Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 29 [ Chương 141 đến 145 ]
❮ sautiếp ❯Chương 141: Nguyên thần khó tiến
“Tuân lệnh chủ nhân!” Đám Yêu Vương Yêu Soái đồng thanh đáp, tại nơi đây có Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên bên cạnh, an toàn của Phân Thân chủ nhân này sẽ không bị uy hiếp, bọn họ chỉ là làm công việc quen thuộc là đi lùng bắt một đám Yêu Soái bên dưới cảnh giới mà thôi.
Ba vị Yêu Vương có chút biệt khuất, bọn họ dù gì cũng là Yêu Vương cường giả, bây giờ lại phải hạ mình đi trảo một đám Yêu Tướng, thấy thế nào cũng không có được tự nhiên, đây là điển hình dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, nhưng mà bọn họ chỉ có thể cắm đầu nhận mệnh.
“Ầm ầm! ”
“Hai ngươi các ngươi suy nghĩ thế nào, là vẫn như vậy chịu cực hình qua năm này tháng khác, hay là lựa chọn quy thuận? ” Chờ cho đám người kia tản đi, Diệp Tử Phàm dùng Luyện Thần Đỉnh thu sáu mươi km chiều cao Bạch Hàn Tinh Kim pho tượng vào bên trong, cất tiếng hỏi.
“Những lời ngươi nói, là sự thật sao?” Tạm thời được giải trừ đau khổ, Bạch Hàm Khê lên tiếng hỏi.
“Những gì mà ta nói, đương nhiên là sự thật!! Ta cũng không cần lừa dối các ngươi, ” Diệp Tử Phàm gật đầu nói, hắn không có thói quen hành hạ phụ nữ, cho dù đó là một đầu nữ Yêu.
Đáp ứng Bạch Hàm Khê đưa phụ thân của nàng rời đi Thiên Hoang độ Ngũ Giai Lôi Kiếp, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, chỉ cần vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, bao nhiêu người hắn cũng sẽ đưa đi một cách nhẹ nhàng.
“Được, như vậy ta Bạch Hàm Khê nguyện ý nhận ngươi làm chủ! ” Bạch Hàm Khê nói xong, hóa thành một vị xinh đẹp đến hít thở không thông tuyệt thế Mỹ Phụ.
Nàng ngũ quan đẹp làm cho người ta ngạc thở, làn da trắng mịn như tuyết, đôi mắt phát ra từng tia ma mị, nếu như mà nàng xuất hiện tại Nhân Tộc lãnh địa, chỉ cần một cái liếc mắt cũng sẽ làm cho biết bao nhiêu nam nhân vì nàng điên đảo, thậm chí cho dù là Pháp Thần lão tổ cũng khó tránh thoát được mị lực của nàng, cam tâm làm nô lệ, chỉ mong cầu nụ cười mỹ nhân.
“Cũng không tệ lắm! “Diệp Tử Phàm gật gù nói, từ trên người của Bạch Hàm Khê này hắn phát hiện ra một tia mị lực khiến cho đàn ông không thể cưỡng lại, đây không phải là tự thân bộc phát mà ra, có lẽ nó là trời sinh khí chất thuộc về Yêu Hồ nhất tộc.
Có thể nói đi vào Thiên Hoang mấy năm nay, Bạch Hàm Khê chính là một vị Mỹ Nhân, xinh đẹp nhất mà hắn đã từng gặp được, nhưng mà cũng là không hơn.
Từ khi bị Thiến Thiến vô tình rời bỏ sau, không hiểu sao trong lòng của hắn đối với nữ nhân không có hảo cảm, cho dù Bạch Hàm Khê này có xinh đẹp đến nao lòng, nhưng cũng không thể lay động được tâm tình của hắn.
Bạch Hàm Khê có chút không thoải mái, Đối với nàng mà nói, biến hóa làm Nhân Tộc hình dáng là một chuyện vô cùng đau khổ, tất cả Lục Vĩ Yêu Tộc tại Thiên Hoang này điều căm thù Nhân Tộc, từ khi bị Thiên Hoang Thánh Nhân đưa vào không gian này sau, sự căm thù đó càng lên đến đỉnh điểm.
Cũng chỉ vì Nhân Tộc vị Thánh Nhân kia đã bắt tất cả Bộ Tộc bọn họ đang sống tại tự nhiên Thế Giới vào nơi đây, làm cho vô số cường giả Lục Vĩ Yêu Hồ nhất tộc cũng vì như vậy ngã xuống, tẩm bổ cho Thiên Hoang Đại Lục, bọn họ Hồ Tộc đối với Nhân Tộc có thiện cảm mới là chuyện lạ.
Nhưng mà vì phụ thân, nàng nhất định phải chấp nhận, cho dù có làm điều mà mình không thích.
“Vậy còn ngươi, là theo nữ nhi của ngươi hay là vẫn muốn chống lại?” Nhìn vẫn còn ôm đầu giãy giụa Bạch Thuần Sâm, Diệp Tử Phàm lên tiếng nói.
Đối với nữ nhân, hắn còn có điều giữ lại, nhưng mà đối với nam nhân, hắn là trừng trị không thương tiếc, theo hắn nghĩ nam nhân nên nhận một chút đau khổ cũng không có sao.
“Ta..Ta thần phục! ”
Nói ra câu nói kia, Bạch Thuần Sâm như là mất đi hết sức lực một dạng.
“Chủ nhân, cầu xin ngài bỏ qua cho đám Yêu Thú Lục Vĩ Bộ Tộc, Bạch Thuần Sâm ta cho dù đến chết cũng sẽ cúc cung tận tụy với chủ nhân ngài!” Sau khi hóa thành một thân hình cao lớn với mái tóc một màu bạc trắng nhân Tộc hình dạng, Bạch Thuần Sâm quỳ gối trước Diệp Tử Phàm cầu xin nói.
Hắn vừa rồi cũng đã nghe Diệp Tử Phàm ra lệnh cho ba vị Yêu Vương cùng một đám Yêu Soái đi lùng bắt tất cả Yêu Thú xung quanh Lục Vĩ Vương Địa, hắn không cho rằng vị chủ nhân này là bắt bọn nó về chơi cho vui, mà rất có thể là chém tận giết tuyệt, như vậy hắn càng lo cho Lục Vĩ Hồ Tộc của bọn họ nhiều hơn.
“Cầu xin chủ nhân khai ân!” Bạch Hàm Khê cũng là đôi mắt đẫm lệ nói, nàng vừa rồi chỉ suy nghĩ cho phụ thân an nguy, lại quên đi bản thân là chủ của một tộc đàn.
Rõ ràng, làm một người hiếu tử nàng rất là hợp cách, nhưng mà làm Nhất Tộc Chi Chủ, nàng vẫn có điều thiếu sót.
