người xuất sắc nhất Cổ Kiếm đại lục, đi vào thế giới Thái Cổ cơ bản ly biệt với Cổ Kiếm đại lục, nếu không có người đặc biệt chăm sóc, xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sẽ là tổn thất của Cổ Kiếm đại lục.

Hai Kiếm Thánh đi cùng một mặt là có thể giải quyết một số chuyện, mặt khác tương đương với bảo vệ an nguy cho bọn họ.

Thời gian chậm rãi trôi, khoảng mười lăm phút sau Bạch Thanh Thủy đột nhiên ngước lên trời, nơi đó là nóc nhà Bách Thánh điện. Dường như Bạch Thanh Thủy cảm giác được điều gì.

Bạch Thanh Thủy khẽ nói, biến mất:

– Đến rồi!

Khi Bạch Thanh Thủy xuất hiện đã ở trên bầu trời ngoài đại điện Bách Thánh Minh.

Đám Kiếm Tôn nhóm Sở Mộ lần lượt lao ra ngoài đại điện Bách Thánh Minh, ngước lên nhìn bầu trời.

Trên bầu trời Bách Thánh sơn trời trong vạn dặm không mây, một màu xanh thẳm sâu xa mênh mông, như vươn tay có thể chạm được một mảnh sáng sủa.

Nhìn khoảng mười lăm phút mà đám người Sở Mộ vẫn không thấy có gì khác lạ, nhưng Bạch Thanh Thủy cứ nhìn bầu trời đăm đăm không dời mắt. Biểu tình Bạch Thanh Thủy trầm trọng chất chứa hưng phấn, như đang nói với người khác sắp xảy ra việc quan trọng gì.

Từng bóng dáng quỷ dị xuất hiện quanh người Bạch Thanh Thủy, tỏa khí thế sâu thẳm mênh mông như muốn tranh hùng với thiên địa. Là nhóm Kiếm Thánh khác của Bách Thánh Minh.

Có tiếng gió rít không biết phát ra từ đâu cuốn lấy thiên địa.

Đám người Sở Mộ cảm nhận cơn gió vô hình thổi qua thân thể mình, sinh ra cảm giác khó tả.

Như có thứ gì không tầm thường sắp xuất hiện.

Tiếng gió hú dần lớn hơn, từng đợt gió mạnh thổi đến phát ra tiếng gầm rống. Bầu trời trong xanh đột nhiên thay đổi, ngay bên trên Bách Thánh sơn xuất hiện một đốm đen kỳ lạ.

Đốm đen vừa xuất hiện thì uy lực đáng sợ cũng giáng lâm, làm đám Kiếm Tôn Sở Mộ biến sắc mặt.

Đốm đen dần mở rộng, nhìn kỹ sẽ xuất hiện đốm đen lan rộng như dòng nước xiết xoay tít, như miệng cự thú thái cổ từ từ há to, như lỗ đen hút tất cả bầu trời vào.

Chớp mắt vòng xoáy lỗ đen mở rộng đến đường kính trăm thước nhưng vẫn không có xu hướng chậm lại mà càng nhanh hơn nữa.

Quỷ dị là đám người Sở Mộ không cảm nhận được chút lực hút nào, hình như không nhằm vào bọn họ.

Đám Kiếm Tôn trái tim đập nhanh, không chớp mắt cái nào nhìn lỗ đen trân tối, thầm giật này:

– Không lẽ người thế giới Thái Cổ đến?truyện cõi âm

Chớp mắt vòng xoáy lỗ đen mở rộng đến đường kính ngàn thước, vẫn đang tiếp tục lan tràn. Rất khó tưởng tượng vòng xoáy lỗ đen sẽ mở rộng đến cỡ nào mới dừng lại.

Đám Kiếm Thánh Bách Thánh Minh biểu tình trầm trọng nhìn chăm chú vòng xoáy lỗ đen, tuy bọn họ biết thế giới Thái Cổ nhưng chưa từng đến đó, hơi ngưỡng mộ chốn đó.

Đối diện điều chưa biết làm người ta tràn đầy cảnh giác, dù là kiếm đạo thánh giả cũng không ngoại lệ.

Đối diện vòng xoáy lỗ đen không ngừng mở rộng, các Kiếm Thánh không dám thả lỏng cảnh giác. Nếu có động tĩnh gì bất lợi cho Cổ Kiếm đại lục là bọn họ sẽ ra tay ngay.

Hơn mười vị Kiếm Thánh nếu ra tay thì uy lực đó không nói chơi, tuyệt đối là hủy thiên diệt địa.

Nên biết trong thế giới Cổ Kiếm đại lục mỗi vị Kiếm Thánh đều là tồn tại đẳng cấp hủy diệt, một kiếm dễ dàng phá núi gãy non, ngăn nước sông biển.

Bọn họ tin tưởng dù người thế giới Thái Cổ đến, nếu có hành động gì gây hại cho Cổ Kiếm đại lục thì tuyệt đối không chịu nổi mấy chục Kiếm Thánh công kích.

Mở rộng, vòng xoáy lỗ đen tiếp tục mở rộng, như cái miệng to muốn cắn nuốt Cổ Kiếm đại lục.

Các tia áp lực đáng sợ phát tán từ vòng xoáy lỗ đen, khi vụt qua thân thể đám người Sở Mộ làm bọn họ cảm giác người nặng ngàn vạn cân.

Vạn thước, vòng xoáy lỗ đen mở rộng đường kính đến vạn thước thì dừng lại, chỉ có mép rìa vẫn xoay tròn như đao phong, cực kỳ sắc bén khiến người sợ hãi.

Vòng xoáy lỗ đen đường kính vạn thước cực kỳ to lớn, phạm vi ngàn dặm Bách Thánh sơn đều thấy rõ ràng. May mà Bách Thánh sơn ít có người nên không gây náo động quá lớn.

Chợt con ngươi Sở Mộ co rút, hắn mơ hồ thấy đường nét nào đó xuất hiện trong vòng xoáy lỗ đen, chậm rãi giáng xuống.

Đó là một vật khổng lồ.

Chẳng mấy chốc mọi người xoe tròn mắt, con ngươi co rút nhìn chằm chằm vật khổng lồ từ trong vòng xoáy lỗ đen giáng xuống.

Nó giống như cái khay được phóng to vô số lần. Nếu kêu Sở Mộ hình dung thì tựa như phi thuyền vũ trụ hình dạng vòng tròn bay ra từ điện ảnh khoa học viễn tưởng.

Đường kính gần một vạn thước, vật khổng lồ như vậy xuất hiện trước mắt mọi người là sự kích thích thị giác rất lớn, sâu trong tâm hồn vô cùng rung động.

Sở Mộ từng nhiều lần xem phim khoa học viễn tưởng, hắn cảm thấy rung động. Vì phim ảnh chỉ là phim, nhưng bây giờ hắn thấy thứ thật sự.

Đây không phải khoa học viễn tưởng nhưng rung động còn hơn viễn tưởng.

Một Kiếm Thánh lắp bắp, tròng mắt lồi ra vô cùng rung động:

– Thái Cổ… Thần Thuyền…

Thái Cổ Thần Thuyền!

Đó là thứ ghi chép trong một số tư liệu cổ xưa của Bách Thánh Minh, có chữ giới thiệu, có đồ án này nọ. Những tư liệu kia có từ lâu thật lâu về trước, đám Kiếm Thánh đầu tiên sáng tạo Bách Thánh Minh đã để lại, vì bọn họ thấy Thái Cổ Thần Thuyền tận mắt.

Tư liệu ghi chép nhiều về Thái Cổ Thần Thuyền, có nhiều hình ảnh. Lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Thái Cổ Thần Thuyền thì lòng vô cùng rung động, không ngờ có lúc thấy hàng thật, cảm giác rung động càng mãnh liệt hơn gấp mười lần.

Chương 1017: Kiếm Giả Thái Cổ (Thượng)

Chiếc Thái Cổ Thần Thuyền to lớn chậm rãi từ trên trời giáng xuống, ngừng lại giữa không trung cách đại điện Bách Thánh Minh khoảng một ngàn thước, đồ sộ không nhúc nhích, áp lực khổng lồ trút xuống như bầu trời sụp đổ, nghiền áp tất cả, làm mọi người hít thở vô cùng khó khăn như chết đuối.

Thái Cổ Thần Thuyền lơ lửng giữa bầu trời như cự thú ngủ say.

Đột nhiên chính giữa đáy Thái Cổ Thần Thuyền xoay tròn như dòng nước xiết, một cái lỗ đen như mực hiện ra. Lỗ đen bỗng sáng rực, sau đó ánh sáng vàng phun ra hóa thành cột sáng chiếu xuống quảng trường Bách Thánh Minh.

