1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
  4. Tập 7 [ Chương 31 đến 35 ]

Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast

Tập 7 [ Chương 31 đến 35 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 31: Phong Lưu

Mạc thành.

Tại một nơi hoang vắng tiểu miếu Đông khu.

Sau khi từ Đa Bảo các rời đi, Diệp Tử Phàm đã tới nơi đây.

Mục tiêu của hắn là Hạnh Hoa lâu,

Diệp gia Đại thiếu gia, Diệp Tử Long.

Cái này Diệp Tử Long lại trắng trợn mượn nhờ Lôi Báo và Mã Nguyên Đối phó hắn, làm hại tiền thân quy thiên.

Nhờ vậy hắn mới đến Thiên Hoang này. Nhưng mà Diệp Tử Phàm tuyệt không bỏ qua cho hắn.

Từ trong ký ức tiền thân đối với bọn người này, có thể nói là hận ý thao thiên.

Hắn đã từng hứa, phải thay tiền thân tìm về công đạo.

Nhưng khổ nỗi lần này hắn lại bị lạc đường.

Hạnh Hoa lâu hắn nghe nói nhiều, nhưng mà hắn ở Diệp gia mười sáu năm cũng chưa đi đến một lần nào.

Đơn giản là không có tiền, hắn chỉ nghe trong tộc đệ tử nói chuyện mới biết Hạnh Hoa lâu tại phía Đông thành mà thôi, bay hơn một giờ nhưng hắn vẫn tìm không ra, vì vậy hắn hạ xuống dưới hỏi thăm một chút.

Vô tình lại đến nhầm vào miếu hoang.

Thông qua vừa rồi giao thủ với Bao Tính, hắn cũng đã có trục quan về thực lực hiện tại của mình.

Tuy chỉ là sử dụng Linh lực, nhưng mà hoàn toàn có thể ngang bằng với mới vào Siêu Phàm cảnh.

Dựa vào mười lần tăng phúc và Hạ Phẩm phòng ngự linh khí thân thể có thể cùng trung kỳ cường giả đối kháng.

Nhưng mà Siêu Phàm hậu kỳ hắn cũng không bao nhiêu nắm chắc, ít ra cũng phải tu luyện đến Hỗn Độn Bá Thần Quyết nhị trọng. Thân thể lực phòng ngự có thể so với Trung Phẩm linh khí mới được.

Diệp Tử Phàm nhìn hoang vu ngôi miếu, đây có lẽ là một vị phú hào nào hảo tâm xây dựng, bên trong chắc cũng chỉ thờ phụng nhân tộc bát đại pháp thần một trong mà thôi.

Chỉ là nơi này đã nhiều năm không có người đến, nhìn đến cũng thật là hoang vu.

Muốn tìm người nơi đây hỏi đường thật không thật tế.

“Ah! Phong ca!”

Đang lúc hắn muốn thu hồi Linh giác đi nơi khác thì lại nghe cách đó không xa hậu miếu, truyền ra một tiếng cao vút, làm cho các đấng mày râu mơ màng giọng nữ.

Có người

Hắn cẩn thận lắng nghe phía dưới, còn có thể nghe được tiếng ồ ồ thở dốc, cùng với thân thể va chạm thanh âm.

Diệp Tử Phàm lập tức đã hiểu chuyện gì xảy ra, hắn đã đến Thiên Hoang này ba tháng rồi, bây giờ mới có thể nghe đến từng nhịp điệu quen thuộc.

Hắn không khỏi dở khóc dở cười, lại là một đôi tình nhân vụng trộm trái cấm.

Linh giác của hắn có thể cảm nhận được, phía sau pho tượng kia chính là âm thanh phát ra đầu nguồn.

Hai thân thể trần truồng đang ra sức va chạm vào nhau.

Hắn khóe miệng nhếch lên,đi đến, lần này có thể xem dã chiến. Lại có thể hỏi đường, cớ sao không làm.

“Ah”

Giọng nữ trở nên cao vút, nam nhân có vẻ trầm thấp.

Song phương hiển nhiên đang tiến đến cao trào, ồ ồ tiếng thở, không cần dùng đến Linh giác cũng có thể xem đến rõ ràng.

Trọn vẹn hơn một khắc, thanh âm kia không có đổi thấp, ngược lại càng thêm phấn khởi, tựa hồ xa xa không có tiến vào cao trào.

Diệp Tử Phàm không khỏi cảm thán, Thiên Hoang Đại Lục nam nhân tính năng so với trên địa cầu cường quá nhiều.

Vì trước dùng Linh giác, hắn có thể thấy được nam tử kia, khoảng chừng mười tám,chín niên kỷ, bề ngoài ngược lại cũng là anh tuấn tiêu sái, so với hắn gặp Tô Diễm phải hơn hai phần, chiều cao mét tám, với hắn cũng không thua bao nhiêu, thân thể cường tráng, cơ bắp hiện rõ.

Tu vi cũng là rất khá, Võ Mạch thất trọng thiên tu vi, so với Tô Diễm, tuyệt không thua kém.

Về phần nàng kia, tuổi khoảng mười sáu mười bảy, trang điểm nhẹ nhàng, cho người ta cảm giác thanh thuần, tuy chỉ mười mấy tuổi nhưng dáng người vô cùng nóng bỏng, trước người hai ngọn núi cao khiến cho tâm thần người ngây ngẩn.

Nhìn bề ngoài của nàng, không ai có thể nghĩ đến nàng lại điên cuồng như thế.

Hai cổ thân thể, đang tiến hành lấy nguyên thủy nhất vận động, “ba–ba” âm thanh rung động, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh.

Diệp Tử Phàm cũng không có đánh gãy, xem phim thực tế không phải lúc nào cũng có.

Ước chừng lại qua hơn nữa khắc đồng hồ, cái kia đôi nam nữ mới ngừng xuống dưới.

Hai người nằm trên một tấm Tuyết Hổ da thú, thở hồng hộc, trên người toàn là mồ hôi.

Hiển nhiên, Vừa rồi phấn khích, lại để cho hai người rất là tận hứng, phi thường hài lòng, trong lúc nhất thời đều có mỏi mệt.

Kể cả Diệp Tử Phàm đi đến cách bọn họ năm mét cũng không phát hiện.

“Ai! Rầm! ”

Đang lúc Diệp Tử Phàm không biết làm sao đánh thức bọn họ thì nam tử kia đứng lên, đẩy ngã pho tượng phát ra tiếng động lớn. Hắn hướng về phía Diệp Tử Phàm quát lạnh nói.

Cùng lúc đó, một cổ cường hoành khí tức, chỉ thuộc về Võ Mạch thất trọng cảnh giới, bộc phát mà ra.

Xem ra cũng là một tiểu cao thủ.

“Ta chỉ là tiện đường đi qua, thật không cố ý, chỉ muốn hỏi đường một chút mà thôi!”

Thấy hắn đã phát hiện, cũng làm cho Diệp Tử Phàm tiện lợi không ít.

Đối với khí thế mà hắn phát ra, cũng chỉ xem như gió thoảng đi qua.

Một chút ảnh hưởng cũng không có.

“Ah”

Nàng kia kêu sợ hãi một tiếng, cầm lấy Tuyết Hổ da thú, che lại thân thể mềm mại, ánh mắt có chút sợ hãi.

“Tiện đường đi qua, hỏi đường? ”

Nam tử kia sắc mặt lãnh tuấn, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Tử Phàm, như nhìn một người chết đồng dạng.

Hắn thật động sát cơ.

Bị người nhìn thấy chuyện tốt, đổi lại là ai khác, cũng tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.

Nam tử kia nhìn Diệp Tử Phàm một mắt, ánh mắt càng ngày càng lạnh, chân khí từ đan điền cũng bắt đầu khởi động.

“Qua đường? Hỏi đường? Người nghĩ ta là một thằng ngốc hay sao?”

Lý Mộc Phong hắn cũng không dễ gạt như vậy, Mạc thành này rộng lớn như thế, sao không thấy người qua đường, Mạc thành dân số hơn năm ngàn vạn, sao người không đi hỏi, hết lần này đến lần khác lại đến nơi hoang vu này chứ.

Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?.-.Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh “Tu Chân Giới”….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Người xem Lý Mộc Phong ta là người nào.

“Người là ai, xuất thân từ gia tộc, hay môn phái nào?”

Lý Mộc Phong rất muốn xuất thủ, thế nhưng hắn lại không cảm giác được tu vi của đối phương, nên mới cẩn thận đề xuất câu hỏi.

“Ta không phải là người của gia tộc nào! ” Diệp Tử Phàm đối với Diệp gia vô tình đã chán ghét vô cùng, cho nên hắn cũng không muốn nhận mình là người của Diệp gia.

“Vậy người là người của môn phái nào? “Lý Mộc Phong vẫn giọng điệu cao thượng hỏi.

“Ta cũng không có môn phái nào! “Hắn cũng là nói thật, hắn chỉ được Luyện Thần đỉnh truyền thừa, cũng không có môn phái.

“Không thể nào? ”

Lý Mộc Phong quát lạnh, không có gia tộc, không có môn phái, lại có thể dưới khí thế của mình mặt không đổi sắc, nói chuyện ai mà tin.

“Có tin hay không tùy ngươi!” Diệp Tử Phàm thấy hắn không tin, cũng không muốn nói nhiều, tên nam tử trước mắt này cũng không xứng để cho hắn phải giải thích cặn kẽ.

“Đã như vậy! Bất luận người đến từ nơi nào thế lực, hôm nay nhất định phải chết. ”

Chương 32: Lý Mộc Phong

“Lúc sắp chết, ta cũng làm cho người chết một cách minh bạch, ta chính là Lý gia Lý Mộc Phong, cũng là Huyền Tinh tông nội môn đệ tử, người có thể chết trong tay của ta, coi như đời này cũng không có uổng! ”

Lý Mộc Phong rất là tự đại, còn giới thiệu gốc gác.

Lý gia, hùng bá Bắc Mạc thành mấy ngàn năm lâu, trong gia tộc có một vị Siêu Phàm cảnh cường giả tọa trấn. Tại Mạc thành này trừ hoàng thất ra, không ai dám đắc tội.

Huyền Tinh tông, tam tinh thế lực. Mạc La tam đại siêu cấp thế lực một trong, trong tông có một vị Chân Huyền cảnh cường giả tọa trấn, Siêu Phàm hơn mười.

Sánh ngang với hoàng tộc, quyền thế ngập trời, đủ có thể ảnh hưởng đến tám trăm triệu người tại Mạc La sinh tử.

Mà hắn Lý Mộc Phong, không chỉ là Lý gia thiên tài, càng là Huyền Tinh tông nội môn đệ tử, đủ thấy hắn thiên phú phi thường xuất chúng.

“Lý Mộc Phong sao?”

Diệp Tử Phàm ngẫm nghĩ, đây không phải là Mạc thành cùng tề danh với Tô Diễm va đại ca của hắn Mạc thành tam kiêu sao.

Tô Diễm hắn đã gặp qua, nhìn cũng rất là kiêu ngạo, chỉ một chút nữa đã phải gặp Diêm vương trình diện, bây giờ lại đụng phải Lý Mộc Phong, không lẽ hôm nay mình liền tam kiêu Mạc thành đều gặp cái thông thấu.

Võ giả bình thường, một ngày có thể gặp được một tên, cũng đủ cho bọn họ khoe khoang hồi lâu, mình lại gặp được hai, không, tiếp nữa là ba mới đúng.

Thật là tam sinh hữu hạnh a.

Diệp Tử Phàm thở dài, điểm chung của cả ba tên này đều là háo sắc, Tô Diễm cũng từ Hạnh hoa lâu bị đá ra, Diệp Tử Long có lẽ bây giờ đang hưởng thụ, còn tên Lý Mộc Phong này lại ở đây mây mưa.

Nếu nhân tộc thiên tài cứ như bọn họ, có lẽ cách diệt vong cũng không xa.

“Ngươi muốn giết ta?”

Thu lại tâm trạng, Diệp Tử Phàm cười như không hỏi.

Nếu như cách đây mấy tháng, gặp được Lý Mộc Phong hắn cũng chỉ có con đường chết, nhưng mà hiện tại, đừng nói là Lý Mộc Phong, cho dù gia tộc lão tổ của hắn tới, Diệp Tử Phàm cũng chẳng thể diệt sát.

“Đúng vậy! Người đã nhìn thấy điều không nên nhìn thấy, vì vậy, hôm nay người phải chết.”

Anh tuấn Lý Mộc Phong mở miệng, đồng thời bước ra một bước, năm ngón tay chân khí lưu động, một lời không hợp tựa động thủ.

“Lý ca ca, giết chết hắn đi! Không thể để hắn đem chuyện của ta lan truyền ra ngoài. Nếu không Mị nhi sẽ không còn mặt mũi sống tiếp! ”

Một bên thiếu nữ, lúc này đã mặc lên thân thể một bộ quần áo, gương mặt cực kỳ đáng thương, hai dòng lệ chảy xuống, nhưng mà trong mắt đẹp sát cơ tất lộ.

Bị người xem hết thân thể, dù là đối với ai cũng không có chịu nổi, nhất là nàng Tô Mị cũng không phải danh kỹ gì, mà còn là Tô gia dòng chính đệ tử, cha của nàng chính là đệ đệ của gia chủ Tô gia, Tô Giám.

Chuyện này nếu truyền về gia tộc, không biết mình sẽ đối mặt thế nào.

Tuy nàng cùng Lý Mộc Phong yêu nhau, nhưng mà cũng không thể nào công khai được. Vì nàng đã có vị hôn phu.

Chính là Lý gia một dòng chính đệ tử.

Nếu hai gia tộc, biết chuyện này, liên minh có lẽ sẽ tan vỡ, nàng cũng sẽ bị muôn người chỉ trích.

Nghĩ đến hậu quả kia, nàng không cấm rùng mình.

Tên tuấn mỹ thiếu niên trước mặt phải chết…. Phải chết.

“Rầm”

Bên này, không quan tâm đến nổi lòng phức tạp của Tô Mị. Lý Mộc Phong thi triển thượng phẩm võ kỹ Ưng Hình Trải.

Trảo thế xuất hiện, không khí xé rách, có thể từ năm ngón tay của hắn xuất hiện một cái Ưng Trào khổng lồ, hướng về phía Diệp Tử Phàm chỗ đứng.

Cự trào rơi xuống, phát ra tiếng chấn động không ngừng, cả khu cúc ba trượng đều bọn phá toái.

“Răng rắc! ”

Pho tượng cao ba mét làm bằng nguyên thạch cứng rắn cũng không có chịu nổi, vỡ tan thành mảnh nhỏ.

Phạm vi ba trượng tràn đầy chân khí tàn sát bừa bãi, cùng với bụi đất dày đặc, đua tay nhìn không thấy được năm ngón.

Thượng phẩm võ kỹ, uy lực khủng bố như vậy.

“Phong ca ca uy vũ, thu thập một tên tiểu tử chùa ráo máu đầu quả nhiên không có tốn nhiều sức. ”

Tô Mị nhìn Diệp Tử Phàm thân ảnh bị bao phủ trong làn khói bụi, không cấm thở dài nhẹ nhõm, khen ngợi tình lang một câu.

Đừng nói Diệp Tử Phàm chỉ là người thường, cho dù là biểu ca của nàng Tô Diễm trúng phải đòn này, tuyệt đối cùng sẽ bị thương nặng.

Tên tiểu Tử kia chết chắc rồi.

“Đây chính là thực lực của Mạc thành tam kiêu đây sao? Tại sao lại yếu đến như vậy chứ? ”

Đang lúc Lý Mộc Phong ngửa mặt kiêu ngạo, nhận những lời tán dương của Tô Mị. Một âm thanh từ trong đám đổ nát truyền ra.

Âm thanh chứa vô vàn thất vọng dường như.

Diệp Tử Phàm từ từ đi ra khỏi đám khói bụi, trên người đừng nói là bị thương, cho dù là tà áo cũng không có dính một hạt bụi, tựa như chiêu thức kinh quỷ khiếp thần của Lý Mộc Phong đối với hắn chỉ là gãi ngứa giống như.

“Không! Không thể nào! ”

Lý Mộc Phong cùng Tô Mị trố mắt, như nhìn thấy quỷ dường như.

Nhất là Lý Mộc Phong, hắn rất rõ ràng uy lực chiêu thức mà mình phát ra,trong tông môn, nhờ vào Ưng Hình trào này mà hắn đã đánh bại không ít cao thủ cùng cảnh giới, thậm chí còn khiêu chiến qua một vị bát trọng.

Vị bát trọng nội môn này khi hắn thi triển Ưng Hình trào cũng chỉ có né xa ba bước, không dám đối kháng, cũng đủ thấy uy lực của nó mạnh mẽ bao nhiêu.

“Không! Thần Ưng Đã Hổ!”

Không thể tin tưởng được vào chuyện trước mắt, Lý Mộc Phong lập tức bay người lên cao, dùng đến đệ nhị chiêu thức.

Chân khí quay cuồng, một điều đại Ưng hơn ba mét từ trên cao chụp xuống.

Thề phải mang con mồi xé tan thành muông mảnh.

“Phong ca ca, ngươi đang làm gì? Lập tức giết hắn đi?”

Tô Mị mở to mắt kinh ngạc nói.

Nàng thấy cái gì, chỉ thấy Phong ca ca của nàng bay người lên cao, hóa thành Thần Ưng ba mét uy vũ hướng tên tiểu tử kia chộp đến.

Khí thế kia làm cho Võ Mạch tam trọng nàng tim đập chân run.

Nhưng mà khi cách tên tiểu tử kia một mét, bỗng nhiên dừng lại, không tiến thêm được một chút.

Sau đó Thần Ưng bắt đầu thu nhỏ lại, đến cuối cùng hóa lại nhân hình.

Định trụ giữa không trung,bàn tay năm ngón vẫn còn duy trì Ưng trào, nhưng chân khí thì lại biến đi đâu mất.

Cứ thế kéo dài đến một khắc đồng hồ không thay đổi, nàng không nhịn được mới lên tiếng hỏi.

“Tiểu Mị, ta cũng muốn a, nhưng mà ta không có bản lãnh đó “. Lý Mộc Phong trong lòng cười khổ.

Hắn trước đây mấy ngày cũng đã nếm qua cảm giác này, khi mà hắn đạt được Võ Mạch thất trọng đỉnh phong.

Hắn nội tâm rất là bành trướng, muốn được xem Siêu Phàm cảnh lợi hại như thế nào, tìm đến Lý gia lão tổ. Kết quả, hắn thi triển Ưng Hình cửu thức, không những không chạm được vào người lão tổ tông, mà ngay cả hắn cũng bị định trụ như thế suốt nữa canh giờ.

Kể từ đó, hắn không còn muốn được chứng kiến Siêu Phàm sức mạnh một lần nào nữa.

Nhưng mà hôm nay, cảm giác vô lực này lại xuất hiện lại lần thứ hai, thử hỏi trong lòng của hắn sao không cười khổ cho được.

“Hừ! Điêu trùng tiểu kỹ!”

“Rắc rắc! Ầm! ”

Chỉ nghe thấy Diệp Tử Phàm hừ lạnh một tiếng, bàn tay phải của Lý Mộc Phong đã gãy, âm thanh phát ra có thể nghe thấy rõ ràng.

Kèm theo đó là hắn bay vào vách tường âm thanh phát ra.

“Ah! Phốc! ”

Lý Mộc Phong rơi xuống, ho ra một ngụm máu tươi. Có lẽ đã bị thương không nhẹ.

“Phong ca ca, người không sao chứ?”

Cũng bất chấp mọi nghi hoặc, Tô Mị thấy Lý Mộc Phong bị thương, nhanh chóng chạy đến bên cạnh, ân cần hỏi han.

“Tiểu Mị! Ta không sao! Khục”

Lý Mộc Phong thấy Tô Mị đến, vẻ mặt đầy lo lắng, an ủi nàng một câu, sau đó lại ho ra một ngụm máu.

“Phong ca ca, người bị thương, đây ta có Liệu Thương đan, người ăn vào đi!” Nói xong, cũng không chờ Lý Mộc Phong hồi đáp, từ trong người lấy ra một viên đan dược nhét vào trong miệng của hắn.

“Tiểu Mị! Cảm ơn người! ”

“Đã đến lúc nào rồi mà ngươi còn nói như vậy chứ! ”

“Đúng! Đúng vậy! ”

Thấy Tô Mị không vui, hắn chỉ có cười bồi. Khoang hãy nói, Liệu Thương Đan không hổ là trị thương thánh dược.

Võ Mạch cảnh dưới võ giả đều có công hiệu.

Chỉ thấy hấp hối Lý Mộc Phong ăn vào bây giờ đã có chút huyết sắc, không còn nghiêm trọng như trước nữa.

“Vãn bối Lý Mộc Phong, đa tạ tiền bối ân không giết! ”

Bất chấp thương thế cùng cánh tay gãy mang đến đau đớn, Lý Mộc Phong hướng về Diệp Tử Phàm hành lễ.

Chương 33: Hạnh Hoa Lâu

“Thật là thú vị! Tại sao ngươi lại cho là ta không có giết ngươi?”

Diệp Tử Phàm mặt đầy ý cười nhìn vào Lý Mộc Phong đang được Tô Mị diều lên hỏi.

“Tiền bối là Siêu Phàm cảnh tôn sư. Nếu thật có ý định muốn giết vãn bối, vãn bối cũng không thể sống đến bây giờ. “Lý Mộc Phong khom người trả lời.

Hắn cũng không có ngốc, vị tiền bối này chính là Siêu Phàm cảnh cường giả, nếu thật sự động sát tâm, hắn và Tô Mị đã chết từ lâu.

Đến bây giờ vẫn còn sống, có lẽ vì vị tiền bối này còn có việc muốn hỏi, hoặc là hai người bọn họ cũng không có đáng cho hắn ra tay.

Đối với Siêu Phàm cảnh mà nói diệt Võ Mạch cảnh không hề tốn sức lực gì.

“Phong ca ca, ngươi nói hắn là Siêu Phàm cường giả?”

Tô Mị miệng mở to như có thể nuốt một quả trứng, lấy tay chỉ về phía Diệp Tử Phàm, quay sang Lý Mộc Phong hỏi.

Hắn là Siêu Phàm, làm sao có thể, nhìn hắn cũng không so với mình lớn hơn bao nhiêu, làm sao có thể là Siêu Phàm cảnh cường giả được chứ.

“Tiểu Mị! Không được vô lễ, vị tiền bối này chính là Siêu Phàm cường giả.” Quát lớn Tô Mị sau, hắn hướng về Diệp Tử Phàm nói:”Tiểu Mị không có hiểu chuyện, mong tiền bối thứ lỗi! ”

“Là Tô Mị không đúng, xin tiền bối tha lỗi! ”

Tô Mị thấy Lý Mộc Phong đối với mình quát lớn, cũng bất chấp nghi ngờ, hướng về Diệp Tử Phàm xin lỗi.

Nàng quen biết Lý Mộc Phong đã lâu, trước giờ hắn chưa bao giờ quát mắng mình, lần này lại dùng giọng điệu như vậy, có ngốc nàng cũng nhận ra sự việc nghiêm trọng tính.

“Lý Mộc Phong! Xem ra ngươi thông minh hơn Tô Diễm rất nhiều! ”

Diệp Tử Phàm cười nói, hắn cũng không muốn giết đi Lý Mộc Phong.

Còn phải cần hắn chỉ đường, với lại Lý Mộc Phong nói cũng không sai, là hắn khinh thường ra tay.

Lý Mộc Phong chỉ là một con kiến nhỏ, tùy thời có thể nghiền chết, nể tình hắn cho mình xem bộ phim hay, cho nên hắn mới bỏ qua cho Lý Mộc Phong.

Bây giờ tâm trạng của hắn cũng là không tồi.

“Không biết tiền bối muốn gì tại Mộc Phong, nếu như làm được, vãn bối nhất định sẽ hoàn thành! ”

Ngụ ý, ta chỉ có thể làm việc tại trong khả năng mà thôi. Nếu mà quá sức, xin lỗi ta không làm được.

“Ta muốn biết Hạnh Hoa lâu là đi như thế nào? ”

Diệp Tử Phàm cũng không có quan tâm đường ngang ngỏ tắc trong lời nói của Lý Mộc Phong, trực tiếp nói ra điều mình muốn biết.

“Cái gì_? Ngài muốn đi Hạnh Hoa lâu?”

Lý Mộc Phong nhìn Diệp Tử Phàm tràn đầy kinh ngạc,ánh mắt của hắn tựa như ngươi ta cùng hiểu đồng dạng, không chỉ là hắn, Tô Mị cũng là sắc mặt biến đổi, trong lòng nghĩ,”đàn ông chẳng có người nào tốt “.

“Hừ! Là ta đang hỏi ngươi? ”

Nhìn vào ánh mắt của bọn họ, Diệp Tử Phàm làm sao không biết bọn họ đang nghĩ gì chứ.

Hắn không giải thích gì mà chỉ hừ lạnh một tiếng.

“Vâng! Vâng! Thưa tiền bối, chỉ cần ngài đi thẳng hướng tây hai mươi dặm, sau đó rẻ phải chính là Hạnh Hoa lâu!”

Lý Mộc Phong cũng không dám nói nhảm nữa, lập tức trả lời.

Vừa rồi, Diệp Tử Phàm chỉ là hừ lạnh một tiếng, nội thương của hắn có chút chuyển biến tốt, bây giờ khí huyết lại sôi trào.

Bây giờ hắn mới nhớ tới, đứng trước mặt của hắn không phải là bạn cùng trang lứa, mà là một tôn sát thần a.

Một tôn cùng với gia tộc lão tổ của mình đồng cấp tồn tại, không phải hắn có thể suy đoán.

“Phong ca ca, người kia thật là Siêu Phàm cảnh cường giả?”

Diệp tử Phàm biến mất một lúc sau,Tô Mị mới quay sang Lý Mộc Phong hỏi.

Siêu Phàm cảnh cường giả nàng chỉ gặp qua trong gia tộc lão tổ mà thôi, khi đó lão tổ trên người phát ra khí tức vô cùng cường đại, đâu có giống như vị thiếu niên trước mắt đây.

“Tiểu Mị, đây chính là Siêu Phàm cảnh không có sai, người nói, chỉ có Cửu trọng cường giả tu vi có thể nhẹ nhàng định trụ ta tại hư không một khắc thời gian sao?”

Lý Mộc Phong lần này thật may mắn, hắn không nghĩ đến mình lại có thể nhẫn về một cái mạng.

“Điều này cũng phải… ” Tô Mị cảm thấy có lý, Mộc Phong ca ca chính là thất trọng đỉnh, cộng với Thượng phẩm võ kỹ Ưng Hình trào, cho dù đối mặt với bát trọng Võ Mạch cũng là có sức đánh một trận. Đối với cửu trọng vẫn chống được một hai chiêu.

Nhưng mà gặp phải thiếu niên kia lại không hề có sức hoàn thủ.Trừ Siêu Phàm ra, nàng cũng không nghĩ đến khả năng khác được:”Phong ca ca, hắn đã phát hiện chuyện của chúng ta, liệu hắn có đem chuyện này lưu truyền ra ngoài hay không? ”

Như nhớ tới cái gì, Tô Mị sắc mặt tái nhợt hỏi.

“Yên tâm đi, cường giả như vậy tuyệt đối sẽ không nhàm chán đến nổi tuyên dương chuyện phong lưu của tiểu bối đâu!” Lý Mộc Phong chắc chắn trả lời.

Thế nhưng trong lòng của hắn cũng không có đế.

Ai biết vị tiền bối kia lúc nào nhàm chán lại đem chuyện này ra vui đùa chứ, cường giả loại này không phải là hắn có thể suy đoán. Nhưng bây giờ lo lắng cũng không có được ích lợi gì.

“Tiểu Mị! Bây giờ ta phải về Lý gia dưỡng thương, muội cũng nên hồi Tô gia đi!”biết nghĩ tiếp cũng không có được gì, hắn cũng chỉ có thể về Lý gia.

“Được! Phong ca ca, ta đưa ngươi về! ”

“Không được! Tiểu Mị, ngươi quyên thân phận của chúng ta rồi sao?” Lý Mộc Phong không có đồng ý, nếu hắn và Tô Mị bị phanh phui, chắc chắn sẽ tạo ra sóng gió ngập trời tại Mạc Thành.

“Phong ca ca, ta nghe ngươi!” Suy nghĩ cẩn thận, Tô Mị cũng chỉ có thể đáp ứng. Ai bảo bọn họ không thể Quang Minh chính đại yêu thương đâu.

“Tiểu Mị, muội yên tâm, sau một thời gian nữa, chờ ta đột phá bát trọng, sẽ xin gia tộc hủy đi hôn sự của muội và Lý Hiển, đến lúc đó, chúng ta có thể bên nhau! ” nhìn Tô Mị không vui, Lý Mộc Phong an ủi nói.

“Phong ca ca, là thật sao?” quả nhiên Tô Mị ánh mắt phát sáng, buồn đau cũng không còn nữa.

“Đương nhiên là sự thật, sau khi đánh với vị Siêu Phàm cảnh kia một trận, ta đã cảm nhận được Bát trọng bình chướng đã có dấu hiệu buông lỏng, trong vòng một tháng ta có nắm chắc tiến vào Bát trọng! ” Lý Mộc Phong tự tin nói.

Chỉ cần thương thế khôi phục, cộng thêm vài viên Bồi Khí đan, hắn tuyệt đối có nắm chắc vào Bát trọng Võ Mạch.

Hạnh Hoa Lâu

Mạc thành danh khí thật lớn kỹ viện, bên trong hết sức xa hoa, có không ít mỹ nữ hở hang thanh lâu nữ tử ghé vào lòng khách.

Nghe đồn Hạnh Hoa lâu tại bát đại vương quốc do Đại Tấn đế quốc quản hạt đều mở phân kỹ.

Sau lưng đứng một tôn tam tinh thế lực gia tộc tại Tấn thành.

Ở đây không chỉ có phục vụ khách làng chơi, mà còn bỏ ra một khu vực riêng biệt cho khách thưởng thức ẩm thực, rượu ngon.

Bởi vậy, Mạc thành ngang ngược đám công tử ca, ngày thường đều ưa thích Hạnh Hoa lâu.

Cũng là vì vậy, Hạnh Hoa lâu ngày tiến đấu kim, danh tiếng vang dội tại Mạc thành.

Tại lầu hai dành cho phòng khách quý.

Một cái bàn dài, sơn hào hải vị, mấy vị công tử đang uống rượu mua vui. Mấy vị công tử ca này người thấp nhất cũng có Võ Mạch tứ trọng thiên tu vi, cao nhất là Thất trọng thiên tu vi.

Ngồi chính trung tâm bàn tiệc thanh niên, phi thường trẻ tuổi, chỉ khoảng hai mươi tuổi, khuôn mặt tuấn lãng, giơ tay nhất chân tầm đó liền hiển thị rõ quý khí, cực kỳ uy nghiêm, cho người ta cảm giác vô cùng áp bách. Võ Mạch thất trọng thiên tu vi chính là hắn rồi.

Đứng tại phía sau hắn là hai vị lão giả khoảng sáu mươi trên dưới, khí tức như hải, thình lình có Võ Mạch cửu trọng thiên tu vi.

Một vị Võ Mạch cửu trọng tu vi tại một số nhất tinh thế lực cũng được tôn xưng là thái thượng trưởng lão, nhưng ở đây chỉ là nô bộc.

Thân phận của người thanh niên này hiển hách có thể thấy được lốm đốm.

“Diệp đại thiếu gia, người có phát hiện hồi chiều vẽ mặt của Tô Diễm hay không? Trong y hệt miếng gan heo a….haha!”

“Không sai. Lúc hắn đạp cửa vào trong vô cùng khí thế, nhưng gặp phải Diệp đại thiếu ngài thì lập tức héo! ”

“Còn tự nhận mình là Mạc thành song kiêu! Ta khinh!”

“Đúng vậy! Ta nghĩ hắn ít nhất cũng chịu được mấy chục chiêu chứ,không ngờ, không đến mười chiêu thì đã bại. Đúng là danh vô thực! ”

“Haha! Tô Diễm như vậy, Lý Mộc Phong cũng chẳng ra gì, ta nghĩ tại Mạc thành này, xứng đáng Thiên kiêu chi danh cũng chỉ có Diệp Tử Long, Diệp đại thiếu gia ngài! ”

“Mạc thành đệ nhất thiên kiêu trừ ngài ra không ai có thể xưng gọi. ”

“Không sai…….”

“Không sai……….”

Tại trên bàn dài, Diệp Tử Long chìm vào vô biên, vô tận tiếng vỗ mông ngựa của các vị công tử ca.

Diệp Tử Long cũng là mỉm cười đáp lại.

Tuy nhiên, phát hiện kỹ, sẽ thấy nụ cười của hắn rất là miễn cưỡng.

Bây giờ giờ, trong lòng của hắn đúng là ngủ vị tạp trần.

Một tháng trước hắn thành công vào thất trọng võ mạch, nghĩ mình và Tô Diễm, Lý Mộc Phong đã không còn khoảng cách.

Nhưng mà hôm nay gặp được Tô Diễm, hắn mới phát hiện mình so với bọn họ còn chênh lệch rất lớn.

Lúc chiều động thủ mình chỉ trụ được có mười chiêu, nếu không phải hai vị Mạc lão âm thầm tương trợ, hắn bây giờ sẽ rất thảm.

Bọn công tử ca này chỉ thấy Tô Diễm bay ra khỏi cửa hộc máu, làm sao có thể phát hiện hai vị Mạc lão mờ ám.

Những chuyện mất mặt này, hắn sẽ không điên mà đi nói cho bọn họ.

Thành ra,bọn họ vẫn nghĩ Tô Diễm không chịu được một kích như thế.

” Đa tạ các vị vẫn luôn tin tưởng Diệp Tử Long ta, một ngày kia, ta bước lên gia chủ chi vị, tuyệt sẽ không quên các vị trợ giúp! ” Diệp Tử Long nâng lên chung rượu, đối với hơn mười mấy tên công tử ca này nói.

Hắn biết, đám công tử này cũng không phải là hạng mạt rệt như Lôi Báo, Mã Nguyên.

Mỗi người trong bọn họ đều là tương lai người nối nghiệp của gia tộc bọn họ. Là đại biểu sau lưng của từng gia tộc mình.

Hắn nếu là gia chủ Diệp gia sẽ không e ngại đám gia tộc này, nhưng bây giờ hắn cũng chỉ là thiếu gia chủ mà thôi, muốn bỏ đi chữ thiếu kia, không thể thiếu sự ủng hộ của gia tộc sau lưng bọn họ.

Chương 34: Diệt Diệp Tử Long

“Đại thiếu gia khách khí, đây là chúng ta nên làm!”

“Không sai, đại thiếu gia bây giờ đã là thất trọng cường giả, tương lai tiền đồ vô lượng a.”

“Đi theo Diệp đại thiếu chính là vinh hạnh của chúng ta! ”

Mười mấy vị công tử này trong lòng mừng rơn.

Bọn họ được lệnh của gia tộc đi theo Diệp Tử Long, không phải là vì những lời này hay sao.

Chỉ cần Diệp Tử Long bước lên vị trí kia, gia tộc bọn họ sẽ không bị đuổi ra khỏi Mạc thành Tây khu.

Ngược lại, Những gia tộc đối địch của bọn họ sẽ gặp tai ương.

Mỗi lần Diệp gia thay đổi gia chủ, sẽ là một lần Tây thành tẩy bài, bọn họ thật là may mắn gia tộc của mình chọn đúng vị trí.

“Kia! Vậy đa tạ các vị.” Diệp Tử Long trong lòng rất rõ những gia tộc này cần gì ở hắn.

Tuy hắn đã đột phá thất trọng, nhưng nhị đệ của hắn cũng đã đến lục trọng, hơi nữa Diệp Tử Hổ chỉ mười tám tuổi mà thôi.

Tương lai trong vòng hai năm đột phá Thất trọng, không phải là không có khả năng.

Nhất là thế lực bên kia cũng không so với hắn kém, hắn phải tận lực kéo thêm đồng minh.

Nếu để những gia tộc sau lưng của bọn công tử này nghiên về phía nhị đệ của hắn, đó mới thật là tai nạn.

Nhất là lần trước Mã gia bị diệt, đến giờ vẫn chưa có tìm ra hung thủ, trong tộc có lời đồn người đi theo hắn sẽ gặp xui xẻo.

Mã gia chính là vì theo hắn nên mới bị diệt tộc.

Lời đồn này càng lúc càng quá, khi trong khoảng thời gian này lại có không ít gia tộc rời hắn mà đi.

Đầu nhập vào nhị đệ của hắn.

Hắn cũng biết những chuyện này là do nhị đệ bên kia quạt gió thêm củi, nhưng hắn cũng không có làm gì được.

Hắn chỉ có thể tìm Diệp quản gia gây áp lực để mong sớm một ngày tìm ra hung thủ.

Nhưng hơn một tháng qua chẳng có tin tức gì, hung thủ như là bốc hơi giữa nhân gian.

Cho dù gia tộc đã bắt rất nhiều tên hắc y. Chỉ là bọn họ chỉ là một ít trộm gà bắt chó.

Trong khoảng thời gian này, Mạc thành nhất lên một cổ diệt Hắc, phàm là võ giả mặc hắc y đều bị đưa vào Diệp phủ nhà

“Muốn lên làm gia chủ! Ta nghĩ người hãy xuống âm tào địa phủ làm, có vẻ thích hợp hơn!”Đang lúc bọn họ đang hứng thú dào dạt thì nghe một âm thanh phiêu miễu truyền đến.

Một Hắc y thiếu niên với gương mặt hoàn mỹ bỗng nhiên xuất hiện tại căn phòng.

“Người là người phương nào? ”

“Biết đây là đâu không? ”

“Tiểu tử, ta nghĩ là ngươi chán sống rồi. ”

Hứng thú bị đánh gãy, đám công tử này vô cùng không cao hứng, cả đám lên tiếng chất vấn.

“Ta là ai, các người còn chưa đủ tư cách biết. Các người chỉ biết, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của các ngươi là được rồi.! “Diệp Tử Phàm ánh mắt lãnh đạm.

Nhìn xung quanh la ó đám công tử này, sau đó hướng thẳng chủ vị Diệp Tử Long nói.

“Các hạ! Không biết tôn tánh đại danh?Tại sao lại xuất hiện tại nơi này! ”

Không chờ đám công tử và Diệp Tử Long lên tiếng, đứng tại bên trái của hắn Thanh y lão giả tiến lên một bước, chân khí hóa thành vòng tròn cương khí, đưa Diệp Tử Long gắt gao bảo hộ.

“Các hạ! Ta chính là Mạc gia thị vệ Mạc Cửu, không biết có chuyện gì hiểu lầm hay không? ”

Bên phải huyền y lão giả Mạc Cửu tiến lên mấy bước, cách Diệp Tử Phàm năm mét, chân khí toàn thân cũng đã khởi động. Như là lâm đại địch

Mạc Cửu trong lòng phát lạnh, vừa rồi Diệp Tử Phàm xuất hiện, với Linh giác cường đại của hai người bọn hắn không hề phát hiện.

Tựa như hư không xuất hiện, bọn họ tự nghĩ làm không được.

Với lại dùng Linh giác cũng không hề phát hiện ra tu vi của Diệp Tử Phàm, cho nên bọn hắn phải cẩn thận từng ly từng tý.

Ngay cả hoàng tộc Mạc gia cũng đem ra.

“Ngươi là….ngươi là người đã diệt Mã gia!”

Dường như nhớ ra chuyện gì, ngồi ở trung tâm được lão giả bảo hộ Diệp Tử Long thất thanh chất vấn.

“Xem ra ngươi cũng không ngốc cho lắm! ” Diệp Tử Phàm có chút ngạc nhiên, Diệp Tử Long không có nhận ra hắn là tam đệ của mình. Lại nhận ra hắn đã diệt Mã gia, chuyện này cũng thật là khó tin.

Thật ra hắn đâu biết rằng tại mấy tháng qua, hắn tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết, làm cho thân thể hoàn toàn thoát thai hoán cốt, chẳng những thân cao hơn một mét tám, làn da so với mỹ nhân còn bạch. Khí chất còn thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Không còn là một tên Diệp gia tam thiếu với thân hình gầy còm, làn da đen đúa như trước kia, Diệp Tử Long không có nhận ra cũng là điều tất nhiên.

Còn Diệp Tử Long nhận ra hắn là người diệt Mã gia cũng không có gì lạ.

Kể từ khi Diệp gia lùng bắt Hắc y nhân sát hại Mã gia sau, trong Mạc thành này võ giả mặc Hắc y đã hiếm như lá mùa thu.

Liên tưởng đến đó Diệp Tử Long nhận ra hắn diệt Mã gia cũng không khó lắm.

“Cái gì? Hắn chính là người diệt Mã gia! ”

“Không thể nào, tại sao có thể trẻ như vậy chứ? ”

“Hắn chính là Hắc y cuồng ma kia?”

Nghe được Diệp Tử Phàm chính xác thừa nhận, đám công tử kia, thất thanh la lớn.

Mã gia bị diệt làm chấn động Mạc thành một thời gian.

Đến giờ vẫn còn chưa tìm được hung thủ, trong lén lút, có người còn gọi tên Hắc y nhân kia là Hắc Y cuồng ma.

Vì chuyện này trong gia tộc không ít trưởng lão đã dao động lập trường, chỉ vì phụ thân, gia chủ của bọn họ lấy gia chủ chi vị phủ quyết nên bọn họ vẫn đứng tại Diệp Tử Long bên cạnh.

Ngay sau đó, sắc mặt của bọn họ lại tái nhợt. Cả người đều run rẩy.

Tên Hắc y nhân này có thể diệt Mã gia, thực lực ít nhất cũng là Cửu trọng, trong khi bọn họ chỉ có bốn năm trọng tu vi, nếu như động thủ bọn họ chết chắc.

“Sợ cái gì? Hắn cùng lắm cũng chỉ là Cửu trọng Võ Mạch mà thôi, hai vị Mạc lão chính là đã vào Cửu trọng nhiều năm, diệt hắn chỉ là dễ dàng mà thôi! “Diệp Tử Long nhìn thấy đám công tử này đang run lợi hại, không nhịn được quát.

“Đúng vậy a!hai vị Mạc lão chính là lâu năm Cửu trọng cường giả, hắn chỉ là mới vào Cửu trọng mà thôi, chúng ta cần gì phải lo lắng chứ!” Nghe được Diệp Tử Long nhắc nhở, ngồi gần hắn nhất, một tên bàn tử ngủ trọng võ mạch mở miệng nói.

“Không sai! Không cần phải sợ hắn! Nhị vị Mạc lão có thể trấn áp hắn! ”

“Hừ! Trong hắn còn trẻ thế kia thì có bao nhiêu thực lực chứ! ”

“Nhị vị Mạc lão chắc chắn sẽ bắt hắn về quy án!”

Những lời của Diệp Tử Long đã khiến cho bọn họ trong lòng bình tĩnh lại. Không còn sợ hãi như lúc trước, nhao nhao lên tiếng thảo phạt.

“Ồn ào! ”

Diệp Tử Phàm thấy bọn họ quá náo loạn, lập tức xuất thủ, đánh ra một chưởng, một chưởng này hắn vận dụng trong cơ thể một nửa Linh lực, lập tức đưa đám công tử và hai tên Mạc gia trưởng lão bao phủ.

“Răng rắc! ”

“Không! Lực lượng này….! ”

“Đây là Linh lực….! ”

“Người không phải là Võ Mạch cảnh… Người là Siêu Phàm cường giả! ”

“Không được! Tiền bối tha mạng! ”

Chưởng ảnh xuất hiện, Mạc gia nhị tên lão giả đã nhận ra, đây không phải là chân khí, mà là Linh lực, chỉ có Siêu Phàm cường giả mới có được.

Bọn họ tuy là Cửu trọng Võ Mạch, đối phó với cùng cấp còn được, nhưng mà với Siêu Phàm cường giả thì chỉ tìm chết.

Vì vậy khi biết mình đối thủ là ai sau, bọn họ vận dụng toàn thân chân khí hóa thành cương tráo phòng ngự.

Nhưng mà cũng không có làm được gì, Diệp Tử Phàm tuy chỉ vận dụng trong cơ thể Linh lực, nhưng mà cũng đạt đến năm mươi Long chi lực.

Không phải chỉ có hơn tám Long chi lực Võ Mạch Cửu trọng có thể ngăn cản.

“Rắc rắc!! Ầm ầm! ”

Cương tráo hộ thân của hai tên Mạc gia thị vệ gặp phải luồng sức mạnh này, yếu đuối như tờ giấy, chẳng bao lâu phá diệt.

Đứng mũi chịu sào Mạc gia hai người cùng mười mấy tên công tử lập tức bị ép thành thịt vụn, dư chấn còn làm cho cả khu vực phòng số hai khách quý này rung chuyển dữ dội.

“Có chuyện gì vậy? ”

“Động đất sao?”

“Lập tức chạy mau!”

Phía dưới và xung quanh lầu hai khách quý, cảm nhận được rung chuyển, nhao nhao la lớn, chạy ra ngoài. Những người còn đang thân thể giao lưu, giờ này cũng là hết hồn.

Không lo được nhiều như vậy, bỏ rơi bạn tình của mình, lấy tốc độ nhanh nhất lao đi.

Bọn công tử kia đến lúc chết cũng chỉ kêu lên một tiếng tuyệt vọng, sau đó bị ép thành huyết vụ.

“Vị….Tiền bối này, Tử Long tự nhận không có nơi nào mạo phạm ngài….Tại sao ngài lại muốn giết ta chứ?” Diệp Tử Long run rẩy hỏi.

Hắn nhìn toàn phòng đều là huyết khí, một mảnh thi thể vẹn toàn cũng không có.

Hai vị Cửu trọng cao thủ mà mẫu thân phái đi theo hắn cũng không còn.

Chỉ còn một mình hắn.

Hắn bây giờ không còn khí phách chỉ điểm giang sơn như trước nữa, thay vào đó một sự sợ hãi lan tràn, từ khi nào hắn lại đắc tội với cường giả như vậy chứ.

“Ha ha.. Không quen biết ta, Diệp Tử Long, để ta nhắc cho người nhớ vậy, mấy tháng trước, không phải ngươi đã sai Mã Nguyên và Lôi Báo đến giết ta sao, tại sao bây giờ ngươi lại quên nhanh như vậy chứ? Đại ca của ta?” Thấy đến bây giờ mà Diệp Tử Long còn không có nhận ra được mình, Diệp Tử Phàm cũng là nhắc nhở hắn.

Hắn muốn cho Diệp Tử Long chết trong sự tuyệt vọng và kinh hãi. Nếu không lúc nãy Diệp Tử Long cũng đã chết mất rồi.

“Là ngươi?”

Chương 35: Mạc Thành Phong Vân

Diệp Tử Long sợ hãi cả kinh, trừng to hai mắt, vẻ mặt bất khả tư nghị.

Diệp Tử Phàm nhắc đến, Mã Nguyên và Lôi Báo, hắn có chút ấn tượng, nhưng khi Diệp Tử Phàm gọi hắn là đại ca.

Hắn đã hoàn toàn nhận ra, người trước mắt này chính là Diệp gia phế vật.

Là nổi sĩ nhục của Diệp gia. Là tam đệ cùng cha khác mẹ của hắn Diệp Tử Phàm.

“Ngươi… Ngươi không phải chỉ có Võ Mạch nhất trọng rác rưởi sao?”Diệp Tử Long cuồng loạn nói.

Hắn không thể tin được, một tên chỉ một trọng phế vật, chỉ trong vòng mấy tháng có thể đột phá Siêu Phàm.

Đừng nói là hắn, cho dù nói ra, cả Thiên Hoang này sẽ không có người tin tưởng.

“Rác rưởi!”

“Người nói không sai! Mấy tháng trước đây, Diệp Tử Phàm đúng thật là rác rưởi, vì vậy nên mới bị Mã Nguyên giết chết! ”

“Diệp Tử Phàm trước đây đã chết rồi, hiện tại Diệp Tử Phàm ta còn sống? ”

Diệp Tử Phàm lạnh lùng nói, trong đôi mắt, tản mát ra từng luồn rét lạnh quang mang.

Hắn nhìn chằm chằm vào Diệp Tử Long, xem như một người chết.

Diệp Tử Long cùng hắn, không chết không thôi, tuy là nhờ hắn Diệp Tử Phàm mới trọng sinh, nhưng không giết người này, khó tiêu tiền thân mối hận.

Diệp Tử Phàm lần này đến, chính là vì báo thù.

“Làm sao có thể? Người là ai? ”

Diệp Tử Long không thể tin tưởng được đứng trước mặt của mình, chính là củi mục Diệp Tử Phàm, người mà hắn vẫn cho là sĩ nhục của Diệp gia.

Tu luyện hơn mười năm, cũng chỉ có võ mạch nhất trọng, tính cách yếu đuối, chuyên để cho ngoại viện đệ tử làm bao cát.

Nhưng Trước mắt cái này Diệp Tử Phàm, sát phạt quả quyết, thị huyết hung tàn, căn bản chính là hai thái cực.

Hơn nữa mấu chốt chính là, Diệp Tử Phàm đã thành tựu Siêu Phàm.

Mười sáu tuổi Siêu Phàm, nói ra nghe rợn cả người, hắn biết điều này có ý nghĩa gì.

Đó là tương lai sẽ là vị thứ chín Pháp Thần cường giả.

Là Nhân tộc Cửu Thần tồn tại, phụ thân hắn cũng phải nhìn lên.

“Không có khả năng, không thể nào! Trên đời làm gì có mười sáu tuổi Siêu Phàm cường giả, ngươi là ai, rốt cuộc là ai?” Dù là tận mắt nhìn thấy, Diệp Tử Long hay là không thể tin được.

“Bành! ”

Diệp Tử Phàm phất tay, Linh lực tràn ra, chỉ có Thất trọng tu vi Diệp Tử Long thân thể nổ tung, biến mất khỏi nhân gian.

“Diệp Tử Phàm đã sớm chết rồi, ngươi cũng là nên theo hắn đi thôi!” Diệp Tử Phàm nhìn thân xác biến mất của Diệp Tử Long, trong miệng lẩm bẩm.

“Ba!!!xoẹt!! ”

Nói xong hắn cũng ngự không bay đi, chỉ để lại trong không khí âm thanh xé gió.

Sáng sớm hôm sau.

Tin tức lâu.

“Xảy ra chuyện gì? ”

“Đây không phải là Diệp gia ám ảnh hay sao?”

“Tại sao toàn bộ xuất động?”

Tại Tin Tức lâu, có người buồn bực nói, lần trước Mã gia diệt tộc cũng không thấy Diệp gia xuất động ám ảnh a.

Diệp gia ám ảnh nghe đồn chỉ có hơn trăm người, nhưng bọn họ đều có Thất trọng thiên Võ Mạch trở lên tu vi.

Thủ lĩnh nghe nói còn là Cửu trọng cường giả mới có thể đảm nhiệm.

Lực lượng như vậy, có thể trấn áp mọi nhất tinh thế lực, Siêu Phàm không ra, không ai có thể ngăn cản bọn họ.

Mấy chục năm qua, Diệp gia xuất động ám ảnh chỉ đếm trên đầu ngón tay, một lần chính là Diệp Hạo Thiên lên làm gia chủ, quét sạch phản đối gia tộc.

Một lần diệt Hắc Phong trại vì dám cướp quặng Bạc của Diệp gia. Liên đới hai vạn tên Hắc Phong trại kể cả hang ổ trong vòng một đêm bị diệt.

Hắc Phong trại bang chủ nghe nói còn là Cửu trọng Võ Mạch.

Mấy chục năm nay, đây có lẽ là lần thứ ba ám ảnh đại lượng xuất động. Mỗi một lần xuất động chính là Mạc La gió tanh mưa máu a.

Chỉ là kẻ quét rác Dương Khai,sai vặt.. Ai.. Cơ duyên do ăn đòn hành hạ mà sinh mà tiến con đường Võ Đạo Cao Xứ Bất Thành Hàn A ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Đương nhiên, tại Tin Tức lâu này cũng có không ít tin tức linh thông thế hệ.

“Người có điều không biết a, Đêm qua Diệp gia Đại thiếu gia Diệp Tử Long cùng một đám phụ thuộc công tử thế lực bị người cấp diệt! ”

“Cái gì! Ai to gan như vậy! Dám cùng Diệp gia đối nghịch? ”

“Không chỉ là Diệp Tử Long bọn họ, ngay cả Hoàng thất đại nội thị vệ cũng bị giết mất hai cái?!”

“Không thể nào! Lại còn liên lụy đến Hoàng thất, phải biết rằng, Hoàng thất chính là tam tinh thế lực a!”

“Ai bảo không phải đâu, ta còn nghe nói sáng nay Trưởng Công Chúa đã nhập cung, khóc lóc nhờ Hoàng Đế ra mặt bắt hung thủ a!”

“Hoàng thất đồng ý nhúng tay vào chuyện này? ”

“Đâu chỉ là nhúng tay! Còn phái ra ba vị chấp pháp thành viên tham gia, nghe nói ba vị kia đều là Siêu Phàm sơ kỳ đỉnh cường giả a!”

“Tại sao lại như vậy? Chấp pháp đội không phải chỉ nhằm vào Siêu Phàm cường giả thôi sao, Diệp Tử Long tuy là cháu của Hoàng thượng, nhưng mà cũng không có mặt mũi lớn như vậy mới đúng! ”

“Hắc! Hắc. Người có nghĩ đến bên cạnh Diệp Tử Long có hai vị Mạc gia đại nội thị vệ theo hầu, nhưng mà bọn họ lại không có một chút phản kháng đã bị diệt. ”

“Ý của ngươi hung thủ là Siêu Phàm cường giả! ”

“Không sai! Theo thông tin ta nhận được, tại hiện trường không có tiếng đánh nhau, Hạnh Hoa lâu chỉ rung động một chút. Một lát sau có người vào thì chỉ phát hiện bên trong toàn là huyết vụ.”

“Có thể làm cho hai vị Cửu trọng cường giả biến thành huyết vụ không có sức phản kháng, không phải là Siêu Phàm thì có thể là gì? ”

“Lần này thì phiền phức rồi, Thiên Hoang đã cấm Siêu Phàm cường động thủ tại thành thị, nếu không sẽ bị diệt sát! Lần này vị Siêu Phàm kia xem như xui xẻo! ”

“Không biết vị Siêu Phàm cường giả nào mà lại to gan như vậy? ”

“Cái này thì không có biết rồi! Nhưng mà ta nghe nói hung thủ mặc Hắc y a?”

“Đây không phải là lần trước diệt Mã gia sao?”

“Không sai! Mọi người đều đang nghĩ vậy, hơn nữa theo ta được biết vị cường giả kia vô cùng trẻ tuổi! ”

“Tại sao ngươi lại nói như vậy? ”

“Người có điều không biết, chiều hôm qua tại Đa Bảo các xảy ra xung đột, Tô gia Tô Diễm đắc tội với một thiếu niên Hắc Y. Không ngờ tới vị này chính là một tôn Siêu Phàm cường giả, Nếu không có Bao Chấp Sự ra mặt, bây giờ Tô gia có lẽ đang tổ chức tang lễ a.”

“Lại có chuyện này? ”

“Đúng vậy! Cho nên mọi sự nghi ngờ đều tập trung vào vị thiếu niên Siêu Phàm kia!”

Trong Tin Tức lâu, nghị luận nhao nhao.

Tô gia

“Tin tức ngươi nhận được là chính xác? Diệt Diệp Tử Long bọn họ chính là Hắc Y Siêu Phàm kia?” Ngồi trên chủ vị, Tô Vấn đối với Tô Hành Vân hỏi.

“Không thể sai được! Gia chủ, đêm hôm đó thám tử của chúng ta chính là nhìn thấy một bóng đen bay ra từ Hạnh Hoa Lâu! Tổng hợp tin tức có thể suy đoán người này rất có thể là vị Siêu Phàm mà thiếu gia đã gặp! ” Tô Hành Vân cung kính hồi báo.

“Có biết tại sao vị Siêu Phàm cường giả kia lại diệp Diệp Tử Long bọn họ hay không? ”

“Hồi gia chủ! Nguyên nhân vẫn chưa biết, chúng ta đang tiến hành điều tra! ”

“Ha ha! Lần này ta xem Diệp gia còn kiêu ngạo nữa hay không. ” Tô Vấn cười trên nổi đau của người khác nói.

Lý gia

Đại Thiếu gia Lý Mộc Phong gian phòng.

“Thiếu gia! Ngài có biết không, ta vừa nghe được tin tức nói là Diệp Tử Long đã chết a!” tại trong phòng, gương mặt tinh xảo Tiểu Thúy đang hầu hạ Lý Mộc Phong, mở miệng nói.

“Diệp Tử Long, đây không phải là Diệp gia đại thiếu gia hay sao? Ai dám giết hắn? ” Ngồi tại trên giường Lý Mộc Phong kinh ngạc hỏi.

“Thiếu gia, theo ta được biết hắn trêu chọc phải một vị Hắc y Siêu Phàm cường giả nên mới mang họa sát thân!”

“Hắc y Siêu Phàm cảnh? ” Lý Mộc Phong âm thanh cao vút.

“Hừ!”

“Tiểu Thúy bái kiến gia chủ! ” vừa muốn nói thêm câu chuyện, lại nghe ngoài cửa Lý Thiên Sơn hừ một tiếng, Tiểu Thúy lo sợ vấn an.

“Được rồi! Người lui ra đi!” Lý Thiên Sơn đi vào căn phòng, phất tay ra hiệu cho Tiểu Thúy rời đi.

“Vâng! Gia chủ! “Tiểu Thúy lập tức lui ra, trước khi đi còn đóng cửa lại.

“Thương thế của người thế nào? ” Chờ cho Tiểu Thúy đi khỏi, Lý Thiên Sơn đến bên cạnh Lý Mộc Phong,không cho hắn đứng lên thi lễ hỏi

“Đa tạ phụ thân quan tâm. Mộc Phong không có sao!” Lý Mộc Phong cũng là trả lời thật lòng, hắn ngoài cánh tay bị gãy, băng bó lại sau, cũng không có gì nghiêm trọng lắm.

“Có thể nói cho ta biết là ai đã tổn thương ngươi không! ” Lý Thiên Sơn quan tâm hỏi, đêm qua khi Lý Mộc Phong mang theo thương thế trở về, đã khiến cho Lý gia một phen chấn động.

Tuy nhiên, ai gây ra thương tích Lý Mộc Phong một chữ cũng không có nói, làm cho phụ thân như hắn rất là sốt ruột, cho nên sáng sớm, xử lý một ít tộc vụ hắn đã đến nơi đây.

“Phụ thân! Chuyện này..! ”

“Người đã không muốn nói, vậy thì thôi! Tuy nhiên, người phải nhớ kỹ, người không chỉ có một mình, đằng sau còn có một Lý gia vì ngươi chống lưng, Lý gia nhân không phải ai cũng có thể khi nhục!” Lý Thiên Sơn biết tính tình của đứa con này, cũng không có ép hỏi nữa, mà thấm thía nói một câu.

“Đa tạ phụ thân không trách, chuyện này hài nhi có thể giải quyết được! ” Lý Mộc Phong cũng không muốn nói chuyện này, lần này liên quan có chút lớn, hắn đắc tội là Siêu Phàm cường giả, nói ra cũng không có ích gì, gia tộc sẽ không vì hắn mà cùng một vị Siêu Phàm cường giả đối đầu.

Hơn nữa sai lại thuộc về hắn, có thể kiếm về cái mạng đã là may mắn, hắn cũng không muốn thêm nhiều chuyện.

“Phụ thân! Ta nghe nói Diệp Tử Long đã chết, chuyện này..! “Lý Mộc Phong không nén nổi hiếu kỳ, nghe đến Hắc y nhân kia, không biết có phải hồi đêm mình gặp phải.

“Không sai, theo gia tộc thám tử hồi báo, đó là một vị hết sức trẻ tuổi Siêu Phàm cường giả làm, không biết tại sao hắn lại làm như vậy, nhưng mà hiện nay, vì tìm kiếm hành tung của hắn, toàn thành đã giới nghiêm! “Lý Thiên Sơn cũng là cao hứng, lần này Diệp gia thiệt hại một Thiên tài, sau này khoảng cách giữa đôi bên sẽ nới rộng ra không ít.

“Ngươi cũng nghĩ ngơi đi, ta phải xử lý trong tộc sự vụ!”

“Vâng! Phụ thân!”Nhìn Lý Thiên Sơn đi ra khỏi căn phòng, Lý Mộc Phong lẩm nhẩm: “Hắc y nhân sao! Xem ra ta mệnh so với Diệp Tử Long còn tốt hơn a!”

Đa Bảo các

“Làm phiền Bao chấp sự, nếu như ngài có được hàng tung của vị Siêu Phàm cường giả kia, mong có thể cho Chấp Pháp đội chúng tôi biết! “Tại trước cửa Đa Bảo các, ba vị trung niên nam tử đang cùng Bao Tính nói lời từ biệt.

Ba người bọn họ bước đi không hề chạm đất, trên thân khí tức lại sâu như biển, không nghi ngờ gì chính là Siêu Phàm cường giả.

“Ba vị xin yên tâm, nếu có được tin tức, ta sẽ lập tức dùng truyền tin phù đưa tin cho ba vị!”Bao Tính cũng chấp tay, khách khí nói, ba người này đều là Siêu Phàm Sơ kỳ, cầm đầu trung niên áo trắng lại là trung kỳ đỉnh phong.

Ba người này, nếu như một đấu một hắn cũng không sợ người nào, thế nhưng ba người liên thủ có chút phiền phức.

Với lại thân phận của bọn họ cũng không có bình thường, đều là chấp pháp đội của Hoàng thất, hắn cũng không muốn đắc tội.

“Vậy thì đa tạ Bao chấp sự rồi, tại hạ cáo từ! ” cầm đầu Bạch y trung niên nói.

“Ba vị đi thong thả! ”

Nhìn ba tên chấp pháp đội đạp không mà đi, Bao Tính đi vào Đa Bảo các, trong lòng không khỏi nói thầm:”Hừ! Muốn từ ta tìm hiểu tin tức của khách hàng, đừng có nằm mộng. ”

Sáng nay, ba tên chấp pháp Đội của hoàng tộc đến đây, ban đầu, hắn cũng không nghỉ ra được chuyện gì, song khi nghe nhắc đến Hắc y thiếu niên kia, hắn đã biết chuyện gì xảy ra.

Chẳng qua chỉ là chết mấy con kiến Phàm nhân mà thôi, có cần làm lớn chuyện như vậy không chứ.

Bao Tính trong lòng mắng chửi, đối với Siêu Phàm bọn họ, Võ Mạch cảnh chính là Phàm nhân.

Chúng ta đường đường là Siêu Phàm tiên sư, có cần thiết phải quan tâm hay không.

Thật là lắm chuyện.

Vì vậy ba tên Siêu Phàm này không có hỏi được gì, dẹp đường hồi phủ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !