Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 87 [ Chương 431 đến 435 ]
❮ sautiếp ❯Chương 431: Phong lãng sầu lo
“Ân! Không sai, ta sao lại có thể quên đi vị Bệ Hạ kia được chứ! ” Ngô Kiện nghe vậy, nhìn về Diệp Tử Phàm án mắt đầy quang mang hi vọng.
Vị Bệ Hạ kia chỉ dùng một chiêu có thể diệt đi Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Lan Hán Khắc, thực lực rất có thể nằm tại Đạo Thể Hóa Thần cường giả, một vị Đạo Thể Hóa Thần cảnh cường giả, làm gỏi vài tên bình thường Ma Tôn là không khó.
Còn vì tại sao vị Bệ Hạ này lại không ra tay cứu giúp những vị đồng bạn của bọn họ, hắn xem chuyện này là đương nhiên, vị Bệ Hạ kia không phải là cha mẹ của bọn họ, đưa cho bọn họ Đan Dược khôi phục lại Động Thiên Không Gian, đã là thiên đại nhân tình, bọn họ nào dám hi vọng xa vời.
“Không phải là ba tên Ma Tôn, mà là mười ba tên Ma Tôn! “Diệp Tử Phàm khẽ nhìn qua, đính chính lại lời nói của tên Ngô Kiện vừa rồi nói.
Ba tên Ma Tộc Ma Tôn đến trước, chẳng qua cả ba tên này tu vi cao hơn mười người kia rất nhiều, một tên Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả, hai tên Linh Thể Ma Tôn hậu kỳ đại thành, cho nên ba tên này mới có thể đến trước.
Còn lại mười tên đi sau, tất cả đều là Phàm Thể Ma Tôn, tên có tu vi cao nhất cũng chỉ là Phàm Thể Ma Tôn hậu kỳ viên mãn cảnh giới.
Mười ba vị Ma Tôn, cộng thêm vừa rồi cái tên Ma Tôn kia vừa mới chết, tổng cộng mười bốn tên, đây là lực lượng của một cái tòa Chí Tôn Thành Trì tại Linh Ma Đại Lục này hay sao?
“Nếu như có thể..! “Diệp Tử Phàm nhìn mười ba tên khổng lồ Ma Tôn trước mắt, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
Nếu như đem tất cả bọn họ cùng với một trăm vạn Ma Tộc cấp nuốt, Bá Thể của hắn có thể sẽ không tăng lên, nhưng mà Nguyên Thần sẽ đột phá hai mét hai đó là chuyện chắc chắn.
“Ầm! ”
“Nhân Tộc! Chính là ngươi đã sát Lan Hán Khắc của Lan Hán Bộ Tộc chúng ta? ” Lan Hán Thuật đứng cách Diệp Tử Phàm mười dặm có hơn, bước ra một bước, làm cho không gian ầm ầm sụp đổ, cất tiếng ồm ồm hỏi Diệp Tử Phàm.
Bọn họ ra ngoài lần này, cũng không phải là đến nơi đây, mục tiêu chính của bọn họ là đánh bất ngờ Vân Quang Thành, biến tòa Nhân Tộc thành trì kia quy về bọn họ quản lý.
Chỉ là đáng tiếc, nữa đường lại nhận được Lan Hán Khắc truyền âm cầu cứu, cho nên mới có thể thay đổi lộ trình, hướng đến nơi này.
“Ta có sát một tên Ma Tôn, còn tên của hắn gọi là gì, ta còn không biết! ” Diệp Tử Phàm rất là trung thực nói.
Hắn cũng nói là sự thật, cái tên Ma Tôn kia vừa gặp hắn đã ra tay, hắn còn chưa có biết tên kia tên họ thì nó đã chết, thành ra hắn cũng không biết tên Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả kia tên là gì.
“Cuồng vọng! Nhân Tộc hèn mọn! Dám sỉ nhục Ma Tộc chúng ta! ”
“Diệt tên đê hèn Nhân Tộc này, tế bái Lan Hán Khắc Trưởng Lão! ”
“Tộc Trưởng! Xin cho ta xuất chiến, lấy Nguyên Thần của tên Nhân Tộc này cho chó ăn!”
Mười mấy tên Ma Tôn nghe xong Diệp Tử Phàm nói đều là giận tím mặt, một đám hận không thể đem Diệp Tử Phàm cấp ăn tươi nuốt sống.
Lan Hán Khắc là ai, Linh Thể Ma Tôn Chí Cường, đừng nói là tại Tốn Ma Vực này, ngay cả Đông Châu cũng có không nhỏ danh khí, vậy mà cái tên Nhân Tộc hèn mọn trước mắt này lại dám nói không biết, đây không phải là sỉ nhục thực lực của Lan Hán Khắc, cũng như sỉ nhục toàn bộ Lan Hán Bộ Tộc của bọn họ hay sao?
Chỉ là một đám kêu gào vô cùng khí thế, thậm chí có người còn xin xuất chiến, thế nhưng thật sự muốn ra tay lại không có ai.
Tất cả mọi người tại đây, có thể tu luyện đến Ma Tôn cảnh giới, không có một tên nào là ngu ngốc, cái tên Nhân Tộc trước mắt này vừa mới diệt đi Lan Hán Khắc, lại không có một chút thương thế, chứng tỏ thực lực của hắn cũng là vô cùng cường đại, bọn họ đám người đa số đều là không phải đối thủ của Lan Hán Khắc, cũng không ai muốn đi lên mạo hiểm.
“Nhân Tộc hèn mọn! Ngươi sẽ vì lời nói ngông cuồng của mình mà trả một cái giá thật đắc!” Lan Hán Thuật phất tay, mười hai vị Ma Tôn cường giả còn lại, cộng thêm hắn, bày ra một cái hình tròn, đem Diệp Tử Phàm vây vào chính giữa.
Không sai, hắn là muốn dùng chiến thuật lấy nhiều thắng ít, với thực lực của hắn vẫn không thể nhìn ra cảnh giới tu vi của Diệp Tử Phàm, cho nên để cẩn thận một chút, vẫn là dùng nhiều người, như vậy sẽ an toàn một chút.
…
“Vô Kỵ, vị kia Bệ Hạ sẽ không có sao chứ? ” Đã rời đi những tôn đại thần kia mấy chục vạn dặm, Phong Lãng không có lòng tin bao nhiêu hỏi.
Ngoài Lý Ứng Thiên ra, Ngô Kiện cùng với lại Vương Nhân Siêu cũng là vểnh tai lên nghe ngóng.
Khi thấy tình hình không ổn, mấy người bọn họ là lập tức chạy nhanh khỏi tòa Lý Thành kia, đám Ma Tôn mới đến chỉ tập trung vào Diệp Tử Phàm, sẽ là không quan tâm đến bọn họ, quả nhiên, bọn họ tính toán không sai, những tôn Ma Tôn kia vừa đến, chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Tử Phàm, bọn họ có rời đi cũng không ai thèm để ý, trong mắt những cường giả kia, bọn họ chỉ là những con kiến nhỏ.
“Yên tâm đi! Những người kia không phải là đối thủ của Chủ Nhân! “Phong Vô Kỵ rất là tự tin nói.
Hắn chưa gặp qua Diệp Tử Phàm cùng với lại Hóa Thần cường giả giao thủ, không biết thực lực của vị Chủ Nhân này đến cùng là lợi hại như thế nào, nhưng mà chỉ một ngón dùng thân thể chống lại Hóa Thần Lôi Kiếp mà cứ như không thế kia, hắn tin tưởng vững chắc trong Hóa Thần cảnh không ai có thể làm được, cũng là không ai có thực lực như vị Chủ Nhân kia.
“Một đám gà đất chó sành mà thôi!” Lý Ứng Thiên cũng là khinh thường nói.
Hắn là tận mắt nhìn thấy Diệp Tử Phàm không tốn nhiều sức đã đem một vị khủng bố Ma Tôn cường giả cấp diệt, đến một tia hồn phách cũng không còn, cho nên đối với Diệp Tử Phàm thực lực, hắn là có niềm tin mù quáng.
“Vô Kỵ! Theo ta nghĩ chúng ta nên cách xa nơi này càng xa càng tốt hơn!”
Không có mấy lòng tin như Phong Vô Kỵ cùng Lý Ứng Thiên hai người, Phong Lãng là lo sợ nói.
Mười ba vị Ma Tôn, hơn nữa còn có Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả Lan Hán Thuật.
Lan Hán Thuật là ai, đây chính là Tốn Ma Vực được liệt vào vào tốp ba vị cao thủ đứng đầu, tương truyền, Lan Hán Thuật trước đây bị hơn hai mươi vị Yêu Tôn cường giả vây quanh, trong số đó quá mười người là Linh Thể Yêu Tôn Chí Cường Giả, vậy mà Lan Hán Thuật chỉ xuất ra một chiêu, hai mươi mấy vị Yêu Tôn cường giả kia đã chết thẳng cẳng.
Truyền thuyết về Lan Hán Thuật, mặc dù hắn mới đến Vân Quang Thành chưa lâu, nhưng mà uy danh của hắn vẫn là như sấm bên tai.
Hắn không phải là không tin Diệp Tử Phàm thực lực, mà là Lan Hán Thuật thực lực quá khủng bố một chút.
“Hừ! Muốn đi các ngươi có thể đi một mình, chúng ta không tiễn!” Lý Ứng Thiên hừ lạnh một tiếng nói.
Nhìn thấy đám người tham sống sợ chết này, hắn là cực kì không thích, hơn nữa còn dám nghi ngờ chủ nhân của hắn thực lực, hắn lại càng thêm ghét, nếu như không phải Phong Lãng người này là đại ca của Phong Vô Kỵ, hắn đã ra tay dạy cho đám người này một bài học từ lâu.
“Hai vị bớt giận! Phong huynh cũng chỉ là lo lắng cho vị Bệ Hạ kia một chút mà thôi!” Thấy không khí xung quanh có vẻ căng thẳng, Ngô Kiện liền đứng ra giảng hòa nói.
Chương 432: Thần thông kinh thế
Hắn trong lòng tuy cũng là có gấp, nhưng mà hắn biết vào hoàn cảnh hiện tại, chỉ có thể trông cậy vào vị Nhân Tộc Chí Tôn kia, nếu như bọn họ ra đi một mình, chỉ cần gặp phải Ma Tôn cường giả, người ta chỉ cần thổi một hơi, bọn họ cũng đã tan thành tro bụi.
…Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
“Nha! Các vị là muốn lấy nhiều khi ít sao?” Diệp Tử Phàm như cười như không nhìn vào cái tên cầm đầu Lan Hán Thuật kia nói.
“Nhân Tộc hèn mọn! Không phải chúng ta lấy nhiều khi ít, mà là vì chúng ta sợ ngươi chạy trốn mà thôi! ” Lan Hán Địch thấy Lan Hán Thuật có chút do dự, liền đứng ra nói.
Ỷ nhiều khi ít thì thế nào, Ma Tộc chúng ta luôn luôn phụng thờ tôn chỉ chính là đạt đến mục đích bất chấp thủ đoạn, chỉ cần có thể dành được thắng lợi cuối cùng, một chút thủ đoạn, có đáng là gì.
“Là như vậy sao?” Diệp Tử Phàm có chút không tin, hỏi lại.
Sợ hắn chạy thoát, lúc vừa mới đến đám người này đã đem một cái Tù Lung Trận Bàn giam cầm không gian, còn nói là sợ hắn chạy mất, nói ra thật sự là không ngượng miệng.
“Chính là như vậy? ” Lan Hán Thuật rất là chắc chắn gật đầu.
Những năm vừa qua, hắn giao thủ với không ít Nhân Tộc cường giả, cho nên cũng dần nhiễm đi cái tính thượng võ của bọn họ.
Đối đầu với cường địch, hắn luôn luôn quang minh chính đại đánh bại đối phương, sau đó mới sát, chỉ là những đối thủ kia hắn là có lòng tin có thể chiến thắng, nhưng mà còn tên Nhân Tộc trước mắt này, hắn lại không có nắm chắc cho lắm.
Lan Hán Địch ý nghĩ rất đúng, Ma Tộc bọn họ chỉ nên xem trọng kết quả cuối cùng, một chút thanh danh không để làm gì, không có cũng chẳng sao, đây mới là Ma Tộc bản sắc.
Hơn nữa chỉ cần đem tên Nhân Tộc này diệt sát đi, còn ai biết Lan Hán Thành bọn họ chính là dùng nhiều người thủ thắng đâu chứ.
“Xoẹt! Xoẹt!… ”
“Tốt! Như vậy ta cũng không khách khí với các ngươi! “Diệp Tử Phàm gật đầu, sau đó hắn vung tay lên, chỉ trong tích tắc, trước mắt của hắn đã xuất hiện bốn mươi hai tên Yêu Tôn cường giả.
“Bái kiến chủ nhân! ” Đám Yêu Tôn này vừa xuất hiện, đã cúi đầu thi lễ với Diệp Tử Phàm, chờ hắn sai phái.
“Trừ tên cầm đầu kia ra, các ngươi đem mười hai tên Ma Tôn còn lại thu thập cả đi, nhớ, ta chỉ cần bọn họ còn một hơi là được! ” Diệp Tử Phàm đưa tay chỉ về Lan Hán Thuật sau, nói với lại Hổ Huyền Thiên đám người.
“Tuân lệnh chủ nhân! ” Hổ Huyền Thiên đám người lập tức tản ra, đem mười hai tên Ma Tôn cường giả kia vây lại, riêng Hổ Huyền Thiên cùng Hỏa Thiên Tà hai người, nhắm trúng mục tiêu hai tên Linh Thể Ma Tôn hậu kỳ của Lan Hán Bộ Tộc.
Đám người Hổ Huyền Thiên vừa xuất hiện, đã biết tình hình xung quanh, nói thật, với thực lực của vị Chủ Nhân kia, thu thập đám người này chỉ là một giây sự tình, gọi bọn họ ra cũng chỉ là thư giãn một chút gân cốt mà thôi.
Cũng may, vị Chủ Nhân này chơi đùa cũng là có chừng mực, không bắt bọn họ đi đối phó với lại cái tên cầm đầu kia, nếu như không, bọn họ chưa kịp chơi đã ngỏm rồi.
“Cái này… Cái này! Tất cả đều là Yêu Tôn cường giả? ”
“Suốt bốn mươi hai vị! Tên Nhân Tộc này như thế nào có thể thu phục được nhiều Yêu Tôn như vậy kia chứ?”
“Chúng ta còn có phần thắng hay sao?”
Một đám Ma Tôn cường giả, nhìn thấy xung quanh mình mỗi người xuất hiện bốn tên Yêu Tôn, đều là không cấm run rẩy.
Vừa rồi bọn họ còn nhao nhao nghĩ bên mình người nhiều, diệt một tên Nhân Tộc là không có mấy khó khăn, chỉ trong giây lát, mọi chuyện đều đảo ngược, bọn họ lại là bên thiểu số.
Lấy một chọi bốn, dù là chưa chính thức ra tay, bọn họ cũng biết mình không có khả năng có phần thắng.
“Vị này Nhân Tộc Chí Tôn! Tại đây có chỗ nào hiểu lầm hay không? ” Thấy tình cảnh đối với Lan Hán Bộ Tộc bọn họ vô cùng bất lợi, Lan Hán Thuật liền hơi thu lại khí thế, mỉm cười thân thiện đối với Diệp Tử Phàm nói.
Không có cách, nếu như chỉ vài tên Yêu Tôn kia, hắn là không để vào mắt, nhưng mà sau lưng bọn chúng còn một tên Nhân Tộc thực lực sâu không thấy đáy kia, hắn lại không có nắm chắc được phần thắng.
Đám Yêu Tôn trước giờ luôn luôn là kiệt ngạo bất tuân, rất ít thấy một tên Yêu Tôn nào thần phục cho kẻ khác, hiện tại không chỉ có một, mà những bốn mươi hai vị Yêu Tôn cường giả đều xem tên Nhân Tộc kia là chủ, chỉ đâu đánh đó, cái này làm cho hắn hết sức là kiên kỵ, cho nên, trận chiến này nếu như có thể miễn, vậy là tốt nhất, còn về thù của Lan Hán Khắc, xem như là hắn xui xẻo.
“Ta chưa bao giờ nghĩ đây là hiểu lầm cả!” Diệp Tử Phàm rất là trêu tức nhìn hắn nói.
Hiểu lầm sao, cái này đương nhiên là không, hắn là muốn đem tất cả bọn chúng một mẻ bắt hết, làm gì có hiểu lầm tại đây.
“Ầm ầm!!! ”
“Âm Quỷ Trảo Chi Thuật! Sát! ”
“Nếu như không có hiểu lầm, vậy thì chết đi!”
Lan Hán Thuật cũng biết không thể nào cùng Diệp Tử Phàm giảng thêm giao tình, lập tức dẫn đầu ra tay.
Âm Quỷ Trảo Chi Thuật, Lan Hán Bộ Tộc bọn họ một bột Tam Giai thần thông, tăng thêm Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả của hắn, có thể phát huy ra được ba ngàn sáu trăm vạn ức long lực lượng, hủy thiên diệt địa, đánh tan vài tòa Ngũ Giai Đại Lục cũng không phải nói chơi.
Nhờ môn thần thông này, mấy trăm vạn năm trước hắn diệt sát cùng một lúc hai mươi mấy tên Yêu Tôn cùng một lúc, cũng nhờ vào chiêu này, hắn tại Tốn Ma Vực liệt thân vào đệ tam danh cường giả, chỉ là sử dụng môn thần thông này, Ma Nguyên Lực trong Ma thể sẽ tiêu hao quá nửa, trong vòng một canh giờ cũng chỉ có thể xài được ba lần, qua ba lần, hắn là sẽ mặc cho người ta ra sức chém giết.
Ba lần, như vậy cũng là quá đủ rồi, từ khi tu thành môn thần thông này đến nay, chỉ có hai người làm cho hắn phải sử dụng đến tất cả ba chiêu mà không làm gì được, đây cũng là hai người xếp trên hắn tại Tốn Ma Vực kia.
Hai người kia tuy là ép hắn phải sử dụng ba lần Âm Quỷ Trảo Chi Thuật, nhưng mà cũng không có nghĩa là bọn họ mạnh hơn hắn bao nhiêu, chẳng qua hai người kia có thủ đoạn Phòng Ngự quá mức kinh khủng một chút mà thôi, ngoài ra thực lực cùng hắn không xê xích gì nhiều.
“Ầm ầm!!!”
“Đoạn Không Kiếm! Đi!!!”
Diệp Tử Phàm dùng Nguyên Lực hóa Kiếm Mang, một đạo ngang trời Kiếm Khí vắt ngang thương khung, cùng với lại Âm Quỷ Trảo khổng lồ kia đối chọi.
Đoạn Không Kiếm, chiêu này hắn là vì tham ngộ kinh nghiệm sử dụng Nguyên Lực của nhiều tu luyện giả bị hắn thôn phệ, từ trong ký ức của bọn họ rút ra.
Thật ra một khi đạt đến Pháp Thần cảnh, Tu Luyện Giả cùng nhau giao đấu, cũng là không có sử dụng qua nhiều chiêu thức Pháp Kỹ gì nhiều, mà chủ yếu dựa vào Nguyên Lực cường đại bên trong cơ thể, ai Nguyên Lực hùng hậu, người đó sẽ chiếm thượng phong, còn chiêu thức này nọ, chỉ tô vẽ thêm cho đẹp.
Có rất ít người sẽ dùng đa dạng chiêu thức đi đối phó với địch thủ, như vậy không cần thiết, trừ khi là một môn thần thông, có thể tăng phúc thực lực của chính mình lên, như vậy tu luyện giả mới thay nhau truy tìm.
Nghe Đại Hắc nói, Thần Thông được chia làm hai loại truyền thừa.
Loại thứ nhất chính là thông qua Huyết Mạch truyền thừa, như Hổ Huyền Thiên Thiên Khiếu Âm Chi Thuật kia là một dạng.
Còn lại một loại Thần Thông chính là do Thánh Nhân cường giả thông qua vô tận năm tháng tham ngộ mà ra.
Loại này Thần Thông chia làm từ Nhị Giai đến Thập Giai, so với Huyết Mạch truyền thừa Thần Thông kia thì khủng bố hơn nhiều.
Tương truyền nếu như một vị Thánh Thể Chí Tôn cường giả nắm trong tay một môn Thập Giai Thần Thông, như vậy thực lực của hắn sẽ được tăng phúc lên gấp mười lần, có thể vượt cấp khiêu chiến một vị Ngụy Thánh sơ kỳ cường giả là không có vấn đề gì.
Chỉ là đừng nói là Thập Giai Thần Thông, thứ đó chỉ xuất hiện tại Thánh Vực mà thôi, tại cái Hạ Giới Tinh Vực này, Lục Giai Thần Thông cũng không biết có tồn tại hay không, cho dù có đi chăng nữa, như vậy số lượng vẫn là cực ít.
Hạ Giới Tinh Vực này rất ít người có được một môn thần thông, như là Đại Hắc bên trong kia là một ngoại lệ, hắn là biết rất nhiều loại Thần Thông, kia chính là tiền nhiệm chủ nhân Độc Cô Bá Thần để lại, nếu như những thứ kia được lan truyền ra bên ngoài, đừng nói là Hạ Giới Tinh Vực này, cho dù là tại Thánh Vực cũng sẽ tạo nên một tràng tinh phong huyết vũ, hắn nếu như muốn học, Đại Hắc nhất định sẽ đưa cho hắn vài bộ.
Nhưng mà hắn lại không mấy hứng thú, Hỗn Độn Bá Thần Quyết của hắn chính là một loại Thần Thông tăng phúc kinh khủng nhất trên Thiên Địa này rồi.
Chương 433: San bằng lan hán thành
Hắn cũng là không có điên đến nỗi chỉ vì vài lần tăng phúc, lại bỏ đi Hỗn Độn Bá Thần Quyết mà đi tu luyện mấy bộ Thần Thông nhảm nhí kia.
Thay vì như vậy, vẫn là nên tận hết mọi khả năng thu gom tài nguyên tăng lên Động Thiên Không Gian cùng với lại đột phá đệ Lục Trọng, kia mới là chính đạo.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
Kiếm Mang cùng Quỷ Trảo va chạm, kéo theo một trận không gian sụp đổ, khủng bố lổ đen xuất hiện khắp nơi, bất kỳ một vị Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả nào đi vào phạm vi ngàn dặm nhất định sẽ bị hư không hắc động cắn xé đến tro cốt không còn.
Đám kia Ma Tôn cùng Yêu Tôn cũng là biết thời thế, giao thủ cũng là cách hai người kia ra mấy chục vạn dặm, chính là vì để tránh tai ương.
Bây giờ nhìn lại, quyết định của bọn họ là vô cùng chính xác, nếu như không sớm chạy nhanh, bây giờ bọn họ đã bị lực lượng cường đại kia lan đến, chết từ lâu rồi.
“Phốc! Sao có thể? ”
Lan Hán Thuật phun ra một ngụm máu tươi, không thể tin nổi mình lại bị đánh bay ra xa.
Hắn sử dụng chính là Âm Quỷ Trảo Chi Thuật chính là Tam Giai thần thông a, có thể tăng phúc thực lực bản thân lên ba lần, cộng với Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả thực lực, như thế nào hắn có thể thua.
“Ầm ầm!!! ”
“Âm Quỷ Trảo Chi Thuật! Cho ta diệt!”
Lan Hán Thuật vẫn không thể tin mình bại trận, lập tức xuất ra Âm Quỷ Trảo Chi Thuật thần thông lần thứ hai, hắn là dồn hết toàn bộ lực lượng vào cự Trảo lần này.
“Ầm ầm!!! ”
“Cũng vậy, cùng ngươi chơi đùa một chút! ”
Diệp Tử Phàm vẫn không đổi, hắn ra tay không khác gì lần trước, vẫn là một cự đại kiếm mang, đánh vào hình Quỷ Trảo khổng lồ kia.
Hắn cũng chỉ sử dụng ba ngàn vạn ức long lực lượng tả hữu, hắn cũng muốn xem cái tên Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường này thực lực giới hạn là đến nơi nào.
“Ầm ầm!!! ”
“Không được! Phải nghĩ cách rời khỏi đây mà thôi!” Lan Hán Thuật trong lòng âm thầm nghĩ.
Mặc dù một kích vừa rồi mặc dù là hắn chiếm thế thượng phong, nhưng mà hắn biết trên thực tế mình đã thua, vì cái tên Nhân Tộc này không có dùng toàn lực, cái này là hắn có thể cảm nhận được.
Bằng chứng chính là mặc dù bị hắn đánh lui, nhưng mà nhìn thần sắc của tên Nhân Tộc kia, không hề có một chút nào gọi là bị hắn đánh tan nát cả.
Nhưng mà còn hắn thì lại khác, Ma Nguyên Lực đã suy kiệt, cố gắng sử dụng thêm một lần nữa thì hắn biết mình cũng không làm gì được cái tên Nhân Tộc, ngược lại hắn sẽ bị chết trước.
“Ầm ầm!!! ”
“Ân! Nếu như ngươi không còn chiêu thức gì mới, vậy thì chịu chết đi!”Diệp Tử Phàm cười lạnh nói.
Cái tên Ma Tôn này, một bên cùng hắn giao thủ, một bên lại âm thầm thu hồi Phù Trận, như cái cách mà Hổ Huyền Thiên khi xưa đã làm, hắn làm sao có thể để cho tên này thực hiện được mục đích của mình.
“Ầm ầm!!! Rầm!! Không!!! ”
Lần này, Diệp Tử Phàm là đã động thật sự, lực lượng kia có đến năm ngàn vạn ức long, Lan Hán Khắc nhìn đến, kia là tuyệt vọng gầm rú, với lực lượng kia, hắn là không thể làm nên chuyện gì.
