Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 338 [ Chương 1686 đến 1690 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1686: Thiên Tinh Tam Hung!
“Thiếu Chủ! Ngài xem! Ngài rời Băng Thiên Thánh Cung cũng đã mười ngày rồi, cũng là đến lúc chúng ta nên hồi lại Băng Thiên Thánh Cung!” A Liên đi đến, lấy khăn tay nhẹ nhàng lau đi một ít mồ hôi trên gương mặt hồng hào đáng yêu của Tuyết Thạch Đầu, mỉm cười lên tiếng nói.
Đi ra bên ngoài Băng Thiên Sơn Mạch lần này của đám người mình, tuy nói là vị kia Tuyết A Thánh Chủ muốn phạt cái tên tiểu ngoan đồng này để xoa dịu chúng nộ bên trong Băng Thiên Thánh Cung, nhưng trong lòng bất kỳ ai cũng là biết đến, vị kia Thánh Chủ chỉ là muốn để cho tên tiểu tử này ra bên ngoài vui chơi một chút mà thôi, đúng giờ liền là phải trở lại.
Thời gian nữa tháng mà Tuyết A Thánh Chủ đưa ra, đã qua đi mười ngày rồi, chỉ còn lại năm ngày mà thôi, thông qua nhiều thủ đoạn có thể hồi lại Băng Thiên Thánh Cung sớm hơn, cũng sẽ mấy vài ngày, hiện tại khởi hành là hợp lý nhất, nghĩ đến mấy ngày nay tên tiểu tử này vui chơi cũng đã đủ rồi.
Huống hồ, nhìn đến một bộ hết sức bất đắc dĩ kia của Băng Hùng Lão Tổ Hùng Thuận, nàng cũng thật không đành lòng, Thánh Đế Cường Giả đều có tôn nghiêm vô cùng lớn, nhất là những đại Cường Giả như Hùng Thuận này, để một cái đứa bé chà đạp thời gian lâu đến như thế này, trong lòng nghĩ đến cũng không phải thoải mái gì, nên cho mấy đại nhân vật này một chút mặt mũi sẽ tốt hơn.
‘Hic..!’. Cảm nhận được ánh mắt chứa đầy thiện chí của A Liên đưa đến, Hùng Thuận trong lòng là cảm động đến rơi cả nước mắt.
Không dễ dàng gì a, hắn là không biết mình qua bao nhiêu năm tháng không bị người khác chà đạp rồi, kia là từ thời chẳng có một chút tu vi tại thân, loại này cảm giác thật sự là không dễ chịu chút nào, chẳng có ma nào muốn nhận cả.
“Không được! Còn thời gian năm ngày nữa, bản thiếu gia muốn chơi cho đủ!”
Tuyết Thạch Đầu đưa chân nhỏ rời khỏi thân hình đồ sộ của Hùng Thuận, sau đó khẽ lắc nhẹ cái đầu nhỏ của mình, rất là không đồng ý với lại ý kiến vừa rồi của A Liên nói.
Thật sự rất là hiếm khi, tôn kia mẫu thân mới cho hắn rời khỏi Băng Thiên Thánh Cung chơi đùa một thời gian, hắn nhớ đến chắc một năm cũng chỉ có một lần mà thôi, cơ hội khó có được, phải nhân thời gian này vui chơi một cái đủ, một khi trở lại Băng Thiên Thánh Cung, ngoài ngắm mấy tôn mỹ nhân ra, chẳng có cái gì thú vị nữa cả, còn là phải nghe tôn mẫu thân kia đọc kinh suốt ngày, kia chính là một cái cực hình a, nên hắn là sẽ không muốn đi về sớm như vậy đâu.
“Ta nghĩ ra rồi! Chúng ta đến bên kia Băng Lang Sơn tiếp tục khiêu chiến!”
Nghĩ đến trò chơi tiếp theo, Tuyết Thạch Đầu không khỏi hai mắt tỏa sáng.
Theo tin tức mà hắn điều tra được biết, cách Băng Hùng Sơn này không có xa, chính là Băng Lang Sơn của Băng Lang Bộ Tộc rồi, nghe nói Băng Lang Bộ Tộc thực lực còn cường đại hơn nhiều Băng Hùng Bộ Tộc nơi đây, trong tộc cũng là có đến mười tôn Thánh Đế Cường Giả, như có thể đem luôn mười tên Thánh Đế Cường Giả kia hạ đo ván, mặc sức chà đạp, như vậy không phải là uy phong đến dường nào.
Nói không chừng qua chuyện này danh tiếng của Tuyết Thạch Đầu hắn liền sẽ nổi tiếng như cồn, còn là được Thiên Cơ Thánh Điện xếp vào hàng Thánh Đế Bảng Cường Giả cũng không biết chừng.
Nghĩ đến chuyện có thể liệt thân vào Thánh Đế Bảng Cường Giả, Tuyết Thạch Đầu nước miếng không khỏi chảy lã chã, đến khi ấy, thử hỏi còn có người nào dám nói ra nói vào hắn là phế vật nửa kia chứ. Tôn kia mẫu thân chắc chắn cũng sẽ rất vui.
“Thiếu Chủ! Như ngài đã muốn, như vậy thì chúng ta đến Băng Lang Sơn một chuyến đi!” A Liên miễn cưỡng nở ra một cái nụ cười, gật đầu đồng ý với lại lời đề nghị của Tuyết Thạch Đầu.
Không đồng ý có thể làm ZvbzF thế nào được, tính cách của cái này Tuyết Thạch Đầu mấy chục năm qua nàng đã lãnh giáo qua, như hắn mà đã quyết định làm cái gì, không một ai có thể thay đổi được, ngay cả vị Tuyết A Thánh Chủ kia cũng là như thế, nếu như không đạt được mục đích của mình, cái này Tuyết Thạch Đầu liền sẽ tìm người ngăn cản hắn để trút giận, đã là có không ít người bên trong Băng Thiên Thánh Cung liền là trở thành nạn nhân của tên tiểu tử này rồi, bốn người bọn nàng thật sự là không muốn theo bước.
‘Khặc khặc! Lão Lang a! Lần này ngươi tự cầu nhiều phúc đi!’ Hùng Thuận nghe đến cái tai họa tinh này muốn đến tìm Băng Lang Bộ Tộc bên kia phiền toái, trong lòng khá là mát lòng mát dạ nghĩ.
Băng Lang Bộ Tộc cường đại hơn Băng Hùng Bộ Tộc của hắn là sự thật, nhưng là đối với lại Băng Thiên Thánh Cung thì chẳng đáng là gì, thế nào rồi Băng Lang Bộ Tộc đám người cũng sẽ phải khuất phục trước dâm uy của thằng nhóc khốn kiếp này mà thôi.
Nghĩ đến đối thủ truyền kiếp của mình cũng là gặp phải thảm trạng bất đắc dĩ như hắn hiện tại, không hiểu sao trong lòng Hùng Thuận lại cảm thấy thoải mái một cách lạ thường.
“Ha ha ha…Tuyết Thiếu Chủ! Ngài không cần đi đến Băng Lang Bộ Tộc nữa, theo chúng tôi hồi Thiên Tinh Ổ chơi đùa sẽ vui vẻ hơn!”
Tuyết Thạch Đầu đám người chưa kịp rời đi, dị biến liền là phát sinh, nơi đây Không Gian Chi Môn bỗng nhiên xuất hiện, từ bên trong kia đi ra ba người, đều một một hung tợn thần sắc, bất ngờ cảnh giới của đám người này đều là Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả, nhất là tên cầm đầu kia, không những gương mặt dữ tợn như ma quỷ, thực lực đã là Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả đỉnh cao, chỉ một chút nữa thôi là đã có thể bước vào Cao Cấp Thánh Đế hàng ngũ.
“Thiên Tinh Tam Hung! Các ngươi không tại bên ngoài Hư Không Thánh Vực, đến nơi này để mà làm cái gì?”
Nhìn đến đám người này xuất hiện, A Liên đám người tuy có chút giật mình, có điều không có bất ngờ lớn gì cho lắm. Trước khi lên tiếng hỏi, liền là đã đem Tuyết Thạch Đầu che chắn phía sau cẩn thận.
Mấy chục năm thời gian qua, mỗi lần Tuyết Thạch Đầu đi ra bên ngoài, cứ y như rằng sẽ có một đám Cường Giả đi theo sau lưng bọn họ.
Mục đích của đám người này thiên kỳ bách quái, có những người đến gặp Tuyết Thạch Đầu chỉ là vì mộ danh mà đến, cũng có những người muốn làm chân chạy cho Tuyết Thạch Đầu, cũng có người muốn bắt Tuyết Thạch Đầu lại để hỏi thăm xem phụ thân của Tuyết Thạch Đầu là ai…
Nói chung là đủ kiểu người, nhưng chung quy lại, rất nhiều người đều là tay trắng trở về, có những người còn là bỏ mạng đương trường nữa kìa, loại chuyện này rất là không hiếm lạ.
Lần này đến đám người nàng cũng là biết được vô cùng rõ ràng lai lịch của bọn chúng.
Thiên Tinh Tam Hung! Đây là tam đại đương gia của Thiên Tinh Ổ, một đám cướp cạn hoạt động tại bên ngoài Thánh Vực Hư Không, chuyên đi cướp bóc những cái đại hình Phi Chu của các đại thương hội hay cường giả đi qua địa bàn của bọn chúng.
Thánh Vực rất nhiều Thế Lực không quen hành vi tàn bạo của đám người Thiên Tinh Ổ này, thường tổ chức rất nhiều đoàn đội đi truy sát, chỉ là vì đám người này chạy trốn nhanh như quỷ, cộng với lại thực lực của bọn chúng cũng không hề thấp, nên đến giờ, cũng chưa có người nào có thể làm được gì bọn chúng.
“A Liên Trưởng Lão! Không phải ta đã nói rất rõ ràng rồi hay là sao. Chúng tôi đến nơi này chính là muốn mời vị Tuyết Thiếu Chủ hồi lại Thiên Tinh Ổ của chúng tôi choi một chuyến!” Lão Đại Thiên Tinh Tam Hung Đỗ Lão Quỷ nhe răng cười lên tiếng trả lời A Liên.
A Liên đám người này, là giả ngu hay giả điếc, đám người bọn bọ khi vừa đến nơi này liền là đã nói rất rõ ràng là muốn đưa Tuyết Thạch Đầu kia rời đi, như thế đám người này còn hỏi lại một câu như thế, đúng thật là hết sức vớ vẫn.
“Là ai phái các ngươi đến nơi đây làm chuyện này?”
A Liên không để ý đến thái độ xỉa xói của Đỗ Lão Quỷ kia, gằn giọng lên tiếng hỏi.
Thiên Tinh Tam Hung đám người này, vốn là không làm cho Băng Thiên Thánh Cung bọn họ đặc vào trong mắt. Hơn nữa đám người này xưa nay làm việc cũng là vô cùng biết điều, chỉ cướp giật những thế lực yếu kém, chưa bao giờ giám xúc phạm những đại Thế Lực như Băng Thiên Thánh Cung, nên là đám người này vẫn có thể bình an vô sự sống tiêu dao đến giờ phút này.
Những vấn đề này nghĩ đến Đỗ Lão Quỷ này tinh minh còn hơn quỷ, nên sẽ là hiểu rõ ràng mới đúng, lần này bọn chúng đi làm trái lại quy tắc của mình, đi chọc giận vào Băng Thiên Thánh Cung, chỉ sợ mọi chuyện sẽ không đơn giản như bên ngoài tưởng tượng như thế.
“Lão Đại! Không cần cùng bọn họ nói nhiều, lập tức ra tay tốc chiến tốc thắng!”
Lão Nhị Đồ Vạn Sơn vốn là mưu sư cho cả Thiên Tinh Ổ, hắn sợ là Lão Đại của mình càng nói sẽ càng sai lầm, để lộ ra những cái tin tức không cần thiết, liền là lên tiếng nhắc nhở nói.
Chương 1687: Biến Mất!
Không có sai! Lần này Thiên Tinh Tam Hung bọn họ đến nơi đây, đúng là vì được người ta nhờ vả.
Hay nói đúng hơn là bị người khác ép buộc mà đến .
Thế lực ép buộc bọn họ phải làm việc này hết sức là khủng bố, cường đại đến nỗi bọn họ không thể nào chống lại cho được.
Thế nên đám người mình mới mạo hiểm đắc tội với lại Băng Thiên Thánh Cung rủi ro, cũng phải đến nơi này.
Bằng không mà nói, ngày thường có cho bọn họ mười cái lá gan, bọn họ đây cũng không dám tìm đến Băng Thiên Thánh Cung người phiền toái.
“Ầm ầm…”. “Ầm ầm…”. “ Ầm ầm…! “
“Đồ Lão Nhị nói không sai, chúng ta lập tức hành động!”
Một lời của Đồ Vạn Sơn như thức tỉnh người trong mộng, Đỗ Lão Quỷ trong tay liền là xuất hiện một thanh đại đao, hướng bốn người A Liên công kích đến.
Nên nhớ lần này bọn họ nhận lời của tôn đại nhân vật kia liền có hứa, tuyệt đối không được tiết lộ bất oJiaL kỳ thông tin nào của y cho bất kỳ một ai biết, nếu như không hậu quả vô cùng thảm khốc.
Nghĩ đến sự trừng phạt khủng bố của tôn đại nhân vật kia sau, Đỗ Lão Quỷ sau lưng không khỏi tê tái, vẫn là nên thành thật hoàn thành nhiệm vụ này rồi hẳn tính sau.
“Tứ Tượng Băng Huyền Trận! Sát!”
A Liên đám người dùng Thánh Lực đưa Tuyết Thạch Đầu ra xa vị trí chiến đấu một chút, sau đó liền là hợp thành một cái chiến trận, đem ba người của Thiên Tinh Tam Hung ám vào bên trong, tiến hành đánh trả cùng công kích.
Thiên Tinh Tam Hung đúng là uy danh hiển hách thật, nhưng bốn người các nàng cũng không phải là dạng người dễ dàng có thể ăn hiếp.
Tứ Tượng Chiến Trận này liền là có từ thời Lão Tổ Tông bọn họ khai cung, nghe nói được truyền đến từ Thần Giới trên kia, nó rất khó có thể diễn luyện thành, nhưng một khi tu hành thành công, bốn người liên hiệp, liền có thể vượt cấp khiêu chiến cao hơn mình một cái đại cảnh giới.
Nhờ có cái này Chiến Trận, bao năm qua liền là có vô số Cường Giả bị bại trong tay bọn họ, trong đó có những tôn Thánh Đế thực lực còn cường đại hơn Thiên Tinh Tam Hung này nhiều, cũng là dựa vào bộ này Chiến Trận, bọn họ bốn người mới được Tuyết A Thánh Đế đặt cách giao nhiệm vụ bảo hộ Tuyết Thạch Đầu mỗi khi tên tiểu tử này đi ra bên ngoài.
Thế cho nên bọn họ liền là không hề kiêng kỵ mấy tên Thiên Tinh Tam Hung này.
“Ầm ầm… Ầm ầm… Ầm ầm…,! “
…
“Đại ca! Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
Hùng Minh chỉ tay vào tình cảnh chiến đấu đang căng thẳng trên kia của đám người A Liên cùng Thiên Tinh Tam Hung, nhỏ giọng lên tiếng hỏi.
“Các ngươi ở tại đây! Ta đi trợ giúp A Liên mấy vị Trưởng Lão một tay!”
Trầm ngâm một chút, Hùng Thuận liền lên tiếng căn dặm hai người Hùng Minh một tiếng, sau đó cũng là gia nhập vào cái kia chiến trường của bảy đại Cường Giả.
Hùng Thuận hắn là không ưa gì đám người Băng Thiên Thánh Cung, nhất là tên tiểu tử khốn kiếp Tuyết Thạch Đầu kia vừa rồi còn chà đạp hắn một phen.
Bàng quan đứng tại bên ngoài quan chiến như ý nghĩ trong lòng của hai tên huynh đệ này vẫn là tốt nhất.
Có điều hắn cũng chỉ có thể nghĩ lại. Nơi hắn cùng Bộ Tộc đang sinh sống cùng tu hành đây chính là địa bàn của Băng Thiên Thánh Cung, như nhìn đến Băng Thiên Thánh Cung người lâm nguy không trợ giúp, như thế một khi Băng Thiên Thánh Cung truy cứu xuống, đám người bọn họ cũng là không thể nào thoát được tội danh. Nên dù có không muốn, hắn cũng chỉ có thể giúp đỡ đám đàm bà này.
“Ầm ầm… Ầm ầm… Ầm ầm..! “
“Hùng Minh! Ngươi có nhìn thấy vị Tuyết Thiếu Chủ kia tại nơi nào hay không?”
Đang xem tình cảnh chiến đấu bên kia Hùng Linh, bỗng nhiên hắn nhìn quanh một chút không thấy cái kia Tuyết Thạch Đầu tại nơi nào, liền lên tiếng đối với lại Hùng Minh hỏi.
“Không có! Tên tiểu tử kia có thể chạy đi nơi nào được kia chứ?”
Nghe Hùng Linh lời nói, Hùng Minh liền đưa thần niệm của mình đi ra bên ngoài tìm kiếm, quả nhiên là không thấy cái tên tiểu tử kia đâu, hắn liền là lo lắng lên tiếng.
Không lâu trước đây hắn nhìn thấy A Liên dùng Thánh Lực đưa Tuyết Thạch Đầu ra bên ngoài một tỷ dặm phạm vi, tránh xa nơi này khu vực giao chiến có thể lan đến ảnh hưởng đến Tuyết Thạch Đầu.
Nghĩ đến hiện tại Tuyết Thạch Đầu cũng là đang tại nơi kia tiếp tục chơi đùa, không nghĩ đến thần niệm của hắn thả ra tối đa, cũng không thấy đến Tuyết Thạch Đầu tung tích nơi nào, đây là một chuyện hết sức không được bình thường.
Trong một thời gian ngắn, dù một tên Bán Thánh cố sức chạy cũng là không thể nào thoát khỏi phạm vi thần niệm của những tôn Thánh Đế Cường Giả như hắn đây, cái này Tuyết Thạch Đầu còn không có một chút tu vi gì, sao có thể rời khỏi tầm mắt của hắn được kia chứ?
“Không lẽ..!”
Nghĩ đến một cái khả năng, hai người Hùng Minh liền đưa mắt nhìn nhau, không khỏi là kinh dị lên tiếng.
“Ầm ầm… Ầm ầm…. Ầm ầm! “
“Các vị dừng tay! Tuyết Thiếu Chủ đã bị người ta bắt đi mất rồi!”
Ngay sau đó không lâu, Hùng Minh là chạy đến tại bên kia chiến trường, nơi tám đại Cường Giả đang giao chiến, hét lên thật lớn nói.
“Ầm ầm…. Ầm ầm… Ầm ầm…! “
“Cái gì kia! Thiếu Chủ nhà ta không thấy?”
“Đúng thật là không có, làm sao có thể như thế này được!”
Hai bên cường giả đang giao chiến, nghe âm thanh khủng bố của Hùng Minh bên kia, liền đúng thật đã dừng tay, đem thần niệm thả ra, đúng thật cách bọn họ nơi đây vị trí một tỷ dặm, không có bóng dáng của Tuyết Thạch Đầu thật.
Thiên Tinh Tam Hung chính là những người rời đi chiến trường sớm hơn cả.
Đám người bọn họ đánh sống đánh chết cùng A Liên bốn người, tất cả cũng chỉ là vì Tuyết Thạch Đầu, hiện tại mục tiêu đã không còn, đám người mình liều mạng còn có cái ý nghĩa gì nữa kia chứ.
“Các vị đã hiểu lầm! Chúng tôi Băng Hùng Bộ Tộc nào có lá gan giữ lấy Tuyết Thiếu Chủ!”
Nhìn đến bảy đôi ánh mắt hung tợn của đám người kia nhìn về phía mình, Hùng Minh toàn thân lạnh lẽo, hắn liền là lên tiếng phân bua giải thích nói.
Đám người này là đang nghi ngờ chính hai người bọn họ đã đem Tuyết Thạch Đầu bắt đi nên mới nhìn hai người bọn họ với cái ánh mắt khủng bố như thế này đây mà.
Nói thật như lẽ bình thường cũng là có khả năng đó, nơi đây hiện tại có mười tôn Thánh Đế Cường Giả, trong đó tám người đã cùng nhau động thủ, dư lại hai người bọn họ đây là đứng ngoài bành quan, không nghi ngờ bọn họ cũng là khó khăn a.
Có điều đó chỉ là giả thuyết, như thật sự mà nói, có cho bọn họ mười cái lá gan, bọn họ cũng là không có dám động đến cái tôn tai họa tinh kia, đám người mình còn chưa có sống đủ, không muốn nhanh như thế xuống Minh Giới đầu thai đâu.
“Lập tức phát động Băng Hùng Bộ Tộc tất cả mọi người đi tìm Thiếu Chủ nhà ta, như không tìm được, các ngươi nên chuẩn bị hậu sự cho mình đi!”
A Liên nhìn lại đám Cự Hùng này một chút, sau đó lạnh căm căm lên tiếng ra lệnh.
Cũng là không chờ đám người kia đáp lại, nàng là dẫn đầu ba người còn lại, rời khỏi nơi này Băng Hùng Sơn.
Trước khi đi, nàng là liếc bên kia Thiên Tinh Tam Hung một cái, ngụ ý không cần nói rõ tất cả mọi người đều đã biết kia là dụng ý gì.
“Còn đứng ngẩn ngơ nơi đó làm cái gì? Nhanh chóng huy động toàn tộc đi tìm kiếm Tuyết Thiếu Chủ!”
Hùng Thuận là giận hai người này quá xá, quát mắng một tiếng xong, liền cũng là nhắm ngay một cái phương hướng đi tìm kiếm Tuyết Thạch Đầu.
Hai tên này đường đường là Thánh Đế Chí Tôn, chỉ đi trông có một đứa bé không có chút tu vi nào cũng để xổng mất, đúng là hai tên vô dụng mà, bao nhiêu năm qua tu hành thật quá phí công, như lần này vì chuyện này mà Băng Hùng Bộ Tộc bọn họ bị Băng Thiên Thánh Cung diệt tộc, hai người này chính là tội nhân thiên cổ.
“Vâng! Vâng! Đại ca! Chúng tôi lập tức đi làm ngay, làm ngay!” Dù Hùng Thuận đã rời đi khá lâu, hai người Hùng Minh vẫn là gật đầu như băm tỏi lên tiếng.
Bây giờ thì bọn họ đã quá hiểu vấn đề lần này nghiêm trọng tính rồi, như không tìm được Tuyết Thạch Đầu, Băng Hùng Bộ Tộc kể như đi tong mất rồi.
Tên kia tiểu tử đúng là một cái tai họa tinh mà, tên kia đi đến nơi nào, liền cũng có thể tạo ra sóng to gió lớn, lần này lại đến chính là Băng Hùng Bộ Tộc bọn họ đây, cái này kêu là nằm không cũng trúng đạn, xem ra chỉ có thể cố hết sức tìm kiếm, cùng trông chờ vào vận may vị kia Tuyết công tử sẽ không có sao mà thôi.
“Đi thôi! Chúng ta cũng lập tức phân ra đi tìm, nhất định phải tìm được Tuyết Thạch Đầu trước đám người kia!” Lão Đại Thiên Tinh Tam Hung Đỗ Lão Quỷ cũng là nhanh chóng làm ra quyết định nói.
Đối với lại ánh mắt âm trầm của A Liên kia trước khi rời đi, Đỗ Lão Quỷ đương nhiên là hiểu được vô cùng thấu triệt ý nghĩa.
Chương 1688: Phụ Tử Nhận Nhau!
Đối với lại ánh mắt âm trầm của A Liên kia trước khi rời đi, Đỗ Lão Quỷ đương nhiên là hiểu được vô cùng thấu triệt ý nghĩa.
Có điều giờ phút này hắn cũng là không thể nào lo lắng được nhiều như thế, đắc tội với lại Băng Thiên Thánh Cung là một con đường chết, nhưng không hoàn thành được nhiệm vụ của tôn đại nhân vật kia giao cho, đám người bọn họ cũng sẽ là không có con đường sống, hiện tại chỉ có thể đi một bước tính một bước vậy.
…
Cách Băng Hùng Sơn vài trăm năm ánh sáng khoảng cách! Băng Lang Sơn! Linh Hàm Hà!
Linh Hàm Hà, đây là một cái con sông lớn nhất của Băng Thiên Đại Vực, bắt nguồn của nó chính là tại nơi đây Băng Lang Sơn, dù là thế, cái này nước sông đầu nguồn chỉ có thể tan chảy vào tháng ba, tức là bắc đầu từ mùa hè nóng nhất mấy ngày, những tháng ngày còn lại, nơi đây Linh Hàm Hà vẫn là một bộ băng dày ba trăm mét, rất thường thấy đối với lại những con sông suối tại nơi này Băng Thiên Đại Vực.
Linh Hàm Hà đầu nguồn này cũng là một cái địa danh khá nổi tiếng của Băng Thiên Đại Vực, vì nơi đây có sinh trưởng một loại cá rất đổi quý hiếm có tên là Linh Hàm Ngư, tên của con sông này chính là lấy tên loài cá này đặt cho nó.
Linh Hàm Ngư loài cá thường có mọc khá nhiều khối sừng khác nhau tại trên đầu của mình, ăn loại cá này vào liền có thể làm cho Tu Luyện Giả tẩy luyện cũng như là thuế biến thể chất, nó chính là Thiên Tài Địa Bảo của thiên địa có thể trợ giúp Tu Luyện Giả thuế biến Thể Chất một trong bên cạnh Thánh Thai Quả Thụ.
Quý giá là như thế, nên được rất nhiều Tu Luyện Giả truy tìm muốn có, có điều không dễ cho người khác có thể đạt được loài cá này.
Thứ nhất nó chỉ sinh trưởng tại đầu nguồn Linh Hàm Hà, mà nơi đây chính là lãnh địa của Băng Lang Bộ Tộc, Băng Lang Bộ Tộc bảo hộ loài I5zkup cá này có thể nói là không kém bao nhiêu so với lại Hắc Long Bộ Tộc bảo hộ Tiên Linh Thánh Thảo một dạng, rất ít người dám đến nơi này bắt lấy Linh Hàm Ngư trong tay của Băng Lang Bộ Tộc.
Thứ hai nữa là loại cá này rất là khó có thể đánh bắt, nó thường là sống tại tận xa xăm dưới đáy của Linh Hàm Hà, nơi mà thần niệm Thánh Đế Cường Giả cũng là không thể nào dò xét được đến, trừ khi là hủy diệt đi nơi này Linh Hàm Hà mới có thể. Điều này Băng Lang Bộ Tộc lại không bao giờ cho phép xảy ra.
Linh Hàm Ngư quý giá cùng khó bắt đến như thế kia, đương nhiên là rất hiếm khi xuất hiện trên thế gian.
Có điều hiện tại trên bờ sông nơi đây Linh Hàm Hà xuất hiện khá nhiều Linh Hàm Ngư, không dưới mười con, bọn chúng được người ta bắt lên không lâu, bên cạnh còn có một đống lửa lớn, trên kia là đang quay một đám Linh Hàm Ngư, mùi thơm từ Linh Hàm Ngư tỏa ra làm cho không ít người thèm đến chảy nước miếng.
Cách đống lửa không xa có hai người một nam một nữ đằng xa kia nhìn lại nơi này nuốt nước miếng liên tục, ánh mắt khá là khát khao.
Như có thể ăn được một miếng, dù là có chết cũng không hối hận.
Dục vọng ăn uống của hai người lên khá là cao, như muốn chạy đến đem Linh Hàm Ngư đang nướng trên kia lấy đến một dạng.
Chỉ là bọn họ nhìn đến sát đống lửa bên cạnh một thanh niên nam nhân cùng một thằng nhóc mấy tuổi hài đồng đang ăn ngấu nghiến Linh Hàm Ngư, dục vọng kia cũng chỉ có thể đè ép vào tận đáy lòng của mình, bên kia chính là hai vị chủ tử của bọn họ, hai người là không thể nào mạo phạm cho được.
“Ực! Phụ thân a! Tài nghệ nấu ăn của ngài là không kém bao nhiêu cho Tiểu Nha sư tỷ đâu!”
Tuyết Thạch Đầu vừa ăn xong một con Linh Hàm Ngư nướng, nhưng vẫn nuốt nước miếng liên tục, nhìn con cá tiếp theo chuẩn bị chín một chút sau, hắn là ngẩn cái đầu nhỏ bé của mình lên nhìn Diệp Tử Phàm, người phụ thân mà hắn mới nhận cách đây không bao lâu mỉm cười khen ngợi nói.
Nói là không bao lâu, vì hai người bọn họ chỉ là mới nhận lại nhau cách đây không đến một giờ đồng hồ, cái kia hắn biến mất tại bên kia Băng Hùng Sơn, chính là nhờ có tôn này phụ thân cho cái kia Tử Điện Quang Điêu đến đón lại Băng Lang Sơn, còn đến Linh Hàm Hà nơi đây, là vì tôn này phụ thân nói muốn làm một cái gì đó cho đứa con trai như hắn đây, hắn nhớ đến Băng Lang Sơn có một loại đặc sản rất là quý hiếm của Thánh Vực này là Linh Hàm Ngư, loại cá này hắn muốn hưởng dụng từ rất lâu rồi, nhưng vẫn còn là chưa có cơ hội, nhân lần này đến Băng Lang Sơn, hắn muốn dùng nó một phen.
Đưa ra cái này yêu cầu, hắn nghĩ có thể làm khó tôn này phụ thân một phen, vì hắn biết được Linh Hàm Ngư loại này rất là khó bắt được, không nghĩ đến, tôn này phụ thân thật sự là có bản lĩnh, không chỉ bắt được một con Linh Hàm Ngư, còn là đám Linh Hàm Ngư, hôm nay hắn đúng là có khẩu phúc mà.
“Tiểu Bảo! Chỉ cần ngươi vui vẻ là được rồi!” Diệp Tử Phàm ngồi xuống, nở một cái nụ cười từ tận đáy lòng, khẽ nhéo gương mặt bụ bẫm của thằng nhóc này một cái, lên tiếng nói.
Lần này bắt được đám Linh Hàm Ngư này, đây là nhờ vào Đại Hắc bên trong Luyện Thần Đỉnh kia công lao, chính tên kia đã luyện chế ra một loại đan dược dụ dỗ đám kia Linh Hàm Ngư đến cắn câu, thế nên hắn mới có thể dễ dàng bắt được nhiều như vậy Linh Hàm Ngư, không thì lần này hắn không khỏi bị xấu mặt là không thể.
“Thạch Đầu a! Phụ thân muốn hỏi ngươi một chuyện, như thế nào vừa mới gặp mặt, ngươi liền là biết được ta là phụ thân của ngươi?” Nhìn thấy thằng nhóc này đang vui, Diệp Tử Phàm liền nhân cơ hội hỏi đến chuyện mà hắn vẫn thắc mắc suốt một canh giờ qua.
Khi đến nơi đây, đặc biệt là khi phái Tử Điện Quang Điêu đem thằng nhóc này từ Băng Hùng Sơn về đây, Diệp Tử Phàm hắn nghĩ đến muôn trùng khó khăn đang đợi hắn khi gặp lại thằng nhóc này, cũng như làm thế nào có thể khiến cho đứa bé này nhận người phụ thán như hắn đây.
Chỉ có điều chuyện xảy ra ngay sau đó lại đại ra ngoài dự đoán của hắn, thằng nhóc này vừa gặp mặt hắn liền là chạy nhanh đến trong lòng của hắn khóc lóc nhận phụ thân, tình cảnh khi đó nói thật là hắn đây cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng hắn khi đó cũng không có nghĩ đến quá nhiều về vấn đề này, niềm vui cùng hạnh phúc liền lấn át đi lý trí của hắn, khi đó hắn nghĩ đến, thằng nhóc này nhận lại hắn, không phải là chuyện mà hắn mong ước bấy lâu nay hay là sao? Nên những cái kia ý nghĩ bị hắn quăng lại phía sau, bây giờ có thời gian, hắn liền đưa ra vấn đề này đến.
“Phụ thân a! Đây là do huyết mạch cảm ứng!”
“Thực ra một tháng trước khi ngài đến Băng Thiên Thánh Thành, ta đã cảm ứng ra được, nên mới nghĩ hết mọi cách để mẫu thân để cho ta ra bên ngoài này chơi, mục đích cuối cùng cũng chỉ là muốn nhận lại phụ thân ngài mà thôi!”
Tuyết Thạch Đầu một bộ đại nhân vật cơ trí, nó là ngẩn cao cái đầu của mình lên, lấy tay phải khẽ vỗ lên vai của Diệp Tử Phàm, ra dáng một người trưởng thành, mỉm cười đối với hắn lên tiếng giải thích nói.
“Nha! Thì ra là như thế này! Con ta thật sự rất thông minh” Diệp Tử Phàm gật gù, không để ý đến tên tiểu tử này một bộ cao thâm khó đoán, lên tiếng khen ngợi nói.
Thằng nhóc này lời nói, làm cho Diệp Tử Phàm hiểu ra khá nhiều điều, tại Băng Thiên Thánh Thành nơi kia, hắn nghe đến thằng nhóc này một năm mới làm ra đại sự một lần, có điều một tháng nay tầng suất gây sự của nó là dày đặc hơn trước đây rất là nhiều, bây giờ xem ra hắn đã thông hiểu, hóa ra là vì tên tiểu tử này muốn gặp mặt tôn phụ thân vĩ đại như hắn, nên mới thi triển nhiều công phu đến như thế kia, đứa bé này của hắn, đúng là rất thông minh đây mà.
Chỉ là Diệp Tử Phàm không nghĩ đến một chuyện, Tuyết Thạch Đầu này hiện tại trong thân hình của thằng nhóc năm tuổi, nhưng trên thực tế, nó đã trải qua năm mươi cái nồi bánh chưng, trí tuệ của nó hiện tại là không thể so với lại người bình thường trưởng thành kém bao nhiêu, thậm chí còn lão luyện hơn là đằng khác.
“Thạch Đầu! Phụ thân muốn lấy một cái tên khác cho ngươi, không biết ngươi có cái ý kiến gì không?” Hai người phụ tử của hắn xem như cũng đã quen thuộc rồi, Diệp Tử Phàm liền là đi vào chủ đề chính nói.
Cái tên Thạch Đầu này, Diệp Tử Phàm hắn là đã muốn đổi đi từ lâu lắm rồi, còn cái họ Tuyết kia nữa, càng nghe hắn lại càng tức giận đến sôi máu.
Những chuyện khác hắn có thể chìu theo ý của đứa bé này, nhưng là chuyện này, tuyệt đối sẽ không có thương lượng.
Chương 1689: Đau Đầu Lợi Hại!
“Phụ thân! Hài nhi nghe theo ý phụ thân sắp xếp!”
Tuyết Thạch Đầu nhìn đến Diệp Tử Phàm một bộ túc mục như thế, cũng là không dám đùa giỡn trạng thái nữa, cung kính lên tiếng đáp lời.
Nói đùa, tôn này phụ thân tuy hỏi ý kiến của hắn, nhưng với ánh mắt không cho phép phản đối kia, hắn đây dám nói chữ không hay là sao?
Vốn chuyện đặt tên này, hắn chính là muốn tôn phụ thân này đến lấy cho, năm xưa vị mẫu thân lấy rất nhiều cái tên tốt cho hắn, nhưng hắn tất cả đều từ chối, chính là vì muốn chờ đến tôn phụ thân này đặt tên cho, cái này làm cho tôn mẫu thân kia bực mình quá, nên mới lấy cái tên Thạch Đầu đặt cho hắn. Ý bảo hắn cứng đầu như đá. Hắn vốn là không ưa gì cái tên này cả a.
“Như vậy đi! Ngươi họ Diệp, tên là Thiên Bảo! Từ nay gọi ngươi là Diệp Thiên Bảo đi!”Diệp Tử Phàm rất là hài lòng với lại sự hợp tác của thằng nhóc này, hắn liền ngẫm nghĩ hồi lâu, sau đó cho ra một cái tên nói.
Cái này suy ngẫm cũng chỉ là giả vờ, cái tên Diệp Thiên Bảo này hắn dã nghĩ ra từ lâu rồi, cụ thể tại đây là hơn một tháng thời gian trước, khi mà hắn biết mình có đứa con trai này, đồng thời biết được tên của nó khá khó nghe, nên hắn mới quyết tâm làm ra đến.
“Thiên Bảo!Thiên Bảo! Phụ thân, ta rất là hài lòng với lại cái tên này, từ nay ta sẽ tên là Diệp Thiên Bảo!”
Diệp Thiên Bảo sau khi nghe đến tên của mình do Diệp Tử Phàm đặc cho, liền là vui cười hớn hở gật đầu đồng ý nói.
Hắn là biết tôn này phụ thân họ Diệp, tên là Tử Phàm. Việc ông ta lấy họ Diệp cho hắn không có gì ngoài ý muốn, còn cái tên kia, Thiên Bảo, ý nghĩa là bảo bối do ông trời ban tặng, tuy là không đủ bá khí như hắn tưởng tượng từ trước là Chấn Thiên hay Phá Thiên, nhưng là cũng không đến nỗi tệ lắm. Lấy tên Diệp Thiên Bảo cũng không có sai.
“Nhưng là phụ thân! Ta chỉ sợ bên kia mẫu thân không có được vui!” Vui vẻ vì có được tên mới qua đi, nghĩ đến chuyện gì, Diệp Thiên Bảo gương mặt không khỏi có một chút ỉu xìu xuống.
“Cái này…Đây cũng là một vấn đề!” Nghe thằng nhóc này nhắc đến Tuyết A Thánh Đế kia, Diệp Tử Phàm gương mặt đặc sắc cũng là không có kém cạnh thằng nhóc này là bao đâu.
Diệp Tử Phàm hắn tính rất nhiều, nhưng lại không có tính đến Tuyết A Thánh Đế phản ứng.
Hắn đã làm hại Tuyết A khá nhiều, cô ta không có đem hắn chém ra thành tám khối cho chó ăn, lại vẫn sinh cho hắn một đứa con kháu khỉnh như thể này. Nghĩ lại hắn đúng là mắc nợ Tuyết A Thánh Đế này không ít đâu.
Như giờ đây nghe đến tên mà mình đặt cho m4dka con cũng bị cái tên vô lương tâm như hắn đổi đi, khỏi cần nghĩ hắn cũng là biết đến Tuyết A Thánh Đế sẽ giận dữ đến mức độ nào.
“Phụ thân! Ta muốn hỏi một chút, thực lực của ngài có thể thắng được mẫu thân hay không?” Nhìn đến Diệp Tử Phàm khó xử thần sắc, Diệp Thiên Bảo liền là cẩn thận từng ly từng tý lên tiếng hỏi.
“Cái này..Bây giờ còn không được!” Diệp Tử Phàm là không hiểu thằng nhóc này hỏi cái vấn đề không liên quan này để mà làm cái gì, nhưng cuối cùng, hắn cũng là trả lời đúng sự thật.
Vốn hắn cũng muốn nói dối, thổi phồng bản thân lên thật cao, chỉ là hắn không quen nói dối với lại người thân của mình.
Diệp Tử Phàm hắn tổng hợp lại thực lực hiện tại, cùng lắm chiến lực cũng chỉ tương đương với lại một vị Trung Cấp Thánh Đế, còn là yếu nhất Trung Cấp Thánh Đế loại kia.
Trong khi Tuyết A Thánh Đế, sau khi hưởng lợi không nhỏ từ Diệp Tử Phàm hắn, hiện tại đã là một cái Thánh Đế Chí Cường Giả chi cảnh, khoảng cách của đôi bên là xa xăm dịu vợi, hắn là không muốn cam bái hạ phong cũng là không được.
Chờ Diệp Tử Phàm hắn nhập Thánh Hoàng Chi Cảnh, mới may ra có khả năng chống lại những cái kia Thánh Đế Chí Cường Giả, còn hiện tại hắn chỉ có thể cong đuôi lại làm người mà thôi.
“Như vậy ta có một cái ý nghĩ như thế này, tại bên kia mẫu thân ta liền sẽ tiếp tục lấy cái tên củ là Tuyết Thạch Đầu xưng hô, khi bên cạnh ngài, ta liền sẽ lấy lại tên Diệp Thiên Bảo, chờ đến ngày phụ thân có thực lực đánh bại mẫu thân rồi, khi đó ta dùng cái tên Diệp Thiên Bảo này hoành hành thiên hạ. Phụ thân, ngài nói xem ý kiến vừa rồi của ta có được không?” Diệp Thiên Bảo mỉm cười, đối với lại Diệp Tử Phàm lên tiếng nói.
Hắn rất là không hiểu vì cái gì trước giờ vị kia mẫu thân lại chưa bao giờ nhắc đến tôn phụ thân này trước mặt hắn, có điều hiện tại hắn có phần suy đoán, có rất lớn khả năng là vì vị kia mẫu thân khinh thường thực lực của tôn phụ thân này không cao, nên còn chưa chịu công bố mà thôi.
Thực hư như thế nào, sau này chỉ cần hắn về cho người bí mật điều tra lại một lần nữa, liền sẽ biết được mà thôi, còn hiện tại đành dùng biện pháp chống cháy này trước đi cái đã.
“Được rồi! Tạm thời cứ làm theo ý của ngươi trước đi!” Dù có rất không muốn, Diệp Tử Phàm cũng chỉ có thể chấp nhận phương pháp giải quyết tạm thời này của Diệp Thiên Bảo.
Hắn hiện tại nghĩ đến chuyện này nhìn thì dễ, nhưng thực tế rất là khó giải quyết, dù cho thực lực của Diệp Tử Phàm hắn có tại đỉnh Thánh Vực này thì cũng là như thế.
Nên nhớ hiện tại hắn đã có một vị thê tử là Lâm An Nam còn chưa có rõ sinh tử tin tức, như có may mắn tìm lại, hắn cũng là nên giải quyết bên này Tuyết A Thánh Đế như thế nào đây?
Cái kia Lâm An Nam liệu có chấp nhận Tuyết A hay không?
Bên này Tuyết A lấy thân phận là Thánh Đế Chí Cường Giả liệu có thể chấp nhận làm bé hay không?
Rồi bọn họ có xảy ra tranh chấp như hai con nha đầu Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi như thế hay là không?
Nói thật hắn cũng là không biết đến. Mỗi khi nghĩ đến những cái chuyện này, đầu của hắn liền là đau lên lợi hại.
“Chủ nhân! Ta có chuyện muốn cùng ngài hội báo!”
Bên kia đang quan sát Diệp Tử Phàm cùng Diệp Thiên Bảo phụ tử tình thâm từ lâu vị kia mỹ phụ nhân, sau khi nhận được cái gì tin tức, nàng liền chạy đến cắt ngang suy nghĩ rối rắm trong lòng Diệp Tử Phàm hiện tại, khá là cung kính thần sắc.
“Lang Thư Tuyết! Có chuyện gì ngươi cứ nói đi!” Diệp Tử Phàm quay lại, đối với lại tôn mỹ phụ nhân này gật đầu nói.
Mỹ phụ nhân này tên là Lang Thư Tuyết, là một thành viên của Băng Lang Bộ Tộc, Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả chiến lực, được Băng Lang Bộ Tộc phái đến nơi này tọa trấn Linh Hàm Hà.
Nguyên nhân cái này Lang Thư Tuyết nhận hắn là chủ nhân, đây là phải nói đến mấy ngày trước câu chuyện.
Diệp Tử Phàm hắn vì nghe đến Diệp Thiên Bảo này đang tại Băng Thiên Sơn Mạch từ Lâm Hư Bang, hắn để Hổ Huyền Phương lại Băng Thiên Thánh Thành tiếp tục tìm hiểu tin tức của Băng Thiên Thánh Cung người sau, liền là bảo Tử Điện Quang Điêu đưa đến Băng Thiên Sơn Mạch tìm kiếm đứa con trai bảo bối này.
Thế nhưng hắn sơ ý một chuyện là quyên hỏi thăm Diệp Thiên Bảo hướng đi, hoặc chí ít cũng là có thể kiếm được một cái Băng Thiên Sơn Mạch địa đồ. May mắn thay, hắn gặp một đám Thánh Đế Cường Giả từng bị thằng nhóc này ức hiếp, qua hỏi thăm, hắn liền là biết được hướng đi của Diệp Thiên Bảo.
Nhưng không quen thuộc địa hình cho lắm, cuối cùng hắn cùng Tử Điện Quang Điêu lại đi đến nơi này Linh Hàm Hà, cũng chính từ đây chạm trán với lại Lang Thư Tuyết này, sau một hồi ‘ân cần’ thăm hỏi, Lang Thư Tuyết này cũng là bị Diệp Tử Phàm thu phục, nhận hắn làm chủ nhân, còn là chỉ đường cho hắn đi đến Băng Hùng Sơn đem thằng nhóc này kéo đến đây một chuyện.
Có thể nói phụ tử hắn có thể sớm gặp mặt nhau, cái này Lang Thư Tuyết công lao cũng không hề nhỏ.
“Chủ nhân! Ta vừa nhận được tin tức, đám người Băng Thiên Thánh Cung cùng Thiên Tinh Tam Hung đã tìm đến Băng Lang Sơn, không lâu thời gian nữa, bọn họ có thể sẽ phát hiện ra Thiếu Chủ tại nơi này!”Lang Thư Tuyết đúng sự thật tin tức mà mình nhận được lên tiếng nói.
“Phụ thân! Xem ra ta phải trở lại Băng Thiên Thánh Cung một chuyến, như có cơ hội, ta nhất định sẽ đến thăm ngài!” Diệp Thiên Bảo nghe đến cái kia tin tức, liền là thở dài một cái, đối với lại Diệp Tử Phàm lên tiếng nói.
Thiên Tinh Tam Hung mấy tên kia hắn là không có sợ, với những thủ đoạn mà hắn nắm trong tay, liền hoàn toàn không sợ đám người kia.
Nhưng bốn người A Liên kia thì lại không được, bọn chúng là do tôn mẫu thân kia phái đến bảo hộ an toàn cho hắn, như không đi về mà nói, tôn kia mẫu thân liền sẽ sinh nghi, như thế thì thật sự không có lợi.
“Ân! Chuyện này ta đã biết!” Diệp Tử Phàm cúi xuống ẳm thằng nhóc này lên, miễn cưỡng mỉm cười lên tiếng nói.
Chương 1690: Người Một Nhà!
“Lang Thư Tuyết! Ta đưa Thiên Bảo cho ngươi, ngươi biết phải làm như thế nào rồi chứ!” Diệp Tử Phàm trao lại Diệp Thiên Bảo cho Lang Thư Tuyết, lên tiếng căn dặn nói.
“Chủ nhân! Ngài xin an tâm, ta biết mình phải làm thế nào!” Lang Thư Tuyết cung kính trả lời nói.
Diệp Tử Phàm thu phục nàng, đây là vì nhìn tại nàng thực lực cao cường cũng như là nữ nhi thân phận, có thể đi vào bên trong kia Băng Thiên Thánh Cung, thay hắn bảo hộ cho cái này Diệp Thiên Bảo.
Đồng thời còn có thể thay Diệp Tử Phàm thu thập tin tức tình báo bên trong gửi về cho y biết, tóm lại nàng là một viên ám tử mà Diệp Tử Phàm cài vào Băng Thiên Thánh Cung.
Đây cùng với lại mấy thế lực tại Băng Thiên Sơn Mạch cài người vào làm dán điệp bên trong Băng Lang Bộ Tộc không khác biệt.
Một khi bị người của Băng Thiên Thánh Cung phát hiện ra, nàng có nguy cơ tử vong rất cao. Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Dù là thế, cái này nguy hiểm nhiệm vụ nàng cũng là cam tâm tình nguyện đi làm, không chỉ là vì sinh mệnh của mình nằm trong tay của Diệp Tử Phàm, mà còn vì lời hứa của y giúp đỡ cho nàng trở thành một tôn Thánh Đế Chí Cường Giả nữa.
“Như vậy ngươi đi đi!” Diệp Tử Phàm phất tay đối với lại Lang Thư Tuyết lên tiếng nói.
Lang Thư Tuyết ý nghĩ hoàn toàn đúng, Diệp Tử Phàm hắn chính là muốn dựa vào thân phận nữ nhân của Lang Thư Tuyết, tạm thời thay hắn bảo hộ Diệp Thiên Bảo các loại.
Ngay từ lần đầu gặp cái này Lang Thư Tuyết hắn liền đã có cái này suy nghĩ rồi. Như không, một cái Trung Cấp Thánh Đế bình thường như Lang Thư Tuyết, hiện tại đúng là không lọt vào pháp nhãn của hắn, làm cho hắn phải bỏ ra nhiều tâm cơ thu phục nàng ta.
“Tiểu Điêu! Ngươi đi xử lý cái kia Thiên Tinh Tam Hung, sau đó báo cáo lại kết quả cho ta!” Chờ cho Lang Thư Tuyết rời đi xa rồi, Diệp Tử Phàm đối với lại Tử Điện Quang Điêu lên tiếng nói.
Diệp Tử Phàm hắn không cần biết mấy tên trộm cướp này đến nơi đây bắt đi con của hắn là vì cái gì mục đích, chỉ cần biết đám người kia muốn gây bất lợi cho con của hắn là được rồi. Bất kỳ người nào có ý định đối với con của hắn bất lợi, tất cả đều là phải chết.
“Vâng! Chủ nhân! Ta lập tức đi làm ngay!” Tử Điện Quang Điêu nhận lệnh, chỉ trong thoáng chốc thân hình của hắn liền là biến mất tại nơi đây.
Thiên Tinh Tam Hung ba tên kia tại mấy ngày trước đến Băng Hùng Sơn đưa Diệp Thiên Bảo rời đi, Tiểu Điêu hắn cũng là đã nhìn thấy qua.
Cả ba người kia đều là Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả, tất là cùng với lại Tiểu Điêu hắn đây một cái cảnh giới.
Có điều tốc độ của hắn vô cùng nhanh, còn đem Không Gian Pháp Tắc đột phá đến hậu kỳ tiểu thành, như tận dụng tốt ưu thế của mình vốn có mà nói, hắn hoàn toàn có thể đem ba người kia diệt gọn.
…
Băng Lang Sơn!
“Thiếu Chủ! Cuối cùng cũng có thể tìm được ngài rồi!”
A Liên đám người nhìn đến Tuyết Thạch Đầu thân hình nhỏ bé đang hướng về đám người mình chạy đến, tất cả mọi người trong lòng đều là thở phào nhẹ nhõm, thầm cảm tạ trời đất phù hộ.
Mấy ngày trôi qua, vẫn không có tin tức gì của Tuyết Thạch Đầu, bọn họ đúng là lo lắng vô biên. Ngay cả thông báo về cho Băng Thiên Thánh Cung bên kia, bọn họ cũng đã làm rồi, may mắn làm sao, cuối cùng bọn họ cũng là đã tìm được Tuyết Thạch Đầu, quan trọng hơn Tuyết Thạch Đầu hiện tại vẫn là bình an vô sự.
“A Liên a di, các vị không cần lo lắng, bản thiếu gia vốn là thiên hạ vô địch thủ, thế gian này còn có chuyện gì có thể làm khó được ta!” Tuyết Thạch Đầu nhìn đến đám người A Liên này lo lắng cho mình thái quá, không cho là đúng, vẫn là một bộ hết sức là kiêu ngạo lên tiếng nói.
“Thiếu Chủ! Vị phu nhân này là vị nào?” A Mai ánh mắt có chút ngưng trọng cùng cảnh giác, đối với lại tôn mỹ phụ cách bọn họ không xa lên tiếng hỏi.
Ba người A Liên, A Đào cùng A Cúc chăm chú quan tâm đến Tuyết Thạch Đầu nên có chút không để ý đến chuyện khác, riêng A Mai nàng lại khác, đối với những chuyện xảy ra xung quanh vẫn là rất mẫn cảm.
Người mỹ phụ này, một thân yêu dị khí tức, khí thế phát ra cũng là không hề thấp kém hơn Đỗ Lão Quỷ đám người kia, nhất là người này lại quan tâm đến Tuyết Thạch Đầu thái quá, dường như từ khi người mỹ phụ này xuất hiện, ánh mắt của nàng ta chưa bao giờ rời khỏi Tuyết Thạch Đầu qua. v5x62
“Không biết phu nhân cao danh quý tánh!” A Liên nghe đến lời nói của A Mai, cũng là có chút giật mình, sau đó khách khí lên tiếng hỏi.
Mỹ phụ này xuất hiện cũng quá mức xuất quỷ nhập thần một chút, thực lực lại cũng không hề yếu, có khả năng người này có liên quan đến chuyện Tuyết Thạch Đầu biến mất tại Băng Hùng Sơn cũng không biết chừng.
Nhưng nhìn đến người này đối với lại Tuyết Thạch Đầu không có bao nhiêu ác ý bên trong, cái này làm cho đề phòng tâm lý của nàng đối với lại người này giảm đi đôi chút.
“Các vị không cần hiểu lầm, đây là Lang Thư Tuyết, người của Băng Lang Bộ Tộc. Trước đây không lâu ta bị một tên Thánh Đế Cường Giả bắt đi, cũng là nhờ có vị này Lang Thư Tuyết trượng nghĩa ra tay cứu giúp, nên ta mới có thể được bình an vô sự xuất hiện tại nơi đây! “ Tuyết Thạch Đầu thấy bốn người này đối với lại Lang Thư Tuyết một bộ nghi hoặc cùng đề phòng, hắn liền là đứng ra giải thích, đồng thời khá là bảo vệ Lang Thư Tuyết một bộ.
“Như vậy thật sự rất là đa tạ Thư Tuyết Thánh Đế ra tay trượng nghĩa cứu giúp, ân tình này Băng Thiên Thánh Cung chúng tôi sẽ mãi không quên, hồi lại Thánh Cung sau, chúng tôi sẽ đem chuyện này hội báo lên Thánh Chủ, ngài ấy sẽ hậu tạ đầy đủ cho Thư Tuyết Thánh Đế cũng như là Băng Lang Bộ Tộc!”
A Liên lên tiếng khá khách khí đối với lại Lang Thư Tuyết lên tiếng nói, đồng thời trạng thái đề phòng của bọn họ đối với lại Lang Thư Tuyết cũng là thả lỏng đi không ít.
Lời của Tuyết Thạch Đầu này, lấy kinh nghiệm của đám người bọn họ là không có hoàn toàn tin tưởng, nhưng cái này Lang Thư Tuyết rất có thể trở giúp cho Tuyết Thạch Đầu khá nhiều, đám người mình cảm tạ cô ta cũng là nên.
“Các vị không cần phải khách khí, dù sao sau này chúng ta cũng là người một nhà!” Lang Thư Tuyết một bộ mỉm cười, đối với lại đám người A Liên khách khí đáp lại nói.
“Người một nhà?”
A Liên bốn người nghe đến Lang Thư Tuyết lời nói, không khỏi kinh dị nhìn sang bên này Lang Thư Tuyết, một bộ ngạc nhiên đồng bộ lên tiếng.
Người một nhà trong lời nói vừa rồi của Lang Thư Tuyết có khá nhiều ý nghĩa, như bọn họ cùng Băng Lang Bộ Tộc một hội, thì cũng là người một nhà, ngược lại Lang Thư Tuyết gia nhập Băng Thiên Thánh Cung, đám người mình cùng cô ta đúng là người một nhà.
Trong trường hợp này bọn họ đám người sẽ không có ai điên dại gì đi rời bỏ Băng Thiên Thánh Cung gia nhập Băng Lang Bộ Tộc, như thế cũng chỉ còn lại một cái khả năng là Lang Thư Tuyết sẽ gia nhập Băng Thiên Thánh Cung mà thôi.
Gia nhập Băng Thiên Thánh Cung đối với lại người ngoài được kiểm tra vô cùng gắt gao, đối với một tôn Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả như Lang Thư Tuyết như gia nhập được vào Băng Thiên Thánh Cung liền sẽ được phong làm Thái Thượng Trưởng Lão lại càng là khắc khe hơn thế.
Đám người bọn họ sẽ không cho là chỉ vì Lang Thư Tuyết trợ giúp Tuyết Thạch Đầu một lần, vị kia Thánh Chủ sẽ phá lệ cho cô ta gia nhập vào Băng Thiên Thánh Cung.
“Bốn vị a di! Để đáp lại ân cứu giúp của Lang Thư Tuyết. Ta đã từng có hứa với lại cô ấy, sẽ nhận cô ấy theo bên cạnh làm một người hầu, chuyện này ta sẽ nói lại với mẫu thân sau!” Tuyết Thạch Đầu lên tiếng giảng giải đối với lại bốn người A Liên về quyết định của mình.
Đây chính là sắp xếp của tôn kia phụ thân trước khi từ biệt, vốn là hắn đây không cần thiết phải có thêm một Thánh Đế Cường Giả như Lang Thư Tuyết này theo bên cạnh, bên kia Băng Thiên Thánh Cung vốn đã có rất nhiều Cường Giả, nơi đó là hết sức an toàn rồi.
Nhưng không có cách, tôn này phụ thân ra sức căn dặn, phận làm con như hắn đây cũng chỉ có thể nghe theo mà thôi.
“Như vậy chúng ta liền hồi Băng Thiên Thánh Cung đi thôi!” A Liên chỉ có thể miễn cưỡng nở nụ cười, đối với lại Lang Thư Tuyết gật đầu nói.
Tuyết Thạch Đầu đã nói đến nước như thế, bên kia Lang Thư Tuyết không màn thân phận Trung Cấp Thánh Đế Cường Giả của mình cũng là muốn làm một người hầu của Tuyết Thạch Đầu, đám người bọn họ còn có thể nói cái gì được nữa đây.
Chuyện này chỉ có thể hội báo lại cho Tuyết A Thánh Chủ biết, giải quyết như thế nào liền là chuyện của ngài ấy, đám người mình không có tư cách xen vào.