Một thanh âm lạnh lùng phát ra từ Thái Cổ Thần Thuyền truyền vào tai mỗi người:

– Người của Cổ Kiếm đại lục có thể qua ánh sáng truyền tống vào Thái Cổ Thần Thuyền.

Một Kiếm Tôn thầm nghĩ:

– Đây là giọng của người thế giới Thái Cổ? Không khác mấy với chúng ta.

Đúng thế, người thế giới Thái Cổ và Cổ Kiếm đại lục giống nhau, đều là nhân loại, cùng một chủng tộc. Nhưng thế giới Thái Cổ là thế giới cao cấp hơn Cổ Kiếm đại lục.

Vì càng cao cấp hơn, vì có vô số cường giả nên Thái Cổ Thần Thuyền xuất hiện mang đến rung động trùng kích tâm hồn mãnh liệt làm bọn họ có cảm giác người thế giới Thái Cổ cao cao tại thượng, tự nghi ngờ mình.

Đây là tâm lý bình thường.

Nhưng không phải mỗi người đều có suy nghĩ đó, những người tâm chí kiên định như Sở Mộ thì không nghĩ vậy.

Bạch Thanh Thủy Cực Quang Kiếm Thánh nói:

– Đi!

Bạch Thanh Thủy dẫn đầu bay hướng cột sáng màu vàng, tiến vào trong, mơ hồ thấy bóng dáng dọc theo ánh sáng vàng bay nhanh lên trên.

Sau đó bóng dáng thứ hai cũng vào trong ánh sáng vàng, là Sương Hàn Kiếm Thánh.

Một vạn Kiếm Tôn hành động, hóa thành luồng sáng xông hướng cột sáng vàng.

Đa số Kiếm Tôn không quay đầu lại xông thẳng vào cột sáng vàng. Số ít Kiếm Tôn khi đến gần cột sáng vàng chợt khựng lại, xoay người nhìn núi non bốn phương rồi mới vào cột sáng vàng.

Sở Mộ đi vào cột sáng vàng cảm giác cơ thể bị kéo lên trời, tốc độ siêu nhanh. Những Kiếm Tôn khác cũng bay lên trời.

Nhìn từ bên ngoài thì có vô số bóng người trong cột sáng vàng bay nhanh lên Thái Cổ Thần Thuyền.

Chỉ mười giây ngắn ngủi, một vạn Kiếm Tôn lần lượt qua cột sáng vàng vào Thái Cổ Thần Thuyền. Cột sáng vàng nhanh chóng rút về, lỗ hổng vòng xoáy chính giữa đáy Thái Cổ Thần Thuyền nhanh chóng khép kín.

Thuyền run nhẹ, sóng âm đáng sợ chấn động, Thái Cổ Thần Thuyền nhúc nhích bắt đầu lên cao.

Mấy chục Kiếm Thánh nhỉn Thái Cổ Thần Thuyền chằm chằm, nhìn con thuyền từ từ bay lên trời tiến vào vòng xoáy lỗ đen đường kích vạn thước to trên bầu trời, dần biến mất.

Thái Cổ Thần Thuyền rời đi, vòng xoáy lỗ đen như cái miệng cự thú thái cổ rút nhỏ dần. Mấy chục Kiếm Thánh nhìn chăm chú, cuối cùng nó hóa thành đốm đen nhỏ hoàn toàn biến mất.

Chiếc Thái Cổ Thần Thuyền này chia bốn tầng.

Tầng một là quảng trường to lớn, tầng hai, ba, bốn có nhiều gian phòng, chính giữa là đấu kiếm trường cỡ ngàn thước.

Một vạn Kiếm Tôn, hai Kiếm Thánh của Cổ Kiếm đại lục vào Thái Cổ Thần Thuyền còn dư chỗ trống.

Trong tầng thứ nhất, một nam nhân trung niên mặc áo choàng màu đỏ vàng đứng trên đài cao, với tư thái chủ nhân nói chuyện cùng nhóm Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục:

– Hoan nghênh các vị, Kiếm Giả của Cổ Kiếm đại lục.

Hai bên nam nhân trung niên đứng một thanh niên, khoảng hai mươi mấy tuổi.

Nam nhân trung niên mỉm cười nói:

– Cổ Kiếm đại lục và thế giới Thái Cổ cách nhau khoảng một trăm năm ánh sáng, Thái Cổ Thần Thuyền sẽ đi trong trùng động thời không khoảng một tháng. Sau một tháng các vị sẽ đến thế giới Thái Cổ, tại đây ta xin chúc mừng các vị trước, vào thế giới Thái Cổ thoát khỏi Cổ Kiếm đại lục lạc hậu.

Trông như nam nhân trung niên thân thiện hoan nghênh họ nhưng cảm giác thật giả tạo.

Mặt nam nhân trung niên có nụ cười nhưng ánh mắt không thay đổi, một mảnh hờ hững, nhìn kỹ thì có chút coi khinh.

Coi khinh Cổ Kiếm đại lục.

Nam nhân trung niên là cường giả Kiếm Thánh. Đám người Sở Mộ không biết có khác gì với Kiếm Thánh Cổ Kiếm đại lục không nhưng thái độ của gã làm đám Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục khó chịu.

Coi rẻ, khinh thường, xem đám Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục như nhà quê.

Hai thanh niên đứng hai bên nam nhân trung niên thì biểu tình hờ hững, ánh mắt coi rẻ càng rõ ràng hơn khi nhìn nhóm Sở Mộ. Loại ánh mắt cao cao tại thượng như thể Kiếm Giả Thái Cổ ghê gớm lắm.

Đám Kiếm Tôn Cổ Kiếm đại lục không vì vậy mà tức giận, bởi vì bọn họ đều là tinh anh, tinh anh trong Kiếm Tôn Cổ Kiếm đại lục, là tinh anh vượt qua vô số lần chiến đấu, vô số lần sinh tử.

Đã là tinh anh thì sao có thể tức giận vì bị đối phương coi rẻ, khinh thường?

Kiếm Thánh trung niên cười nói, nhưng mắt không có ý cười:

– Hai người bên cạnh ta là đệ tử bình thường của Thiên Phong kiếm cung, các người đều là người trẻ tuổi, có thể giao lưu nhiều vào, cũng có nhận biết trực tiếp nhanh hơn về Kiếm Giả thế giới Thái Cổ.

Câu này tuy đúng nhưng mọi người không ngốc, nghe hiểu ẩn ý trong đó.

Bạch Thanh Thủy mỉm cười nói:

– Tất nhiên rồi.

Bạch Thanh Thủy không hỏi xưng hô Kiếm Thánh trung niên như thế nào, vì từ lúc gặp mặt gã đã không giới thiệu về bản thân, cộng thêm lời ăn tiếng nói tỏ rõ gã coi thường đám Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục.

Đã bị kỳ thị thì Bạch Thanh Thủy sẽ không dùng mặt nóng dán mông lạnh của người ta, đặc biệt khi gã là Kiếm Thánh. Cùng là Kiếm Thánh, Bạch Thanh Thủy sẽ không thua kém đối phương.

Kiếm Thánh trung niên lại nói, lần này tỏ rõ coi thường:

– Nếu các vị mệt mỏi thì trong Thái Cổ Thần Thuyền có phòng nghỉ ngơi, rất rộng rãi, mỗi người một phòng. Ngoài ra có các loại rượu và thức ăn ngon, các vị cứ thoải mái nếm thử, bảo đảm ngon hơn thức ăn trong Cổ Kiếm đại lục, khiến các vị lưu luyến quên về.

Bạch Thanh Thủy nói:

– Các vị, mình đi chọn phòng thôi.

Sương Hàn Kiếm Thánh thì người lạnh băng, không nói không rằng xoay người đi.

Khi tất cả Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục đều đi, Kiếm Thánh trung niên nói với hai Kiếm Giả thanh niên:

– Đừng gây chết người.

Một trong hai Kiếm Giả thanh niên lên tiếng:

– Đại nhân yên tâm, chúng ta có chừng mực.

Thanh niên khác nhếch mép.

***truyện ma

Phòng trên Thái Cổ Thần Thuyền đúng là khá, mỗi căn phòng cảm giác khác nhau. Có phòng làm người ta thấy mới mẻ, có phòng thì cổ hương cổ sắc, có phòng hoa lệ, có phòng lạnh lẽo, có phòng nóng nực.

Tính cách của Kiếm Giả ít nhiều gì bị áo nghĩa mình lĩnh ngộ từ công pháp kiếm thuật ảnh hưởng.

Ví dụ Kiếm Giả tinh tu Băng Lãnh áo nghĩa thì thích ở chỗ lạnh, Kiếm Giả tinh tu Hỏa Diễm áo nghĩa thì thích chỗ nóng, nó sẽ khiến bọn họ cảm thấy thoải mái.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo