Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 298 [ Chương 1486 đến 1490 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1486: Thiên Sư Thánh Cung Diệt!
Không nghĩ đến, Sư Thiên Mộc hắn chỉ vì bế quan mấy năm ngắn ngủi, Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ lại xảy ra chuyện lớn đến như thế, tất cả Cường Giả của Thiên Sư Bộ Tộc hắn trong vòng vài năm đều bị người ta tuyệt diệt, mà người tạo ra cái bi kịch kia, lại chính là Sư Thiên Mộc hắn đây.
Hắn nhớ trước đây Sư Thiên Hạm đã từng dùng Truyền Âm Ngọc Phù báo cáo cho hắn biết về sự nguy hiểm của Diệp Tử Phàm tên này, còn là mong muốn hắn nhanh chóng đến Thiên Táng Thần Sơn bên ngoài vây sát Diệp Tử Phàm.
Khi ấy như Sư Thiên Mộc hắn chịu nghe lời, chắc chắn Sư Thiên Hạm cùng rất nhiều Thánh Vương Cường Giả của Thiên Sư Bộ Tộc hắn sẽ không có bị sát.
Chỉ vì một chút mặt mũi, nghĩ đến Thánh Hoàng như mình đi truy sát một tên Bán Thánh Cường Giả quá mức thể diện, nên là Sư Thiên Mộc hắn không có đến, có thể nói, Sư Thiên Hạm đám người chết, có phần lớn trách nhiệm của hắn đây.
“Chuyện lớn đến như vậy! Vì sao đến giờ này hai ngươi mới thông báo cho ta?” Sư Thiên Mộc hết sức là căm tức nhìn hai tên Thánh Vương còn lại của Thiên Sư Bộ Tộc này lên tiếng hỏi.
Theo tin tức mua được, Diệp Tử Phàm sở dĩ có thể sát được Sư Thiên Hạm đám người, đó không phải do thực lực của tên kia cường đại đến nỗi nào, mà là tên kia tự bạo hộ tộc Thánh Khí Hỏa Huyền Chung của bọn họ.
Như thế có thể chứng minh, khi đó Diệp Tử Phàm còn chưa đột phá Thánh Hoàng, thực lực còn rất thấp kém, như hắn biết được tin tức mà nói, liền có thể nhanh chân đi đến Thiên Táng Tinh Không diệt đi Diệp Tử Phàm báo thù cùng trừ đi hậu hoạn rồi.
Cũng là hai tên vô dụng này, không kịp thời đem tin tức báo cho hắn, nên mới để cho Diệp Tử Phàm đột phá Thánh Hoàng, còn không phải là bình thường Thánh Hoàng mà là Thần Thể Thánh Hoàng nữa kia chứ.
Không những như thế, tên này còn có năng lực vượt cấp khiêu chiến, ngay cả Thánh Hoàng Bảng cường giả cũng không phải là đối thủ của Diệp Tử Phàm tên kia, lấy hắn thực lực hiện tại, chống lại Diệp Tử Phàm lại là không thể.
Để cho Thiên Sư Bộ Tộc lâm vào hoàn cảnh như hiện tại, ngoài lỗi của Sư Thiên Mộc hắn ra, hai tên này cũng là hung thủ chính yếu a!
“Lão Tổ Tông! Không phải chúng tôi không báo cáo chuyện này cho ngài, mà là..haiz! “ Lần này là đến lượt Sư Thiên Minh trả lời, đến cuối cùng hắn chỉ có thể thở dài thườn thượt một tiếng mà thôi.
Nói chúng tôi không thông báo cho Lão Tổ Tông ngài? Đừng có nên nói đùa?
Chúng tôi đây là đã dùng tận biện pháp, ngay cả thọ nguyên hay tinh Huyết đại loại, hai người chúng tôi cũng đã thêu đốt không ít, có thể nói là sắp đến dầu hết đèn tắc mức độ rồi, nhưng kết quả nhận lại từ mấy năm cố gắng cũng chỉ là con số không tròn trĩnh.
Lần này Sư Thiên Minh tôi đánh ra một kích kia, cũng là biện pháp cuối cùng rồi, như Sư Thiên Mộc ông không có rời đi Bí Cảnh nữa mà nói, như thế chúng tôi đây cũng chỉ có thể đi trước một bước mà thôi.
“Được rồi! Không nói đến vấn đề này nữa, chúng ta lập tức thu dọn tài nguyên, rời khỏi nơi đây, đi đến Hắc Long Sơn Mạch kia, càng sớm càng tốt! “
Sư Thiên Mộc nghe đến Sư Thiên Minh nói như thế, nhìn lại rất nhiều Tộc Nhân cũng là quăng đến cho hắn một cái khinh bỉ ánh mắt, hắn là biết được, lần này lỗi lại chính là thuộc về mình nữa.
Như không phải hắn vì muốn chuyên tâm đột phá Thánh Hoàng hậu kỳ liền lập ra một loạt Cấm Chế nội bất xuất, ngoại bất nhập, như thế hắn cũng đã có thể nhận được tin tức của hai người này sớm rồi.
Nhưng mà hắn hiện tại là Lão Tổ Tông của đám người này, là Thánh Hoàng Cường Giả, niềm kiêu hãnh của song trọng thân phận kia không thể làm hắn cúi mình khom lưng xin lỗi đám người này được, thế nên vẫn là đánh trống lảng sẽ tốt hơn.
Như hắn nói, chuyện lớn nhất của Thiên Sư Bộ Tộc hắn hiện tại là rời khỏi nơi này, cũng như hai người Sư Thiên Minh ý nghĩ, Diệp Tử Phàm kia thực lực hiện tại quá mức kinh khủng, ngay cả những Thánh Hoàng Cường Giả đứng đầu như Cách Lan Lịch cũng như Doãn Đạo Nhân đều không phải là đối thủ của Diệp Tử Phàm.
Sư Thiên Mộc hắn đây tuy là có chút ngạo mạn, nhưng hắn là tự hiểu lấy mình, thực lực của mình tuyệt đối không thể nào sánh ngang với lại Cách Lan Lịch, Doãn Đạo Nhân đám người kia, thậm chí ngay cả mấy tôn Thánh Hoàng Cường Giả mà Diệp Tử Phàm trấn áp gần đây, hắn cũng không phải là đối thủ, như thế hắn làm sao có thể là đối thủ của Diệp Tử Phàm cho được.
Hiện tại mục tiêu của hắn không phải là tìm Diệp Tử Phàm trả thù, mà là làm sao mới có thể trốn tránh được Diệp Tử Phàm kia truy sát.
Chờ đến khi hắn đột phá Thánh Đế, thì mới có cái ý định tìm Diệp Tử Phàm kia trả thù, còn bây giờ, hắn là thắp hương vái phật làm sao cho Diệp Tử Phàm không có tìm kiếm được hắn, như không mà nói, hắn liền rất nhanh sẽ xuống bên dưới Minh Giới hội ngộ với lại con cháu của mình.
“Lão Tổ Tông! Những gì cần chuẩn bị ta cũng đã chuẩn bị sắp xếp ta cũng đã sắp xếp ổn thỏa, chúng ta bây giờ liền rời đi là được rồi!” Sư Thiên Minh nhàn nhạt lên tiếng hội báo với lại Sư Thiên Mộc, khóe miệng của hắn không khó có thể bắt gặp một tia ý cười.
