1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1008: Đông kiếm vực vinh quang |>đến chương 1012

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1008: Đông kiếm vực vinh quang |>đến chương 1012

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1008: Đông kiếm vực vinh quang (Hạ)

Khai Dương thành, Đại Khôn vương triều. Sở gia vốn chỉ là một tiểui ga tộc, không có cường giả tọa trấn, nội tình cũng không đủ thâm hậu, không có cách nào so sánh được với gia tộc khác.

Coi như trải qua nhiều năm, thực lực nhanh chóng mở rộng. Trong cả Đại Khôn vương triều, Sở gia cũng chỉ là một gia tộc bình thường mà thôi.

Chỉ là, lúc này trong Sở gia lại vô cùng náo nhiệt, rất nhiều người thân phận tôn quý liên tục tới. Mặc kệ những người này thân phận thế nào, thực lực cường đại ra sao. Lúc đi vào Sở gia, thái độ của bọn hắn đều trở nên ôn hòa, khiêm tốn.

Người Sở gia đều hiểu rõ, khiêm tốn như vậy cũng không phải là đối với bọn họ, mà là nể mặt mũi của Sở Mộ. Cho dù Sở Mộ không ở đây cũng vậy.

Nhưng, Đông thánh phân điện ở Đông Kiếm Vực đã truyền ra tin tức, phàm là người tham dự Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội. Hơn nữa còn là Kiếm Tôn tiến vào top một vạn. Gia tộc của hắn đều được Bách Thánh minh che chở.

Nói cách khác, Sở gia, gia tộc mà Sở Mộ xuất thân cũng được Bách Thánh minh che chở.

Bách Thánh minh, đó là tồn tại cường đại nhất trên Cổ Kiếm đại lục. Ngay cả thập đại tông môn kiếm đạo liên thủ cũng không thể nào so sánh được với quái vật khổng lồ này. Bách Thánh minh là tồn tại khủng bố, Sở gia được Bách Thánh minh che chở. Trên Cổ Kiếm đại lục này ai có thể động được vào Sở gia cơ chứ?

Chỉ cần ngươi vẫn còn ở trên Cổ Kiếm đại lục thì không có cách nào thoát khỏi con mắt của Bách Thánh minh. Không cần biết ngươi có thân phận gì. Động vào Sở gia, chẳng khác nào là địch với Bách Thánh minh, kết quả, cuối cùng nhất định sẽ bị nhổ cỏ tận gốc.

Ai lại ngu như vậy chứ? Đi động vào một gia tộc có hậu trường cường đại như vậy. Huống chi gia tộc này vì Sở Mộ mà có tiềm lực rất lớn.

Cho nên, trong Đại Khôn Vương Triều có rất nhiều gia tộc đều lựa chọn kết giao với Sở gia. Không chỉ là gia tộc, những kiếm phái kia, bất luận là Kiếm phái hạ phẩm hay là Kiếm phái trung phẩm hoặc là Kiếm phái thượng phẩm. Vì tỏ thành ý đều liên tục đưa lễ vật tới. Vương thất Đại Khôn vương triều cũng đưa tới lễ trọng. Tứ đại Kiếm Tông cũng không có ngoại lệ, đều đưa tới lễ trọng.

Liên tục nửa tháng qua, Sở gia luôn đang thu lễ, cũng luôn mở tiệc chiêu đãi khách quý. Cả Khai Dương Thành, náo nhiệt hơn trước nay chưa từng có.

Từ trên xuống dưới Sở gia, ngựa không dừng vó bận rộn cả nửa tháng. Lâm gia là gia tộc phụ thuộc Sở gia cũng hết sức tương trợ. Còn rất nhiều người trong Khai Dương Thành cũng liên tục tới hỗ trợ. Bằng không quả thật đúng là bận tối tăm mặt mũi.

Chỉ là cho dù có như vậy, sau nửa tháng, tất cả mọi người cũng sắp mệt chết. Rốt cuộc cũng có thời gian nghỉ ngơi, thở một cái.

Mặc dù sắp mệt chết nhưng trong lòng người Sở gia lại cao hứng vô cùng. Bởi vì đây là chuyện tốt, đây là vinh quang của Sở gia. Là vinh quang vô thượng, là Sở Mộ của Sở gia bọn họ mang tới, đã được ghi vào trong gia phả của Sở gia.

Sở gia, vì Sở Mộ mà chấn hưng.

– Nếu A Mộ trở lại thì tốt.

Sở Thiên lười nhác ngồi ở trong đình viện, ngửa mặt nhìn lên trên không trung, miệng thì thào lầm bầm nói một câu. Cách đó không xa có một thiếu phụ tướng mạo xinh đẹp. Còn có một cặp phu thê nhìn qua chừng hơn bốn mươi tuổi và một đứa bé hoạt bát.

Thanh âm của Sở Thiên không lớn, nhưng mọi người đều là là Kiếm giả, có đủ thực lực nhất định, đương nhiên cũng nghe rõ.

Thiếu phụ tướng mạo xinh đẹp có chút hiếu kỳ. Bởi vì nàng chưa bao giờ gặp qua Sở Mộ. Mà đôi phu phụ kia thì lại vui mừng, lại có chút chờ mong, đồng thời cũng có ảm đạm, hết sức phức tạp. Người trung niên nhân vươn tay khẽ vỗ lên vai phụ nhân kia, miệng thở dài một tiếng, không có nói gì.

Sở gia như vậy, nói một cách tương đối, rất nhiều kiếm giả trong cả đông Kiếm Vực, thì vô cùng hưng phấn vô cùng kích động.

Cổ kiếm đại lục, Kiếm Tôn nhiều ra sao chứ? Đông Kiếm Vực tổng cộng có mười mấy người tiến vào trong một vạn Kiếm Tôn kia. Tuan trọng hơn là, Sở Mộ còn đạt được hai vinh quang vô song. Phải biết rằng, Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội chỉ có ba vinh quang vô song mà thôi.

Đối với Đông kiếm vực mà nói, Sở Mộ xuất thân từ Đại Khôn vương triều, đối với Đại Khôn vương triều mà nói, Sở Mộ là hậu bối Sở gia, nhưng mà đối với cả Cổ Kiếm đại lục mà nói, Sở Mộ xuất thân từ Đông Kiếm vực.

Vinh quang của hắn cũng là vinh quang của Đông kiếm vực.

Những điều này Sở Mộ không rõ ràng cho lắm, cũng không có đi suy nghĩ nhiều

Bởi vì lúc này hắn đã qua Thông Minh hà, ngay cả một giây đồng hồ cũng không có dừng lại. Nhanh chóng chạy như bay về phía Đại Khôn vương triều.

Chưa bao giờ có một khắc nào tâm tư muốn về nhà của hắn lại mãnh liệt như vậy. trái tim cũng đang run rẩy, linh hồn cũng run rẩy. Loại cảm giác này hắn chưa từng thể nghiệm qua.

Tốc độ cực nhanh, xé rách không trung. Thường thường, lúc người ta vừa mới nhìn thấy thì Sở Mộ đã cách đó mấy ngàn trượng, hóa thành một chấm đen nhỏ, biến mất không thấy gì nữa

Tốc độ của hắn khiến cho nhiều người cảm thấy kinh ngạc và rung động. Dù sao Đông kiếm vực không phải là trung ương Chủ Kiếm vực, Kiếm Tôn cấp, cường giả này rất ít.

Bên trong Tứ đại kiếm vực, Đông, Tây, Nam, Bắc. Thực lực Kiếm giả một khi đạt tới Nguyên cực cảnh, tuyệt đại đa số sẽ rời đi, tiến vào trung ương Chủ Kiếm vực lịch lãm rèn luyện một phen. Hoặc là ba năm, hoặc là năm năm, hoặc là mấy chục năm, nếu như không có thành tựu gì, nhất định sẽ trở về kiếm vực trước khi rời đi.

Đương nhiên cũng có một bộ phận chỉ trở về giây lát.

bất kể như thế nào, loại địa phương như Đông kiếm vực, rất không thích hợp cho các Kiếm Tôn tu luyện. Bởi vậy có rất ít Kiếm Tôn sẽ ở lại chỗ này.

Mà tốc độ của Sở Mộ quá nhanh, nhanh tới mức rất nhiefu Kiếm Tôn không thể so sánh.

Chỉ là không có ai nghĩ tới người này là Sở Mộ. Nếu như bọn họ biết rõ là Sở Mộ, không biết sẽ kích động tới mức nào nữa, thậm chí còn có người một đường đuổi theo.

Trước đó Sở Mộ cảm thấy Đông kiếm vực rất lớn, nhưng hiện tại Đông Kiếm vực lại tuyệt đối không lớn. Dưới tốc độ phi hành này của hắn, núi non, sông ngòi nhanh chóng bị vượt qua, ném lại sau lưng hắn.

Không được mấy ngày, Sở Mộ đã tiến vào cảnh nội Đại Khôn vương triều, lại phi hành, hình dáng của Khai Dương Thành đã xuất hiện trong mắt của Sở Mộ.

Lãng tử trở về, càng gần nhà càng e sợ.truyện ma

Trên không trung bên ngoài Dương Khai thành, thân thể Sở Mộ dừng lại trên không trung, ánh mắt run rẩy nhè nhe, trong lòng có một loại kích động không nói nên lời. Tình cảm khác thường bị đè nén ở trong ngực.

Chương 1009: Lãng tử trở về (Thượng)

Giờ phút này, tâm tình Sở Mộ hết sức phức tạp.

Hít sâu một hơi, lại chậm rãi thở ra, kéo dài một hơi, thở ra một ngụm trọc khí,tâm của Sở Mộ mới dần dần bình tĩnh trở lại, ánh mắt cũng khôi phục vẻ bình thản.

Từ trên trời giáng xuống, đáp xuống bên ngoài Khai Dương Thành, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt nhìn vào. Chỉ là cách xa nhau nhiều năm, cũng không có bao nhiêu người nhận ra được Sở Mộ.

– So với trước đây còn phồn hoa hơn.

Chậm rãi bước đi vào trong Khai Dương Thành. Sở Mộ dò xét bốn phía, người đến người đi, người lưu lượng so với trong trí nhớ trước đây của hắn nhiều hơn gấp bội.

Chuyện này khiến cho Khai Dương Thành vốn không lớn, lúc này có chút chen chúc.

Đặc biệt là Sở gia mở tiệc chiêu đãi nửa tháng vừa mới chấm dứt. Rất nhiều người từ nơi khác tới còn chưa rời khỏi Khai Dương Thành, khiến cho người trong Khai Dương Thành vẫn còn có rất nhiều… Trên đường phố cơ hồ là cảnh tượng chen lấn, lách nhau mà đi, như là phố xá sầm uất vậy.

Đi vào trong đám người, thân thể Sở Mộ vô cùng linh hoạt, giống như cá bơi trong nước vậy, không gặp chút trở ngại nào. Dòng người liên miên, không dứt, giống như một dòng nước mạnh chảy nhưng vẫn không cách nào ảnh hưởng tới Sở Mộ mảy may.

Phủ đệ của Sở gia ở ngay trong Khai Dương Thành. Lúc này Sở Mộ cũng không nóng lòng trở về mà chậm rãi dạo bước bên trong đám người. Nhìn cảnh cò kè mặc cả bên đường, cảm nhận phần náo nhiệt, sôi động trong cuộc sống của người bình thường.

Sở Mộ giống như là một người từ bên ngoài đến, tiến vào bên trong. Không ngừng đi về phía trước, khí tức trên người càng ngày càng bình thản, dần dần dung nhập vào trong đám người, phảng phất như trở thành một phần tử Khai Dương Thành vậy.

Trong lúc bất tri bất giác, Sở Mộ đã đi tới khu vực phủ đệ của Sở gia.

Khác với cảnh tượng chật như nêm cối trên đường, lấy phủ đệ Sở gia làm trung tâm. Trong phương viện ngàn trượng cơ hồ không có lấy một bóng người.

Đây cũng không phải Sở gia phô trương. Mà là mọi người xuất phát từ sự tôn kính trong lòng, mới để cho Sở gia một mảnh lãnh địa yên tĩnh như vậy.

Phủ đệ của Sở gia hiển nhiên đã xây dựng qua thêm. So với trước đây còn lớn hơn gấp hai ba lần có dư. Sở Mộ chậm rãi dạo bước, chân đi về phía cửa lớn phủ đệ Sở gia. Chỗ cửa lớn có mấy Kiếm giả tuổi chừng hai tới ba mươi, đứng canh gác hai bên trái phải. Thân thể thẳng tắp như kiếm, một thân khí tức cô đọng, ánh mắt lợi hại, không giận mà uy, khiến cho Sở Mộ biết rõ, hai người bọn họ đều có tu vi Hóa Khí Cảnh nhập môn.

– Xem ra những năm này, Sở gia so với trước đây còn mạnh hơn rất nhiều.

Sở Mộ thầm nghĩ, trong lòng có chút mừng rỡ, bởi vì Sở gia là gia tộc hắn xuất thân, gia tộc cường đại là một chuyện tốt.

Sở gia trước đây chỉ có một Kiếm giả Hóa Khí cảnh là Sở Đương Hùng. Hiện tại, ngay cả kiếm vệ thủ vệ cũng có được tu vi Hóa Khí Cảnh nhập môn. Như vậy đủ để nói rõ, ở trong, Sở gia đã xuất hiện những Kiếm giả Hóa Khí cảnh khác.

– Nơi này là phủ đệ của Sở gia, xin hỏi các hạ có gì chỉ giáo?

Một trong hai kiếm vệ bước ra phía trước một bước rồi hạ kiếm lễ, ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh, hỏi Sở Mộ.

– Ta là Sở Mộ.

Sở Mộ hơi gật gật đầu rồi nói.

– Sở…

Hai kiếm vệ kia khẽ giật mình, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng. Lúc nhìn về phía Sở Mộ, vẻ mặt bọn hắn đại biến, có kích động từ tận đáy lòng lan tràn ra.

Đúng vậy, người trước mắt này là Sở Mộ, chính là Sở Mộ khiến cho Sở gia nhận được vinh quang vô hạn. Tuy rằng cách xa nhiều năm,dung mạo của đối phương so với trước đây cũng không có biến hóa quá lớn.

Chỉ là bọn hắn chưa bao giờ nghĩ tới việc Sở Mộ sẽ trở về. Cho nên cũng không bao giờ chuẩn bị cho tràng cảnh hiện tại. Hôm nay nghe thấy Sở Mộ tự báo tên họ. Lại nhìn kỹ tướng mạo của Sở Mộ, thân thể bọn hắn bởi vì kích động mà run rẩy không thôi.

– Thiếu gia, mời vào.

Hai kiếm vệ tranh thủ mở cửa ra, toàn thân run rẩy không ngớt, ngay cả thanh âm cũng đang run rẩy.

Ngay sau đó, bọn hắn giương giọng bật hơi rống to với người bên trong:

– Thiếu gia trở về, Sở Mộ thiếu gia trở về..

Thanh âm kia ẩn chứa kiếm khí, phảng phất sấm sét gào thét, cuồn cuộn chấn động cả phủ đệ của Sở gia.

Trong tích tắc, cả phủ đệ Sở gia lâm vào yên lặng tới mức quỷ dị. Bởi vì này tin tức quá mức kinh hãi, khiến cho mọi người trong lúc nhất thời phản ứng không kịp.

Một tức, hai tức, ba tức…

Sau khi tiếng rống to vang lên. Ngay sau đó, từng tiếng xé gió, từng đạo thân ảnh từ trong đình đài lầu các phóng ra. Liên tục phóng tới đại sảnh của Sở gia.

Lúc này Sở Mộ đang đi vào trong phủ đệ Sở gia, đang tiến vào nội viện trong Sở gia.

Tiền viện của Sở gia so với trước đó còn lớn hơn gấp hai ba lần.

Bước chân Sở Mộ dừng lại, bởi vì hắn nhìn thấy, bên ngoài đại sảnh của Sở gia có rất nhiều người đứng. Hai mắt kích động, có người thì tràn ngập hiếu kỳ và kính ngưỡng. Từ mặt nào đó có thể nói, những người này đều là thân nhân của hắn.

Ánh mắt Sở Mộ đảo qua, rơi vào trên mặt một đôi phu thê trong đó, tâm tình vốn đã bình tĩnh không khỏi rung động. Một lần nữa lại kích động, chỉ là hắn lại vô thức khống chế được, không có biểu hiện ra ngoài mà thôi.

Có lẽ hắn không muốn bị người ta nhìn thấy bộ dáng mất đi tỉnh táo của mình.

– Mộ nhi..

Phụ nhân kia hai mắt rưng rưng, ngữ khí kích động run rẩy, đi từng bước từ trong đám người ra, bàn tay vươn ra, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Sở Mộ. Ánh mắt kia khiến cho trong lòng Sở Mộ cảm thấy chua xót.

Nam tử trung niên cũng đi tới, không nói gì, bàn tay liên tục vỗ vào bả vãi Sở Mộ, bàn tay như nặng gàn cân, chỉ liếc nhìn Sở Mộ, không nói lời nào.

Sở Thiên cũng bước tới, đứng ở bên cạnh Sở Mộ, tay đặt xuống một bên bả vai khác của Sở Mộ, trên mặt là nụ cười vui vẻ phát ra từ tận nội tâm.

Trong đám người, Sở Đương Hùng tuổi chừng thất tuần, còn có tất cả ruột thịt Sở gia… Tất cả mọi người không nhúc nhích, không có ai đí ra quấy rầy bọn họ. Mà chỉ đứng nhìn, bởi vì bốn người bọn họ là người một nhà, là một gia đình nhỏ trong Sở gia.

Sau một lát, Sở Hành Vân thu liễm kích động trước, bời vì hắn biết rõ. Tuy rằng Sở Mộ là con của hắn, nhưng còn Sở gia sau lưng, là vinh quang của Sở gia. Lúc này có rất nhiều người đang đợi Sở Mộ.

– Tốt, tốt, tốt.

Sở Đương Hùng vỗ mạnh vào vai Sở Mộ, vô cùng yên lòng. Thanh âm kia vang vọng, giống như mãnh hổ rít gào, hai mắt bắn ra tinh mang lập lòe. Hiện tại Sở Mộ mới biết, tu vi của Sở Đương Hùng đã là Khí Hải cảnh tiểu thành.

Chương 1010: Lãng tử trở về (Hạ)

Ngẫm lại cũng đúng, thiên phú của Sở Đương Hùng tuy rằng không được tốt lắm, nhưng mà không tính là kém. Có đan dược, bí tịch Sở Mộ đem về… đủ loại cung ứng cho, dưới thời gian dài trôi qua, tu vi cũng có thể không ngừng tăng lên.

Trừ Sở Đương Hùng ra, Sở Mộ cũng phát hiện ra, ở trong Sở gia hiện tại còn có Kiếm giả Khí Hải cảnh khác. Mặc dù chỉ là Khí Hải cảnh nhập môn, nhưng mà nếu như luận sức chiến đấu, còn trên Sở Đương Hùng, người này chính là Sở Hà.

Thiên phú của Sở Hà ở trong Đại Khôn vương triều xem như không tệ, lại lĩnh ngộ Thủy Chi ý cảnh. Hiện tại tu vi hắn đột phá lên Khí Hải cảnh, thực sự rời khỏi Đại Khôn kiếm phủ, trở về Sở gia, đảm nhiệm chức vị gia chủ mới của Sở gia. Về phần phụ thân hắn ẩn lui, một lòng tiềm tu.

Gia tộc muốn mạnh mẽ, trừ tài lực ra, quan trọng nhất vẫn là vũ lực. Chỉ có trong gia tộc có thêm Kiếm giả cường đại thì mới có thể đảm bảo được căn cơ của gia tộc. Mới có thể chấn nhiếp được người khác. Mới có thể thúc đẩy gia tộc vững mạnh.

Như ba huynh đệ Sở Hành Vân, tu vi hiện tại đều đạt tới Hóa Khí cảnh viên mãn, thậm chí là đỉnh phong, so với trước đó, không biết tiến bộ bao nhiêu lần.

Sở Mộ còn phát hiện ra, thân đại ca Sở Thiên của hắn đã có tu vi Hóa Khí cảnh đại thành, cũng rời khỏi Đại Khôn kiếm phủ trở về Sở gia. Hơn nữa còn lấy một thê tử hiền lành, sinh ra một nhi tử đáng yêu mà tinh nghịch.

Trước đây, đây là chuyện hắn không có cách tưởng tượng ra được. Tuy rằng lấy vợ sinh con đối với người bình thường mà nói, bất quá chỉ là chuyện bình thường. Nhưng mà đối với Kiếm giả mà nói, lại tương đối ít. Trừ phi những Kiếm giả này cảm thấy mình khó có thể tiến thêm một bước. Hoặc là có nguyên nhân đặc thù gì,. Nếu không sẽ tiếp tục lưu lạc, lịch lãm rèn luyện, chứ không trở thành lo lắng cho người nhà.

Đương nhiên đây không phải là tuyệt đối, có đôi khi lo lắng cũng là cũng là một loại động lực.

Theo Sở Mộ thấy, Sở Thiên còn có tiềm lực, bất quá Sở Thiên lựa chọn như thế nào đều là do bản thân hắn quyết định. Sở Mộ cũng không can thiệp, mà còn cảm thấy cao hứng cho đối phương.

Huống chi hiện tại Sở Mộ trở về, trong giới chỉ không gian của hắn có rất nhiều tài nguyên tu luyện. Đủ để khiến cho thực lực Sở Thiên tăng lên một bước.

– Hóa ra đây là Sở Mộ thúc thúc, nhìn thật trẻ tuổi nha.

Đám trẻ con đồng lứa trong Sở gia đều đã thuộc lòng sự tích của Sở Mộ, bọn nó đối với Sở Mộ, tâm tư sùng bái, luôn mong ngóng có một ngày có thể nhìn thấy Sở Mộ. Đó là thần tượng trong suy nghĩ của bọn nó, cũng là mục tiêu cố gắng của bọn nó.

Ngày hôm nay rốt cuộc cũng nhìn thấy Sở Mộ, bọn hắn phát hiện ra Sở Mộ trong tưởng tượng của bọn hắn còn trẻ hơn. Nhìn qua so với phụ thân bọn hắn còn trẻ tuổi hơn.

– Đó là bởi vì thực lực Sở Mộ thúc thúc rất cường đại, cho nên mới nhìn qua trẻ tuổi như vậy.

Đám tiểu hài tử này không biết thực lực Sở Mộ rốt cuộc cường đại tới mức nào, chỉ có thể dùng từ rất cường đại để hình dung.