“Các ngươi là uy hiếp ta hay sao?” Diệp Tử Phàm nhíu mày, thân thể phát ra một loại sát khí đặc trưng, giơ tay nhất chân đều có một phong phạm của một thượng vị giả hơi thở.
Vừa rồi hắn chỉ vì cảm phục lòng cam đảm và sự chịu đựng đau khổ của Bạch Hàm Khê cho nên mới khai ra một điều kiện cho Bạch Hàm Khê phụ Tử.
Phải biết không phải ai chịu qua Nô Ấn hành hạ nữa canh giờ thời gian mà còn không rên một tiếng, cho dù là ba tên Yêu Vương kia cũng không được, Bạch Hàm Khê xem như là một ngoại lệ.
Nhưng mà cũng không có nghĩa hắn là nhân từ khoan dung hạng người, nếu không vui, hắn tuyệt đối sẽ đem hai người này cấp thôn phệ mà không nháy mắt một cái.
“Thuộc hạ không dám!” Hai cha con bọn họ trong lòng đánh cái rùng mình, vị chủ nhân trước mắt này tuy chỉ có Tam Giai cảnh giới, nhưng mà trên thân phát ra Hung Sát Chi Khí vô cùng nồng đậm làm cho bọn họ như trụy vào hầm băng.
Để có được một thân sát khí nồng đậm kia, không biết vị chủ nhân này đã diệt đi mất bao nhiêu sinh linh, hai người bọn họ đều làm qua Yêu Vương Chi Vị, đương nhiên sẽ không phải là thiện lương hạng người, số sinh mệnh chết trong tay bọn họ phải dùng hàng trăm vạn để mà tính, trên người cũng bồi dưỡng ra một loại túc sát chi khí, nhưng mà so sánh với vị chủ nhân này thì lại kém quá xa.
“Chỉ có điều, muốn bỏ qua cho bọn họ cũng không phải là không được, các ngươi có thể dùng sinh mệnh của Yêu Thú Tộc Đàn khác để mà trao đổi, tỷ lệ là một so với mười! ” Ngay khi Bạch Thuần Sâm phụ Tử cùng một đám Lục Vĩ Yêu Hồ Bộ Tộc trong mắt hiện ra một vẻ tuyệt vọng chi sắc, thì đột nhiên Diệp Tử Phàm thu lại tự thân sát khí, nhẹ giọng nói.
“Đa tạ chủ nhân khai ân!” Bạch Thuần Sâm phụ tử cùng một đám Yêu Soái Yêu Tướng nghe được lời này giống như nghe thiên âm, tất cả điều quỳ xuống tạ ân, có người còn chảy ra hai dòng lệ nóng.
“Bạch Thuần Sâm phụ tử ở lại, những người khác lui ra đi!” Diệp Tử Phàm phất tay lên nói.
Hắn cảm thấy rất hài lòng về màn thể hiện của mình, để cho người lâm vào thật sâu tuyệt vọng, sau đó lại ban cho ngươi hi vọng, như vậy người khác mới từ bên trong thâm tâm cảm kích ngươi.
Nếu như mà hắn ban đầu nhẹ nhàng bỏ qua cho đám Yêu Thú của Lục Vĩ Bộ Tộc này, trong lòng bọn họ sẽ cho rằng đó là điều đương nhiên phải vậy, trong lòng đối với hắn sẽ không có một tia kính sợ.
Đây là hắn học được tại thế giới bên kia ân uy cùng thi chi sách, hắn cảm thấy bây giờ mình sử dụng càng ngày càng linh hoạt hơn rồi.
Chương 142: Rơi vào bể tình
“Thuộc hạ cáo lui!” Đám Yêu Thú kia mang theo một loại sống sót sau tai nạn rời đi, nhưng mà bọn họ cũng không dám làm biếng, lập tức huy động toàn tộc lùng bắt tất cả Yêu Soái trở xuống xung quanh Vương Địa.
Thà rằng tử đạo hữu không tử bần đạo, vì mạng sống của mình, ngày xưa có giao tình đến mấy cũng dẹp qua một bên, bọn họ lập tức vận dụng bên trong Tộc tất cả nội tình đi tìm bắt Yêu Thú, bọn họ trong lòng không muốn vì một chút chậm trễ mà không gom góp được đủ số Yêu Thú.
Khi đó rất có thể tên Nhân Tộc kia sẽ thấy bọn họ làm việc bất lực mà hướng bọn họ khai đao cũng không chừng.
“Lão Bạch nha, ta không nghĩ là Lục Vĩ Bộ Tộc của các ngươi lại tích lũy phong phú như vậy đâu!” Đi vào Tàng Bảo Khố của Lục Vĩ Bộ Tộc, nhìn khắp nơi đều là kỳ trân dị bảo, ba cấp Linh Dược tại đây đếm không hết, Tứ Giai Linh Dược cũng không phải là số ít, các loại Linh Tài Khoáng sản là vô cùng vô tận, hắn còn thu được một mảnh vỡ Lục Giai Yêu Đan, chỉ tiếc là nó quá nhỏ, chỉ bằng một phần mười mảnh mà Hỏa Lâm dâng lên, làm cho hắn có sơ qua một chút thất vọng.
“Chủ nhân ngài vừa ý, đó là vinh hạnh của Lục Vĩ Bộ Tộc chúng ta!!” Bạch Thuần Sâm gương mặt rất là đông cứng nói.
Sống mấy vạn năm qua, hắn còn chưa từng thấy ai lại tham lam vô độ như vị chủ nhân này, chẳng những vơ vét hai cha con bọn họ hơn một trăm đầu Trung Phẩm Linh Mạch, ngay cả tích lũy trăm vạn năm tài phú của Lục Vĩ Bộ Tộc của bọn họ cũng không buông tha, đây chính là cường đạo bên trong cường đạo mà.
Hắn bây giờ trên thân không có một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, cho dù vị chủ nhân kia có giữ lời hứa đưa hắn ra bên ngoài Thiên Hoang độ kiếp, hắn không có lòng tin sẽ độ qua lôi Kiếp thành tựu Yêu Hoàng cảnh giới.
Vì nay chi kế hắn cũng chỉ đi nơi khác cướp đoạt Yêu Vương khác Linh Mạch mà thôi, hi vọng thời gian còn lại của mình cũng đủ để hoàn thành.
“Lão Bạch, Bộ Tộc các ngươi có rất nhiều Bạch Hàn Tinh Kim hay sao?”Đem tất cả bảo vật tài nguyên thu quát không còn, Diệp Tử Phàm quan tâm hỏi.
Bạch Hàn Tinh Kim nha, Tứ Giai Thượng Đẳng cấp độ Linh Tài, hắn sau khi lấy đi pho tượng kia liền đến ngay nơi này, với hi vọng lấy đi càng nhiều Bạch Hàn Tinh Kim.
Nhưng mà làm cho hắn thật là thất vọng đó là bên trong Tàng Bảo Khố này bảo vật không ít, nhưng mà thứ hắn quan tâm là Bạch Hàn Tinh Kim lại không phát hiện ra đến, cho dù là một mảnh nhỏ.