“Ầm ầm!”
“Được! Như vậy chúng ta lập tức rời khỏi nơi đây! “
Sư Thiên Mộc nghe Sư Thiên Minh nói như thế, liền là nhìn kỹ cái này Sư Thiên Minh một cái, sau đó liền là khai mở ra Không Gian Chi Môn, đối với lại hàng chục ức tộc nhân đang tại bên kia nói.
Sư Thiên Minh bên trong lời nói có ý mai mỉa Sư Thiên Mộc hắn đây, sao hắn có thể không nhìn ra được kia chứ, nhưng dù là vậy, hắn là không có nỗi giận với cái này Sư Thiên Minh.
Sư Thiên Mộc hắn lần này phạm nhiều lỗi lầm như thế, đứa con cháu này khinh bỉ hắn một chút cũng là nên.
Không những không có chút trách cứ Sư Thiên Minh, Sư Thiên Mộc trong lòng còn âm thầm cảm kích tên này nữa là đằng khác.
Như không phải có tên này to gan lớn mật đánh vào Đại Môn Bí Cảnh làm cho hắn đây thức tỉnh, một khi Diệp Tử Phàm đến nơi nay hắn đây có chết, cũng là không có hiểu vì sao mình phải chết nữa kia kìa, có thể nói lần này Sư Thiên Minh là ân nhân cứu mạng của Sư Thiên Mộc hắn cũng không quá.
Đúng lúc này…
“Ầm ầm… Ầm ầm…! “
“Phốc… Phốc…! “
“Muốn đi! Nên để Diệp Tử Phàm ta tiễn các ngươi một đoạn đường đi!”
Đang khi đám người Thiên Sư Bộ Tộc muốn rồng rắn xếp hàng bay vào cái khổng lồ Không Gian Chi Môn do Sư Thiên Mộc làm ra để có thể rời khỏi nơi đây. Một luồng kiếm quang bỗng nhiên ngang trời xuất thế, đánh trúng vào Không Gian Chi Môn, trong nháy mắt, Không Gian Chi Môn 0Y5Jh do Sư Thiên Mộc làm ra liền đã chia năm xẻ bảy, cả một nhóm trăm vạn người Thiên Sư Bộ Tộc đến gần Không Gian Chi Môn muốn rời khỏi cũng là bị kiếm Quang diệt sát thành muôn mảnh, không gian nơi đây tràn ngập một màu đỏ, là màu đỏ của huyết, tạo ra một cái quang cạnh lạnh lẽo thấu tim gan.
Càng là lạnh lẽo hơn, khi tất cả nghe đến được cái âm thanh kia, âm thanh chủ nhân vừa ra tay hủy đi Không Gian Chi Môn của bọn họ tự nhận mình là Diệp Tử Phàm, những người còn lại là cảm thấy một cổ tử vong hơi thở đang tràn ngập đâu đây.
“Diệp Tử Phàm đã đến! Như vậy chúng ta phải làm sao đây?”
“Vì cái gì tên đại ma đầu này lại đến vào cái lúc này kia chứ!”
“Trời muốn diệt Thiên Sư Bộ Tộc của ta hay là sao?”
“Như thế nào có thể, biết như vậy ta đã rời khỏi Thiên Sư Thánh Cung từ sớm rồi!”
Không lâu sau đạo kiếm Quang cùng âm thanh kia, trên thương khung của Thiên Sư Thánh Cung liền là xuất hiện một cái thân ảnh của một tôn thanh niên mặt trường bào thanh nhạt, nhìn thấy chân nhang của người này, Thiên Sư Bộ Tộc mấy chục ức tộc nhân còn lại là có một cổ tuyệt vọng trào dâng trong lòng.
Người đến kia đúng là Diệp Tử Phàm, tuy không phải là một bộ Bạch Phát Lão Giả như trước đây đám người bọn họ thường biết, nhưng là gương mặt cùng góc cạnh kia chắc chắn là không có sai.
Cũng chỉ có họ Diệp kia mới dám ra tay đem Không Gian Chi Môn của Lão Tổ Tông bọn họ cấp diệt, còn có lời nói kia ý định đưa tất cả mọi người diệt sát nữa!
Vì biết người đến là Diệp Tử Phàm, thế cho nên tất cả bọn họ mới phải tuyệt vọng đến như thế này, dù bên cạnh bọn họ cũng là còn một vị Lão Tổ Tông vốn là Thánh Hoàng Cường cảnh Cường Giả.
Chương 1487: Không Biết Liêm Sĩ!
Không có cách nào, uy danh của Diệp Tử Phàm kia quá lớn, từ tin tức mà Sư Thiên Ngạn nói cho bọn họ, Diệp Tử Phàm này sau khi nhập Thánh Hoàng, liền có thể đem Thánh Hoàng Bảng xếp hạng chín mươi chín Cách Lan Lịch cho trấn áp, trong khi Lão Tổ Tông của bọn họ, ngay cả lọt vào Thánh Hoàng Bảng cũng không phải, làm sao có thể là đối thủ của họ Diệp kia cho được.
‘‘Hừ..Tất cả đều là tại Sư Thiên Mộc một dòng họ nhà ông! Hại chúng tôi ra nông nổi này!’’
‘‘Còn có cả Sư Thiên Minh cùng Sư Thiên Ngạn, hai tên Thánh Vương khốn kiếp kia, như đưa chúng ta rời đi sớm một chút, thì đâu đến nổi phải gặp tên Ma Đầu Diệp Tử Phàm này!’’
‘‘Ta nguyền rủa nhất chính là Sư Thiên Hạm phụ tử, chính đôi kia phụ tử đã đắc tội với lại họ Diệp kia, để rồi làm cho chúng ta rơi vào hoàn cảnh như ngày hôm nay!’’
Dù Diệp Tử Phàm chưa có ra tay đem bọn họ cấp diệt, cũng như là bên mình còn có một Lão Tổ Tông Sư Thiên Mộc trấn bãi, nhưng trong lòng đám người Thiên Sư Bộ Tộc không có một ai tin tưởng vào khả năng Sư Thiên Mộc có thể dành được chiến thắng trước Diệp Tử Phàm cả, e là bảo mệnh không còn khó khăn nữa là.
Sư Thiên Mộc đã không thể giúp bọn họ xoay chuyển trời đất, như vậy kết cục của bọn họ không cần nói cũng biết, kia chính là tử vong một con đường.
Mà đã không còn con đường sống nữa, bọn họ còn kiên kỵ đám người Sư Thiên Mộc làm gì nữa kia chứ, tất cả đều là bộc phát ra những oán hận chất chứa mấy năm qua đối vơi Sư Thiên nhất hệ cái này dòng họ.
Người đầu tiên bọn họ nguyền rủa chính là Sư Thiên Mộc tôn kia Lão Tổ Tông của mình.
Như ông ta không ham hố đột phá cũng như mặt mũi của mình, liền đi đến Thiên Táng Thần Sơn diệt đi Diệp Tử Phàm từ trong trứng nước, chắc chắn bọn họ sẽ không có rơi xuống nước này đồng ruộng.
Thứ hai trong số đông Thiên Sư Bộ Tộc đám người nguyền rủa chính là Sư Thiên Minh cùng Sư Thiên Ngạn hai tên Thánh Vương Cường Giả còn lại của bộ tộc.
Như một tháng trước hai người kia nhận được tin tức về sự kinh khủng của Diệp Tử Phàm, hai tên này đưa tất cả bọn họ chạy trốn, không cần phải đến nơi đây tìm lão chết trôi Sư Thiên Mộc này, có phải là bọn họ đã có thể còn sống rồi hay là không.
Cuối cùng người được liệt vào danh sách nguyền rủa nhiều nhất của mọi người chính là Sư Thiên Hạm phụ tử, những người đã chết cách đây mấy tháng về trước.
Đường đường là một tôn Thánh Vương Cường Giả, ngay cả diệt một tên Pháp Thần cũng làm không xong, còn mang đến một tôn đại địch lớn như thế này cho Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ nữa.
Sư Thiên Hạm cùng Sư Thiên Tề này có thể nói chính là nguồn cơn đem đến tai họa diệt tộc cho Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ ngày hôm nay, tuy hai người này chỉ là xếp hàng thứ ba đám người nguyền rủa, nhưng thực tế trong lòng bọn họ là mắng đôi phụ tử này thậm tệ, như hai người kia còn chưa chết mà nói, vào thời điểm này, tất cả đều sẽ không có kiêng kỵ gì mà không mắng hai người phụ tử kia.
“Ầm ầm…! “
“Phốc..!”
“Muốn đi! Ngươi là đã hỏi qua ý của Diệp Tử Phàm ta chưa?”
Diệp Tử Phàm phất tay một cái, ngay lập tức Sư Thiên Mộc liền bị đánh bay cả vạn dặm, người thương thế cũng không hề nhẹ, sau đó nhàn nhạt nói.
“Gì kia! Lão Tổ Tông muốn đúng lúc này rời đi?”
“Lão Tổ Tông Ông ta không dám chống đối với lại Diệp Tử Phàm, liền cứ như vậy chạy trốn? “
“Lão Tổ Tông Ông ta không có quan tâm gì đến Tộc Nhân như chúng ta cả!”
“Lão Tổ Tông cái quái gì, theo ta thấy đây là một tên tham sống sợ chết chính hiệu mà thôi!”
“Không có sai! Chúng ta không có một tên Lão Tổ Tông không biết liêm sỉ như thế này?”
Diệp Tử Phàm lời nói, làm cho tất cả Thiên Sư Bộ Tộc chúng nhân quay đầu nhìn lại, ban đầu tất cả chỉ cho là Diệp Tử Phàm đang muốn đánh tâm lý chiến, chia rẻ sự đoàn kết trong nội bộ Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ, Sư Thiên Mộc tôn này Lão Tổ Tông sao có thể đúng lúc này bỏ rơi tất cả bọn họ mà chạy trốn một mình được kia chứ.
Nên nhớ Sư Thiên Mộc trước đây được truyền tụng H3Fi1 là rất trọng mặt mũi a, chưa đánh đã chạy, vốn không phải là phong cách hành sự của Sư Thiên Mộc.
Còn nữa, Sư Thiên Mộc từng có nói y là yêu thương Tộc Nhân của mình không khác gì con cháu cả, sao có thể đúng lúc Thiên Sư Bộ Tộc lâm vào cảnh dầu sôi lửa bỏng liền là chạy trốn như một kẻ hèn thế kia.
Nhưng khi nhìn lại, bọn họ là không thể không tin cho được, khi bị Diệp Tử Phàm đánh bay, trong tay của Sư Thiên Mộc đang là có nắm một khối Phá Giới Thánh Phù.
Loại này Phá Giới Thánh Phù rất nhiều người đều có nghe nói qua, cấp bậc của nó lên đến Bát Giai Phá Giới Phù, do một tôn Phù Thánh tại Đan Thiên Thánh Thành chế tạo ra, đặt điểm lớn nhất của khối này Thánh Phù là khả năng Truyền Tống vô cùng nhanh, dường như chỉ cần kích hoạt, nó liền ngay lập tức đưa chủ nhân rời đi ngay lập tức, mà không phải chờ đợi một thời gian như những khối Thánh Phù khác.
Thấy như thế tình cảnh, đám người bọn họ có còn ai lại đi nghi ngờ lời nói của Diệp Tử Phàm nữa kia chứ, thật sự tôn này Lão Tổ Tông có ý định bỏ lại tất cả bọn họ lại đây, rời khỏi nơi đây một mình.
Nhất là Sư Thiên Ngạn cùng Sư Thiên Minh hai người, trong lòng còn là đau thấu tận tim gan, nên nhớ vì không muốn bỏ lại vị này Lão Tổ Tông ở lại nơi đây chờ chết, bọn họ là đã dùng rất nhiều biện pháp, không có quản ngại nguy hiểm một khi Diệp Tử Phàm tìm đến sẽ chết kết cục, vẫn là phải đưa Lão Tổ Tông này rời đi cùng cho bằng được à nha.
Nhưng cuối cùng đâu, khi cùng cường địch đối đầu, người bỏ rơi bọn họ cũng chính là vị này Lão Tổ Tông, một người vô tình vô nghĩa như thế kia, biết như thế, hai người bọn họ đã bỏ lại ông ta tại đây để cho Diệp Tử Phàm đến sát cho rồi.
‘Các ngươi là biết cái gì! Lão Tổ Tông ta đây là đang nhẫn nhục phụ trọng có được hay không? ‘ Nghe những thanh âm khó nghe từ đám đồ tử đồ tôn này truyền đến, cùng với lại việc rời đi không được như ý nguyện của mình, Sư Thiên Mộc trong lòng là âm thầm hò hét nói.
Những người này quá mức là ngu ngốc cùng thiển cẩn, họ Diệp kia thực lực cường đại đến như thế kia, cùng chi chống lại chỉ có thể rơi vào diệt tuyệt một con đường, có thể nói bao gồm cả hắn bên trong, không có một người nào có thể sống sót được.
Như thế đã biết trước kết quả phải chết hết, sao hắn lại không nghĩ đến một con đường khác, hắn nên là tự mình rời khỏi nơi đây, chờ tu vi cao siêu thêm một chút, liền sẽ quay lại tìm Diệp Tử Phàm bào thù.
Cách làm này của hắn, hắn biết sẽ làm cho rất nhiều người trên Thánh Vực này khinh bỉ, cũng như thanh danh tốt đẹp bao nhiêu năm nay hắn tích lũy được sẽ trôi theo dòng nước, người ngoài đánh giá Sư Thiên Mộc hắn chỉ là một kẻ nhát gan sợ chết, đây là còn đau hơn cả giết chết hắn trăm ngàn lần có thừa.
Nhưng vì Bộ Tộc mối thù, Sư Thiên Mộc hắn nên làm như thế này, chúng tộc nhân không hiểu nỗi khổ tâm của hắn thì cũng thôi, còn quay ngược lại trách hắn, đây là có ý gì? Đúng là một đám phản cốt mà, Sư Thiên Mộc hắn sẽ nhớ kỹ đám người này.
“Diệp đại nhân! Những gì tên bất hiếu Sư Thiên Hạm kia làm, ta hoàn toàn không biết cái gì cả, xin ngài hãy tha cho ta một lần!” Dán nhãn phản phúc cho đám người kia sau, Sư Thiên Mộc là một bộ tha thiết đứng lên cúi người xuống cầu xin Diệp Tử Phàm tha thứ.
Đã làm thì nên làm đến cùng, từ khi việc chạy trốn của mình bị lộ, hiện tại trong mắt của đám đồ tử đồ tôn bất hiếu kia, hắn đã là một người tham sinh úy tử, tiểu nhân vô sĩ hạng người, có thêm mấy cái hành động nhu nhược như thế này nữa, cũng là không có cái vấn đề gì cả.
Quan trọng nhất là Sư Thiên Mộc hắn phải còn sống, phải còn sống để có thể sau này trả thù.
Ân, như hắn nói, đây là nhẫn nhục phụ trọng, mà không phải là tham sống sợ chết, thế nhân không nên hiểu lầm hắn mới được a.
“Tha cho ngươi một mạng?” Diệp Tử Phàm hơi nhíu mày, có chút hơi khó tin cái này Sư Thiên Mộc lời vừa rồi nói.
Chương 1488: Âm Hỏa Thánh Hoàng Cứu Giúp!
“Không sai! Diệp đại nhân! Những tên to gan lớn mật dám đắc tội ngài, ngài đã ra tay diệt trừ cả rồi, những người không biết như tiểu nhân đây, vốn là vô tội. Xin ngài hãy bỏ qua cho tiểu nhân, tiểu nhân nguyện làm trâu làm ngựa để báo đáp ân tha mạng của ngài!”
Nghe Diệp Tử Phàm nói như thế kia, Sư Thiên Mộc là gật đầu liên tục, ra vẽ vô cùng là đáng thương, trình bày hoàn cảnh sau, hắn vì có thể giữ được mạng, ngay cả làm thân trâu ngựa cho Diệp Tử Phàm cũng chấp nhận, có thể nói là hắn hết sức là thật lòng a.
‘Lần này chắc chắn lão phu sẽ qua cửa!’ Bên ngoài khá là cung kính với lại Diệp Tử Phàm, đồng thời trong lòng Sư Thiên Mộc cũng là tràn đầy niềm tin về việc mình không phải chết.
Không phải sao! Hắn đã nói rất là rõ ràng rồi, những gì mà Sư Thiên Hạm cùng đám Thánh Vương Cường Giả trước đây làm, vốn là không có liên quan gì đến hắn cả, hắn ngay cả ý định sát Diệp Tử Phàm cũng không có, bằng chứng là đám người Sư Thiên Hạm kia vây sát Diệp Tử Phàm, Sư Thiên Mộc hắn đây là không hề tham gia, cả hai người vốn là không có oán thù gì lớn có thể nói.
Hơn nữa hắn còn quang ra một cái bom tấn đó là tự nguyện làm trâu làm ngựa cho Diệp Tử Phàm! Cái gì gọi là làm trâu làm ngựa? Nói một cách khác, hắn đây là muốn nhận Diệp Tử Phàm làm chủ, từ nay sẽ như một con chó vậy theo bên cạnh Diệp Tử Phàm.
Tên này nói hắn đi bên phải, hắn sẽ đi bên phải, muốn Sư Thiên Mộc hắn đi bên trái, hắn liền sẽ đi bên trái, muốn Sư Thiên Mộc hắn sát ai, hắn liền không nói hai lời đem người đó sát, kể cả đám tộc nhân Thiên Sư Bộ Tộc bên kia của hắn đây.
Sư Thiên Mộc liếc mắt nhìn qua đám người kia một cái, như Diệp Tử Phàm muốn, hắn sẽ nhanh chóng đưa tất cả hồi Minh Giới mà không một tia nhíu mày.
Có một tên Thánh Hoàng Cường Giả như hắn đây làm Nô Bộc, nghĩ đến Diệp Tử Phàm này trên mặt sẽ hết sức phong quang, tại nơi này Thánh Vực, trừ những cái dòng chính Cửu Tinh Thế Lực ra, còn có ai có thể có được vinh dự có được Thánh Hoàng Cường Giả làm nô bộc bao giờ.
Hiện tại Diệp Tử Phàm được cái này đặc ân, đây là nói Diệp Tử Phàm đã cùng với lại những cái kia Cửu Tinh Thế Lực Đại Thánh Tử sánh vai, tên này trong lòng vui mừng phải biết.
Như thế một chuyện lợi ích trăm bề, Sư Thiên Mộc hắn là không có nghĩ nguyên nhân gì Diệp Tử Phàm này có thể từ chối.
“Muốn làm con chó cho Diệp Tử Phàm ta! Ngươi xứng đáng hay sao!”
Khác với lại dự đoán của Sư Thiên Mộc cũng như đám người Thiên Sư Bộ Tộc về viễn cảnh Diệp Tử Phàm sẽ đồng ý với lại yêu cầu của Sư Thiên Mộc, từ đó tha cho Sư Thiên Mộc một mạng, câu nói đầy khinh thường kia đã làm mọi người kinh ngạc cũng như Sư Thiên Mộc là rất không thể tin vào tai mình một dạng.
Như thế nào có thể? Sư Thiên Mộc hắn đường đường là một tôn Đạo Thể Thánh Hoàng trung kỳ, tuy còn chưa đột phá Pháp Tắc trung kỳ tiểu thành, nhưng tại Thánh Vực cũng là một tôn cao thủ có số có má.
Được một tôn Cường Giả như hắn đi theo làm nô, Diệp Tử Phàm này phải là mừng như cha mẹ chết trùng sinh mới phải. Nhưng vì cái gì tên này lại khinh thường một tôn Thánh Hoàng Cường Giả như hắn, thậm chí là ghét bỏ một dạng.
‘‘Hắc.. Hắc.. Hắc! Sư Thiên Mộc a Sư Thiên Mộc! Đây là quả báo của ông phải nhận được!’’
Sư Thiên Minh cùng Sư Thiên Ngạn đám người, nhìn một bộ ngu ngơ không thể tin được những gì mình nghe thấy của Sư Thiên Mộc, cả đám đều là lên tiếng cười lạnh giễu cợt nói.
Sư Thiên Mộc tên p02Uu tiểu nhân tham sống sợ chết này, vì muốn giữ được cái mạng của mình, ngay cả tộc nhân từng có ân cứu mạng hắn như là Sư Thiên Ngạn cùng Sư Thiên Minh hai người bọn họ đây, cũng đều muốn sát, không có tính đến mấy chục ức Tộc Nhân bên kia.
Cái loại ánh mắt vì có thể sống liền là diệt tuyệt tất cả kia của Sư Thiên Mộc vừa rồi nhìn qua đám người bọn họ đây, đến giờ bọn họ còn là kinh hãi lạnh mình, ánh mắt trần trụi sát ý kia, tuyệt đối không có lẫn vào đâu được.
Không thể nào tin được có ngày người mà bọn họ xem như là thần linh, là thủ hộ chân chính của Thiên Sư Bộ Tộc mình, lại muốn ra tay đem tất cả con cháu của mình diệt hết, đúng là tạo hóa trêu người, Tu Luyện Giới không giảng tình cảm.
Nhưng dù Sư Thiên Mộc có tính toán độc ác như thế nào để giữ mệnh, cuối cùng cũng là phí công vô ích, Diệp Tử Phàm tên kia là không có đặt một tên Thánh Hoàng Cường Giả như Sư Thiên Mộc ông vào trong mắt, như thế giờ đây ông cũng giống như chúng tôi mà thôi, đều là phải chết hết.
Nói thật ra, Diệp Tử Phàm tôn này không nhận lời Sư Thiên Mộc, cũng là nằm trong dự đoán của đám người bọn họ, truyền mấy tháng trước Diệp Tử Phàm trấn áp Cách Lan Lịch cùng Doãn Đạo Nhân hai người, y còn không vừa mắt hai tên kia thực lực, như thế nào hiện tại có thể đặt Sư Thiên Mộc này vào trong mắt, Sư Thiên Mộc ông đây là tự đánh giá mình quá cao, tự mình đa tình mà thôi.
Hiện tại bọn họ đối với lại Diệp Tử Phàm sắp ra tay diệt đi đám người mình, hay là Thiên Sư Bộ Tộc sắp bị diệt vong oán hận đối với lại Diệp Tử Phàm là không bằng bọn họ so với lại Sư Thiên Mộc oán hận.
Diệp Tử Phàm kia diệt đi đám người mình, là vì ân oán của Tu Luyện Giới, mạnh được yếu thua, là do bọn họ đây đắc tội với lại Diệp Tử Phàm trước, thực lực không bằng người, chết chỉ tự trách mình.
Nhưng cái này Sư Thiên Mộc, được bọn họ cung phụng như thần linh, đến khi nguy cấp không những không cùng bọn bọ kề vai kháng địch, ngược lại còn là muốn đem tất cả người của mình diệt đi, một tên tiểu nhân vô sĩ, lợi dụng cái mác nhẫn nhục phụ trọng để che giấu tham sống sợ chết tự sâu trong xương cốt của mình, người như thế có thể còn sống, đúng là ông trời không có mắt mà.
“Thôn Phệ Hỗn Động! Nuốt cho ta!”
“Ầm ầm..! “
“Dừng tay! Nhân Tộc Thánh Hoàng! Ngươi là ai..Tại sao dám đến Thánh Yêu Giới của chúng tôi giương oai!”
“Ầm ầm… Ầm ầm… Ầm ầm! “
Đang khi Diệp Tử Phàm đánh xuống một cái Hỗn Động, muốn đem Sư Thiên Mộc cũng như tất cả đám người Thiên Sư Bộ Tộc cuốn vào bên trong kia, dị biến bỗng nhiên phát sinh, đằng xa chân trời kia có một âm thanh kinh động quỷ thần truyền đến, kèm theo một cái đạo Hỏa Ảnh Cự Chưởng, đánh tan đi Thôn Phệ Hỗn Động mà Diệp Tử Phàm vừa lập ra, cái này dị biến, không những làm cho đám người Sư Thiên Mộc kinh dị, ngay cả Diệp Tử Phàm cũng là mày hơi nhíu lại một chút.
“Ầm ầm..! “
“Là Âm Hỏa Thánh Hoàng! Là Âm Hỏa Thánh Hoàng!”
“Không sai! Chính là Âm Hỏa Bệ Hạ! Ta đã từng trông thấy qua ngài ấy chân nhan, tuyệt đối không có nhìn nhầm!”
“Quá tốt rồi, có Âm Hỏa Bệ Hạ tại đây, chúng ta liền có hy vọng sống sót! “
Tất cả Thiên Sư Bộ Tộc đám người là đang nhắm mắt chờ chết, nhưng loại kia chấn động âm thanh, liền là làm cho tất cả kinh ngạc. Khi nhìn thấy người cứu mạng bọn họ hiện thân là ai, cả đám người đều là một bộ nhiệt huyết sôi trào.
Âm Hỏa Thánh Hoàng! Hay còn gọi là Âm Hỏa Lão Nhân, đây là một tôn Đạo Thể Thánh Hoàng hậu kỳ cường giả.
Đây không phải là Đạo Thể Thánh Hoàng gà mơ như Sư Thiên Mộc Lão Tổ Tông của bọn họ đây, mà Âm Hỏa Lão Nhân chính là chân chính một tôn đại Cường Giả.
Tôn này đại thần là đã là đột phá Pháp Tắc trung kỳ tiểu thành lâu năm, thực lực kinh thế hãi tục, cường đại hơn là Cửu U Thánh Cung Cách Lan Lịch rất là nhiều, hơn nữa tại Thánh Hoàng Bảng xếp hạng, Âm Hỏa Lão Nhân này xếp hạng thứ chín mươi sáu, tức là trên Cách Lan Lịch mấy cái cấp độ.
Tại nơi này Thánh Yêu Giới cũng như là toàn bôn Thánh Thánh Vực, Âm Hỏa Lão Nhân là được mọi người tôn xưng một tiếng đại Cường Giả, Âm Hỏa Thánh Cung dựa vào uy danh của tôn này Âm Hỏa Lão Nhân, tại Thánh Yêu Giới Trung Thánh Vực là có thể đi ngang tồn tại, không cần phải kiên kỵ bất kỳ một người nào cả.
Như thế cũng đủ hiểu, Âm Hỏa Lão Nhân này tiếng tăm lừng lẫy đến như thế nào.
Chương 1489: Ẩn Ảnh Thánh Quyết!
Hiện tại có Âm Hỏa Lão Nhân này tại đây, hy vọng sinh tồn của bọn họ đã tắt từ lâu, hiện tại lại bùng cháy lên, như thế thử hỏi ai lại không vui mừng cho được. Có thể không phải chết, vẫn là tốt nhất!
“Xoẹt! “
“Âm Hiểm..Ân! Âm Hỏa Lão Huynh! Lần này đa tạ lão huynh trượng nghĩa ra tay cứu giúp! “
Cơ hội ngàn năm có một, Sư Thiên Mộc lấy tốc độ còn nhanh hơn tốc độ ánh sáng, đi đến bên cạnh Âm Hỏa Lão Nhân, cảm động đến rơi cả nước mắt lên tiếng.
Vốn dĩ hắn muốn gọi Âm Hỏa Lão Nhân là Âm Hiểm Lão Nhân, như bao nhiêu Thánh Hoàng Cường Giả đã từng đặt cho y cái biệt danh này, nhưng mà Sư Thiên Mộc nghĩ lại, hiện tại Âm Hỏa Lão Nhân là đang cứu giúp hắn một mạng, một người trượng nghĩa như thế này, sao có thể gọi là Âm Hiểm Lão Nhân cho được.
Hoạn nạn thì mới biết chân tình, không nghĩ đến, ngày thường Sư Thiên Mộc hắn mắng Âm Hỏa Lão Nhân này là một tôn hấp huyết quỷ khốn kiếp Âm Hiểm Lão Nhân không biết bao nhiêu lần, đến khi Sư Thiên Mộc hắn gặp tai nạn, người ra tay cứu giúp hắn lại là cái này Âm Hỏa Lão Nhân, đây đúng là người không nên nhìn bề ngoài, nước biển không đong bằng đấu mà.
“Sư Thiên Mộc! Mấy năm trước ngươi nói Ẩn Ảnh Thánh Quyết của ta là hàng dỏm, dùng liền bị người ta phát hiện, xong rồi còn muốn ta trả lại cho ngươi mười tỷ Trung Phẩm Thánh Thạch có đúng hay là không? “
Đang chờ cái tên Nhân Tộc Thánh Hoàng kia trả lời vì cái gì dám đến Thánh Yêu Giới của bọn họ làm loạn một việc, cái này Sư Thiên Mộc lại bỗng nhiên chạy đến, làm cho Âm Hỏa Lão Nhân là có chút di dời sự chú ý từ Diệp Tử Phàm qua bên này Sư Thiên Mộc.
Nhìn Sư Thiên Mộc lúc này một bộ cảm động muốn phát khóc bộ dáng, Âm Hỏa Lão Nhân cũng là không có ăn tên này một bộ, lập tức gằn giọng chất vấn.
Gần mười năm trước đây, hắn đang là du sơn ngoạn thủy tại Hắc Long Sơn Mạch của Thánh Yêu Giới, bỗng nhiên là nhận được cái này Sư Thiên Mộc Truyền Âm Ngọc Phù, bên trong tin tức tên này có nói, Ẩn Ảnh Thánh Quyết mà Âm Hỏa Lão Nhân hắn bán cho tên này là hàng giả, mới dùng liền bị người ta phát hiện ra, còn là bị người ta đánh cho thương tích đầy mình.
Thế nên tên này muốn hắn bồi hoàn gấp đôi số Trung Phẩm Thánh Thạch đã mua của Âm Hỏa Lão Nhân hắn.
Nghe được cái tin tức này, Âm Hỏa Lão Nhân hắn đây là thất khiếu bốc khói, nỗi giận đùng đùng, trong lòng có ý định nhất định phải đi tìm cái này Sư Thiên Mộc nói cho ra lẽ.
Ẩn Ảnh Thánh Quyết của hắn, là một môn Trung Phẩm Thánh Giai phụ trợ công pháp, một khi tu luyện đại thành, Thánh Hoàng thi triển có thể qua mặt được cả Thánh Đế Cường Giả.
Như Âm Hỏa Lão Nhân hắn đây, vì là dùng đến môn này Ẩn Ảnh Thánh Quyết, liền có thể vượt qua được sự kiểm tra của Hắc Long Thánh Đế, có thể du ngoạn cùng thu thập tài nguyên tại Hắc Long Sơn Mạch mấy trăm vạn năm nay mà không có bị người của Hắc Long Bộ Tộc cũng như là Hắc Long Thánh Đế phát hiện ra.
Nên nhớ Hắc Long Thánh Đế tôn kia là một cái Cường Đại Thánh Đế Cường Giả a, Tại Thánh Vực cũng là thuộc về đại Cường Giả đứng đầu rồi.
Như thế hắn vẫn có thể qua mặt, đây là chúng minh rõ ràng nhất về sự lợi hại của môn này Thánh Quyết, tên Sư Thiên Mộc này bây giờ ngược lại tốt, dám nói Ẩn Ảnh Thánh Quyết hắn bán ra là hàng giả, như thế thử hỏi sao hắn không có tức giận cho được, hôm nay như Sư Thiên Mộc không cho ra một lời giải thích hợp lý, Âm Hỏa Lão Nhân hắn sau khi trấn áp tên Thánh Hoàng Nhân Tộc miệng còn hôi sữa trước mắt sau, chắc chắn sẽ quay lại thu thập cái này Sư Thiên Mộc một lượt.
“Cái này…!” Sư Thiên Mộc hơi có chút ngẩn người.
Bây giờ hắn mới biết Âm Hỏa Lão Nhân này không phải là đến nơi đây thăm hắn, tình cờ ra tay cứu giúp hắn một mạng, mà là vì cái chuyện Ẩn Ảnh Thánh Quyết mà đến, tên này là đến đây cùng hắn tính sổ mà thôi.
Còn vừa rồi ra tay, chẳng qua là tiện tay, hơn nữa như Sư Thiên Mộc hắn tính không sai mà nói, Âm Hỏa Lão Nhân này vừa rồi ra tay cứu hắn, không có cái gì lòng tốt, chẳng qua là vì sợ sau khi hắn bị diệt, bao nhiêu tài nguyên mà hắn tính lũy từ trước đến nay liền sẽ rơi vào tay Diệp Tử Phàm tên kia, nên tên này mới ra tay ngăn cản mà thôi, lòng dạ của tên này vẫn là Âm Hiểm như ngày thường.
“Âm Hỏa Lão Huynh! Đây là lỗi lầm của tiểu đệ, một ít lòng thành, mong huynh nhận lấy cho!”
Sư Thiên Mộc nhìn thấy Âm Hỏa Lão Nhân này bên ngoài một bôn nộ khí xung thiên, nhưng bên trong ánh mắt là một bộ tham lam nồng cháy, lăn lộn Tu Luyện Giới lâu năm như hắn, sao không có biết Âm Hỏa Lão Nhân này trong lòng đang đánh cái gì bàn tính.
Bên trong Nhẫn Trữ Vật kia là tích lũy hơn nữa đời của hắn, Trung Phẩm Thánh Mạch cũng là có hai đầu. Đưa bọn nó ra, Sư Thiên Mộc hắn trong lòng đau thấy máu.
Nhưng là không có cách nào, hiện tại cái mạng của Sư Thiên Mộc hắn đang nằm trong tay của Âm Hiểm Lão Nhân này, như tên này không ra tay, một đường đi thẳng, không có xen vào chuyện của hắn cùng Diệp Tử Phàm, hắn đây cũng chỉ có một con đường chết.
Bất đắc dĩ dưới, hắn phải đi cái này hạ sách, Sư Thiên Mộc hắn là đã suy nghĩ thông suốt, tiền tài là vật ngoài thân, mất đi rồi có thể kiếm lại được, nhưng là cái mạng của mình chỉ có một, như mất đi mà nói, mãi mãi sẽ không có khả năng kiếm lại được, thế nên là lấy cái gì cùng bỏ cái gì, Sư Thiên Mộc hắn đây cũng là nhìn rõ ràng đến.
“Mộc Lão Đệ! Ngươi quá khách khí rồi!”
Nhìn thấy Sư Thiên Mộc đưa ra Nhẫn Trữ Vật kia, Âm Hỏa Lão Nhân là lấy tốc độ còn hơn cả ánh sáng, đem nó thu vào bên trong tay của mình, đồng thời vỗ lên vai của Sư Thiên Mộc mấy cái rất là hòa ái lên tiếng, còn cùng Sư Thiên Mộc xưng huynh gọi đệ, vô cùng là thân thiết, so với lại một bộ hung thần ác sát vừa rồi, cứ như hai người khác nhau một dạng.
‘Ân! Hai đầu Trung Phẩm Thánh Mạch, không nghĩ đến cái này Sư Thiên Mộc lại vô cùng giàu có đến như thế! ‘ Đưa thần behQS niệm quét vào bên trong Nhẫn Trữ Vật, Âm Hỏa Lão Nhân trong lòng không khỏi mị lên.
Giá cả hiện tại một đầu Trung Phẩm Thánh Mạch liền là bằng một trăm tỷ viên Thượng Phẩm Thánh Thạch. Mà một viên Thượng Phẩm Thánh Thạch lại có thể đổi được một trăm viên Trung Phẩm Thánh Mạch, hai đầu này Trung Phẩm Thánh Mạch, giá trị là gấp cả mấy trăm lần số tiền mà Sư Thiên Mộc bỏ ra để mà mua Ẩn Ảnh Thánh Quyết của hắn.
