Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 285 [ Chương 1421 đến 1425 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1421: Thiên Táng Cổ Địa Băng Liệt!
Đại Hắc trong lòng có cảm giác, vừa rồi như đã xảy ra chuyện gì quan trọng đối với lại hắn, nhưng là nghĩ mãi, hắn cũng là không biết đó là chuyện gì.
“Ngươi suy nghĩ quá nhiều, ta là không có chuyện gì muốn hỏi ngươi!” Diệp Tử Phàm liếc cái này Đại Hắc một cái, lên tiếng nói.
Cái này Đại Hắc đã trở lại bộ dạng như trước, loại kia nịnh bợ lời nói là không thể nào nhầm lẫn vào đâu cho được, đồng thời nhìn dáng vẻ của tên kia, e là cũng không biết vừa rồi mình đã xảy ra chuyện gì.
Cái này xem như với Diệp Tử Phàm hắn cũng là một đoạn thời gian thú vị trải nghiệm đi, cũng là không cần thiết nói cho Đại Hắc tên này biết.
Còn chuyện xảy ra vừa rồi với lại Đại Hắc, tên này sao có thể biến thành một người hoàn toàn khác biệt đến như thế, hắn sau này sẽ điều tra kỹ càng, xem đây là có chuyện gì xảy ra sau.
‘Không phải tôn này Chủ Nhân lại đưa ta vào Không Gian Tù Lung một lần nữa đó chứ!’ Nhìn biểu tình quái dị của Diệp Tử Phàm, Đại Hắc trong lòng không ngừng nghi hoặc đến.
Chuyện này cũng không phải chưa từng xảy ra, trước đây vụ Diệp Tử Phàm đột phá Thánh Hồn Chi Kiếp, cũng là đem hắn giam vào Không Gian Tù Lung bên trong một đoạn thời gian, làm cho Đại Hắc hắn trong khoảng thời gian đó như là người mù một dạng, lần này không có bất ngờ gì xảy ra, vị này Chủ Nhân cũng sẽ làm chiêu thức củ.
Nhưng có khả năng lần này cao minh hơn, ngay cả hắn cũng bị đánh bất tỉnh nhân sự, thành ra là không có biết bất kỳ chuyện gì xảy ra.
Thực lực của cái này chủ nhân càng ngày càng đáng sợ rồi, ngay cả Đại Hắc hắn bị đánh như thế nào cũng không thể nào hay biết.
Ân! Rất có thể mọi chuyện chính là như thế! Càng nghĩ, Đại Hắc càng cho là mình đã suy nghĩ đúng.
Thật sự là không có biết, tôn này Chủ Nhân đang là che giấu hắn để làm cái gì chuyện mờ ám a.
Hắn thật sự rất là hiếu kỳ muốn biết, đáng tiếc là Đại Hắc hắn không có thuật đọc tâm như hai nha đầu Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng kia.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!! “
‘Nên nghĩ cách rời đi nơi này trước, những chuyện khác sau này rồi tính sau!’ Chấn động vang lên liên tục xung quanh làm cho Diệp Tử Phàm thông suốt không ít chuyện.
Hắn là biết đến, chuyện quan trọng nhất với mình hiện tại không phải là đi điều tra xem Đại Hắc này làm sao biến thành hai người xa lạ, cũng như chuyện Thần Tôn Cường Giả như thế nào bị diệt, mà là phải nghĩ cách rời đi nơi này trước cái.
Những chuyện còn lại, chờ đến khi tu vi của hắn cao lên, như Giới Thần hay Thần Tôn một dạng, như thế tự nhiên liền sẽ được biết mà thôi.
“Chủ nhân! Bên ngoài kia đang là chấn động vô cùng lớn! Cái này Thiên Táng Cổ Địa dường như muốn băng diệt khả năng! “ Đại Hắc liền là cất tiếng nói.
Hắn nghe bên ngoài cường đại chấn động, liền theo bản năng dùng đến Quang Ảnh Thuật tra xét. Kỳ lạ thay, lần này tại bên trong Thanh Lôi Thánh Điện nơi này, Quang Ảnh Thuật của hắn liền là có thể sử dụng ra được.
Nhìn cái kia tràng cảnh bên ngoài, Đại Hắc không khỏi là hít một hơi khí lạnh, phạm vi mấy năm ánh sáng xung quanh hắn, không gian xung quanh bắt đầu băng liệt, các đại Sơn Mạch cũng là lấy tốc độ cực nhanh đi đến bên bờ hủy diệt, không bao lâu nó liền sẽ lan đến nơi này, tình cảnh bên ngoài kia là không thể nào kiểm soát được.
‘Có liên quan đến tôn này Chủ Nhân hay không? ‘ Đại Hắc bây giờ khẽ nhìn Diệp Tử Phàm một cái, hắn trong lòng có linh tính, những cái này đại họa, có khả năng là do một tay tôn này Chủ Nhân của mình làm ra.
Rất có sau khi làm cho hắn ngất đi, Diệp Tử Phàm đã động tay chân gì vào Thế Giới Hạch Tâm của Thiên Táng Cổ Địa nơi này, điều này đã làm cho Thiên Táng Cổ Địa nhanh chóng sụp đổ.
Chỉ là dù đã đoán ra được, nhưng Đại Hắc lại không dám đặt câu hỏi, hắn biết Diệp Tử Phàm vì không muốn cho hắn biết nguyên nhân, nên mới đem Đại Hắc hắn giam cầm lại, như thế dù hắn có hỏi cũng chỉ vô ích mà thôi, không chừng còn là tự chuốc họa vào thân cũng nên.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! “
“Đến cũng thật là nhanh!” Đưa thần niệm ra bên ngoài, nhìn thấy Thiên Táng Cổ Địa đang đi đến hủy diệt tràng cảnh kia, Diệp Tử Phàm không khỏi nói nhỏ một tiếng.
Cái này là nằm trong dự tính của hắn, Thiên Táng Cổ Địa này Hạch Tâm chống đỡ cho nó là Thần Tôn Chi Tâm, hiện tại viên kia Thần Tôn Chi Tâm đang là tại bên trong Luyện Thần Đỉnh của hắn, một khi không còn có Thần Tôn Chi Tâm chống đỡ nữa, như thế đối với Thiên Táng Cổ Địa không khác gì Hỏa Sơn không còn Dung Nham đốt cháy, hủy diệt đi là chuyện tất yếu.
“Quá đáng tiếc! “
Nhìn những cái kia Hạ Phẩm Thánh Mạch, Trung Phẩm Thánh Mạch, thậm chí là Thượng Phẩm Thánh Mạch đang dần băng liệt tiêu tan trước mắt mình, nhưng mà mình lại không thể làm gì được, trong lòng Diệp Tử Phàm nuối tiếc phải biết.
Thật sự ra mà nói, vẫn còn có phương pháp không để cho Thiên Táng Cổ Địa băng liệt, thậm chí có thể đem nguyên cái Thiên Táng Cổ Địa nhét vào trong Luyện Thần Đỉnh làm của riêng, dựa vào nó đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Cửu Trọng hay là Thánh Đế hay Chân Thần đối với Diệp Tử Phàm hắn là không thành vấn đề, đó chính là đem Thần Tôn Chi Tâm kia luyện hóa, như vậy cả cái này Thiên Táng Cổ Địa ba cái Chiến Trường liền sẽ là của hắn, tài nguyên bên trong cũng là của hắn nốt.
Nhưng là làm như thế, hắn liền phải dung nhập Thần Tôn Chi Tâm vào bên trong trái tim của mình, từ đây mãi mãi bị Thiên Đạo khống chế, đây là điều mà Diệp Tử Phàm hắn không bao giời muốn. Nên dù là biết cái này tình cảnh sẽ xảy ra, nhưng Diệp Tử Phàm hắn vẫn là không có cách nào.
Thiên Táng Cổ Địa! Trung Đại Vực! Bạch Nguyên Sơn Mạch!
Bạch Nguyên Sơn Mạch, đây là một cái đại hình Sơn Mạch của Trung Đại Vực, có chưa hàm lượng Bạch Nguyên Thánh Kim vô cùng cao. Loại này Bạch Nguyên Thánh Kim, là một loại Thất Giai Thánh Tài khá là quý hiếm, thường là để cho các vị Thánh Khí Sư luyện chế Trung Phẩm Thánh Khí một trong. Như khai thác ra Bạch Nguyên Thánh Kim mình không xài, dùng nó để bán lại cho những đại thương hội, cũng là thu lại được Thánh Tinh vô cùng lớn.
Như thế một cái mỏ tiền lộ thiên ngay trước mắt, liền sẽ hấp dẫn vô số thế lực đến nơi đây khai thác, trong đó đại đa số hiện tại là Thất Tinh Thế Lực.
Đương nhiên rồi, Bát Tinh Thế Lực sau khi đánh hơi được Thánh Giai Yêu Hồn xuất hiện liền là đã nhanh chân chạy RuGs0 trốn từ một năm về trước.
Chỉ có những cái Thất Tinh Thế Lực, vì không có Truyền Tống Trận đi ra bên ngoài Thiên Táng Cổ Địa, chạy loạn cũng không thể nào thoát được Thánh Giai Yêu Hồn diệt sát, thế nên rất nhiều người gom lại thành đoàn, tập trung lại nơi đây khai phá tài nguyên, đồng thời cộng đồng đối phó với lại Thánh Giai Yêu Hồn.
Khá là may mắn, Thiên Táng Cổ Địa Thất Giai Yêu Hồn hiện thế nhiều nơi, nhưng nơi này có vẻ vắng bóng, đôi khi có một vài con Thất Giai Yêu Hồn lạc bước đến đây, đều là bị rất nhiều thế lực Đệ Tử tại nơi đây dùng đến át chủ bài đánh chạy.
Vì những nguyên nhân thế kia, các thế lực Đệ Tử vẫn có thể tồn tại nơi đây, không có bị diệt sát.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! “
“Gì kia! Như thế nào lại có chấn động lớn đến như thế? “
“Không phải là Thánh Giai Yêu Hồn lại đến nơi đây tìm chúng ta nữa đó chứ?”
“Không thể nào đâu, từ mấy tháng nay không có bất kỳ một con Thánh Vương Yêu Hồn xuất hiện rồi! “
Đang khai thác Bạch Nguyên Thánh Kim đám Thất Giai Thế Lực Đệ Tử, nghe âm thanh chấn động thiên địa vang lên, đều là dừng lại công việc, một đám hết một đám lo sợ trong lòng.
Nơi đây đám người tự tin ở lại nơi đây tiếp tục khai thác tài nguyên, một phần là vì biết có chạy cũng là không có thể thoát được Thánh Vương Yêu Hồn tìm đến, còn nguyên nhân nữa là mấy tháng qua theo tin tức truyền đến từ bằng hữu khắp nơi đưa về là Thiên Táng Cổ Địa đã không còn Thánh Vương Yêu Hồn hiện thế, vì vậy lo sợ trong lòng mọi người cũng là giảm đi không ít.
Lần này nếu chấn động kia là do Thánh Vương Yêu Hồn phát ra, như thế bọn họ liền có nguy hiểm, trước đây chỉ có hai tôn Thánh Vương Yêu Hồn tìm đến đã làm cho đám người bọn họ sử dụng hết những bảo vật mà gia tộc đưa cho để đối phó, lần này như có một hai tôn nữa, như thế bọn họ cũng chỉ có con đường chết mà thôi.
“Ầm ầm.. Ầm ầm… Ầm ầm..! “
Chương 1422: Cường Giả Vẫn Lạc!
“Các ngươi nhìn kìa..Không.. Không phải là Thánh Vương Yêu Hồn…! “
“Thiên Táng Cổ Địa… Băng liệt!”
“Chạy mau đi..Các ngươi còn ở lại đó làm gì….!”
Thần niệm tuôn ra, thứ mà rất nhiều Ngụy Thánh, Hóa Thần nhìn thấy không phải là Thánh Vương Yêu Hồn đến tìm bọn họ, mà là Thiên Táng Cổ Địa nơi nơi sụp đổ, vạn vật đều đang trong tình cảnh hủy diệt.
Tình cảnh hết sức là nguy hiểm, không ai bảo ai, đều là lấy nhanh nhất tốc độ của mình rời đi nơi này, càng nhanh càng tốt.
Tất cả đều suy nghĩ, Thiên Táng Cổ Địa sụp đổ, chạy không có nghĩa là có thể thoát chết, nhưng nếu là không chạy, kia chỉ có một con đường chết.
“Ầm ầm… Ầm ầm… Ầm ầm..! “
“A…A..A…Phốc… Ầm ầm! “
“
Rầm rầm… Rầm.. A…a…A…!”
…
Một khắc trước! Thiên Táng Thần Sơn bên ngoài!
“Còn ba tháng thời gian nửa mà thôi! Chỉ còn ba tháng thời gian nữa mà thôi!”
Một phương mấy ngàn tỷ dặm bên ngoài, họ Phạm Thánh Hoàng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Thiên Táng Thần Sơn Đại Môn, trong miệng không ngừng lẫm ngẫm nói.
Như ai cũng biết, Thiên Táng Cổ Địa đã khai mở được hơn chín năm chín tháng rồi, chỉ còn ba tháng thời gian nữa, nó liền là sẽ đóng lại, đồng thời cũng là Truyền Tống những cái zV03e Tu Luyện Giả bên trong ra ngoài, như thế họ Diệp kia cũng sẽ bị đưa ra, kia chính là cơ hội của hắn, như thế hỏi sao hắn không có sốt ruột cho được.
…
“Haiz! Ta chưa bao giờ cảm thấy thời gian trôi qua lại chậm như lần này!” Cùng trong tâm trạng sốt ruột cùng họ Phạm Thánh Hoàng, còn có Nhân Uyên Thanh hắn đây nửa.
Với Thánh Hoàng Cường Giả như hắn, có đến mấy trăm tỷ năm thọ nguyên, mấy năm thời gian hay mấy tháng thời gian đối với Diệp Tử Phàm hắn chỉ là mưa bụi mà thôi.
Nhưng lần này, hắn cảm nhận được thời gian thật sự rất dài, sống một phút mà bằng cả trăm năm, loại này chờ đợi thời gian qua đi, đúng là một cái tra tấn.
Nhưng là không thể làm gì khác, ai bảo hắn vẫn còn muốn lấy bảo vật cũng như là bí mật trên người của Diệp Tử Phàm kia đâu, giờ đây phương pháp của hắn chỉ có một chữ nhẫn, cùng với lại cầu nguyện cho thời gian trôi đi càng nhanh càng tốt, cùng với lại Diệp Tử Phàm sẽ được Truyền Tống ra vị trí của hắn đây.
…
“Diệp Tử Phàm! Như thế nào còn không có đi ra? Có khi nào ngươi đã bị đám kia Yêu Hồn cấp nuốt rồi hay không? “ Lỗ Trí Thánh Hoàng cũng là tức giận mắng một câu.
Theo quan sát cùng tin tức mà thám tử hắn gửi về từ bên kia Thiên Táng Thần Sơn Đại Môn, những cái kia Đệ Tử đi vào bên trong Thiên Táng Cổ Địa thí luyện như không chết mà nói, phần lớn đều đã rời khỏi Thiên Táng Cổ Địa hết rồi, cũng chỉ còn có một ít Thất Giai Thế Lực cùng cái Diệp Tử Phàm này vẫn là còn chưa chịu đi ra mà thôi.
Cái này làm cho hắn sốt ruột không thôi. Càng sốt ruột hơn, khi mà mấy tháng trước, hắn nhìn thấy Vô Tình Thánh Cung Lam Mộng Điệp rời đi nơi này.
Như là con đàn bà kia có hứng thú với lại Diệp Tử Phàm, cũng như làm xong việc quay lại. Như thế dù Diệp Tử Phàm tên kia có may mắn được Truyền Tống đến nơi hắn vị trí, hắn cũng là phải ngoan ngoãn hai tay dâng Diệp Tử Phàm này lên cho Lam Mộng Điệp mà thôi, đây là điều mà hắn không hề mong muốn.
…
“Ta vẫn là chọn vị trí này tốt nhất! “ Âm Đắc Thọ đứng nhìn Thiên Táng Thần Sơn Đại Môn không xa, nhìn xung quanh rất nhiều người đang ẩn nấp tại hư không, không khỏi mỉm cười một cái nói.
So với lại những tôn kia Thánh Hoàng, thực lực của hắn không có cao cho lắm, dù có chọn vị trí đẹp, cũng sẽ là bị mấy tên kia Thánh Hoàng Cường Giả cường đại hơn đuổi đi mà thôi.
Thay vì như thế, hắn là không có đi đâu cả, vẫn đứng tại nơi đây thủ hộ Thiên Táng Thần Sơn Đại Môn, như may mắn mà nói, Diệp Tử Phàm đi theo Truyền Tống Trận của các thế lực lớn bọn họ để lại rời khỏi Thiên Táng Cổ Địa, như thế tên kia vừa chui đầu ra, hắn liền nhanh tay tóm cổ, sau đó đưa y hồi Thánh Yêu Giới.
Những cái kia cường đại Thánh Hoàng, dù có to gan, cũng là không dám đến Thánh yêu Giới làm càng, đây là tính toán của Âm Đắc Thọ hắn.
Hắn là người được hưởng lợi lớn nhất, nhưng những cái này điều kiện tiên quyết là Diệp Tử Phàm phải là rời đi từ Thiên Táng Cổ Địa Đại Môn à nha, như không mà nói, tất cả mọi tính toán của hắn đều là bằng không.
Đúng lúc này…
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! “
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! “.
“Ầm ầm!!!Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! “.
“Không phải chứ! Thiên Táng Thần Sơn muốn.. băng liệt? “
Bỗng nhiên thiên địa chấn động, làm cho không ít Cường Giả để ý đến.
Cái này không chú ý đến cũng là không có được, dường như là cả một vùng hàng trăm năm ánh sáng phạm vi khoảng cách đều là nghe đến được loại này chấn động.
Giờ khắc này, những cái Thánh Vương Cường Giả hay Thánh Hoàng Cường Giả tại gần Thiên Táng Thần Sơn có thể nhìn ra nguyên nhân của cái này thiên địa đại chấn động, kia xuất phát chính là tại Thiên Táng Thần Sơn kia, nó như là đang sụp đổ một dạng, âm thanh kia chính là từ tòa này Thần Sơn phát ra.
Còn những Thánh Hoàng Cường Giả tại phía xa, đang chọn lựa vị trí cực tốt để hy vọng có thể tóm cổ được Diệp Tử Phàm khi tên kia bị Thiên Táng Cổ Địa Truyền Tống đi ra, cũng là không mấy mù tin tức, những người này đều là có để lại thám tử tại xung quanh Thiên Táng Thần Sơn, chỉ cần nơi đây có một cái động tĩnh nhỏ, bọn họ liền có thể biết được tin tức đầu tiên đến.
Nên là Thiên Táng Thần Sơn dị biến, là không có gạt được tất cả mọi người tại phương xa.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! “.
“Nguy rồi! Chạy mau!”
Một lần nữa kinh chấn vang lên, mọi người xung quanh mới bừng tỉnh ngộ ra hoàn cảnh của mình hiện tại, tất cả đều là lấy tốc độ nhanh nhất của mình rời khỏi nơi đây, dù là Thánh Vương Cường Giả hay là Thánh Hoàng Cường Giả, tất cả đều là đang lấy ra sức bú sữa mẹ của mình, nhanh chóng thoát ra phạm vi của Thiên Táng Thần Sơn Thần Sơn phạm vi xung quanh, càng nhanh càng tốt.
Đơn giản ai cũng hiểu được, Thiên Táng Thần Sơn một khi sụp đổ hay thậm chí là nổ tung, những cái phiến đá văng ra táng loạn, cũng là đã đủ đem bọn họ cấp diệt.
Thiên Táng Thần Sơn này, đồn là có thể sánh ngang với lại Thần Cấp khoáng thạch, như để bọn nó đụng trúng, đừng nói đám người bọn họ chỉ là Thánh Vương Cường Giả, Thánh Hoàng Cường Giả sâu kiến này, dù có là chí tôn Thánh Vực những cái Thánh Đế Cường Giả đi chăng nữa, cũng chỉ có một con đường chết.
Những cái này vấn đề, Âm Đắc Thọ cùng vài tên Thánh Hoàng lai vãng xung quanh đây tìm kiếm vận may là hiểu rõ hơn ai cả.
Những người này rất là muốn điều tra tìm hiểu vì sao Thiên Táng Thần Sơn tồn tại từ thời Viễn Cổ đến nay không có vấn đề gì, hôm nay bỗng nhiên băng liệt, chỉ là bọn họ không có dám, càng sẽ không dám ở lại nơi này dù chỉ một giây.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! “.
“A…A…Ầm ầm… A..!”.
Dù là phản ứng rất là nhanh, nhưng là tộc độ rời đi của những Cường Giả nơi đây vẫn là còn chậm một bước, chỉ trong nháy mắt một phần trăm giây đâu đó, Thiên Táng Thần Sơn là triệt để băng liệt, những khối đá văng ra khắp mọi nơi tại cái này Hư Không Thánh Vực, tốc độ của những viên đá này còn nhanh hơn tốc độ ánh sáng, phá toái không gian có không ít, không ai biết nó sẽ đi về nơi đâu.
Có điều là mỗi nơi nó đi qua, không gian nơi đó liền sụp đổ, những tia hỏa hoa va chạm cùng không gian Thánh Vực xung quanh, hỗn động xung quanh, nơi nơi đều là có.
Với cái loại này tốc độ, đương nhiên là những Thánh Vương Cường Giả nơi đây không có cơ hội gì có thể trốn tránh, cũng như là chống lại loại này kinh khủng lực lượng.
Đám Thánh Vương Cường Giả là chết như rạ.
Thậm chí là Thánh Hoàng Cường Giả, như chỉ chậm chân một chút, cũng là có nguy cơ chôn vùi nơi đây.
Lần này Thiên Táng Thần Sơn thí luyện, trừ những cái Thất Tinh thế lực biết được mình không có cơ hội cùng những đại Thế Lực khác tranh đoạt Diệp Tử Phàm tên kia, liền là dẫn Đệ Tử của mình rời đi nơi này ra.
Rất nhiều Thất Tinh Thế Lực cũng là muốn tìm kiếm vận may, muốn tại xung quanh Thiên Táng Thần Sơn chờ Diệp Tử Phàm đi ra liền bắt lại, chí ít cũng là muốn xem cái này Diệp Tử Phàm cuối cùng sẽ rơi vào trong tay của người nào.
Tất cả, tất cả những cái này Thế Lực muốn trục lợi Thánh Vương Cường Giả, đều là không có ai có thể sống sót sau cái này đại tai kiếp.
Chương 1423: Phản Phệ Lực Lượng!
Nhân, Yêu, Ma tam giới Thất Tinh Thế Lực lần này có thể nói là tổn thất thảm trọng, mỗi cái thế lực, chí ít cũng là có một tôn Thánh Vương Cường Giả bị diệt bên trong tràng đại kiếp lần này.
Bát Tinh Thế Lực cũng là có không ít Thánh Hoàng Cường Giả tiêu tang trong đại kiếp vừa rồi, đây là chỉ những người đứng tại vị trí quá gần Thiên Táng Thần Sơn.
Có thể nói đây là tổn thất to lớn nhất về Cường Giả của Thánh Vực chỉ sau thời đại của Độc Cô Bá Thần đến nay.
…
Ngàn năm ánh sáng bên ngoài Thiên Táng Thần Sơn!
“Ầm ầm!!! “
“Rầm rầm! Phốc! “
“Thật là may mắn, bản tọa không có bị diệt sát!” Doãn Đạo Nhân khẽ lau đi một tia vết máu trên khóe miệng, thầm nghĩ lần này mình quá sức may mắn.
Thiên Táng Thần Sơn bị hủy, cái này tin tức chỉ trong vòng một giây thôi hắn liền đã nhận được.
Ngay sau đó tức thì, trong thần niệm của hắn liền là xuất hiện một khối cỡ nhỏ bằng một cái Lục Giai Đại Lục behQS tảng đá tiến đến nơi này của hắn vị trí. Hắn liền nhanh chóng muốn ra tay đem nó thu đi vào trong tay.
Truyền thuyết nói là cái này Thiên Táng Thần Sơn là từ một loại Thần Thạch tại trên Thần Giới tạo thành.
Thần Thạch loại này, nơi đây Thánh Vực bọn họ là đã tuyệt tích từ lâu, như có một khối nhỏ đem nó trở thành binh khí thì quá tuyệt.
Ít nhất những cái Thượng Phẩm Thánh Khí tại Thánh Vực này, là sẽ không có khả năng đem nó phá hủy được. Có nó trong tay, Thánh Vực này Doãn Đạo Nhân hắn có thể tự do tung hoành được rồi.
Mang theo hy vọng cùng chờ mong như thế, nên khi nhìn thấy Thần Thạch mãnh vỡ rơi đến Doãn Đạo Nhân hắn vị trí, hắn liền cho đây là một đại cơ duyên mà ông trời đưa đến cho mình, cũng không cần nghĩ ngợi gì liền ra tay muốn đem Thần Thạch thu vào trong túi, với suy nghĩ của hắn, tu vi của mình đã là Thánh Hoàng trung kỳ, Pháp Tắc cũng đã đột phá trung kỳ tiểu thành cảnh giới, ra tay đem một khối đá thu thập sẽ không có bao nhiêu là khó khăn.
Nhưng là không có nghĩ đến, vì cái kia ý nghĩ, đã làm cho Doãn Đạo Nhân hắn chút nữa liền đã mất mạng.
Căn bản hắn vừa mới ra tay, uy áp từ Thần Thạch phát ra đã đánh cho Cự Trảo mà hắn ngưng tụ bằng cường đại Thánh Lực đánh cho tan nát.
May hắn cảm nhận được đầy đủ nguy hiểm liền nhanh chân chạy trốn, như không để nó đến gần mà nói, có khả năng bây giờ hắn đã toi mạng rồi.
Dù là như thế, lần này tổn thất của hắn cũng là thảm trọng, nhìn cái mái tóc vốn đen tuyền của mình, nay liền đã bạc trắng, cũng là đủ biết, vì có thể thoát được Thần Thạch Chi Kiếp vừa rồi, hắn là đã bỏ ra một cái giá to lớn đến mức nào.
“Hừ! Các ngươi như có lòng tham giống ta thì tốt! “
Doãn Đạo Nhân dùng vài viên Thánh Đan, khi đã có được lại một ít khí lực, hắn đưa mắt nhìn xung quanh nơi đây, hừ lạnh một tiếng nói.
Nơi hắn đây đã có Thần Thạch tiến đến, nghĩ đến những nơi khác do mấy tên kia Thánh Hoàng canh giữ, cũng là sẽ như vậy mà thôi, Thiên Táng Thần Sơn kia quá mức khổng lồ, một khi sụp đổ, Thần Thạch văng ra không phải là một con số ít.
Như bọn chúng cũng giống hắn đây, tham lam Thần Thạch, liền có ý định ra tay vớt, như thế thì mới tốt, bọn chúng có khả năng còn thê thảm hơn hắn đây rất là nhiều lần.
Nên nhớ thực lực của hắn tại nơi đây cũng đã là số một số hai, như thế còn thê thảm như vậy, nói gì đến những tên Thánh Hoàng kém cỏi hơn.
Đây là tâm lý chung của tất cả mọi người, mình đã gặp tai họa vì lòng tham, cũng là muốn người khác gặp nạn giống như là mình một dạng, hắn mói cảm thấy cân bằng.
“Haiz! Đám kia có giống ta một dạng, như vậy cũng có được cái gì đâu chứ? Diệp Tử Phàm tên kia có thể cũng đã chết rồi!” Doãn Đạo Nhân như nghĩ đến chuyện gì, hắn liền là thở dài một tiếng nói.
Thật ra Doãn Đạo Nhân hắn mong muốn những tên Thánh Hoàng Cường Giả kia cùng gặp nạn giống như hắn, không chỉ là vì muốn tâm lý được cân bằng một chút, mà nguyên nhân sâu xa kia là không có muốn những tên kia cùng tranh đoạt Diệp Tử Phàm với lại Doãn Đạo Nhân hắn đây.
Nhưng là nghĩ đến chuyện Thiên Táng Thần Sơn bây giờ đã băng liệt, Thiên Táng Cổ Địa cũng là đã không còn, như thế Diệp Tử Phàm tên kia có khả năng cũng đã chết đi rồi.
Đây là chuyện đương nhiên, loại này Thiên Táng Thần Sơn sụp đổ kinh khủng như thế lực lượng, tại nơi xa như thế này, Thánh Hoàng Cường Giả như Doãn Đạo Nhân hắn đây còn là cảm nhận được đến tử vong hơi thở, một tên Thánh Vương Cường Giả như Diệp Tử Phàm, tại trung tâm của đại kiếp, như thế nào có thể còn sống được kia chứ.
“Như thế cũng xem như là bàn giao được với lại Thánh Chủ được rồi!”
Diệp Tử Phàm bị diệt cũng không phải là một chuyện gì quá xấu, ít nhất khi trở lại Linh Huyền Thánh Cung, hắn là có thể giao phó được với lại Vương Nhất Hạ vị Thánh Chủ kia về nhiệm vụ lần này được rồi.
Nhớ đến mình nhận được mệnh lệnh của Vương Nhất Hạ đến Thiên Táng Thần Sơn này điều tra về cái chết của Vương Nhất Thiên, từ những manh mới mà hắn phát hiện, cũng như là từ đám người đi ra từ Thiên Táng Cổ Địa, hắn là đã biết chắc mười phần hết chín Vương Nhất Thiên là chết tại trong tay của Diệp Tử Phàm, cái tên Thánh Vương Cường Giả duy nhất bên trong Thiên Táng Cổ Địa kia.
Kia chuyện này đối với hắn cũng là một cái đại may mắn, điều tra ra chân tướng, như thế hắn cũng là biết, người diệt đi Vương Nhất Thiên không phải Bát Tinh Thánh Cung cường đại thế lực, hay là khủng bố hơn Cửu Tinh Thế Lực gì, mà chỉ là một tên Thất Tinh Thế Lực Diệp Tử Phàm, như thế đem tên kia diệt, cũng sẽ không có để lại cái gì hậu quả.
Càng là may mắn khi Diệp Tử Phàm này trong tay còn có Phân Thần Thánh Liên, thứ mà hắn cũng vô cùng khát cầu.
Diệt đi Diệp Tử Phàm, vừa có thể trả thù cho Vương Nhất Thiên, hoàn thành lần này nhiệm vụ, vừa là có thể chiếm đoạt bảo vật mà mình hằng mơ ước, một công đôi việc như thế này, Doãn Đạo Nhân hắn rất là thích đi làm.
Đáng tiếc Diệp Tử Phàm là đã chết trong Thiên Táng Thần Sơn Đại Kiếp lần này, hắn đây chỉ hoàn thành được có một nửa mục tiêu, một nửa kia là hoàn toàn không cần nghĩ đến.
“Ân! Diệp Tử Phàm tên kia chưa có chết, xuất hiện tại cách đây một vạn năm ánh sáng bên ngoài! “.
Đang là muốn điều dưỡng một chút sau đó hồi lại Linh Huyền Thánh Cung báo cáo công tác Doãn Đạo Nhân, bỗng nhiên thân thể hơi chấn động một cái, nhìn vào tin tức bên trong kia Truyền Âm Ngọc Phù, có chút không được tin tưởng nói.
Tin tức kia là do đám người Thiên Sư Thánh Cung truyền đến, đây là trước đó không lâu, hắn nhìn thấy đám người Thiên Sư Thánh Cung này có chút nhiều, làm chân chạy sẽ khá là có ích, nên muốn bọn chúng chú ý tin tức của Diệp Tử Phàm giúp hắn một cái, trùng hợp đám người này cũng là đang muốn đi tìm Diệp Tử Phàm tính sổ, nên hai bên không bàn mà hợp.
Đám kia Thiên Sư Thánh Cung nói như có tin tức của Diệp Tử Phàm, liền sẽ nhanh chóng báo lại cho hắn đây biết. Đây chỉ là một cái vô tâm hành động, không nghĩ đến báo đáp lại lớn đến như thế kia.
“Không chết sao? Cái này cũng không phải là không thể! “ Doãn Đạo Nhân hơi chút gật gù nói.
Hắn là vì quá để ý đến sự khủng bố lực lượng mà những viên Thần Thạch kia phát ra, mà đi nghĩ Diệp Tử Phàm tên kia sẽ không có cơ hội sống sót, nhưng hắn có chút quên mất, như cái này Thiên Táng Thần Sơn sụp đổ lại giống như Tinh Không Hỗn Động một dạng thì thế nào?
Bên ngoài Tinh Không Hỗn Động có thể nói là nguy hiểm trùng trùng, nhưng tại trung tâm của nó, vẫn là rất bình thường như không có chuyện gì xảy ra, lần này Thiên Táng Thần Sơn sụp đổ một chuyện, rất có thể sẽ như thế kia mà thôi.
“Khục! Phốc!”.
“Đáng kiếp! Phản phệ lực lượng lại đến !” Doãn Đạo Nhân phun ra một ngụm máu tươi, rất là bực mình lên tiếng mắng.
Dù là phục dụng Bát Giai Thánh Đan, đem thương thế vừa mới gặp phải trấn trụ lại, nhưng làm gì thì cũng phải cần có thời gian, thuốc không thể một ngày lành bệnh cho được.
Vừa rồi nghe tin Diệp Tử Phàm xuất hiện, nghĩ đến phải nhanh chóng đến nơi kia địa điểm đem Diệp Tử Phàm sát cùng lấy đi bảo vật trên người của y. Nên hắn có chút quên mất, mình đang là trong trạng thái dưỡng thương thời kỳ, không thể nào hoạt động quá sức cho được!
Chương 1424: Bắt Diệp Tử Phàm!
“Chỉ có thể dùng cách đó!” Doãn Đạo Nhân ánh mắt lóe lên một tia kiên quyết, lên tiếng nói nhỏ.
Phương pháp mà hắn muốn nói tại đây, kia là phải dùng đến một cái tổn hại Bí Pháp, đem thương thế tạm thời ép trở lại. Dùng loại này phương pháp, trong thời gian ngắn liền có thể đem thương thế của mình khống chế, nhưng là qua đi lần này, hậu quả để lại cũng là hết sức nghiêm trọng, chí ít vài trăm vạn năm sau, Doãn Đạo Nhân hắn chỉ có thể nằm trên giường dưỡng thương mà thôi.
“Một khắc thời gian! Đám người Thiên Sư Thánh Cung các ngươi nhất định phải giúp ta cầm chân họ Diệp kia một khắc thời gian! “ Doãn Đạo Nhân đem Truyền Âm Ngọc Phù ra, gằn giọng căn giận đám người của Thiên Sư Thánh Cung một ít tin tức, liền là nhắm mắt lại sử dụng đến Bí Pháp trấn áp thương thế của mình.
Hắn đã quyết định sẽ dùng đến cái kia phương pháp, dù tác dụng phụ có chút cường đại, cũng không có vấn đề gì.
Nghĩ đến chỉ cần đem trên người Diệp Tử Phàm kia những bảo vật cũng như là bí mật chiếm lấy, chắc chắn là có thể bù đắp lại được cho lần tổn thất này của mình.
Đồng thời, Doãn Đạo Nhân cũng là biết, mình không có con đường nào khác.
Hiện tại nhìn chằm chằm vào Diệp Tử Phàm tên kia, không chỉ có một mình Doãn Đạo Nhân hắn, mà là có ít nhất trên trăm tên Thánh Hoàng Cường Giả nữa.
Những cái Thánh Hoàng kia không phải ai cũng mù quáng tham lam Thiên Táng Thần Thạch như là hắn đây, có rất nhiều người là đang lành lặn.
Như đám người kia mà biết được Diệp Tử Phàm xuất hiện, bọn DC7Qb chúng sẽ như là cá mập ngửi thấy được mùi máu tươi, cả đám sẽ xúm nhau lại, đem trên người Diệp Tử Phàm kia từng thớ thịt chia cắt sạch sẽ, ngay cả xương cốt cũng không chừa cho hắn đây, nên hắn là không thể nào không mạo hiểm cho được.
Đồng thời, hắn cũng là căn dặn đám kia Thiên Sư Thánh Cung thật kỹ, thậm chí là có uy hiếp bên trong, bất kỳ cái giá nào, cũng là phải đem Diệp Tử Phàm tên kia càm cố lại, không để cho y rời đi, như không mà nói, hậu quả bọn chúng tự mình gánh chịu.
Với một đám hơn trăm tên Thánh Vương Cường Giả như của Thiên Sư Thánh Cung, như không thể đem một tên Diệp Tử Phàm giữ chân lại, như thế thì cũng quá mức vô dụng rồi, để lại đám kia người, cũng là không được tích sự gì, bọn họ nên là chết đi thôi.
…
Gần một vạn năm ánh sáng khoảng cách so với lại Doãn Đạo Nhân! Trên một viên Tử Tinh!
“Đáng chết Doãn Đạo Nhân! Ngươi cho Thiên Sư Thánh Cung của chúng ta là con chó của ngươi hay sao?” Sư Thiên Hạm dùng thần niệm quét vào bên trong Truyền Âm Ngọc Phù tin tức, không khỏi cất tiếng mắng to.
Thiên Sư Thánh Cung hắn đây là có lòng tốt, đem tin tức của Diệp Tử Phàm xuất hiện vị trí báo cho Doãn Đạo Nhân biết, y cũng là người đầu tiên mà Sư Thiên Hạm hắn cho biết tin tức.
Đáp lại hắn đây không có nhận được đến một lời cám ơn hay thưởng thức nào, mà chỉ là quát mắng cùng uy hiếp.
Doãn Đạo Nhân này xem mình là ai? Dù có là Lão Tổ Tông củ bọn họ, cũng sẽ là không bao giờ dùng giọng điệu hách dịch như thế ra lệnh cho bọn họ đây!
Cái này Doãn Đạo Nhân ngược lại rất tốt, đem bọn họ như nô tài đến sai sử, đây là không biết đạo lý đối nhân xử thế mà.
Như Sư Thiên Hạm hắn còn liên lạc với tên này thêm một lần nửa, Sư Thiên Hạm hắn liền sẽ mang họ Doãn của y.
“Thánh Chủ! Bây giờ chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Thiên Cương Trưởng Lão bên kia, là sẽ không có chống đỡ được lâu lắm!” Sư Vạn Cổ đi đến nhẹ nhàng nhắc nhở nói.
Doãn Đạo Nhân tên kia, đem bọn họ như nô tài, đây là điều bình thường tại Tu Luyện Giới, ai bảo tên kia là Thánh Hoàng Cường Giả đây.
Vấn đề này nên là tạm thời bỏ qua một bên, chính yếu là bên kia một chuyện, nơi mà Sư Thiên Cường đang là gồng mình chống đỡ Diệp Tử Phàm tên kia, có khả năng nguy hiểm đến tính mạng nữa kia kìa.
“Thông báo cho tất cả toàn bộ Thánh Vương Cường Giả còn lại của Thiên Sư Thánh Cung, lập tức đến vị trí của Thiên Cường Trưởng Lão tập trung, bằng mọi giá không thể để cho Diệp Tử Phàm rời khỏi từ trong tay Thiên Sư Thánh Cung chúng ta!” Sư Thiên Hạm rất là nhanh chóng quyết định nói.
Hắn biết Sư Thiên Cường trong lời nói của Sư Vạn Cổ là ai? Một tôn Linh Thể Thánh Vương hậu kỳ Cường Giả, còn là dòng chính của Sư Thiên Hạm hắn đây nữa. Tên này cũng là hết sức may mắn, nơi này Thánh Vực khe nức lớn đến như thế, Diệp Tử Phàm tên kia không xuất hiện nơi nào khác, còn là xuất hiện đúng vị trí gần nơi Sư Thiên Cương, vận khí tên kia đã đến, có tránh cũng là tránh không được a.
“Thánh Chủ! Ta sẽ đi làm ngay!” Sư Vạn Cổ cung kính lên tiếng nói.
“Hừ! Doãn Đạo Nhân! Ngươi đã không xem Thiên Sư Thánh Cung ta ra gì, ta nhất định sẽ làm cho ngươi hối hận! “ Sư Thiên Hạm lấy ra Truyền Âm Ngọc Phù, truyền ra một ít tin tức, sau đó liền là gằn giọng lên tiếng nói.
Kia vừa rồi tin tức là hắn đem Diệp Tử Phàm vị trí tiếc lộ ra cho những tôn Thánh Hoàng Cường Giả mà mình từng có liên hệ khi đến Thiên Táng Thần Sơn nơi đây, những người này sau khi nghe thấy được tin tức của hắn mà nó, chẳng mấy chốc liền sẽ đi đến nơi này ngay thôi.
Như thế Diệp Tử Phàm tên kia cùng trên người bảo vật của y, rất nhanh sẽ rơi xuống tay của người khác, Doãn Đạo Nhân người này đừng nghĩ đến chuyện chia phần, đây là hậu quả tên kia phải chịu khi mà dám xem thường Thiên Sư Thánh Cung của hắn.
“Đi Thôi!”.
“Ầm ầm! “
Làm xong tất cả những sự chuẩn bị, Sư Thiên Hạm liền là khai mở Không Gian Chi Môn, rời đi nơi này, đến cùng với lại Sư Thiên Cường hội họp.
Sư Thiên Hạm hắn là không hề đánh giá thấp thực lực của Diệp Tử Phàm, bằng chứng là hắn đã đem tin tức của Diệp Tử Phàm tiếc lộ ra bên ngoài.
Nhưng là đồng thời, Sư Thiên Hạm cũng không có hạ thấp thực lực của Thiên Sư Thánh Cung bọn họ, hắn là quyết định đi đến nơi kia, hợp lực tất cả Thiên Sư Thánh Cung Thánh Vương lại, đem Diệp Tử Phàm trấn sát, như thành công mà nói, những bảo vật trong tay Diệp Tử Phàm, Sư Thiên Hạm hắn không cần thiết phải chia sẽ cho bất kỳ người nào cả, nó là thuộc về Thiên Sư Thánh Cung bọn họ hết.
Bí mật cũng như là bảo vật trên người của Diệp Tử Phàm, ai mà không muốn có, Sư Thiên Hạm hắn cũng là không có ngoại lệ, hắn cũng là muốn dựa vào thực lực của Thiên Sư Thánh Cung, đem Diệp Tử Phàm trấn áp lại, báo tin này lại cho những cái Thánh Hoàng Cường Giả kia, là đề phòng bất trắc có thể xảy đến mà thôi.
Dù sao mục tiêu hàng đầu của bọn họ là đem Diệp Tử Phàm trấn sát, sau đó mới nghĩ đến chuyện bảo vật trên người của Diệp Tử Phàm sau. Cái nào trước cái nào sau, Sư Thiên Hạm hắn là phân biệt rất là rõ ràng.
“Phốc!”
“ Quá tốt rồi! Diệp Tử Phàm tên kia không có chết! Đây là trong cái rủi có cái may!” Một phương không gian không phải là xa lắm, Phạm Thừa Ân là phun ra một ngụm máu tươi, trông cũng khá là thê thảm, nhưng khi nhìn vào bên trong Truyền Âm Ngọc Phù mới nhận được tin tức, hắn vẫn là liên tục nói tốt.
Tin tức là do Sư Thiên Hạm, một cái Thất Tinh Thánh Cung Yêu Tộc truyền lại, nói là đã phát hiện ra Diệp Tử Phàm hành tung, còn là cách hắn không xa phạm vi nữa, đây có phải là một cái tin tức rất là đáng mừng hay là không đây, khi mà trong tình cảnh hiện tại, hắn là đã gặp quá nhiều xui xẻo.
“Như ta không nỗi lên lòng tham thì tốt quá!” Phạm Thánh Hoàng không khỏi lắc đầu thầm nghĩ.
Cũng như là Doãn Đạo Nhân người kia, Phạm Thánh Hoàng vẫn là hiểu khá rõ ràng giá trị của những tảng Thần Thạch bị văng ra tứ phía kia, hắn cũng là mang tâm trạng muốn vớt bọn nó về làm của riêng, đáng tiếc là lòng tham không đủ rắn nuốt voi, cuối cùng hắn là lấy thê thảm phương thức kết thúc cho cái hành trình này.
“Vẫn còn có cơ hội gỡ gạc lại được, chỉ cần nhanh chân đi đến nơi kia bắt Diệp Tử Phàm lại là được rồi!” Phạm Thánh Hoàng ý nghĩ rất là thấu đáo, với những thiệt hại hiện nay của mình, đã là rất lớn, nhưng là nếu có thể đem Diệp Tử Phàm tên kia bắt vào trong tay, như thế mọi tổn thất của hắn liền có thể lấy lại được rồi.
Nhưng dù là thế, Phạm Thánh Hoàng cũng là biết, hiện tại mình nên ổn định lại thương thế trên người trước cái đã, như không mà nói, đem cái thân tàn ma dại này đi đến nơi kia.
Không chỉ là không bắt được Diệp Tử Phàm, mà còn đem mình thành tài nguyên cho đám người kia xâu xé nữa là đằng khác.
Chương 1425: Đây Là Nơi Nào?
”Khục …Khục..Phốc! “
“Tin tức này đến thật là đúng lúc!”
Không khá hơn Phạm Thừa Ân cũng như là Doãn Đạo Nhân là bao, Lỗ Trí miệng không ngừng ho ra máu tươi, mặc dù vậy, gương mặt của hắn vẫn là khá vui vẻ.
Vì là hắn biết, lần này chuyến đi này của mình còn chưa có kết thúc trong thảm họa, chí ít vẫn còn có cơ hội gỡ gạc được đôi chút.
“Không được! Phải làm tất cả biện pháp nhanh đến nơi đó mới được, nếu như không sẽ không có kịp đám người kia!” Nghĩ đến chuyện gì, Lỗ Trí liền là căng thẳng lên tiếng nói.
Hắn cùng Sư Thiên Hạm không có quen thân gì cho lắm, nhưng tên kia lại đem cái này tin tức nói cho hắn, đây là một điều hết sức bất thường.
Như hắn đoán không sai mà nói, Sư Thiên Hạm cũng là không có nắm chắc có thể đem Diệp Tử Phàm tên kia khống chế, nên mới đem cái này tin tức tản đi ra.
Cái này là đương nhiên! Lỗ Trí mình cùng Sư Thiên Hạm tên kia không quen biết, y còn nói cho mình biết, không có gì bảo đảm, cái tên kia không đem tin tức này nói cho người khác.
Xem ra không muốn chậm chân hơn người khác, hắn là phải nhanh một chút khôi phục lại một ít khí lực mới được.
…
“Phốc!”.
“Ha ha ha!Trời không có tuyệt đường người, Diệp Tử Phàm! Lần này ngươi có chạy đằng trời cũng là không thể nào thoát được bàn tay của ta!”
Một nơi xa xăm không gian, cũng là có một tôn Thánh Hoàng Cường Giả dù đang bị thương, vẫn là giống như khá nhiều Thánh Hoàng khác, cầm trên tay Truyền Âm Ngọc Phù đến tin tức, là điên dại cười nói.
…
“Khụ..Khụ…Diệp Tử Phàm! Lần này ngươi sẽ là của Tạ Ninh này!”
Bên kia một viên Tử Tinh, Tạ Ninh thương thế cũng là không hề nhẹ, nhưng là cũng như bao Thánh Hoàng Cường Giả khác, sau khi nhận được tin tức từ người của Thiên Sư Thánh Cung về việc Diệp Tử Phàm còn chưa có chết, ánh mắt của hắn cũng là hiện lên một tia vui mừng thần sắc.
Sau đó cũng là giống như ai, vì có thể nhanh chân chạy đến vị trí mà Thiên Sư Thánh Cung đám người chỉ dẫn để tranh đoạt, Tạ Ninh cũng là không tiếc tiêu hao một viên Bát Giai trị thương Thánh Đan để khôi phục lại Thánh Lực.
Đến cái này Thánh Hoàng Chi Cảnh, Tạ Ninh hắn đã thấu hiểu tu luyện Giới hiểm ác vô cùng thấu triệt, trong tranh đoạt tài nguyên cùng cơ duyên, chỉ nên tin vào một mình thực lực của bản thân mình, bất kỳ người nào cũng không thể nào tin tưởng được.
…
“..!”
Thánh Vực Không Gian Khe Nức hiện tại, rất nhiều Thánh Hoàng sau khi nghe được đến tin tức từ Sư Thiên Hạm truyền đến, đều là một màu khát khao cùng quyết tâm muốn nắm Diệp Tử Phàm trong tay, đem những bảo vật cũng như bí mật lấy đến tay mình.
Nhưng là có một điều trùng hợp lạ lùng, những tôn Thánh Hoàng Cường Giả mà Sư Thiên Hạm báo cho biết tin tức, tất cả đều là có một cái điểm chung, kia là đều ham hố Thần Thạch để rồi chuốc họa vào thân.
Những người lành lặn có một số ít, nhưng là đám người kia lại không có được nghe đến cái này tin tức, rất nhiều người qua lần này Thiên Táng Thần Sơn hủy diệt đều bị tổn thất không hề nhẹ, liền là dẹp đường hồi phủ .