Sở Mộ trở về khiến cho từ trên xuống dưới Sở gia mừng rỡ, hết sức kích động. Mà tin tức Sở Mộ trở về Sở gia cũng không có che giấu. Rất nhanh đã truyền khắp cả Khai Dương thành. Người bên ngoài Khai Dương thành cũng liên tục đem tin tức này truyền bá ra bên n goài, không tới một ngày. Toàn bộ người Đại Khôn vương triều đều biết tin tức Sở Mộ trở về.

Có thể tưởng tượng ra được, không bao lâu, cả Đông kiếm vực cũng biết tin tức Sở Mộ trở về. Đến lúc đó sẽ lại tạo thành một hồi chấn động

Bất quá những chuyện này Sở Mộ đều không quan tâm, lúc này hắn đang hưởng thụ cẩm giác vui sướng khi đoàn tụ với người một nhà.

Trong Hành Vân viện, phu thê Sở Hành Vân và phu thê Sở Thiên cùng với Sở Mộ đang ngồi quanh một cái bàn.

Thê tử Sở Thiên gọi là Lý Văn Tú, là người cùng gia tộc với Lý Vân Lan. Tướng mạo không được xưng là đại mỹ nhân gì, nhưng mà khí chất ôn nhu, hiền thục mà ưu nhã, nhìn qua cũng biết là tiểu thư khuê các, rất là xứng đôi với Sở Thiên.

Nhi tử của Sở Thiên và Lý Văn Tú gọi là Sở Chính, ý là đường đường chính chính.

Tiểu gia hỏa này hiện tại mới có hai tuổi, xương cốt so với tiểu hài tử bốn tuổi còn cường tráng hơn một ít. Lúc này nó đang trốn sau lưng Lý Văn Tú, vụng trộm thò đầu ra, dùng đôi mắt to đen nhánh, tràn ngập hiếu kỳ dò xét Sở Mộ.

Vị thúc thúc này nó đã nghe qua nhiều lần, đây lại là lần đầu tiên gặp, bởi vậy cho nên nó rất hiếu kỳ.

– Chính nhi có chút sợ người lạ, thúc thúc đừng trách.

Lý Văn Tú xoa đầu Sở Chính, cười nói với Sở Mộ.

Sở Mộ mỉm cười, sao hắn lại trách cơ chứ. Ngược lại hắn còn dùng ánh mắt nhu hòa nhìn Sở Chính. Sau đó bàn tay nắm thành nắm, duỗi về phía Sở Chính. Bàn tay mở ra, một đóa hoa sen màu hồng xanh từ từ mở ra, trông rất sống động, rực rỡ, tươi đẹp mê người. Khiến cho hai mắt Sở Chính sáng ngời, bị kích độ tới mức từ sau lưng Lý Văn Tú chạy ra. Đôi mắt đen, to lúng liếng nhìn về phía Sở Mộ.

Khi biết được Sở Mộ ít nhất sẽ ở lại Sở gia nửa năm, phu thê Sở Hành Vân rất là cao hứng, bởi vì bọn họ cho rằng Sở Mộ sẽ giống như trước đây, rất nhanh sẽ rời đi.

Nửa năm mặc dù nói dài không dài, nhưng nói ngắn cũng không ngắn.

Sở Mộ đi tới Thanh Phong kiếm phái một chút, dùng tu vi của hắn, trong một giờ ngắn ngủi đã có thể bay tới Thanh Phong kiếm phái.

Chưởng giáo của Thanh Phong kiếm phái hôm nay là La Ngọc Phong. Sư huynh tâm tình một phen, cũng gặp các trưởng lão khác trong Thanh Phong kiếm phái… Nhất là Chấp pháp trưởng lão và Lăng Phong chưởng viện.

Lưu lại một ít tài nguyên tu luyện, làm Thanh Phong kiếm phái lớn mạnh thêm. Sở Mộ lại trở về Sở gia.

Mỗi ngày Sở Mộ đều tu luyện, tìm hiểu, lại rút ra chút thời gian chơi đùa với chất nhi. Đủ loại thủ đoạn thần kỳ khiến cho tiểu chất nhi này của hắn cơ hồ mỗi ngầy đều muốn ở gần Sở Mộ.

Sở Mộ cũng thừa cơ kiểm tra thiên phú tu luyện của Sở Chính một chút, thiên phú tu luyện Lục phẩm. Trong Đại Khôn vương triều xem như không tệ. Tỏ vẻ nó có tiềm lực tu luyện tới Nguyên cực cảnh. Đương nhiên phải là dưới tình huống công pháp tu luyện, tài nguyên tu luyện cũng đầy đủ.

Sở Chính còn nhỏ, còn chưa thích hợp tu luyện. Sở Mộ cũng không dạy bảo nó tu luyện. Chỉ là thừa dịp mỗi khi hai thúc cháu chơi đua,f hắn dùng kiếm nguyên chải chuốt kinh mạch của Sở Chính. Khiến cho nó thoải mái, kinh mạch dần lớn mạnh. Đánh vững căn cơ cho Sở Chính.truyện Ma Tu audio

Chương 1011: Sở Mộ thu đồ Đệ

Mặt khác, Sở Mộ cũng mượn cơ hội chơi đùa, dạy bảo Sở Chính kiếm thuật cơ sở, thể chất của Sở Chính so với bạn đồng trang lứa còn cường tráng hơn. Lực lượng cũng cường đại hơn, thích hợp với đường bá đạo. Bởi vậy lúc Sở Mộ dạy Sở chính kiếm thuật cơ sở cũng lấy bá đạo làm chủ, trong đó lại có thêm những chỗ tinh thế, tỉ mỉ. Dung nhập kỹ xảo vào bên trong, làm được chuyện trong thô có mảnh. Trong bá đạo lại có mềm dẻo, càng thêm hoàn thiện.

Có thể tưởng tượng ra, nếu như Sở Chính cứ kiên trì tu luyện như vậy, vài chục năm sau, trong Đại Khôn vương triều sẽ sinh ra một ngôi sao mới, đến từ Sở gia.

Kỳ thực Sở Mộ cũng không rõ ràng lắm, số mệnh của hắn đã ảnh hưởng tới Sở gia.

Số mệnh của Sở Mộ đối với những người khác mà nói, không thể nghi ngờ rất là cường đại. Dưới loại ảnh hưởng này, số mệnh của người Sở gia cũng tăng lên theo một chút. Nhất là người thường xuyên ở gần Sở Mộ, được lợi càng thêm rõ ràng.

Thời gian trôi qua, Sở gia đón một chuyện không biết có nên tính là phiền toái hay không.

Có người tới bái sư.

Người bái sư có mười tuổi, cũng có mười máy tuổi, toàn bộ đều là thiếu niên tới từ mười đại vương triều của Đông kiếm vực. Đối tượng bái sư tự nhiên lầ Sở Mộ.

Khi Sở Mộ biết được việc này, đi ra ngoài phủ đệ Sở gia xem xét, hắn lập tức giật mình. chỉ thấy bên mảnh đất trống ngoài Sở gia có rất nhiều người quỳ, tối thiếu cũng tới gàn người. Hơn nữa còn không ngừng có người chạy twosi.

– A Mộ, ta thấy không bằng đệ thu đồ đệ đi.

Trong Hành Vân viện, Sở Thiên cười nói.

– Thu đồ đệ…

Vẻ mặt Sở Mộ khẽ giật mình.

Hắn chưa bao giờ cân nhắc tới chuyện này, bởi vì hắn vẫn cảm thấy mình còn chưa đủ cường đại, đi còn chưa đủ xa. Căn bản không có thời gian thu đồ đệ gì.

Phải biết rằng, thu đồ đệ cũng không phải là trò đùa, thu đồ đệ, đồ đệ này sẽ có mối liên hệ vô hình với bản thân mình.

Đủ loại nguyên nhân khiến cho Sở Mộ không muốn thu đồ đệ, dựa theo suy nghĩ của hắn. Coi như là muốn thu đồ đệ, tối thiểu cũng phải đợi tới lúc con đường kiếm đạo của hắn đi tới trình độ nhất định mới được. Trước mắt bất quá chỉ là cất bước mà thôi.

Nhưng hiện tại hắn không lo nghĩ được nhiều như vậy, bởi vì hắn phải rời khỏi Cổ Kiếm đại lục, tiến về thế giới Thái Cổ. Từ nay về sau không biết còn có thể trở lại được hay không.

– Nếu như thu một đồ đệ, dạy bảo một phen, tương đương với lưu một phần căn cơ ở Cổ Kiếm đại lục này. Cũng có thể giúp đỡ Sở Mộ một hai.

Sở Mộ thầm nghĩ

Gia tộc có cường đại thế nào đi chăng nữa, cũng có một ngày suy sụp. Sở gia hiện tại còn chưa đủ cường đại, vẫn đang từng bước lớn mạnh. Có một ngày sẽ trở nên rất cường đại. Nhưng mà có đôi khi thế sự khó lường.

– Cũng được, nhìn xem trong đám người này có người nào để ta để mắt hay không.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Đã có tâm muốn thu đồ đệ, Sở Mộ cũng không làm việc qua loa. Mà để cho người Sở gia dán thông cáo, người có ý muốn bái hắn làm sư phụ, tuổi không được quá mười lăm, trong vòng ba tháng tới bên ngoài Sở gia, thông qua khảo hạch thì mới có cơ hội.

Về phần nội dung khảo hạch, người tham dự khảo hạch tự nhiên sẽ biết.

Những người tạo thành vòng vây bên ngoài Sở gia thì mau chóng rời khỏi, tránh cho Sở gia ra vào không tiện.

Tin tức này công bố ra ngoài, trong vòng thời gian một ngày ngắn ngủi đã truyền khắp Đông Kiếm vực. Tạo thành một trận oanh động. Lập tức có rất nhiều người liên tục mang hậu bối kiệt xuất, toàn lực chạy tới Khai Dương thành trong Đại Khôn vương triều. Khai Dương Thành lại một lần nữa trở thành trung tâm.

Vì thế Vương thất Đại Khôn vương triều hạ lệnh, xây dựng thêm Khai Dương thành, hơn nữa ngay lập tức khởi công, đem một lượng lớn vật tư chuyển tới.

Vạn chúng chú mục.

Ba ngày sau, Sở Mộ cũng đem các hạng mục khảo hạch bố trí hoàn tất. Tổng cộng phân thành ba cửa ải.

Cửa thứ nhất là khảo hạch kiếm thuật trụ cột. Bất luận là xuất thân của bản thân Sở Mộ, hay là kinh nghiệm những năm gần đây, đều chỉ điểm cho hắn rõ một điều. Đó là tính quan trọng của kiếm thuật. Đây là thứ không thể thiếu, hơn nữa còn phải tu luyện tới tình trạng cao thâm.

CÓ lẽ đối với những thiếu niên kia mà nói, kiếm thuật cơ sở của bọn hắn không có cách nào đạt tới tình trạng này. Sở Mộ cũng không có lý do gi đi yêu cầu những thiêu niên này đạt tới tình trạng đó vào lúc này. Nhưng mà hắn muốn khảo hạch xem căn cơ kiếm thuật cơ sở như thế nào. Độ nắm giữ và lý giải như thế nào.

Cửa thứ hai là khảo hạch ngộ tính, trong thời gian quy định tìm hiểu một dấu vết hắn tiện tay lưu lại, hiểu được thì tự nhiên vượt qua kiểm tra.

Cửa thứ ba là khảo hạch năng lực thực chiến. Bất luận tu vi thâm hậu thế nào, bất luận uy lực kiếm chiêu cường đại ra sao. Những thứ này đều là hư vô, chỉ có phát huy toàn bộ ưu thế của bản thân, lại dùng thích hợp, chuyển hóa thành sức chiến đấu thực tế. Bằng cái giá nhỏ nhất đánh bại đối thủ cường đại hơn mới là vương đạo.

Những thiếu niên đã ở trong Khai Dương thành từ trước, vừa mới biết được nội dung khảo hạch liên tục chạy tới khảo hạch. Đáng tiếc không có một ai tiến vào cửa thứ ba. Nhiều nhất là tới cửa thứ hai bị loại bỏ. Mặc dù vô cùng không cam lòng, nhưng mà cũng không thể tránh được.

Gây rối sao?

Bọn hắn không có ngu như vậy. Đó là hành vi tự chui đầu vào rọ.

Không ngừng có người chạy tới Khai DƯơng thành, lại đi về phía ba cửa ải Sở gia thiết lập để tiến hành khảo hạch. Sau đó từng người thất bại, ảm đạm rời đi.

Sau một tháng, Khai Dương Thành mở rộng hoàn tất, hiệu suất kinh người, đủ để thấy được vương thất Đại Khôn vương triều vô cùng dụng tâm.

Khai Dương Thành sau khi mở rộng trọn vẹn gấp năm lần Khai Dương thành trước đó, có thể dung nạp thêm vô số người. Bởi vì Sở Mộ, bởi vì Sở gia, có thể đoán được, Khai Dương thành sẽ trở thành một tòa thành thị mới, phồn hoa hơn. Cách làm của vương thất Đại Khôn vương triều cũng có ý nịnh nọt Sở Mộ. Thứ hai, đối với Đại Khôn vương triều cũng có lợi.

Thời gian Sở Mộ hạn định chỉ có ba tháng, hôm nay đã qua một tháng, còn thừa lại hai tháng. Nếu như trong thời gian này không có người chọn lựa phù hợp, Sở Mộ sẽ không thu linh tinh.

Thời gian hắn ở đây không quấ dài, nếu như không đủ thời gian. Coi như gặp đệ tử hắn thỏa mãn cũng thiếu thời gian dạy bảo. Làm hỏng mầm non.

Hoặc là không làm, hoặc là làm hoàn mỹ.

Sở Mộ không nóng nảy một chút nào, vẫn như thường ngày, tu luyện, tìm hiểu. Chơi đùa với chất tử, có đôi khi cũng sẽ chỉ điểm một ít đệ tử Sở gia tu luyện. Ngược lại, không ít người Sở gia vì chuyện tuyển chọn đồ đệ mà cảm thấy lo lắng.

Chương 1012: Thiên Võ kiếm thể (Thượng)

– A Mộ, khảo hạch mà đệ định ra quá khó.

Sở Thiên cười khổ nói.

– Không khó.

Sở Mộ đang chơi đùa với Sở Chính đột nhiên cười nhạt một tiếng rồi nói.

Sở Thiên lắc đầu, không có nói gì. Đây chẩng qua là một câu cảm khái của hắn mà thôi, Sở Mộ làm gì hắn sẽ không đi can thiệp.

Bởi vì sau khi Sở Mộ trở về, đưa cho hắn các loại đan dược. Thực lực Sở Thiên đạt tới Hóa Khí cảnh viên mãn, căn cơ hắn vô cùng vững chắc. Bởi vậy phục dụng đang dược tăng tu vi cũng không lưu lại di chứng gì.

Về phần phu thê Sở Hành Vân và mấy huynh đệ của hắn, sau khi bế quan chừng nửa tháng, liên tục đột phá tới Khí Hải cảnh. Thực lực chỉnh thể của Sở gia lại một lần nữa lớn mạnh.

Đảo mất lại một tháng trôi qua, thiếu niên tham dự khảo hạch đã gần mười vạn. Cũng có người tới cửa thứ ba. Đáng tiếc, thiên phú chiến đấu không phù hợp với tiêu chuẩn của Sở Mộ, bị loại bỏ.

Có một việc đáng cao hứng là tu vi của Sở Mộ trong thời gian yên lặng này đột phá tới cấp độ Nguyên cực cảnh viên mãn. Hắn lại dùng một ít thời gian củng cố, sau đó phục dụng Hoang thạch nhũ ngàn năm, một lần đột phá lên tới Nguyên cực cảnh viên mãn đỉnh phong.

Từng ngày lại từng ngày. Khai Dương thành sau khi mở rộng có thêm rất nhiều phòng ốc, rất nhiều đường đi. Những phòng ốc này dần dần có người vào ở, trên đường phố mới dần dần cũng có dòng người lui tới.

Ba cửa khảo hạch của Sở gia vẫn không có ai có thể thông qua, người Sở gia cũng thử một phen. Kết quả cũng không có ai thông qua. Tự mình trải nghiệm, bọn hắn mới cảm nhận được độ khó bên trong.

Ba ngày cuối cùng của tháng.

– A Mộ. A Mộ…

Sở Thiên mang theo ngữ khí hưng phấn và kích động chạy tới, nói

– Có, Có người thông qua ba cửa khảo hạch của đệ.

– Có người thông qua sao?

Đang chơi đùa với chất nhi, Sở Mộ kinh hãi. Ba cửa khảo hạch này hắn tự tay bố trí, tự nhiên biết rõ muốn thông qua nó có bao nhiêu khó khăn. Độ khó không nhỏ, thậm chí hắn cho rằng trong Đông Kiếm vực này, thiếu niên đồng lứa không có ai có khả năng thông qua.

Không ngờ lại có người thông qua, thoáng cái khiến cho Sở Mộ sinh ra vài phần hiếu kỳ.

– Người đâu?

Sở Mộ hỏi.

– Ta mang tới cho đệ.

Sở Thiên nhếch miệng cười nói.

– Thiếu niên, vào đi.

Dứt lời, một đạo thân ảnh gầy gò đi tới.

