Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 92 [ Chương 456 đến 460 ]
❮ sautiếp ❯Chương 456: Lãnh huyết
Đám dân đen bọn người kia cho dù có không tin thì thế nào, có thể đứng lên phản kháng sao? Kia chỉ tự tìm đường chết.
Còn về vấn đề nhân tâm hàn, kia thì mặc bọn họ, hắn là người chưởng khống sinh tử của bọn họ, là thượng vị giả, cần quan tâm đến cảm xúc của dân đen sao?
Hắn chỉ cần ra lệnh một tiếng, ai dám không nghe lệnh, những người dám không tuân theo mệnh lệnh của hắn, đã là không biết chết tại nơi nào, chỉ cần tên nào dám nhoi ra nói này nói nọ, hắn sẽ diệt đi người đó, một người đứng ra hắn sẽ sát một người, mười người đứng ra hắn sẽ sát một chục, sát đến khi nào không còn ai nói này nói nọ nữa thì thôi.
“Bệ Hạ! Chính là như vậy! ” Tư Mã Lai đáp.
“Đạo Thể Hóa Thần cường giả! Còn rất cường đại Đạo Thể Hóa Thần, Tốn Ma Vực khi nào xuất hiện cường giả như vậy? ” Dư Thừa Diên nghi hoặc hỏi.
Một chiêu diệt đi Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả, tại Tốn Ma Vực này cũng chỉ có những người như Kim Nguyên Chí Tôn mới có thể làm được, nhưng mà hắn biết Kim Nguyên Chí Tôn ba tháng qua đang bế quan đột phá Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, không thể nào ra tay cho được, vậy người diệt đi Lan Hán Khắc lại là ai?
Hắn lục soát trong cái trí nhớ của mình, Tốn Ma Vực thậm chí là cả Đông Châu ngoài trừ Kim Nguyên Chí Tôn là một vị Nhân Tộc Đạo Thể Chí Tôn cường giả ra, là không có một ai khác, đã không phải là Đông Châu Nhân Tộc ra tay, không lẽ là đến từ ngoài Đông Châu.
Cái này cũng không phải là không có khả năng, ngàn vạn năm qua Chí Tôn cường giả từ bên ngoài Linh Ma Đại Lục vô tình đi vào cũng không phải là số ít, chỉ là những người này không có mấy người là Đạo Thể Chí Tôn mà thôi.
Như những gì Tư Mã Lai nói là đúng sự thật, vậy Nhân Tộc lại đón thêm một vị Đạo Thể Chí Tôn cường giả nữa, vị kia nếu có thể gia nhập vào Vân Quang Thành, cách cục của Tốn Ma Vực thế lực bên ngoài cũng là có sự chuyển biến rất lớn…Có điều đối với người có tham vọng nhiều như hắn mà nói, có một tôn Đạo Thể Chí Tôn gia nhập vào Vân Quang Thành, lại không phải là chuyện tốt đẹp gì.
“Bệ Hạ! Hiện tại Lan Hán Khắc đã bị giết! Hư không Trùng Động kia lại là vật vô chủ, chúng ta có phải nên cho người đến nơi đó chiếm lĩnh hay không? ”
Tư Mã Lai không có nghĩ nhiều như là Dư Thừa Diên, hắn thấy bây giờ Lan Hán Thành đã mất đi một viên đại tướng, Không Gian Trùng Động lại quy về vật vô chủ, đây là thời cơ rất tốt để chiếm đoạt Không Gian Trùng Động, qua lần này, không biết có còn cơ hội nữa không.
“Chiếm lấy Không Gian Trùng Động? Chiếm lấy nó để mà làm gì? ” Nhìn Tư Mã Lai một cái, Dư Thừa Diên bỗng nhiên hỏi lại.
“Bệ Hạ! Chiếm lấy Không Gian Trùng Động….! “Tư Mã Lai bỗng nhiên ngẩn người.
Không sai, bọn họ Vân Quang Thành chiếm lĩnh Không Gian Trùng Động để làm cái gì? Theo như lời kể của những tên từ Nhân Tộc Đại Lục bên kia qua đây, tòa Đại Lục bên kia Không Gian Trùng Động tuy là cấp sáu Đại Lục, chỉ là luận về tài nguyên, lại còn kém hơn cả Tốn Ma Vực này, nơi đó Tu Luyện Giả đột phá cũng khó khăn hơn Linh Ma Đại Lục này rất nhiều.
Tại nơi đây tuy nguy hiểm một ít, nhưng mà tài nguyên lại dư dã, chỉ cần cố gắng, liền có thể đột phá cảnh giới không khó khăn.
Tu Luyện Giả là vì cái gì, không phải là tận dụng mọi cơ hội, tăng lên cảnh giới của mình hay sao?
Bên kia tuy Thái Bình, nhưng mà đồng nghĩa với việc cảnh giới nhiều năm không tiến, để rồi chết dần chết mòn vì thọ nguyên suy kiệt, nếu như mà được chọn, hắn cũng sẽ chọn ở lại Linh Ma Đại Lục này.
Với những cái lý do như thế, thiết nghĩ chiếm lấy Không Gian Trùng Động là không có một chút lợi ích gì, không chừng còn phải chăm lo cho một đám không quen không biết từ bên kia Đại Lục qua đây kiếm ăn, còn phải ngày đêm đề phòng Ma Tộc đến thăm viếng, ngày tháng như vậy, thật sự là rất khó để qua a.
“Ngươi hiểu ra được là tốt rồi! Hơn nữa, với thực lực của Vân Quang Thành chúng ta, có thể cùng với lại những tòa Chí Tôn Thành Trì Ma Tộc hùng mạnh kia tranh sao?” Dư Thừa Diên thở dài một cái nói.
Ban đầu phát hiện ra Không Gian Trùng Động, hắn cùng với lại Vương Cảnh Thanh đã bàn luận thật lâu, theo ý của hắn tòa kia Không Gian Trùng Động Vân Quang Thành bọn họ là không cần cùng với lại Lan Hán Thành tranh, còn Vương Cảnh Thanh thì lại muốn cướp đoạt đi tòa Không Gian Trùng Động, hoặc cũng là phá hủy đi nó, lý do Vương Cảnh Thanh đưa ra là nếu như Không Gian Trùng Động rơi xuống tay Ma Tộc, hàng trăm ngàn ức Nhân Tộc sẽ lâm vào cảnh dầu sôi lửa bỏng, bị Ma Tộc đem bắt làm nô lệ, cùng là Nhân Tộc với nhau, nếu như có thể cứu, bọn họ cũng nên làm hết sức mình có thể.
Hắn đương nhiên là không đồng ý quan điểm của Vương Cảnh Thanh, bọn họ trách nhiệm chỉ cần thủ hộ cho Vân Quang Thành này là được rồi, thực lực bọn họ ốc còn không thể mang nỗi mình, làm gì có tâm quan tâm những chuyện khác.
Kết quả hắn cùng Vương Cảnh Thanh sảo cùng nhau, vì không thể thuyết phục lẫn nhau, Vương Cảnh Thanh chỉ có thể đem Cảnh Thanh Quân Đoàn tiến đến Không Gian Trùng Động, mục đích của hắn nếu như không thể chiếm giữ thì cũng tìm cách hủy đi.
Chỉ là ước nguyện của Vương Cảnh Thanh không thể thành hiện thực, Lan Hán Thành Ma Tộc cũng biết được Vương Cảnh Thanh ý định, cho nên đã phái Lan Hán Khắc đi ra, trận chiến kia Vương Cảnh Thanh bại trận, không chỉ Cảnh Thanh Quân Đoàn bị diệt quá nửa, mà hắn cũng bị thương, trốn về Vân Quang Thành cũng không dám gặp hắn liền bế quan, không biết hắn bế quan thật, hay là vì làm Vân Quang Thành tổn thất to lớn không dám gặp người.
“Bệ Hạ anh minh! Như vậy chúng ta chỉ tập trung điều tra vị Ma Tôn kia mà thôi, còn Không Gian Trùng Động không thuộc phạm vi chúng ta quản hạt! ” Tư Mã Lai vổ mông ngựa một cái nói.
Không Gian Trùng Động, đối với những Ma Tộc kia là miếng mồi ngon, nhưng mà đối với Vân Quang Thành bọn họ lại là một liều độc dược, không hề có lợi ích gì đáng nói, không lẽ bọn họ lại đi bắt Nhân Tộc bán đấu giá cho Ma Tộc, chuyện này nghĩ đến thôi cũng cảm thấy buồn cười.
Hiện tại không ít Ma Tộc Thành trì đang vì chiếm lấy Không Gian Trùng Động mà giao tranh vô cùng kịch liệt, dường như là không kém gì phát hiện ra được một cái thật lớn Lục Giai Linh Tài mỏ quặng, chém giết nhau là vô cùng thảm thiết, Vân Quang Thành chỉ là một thế lực xếp hàng chếch về phía cuối tại Tốn Ma Vực, Đông Châu lại không thể lên được mặt bàn, bọn họ nhắm mắt nhắm mũi đi vào làm anh hùng rơm, chỉ có thể chịu chết nhanh hơn mà thôi.
“Bệ Hạ! Tháng sau chính là kỳ hạn ba tháng một lần chúng ta giao hàng cho Kiệt Nhĩ Thành, nên đến nơi nào ra tay đây?” Vừa muốn rời khỏi Vân Quang Điện, như nhớ đến cái gì, Tư Mã Lai liền quay lại hỏi.
“Chọn Long Mã Thành đi!” Trầm ngâm một chút, Dư Thừa Diên liền quyết định nói.
Kiệt Nhĩ Thành, Tốn Ma Vực cường đại nhất Thành Trì, bên trong có hơn ba trăm vị Ma Tôn cường giả tọa trấn, đáng chú ý là bọn họ có ba vị Đạo Thể Ma Tôn, trong đó một vị gọi là Kiệt Nhĩ Lân, y là Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường, đương thời Tốn Ma Vực đệ nhất nhân.
Đáng nói đây cũng chỉ là bề nổi bên ngoài, thực lực của Kiệt Nhĩ Thành hiện ra bên ngoài thế nhân thấy cũng chưa chắc gì đã đúng cái con số mà mọi người biết đến, những cái cổ lão thế lực như thế kia, bên trong không có ẩn giấu một ít cường giả, là không có ai tin tưởng cả.
Cường đại là như vậy, cho nên Kiệt Nhĩ Thành có đưa ra một ít yêu cầu “trong phạm vi ” chấp nhận được, những tòa yếu kém như Vân Quang Thành bọn họ cũng là” vui lòng” thuận theo.
Hàng hóa mà Tư Mã Lai nói đến, chính là ba tháng một lần Vân Quang Thành bọn họ phải giao cho Kiệt Nhĩ Thành một ngàn vạn Nhân Tộc Phàm Nhân, để đổi lấy Kiệt Nhĩ Thành không phát quân xâm lược.
Dù biết làm như vậy, bọn họ sẽ bị ngàn tỷ Nhân Tộc thóa mạ, nhưng mà không có cách nào, ai bảo Vân Quang Thành đã không còn thời kỳ huy hoàng như tại Vân Quang Chí Tôn lúc còn sống đâu.
Với lại, chỉ cần làm cẩn thận một chút, cũng sẽ không có người biết đến, mấy chục vạn năm qua, tất cả mọi chuyện đều là diễn ra suông sẽ như vậy.
Cho dù có một vài người hoài nghi, nhưng mà cũng không ai lên tiếng đi nói, Nhân Tộc bọn họ vốn ích kỷ, ngoài lợi ích của chính bản thân của mình ra, ai lại đi quan tâm chuyện không phải của mình, để rồi chuốc họa vào thân.
“Vâng! Bệ Hạ! Ta sẽ đi chuẩn bị! ” Tư Mã Lai cung kính cáo lui.
Chương 457: Thần thông diệu dụng
“Long Mã Thành! Cũng nên trách các ngươi xui xẻo! ” Vừa lui ra, Tư Mã Lai trong lòng thầm nghĩ.
Ba tháng một lần, Vân Quang Thành phải giao nộp cho Kiệt Nhĩ Thành đại lượng Nhân Tộc Phàm Nhân, Dư Thừa Diên Bệ Hạ chỉ đến ai, người đó xem như xui xẻo.
Ba tháng một lần liền là có một ngàn vạn Nhân Tộc biến mất, cũng may Nhân Tộc sinh sôi nãy nỡ nhanh, nếu như không, đã tuyệt chủng từ lâu.
Thật sự là không có cách khác a, ai bảo Nhân Tộc hiện tại rơi vào nhược thế, phải nhìn sắc mặt của Ma Tộc mới có thể kéo dài được hơi tàn, nếu như là thời kỳ của Vân Quang Chí Tôn, Nhân Tộc cũng sẽ không phải, Nhân Tộc cũng là không đi đến bước đường này.
…
“Hóa Hình Thuật thần thông của chủ nhân cũng thật là thần diệu! ” Dùng tiểu hình Truyền Tống Trận rời đi Thành Chủ Phủ trung tâm khá xa, Tư Mã Lai quay đầu lại, không khỏi cảm khái nói.
Cảm khái xong, hắn tìm một nơi không có người qua lại, đánh một ít cấm chế ngăn cản thần thức dò xét, sau đó thân hình của hắn bỗng nhiên biến đổi, không còn một dáng vẻ thư sinh của Tư Mã Lai, thay vào đó là một cường tráng lực lưỡng đại hán.
Không sai, hắn chính là Hổ Huyền Thiên, sau vài ngày chăm chỉ tập luyện, cuối cùng hắn cũng đã học được cái môn Hóa Hình Thuật.
Học xong, hắn liền thực hành, hắn cũng không có quên nhiệm vụ mà Diệp Tử Phàm giao phó, đó là tìm hiểu tin tức về Linh Ma Đại Lục cùng với lại Vân Quang Thành đối với lại Không Gian Trùng Động phản ứng.
Qua miệng của Ngô Kiện hắn tìm hiểu được, Vân Quang Thành có thực quyền nhất ngoài những vị Hóa Thần Chí Tôn ra, chính là một người tên là Tư Mã Lai.
Vậy là hắn nhắm mục tiêu chính vào Tư Mã Lai, với tu vi Linh Thể Yêu Tôn Chí Cường Giả của hắn, đột nhập vào nhà rồi bắt một tên Đạo Thể Thông Thần cảnh là không có gì khó, sau khi Sưu Hồn tìm hiểu được những tin tức cần biết, đương nhiên là hắn sẽ đưa tên tổng quản này hồi Minh Giới.
Vì muốn biết rõ ý định của mấy vị Hóa Thần Chí Tôn kia, hắn liền hóa thành Tư Mã Lai, dựa theo những ký ức của Tư Mã Lai cùng sự thông minh của hắn, đóng giả Tư Mã Lai đi đến gặp mấy tên Hóa Thần.
Quả nhiên, với diễn xuất tài tình của hắn, không một ai nhận ra thân phận chân chính của hắn.
“Hừ! Đúng là một tên Chân Tiểu Nhân!” Đã hồi lại hình dáng cũ, Hổ Huyền Thiên nhìn về Vân Quang Thành Thành Chủ Phủ cất giọng mắng.
Giờ nghĩ lại bộ dạng dửng dưng như không của cái tên Dư Thừa Diên kia khi ra lệnh đem một ngàn vạn Nhân Tộc Phàm Nhân cống nạp cho Kiệt Nhĩ Thành mà hắn còn buồn nôn.
Thân làm Nhân Tộc thủ hộ giả, đã không biết bảo vệ cho tộc nhân của mình thì thôi, lại muốn đưa bọn họ vào chỗ chết mà không hề nhíu mày một cái, hạng người máu lạnh như vậy, hắn cũng là lần đầu gặp.
Qua quan sát của hắn, cái tên muốn dành lấy Không Gian Trùng Động hoặc hủy đi Không Gian Trùng Động Vương Cảnh Thanh kia còn khá hơn một chút, ít nhất tên kia cũng vì tộc nhân của mình mà cố gắng qua.
“Các ngươi cũng thật may mắn, không có ý đồ với cái Không Gian Trùng Động kia, nếu như không, Hổ gia ta nhất định sẽ ra tay diệt đi các ngươi! ” Hổ Huyền Thiên nhìn về hướng Thành Chủ Phủ, âm u nói.
Những tên Chí Tôn tại Vân Quang Thành này tuy là đáng ghét một chút, nhưng mà đám người này cũng không đánh chủ ý lên Không Gian Trùng Động, như vậy hắn cũng lười ra tay, còn về Nhân Tộc ân oán cùng Nhân Tộc sinh tử, để cho bọn chúng tự giải quyết, hắn không có lòng tốt làm chúa cứu thế.
Ân, còn cái tên Lê Thượng Âm kia nữa, không nghĩ đến thân phận của hắn lại cao như vậy, lại là con của Đạo Thể Hóa Thần Kim Nguyên Chí Tôn.
Chỉ có điều đã rơi vào tay của vị Chủ Nhân kia, mà nghĩ ngài ấy thả người ra, đây chẳng khác nào Mặt Trời mọc đằng Tây.
Cũng chỉ trách cái tên Lê Thượng Âm kia xui xẻo mà thôi, không cần nghỉ cũng biết tên kia hiện tại là đang chờ đợi vị chủ nhân kia cấp nuốt, còn về Lê Kim Nguyên sau khi biết được con của mình chết tìm vị chủ nhân kia trả thù, vậy thì, ha ha..Chúc mừng ngươi, có thể nhanh chóng xuống dưới Minh Giới cùng nhi tử của mình đoàn tụ được rồi.
Hóa Thần Chí Tôn đi tìm Ngụy Thánh cường giả báo thù, nghĩ đến đây thôi hắn cũng đã cảm thấy hết sức là buồn cười, hi vọng cái tên Lê Kim Nguyên kia thông minh một chút! Hổ Huyền Thiên trong lòng thầm nghĩ.
“Vẫn là nên hồi Ngô phủ cùng Nguyệt Nhi nói chuyện yêu đương hay hơn!” Nhiệm vụ đã xong, Hổ Huyền Thiên lại nghĩ đến thần thái linh động của Ngô Nguyệt, nước miếng của hắn chảy xuống hồi nào cũng không hay.
