Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 32 [ Chương 156 đến 160 ]
❮ sautiếp ❯Chương 156: Tinh Không Phệ Kim Phong
“Chủ nhân, Tinh Không Phệ Kim Phong là trong vũ trụ một loại Yêu Thú tộc đàn, chuyên Thôn Phệ các loại Linh Tài Khoáng Vật tiến hành đột phá, đám này Phệ Kim Phong chỉ là một đám vừa ra đời không lâu, tu vi của con dẫn đầu cũng chỉ mới có Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn.!”
“Mới ra đời không bao lâu mà đã có tu vi Thông Thần cảnh, đám côn trùng này thiên phú cũng quá tốt đó chứ! ”
“Ách! Chủ nhân, ta nói ra đời không bao lâu là chỉ so tuổi tác với đám Tinh Không Yêu Thú còn lại mà thôi, thật ra con dẫn đầu kia đã mất ngàn tuổi rồi! ” Đại Hắc có chút xấu hổ giải thích, tại hắn trong nhận thức, mấy ngàn, mấy vạn năm chỉ là trẻ con, trăm vạn năm trở lên mới thành thiếu niên chút xíu mà thôi, lại quên đi vị chủ nhân này năm nay mới hai mươi tuổi.
“Nói vậy bọn họ còn có thanh niên cùng lão nhân Tộc Đàn rồi? ”
“Chủ nhân ngài nói không có sai, tại Tinh Không ta từng chứng kiến loại Tộc Đàn này con dẫn đầu có đến mấy chục dặm to lớn? ” Đại Hắc cố gắng tìm từ nói.
Thật ra hắn còn không có nói đã từng cùng Lão Chủ Nhân diệt sát qua một đám Phệ Kim Phong, trong đó con thủ lĩnh phải lấy hàng ức lớn nhỏ để mà tính, đám này Phệ Kim Phong không được tính là thứ gì.
“Chủ nhân, chúng ta mau trốn đi thôi! ” Thấy Diệp Tử Phàm vẫn còn khí định thần nhà, Phong Vũ Xuân không khỏi nóng ruột nói.
Hắn là Yêu Vương, cũng không kém kiến thức, con Ong thủ lĩnh kia dài đến mấy ngàn mét, nhìn vào liền biết đó là một con Yêu Hoàng cảnh giới Yêu Thú, vị chủ nhân này tuy là chiến lực nghịch thiên, nhưng mà theo hắn biết cũng chỉ vừa đột phá Phàm Thần Cảnh, chỉ tương đương với Yêu Vương cảnh của Yêu Tộc, hơn nữa căn cơ còn chưa vẫn chắc, gặp phải Yêu Hoàng Cảnh Giới chỉ có thể bị diệt phân.
Từ trước đến nay hắn còn chưa nghe ai có thể tại Pháp Thần cảnh có thể chống lại Thông Thần cảnh cả, ngay cả trong điển tịch cũng là không có.
“Chạy trốn sao? Không cần thiết!!! ” Diệp Tử Phàm liếc nhìn Phong Vũ Xuân một cái. “Bây giờ Thôn Phệ Áo Nghĩa của ta cũng đã bước vào Viên Mãn, đang lúc không tìm được nơi thí nghiệm thì đám Côn Trùng này lại đưa đến cửa, thật là buồn ngủ lại có người đưa cho gối kê!”
“Chủ..Chủ nhân, ngài muốn một mình chống lại đám Yêu Thú kia? Thật sự…. ” Phong Vũ Xuân lắp bắp nói.
Không nên a, bọn chúng không chỉ có một vị Yêu Hoàng cảnh, còn cả Ức Tứ Giai Yêu Vương, cho dù là Lục Giai sơ kỳ cường giả đến cũng phải ước lượng một hai, ngài lại muốn cùng bọn họ chống lại.
“Chủ Nhân anh minh, đám sâu bọ kia tuyệt đối không phải là đối thủ của ngài!!”Phong Vũ Xuân nhìn vào ánh mắt không gợn sóng của Diệp Tử Phàm nhìn mình, không cấm giật mình, những câu muốn nói cũng nuốt vào trong bụng, thay vào đó là một cái vỗ mông ngựa thật vang.
Cùng lắm là vừa chết thôi, mười tám năm sau ta lại làm một trang hảo háng, như vậy còn tốt hơn bị Nô Ấn hành hạ.
“Lão Phong a, ngươi đã quên khi ta thu phục các ngươi là tu vi gì sao?”Đột phá Tứ Giai vui vẻ, Diệp Tử Phàm tâm trạng cũng là khá tốt, không có trách tội cái con tiểu Hổ này không tin vào mình, dù sao cũng nhờ nó chạy không ngừng nghỉ một tháng thời gian đưa mình lại đây, không có công lao cũng có khổ lao, không phải sao?
“Chủ nhân khi đó tu vi là Chân…”Đang muốn trả lời theo máy móc, Phong Vũ Xuân bỗng nhiên giật mình tỉnh lại.
Sau đó hắn vỗ tay lên cái đầu một cái trách mình ngu ngốc, phải nha, lúc đầu vị Chủ Nhân này thu phục bọn họ chỉ có là Tam Giai Chân Huyền cảnh mà thôi, Tam Giai cảnh giới, bộc phát lực lượng chính là bốn ngàn long lực lượng, thế nhưng vị chủ nhân này tại cảnh giới đó lại đánh cho một đám Yêu Vương bọn họ không có sức hoàn thủ, bây giờ đã đột phá Tứ Giai, đối phó với Ngũ Giai cảnh giới cũng không phải là không được a.
Phải biết Tam Giai so với Tứ Giai tuy chỉ cách nhau có một cảnh giới, nhưng mà đó là một đạo thiên địa chi gian cũng không quá, nói không quá cho dù tập hợp hết Thiên Hoang Đại Lục Yêu Soái lại với nhau cũng không đánh lại một Yêu Vương cảnh giới như hắn.
Vừa rồi vì là lần đầu tiên gặp được một vị Yêu Hoàng cảnh giới nên hắn có một sự sợ hãi lấn mất đi lý trí, nhưng mà bây giờ suy nghĩ kỹ lại, Yêu Hoàng cường giả cũng không phải là không thể chiến thắng, đây là chỉ đối với vị chủ nhân thần kỳ kia thôi.
Đúng lúc này…
“Ầm ầm! ”
Một cổ lực lượng như hủy diệt sóng triều ập đến, một mảnh che trời lấp biển Phong Đàn che kín thương khung, cho dù cách một trăm dặm nhưng mà Phong Vũ Xuân cũng đã cảm nhận được một loại khí thế khủng khiếp hướng về phía nơi này đi đến.
