Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 47 [ Chương 231 đến 235 ]
❮ sautiếp ❯Chương 231: Kim tử hy đến chơi
Chỉ là như vậy cũng là rất đáng tự hào rồi, phải biết hắn bây giờ nếu tính ra cũng chỉ có Pháp Thần cảnh giới mà thôi, còn chưa đột phá Thông Thần, một khi hắn đột phá Thông Thần cho dù là Thánh Thể Hóa Thần hắn cũng không đặt tại trong mắt.
“Đại Hắc, ba tên kia tại sao lại chậm chạp không có đột phá Pháp Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới? “Nhìn xa xa cách hắn mấy ức dặm đang nuốt Pháp Thể Đan tu luyện Ẩn Long Đạo ba tên cướp cạn, Diệp Tử Phàm khó chịu nói.
Trong số ba tên này, cũng chỉ có lão đại Ô Thiết Tâm là đang băng băng về đích, sắp đạt đến Pháp Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới ra, hai tên còn lại một tên chỉ tại hậu kỳ đại thành không tiến, tên kia Đao Sẹo thậm chí còn tệ hại hơn, đến bây giờ vẫn tại hậu kỳ Tiếu thành bồi hồi.
Nhìn thấy ba tên này hắn lại giận sôi máu, hơn một tháng qua ăn của hắn không ít Pháp Thể Đan nhưng mà cảnh giới vẫn trì trệ không tiến, hắn thật sự muốn một chưởng diệt đi ba người bọn họ xúc động.
Phải biết hắn còn chờ ba tên này cung cấp cho hắn Lôi Kiếp cùng Thông Thần Linh Vân đâu, bây giờ bọn hắn cảnh giới lại không tiến, hắn biết đi đâu tìm Linh Vân cùng Lôi Kiếp bây giờ.
Lôi Kiếp không nói, nó chính là tăng lên Bá Thể đường tắt a, còn Thiên Đạo Linh Vân chẳng những có thể làm hắn tăng lên Pháp Thể cùng Động Hư Bí Cảnh không gian mà nó còn giúp hắn không nhỏ trong việc tìm hiểu Áo Nghĩa Chi Lực, hiện tại hắn Thôn Phệ Áo Nghĩa của hắn đã đi đến viên mãn hậu kỳ cảnh giới, tiến lên trên đó chính là Pháp Tắc Chi Lực rồi, dù là vô cùng khó khăn, nhưng mà đây vẫn là lĩnh ngộ Pháp Tắc Chi Lực con đường tắt, không phải sao.
“Chủ nhân! Ngươi có đều không biết, Pháp Thể Đan tuy là công hiệu thần kỳ, tuy nhiên bình thường Pháp Thần cảnh sơ kỳ một tháng chỉ có thể luyện hóa được một viên, trung kỳ là hai mươi ngày, hậu kỳ sẽ là mười ngày, bọn họ ba người đều là Pháp Thần hậu kỳ cảnh giới bốn mươi ngày qua cũng chỉ luyện hóa mỗi người bốn viên Pháp Thể Đan mà thôi! “Đại Hắc xuất hiện trước mặt Diệp Tử Phàm, tuy là trong lòng thầm mắng Diệp Tử Phàm không hiểu chuyện, nhưng mà cũng là bất đắc dĩ tươi cười giải thích.
Cái vị chủ nhân này, thật sự nói chuyện không đau eo, hắn còn cho là ai cũng giống như hắn có được Thôn Phệ Thần Thể cùng cường đại công pháp hay sao?
Người bình thường Đem Đan Dược ăn vào, cũng phải có thời gian đi tiêu hóa cảm ngộ, nếu không sẽ gặp được căn cơ bất ổn, còn nếu một lúc nuốt nhiều quá mấy viên Pháp Thể Đan, ha ha vậy chúc mừng ngươi có thể được đi đầu thai sớm mấy trăm năm được rồi.
Đâu có giống như vị chủ nhân này, Chỉ cần có tài nguyên là có thể như ăn cơm uống nước một dạng đột phá, người khác Pháp Thần cảnh một năm có thể tăng lên một mét Pháp Thể đã là ông trời phù hộ rồi, lòng tham không đáy như vị chủ nhân này vẫn là lần đầu tiên hắn gặp phải.
“Vậy trước đây sao ngươi không nói sớm?”Diệp Tử Phàm sắc mặt đen hẳn lại.
Mười ngày mới có thể tăng lên một mét, như vậy tính toán riêng cái tên Ô Thiết Tâm này hiện có ba trăm tám mươi mét Pháp Thể, hắn phải ăn vào thêm mười chín viên Tứ Giai Phàm Thể Đan nữa mới đột phá Pháp Thần hậu kỳ viên mãn cực hạn.
Mười chín viên cũng tức là phải tốn một trăm chín mươi ngày, hơn ba tháng thời gian, khoảng thời gian kia hắn đã có thể kiếm được rất nhiều tên Pháp Thần hậu kỳ viên mãn Nhân Tộc, Yêu Vương cảnh hậu kỳ viên mãn cũng không thiếu, thậm chí Thông Thần hay Yêu Hoàng cũng là có thể, nuôi ba tên này thật sự là tốn cơm, nhất là nhìn còn lại hai tên kia còn chưa đến hậu kỳ viên mãn cảnh giới, đầu của hắn liền lớn ra rất nhiều.
“Ực!! Cái này.. Cái này chủ nhân, ngài trước đó cũng không có nhắc nhở ta!” Đại Hắc nhìn nổi giận đùng đùng Diệp Tử Phàm, gian nan nuốt một ngụm nước miếng nói.
Trước đó Hắn cũng không thể không vẻ nên tương lai quá tốt một chút a, nếu là khi vị chủ nhân này thấy tình cảnh không có đúng lắm, sợ rằng Thông Thần Linh Vân của cái tên Khắc Kiệt kia cũng không đến phiên hắn hưởng.
“Cốc!! Cốc! Cốc!! ”
“Ân, là Kim Hùng đến tìm ta, lại còn gõ cửa rất dồn dập, là xảy ra chuyện gì? “Diệp Tử Phàm đang muốn mắng cho cái tên Đại Hắc không lương tâm này một trận, không nghĩ bên ngoài gian phòng nhỏ của mình đang ở vang lên từng trận bước chân, cùng theo đó là tiếng gõ cửa rất dồn dập.
Không cần dùng đến thần thức hắn cũng có thể biết được đến là cái tên Ngốc Hùng kia lại đến tìm mình, căn phòng hẻo lánh này cũng là do Kim Hùng khi đến Kim Phủ an bài cho hắn, cũng chỉ có hắn mới nhớ đến cái tên “Phế Nhân” như mình đang một mình tại đây.
“Hô! Cuối cùng thì tên sát tinh kia cũng rời đi, làm cho ta lo lắng muốn chết! “Đại Hắc nhìn Diệp Tử Phàm rời khỏi Luyện Thần Đỉnh không gian, không cấm thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Hắn vừa rồi còn chuẩn bị tinh thần để cho Diệp Tử Phàm mắng một hồi đâu, hiện tại đã qua được một kiếp, hắn nhìn cái tên Kim Hùng ngoài kia không khỏi thuận mắt hơn mấy phần.
Không chỉ là Đại Hắc, ba tên Ẩn Long Đạo đang tu luyện đằng kia cũng là thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi thần thức của vị chủ nhân kia đảo qua, còn mang theo một tia sát khí, không cấm làm cho bọn họ lạnh cả mình, hiện tại vị chủ nhân kia rời đi, ít nhất tạm thời bọn họ còn là an toàn.
“Két!!”
“Kim Hùng đại ca, đã trễ thế này ngươi tìm ta làm gì? “Cửa mở ra, Diệp Tử Phàm nhìn đứng bên ngoài Kim Hùng, không khỏi nở nụ cười mời hắn vào bên trong phòng sau đó hỏi.
Thật ra Kim Hùng không đến tìm hắn, hắn cũng sẽ đến tìm Kim Hùng nói ra lời từ biệt, đi qua La Mễ Thành này, hắn cũng có phần hiểu thêm về Thiên Nhược Đại Lục, với lại thương thế của hắn đã khôi phục, hiện tại ở lại đây đã không còn có bao nhiêu ý nghĩa, hắn phải đến cái nơi gọi là Bát Hoang Vực trung tâm Thượng Cấp Thành Trì Bát Hoang Thành, nơi đó không chừng có thể gom đủ tài nguyên hắn cần để đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ Ngũ Trọng.
“Diệp Huynh Đệ, ta tại đây có một miếng Nhị Giai Na Di Phù, ngươi dùng nó rời đi Kim Phủ, cũng đừng bao giờ trở lại La Mễ Thành này nữa! “Kim Hùng vừa vào trong phòng, không giống như ngày xưa vui cười, thay vào đó là một mặt lo lắng bộ dáng, sau đó nhanh chóng từ trong Nhẫn Trữ Vật ra một viên lập lòe Ngọc Phù nhét vào trong tay của Diệp Tử Phàm.
“Kim Đại Ca, ngươi đây là có ý gì? Miếng Ngọc Phù này là chuyện như thế nào? “Diệp Tử Phàm nhíu mày lại hỏi.
Dáng vẻ hiện tại của Kim Hùng là không đúng, khi đi vào tâm thần cũng hốt hoảng, ngay cả mái tóc của hắn đã không còn Bạch Phát nữa cũng không nhận ra, đây là có chuyện gì.
Nhị Giai Na Di Phù, loại mặt hàng cấp thấp này hắn không phải là không biết, tại Thiên Hoang cũng có xuất hiện, chỉ cần kích hoạt có thể chạy ra được một trăm vạn dặm lộ trình.
Tuy loại đồ vật này đối với hắn chỉ là hàng cấp thấp, nhưng mà hắn biết đối với Kim Hùng chính là bảo mệnh chi bảo, vì cái loại Ngọc Phù này giá cả cũng không hề rẻ tiền gì, có lẽ hắn cũng chỉ vừa mới mua sắm mới đây mà thôi, vì nếu tại trước đây đã có hắn đã giao nó cho Kim Tử Hy để nàng rời đi khỏi khu vực nguy hiểm rồi, đối với Kim Hùng lòng trung thành, hắn vẫn là có biết một hai.
“Kim Tử Hy, nàng cũng đến đây làm gì? Ân, phía sau còn có một tên Chân Huyền hậu kỳ viên mãn đi theo. “Nhìn thấy biểu hiện bất thường của Kim Hùng, Diệp Tử Phàm khẽ thả ra một tia thần thức, hắn thấy cách gian phòng của hắn không đến mười trượng Kim Tử Hy đang đứng bên ngoài quan sát, trên người nàng có mang theo một loại Ngọc Phù như dạng Ẩn Thân, đem bản thân Linh Lực cùng Khí Tức một thân cho che lại, ngay cả Kim Hùng Siêu Phàm Hậu kỳ viên mãn cảnh giới cũng không thể nhận ra được, cái này thật là có ý vị sâu xa.
Chương 232: Vong Ưu Đan
Còn cái tên Chân Huyền cảnh cách xa Kim Tử Hy một dặm kia, theo hắn đoán rất nhiều khả năng là Kim gia phái ra cao thủ bảo hộ Kim Tử Hy, ngay tại Kim Phủ này mà còn không có yên tâm Kim Tử Hy an toàn, xem ra đối với Kim Tử Hy này, Kim gia thật sự dốc hết tâm huyết a.
“Diệp Huynh Đệ, ngươi không cần quan tâm cái viên Ngọc Phù này từ đâu mà đến, ngươi chỉ phải rời đi nơi này là được rồi! “Khi nghe nhắc đến Ngọc Phù này, Kim Hùng trong lòng không khỏi run lên một cái.
Diệp Tử Phàm đoán cũng không cũng có sai, cái viên Ngọc Phù này hắn cũng vừa mới mua không được bao lâu, từ khi chuyến đi này gặp bất lợi chút nữa bỏ mình về sau, hắn nhận thấy bản thân không thể chỉ dựa vào thanh đại đao trong tay có thể bảo vệ mình an toàn, cho nên hắn đã cắn răng chi ra một số tiền lớn mua viên Nhị Giai Na Di Phù này, vì có được nó hắn đã phải bỏ ra hơn một nửa chiến lợi phẩm lần này đạt được, trong lòng của hắn đang thấy máu.
Nhưng mà nghĩ đến vừa rồi Đại Tiểu Thư tìm đến mình nói những lời kia, hắn không thể nào không nhịn đau đưa ra viên Ngọc Phù này cho Diệp Tử Phàm rời khỏi.
“Kim Đại Ca, nếu như hôm nay ngươi không nói rõ, ta sẽ không nhận miếng Ngọc Phù này của ngươi đâu!”Diệp Tử Phàm như có điều suy nghĩ cái gì, đem viên đáng giá cả ngàn Thượng Phẩm Linh Thạch Na Di Ngọc Phù đẩy trở lại cho Kim Hùng, dùng một giọng cứng rắn nói.
“Diệp Huynh Đệ, ngươi nghe lời ta rời khỏi nơi này đi, lão Hùng ta sẽ không bao giờ hại ngươi! “Kim Hùng nóng nảy nói, thời gian hiện tại cũng không có nhiều cho hắn đi giải thích a.
“Không được, nếu hôm nay ngươi không nói rõ ràng, ta là không rời đi nơi này một bước! “Diệp Tử Phàm trả lời, hắn cũng đang đợi, xem cái vị Kim Tử Hy Đại Tiểu Thư vẫn còn ẩn núp đến khi nào.
“Haiii, Kim Hùng ngươi thật làm cho ta rất thất vọng! “Quả nhiên, vị Kim Tử Hy kia cũng không còn kiên nhẫn chờ đợi tiếp, từ bên ngoài một cây Thụ Liễu lướt mình đi vào Diệp Tử Phàm căn phòng.
Dưới ánh đèn mờ ảo khu nhà cấp thấp, Kim Tử Hy vẫn là một dáng người tuyệt mỹ mê người, chỉ là gương mặt đẹp của nàng bây giờ toát ra một làn sương lạnh làm cho người ta lại không dám đến gần.
“Đại.. Đại Tiểu Thư, sao ngài lại đến đây?” Kim Hùng nghe được âm thanh này, giật nãy cả mình rất nhanh hắn đi đến bái kiến nói.
“Kim Hùng, ta không đến, có phải người dự định thả hắn rời đi hay không? “Kim Tử Hy vào trong gian phòng nhỏ, đảo mắt nhìn qua Diệp Tử Phàm có chút thất thần, rất nhanh nàng thu hồi ánh mắt, nhìn Kim Hùng khẽ hỏi.
Phải nói bây giờ Diệp Tử Phàm rất là anh tuấn, mái tóc đen nhánh cộng với một gương mặt trầm ổn tuấn lãng, cùng trên thân phát ra một khí thế duy ngã độc tôn như thiên hạ đang nằm trong bàn tay của hắn một dạng, không khỏi khiến cho nhịp tim của nàng có chút gia tốc.
Diệp Tử Phàm bây giờ cùng một đầu Bạch Phát trước kia hoàn toàn như hai người khác nhau, cái loại tuấn tú tự tin không hề có một tia giả dối kia chính là đối với nữ nhân có lực hấp dẫn lớn nhất.
Chỉ là trong chốc lát, nàng đã lấy lại bản thân Thiên Chi Kiêu Nữ cái dáng vốn có, ngươi Tuấn Tú tự tin thì có thể thế nào chứ, thế giới này chung quy vẫn là thực lực vi tôn, không có thực lực chỉ có một túi da tốt có thể làm được gì, cũng không thể đem vẻ điển trai ra bên ngoài là có thể làm cho cường giả nương tay, chỉ có chết càng nhanh mà thôi.
“Đại Tiểu Thư, ta thật sự không có nhẫn tâm ra tay!”Kim Hùng không dám chạm vào ánh mắt của Kim Tử Hy, cho dù tu vi của hắn cao hơn Kim Tử Hy rất nhiều, đầu hắn cúi xuống rất thấp nói.
“Kim Hùng a, ta đâu có bảo ngươi đi giết hắn, chỉ là cho hắn dùng một viên Vong Ưu Đan mà thôi, sau khi dùng xong, đối với bản thân hắn cũng không có tổn thất gì, ngươi cần gì phải làm như vậy? “Kim Tử Hy nhìn như phạm vào sai lầm cực lớn Kim Hùng, không khỏi bất đắc dĩ nói.
“Đại Tiểu Thư, Vong Ưu Đan có thể làm cho người ta quên hết mọi chuyện trước đây, nhưng mà đồng thời cũng sẽ làm cho đối phương trở nên ngốc nghếch như trẻ mới sinh ra, đối với Diệp Huynh Đệ như vậy, ta thật sự không có nhẫn tâm ra tay! “Kim Hùng đứng thẳng người lên, nhìn vào Kim Tử Hy chính diện nói.
“Vậy ngươi có từng nghĩ đến, nếu như hắn buộc miệng nói lở, hoặc là người khác từ hắn biết được Hồ gia phía sau lưng có Lý gia chống lưng, Kim gia chúng ta sẽ có hậu quả gì hay không? “Kim Tử Hy hỏi lại, nói thật nếu là người khác nàng cũng sẽ không phí đi nhiều miệng lưỡi như vậy, chỉ là Kim Hùng trên đường đi vừa rồi không quản ngại nguy hiểm đứng ra bảo vệ cho mình, tấm lòng trung thành của hắn cũng là rất đáng khen, với lại hắn hiện tại cũng là Siêu Phàm cảnh Cửu Trọng cường giả, hai trăm năm Siêu Phàm cảnh cửu trọng đời này có cơ hội đột phá Chân Huyền, người như vậy đáng được bản thân nàng chấp nhận. “Kim Hùng, ngươi không nghĩ cho mình cũng phải nghĩ cho Tiểu Văn, nếu như Kim gia không còn hắn sẽ đi về đâu! ”
“Đại Tiểu Thư, ngươi có thể giao Diệp Huynh Đệ lại cho ta, ta có thể bảo đảm với ngài hắn sẽ không ra Kim gia một bước! “Nghe Kim Tử Hy nhắc đến Tiểu Văn, Kim Hùng lời nói cũng yếu đi rất nhiều, nhưng mà vẫn quyết bảo vệ Diệp Tử Phàm.
Tiểu Văn tên thật là Kim Văn, là nhi tử duy nhất của hắn, năm nay mới tròn bảy tuổi mà thôi, đối với đứa con này hắn có thể nói là yêu thương hết mực.
“Không được, ngươi không ra tay được, ta tự mình đến! “Kim Tử Hy vẫn không có nhượng bộ, một đêm phòng cướp, ai lại ngàn đêm phòng trộm bao giờ, có thể giải quyết mọi chuyện dễ dàng cần gì phải làm cho nó thêm phức tạp.
“Kim Đại Ca, chúng ta ta chỉ là bình thủy tương phùng, ngươi tại sao lại đối với ta tốt như vậy? ” Nhìn Kim Tử Hy đang cầm trong tay Đan Dược tiến đến, Diệp Tử Phàm nhìn cũng không nhìn nàng một cái, mà là đối với vị hơn hai mét đại hán trước mặt mình hỏi.
Tu luyện giới vốn vô tình, điều này Diệp Tử Phàm cũng đã chứng kiến qua không ít, vì có thể tranh đến một tia cơ duyên đột phá hoặc chạy trốn khỏi sinh tử ngay cả cốt nhục tình thân cũng không có để ý, hắn cùng Kim Hùng chỉ là bình thường tương giao như thế nào Kim Hùng có thể quên mình bảo vệ hắn.
“Diệp Huynh Đệ, không dối gạt ngươi, lần đầu tiên thấy ngươi ta cũng là giật mình một phen, vì hình dáng của ngươi quá giống với đệ đệ của ta Kim Phong, cho nên ta mới ra sức bảo vệ cho ngươi, chỉ là lần này… “Kim Hùng nói ra lời từ tâm khảm.
Đệ Đệ của hắn Kim Phong thiên tư còn tốt hơn cả hắn, chỉ qua một trăm năm đã đột phá Siêu Phàm, chỉ là trời đố anh tài, trong một lần theo Kim gia đoàn xe đi Hộ Vệ, bất hạnh gặp phải cường đạo bỏ mình, đây cũng là điều hắn ân hận nhất, nếu như lúc trước hắn ngăn cản Kim Phong, không cho hắn đi theo có lẽ bây giờ hắn vẫn còn sống tốt.
Chương 233: Kim tử hy kết cục
“Diệp Huynh Đệ, ngươi yên tâm đi, Kim Hùng ta thề với trời chỉ cần còn một hơi thở ta nhất định sẽ không để cho ngươi chịu một chút ủy khuất! “Nói xong câu nói, Kim Hùng cũng lặng lẽ di dời thân hình, nhắm hai mắt lại.
Hắn biết mình không có khả năng ngăn cản Đại Tiểu Thư, chỉ là cũng may Diệp Tử Phàm chỉ phải phục dùng Vong Ưu Đan mà không phải Vạn Độc Đan.
Tuy trong thời gian ngắn hạn sẽ trở lại tâm trí của trẻ sơ sinh, nhưng mà theo thời gian hắn là sẽ khôi phục lại như người bình thường, cao lắm cũng chỉ vài năm mà thôi, chỉ là trí nhớ trước đây sẽ bị quên đi sạch sẽ.
Nhưng mà cái này cũng không có chuyện gì to tát, có hắn một tôn Siêu Phàm cảnh hậu kỳ viên mãn chăm lo, thiết nghĩ Diệp Tử Phàm tuyệt đối sẽ không có chuyện gì.
“A!Phốc!! Rầm!!!”
“Khụ….Ngươi..!”Kim Tử Hy ánh mắt như nhìn một đầu quái vật nhìn về phía Diệp Tử Phàm, liên tục ho ra máu tươi, khí tức cũng vô cùng suy yếu.
“Đại Tiểu Thư, ngươi không phải nói..!!”Kim Hùng mở mắt ra bật thét lên, nhưng chỉ nói được một nửa hắn liền ngừng lại, cái miệng như có thể nhét vào cả quả trứng ngỗng vẫn mở ra còn chưa khép lại được, ánh mắt tràn đầy vẻ không thể nào tin tưởng nhìn vào cảnh tượng trước mắt.
Vừa rồi hắn nghe tiếng động lớn, nghĩ đến Đại Tiểu Thư không giữ lời hứa ra tay diệt sát Diệp Tử Phàm, không nói hai câu hắn định lao ra liều mạng.
Chỉ có điều khi mở mắt ra kịch bản lại không giống như hắn tưởng tượng như vậy, chỉ thấy Đại Tiểu Thư Kim Tử Hy đang nằm bên dưới gốc cây Dương Liễu, lấy tay chỉ vào trước mặt cách nàng không đến mười mét Diệp Tử Phàm, miệng không ngừng trào máu tươi, hít ra thì nhiều mà hơi vào lại không bao nhiêu, không khác gì một người gần đất xa trời.
Còn người mà hắn quan tâm Diệp Tử Phàm lại đứng chắp tay sau lưng, ánh mắt lạnh lùng như một vị Thần Linh đang thẩm phán thương sinh một dạng.
“Vèo!! ”
“Đại Tiểu Thư, ngươi không sao chứ, đây là Tố Nguyên Đan, ngài trước sử dụng! “Kim Hùng nào còn dám chần chừ, đi đến bên cạnh Kim Tử Hy đỡ lấy nàng lên, lấy bên trong nhẫn trữ vật ra loại cao cấp nhất Nhị Giai chữa thương Đan Dược mà hắn vừa mới mua xong đưa cho Kim Tử Hy phục dùng.
Chưa biết chuyện gì xảy ra, nhưng mà trước tiên phải đem Kim Tử Hy Tiểu Thư thương thế bình ổn trở lại rồi mới tính sau, đây là bổn phận của một gia Tướng nên làm.
“Nếu như vừa rồi ngươi ép ta dùng không phải là Vong Ưu Đan mà là Độc Đan bây giờ ngươi đã là một cỗ thi thể! “Diệp Tử Phàm nhìn Kim Tử Hy sau khi phục dùng Đan Dược bắt đầu có lại một tia huyết sắt, lạnh lùng nói.
Hắn cũng không có nói gạt Kim Tử Hy, mà là hoàn toàn đúng sự thật, Vong Ưu Đan cũng không phải là một loại Độc Dược gì, chỉ là một loại dùng để tẩy đi trí nhớ của một người, cái này Đại Hắc đã vô cùng khẳng định.
Nếu như mà không, cho dù có nể tình của Kim Hùng đến đâu, hắn cũng sẽ đem Kim Tử Hy cấp diệt, không, không chỉ là nàng ngay cả Kim gia trên dưới mấy trăm vạn đầu Nhân Mạng cũng sẽ theo nàng chôn cùng.
Pháp Thần không thể nhục, nhất là hắn lại là Pháp Thần có thể diệt đi Hóa Thần Chí Tôn tồn tại, càng là không thể nhục, nếu không đem sinh mạng của toàn tộc đến để rửa sạch lại.
“Diệp… Diệp Huynh Đệ! Ngươi là ai?”Kim Hùng đầu óc có chút không đủ dùng, lắp bắp nhìn về phía Diệp Tử Phàm hỏi.
Tuy là hắn không thấy Diệp Tử Phàm làm như thế nào đánh bại Kim Tử Hy, nhưng mà từ trên người của Diệp Tử Phàm hiện nay vô ý toát ra một tia khí tức, cũng làm cho hắn cảm nhận được vô tận áp lực.
Có thể đem một vị Siêu Phàm sơ kỳ viên mãn cảnh giới đánh bay hơn mười trượng, hắn tự nhận mình cũng có thể làm được, nhưng mà vẫn phải qua một vài chiêu, đằng này vô thanh vô tức làm cho một vị Siêu Phàm sơ kỳ viên mãn bay ra hơn mười trượng hắn tự nghĩ mình còn không có cái bản lãnh kia.
Cái vị Diệp Huynh Đệ trước mắt này tuyệt đối không phải là Võ Mạch cảnh, bây giờ nói hắn là một tên Phế Nhân lại là một điều hết sức buồn cười, thử nghĩ một Võ Mạch hoặc là Phế Nhân có thể đánh bại được một chân bước vào Siêu Phàm trung kỳ cảnh giới cường giả hay sao?
Ân, không phải Võ Mạch, cũng không phải Phế Nhân hắn lại nhìn không thấu đối phương tu vi, như vậy đối phương nhất định là Siêu Phàm cảnh giới bên trên cường giả, ít nhất cũng là Chân Huyền sơ kỳ cảnh giới.
Cái ý nghĩ này vừa xuất hiện, hắn không khỏi trong lòng rùng mình một cái, hơn một tháng nay hắn đi xưng Huynh gọi Đệ với một vị Chân Huyền Chân Quân, nghĩ đến không khỏi một cơn ớn lạnh.
Hắn tuy chỉ cách Chân Huyền có mỗi một bước ngắn, nhưng mà một bước này vô số tu luyện giả cả đời cũng chưa chắc vượt qua, nếu như không có cơ duyên cùng tài nguyên trợ giúp, lấy hắn Phàm Thể thể chất, thật sự rất khó bước chân vào Chân Huyền cảnh.
Đối với Chân Huyền cảnh giới, hắn trong lòng vẫn là cho đầy đủ tôn trọng.
“Kim Đại Ca, ta vẫn là Diệp Tử Phàm, chỉ là trước đây trong người có chút thương thế, nên mới có duyên đi cùng với ngươi một đoạn thời gian! “Diệp Tử Phàm đối với Kim Tử Hy thái độ thật là lạnh như băng, chỉ là đối với Kim Hùng, hắn lại phá lệ tươi cười nói.
Chỉ là Kim Hùng nhìn hắn với ánh mắt đầy kính sợ, hắn trong lòng âm thầm thở dài một tiếng, xem ra hắn cùng Kim Hùng Huynh Đệ chi tình sợ rằng sớm phải kết thúc.
Cái ánh mắt kia hắn quá ư là hiểu rõ, đây không phải là Long Dung Thương, Quy Nhất, Phong Vũ Xuân mỗi khi đối mặt với mình hay sao?
“Vậy ngươi không phải là Võ Mạch cảnh? “Kim Hùng còn chưa tiếp nhận được mọi chuyện đang xảy ra, hắn rất là ngu ngốc hỏi một câu, chỉ là khi hỏi xong rồi hắn không khỏi hận không thể tát vào miệng của mình hai cái bàn tay, “Không.. Không, tiền bối trước đây là Kim Hùng vô tri, không biết ngài là một vị Chân Huyền cao nhân, có chỗ mạo phạm, xin ngài bỏ qua cho!”
Kim Hùng chà sát mồ hôi lạnh trên trán, trước đây không biết Diệp Tử Phàm tu vi chân thật, nghĩ hắn chỉ là một tên Võ Mạch phàm nhân, lại thấy hắn giống với đệ đệ của mình cho nên mới hào sảng dùng Huynh Đệ xưng hô, nếu như những Võ Mạch cảnh khác dám xưng huynh gọi đệ với hắn, hắn không cho cái tên vô lễ kia nằm trên giường mấy tháng là không thể.
Tu luyện giới cấp bậc sâm nghiêm, không phải là một tên Siêu Phàm như hắn có thể thay đổi, với lại thật sự đứng trước mặt Diệp Tử Phàm bây giờ hắn thật sự không được tự nhiên, còn có vô hình áp lực, còn hơn xa Kim Trạch Trưởng Lão mang lại cho hắn, bây giờ bảo hắn gọi Diệp Tử Phàm một tiếng Diệp Huynh Đệ hắn có mười lá gan cũng không dám.
“Ngươi còn chưa chịu đi ra, không lẽ còn chờ ta đến mời hay sao?”Diệp Tử Phàm lắc đầu, cũng không quan tâm đến Kim Hùng nửa mà ánh mắt nhìn về cách đó một dặm không xa không dám nhúc nhích vị kia Chân Huyền cảnh cường giả.
“Ầm ầm!! ”
Ánh mắt của hắn lướt đi qua nơi nào, không gian bắt đầu vỡ vụn ra nơi ấy, hàng trăm căn tiểu phòng bị cái không gian loạn lưu cuốn đi sạch sẽ, từng tiếng gãy đỗ vang lên, chờ đến khi đến một dặm phạm vi, nó cũng không hề yếu bớt.
“Vãn bối Kim Hiển Trí, bái kiến Diệp Chân Quân!”Kim Hiển Trí nào còn dám ẩn trốn, lập tức hiện thân, hướng Diệp Tử Phàm cung kính hành lễ, nếu như hắn đi ra chậm một chút không chừng không gian sụp đổ kia cũng đem hắn cùng nhau xoắn nát như những căn phòng kia.
Chương 234: Pháp thần sát đến
Pháp Thần, tuyệt đối là Pháp Thần cường giả không những vậy ít nhất cũng là Pháp Thần hậu kỳ cảnh giới, vì hắn đã đi theo Phụ Thân Kim Hiển Thánh thời gian cũng không ngắn, Phụ Thân của hắn cũng không thể dùng một cái ánh mắt cách xa một dặm làm cho Nguyên Thần của hắn đông cứng lại, không thể nhúc nhích một tia.
Lần này hắn đi theo Kim Tử Hy cũng là chuyện bất đắc dĩ, vốn là hắn cùng Kim Vương Minh ban đầu dự định sẽ phái một tên Chân Huyền cảnh trung kỳ đi theo bảo hộ Kim Tử Hy thay cho Kim Trạch vừa mới qua đời, chỉ là trong tộc Chân Huyền cảnh cường giả đa số mang thương thế trong người, chỉ có hắn cùng Kim Vương Minh là khá hơn một chút, như mà Kim Vương Minh là Kim gia gia chủ, một ngày phải xử lý trăm công ngàn việc, không thể ngày ngày đi theo Kim Tử Hy, cho nên cái công việc Hộ Vệ tạm thời này chỉ có thể tạm thời rơi xuống trên đầu của hắn.
Khi Kim Tử Hy bị đánh bay ra xa, hắn đã biết chuyện này có chút không ổn, hắn định ra tay ngăn cản, nhưng mà đối phương ra tay như thế nào hắn còn không biết, nhất là khi đối phương vô tình phát ra một tia khí tức khi đánh bay Kim Tử Hy hắn đã tuyệt đi cái ý nghĩ hiện thân.
Vì hắn biết hắn có hiện thân cũng là vô ích, cái khí tức kia làm cho Nguyên Thần của hắn run lên lợi hại, nói không quá chỉ cần hắn vừa xuất hiện nhất định là sẽ chết, cái ý nghĩ này quanh quẩn trong đầu của hắn, nếu như Diệp Tử Phàm không có lên tiếng hắn là sẽ không bao giờ hiện thân.
Bảo vệ tương lai gia tộc tuy là quan trọng, nhưng mà cái mạng nhỏ của mình càng quan trọng hơn, hắn không giống như Kim Trạch như vậy vì Kim Tử Hy có thể cái mạng già cũng không có cần, hắn năm nay mới hai ngàn tuổi vẫn còn hơn một ngàn năm sống lâu, đột phá Pháp Thần cũng không phải là không có khả năng, hắn còn không muốn làm đoản mệnh quỷ a.
“Khụ…Đại Trưởng Lão, ngài nói hắn là Pháp Thần cảnh cường giả? “Kim Tử Hy sau khi dùng xong một viên Tố Nguyên Đan, đã có thể tự mình đứng lên, tay ngọc không khỏi run rẩy chỉ về phía Diệp Tử Phàm hỏi.
Không những là hắn, Kim Hùng bây giờ cũng là lặng cả người, hắn không giống Kim Tử Hy khi mà Diệp Tử Phàm ánh mắt phá hư không gian trong vòng một dặm chi địa, hắn cũng đã ẩn ẩn nhận ra được điều gì, khi mà vị Kim Đại Trưởng Lão kia hiện thân với thái độ cung kính, hắn càng thêm xác định, cũng chỉ có Pháp Thần cảnh cường giả mới có được uy năng như thế kia, Chân Huyền cho dù là Chân Huyền hậu kỳ viên mãn cũng không có cái bản lĩnh nhìn qua một cái có thể làm cho không gian sụp đổ.
“Rắc!! ”
“Tử Hy, câm miệng không được đối với tiền bối vô lễ!”Nhìn thấy Kim Tử Hy dám dùng ngón tay chỉ vào Diệp Tử Phàm, Kim Hiển Trí thân kinh ra một mảnh mồ hôi lạnh, lấy nhanh nhất tốc độ có thể đi đến bên cạnh Kim Tử Hy, thậm chí không tiếc dùng Chân Nguyên chấn gãy đi cánh tay của Kim Tử Hy, “Tiền bối, là Tử Hy trẻ người non dại, mạo phạm đến ngài, mong tiền bối khai ân!”
Đánh gãy cánh tay của Kim Tử Hy cũng là bất đắc dĩ việc, nếu không không chỉ một mình Kim Tử Hy bị giết mà ngay cả cái mạng nhỏ của mình cũng khó bảo toàn, Pháp Thần cường giả tính tình quái gở, vui giận thất thường, nếu chỉ vì chuyện Kim Tử Hy thất lễ mà đưa hắn thậm chí cả Kim gia chôn cùng, hắn thật sự chết cũng không biết tìm ai kêu oan.
“Tiền bối, là Tử Hy không đúng, hi vọng ngài bỏ qua!”Cánh tay bị gãy mặc dù đau tận tim gan, nhưng mà Kim Tử Hy cũng không dám dùng Linh Lực đi chữa trị, nếu như chọc cái tên quái vật trước mắt không mau, không chừng cái mạng nhỏ cũng không còn, cánh tay lành lặn có ích lợi gì.
Đối phương là Pháp Thần cảnh cường giả, lại đi theo đoàn xe của Kim gia lâu như vậy, nhưng mà nàng lại không có phát hiện ra, lại còn muốn dùng Vong Ưu Đan hủy đi trí nhớ của người ta, hiện tại nghĩ lại nàng có chút khóc cười không ra cảm giác, đi ép buộc Pháp Thần cường giả dùng Vong Ưu Đan mệt nàng còn nghĩ ra được.
Nếu trên đời này thật sự có thuốc hối hận, cho dù có tán gia bại sản, nàng sẽ lập tức mua một viên. Nếu như khi đó nàng biết cái tên sống dở chết dở Bạch Phát kia là Pháp Thần cường giả, nàng thế nào cũng sẽ tận tình lo lắng, quan tâm một phen, nói không chừng với nhan sắc của mình, có thể làm cho hắn động lòng, sau đó cưới mình làm thê tử, không chỉ cần làm thiếp thất thôi cũng được, như vậy Kim gia của nàng sẽ có một vị Pháp Thần cảnh cường giả tọa trấn, trở lại ba trăm năm trước đây huy hoàng là không khó, có khi còn hơn trước đây, tuy không biết vị Pháp Thần này phải mất bao nhiêu lâu để thành tựu Pháp Thần, nhưng nhìn qua nàng thấy vị Pháp Thần này dường như cũng còn rất trẻ, tuyệt đối sẽ không vượt qua một ngàn năm tuổi, đây cũng là trực giác của nàng.
Còn trẻ như thế có thể đột phá Pháp Thần, tương lai Thông Thần không phải là không có khả năng, một vị Thông Thần cảnh có thể đưa Kim gia liệt vào hàng Ngũ Tinh thế lực, khi đó có thể rời đi cái tòa Trung Cấp Thành Trì này, đến một nơi rộng lớn hơn thiên địa, như là Thượng Cấp Thành Trì Bát Hoang Thành chẳng hạn, nghĩ đến viễn cảnh tương lai tươi sáng nàng càng là hối hận không thôi, chỉ tiếc bây giờ có nói gì cũng đã quá muộn.
“Tiền bối, cầu xin ngài bỏ qua cho Đại Tiểu Thư thêm một lần! “Kim Hùng chỉ kém chút nữa quỳ xuống mà thôi, trong lòng thầm trách Đại Tiểu Thư không hiểu chuyện.
Vị trước mắt này là Pháp Thần Chân Quân a, cũng không phải là tên Bạch Phát bệnh tật trước kia, cô cần phải thích ứng với sự thay đổi thân phận của đối phương, nếu làm đối phương không vui Kim gia có thể gặp họa diệt tộc.
Những chuyện như vậy cũng không phải là chưa hề xảy ra, tại Thiên Nhược Đại Lục này cũng không thiếu, nói đâu sâu xa cách đây hai ngàn năm trước tại Cuồng Long Vực, một đại Vực sát bên cạnh Bát Hoang Vực chúng ta, nghe đồn một tên gia tộc dòng chi thứ Tam Tinh Thế Lực vô tình liếc mắt nhìn một vị Pháp Thần Chân Quân một cái, không nghĩ đến không chỉ một mình hắn bị chết mà toàn bộ Tam Tinh Thế Lực gia tộc kia cũng bị Pháp Thần Chân Quân một chưởng diệt đi, trước khi gia tộc kia bị diệt vị Chân Quân kia có nói rằng là do tên đệ tử của gia tộc này đắc tội hắn, hắn cảm thấy cả gia tộc này cũng đắc tội với hắn, cho nên tiện tay diệt đi.
Pháp Thần cường giả tính tình quái gở, qua câu chuyện vừa rồi là biết được ngay, hắn cũng không muốn Kim gia liền giống như cái gia tộc kia, vì một đệ tử làm cho cả gia tộc chôn cùng, khi đó chết cũng không biết chết như thế nào.
“Các ngươi cũng không cần dùng khổ nhục kế, ta nếu muốn giết đi nàng, nàng sẽ không còn đứng tại nơi đây! “Diệp Tử Phàm có chút im lặng nhìn ba tên này biểu diễn.
Hắn biết cái tên Kim Hiển Trí kia đánh gãy tay của Kim Tử Hy cũng chỉ là vì muốn cứu nàng ta một mạng mà thôi.
Chỉ là ngay từ đầu hắn cũng không có ý định giết đi Kim Tử Hy, nếu không khi cô ta đưa viên Vong Ưu Đan kia đến gần hắn, nàng ta đã chết từ lâu.
Bọn người này thật cho rằng hắn không nhận ra được chắc.
“Ân, là Pháp Thần trung kỳ tiểu thành cường giả, xem ra Kim gia các ngươi có phiền phức rất lớn a!”Hắn nhìn về cách Kim gia đại môn hai mươi dặm, mỉm cười một cái khẽ lên tiếng.
Diệp Tử Phàm không muốn ở tại đây lâu, lần này nếu như không gặp được Kim Tử Hy phá rối, hắn đã cùng Kim Hùng nói lời từ biệt, hiện tại thành ra như thế này nói gì cũng không có ý nghĩa.
Chỉ là khi hắn định rời đi bỗng dưng lại phát hiện một tôn Pháp Thần cảnh trung kỳ tiểu thành cảnh giới đang hướng Kim Phủ đại Viện đi đến, không những vậy trên tay còn cầm một thanh Hạ Phẩm Đạo Khí Đại Đao, hai mắt tỏa ra nồng đậm sát cơ, nhìn là biết ngay người đến không thiện.
“Tiền bối, ý của ngài là?”Tại nơi đây, cũng chỉ có Kim Hùng là đối với Diệp Tử Phàm thân quen một chút, chỉ là không đến mức hắn to gan dám đi hỏi Diệp Tử Phàm.
Chỉ là nhìn qua ánh mắt của Kim Đại Trưởng Lão như có ý kiến gì, với lại hắn cũng có chút tò mò, nên chỉ có thể căng da đầu ra hỏi.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!! ”
Chương 235: Ra tay
Còn chưa chờ Diệp Tử Phàm trả lời, một cổ kinh khủng như vực sâu biển rộng khí tức, phảng phất như sóng vỗ biển gầm, liên miên không dứt, trong khoảnh khắc đã đem trọn mấy ngàn dặm Kim Phủ bao phủ lại bên trong.
“Ong!Ong!Ong!”
Kinh khủng Nguyên Lực từ Thương Khung giáng xuống, trong nháy mắt, bốn phương tám hướng không gian bên trong không khí nghịch lưu, nổi lên từng đợt gợn sóng, giống như không thể tiếp nhận nổi đạo kinh khủng Nguyên Lực kia, tùy thời đều có thể sụp đổ khả năng.
“Ầm ầm!!!Phốc!!! Phốc… ”
Kim Phủ Đại Viện bên trong phạm vi mấy ngàn dặm công trình kiến trúc chính là cái đầu tiên đứng mũi chịu sào, mảng lớn công trình lầu các cung điện không chịu đựng nổi luồng uy áp kia, là thứ đầu tiên bị phá toái, Kim Bích Huy Hoàng công trình ba trăm năm dưới sự khổ công gây dựng của Kim gia bang chúng chỉ chưa đến một khắc đồng hồ đã tan thành tro bụi, ngay cả Phù Trận còn chưa kịp phát động cũng đã biến mất.
Nhìn vào đống đổ nát Kim Phủ Đại Viện điêu tàn như trải qua mười hai cấp động đất, ít ai có thể nghĩ đến đây là đại bản doanh của Tam Tinh Thế Lực đỉnh cấp Kim gia.
Chỉ là thiệt hại về vật chất chỉ là chuyện nhỏ, Kim gia từ đệ tử cho đến người hầu tu vi không có đến Siêu Phàm cảnh trở lên Võ Giả càng là thê thảm, cả chục vạn người còn đang say giấy mộng còn không biết chuyện gì xảy ra đã bị luồng vô địch khí thế kia ép cho thất khiếu trào máu, không rõ sinh tử, những con em trẻ nhỏ chưa từng tu luyện qua Võ Đạo liền trực tiếp tử vong quang cảnh không khác gì Tu La Địa Ngục.
Chỉ là đây cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi, liền tiếp theo những cái kia có tu vi Siêu Phàm cảnh sơ kỳ cấp thấp hoặc là những cường giả bị thương còn chưa lành vẻn vẹn chỉ chống đỡ cao hơn đám Võ Mạch mấy hơi thời gian, liền nhao nhao miệng phun huyết tiễn, ngã xuống dưới đất còn không đứng dậy nổi.
Pháp Thần cường giả chi uy, còn chưa tự hiện chân thân, chỉ một đạo uy áp đã có thể ép Tam Tinh Thế Lực không có lấy ra một tia phảng kháng đến, thật sự vô cùng kinh khủng.
Một khắc sau..
“Phốc!! Tiền… Tiền bối..Cầu xin Ngài ra..tay, cứu Văn..!!”Kim gia Ngoại Viện độc lập tiểu viện bên trong, Kim Hùng qua thời gian lâu cũng chống cự không có nổi, phun ra một ngụm máu tươi, gian nan cầu xin cách đó không xa Diệp Tử Phàm.
Nhìn vào quang cảnh hiện tại, hắn có ngốc đến mấy cũng biết Kim gia đã gặp phải Pháp Thần cường giả đến phạm, toàn bộ Kim Phủ có rất lớn khả năng là sẽ đi vào lịch sử sông dài, bây giờ hắn còn không thể mở ra thần thức nhưng mà mắt thường cũng có thể nhìn đến Kim gia đang bị vùi trong đống đổ nát, tiểu nhi tử của hắn Kim Văn cũng đang ở đằng kia.
Đáng thương cho tiểu nhi tử của hắn, nó mới lên bảy tuổi thôi, còn chưa kịp hưởng thụ thanh xuân thì đã sớm chết, lòng của hắn đau như đao cắt.
Nhưng mà hắn có thể làm thế nào, người kia chính là Pháp Thần Chân Quân a, một kích xuống dưới cũng đủ chôn vùi Kim gia bọn họ, không thấy những Kim gia dòng chính con cháu ngoài kia hay sao, bọn họ đại đa số đều đã bỏ mình, hắn gia đình chỉ là Kim gia tôi tớ, có tư cách gì có thể so sánh được với bọn họ.
“Oa!!!Phốc!!! ”
Kim Tử Hy tuy được Kim Hiển Trí dùng Chân Nguyên bảo hộ, nhưng mà nàng có trọng thương trong người, không cầm cự được bao lâu thì cũng đã phun ra máu tươi, chỉ là ánh mắt nàng vẫn nhìn chằm chằm về phía Diệp Tử Phàm, ánh mắt kia không cần nói nên lời ai cũng hiểu là muốn cầu xin hắn xuất thủ cứu giúp Kim gia bọn họ một lần.
“Yên tâm đi, thê tử cùng nhi tử của ngươi bọn họ không có sao?”Nhìn vào ánh mắt của Kim Hùng, Diệp Tử Phàm có thể hiểu được hắn đang nghĩ gì.
Hắn chỉ khẽ phất tay lên, phảng phất như một cơn gió nhẹ thổi qua, trong chốc lát cái đạo uy áp khủng bố bao phủ tại tiểu viện xung quanh kia liền biến mất tăm, sau đó hư không nhiếp vật đem hai đạo thân ảnh cách hắn mấy dặm lộ trình cho đưa đến.
Hai đạo thân ảnh này không phải ai khác chính là thê tử của Kim Hùng Dương Lam cùng nhi tử của hắn Kim Văn.
Những người khác hắn có thể để cho bọn chúng tự sinh tự diệt, nhưng mà đối với Kim Hùng gia đình, hắn đương nhiên là sẽ không bỏ rơi mặt kệ, nói thế nào Kim Hùng cũng đã từng cứu hắn một lần với lại khoảng thời gian qua đối xử với mình cũng vô cùng tốt, hắn sao có thể để gia đình Kim Hùng gặp chuyện không may.
“Tiền bối, cám ơn ngài!”Uy áp biến mất, Kim Hùng khôi phục lại tự do chi thân, hắn mừng đến phát khóc nhanh chóng chạy đến vội đem thê nhi ôm vào trong lòng, đối với Diệp Tử Phàm tràn đầy cảm kích nói.
“Rắc! ”
“Tiền bối, cầu xin ngài ra tay cứu giúp Kim gia chúng ta một lần!”Kim Tử Hy cũng đã tự do hành động, nhưng nàng cũng không có rời đi khu tiểu Viện xung quanh đây một trăm mét vuông, mà là quỳ xuống dập đầu cầu xin Diệp Tử Phàm xuất thủ cứu giúp Kim gia bọn họ.
Đầy xấu hổ cõi lòng nàng hiện tại cũng không có cách nào khác, người đến lần này không cần nghĩ nàng cũng biết là Hồ gia lão tổ Hồ Thụ Đình, chỉ có hắn mới to gan lớn mật không kiêng dè Thành Chủ Phủ chế tài dám đến diệt Kim gia, vì sau lưng của hắn có Lý gia chống lưng.
Thật là đáng tiếc tên Hồ Thụ Đình này lại đến sớm hơn một chút, nếu như mà là ngày mai, nàng Kim gia sẽ thả ra tin tức Lão Tổ Tông Kim Hiển Lang còn sống, hơn nữa đã đột phá Pháp Thần hậu kỳ, Hồ gia lão tổ không chừng sẽ kiên kỵ một hai mà không ra tay với Kim gia bọn họ.