“Xong một tên! Vẫn còn lại mười hai tên kia!” Đem đã như chó chết Lan Hán Khắc đưa vào Luyện Thần Đỉnh không gian, Diệp Tử Phàm đem lực chú ý đặt tại mười hai tên Ma Tôn còn lại.
Đám người kia mặc dù bị rơi xuống hạ phong, nhưng mà Hổ Huyền Thiên bọn người muốn thu thập chúng nó, cũng không phải là thời gian ngắn, xem ra hắn phải phí lực một lần nữa rồi.
“Xong! Tộc Trưởng đã bị trấn áp! Chúng ta thật sự xong rồi! ”
“Tên Nhân Tộc kia là ai, tại sao lại có thực lực khủng bố như vậy?”
“Thánh Thể Hóa Thần cường giả, tên kia là Thánh Thể Hóa Thần cường giả! ”
“Hoặc giả tên kia là Đạo Thể Hóa Thần có tu luyện một môn Tứ Giai Thần Thông? ”
Một đám Ma Tôn cường giả, thấy Tộc Trưởng của mình bị tên Nhân Tộc kia trấn áp, tất cả trong lòng đều dâng lên một gia tuyệt vọng thần sắc.
Bọn họ vẫn luôn xem Lan Hán Thuật là cường giả bất khả chiến bại, nhưng mà bây giờ lại bị tên Nhân Tộc hèn mọn kia đánh cho không hề có lực phản kháng, bây giờ bọn họ biết làm sao bây giờ?
“Ầm ầm!!! Phốc! Phốc..? ”
Trong một lúc phân tâm, còn chưa đợi Diệp Tử Phàm ra tay, quá nửa Ma Tôn cường giả đã bị những tôn Yêu Tôn cường giả đánh trúng, cả người bay thật là xa, không rõ sống chết.
“Muốn chúng ta chết! Vậy các ngươi cùng nhau chôn cùng đi!”Lan Hán Địch nhìn qua Lan Hán Tịch một cái, trong ánh mắt toàn là quyết tuyệt thần sắc.
Cả hai người bọn họ còn trụ đến bây giờ, là vì hai người bọn họ đều là Linh Thể Ma Tôn hậu kỳ cường giả.
Nhưng mà ngay cả Tộc Trưởng bọn họ còn bại, bọn họ nào còn có hi vọng gì có thể nói, trước sau gì cũng chết, như thế sao không cùng đám người này chôn cùng.
Hai người bọn họ cũng là có ý định phá không rời đi, chỉ là ngặt một nỗi không gian nơi đâu đã bị Tộc Trưởng của bọn họ dùng Lục Giai Cao Cấp Tù Lung Phù Trận phong cấm, ban đầu bọn họ ý định là dùng nó để không cho tên Nhân Tộc kia chạy trốn, không nghĩ đến cuối cùng lại vác đá nện chân mình, bây giờ bọn họ có muốn đi cũng là không đi được
“A! A! Rầm! Rầm!”
Chỉ là không chờ bọn họ tự bạo Ma Thể, cả hai từ trên thương khung liền kêu thảm một tiếng, sau đó liền rơi xuống đất, dường như vẫn còn một tia hơi thở.
“Rầm! Rầm!… ”
“Muốn tự bạo sao? Như thế nào có thể! ” Đem tất cả mười hai tên Ma Tôn còn lại thu vào Luyện Thần Đỉnh không gian, Diệp Tử Phàm rất là khinh thường nói.
Hắn vừa rồi là sử dụng Nguyên Thần công kích chi thuật, chỉ là hắn học khôn ngoan hơn những lần trước, chỉ sử dụng trăm vạn long lực lượng công kích vào Lôi Ngục Thần Kiếm, cho nên hai tên kia chỉ là Ma Hồn bị thương, còn chưa đến mức hồn phi phách tán như là Hạ Kiến Quốc tên kia.
“Chủ nhân thần thông! Thiên hạ vô địch! ”
“Chủ nhân thần thông! Thiên hạ vô địch! ”
Yêu Tôn cường giả nhóm, sau một lúc kinh ngạc, lập tức từng lời tung hô Diệp Tử Phàm lên tận mây xanh lời nói vang lên.
Nhất là Hổ Huyền Thiên cùng Hỏa Thiên Tà, hai người bọn họ sau khi thấy hai cái tên Ma Tôn kia nghịch chuyển Ma Nguyên Lực, trong lòng là lo lắng không thôi, nếu như không phải Diệp Tử Phàm ra tay, hai người bọn họ cho dù không chết cũng mất nửa cái mạng, Linh Thể Ma Tôn hậu kỳ cường giả tự bạo, uy lực kinh khủng không phải là người khác có thể tưởng tượng nỗi.
Cho nên hai người vỗ mông ngựa cũng là lớn nhất, cũng là thật lòng nhất.
“Xoẹt! ”
“Không cần nhiều lời! Hổ Huyền Thiên ở lại, Hỏa Thiên Tà làm thống lĩnh, dẫn theo tên này đi đến cái gọi là Lan Hán Thành, đem tất cả Ma Tướng trở lên cấp cường giả đưa về Vân Quang Thành, nếu như không hoàn thành nhiệm vụ, ta là không tha cho các ngươi! “Diệp Tử Phàm là không ăn bọn người này một bộ.
Từ bên trong Luyện Thần Đỉnh lấy ra một tên Ma Hoàng cường giả, thu lại Tù Lung Phù Trận phong cấm không gian, sau đó quăng tên này cho Hỏa Thiên Tà ra lệnh nói.
Thiên hạ vô địch, mấy tên này nghĩ cũng quá đẹp một chút, hắn hiện tại tổng hợp thực lực chỉ sánh ngang với một tên mới vào Ngụy Thánh cảnh giới cường giả, ngay cả Ngụy Thánh sơ kỳ hắn còn đánh không lại, nói gì đến cái gọi là thiên hạ vô địch.
“Tuân lệnh chủ nhân! ” Cầm tên Ma Hoàng này trong tay, Hỏa Thiên Tà cung kính nói.
Diệp Tử Phàm đưa tên Ma Hoàng này cho hắn, không ngoài mục đích là để cho hắn Sưu Hồn để biết được càng rõ ràng hơn tình cảnh của Lan Hán Thành, từ đó tấn công càng thêm thuận lợi.
Lan Hán Thành lần này đưa đến nơi đây mười bốn vị Ma Tôn cường giả, trong đó còn có một vị Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả, còn lại trấn thủ trong thành lực lượng cũng không đáng là bao, đưa tên này ra là muốn biết càng rõ ràng hơn tình huống.
Theo như hắn nghĩ, cao lắm cũng chỉ vài vị Ma Tôn cường giả là cùng, với thực lực của bọn hắn, nếu như còn không thể đem tòa Chí Tôn Thành Trì này cho đánh hạ, quả thật nên đáng trừng phạt.
Chương 434: Ôn Địch Thiên Phú
“Còn tòa này Không Gian Trùng Động, nên xử lý thế nào mới được đây?” Diệp Tử Phàm chờ cho đám người Hỏa Thiên Tà rời đi, hắn quay sang nhìn lại tòa này Không Gian Trùng Động đưa hắn đến Linh Ma Đại Lục này một cách đầy trầm tư.
Khách quan mà nói, tòa này Không Gian Trùng Động chỉ có thể là Thông Thần cảnh cường giả mới có thể thông qua, Hóa Thần, Yêu Tôn hay Ma Tôn ai có gan đi vào, ai chết.
Chỉ là không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn, không may có một tên Ma Tôn ấm đầu chui vào bên trong, cái tên Ma Tôn này chết không nói, Không Gian Trùng Động cũng theo đó sụp đổ, hắn lại phải ở Ma Tộc Đại Lục này cho đến già, hoặc phải đột phá Thánh Vương cảnh.
Ở lại tòa Linh Ma Đại Lục này cho đến chết là không có khả năng, còn đột phá Thánh Vương thì lại không biết ngày tháng năm nào, hắn thật không muốn chờ đợi tại đây thời gian quá lâu, vì vậy cái tòa này Không Gian Trùng Động, nhất thiết phải giữ lại.
“Chủ nhân! Có một người rất có thể giúp ngài giải quyết vấn đề này! ” Từ bên trong Luyện Thần Đỉnh, Đại Hắc cũng biết được Diệp Tử Phàm lo lắng, cho nên nói.
“Đại Hắc, hắn là ai?” Diệp Tử Phàm hơi nghi hoặc hỏi.
Nếu như không có cách gì hay, hắn là muốn để Hổ Huyền Thiên ở lại, trấn thủ nơi này, một vị Linh Thể Yêu Tôn Chí Cường Giả, hắn nghĩ bảo vệ cho một cái cấp năm Không Gian Trùng Động là không có vấn đề gì, nếu như không, hắn đã để con Hổ này cùng đi với lại Hỏa Thiên Tà, giữ hắn lại bên cạnh để làm gì.
Vì muốn cho tất cả người tại Linh Ma Đại Lục không biết đến tòa Không Gian Trùng Động này, hắn đã phái Hỏa Thiên Tà đem Lan Hán Thành Ma Tộc cấp nhổ, ngoài việc xem bọn chúng là tài nguyên tu luyện, xa hơn chính là hắn muốn không ai biết được tại đây có một tòa Không Gian Trùng Động.
Còn một nơi biết được nơi này có Không Gian Trùng Động, đó là Chí Tôn Thành Trì Vân Quang Thành, nơi đó là Nhân Tộc quản lý, chỉ là không ít người bên trong Vân Quang Thành biết được tòa này Không Gian Trùng Động tồn tại, hắn cũng sẽ đến nơi đó xem phản ứng của bọn họ thế nào, nếu như Vân Quang Thành người có ý định với tòa Không Gian Trùng Động này, hắn là không ngại đem luôn tòa này Nhân Tộc thành trì cấp diệt.
Người không vì mình, trời tru đất diệt, đây không phải chỉ Ma Tộc, Yêu Tộc tu luyện giả có suy nghĩ đó, mà ngay cả Nhân Tộc cũng chỉ vậy thôi, nhất là những tôn cường giả cao cấp kia, đối với cái đạo lý này làm càng triệt để, hắn xưa nay không hề tự nhận mình là quân tử, cho nên chỉ cần ai cản đường hắn, hắn là gặp thần sát thần, gặp phật diệt phật, bất kỳ đối phương là Nhân, Yêu, hay Ma.
“Chủ nhân! Người mà ta muốn nói đến chính là Ôn Địch! ” Đại Hắc trả lời.
“Ân! Là cái tên kiêu ngạo kia sao?” Diệp Tử Phàm không cấm nói thầm.
Sau khi quăng tên kia cùng một đám đệ tử của hắn đi vào Luyện Thần Đỉnh, hắn đã căn dặn Đại Hắc là phải “chiếu cố” cái tên kiêu ngạo kia nhiều hơn.
Qua đi nữa ngày, chắc tên kia cũng đã được hưởng thụ đầy đủ, lần sau gặp lại tên kia cũng không có thái độ cao ngạo như trước, thế nhưng Ôn Địch chỉ là Ngũ Tinh Phù Văn đại sư, hắn thì là có cách gì kia chứ?
“Chủ nhân! Ngài có điều không biết, Ôn Địch này tuy chỉ là Ngũ Tinh Phù Văn đại sư, thế nhưng mà hắn đối với Phù Văn chi đạo lại có thiên phú cực cao, tên này bỏ ra thời gian hai ngàn năm để đột phá Thông Thần cảnh, nhưng mà hắn chỉ dùng hai trăm năm thời gian nghiên cứu đã đạt đến trình độ Ngũ Tinh Phù Văn đại sư, thiên phú này của hắn thật sự rất khủng bố, nếu như không phải vì không có được truyền thừa về Lục Tinh Phù Văn, nói không chừng bây giờ hắn đã đột phá Lục Tinh Phù Văn sư!”Đại Hắc cảm khái, nói ra một tràng dài.
Hai trăm năm thời gian, từ một tên thái điểu, không hiểu biết gì về Phù Văn, đã thông hiểu đến Ngũ Giai Phù Văn chi đạo, thiên phú như vậy, đừng nói là tại Hạ Giới Tinh Vực này, cho dù tại Thánh Vực cũng là hiếm như lá mùa thu, hắn tin tưởng chỉ cần những Thánh Cung kia biết được thiên phú của Ôn Địch, bọn họ cũng sẽ trực tiếp phá vỡ hư không đem Ôn Địch trở về Thánh Cung bồi dưỡng.
“Ngươi là muốn đào tạo hắn thành một vị cường đại Phù Văn Sư hay sao!” Diệp Tử Phàm hỏi.
Phù Văn chi thuật, tại Thiên Hoang Đại Lục hắn cũng dành ra ít hôm để tìm hiểu qua, khi đó hắn đã đột phá được đến Nhị Giai Phù Văn sư cấp độ.
Chỉ dùng vài ngày thời gian có thể đột phá đến Nhị Tinh Phù Văn sư, nếu như truyền ra ngoài tất cả người trong thiên hạ sẽ khen một tiếng yêu nghiệt.
Nhưng mà hắn biết không phải là như vậy, hắn đạt đến cảnh giới kia chỉ là vì Nguyên Thần của hắn khi ấy quá mức khủng bố mà thôi, cho dù là như vậy, lên cấp ba Phù Văn Sư, hắn lại thấy vô cùng rối loạn, cho nên hắn là không có quyết định nghiên cứu thêm về cái Phù Văn chi đạo này.
“Chủ nhân! Không sai, ta là có ý định đó, chỉ là phải trưng cầu ý kiến của chủ nhân ngài một chút! “Ý đồ bị vạch trần, Đại Hắc cũng không có đỏ mặt, mà rất nghĩa chính ngôn từ xin ý kiến của Diệp Tử Phàm.
Luyện Thần Đỉnh tất cả đều là của Diệp Tử Phàm, nếu như không có sự đồng ý của hắn, hắn cũng không thể truyền thụ cho người khác những gì mà hắn biết được.
Nhưng mà hắn tin, Diệp Tử Phàm cũng sẽ đồng ý, có một vị cường đại Phù Văn Sư bên cạnh, làm chuyện gì cũng sẽ thuận tiện hơn.
“Nếu như hắn đã có thiên phú, vậy xem như phúc phận của hắn đi!” Diệp Tử Phàm cũng không có ý kiến gì.
Như Đại Hắc nói, hắn cũng cần có một vị Phù Văn đại sư tại bên cạnh, đôi khi muốn làm chuyện gì liên quan đến Phù Đạo cũng dễ dàng hơn không ít.
“Xoẹt! ”
“Ôn Địch.. Bái kiến chủ nhân! ” Không bao lâu thời gian sau, Ôn Địch liền xuất hiện trước mặt của Diệp Tử Phàm.
Vừa xuất hiện, hắn là quỳ rạp xuống dưới đất, mặt mũi là có thể chạm đất, có thể nói là muốn bao nhiêu cung kính là có bấy nhiêu cung kính, khác rất xa với cái thái độ cao cao tại thượng của một vị Ngũ Tinh Phù Văn đại sư khi vừa mới gặp.
Cái này cũng không thể trách hắn, sau khi vào Luyện Thần Đỉnh, hắn là bị cái tên Đại Hắc kia dùng Nô Ấn hành hạ cho quá thảm một chút, dường như khi hắn đang tại nơi sụp đổ biên giới tên kia mới thôi.
Lập đi lập lại nhiều lần như vậy, hắn là đã kinh hồn táng đãm, lần này ra đây, cái tên Đại Hắc kia nói với hắn, nếu như hắn còn không cung kính với Diệp Tử Phàm, dù chỉ là một động tác nhỏ, nửa đời sau của hắn là cứ phải hưởng thụ cảm giác kinh khủng kia, cho nên bắn nào dám có một tia bất kính.
“Đứng lên đi! Nghe Đại Hắc nói, ngươi là có cách làm cho người khác không thể phát hiện ra cái tòa Không Gian Trùng Động này?” Diệp Tử Phàm rất là hài lòng với thái độ của cái tên Ôn Địch này, hắn lên tiếng hỏi.
Quả nhiên, chỉ cần qua tay của cái tên Đại Hắc kia, cho dù có là sắt đá, cũng sẽ mềm như cơm.
“Hồi bẩm chủ nhân! Cái này cũng không khó, chỉ cần lập một tòa Lục Giai Ẩn Hình Phù Trận xung quanh đây, cho dù có là Thánh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả, cũng không thể nào dùng thần thức tra xét tại nơi này có những gì!” Ôn Địch đứng lên, nhưng mà hắn vẫn cúi đầu xuống, không dám đối mặt với lại Diệp Tử Phàm, cung kính đáp.
“Lục Giai Ẩn Hình Trận? Ngươi có thể bày ra được sao?” Diệp Tử Phàm hơi có chút thất vọng hỏi.
Lục Giai Ẩn Hình Phù Trận, nghe tên thôi cũng là đủ biết cái tòa Phù Trận này có thể ẩn giấu được Không Gian Trùng Động này, chỉ có điều là làm như thế nào mới có thể lập ra tòa Phù Trận này?
Lục Giai Phù Trận, thấp nhất cũng phải có Lục Tinh Phù Văn Sư, mới có hi vọng bày ra, cái tên Ôn Địch này chỉ là Ngũ Tinh Phù Văn sư, cho dù Đại Hắc có ưu ái, lén truyền thụ cho hắn về Phù Văn Chi Đạo, nhưng mà cũng không thể nào chỉ trong vòng nửa ngày có thể đột phá từ Ngũ Tinh lên Lục Tinh, nói ra có đánh chết hắn cũng không tin.
Chương 435: Ôn địch giàu có
“Hồi bẩm chủ nhân! Tuy là ta hiện tại không thể bày ra Lục Giai Ẩn Hình Phù Trận, thế nhưng mà trong tay của ta có Lục Giai Ẩn Hình Trận Bàn, mời ngài xem qua!” Ôn Địch cũng biết Diệp Tử Phàm không vui, cho nên từ bên trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một cái Trận Bàn, hai tay dâng lên cho Diệp Tử Phàm.
Trận Bàn này là hai trăm năm trước hắn vào một cái Ngũ Tinh Phù Văn đại sư Động Phủ, cũng là từ đó, cơ duyên đưa hắn bước lên Phù Văn Chi Đạo.
Chỉ tiếc hắn tuy có thiên phú, thế nhưng truyền thừa của vị kia cũng chỉ đạt đến Ngũ Tinh Cao Cấp, sau khi hắn trở thành Ngũ Tinh Phù Văn đại sư, phía trước là không có đường để đi.
“Trận Bàn sao? Cũng là một biện pháp tốt, chỉ là..!” Diệp Tử Phàm ngắm nghía cái Ẩn Hình Phù Trận này một lúc lâu, đầy suy tư.
Trận Bàn tuy là đồ tốt, nhưng mà theo hắn biết, để khởi động một cái Trận Bàn, phải là có Linh Mạch làm năng lượng, nhất là Lục Giai Phù Trận, càng là phải có Cực Phẩm Linh Mạch chèo chống, nếu như không, nó cũng chỉ là một đống sắt vụn mà thôi.
Vấn đề chính là nơi đây, bây giờ trong túi của hắn có gần một ngàn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, chỉ là hắn có chút nuối tiếc bỏ ra, Cực Phẩm Linh Mạch đối với tăng lên Động Thiên Không Gian của hắn là vô cùng cần thiết, hắn xài còn không đủ, lấy đâu ra để mà cho Phù Trận này nhai.