Loại khí tức phát ra từ một ức Tứ Giai Yêu Vương cảnh giới kia là thứ mà hắn chưa bao giờ được chứng kiến, nó làm cho hắn hít thở không thông, toàn thân như sắp muốn nổ tung đồng dạng, kia cũng là đám Phong kia còn cách hắn trăm dặm, nếu như mà gần hơn hắn tuyệt đối là không sống nổi.
“Hừ!” Diệp Tử Phàm hừ lạnh một tiếng, Phong Vũ Xuân cảm thấy được uy áp trên người của mình biến mất, cả người thảnh thơi hơn rất nhiều.
“Đã các ngươi muốn chết, ta sẽ thành toàn cho các ngươi!”
“Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! ”
Diệp Tử Phàm thân hình nhẹ động, ba mươi mốt ngàn ba trăm mét Bá Thể lập tức hiện ra, giống như vị Thần Linh từ trên cao nhìn xuống quan sát chúng sinh, từ trên thân thể của hắn phát ra khí thế làm nhân tam hàn, không gian xung quanh cũng giống như là kinh sợ phát ra một tiếng rên rỉ, hắn Tâm niệm khẽ động, mười đại hắc động mười vạn mét chiều cao xuất hiện, như là Thuấn Di Một dạng hướng đám kia Phong Đàn đi đến, chỉ trong nháy mắt một ngàn vạn Tứ Giai Yêu Phong đã bị cuốn vào bên trong cho dù bọn họ có vũng vẫy như thế nào cũng không có thoát ra được đạo Hắc Động kia.
“Hóa Thần hậu kỳ cường giả! “Ma Lịch Sâm kinh hãi muốn tuyệt, vừa rồi Diệp Tử Phàm hiện ra ” Pháp Thể” hắn trong lòng đã chấn kinh con mắt muốn lồi ra, là hơn 30 km chiều cao a, đây chính là tương đương với bình thường Hóa Thần cảnh giới mới có được Pháp thể.
Hắn đã điều tra rất kỹ tại Tinh Vực khỉ ho cò gáy này không hề có một vị Hóa Thần hậu kỳ cường giả mơi đưa tộc nhân lại đây, kiếm chén cơm độ nhật.
Nhưng mà bây giờ chẳng những bọn họ đụng phải mà vừa rồi còn có ý đồ khiêu khích vị cường giả kia, cái này….. đây là có chuyện gì, bọn họ không phải là xui xẻo đến như vậy chứ.
“Vị này Tôn kính Chí Tôn Bệ Hạ, chúng tôi Phệ Kim Phong nhất tộc thật sự là không biết ngài tại đây cầu mong ngài thương xót, bỏ qua cho Phệ Kim Phong nhất tộc cũng chúng tôi một con đường sống! ” Ma Lịch Sâm từ bỏ đi khổng lồ Yêu Thể, hóa thành một tên da vàng khoảng tám tuổi hài đồng, quỳ xuống hướng Diệp Tử Phàm xin tha.
Hắn không phải là không muốn chạy trốn, nhưng mà điều đó là không cần thiết, Hóa Thần cường giả có thể phong cấm mấy vạn km hư không, cho dù muốn chạy cũng là chạy không thoát, hắn vừa rồi cũng đã có thử qua đánh vỡ không gian để rời đi, nhưng mà không gian xung quanh như đông kết lại như thiết, hắn thật sự không có biện pháp.
“Lấy ra trong người một giọt tinh huyết giao ra đây? ” Khi đã thử qua Thôn Phệ Áo Nghĩa Viên Mãn tiểu thành uy lực sau, Diệp Tử Phàm thu lại mười đại Hắc Động, bên trong năng lượng không ngừng tràn vào cơ thể, Bá Thể của hắn không ngừng tăng trưởng, không bao lâu đã đạt đến bốn mươi mốt vạn mét, Nguyên Thần của hắn đã tăng lên được mười cm, đây là thành quả Thôn Phệ một ngàn vạn con Tứ giai Yêu Vương vừa rồi đạt được.
Hắn dừng tay cũng không phải là nhân từ nương tay gì, mà là vừa rồi hắn cảm nhận tu vi tăng lên quá nhanh, căn cơ có chút bất ổn, với lại bên trong Luyện Thần Không Gian của hắn còn một pho mất chục km Bạch Hàn Tinh Kim, từ đây đến Tứ Trọng Viên Mãn hậu kỳ là không lo lắng tài nguyên, tạm thời còn chưa cần Thôn Phệ đám Yêu Phong này tăng lên thực lực, thay vì như vậy thu phục một đám Yêu Phong này làm thủ hạ cũng là không tồi.
Phải biết Yêu Vương cảnh giới tại Thiên Hoang đây là chân chính Chúa Tể a, bây giờ mình thủ hạ lại có mấy ngàn vạn con, lại thêm một con Yêu Hoàng nữa, đừng nói là Thiên Hoang tại bên ngoài Tinh Không cũng là một cổ không hề nhỏ thế lực.
Chương 157: May mắn lệ độc hành
“Tinh…Tinh Huyết sao?” Ma Lịch Sâm lắp bắp hỏi lại.
Hắn cũng không phải là hạng ngây thơ vô tri như đám người thổ dân Thiên Hoang, mà đến từ tu luyện văn minh Tinh Vực, tại nơi đó chỉ cần người bị lấy đi một giọt Tinh Huyết, người khác có thể có một trăm cách làm cho ngươi sống không bằng chết, thậm chí còn bị đối phương thông qua Tinh Huyết chú ấn đến Linh Hồn, làm cho người ta không cách nào có thể phòng bị cho được.
Có thể nói nếu như phải giao ra một giọt Tinh Huyết, không khác nào lấy đi tính mạng của đối phương.
“Thế nào? Không lẽ là ngươi không muốn? “Diệp Tử Phàm thấy con Ong này chần chừ không quyết, thần sắc cũng là có một chút lạnh đi, sát khí bên trong hai con ngươi bắt đầu quay cuồng.
Nếu như mà tên tiểu tử này dám nói một chữ không, hắn không ngại nuốt luôn con Yêu Hoàng này.
“Không.. Không, tôn kính Chí Tôn Bệ Hạ, ta nào có ý không giao, mà là đang nghĩ một giọt có phải hay không quá ít! “Giao đi ra một giọt Tinh Huyết, Ma Lịch Sâm nhanh chóng trả lời.
Chỉ hơi do dự một chút, Ma Lịch Sâm liền lựa chọn thần phục.
Nhìn thấy gương mặt tràn đầy sát khí kia, hắn dám khẳng định nếu như mình dám nói một tiếng không, chờ đợi mình sẽ là làm khách tại địa phủ.
Tuy là bị người khống chế có chút mất đi tự do, thậm chí sinh tử không do mình quyết định, nhưng mà so với chết ngay lập tức vẫn là có lợi hơn, còn sống mới có thể có hi vọng, nếu như mà chết đi mọi chuyện là sẽ chấm hết.
“Tất cả các ngươi vào bên trong đi!”Sau khi cho Ma Lịch Sâm chịu một chút đau khổ, diệp Tử Phàm tế ra Luyện Thần Đỉnh, để đám Phệ Kim Phong này đi vào.
Hắn cũng không làm cho mấy ngàn vạn con Yêu Vương cảnh Phệ Kim Phong giao ra Tinh Huyết, vì đó là điều không cần thiết, cũng như tại Thiên Hoang hắn cũng chỉ cần khống chế một tên Yêu Vương, Bộ Tộc của con Yêu Vương kia đều nghe theo mệnh lệnh của hắn, không một ai làm trái ý tứ, Tinh Không Phệ Kim Phong so với tộc đàn Yêu Thú khác còn thêm đoàn kết và tôn trọng thủ lĩnh, chỉ cần khống chế một mình con đầu lĩnh, cả tộc đàn sẽ hết sức nghe lời.
“Vâng! Chủ nhân!” Ma Lịch Sâm dùng giọng đầy kinh sợ nói, hắn đã nếm trải qua Nô Ấn một lần, tuyệt nhiên không muốn nhận lấy lần thứ hai, cái kia đau khổ không phải là sinh mạng sinh linh có thể chịu đựng được.
“Kế tiếp nên là chúng ta tính toán lại sổ sách rồi! “Sau khi một con Phệ Kim Phong cuối cùng đi vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm lẩm bẩm một câu nói.
Hắn cũng không lo bên trong Luyện Thần Đỉnh không đủ không gian chứa đám Yêu Phong này, từ khi hắn đột phá đệ Tứ trọng sau, không gian bên trong Luyện Thần Đỉnh cũng là biến hóa nghiên trời lệch đất, nó hiện tại khoảng một trăm mười ức dặm vuông, gần như gấp mười diện tích của địa cầu, chứa một đám Yêu Thú là không có vấn đề, chỉ là không gian bên trong không đủ cho bọn họ vùng vẫy mà thôi.
Làm xong hết thảy, ánh mắt hắn nhìn về một phương hướng, nếu như quan sát tỉ mỉ sẽ là phát hiện hắn nhìn về nơi mà cái tên Lệ Độc Hành thủ hộ tòa Truyền Tống Trận kia, gần một năm trước hắn bị Lệ Độc Hành ban cho một chưởng chạy trối chết, nếu không phải có Luyện Thần Đỉnh tại thân, giờ này hắn đã chết rồi, một tháng trước cũng vì trốn tránh tên Lệ Độc Hành kia mà hắn phải cẩn thận từng ly từng tý đến nơi này độ kiếp, thù này không báo, không phải là quân tử, huống gì bây giờ thực lực của hắn so với Lệ Độc Hành cao hơn quá nhiều, có thể nói quăng Lệ Độc Hành mấy con phố cũng không quá, đã đến lúc nên “chào hỏi” vị Thủ Hộ Giả này một tiếng.
“Đi rồi? Tại sao có thể như vậy? “Chỉ qua một khắc Diệp Tử Phàm đã đi đến viên Tinh Cầu có chúa Truyền Tống Trận kia, sau khi nhẹ nhàng phá đi cái cấp năm sơ giai phòng ngự trận pháp hắn lại phát hiện bên trong không hề có bóng dáng của Lệ Độc Hành đâu, đây là chuyện thế nào?
“Cũng không có phát hiện gì?” Mở ra thần thức, tinh thần lực của hắn sau khi nuốt một ngàn vạn Tứ Giai Yêu Phong đã tăng trưởng dữ dội, vượt qua hạn mức cao nhất của Hóa Thần cảnh là ba ức km, nhưng mà như vậy, cũng không thấy bóng dáng tăm hơi của Lệ Độc Hành kia đâu.
“Xem như ngươi gặp may!”Diệp Tử Phàm chỉ để lại một câu, buồn bực rời đi tòa Tinh Cầu này.
Hắn cũng không khỏi cảm khái cái tên Lệ Độc Hành kia vận khí quá tốt, hắn đã nhăm nhe tên này từ lâu, nhưng cuối cùng cũng để cho hắn chạy trốn.
Vận khí, vận khí đôi khi cũng là một loại thực lực a, trước đây hắn không có xem trọng vận khí cho lắm, nhưng mà bây giờ hắn có chút thay đổi suy nghĩ.
“Đại Hắc? Bây giờ ta đã đột phá Pháp Thần Cảnh, chiến lực có thể thẳng truy Hóa Thần, nếu như trở lại Thiên Hoang, có phải sẽ bị Thiên Hoang Pháp Tắc xử lý? ” Đứng trước tòa Thiên Hoang Đại Lục bị ngăn cách một tầng Bình Chướng này, Diệp Tử Phàm có chút bất đắc dĩ nói.
Hắn cũng là rất tự hiểu lấy mình, lấy thực lực của hắn hiện tại, đừng nói là Thiên Hoang, cho dù là Tinh Không cũng là một cao thủ, nhưng hắn còn không tự đại đến mức xem mình có thể chống lại Thánh Nhân, cho dù kia vị Thánh Nhân đã chết một trăm vạn năm về trước.
Thực ra hắn cũng không có muốn trở lại Thiên Hoang này mà là muốn dùng Truyền Tống Trận đi đến Thần Lục rộng lớn kia, chỉ có điều tại Thiên Hoang có thứ mà hắn cần đó là Lục Giai Yêu Đan mảnh vỡ còn sót lại.
Hắn tại Thiên Hoang cũng đã thu quát qua khá nhiều mảnh Lục Giai Yêu Đan, nhưng mà tính kỹ lại còn chưa đủ một nửa, còn lại số lượng hắn cũng phải tìm cách gom hết, theo hắn tính toán nếu như gom hết những mảnh Yêu Đan còn lại tuy là còn không thể giúp hắn đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ Ngũ Trọng cảnh giới, nhưng mà cũng là kém không có xa, quan hệ đến tương lai tu luyện của hắn, hắn phải đặt sự quan tâm lên hàng đầu.