Mấy ngày qua, ban đêm hắn chăm chỉ tu luyện Hóa Hình Thuật, ban ngày hắn vẫn mặt dày chạy đến Ngô Nguyệt nơi ở làm quen, ngày đầu hiệu quả không được như mong đợi, nhưng mà nhờ hắn mặt dầy kiên trì, cùng với những thần thông thủ đoạn, Ngô Nguyệt không còn sợ hắn nữa mà cũng đã chịu cùng hắn nói một hai câu, hắn là tin tưởng với sự kiên trì của mình, chờ đến khi Diệp Tử Phàm xuất quan, hắn nhất định có thể ẵm mỹ nhân hồi dinh.
“Mẫu thân! Ngài nhìn kìa! Đại thúc kia dường như bị điên!”
Đi trên đường, nhìn thấy bộ dạng rệu nước miếng đầy rẫy của Hổ Huyền Thiên, ai nấy đều tránh xa, một em bé được mẹ bồng trên tay, chỉ vào Hổ Huyền Thiên hơi sợ nói.
“Bảo Bảo! Thần kinh của vị thúc kia thật sự có vấn đề, lần sau gặp những người như vậy, con phải nhớ tránh xa!”
Mẫu thân của đứa bé kia cũng cho là như vậy, cũng là tận tình khuyên con, bộ dạng hiện tại của Hổ Huyền Thiên không khác là người điên là mấy.
“Vâng! Mẫu thân, Bảo nhi đã biết! ”
Đứa bé rất ngoan ngoãn gật đầu.
“Cái gì… Các ngươi… Các ngươi dám bảo ta điên!” Hổ Huyền Thiên sau một lúc y y, thấy rất nhiều người nhìn về phía hắn chỉ trỏ, hắn như muốn nổi điên thật sự.
Hắn anh tuấn như thế, cao lớn như thế, như thế nào đám Phàm Nhân này lại gọi hắn là một tên điên, như chuyện này truyền vào tai của Ngô Nguyệt, hình tượng anh hùng cái thế của hắn còn đâu, hắn làm gì còn mặt mũi gặp nàng nữa kia chứ.
Nhìn thấy hắn trợn mắt, đám dân chúng xung quanh đều chạy tán loạn, không dám dừng lại một giây.
Ngươi điên nỗi giận, chính là đáng sợ nhất, nếu như không có Tu Luyện Giả cao thâm tiền bối ra ta tay ngăn cản, như vậy hậu quả là hết sức nghiêm trọng a.
Chương 458: Sát ma đội
“Hừ! Xem như các ngươi chạy được nhanh!” Nhìn đám người xung quanh chạy tán loạn, Hổ Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng.
Thật ra, đám người này không có rời đi, hắn cũng không có ra tay, tất cả đều là Phàm Nhân, hắn nếu như dám động thủ, không nói vị Chủ Nhân kia không bỏ qua cho hắn, mà ngay cả Ngô Nguyệt cũng sẽ không thèm nhìn mặt hắn một cái.
Cho nên đám người này chạy trốn nhanh cũng không để làm gì, nói không chừng còn vấp ngã cũng nên! Hổ Huyền Thiên trong lòng ác ý nghĩ.
…
Ngô phủ!
“Ca ca! Ngươi nói xem cái tên xấu xí kia đi đâu, như thế nào hôm nay ta còn không có gặp hắn!”
Ngô phủ đại sảnh, Ngô Nguyệt đi vào bên trong, nhìn quanh một hồi không phát hiện ra ai, liền hướng về Ngô Kiện hỏi.
“Nguyệt Nhi! Huyền Thiên đại nhân là có chuyện phải làm, không phải ngày nào cũng có thể cùng muội chơi đùa được! ” Ngô Kiện bất đắc dĩ trả lời.
Hắn biết cái tên xấu xí mà Ngô Nguyệt nói đến chính là Hổ Huyền Thiên, những ngày qua, Hổ Huyền Thiên cứ bám lấy Ngô Nguyệt không tha, nói thật trong lòng của hắn cũng rất giận.
Hắn đã quyết định, nếu như Hổ Huyền Thiên có ý đồ gì xấu với lại Ngô Nguyệt, cho dù liều cái mạng này hắn cũng muốn dạy cho Hổ Huyền Thiên một bài học.
Rất là may mắn thay, Hổ Huyền Thiên tuy là đeo bám Ngô Nguyệt không tha, nhưng mà cũng không có hành động gì vượt rào, hơn nữa, Nguyệt Nhi dường như cũng không có ghét Hổ Huyền Thiên cho lắm, hắn một trái tim huyền nơi cổ họng cũng đã rơi xuống.
Thật ra nói dạy cho Hổ Huyền Thiên một bài học, hắn biết mình cũng chỉ nói cho vui, trét vàng lên mặt cho sáng một chút mà thôi, Hổ Huyền Thiên chính là Yêu Tôn cường giả, hắn cho dù có tự bạo cũng không làm được nghề nghiệp gì.
Đến bây giờ mới thôi, hắn cũng đã nghĩ thoáng, nếu như Hổ Huyền Thiên có ý với Ngô Nguyệt, trong khi Ngô Nguyệt cũng không ghét Hổ Huyền Thiên, hắn cũng không có ngăn cản nữa, có một vị Yêu Tôn muội phu, cũng là một chuyện không tồi.
“Ca ca! Huynh không cần gọi hắn là đại nhân này, đại nhân nọ, không phải hắn đã nói rồi sao, huynh gọi hắn Huyền Thiên, hoặc tiểu Thiên là được rồi! ”
Ngô Nguyệt ngồi xuống, vân vê hai cái bím tóc đuôi sam vừa mới tết, gương mặt có chút đỏ bừng nói.
“Khặc…!Khụ…!khụ….!”
Ngô Kiện đăng nâng chung trà lên uống, nghe Ngô Nguyệt nói như vậy, hắn là bị sặc không nhẹ, không ngừng ho khan.