“Bạch Hàn Tinh Kim? ” Bạch Thuần Sâm có chút nghi hoặc hỏi, hắn không nhớ đến bên trong tộc có loại Kim Loại này a.
“Là loại Hàn Kim làm ra pho tượng kia!”Diệp Tử Phàm nhắc nhở một tiếng.
Trong ý nghĩ của hắn, nếu như Lục Vĩ Yêu Hồ Bộ Tộc có thể sử dụng đại lượng Bạch Hàn Tinh Kim để đúc một pho tượng, bên trong tộc chắc chắn sẽ có một mỏ Bạch Hàn Tinh Kim, nhưng nhìn vào gương mặt không hiểu của Bạch Thuần Sâm, xem ra chuyện này thật là không diễn.
“Chủ nhân, loại Bạch Hàn Thiết kia không phải là của Thiên Hoang Đại Lục, mà là từ một trăm vạn năm trước Yêu Tôn Bạch Hà Liễu sau khi chết từ trong Hư Giới rơi ra, Lục Vĩ Yêu Hồ Bộ Tộc chúng tôi thấy loại Hàn Thiết này vô cùng cứng rắn, lại phát ra một loại hàn khí, rất thích hợp với hình tượng của Yêu Tôn Bệ Hạ nên đã đem nó khắc thành pho tượng, thờ phụng Yêu Tôn Bệ Hạ! ” Nhắc đến pho tượng kia, Bạch Thuần Sâm mới nhớ đến loại Hàn Thiết kia.
Nói thật nó cách đây niên đại quá mức xa xôi, hắn cũng chỉ là trong điển tịch ghi lại mà thôi, nếu như Diệp Tử Phàm không nhắc đến, hắn cũng không nhớ đến chuyện này.
“Là vậy sao?”Diệp Tử Phàm có chút im lặng nói.
Đường đường là Tứ Giai Bạch Hàn Tinh Kim, chuyên dùng để luyện chế Đạo Khí, lại rơi vào trong miệng của đám Yêu Vương này chỉ là một khối Hàn Thiết, thật đúng là không biết nhìn hàng a.
Nghĩ lại cũng đúng, Yêu Tộc chỉ quen thuộc dùng nắm đấm giải quyết vấn đề, Linh Mạch Linh Dược hỏi bọn chúng còn thông hiểu, đưa những tài liệu luyện khí kia ra thật có chút làm khó bọn họ.
“Chủ nhân, pho tượng kia…!”Bạch Hàm Khê đang muốn nói pho tượng kia chính là tinh thần tượng trưng của Lục Vĩ Yêu Hồ bọn họ, cầu xin vị chủ nhân này trả lại cho bọn họ thử xem, nhưng mà nhìn gương mặt lạnh dần của Diệp Tử Phàm, những lời muốn nói liền bị nuốt vào trong bụng, cúi đầu xuống, không dám ngẩng đầu lên nữa.
Nàng cũng biết yêu cầu của mình có phần quá đáng, bây giờ Bộ Tộc bọn họ đã chiến bại, nói khó nghe một chút là nô lệ cho vị chủ nhân trước mặt này mà thôi, hắn đã phá lệ khai ân không diệt đi Bộ Tộc bọn họ, bọn họ nên cảm thấy đủ mới đúng, không nên đưa ra yêu cầu quá đáng.
“Các ngươi ra ngoài cùng đám Yêu Thú kia bắt Yêu Binh Yêu Tướng đi, nếu như để cho ba con Yêu Vương kia bắt hết, không đủ Yêu Binh Yêu Tướng bàn giao, ta sẽ lấy Lục Vĩ Yêu Hồ các ngươi ra giết cho đủ số! ” Diệp Tử Phàm mặt lạnh lùng ra lệnh nói.
Trả lại cho bọn họ, khả năng sao? Hắn còn dựa vào khối Tinh Kim kia để đạt đến Tứ Trọng viên mãn Hỗn Độn Bá Thần Quyết, làm sao đưa cho bọn họ được.
“Vâng! Chúng ta xin cáo lui!”Hai người bọn họ rùng mình một cái.
Vị chủ nhân này trở mặt còn nhanh hơn cả lật sách a, vừa rồi còn cùng bọn họ hỏi han ân cần, sau một khắc lại trở mặt vô tình, ứng với câu gần vua như gần cọp mà.
Trước đây bọn họ làm Vương Thượng, những người khác điều suy đoán tâm tư của bọn họ mà làm việc, đối với tâm tư của người khác bọn họ là không quan tâm, bây giờ thay đổi ngược lại vị trí, bọn họ phải nghiền ngẫm ý tứ của người khác làm việc, trong lòng có chút không kịp thích ứng mà thôi.
…
“Đại Hắc? Đây là có chuyện gì, tại sao Nguyên Thần của ta vẫn chỉ là 99cm mà không có tăng trưởng? “Bên trong Luyện Thần Không Gian, Diệp Tử Phàm có chút bất đắc dĩ nói.
Trong suốt một tháng thời gian qua, đại lượng Yêu Binh Yêu Tướng thậm chí là Yêu Soái cảnh giới bị hắn thôn phệ, tuy nhiên Nguyên Thần của hắn đã đạt đến 99cm từ lâu, nhưng mà thôn phệ có nhiều đi nữa Yêu Thú cũng không làm cho Nguyên Thần của hắn tăng lên đến một mét.
Ban đầu hắn chỉ cho là Yêu Binh Yêu Tướng đẳng cấp quá thấp, cho nên đánh chủ ý vào Yêu Soái cảnh giới Yêu Thú, nhưng mà kết quả vẫn là không lạc quan cho lắm, Nguyên Thần của hắn sau khi thôn phệ một ngàn con Yêu Soái vẫn không tăng lên đến một mét, chỉ làm cho Nguyên Thần của hắn càng thêm ngưng thực mà thôi, bất đắc dĩ dưới hắn chỉ có thể dừng lại.
Một mét Nguyên Thần nha, nếu như đột phá đạo quan ải kia, Nguyên Thần của hắn sẽ sánh ngang với Hóa Thần cảnh cường giả, đến khi đó, nếu như gặp lại tên Lệ Độc Hành kia, hắn không còn phải co giò chạy thục mạng nữa, ngược lại người phải chạy trốn là tên Lệ Độc Hành kia.
Chương 143: Rơi vào bể tình
Vì Hóa Thần cảnh giới giới Nguyên Thần đã đi vào một tầng cấp mới, nó có thể dễ dàng áp chế bất kỳ một tu luyện giả nào bên dưới cảnh giới.
Ví dụ hắn có thể dùng Nguyên Thần phong cấm phạm vi vạn dặm không gian, tại không gian kia, hắn chính là chúa tể, nếu như đối thủ không đạt đến Hóa Thần cấp độ là tuyệt đối không thể nào phá đi không gian không cấm của hắn, hơn nữa nếu như mà sử dụng Đoán Binh Thuật, một kích của hắn ít nhất cũng chứa mười ngàn ức long chi lực, đây là tương đương với mới vào Hóa Thần cảnh giới cường giả rồi, chỉ có điều mỗi lần thi triển sẽ làm cho Nguyên Thần của hắn suy yếu một khoảng thời gian.
Nhưng mà đó cũng là điều vô cùng nghịch thiên, phải biết Thông Thần cường giả rất khó có người tại cảnh giới này có mười ngàn ức long lực, huống gì đây lại là vô hình vô sắc công kích, có thể nói nếu như Hóa Thần cảnh không có phòng bị cũng sẽ bị trúng chiêu, chỉ là xác suất có chút “thấp” mà thôi.
“Chủ nhân! Đây là do Khí Đạo cùng Thể Đạo hiện nay của ngài có chút thấp, Nguyên Thần chi cảnh thông thường chỉ cao hơn cảnh giới thực của Tu Luyện Giả cùng lắm một đại cảnh giới, nhưng mà vì ngài có Hỗn Độn Thần Hồn, cộng thêm tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết cho nên mới có thể phá vỡ đi thường quy,nhưng mà cao hơn hai đại cảnh giới đã là đỉnh tiêm, ngài muốn Nguyên Thần đột phá chỉ có thể đi vào Pháp Thần cảnh giới mới có khả năng! “Đại Hắc hiện ra trước mặt của hắn nói.
Thật ra có một điều mà hắn còn không nói là cho dù Nguyên Thần của Diệp Tử Phàm có đột phá đến Hóa Thần cấp độ, với Khí Đạo cùng Thể Đạo hiện tại là không thể nào sử dụng, phải biết Hóa Thần cảnh sức mạnh không phải ai cũng có thể khống chế được, nếu như không cẩn thận có thể sẽ làm cho Thức Hải sụp đổ, thân Tử Đạo Tiêu.
“Xem ra tạm thời Hóa Thần cảnh Nguyên Thần là không có hi vọng!” Diệp Tử Phàm thở dài một tiếng, cũng là do hắn quá lòng tham mà thôi, thử hỏi ai tại Chân Huyền cảnh như hắn lại có thể có Nguyên Thần vượt qua Thông Thần cảnh kia chứ.
Nếu như không có Bá Thể chống đỡ, có lẽ bây giờ hắn đã chết rồi.
“Cần phải cố gắng hơn!” Nhìn vào bản thể của mình, Diệp Tử Phàm không ngừng động viên nói.
Một tháng qua tuy là Nguyên Thần không cách nào đột phá, nhưng mà Bá Thể của hắn theo đại lượng Yêu Thú tinh hoa tiến vào đã có bước biến chuyển vượt bậc, Bá Thể chiều cao đã đạt đến sáu trăm mét, có nghĩa là Hỗn Độn Bá Thần Quyết của hắn đã đột phá đến Tam Trọng Đại Thành hậu kỳ, lực phòng ngự cũng đã đạt đến Hạ Phẩm Phòng Ngự Đạo Khí trung cấp, dùng Bá Thể tăng phúc Khí Đạo có thể đạt đến hai mươi sáu lần.
Hiện tại nếu như toàn lực bộc phát có thể đạt được một ngàn hai trăm vạn long lực, loại thực lực này nếu như không tính Đạo Thể phòng ngự cùng với Nguyên Thần công kích, kém nhất Yêu Vương Phong Vũ Xuân cũng bỏ lại hắn mấy con phố, đừng nói đến Yêu Vương hậu kỳ viên mãn như Bạch Thuần Sâm bọn họ.
Thật ra bây giờ hắn còn một quyền lựa chọn nữa đó là sử dụng Linh Mạch Độ Kiếp, đạt đến Tứ Giai Pháp Thần cảnh giới.
Với sự tích lũy hùng hậu, cộng thêm vào Thần Thể, Thần Quyết của hắn, chỉ cần đột phá Tứ Giai cảnh giới, tương đương với tu luyện giả đột phá Thông Thần.
Khi đó Bá Thể tăng phúc, tại Thông Thần cảnh giới sẽ không ai có thể làm đối thủ của hắn được.
Nhưng mà dã tâm của hắn không chỉ là như vậy, hắn phải tích lũy, tích lũy đến khi Hỗn Độn Bá Thần Quyết đột phá đến tam trọng Viên Mãn hậu kỳ cảnh giới, cùng một lúc đột phá Khí Đạo cùng Thể Đạo mới là điều mà hắn mong muốn, vì kế hoạch lớn này, hắn chỉ có thể đè xuống tham niệm đi độ Pháp Thần cảnh Lôi Kiếp.
…
Đại Tấn Đế Quốc, Tấn Thành Vị Tây Sơn.
Nhắc đến Đại Tấn Đế Quốc Tấn Thành, không ai là không biết đến Vị Tây Sơn, nơi đây chính thắng cảnh nổi tiếng nhất của Tấn Thành, chẳng những phong cảnh đẹp, mà còn có một loại hoa vô cùng xinh đẹp nở khắp bốn mùa, tên là Vị Tiên Hoa
Vị Tiên Hoa tuy là không phải Linh Tài Linh Dược gì, nhưng được cái loài hoa này có năm màu sắc sặc sỡ, khi nở lại tỏa ra một làn hương dịu mát làm cho người ta tinh thần trở nên sảng khoái.
Có một lần một vị Chân Huyền Cảnh cường giả tu luyện tẩu hỏa nhập ma, nhưng mà vì đi lầm vào Vị Tây Sơn hít vào loại hương hoa này nên tinh thần trở nên thông suốt, tẩu hỏa nhập ma dấu hiệu cũng là không còn, không những vậy còn đột phá một tiểu cảnh giới.
Không biết chuyện này là thật là giả, nhưng khi thông tin kia bị người phát tán số người đến Vị Tây Sơn ngày một nhiều, Đại Tấn triều đình vì lập các trạm kiểm soát cho nên ngày cũng là hốt một núi bạc, có thể nói Vị Tây Sơn không những làm nên tên tuổi của Tấn Thành, mà còn giúp cho triều đình nơi đây có không nhỏ một bút thu vào.
“Công Chúa, đây là một chiếc vòng tay, ta thấy nó rất là thích hợp với ngươi, cho nên mới mua lấy, mong người nhận cho!” Tại một tòa đình đài nghỉ mát, một chàng thanh niên tầm hai mươi tuổi có tu vi Siêu Phàm cảnh nhất trọng đang cầm một chiếc vòng tay tinh xảo, vẻ mặt không dấu được sự ái mộ nhìn về phía phục sức Công Chúa thiếu nữ nói.
Vòng tay này thi thoảng phát ra một đạo Phù Văn như có như không, nếu như có người biết hàng tại đây có thể phát hiện ra trên vòng tay này có một đạo Nhị Giai Phù Văn trận pháp.
Có thể nói chỉ dựa vào Nhị Giai Phù Văn trận pháp này, chiếc vòng tay này giá trị có thể nói là vô cùng xa xỉ, cho dù Nhị Tinh Thế Lực cũng khó mà bỏ ra nổi con số đó.
Thế nhưng một chiếc vòng tay xa xỉ như vậy lại bị vị Bạch Y Thanh Niên này đưa đi không một chút luyến tiếc, có thể nói hắn yêu vị Công Chúa trước mắt này đến dường nào.
“Thiết Trụ ca, ta đã nói với ngươi nhiều lần rồi, đừng gọi ta là Công Chúa, kêu ta là Nguyệt Nhi là được rồi! “Phục Sức Công Chúa thiếu nữa mỉm cười, đưa thon dài thiên thiên ngọc thủ, rất tự nhiên lấy đi chiếc vòng tay do vị thanh niên kia đưa, vẻ mặt rất là hạnh phúc nói.
Nàng có lồi có lõm dáng người, vô cùng mịn màng Tuyết Bạch khuôn mặt, đủ để mị hoặc chúng sinh hoàn mỹ ngũ quan, cho người ta kinh động như gặp thiên nhân, khuynh quốc khuynh Thành!
Cái này thiếu nữ chính là Cửu Công Chúa của Đại Tấn Đế Quốc Hằng Nguyệt Nhị.
“Nguyệt.. Nguyệt Nhi!” Thanh Niên Thiết Trụ nhìn thấy nụ cười kia của Hằng Nguyệt Nhi, trái tim như là tan chảy, lắp bắp nói.
Không sai, người thanh niên này chính là Thiết Trụ, nếu Diệp Tử Phàm xuất hiện tại đây, không chừng còn không nhận ra được hắn, một thân Bạch Y Thắng Tuyết, khí độ ngời ngời, ai còn có thể nhận ra chỉ hai năm về trước hắn vẫn còn là một tên Diệp Gia Tạp Dịch đệ tử, tu vi chỉ có Võ Mạch nhất trọng đây.
“Vậy thì đúng rồi, Thiết Trụ ca, ngươi bây giờ mới hai mươi tuổi, nhưng mà đã đột phá Siêu Phàm cảnh, tương lai Chân Huyền cảnh là chạy không thoát, không chừng Pháp Thần cũng là có hi vọng, đối với Nguyệt Nhi mà nói Thiết Trụ ca là cái thế cường giả, không chừng tương lai Nguyệt Nhi còn cần Thiết Trụ ca che chở đâu!” Hằng Nguyệt Nhi vẻ mặt vui mừng, cất lên giọng nói êm ái như chim vành khuyên, làm nhân tâm không khỏi mơ màng.
“Nguyệt Nhi, nàng quá khen!”Thiết Trụ lấy tay sờ vào mũi, có chút xấu hổ nói.
Hắn nào phải Thiên Tài, Thiên Kiêu gì, có được hôm nay cũng là do “sư phụ”Diệp Chính Quang tài bồi, nếu như không có công Pháp cộng thêm đan dược, bây giờ hắn cũng chỉ là một tên một hai trọng Võ Mạch bị người khác khi dễ.
Nhất là một năm trước đây, Diệp Chính Quang lại đưa cho hắn một bình đan dược, hắn vui mừng đến cực hạn khi thấy bên trong nằm một trăm hai mươi viên Siêu Phàm Đan, hơn nữa chất lượng còn là thượng thừa, hắn sau khi sử dụng mười viên đã được như ý nguyện đột phá Siêu Phàm cảnh, đây là cảnh giới mà hắn có nằm mơ cũng không nghĩ đến, hiện tại trong nhẫn trữ vật của hắn còn thừa hơn một trăm viên đâu.
Chương 144: Mỹ nhân kế
Sau khi đột phá hắn thấy sư phụ nhìn hắn với một ánh mắt quái dị, sau này ra ngoài kiến thức tăng trưởng hắn mới biết sư phụ ánh mắt kia là ý gì.
Trong tay hắn cầm là Thượng Phẩm Siêu Phàm Đan, người có tư chất bình thường chỉ cần một viên cũng có thể đột phá Siêu Phàm cảnh, cao lắm cũng chỉ hai viên mà thôi, hắn đằng này ngược lại là tốt, một hơi nuốt mười viên Thượng Phẩm Siêu Phàm Đan mới đột phá Siêu Phàm, có thể nói là tư chất của hắn có bao nhiêu rác rưởi.
Còn vị Hằng Nguyệt Nhi này là một lần hắn đi đến Long Uyên Sơn Mạch rèn luyện vô tình gặp gỡ, khi lần đầu tiên thấy được Hằng Nguyệt Nhi, hắn kinh như thiên nhân, rơi vào bể tình ngay mà không thể tự kiềm chế được.
Vì nàng, hắn đã rời bỏ đi Diệp Phủ với thân phận Thái Thượng Trưởng Lão, ngay cả tu hành trên đường hắn cũng dần sa sút, cho dù trong tay hắn có mấy trăm viên Linh Khiếu Đan, nhưng mà đến bây giờ vẫn chỉ là Siêu Phàm cảnh nhất trọng.
“Thiết Trụ ca, ta hiện tại đã tạp lại Siêu Phàm tam trọng không có đột phá, lần trước Đan Dược mà ngươi cho..”Hằng Nguyệt Nhi nhìn Thiết Trụ có chút khó xử nói.
“Nguyệt Nhi, ta nơi này vẫn còn Khiếu Linh Đan, nàng cầm lấy tu luyện đi!” Không chờ cho Hằng Nguyệt Nhi nói hết, Thiết Trụ đã từ bên trong nhẫn trữ vật lấy ra một chiếc bình ngọc, nhét vào tay của Hằng Nguyệt Nhi.
“Thiết Trụ ca.. Như vậy sao được, ta không thể nhận thêm Đan Dược của ngươi! “Hằng Nguyệt Nhi ánh mắt đẹp xoẹt qua một tia cực độ vui mừng, nhưng liền biết mất.
Nàng tay phải cầm lấy tay của Thiết Trụ, tay trái đem bình ngọc trả lại vào tay của hắn, như là rất là không muốn lấy Khiếu Linh Đan kia dường như.
“Nguyệt Nhi, nếu mà ngươi không nhận lấy, sau này ta sẽ không gặp ngươi nữa! ” Thiết Trụ thần sắc cả giận nói.
Khi mà Hằng Nguyệt Nhi đưa tay nắm lấy cánh tay của hắn, trong lòng của hắn như có vạn con mã đang bôn đào, trái tim gia tốc kịch liệt.
Phải biết hai người quen biết nhau gần nửa năm qua, số lần Hằng Nguyệt Nhi nắm tay của hắn chỉ đếm được bằng đầu ngón tay, mỗi một lần như vậy, linh hồn của hắn như đi đến tận mây xanh.
“Vậy thì đa tạ Thiết Trụ ca! ” Thấy Thiết Trụ vẻ mặt nghiêm túc, Hằng Nguyệt Nhi rất là cẩn thận đem bình ngọc thu lại,đưa vào bên trong nhẫn trữ vật.
“Công Chúa, Hoàng Hậu Nương Nương có việc tìm ngài!” Đang khi Thiết Trụ vẫn còn đang ngây ngất với cảm giác vừa rồi thì lại bị một âm thanh đánh thức.
Một đội nhân mã hai mươi bốn tên mang hắc sắc giáp trụ đi đến, cầm đầu là một vị râu quai nón Tướng quân phục có tu vi Siêu Phàm cảnh cửu trọng, chính hắn là người cất tiếng nói.
“Đổng Tướng Quân, Mẫu Hậu tìm ta có chuyện gì? ”
“Hồi Công Chúa, mạt tướng không có biết! “Đổng Lôi cung kính hồi đáp.
“Thiết Trụ ca, ngươi xem!” Hằng Nguyệt Nhi nhìn qua Thiết Trụ, thần sắc kia tựa rất là bất đắc dĩ nói.
“Nguyệt Nhi, nếu như Hoàng Hậu Nương Nương tìm, nhất định là có chuyện trọng đại,ngươi đi trước đi!”Tuy là có chút không tha, nhưng mà Thiết Trụ cũng chỉ gượng gạo đưa tiễn.
“Vậy lần sau chúng ta lại tái kiến!”
“Lần sau tái kiến!”
…
“Haiiii! Lần nào cũng là như vậy. ” Nhìn thân hình tuyệt mỹ của Hằng Nguyệt Nhi biến mất khỏi tầm mắt, Thiết Trụ không khỏi thở dài một tiếng, “không biết lần sau gặp được nàng là vào lúc nào! ”
“Khi nào dùng hết Khiếu Linh Đan, nàng tự nhiên sẽ đến tìm ngươi thôi!”Một đạo âm thanh từ sau lưng Thiết Trụ vang lên, không biết là từ khi nào Diệp Chính Quang đã xuất hiện sau lưng của hắn.
“Sư..Sư phụ, sao ngươi lại đến đây?” Thiết Trụ đánh cái giật mình, quay lại cung kính nói.
“Thiết Trụ, ngươi thật không theo ta quay về Mạc Thành sao?” Diệp Chính Quang gương mặt có một tia khói mù nói.
“Xin lỗi, sư phụ đệ tử không muốn quay lại Mạc Thành! ” Thiết Trụ quỳ xuống đất, mặt chạm sàn nhà, có thể nói lên quyết tâm của hắn.
“Thiết Trụ nha, ta đã nói với ngươi nhiều lần rồi, Nguyệt Nhi Công Chúa chỉ là lợi dụng ngươi mà thôi, tại sao ngươi lại không chịu hiểu chứ!” Diệp Chính Quang thấy Thiết Trụ quỳ xuống, thân hình tránh qua một bên, có chút hận sắt không thành thép nói.
Với biểu hiện của Nguyệt Nhi Công Chúa, đã từng sống trong thâm cung như hắn sao lại không nhận ra đây là mỹ nhân kế kia chứ, cũng chỉ có ngu ngốc như tên Thiết Trụ này mới bị lừa gạt mà thôi.
Nếu như là một vị cô nương khác có ý định lợi dụng Thiết Trụ, hắn đã một chưởng bổ ra từ lâu, nhưng riêng Hằng Nguyệt Nhi này lại là không được, sau lưng nàng đứng chính là quái vật khổng lồ Tứ Tinh Thế Lực Đại Tấn Triều.
Hắn bây giờ tuy đã là Chân Huyền cảnh cường giả, nhưng mà đối với Hằng Gia cũng chỉ là một con hơi cường một chút kiến mà thôi, nếu như chọc giận bọn họ, hắn có mười cái mạng cũng không đủ chết.
Trừ phi là vị chủ nhân kia của mình xuất thủ, nếu không hắn thật không làm gì được Đại Tấn Triều.
“Ngươi tự giải quyết cho tốt đi!” Nhìn thấy Thiết Trụ vẫn quỳ dưới đất không đứng lên, lại không nói một tiếng, Diệp Chính Quang chỉ để lại một câu, phất áo rời đi.
Hắn là có thể cưỡng ép mang đi Thiết Trụ, nhưng mà cũng chỉ là mang đi thân xác của hắn, trái tim của hắn hiện tại đang nằm tại đây, có cưỡng ép cũng vô dụng.
Hắn đôi khi còn nghĩ tại sao anh minh thần võ như chủ nhân lại có một tên huynh đệ đầu đất như vậy.
“Sư phụ, đồ nhi không phải là không biết mình bị nàng lợi dụng, nhưng mà đồ nhi không thể nào bức ra được a!” Nhìn Diệp Chính Quang thất vọng tâm tình rời đi,Thiết Trụ đứng dậy trên khóe mắt hai dòng lệ tuôn nói.
Hắn có ngu ngốc đến đâu cũng biết Hằng Nguyệt Nhi chỉ là lợi dụng hắn để lấy Đan Dược mà thôi, nhưng mà hắn lại không thể nào thoát ra cho được, nếu như sau này không còn gặp lại Hằng Nguyệt Nhi, hắn thà rằng chết đi còn hơn.
Chỉ là như vậy hắn đã làm thất vọng sư phụ, nếu như ngày xưa không có sư phụ đưa tay ra giúp đỡ, hắn chỉ là một tên bị người khác khinh bỉ Tạp Dịch, hắn làm như vậy thật đúng là bất nghĩa.
“Tử Phàm, không biết nếu như ở vào hoàn cảnh của ta, ngươi sẽ có lựa chọn như thế nào? “Bỗng nhiên, Thiết Trụ nhớ đến người huynh đệ thân thiết của hắn Diệp Tử Phàm, sau khi được Diệp Chính Quang thu nhận làm đệ tử, hắn được sống trong lầu sang đình đài, hắn có cho người hỏi thăm qua Diệp Tử Phàm.
Nhưng đến từ Sát Sinh Khu lại cho hắn biết là Diệp Tử Phàm đã rời đi Diệp Phủ, hướng đi không rõ, hiện tại lão đại tại đó là Tào An.
“Nói những điều này có ích gì đâu chứ, chúng ta đã là người của hai thế giới! ” Thiết Trụ thở dài một tiếng, bây giờ hắn đã là Siêu Phàm cường giả Tiên Sư, trong khi Diệp Tử Phàm căng chết cũng chỉ Võ Mạch mấy trọng bồi hồi, hắn hiện tại có hai trăm năm thọ nguyên, đột phá tiếp Chân Huyền cũng là không khó, Diệp Tử Phàm bên ngoài không biết có còn sống hay không, phải biết thế giới bên ngoài không có thế lực nào bảo hộ là sẽ chết rất nhanh a.
“Hai người không cùng một thế giới sao, cũng không có sai, nhưng mà người không cùng thế giới với Diệp Tử Phàm là ngươi, chứ không phải Diệp Tử Phàm!” Tại một nơi cách Thiết Trụ ba dặm chi địa, Diệp Chính Quang hừ cái mũi nói.
Chỉ là một tên Siêu Phàm cảnh một trọng sâu kiến, lại dám nói Pháp Thần cảnh là người không cùng với hắn một thế giới, cũng chỉ có tên Thiết Trụ này mới to gan như vậy.
“Nếu không phải..” Diệp Chính Quang bức bối.
Hắn thật ra không muốn theo chân của tên Thiết Trụ này chịu khổ, ngặt nỗi đây là chuyện mà Diệp Tử Phàm giao cho hắn, hắn không thể không làm.
Vừa rồi hắn cũng chỉ giả bộ đi thế thôi, hắn cũng không thật sự bỏ qua Thiết Trụ, nếu không Diệp Tử Phàm biết đến sẽ là người đầu tiên không buông tha cho hắn.
“Đại Tấn Đế Quốc Hằng Gia, hi vọng các ngươi đừng làm điều quá phận nha!” Diệp Chính Quang thấp giọng lầm bầm.
Dù ở chung thời gian không lâu, nhưng mà hắn có phần hiểu biết về Diệp Tử Phàm tính cách, đó là một người thủ đoạn độc ác, lục thân bất nhận, ngược lại ưu điểm lớn nhất là cũng có chút nghĩa khí, Thiết Trụ này năm xưa chỉ vì đối xử với hắn khá tốt, nên hắn mới quan tâm chăm sóc lại Thiết Trụ.
Nhưng mà lỡ may tên Thiết Trụ này có điều không may, hoặc là bị người hãm hại, vị kia chủ nhân tuyệt đối sẽ vì tên Thiết Trụ này báo thù, nếu như hắn đoán không lầm khi ấy Nhân Tộc có thể sẽ máu chảy thành sông.
Nghĩ đến đây, hắn không cấm rùng mình một cái.
…
Đại Tấn Đế Quốc hoàng cung, Thái Tử hành cung.
“Hằng Nhi, ngươi đã rửa tay rất là nhiều lần rồi, nếu còn rửa nữa không chừng da cũng sẽ đi luôn!” Thái Tử Hằng Vũ Hiên ngồi trên chủ vị, thưởng thức ly trà nhìn Hằng Nguyệt Nhi đang hết rửa lại lau không khỏi buồn cười nói.
“Đại ca, ngươi có thể để người khác thay ta đóng kịch được không, nhìn đến tên Thiết Trụ kia là ta đã muốn nôn mửa! “Hằng Nguyệt Nhi đã bỏ đi vẻ ngụy trang bên ngoài, sắc mặt cực kỳ không tốt nói.
Thử nghĩ nàng đường đường là Thiên Chi Kiêu Nữ, Đế Quốc Hoàng Tộc, lại phải đi giả vờ yêu đương với một tên Tạp Dịch Đệ Tử, mỗi lần như vậy, nàng giống như ăn một con ruồi khó chịu.
“Nguyệt Nhi, vì đại kế của chúng ta, muội phải chịu một chút ủy khuất! ” Hằng Vũ Hiên đứng dậy, đi đến ôm Hằng Nguyệt Nhi vào lòng, áy náy nói.
“Chỉ cần có thể giúp được cho huynh, chịu một chút ủy khuất cũng không có sao!”Nhìn vào ánh mắt thâm tình của Hằng Vũ Hiên, Hằng Nguyệt Nhi như ăn một viên mật ngọt giống như, “đúng rồi Hiên Ca, đây là mười hai viên Khiếu Linh Đan, chỉ cần có nó huynh có thể đột phá Siêu Phàm cảnh hậu kỳ bình cảnh, không những vậy Siêu Phàm Đỉnh Phong cũng là trong tầm tay!”
“Nguyệt Nhi, ta hứa với muội chỉ cần ta Đăng Cơ Thành Đế, ta nhất định sẽ phong muội làm Hoàng Hậu!”Cất kỹ Bình Ngọc vào Nhẫn Trữ Vật, Hằng Vũ Hiên nhìn Hằng Nguyệt Nhi ánh mắt đầy chân thành nói.
Khiếu Linh Đan a, đó là trong truyền thuyết đan dược, cũng nhờ có nó, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi hắn đã từ một vị thất sủng Hoàng Tử với tu vi Siêu Phàm một trọng, nhảy lên thành lục trọng cường giả, tại trên Hoang Thất Thí Võ hắn càng là độc chiếm ngôi cao, lệnh Phụ Hoàng của hắn lau mắt mà nhìn, sau đó phong hắn làm Thái Tử
“Nhưng mà phía Phụ Hoàng! “Hằng Nguyệt Nhi tim đập có chút nhanh, nàng làm tất cả những chuyện này, không phải là vì ngôi vị Hoàng Hậu kia sao.
Chương 145: Sát khí tiệm khởi
“Nguyệt Nhi, muội chỉ là con gái nuôi của Phụ Hoàng, chúng ta không có quan hệ huyết thống, Phụ Hoàng là sẽ không phản đối chuyện của chúng ta! ” Hằng Vũ Hiên rất tự tin nói.
“Cảm ơn Hiên Ca!” Hằng Nguyệt Nhi e thẹn nói.
Nàng đương nhiên là biết mình không phải là thành viên chính thống của Đại Tấn Hoàng Thất, chẳng qua mười mấy năm trước Phụ Thân của nàng vì cứu Bệ Hạ mà chết nên sau này mới được mang về Hoàng Cung sắc phong làm Công Chúa mà thôi.
“Phải rồi Hiên Ca, sao chúng ta không bắt đi tên Thiết Trụ kia lại, chỉ cần vào Hoàng Thất Ngục Giam, hắn những Đan Dược kia không phải là của chúng ta hay sao!” Vui mừng thoáng qua, Hằng Nguyệt Nhi nghĩ đến phải tiếp tục đi cho tên dân đen kia sắc mặt, trong lòng có chút không tốt.
Tuy là hai người không có làm gì, nhưng mà sau này nàng sẽ là Hoàng Hậu Đại Tấn, không chấp nhận bị người gièm pha.
“Muội không có hiểu, bây giờ thời cơ vẫn chưa đến! ” Hằng Vũ Hiên hai con ngươi lóe qua một tia sát khí.
Hắn sao lại muốn người đàn bà của mình cùng người khác khanh khanh ta ta, nhưng mà hắn tạm thời còn chưa thể động thủ được, hắn mới lên làm Thái Tử không được bao lâu, căn cơ còn chưa vững chắc, cường giả đầu nhập vào hắn cũng không nhiều.
Làm không tốt, bức dây động rừng, mấy tên huynh đệ của mình nghe tin nhào đến, khi đó hắn không có trái ngon để ăn.
Lần trước hắn có phái một vị Chân Huyền cường giả đi trảo tên Thiết Trụ kia về, nhưng mà vị cường giả kia lại phát hiện xung quanh cũng có một vị Chân Huyền cảnh khác hơi thở, rất có thể là người đi theo bảo hộ cho tên Thiết Trụ kia.
Phát hiện này không khỏi làm trong lòng của hắn chấn động, có Chân Huyền cảnh đi theo bảo hộ, thân phận của tên Thiết Trụ này vô cùng không tầm thường, tuyệt không có giống như bên ngoài là một đứa con rơi, Tạp Dịch Đệ Tử đơn giản như vậy.
Chờ hắn điều tra rõ, cùng với thuyết phục một ít Chân Huyền cảnh trung, hậu kỳ về phía mình, lúc đó động thủ cũng không muộn.
Dám chạm tay vào người đàn bà của mình, Hằng Vũ Hiên từ lâu đã phán Thiết Trụ án tử hình.
“Nguyệt Nhi, mấy ngày rồi chúng ta không có cùng nhau!” Dẹp đi suy nghĩ về Thiết Trụ qua một bên, ôm người ngọc trong tay, Hằng Vũ Hiên sắc tâm tiệm khởi, không nói hết câu đã cúi xuống hôn lên đôi môi xinh đẹp của Hằng Nguyệt Nhi, sau đó quăng nàng lên một chiếc giường.
“Hiên.. Ca, bây giờ vẫn còn đang là ban ngày! ” Hằng Nguyệt Nhi bị Hằng Vũ Hiên đặt tại dưới thân, không khỏi thở gấp nói.
“Ta mặc kệ, đây cũng không phải là lần đầu tiên! ” Hằng Vũ Hiên hơi thở ồ ồ mà hôn đến, không bao lâu bên trong Đông Cung vang lên những tiếng thở dốc liên tục…….
Ba tháng sau, Tây Hoang Địa Vực…
“Luyện Thần Quân đám người đây là muốn làm gì? Không lẽ muốn tuyệt diệt Yêu Tộc mới chịu ngừng tay hay sao?” Trong bất tri bất giác, cái kia trên Vương Vị ba mét Chu Tước mày nhăn lại cùng một chỗ.
Tây Hoang Địa Vực, Chu Tước Vương Cung.
Chu Tước Yêu Vương Phụng Tam Thiên đôi mày liền nhíu chặc, có chút đoán không ra đám người Luyện Thần Quân kia ý định.
Nữa năm qua đã có thêm sáu đầu ức vạn dặm Sơn Mạch bị bọn họ công chiếm, nâng tổng số Sơn Mạch bị Luyện Thần Thành lên thành mười tòa, mỗi lần bọn họ đi đến, ngoài chủ mạch không có vấn đề gì sau, mấy đầu ngàn vạn dặm sơn mạch dường như bị bọn họ bắt sạch, cũng không hề thấy đám Yêu Thú kia xuất hiện một lần nữa, tương lai chờ đợi đám Yêu Thú kia chỉ có thể có một con đường chết.
Hiện tại thế lực của bọn họ sau khi hợp nhất mười đầu sơn mạch đã tăng lên dữ dội, Yêu Vương cường giả theo thông tin mới nhất hắn nhận được đã lên đến mười hai tên, Yêu Soái càng là mấy vạn người mà tính.
Tây Hoang Địa Vực bên ngoài cũng chỉ có hai mươi ba vị Yêu Vương cảnh giới, cùng với hai mươi ba đầu Ức vạn dặm sơn mạch, Luyện Thần Quân đã chiếm lấy mười đầu, tức là chiếm gần đi một nửa, với tình hình này khả năng chiếm hết Tây Hoang, thậm chí là Thiên Hoang Đại Lục chỉ là chuyện sớm muộn.
Đám người Luyện Thần Quân kia ý định muốn làm gì, nếu như mà vì Linh Mạch, bọn họ chiếm nhiều đầu ức vạn dặm sơn mạch như vậy cũng là đủ rồi, đâu cần phải đuổi tận giết tuyệt tất cả Yêu Chúng kia chứ, cùng là Yêu Tộc với nhau hành vi này được xem như là tối kỵ.
Phong Khắc Nhiên kia đã chết ba vạn năm, nhưng mà hôm nay lại hiện lên thế gian, bọn họ đã điều tra rất nhiều lần, nhưng đến bây giờ mọi chuyện vẫn là một bến mê, chỉ biết là hiện tại oai phong một đời Yêu Vương Phong Khắc Nhiên đã nhận một tên Nhân tộc làm chủ, mọi chuyện điều lấy hắn làm đầu, đây là điều không tưởng được.
Không những vậy, tên Nhân Tộc kia làm sao có thể khống chế tất cả Yêu Vương, làm cho bọn họ trở nên nghe lời dễ bảo, hắn nghe nói tên Nhân Tộc kia chỉ có Chân Huyền cảnh tu vi mà thôi, đây cũng là một bến mê mới.
Bất quá rất nhanh, Phụng Tam Thiên liền làm ra phản ứng tới, hiện tại cũng không phải là suy nghĩ, Phong Khắc Nhiên làm sao chết mà hoàn sinh, hoặc là tên Nhân Tộc kia lai lịch thủ đoạn, nếu như cứ để cho cái gọi là Luyện Thần Quân kia tiếp tục mở rộng, Yêu Tộc bọn họ có khả năng bị tuyệt chủng.
Sau một khắc..
Phụng Tam Thiên Tước Nhãn nhất chuyển, nhìn chung quanh toàn bộ Vương Điện:” Chư vị, ai nguyện ý cùng Bản Vương Diệt Thần? ” Thanh âm lộ ra từng đợt lôi âm, chấn cho Vương Điện chập chờn.
“Cái này.. Cái gì!! ” Rất nhanh, Vương Điện bên trong, Yêu Soái cảnh cường giả Chu Tước Bộ Tộc lặng thấp Tước đầu, không dám cùng Phụng Tam Thiên đối mặt, hiện tại bên đám Luyện Thần Quân kia đã có mười hai vị Yêu Vương à nha, bọn họ chỉ là Yêu Soái cảnh giới đi không phải là đưa đồ ăn hay sao?
Bọn nó đến được thông tin trước kia Luyện Thần Quân trước chỉ bắt một đám Yêu Binh Yêu Tướng mà thôi, Yêu Soái cảnh giới vẫn có thể quy hàng, nhưng hiện nay cả Yêu Soái bọn họ cũng là không buông tha, nghe nói đã có cả vạn tên Yêu Soái biến mất trong tay bọn họ rồi.