Với lại trong tay hắn hiện tại cũng là không có một đầu Thượng Phẩm Linh Mạch khởi động Truyền Tống Trận, chân chính là không một xu dính túi, được ví như người muốn đi xa nhà một chuyến nhưng mà trong túi lại không có lộ phí.
Quan trọng nhất một điểm đó là hắn còn kiêng kỵ Thần Lục vị Thánh Nhân kia, nhớ năm xưa hắn chỉ xuất ra một chưởng mà đã diệt đi một vị Lục Giai Yêu Tôn hậu kỳ viên mãn cảnh giới, thực lực chi cường đại kia cũng không thể lấy long lực đi đong đếm cho được
Chương 158: Phù trận thần uy
“Chủ nhân, hiện tại ngài chỉ là Pháp Thần cảnh giới, trên lý thuyết mà nói còn không phải là Thông Thần, chỉ cần ngài không sử dụng vượt qua Thông Thần cảnh giới lực lượng, Thiên Hoang Pháp Tắc là sẽ không chú ý đến ngài!” Đại Hắc trả lời, “Nếu như ngài muốn an toàn hơn nữa còn có thể sử dụng một loại Thuật Pháp gọi là Phong Ấn Thuật, loại Thuật Pháp này không chỉ có thể tự Phong Cấm tu vi của chính mình, mà còn có thể Phong Cấm tu vi của người khác! ” Nói xong, Đại Hắc dùng Tinh Thần Lực Truyền vào Thức Hải của Diệp Tử Phàm nội dung của loại Phong Cấm Thuật này.
Vị chủ nhân này bây giờ chiến lực có chút nghịch thiên, không kể đến Nguyên Thần công kích và tăng phúc Khí Đạo, chỉ nói Áo Nghĩa Viên Mãn sơ kỳ một khi tế xuất cũng có bốn trăm ngàn ức long lực lượng, đây là Hóa Thần sơ kỳ tối đỉnh thực lực rồi, nếu như gặp được vị Hóa Thần cách đây ba mươi vạn năm về trước, Diệp Tử Phàm chỉ cần tế ra Áo Nghĩa chi lực vẫn là có thể chiến thắng, vì tên Hóa Thần kia theo hắn thấy chỉ là vừa mới độ xong Hóa Thần chi kiếp mà thôi, cả Hóa Thần Linh Vân tẩy lễ hắn còn chưa kịp luyện hóa đâu, cùng lắm cũng chỉ có hai mươi ngàn ức long lực, so với vị chủ nhân này còn kém khá xa, dĩ nhiên là không có tính trong tay hẳn cái kia Thượng Phẩm Đạo Khí bên trong đó.
“Phong Cấm Thuật quả nhiên là huyền diệu, nhưng mà ta còn chưa cần phải sử dụng loại Thuật Pháp này! ” Học xong loại Thuật Pháp này sau, Diệp Tử Phàm cũng không có tự Phong Cấm bản thân tu vi cùng Nguyên Thần, hắn tự tin tại Thiên Hoang này còn không có một ai có thể làm cho hẳn phải xuất ra trên Pháp Thần cảnh giới thực lực.
…
Tinh Không Vũ Trụ, tại một nơi không có người biết tên Tử Tinh.
“Nguy hiểm thật, cũng may ta dùng Lục Giai Phá Giới Phù rời đi, nếu không bị đàn Ong kia đánh chủ ý, sẽ chết rất thảm!” Lệ Độc Hành nằm rạp dưới mặt đất, trong lòng không khỏi may mắn thầm nghĩ.
Hắn từ sau khi mất ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch sau, tính cảnh giác cũng được tăng cường lên, thi thoảng lại dùng thần thức quét ra bên ngoài dò xét, hôm nay cũng là không ngoại lệ, khi hắn tại trong thần thức hai ngàn vạn dặm phạm vi bắt gặp được tung tích của Tinh Không Phệ Kim Phong, hắn nào dám suy nghĩ nhiều, lập tức sử dụng trong tay một mai Phá Giới Phù rời đi, hắn không phải là không nghỉ đến phá vỡ không gian chạy trốn, nhưng mà Phệ Kim Phong đầu lĩnh chính là một con Yêu Hoàng hậu kỳ viên mãn tu vi, hắn có chạy nhanh đến đâu cũng là bị đuổi kịp, thay vì như vậy, sử dụng sớm mai Lục Giai Phá Giới Phù này sẽ là đỡ tốn nhiều sức nhất, Phệ Kim Phong không thấy bản thân cũng sẽ không làm khó Tinh Cầu chứa Truyền Tống Trận kia, vì sau khi đã rất nhiều lần dò xét, tại tòa Tinh Cầu đặt Truyền Tống Trận kia là không có Linh Tài Khoáng Thạch linh tinh cái gì, Phệ Kim Phong là sẽ không đánh chủ ý vào nó.
Có thể nói trong số những Thông Thần trung kỳ cảnh giới, hẳn là một người giàu có hơn cả, không chỉ là vì sau lưng của hắn đứng là Lệ Gia, mà vì hắn còn đạt được kha khá tài phú trong một tòa Bí Cảnh, vì vậy hắn mới không tiếc sử dụng đi một mai Trân quý Lục Giai Phá Giới Phù.
“Xem ra phải quay về Thần Lục một chuyến báo cáo mới được, Thiên Hoang Đại Lục Pháp Tắc bình chướng cũng đã suy yếu đến mức thấp nhất, có thể để cho một đám đệ tử tiến đến Thí Luyện được rồi! “Ngồi xếp bằng một lúc sau, nhìn về một phương hướng, Lệ Độc Hành mở miệng tự nói.
Nói xong, hắn đứng lên từ bên trong nhẫn trữ vật lấy ra một chiếc Phi Chu, biến mất tai Tinh Không tăm tối.
Thật ra Lệ Độc Hành cũng rất là may mắn, đến bây giờ hắn còn không biết vì hành động vung tay không tiếc tiền cũng mình đã cứu mình một mạng, nếu không cho dù có thoát được Tinh Không Phệ Kim Phong, hắn cũng sẽ không trốn thoát bàn tay của Diệp Tử Phàm, vì Diệp Tử Phàm cũng không phải là Ma Lịch Sâm, Nguyên Thần của hắn lúc đó có thể phong Cấm vạn dặm hư không, cho dù Lệ Độc Hành có sử dụng cấp sáu Phá Giới Phù cũng không thể nào phá vỡ được không gian rời đi.
…
Chu Tước Sơn Mạch, Chu Tước Thành.
“Còn không có cách nào đánh tan được cái mai rùa kia sao?” Đứng trên Chu Tước Thành không trung, Diệp Tử Phàm nhìn lập lòe Hỏa Diễm Phù Văn bao phủ phạm vi trăm vạn dặm Chu Tước Thành, không khỏi bức xúc nói.
Đã qua đi thời gian đi mười ngày thời gian, ban đầu hắn dẫn dắt hai mươi hai tên Yêu Vương cường giả đi đến Chu Tước Sơn Mạch này, không nằm ngoài dự đoán của hắn, với sức mạnh vượt trội, chẳng tốn thời gian mấy ngày đã dẹp xong rồi mấy trăm Yêu Thú Bộ Tộc sống tại Chu Tước Sơn Mạch.
Chỉ cần “đại quân” vừa đến, những cái kia chỉ có Yêu Soái cảnh giới Bộ Tộc liền tựa như sơn dương đợi làm thịt, căn bản là không lật nên sóng gió gì, nhiều nhất cũng chỉ là lãng phí một ít thời gian.
Bước đầu báo cáo thắng lợi, hắn dẫn theo một đám Yêu Vương cùng quy hàng Yêu Soái tộc đàn mênh mông cuồn cuộn tiến đến Chu Tước Sơn Mạch trung tâm, muốn một tiếng trống làm nên tinh thần, công chiếm luôn Chu Tước Thành, diệt đi Chu Tước Bộ Tộc, thống nhất Tây Hoang.
Chỉ là không bao lâu, hắn bị dội cho một gáo nước lạnh, Chí Tôn Bộ Tộc truyền thừa tại Thiên Hoang này trăm vạn năm ngược lại cũng là có một chút nội tình.
Lấy một đám Trung Phẩm Linh Mạch làm hạch tâm, Chu Tước Bộ Tộc khởi động Chu Tước Trấn Thần Phù Trận, đem một cái rộng lớn trăm vạn dặm Chu Tước Thành cho bao phủ lại bên trong, như một cái con Nhím đồng dạng.
Phù Trận này mỗi lần công kích, sẽ bị nó phản chấn lại lực lượng, chẳng phải thế hắn ban đầu hai mươi hai tên Yêu Vương bây giờ chỉ còn lại có mười bảy con, năm con còn lại đang dưỡng thương đằng kia.
Đây chính là hậu quả do một lần hắn không tin tà bảo bọn họ toàn lực công kích, nếu như không phải Yêu Vương Phòng Hộ tráo khá cường, bây giờ có lẽ đã chết.
“Chủ nhân, nếu như ta đoán không lầm thì đây chính là Chu Tước Bộ Tộc trong truyền thuyết hộ tộc đại trận, Chu Tước Trấn Thần Trận, một khi khởi động không có Ngũ Giai Yêu Hoàng cảnh giới, là không thể phá vỡ! ” Bạch Thuần Sâm đến bên cạnh Diệp Tử Phàm, cung kính nói, loại Phù Trận này hắn cũng chỉ từ Cổ Thư của Lục Vĩ Bộ Tộc trong thấy, nghe nói đây chỉ là bản rút gọn mà thôi, tại Yêu Dạ Đại Lục trước đây nó là Lục Giai Trận Pháp, không có Thánh Nhân cảnh thực lực là không thể nào phá đi nó,”Trong số ức vạn dặm Chí Tôn Bộ Tộc, Chu Tước Trấn Thần Trận có thể nói là đứng đầu tồn tại, luận về lực công kích Thiết Giáp Long Thần Trận cũng chưa chắc bằng được nó “. Thiết Giáp Long Thần Trận, Thiết Giáp Cự Long Bộ Tộc Hộ Tộc Phù Trận, hắn không nói rõ ra, nhưng mà hắn biết Diệp Tử Phàm sẽ hiểu được lời của hắn nói.
Nếu như Chu Tước Bộ Tộc có thể tinh giản đi Chu Tước Trấn Thần Trận, hắn tin tưởng Thiết Giáp Cự Long Bộ Tộc vẫn là có thể, chỉ là chưa có cơ hội hiện thế mà thôi.
“Ức vạn, lại là ức vạn!” Diệp Tử Phàm nói nhỏ, hẳn không hiểu Thiên Hoang này như thế nào tính toán, chỉ có một ức dặm phạm vi Sơn Mạch mà thôi, lại thêm vào chữ vạn đằng sau làm gì không biết, không lẽ gọi như vậy mới có thể tôn lên sự kiêu hãnh của Yêu Vương Bộ Tộc bọn họ?
Chương 159: Phụng tam thiên chi tử
Cho dù Diệp Tử Phàm nói nhỏ, nhưng mà Bạch Thuần Sâm một đám Yêu Vương vẫn là nghe thấy, bọn nó cũng chỉ giả vờ câm lặng, đây là cách gọi từ khi vào Thiên Hoang này của các vị tiền bối, bọn cũng chỉ có cắm đầu nghe theo, dù sao ức vạn vẫn là đẹp hơn nhiều so với mỗi ức.
“Các ngươi có cách nào phá đi tòa Phù Trận này không? ” Diệp Tử Phàm liếc mắt nhìn toàn trường, phía sau hắn, ngoại trừ Phong Khắc Nhiên vẽ mặt vẫn ngàn năm như một ra, mười sáu tên Yêu Vương còn lại cúi thấp cái đầu của mình xuống.
Bọn họ nào dám sính anh hùng, tấm gương của năm tên Yêu Vương còn ở đằng kia, bọn họ cũng không muốn nối gót.
Cái tòa Phù Trận này, ngay cả Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên lần trước ra tay chỉ là bị lung lay một chút mà thôi, theo bọn họ suy tính, Phù Trận này có đến chín ức long lực phòng ngự, không có tương ứng loại lực lượng kia, đừng nghĩ đến chuyện phá tan cái tòa trận pháp này.
Chín ức lực lượng, cũng chỉ có Ngũ Giai Yêu Hoàng mới có được đến, tại Tứ Giai Yêu Vương cảnh giới, tuyệt không ai có lực lượng này, nếu có cũng không phải tại tòa Thiên Hoang này xuất hiện được.
…
“Tạm thời lui lại đi?” Diệp Tử Phàm hết cả hứng thú phất tay áo nói, phía sau của hắn cũng còn mấy vạn tên Yêu Soái, Yêu Tướng cả trăm vạn, Yêu Binh lấy ức mà tính, nhưng mà trông cậy vào đám Yêu Thú này nghĩ ra biện pháp là không thể nào, Yêu Vương đã không có cách, đám Yêu Soái kia càng là không thể.
Tại Bản Thể Bế Quan độ kiếp tại Thiên Ngoại chưa trở về dưới, Diệp Tử Phàm Phân Thân trong lúc nhất thời, lại là có chút cầm cầm cái kia co đầu rút cổ ở Chu Tước Trấn Thần Trận phía sau Chu Tước Bộ Tộc không có cách, bất quá Chu Tước Bộ Tộc bên trong, cũng không dám ra ngoài tùy ý tiến công Luyện Thần Quân Đoàn bọn họ, vì điều đó không khác gì tự sát, mặc dù bên trong Chu Tước Bộ Tộc còn có một vị Yêu Vương Chí Cường Giả Phụng Minh Sơn, và hơn mười vạn Yêu Soái của Chu Tước Bộ Tộc.
Trong lúc nhất thời, hai bên lại lâm vào giằng co tư thế.
Luyện Thần Quân thế như chẻ tre, nhất cử quét ngang Chu Tước Sơn Mạch xung quanh, càn quét Tây Hoang, không nghĩ đến, Chu Tước Bộ Tộc lại có một tòa Tứ Giai Phù Trận, Trận thế to lớn, phòng ngự kinh khủng, công thủ toàn diện, hiếm có trên đời, cho dù nắm giữ gấp đôi Chí Cường Giả sức chiến đấu Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên, cũng không làm gì được nó, hiện tại Luyện Thần Quân thật sự lâm vào cục diện bế tắc.
“Nhị Thúc, bọn họ đã lui lại rồi sao?” Phụng Tam Thiên đã hóa lại ba mét Chu Tước thân, tại trên Vương Tọa hỏi.
“Đúng vậy, vẫn như hôm qua, bọn họ đã rời đi!”Phụng Minh Sơn nhìn còn tại trên Vương Tọa Phụng Tam Thiên không cầm được nước mắt đáp.
Phụng Tam Thiên là trong Tộc có thiên phú tối cao một người, chưa đến hai vạn năm đã đột phá Yêu Vương tối đỉnh, trở thành Thiên Hoang Chí Cường Giả.
Nhưng mà bây giờ nhìn lại Phụng Tam Thiên, đâu còn anh khí ngời ngời nữa kia chứ, toàn thân hỏa hồng sắc lông vũ bây giờ đã hoàn toàn biến thành màu bạc trắng, so sánh với hơn năm vạn tuế hắn còn già nua hơn, chân chính là gần đất xa trời.
“Hi vọng là phụ thân có thể mời được tam Tộc Cường Giả đến đây trợ giúp, nếu không không chỉ là Chu Tước Bộ Tộc chúng ta, mà là cả Thiên Hoang đều nguy rồi…. Khụ”. Phụng Tam Thiên rất là thực tế nói, nói xong hắn còn ho ra một ngụm máu tươi, sinh mệnh lại trôi đi vài phần.
Hắn rất là hiểu rõ, Chu Tước Trấn Thần Trận uy lực cố nhiên lợi hại, nhưng mà tiêu hao cũng là lợi hại không kém, để duy trì Phù Trận này, mỗi ngày phải ngốn của Chu Tước Bộ Tộc một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, cứ cái đà này tiếp diễn Chu Tước Bộ Tộc bọn họ cũng lắm chống được thêm nữa năm nửa mà thôi, Chu Tước Bộ Tộc bọn họ tuy là Chí Tôn Bộ Tộc, trong Tộc Trung Phẩm Linh Mạch so sánh với những đầu ức vạn dặm Sơn Mạch khác thì nhiều hơn nhiều lắm.
Nhưng mà nhiều đến đâu cũng là có hạn, Thiên Hoang chỉ có nhiêu đó không phải tất cả đều là Chu Tước Bộ Tộc bọn họ nói là được, trong Tộc chỉ có gần hai trăm đầu Trung Phẩm Linh Mạch mà thôi, nhiều hơn là bọn họ lấy không ra được.
“Tam Thiên, hay là để ta đi diệt cái tên Nhân Tộc kia đi?” Phụng Minh Sơn nói, những ngày qua hắn đã cẩn thận quan sát, tất cả Yêu Vương đều lấy tên Nhân Tộc kia làm đầu, chỉ cần diệt đi hắn, đám người kia sẽ như rắn mất đầu tự tan rã, Chu Tước Bộ Tộc nguy cơ cũng có thể giải trừ.
“Khụ…Nhị Thúc, ngài đừng nên có cái suy nghĩ như vậy, nếu như ngài ra bên ngoài, tuyệt đối chỉ có con đường chết!! “Phụng Tam Thiên gian nan nói.
Tên Nhân Tộc kia thật chỉ có Yêu Soái cảnh giới, nhưng mà bên cạnh hắn còn có một tôn đại thần là Phong Khắc Nhiên a.
Hơn ai hết, hắn càng thêm nhận rõ Phong Khắc Nhiên khủng bố, có thể chống lại Thái Dương Phong Bạo Bí Thuật mà không sao, thân thể phòng ngự của tên kia tuyệt đối tại Đạo Khí cấp bậc, đây là điều chưa từng có xuất hiện tại Thiên Hoang, cũng như Tinh Không Thiên Ngoại, đi cùng một tên biến thái như vậy chống lại, chỉ có thể chịu diệt vong.
Hắn lần này thông qua Phụng Tử Yên tìm Phụ Thân hắn mời tam Tộc tất cả Yêu Vương Chí Cường Giả còn lại tại Thiên Hoang này đến, cũng không nghĩ có thể diệt đi Phong Khắc Nhiên, mà chỉ dựa vào người đông thế mạnh đem Phong Khắc Nhiên phong cấm, nhốt lại một tòa Ngục Giam nào đó, Đạo Khí Cấp bậc thật sự rất khó mà phá hủy, cho dù là Yêu Hoàng Cường Giả đến, cũng phí một phen công phu mới diệt đi được, phải biết đây không phải là công kích hình Đạo Khí, mà là loại hình phòng ngự Đạo Khí, thường thì những loại Đạo Khí này, không mấy khi có lực công kích, nhưng mà bàn về phòng ngự cho dù mười kiện công kích Hạ Phẩm Đạo Khí cũng không phá được một kiện phòng ngự Hạ Phẩm Đạo Khí, Phong Khắc Nhiên chính là thuộc về loại này, trừ khi Yêu Hoàng đến hoặc là có Trung Phẩm Đạo Khí nơi tay, nếu không là không làm gì được hắn.
“Khụ..Nhị Thúc, sau khi ta chết đi, Chu Tước Bộ Tộc phải trông cậy vào ngài rồi! “Cố gắng giải thích một chút về sự Cường đại của Phong Khắc Nhiên, Phụng Tam Thiên ánh mắt trông mong mà nhìn về phía Phụng Minh Sơn.
“Ngươi yên tâm đi, Chu Tước Bộ Tộc ta sẽ thay Đại Ca chăm sóc! “Phụng Minh Sơn gật đầu đáp, hắn biết mình có bao nhiêu cân lượng, đánh nhau thì hắn rành nghề, nhưng bảo hắn quản lý Vương Tộc, đó là làm khó hắn.
Hắn cũng không nói những lời khuyên can Phụng Tam Thiên cố gắng dưỡng thương này nọ, đó là điều không cần thiết, trong tổ huấn đã nói rất rõ ràng, một khi thi triển Chu Tước Phá Không Thuật, đều phải lấy đi toàn bộ thọ nguyên làm đại giới, từ trước đến nay không ai dùng loại Bí Pháp này mà có thể sống sót.
“Đa tạ Nhị Thúc…..Nhất định phải chờ Phụ Thân trở về, mới có thể ra ngoài chống lại Phong..!”Phụng Tam Thiên cố gắng căn dặn lại một lần cuối, sau đó nhắm mắt lại.
“Bệ Hạ, người không thể chết được? ”
“Bệ Hạ, Chu Tước Bộ Tộc chúng ta còn cần ngài dẫn dắt…..? ”
“Bệ Hạ, Lão Yêu Vương còn chưa có trở lại, người không thể nào ra đi?”
Một đám Yêu Soái bên dưới thấy Phụng Tam Thiên đã không còn sinh cơ, một đám nước mắt nước mũi lưng tròng, tại thời điểm như thế này Phụng Tam Thiên càng là như một cây cột trụ, chống đỡ lên toàn bộ Chu Tước Bộ Tộc dẫn dắt bọn họ chống lại đám Luyện Thần Quân kia, bây giờ Phụng Tam Thiên đã chết, trong lúc nhất thời bọn họ còn không thể tiếp thu, mặc dù kết quả này đã nằm trong dự đoán của bọn họ từ lâu.
Chương 160: Dung thương cơn giận
“Tam Thiên, ngươi cứ an tâm mà đi, Nhị Thúc sẽ không làm ngươi thất vọng! “Phụng Minh Sơn cố nuốt nước mắt nói.
Hắn nhìn ra bên ngoài Chu Tước Trấn Thần Trận, nơi mà có Phong Khắc Nhiên cùng đầu sỏ gây tội tên Nhân Tộc kia, ánh mắt tràn đầy cừu hận, lần này Bộ Tộc bọn họ đã mất đi hai vị Chí Cường Giả, sau này cho dù có vượt qua được kiếp nạn lần này, Chu Tước Bộ Tộc bọn họ cũng đã đại thương nguyên khí, đã không còn tư cách tranh hùng tại Thiên Hoang, vấn đề nghiêm trọng nhất là trong Tộc không có người tiếp theo đột phá Yêu Vương cảnh giới, chờ đợi bọn họ hai huynh đệ thọ nguyên hao hết, hùng bá trăm vạn năm tại Thiên Hoang Đại Lục Chu Tước Bộ Tộc sẽ tan thành mây khói, may mắn một chút có thể tìm một đầu ngàn vạn dặm sơn mạch định cư, trở thành phụ thuộc Bộ Tộc, đây là điều mà hắn không thể nào chấp nhận được, cho nên đối với đám người ngoài kia, hắn oán hận lại càng sâu, hắn thề một khi Đại Ca hắn trở lại, cho dù liều đi cái mạng già này, hắn cũng sẽ diệt đi Phong Khắc Nhiên cùng với đám được Luyện Thần Quân kia.
…
Loáng thoáng, lại năm ngày qua đi, Luyện Thần Quân mặc dù thi thoảng trùng kích cái kia Chu Tước Trấn Thần Trận, bất quá lực độ công kích rõ ràng là yếu đi không ít, đến đằng sau mấy ngày, liền là Phong Khắc Nhiên đều ngẫu nhiên phát động một cái công kích, thấy không làm gì được tòa Phù Trận này, Diệp Tử Phàm đành phải triệt hồi một nửa Yêu Vương cùng Yêu Soái lực lượng, chỉ để lại một nửa tại đây bao vây Chu Tước Thành.
Trừ bỏ đi mười một tên Yêu Vương do Bạch Thuần Sâm cầm đầu bao vây Chu Tước Thành ra, Phong Khắc Nhiên cùng mười tên Yêu Vương còn lại đi chia ra đi chinh phạt khắp nơi những đầu ngàn vạn dặm sơn mạch phụ thuộc vào Chu Tước sơn mạch, có thể chỉ còn lại một nửa lực lượng tại Chu Tước Thành, nhưng mà Chu Tước Bộ Tộc Yêu Vương Yêu Soái lại không dám ra ngoài Phù Trận một bước, liền cái kia Bạch Thuần Sâm đã đủ cho Phụng Minh Sơn bó tay bó chân, thêm mười vị Yêu Vương hằm hè bên cạnh, hắn ra ngoài chắc chắn là không trở về được.
…
Rất nhanh, lại năm ngày trôi qua.
Có mười một tên Yêu Vương gia nhập, hàng vạn Yêu Soái đi phía sau, Chu Tước Bộ Tộc ba mươi đầu ngàn vạn dặm sơn mạch lập tức liền bị luân hãm, đến bây giờ bị ép gia nhập Luyện Thần Quân Yêu Soái lên đến ba mươi vạn, Yêu Tướng càng là sáu trăm vạn, Yêu Binh đến mấy chục ức, đây cũng là điều dễ hiểu vì Chu Tước Sơn Mạch là Chí Tôn Bộ Tộc, những Bộ Tộc bên dưới thực lực không thể nào quá kém cho được, trừ bỏ không có Yêu Vương ra, số lượng Yêu Soái là vô cùng đông đảo, cộng thêm tài nguyên Phong phú, không khó cho những Yêu Thú này đột phá.
…
Thiên Hoang Đại Lục, Đông Hoang Địa Vực, Chí Tôn Sơn Mạch, Thiết Giáp Vương Điện bên trong.
“Phụng huynh, Quy huynh, Sư huynh ba vị hôm nay đại giá đến nơi tồi tàn này của ta, không biết có chuyện gì? “Tại Thiết Giáp Vương Điện Vương Tọa bên trên, Long Dung Thương một thân Vương Bào, đầu đội Vương Miện như cười như không quét mắt nhìn xuống ba vị Chí Cường Giả bên dưới.
Hắn tuy là hỏi ba người, nhưng mà đặt Phong Minh Quang vị trí đầu tiên, cũng không rời mắt đi Phong Minh Quang một Khắc.
“Long huynh, người sáng mắt không nói tiếng lóng, ba người chúng ta đến đây vì nguyên nhân gì, thiết nghĩ Long huynh ngươi cũng đã biết, Thiết Giáp Bộ Tộc của ngươi có đồng ý cùng chúng ta Tam Tộc diệt đi cái đám được gọi là Luyện Thần Quân Tà Ma kia không? “Phong Minh Quang bị Long Dung Thương nhìn một hồi đến phát mao, cũng không quanh co lòng vòng nửa, đi ngay vào vấn đề chính.
Hắn thật sự là không muốn ngồi tại Thiết Giáp Vương Điện này một khắc, nhìn bản thân không còn là Chu Tước hình thể mà đã biến thành Nhân Tộc hình dáng, nói thật hắn vô cùng không thích, nhưng mà không thích thì có thể thế nào, ai bảo hắn có chuyện muốn nhờ Long Dung Thiên, mà Long Dung Thương chỉ thích dùng Nhân Tộc hình ảnh để hiện thân đâu.
Tại Thiết Giáp Vương Địa này, không chỉ một mình Long Dung Thiên, mà bất kỳ một đầu Yêu Thú nào đột phá Nhị Giai Yêu Tướng đều phải hóa thân Nhân Tộc hình dáng, nếu không sẽ bị đuổi ra Vương Địa, chính vì cái sở thích khác người này của Long Dung Thương mà Tam Đại Chí Tôn Bộ Tộc như bọn họ xa lánh.
Thử hỏi trăm vạn năm trước nếu như không phải là cái tên Thiên Hoang Thánh Nhân kia bắt tổ tiên bọn họ nhốt vào trong này, Yêu Tộc Yêu Hoàng, Yêu Tôn của bọn họ cũng không có bị chết, đối với Nhân Tộc, bọn họ hận còn không kịp, ai lại đi hóa thân thành Nhân Tộc bộ dáng bao giờ.
“Phong Minh Quang, đây không phải chuyện nội bộ của Tây Hoang các người hay sao, liên quan gì đến Đông Hoang chúng ta chứ! “Long Dung Thương hừ lạnh một tiếng.
Nếu như không phải Chu Tước Bộ Tộc bọn họ bao che, với vị thế là Chí Tôn Tây Hoang, có thể mặc sức cho đám Luyện Thần Quân kia hoành hành ngang ngược sao, hiện tại tình hình mất khống chế, lại đến đây khóc lóc van xin, biết như thế trước đây cần gì phải làm.
Tây Hoang xảy ra chuyện lớn như thế, Thiên Hoang Yêu Tộc có ai mà không biết, ban đầu khi Luyện Thần Quân chỉ thu phục Thiên Dực, Thiết Diễm, và Kim Cương hắn đã ngửi thấy được một tia không ổn, sai người đến Chu Tước Bộ Tộc hỏi thăm tình thế, nếu như mà Chu Tước Bộ Tộc khi đó nghe lời của hắn, phái cao thủ trấn áp khi Luyện Thần Quân chỉ còn trong trứng nước, có lẽ mọi chuyện cũng sẽ không luân lạc đến hôm nay nông nổi.
Chỉ là Chu Tước Bộ Tộc dã tâm muốn nuốt đi Tây Hoang, đem Tây Hoang nhét vào bên trong túi, không nghĩ đến lần này bọn họ tính toán sai, Luyện Thần Quân kia càng làm càng lớn đến tình trạng không còn có một thế lực nào có thể chế ước, kết quả là dẫn lửa thêu thân.
“Long Dung Thương, ngươi đừng quên ngươi cũng là Yêu Tộc Một thành viên, nếu như Chu Tước Bộ Tộc của ta bị Diệt, kế đó rất có thể sẽ đến Thiết Giáp Cự Long bộ tộc của ngươi đi theo gót, không lẽ ngươi muốn quy thuận tên Nhân Tộc kia, làm một tên nô tài hay sao chứ? ” Phụng Minh Quang cũng không giữ được bình tĩnh nữa, cất tiếng mắng.
Chỉ mới vừa rồi đây thôi, hắn đã nhận được tin tức, con của hắn, người mà hắn đặt hết hi vọng Thí Luyện mở ra có thể đột phá Yêu Hoàng, đã từ bỏ hắn ra đi, kế tam đệ Phụng Minh Huy, Chu Tước Bộ Tộc bọn họ lại mất đi một Chí Cường Giả nửa, Chu Tước Bộ Tộc suy tàn giấu hiệu sắp đến, hắn nào còn tâm trạng ngồi đây để con rắn này mỉa mai.
Đành rằng Chu Tước Bộ Tộc của bọn họ có phần không đúng, nhưng mà đã trả giá hai tên Chí Cường Giả, trong đó còn có một Yêu Hoàng hạt giống, như thế còn chưa đủ hay sao?
Có cần phải đuổi tận giết tuyệt như vậy không?
“Ầm ầm! ”
“Phụng Minh Quang? Ngươi vừa nói cái gì?” Long Dung Thương tức đến nổ phổi nói, rõ ràng là Chu Tước Bộ Tộc bọn họ kéo Phân, tại sao lại bắt chúng ta đi dọn chứ.
Hắn cũng biết nguyên nhân sâu xa mà tên Phụng Minh Quang này nổi giận với hắn, không phải là Nhân Tộc hình dáng hiện tại của hắn hay sao?
Nhưng mà hắn cảm thấy Chu Tước Bộ Tộc cũng như Nhị Tộc kia rất là thiển cận, bên ngoài Thiên Ngoại Yêu Tộc nào đạt đến Nhị Giai không có hóa thân Nhân Tộc chứ?
Đây là văn minh, các ngươi có biết hay không?
Không phải là bị Thiên Hoang Thánh Nhân đưa vào Thánh Nhân thế giới sao? Tại trong Vũ Trụ chuyện này còn hiếm lạ sao?
Yêu Tộc bọn họ Yêu Thánh cũng không khác gì Nhân Tộc Thánh Nhân, một khi chứng được Thánh Vị có ai mà không tại Tự Nhiên Thế Giới bắt một đám Nhân Tộc vào bên trong làm nô lệ.
Đây là Tự Nhiên Pháp Tắc, cá lớn nuốt cá bé, chúng ta bị bắt vào trong này chỉ trách bản thân thân thực lực quá kém, tại thực lực vi tôn thế giới, không có thực lực không nên đi oán hận người khác.