Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 315 [ Chương 1571 đến 1575 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1571: Động Thiên Lưu Hành!
Như thế vẫn mất mấy tháng thời gian, như bình thường Thánh Vương hay Thánh Hoàng cường giả, muốn đến được nơi đây, phải dùng đến bao nhiêu thời gian mới được.
‘Chủ nhân a! Tu Luyện Giới không có ai xem trọng một chút thời gian như ngài đâu!’ Đại Hắc nhìn thấy Diệp Tử Phàm vì bỏ ra vài tháng thời gian mà tiếc nuối đến như thế kia, cũng không khỏi lắc đầu thầm nghĩ.
Tu Luyện Giả đột phá Hóa Thần liền đã có thấp nhất vài trăm vạn năm thọ nguyên, Thánh Vương thì lấy tỷ năm mà tính, lên cao hơn nữa thì càng là khủng bố.
Cường Giả chân chính, bọn họ chỉ nhắm mắt một cái, mở mắt ra cũng là mấy chục triệu năm, vài tháng hay vài năm đây là chuyện không có bất kỳ người nào đặt tại trong lòng cả.
Cũng chỉ có tôn này chủ nhân của hắn, tại Tu Luyện Giới vẫn còn nghĩ đến mình đang tại phàm nhân Thế Giới, nên mới cảm nhận thời gian vài tháng là rất đáng giá mà thôi.
“Bảy ngày thì bảy ngày! Diệp Tử Phàm ta cũng không tiếc số thời gian kia!” Diệp Tử Phàm khẽ nói nhỏ một tiếng, sau đó cũng là không ngần ngại dùng Không Gian Chi Môn rời đi nơi này.
Hổ Huyền Phương theo như tin tức liền là bị bắt đến Ẩn Thế Gia Tộc Lưu gia nơi này, Diệp Tử Phàm hắn đến nơi đây, cũng chỉ là muốn đem Hổ Huyền Phương cứu đi ra mà thôi, bỏ ra một chút ít thời gian với hắn mà nói, cũng không đáng là bao.
Không bao lâu nữa, hắn liền có thể trở về, khi đó hắn muốn dành thời gian tu hành bao lâu cũng được.
…
Bảy ngày sau! Động Thiên Lưu Hành!
Nằm tại hướng Đông Thượng Thánh Vực, cách không xa Thông Thần Hà là mấy, Động Thiên Lưu Hành chính là đại bản doanh của Lưu gia, một cái Ẩn Thế Gia Tộc thời kỳ hoàng kim khá là cường đại.
Động Thiên Lưu Hành là do Lão Tổ Tông của Lưu gia tên là Lưu Hành sau khi cùng rất nhiều đại Cường Giả của Tam Tộc đem Tam Thánh Tộc diệt đi, sau đó dùng vô thượng Thần Thông lấy ra của Thượng Thánh Vực một khối trù phú địa bàn đem ra Thánh Vực Hư Không nơi đây, đánh ra vô số Cấm Chế, làm ra một cái Động Thiên Phúc Địa, để cho con cháu Lưu gia sau này, đời đời được sống trong cảnh thái bình thịnh thế.
Đáng tiếc mấy trăm ngàn tỷ năm trước, vì muốn cùng Đệ Nhất Cường Giả Độc Cô Bá Thần tranh phong, Lưu gia đã quyết định cử tộc xuất động đối phó với lại Độc Cô Bá Thần.
Cũng qua trận đại chiến kia, Lưu gia bại trận, chính thức đi vào đường lụi tàn kể từ đây, Cường Giả của Lưu trong trận kia đại chiến liền đã bị diệt đi gần hết, còn lại không được bao nhiêu.
Như không phải vì Độc Cô Bá Thần chỉ có tâm niệm lên Thần Giới mà nói, có thể Lưu gia đã không thể nào tồn tại được đến ngày hôm nay.
Có thể tồn tại đến hiện nay, nhưng Lưu gia cũng đã lưu lạc thành một cái bình thường Cửu Tinh Thế Lực, trong tộc chỉ còn lác đác mấy tôn Thánh Đế Cường Giả giữ thể diện, nhìn bên trong Nghị Sự Điện hiện tại chỉ còn đúng năm người, là có thể biết được Lưu gia tồi tàn đến cái gì tình trạng.
“Các vị! Hôm nay ta mời các vị đến nơi đây, thứ nhất chính là vì muốn vinh danh Lưu Tiết Hàn, Lưu Trưởng Lão đã không quản ngại gian khổ cùng nguy hiểm, đã từ bên trong Hắc Long Bộ Tộc lấy đến Tiên Linh Thánh Thảo, giúp đỡ Lão Tộc Trưởng chúng ta hóa giải Phệ Hồn Hương trong người, chúng ta nên tỏ lòng kính trọng! “ Lưu Lịnh Nam đứng lên, nhìn xung quanh Nghị Sự Điện chỉ có vài người, dừng lại bên dưới vị trí Lưu Tiết Hàn, đối với mọi người bên trong Nghị Sự Điện này lên tiếng nói.
“Tiết Hàn Trưởng Lão lần này xông vào nguy hiểm lấy Tiên Linh Thánh Thảo hồi bộ tộc, hành động cao cả, Phú Quý ta đây vô cùng bội phục!”
“Như không có Tiết Hàn Trưởng Lão mà nói, lần này Lão Tộc Trưởng chúng ta liền là nguy hiểm, công lao lần này của Tiết Hàn Trưởng Lão, liền có thể ghi lại sử sách! “
“Ta không thể nào nói hết lòng biết ơn của ta đối với lại Tiết Hàn Trưởng Lão, xin hãy nhận của Kiến Tinh một cái cúi đầu! “
Nghị Sự Điện bên trong, sau khi Lưu Lịnh Nam lời nói vừa dứt không bao lâu, ba người còn lại liền là đứng lên ôm quyền cảm tạ Lưu Tiết Hàn, một bộ cảm kích vô cùng sâu sắc hình ảnh, thật tâm đến nỗi người ngoài nhìn vào cũng là cảm động đến rơi nước mắt.
Không phải sao! Nơi đây đám người bọn họ người nào lại không có biết Tiên Linh Thánh Thảo đang tại trong tay đám người Hắc Long Bộ Tộc.
Mà Hắc Long Bộ Tộc đây là ai? Một cái Cửu Tinh Thế Lực cường đại hơn Lưu gia bọn họ rất là nhiều lần.
Tiên Linh Thánh Thảo là được Hắc Long Bộ Tộc xem như chí bảo, xưa nay rất là ít khi đưa ra bên ngoài, người nào dám đánh chủ ý lên Tiên Linh Thánh Thảo, chỉ có con đường chết.
Ấy thế mà Lưu Tiết Hàn chỉ là một cái Phàm Thể Thánh Đế, thực lực có thể xếp hạng chót trong số đám người bọn họ tại nơi đây, nhưng là dám can đảm tương chiếu, lấy một thân một mình, chạy đến Hắc Long Bộ Tộc hang ổ, đem được Tiên Linh Thánh Thảo trở về, loại này can đảm, loại này dũng khí, loại này mưu lược, trong số bọn họ đúng là không ai có thể sánh bằng, khen tên này lên tận mây xanh, đây cũng là nên.
“Khục..Khục..!”
“Các vị không cần khách khí, cứu lão Tộc Trưởng là trách nhiệm của tất cả người Lưu gia chúng ta, ta chỉ là góp một phần sức mọn mà thôi!” Lưu Tiết Hàn gương mặt trắng nhợt như là tờ giấy, ho khan liên tục, nhưng cũng là cố gắng đứng lên đáp tạ lời khen thưởng có mức thái quá của đám người này.