Đây quả là một bất ngờ ngoài dự đoán của hắn, xem ra lần này hắn ra tay cứu mạng Sư Thiên Mộc là đúng rồi.
Sau khi đem tên mặt trắng nhỏ kia xử lý, nên là làm thịt cái này Sư Thiên Mộc thêm một đao nữa mới được.
Đưa cho hắn tài sản lớn đến như thế, như nói tên này không có thủ lại phía sau, có đánh chết hắn cũng không có tin.
Chuyến đi lần này của hắn khá là phát đạt, không những có thể đem tài nguyên của Sư Thiên Mộc cướp hết, mà ngay cả tài nguyên của tên Thánh Hoàng Cường Giả Nhân Tộc trước mặt cũng là chuẩn bị chảy vào túi của hắn, thu nhập lần này thật sự rất pha phong, như có thêm vài lần như thế này, Âm Hỏa Lão Nhân hắn không cần phải mạo hiểm đến những nơi như là Hắc Long Sơn Mạch để tìm kiếm tài nguyên nữa rồi.
“Âm Hỏa Lão Huynh! Không có gì, đây là tiểu đệ nên làm!” Dù trong lòng đang thấy máu, nhưng bên ngoài, Sư Thiên Mộc vẫn là một bộ mặt cung kính đối với lại Âm Hỏa Lão Nhân xã giao lời nói.
Hắn biết Âm Hỏa Lão Nhân này vừa rồi tiếp tục nhìn hắn là không có cái ý gì tốt, chắc chắn sau khi qua chuyện này, Sư Thiên Mộc hắn đây sẽ phải xuất huyết thêm một lần nữa.
Nhưng cũng hết cách rồi, bằng mọi giá, Sư Thiên Mộc hắn phải qua được tai kiếp ngày hôm nay, còn về tài nguyên, không có cũng không sao.
“Mộc Lão Đệ! Ngươi có biết tên Nhân Tộc Thánh Hoàng kia là ai hay không? Như thế nào lại đến đây muốn diệt đi Thiên Sư Bộ Tộc các ngươi! “ Cũng rất muốn ra tay đem tên Nhân Tộc Thánh Hoàng bên kia trấn áp, nhưng là Âm Hỏa Lão Nhân cũng không thể không cẩn thận cho được.
Người này có thể dễ dàng đem Sư Thiên Mộc cấp trấn áp, làm cho Sư Thiên Mộc không nổi lên một chút kháng cự nào, chứng minh cái này Diệp Tử Phàm hết sức là không được đơn giản.
Nhất là cái Thôn Phệ Hỗn Động vừa rồi kia, uy năng là lên đến năm tỷ tòa Thế Giới Chi Lực, loại này lực lượng Âm Hỏa Lão Nhân hắn không xem vào đâu, nhưng nếu tên Nhân Tộc Thánh Hoàng này còn chưa dùng toàn lực, như thế thì rất là phiền toái.
Chương 1490: Tham Lam Lóa Mắt!
Âm Hỏa Lão Nhân hắn tuy tự tin mình có thể trấn áp được tên Nhân Tộc Thánh Hoàng bên kia, nhưng là trước khi ra tay, hắn cần phải hiểu được lai lịch của đối phương rõ ràng đã rồi mới tính sau, như tên Nhân Tộc Thánh Hoàng này phía sau có hậu trường quá cứng, như thế Âm Hỏa Lão Nhân hắn liền phải suy nghĩ lại mới được.
“Âm Hỏa Lão Huynh! Đây là một tên Nhân Tộc Tán Tu Cường Giả! Vừa mới đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh không bao lâu, năm xưa vì Hạm nhi của ta cùng y có một ít thù oán, thế là sau khi đột phá Thánh Hoàng, y ra tay sát hại Hạm Nhi nhà chúng ta cùng hơn một trăm Thánh Vương trong tộc không thương tiếc!”
“Như vậy cũng không xong, tên này còn đến tận nơi đây, muốn đem Thiên Sư Bộ Tộc cùng ta diệt tận gốc rễ!”
“Vì tên này đã đột phá Pháp Tắc trung kỳ tiểu thành, nên là ta không phải là đối thủ của y, chuyện sau đó, không cần nói quá rõ, chắc huynh cũng hiểu!”
Sư Thiên Mộc nghe Âm Hỏa Lão Nhân này lên tiếng, rất là nhanh chóng tóm lược một ít nội dung tạo thành ân oán của hắn cùng Diệp Tử Phàm cho Âm Hỏa Lão Nhân nghe.
Phần đổi trắng thay đen như đường đường là hơn một trăm tôn Thánh Vương Cường Giả vây sát một mình Diệp Tử Phàm hắn không có nói.
Ngay cả tên họ của Diệp Tử Phàm hắn cũng không có đề cập nốt.
Cái này là Sư Thiên Mộc đề phòng trường hợp Âm Hỏa Lão Nhân mấy tháng qua có nghe đến sự tích của Diệp Tử Phàm như là trấn áp Cách Lan Lịch, Doãn Đạo Nhân cùng một loạt Thánh Hoàng một dạng, như Âm Hỏa Lão Nhân này nghe đến chuyện kia, nhắc đến Diệp Tử Phàm tên, Sư Thiên Mộc hắn bảo đảm tên Âm Hiểm Lão Nhân này sẽ không nói hai lời xin lỗi rồi đi thẳng.
Như thế Sư Thiên Mộc hắn vẫn là rơi vào kết cục phải chết như thường.
Hắn hiện tại đã nhìn ra, Âm Hỏa Lão Nhân còn chưa biết gì về Diệp Tử Phàm này cho lắm, như không mới vừa gặp mặt tên này đã nhận ra được ngay, cũng sẽ không có ra tay cứu mạng của Sư Thiên Mộc hắn rồi.
Đây là một cái cơ hội, một cái cơ hội ngàn năm có một, hắn một mặt phải khéo léo trả lời Âm Hỏa Lão Nhân, đồng thời phải đề phòng không cho tên Diệp Tử Phàm bên kia lên tiếng giải thích cái gì mới được.
Như không mà nói, kế hoạch của hắn rất có thể sẽ toang.
Cũng may, mọi chuyện đều đúng như ý của hắn diễn ra, Diệp Tử Phàm này có thể tự trọng thân phận nên sẽ không đi ra giải thích cái gì với Âm Hỏa Lão Nhân, cứ chiếu theo kịch bản này tiếp diễn, thế nào Diệp Tử Phàm cùng Âm Hỏa Lão Nhân cũng ra tay động thủ, khi ấy cơ hội chạy trốn của hắn là đến rồi.
“Mộc Lão Đệ! Ngươi nói tên Nhân Tộc Thánh Hoàng này là một tôn Tán Tu Cường Giả! “
Âm Hỏa Lão Nhân nghe qua câu trả lời của Sư Thiên Mộc, những thứ khác hắn không quan tâm, thứ hắn quan tâm nhất chính là câu nói kia của Sư Thiên Mộc, tên Nhân Tộc này là một cái Tán Tu Cường Giả.
Âm Hỏa Lão Nhân hắn vốn là người kỹ tính, lẽ dĩ nhiên sẽ không có tin hết vào những lời ma quỷ của Sư Thiên Mộc, rất có thể Thiên Sư Bộ Tộc đã đắc tội chết với lại tên Nhân Tộc Thánh Hoàng này, sau đó tên này tu vi đại thành, liền đến đây tính sổ.
Với cái cách hành sự ngang tàng của Thiên Sư Bộ Tộc đám người này, rất nhiều khả năng mọi chuyện sẽ như hắn suy đoán là vậy.
Những chuyện ân ân oán oán tại Tu Luyện Giới này ngày nào nó cũng diễn ra, không cần biết ai đúng ai sai, chỉ xem thực lực ai cường, người đó chính là người có đạo lý, là lẽ phải.
Hiện tại Thiên Sư Bộ Tộc chính là như thế, bên này yếu Nhược, liền sẽ bị đánh, cũng như thực lực của hắn cường hơn, hắn có thể sát lại người khác mà không cần bất kỳ lý do nào một dạng.
“Âm Hỏa Lão Huynh! Ta có thể dùng Đạo Tâm của mình cùng Yêu Thần thề đọc, tên này Nhân Tộc Thánh Hoàng, hoàn toàn là Tán Tu Cường Giả! “ Dưới ánh mắt soi mói của Âm Hỏa Lão Nhân, Sư Thiên Mộc liền là chém đinh chặc sắt nói.
Sư Thiên Mộc hắn phục bút chính là tại chỗ này, hắn biết những lời mình nói ra vừa rồi Âm Hiểm Lão Nhân này tuyệt đối sẽ không tin tưởng hoàn toàn, nên là hắn rất nhấn mạnh vào bốn chữ Tán Tu Cường Giả.
Sư Thiên Mộc biết, một người tham lam vô độ như Sư Thiên Mộc, liền sẽ không bao giờ bỏ qua một con mồi ngon như Diệp Tử Phàm bên kia, thứ tên này kiêng kỵ cũng chỉ là hậu trường của họ Diệp kia có cứng hay không mà thôi.
Bây giờ Sư Thiên Mộc hắn đã nói, Diệp Tử Phàm này sau lưng không có bất kỳ một cái thế lực nào chống lưng cả, tên Âm Hiểm Lão Nhân này còn không cùng Diệp Tử Phàm động thủ mới là chuyện lạ.
Thật ra nói Diệp Tử Phàm này là Tán Tu Cường Giả, là một điều nói thật duy nhất của Sư Thiên Mộc hắn đây.
Theo như Sư Thiên Hạm đưa đến tin tức cho hắn trước đây, cũng như là Sư Thiên Mộc hắn thu thập được tin tức từ đám người Sư Thiên Ngạn này, Diệp Tử Phàm chính xác là một tên Tán Tu Cường Giả.
Khởi nguồn của Diệp Tử Phàm chỉ là một tên Tu Luyện Giả tại cấp thấp Thánh Nhân Thế Giới Thiên Hoang Đại Lục, sau đó một đường cơ duyên đi đến Thánh Vương, lên Thánh Vực là có gia nhập Triều Tịch Thánh Cung.
Nhưng cái này Thất Tinh Thế Lực có thể xem là hậu trường của Diệp Tử Phàm hay là sao, đây dĩ nhiên là không phải, tên này chỉ là mượn tạm Triều Tịch Thánh Cung ở lại một thời gian mà thôi.
Đến khi Diệp Tử Phàm bị truy sát đến mức độ phải đưa đến Thánh Kiếp hù chạy Cách Lan Lịch cùng Doãn Đạo Nhân hai người, nơi đó cũng không hề có bất kỳ người nào xuất hiện cứu giúp Diệp Tử 9AR1U Phàm cả.
Nếu như Diệp Tử Phàm là người của một thế lực lớn, tuyệt đối cái thế lực kia sẽ không để cho gia tộc đệ tử mình lâm vào hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc như thế này mà không có ra tay cứu giúp.
Qua những cái tin tức kia, Sư Thiên Mộc hắn có thể dùng sinh mệnh của mình để mà bảo đảm chắc chắn một trăm phần trăm Diệp Tử Phàm này chỉ là một tên Tán Tu Cường Giả mà thôi. Âm Hỏa Lão Nhân này như ra tay diệt đi Diệp Tử Phàm, sẽ là không phải lơ lắng đến hậu quả về sau.
Nhưng với một điều kiên là Âm Hỏa Lão Nhân này phải sát cho bằng được Diệp Tử Phàm thì mới được tính a, còn như không mà nói, tên này nên là xuống Minh Giới thay hắn là vừa, tài nguyên của Sư Thiên Mộc hắn, không có dễ dàng có thể lấy như thế được đâu.
“Mộc Lão Đệ! Ta lần này tin tưởng huynh đệ một lần, nhưng mà sau khi diệt xong tên Nhân Tộc Thánh Hoàng này…,!”
Nghe Sư Thiên Mộc dám lấy cả Đạo Tâm ra thề đọc, lần này Âm Hỏa Lão Nhân là đôi mắt vô cùng sáng, kèm theo đó là tham lam vô tận phát ra làm người ngoài nhìn vào sợ chết khiếp.
Không có sai, đúng như những gì mà Sư Thiên Mộc mới nghĩ, Âm Hỏa Lão Nhân hắn vốn là không có ý định bỏ qua cho tên Nhân Tộc Thánh Hoàng trước mắt này một chút nào cả.
Không nói cái tên Nhân Tộc Thánh Hoàng này không xem Thánh Yêu Giới bọn họ ra gì, dám đến tận nơi đây sát nhân diệt tộc, chỉ nói đến những tài nguyên của một tên Thánh Hoàng Cường Giả có trong tay, cũng đã làm cho Âm Hỏa Lão Nhân hắn lóa mắt.
Âm Hỏa Lão Nhân hắn có tu vi như ngày hôm nay hoàn toàn là dựa vào âm hiểm xảo trá, sát nhân cướp bóc, không từ bất kỳ một cái thủ đoạn nào để đạt được mục đích, mới có thể có được tu vi như bây giờ.
Hiện tại ngay trước mắt hắn có một cái kho tài nguyên sống, không mất bao nhiêu sức liền là có thể lấy được nó vào trong tay, sao hắn có thể bỏ qua cho được.
Vấn đề hắn kiêng kỵ tên Nhân Tộc Thánh Hoàng này có hậu trường lợi hại phía sau cũng không còn, giờ là lúc hắn đi lấy chiến lợi phẩm của mình.
“Nhân Tộc Thánh Hoàng! Ngươi dám đến Thánh Yêu Giới chúng ta làm loạn, tội đáng chết vạn lần, hôm nay ta thay mặt cho toàn bộ Thánh Yêu Giới chúng Yêu, phán ngươi tội tử hình!”
Âm Hỏa Lão Nhân không để ý đến ánh mắt đắc ý của Sư Thiên Mộc che giấu khá kỹ bên kia, hắn quay lại phía Diệp Tử Phàm vị trí, dùng một giọng chính khí lẫm liệt lên tiếng nói.
Dù là ỷ cường lăng nhược, hay là giết người cướp đất, bên cướp đoạt trước hết cũng là phải liệt kê một loạt cái chính nghĩa đến phi lý lý do, để biện hộ cho hành động sai trái của mình.
Như không mà nói, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.