Nhìn thấy đạo thân ảnh này, Sở Mộ nao noa.

Kiên cường, quật cường, chấp nhất, bất khuất, cực khổ…. Vô số từ ngữ khái quát hiện lên trong đầu hắn. Nhìn thấy thân ảnh này, tự nhiên Sở Mộ nhớ tới những từ ngữ này.

Y phục là vải thô, bên trên có nhiều chỗ rách. Dinh dưỡng không đầy đủ cho nên người gầy gò, trên mặt không thiếu vết bẩn, giống như là than củi lưu lại. Đầu thì bù xù giống như nhiều ngày không tắm rửa. Trên người còn có mùi khác thường. Đây là mùi khác thường do lâu ngày không tắm rửa.

Tự nhiên Sở Mộ sẽ không vì vẻ ngoài mà bài xích đối phương. Những thứ này bất quá chỉ là vật bên ngoài, là râu ria mà thôi.

Ánh mắt nhìn vào hai mắt đối phương, đôi măt thanh tịnh như nhìn thấy tận đáy. Phảng phất như là dòng nước trong, trong đó lại ẩn chứa khát vọng, mong chờ, bất luận.

Lúc mới nhìn thấy thiếu niên này lần đầu, Sở Mộ đã có hảo cảm với nó, về phần có thu nó làm đồ đệ hay không, còn phải suy tính một phen.

Sở Thiên mang thiếu niên này đi tắm rửa một phen, đổi một bộ y phục sạch sẽ khác. Rồi sau đó lại dẫn hắn tới Hành Vân viện gặp Sở Mộ. Về phần Sở Chính đã bị mẫu thân Lý Văn Tú của nó mang đi.

Thiếu niên này sau khi rửa mặt, làn da có chút thô ráp, màu đồng. Hai má lõm xuống, hiển nhiên có cuộc sống không mấy như ý.

Nó cứ đứng như vậy nhìn Sở Mộ, không nói một lời nhìn qua Sở Mộ, trong mắt mang theo chút hiếu kỳ.

– Ngươi tên là gì?

Sở Mộ mở miệng, ngữ khí ôn hòa.truyện đao tu audio

– A Loạn.

Thiếu niên không chút do dự, trả lời ngắn gọn, có thể nhìn ra được đây là một người không biết ăn nói.

– Không có họ sao?

Sở Mộ lại hỏi.

– Không có.

Thiếu niên đáp.

– Nói ra xuất thân của ngươi đi.

Sở Mộ lại lần nữa hỏi.

Cứ như vậy một hỏi một đáp, dần dần Sở Mộ cũng bắt đầu hiểu một chút về thiếu niên này.

A Loạn, năm nay mười bốn tuổi, người Đại Khôn vương triều, từ lúc nhỏ đã rời xa phụ mẫu, được một lão nhân bán đồ ăn thu dưỡng. Từ nhỏ đã thích luyện kiếm.

Chỉ có điều hắn không có tiền, lão nhân kia cũng không có tiền. Mãi tới năm hắn mười tuổi, lão nhân kia dùng tiền bán đồ ân mua cho hắn một bản kiếm thuật cơ sở, cũng dùng một cây trúc đẽo thành một thanh kiếm làm quà sinh nhật cho hắn.

Không có luyện khí, chỉ thuần túy là kiếm thuật cơ sở. Trong bốn năm không ngờ có thể đạt tới tiêu chuẩn khảo hạch của Sở Mộ, thông qua cửa thứ hai cũng nói rõ ngộ tính của thiếu niên này không kém. Cửa thực chiến thứ ba, cũng nói rõ thiên phú chiến đấu của thiếu niên này.

Thị kiếm của Sở Mộ có thể xem kiếm cũng có thể xem người. Thiếu niên goi là A Loạn này không phải là người gian tà gì, lòng hắn bất khuất và ương ngjanh, loại tính cách này hợp khẩu vị của sm

Sở Mộ quyết định thu thiếu niên này làm đồ đệ.

– Từ nay về sau ngươi họ Sở đi, nếu như ngày sau ngươi sặp lại song thân, lại sửa lại họ.

Sở Mộ nói với thiếu niên này.

Hai mắt thiếu niên kia run lên, từ nhỏ gian khổ đã dạy hắn tự lập. So với bạn cùng trang lứa càng thêm hiểu chuyện. Bởi vậy ý tứ trong lời nói của Sở Mộ lập tức bị hắn lĩnh ngộ.

– Sở Loạn bái kiến sư tôn.

Thiếu niên này quỳ xuông, dập đầu ba cái.

– Cùng ta học kiếm, không có quy củ gì, hết thảy tuân theo bản tâm. Chỉ cần không thẹn với lương tâm là được.

Sở Mộ mỉm cười, nói.

Từ nay về sau, Sở Loạn ở lại Sở gia, lão nhân thu dưỡng hắn cũng được mang về Sở gia hưởng phúc. tin tức Sở Mộ thu được đồ đệ lan tràn đi. Ba cửa khảo hạch bị hủy bỏ, khiến cho vô số người ảm đạm, lắc đầu bất đắc dĩ.

Kiếm thuật cơ sở của Sở Loạn là tự mình tu luyện từ sách, không có bất luận một ai chỉ điểm. Bởi vì không có cơ hội kia.

Sở Mộ dạy đồ đệ là tiến hành từ hai mặt. Một là đạo lý, một ít đạo lý về kiếm mà hắn lĩnh ngộ ra, đạo lý làm người. Học kiếm, đầu tiên là phải biết làm người. Phẩm hạnh đoan chính.

Hai là tu luyện, chính thức tu luyện.

Trước tiên Sở Mộ để cho Sở Loạn luyện kiếm thuật cơ sở một lần, sau khi Sở Loạn luyện xong, hắn cầm kiếm đứng thẳng, bât động tại chỗ. Chờ đợi Sở Mộ nói chuyện.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo