Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 98 [ Chương 486 đến 490 ]
❮ sautiếp ❯Chương 486: Huyền thiên đại nạn
“Huyền Thiên đại nhân! Đây là chuyện ta nên làm!”
Nhận lấy Đan Dược, Vương Nhân Siêu trong lòng như nở hoa, hắn biết, lần này mình đặc cược đúng rồi.
Một vị Yêu Tôn Bệ Hạ nhân tình, người khác nằm mơ cũng muốn có được, nếu như lợi dụng tốt, không chừng gia tộc của mình có thể phất lên, ít nhất hắn cũng có thể dùng nhân tình này để đổi lấy sự tự do.
Cầu xin vị Yêu Tôn Bệ Hạ này thả cho hắn rời đi cái vị khủng bố Diệp Tử Phàm kia, với cái nhân tình lớn lao này của hắn, thiết nghĩ Hổ Huyền Thiên sẽ là không có từ chối mới đúng.
“Hổ Huyền Thiên ta đã nói ra, nhất định sẽ giữ lời! Còn về đám người kia, ta cũng ghi nhớ bọn họ một công lao!”
Hổ Huyền Thiên gật đầu cam đoan, chỉ khi hắn nhìn về đám người của Phong Vô Kỵ, có một chút phức tạp.
“Nguyệt Nhi! Nàng hãy ở đây chờ ta một lát!Ta đi làm một chút chuyện sẽ quay lại ngay!”
Hổ Huyền Thiên đem Ngô Nguyệt ôm vào trong lòng, hết sức là ôn nhu nói.
“Huyền Thiên đại ca! Ngươi phải cẩn thận! ”
Hổ Huyền Thiên không nói hắn phải đi làm chuyện gì, nhưng mà thông tuệ như nàng cũng có thể hiểu được, nhất định là Huyền Thiên đại ca đi tìm cái tên đáng ghét Tiền Nham Thư kia để mà tính sổ, nếu như trước đây, nàng còn muốn ngăn cản một hai, nhưng mà hiện tại nàng đã đối với cái tên Tiền Nham Thư kia hận đến thấu xương, cho nên cũng không muốn ngăn cản Hổ Huyền Thiên, cái tên Tiền Nham Thư kia đáng chết trăm ngàn lần, hắn cần nhận được quả báo.
Nàng cũng là rất muốn cùng Hổ Huyền Thiên cùng đi đến Tiền gia để có thể chứng kiến cảnh cái tên đáng ghét Tiền Nham Thư kia phải trả giá, nhưng mà nàng cũng biết đây là chuyện không thể nào, lần này đây rất có thể là liên quan đến Hóa Thần cường giả chi chiến, nàng đi đến chỉ là làm vướng bận chân tay mà thôi.
“Huyền Thiên đại nhân! Chuyện này…? ”
Ngô Kiện nghe Hổ Huyền Thiên muốn rời đi, liền muốn lên tiếng khuyên can, chỉ là nói được một nửa, hắn lại nuốt những lời còn lại vào trong bụng.
Hổ Huyền Thiên quay lại nhìn hắn một cái, ánh mắt kia chứa đầy cảnh cáo cùng sát khí, nếu như hắn dám nói thêm một câu, không chừng hắn sẽ ngay tại chỗ nhân gian bốc hơi cũng nên.
“Ầm! Rắc! ”
“Ngô Nguyệt! Tại sao muội lại không ngăn cản Huyền Thiên đại nhân chứ? ”
Nhìn Hổ Huyền Thiên đã phá không rời đi, Ngô Kiện liền đến bên cạnh Ngô Nguyệt hỏi.
Bên trong cũng không thiếu trách móc chi ý, hắn biết, tất cả mọi người nơi đây, ngoài trừ vị thần bí thanh niên Diệp Tử Phàm kia ra, cũng chỉ có một mình Ngô Nguyệt có thể khuyên can được Hổ Huyền Thiên, nhưng mà Ngô Nguyệt lại không những không ngăn cản, lại còn cổ vũ cho Hổ Huyền Thiên đi tìm Tiền Nham Thư cùng Trân Bảo Lâu báo thù, cái này mới thật là nguy hiểm.
“Ngô Kiện Ca Ca! Huynh cũng nghĩ là muội làm sai?” Ngô Nguyệt nhìn chằm chằm Ngô Kiện hỏi lại.
Đây có thật là Ca Ca ruột của nàng hay không? Thấy nàng bị người ta ức hiếp, chẳng những không đứng ra lấy lại công bằng cho nàng, ngược lại lại ngăn cản người khác tìm về công đạo cho nàng.
Nàng có chút không hiểu nổi, vị Ca Ca trước đây luôn luôn che chở cho nàng, hiện tại đã biến đi đâu mất rồi, người trước mắt này, lại là ai?
Thật sự là quá xa lạ một chút a, xa đến nổi nàng có chút không nhận ra đây là ca ca của mình luôn rồi.
Ân, vẫn là Huyền Thiên đại ca tốt nhất, ít nhất huynh ấy thấy nàng chịu nhục, cũng là liều mạng giúp nàng tìm về bãi.
“Hây! Nguyệt Nhi! Ta không nói là không có tìm Tiền Nham Thư đám người trả thù, chỉ là Huyền Thiên đại nhân cách làm, vô cùng nguy hiểm, rất có thể phải uổng mạng, muội có hiểu hãy không đây?”
Ngô Kiện thở dài một tiếng, Ngô Nguyệt nhìn hắn trở nên xa lạ cùng ngăn cách, hắn cũng nhận ra, hắn cũng rất là đau lòng.
Ngô Nguyệt là muội muội ruột của hắn, là hắn chăm sóc từ nhỏ lớn lên, hắn như thế nào nhìn nàng bị ức hiếp mà không muốn tìm lại công đạo, nhưng mà đối phương tình thế mạnh hơn người, hắn cũng phải từ từ suy tính.
“Ngô Kiện Ca Ca! Huyền Thiên đại ca có nguy hiểm! Là thật sao?”
Nghe Ngô Kiện nói Hổ Huyền Thiên gặp nguy hiểm, Ngô Nguyệt là hoa dung thất sắc, liên tục hỏi. truyện ma
Không phải đâu? Huyền Thiên đại ca là Chí Tôn cường giả, Linh Ma Đại Lục đứng đầu cường giả, thử hỏi ai có thể làm hại đến Hổ Huyền Thiên, chỉ là lời này là do Ngô Kiện nói ra, nàng không thể nào không tin.
“Nguyệt Nhi! Ta nói cho muội biết, tại Linh Ma Đại Lục này Chí Tôn cường giả tuy ngự trị tại trên cao, nhưng mà không có nghĩa là bọn họ không có nguy hiểm, thế gian này, còn có rất nhiều lực lượng có thể diệt sát được Chí Tôn cường giả! Đơn cử như là Hộ Thành Phù Trận của Vân Quang Thành chúng ta là một loại!” Ngô Kiện chỉ tay lên trời nói.
Những chuyện này trước đây hắn không muốn nói cho Ngô Nguyệt, hiện tại cũng là không, đơn giản là Ngô Nguyệt chỉ là Chân Huyền Cảnh, tu vi của nàng ta còn chưa đến, có những chuyện hắn cũng không thể nói cho Ngô Nguyệt biết được, biết quá nhiều cũng không phải là một chuyện tốt cho nàng.
Chỉ là giờ đây, vì làm cho Ngô Nguyệt không cần hiểu lầm, hắn cũng chỉ đành nói ra.
“Ca Ca! Như vậy Huyền Thiên đại ca nhất định sẽ gặp nguy hiểm, làm thế nào có thể cứu giúp Huyền Thiên đại ca đây?”
Ngô Nguyệt hiện tại cũng là sắc mặt trắng bệch, Hộ Thành Phù Trận a, cái tòa Phù Trận này nàng cũng có nghe nói, chỉ là lần cuối cùng nó bị kích hoạt đã là mấy ngàn vạn năm trước, khi Vân Quang Thành gặp phải Ma Tộc công phạt, khi đó nàng còn chưa có ra đời đâu, biết được cũng chỉ là tại một ít Ngọc Giản ghi lại.
Chuyện này cách nay đã qua xa xôi, như Ngô Kiện Ca Ca không nhắc nhở, nàng cũng không từ trong đầu nhớ lại.
Theo như đúng những gì mà nàng hiểu, Hộ Thành Phù Trận của Vân Quang Thành thật sự có thể sát được Chí Tôn cấp cường giả, cho dù là Đạo Thể Hóa Thần Chí Cường Giả đây nữa cũng không thoát khỏi Vân Quang Thành Hộ Thành Phù Trận công kích.
Đáng sợ nhất chính là Hộ Thành Phù Trận của Vân Quang Thành không những có thể tại bên trong Thành công kích đối thủ, mà ngay tại bên ngoài nó cũng có thể diệt sát được Chí Tôn cường giả, với điều kiện Chí Tôn Chí Cường Giả kia tại bên trong vòng một trăm ức dặm chu vi.
Kia là những gì nàng có thể biết được đến, nếu như theo những gì ghi lại trên Ngọc Giản là thật, vậy không phải là Huyền Thiên đại ca của nàng sẽ gặp nguy hiểm.
“Ta thì có cách gì! Chỉ hi vọng Huyền Thiên đại nhân chỉ sát hai tên Tiền Nham Thư cùng với lại Dương Huân, như vậy sẽ không làm kinh động đến những vị Bệ Hạ bên kia!” Ngô Kiện lắc đầu nói.
“Xong rồi! Xong rồi! Chí Tôn nhân tình của ta, không lẽ ta bị thương là bạch chịu hay sao chứ?” Vương Nhân Siêu trong lòng vô cùng sầu thảm.
Ngô Kiện nói chỉ hi vọng Hổ Huyền Thiên diệt đi hai tên Tiền Nham Thư cùng Dương Huân, chỉ là Chí Tôn giận dữ, kiếm đã ra khỏi bao, như thế nào có thể chỉ diệt đi hai tên tôm tép kia là có thể thu tay.
Dùng đầu ngón chân cũng biết nếu như Hổ Huyền Thiên không đem hai cái Lục Tinh thế lực kia nhổ tận gốc rễ, hắn là sẽ không thu tay.
Chí Tôn cường giả tại Vân Quang Thành ra tay, chắc chắn sẽ kinh động đến ba vị Bệ Hạ tại Thành Chủ Phủ bên kia, việc họ ra tay trấn áp hoặc là khởi động Hộ Thành Phù Trận cũng không phải là không có khả năng, như vậy cho dù tình huống nào, vị Yêu Tôn kia cũng không thể tránh khỏi một con đường chết.
Hổ Huyền Thiên chết rồi, lời hứa của hắn cũng trở nên vô nghĩa, hắn cũng không thể nào đi tìm người chết để mà đòi lại nhân tình.
“Nguyệt Nhi! Nhân lúc còn chưa kinh động những người khác, hay là chúng ta rời khỏi đây đi!” Ngô Kiện nhìn thấy bộ dạng thất thần của Ngô Nguyệt, liền lên tiếng nói.
Bây giờ Hổ Huyền Thiên còn chưa ra tay, hai huynh muội bọn họ có thể theo tiểu hình Truyền Tống Trận trong Vân Quang Thành rời đi, một khi Hổ Huyền Thiên ra tay, toàn Thành Trì đã bị bao phủ bởi Hộ Thành Phù Trận, bọn họ muốn đi cũng không thể được.
“Không! Muội phải chờ Huyền Thiên đại ca trở về! Muội sẽ không đi đâu cả!”
Chương 487: Hổ huyền thiên xuất thủ
Ngô Nguyệt lắc đầu kiên quyết, Hổ Huyền Thiên vì trả thù cho nàng, cả tính mạng của mình cũng có thể bỏ qua, nàng cho dù chết, cũng tuyệt đối không rời đi nơi này.
Không những nàng không rời đi nơi này, mà bây giờ còn phải đến tìm Hổ Huyền Thiên, nếu như Hổ Huyền Thiên thật sự gặp chuyện không may, nàng cũng có thể ở tại bên cạnh.
Ân, cứ quyết định như thế! Ngô Nguyệt trong lòng âm thầm tự nhủ.
“Hây! Vậy chúng ta chỉ cầu mong vị Huyền Thiên đại nhân kia không có việc gì!”
Ngô Kiện cũng là thở dài một tiếng, một khi Hổ Huyền Thiên gặp nạn, Vân Quang Thành người chẳng bao lâu sẽ liền tìm đến bọn họ nơi đây, bọ liên lụy là điều không thể nào tránh khỏi, nhưng mà Ngô Nguyệt lại không muốn rời đi, hắn cũng đã hết cách.
Chỉ hy vọng lần này Hổ Huyền Thiên có thể kiềm chế một chút, như vậy mọi chuyện liền là đại các, nếu như không được, như vậy cũng chỉ có thể mắc cho số phận mà thôi.
…
“Vô Kỵ! Vị Yêu Tôn Bệ Hạ kia dường như có chút bất mãn với chúng ta thì phải!” Phong Lãng có chút lòng dạ bất an hỏi.
Hổ Huyền Thiên trước khi rời đi, nhìn bọn họ xẹt qua một tia sát khí, dù là rất nhạt, nhưng mà hắn vẫn có thể nhận ra đến.
Hắn có phần hiểu Hổ Huyền Thiên như thế nào lại nhìn bọn họ với ánh mắt đó, kia không phải là tại bọn họ không chịu ra tay cứu cứu giúp Ngô Nguyệt ngay từ đầu, để cho nành gặp phải nguy hiểm sao?
Mặc dù cuối cùng Ngô Nguyệt cũng được bọn họ cứu, nhưng mà đó là vì Ngô Nguyệt đã chạy đến được đây, cho nên Phong Vô Kỵ mới ra tay, hành động lần này của đám người mình không khác gì thấy chết không cứu, Hổ Huyền Thiên đối với bọn họ tốt mới là lạ.
Vị kia nếu thật sự ra tay với bọn họ, như vậy tất cả mọi người đều nguy hiểm, hắn cũng nghe Phong Vô Kỵ nói qua hắn không phải là Hóa Thần cường giả, không phải là Hóa Thần cường giả, đương nhiên cũng sẽ không có khả năng chống lại Hổ Huyền Thiên cho được, một khi vị Yêu Tôn kia nổi lên thú tính, như vậy an toàn của bọn họ thật sự đáng lo a.
“Yên tâm đi! Hắn ốc còn không mang nổi mình, tự thân khó giữ, sẽ không có ra tay với chúng ta! ” Không chờ Phong Vô Kỵ nói, Lý Ứng Thiên đã lên tiếng trả lời.
“Chỉ giáo cho!” Phong Lãng cũng không làm cái dáng của một vị Vực Chủ trước kia, thành khẩn hướng Lý Ứng Thiên chỉ dạy.
Lời của Ngô Kiện vừa rồi kể, hắn cũng có nghe thấy, Hộ Thành Phù Trận, thật sự rất là khủng bố, nhưng mà muốn khởi động nó cũng không phải chuyện dễ dàng gì, hắn còn nghe ra trong lời nói của Lý Ứng Thiên còn có một ẩn ý khác.
“Hừ! Hổ Huyền Thiên lần này, vâng lệnh chủ nhân Hộ Pháp tại Ngô phủ hậu viện nơi đây, cùng điều tra Vân Quang Thành thái độ, chỉ là hắn chỉ mới hoàn thành được một nửa nhiệm vụ đó là điều tra Vân Quang Thành hư thật, còn về việc Hộ Pháp tại nơi đây thì hắn lại không làm tròn trách nhiệm! ”
“Hắn vì một người con gái, ngang nhiên bỏ mặc Chủ Nhân tại nơi đây bế quan an toàn không lo, lại chạy đi Vạn Linh Sơn Mạch suốt một tháng trời tìm kiếm tài nguyên, nếu như không phải Phong Vô Kỵ ra tay, Ngô phủ hậu viện nơi này cũng đã bị người ta cấp hủy.”
“Một khi Ngô Phủ bị hủy, lan đến nơi này Chủ Nhân bế quan, làm kinh động đến Chủ Nhân, một khi ngài ấy nổi giận, đến chừng đó, Hổ Huyền Thiên là người phải chịu trách nhiệm chính, cho dù có hắn có chết một trăm lần cũng không chuộc được tội! Bây giờ nơi đây không có sao, cũng không có kinh động đến chủ nhân, hắn là cảm ơn chúng ta còn không hết, sao lại dám ra tay với chúng ta! ”
“Lần này nếu như hắn có thể may mắn thoát được người của Vân Quang Thành vây bắt, vậy thì cũng phải cầu mong sao cho Chủ Nhân không biết được chuyện này, nếu như mà không, hắn e là không nhìn thấy được Mặt Trời ngày mai!” Lý Ứng Thiên vuốt chòm râu trắng xóa của mình, dương dương đắc ý kết thúc câu chuyện.
“Nói như vậy! Vị Yêu Tôn kia lần này là rất khó có sinh lộ a? ” Phong Lãng cũng như đã hiểu ra.
Không làm tròn nhiệm vụ, bỏ mặc chủ nhân không thèm quan tâm, chỉ chút nữa thôi đã gây ra đại họa, là một tội chết, đi diệt Tiền gia cùng Trân Bảo Lâu kinh động đến Kim Nguyên Chí Tôn ũng là con đường chết, dù là con đường nào, dường như Hổ Huyền Thiên hiện tại cũng không có con đường sống, hiện tại người phải sợ hãi nhiều hơn là vị Yêu Tôn kia, chứ không phải bọn họ.
“Cũng may cái tên Ngô Kiện kia không có rời đi, nếu như không! Hừ! ” Lý Ứng Thiên nhìn về phía Ngô Kiện ba người, hừ lạnh một tiếng.
Cái tên Ngô Kiện này, thời gian qua đi theo Hổ Huyền Thiên cho nên đã có chút không biết mình họ gì rồi! Muốn chưa có sự cho phép của Diệp Tử Phàm mà định rời đi, hắn suy nghĩ cũng qua nhiều, đi xuống Âm Phủ còn không sai biệt lắm.
“Huyền Thiên đại nhân a! Ta cũng là chúc ngài may mắn! ”
Nhìn về hướng trung tâm của Vân Quang Thành, Phong Vô Kỵ cũng là lên tiếng nói nhỏ.
Hổ Huyền Thiên đi lần này, chết nhiều hơn sống, hắn có vượt qua được Vân Quang Thành, cũng chưa chắc gì qua được chủ nhân một quan ải, có thể hắn cũng biết họa lần này của mình gây ra, cho nên không màng tất cả trả thù cho Ngô Nguyệt, hơn ai hết, bọn họ đều biết vị Chủ Nhân kia làm người tàn nhẫn độc ác như thế nào.
…
Tiền gia! Vạn Kim Điện!
“Rầm!”
“Nham Thư! Ngươi là có chuyện…? ”
Tiền Phú Quý đang cùng một số vị Tiền gia Trưởng Lão đang bàn chuyện quan trọng, không nghĩ đến đứa con cưng của mình lại không hiểu chuyện, xông thẳng đi vào.
Hắn vừa muốn quát mắng, dạy dỗ cho tên nghịch tử này một trận, chỉ là khi thấy người cùng vào là với Tiền Nham Thư là Dương Huân, những lời mắng chửi muốn tuôn ra hắn lại nuốt trở vào.
“Các ngươi lui xuống trước đi!” Tiền Phú Quý ra hiệu cho mọi người lui ra.
Dương Huân, Đạo Thể Thông Thần Chí Cường, là cánh tay phải đắc lực của Lục Ban Bệ Hạ tại Trân Bảo Lâu, thực lực so với Linh Thể Thông Thần Chí Cường Giả của hắn là mạnh hơn không phải một cấp bậc, hơn nữa ngày thường Dương Huân cũng thường xuyên đến đây chơi, hai bên cũng rất là tâm đầu ý hợp, nhìn thấy hắn xuất hiện cùng Tiền Nham Thư, lỗ mãng xông vào Vạn Kim Điện, hắn biết chuyện này cũng không có bình thường.
“Nham Thư! Nói đi, ngươi lại gây ra tai họa gì?”
Dương Huân là khách, đáng lý hắn phải khách sáo vài câu chào hỏi, chỉ là nhìn toàn thân bốc mùi hôi thối nồng nặc của Tiền Nham Thư, hắn cũng chỉ đành bỏ qua cái công đoạn kia.
“Phụ thân! Ta muốn gặp Lão Tổ! ” Tiền Nham Thư gấp không thể chờ được nói.
“Lão Tổ hiện tại đang bế quan, không có chuyện gì quan trọng, chờ ngài xuất quan hãy nói!”
Nhìn Tiền Nham Thư này, hắn lại rất là không vừa mắt, gây sự khắp nơi không nói, hắn còn biết mấy trăm vị Thông Thần trong tộc đã chết đi không lâu trước đó rất có thể có liên quan đến Tiền Nham Thư.
Ngay khi Tiền Nham Thư dùng Truyền Âm Ngọc Phù nhờ cậy đám người Tiền Đại Lục chuyển hướng đi diệt cái tên Ngô Kiện kia, Tiền Đại Từ cũng đã liên hệ lại với hắn, sau khi báo cáo với hắn không có bao lâu thời gian, đám người của Tiền Đại Từ Hồn Đăng đã nát, nếu như không phải cái tên Tiền Nham Thư này muốn bọn họ chuyển hướng đi tìm Ngô Kiện hai người trả thù, có thể đám người bọn họ đã không phải chết, chuyện này trách nhiệm lớn nhất chính là thuộc về Tiền Nham Thư.
Chỉ vì hắn chỉ có một đứa con này, cho nên dù không muốn, hắn vẫn phải giúp Tiền Nham Thư che giấu, nếu như không, Tiền Nham Thư nhất định sẽ bị Lão Tổ phạt nặng, một lúc hại chết bảy trăm vị Thông Thần cường giả, Lão Tổ không lột gia nó mới là lạ.
“Phụ thân.. Chuyện này…. Chuyện này!! “Tiền Nham Thư có chút ấp a ấp úng.
Hắn có thể nói như thế nào đây, là vì hắn sắc dục huân tâm, hay là nhai tý tất báo, cho nên mới phải đắc tội với một vị Hóa Thần Chí Tôn cường giả, nếu như sự thật nói ra, hắn không bị lão cha của mình cắt làm tám khối mới là lạ.
“Tiền Tộc Trưởng! Lần này chúng tôi là gặp rắc rối, chúng tôi đã đắc tội với một vị Hóa Thần Chí Tôn cường giả! ”
Dương Huân thở dài, không nghĩ đến cái tên Tiền Nham Thư này ngày thường bên ngoài ra vẻ ta đây, ngang ngược hung tàn, khi gặp phải phụ thân của hắn, hắn lại như một con cừu non như vậy.
Không còn cách nào khác, hắn cũng chỉ đem đầu đuôi câu chuyện kể ra mà thôi, đương nhiên, hắn cũng không có nói mình là người ham nhiều lợi ích, muốn được trèo lên vị Tiền Chí Tôn cho nên mới giúp đỡ Tiền Nham Thư, mà là Tiền Nham Thư lấy quan hệ thân thiết của hai nhà ra thuyết phục hắn, làm hắn không còn cách nào mới giúp đỡ cho Tiền Nham Thư làm xằng làm bậy.
Chương 488: Tiền gia bị diệt
“Hóa..Hóa Thần! Hai người nói… Mình là đắc tội với lại Hóa Thần Chí Tôn cường giả? ” Tiền Phú Quý khi nghe xong, còn không tin được vào những gì mình nghe thấy.
Với bản tính Nham Hiểm háo sắc của Tiền Nham Thư, việc hắn dẫn người xông vào nhà người khác cướp người đã là không có chuyện gì mới.
Chỉ là như thế nào bên trong cái Ngô phủ nhỏ bé kia lại có Hóa Thần Chí Tôn tọa trấn, hơn nữa theo như lời nói của hai người này, hắn có thể mường tượng ra vị Hóa Thần Chí Tôn kia đang đứng bên ngoài một tòa Thạch Thất Hộ Pháp, rất có thể là một người trông cửa.
Từ khi nào, Hóa Thần Chí Tôn lại rẻ mạt đến nỗi phải đi trông cửa cho người ta, còn nữa, người có thể làm cho Hóa Thần Chí Tôn cam tâm tình nguyện trông cửa, lại là nhân vật khủng bố như thế nào?
Là Thánh Thể Hóa Thần hay là Ngụy Thánh cường giả? Hắn cũng không dám tưởng tượng ra tiếp được nữa, đừng nói là hai người tồn tại trong truyền thuyết kia, chỉ riêng cái vị Hóa Thần Chí Tôn trông cửa, cũng đủ cho Tiền gia bọn họ uống một hồ rồi, vị kia nếu như là Linh Thể Hóa Thần hay là Đạo Thể Chí Tôn thì Tiền gia nhất định sẽ bị diệt, dù sao Tiền gia bọn họ lão tổ cũng chỉ là một vị Phàm Thể Hóa Thần.
Nếu như không phải biết Dương Huân làm người, hắn còn cho là Dương Huân đang vui đùa với lại hắn đâu.
“Tiền Tộc Trưởng! Bây giờ không phải là lúc nghĩ đến những chuyện này, chúng ta phải nhanh chóng gặp Tiền Chí Tôn, nhờ ngài ra mặt giải quyết! ”
Thấy Tiền Phú Quý vẫn còn đang đờ đẫn thất thần, Dương Huân chỉ còn nước lên tiếng nhắc nhở.
Vị kia là Hóa Thần Chí Tôn cường giả, hắn có thể chắc chắn một trăm phần trăm, còn y đang đứng trông cửa hay là Linh Thể, Đạo Thể Chí Tôn cái gì, vậy thì hãy để sau này hẳn tìm hiểu, việc cấp bách nhất bây giờ là phải gặp được Tiền Bách Vạn, có thể nhờ vị Tiền Chí Tôn này ra mặt giải quyết là tốt nhất, nếu như không được, ít ra cũng có người che chở.
“Dương đại nhân nói rất đúng! Ta lập tức mời Lão Tổ xuất quan!”
Tiền Phú Quý cũng biết tìn cảnh nguy hiểm hiện tại, một khi vị Hóa Thần Chí Tôn kia tìm đến đây, trong tộc lại không có Hóa Thần Chí Tôn cường giả tọa trấn, Tiền gia bọn họ chỉ có nước diệt vong một cái.
Mặc dù vị Hóa Thần Chí Tôn kia đã từng thả Dương Huân cùng Tiền Nham Thư một con ngựa, nhưng mà không ai có thể nắm chắc là hắn có thể đến Tiền gia tìm bọn họ tính sổ hay không, những tôn Lão Quái Vật này tính tình vô cùng quái dị, vẫn là nên đề phòng trước hay hơn.
Hắn cũng không có chậm trễ, cầm trong tay một khối Ngọc Phù, chuẩn bị kích hoạt.
Tiền gia Lão Tổ là đang bế quan tại một tòa Bí Cảnh phía sau Tiền gia hậu viện, cũng chỉ có thể thông qua khối Ngọc Phù này, mới có thể liên hệ được với người.
“Ầm ầm!!! ”
“Chuyện gì đang xảy ra?”
“Tộc Trưởng! Tộc Trưởng! Đại sự không ổn! Đại sự không ổn, trên bầu trời xuất hiện một cái đại chưởng ấn! Đem toàn bộ Tiền gia chúng ta bao phủ bên trong! ”
“Là có người muốn diệt Tiền gia chúng ta! Ngài mau nghĩ cách gì đi!”
Buổi sáng thiên địa vẫn còn một tia sáng nhỏ xuyên qua u ám Linh Ma Đại Lục, không nghĩ đến trong vòng giây lát thương khung lại tối sầm lại.
Không gian xung quanh Tiền gia chấn động liên hồi, Tiền gia mọi người nhìn lên bầu trời, không cấm được kinh khủng khi thấy vạn dặm Tiền Phủ của bọn họ bị một cái cự đại chưởng ấn cho bao phủ, nó lấy cực nhanh tốc độ đè ép xuống, không quá một vài giây nữa nó sẽ đem Tiền gia tất cả mọi người cho chôn vùi phía dưới, cái này không thể nào làm cho lòng người không bàng hoàng.
“Xong rồi! Xong rồi! Tiền gia chúng ta thật sự xong rồi!!! ”
Đang muốn liên hệ với lại Tiền Bách Vạn, Tiền Phú Quý đám người cũng nghe được âm thanh bất thường, cũng không kịp liên lạc với lại Tiền Bách Vạn, lấy tốc độ ánh sáng chạy ra bên ngoài xem là có chuyện gì.
Tận mắt nhìn thấy tình cảnh xung quanh, nhất là khủng bố uy áp mà đạo chưởng ấn kia mang lại, hắn biết, Tiền gia bọn họ đã xong.
“Ha ha ha! Nếu như biết trước có ngày hôm nay, Dương Huân ta tuyệt đối sẽ không tham dự vào chuyện lần này!” Dương Huân cũng cười khổ sở nói.
Uy thế kia, là Hóa Thần Chí Tôn cường giả xuất thủ, không, là Yêu Tôn cường giả mới đúng, hắn có thể cảm nhận được bên trong chưởng ấn kia có Yêu Nguyên Lực dũng động.
Không cần nghĩ cũng biết là vị kia Yêu Tôn Chí Tôn đã thay đổi quyết định, muốn đem tất cả bọn họ tận diệt.
Hắn còn nhớ rất rõ những lời mà vị Cảnh Thanh Quân Đoàn Vương Nhân Siêu kia đã nói, đó là vị cô nương Ngô Nguyệt kia hậu trường vô cùng kinh khủng, nhưng mà khi đó hắn lại không tin, nếu như lúc đó hắn chịu rút lui, không, phải nói là hắn không chen chân vào vũng nước đục này, có lẽ hắn đã không phải chịu kết cục như ngày hôm nay, hắn thật sự hối hận a, chỉ là đáng tiếc, trên đời lại không có thuốc hối hận để ăn.
“Ầm ầm!!!Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
Không hề có một lực lượng gì có thể ngăn cản, chỉ trong vòng giây lát, Yêu Nguyên Lực Cự Chưởng đã lập tức giáng xuống, huy hoàng trăm vạn năm Tiền gia tất cả đều quy về hư vô, không còn một cái gì có thể tồn tại.
Vạn dặm chu vi Tiền gia, từ trên cao nhìn xuống chỉ thấy hắc động đan xe, không gian một mớ hỗn độn, Thông Thần cường giả nếu như đến gần, tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn.
“Ân! Vẫn còn một tên còn sống! ” Hổ Huyền Thiên đứng trên không trung chợt nhíu mày.
Không sai, cái kia Cự Chưởng là do hắn đánh ra, từ khi biết được những thống khổ mà Ngô Nguyệt đã phải chịu đựng, hắn đã thề, nhất định phải đem Tiền Nham Thư cùng Tiền gia, Dương Huân cùng Trân Bảo Lâu xóa sổ trên thế gian, cho dù một người hắn cũng không cho phép tồn tại, cho dù như vậy phải đối đầu với cực đại nguy hiểm, nhưng mà hắn cũng không có quan tâm.
Chỉ là vẫn còn một con cá lọt lưới, cùng với một cái đại môn, hắn còn chưa diệt được.
“Bệ Hạ tha mạng! Bệ Hạ tha mạng! Nham Thư đã biết lỗi đã biết lỗi rồi, cầu ngài tha cho Nham Thư một cái mạng chó đi!”
Thấy trước mắt mình đứng một bóng người, cũng không cần nhìn mặt, Tiền Nham Thư đã quỳ xuống dập đầu như băm tỏi.
Lục Giai Trung Cấp Hộ Thân Ngọc Phù, Tiền gia ngoài vị Lão Tổ Tông kia cũng chỉ còn có hắn một cái, đáng lý khối Ngọc Phù này là của phụ thân hắn, nhưng mà vì quá thương yêu hắn cho nên mới giao nó lại cho hắn.
Khối Ngọc Phù này lần trước tại Ngô phủ đã cứu được hắn một lần rồi, đây là lần thứ hai, hắn vốn dĩ là một người rất sợ chết, khi thấy kinh khủng chưởng ấn kia xuất hiện, hắn liền đã kích hoạt Ngọc Phù, vì vậy cho nên, tất cả mấy trăm vạn người Tiền gia đều bị chết hết, chỉ còn một mình hắn còn sống mà thôi.
Chỉ là tình cảnh trước mắt của hắn cũng không mấy khả quan, hắn biết mình tuy có Lục Giai Trung Cấp Hộ Thân Ngọc Phù, nhưng mà vẫn không thể nào ôm gối vô ưu.
Nữa giờ đồng hồ, cao lắm nửa giờ đồng hồ, một khi thời gian kia qua đi, hắn cũng chỉ có một con đường chết.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Tiền Nham Thư? Ngươi mà ta hận nhất chính là ngươi? Như thế nào mà ngươi còn chưa chết?”
Hổ Huyền Thiên thấy tên còn sống là Tiền Nham Thư khi, không nói hai lời tống cho hắn mấy quyền, quyền ảnh chấn nát hư không, đem Tiền Nham Thư chôn vùi trong đó.
Cái tên đê tiện này, tại Truyền Tống Trận quảng trường lên tiếng mỉa mai chủ nhân của hắn Diệp Tử Phàm, khi đó hắn đã nghĩ tên này chắc chắn phải chết, không nghĩ đến vị Chủ Nhân kia lại động lòng từ bi, tha cho đám vô sĩ này một lần.
Thoát chết một lần, còn không biết cong đuôi làm người, lại ra sức mà tại trước mắt của hắn nhảy nhót, chỉ chút nữa đã đem Ngô Nguyệt người mà hắn thương nhớ hủy đi, người như vậy, hắn sao có thể không hận, sao có thể bỏ qua cho được.
Chương 489: Nguyên Hỏa Phần Hồn
Hắn đến đây diệt Tiền gia, nguyên nhân lớn nhất cũng chính là vì cái tên Tiền Nham Thư này, có thể nói, Tiền gia chính là vì Tiền Nham Thư, cho nên mới bị diệt.
“Ha ha ha!Ngươi diệt không được ta, ta đã mời Lão Tổ đến, giờ diệt vong của ngươi sắp đến rồi! Ha ha ha!” Tiền Nham Thư cầm trong tay một khối Ngọc Phù cười lớn.
Đây là khối Ngọc Phù mà phụ thân hắn dùng để liên lạc với lại Lão Tổ Tiền Bách Vạn, trước khi chết hắn còn chưa kịp phát ra thông tin cầu cứu, vừa rồi là hắn dập đầu liên tục, mục đích cũng là kéo dài một chút thời gian cùng lấy được khối Ngọc Phù này mà thôi.
Trải qua vài lần sinh tử, không thể không nói, hắn là không còn ngốc như lần đầu nữa.
“Lục Giai Trung Cấp Hộ Thân Ngọc Phù, có chút khó giải quyết! “Hổ Huyền Thiên nhíu mày.
Lục Giai Trung Cấp Hộ Thân Ngọc Phù, miễn dịch đại bộ phận Chí Tôn cường giả công kích, hắn đã thử ra, khối Hộ Thân Ngọc Phù này lực lượng phòng ngự vào khoảng hai ngàn vạn ức long lực lượng, Đạo Thể Chí Tôn Cường Giả không ra tay, rất khó mà phá vỡ được phòng ngự của nó. Hắn biết một kích vừa rồi của mình không thể nào phá tan được phòng ngự của nó, hắn chỉ là muốn phát tiết một chút mà thôi.
Chỉ có điều tên vô sĩ này muốn dựa vào khối Ngọc Phù này để bảo vệ mình một mạng, như vậy cũng quá mức là buồn cười, Ngọc Phù cũng có thời gian hạn chế, theo hắn thấy, khối này Ngọc Phù chỉ có thể cầm cự được hai khắc thời gian nữa mà thôi.
Hai khắc thời gian, cũng không quá dài, hắn có thể chờ đợi được.
“Hắc hắc! Tên xấu xí kia, chờ Lão Tổ của ta đến đây, ngươi sẽ chết chắc! ”
“Không phải người là Chí Tôn cường giả hay sao?Ngươi có thể làm gì được ta!”
“Ta nói cho ngươi biết! Chờ sau khi người bị Lão Tổ của ta diệt sát! Ta nhất định sẽ đem con tiện nhân Ngô Nguyệt kia kỵ ở dưới thân ba ngày ba đêm!”
“Ha ha ha…Rắc!”
Có Lục Giai Trung Cấp Hộ Thân Ngọc Phù bảo hộ, Tiền Nham Thư là không còn sợ bất kỳ ai cả, hớn nữa, Lão Tổ của hắn cũng đang đi đến, hắn còn sợ Hổ Huyền Thiên cái mao.
Như vậy, lá gan của hắn cũng mập ra, chỉ tay vào mặt Hổ Huyền Thiên liên tục mắng nhiếc, còn đem cả Ngô Nguyệt vào chọc giận Hổ Huyền Thiên, hắn thấy Chí Tôn cường giả cũng hết sức bình thường mà thôi, bị hắn lôi mười tám đời tổ tông ra mắng, cũng chẳng làm được gì, hắn cảm thấy thật là sảng khoái, phải biết không phải một tên Thông Thần nào cũng có thể đứng thẳng trước mặt Hóa Thần Chí Tôn, còn mắng chửi một vị Chí Tôn như con cháu dường như là không thể.
Nhưng mà hắn thì lại khác, hắn chỉ là Pháp Thần cảnh sâu kiến, lại mắng chửi Chí Tôn, trong khi tên Chí Tôn này lại không dám mở miệng nói lại một câu, chuyện này nếu như truyền ra ngoài, hắn sẽ là Linh Ma Đại Lục danh nhân, người người đều biết.
“Rắc! ”
“Không… Không thể nào? Không phải nói Hộ Thân Ngọc Phù một lần có thể sử dụng được một khắc thời gian sao?”
Tiền Nham Thư mặt cười cứng đờ, nhìn khối Lục Giai Trung Cấp Hộ Thân Ngọc Phù của mình từng bước vỡ nát, không khỏi lắp bắp nói.
Không thể nào đâu? Đây là Lục Giai bảo vật, ngay cả Hóa Thần Chí Tôn cường giả cũng vô cùng thèm khác, sẽ không dễ dàng hỏng mất như vậy.
“Ầm ầm!!!Rầm rầm!!! ”
“Ầm! Không!!! ”
“Ha ha ha! Tiểu tử trước khi ngươi chết, bản Tôn sẽ từ bi giảng cho ngươi một khóa, Lục Giai Ngọc Phù, cũng có rất nhiều loại, đại đa số sẽ là giống như ngươi nghĩ vậy, một lần kích hoạt có thể sử dụng được một khắc thời gian, chỉ là Lục Tinh Phù Văn đại sư đạo hạnh cũng có mạnh yếu khác nhau, một khi gặp được Ngọc Phù do Lục Tinh Phù Văn đại sư vừa mới đột phá chế tạo ra, hỏa hầu còn không đủ, như vậy thì chúc mừng ngươi, Ngọc Phù mà ngươi sử dụng chỉ có nhiêu đó thời gian cùng công năng mà thôi!”
Hộ Thân Ngọc Phù vừa nát, chỉ có tu vi Pháp Thần cảnh sơ kỳ Tiền Nham Thư, làm sao có thể chống lại Yêu Tôn cường giả Hổ Huyền Thiên, hắn chỉ nhẹ nhàng phất tay, thân thể của Tiền Nham Thư liền bị đánh tan, chỉ còn một đạo Nguyên Thần bị hắn cầm trong tay.
Hổ Huyền Thiên cầm trong tay Tiền Nham Thư Nguyên Thần, cười lên vô cùng sảng khoái, cũng có lòng tốt giảng giải cho Tiền Nham Thư một khóa.
Hắn là nhịn cái tên Tiền Nham Thư này lâu rồi, đến Yêu Tôn cảnh giới, tâm của hắn đã trải qua thiên chuy bách luyện, chỉ là gặp phải cái tên Nham Hiểm tiểu nhân như Tiền Nham Thư, đạo tâm vững chắc đến đâu cũng phải dao động.
Giờ này thì tốt rồi, những tưởng mình sẽ phải đợi thêm nữa giờ đồng hồ nữa, không nghĩ đến cái tên Tiền Nham Thư này lại gặp phải Hộ Thân Ngọc Phù hàng giả, làm cho niềm vui của hắn đến trước thời hạn.
“Bệ Hạ…. Bệ Hạ, chỉ là hiểu lầm, cầu..xin ngài.. tha cho tiểu nhân…một cái…mạng chó…Ngài muốn.. Tiểu nhân làm gì.. Làm gì.. Cũng được! ”
Còn lại đạo Nguyên Thần, lại bị Hổ Huyền Thiên nắm trong tay, Tiền Nham Thư hắn nào có vốn liếng gì để mà kiêu ngạo nữa đâu chứ, bây giờ còn sống được hay không lại là một chuyện.
Hắn hận a, hắn hận Lão Tổ của hắn sao đến giờ này còn chưa ra đây cứu hắn, hắn hận cái tên tên Lục Tinh Phù Văn đại sư kia, tu vi không đủ đi luyện chế Lục Giai Ngọc Phù làm cái gì.
Nếu như tên Lục Tinh Phù Văn Sư kia có mặt tại nơi đây, hắn lập tức sẽ mắng cho máu chó phun lên đầu, ngươi luyện chế ra một cái Ngọc Phù tồi tệ như thế, còn tự xưng mình là Lục Tinh Phù Văn đại sư, thật là không biết nhục mà.
Nhưng mà trên hết, hắn cũng là vô cùng hận mình, phải chi không cần phải trả thù cái tên Ngô Kiện kia, hắn cũng không phải rơi vào bước đường hôm nay.
“Hắc hắc! Yên tâm đi, ta sẽ không có giết ngươi! ” Hổ Huyền Thiên nhìn tiểu Nguyên Thần Tiền Nham Thư đang liên tục cầu xin, hắn cười hết sức âm hiểm nói.
“Đa tạ Bệ Hạ! Đa tạ Bệ Hạ! Chỉ cần có thể được sống, ta nguyện suốt đời làm một con chó của ngài!”
Tiền Nham Thư vẫn đang dập đầu như băm tỏi, cho nên còn không có chú ý đến nụ cười âm hiểm của Hổ Huyền Thiên, nghe được Hổ Huyền Thiên sẽ không giết mình hắn thật sự vui mừng quá đỗi.
Chỉ cần còn sống, bắt hắn làm già hắn cũng chấp nhận, cho dù bây giờ Hổ Huyền Thiên bắt hắn đi hại Lão Tổ Tiền Bách Vạn của hắn, hắn cũng không nhíu mày một cái làm theo.
Chỉ là còn chưa để cho hắn vui mừng được lâu, câu nói tiếp theo của Hổ Huyền Thiên, lại đưa hắn vào hầm băng.
“Ta là sẽ không giết ngươi, nhưng mà ta sẽ đem Nguyên Thần của ngươi, dùng Nguyên Hỏa thêu đốt một vạn năm, cho đến khi ngươi hao hết thọ nguyên mà chết thì thôi!”
“Không! Bệ Hạ! Cầu ngài sát ta đi! Cầu ngài sát ta đi! Ta cho dù có bị hồn phi phách tán cũng sẽ đội ơn ngài!” Tiền Nham Thư rùng mình kêu lớn, vô cùng chân thành.
Chết tuy là đáng sợ, nhưng mà trên đời này còn có những cực hình còn tan khốc hơn cả chết.
Nguyên Hỏa Đốt Thần chính là một trong số đó, hắn đã từng đi vào Trân Bảo Lâu, cũng đã được Dương Huân dẫn vào cho xem những phạm nhân bị Trân Bảo Lâu dùng Nguyên Hỏa đốt Thần, những tên kia hằng ngày là chịu đựng vô cùng thống khổ, sống không bằng chết, cực kỳ tàn khốc, nhìn thấy hắn cùng Dương Huân đến, những người kia còn van xin hắn ra tay diệt sát đi Nguyên Thần của bọn họ, bọn họ sẽ vĩnh viễn mang ân, đến bây giờ nghĩ lại, người được xem là độc ác như hắn cũng không thể lạnh mình.
Không thể nào ngờ tới, có một ngày, hắn lại phải tự mình cảm thụ cái cực hình kia.
“Ầm ầm!!! ”
“Tặc Tử to gan! Lập tức thả ra cháu của ta!”
Hổ Huyền Thiên còn đang hí hửng vì đã nghĩ ra được cách trừng trị Tiền Nham Thư, chỉ trong giây lát, tại cái tiểu môn hộ chưa bị hắn phá hủy bỗng nhiên chấn động liên hồi, theo sau, một âm thanh như sấm rền vang lên, một tên lùn chỉ một mét sáu, mập mạp còn hơn cái thùng phi xuất hiện, cầm một cái Đạo Khí hình Đồng Tiền màu hồng sắc, nhìn chằm chằm vào Hổ Huyền Thiên, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Hổ Huyền Thiên một dạng.
Tiền Bách Vạn, Phàm Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành cảnh giới, hiện tại hắn đã đột phá Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, cũng chính vì đang đột phá tại tối hậu quan đầu, cho nên hắn mới ra chậm một chút, kết quả Tiền gia của hắn đã bị người ta cấp diệt tộc.
Chương 490: Dư Thừa Diên Tính Toán
Tiền gia này, chính là do hắn một trăm vạn năm trước chứng đạo Hóa Thần lập nên, nó chứa bao tâm huyết của hắn, hơn nữa nơi đây còn có Huyết mạch của hắn lưu lại.
Khác với những vị Hóa Thần khác, vì tu luyện đến cảnh giới càng cao càng trở nên vô tình vô nghĩa, hắn đối với hậu nhân của mình cũng là hết sức quan tâm, cộng thêm có sở thích tham tài, cho nên gia tộc đối với hắn vẫn là một phần không thể thiếu.
Hắn trong lòng đã thầm thề, cho dù tên kia là ai, có thân phận gì, vì nguyên nhân gì đem Tiền gia của hắn diệt tộc, giờ này hắn cũng không hề quan tâm, hắn chỉ quan tâm một điều, đó là đem cái tên cường giả trước mắt này cho diệt sát, đem Nguyên Thần của tên kia trừu hồn luyện phách, mới có thể giải được nỗi hận trong lòng.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Hừ! Nếu như ngươi đã ra rồi, vậy thì đi đi theo con cháu của ngươi đi thôi!”
Hổ Huyền Thiên nhìn thấy người xuất hiện là Tiền Bách Vạn, cũng không quá bất ngờ, đem Nguyên Thần của Tiền Nham Thư quăng vào bên trong Hư Giới, dùng Nguyên Hỏa thêu đốt sau, hắn liền xuất ra một chưởng, hướng Tiền Bách Vạn đánh đến.
“Linh Thể Yêu Tôn Chí Cường Giả một kích!”
Tiền Bách Vạn cảm nhận được uy áp như thái sơn áp đỉnh, liền đã nhận ra tên cường giả trước mắt thân phận cùng thực lực.
“Ầm ầm!!! ”
“Kim Trọng Thiên Sơn!”
Tiền Bách Vạn đưa Nguyên Lực của mình vào bên trong cái đồng tiền, đem nó ném về phía của Hổ Huyền Thiên, lên tiếng quát.
Linh Thể Yêu Tôn Chí Cường, nếu như những Phàm Thể Hóa Thần Chí Tôn khác gặp phải, đó là sẽ có bao xa chạy bao xa, nhưng mà hắn không giống bọn họ, hắn chính là có dựa vào.
Viên kia Hồng Ngọc Kim Tiền chính là lớn nhất hắn có thể cậy vào, Hồng Ngọc Kim Tiền, cấp bậc là Thượng Phẩm Đạo Khí Cấp Thấp, có thể công, có thể thủ, sử dụng vô cùng thuận tay, dựa vào nó hắn đã khiến cho không ít vị Linh Thể Ma Tôn ôm hận dưới cửu tuyền.
Cũng dựa vào nó, đã lập nên uy danh hiển hách của Tiền Bách Vạn hắn tại Tốn Ma Vực này, Linh Thể Ma Tôn cường giả bình thường không có cầm trong tay thủ đoạn gì, một khi gặp phải hắn, cũng chỉ có thể chạy thục mạng mà thôi.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Thiết Long Thuẫn! Cho ta ngăn cản! ”
Hổ Huyền Thiên cũng quát lớn, lấy trong nhẫn trữ vật ra một cái cự thuẫn, quăng nó lên trên cùng cái đồng tiền kia đối kháng.
Đồng Tiền kia vừa xuất hiện, đã đánh tan đi Yêu Nguyên Lực hóa thành cự chưởng của hắn, thế tiến không giảm, hắn liền biết ngay cái Đồng Tiền kia cũng là một kiện Trung Phẩm Đạo Khí cấp bậc, hắn là không có gan lấy Yêu Thể của mình đi cùng với lại Thượng Phẩm Đạo Khí đối cứng, chỉ còn có cách đem át chủ bài bài của mình, Thượng Phẩm Đạo Khí Phòng Ngự Cấp Thấp Thiết Long Thuẫn ra chống đỡ.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!”
“Rầm!!!”
“Thật là may mắn ta đã sử dụng Hộ Thân Ngọc Phù! ”
Nhìn hào quang bảo hộ xung quanh, Tiền Bách Vạn không khỏi trong lòng âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Hổ Huyền Thiên đem cái khiêng cầm kia ra, hắn là đã biết mọi chuyện muốn tao, kiện kia không có bất ngờ gì xảy ra là một kiện Thượng Phẩm Đạo Khí.
Quả nhiên, hai đại Thượng Phẩm Đạo Khí va chạm vào nhau, trời sụp đất lỡ, hắn vì là Phàm Thể Hóa Thần cường giả, thực lực kém rất xa Hổ Huyền Thiên, cho nên đã không chống đỡ được cường đại lực lượng va chạm phát tán mà ra, cũng may, hắn nhanh tay kích hoạt một kiện Lục Giai Hộ Thân Ngọc Phù, nếu như không, hắn đã toi mạng từ lâu.