Tình trạng của hắn hiện tại, cũng là không có khác gì bên ngoài bộ mặt hắn là bao nhiêu.
Đây là di chứng do một năm trước hắn là cùng Hắc Cửu Thu đại chiến để lại.
Hắn nhớ đến, vì có thể đem được Tiên Linh Thánh Thảo trở về, hắn là không tiếc vận dụng Cấm Pháp củ Lưu gia bọn họ, đưa thực lực của mình tăng thêm tám thành, mới có thể cắt được đuôi của Hắc Cửu Thu, chạy về đến Động Thiên Lưu Hành nơi đây.
Dù là dành chiến thắng, nhưng là Lưu Tiết Hàn là biết, mình không có bao nhiêu thời gian có thể sống lâu, loại kia Cấm Pháp, chính là phải tiêu hao Tinh Huyết cũng như thọ nguyên của mình làm đại giới, dùng ra uy năng là cường đại, nhưng đồng thời hắn cũng phải hy sinh.
Có điều nghĩ đến Lão Tộc Trưởng vô cùng vui mừng khi nhìn thấy được Tiên Linh Thánh Thảo, Lưu Tiết Hàn hắn biết, những gì mình hy sinh đều là hoàn toàn chính xác.
‘Tên khốn kiếp này đang là mắng chúng ta hay sao?’ Đám người Lưu Phú Quý nghe được những lời nói vừa rồi của Lưu Tiết Hàn, trong lòng hết sức là không vui nghĩ.
Nhớ lại mấy năm trước, khi Lão Tộc Trưởng bị thương trở lại Động Thiên Lưu Hành, ông ta trúng phải Cửu Giai Phệ Hồn Hương, cần phải có Tiên Linh Thánh Thảo làm chủ dược để mà chế tạo ra Hóa Hồn Thánh Đan cứu giúp. Khi đó tất cả mọi người đều biết được nhiệm vụ lần này là thập tử nhất sinh, đi đến Hắc Long Bộ Tộc lấy Tiên Linh Thánh Thảo, còn sống tỷ lệ là không có cao, nên người nào cũng là trù trừ không quyết định được, vào lúc đó chính là Lưu Tiết Hàn này đứng ra, hóa giải không khí hết sức xấu hổ của bọn họ.
Bây giờ Lưu Tiết Hàn thành công, jWUkf lại khơi ra chuyện này, không phải là muốn đánh mặt bọn họ thì là còn có cái gì mục đích khác nữa đây.
Tên Lưu Tiết Hàn này đúng là cậy công khinh người, có cơ hội mà nói, đám người bọn họ sẽ cho y biết tay.
‘Hừ! Một tên sắp chết đến nơi, ta không cùng ngươi chấp! ‘ Trong số những người không thích Lưu Tiết Hàn, Lưu Kiến Tinh chính là người căm ghét tên này nồng đậm nhất.
Không chỉ bọn họ trước đây có ân oán không nhỏ, còn là vì Lưu Kiến Tinh hắn đây là con trai của Lưu Kiến Bang, Lão Tộc Trưởng hiện tại của Lưu gia.
Khi đó Lưu Kiến Bang là hy vọng Lưu Kiến Tinh hắn đi lấy Tiên Linh Thánh Thảo, chỉ là hắn giả ngây giả dại từ chối.
Hắn nhớ rất là rõ ràng, phụ thân của hắn khi đó là thất vọng như thế nào. Đến khi Lưu Tiết Hàn đưa Tiên Linh Thánh Thảo trở lại, gương mặt của Lưu Kiến Bang kia nhìn Lưu Tiết Hàn kinh hỷ ra làm sao.
Nó cứ như Lưu Kiến Bang ngay lập tức muốn truyền lại Tộc Trưởng vị trí cho Lưu Tiết Hàn một dạng.
Nhưng mà cũng may, Lưu Tiết Hàn này vì thi triển Cấm Pháp nên không còn có thể sống được bao lâu, hắn cũng là đã bỏ đi được một cái gai trong lòng.
Giờ chỉ còn chờ tên này chết đi nữa mà thôi, mấy năm thời gian, Lưu Kiến Tinh hắn cũng là chờ được đến.
Trong thời gian này, cho y nhảy nhót một chút cũng không có sao.
“Phú Quý Trưởng Lão! Không biết ngài có bao nhiêu nắm chắc có thể luyện chế ra được Hóa Hồn Thánh Đan? “
Nhân lần này cơ hội, Lưu Tiết Hàn là muốn hỏi đến vấn đề cấp thiết nhất hiện nay.
Chương 1572: Bảo Vật Biến Mất!
Lấy được Tiên Linh Thánh Thảo chỉ là bước đầu tiên, bước tiếp theo cũng là quan trọng nhất, đó là luyện chế Hóa Hồn Thánh Đan.
Có loại Đan Dược này, hơn nữa phải là Cửu Giai Hóa Hồn Thánh Đan, Lão Tộc Trưởng của bọn họ mới có thể loại bỏ hoàn toàn Phệ Hồn Hương Chi Độc được.
Mà muốn luyện chế loại này Đan Dược, phải có một vị Thánh Đan Sư, may mắn trong tộc bọn họ là có một tôn như thế này, kia chính là Lưu Phú Quý, một tôn Thánh Đan Sư duy nhất của Lưu gia bọn họ, thành danh ba trăm tỷ năm qua, tất cả cao cấp Đan Dược trong tộc sử dụng thời gian qua, phần lớn chính là xuất từ trong tay của Lưu Phú Quý mà ra.
Nên là giờ đây tất cả hy vọng đều là tập trung cả vào người của y.
Lời nói của Lưu Tiết Hàn, cũng là làm cho ba người còn lại chú ý, tất cả đều là đưa ánh mắt về phía Lưu Phú Quý, chờ hắn lên tiếng.
Ai cũng là hiểu, lời nói hiện tại của Lưu Phú Quý có cái gì ảnh hưởng đến toàn bộ Lưu gia bọn họ đây, như tên này không thể luyện chế được mà nói, bao nhiêu công sức của Lưu Tiết Hàn đều có thể đổ sông đổ biển cả.
“Ta chỉ có hai thành nắm chắc có thể luyện chế được Hóa Hồn Thánh Đan! “ Trầm ngâm một chút, Lưu Phú Quý liền là đưa ra cho mọi người một câu trả lời đến.
Hai thành nắm chắc, đây là Lưu Phú Quý hắn có chút phóng đại lên một chút, thực tế hắn chỉ có một phần mười nắm chắc có thể I5zkup luyện ra Hóa Hồn Thánh Đan mà thôi.
Hóa Hồn Thánh Đan, đây là một loại Cửu Giai Đan Dược khó khăn luyện chế nhất trong hàng Cửu Giai Thánh Đan.
Điều kiện cần phải là có Cửu Tinh Thánh Đan Sư, còn là tạo nghệ vô cùng thâm sâu Cửu Tinh Thánh Đan Sư, như bình thường Cửu Tinh Thánh Đan Sư mà nói, căn bản rất là khó luyện chế ra được loại này Đan Dược, không muốn nói là không thể.
Rất là không có may, Lưu Phú Quý hắn đây chính là một viên bình thường Cửu Tinh Thánh Đan Sư, dù là thành danh đã lâu, nhưng mà hắn cũng chỉ có thể luyện chế được bình thường trị thương Đan Dược loại hình, còn là lô được lô mất, chất lượng Đan Dược do hắn luyện chế ra cũng không phải là rất cao, thế nên là hắn không có bao nhiêu lòng tin có thể luyện chế ra được Cửu Giai Hóa Hồn Thánh Đan này.
‘Giờ phải xem Lão Tộc Trưởng lựa chọn như thế nào rồi!’ Lưu Phú Quý nhìn về hướng Cấm Địa bên kia, trong lòng âm thầm nghĩ đến.
Lão Tộc Trưởng này dường như vô cùng thấu hiểu tài nghệ Luyện Đan của Lưu Phú Quý hắn, thế cho nên sau khi có được Tiên Linh Thánh Thảo trong tay, liền là trù trừ không muốn đưa ra.
Trong tình cảnh hiện tại, hắn là biết được, Lưu Kiến Bang lão già kia đang suy tính đến chuyện gì, mục tiêu hàng đầu của Lưu Kiến Bang chắc chắn là muốn rời khỏi Động Thiên Lưu Hành, tìm đến một tôn Cường Đại Cửu Tinh Thánh Đan Sư, bỏ ra một cái giá lớn, nhờ người đó luyện chế Hóa Hồn Thánh Đan.
Nhưng mà Thánh Vực Cửu Tinh Thánh Đan Sư cường đại hiện tại đang ở hết cả tại Đan Thiên Thánh Cung, muốn nhờ đám người kia luyện chế Cửu Giai Hóa Hồn Thánh Đan là dường như không thể.
Nói không chừng đám người kia nhìn thấy Lưu Kiến Bang bộ dáng hiện tại, liền ra tay sát đi, sau đó liền lấy đi Tiên Linh Thánh Thảo cùng tài nguyên trên người của Lưu Kiến Bang cũng nên.
Đây là chuyện rất dễ dàng xảy ra, nên nhớ đám kia Thánh Vực bên ngoài Thế Lực rất là không có ưa gì Ẩn Thế Gia Tộc đám bọn họ, như có cơ hội, liền là trừ đi cho thống khoái, nên muốn cho đám Thánh Đan Sư của Đan Thiên Thánh Cung giữ lời hứa, đó là hy vọng không có cao.
Con đường thứ hai mà Lưu Kiến Bang có thể đi, đó là trực tiếp dùng Tiên Linh Thánh Thảo, như thế chỉ tạm thời áp chế Phệ Hồn Hương Chi Độc, đời này kiếp này là phải dùng tất cả mọi biện pháp đem nó áp chế.
Cái này biện pháp có thể giúp đỡ Lưu Kiến Bang kéo dài thêm một đoạn thời gian, nhưng tu vi sẽ từ từ giảm sút, đến khi không thể nào sử dụng được lực lượng nửa thì thôi, sau cùng không có thực lực áp chế, cũng chỉ có con đường chết.
Còn lại một con đường, chính là dựa vào Lưu Phú Quý hắn đây, giao Tiên Linh Thánh Thảo cho hắn luyện chế, như thành công mọi sự đều đại cát, còn như thất bại mà nói, đây là không còn một cái gì hy vọng sống cả.
Cả ba con đường kia, đều có cái lợi cùng hại khác nhau, hiện tại phải xem là Lưu Kiến Bang sẽ chọn cái nào con đường rồi.
“Haiz…!”
Nghe Lưu Phú Quý lời nói, Nghị Sự Điện bên trong liền là vang lên những tiếng thở dài.
Lưu Phú Quý tài năng luyện đan cao đến đâu, trong tộc bọn họ liền tất cả mọi người đều biết, Lưu Phú Quý nghĩ ra ba con đường kia, đám người bọn họ cũng là có thể nghĩ đến, dù Lưu Kiến Bang có chọn con đường nào, nguy hiểm cũng đều cao như nhau, vào thời điểm này, bọn họ liền là thở dài thay cho Lưu Kiến Bang, cũng là không biết, ông ta sẽ chọn con đường nào nữa.
“Các vị! Lão Tộc Trưởng chọn con đường nào, là chuyện của ông ta, hiện tại ta muốn bàn với các vị chuyện thứ hai, cũng là chuyện quan trọng nhất!” Lưu Lịnh Nam quét ngang không khí trầm trọng bên trong cái này Nghị Sự Điện, lời nói có chứa nhiều uy áp, cùng sát khí, lên tiếng nói.
“Lịnh Nam Trưởng Lão! Ngài có chuyện gì xin cứ nói thẳng ra!” Lưu Kiến Tinh đám người đúng là không quen với lại uy áp này của Lưu Lịnh Nam, liền là phát ra khí tức chống lại, đồng thời lên tiếng hỏi.
Đám người bọn họ khi vào Nghị Sự Điện nơi đây, có nghe Lưu Lịnh Nam nói đến hai chuyện, thứ nhất là tôn vinh công lao của Lưu Tiết Hàn, còn lại thứ hai vấn đề vì là lo lắng cho an nguy của Lưu Kiến Bang, nên là Lưu Lịnh Nam chưa có nói ra, hiện tại nhìn bộ dáng hiện tại của Lưu Lịnh Nam, xem ra vấn đề này rất là không có nhỏ đâu.
“Các vị! Ta vừa nhận được tin tức từ Lão Tộc Trưởng, ngài ấy nói là bảo vật mình lấy được tại bên ngoài Thánh Vực Hư Không đã không cánh mà bay, ngài ấy nghi ngờ rất có thể trong chúng ta có người đã lấy đi nó. Hiện tại ngài ấy ban ra lời nói, như một trong số các vị có lỡ lấy đi, liền là lập tức trả lại, niệm tình đồng tộc, lần này ngài ấy sẽ không có tính toán, nếu như không mà nói, một khi ngài ấy khôi phục lại, điều tra ra người lấy là ai, liền sẽ theo Tộc Quy đến xử lý! “
Lưu Lịnh Nam lời nói tràn đầy túc sát chi khí, đối với bên dưới người uy hiếp nói, chỉ là trọng tâm chiếu cố của hắn là Lưu Kiến Tinh, Lưu Phú Quý cùng Lưu Gia Tuệ ba người, còn lại Lưu Tiết Hàn, hắn là không có quan tâm đến.
Cái này cũng không có gì khó hiểu, khi mà Lưu Tiết Hàn chỉ vừa mới hồi lại Động Thiên Lưu Hành, còn là bị thương nặng đến như thế kia, không có khả năng lấy đi Bảo Vật của Lão Tộc Trưởng cho được.
Dư lại, cũng chỉ có ba người kia mà thôi, bất kỳ một trong ba người, đều có thể là hung thủ lấy đi Bảo Vật, giờ chỉ xem vào sự tự giác của mấy người mà thôi.
“Lịnh Nam Trưởng Lão đã nói, các vị đã nghe rõ ràng, trong các vị người nào lỡ ra tay nhúng chàm, như vậy thì lập tức sửa lỗi, nếu như không, một khi Lão Tộc Trưởng qua được cơn nguy kịch này, sẽ là ngày tận thế của người đó!” Ngay sau lời nói của Lưu Lịnh Nam vang lên không bao lâu, Lưu Phú Quý là người đứng lên, hùng hồn đối với lại mấy người còn lại lên tiếng.
Ánh mắt của hắn là nhìn về Lưu Lịnh Nam nhiều hơn một chút, hàm ý nghi ngờ Lưu Lịnh Nam không cần nói thẳng ra thì mọi người cũng hiểu.