Những người này đều rất không có tin tưởng Diệp Tử Phàm có thể thoát được tai kiếp Thiên Táng Thần Sơn sụp đổ, ở lại nơi đây cũng là không được cái gì lợi ích đến.
Nghĩ đến cái này cũng là trùng hợp một cách đến đáng sợ.
…
Một khắc thời gian trước! Thánh Vực Hư Không! Trên một viên Tử Tinh!
“Ầm ầm!!! “
“Rầm rầm! “
“Đây là nơi nào?”
Diệp Tử Phàm từ bên trong Luyện Thần Đỉnh đi ra, nhìn xung quanh đây hoàn cảnh u tối, không khỏi nghi hoặc lên tiếng nói nhỏ.
Diệp Tử Phàm là nhớ rõ ràng, khi hắn cảm nhận được Không Gian xung quanh mình đang dần sụp đổ, hắn là không dám mạo hiểm, liền là đi vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, ngay sau đó Luyện Thần Đỉnh cùng hắn liền là bị cuốn vào một cái Hỗn Động.
Diệp Tử Phàm hắn là muốn biết hoàn cảnh xung quanh mình sau khi bị cuốn vào Hỗn Động kia là như thế nào, rất là đáng tiếc, thần niệm cường đại vốn là niềm tự hào của Diệp Tử Phàm hắn lại không thể nào đưa ra bên ngoài được. Chỉ cần hắn dùng đến thần thức thăm dò, y như rằng là sẽ bị Không Gian bên ngoài cắn nuốt sạch sẽ.
Không có cách nào khác, Diệp Tử Phàm liền muốn dùng đến Quang Ảnh Thuật của Luyện Thần Đỉnh.
Chỉ là một lần nửa Diệp Tử Phàm hắn lại thất vọng rồi, Quang Ảnh Thuật của Luyện Thần Đỉnh do Đại Hắc thi triển trăm lần trăm linh, nhưng lần này lại mất đi tác dụng, không thể nào xem xét được hoàn cảnh xung quanh được, đây có thể nói là điều vô cùng hiếm thấy từ trước đến nay, vì chuyện này mà Diệp Tử Phàm hắn đã lo sợ một khoảng thời gian đâu.
Không thể nào nhìn ra xung quanh hoàn cảnh, cũng là không biết mình đã bị cái Hỗn Động này Truyền Tống đến nơi nào, Diệp Tử Phàm hắn chỉ đành bất lực mặc cho số phận.
Những tưởng hắn sẽ phải bị giam bên trong Không Gian Hỗn Động kia một thời gian rất dài, nhưng mà rất nhanh, hắn liền đã cảm nhận được Hỗn Động bên ngoài đã tan biến, hắn cũng đã có thể quan sát được bên ngoài, có thể nhận ra được xung quanh hoàn cảnh, hắn liền đã xuất hiện nơi này, cũng là không biết nơi đây là đâu?
Mình đã rời khỏi được Thiên Táng Cổ Địa phạm vi hay là chưa nữa?
“Haiz… Có thể còn sống, xem như đã là may mắn lắm rồi!” Diệp Tử Phàm thở dài một tiếng, nhìn lại cái kia Luyện Thần Đỉnh tàn tạ bên trong Thức Hải Không Gian kia, không khỏi thở dài một tiếng.
Lần này nguy hiểm là có chút vượt ra khỏi ngoài dự đoán của hắn một chút. Vốn nghĩ đến có Trung Phẩm Thánh Khí cao cấp tối đỉnh Luyện Thần Đỉnh trong tay, mình sẽ là không có vấn đề gì lớn lắm.
Nhưng sự thật là không phải như thế, loại kia lực lượng kinh khủng sụp đổ của Thiên Táng Cổ Địa, không phải là một cái Trung Phẩm Thánh Khí có khả năng chống lại được. Theo như Đại Hắc từng nói cho hắn biết, Dù có là Thượng Phẩm Thánh Khí trong tay , như đặt tại trung tâm Thiên Táng Cổ Địa kia, e là cũng bị đánh nát thành tro tàn.
Cũng may Luyện Thần Đỉnh của hắn không phải là bình thường Trung Phẩm Thánh Khí, nó có những khả năng mà hiện tại dù có là Thượng Phẩm Thánh Khí đi chăng nữa, cũng chưa chắc là sánh bằng. Đây là Thần Khí chuyển thế có khả năng làm được đi. Nhờ thế hắn mới có thể thoát được một kiếp.
Dù là như thế, lần này hắn cũng phải là tổn thất không hề nhỏ, vì duy trì cho Luyện Thần Đỉnh thi triển năng lực đặc biệt chống lại Thiên Táng Cổ Địa sụp đổ, hắn liền đã đem hơn một vạn đầu Hạ Phẩm Thánh Mạch đi vào bên trong để cho Luyện Thần Đỉnh cắn nuốt.
Đây là chiếm mất gần một nữa Hạ Phẩm Thánh Mạch mà hắn đã thu lấy được từ bên trong Thiên Táng Cổ Địa rồi.
Diệp Tử Phàm hắn đây vất vả làm trâu làm ngựa mấy năm thời gian, cuối cùng hắn cũng chẳng còn lại bao nhiêu tài nguyên cả.
‘Chủ nhân a! Lần này có thể thoát nạn, kia đã là vận khí của ngài quá mức nghịch thiên rồi!’ Đại Hắc bên trong Luyện Thần Đỉnh, nhìn thấy Diệp Tử Phàm một bộ tiếc của kia, rất là khinh thường nghĩ.
Đại kiếp lần này, là do Thần Giai cấp bậc bảo vật băng liệt, còn là một cái Tiểu Thiên Thế Giới thu nhỏ băng liệt. Như thế Đại Kiếp, không kém gì Thiên Địa Đại Kiếp nạn là bao.
Tại bên trong cái này Đại Kiếp, dù ngươi có thực lực cường đại như Cao Cấp Thánh Đế Cường Giả, hay tay nắm Thượng Phẩm Thánh Khí cao cấp, thì cũng chỉ có một con đường để đi, kia là xuống bên dưới Minh Giới kia mà thôi.
Tôn này Chủ Nhân, chỉ là Bán Thánh Cường Giả, có thể tại trong này Đại Kiếp Nạn còn sống, kia đã là vạn hạnh may mắn rồi, mất đi một số Hạ Phẩm Thánh Mạch rác rưởi, có đáng là gì đâu.
Thiên địa đại kiếp như kéo đến. Nhiều người có Trung Phẩm Thánh Mạch, thậm chí là Thượng Phẩm Thánh Mạch, cũng là chết như rạ tại Thiên Địa Đại Kiếp nạn kia kìa.
“Nên tìm một người hỏi thăm cái này đường đi mới được! “ Diệp Tử Phàm không có biết những ý nghĩ trong bụng của Đại Hắc, hắn nhìn nơi đây bốn bề đen tối, rất là không có thích.
Hắn muốn hồi lại Thánh Nhân Giới, nhưng là cũng phải biết mình đang tại đâu mới được, không biết đường đi, dùng Không Gian Chi Môn chạy bừa.
Như đi bậy vào một khu vực của Thánh Hoàng hay Thánh Đế địa bàn, bị những tôn kia cường giả trấn sát, như thế hắn có muốn khóc cũng không tìm được nơi để mà khóc.