“Không được! Đối phương cũng có Thượng Phẩm Đạo Khí! Ta liền rơi vào hoàn cảnh bất lợi, phải nghĩ cách rời đi nơi đây thôi!” Tiền Bách Vạn rất là quyết đoán muốn rời khỏi.
Nếu như đối phương không có Thượng Phẩm Đạo Khí, hắn còn có thể tranh tài cao thấp một hai, nhưng mà trong tay của đối phương cũng có Thượng Phẩm Đạo Khí, lại là Linh Thể Yêu Tôn cấp bậc cường giả, ưu thế của hắn bị san bằng không còn một chút gì.
Không có thiên nhiên ưu thế là Thượng Phẩm Đạo Khí trợ trận, hắn cũng chỉ là một tên bình thường Phàm Thể Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cường giả, đối mặt với lại Linh Thể Yêu Tôn Chí Cường, hắn có mười cái mạng cũng không đủ chết.
“Ầm ầm!!! ”
“Ân! Không gian nơi đây!”
Đưa Nguyên Lực vào đánh ra thêm một lần Hồng Bảo Đồng Tiền, sử dụng Phá Giới Ngọc Phù rời đi, nhưng mà Phá Giới Ngọc Phù dường như đã không còn tác dụng gì, hắn lập tức liền biết không gian nơi đây đã bị tên Yêu Tôn kia phong cấm.
“Ầm ầm!!! ”
“Hắc hắc! Tiền Bách Vạn, đến bây giờ mà ngươi còn nghĩ không ra, ta đã diệt đi Tiền gia các ngươi! Cùng với lại động thủ với ngươi lâu như vậy! Nhưng mà còn không có ai đến đây ngăn cản hay thăm hỏi, ngươi không thấy kỳ quái sao?” Hổ Huyền Thiên âm âm cười nói.
Vì để có thể không cho bất kỳ một tên Tiền gia người nào chạy được ra bên ngoài, cũng như là người bên ngoài không biết gì về Tiền gia hoàn cảnh bên trong, ngay từ khi mới đến, hắn đã sử dụng một cái Tù Lung Phù Trận, đem không gian nơi đây phong cấm, chờ đến khi hắn rời đi, nới đây đã là một cái tử địa.
Tù Lung Phù Trận này, là hắn diệt đi Triệu gia mà có được, cũng là hắn nhanh tay đưa nó vào trong Hư Giới của mình, vì vậy mới có thể qua mặt được vị chủ nhân kia trấn lột, bây giờ lấy nghĩ lại, hắn thật sự cảm thấy anh minh vì cái quyết định của mình.
“Ầm ầm!!! ”
“Vị Yêu Tôn này! Ta là người của Kim Nguyên Chí Tôn, rất là được Kim Nguyên Chí Tôn tín nhiệm, nếu như ngài thu lại Phù Trận, thả ta ra ngoài, ân oán của chúng ta xem như xóa bỏ, như thế nào? ”
Trước mắt cũng chỉ có thể đem tôn đại thần phía sau lưng của mình dời ra, giữ được lại một cái mạng rồi nói sau, còn về ân oán của hai bên, xem ra sau này không cần đề cập đến.
Hắn tuy cũng không phải là người vô tình, nhưng mà cũng không có nghĩa là vì báo thù hắn có thể bất chấp mọi thứ, hắn còn không ngu đến nỗi như vậy.
Gia tộc thôi mà, mất đi có thể làm lại một cái khác, nhưng mà cái mạng nhỏ của mình mất đi, tuyệt đối là không có cơ hội làm lại.
“Ầm ầm!! ”
“Ý nghĩ rất là hay, chỉ là đáng tiếc, ta đã lập lời thề độc, nhất định phải đem người của Tiền gia diệt sát một tên cũng không còn, cho nên ngươi vẫn là đi chết đi!” Hổ Huyền Thiên tiếp tục tấn công, không có ý định dừng lại ý tứ.
Tên Tiền Bách Vạn này hậu trường Kim Nguyên Chí Tôn chỉ là một tên Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành cường giả, trong khi hậu trường của hắn là một vị Ngụy Thánh cường giả, hắn sao có thể sợ cái tên Kim Nguyên Chí Tôn kia được.
“Ầm ầm!!! ”
“Vậy thì chiến đi! Ta cũng không tin, với tất cả thủ đoạn của ta, lại không thể chống lại một tên Linh Thể Yêu Tôn Chí Cường! ” Tiền Bách Vạn một bên chống đỡ, một bên lên tiếng quát.
Hắn hiện tại cũng chỉ cố gắng chống đỡ, kéo dài thời gian càng lâu càng tốt, đợi đến khi người của Phủ Thành Chủ phát hiện nơi đây bất thường, ra tay cứu giúp.
Tên Yêu Tôn này đã quyết định diệt hắn đến cuối cùng, hắn cũng chỉ âm thầm cầu nguyện như vậy mà thôi.
Vân Quang Thành! Thành Chủ Phủ! Vân Quang Điện!
“Hồi bẩm Bệ Hạ! Vị kia Yêu Tôn cường giả sau khi trở lại đã đến Tiền gia, sau đó sử dụng Lục Giai Trung Cấp Tù Lung Phù Trận! Đến giờ vẫn chưa thấy trở ra!” Doãn Thiên cầm trong tay tình báo mới nhất, báo cáo lại với Dư Thừa Diên.
Ngô phủ xảy ra chuyện, cho đến khi Hổ Huyền Thiên cùng Ngô Kiện trở về, tất cả những chuyện này, đều không thể nào qua mặt được Thành Chủ Phủ mật thám.
Chỉ là hắn đã nhận được Dư Thừa Diên mệnh lệnh, chỉ đứng ngoài quan sát, không thể nào cho người ra tay, cho nên đối với Tiền Nham Thư hành động ác tha, hắn cũng chỉ mắt nhắm mắt mở.
“Là trong dự đoán mà thôi!” Dư Thừa Diên như lệ thường vẫn xem Lê Thượng Âm Hồn Đăng, bình tĩnh trả lời Doãn Thiên.
Đến bây giờ tên Yêu Tôn kia còn chưa ra, có đến trăm phần trăm là hắn đang cùng Tiền Bách Vạn giao chiến.
Đánh đi, đánh càng hăng say càng tốt, hắn còn hi vọng cái tên Yêu Tôn kia đem Tiền Bách Vạn cấp sát, không thì cả hai đều đồng quy vu tận là tốt nhất.
Đối với cái tên Tiền Bách Vạn này, hắn trong lòng vô cùng không thích, ỷ mình có Lê Kim Nguyên làm chỗ dựa, đối với lời mệnh lệnh của hắn thường âm thịnh dương suy, hắn trong lòng đã muốn tên kia chết từ lâu, bây giờ có người thay hắn ra tay, hắn mừng rỡ còn không kịp.
Tiền Bách Vạn còn có ý nghĩ chờ hắn đến cứu, đúng là nằm mơ giữa ban ngày, Tiền Bách Vạn chết rồi, hắn còn thuận lý thành chương đem cái chức Chấp Pháp Đội Thống Lĩnh nắm lấy, chuyển giao cho người vẫn theo sát hắn là Chân Thái Học đâu.