Cũng không thể nào trách Lưu Phú Quý nghi ngờ cho Lưu Lịnh Nam được, tại Động Thiên Lưu Hành này, tên này lấy thân phận Đại Trưởng Lão, cũng như thực lực cao nhất tại đây sau Lão Tộc Trưởng, liền là ngày đêm kề cận bên Lão Tộc Trưởng.
Như nhân lúc Lão Tộc Trưởng hôn mê sâu, tên này âm thầm ra tay lấy đi Bảo Vật, như vậy cũng là hợp tình hợp lý, giờ đây tên này lại lên tiếng đổ thừa cho người khác, rất là có một bộ vừa ăn cướp vừa la làng à nha.
“Lưu Phú Quý! Ngươi đừng có ngậm máu phun người, ta cho rằng chính ngươi mới là người giở trò thăm bệnh cho Lão Tộc Trưởng, từ đó ra tay biển thủ Bảo Vật rời đi!”
Lưu Lịnh Nam nhìn thấy mọi người đều tập trung nhìn về phía mình, hắn hận đến ứa gan, lập tức vỗ bàn, xé toang da mặt đối với lại Lưu Phú Quý nói.
Lưu Phú Quý tên này, ánh mắt giết người không đao, mượn lời nói của hắn khuyên bảo mọi người, nhưng lại tập trung hỏa lực về phía hắn, chuyện sáng tỏ như ban ngày như thế kia, sao hắn có thể không hiểu được kia chứ.
Chương 1573: Loạn Trong Giặc Ngoài!
Nói về tình nghi, Lưu Lịnh Nam hắn nghi ngờ nhất chính là Lưu Phú Quý tên này, ai cũng biết Lưu Phú Quý này là một vị Thánh Đan Sư, thuốc thang áp chế Phệ Hồn Hương chi độc, chính là do một tay Lưu Phú Quý này đưa ra.
Mỗi lần như thế đều bảo mọi người ra bên ngoài, không ai được phép tiến vào, như trong thời gian đó, tên này giở ra một ít thủ đoạn bên trong Đan Dược, sau đó lấy đi bảo vật, đây là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra.
Giờ đây tên này lại quay sang cắn hắn, đúng là ngậm máu phun người mà.
“Ầm ầm! “
“Lưu Lịnh Nam! Đừng có nghĩ ngươi tu vi cao hơn ta liền có thể muốn nói gì cũng được, ta nói cho ngươi biết, ta đây không có ngán ngươi đâu!” Lưu Phú Quý khí thế đại chấn, ép về phía Lưu Lịnh Nam, gằn giọng lên tiếng, như một lời không hợp, liền là lập tức động thủ một dạng.
Hắn đây Lưu Phú Quý, vì là lo nghĩ đến độc dược trong người Lão Tộc Trưởng, liền là lo lắng vô cùng, ngay cả đầu tóc cũng chuyển bạc, kia là còn chưa nói đến chuyện hắn phải bỏ ra bao nhiêu là quý giá Đan Dược, kia là tích lũy từ trước đến nay của hắn a, cứ như vậy không còn.
Nhưng giờ này nhận lại được, không phải là những cái an ủi lời nói, mà là nghi ngờ hắn là kẻ trộm từ miệng của Lưu Lịnh Nam, như thế thử hỏi, hắn sao có thể chịu đựng được nỗi kia chứ.
“Hai vị Trưởng Lão không cần cải nhau, ta thấy cả hai vị đều vô tội, hung thủ lấy đi Bảo Vật của Lão Tộc Trưởng, có thể là một người khác!” Nhìn thấy tình hình có vẻ khá căng thẳng, Lưu Gia Tuệ liền là đứng lên khuyên ngăn, đồng thời, ánh mắt di chuyển về hướng Lưu Kiến Tinh, dụng ý không cần nói cũng hiểu.
“Ân! Lưu Kiến Tinh! Ngươi đúng là người có nghi ngờ lớn nhất! “ Cả hai người Lưu Lịnh Nam cùng Lưu Phú Quý đang gườm nhau chết sống, lời nói của Lưu Gia Tuệ liền là làm cho cả hai di chuyển mục tiêu, tất cả hiện nay đều nhìn vào Lưu Kiến Tinh, rất là phần khẳng định ý vị.
Lưu Kiến Tinh là con trai của Lão Tộc Trưởng Lưu Kiến Bang kia, sau khi Lưu Kiến Bang bị thương, người mà tiếp xúc với lại Lưu Kiến Bang nhiều nhất chính là Lưu Kiến Tinh.
Không những thế, Lão Tộc Trưởng từ lâu đã không ưa gì Lưu Kiến Tinh, có nhiều lần hàm ý bãi bỏ Thiếu Chủ Lưu gia của y vị trí, thay vào một người có tài đức vẹn toàn hơn.
Như cũng biết được cái này tin tức, Lưu Kiến Tinh liền tiên hạ thủ vi cường, đem bảo vật Lão Tộc Trưởng dùng tính mạng của mình đạt được đến lấy đi, thậm chí là hạ độc thủ với lại Lão Tộc Trưởng cũng không phải là không có khả năng.
“Lưu Gia Tuệ! Ngươi đừng có ăn nói bậy bạ, Lưu Kiến Tinh ta ngay cả bảo vật của phụ thân là cái gì hình dáng cũng không biết, như thế nào có thể lấy trộm nó cho được! “ Lưu Kiến Tinh giận quá đập bàn chỉ tay vào Lưu Gia Tuệ quát lớn.
“Hơn nữa ta nghi ngờ, người lấy đi Bảo Vật chính là ngươi…! Các vị cũng hiểu quan hệ của cô ta cùng phụ thân ta là như thế nào rồi chứ?” Lưu Kiến Tinh lời nói thâm độc, một câu như nhát kiếm đâm tận tâm can của Lưu Gia Tuệ.
“Lời của Kiến Tinh Thiếu Chủ cũng không phải là không có lý!” Lưu Lịnh Nam cùng Lưu Phú Quý cũng là gật đầu đồng ý với cách nói của Lưu Kiến Tinh.
Nơi đây người nào không biết Lưu Gia Tuệ chính là tình nhân bí mật của Lão Tộc Trưởng, nhờ có Lão Tộc Trưởng chiếu cố, cái này Lưu Gia Tuệ không đến hai tỷ năm thời gian liền có thể đột phá Thánh Đế Chi Cảnh.
Hơn nữa theo như bọn họ biết, dù là đang trong cảnh bị thương nặng như hiện tại, hàng đêm Lão Tộc Trưởng cũng là gọi Lưu Gia Tuệ đi vào Cấm Địa bàn chuyện, bàn đến sáng hôm sau mới ra, mỗi lần như thế, Lưu Gia Tuệ trên mặt là khá hồng hào, loại chuyện như thế này, không cần nói ra, tất cả mọi người trong lòng đều là hiểu rõ.
Như trong lúc cùng Lão Tộc Trưởng mây mưa, Lưu Gia Tuệ này âm thầm giở một ít thủ đoạn, lấy đi bảo vật của Lão Tộc Trưởng, ông ta hiện nay đang bị thương như thế, còn là tại hưng phấn quá độ, không thể nào phát ra cũng là có thể hiểu được, nói đến cùng, Lưu Gia Tuệ này vẫn là người có hiềm nghi lớn nhất.
‘Loạn trong giặc ngoài, Lưu gia chúng ta liền là phải đi đến bước đường diệt vong hay là sao?’ Lưu Tiết Hàn một bên nhìn bốn tôn Thánh Đế Cường Giả nguyên vẹn còn lại của Lưu gia vì một cái bảo vật để rồi chuẩn bị động thủ đến nơi, trong lòng không khỏi hiện lên một vệt bi thảm.
Lão Tộc Trưởng đang bị thương nặng, có thể qua được một kiếp hay không, cũng là không thể nào biết được, một khi Lão Tộc Trưởng ra đi, Lưu gia không có đại Cường Giả tọa trấn, liền sẽ bị những thế lực khác diệt mất không còn.
Trong cái này hoàn cảnh, mọi người không có đồng tâm hiệp lực để giải quyết vấn đề cùng chống ngoại địch thì cũng thôi, lại vì một món bảo vật, đi tranh đoạt đến nỗi chuẩn bị huynh đệ tương tàn, Lưu gia đúng thật sự là khí số đã tận rồi.
…
Phú Quý Thánh Sơn! Một gR3jF căn quản gia thạch lâu.
‘Hai vị! Thời cơ của chúng ta đã đến!Chủ nhân sắp đến nơi đây để đưa chúng ta rời đi, hai vị phải chuẩn bị sẵn sàng! ‘ Hổ Huyền Phương đang ngồi trên một bàn đầy sơn hào hải vị, đối với lại hai người Nguyệt Bán Quân cùng Nguyệt Bán Dương truyền âm nói.
Nhìn hiện tại Hổ Huyền Phương ba người, đều là mặt mày béo tốt, thực lực cũng là tiến hơn trước rất là nhiều, nhất là Hổ Huyền Phương, hiện tại hắn đã là Khí Đạo Bán Thánh Cường Giả đỉnh cao, một chân bước vào Thánh Vương Chi Cảnh, hai người Nguyệt Bán Quân hiện tại, cũng là Thánh Vương hậu kỳ viên mãn cường giả, một chân đã đặt vào Thánh Hoàng Chi Cảnh, có thể nói so với lại hồi còn tại bên cạnh Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi, ba người thực lực là có sự thay đổi nghiên trời lệch đất.
Qua lần kia đại kiếp tại Triều Tịch Thánh Cung bên kia mấy năm trước, ba người này nhân họa mà đắc phúc cũng là không quá.
‘Mọi chuyện đều là nghe Phương đại nhân sắp xếp!’ Nguyệt Bán Quân cùng Nguyệt Hạ Dương hai người cũng là dùng thần niệm truyền âm đáp lại.
Hai người bọn họ được như ngày hôm nay, hoàn toàn là dựa cả vào Hổ Huyền Phương.
Nhớ lại năm xưa tình cảnh, khi bọn họ bị Vũ Trụ Phong Bạo cuốn đi, nghĩ mình sẽ không còn đường sống, nhưng là đúng lúc Lưu Phú Quý có việc đi ngang qua, liền là tiện tay cứu bọn họ một thanh.
Sau khi được đưa trở lại nơi đây, Hổ Huyền Phương là nhờ vào tài trí hơn người cùng thủ đoạn kinh dị vốn có, đã làm cho Lưu Phú Quý vô cùng nể trọng, nhiều lần bày mưu lập kế, không ít lần lập ra đại chiến công cho Lưu Phú Quý.
Dựa vào những chiến công kia, Lưu Phú Quý liền phong hắn lên làm quản gia của Phú Quý Thánh Sơn cai quản tất cả mọi sự vụ nơi đây.
Cũng nhờ có tài nguyên mà Hổ Huyền Phương chu cấp, hai người bọn họ thực lực mới có thể tiến triển nhanh đến như thế này, hai người bọn họ hiện tại là bội phục Hổ Huyền Phương đến tự đáy lòng, nên chỉ cần tên này lên tiếng một cái, hai người bọn họ không cần suy nghĩ liền là làm theo.
‘Phương đại nhân! Có chuyện này ta muốn hỏi ngài một chút, chúng ta tại đây cũng là tốt lắm, ngài cần gì phải nghĩ cách rời khỏi nơi đây!’ Trầm ngâm một chút, cuối cùng Nguyệt Bán Quân vẫn là lên tiếng hỏi thắc mắc lớn nhất trong lòng của mình.
Mấy người bọn họ hiện tại, liền là có cuộc sống vô cùng tốt, bên cạnh một tôn Thánh Đế Cường Giả, được ông ta tận tình chỉ dạy con đường tu hành, tài nguyên cũng là có rất là đầy đủ, đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh đối với bọn họ cũng như Hổ Huyền Phương chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Hơn nữa hiện tại địa vị của Hổ Huyền Phương cũng là vô cùng cao, tại nơi đây Phú Quý Thánh Sơn, có thể nói là chỉ dưới một người, lại trên vạn người, như thế tương lai tươi sáng, Hổ Huyền Phương cần gì phải trở lại bên cạnh của vị chủ kia.
Nên nhớ bên kia Diệp Tử Phàm, hiện tại cao lắm cũng chỉ là một tôn Thánh Hoàng Cường Giả, tài nguyên cũng không đáng là bao, còn phải chạy đông chạy tay lo cho hai đứa con của ông ta nữa, không cẩn thận có ngày bị hai cái kia nha đầu sát là dễ như chơi.
Quan trọng hơn một chút, ba người của mình từ khi vào nơi đây đã không còn cảm nhận được Nô Ấn tồn tại nữa, như vậy đám người mình không cần phải lo đến tính mạng an nguy, như thế có cần thiết phải trở lại bên cạnh Diệp Tử Phàm hay không?
‘Các ngươi không có hiểu, chúng ta không có an toàn như các ngươi nghĩ!’ Hổ Huyền Phương trong lòng cũng là hiểu, Nguyệt Bán Quân lời nói vừa rồi không có ý ly dán hay xúc phạm hắn cái gì, mà là thật tâm quan tâm đến hắn, cũng như là mong muốn bọn họ có con đường tốt hơn, nên hắn đây cũng là không có nỗi giận, mà chỉ lắc đầu truyền âm một câu.
Chương 1574: Hộ Tộc Thánh Khí!
Ở lại nơi đây, nhìn bên ngoài bọn họ là như sống tại Thiên Đường một dạng. Còn về bên cạnh Diệp Tử Phàm, cái kia không khác gì cuộc sống địa ngục là bao.
Chỉ là mọi chuyện không có đơn giản như hai người này biết bên ngoài như thế, hắn đi theo Lưu Phú Quý mười năm thời gian, cũng là dùng mưu trí của hắn giúp đỡ Lưu Phú Quý không biết bao nhiêu lần, nên tiếp xúc được cơ mật của Lưu gia cũng là không có ít.
Tiếp thu tin tức càng nhiều, hắn càng là biết được, Lưu gia con thuyền lớn này sắp không xong, Lão Tộc Trưởng là Cường Giả chống trời của Lưu gia thọ nguyên không còn bao nhiêu, dù may mắn qua được kiếp nạn này, nhưng vài trăm vạn năm nữa như không đột phá Chân Thần mà nói, cũng chỉ có con đường chết.
Trong khi đó bên trong Lưu gia, lại chẳng có một cái Cường Giả nào ra hồn, không những vậy, còn là suốt ngày tìm cách triệt hạ lẫn nhau, chỉ sợ một khi Lão Tộc Trưởng kia quy thiên, không cần thế lực bên ngoài đến đánh, Động Thiên Lưu Hành này cũng đã tiêu tùng mất rồi.
Đây Lưu gia là một con thuyền sắp đắm, hơn nữa Hổ Huyền Phương hắn lại biết quá nhiều chuyện cơ mật của Lưu gia, hắn nghĩ đến với tính cách nhỏ nhen của Lưu Phú Quý, thế nào cũng có một ngày tên kia sẽ đưa một tên ngoại tộc như hắn đây diệt sát.
Bên kia Diệp Tử Phàm, đúng thật là hiện tại không có tương lai cho lắm, nhưng là từ nhiều tin tức hắn thu nhận trong vòng mười năm qua, cùng với lại trí tuệ cũng như những trải nghiệm của mình bên cạnh Diệp Tử Phàm, hắn là đã có thể mường tượng ra, truyền thừa của Diệp Tử Phàm đến từ nơi nào, đây chỉ là suy đoán trong lòng của hắn, nhưng có khả năng rất lớn cũng sẽ không có sai biệt bao nhiêu đâu.
Đi theo một vị tương lai là chúa tể của cả Thiên Táng Tiểu Thiên Thế Giới này, so với lại đi theo một con thuyền sắp đắm Lưu gia, lựa chọn như thế nào, người thông minh như Hổ Huyền Phương hắn, liền sẽ biết đi về hướng nào.
Có điều những cái này quá mức thâm ảo, Hổ Huyền Phương hắn là không có nói ra cho hai người Nguyệt Bán Quân này biết, dù hai người này đã theo hắn mười năm, cùng trải qua bao nhiêu hoạn nạn cũng là như thế.
Vẫn còn có một chuyện mà Hổ Huyền Phương không nói cho hai người này biết, kia là Nô Ấn của bọn họ không phải là biến mất hoàn toàn, mà chỉ vào cái này cao cấp không gian, nó liền là ẩn giấu đi tận sâu trong linh hồn mà thôi, không có chuyện Nô Ấn hoàn toàn bị biến mất như hai người vẫn thường nói đâu.
‘Như hai vị có ý định ở lại nơi đây mà nói, ta sẽ đi sắp xếp, với năng lực của hai vị, sau này được Phú Quý Thánh Đế trọng dụng cũng không phải là không thể!’ Hổ Huyền Phương đột nhiên đưa ra một cái đề nghị nói.
Hắn hiểu một chút đỉnh về Diệp Tử Phàm, như người không muốn đi theo hắn mà nói, hắn cũng sẽ không có miễn cưỡng, nhất là với ân tình mà hai người này đã từng có khi trợ giúp Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi năm xưa, nói không chừng Diệp Tử Phàm còn bỏ đi Nô Ấn cho hai người này được tự do nữa.
Còn về phần Lưu Phú Quý bên này, hắn sẽ làm một chút biện pháp, bảo đảm hai người này không lo nghĩ đến hậu quả sau này khi Hổ Huyền Phương hắn rời đi, giờ này cũng chỉ xem hai người này chọn như thế nào mà thôi.
‘Huyền Phương đại nhân! Chúng tôi liền đi theo ngài!’ Hai người Nguyệt Bán Quân liếc nhìn nhau một cái, rất là nhanh, bọn họ liền là quyết định đi theo Hổ Huyền Phương rời khỏi nơi này.
Hai người bọn họ người trong nhà liền hiểu rõ bản thân của mình, bọn họ biết mình có ngày hôm nay hoàn toàn là dựa cả vào Hổ Huyền Phương, như để cho hai người bọn họ đi một mình, không bao lâu sẽ bị người ta nuốt đến xương cốt cũng là không còn, nên nhớ mười năm qua, để leo lên cái vị trí như hiện tại, Hổ Huyền Phương cũng là diệt không ít người, đắc tội cũng không ít người, một khi hai người bọn họ không có chỗ dựa mà nói, kết cục sẽ là rất thê thảm, nên dù có là tiếc nuối một chút, bọn họ cũng là chỉ có thể từ bỏ.
‘Xem như hai ngươi thông minh! ‘ Hổ Huyền Phương hơi có chút gật đầu đối với lại hai người này, đồng thời tự nói với mình một câu.
Cái kia lời đề nghị vừa rồi, hắn chỉ là muốn thử hai người một chút mà thôi, như hai người này không đi theo hắn mà nói, không cần hắn hoặc tôn chủ nhân kia ra tay, bên này Lưu Phú Quý tuyệt đối sẽ không có tha thứ cho hai người này.
Rất là đơn giản, vì hắn đang là nắm trong tay Bảo Vật lớn nhất của Lưu Phú Quý, cũng là Thánh Vật mà Lão Tộc Trưởng kia khó khăn lắm mới có thể lấy được nó từ trong tay của Ô Minh Minh.
Nếu như không tìm thấy hắn mà nói, hai người Nguyệt Bán Quân này chắc chắn sẽ là được Lưu Phú Quý đưa ra để làm nơi trút giận, chết thảm là điều đã dự đoán từ trước, nên lựa chọn của hai người này vừa rồi rất là thông minh.
“Ân! Chủ nhân của chúng ta đã đến rồi!” Hổ Huyền Phương cảm ứng được cái gì, nhìn ra bên ngoài cửa tràn đầy một tia hỷ sắc, lần này hắn không còn dùng thần niệm lên tiếng nữa, mà là trực tiếp lên tiếng.
“Ầm ầm! “.
“Rầm rầm… Phốc.. Phốc! “
Quả nhiên lời Hổ Huyền Phương vang lên không lâu, bên ngoài thạch môn của hắn là vang lên một tiếng chấn động, cánh cửa đã bị người ta phá hủy, bốn tên Thánh Hoàng Cường Giả đang tại bên ngoài bảo hộ cũng như là dám sát nhất cử nhất động của Hổ Huyền Phương hắn do Lưu Phú Quý phái đến liền là bị đánh bay đi vào cùng với lại một đám mảnh vụn Thạch Thất đại môn, nhìn đã hôn mê bất tĩnh mất rồi.
“Xẹt! “
“Bái Kiến Chủ Nhân!”
Không bao lâu sau bốn tên Thánh Hoàng Cường Giả bị đánh bay đi vào nơi đây, không gian nơi đây hơi có chút chấn động, nhìn thấy xuất hiện là Diệp Tử Phàm không có sai mà nói, cả ba người Hổ Huyền Phương liền là quỳ xuống bái kiến.
Không nói đến Nguyệt Bán Quân hai tên Nguyệt Thần Tộc kia, chỉ nói đến Hổ Huyền Phương, hắn là vô cùng kích động, đã hơn mười năm rồi, cuối cùng cũng là cho hắn chờ đến ngày được gặp lại Diệp Tử Phàm, cũng như có thể rời khỏi cái nơi ma quỷ này, lần này niềm vui của hắn là phát ra tận đáy lòng, không hề có một tia giả dối bên trong.
“Nơi đây không phải là nơi nói chuyện, các ngươi vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, chúng ta lập tức rời khỏi nơi đây!” Diệp Tử Phàm nhìn qua ba người này, cũng là không có nói nhiều, liền là phất tay lên, tạo ra một con đường cho Hổ Huyền Phương ba người đi vào.
Hiện tại Diệp Tử Phàm hắn đang ở một nơi quá mức là nguy hiểm, lấy hắn Thánh Vương Cường Giả tu vi, vì đến được nơi đây đã là dùng tận thủ đoạn, qua mặt không biết bao nhiêu quan ải, như xui xẻo một chút, để một tên Thánh Đế Cường Giả của Lưu gia phát hiện ra mà nói, Diệp Tử Phàm hắn liền là gặp phải nguy hiểm rồi.
“Vâng! Chủ nhân! “
Hổ Huyền Phương ba người cũng không phải là kẻ ngốc, hiểu được rất là rõ ràng hoàn cảnh nguy hiểm của mình hiện tại, nên là không đợi Diệp Tử Phàm lên tiếng lần thứ hai, tất cả đều chạy nhanh đi vào bên trong Luyện Thần Đỉnh.
‘Lưu Phú Quý! Kế hoạch ta đã chuẩn bị cho ngươi rồi, có lên làm được Tộc Trưởng hay không, liền là phải dựa vào bản thân của ngươi rồi!’ Trước khi đi vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, Hổ Huyền Phương hướng về bên kia Nghị Sự Điện của Lưu gia phương hướng, khẽ mỉm cười một cái, sau đó nhanh chóng đi thẳng.
Một khắc thời MLTrL gian trước! Nghị Sự Điện!
“Ầm ầm…Ầm ầm… Ầm ầm…! “
“Không cần nói nhiều! Như ba người các ngươi muốn sống mà nói, liền nhanh chóng giao ra bảo vật! Nếu như không, đừng có trách Lưu Gia Tuệ ta không niệm tình đồng tộc!”
Lưu Gia Tuệ đối với xung quanh uy hiếp, liền không có một chút biến sắc, trên tay không biết khi nào xuất hiện một loại vũ khí như hình một ngọn núi, tiểu sơn này phát ra khí tức khiếp nhân, chấn áp tất cả mấy tên Thánh Đế Cường Giả nơi đây khí huyết quay cuồng, theo sau, Lưu Gia Tuệ một đôi băng lãnh ánh mắt, đối với lại ba người Lưu Lịnh Nam nói.
“Cái này là Thánh Thổ Sơn! “ Bốn tôn Thánh Đế Cường Giả còn lại bên trong Nghị Sự Điện nơi đây, sau khi bị tòa tiểu sơn trong tay của Lưu Gia Tuệ ép liên tục lùi bước, nhìn kỹ lại tòa kia tiểu sơn, cả bốn người đều là đồng thanh lên tiếng, ai cũng là nhận ra được tòa kia tiểu sơn, cũng như là lai lịch của nó.
Không nhận ra làm sao mà được, khi đây chính là Hộ Tộc Thánh Khí của Lưu gia bọn họ, Thượng Phẩm Thánh Khí cấp bậc, năm xưa đã theo tổ tiên bọn họ tại Viễn Cổ thời đại đã diệt sát không biết bao nhiêu là Thánh Đế Cường Giả của Tam Thánh Tộc cũng như là nhiều Thánh Đế Cường Giả khác.
Đồng thời bao đời nay, nó vẫn là do Tộc Trưởng bộ tộc chấp chưởng, không hề đưa cho người khác, làm sao nó có thể tại nơi tay của Lưu Gia Tuệ cho được.
Chương 1575: Pháp Tắc Bảo Vật!
“Lưu Gia Tuệ! Ngươi là dùng cái thủ đoạn bỉ ổi gì để chiếm đoạt Thánh Thổ Sơn của Lưu gia chúng ta?” Sau một hồi thất thần, Lưu Kiến Tinh liền là nóng giận chất vấn Lưu Gia Tuệ, đồng thời hiện tại đôi mắt của hắn cũng là đỏ bừng lên.
Thánh Thổ Sơn loại này Thượng Phẩm Thánh Khí không chỉ là dùng để công kích địch nhân, nó còn là có một cái ý nghĩa khác là đại diện cho Tộc Trưởng chi vị, như người nào cầm lấy Thánh Thổ Sơn trong tay, điều đó có nghĩa là sẽ được Tộc Trưởng hiện tại truyền lại chức vị cho người đó.
Thời gian gần đây, vì tu vi của phụ thân hắn quá cao, cao hơn uy năng của Thánh Thổ Sơn quá nhiều, nên rất ít khi dùng đến cái này Thánh Thổ Sơn, nhưng tính tượng trưng của nó thì vẫn là chưa bao giờ thay đổi.
Nói cách khác, Lưu Gia Tuệ hiện tại có thể nói là thay quyền Tộc Trưởng cũng không có sai.
Lưu Gia Tuệ hiện tại là Quyền Tộc Trưởng, như thế nào có thể, đây là cái vị trí mà hắn nhắm đến đã từ lâu, như Lão già dịch kia không thể nào xử lý tộc vụ, cũng là phải để cho Thiếu Chủ như hắn thay quyền Tộc Trưởng đến nắm lấy Thánh Thổ Sơn, đồng thời lấy thân phận Quyền Tộc Trưởng giải quyết mọi vấn đề mới đúng, khi nào đến lượt một con đĩ như Lưu Gia Tuệ này đến làm thay.
“Gia Tuệ Trưởng Lão! Thiếu Chủ nói cũng không hề sai, Thánh Thổ Sơn như thế nào lại ở trong tay của ngài, như ngài không cho chúng tôi một câu trả lời thỏa đáng mà nói, như vậy cho dù chúng tôi đây có phải liều cái mạng này, cũng là không để cho ngài được như ý nguyện!” Lưu Tiết Hàn đúng là không muốn xen vào chuyện tranh quyền đoạt lợi bên trong Lưu gia lần này, có điều Lưu Gia Tuệ đã đưa ra cái này Thánh Thổ Sơn, hắn là không đứng ra là không có được.
Loại này Thánh Thổ Sơn, ý nghĩa bên trong quá lớn, thường thì khi Tộc Trưởng sắp chết mới liền giao ra cho người kế vị, một khi giao ra, có thể nói Tộc Trưởng hiện tại cũng là không thể sống được bao lâu.
Có điều làm sao có thể như vậy được, Lão Tộc Trưởng trong tay có Tiên Linh Thánh Thảo của hắn lấy về không bao lâu, dù cho trực tiếp dùng , vẫn có thể áp chế được Phệ Hồn Hương một đoạn thời gian, chỉ là thực lực bị giảm đi quá nhiều mà thôi, như thế nào có thể nhanh chết đến như vậy.
Có khi nào cái này Lưu Gia Tuệ dùng thủ đoạn đem Lão Tộc Trưởng làm rớt, lấy đi tất cả của ngài ấy hay là không? Nhìn cái này tình cảnh, rất lớn có khả năng là như vậy.
“Vì cái gì? Được, như vậy để ta nói cho các ngươi biết, đó là vì trong người của ta đang mang đứa con của Tộc Trưởng, như vậy các ngươi đã hài lòng hay chưa? “ Lưu Gia Tuệ liếc mắt nhìn Lưu Tiết Hàn một cái, cuối cùng cũng là nói ra chân tướng sự thật đến.
Như người khác dùng thái độ này cùng nàng nói chuyện, nàng đã một chưởng đưa qua, tiễn người đó về Minh Giới mất rồi, nhưng là cái này Lưu Tiết Hàn là không có được, tên này vì muốn lấy Tiên Linh Thánh Thảo, ngay cả cái mạng của mình cũng là lâm nguy sớm tối.
Lòng trung thành của Lưu Tiết Hàn đối với lại Lưu gia là không thể nào bàn cải, Tộc Trưởng cũng như nàng, đều là cô cùng kính trọng Lưu Tiết Hàn, nên như y muốn biết, nàng cũng là không có giấu diếm.
“Lưu Kiến Tinh! Tộc Trưởng vốn là không mấy ưa thích tính cách cũng như là thể chất của ngươi, nên mới cùng ta có đứa nhỏ này, sau này đứa bé này sẽ là đời tiếp theo Tộc Trưởng, giải thích như vậy, ngươi chắc đã hài lòng?” Lưu Gia Tuệ nhìn thấy Lưu Tiết Hàn như đã hiểu ra, liền quay sang Lưu Kiến Tinh bên này, thái độ là không còn ôn hòa như trước, băng lãnh lên tiếng nói.
“Ha ha ha…Ta đã hiểu, ta đương nhiên đã hiểu!” Lưu Kiến Tinh cười lớn, một nụ cười rất là bi thương sau khi đã dùng thần niệm chứng minh lời nói của Lưu Gia Tuệ là không giả.
Hắn như thế nào có thể không hiểu, từ trước đến nay Lưu Kiến Bang là không thích hắn.
Cái này hoàn toàn không có liên quan đến tính cách tư lợi của hắn, mà là vì Thể Chất cũng như thiên phú của hắn không cao mà ra, dù cho hắn có đột phá Thánh Đế Cường Giả đi chăng nữa, cũng là không thể nào thay đổi được cách nhìn nhận của Lưu Kiến Bang về người con như hắn đây.
Không phải sao? Lưu Kiến Bang là Thánh Thể Thánh Đế Cường Giả, Pháp Tắc tu vi cũng là hậu kỳ đại thành, thực lực có thể nói là đỉnh tiêm của Tu Luyện Giới nơi đây, nhưng là con của ông ta Lưu Kiến Tinh như hắn thì thế nào, chỉ là một tên Thánh Đế Cường Giả, dù có bỏ bao nhiêu tài nguyên cho hắn, hắn đây cũng là không thể nào đột phá Pháp Tắc hậu kỳ, đừng có nói đến chuyện đạt đến cấp độ như Lưu Kiến Bang, thế nên Lưu Kiến Bang muốn bỏ rơi hắn, âu đây cũng là chuyện dễ hiểu, hắn nên là biết từ trước mới đúng.
“Kiến Tinh Thiếu Chủ! Ngài nên bớt lại muộn phiền! “ Lưu Tiết Hàn đi đến bên cạnh Lưu Kiến Tinh, lên tiếng an ủi nói.
Thật ra khi nghe tin Lưu Gia Tuệ cùng Lão Tộc Trưởng có tin vui, hắn chính là người vui mừng hơn cả. Lưu gia bọn họ, là cần một đại Cường Giả như là Lưu Kiến Bang như thế, để có thể chống lại ngoại địch, cũng như là đưa Lưu gia đi đến đỉnh phong vinh quang như tại quá khứ, mà không phải chỉ là một tôn bình thường Thánh Đế như Lưu Kiến Tinh.
Có điều hiểu rõ được như thế, nhưng là Lưu Kiến Tinh cùng hắn là bằng hữu lâu năm, cũng không thể để y chán chường không có chí tiến thủ như hiện tại, như không mà nói, Lưu gia đã không có bao nhiêu cường giả, giờ đây lại phải mất đi thêm một Thánh Đế Cường Giả nữa, là chuyện vô cùng đáng tiếc a.
“Điều các ngươi muốn biết ta cũng đã nói rồi, hiện tại các ngươi liền nhanh chóng giao ra Pháp Tắc Thánh Thạch, nếu như không, cũng đừng nên trách Lưu Gia Tuệ ta độc ác!” Lưu Gia Tuệ liếc mắt nhìn bốn người, lực chú ý liền là nhằm vào Lưu Lịnh Nam ba tên kia, tràn đầy sát khí lên tiếng nói, đồng thời Thánh Thổ Sơn cũng là phát ra uy áp rợn người, như một lời không hợp, nàng liền ra tay giết người một dạng.
Cái này không thể nào trách nàng được, lần này vì cái này Pháp Tắc Thánh Thạch mới làm cho Tộc Trưởng bị Ô Minh Minh dùng Phệ Hồn Hương đã thương, nghe Tộc Trưởng nói, nó là một khối Pháp Tắc Thánh Thạch khá lớn, có thể giúp ngài ấy đột phá Pháp Tắc hậu kỳ viên mãn, trở thành Thánh Vực Chí Cường Giả một viên.
Giờ đây, nó còn có tác dụng lớn hơn, khi mà đứa con trong bụng của nàng, cần nqTH2 đến loại này Pháp Tắc Thánh Thạch để trở thành một tôn đại Cường Giả, nên dù thế nào, nàng cũng là phải thu hồi lại được nó.
“Là Pháp Tắc Thánh Thạch sao?” Nghe được Lưu Gia Tuệ nói lên chính xác tên loại kia Bảo Vật mà Tộc Trưởng lần này tranh đoạt, cả bốn người Lưu Lịnh Nam đều là một bộ kinh ngạc cùng hiểu ra.
Sau khi từ Thánh Vực Hư Không trở lại, Lão Tộc Trưởng có nói mình cùng với lại Ô Minh Minh tranh đoạt một cái bảo vật, nên mới bị Ô Minh Minh dùng Phệ Hồn Hương đã thương, nhưng đó là loại gì bảo vật, như vậy thì Lão Tộc Trưởng không có nói.
Đám người bọn họ từng đoán già đoán non rất là nhiều lần, không biết phải là Bảo Vật cấp độ như thế nào mới làm cho hai tôn Đại Cường Giả như Lão Tộc Trưởng cùng Ô Minh Minh động tâm, Ô Minh Minh còn không tiếc dùng Cửu Giai Phệ Hồn Hương để đối phó với lại Lão Tộc Trưởng.
Đáng tiếc đến giờ bọn họ cũng là không có biết đến.
Hiện tại Lưu Gia Tuệ lên tiếng, bọn họ liền đã rõ ràng hơn rất nhiều, cũng là hiểu được, vì cái gì hai đại Cường Giả như Lão Tộc Trưởng cùng Ô Minh Minh lại đi tranh đoạt nó.
Pháp Tắc Thánh Thạch, đây là chí bảo của Tu Luyện Giới, nó còn quan trọng hơn cả bất kỳ một loại nào bảo vật, có nó trong tay, đồng nghĩa với lại việc mình có thể đột phá Pháp Tắc cảnh giới.
Thánh Nhân bọn họ lợi hại nhất lực lượng là cái gì? Đương nhiên là Pháp Tắc, chỉ cần đột phá Pháp Tắc cảnh giới, là có thể có được mọi thứ, thế nên những gì có thể giúp đỡ Thánh Nhân lĩnh ngộ Pháp Tắc hay có thể giúp đỡ đột phá Pháp Tắc, như thế dù dùng bất kỳ một cái nào thủ đoạn, Thánh Nhân Cường Giả bọn họ cũng phải liều mạng tranh đoạt.
“Gia Tuệ Trưởng Lão, Pháp Tắc Thánh Thạch không có trong tay của ta!” Nhìn thấy Lưu Gia Tuệ đưa ánh mắt nhìn qua mình đầu tiên, Lưu Kiến Tinh khá là bất đắc dĩ, nhưng cũng là phải lên tiếng nói, hắn đây cũng là không muốn bị Lưu Gia Tuệ đem ra giết gà dọa khỉ chiêu thức a.
“Gia Tuệ Trưởng Lão… Ta..!”
“Các ngươi không cần lên tiếng thanh minh, bây giờ ta chỉ muốn các ngươi lấy Đạo Tâm của mình ra thề, như người nào không nói, chính là người đó đã lấy đi Pháp Tắc Thánh Thạch! “
Lưu Gia Tuệ cắt ngang lời nói của Lưu Lịnh Nam vừa rồi, rất là lạnh lẽo lên tiếng..