Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 38 [ Chương 186 đến 190 ]
❮ sautiếp ❯Chương 186: Kiếm trãm song vương
Làm cho người ta sợ hãi một màn phát sinh.
“Phốc phốc!!!Phốc phốc!!!Phốc phốc!! ”
Từ Yêu Soái cảnh giới cao thủ, cho đến thấp hơn một bật Yêu Tướng phổ thông Yêu Binh, trong vòng ngàn dặm phạm vi Ngọc Thủ nguyên một đám toàn bộ đều không ngoại lệ hóa thành một đám mưa máu, hôi phi yên diệt, liền như bọn họ chưa từng xuất hiện một dạng, chỉ còn lại huyết vụ kia chứng minh bọn họ đã từng đến đây.
…
Tĩnh! Trong lúc nhất thời, to lớn Long Uyên Bình Nguyên yên tĩnh dọa người.
Chết, tất cả đều chết hết, làm sao có thể, chúng ta còn chưa tỉnh ngủ a, không phải nói Bát Đại Pháp Thần Đại Nhân đã bị Yêu Tộc cho trấn áp rồi sao?
Vừa rồi xuất thủ lại là ai? Nhân Tộc còn lại võ giả hai mặt nhìn nhau, từ trong mắt đối phương có thể trông thấy được vô tận nghi hoặc.
Bọn họ cũng không còn tán loạn chạy chết nữa, mà thay vào đó là bình tĩnh đến lạ thường, Pháp Thần, tuyệt đối là Pháp Thần, cũng chỉ có Pháp Thần cường giả mới có thể một chiêu diệt đi hàng ngàn hàng vạn Yêu Soái Yêu Tướng, vấn đề là vị Pháp Thần này là ai mới được? Bát Đại Pháp Thần đó là điều không thể, nếu như Bát Đại Pháp Thần còn chưa bị trấn áp, Yêu Tộc Yêu Vương sẽ không thể nào đến được nơi này.
..
“Dừng tay..”
“Ngươi muốn chết!! ”
“Ầm Ầm! Ầm ầm!! ”
Hai âm thanh rống giận từ Tây phương vang lên, Hỏa Lâm cùng Phong Vũ Xuân kinh giận không thể át lên tiếng, bọn họ sau khi sát hại một đám Chân Huyền, Siêu Phàm của Đại Tấn Đế Quốc thì không còn ra tay nữa, mà tại một nơi vạn dặm xa dưỡng thương, trong suy nghĩ của bọn họ Nhân Tộc Bát Đại Pháp Thần đã không còn, không có lực lượng nào có thể chống lại Yêu Tộc Luyện Thần Thành Đại Quân, thay vì ở lại đây chỉ tốn thêm thời gian, không bằng tìm một nơi khôi phục lại thương thể, chỉ là bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ đến, tàn lụi Nhân Tộc lại xuất hiện một vị Pháp Thần cảnh, đã vậy còn không nói lý ra tay diệt đi cấp thấp Yêu Tộc, ngươi tôn nghiêm của cường giả để đâu rồi.
Chỉ là nếu biết trong lòng hai người bọn họ nghĩ như vậy, Lâm An Nam sẽ hết sức khinh thường, các ngươi có thể ra tay diệt sát đi Nhân Tộc cấp thấp Võ Giả, ta sao lại không thể diệt đi Yêu Tộc cấp thấp Yêu Thú.
“Bất kể ngươi là ai, dám ra tay tàn sát cấp thấp Yêu Tộc, ngươi đáng chết!! “Hỏa Lâm nhìn thân cao gần hai trăm mét Lâm An Nam với ánh mắt phun lửa nói.
“Tự báo ra tên hiệu, Phong Vũ Xuân ta không có giết hạng người vô danh!”Phong Vũ Xuân sau một lúc giận dữ liền bình tĩnh trở lại nói.
Hắn đang rất nghi hoặc, Nhân Tộc từ khi nào lại xuất hiện một vị Pháp Thần sơ kỳ viên mãn cao thủ, nếu như là có bọn họ đã biết, với lại Nhân Yêu chi chiến liên quan đến vận mệnh của cả Nhân Tộc, nếu là Nhân Tộc Pháp Thần cảnh, không thể nào không tham chiến, đây là điều mà hắn vô cùng khó hiểu.
“Nói cho các ngươi biết cũng không sao, ta là Lâm An Nam Thần Lục Thần Viện Tinh Anh đệ tử, “Lâm An Nam một trăm chín mươi chín mét Pháp Thể nhìn hai tên Yêu Vương của Yêu Tộc nói, sau đó từ trong tay nàng không biết lúc nào xuất hiện một thanh kiếm, chỉ về hướng Nhị Vương, “Yêu Tộc Yêu Thú, ỷ cường lăng nhược, tàn sát chúng sinh, hôm nay Lâm An Nam ta phải thay trời hành đạo, diệt sạch đi đám Yêu Tộc các ngươi! “Lâm An Nam nhìn Nhị Vương, giọng đầy chính khí nói.
“Thần Lục Thần Viện!!”Hỏa Phong nhìn Lâm An Nam một mặt không thể tin được, đây không phải là Thiên Ngoại Thí Luyện Giả hay sao? Hiện tại mới hơn chín vạn năm, vẫn còn gần mấy ngàn năm nữa mới đến lần thứ tư Thí Luyện, sao bọn họ lại có thể xuất hiện tại nơi này.
“Hạ Phẩm Đạo Khí!!”Phong Vũ Xuân thì lại không quá kinh ngạc như Hỏa Lâm, hắn nhìn chằm chằm vào thanh kiếm đang lớn dần trong tay Lâm An Nam, gằn từng chữ.
Hạ Phẩm Đạo Khí uy lực thế nào thì hắn đã vừa lãnh hội vô cùng đầy đủ, nói thật, nếu không phải có Phong Khắc Nhiên, mười một người Yêu Vương bọn họ muốn chống lại Bát Đại Pháp Thần trong tay cầm Đạo Khí là không có khả năng.
“Hỏa huynh, ngươi chống lại trong chốc lát, ta tốc độ nhanh, chỉ cần tìm đến Phong Khắc Nhiên, chúng ta sẽ an toàn “Phong Vũ Xuân truyền âm nói, hắn đã có ý định nhượng bộ lui binh.
Hắn biết nếu như chỉ mình Lâm An Nam thôi thì không ai trong bọn họ e ngại nàng ta, vấn đề là trong tay nàng ta cầm chính là Đạo Khí a, cho dù hai người bọn họ có Liên Hợp lại, cũng là nắm chắc thất bại trong tay.
Hắn thầm nghĩ vận khí của mình xui xẻo, những lần Thí Luyện Giả trước, theo hắn biết rất ít có người mang trên mình Đạo Khí vào trong này Thí Luyện, hiện tại hắn gặp vị đầu tiên lại mang theo Đạo Khí, đúng là đổ mấy đời nấm mốc.
“Phong huynh, tốc độ của ngươi rất tốt, ngươi có thể trốn tránh Đạo Khí công kích trong một canh giờ là không có vấn đề gì, công việc đi báo tin dành cho ta đi!”Hỏa Lâm trong lòng run sợ nói.
Hắn cũng không ngu, Bát Đại Pháp Thần trong tay Đạo Khí uy lực như thế nào, hắn so với Phong Vũ Xuân còn lãnh hội đầy đủ hơn, lỗ tai bên trái mới mọc ra của hắn chính là ví dụ sống, hắn làm sao dám một mình chống lại Đạo Khí công kích, nhất là khi hắn không có tốc độ như Phong Vũ Xuân.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!! ”
“Phượng Vũ Cửu Thiên!!!”Lâm An Nam không biết hai người đang vì muốn tránh đi bản thân mà tìm cách trốn chạy.
Nàng lập tức xuất thủ, ba trăm mét Phi Phượng Kiếm phát ra dày đặc Kiếm Quang, đem Phong Vũ Xuân cùng Hỏa Lâm cùng nhau cho bao phủ.
“Nguy rồi!!! Canh Kim Huyền Kiếm Khí!!Đi!!!”
“Không được!!! Hỏa Diễm Phần Thiên Chưởng!!!!”
“A!!Phốc! Phốc! ”
Trốn tránh không kịp, tốc độ của Đạo Kiếm Khí kia là quá nhanh, cho dù bọn họ lúc toàn thịnh cũng khó có làm ra phản kháng, huống gì bây giờ đã bị thương tại thân.
Chín ức long lực lượng không hề là thổi, bọn họ tuy có thêu đốt Tinh Huyết cũng không có cái lực lượng kia, kết quả có thể nghĩ.
“Yêu Nghiệt, chết đi!!”
Lâm An Nam quát lớn, Phi Phượng Kiếm lại huy động, nhắm ngay vị trí của song Vương vừa rơi xuống, thề một kích đem thân hình khổng lồ Nhị Yêu cho cắt làm tám khối.
“Phốc!! Phong huynh, nếu như nghe lời ta, ngươi bây giờ có lẽ không phải chết!! “Hỏa Lâm phun ra một ngụm máu nhìn cách đó không xa Phong Vũ Xuân nói.
“Không thể tưởng tượng ra được có một ngày chúng ta lại chết chung một chỗ! “Phong Vũ Xuân nhìn trăm trượng ánh kiếm đang hướng hai người bọn họ bổ xuống, cảm khái nói.
Nếu vừa rồi hắn không dây dưa, nhìn thấy Lâm An Nam xuất ra Đạo Khí, lập tức chạy trốn, vẫn còn có một tia hi vọng, nhưng chỉ chần chờ giây lát, kết quả là bồi luôn mạng của mình vào.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Nhân Tộc Pháp Thần, đừng quá mức càn rỡ!! ”
Đang lúc Nhị Vương đang nhắm mắt chờ chết thì một âm thanh như kinh lôi, vạch phá không gian giáng lâm tại Long Uyên Sơn Mạch, xuất ra một đạo Kiếm Khí cùng Phi Phượng Kiếm Khí kia chống lại.
“Ầm ầm ầm!! ”
“Phốc!!! phốc ”
“Ha ha..Chúng ta được cứu rồi.!! ”
Mặc dù bị dư kình đánh bay ra xa, trên thân còn bị mất đi một cái chân, nhưng mà Phong Vũ Xuân cùng Hỏa Lâm lại như trút được gánh nặng, vui vẻ cười nói.
Vì bọn họ biết người vừa ra tay cứu bọn họ là ai, Thiên Hoang Đại Lục Vô Địch Yêu Vương Phong Khắc Nhiên, chỉ cần có hắn tại, cái mạng của bọn họ coi như là được bảo vệ.
“Ngươi là ai?”Lâm An Nam đưa Phi Phượng Kiếm về thế thủ, cảnh giác nhìn con Hắc Hổ khổng lồ kia nói.
Không hiểu tại sao, nhìn tên Hắc Hổ này, trong lòng nàng lại rung lên từng đợt báo động, tuy là vừa rồi hai đạo kiếm khí kia chạm vào nhau, nàng lực lượng cực chiếm thượng phong, từ lực lượng đối phương xuất thủ, nàng có thể phán đoán được đối phương có khoảng sáu ức lực lượng, so với chín ức lực lượng của mình thì kém xa, nhưng mà không hiểu tại sao, nàng trong lòng lại vẫn bất an mãnh liệt.
“Ngươi không cần biết, lập tức đầu hàng, nếu không! Chết!! “Phong Khắc Nhiên nhìn vào tuyệt mỹ gương mặt của Lâm An Nam, dùng giọng không có cảm tình nói.
Hắn sau khi đã đem sáu tên Pháp Thần cho Long Lạp Đức xử lý, muốn tại Đại Tấn Thành chuyển một chút, xem có phải phiền mình ra tay hay không, không nghĩ đến lại gặp được hai tên Yêu Vương đang tại lằng ranh sinh tử, vì vậy hắn đã xuất thủ.
“Đừng có càn rỡ!! ”
“Phượng Chấn Càn Khôn!!” Lâm An Nam một Kiếm lại trãm ra, lần này nhắm ngay Phong Khắc Nhiên chém tới.
Tuy là nhìn con Yêu Hổ này có chút tà môn, nhưng mà nàng không nghĩ là mình có thể thua, phải biết trong tay nàng cầm chính xác Hạ Phẩm Đạo Khí Phi Phượng Kiếm.
Tại nơi Pháp Tắt hạn chế Thiên Hoang này, chín ức lực lượng đã là đỉnh tiêm, không thể có lực lượng nào có thể vượt qua chín ức lực lượng được, nếu không sẽ bị Thiên Hoang Pháp Tắc mạt sát.
“Không biết sống chết! ”
“Thiên Sát Canh Kim Kiếm Khí!! ”
“Ầm ầm!! Ầm ầm!! ”
“Phốc!! Phốc!! ”
Không hề có nhiều hoa lệ cho lắm, Phong Khắc Nhiên bỏ qua uy lực hủy thiên diệt địa kia một kiếm, bay đến gần Lâm An Nam phun ra một đạo Canh Kim kiếm Khí.
“Sao có thể!!! Tại sao có thể? ” Lâm An Nam nhìn thân ảnh khổng lồ của Phong Khắc Nhiên lao tới trong vòng Kiếm Quang, mặt ngọc trắng bệch.
“Phi Phượng Kiếm” là Hạ Phẩm Công Kích Đạo Khí, nàng lại ngự sử hết Nguyên Lực toàn thân để thi triển, phát huy chín ức Long lực lượng, thế nhưng lại không thể nào phá vỡ đi lực phòng ngự của con Hắc Hổ kia, cái này làm cho nàng thật sự tuyệt vọng.
Nàng hiện tại nhận của Phong Khắc Nhiên một kích, tuy có Phi Phượng Kiếm bản thân chống đỡ một ít lực lượng, nhưng mà dư lực từ Kiếm Khí của Phong Khắc Nhiên cũng là vô cùng lớn.
Nàng Hộ Thân Ngân Bào đạt đến Thượng Phẩm Phòng Ngự Linh Khí cũng không chịu nổi, đang từ từ rạn nứt, nàng có thể chống lại được bao lâu.
“Ầm ầm! ”
Quả nhiên, Lâm An Nam tâm lý rất là tuyệt vọng, Pháp Thể của nàng bị đánh ra xa, trong tiếng gió, truyền đến một hồi sắc bén Kiếm Khí, nàng biết là con Yêu Hổ kia lại xuất thủ, chỉ là không có Nguyên Lực khu động, Phi Phượng đã không còn có thể giữ nguyên hình dáng, nó đang không ngừng thu nhỏ lại, dường như cũng không thể giúp nàng chống lại đạo công kích kia.
Nhìn đạo kia khủng bố Kiếm Khí đánh úp lại, nàng biết mình không thể nào chống lại.
Nàng nhìn Nhân Tộc bên dưới còn đang quan tâm cầu nguyện cho mình kia, chỉ là nở một nụ cười,” Thật xin lỗi, ta không thể cứu được mọi người! ”
Nàng Không có hối hận vì đã đến nơi này, nàng chỉ xin lỗi vì thực lực của mình quá thấp, không thể nào bảo hộ được Nhân Tộc như kỳ vọng, lý tưởng của mình.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
Chỉ là trước khi Thiên Sát Canh Kim Khí chạm vào Lâm An Nam, bỗng nhiên tại Pháp Thể của nàng phát ra một đạo Ngân Quang ánh sáng.
…
Sau một khắc..
“Phong huynh! Nàng kia đã chết rồi sao?” Nhìn Canh Kim Kiếm Khí đem Lâm An Nam nuốt chửng, Hỏa Lâm lên tiếng hỏi.
Đối với vị cô nương xinh đẹp tuyệt trần này, Hỏa Lâm cũng có ái mộ chi ý, chỉ là ái mộ của hắn theo một Kiếm mà Lâm An Nam chém ra đã biến mất tăm, không ai lại đi thích người đã suýt nữa đưa mình vào chỗ chết.
“Còn chưa có chết!!”Phong Khắc Nhiên nhìn Lâm An Nam biến mất tại trong làn Kiếm Khí của mình, hắn chỉ để lại một câu, sau đó nhắm hướng Đại Tấn Đế Quốc phương hướng đi đến.
Chương 187: Kiếm chỉ thiết giáp sơn mạch
Lần này hắn thật là làm một chuyến không công, không những không bắt được vị nữ Pháp Thần kia, mà món Đạo Khí của cô ta cũng không thấy, trong lòng hắn vô cùng khó chịu.
…
Huyết Đoạn Sơn Mạch.
“Ầm ầm!! ”
“Nơi đây chính là Thiên Hoang Đại Lục rồi! ” Nhìn xung quanh một cái bốn phía, Sở Thiên Vũ tâm niệm nhất chuyển, nhưng mà rất nhanh, sắc mặt của hắn biến đổi, vì hắn phát hiện một cái vô cùng vấn đề nghiêm trọng.
Không thấy, Lâm An Nam không thấy.
Thần Lục Thần Viện mấy lần trước Thí Luyện hắn cũng có nghe nói, một khi tiến vào Thiên Hoang Thí Luyện Giả sẽ bị phân tán ra khắp nơi, hắn vì biết như vậy nên đã theo sát Lâm An Nam, nhưng mà cuối cùng vẫn là không cùng nàng một chỗ.
Sau một Khắc..
Ba trăm vạn dặm khu vực xung quanh không hề thoát khỏi tầm mắt của hắn, không có, vẫn là không có.
“An Nam, hi vọng nàng không gặp được chuyện gì! “Sở Thiên Vũ trong lòng thầm nói.
“Không được, ta phải tìm được Viên Kim Sắc Tinh Thạch trước đám người kia, nếu không cho dù có tìm được An Nam cũng là vô ích! “Sở Thiên Vũ tâm niệm khẽ động, từ nhẫn trữ vật bên trong lấy ra đã sớm chuẩn bị địa đồ, đây là Thần Viện Đệ Tử mấy lần trước đi vào nơi đây tỉ mỉ vẽ lại Thiên Hoang Đại Lục bản đồ, bao gồm toàn bộ Thiên Hoang Đại Lục, rõ ràng tiêu ký ra các đại Sơn Mạch.
“Ta hiện tại đang ở vị trí này… “Một phen so sánh sau đó, Sở Thiên Vũ rốt cuộc xác định bản thân vị trí, vận khí của hắn hơi kém, không có được truyền tống đến khu vực cần đến.
“Không được, phải nhanh chóng đi đến Thiết Giáp Sơn Mạch mới được! “Sở Thiên Vũ trong lòng thầm nói, trải qua ba lần Thí Luyện trước, những vị Thí Luyện giả kia đã tìm khắp nơi trên Đại Lục nhưng mà cũng không có phát hiện viên Kim Sắc Tinh Thạch kia, duy chỉ một nơi trung tâm Đại Lục là Thiết Giáp Sơn Mạch là bọn họ chưa tìm kiếm.
Nguyên nhân cũng rất là đơn giản vì mỗi lần Thí Luyện Giả bọn họ vào đây cũng là cái đích cho các vị Yêu Vương, một bên tìm kiếm, một bên phải lo lắng đề phòng đám Yêu Vương kia đánh lén, không phải Thí Luyện Giả nào trong tay cũng có được Đạo Khí như là những Thiên Kiêu bọn họ, với lại Thiếp Giáp Sơn Mạch, Thiết Giáp Cự Long nhất tộc thực lực là vô cùng cường đại, nên nơi đó vẫn là vùng cấm của tất cả Thí Luyện Giả, theo hắn cũng như trong gia tộc trưởng lão phân tích, rất có thể viên một km Kim Sắc Tinh Thạch kia đang tại Thiết Giáp Sơn Mạch.
Nói xong, hắn tế ra một chiếc Phi Chu, hướng về phía Đông phương hướng xuất phát, nếu như có người tại đây sẽ phát hiện chiếc Phi Chu này của hắn là một kiện Thượng Phẩm Phi Hành Linh Khí cao cấp, nó tốc độ vô cùng nhanh, đạt đến ba trăm vạn km một giờ, so với bình thường Pháp Thần cảnh hậu kỳ thì có thể gấp mười lần tốc độ, giá cả của nó cũng là vô cùng đắc đỏ, chỉ kém Hạ Phẩm Đạo Khí một ít mà thôi, cũng chỉ có những thiên kiêu như Sở Thiên Vũ có gia tộc thế lực sau lưng chèo chống, mới có thể sở hữu một kiện.
…
Thiên Hoang Đại Lục, Tử Dực Sơn Mạch.
“Ầm ầm! ”
“Ân, là một gốc Tứ Giai Linh Dược, Xích Long Chu Quả!!” Trần Vô Tình vừa hạ xuống Thiên Hoang Đại Lục, thần thức của hắn đã phát hiện một gốc Tứ Giai Linh Dược cách hắn một hang động không xa.
“Ầm ầm! ”
“Là ai, dám đánh chủ ý lên Linh Dược của Tử Dực Ma Hạt Nhất Tộc chúng ta? “Một đám khoảng ba trăm tên Yêu Soái mang nhân tộc hình dạng xuất hiện, đem Trần Vô Tình vây chặt lấy, nói chuyện là một tên Yêu Soái hậu kỳ viên mãn cường Giả.
“Ầm ầm!!! ầm ầm! ”
“Không biết sống chết đồ vật!!” Trần Vô Tình lập tức ra tay, trong tay của hắn không biết khi nào xuất hiện một thanh đỏ như máu Huyết Kiếm.
“A! Không đúng, hắn là Pháp Thần cường giả!!”
“Không được!! Đại Nhân tha mạng!!”
“Chạy mau, về bẩm báo với Yêu Vương Bệ Hạ!! ”
…
Chỉ trong tích tắc, Huyết Quang lóe lên, ba trăm Yêu Soái cường giả của Tử Dực Bộ Tộc lập tức đầu mình hai nơi, không có một tên nào có thể sống sót.
“Nếu như để cho các ngươi chạy thoát, Thập Đại Thiên Kiêu Huyết Sát Trần Vô Tình ta không phải là uổng có hư danh hay sao!”Trần Vô Tình thu hồi gốc Tứ Giai Linh Dược Xích Long Chu Quả, nhìn ba trăm cụ tử thi bên dưới nói.
Huyết Sát Trần Vô Tình, Thần Lục Cửu Đại Thế Gia Trần Gia, hắn là Trần Gia đệ nhất Thiên Kiêu, năm nay tám trăm niên tuế, tu vi tại Pháp Thần hậu kỳ đại thành cảnh giới, so với Sở Thiên Vũ, Tiêu Bàn Tâm cao hơn một đoạn.
“Vì một người đàn bà mà đi tranh dành, thật vô cùng ẩu trí!” Trần Vô Tình nói thầm, hắn đối với Tiêu Bàn Tâm, Nguyên Hán Long đám người vì tranh dành Lâm An Nam mà đánh nhau chết sống thật sự rất là buồn cười.
Không phải là đàn bà sao, chỉ cần tu vi của ngươi cường đại, tựa như Thần Chủ Bệ Hạ, muốn bao nhiêu đàn bà mà không có, cần gì phải tranh đến tranh đi một cô gái.
Nếu bây giờ hắn có tu vi Hóa Thần, Lâm An Nam dám cãi lại lời nói của hắn sao? Đáp án đương nhiên là phủ định.
“Chỉ có điều Thần Chủ Bệ Hạ Thân Truyền Đệ Tử ta nhất định phải đạt được! “Trần Vô Tình nhìn về Đông Phương, tràn ngập dã tâm.
Hắn có thể không vì Lâm An Nam mà đi tranh Thần Chủ Bệ Hạ Thân Truyền Đệ Tử, mà là vì chính bản thân mình, chỉ cần làm được Thần Chủ Bệ Hạ Đệ Tử tài nguyên cho hắn sẽ là nhiều hơn, đột phá Thông Thần là điều không khó, được Bệ Hạ chỉ điểm không chừng Hóa Thần có hi vọng.
“Sưu!!sưu!!”
Trần Vô Tình trong tay cũng xuất hiện một kiện Thượng Phẩm Phi Hành Linh Khí, như một tia chớp lập tức biến mất tại Tử Dực Sơn Mạch.
…
Thiên Hoang Đại Lục, Thanh Ngưu Sơn Mạch.
“Ầm ầm!! ”
“Ta Lăng Thiên, nhất định phải trở thành Thần Chủ Bệ Hạ Thân Truyền Đệ Tử.. “Lăng Thiên nhìn về Đông Phương ánh mắt tràn đầy kiên quyết.
…
Thiên Hoang Đại Lục, Thiên Sư Sơn Mạch.
“Lâm An Nam, ta nhất định phải lấy nàng làm vợ!! “Tiêu Bàn Tâm rít gào, không quan tâm đến Linh Dược xung quanh, tế ra Phi Chu, hướng Thiết Giáp Sơn Mạch đi đến.
..
Thiên Hoang Đại Lục, Tứ Đại Hoang Vực.
Cơ hồ là trong một ngày, không tại đầu Sơn Mạch này tại một đầu Sơn Mạch khác, một trăm vị Thí Luyện Giả không ngừng xuất hiện, giáng lâm tại Thiên Hoang Đại Lục.
Trừ một vị Lâm An Nam ra, tất cả Pháp Thần Cảnh Tinh Anh Đệ Tử của Thần Viện vừa xuất hiện, đều nhắm về một phương hướng, đó là Thiết Giáp Sơn Mạch, trung tâm của Thiên Hoang.
Tất cả Thí Luyện Đệ Tử khi vào Thiên Hoang đều có thông tin của riêng mình, bọn họ hiểu được, thứ bọn họ tìm kiếm, rất có khả năng tại ngay đầu ức dặm Sơn Mạch kia.
“Nhanh! Báo cáo lại Yêu Vương Bệ Hạ, Thiên Ngoại Thí Luyện Giả đã giáng lâm Thiên Hoang, lập tức lui lại Chủ Mạch chờ Yêu Vương Bệ Hạ chỉ thị!!”
…
“Truyền Bản Vương mệnh lệnh, lần này Thiên Ngoại Thí Luyện Giả thực lực quá cao, chúng ta Tử Dực Ma Hạc Vương Địa trong vòng, gặp được bọn họ lập tức tránh lui, chờ Bản Vương gặp chủ nhân xin ngài định đoạt.
…
“Truyền Bản Vương mệnh lệnh, Thiên Sư Vương Địa trong vòng, nếu như gặp được Thí Luyện Giả, lập tức nhượng bộ lui binh, chờ ta bẩm báo lại chủ nhân, sẽ có tiếp theo hành động!! ”
…
Thiên Hoang Đại Lục, nguyên một đám Yêu Vương khi nhận được thông tin Thí Luyện Giả lần này thực lực quá cường, cơ bản đều nằm tại Pháp Thần cảnh sau, lập tức mệnh lệnh bên dưới thủ hạ thế lực hành quân lặng lẽ.
Pháp Thần cảnh giới cường Giả, không phải là Tam Giai Yêu Soái trở xuống cảnh giới có thể chống lại, nếu như trong tay bọn họ cầm Đạo Khí, ngay cả Yêu Vương như bọn họ cũng đánh không lại, đám kia Yêu Soái gặp phải chỉ có một con đường chết, thậm chí một số đang thủ hộ Tứ Giai Linh Dược chưa thành thục, khai thác Linh Tài mỏ, nếu như gặp được Thí Luyện Giả, lập tức bỏ chạy.
Chương 188: Ô Thiến Thiến
Thiết Giáp Sơn Mạch, Âm Dương Cổ Quật phạm vi.
“Đã bao lâu rồi, ta còn không có giống một người bình thường đi dạo?”Khoảng cách Âm Dương Cổ Quật ba trăm vạn dặm, Diệp Tử Phàm đang đi trên một tiểu lộ, hắn vừa đi vừa cảm khái.
Hắn nhớ dùng đôi chân của mình đi dạo ngắm cảnh như thế này lần cuối cũng chỉ tại Địa Cầu cùng bạn gái Ô Thiến Thiến đi Thái Sơn du lịch.
Hiện tại nếu tính kỹ thời gian có lẽ đã qua đi bốn năm rồi thì phải, kể từ ngày hắn đến Thiên Hoang Đại Lục này, vì sinh tồn được, hắn cũng chỉ có vùi đầu vào tu luyện, dường như quảng thời gian đến Thiên Hoang này hắn trừ tu luyện ra cũng chỉ có tu luyện, có đi ra ngoài cũng là dùng Nguyên Lực ngự không mà đi, rất khó có thể từng bước, từng bước vừa đi vừa ngắm cảnh như vậy được, có thể nói, ba ngày qua là những ngày thư thái nhất của hắn kể từ khi đi vào dị thế giới.
“Ân, thú vị, Thí Luyện Giả hàng lâm Thiên Hoang, lại là toàn Pháp Thần cảnh, xem ra so với ba lần trước cường đại quá nhiều a!”Vừa đi đến một tòa thanh sơn, Diệp Tử Phàm bỗng nhiên dừng chân, vừa rồi hắn nhận được tin tức thông qua Nô Ấn từ một số vị Yêu Vương cường giả truyền đến.
Thông qua Nô Ấn truyền tin, hắn cũng có hiểu biết được, hiện nay giáng lâm đến Thiên Hoang Pháp Thần đã có trên bảy mươi tên, thế nhưng rất ít bọn họ dừng lại để nhặt lấy Linh Dược, Linh Mạch như những lần trước, thay vào đó là bọn họ vừa xuất hiện đã hướng về một phương mà đi, từ tình báo mới nhất cho thấy nơi mà bọn họ hướng đến chính là Thiết Giáp Sơn Mạch, dường như còn rất vội vàng đâu.
“Hi vọng các ngươi đừng đụng đến ta, nếu không ta không ngại tiễn các ngươi một đoạn đường! “Chỉ thị cho đám Yêu Vương tạm thời án binh bất động sau, Diệp Tử Phàm tiếp tục đi chậm về một phương hướng, đó chính là nơi mười vạn năm trước cái vị mặc áo Âm Dương Đạo Bào kia đặt làm hang ổ, Hiện tại gọi là Âm Dương Cổ Quật.
Còn về đám Thí Luyện Giả kia, cứ mặc cho bọn họ, chỉ cần bọn hắn không tranh giành mảnh Lục Giai Yêu Đan với mình, cho bọn hắn lăn lộn một ít ngày cũng không có sao, tiền đề là đừng xúc phạm đến lợi ích của hắn.
“Trời cũng sắp tối rồi, nên tìm một nơi nghĩ tạm!” Đi được một đoạn sau, hắn thấy trời đã nhá nhem tối, cũng muốn tìm một nơi nghĩ tạm.
Hắn hiện tại cũng muốn thể nghiệm cuộc sống của người bình thường, cũng không có vào Luyện Thần Đỉnh nghĩ ngơi, mà muốn tìm một sơn động nghĩ tạm.
“Khụ…Công tử, có thể giúp ta một tay được không? “Đang trên đường tiến về một sơn động phát hiện cách đó không xa, từ trong một đám cỏ cao hơn người, một đôi tiêm tiêm bàn tay bắt lại chân của hắn, tiếp theo một âm thanh của một cô gái giống như đang bị thương nặng truyền ra.
“Ô..Thiến…Thiến!!!”Diệp Tử Phàm vì muốn làm người bình thường một lần, cũng không có mở ra thần thức quá xa, hắn thây sự là không phát hiện xung quanh khoảng cách gần mình như vậy lại có một người, lại còn bắt lấy chân của mình, khi định thần nhìn lại, hắn lại kinh ngạc đến ngây ngẩn cả người.
…
“Tử Phàm, sau khi tốt nghiệp ngươi muốn làm gì? ”
“Tử Phàm, ta vừa tìm được công việc, đó là nhân viên của một công ty du lịch, sau này ta có thể thực hiện được ước mơ của mình, chu du khắp thiên hạ rồi!! ”
“Tử Phàm, cám ơn ngươi đã cùng ta đến Thái Sơn chơi đây là ngày mà ta vui vẻ nhất trong đời!! ”
“Tử Phàm, ngươi đừng có hiểu lầm, Ô Thiến Thiến ta chỉ yêu duy nhất một mình ngươi mà thôi, cho dù Ngụy thiếu gia có làm gì, tình cảm của ta dành cho ngươi là không thay đổi. ”
“Tử Phàm, Ô Thiến Thiến ta chỉ yêu có một mình ngươi, đời này kiếp này, tuyệt không thay đổi. ”
“Tử Phàm..Thật xin lỗi! Chúng ta không hợp nhau!!”
…
“Thiến Thiến! “Nhìn vào ánh mắt của cô gái này, bao nhiêu ký ức đã chôn sâu tận đáy lòng như một cuộn phim chiếu lại, từ lúc hai người quen nhau, Yêu nhau từng màn hiện ra, cho đến cái buổi tối định mệnh kia, khi mà Ô Thiến Thiến nói ra câu nói kia, như là vết đao hằng sâu trong trái tim của hắn, hắn đã nghĩ mình đã quên đi nàng thật lâu, nhưng không nghĩ đến chỉ là lừa người dối mình.
“Khụ…Công tử, ngươi đang nói gì, ta không có hiểu, ta là Lâm An Nam!!” Lâm An Nam ho ra một ngụm máu, gương mặt của nàng có lẽ do mất máu quá nhiều đã trắng bệch ra như tờ giấy.
Trong giây phút sinh tử kia, không phải gia gia tặng cho nàng một khối Hộ Thân Ngọc Phù có công năng truyền tống mỗi khi bản thân lâm vào nguy cơ, có lẽ nàng đã bị luồng Kiếm Khí của con Yêu Hổ kia trãm diệt từ lâu.
Bị truyền tống đến nơi này, nhưng thương thế trong người của nàng là qua nặng, ngay cả sử dụng Tinh Thần Lực hiện tại nàng cũng không thể nào làm được, may mắn lắm mới gặp được một vị Nhân Tộc này, nhưng người này lại nói cái gì là Ô Thiến Thiến, nàng thật không hiểu.
Chỉ là nàng chỉ lên tiếng đính chính lại một chút, cũng không có ý định trách mắng vị chàng thanh niên đang nhìn mình chằm chằm này, vì trong ánh mắt của phức tạp của hắn, nàng không hề cảm thấy được một tia dâm dục, mà là đủ là đủ loại cảm xúc, có vui vẻ, có bất đắc dĩ, có hạnh phúc cùng với đó là vô tận chua xót cùng đau khổ, hơn nữa từ đôi mắt kia đang chảy ra hai dòng lệ, nàng có thể cảm nhận được người thanh niên này đang vô cùng đau khổ, không hiểu sao lần đầu tiên trong đời, trái tim nàng như thắt lại, đây là một cảm xúc chưa từng có từ trước đến nay, cho dù đối mặt với vị hôn phu của mình hoặc là Thần Lục Thiên Kiêu, nàng cũng không hề có cảm giác như thế này.
“Thật là xin lỗi, là ta có chút thất thố, mong cô nương thứ lỗi! “Gạt đi dòng lệ tuôn rơi trên mặt, Diệp Tử Phàm ôm quyền hướng về vị cô nương Lâm An Nam tạ lỗi.
Hắn hiện tại cũng đã bình tĩnh lại, người con gái trước mắt này chỉ có đôi mắt là giống Ô Thiến Thiến mà hắn từng Yêu say đắm như đúc, nhưng mà nếu so về sắc đẹp thì có thể bỏ xa người con gái mà hắn từng yêu mấy con phố, cái gương mặt tuyệt mỹ kia như là chỉ có tại tiên nữ trên trời, nhân gian là tuyệt đối không có.
Với lại quan trọng là Ô Thiến Thiến hiện tại chắc có lẻ đang ở Địa Cầu cùng một vị thiếu gia nào đó thành hôn, sống một cuộc sống hạnh phúc, làm sao có thể xuất hiện tại nơi đây.
“Công tử… Không có gì..”Lâm An Nam chỉ nói ra được một câu, sau đó chợt nhắm mắt lại, nàng giống như đi vào giấc ngủ giống nhau.
“Thiên Sát Canh Kim Kiếm Khí!! Đây là chuyện thế nào?”Ôm cô gái này vào lòng, đi đến một sơn động cách đó không xa, Diệp Tử Phàm đột nhiên nhíu mày.
Thần thức của hắn chỉ lướt qua, cũng đã nhận ra được bên trong cơ thể Lâm An Nam đang có một cổ kiếm khí đang tàn sát bừa bãi, Đan Điền Động Hư Bí Cảnh cùng Nguyên Thần đang chịu tổn thương nghiêm trọng, thậm chí khu sử thần thức đối với cô ta cũng là một chuyện vô cùng gian nan.
“Đại Hắc, bên trong ngươi có chữa thương đan dược hay không?”Vào trong sơn động, Diệp Tử Phàm đặt Lâm An Nam tại một nơi khô ráo, sau đó dùng ý thức giao lưu với Đại Hắc.
Chương 189: Yêu tộc lui binh
“Chủ nhân, trong tay ta có một ít Đan Dược, nhưng mà không có loại nào là chữa thương Đan Dược cả! “Đại Hắc bên trong mang theo một gia xin lỗi nói.
“Nga! Tại sao ngươi lại không luyện chế một ít chữa thương Đan Dược? “Diệp Tử Phàm khó hiểu nói, chữa Thương Đan Dược là loại bất kỳ tu luyện giả nào cũng phải mang theo bên người, không ai có thể bảo đãm là mình sẽ không bị thương cả, Đại Hắc kiến thức vô cùng uyên bác, hắn phải hiểu đạo lý này mới đúng chứ.
“Chủ Nhân, ta Luyện Đan cũng là phải dựa theo chủ nhân ngài sở cần mới được, chủ nhân ngài lực lượng phòng ngự hiện tại đã vô cùng khủng bố, ta nghĩ ngài là sẽ không cần đến chữa thương loại hình Đan Dược! “Đại Hắc nói.
Hắn còn không nói là bây giờ nếu như Diệp Tử Phàm có bị thương, Đan Dược đối với hắn cũng vô dụng, hiện tại thân thể của Diệp Tử Phàm đã so được với Trung Phẩm Đạo Khí Cao Cấp, tổng hợp thực lực có thể sao sánh với Hóa Thần trung kỳ, có thể làm cho hắn bị thương cũng chỉ có Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cường giả, hoặc là Thánh Nhân, nếu gặp hai loại người này, loại trước có thể không sao, nhưng mà loại sau chỉ có thể là một con đường chết, cho dù có chữa thương Đan Dược cũng vô dụng.
Hắn hiện tại trong đầu cũng không phải là không có Đan Dược chữa thương phù hợp với Diệp Tử Phàm, chỉ Linh Dược là không có, muốn cho Diệp Tử Phàm sử dụng phải có Ngũ Giai chữa thương Đan Dược trở lên, mà Thiên Hoang này là không có Ngũ Giai Linh Dược hiện thế.
“Không lẽ là không có cách nào hay sao?”Diệp Tử Phàm đi lui đi tới bên trong sơn động, Không hiểu tại sao, hắn đối với cô gái Lâm An Nam này lại quan tâm vô cùng đặc biệt, nhìn cô ta bị thương thế hành hạ, trong lòng của hắn trở nên vô cùng khó chịu, có lẽ là do ánh mắt của cô ta giống người con gái mà hắn đã từng yêu.
“Chủ nhân, không phải là không có cách nào, ngài bên tu luyện chính là Hỗn Độn Bá Thần Quyết, loại công pháp này sinh ra Nguyên Lực có hai loại đặt tính, một là Hủy Diệp hai là Sáng Thế, Hủy Diệt Chi Lực, có thể Hủy Diệt đi tất cả cả mọi thứ, ngược lại Sáng Thế Chi Lực có thể làm cho vạn vật tân sinh, ngài chỉ cần đưa Sáng Thế Nguyên Lực vào cơ thể của cô ta, thương thế của cô ta sẽ tự hành biến mất mà thôi! ”
“Cám ơn ngươi! Đại Hắc!! ”
“Chủ nhân, đây là bổn phận của ta!” Đại Hắc thở dài, thật sự là không dễ a.
Hắn theo vị tân chủ nhân này đã có mấy năm, hắn đã làm biết bao nhiêu là việc cho Diệp Tử Phàm, nhưng mà Diệp Tử Phàm lại không hề nói với hắn một câu cảm ơn, còn nhiều lần muốn đưa hắn vào chỗ chết.
Nhưng lần này hắn không phải là giúp Diệp Tử Phàm, mà chỉ là giúp vị cô nương kia mà thôi, Diệp Tử Phàm lại đi cảm ơn hắn, đây là cái gọi là sức mạnh của tình yêu đây sao?
Nhìn gương mặt tươi cười của Diệp Tử Phàm đang đưa Nguyên Lực vào chữa thương cho Lâm An Nam, hắn không cấm nghĩ thầm, đây là lần đầu tiên hắn thấy Diệp Tử Phàm nở nụ cười vui vẻ và hạnh phúc như thế này, xem ra sau này phải chú ý cô gái kia một chút mới được.
…
Nhân Tộc Địa Vực, Đại Tấn Đế Quốc. Đại Tấn Thành.
“Long huynh! Chủ nhân vừa ra lệnh, diệt xong Đại Tấn Hoàng Tộc, lập tức dẫn Yêu Tộc Luyện Thần Quân lui về Luyện Thần Thành, không được giết thêm một tên Nhân Tộc nào nữa, kẻ trái lệnh giết giết không tha!”Xuyên Sơn Yêu Vương Thử Tắc đến bên cạnh Long Dung Thương nói.
“Chúng ta lập tức hồi lại quay về Yêu Tộc Địa Vực!!”Long Dung Thương nhìn đám tro tàn Đại Tấn Hoàng Cung gật đầu, Thử Tắc nhận được mệnh lệnh hắn cũng đã nhận được, tuy không biết tại sao Diệp Tử Phàm ra lệnh lần này lại rất trọng, nhưng mà nhiên vụ lần này của hắn căn bản đã hoàn thành.
Đại Tấn Đế Quốc chủ lực đang tại Long Uyên Sơn Mạch kia, còn lại đây chỉ một ít Hoàng Thất thành viên, đối với một đám kia chỉ có Chân Huyền cảnh trở xuống võ giả, diệt đi bọn họ là không khó.
…
Sáng sớm hôm sau.
“Khụ..Đây là? ” Lâm An Nam mở ra đôi mắt, nhìn thấy quang cảnh xung quanh rất là kinh ngạc, nàng nhớ mình vì cứu Nhân Tộc võ giả, cùng một đám Yêu Vương đánh nhau, đến cuối cùng không địch lại, bị Hộ Thân Phù truyền tống mà đi.
Không đúng, trước khi ngất đi nàng rõ ràng đã gặp qua một vị Nhân Tộc thanh niên, nơi này sơn động có lẽ là do vị Nhân Tộc thanh niên kia đưa mình đến.
“Cô tỉnh rồi sao? Thật xin lỗi, ta vì thấy y phục trên người của cô đã bị hư hao một phần, cho nên mới đưa y phục của ta cho cô dùng tạm, tuyệt không có ý mạo phạm cô nương! “Nghe được âm thanh của Lâm An Nam, từ bên ngoài tiểu sơn động Diệp Tử Phàm đã nhanh chóng xuất hiện.
Hắn nghĩ Lâm An Nam nhìn thấy trên người nàng đang khoác y phục của hắn, sợ nàng hiểu lầm, nên hắn mới lên tiếng giải thích.
“Không sao!!Huynh cũng chỉ là quan tâm đến ta mà thôi?”Lâm An Nam tuy nói không sao, nhưng gương mặt của nàng lại đỏ bừng cả lên, bất kỳ nữ nhân nào bị người khác nhìn thấy thân thể cũng vô cùng xấu hổ, huống gì nàng vẫn là hoàng hoa khuê nữ.
Nàng khi tỉnh lại cũng chỉ quan sát không gian xung quanh, cũng là không để đến thân thể của mình, bây giờ nhìn đến, thật sự là thảm không nỡ nhìn, Ngân Y Linh Bào, Thượng Phẩm Phòng Ngự Linh Khí của nàng đã bị Canh Kim Kiếm Khí của Phong Khắc Nhiên tàn phá, hư hỏng quá nửa, nếu như không có bộ trường bào màu đen của Diệp Tử Phàm che lên thân thể, ngọc thể của nàng bại lộ tại bên ngoài đó là điều không thể tránh khỏi.
“Cám ơn cô nương thông cảm, kia là một vại nước, ta nghĩ khi cô tỉnh lại sẽ cần đến nó, cô hãy sửa sang lại một chút, ta ra bên ngoài chờ!”Diệp Tử Phàm thở dài một hơi, chỉ cần là Lâm An Nam này không có vì chuyện này mà nổi giận, hắn cũng có thể yên tâm.
Hắn biết nhân Tộc tại nơi đây giống như thời cổ đại giống nhau, đối với trong sạch của mình xem còn trọng hơn sinh mệnh, tuy là tu luyện giả có phần thoáng hơn một chút, nhưng mà cũng không tốt hơn nơi nào.
Hắn sợ Lâm An Nam sau khi thấy y phục của mình đổi khác, sẽ dùng binh khí để nói chuyện với mình, xem ra hắn suy nghĩ tồi tệ nhất không có xảy ra, vị cô nương Lâm An Nam này vẫn là vô cùng thông tình đạt lý.
“Cám ơn..!! “Nhìn Diệp Tử Phàm rời đi sơn động, Lâm An Nam ánh mắt rất là phức tạp, nhỏ giọng nói một tiếng.
Nàng có thể nhận ra được sự quan tâm của vị thanh niên này dành cho mình là rất lớn, không hề có một tia dục niệm nào tại nơi đây, nếu không trong lúc mình bị thương nặng đã không thể giữ được hoàn bích chi thân.
Nàng đối với thân thể của mình rất là có tin tưởng, không ai có thể kháng cự lại được cám dỗ mỵ lực từ trên người nàng phát ra, danh hiệu Thần Lục Đệ Nhất Mỹ Nữ cũng không phải là lãng có hư danh.
Vị thanh niên này có thể nhìn qua ngọc thể của mình mà không có xuất hiện tà niệm, có thể nói là một vị chính nhân quân tử, nếu gặp được người khác, có lẽ nàng đã thất thân từ lâu, phải biết khi đó nàng đang bị thương nặng, cho dù một người bình thường đối với nàng có ý xấu, nàng cũng không thể làm gì được.
“Ân!!Thương thế của ta!”Lâm An Nam ngạc nhiên kinh dị.
Nàng nhớ rõ trước khi ngất đi, thương thế của mình là vô cùng nghiêm trọng, Động Hư không gian dường như muốn sụp đổ, Nguyên Thần càng là sắp bị băng diệt, việc sử dụng thần niệm đối với nàng cũng là vô cùng khó khăn, nếu không nàng cũng có thể từ bên trong nhẫn trữ vật lấy ra một ít Đan Dược trị thương, không có đến mức lo không nổi cho bản thân, chỉ là hiện tại bên trong Đan Điền Động Hư Bí Cảnh chẳng những đã khôi phục lại như lúc đầu, Nguyên Thần cũng đã tốt hơn ba phần, đây là điều không thể tưởng tượng nổi.
Nàng rất là hiểu rõ thương thế của mình, tại Thần Lục nếu như bị thương nặng như vậy, cao lắm cũng chỉ có thể giúp nàng làm được một người bình thường, sống nốt quảng đời còn lại, hồi phục tu vi như ban đầu, đó là đừng có nghĩ đến.
Chương 190: Diệp Tử Phàm khổ tâm
“Thật đa tạ..”Lâm An Nam từ không gian giới lấy ra một viên Phục Thần Đan nuốt xuống, lại hướng về ngoài sơn động thấp giọng nói thêm một lần cảm ơn nữa.
Nàng biết, có thể làm cho một người sắp chết như nàng từ quỷ môn quan cứu trở về, sở phải trả giá là vô cùng to lớn, loại kia Đan Dược ít nhất cũng là Lục Giai trở lên, ân tình này không biết nàng như thế nào mới có thể hoàn lại.
“Chỉ cần cô vui vẻ là được rồi! “Bên ngoài sơn động, Diệp Tử Phàm đương nhiên là sẽ nghe được Lâm An Nam nói lời cảm ơn, chỉ là hắn cười nhẹ một tiếng cho qua.
Thật ra là hắn trong lòng cũng có chút xấu hổ, Sáng Thế Nguyên Lực của hắn không chỉ có thể chữa lành nội thương cho Lâm An Nam, mà cả Nguyên Thần vẫn có thể trị cho khỏi hẳn, chỉ là hắn không có làm như vậy, nguyên nhân như thế nào cũng chỉ trong lòng của hắn mới có thể hiểu rõ.
…
Nữa tháng sau..
“Lâm cô nương, đây là tặng cho cô!”Trên một tòa cao phong cách sơn động kia không xa, Diệp Tử Phàm trong tay cầm một chiếc trâm cài hình Phượng vĩ đưa tặng cho Lâm An Nam.
Nhìn Lâm An Nam bây giờ, hắn có chút thất thần, hiện tại Lâm An Nam đứng tại cao phong, một bộ bạch y cung trang, mi như thúy vũ, da như tuyết trắng, đáy thắt lưng ong, gương mặt tinh tế tuyệt mỹ, đôi mắt màu xanh khiến cho thiên địa thất sắc.
Nữ tử như thế, khí chất tuyệt sắc như vậy, đúng là hiếm thấy trong thiên địa.
“Cảm ơn ngươi, Tử Phàm!! “Lâm An Nam vương ra ngọc thủ, nhẹ nhàng cầm lấy Trâm Phượng mà Diệp Tử Phàm đưa tặng cho, đem nó cài lên tóc, tuy nó không phải làm bằng Ngọc Chất quý giá gì, nhưng nàng thật sự rất thích.
Tại trong nữa tháng qua, ngoài điều trị thương thế, nàng cũng đã biết được vị thanh niên này tên là Diệp Tử Phàm, những ngày ở chung, ngoài những lúc nàng nhập định trị thương ra, thời gian còn lại cùng Diệp Tử Phàm nói một ít chuyện.
Ban đầu nàng còn gọi hắn là Diệp Huynh, Diệp Công Tử chỉ là Diệp Tử Phàm một hai phải bảo nàng kêu hắn là Tử Phàm, không lay động được, nàng cũng chỉ theo ý hắn.
Nàng ngoài biết tên hắn là Diệp Tử Phàm ra, cũng biết hắn xuất thân từ một gia tộc tại một tiểu vương quốc nhân loại, còn lại nàng cũng không hiểu nhiều lắm, nhưng không hiểu sao mỗi khi ở cùng với hắn nàng lại cảm thấy rất là vui vẻ, loại cảm giác này thật sự là xưa nay chưa từng có.
“Ngươi thích là được rồi! “Diệp Tử Phàm cười khẽ, thật ra đây cũng không phải là chiếc Mộc Trâm bình thường, bên trong phong ấn lấy của hắn một đạo Nguyên Thần công kích.
Chỉ khi người sở hữu nó gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, đạo kia Nguyên Thần công kích sẽ tự động hiện thân, phát động công kích.
Loại này không khác gì Hộ Thân Ngọc Phù là mấy, vì làm ra cây Trâm Phượng Vĩ này, hắn đã dùng đi một loại Tứ Giai Linh Mộc, nhưng mà loại Phượng Trâm này chỉ có thể một lần sử dụng mà thôi, không phải hắn không muốn phong ấn càng thêm nhiều lần công kích, chỉ là Mộc Trâm này chỉ có Tứ Giai Linh Tài, chịu đựng một lần phong Ấn lực lượng của hắn đã là tối đa.
Nguyên nhân là Nguyên Thần của hắn hiện tại đã vượt qua rất nhiều Hóa Thần Cảnh cường giả, một lần phong ấn có thể chứa được một phần mười Nguyên Thần công kích.
Một phần mười Nguyên Thần công kích hiện tại của hắn vào khoảng bốn mươi vạn ức long lực lượng, loại lực lượng này có thể tương đương với Hóa Thần sơ kỳ tiểu thành, chỉ cần không phải là Hóa Thần sơ kỳ đại thành ra tay, Lâm An Nam tuyệt đối là không có nguy hiểm.
Chỉ là tại Thiên Hoang này, chiếc trâm này là không thể nào sử dụng được, vì nó vừa xuất hiện, sẽ lập tức bị Thiên Hoang Pháp Tắc diệt sát.
Nhưng mà hắn không nghĩ tại Thiên Hoang này dưới tầm mắt của hắn Lâm An Nam có thể lâm vào nguy hiểm chí mạng, ngoài hắn cùng với Phong Khắc Nhiên ra, không ai có thể đưa một vị tay cầm Đạo Khí Pháp Thần vào chỗ chết.
“Tử Phàm hiện tại Nhân Tộc đang lâm nguy, ta nhất định phải quay lại giải cứu bọn họ, chúng ta chỉ có thể từ biết tại đây!! ” Mặc dù là có chút không bỏ, nhưng mà Lâm An Nam vẫn là đưa ra lời từ biệt, bây giờ thương thế của nàng đã khôi phục lại không sai biệt lắm, là lúc đi giải cứu Nhân Tộc tại trong lúc dầu sôi lửa bỏng.
“Cô không cần đi, ta có nhận được tin tức, Yêu Tộc đã hoàn toàn rút lui khỏi Nhân Tộc Địa Vực!”Diệp Tử Phàm im lặng nói.
Bây giờ thương thế của cô còn không có khôi phục đâu, với lại có tiến về Nhân Tộc Địa Vực thì cô có thể làm được gì? Cô có thể đánh lại Phong Khắc Nhiên sao?
Từ khi biết Lâm An Nam là do Canh Kim Kiếm Khí của Phong Khắc Nhiên đã thương, hắn cũng đã thông qua Nô Ấn biết được nguồn cơn sự việc.
Hắn không nghĩ trên đời này lại còn một vị tu luyện giả khờ như cái cô Lâm An Nam này, vì người khác có thể bất chấp nguy hiểm của bản thân, thậm chí bỏ luôn cả cái tính mệnh cũng không tiếc, biết là quay lại cũng chỉ có con đường chết, vậy mà vẫn bất hối tiến đến, nếu như không phải biết cô ta từ Thiên Ngoại đến hắn còn tưởng là Nhân Tộc bên kia là phụ mẫu của cô ta đâu.
“Rút lui?tại sao có thể như vậy? ” Lâm An Nam ánh mắt ngạc nhiên, nếu không phải nhìn vào gương mặt của Diệp Tử Phàm không có một tia nói dối, nàng còn nghĩ hắn lừa nàng đâu.
“Ta chỉ nghe nói là do Thiên Ngoại Thí Luyện Giả giáng lâm Yêu Tộc Địa Vực, tàn sát không ít Yêu Tộc, cho nên bọn họ phải gấp rút quay về tiếp viện!” Nhìn vào đôi mắt đẹp của Lâm An Nam, Diệp Tử Phàm rất là chân thật nói.
Nhưng mà trong lòng của hắn lại rất là chột dạ, hắn cũng không thể nói đám Yêu Tộc kia là do hắn phái đến diệt đi Nhân Tộc Đại Tấn Quốc, cho nên mới tạo ra cảnh sinh linh đồ thán kia a, nếu nói như vậy, không chừng vị Lâm An Nam, Lâm Nữ Hiệp này sẽ rút Phi Phượng Kiếm ra cùng mình liều mạng cũng không chừng.
“Thật sự là cám ơn trời đất!! “Đạt được lời khẳng định của Diệp Tử Phàm, Lâm An Nam vỗ vỗ bộ ngực sửa một cái, thở phào nhẹ nhõm.
Nàng biết tình hình hiện tại của mình, đừng nói là thương thế chưa lành, cho dù có tại đỉnh Phong thời kỳ, nàng cũng là không phải đối thủ của con Hổ kia, nàng đi lên cũng chỉ là có một con đường chết. Nhưng mà như vậy thì thế nào, nàng Lâm An Nam từ khi bước vào con đường tu luyện đã lập chí, chỉ còn một hơi thở, nhất định phải cho Nhân Tộc một cuộc sống Thái Bình. Vì cái chí nguyện này cho dù là chết nàng cũng sẽ không hối tiếc.
Lần này, cũng may là Thần Viện Đệ Tử giáng xuống kịp thời, xem ra sau khi trở về, nàng nhất định phải cảm tạ bọn họ mới được.
“Đúng rồi, Diệp công tử, huynh là Pháp Thần cảnh của Nhân Tộc, tại sao lại không cùng Nhân Tộc cộng đồng đối kháng Yêu Tộc!” Lâm An Nam nhìn vào Diệp Tử Phàm, chăm chú hỏi.
Trước kia nàng bị thương quá nặng, cũng không thể nào dùng thần thức quan sát được tu vi chân thật của Diệp Tử Phàm, bây giờ Nguyên Thần của nàng đã khôi phục bảy tám phần, lập tức liền có thể nhận ra được, Diệp Tử Phàm khí tức phát ra trên người cũng giống như nàng thuộc về Pháp Thần sơ kỳ viên mãn cảnh giới.
Tuy không biết Diệp Tử Phàm năm nay bao nhiêu tuổi, nhưng những ngày cùng Diệp Tử Phàm ở chung, từ thần thái cùng hành động nàng có thể khẳng định hắn là một người còn rất trẻ, tuyệt đối không vượt qua một ngàn năm tuổi.
Hình dáng bên ngoài có thể là gạt người, nhưng mà ánh mắt, cử chỉ của một người còn trẻ tuyệt không thể nào lừa gạt người khác cho được.
Trong vòng một ngàn năm tuổi có thể đột phá Pháp Thần, đừng nói là tại Thiên Hoang này, cho dù là đến Thần Lục cũng là đỉnh cấp Thiên Kiêu, chỉ cần gia nhập Thần Viện sẽ ngay lập tức được đặc cách tiến vào hàng Tinh Anh Đệ Tử, giống như lần này đến đây Thí Luyện Thần Viện Đệ Tử, tất cả đều là một ngàn năm trở xuống đột phá Pháp Thần.
Chỉ là nếu như Diệp Tử Phàm không giải thích được tại sao mình lại bỏ Nhân Tộc trong lúc lâm nguy không màng lại đến nơi này, Ấn tượng của nàng đối với Diệp Tử Phàm sẽ lập tức chuyển biến, không ai lại có hảo cảm với người bỏ rơi Tộc Đàn của mình trong lúc lâm nguy.
Thực ra đây cũng là Diệp Tử Phàm cố ý hiển lộ ra bên ngoài, hắn nghĩ tại thực lực vi tôn thế giới này, đồng cấp cảnh giới nói chuyện với nhau sẽ không có gò bó, nếu không hắn muốn ẩn giấu tu vi, trừ khi là Thánh Nhân, nếu không, không ai có thể nhìn thấu cảnh giới của hắn.