Thật sự là không biết không có tội, bà cô của ta ơi, cô có biết tên kia là ai hay không, Yêu Tôn cường giả, so với Hóa Thần Chí Tôn cường giả của Nhân Tộc cũng không hề thua kém, nhân vật như vậy mà cô bảo ta gọi hắn là tiểu Thiên, cô muốn hại chết ta sao?
“Ca ca, huynh làm sao vậy? ” Nhìn thấy Ngô Kiện không ngừng ho khan, Ngô Nguyệt liền chạy đến quan tâm hỏi.
“Ta không có sao!” Ngô Kiện đem một chiếc khăn lau sạch nước trên người, khẽ lắc đầu nói.
Ta thì làm gì có chuyện gì, chỉ cần muội không bảo ta gọi tôn đại thần kia là Tiểu Thiên, như vậy là được rồi! Ngô Kiện oán thầm nói.
“Hồi gia chủ! Bên ngoài có một đám người, tự xưng mình là Trân Bảo Lâu, muốn xông vào trong phủ!”
Đang lúc Ngô Nguyệt còn muốn nói tiếp, bên ngoài một tên Pháp Thần thị vệ chạy vội vàng vào hướng Ngô Kiện bẩm báo.
“Trân Bảo Lâu sao?” Ngô Kiện nhíu mày.
Nhìn cái thái độ hốt hoảng của cái tên thị vệ này, hắn biết người đến thái độ khá là hung hăng, không chút hai bên còn ra tay động thủ.
“Ân! Ta nhớ ra rồi! Ta phải đích thân ra ngoài nghênh đón!” Ngô Kiện như đã nhớ ra chuyện gì, dùng tay vỗ cái đầu của mình một cái, sau đó đứng lên đi ra ngoài.
Trân Bảo Lâu, hắn đã nhớ ra, một trăm năm trước hắn khi đó vừa ý một kiện Đạo Khí cùng vài hạt đan dược, nhưng mà lại trong túi lại không đủ tiền, cho nên đã vay của Trân Bảo Lâu một ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, hẹn ước một trăm năm sẽ trả.
Đáng lý số tiền kia hắn là đã gom đủ rồi, chỉ là sau lần đại chiến với Lan Hán Thành Ma Tộc vừa rồi, hắn đã bị bắt, đám súc sinh kia không những phá đi Động Thiên Không Gian của hắn, mà tài sản của hắn tất cả đều bị trấn lột, chỉ còn thừa lại vài viên Cực Phẩm Linh Thạch.
Lần này Trân Bảo Lâu người đến, hắn đoán không sai là chỉ đến đây đòi nợ mà thôi, chủ nợ đã đến, con nợ như hắn không thể nào thất lễ cho được.
“Không cần! Ngô Kiện! Chúng tôi đã đến rồi, tiền mà ngươi nợ chúng tôi cũng đến lúc kết toán!”
Ngô Kiện còn chưa kịp rời khỏi đại sảnh, bên ngoài một âm thanh hùng hậu truyền đến, theo sau, một hàng mười ba người gồm mười một nam, hai nữ, tiến vào bên trong đại sảnh.
“Ba người kia đến đây làm gì? ” Ngô Kiện trong lòng hết sức nghi hoặc.
Mười ba người này, mười người tất cả đều là trung niên cho đến lão giả, điểm chung của những người này là tất cả bọn họ đều là một màu Trân Bảo Lâu phục sức, cảnh giới đều là Thông Thần hậu kỳ cường giả, riêng lão giả cầm đầu có tu vi Đạo Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn, là một viên đại tướng đắc lực của Trân Bảo Lâu.
Còn lại một nam hai nữ còn rất trẻ chỉ có tu vi Pháp Thần cảnh kia, hắn cũng là quen biết, đây không phải là ba tên con em Tiền gia đã từng chế giễu Diệp Tử Phàm là tên nhà quê, bị hắn cứu giúp một lần kia sao.
“Dương đại nhân! Ngô Kiện không biết ngài đại giá quan lâm, không kịp thời nghênh tiếp, xin ngài thứ lỗi!” Mặc dù là rất nghi hoặc vì sự xuất hiện của Tiền gia ba người, nhưng mà lễ nghĩa Ngô Kiện là vẫn làm đủ số.
“Miễn đi! Ngô Kiện? Thượng Phẩm Linh Mạch mà ngươi nợ Trân Bảo Lâu chúng tôi, khi nào sẽ thanh toán? ” Dương Huân phất tay, cũng không có ăn Ngô Kiện này một bộ, trực tiếp nói.
“Dương đại nhân! Ngài cũng là biết đến, thời gian trước ta đã bị Ma Tộc bắt đi, tất cả tài sản tích lũy được đã bị bọn họ cướp lấy, ngài có thể thư thả cho ta một thời gian được không? ” Ngô Kiện rất đúng sự thật, trong lời nói có một tia van xin nói.
“Ngô Kiện! Không được, nếu như ngươi không đúng thời hạn trả nợ, như vậy ta cũng chỉ có cách đưa ngươi vào Sát Ma Đội, để mà có thể vớt vát lại đôi chút! “Dương Huân không có một tia cảm tình nói.
“Cái gì? Sát Ma Đội! Tuyệt đối không được! ” Vừa nghe đến Sát Ma Đội, không chờ Ngô Kiện trả lời, Ngô Nguyệt liền hét lên.
Sát Ma Đội, tên khó nghe một chút còn gọi là Cảm Tử Đội hoặc Tự Sát Đội, là Vân Quang Thành thành lập ra dành cho những tên tội ác tày trời hoặc là tử tù sắp đến thời hạn, những tu luyện giả bị xung đến Sát Ma Đội, phần lớn là sẽ làm tốt thí cùng với lại thực hiện những nhiệm vụ thập tử vô sinh, tương truyền không ai có thể sống qua được ba năm kể từ ngày gia nhập Sát Ma Đội.
Chương 459: Đắc Tội Tiền Nham Thư
Tại Vân Quang Thành này, nhắc đến Sát Ma Đội, đừng nói là nàng, ngay cả con nít lên ba cũng biết đến Sát Ma Đội hung danh, kể cả có là Thánh Thể Thông Thần đi vào Sát Ma Đội, cũng chỉ có thể có con đường chết, nàng có thể chắc chắn nói một câu, chỉ cần Ngô Kiện ca ca của nàng tiến vào trong đó, là không có ngày có thể trở lại.
Ngô Kiện nghe xong, cũng là mặt mũi trắng bệch, không khác gì một tờ giấy, hơn ai hết, hắn hiểu Vân Quang Thành Sát Ma Đội là nơi nào, đây là một nơi khối xay thịt, ai vào ai chết.
“Dương đại nhân! Ta đây còn có Trung Phẩm Đạo Khí cùng Ngô phủ này, có thể lấy ra làm vật thế chấp để trả nợ!” Sau một hồi run sợ, Ngô Kiện dần lấy lại bình tĩnh.
Hắn cũng không phải là không còn gì cả, tài sản của hắn vẫn đủ trả hơn một ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch.
Hắn đã nghĩ kỹ rồi, thà rằng trắng tay làm lại từ đầu, cũng không muốn đi vào cái Sát Ma Đội kia, hắn còn có muội muội cần chiếu cố, hắn còn có mơ ước đột phá Hóa Thần cảnh giới, hắn là không muốn chết sớm đến như vậy.
“Ngô Kiện! Căn Ngô phủ này của ngươi cùng với lại kiện Trung Phẩm Đạo Khí kia là không đủ trả nợ cho Trân Bảo Lâu! ” Dương Huân nhìn Ngô Kiện đưa ra một thanh kiếm cùng Ngọc Giản ghi lại khế ước nhà đất, lắc đầu nói.
“Dương đại nhân! Ngài nói như vậy là có ý gì, Trung Phẩm Đạo Khí cùng Ngô phủ, như thế nào còn không thể trả lại được nợ?” Ngô Kiện cũng là giật mình không nhỏ hỏi lại.
Hắn kiện Trung Phẩm Đạo Khí này trước kia là mua của Trân Bảo Lâu mất hơn hai ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, hợp với Ngô phủ địa sản, ít nhất cũng có ba ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, trong khi hắn vay của Trân Bảo Lâu chỉ có một ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch mà thôi, một trăm năm qua cho dù có tăng thêm lãi suất cũng chỉ hơn hai ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch trên dưới, như thế nào còn chưa đủ trả nợ?
“Ngươi nhìn bản khế ước này đi!”Dương Huân cũng không trả lời hắn, mà là đưa ra một khối Ngọc Giản cho Ngô Kiện.
Ngọc Giản kia Ngô Kiện cũng rất quen thuộc, chính là khế ước năm xưa hắn vay một ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch của Trân Bảo Lâu lập ra.
“Mười… Mười một ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch? Không thể nào? Tại sao lại có thể có con số này? ” Sau khi dùng thần thức nhìn lại một lần, Ngô Kiện không thể nào tin nổi rống lên.
Trân Bảo Lâu cho vay, thông thường chỉ tính lãi suất một phần trăm một năm, hắn tính toán đâu ra đấy một trăm năm hắn chỉ trả hơn hai ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch mà thôi, bây giờ lại hơn một vạn đầu, cái này hắn làm sao có thể trả được.
“Ngô Thống Lĩnh! Ngài có điều không biết, Trân Bảo Lâu cho vay một phần trăm một năm, kia chỉ dành cho Vân Quang Thành quân đội tướng sĩ, đối với người ngoài, lãi suất là mười phần trăm một năm!” Đứng phía sau Dương Huân, Tiền Nham Thư mặt cười âm hiểm lên tiếng thay Dương Huân giải thích.
“Không thể nào?Trân Bảo Lâu ra quy định mới, ta như thế nào không biết! ” Ngô Kiện vẫn không tin nói.
Trân Bảo Lâu cho vay, ngàn vạn năm qua chưa hề thay đổi, bất kỳ là tướng sĩ hay bình thường tu luyện giả, lãi suất thường chỉ một phần trăm một năm, nếu như có thay đổi, nhất định sẽ công bố thông tin rộng rãi, làm cho cả Vân Quang Thành đều biết, hắn như thế nào lại không biết.
“Ngô Thống Lĩnh! Quy định này chỉ là mới ra ngày hôm nay mà thôi, ngài không biết cũng là không có gì lạ!”Tiền Nham Thư vẫn âm u cười giải thích.
“Là ngươi? Là ngươi đứng phía sau giở trò quỷ? ” Ngô Kiện nhìn vào gương mặt âm hiểm của Tiền Nham Thư cùng với lại hai cô muội muội của hắn nhìn mình, như đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Trân Bảo Lâu làm ăn, xưa nay luôn lấy chữ tín làm đầu, sẽ không có vì vài ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch mà tự đập đi bản hiệu của mình, xảy ra chuyện như vậy, chỉ có thể là do người khác gây áp lực hoặc là nhằm vào một ai đó mà thôi.
Kết hợp với cái tính tình âm hiểm của Tiền Nham Thư mà hắn nghe đến, không khó nghĩ ra đây là do tên này mượn danh Tiền gia Lão Tổ, làm cho Trân Bảo Lâu thay đổi.
Hắn dám khẳng định cái quy định này đưa ra chỉ nhằm vào một mình hắn, sau khi chỉnh hắn xong, cái quy định này cũng lập tức bị phế bỏ.
“Ha ha ha..Ngô Thống Lĩnh, ngài là quá đề cao ta rồi, tiểu tử chỉ là một tên Pháp Thần cảnh nhỏ bé, làm sao có bản lĩnh làm cho Trân Bảo Lâu thay đổi quy định được chứ! ” Tiền Nham Thư cười to, liên tục xua tay từ chối, nhưng mà gương mặt đắc ý của hắn, ai cũng có thể biết được hắn chính là hắc thủ đứng đằng sao.
“Đắc tội với Tiền Nham Thư ta, đây chính là kết cục của ngươi! ” Tiền Nham Thư trong lòng cười gằn nghĩ.
Không sai, chuyện này chính là do hắn làm ra, từ khi bị Ngô Kiện trừng trị sau, hắn trong lòng đã thề nhất định phải để cho Ngô Kiện chết không có chỗ chôn, cho nên ngay trong đêm hắn đã thu thập mọi tư liệu về Ngô Kiện.
Sau cùng hắn cũng tìm ra được Ngô Kiện có vay của Trân Bảo Lâu một số tiền lớn, thế là kế hoạch liền ngay tại lúc đó sinh ra.
Trước mượn danh nghĩa của Tiền gia Lão Tổ hắn, cùng Dương Huân làm quen, sau đó khẽ nhắc đến Ngô Kiện ức hiếp hắn chuyện, như vậy đương nhiên là Dương Huân sẽ trượng nghĩa ra tay giúp đỡ rồi, đối phó với một cái tên không còn nằm trong tam đại Quân Đoàn là Ngô Kiện kia, đối với lại Dương Huân mà nói là một chuyện hết sức đơn giản.
Chương 460: Một tháng thời gian
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, người xưa có câu không có lợi không dậy sớm, mặc dù là hắn lấy Tiền gia lão tổ ra để mà thuyết phục Dương Huân, cái giá mà hắn bỏ ra cũng là không nhỏ, hắn cũng là hứa hẹn khá nhiều điều có lợi cho Dương Huân, cái này là chuyện đương nhiên rồi, không ai lại bỏ công sức ra giúp đỡ người khác không công bao giờ, cái này hắn vẫn là hiểu đến, cho nên mới có cái vỡ kịch vui như ngày hôm nay.
“Tiền Nham Thư! Ngươi..! “Ngô Kiện khí thế bạo phát, hắn thật là muốn đem cái tên Nham Hiểm này cấp diệt.
Hắn thật vô cùng hối hận, nếu như mà hắn biết có ngày hôm nay, trước đó hắn không cần phải ra tay cứu giúp ba tên này, để cho ba tên này tiếp tục đắc tội với vị Ma Thần kia thêm nhiều một chút, làm cho bọn họ cùng Tiền gia có cái kết cục như là Triệu gia một dạng.
Danh tiếng Nham hiểm của Tiền Nham Thư không phải là hắn không có nghe đến, chỉ là hắn sợ Tiền Nham Thư chết đi liên lụy đến cả Lục Tinh thế lực Tiền gia, lớn hơn nữa là xảy ra đại chiến Nhân Tộc tại Vân Quang Thành này, để rồi một lúc yếu lòng đi cứu Tiền Nham Thư, sau cùng lại nhận lại hậu quả nghiêm trọng.
Giờ đi nghĩ lại, hắn thật sự là quá ngu ngốc, Tiền gia, Vân Quang Thành hay vị Bệ Hạ kia có đại chiến, liên quan gì đến một cái tiểu nhân vật tôm tép như hắn đâu chứ, hắn đi làm người tốt để mà làm gì?
May mắn thay, bây giờ vẫn còn kịp, chỉ cần ra tay đưa cái tên Tiền Nham Hiểm này xuống Địa Ngục, như vậy thì mọi chuyện liền là kết thúc tại đây.
“Ầm! Phốc! ”
“Hừ! Ngô Kiện, trước mặt của ta, ngươi không cần phải càn rỡ! ”
Dương Huân thấy Ngô Kiện muốn động thủ với lại Tiền Nham Thư, lập tức đứng lên, che chở trước mặt Tiền Nham Thư, hắn trên người khí thế bạo phát, thuộc về Đạo Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn uy áp lập tức tuôn trào, chỉ trong giây lát, Ngô Kiện vừa mới phát ra khí thế đã bị đánh tan thành mảnh nhỏ, ngay cả Ngô Kiện thân thể cũng bị đánh bay ra xa.
Dương Huân hắn là vì giao tình cùng một ít lợi ích cho nên phải bảo hộ Tiền Nham Thư ba người an toàn, tuyệt đối không thể để có thất, Ngô Kiện trước mắt hắn dám ra tay, thật không đem hắn để vào trong mắt, điển hình là hạng người không biết sống chết.
“Ca ca! Ngươi không có sao chứ! “Ngô Nguyệt nhìn thấy Ngô Kiện bị đánh bay, mặt diện biến sắc, lập tức chạy đến.
“Nguyệt Nhi! Ta không sao!” Ngô Kiện khẽ lau vết máu, đứng lên xua tay nói.
Hắn trong lòng lại thở dài, hắn là xuất kỳ bất ý ra tay, ý nghĩ không chờ Dương Huân phản ứng lại đã tiễn Tiền Nham Thư về chầu trời, chỉ là không nghĩ đến, Dương Huân người này vẫn luôn luôn chú ý đến nhất cử nhất động của hắn, thành ra hắn đã thất bại.
Đạo Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn cường giả quả nhiên khủng bố, hắn thật sự không phải là đối thủ, cũng may là Dương Huân còn không có ý định giết hắn, nếu như không, hắn khó có thể thoát khỏi cái chết.
“Ngô Thống Lĩnh nha? Ngài là bây giờ muốn trả nợ, hay là muốn vào Sát Ma Đội? Vãn bối nghe nói, Sát Ma Đội vừa mới tử vong một nhóm, đang thiếu nhân thủ a!” Tiền Nham Thư không biết trên tay khi nào đã xuất hiện một chiếc quạt xếp, phe phẩy ra dáng tao nhã cười nói.
Bề ngoài là tao nhã như thế, nhưng mà trong lòng của hắn thầm run lợi hại, vừa rồi Ngô Kiện ra tay, hắn là cảm giác áp lực như muốn nghẹt thở ập đến, cùng với đó là hơi thở tử vong quanh quẩn, nếu như không có Dương Huân ra tay, hắn dám chắc mình là đã chết mất tiêu rồi.
Cái tên Ngô Kiện này nhất định là phải chết, hắn đã đắc tội với lại tên này lợi hại đến như vậy, một khi tên này qua được một kiếp, nhất định sẽ không có buông tha cho hắn.
Có một tên Thông Thần cường giả núp trong bóng tối như một con rắn độc, luôn chờ chực cơ hội đưa hắn vào chỗ chết, ngày tháng như vậy hắn thật sự rất là khó qua a.
Cho nên cho dù cái tên Ngô Kiện này không có đắc tội với hắn trước đó, hắn cũng phải tận mọi biện pháp dồn cái tên Ngô Kiện này vào cửa tử, tên này không có chết, trong lòng hắn rất là khó an a.
“Dương đại nhân! Tiền mà ta nợ của Trân Bảo Lâu, ta nhất định sẽ trả, nhưng mà không phải bây giờ! ” Không quan tâm đến cái tên Tiền Nham Thư kia nữa, Ngô Kiện hướng về Dương Huân khẽ ôm quyền nói.
Hắn biết có Dương Huân tại, hắn là không có khả năng làm gì được tên tiểu nhân Nham Hiểm Tiền Nham Thư, hắn cũng không cần làm việc phí công.
“Không phải bây giờ? Ngô Thống Lĩnh nha, vậy ngài muốn bao lâu mới trả, đừng nói với ta ngài muốn một ngàn năm, vạn năm sau mới trả nha!” Tiền Nham Thư như hình với bóng, hắn là sẽ không có bỏ qua cơ hội nào có thể châm chọc Ngô Kiện, nếu như không, thật làm nhục cái danh Tiếu Diện Hổ của hắn.
“Ngô Kiện! Ngươi là có ý gì? ” Dương Huân cũng là vẻ mặt không thích nói.
Trân Bảo Lâu làm việc, xưa nay chưa bao giờ cho người khác quá hạn bao giờ, đối với Ngô Kiện, lại càng là không thể.
“Dương đại nhân! Ngài hãy nhìn kỹ khế ước đi, ta là ngày mười tháng mười Kim Nguyên Lịch một trăm năm trước vay tiền, cũng phải đến hết ngày mười tháng mười Kim Nguyên Lịch năm nay mới đến hạn, bây giờ mới là ngày mùng mười tháng chín, có nghĩa là ta còn một tháng nữa mới phải trả nợ! “Ngô Kiện đem khế ước Ngọc Giản trả lại cho Dương Huân, dùng giọng khinh thường nói.
“Cái này? ” Dương Huân cầm lại khế ước Ngọc Giản trên tay, hắn cũng không cần xem lại, vì hắn biết Ngô Kiện là nói không sai.
Chỉ là giấy tờ tuy viết như vậy thế, nhưng mà theo quy tắc ngầm của Trân Bảo Lâu, tất cả Tu Luyện Giả vay nợ của Trân Bảo Lâu đều phải trả trước một tháng, nếu như không sẽ bị liệt vào sổ đen.
Ngàn vạn năm qua bọn họ cũng là theo quy định này vận hành, tất cả Tu Luyện Giả vì không muốn bị liệt vào sổ đen đều sẽ đến Trân Bảo Lâu trả trước một tháng, chưa từng có một ai vi phạm.
Cho nên đối với cái này hắn cũng không có để ý cho lắm, bây giờ Ngô Kiện đưa ra, làm cho hắn có chút khó xử.
“Dương đại nhân! Thiếu nợ trả tiền là không sai, nhưng mà nếu như chưa đến thời hạn, ngài cũng không thể tự ý cưỡng chế, nếu như không, đưa lên Thành Chủ Phủ bên kia, Trân Bảo Lâu cũng rất là khó ăn nói a!”Ngô Kiện dùng giọng đầy mai mỉa nói.
Quy định ngầm của Trân Bảo Lâu hắn đương nhiên là biết, chỉ có điều hắn đã đối với Trân Bảo Lâu vô cùng căm ghét, cần gì sợ bọn họ đem hắn liệt vào sổ đen hay không.
Ngược lại mà nói, nếu như có cơ hội cũng như thực lực, hắn cũng rất là muốn liệt Trân Bảo Lâu vào sổ đen, chỉ là hắn chỉ mơ mộng cho vui một chút mà thôi, nghĩ đến cái chỗ dựa phía sau của Trân Bảo Lâu, hắn liền là lập tức dập tắt cái ý nghĩ không có thực tế mấy của mình.
“Ngô Thống Lĩnh! Ngài nói không sai, ngài đúng là còn một tháng thời gian nữa, hi vọng một tháng sau ngài sẽ kiếm đủ một vạn một ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch trả nợ, nếu như không….Hắc hắc hắc..! ”
Tiền Nham Thư cũng nhận lấy Ngọc Giản xem xét, hắn biết là Ngô Kiện cũng nói không sai, Ngô Kiện thật đúng là còn một tháng thời gian nữa mới đúng hạn, có đem lên Thành Chủ Phủ cũng không có giải quyết được gì.
Lần này bọn hắn suy nghĩ không cẩn thận, làm cho Ngô Kiện tránh được một kiếp, nhưng mà cũng không có sao, hắn cũng không tin, trong vòng một tháng Ngô Kiện có thể kiếm được số tiền lớn đến như vậy, cho hắn thời gian một tháng viết di chúc cũng không việc gì.
“Chúng ta đi thôi!” Tiền Nham Thư phất tay một cái rời đi.
Hắn biết có ở lại đây cũng không làm được cái gì, chỉ là trước khi đi, ánh mắt của hắn nhìn về Ngô Nguyệt bên cạnh Ngô Kiện đầy vẻ dâm tà, làm cho Ngô Nguyệt không rét mà run.
“Ngô Kiện! Một tháng sau, hi vọng ngươi sẽ có đủ tiền trả, còn nữa, ngươi cũng đừng nghĩ chuyện chạy trốn, ngươi cũng biết Trân Bảo Lâu hành sự, đối với lại những người trốn nợ chúng ta sẽ xử lý như thế nào!” Dương Huân cũng tiếp theo sau Tiền Nham Thư rời khỏi, trước khi đi, hắn cũng để lại một câu đầy uy hiếp.
Người khác không có biết được Trân Bảo Lâu bọn họ trừng trị những người nợ tiền của Trân Bảo Lâu bọn họ sau đó chạy trốn sẽ là như thế nào, nhưng mà không có bao gồm cái tên Ngô Kiện này, năm xưa khi ghi nợ, hắn là đã từng dẫn Ngô Kiện tham quan một vòng Trân Bảo Lâu Ngục Giam, sau khi đã chứng kiến những cái hình phạt kia, thiết nghĩ Ngô Kiện cũng là không có cái lá gan chạy trốn đâu.