“Chủ nhân! Phù Trận cũng có nhiều loại, chỉ có loại công kích hoặc là Phòng Ngự loại hình, mới tiêu hao nhiều Linh Mạch, còn những loại như Ẩn Hình Phù Trận sẽ không có tiêu hao bao nhiêu! “Dường như cũng đoán được Diệp Tử Phàm băn khoăn, Ôn Địch liền lên tiếng nói.
Thông thường mà nói, Lục Giai công kích hay Phòng Ngự Trận Bàn cách ba ngày sẽ phải tiêu hao một đầu Cực Phẩm Linh Mạch, nhưng mà đối với Ẩn Hình Phù Trận Bàn, kia một tháng mới tiêu hao một đầu Cực Phẩm Linh Mạch, chênh lệch nhau gấp mười lần có hơn, đây cũng là vì Ẩn Hình Trận Bàn công năng chỉ có che giấu không có tác dụng gì khác, vì vậy nó ăn Linh Mạch cũng ít hơn hai loại hình Phù Trận kia.
Chuyện này vô cùng đơn giản, bất kỳ một vị Phù Văn sư nào cũng hiểu, chỉ là vị Chủ Nhân này không phải là Phù Văn Sư, cho nên những cái này không biết, cũng có thể hiểu.
“Ân, Ôn Địch nha, nghe nói Phù Văn đại sư tại Linh Ma Đại Lục này địa vị rất cao thì phải? ”
Diệp Tử Phàm nghe Ôn Địch nói như thế, hắn như nghĩ đến cái gì, ánh mắt híp lại nhìn vị Ngũ Tinh Phù Văn đại sư này hỏi.
“Chủ nhân, ta nơi này có ba trăm đầu Cực Phẩm Linh Mạch, có thể để cho Ẩn Hình Phù Trận này hoạt động trong vòng hai mươi lăm năm!” Ôn Địch nhanh nhạy đưa ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật nói.
Hắn cũng là nghe huyền âm biết nhã ý người, Diệp Tử Phàm vừa lên tiếng, là muốn nhắm ngay vào tài sản tích lũy mấy trăm năm nay của hắn.
Cái gì là địa vị cao, chẳng qua là ngươi kiếm tiền được cao bao nhiêu mà thôi, dù là biết như vậy, nhưng mà hắn cũng phải cắn răng đưa ra, ai bảo hắn sinh tử đang nằm trong tay đối phương.
“Rầm! “Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Diệp Tử Phàm sau khi thu hồi nhẫn trữ vật không nói hai lời liền đem Ẩn Hình Phù Trận khởi động, chẳng mấy chốc, Không Gian Trùng Động liền biến mất tăm, ngay cả hắn dùng thần niệm thăm dò cũng không phát hiện ra, như thế hắn thật sự hài lòng.
Hắn cũng chỉ quăng vào bên trong kia hai mươi bốn đầu Cực Phẩm Linh Mạch mà thôi, số còn lại hắn là biển thủ thành công quỷ.
Hắn đã từng hứa với Diệp Tiểu Nha, trong vòng một năm sẽ hồi lại Bát Hoang Thành, hắn sẽ giữ đúng lời hứa, thêm vào mười hai đầu Cực Phẩm Linh Mạch, cũng chỉ là đề phòng bất trắc.
“Ôn Địch nha, ngươi thật là trung thành, yên tâm đi, ta là sẽ không bạc đãi ngươi!” Diệp Tử Phàm nhìn lại cái tên Ôn Địch này, càng nhìn càng thấy thuận mắt.
Mặc dù biết được Phù Văn Sư tại Linh Ma Đại Lục này địa vị rất cao, rất dễ kiếm tiền, nhưng mà hắn cũng không ngờ đến lại kiếm tiền dễ dàng như vậy.
Cái tên Ôn Địch này, chỉ là Ngũ Tinh Phù Văn đại sư mà thôi, hành nghề cũng vài trăm năm, thế nhưng tích lũy của hắn còn nhiều hơn cả một cái Lục Tinh thế lực như Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc mấy trăm vạn năm cộng lại, đúng là giàu đến chảy mỡ.
“Chủ nhân! Vì ngài phục vụ, là vinh hạnh của ta!” Ôn Địch nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc nói.
Phù Văn đại sư tại Linh Ma Đại Lục này dễ dàng kiếm tiền là thật, nhưng mà chi tiêu cũng là không ít, ba trăm đầu Cực Phẩm Linh Mạch kia chính là tất cả tài sản của hắn còn thừa lại được, hơn nữa là hắn không có.
Bây giờ hắn cũng nhận biết thêm được tính cách của vị Chủ Nhân này, thực lực cao siêu không nói, bản tính bóc lột cùng keo kiệt của y cũng cao không hề kém, sau này nếu như có tài sản, hắn phải thủ kỹ mới được.
“Ôn Địch! Khi ta đến đây, đám người Lan Hán Thành kia là muốn thông qua Không Gian Trùng Động, đi đến Nhân Tộc Đại Lục sao?” Diệp Tử Phàm bỗng nhiên hỏi.
Khi hắn vừa xuất hiện, đã nhìn thấy một đám Ma Tộc đại quân vây quanh Không Gian Trùng Động, trong đó còn có cả một tên Linh Thể Ma Tôn Chí Cường, hắn là không nghĩ Lan Hán Thành đưa nhiều người như thế đến đây chỉ là để trông coi cái Ngũ Giai Không Gian Trùng Động này.
“Hồi chủ nhân! Lan Hán Thành người thật sự muốn thông qua Không Gian Trùng Động đi đến Nhân Tộc Đại Lục, vì muốn biến nơi này thành căn cứ lâu dài, bọn họ còn bắt ta lập một cái Truyền Tống Trận từ Lan Hán Thành đi đến nơi đây, mục đích chính là muốn truyền tống càng nhiều Ma Hoàng cảnh cường giả đi đến nơi này!” Ôn Địch chỉ tay vào cái Truyền Tống Trận mình làm cách đó không xa nói.
“Nguyên nhân là gì? Theo ta được biết, Nhân Tộc Đại Lục cũng không thích hợp cho Ma Tộc tu hành lâu dài a?” Diệp Tử Phàm hỏi.
Ma Tộc, vẫn có thể dùng thiên địa linh khí tu luyện, chỉ là nơi càng có Ma Khí nồng đậm, lại càng thích hợp cho bọn họ hơn, Linh Ma Đại Lục này theo hắn thấy bất kể là Linh Khí hay Ma Khí đều nồng đậm hơn Thiên Nhược Đại Lục vô số lần, đám Ma Tộc này không tại đây tu luyện thì thôi, bọn nó đến Nhân Tộc Đại Lục làm cái gì? Không lẽ trên đời này lại có hạng người bỏ dưa hấu đi lấy hạt mè?