Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 62 [ Chương 306 đến 310 ]
❮ sautiếp ❯Chương 306: Trấn áp hắc sát chí tôn
“Rất tốt! Tên đệ tử của ta rất nhanh sẽ đến tìm ngươi, còn tên Hắc Sát Chí Tôn kia, hắn sẽ không bao giờ đến tìm ngươi phiền toái nữa đâu!”Âm thanh già nua kia dường như rất hài lòng với câu trả lời của Hoa Phi Tuyết, hắn cũng cam đoan nói.
“Vậy thì đa tạ tiền bối trượng nghĩa!!!”Hoa Phi Tuyết cũng cố nặng nụ cười nói.
…
Tứ Tượng Sơn ngàn vạn dặm bên ngoài, Hắc Sát Chí Tôn động phủ nơi.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Không!!! Địa Sát Nguyên Thần Quang!!!”
“Không!!!..Đại Nhân tha mạng! Ta không dám có ý định với lại Hoa Tiểu Thư nữa đâu!!”Hắc Sát Chí Tôn một bên vận dụng hết tất cả Nguyên Lực chống lại cái kia kinh khủng che trời đại thủ, một bên liều mạng cầu xin tha thứ.
Ngay vừa rồi hắn đã cảm nhận được một tia mờ mịt nguy cơ cảm giác, thế là hắn không rảnh lo đến Hoa Phi Tuyết bên kia, lập tức muốn phá vỡ không gian rời đi, tu luyện đến cảnh giới như hắn, chỉ cần có một tia nguy hiểm xung quanh là hắn có thể mơ hồ cảm giác đến, trong lòng của hắn cực kỳ run sợ, nghĩ là Hóa Thần hậu kỳ cường giả của Già Thiên Tông đã đến cứu Hoa Phi Tuyết.
Hắn liền muốn phá không rời đi, cho dù là Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cường giả cũng không thể làm gì được hắn.
Hóa Thần cường giả giao thủ, nếu như không có đặt biệt thủ đoạn gì, rất khó để mà giết chết đối phương, nguyên nhân là Hóa Thần cường giả có thể cực nhanh phá vỡ không gian rời đi, Hóa Thần Lĩnh Vực chỉ đối với Thông Thần cảnh bên dưới có hiệu quả, nhưng mà đối với cùng giai cảnh giới lại vô hiệu, trừ khi Hóa Thần cường giả kia thực lực cao hơn đối thủ quá xa, tỷ như Linh Thể Hóa Thần hoặc là Đạo Thể Hóa Thần cường giả chẳng hạn, vì biết được điều này, cho nên hắn cũng không sợ diệt đi Hoa Phi Tuyết Già Thiên Tông sẽ tìm đến mình trả thù.
Nhưng mà lần này hắn dường như đã tính lầm, khi hắn đưa tay phá vỡ không gian thì mới phát hiện không gian xung quanh đây vô cùng vững chắc, dường như bị một lực lượng nào đó phong cấm một dạng, hắn liền nghĩ ra ngay chính là Phong Giới Châu, tuy hắn cực kỳ không hiểu Phong Giới Châu kia là bảo vật bất ly thân của Vạn Tinh Tông Bao Giang Trường, như thế nào lại xuất hiện trong tay của Già Thiên Tông Trưởng Lão, chỉ là tình cảnh trước mắt không cho phép hắn suy nghĩ quá nhiều, lấy hết át chủ bài ra bảo mệnh, qua một kích này rồi mới tính sau.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
Hai đại cường lực va chạm, kinh thiên động địa âm thanh vang lên, không gian Phong Giới Châu phong cấm xung quanh Hắc Sát Chí Tôn cũng hiện ra từng cơn loạn lưu, hắc động đan xen, như muốn hủy diệt tất cả vạn vật, Phong Giới Châu run lên vài lần, sau đó quy về yên tĩnh.
Một khắc thời gian sau, Tứ Tượng Sơn, Già Thiên Tiểu Phù Trận.
“Bản tọa Diệp Tử Phàm, gặp qua Hoa Tiểu Thư! “Đứng trước Già Thiên Tiểu Phù Trận màn sáng, Diệp Tử Phàm khẽ ôm quyền chào hỏi.
“Diệp Thiên Quân, ngài là đệ tử của vị Chí Tôn kia?”Hoa Phi Tuyết vẫn chưa thu hồi lại Già Thiên Tiểu Phù Trận trận bàn, mà là nhìn kỹ vị có tu vi Thông Thần hậu kỳ viên mãn Diệp Tử Phàm, từ trên trời rơi xuống này, lên tiếng hỏi.
“Không sai! Gia sư đối với Hỗn Nguyên Chí Tôn di tàng rất là có hứng thú, cho nên mới ra lệnh cho bản tọa đến nơi này! “Diệp Tử Phàm nghe hai chữ sư phụ kia, khóe mắt co giật một cái, nhưng mà vẫn lên tiếng thừa nhận.
Thật ra nào có tiền bối, sư phụ gì, người khi nãy truyền âm nói chuyện với Hoa Phi Tuyết chính là bản thân hắn, sau khi ra tay đem cái tên Hắc Sát Chí Tôn kia trấn áp, đưa vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, hắn liền lập tức hiện thân, cũng là đưa khí tức trên người phát ra là Thông Thần hậu kỳ viên mãn đến tìm Hoa Phi Tuyết.
Kể từ khi rời đi Bát Hoang Thành ngoại vi Thiên Khiếu Sơn Mạch kia, hắn liền phá vỡ không gian tiến sâu vào Thiên Khiếu Sơn Mạch tìm kiếm Hỗn Nguyên Động Phủ, chỉ là sau vài lần phá vỡ không gian, hắn phát hiện một cái nghiêm trọng vấn đề là hắn không biết Hỗn Nguyên Động Phủ kia ở nơi nào, trong ký ức của Bao Giang Trường hắn nhìn qua chỉ thấy Động Phủ kia nằm tại Loạn Thạch Sơn, thế nhưng hắn tìm suốt ba ngày ba đêm mà không thấy một tòa sơn phong nào giống như Bao Giang Trường miêu tả, khi hắn thất vọng cùng cực muốn từ bỏ, quay lại Bát Hoang Thành đi vào Ma Tộc Đại Lục thì đến nơi đây lại gặp phải Hắc Sát Chí Tôn cùng Hoa Phi Tuyết đang giằng co, thế là trong đầu của hắn linh quang lóe lên, hắn nhớ đến Hỗn Nguyên Động Phủ này dường như là do tam đại tông môn liên hợp lại, dành cho Thông Thần cảnh cường giả trong Tông vào bên trong thí luyện, Hoa Phi Tuyết nếu như là Già Thiên Tông người lại xuất hiện tại đây không ngoài mục đích chính là tham gia vào Hóa Thần Động Phủ tranh đoạt, vì vậy cho nên hắn mới hiện thân, giúp đỡ hai người bọn họ một lần.
“Tiểu Thư, cẩn thận có trá!!!” Nhìn thấy Hoa Phi Tuyết muốn thu hồi lại Già Thiên Tiểu Phù Trận, Diễm Cô lo lắng truyền âm nói.
Chuyện này không phải là không thể xảy ra, Hóa Thần Lão quái vật có cực đại thủ đoạn, không chừng là do tên Hắc Sát Chí Tôn kia đóng kịch cũng nên.
“Diễm Cô, ngươi yên tâm đi, trong lòng của ta tự có tính toán! “Hoa Phi Tuyết không quan tâm đến lời nhắc nhở của Diễm Cô, thu hồi lại Già Thiên Tiểu Phù Trận, truyền âm trả lời.
Hắc Sát Chí Tôn vừa rồi bị vị thần bí Hóa Thần cường giả kia một chiêu cho trấn áp, nàng là dùng thần thức quan sát được đến rất rõ ràng, cái kia vĩ ngạn thực lực, quán cổ tuyệt kim kia một chưởng đến bây giờ nghĩ lại nàng còn cảm thấy kinh tâm động phách, lực lượng kia tuyệt đối không thể kém hơn bốn trăm vạn ức long lực lượng, cũng chỉ có Linh Thể Hóa Thần cường giả mới có thể phát được ra đến.
Một vị Linh Thể Hóa Thần cường giả muốn cùng với lại Hắc Sát Chí Tôn sử dụng khổ nhục kế dẫn dụ nàng ra đến, cái này nàng nghĩ không cần thiết, Thiên Nhược Đại Lục Hóa Thần cường giả có thể đạt đến mấy trăm, nhưng mà đa số chỉ là Phàm Thể Hóa Thần mà thôi, Linh Thể Hóa tại Thiên Nhược Đại Lục này chỉ có vài vị mà thôi, gộp lại không đủ một bàn tay chi số.
Những vị kia đều là cao cao tại thượng, như siêu thoát Phàm Thể Hóa Thần bên dưới, nói Linh Thể Hóa Thần đi hợp mưu cùng với lại một tên Phàm Thể Hóa Thần sơ kỳ, có đánh chết nàng cũng không tin.
“Hoa Phi Tuyết gặp qua Diệp Thiên Quân, không biết sư tôn của ngài ra tay cứu Phi Tuyết là vị Bệ Hạ nào? Có thể hiện thân để cho Phi Tuyết bày tỏ lòng cảm kích! “Hoa Phi Tuyết sau khi thu hồi lại Già Thiên Tiểu Phù Trận, cũng là đáp lễ với Diệp Tử Phàm, sau đó lên tiếng hỏi.
Già Thiên Tông là Đại Lục đệ nhất tông môn, bên trong Đại Lục có bao nhiêu vị Linh Thể Hóa Thần nàng đều có thể biết, chỉ cần vị Chí Tôn kia hiện thân, nàng có thể nhận ra được ngay thân phận.
“Không giấu Hoa Tiểu Thư, gia sư sau khi trấn áp Hắc Sát Chí Tôn đã rời đi nơi này, hiện tại người ở đâu bản tọa cũng không có biết! “Diệp Tử Phàm thành thật trả lời.
“Vậy thì thật là đáng tiếc!!! Không biết Diệp Thiên Quân xuất thân từ môn phái nào? tại Thiên Nhược Đại Lục này, còn trẻ như Diệp Thiên Quân có thể tu luyện đến Thông Thần hậu kỳ viên mãn Phi Tuyết thật chưa có gặp qua!” Hoa Phi Tuyết thở dài nuối tiếc một cái, sau đó cùng Diệp Tử Phàm hỏi thăm xuất xứ, nói thật Thiên Nhược Đại Lục tuổi trẻ cường giả hết chín mươi phần trăm là gia nhập Thần Thành Thần Viện tu luyện, nàng nhớ không nhầm thì trong Thần Viện Hạch Tâm Đệ Tử không hề có người nào như Diệp Tử Phàm thì phải.
“Thật là xin lỗi Diệp Thiên Quân, là do Phi Tuyết mạo muội! “Nhìn thấy Diệp Tử Phàm có vẻ nhíu mày, Hoa Phi Tuyết liền đánh cái giật mình, lên tiếng xin lỗi.
Đây cũng là do thường ngày gặp phải chuyện gì nàng cũng muốn tìm hiểu cho đến cùng, không nghĩ đến vô tình lại phạm đến cấm kỵ của người khác.
Chương 307: Vương nhất sơn đại địch
“Không sao, bản tọa cùng gia sư cũng không phải là người của Thiên Nhược Đại Lục, mà là đến từ Thiên Mang Đại Lục, lần này vì nghe nói Hỗn Nguyên Động Phủ xuất hiện tại Thiên Nhược Đại Lục cho nên mới đến đây một chuyến! “Dù hơi bất mãn cái thái độ thăm hỏi ân cần của Hoa Phi Tuyết, nhưng mà hắn vẫn trả lời.
Chuyện hắn không phải là người tại Thiên Nhược Đại Lục người của Vạn Tinh Tông cũng đã biết, Hoa Phi Tuyết này nếu như có tâm điều tra trước sau gì cũng biết, không cần thiết phải giấu giếm.
“Thiên Mang Đại Lục? Triều Tịch Thánh Cung xếp hạng đệ cửu Đại Lục? “Hoa Phi Tuyết giật mình nói.
Triều Tịch Thánh Cung quản hạt bên dưới mười mấy vạn cái Tinh Vực, Thiên Mang Tinh Vực cũng là một trong suốt đó, luận về rộng lớn cùng cùng cường giả, Thiên Mang Tinh Vực nhiều gấp mấy lần Thiên Nhược Tinh Vực, hai vực đem ra so sánh xếp hạng, thứ mười Thiên Nhược Tinh Vực kém hơn không biết bao nhiêu lần.
Khó trách nàng không biết Diệp Tử Phàm tên tuổi, khó trách vị Chí Tôn kia là Linh Thể Hóa Thần, nếu như đến từ Thiên Mang Đại Lục thì có thể giải thích thông.
“Khụ!!!Hoa Tiểu Thư, gia sư nói ngoài đưa bản tọa đến Hỗn Nguyên Động Phủ ra, còn có..! “Diệp Tử Phàm thấy Hoa Phi Tuyết nhìn hắn chăm chú, cũng là có một chút xấu hổ, ho khan một tiếng nói.
Hoa Phi Tuyết này tuy trên gương mặt đeo một chiếc khăn che lại mất nửa gương mặt, chỉ là ánh mắt long lanh, trắng như tuyết bộ ngực, từ ngực lụa mỏng trung lộ ra, tinh tế vòng eo đón gió phiêu lượng, tựa như muốn đức rời giống như, tư thái xinh đẹp, hồng nhan họa thủy, không kém gì Lâm An Nam, làm cho trong lòng hắn có một tia rung động, chỉ là rất nhanh, hắn lại khôi phục lại như trước kia.
“Cái này đương nhiên là ta hiểu được, đây là Hóa Thần Đan, Diệp Thiên Quân hãy nhận lấy! “Nghe vậy Hoa Phi Tuyết gương mặt cứng đờ, lấy trong trữ vật giới ra một hộp ngọc, đưa cho Diệp Tử Phàm.
Vẻ mặt của nàng không hề tình nguyện một chút nào, hơn nữa trong lòng lại mắng to hai sư đồ này vô sỉ, rõ ràng là đến từ một đại Tinh Vực như Thiên Mang, không thể nào thiếu Hóa Thần Đan cho được, nhưng mà vẫn cố gắng đem Hóa Thần Đan trong tay của nàng cướp đi, thật là vô sỉ đến cực điểm.
“Ân! Hóa Thần Đan này không sai!”Đem viên Hóa Thần Đan kia ra xem một chút, sau đó ném nó vào Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm gật gù nói.
Có viên Hóa Thần Đan này, hai mươi sáu tên Thông Thần hậu kỳ viên mãn mà hắn bắt được sẽ có một tên có thể độ kiếp đột phá Hóa Thần cảnh, như vậy hắn sẽ có một đóa Hóa Thần Linh Vân, hắn sẽ không bỏ qua cho viên Hóa Thần Đan này.
Thật ra Hóa Thần Đan Đại Hắc cũng có thể luyện chế ra, hơn nữa phẩm chất còn tốt hơn viên này Hóa Thần Đan rất nhiều lần, chỉ là khổ nỗi trong tay của hắn không có Lục Giai Linh Dược để cho Đại Hắc luyện chế, hắn đoạt lấy của hai tên Hóa Thần Bao Giang Trường cùng Hạ Kiến Quốc kia bên trong tuy có khá nhiều Ngũ Giai Linh Dược, nhưng mà Lục Giai Linh Dược thì có vài cọng mà thôi, đừng nói là có Linh Dược luyện chế Hóa Thần Đan ngay cả bình thường nhất Lục Giai đan Dược Linh Dược cũng không có đủ.
“Diệp Thiên Quân, nếu như Đan Dược kia không có giả, vậy thì chúng ta lên đường đi!”Nhìn tư thái kia của Diệp Tử Phàm, nàng càng là tức giận nghiến răng nói.
Nàng đường đường là Già Thiên Tông Đại Tiểu Thư, có nhất thiết vì một viên Hóa Thần Đan mà thất hứa hay không, Diệp Tử Phàm nhận lấy Hóa Thần Đan còn mở ra kiểm tra, đây là có ý gì, không tin vào nàng hay sao?
“Vút!!!”
Nói xong, nàng cũng không chờ Diệp Tử Phàm đáp lại tế ra một chiếc Trung Phẩm Đạo Khí Phi Chu cùng Diễm Cô biến mất tại phương xa, không hề có ý định mời Diệp Tử Phàm đi lên Phi Chu đi cùng ý tứ.
“Ân! Nha đầu này như thế nào lại tức giận như vậy, ta đắc tội với cô ta sao?”Nhìn Hoa Phi Tuyết biến mất tại phương xa, Diệp Tử Phàm khẽ sờ cái mũi một cái nói.
“Cũng chỉ đành vất vả một chút vậy!”Thở dài một tiếng, thân ảnh của hắn cũng lập tức biến mất, đi theo hướng của chiếc Phi Chu kia, trước khi đi, hắn còn nhìn về phía sau lưng mình một cái, mỉm cười đầy ẩn ý.
Trong tay của hắn cũng còn hai chiếc Đạo Khí Phi Chu cướp được của hai tên Hạ Kiến Quốc, có thể dùng bọn nó thay vì cứ phải phá vỡ không gian, chỉ là phẩm chất của hai chiếc phi chu kia chỉ đạt đến Hạ Phẩm Đạo Khí cấp độ, lấy ra là không thể nào đuổi kịp Phi Chu của Hoa Phi Tuyết, cho nên hắn đành phải làm công việc lao lực này.
“Tiểu Thư, ngài không đưa tên Diệp Tử Phàm kia theo lên Ảnh Lôi Chu, có khi nào hắn không đuổi kịp chúng ta hay không? “Bên trong Ảnh Lôi Chu, Diễm Cô nhìn lại phía sau sầu lo nói.
Ảnh Lôi Chu đây là Trung Phẩm Đạo Khí Cao Cấp, rất nhiều Hóa Thần Chí Tôn không chấn phá không gian cũng không thể nào đuổi theo nó được, Diệp Tử Phàm chỉ có Thông Thần cảnh, hắn như thế nào có thể đuổi theo kịp Ảnh Lôi Chu.
“Diễm Cô, ngươi không nghe nói hắn là đến từ Thiên Mang Tinh Vực hay sao? Ở nơi đó bảo vật tài nguyên là nhiều hơn Thiên Nhược Đại Lục chúng ta vô số lần, chỉ một cái Trung Phẩm Đạo Khí Phi Chu mà thôi, ta nghĩ hắn nhất định có thể sở hữu được. “Hoa Phi Tuyết không quan tâm nói.
Đây cũng là nằm trong tính toán của nàng, một vị Thông Thần hậu kỳ viên mãn đến từ Thiên Mang Tinh Vực, có sư phụ là Linh Thể Hóa Thần, là một cường đại đối thủ tiềm năng.
Nàng đã làm theo lời hứa dẫn đường rồi, còn Diệp Tử Phàm kia có theo được hay không đó là không nằm trong suy nghĩ của nàng, hắn theo được thì xem như hắn có bản lĩnh, còn hắn theo không kịp thì Hỗn Nguyên Động Phủ hành trình sẽ thiếu đi một người cạnh tranh, lợi ích như vậy sao nàng có thể không làm.
…
“Hắn thật sự phát hiện ra ta vị trí hay sao?”Chờ cho Diệp Tử Phàm rời đi, Tứ Tượng Sơn bên ngoài một ức dặm, Hư Không khai ra một khe hở, Vương Nhất Sơn từ nơi đó bước ra, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc nói.
Hắn đến đây thời gian cũng không ngắn, chỉ là muốn cho tiểu nha đầu Hoa Phi Tuyết kia có một lần rèn luyện bổ ích, cho nên mới không hiện thân mà thôi, khi Diệp Tử Phàm xuất hiện hắn là thấy rõ ràng, nhưng mà tiêu diệt Hắc Sát Chí Tôn hắn lại nhìn không được rõ, vì không gian xung quanh đã bị phong cấm, đến khi mọi việc quay lại bình thường thì mọi thứ đã kết thúc, hắn không biết Hắc Sát Chí Tôn là bị trấn áp như thế nào.
“Có thể trong thời gian ngắn như vậy thu thập Hắc Sát Chí Tôn, ta nếu như không sử dụng một số thủ đoạn cũng là làm không được, Thiên Mang Đại Lục cường giả quả nhiên danh bất hư truyền! “Vương Nhất Sơn cảm thán nói.
“Hắn muốn tiến vào Hỗn Nguyên Động Phủ, với Hóa Thần cảnh tu vi là không thể nào làm được, ta cũng muốn xem hắn sẽ dùng cách nào! “Nói xong, Vương Nhất Sơn cũng hướng Loạn Thạch Sơn phá không rời đi.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Vương Nhất Sơn, ngươi dám đến Thiên Khiếu Sơn Mạch của ta, lập tức nạp mạng đi!!”Vương Nhất Sơn đi không được bao xa, tại trước mắt của hắn không gian liền rơi vào hỗn loạn, một âm thanh như kinh lôi chấn thế, chấn động thiên cổ vang lên.
“Thiên Khiếu Chấn Thiên Thuật!!!Hổ Huyền Thiên, ngươi không phải đang bế quan hay sao?Như thế nào lại đến đây? “Vương Nhất Sơn bị Thiên Khiếu Chấn Thiên Thuật của Hổ Huyền Thiên làm cho khí huyết sôi trào, lập tức bỏ đi ý định phá không rời đi, ổn định lại khí huyết, nhìn vừa mới cản đường mình hùng trán đại hán kiên kỵ hỏi.
Chương 308: Đến Loạn Thạch Sơn
“Ta là bế quan, nhưng mà nếu như đã đột phá được đến Yêu Tôn hậu kỳ viên mãn, đương nhiên phải đi tìm ngươi để báo thù rồi! “Hổ Huyền Thiên âm thanh trúc trắc nói, “Chỉ là trời xanh có mắt, ta không đến Già Thiên Tông tìm ngươi, ngươi lại tự dẫn xác đến đây, thật sự ý trời, ý trời a!”
“Hổ Huyền Thiên, mấy vạn năm trước con của ngươi muốn sát Dương Thiếu Chủ, ta không có cách nào mới ra tay cứu người mà thôi, ngươi cũng biết nếu như Dương Thiếu Chủ thật sự chết tại Thiên Khiếu Sơn Mạch, toàn bộ Thiên Khiếu Ma Hổ Bộ Tộc của ngươi sẽ bị diệt tộc!”Nhìn Hổ Huyền Thiên tràn đầy túc sát chi khí lời nói, Vương Nhất Sơn thật sự rất kiên kỵ giải thích.
Hổ Huyền Thiên, Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc Tộc Trưởng, Linh Thể Yêu Tôn hậu kỳ đại thành cường giả, nghe đồn là đang bế quan đột phá Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, một thân tu vi ngay cả Già Thiên Tông Tông Chủ cũng hết sức kiên kỵ, nếu như mà hắn biết Hổ Huyền Thiên xuất hiện tại đây, có đánh chết hắn cũng không đến Thiên Khiếu Sơn Mạch này.
Linh Thể Yêu Tôn cường giả, cũng không phải là hắn có thể đối phó được.
Mấy Vạn năm trước hắn cùng Thần Chủ Thiếu Chủ Dương Đình Quân đi vào Thiên Khiếu Sơn Mạch tìm kiếm một loại Lục Giai Thiên Tài Địa Bảo, Dương Đình Quân vì thấy một con Khiếu Thiên Ma Hổ có Đạo Thể Thể Chất, muốn thu con Hổ này về làm vật cưỡi, Khiếu Thiên Hổ này không chấp nhận còn muốn đem Dương Đình Quân cấp nuốt, khi đó Dương Đình Quân là đánh không lại con Khiếu Thiên Hổ kia, bất đắc dĩ hắn phải ra tay, chỉ có điều hắn ra tay hơi nặng một chút, con Khiếu Thiên Hổ kia đã ngỏm củ tỏi.
Không nghĩ đến con Khiếu Thiên Hổ này thân phận cũng không có bình thường, nó lại là con của Hổ Huyền Thiên, Thiên Khiếu Bộ Tộc Tộc Trưởng, chúa tể của Thiên Khiếu Sơn Mạch này, Hổ Huyền Thiên biết được thân phận của Dương Đình Quân, không làm gì được Dương Đình Quân, lại đem tất cả thù hận tập trung lên người hắn, hắn quả thật cũng quá là oan a.
“Vương Nhất Sơn! Con trai của ta chết tại trong tay của ngươi, đây là sự thật không thể nào bàn cãi, vì báo thù cho nó, ngươi chỉ có thể chết mà thôi!”Hổ Huyền Thiên âm trầm lên tiếng.
Nếu như có thể, hắn hận là muốn đưa cái tên Dương Đình Quân kia cùng nhau lên đường, nhưng mà hắn không thể làm như vậy được, nếu như Dương Đình Quân kia bị diệt, Thiên Khiếu Bộ Tộc bọn họ sẽ phải đối mặt với Thiên Nhược Thần Chủ Dương Đình Phong lửa giận, với mười vị Yêu Tôn của Thiên Khiếu nhất tộc, thật sự không đủ cho Dương Đình Phong giết.
Không còn cách nào khác, hắn chỉ đành đem hết oán hận phát tiết lên người của Vương Nhất Sơn, ai bảo hắn ra tay diệt đi con của hắn, tên Vương Nhất Sơn này cũng không phải hạng oan uổng gì.
“Ầm ầm!!! ”
“Hổ Huyền Thiên, đừng nghĩ ngươi là Linh Thể Yêu Tôn mà ta sợ ngươi, muốn lấy tính mạng của ta, phải xem ngươi có cái bản lãnh đó không! ” Vương Nhất Sơn hiện ra Pháp Thể của mình, Nguyên Lực dũng động, nhìn về Hổ Huyền Thiên quát.
Tượng Phật còn có ba phần khí, hắn Vương Nhất Sơn đã hết lời giải thích, cái con mèo bệnh này vẫn không chịu buông tha, hắn dù sao cũng là Hóa Thần Chí Cường Giả, cũng không phải là cục bùn mặc người xoa nắn.
“Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! ”
“Vương Nhất Sơn! Bản tọa không cần ngươi sợ ta, chỉ cần ngươi để lại cái mệnh của mình lại là được rồi! “Hổ Huyền Thiên cũng không cam lòng yếu thế, gần tám vạn mét Yêu Thể hư không lâm lập, so với gần bốn vạn mét Pháp Thể của Vương Nhất Sơn sơn thì cường ra gấp đôi, rõ ràng hắn thực lực cao hơn Vương Nhất Sơn rất nhiều lần.
“Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! ”
…
Một tuần sau, Loạn Thạch Sơn.
Loạn Thạch Sơn có mười ức rộng lớn phạm vi, nếu như từ trên không trung nhìn xuống thì sẽ phát hiện thấy đâu đâu cũng là Thạch Phong ngổn ngang, tuyệt không nhìn thấy ra được đến một cành cây ngọn cỏ, vì vậy nơi đây mới được đặt tên là Loạn Thạch Sơn.
Nằm gần với trung tâm nhất của Thiên Khiếu Sơn Mạch, cho nên nơi đây cũng rất thường xuyên có Thiên Khiếu Bộ Tộc Yêu Thú lui đến, riêng nửa tháng thời gian lại đây thì khác, đừng nói là Khiếu Thiên Hổ, ngay cả một con mèo cũng không thể xuất nhập khẩu Loạn Thạch Sơn, nguyên nhân tại Loạn Thạch Sơn lúc này đã bị bao phủ lấy một tầng nhàn nhạt Phù Trận, Phù Trận này ngăn cản tất cả các loại Yêu Thú tiến vào Loạn Thạch Sơn, cho dù có là Yêu Tôn cảnh giới Yêu Thú cũng không được.
Đúng lúc này…
Một chiếc Phi Chu dài đến trăm dặm vắt ngang hư không, hướng đến Loạn Thạch Sơn với tốc độ cực kỳ nhanh chóng, không bao lâu nó là tiến đến ngoại vi Phù Trận.
“Vút!!”
“Tiểu Thư! Động phủ đại môn đã khai mở, xem ra tất cả mọi người đã đi vào bên trong! “Nhìn thấy trên không trung Phù Trận hiện ra một cánh cửa, Diễm Cô nhanh chóng lên tiếng.
“Cái này không có gì lạ, Hỗn Nguyên Động Phủ nửa tháng trước đã mở ra, bọn họ đương nhiên là tranh thủ vào bên trong tìm kiếm bảo vật, như thế nào còn chờ chúng ta! “Thu lại Ảnh Lôi Chu, Hoa Phi Tuyết không có ngạc nhiên nói.
Hỗn Nguyên Động Phủ chỉ mở ra có một tháng thời gian, đám người kia không nhanh chóng đi vào bên trong tìm kiếm bảo vật cùng truyền thừa, ở lại bên ngoài này để làm gì.
“Cũng chỉ tại tên Hắc Sát Chí Tôn kia cả, làm cho chúng ta tốn không ít thời gian! “Diễm Cô oán hận nói.
Nếu như không phải tại tên Hắc Sát Chí Tôn kia, chủ tớ hai người đã đến Loạn Thạch Sơn từ lâu, đâu có thể để cho đám người kia nhanh chân vào trước.
“Tiểu Thư! Vị kia Diệp Thiên Quân có khi nào không theo kịp chúng ta! “Dùng thần thức điều tra một chút, không thấy bóng dáng của Diệp Tử Phàm đâu, Diễm Cô lên tiếng hỏi.
“Yên tâm đi, chỉ cần hắn có Trung Phẩm Đạo Khí Phi Chu, nhất định có thể đến được đây mà thôi!”Không có giống như Diễm Cô nôn nóng, Hoa Phi Tuyết lại rất bình tĩnh nói.
Không đến mới tốt, không đến sẽ là bớt đi một đối thủ cạnh tranh.
“Hoa Tiểu Thư! Đây chính là Hỗn Nguyên Động Phủ trong truyền thuyết rồi? “Không được như kỳ vọng của Hoa Phi Tuyết, nàng vừa dứt lời không bao lâu, thanh âm của Diệp Tử Phàm liền truyền đến, hơn nữa lại khẳng định nói.
Không có gì khó nhận ra, nhất là trên cái cánh cửa kia đề bốn chữ Hỗn Nguyên Động Phủ do Phù Văn tạo ra vô cùng chói mắt.
“Không sai! Đây chính là Hóa Thần Động Phủ, Diệp Thiên Quân thật là thần thông quảng đại!”Hoa Phi Tuyết đánh một cái giật mình, lòng cảnh giác lại được đặt lên cao độ.
Không nghĩ đến tên Diệp Tử Phàm này lại lợi hại đến như vậy, có thể theo được Ảnh Lôi Chu của nàng không nói, nội cái chiêu vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt mình mà mình không hề hay biết, cũng đã đủ cho nàng đề cao cảnh giác.
Phải biết khi vừa đến đây, thần thức của nàng đã liên tục quan sát, nhưng mà không hề phát hiện tung tích của Diệp Tử Phàm đâu, không nghĩ đến hắn lại vô thanh vô tức xuất hiện tại đây.
“Vậy bản tọa phải đi vào trước, chúng ta tại bên trong gặp lại!”Diệp Tử Phàm mỉm cười với Hoa Phi Tuyết một cái, sau đó liền lấy tốc độ như thuấn di đi vào động phủ đại môn.
“Tiểu Thư, sao ngài không nói cho hắn biết Hỗn Nguyên Động Phủ những cái kia cấm chế cùng thời gian đóng cửa? “Diễm Cô thấy Diệp Tử Phàm đã đi vào, liền lên tiếng hỏi Hoa Phi Tuyết.
Chương 309: Thánh khí không gian
“Diễm Cô, ngươi là người của ta hay là người của cái tên Diệp Tử Phàm kia?” Hoa Phi Tuyết hừ lạnh hỏi.
“Tiểu thư, ngài nghĩ đi đâu vậy, ta là lo lắng một khi tên Diệp Tử Phàm kia gặp gì bất trắc bên trong, vị kia sư tôn của hắn sẽ tìm chúng ta tính sổ! “Diễm Cô rất là bất đắc dĩ lên tiếng giải thích.
Không nói cái gì khác, nội nửa tháng sau Diệp Tử Phàm còn chưa rời khỏi Hỗn Nguyên Động Phủ, hắn phải ở lại trong đó thêm một vạn năm nữa, lần trước Già Thiên Tông đã để lại bên trong không ít người.
“Như vậy chúng ta phải đi nhanh lên, hi vọng còn kịp lúc! “Hoa Phi Tuyết vỗ cái đầu của mình một cái nói.
Như thế nào mình có thể quên mất cái tôn đại thần kia đi chứ, Linh Thể Hóa Thần cường giả cơn giận, không phải nàng có thể chịu nổi.
“E là không còn kịp đâu!”Nhìn Hoa Phi Tuyết biến mất tại không gian đại môn, Diễm Cô thở dài nói.
Bước qua cánh cửa này, mọi người sẽ bị phân tán tại những nơi khác nhau, muốn tìm được người kia là không dễ dàng gì.
…
“Nha! Cảm giác có một chút quen thuộc a!”Diệp Tử Phàm hơi kinh ngạc nói ra.
Hắn tại trong ký ức của Bao Giang Trường chỉ biết sơ qua Hỗn Nguyên Động Phủ là do Hỗn Nguyên Chí Tôn để lại, nghe nói Hỗn Nguyên Chí Tôn kia là phát hiện ra tòa Động Phủ này, đi vào bên trong nhận được truyền thừa, cho nên mới tạo nên một vị vô địch Chí Tôn một thời.
Hỗn Nguyên Chí Tôn, Đạo Thể Hóa Thần cường giả, chỉ vì không thể đột phá Thánh Vương cảnh giới cho nên mới tọa hóa tại Thiên Khiếu Sơn Mạch, đây chính là những thông tin hữu ích nhất mà hắn có được.
Một vị Hóa Thần Chí Cường Giả từng đạt được truyền thừa, đương nhiên là sẽ làm cho không ít người mơ màng.
Thế nhưng khi hắn bước qua cái đại môn kia, hắn liền là cảm giác không đúng a, nơi đây không gian rõ ràng là giống như một cái tiểu thế giới, dù chưa điều tra rõ nhưng hắn có thể cảm nhận được sự rộng lớn của cái Tiểu Thế Giới này không kém hơn Thiên Hoang Đại Lục là bao, thậm chí còn hơn nhiều.
Đây cũng là điều mà hắn rất khó hiểu, một cái Động Phủ để lại truyền thừa mà thôi, theo lý là sẽ không lớn đến như vậy mới đúng, còn nói nó là một kiện Không Gian Đạo Khí hoặc là Hóa Thần Hư Giới, kia lại là không có khả năng.
Không Gian Đạo Khí, cho dù là Thượng Phẩm Đạo Khí đi chăng nữa thì cũng không thể nào vượt qua mấy ức dặm cho được.
Còn về Hư Giới của Hóa Thần cường giả, kia lại càng là không có khả năng, Hóa Thần cường giả một khi chết, Hư Giới liền sẽ băng diệt, chỉ có Thánh Nhân Thế Giới mới có thể trường tồn.
Ân, khoan đã, Thánh Nhân… Thánh Nhân Thế Giới.. Không lẽ..
“Đại Hắc! Nơi đây là như thế nào? Theo ta được biết cho dù là Đạo Khí Không Gian bảo vật cũng không có rộng lớn đến như vậy a?”Diệp Tử Phàm linh quang chợt lóe, như nghĩ đến chuyện gì vô cùng đáng sợ, tạm thời hắn không có di chuyển, mà là lên tiếng hỏi Đại Hắc.
Vừa nãy nhắc đến Thiên Hoang Đại Lục, lại nhìn cái không gian trước mắt này, hắn như thể nghĩ ra cái gì đó, nói không chừng hắn hiện tại đang ở trong Thánh Nhân Thế Giới cũng nên, trước khi biết rõ hoàn cảnh xung quanh hắn sẽ không có hành động gì thiếu suy nghĩ, nếu như không có hối hận thì cũng đã muộn.
“Chủ nhân! Nếu như ta không có đoán sai, đây là một kiện Thánh Khí, hơn nữa là Không Gian hình loại Thánh Khí!”Đại Hắc ngưng trọng lên tiếng nói.
“Thánh Khí?”Diệp Tử Phàm hai đôi con ngươi co rúm lại hỏi.
“Không sai, nói đúng hơn nó là Không Gian Thánh Khí, còn tên gọi của cái Thánh Khí này là gì ta còn chưa biết, nhưng mà ta biết trong này không gian lớn hơn Thiên Hoang Đại Lục cả ngàn lần!”Đại Hắc đáp.
Thánh Khí, bảo vật này hắn chỉ thấy xuất hiện tại Thánh Vực mà thôi, không nghĩ đến tại Thiên Nhược Đại Lục này lại gặp được một kiện, không biết người đặt kiện Thánh Khí này tại đây có dụng ý gì?
“Ân! Như thế nào lối vào khi nãy không thấy? “Diệp Tử Phàm âm thanh run rẩy hỏi.
Hắn là thật sự sợ nha, cứ nghe cái gì có liên quan đến Thánh Nhân là hắn cực kỳ kiên kỵ, không hề muốn ở lại nơi đây một khắc nào nữa, bài học tại Thiên Hoang Đại Lục vẫn còn khắc sâu vào tâm khảm của hắn, lần kia sinh mạng không có nằm tại trong tay của mình cảm giác thật sự rất là không tốt, chỉ là khi hắn muốn rời đi thì lại tuyệt vọng phát hiện Động Phủ Đại Môn đã không còn thấy đâu.
Cái này cũng không thể trách hắn được, không phải hắn nhát gan mà quả thật Thánh Nhân lực uy hiếp quá lớn một chút, tu luyện cũng phải lượng sức mà đi, biết rõ phía trước mắt là con đường chết mà vẫn muốn đâm đầu vào, kia không phải là dũng cảm mà là tự sát.
“Chủ nhân! Động Phủ Đại Môn chỉ có tác dụng truyền tống đi vào, không có tác dụng truyền tống trở ra, muốn rời khỏi đây xem ra phải nghĩ cách khác! “Đại Hắc lên tiếng nói.
“Phải rồi! Đại Hắc, Ngươi không phải nói Luyện Thần Đỉnh có thể xuyên qua được mọi cấm chế hay sao, lập tức liền đưa ta rời khỏi đây liền có thể! “Diệp Tử Phàm linh quang nhất chuyển, lập tức ra lệnh nói.
Hồi tại Thiên Hoang Đại Lục, Đại Hắc đã từng đưa hắn xuyên qua Pháp Tắc Phù Văn mà không có trở ngại gì, lần này hắn nghĩ cũng không khó gì lắm.
“Chủ nhân! Thật là xin lỗi, Luyện Thần Đỉnh là có thể xuyên qua mọi Thánh Nhân cấm chế, nhưng mà nó lại không thể nào xuyên qua được Thánh Khí, Thánh Khí Không Gian trên ý nghĩa mà nói nó không đơn thuần là Phù Văn Pháp Tắc cấm chế nữa, mà là một kiện Binh Khí, muốn dùng Luyện Thần Đỉnh xuyên qua chỉ có cách là phải dùng cứng đối cứng, chỉ tiếc là hiện tại Luyện Thần Đỉnh đã bị tổn thương trầm trọng, không thể chính diện cùng một kiện hoàn chỉnh Thánh Khí cứng đối cứng.! “Đại Hắc trả lời.
Thật ra có một điều mà hắn còn chưa có nói đó là cho dù Luyện Thần Đỉnh có không bị thương tổn cũng là không thể nào cùng với lại Thánh Khí đối bính được, đây cũng không phải phải là do Luyện Thần Đỉnh kém hơn một kiện Thánh Khí, mà là vì Luyện Thần Đỉnh còn chưa có khôi phục lại cấp độ vốn có, truy cứu nguyên nhân cũng chỉ là do tu vi của Diệp Tử Phàm còn quá thấp, hiện nay Diệp Tử Phàm chỉ là Pháp Thần cảnh cùng Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ Tứ Trọng, Luyện Thần Đỉnh cố gắng lắm cũng chỉ khôi phục đến Cấm Khí cấp bậc, kia cũng là hắn phải thúc đẩy tối đa, nếu như mà không, cùng lắm cũng chỉ là Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp mà thôi, nếu như không phải vậy, trước đây Luyện Thần Đỉnh cũng không vì chịu một kích của tên Yêu Thánh kia mà bị thương.
“Không có cách nào khác hay sao?”Diệp Tử Phàm cố gắng làm cho mình trấn tĩnh lại hỏi.
Bà nội nó, nơi này đâu phải là Động Phủ của một tên Đạo Thể Hóa Thần tu luyện gì, rõ ràng là hang ổ của một tên Thánh Nhân, hắn hiện tại hận không thể cho mình vài cái bạt tai, chỉ là một tên Hóa Thần Động Phủ thôi mà, đâu có cái gì quan trọng lắm, hắn đã từng thu thập ba tên Hóa Thần đó thôi, cần gì phải vì một tên Hóa Thần mà đưa mình vào hiểm cảnh, chỉ tiếc bây giờ hối hận thì cũng đã muộn.
“Chủ nhân! Không phải là không có cách nào, chỉ cần ngài có thể tìm được Không Gian Đại Môn lối vào trước đây, ta có thể sử dụng Luyện Thần Đỉnh xuyên qua cấm chế! “Đại Hắc trả lời nói.
Cái kia Đại Môn Không Gian, có thể nói là kiện Thánh Khí này yếu đuối nhất, tuy nói nó chỉ có thể truyền tống đi vào, không thể truyền tống đi ra, nhưng mà đó chỉ là đối với người bình thường mà thôi, đối với Luyện Thần Đỉnh như hắn là vô dụng.
Chương 310: Ám tử yêu hoàng
“Đại Môn Không Gian sao?”Diệp Tử Phàm nói thầm.
Đại Hắc đưa ra giải pháp cũng như không, cái tòa Thánh Khí Không Gian này tuy không rộng lớn như Thiên Nhược Đại Lục, nhưng mà một vực như Bát Hoang Vực là chắc chắn, như thế rộng lớn một khu vực, hắn lại phải cẩn thận từng ly từng tý, không dám sử dụng thần thức, muốn tìm ra Không Gian Đại Môn không khác gì mò kim dưới đáy biển.
“Chủ nhân, tại Thánh Vực ta từng đi qua, cũng có rất nhiều Thế Giới Không Gian chỉ hạn chế cảnh giới của tu luyện giả mà không có hạn chế thực lực, ta nghĩ cái Thánh Khí Không Gian này cũng nằm trong số đó! “Thấy Diệp Tử Phàm tinh thần hơi sa sút, Đại Hắc liền lên tiếng nói.
“Chỉ hạn chế cảnh giới, không hạn chế thực lực? “Diệp Tử Phàm chỉ hơi sững sờ một chút.
Hắn hiểu ý của Đại Hắc nói, không hạn chế thức lực có nghĩa là hắn có thể thoải mái sử dụng thực lực của mình mà không phải kiên kỵ Pháp Tắc của nơi này diệt sát, tổng hợp với những gì mà hắn cóp nhặt được từ trong ký ức của Bao Giang Trường, cùng hành động của Hoa Phi Tuyết, hắn có thể suy đoán ra nơi đây có thể chấp nhận được Thông Thần cảnh cường giả thoải mái thi triển thực lực của mình, hắn chỉ có Pháp Thần cảnh mà thôi, đương nhiên sẽ không bị hạn chế, nếu như thật sự như thế này, hắn có thể tìm ra không gian Đại Môn nhanh một chút.
Suy nghĩ một chút thời gian, sau đó nhắm một phương hướng đi đến, chưa hiểu rõ hoàn cảnh tại đây, cho nên hắn di chuyển cũng rất là chậm, luôn luôn chỉ lấy Pháp Thần cảnh tốc độ bay đi.
Không có cách nào, mặc dù Đại Hắc nói hắn có thể thoải mái sử dụng hết thực lực của mình mà không cần lo sợ Thánh Khí Không Gian Pháp Tắc diệt sát, nhưng mà dù sao đó cũng chỉ là suy đoán, lở ra cái Thánh Khí Không Gian này không giống như Đại Hắc gặp phải những cái kia Thế Giới thì sao, nếu như là gặp phải tình huống đó, hắn chết cũng quá oan uổng một chút.
Hắn đã từng tại trong cái Thánh Vương Thế Giới một lần, chỉ vì sử dụng lực lượng vượt qua Pháp Thần cảnh mà chút nữa bị Pháp Tắc Phù Văn cho diệt sát, đến giờ hắn ký ức vẫn còn khắc sâu, khi chưa làm rõ được hoàn cảnh xung quanh, hắn là không giám dùng toàn lực.
Màn đêm dần dần hàng lâm, bao phủ đại địa sáng ngời nguyệt quang chậm rãi bay lên, thay thế một ngày dương quang sáng chiếu vất vả khắp nơi đại địa.
U ám một đầu sơn mạch vô danh, rậm rạp bên trong rừng cây, ngẫu nhiên vài ánh trăng xuyên thấu qua trùng trùng điệp điệp lá cây, phóng đến trên mặt đất, hình thành loang lổ điểm một chút ánh sáng, làm cho u ám rừng cây mang đến một tia quang minh.
Sơn Mạch sâu trong thỉnh thoảng truyền đến không biết tên tiếng yêu thú thấp giọng gào rống, tại đây bên trong sâm lâm làm cho người thường không rét mà run.
Diệp Tử Phàm tại cái Thánh Khí Không Gian Thế Giới này di chuyển đã nửa ngày công phu rồi, sắc trời đều đen lại, cũng không gặp được cái gì đáng giá tin tức, đừng nói là tam Tông Thần Viện thí luyện trưởng lão, đệ tử, ngay cả một con Yêu Vương cảnh cũng không thấy.
Thế Giới này tuy nó chỉ là Không Gian bên trong một kiện Thánh Khí, nhưng mà nó tuyệt đối là không hề nhỏ.
Một hồi gió nhẹ thổi qua, sàn sạt tiếng vang từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Diệp Tử Phàm dừng lại bước chân, cách đó không xa là một khổng lồ thân ảnh nằm chắn tại trước mặt của hắn, hơn sáu ngàn mét trường Ám Tử Sắc Báo như một tòa núi lớn lặng yên nhìn hắn, Yêu Nhãn như hai vầng thái dương trong đêm tối còn sáng rực hơn cả ánh trăng, đem hắn vị trí xung quanh mấy trăm dặm khu vực cho khóa lại, ánh mắt kia như là đói khát lâu năm nhìn thấy được một con mồi làm cho hắn vô cùng khó chịu.
“Ực! Không nghĩ đến Nhân Tộc không nhanh đến Đăng Thiên Tháp thí luyện, lại lạc đàn tại đây, hơn nữa cho bản tọa gặp phải, bản tọa lần này thật sự là có khẩu phúc! “Ám Tử Ma Báo nhìn Diệp Tử Phàm quét một cái, nuốt một ngụm nước bọt, mở cái miệng còn to hơn tòa đại sơn lên tiếng nói.
Nói xong, hắn đứng lên, khổng lồ thân ảnh vòng quanh Diệp Tử Phàm một vòng lớn, mỗi một bước đi của hắn làm cho núi rung đất lở, cách mấy dặm xa cũng có thể nghe thấy được, tựa hồ muốn đem tiểu bất điểm Diệp Tử Phàm nhìn thấu, đi được vài vòng, dường như đã mất đi kiên nhẫn hắn lập tức khai cực đại môn khẩu, muốn một ngụm đem Diệp Tử Phàm nuốt vào trong bụng.
“Rào! Ầm ầm!! ”
“Nha, không trúng, xem ra ngươi cũng có vài phần bản lãnh! “Ám Tử Yêu Hoàng nhìn thấy Diệp Tử Phàm có thể tránh thoát được một kích của hắn liền kinh dị nói.
Một kích kia vừa rồi của hắn nhìn như bình thường nhưng lại có sức mạnh đến hai ngàn ức long lực lượng, cho dù là Phàm Thể Thông Thần sơ kỳ viên mãn cảnh giới cũng chỉ có chết thẳng cẳng, cái tên Nhân Tộc này còn không hiện Pháp Thể mà có thể tránh khỏi, cái này không thể làm cho hắn không xem trọng.
“Ầm ầm!!! ”
“Hừ! Lần này xem ngươi còn có thể trốn thoát được nữa hay không? “Ám Tử Yêu Hoàng thật sự động chân khí, một trảo đánh ra.
Lần này là hắn xuất toàn bộ thực lực, hơn bốn ngàn ức long lực lượng mang theo vô hạn Yêu Nguyên Lực ăn mòn hướng Diệp Tử Phàm vị trí đánh tới.
Một trảo kia rơi xuống, vạn dặm không gian liền lâm vào u tối, không gian xung quanh như bị chôn vùi, từng đoạn đứt gãy hiện ra.
“Hừ! Lấy Linh Thể Yêu Hoàng hậu kỳ tiểu thành của ta, còn không thu thập được một tên nhân tộc nhỏ bé, có thể kiếm miếng đậu hũ đập đầu tự vẫn được rồi! “Ám Tử Yêu Hoàng nhìn Diệp Tử Phàm thân hình dần khuất bên trong cự trảo của hắn, rất là đắc ý tự nói.
Đúng lúc này..
“Ầm ầm!!! ”
“Một con Linh Thể Yêu Hoàng hậu kỳ tiểu thành tu vi, dám đến tìm ta phiền phức, thực không biết sống chết! “Từ bên trong cự trảo, im lặng hồi lâu Diệp Tử Phàm bỗng nhiên lên tiếng, tiếp theo sau là một chỉ đánh ra, hướng về con Ám Tử Yêu Hoàng kia đánh tới.
Một chỉ kia không có gì lạ, nhưng mà nó có thể xuyên phá hư không, đem cự trảo của Ám Tử Yêu Hoàng chấn thành phấn toái, lực đạo không giảm, sau khi xuyên phá cự trảo kia liền đánh lên người của Ám Tử Yêu Hoàng.
“Cái gì.. Phốc!! ”
Ám Tử Yêu Hoàng hai mắt trừng to, bay ra mười dặm có hơn, một ngụm huyết tiễn phun tương, kinh hãi nhìn lại Yêu Thể của mình, một đạo to bằng đại thụ lổ hổng xuyên suốt từ trước ngực của hắn lui đằng sau, như là một cái rộng mấy trăm mét đại hắc động, dựa vào hắc động kia có thể thông qua Yêu Thể của hắn nhìn đến cảnh vật xung quanh.
“Ngươi.. Ngươi là Linh Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới? “Ám Tử Yêu Hoàng nhìn Diệp Tử Phàm nhỏ bé thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn, khó mà tin nổi hỏi.
Sáu ngàn ức long lực lượng a, một chỉ vừa rồi của tên Nhân Tộc này có đến sáu ức long lực lượng, cái này hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, cũng chỉ có Linh Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn cường giả mới có được lực lượng kia, không nghĩ đến mình lại đụng phải một tên Linh Thể Thông Thần hậu kỳ cường giả.