Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 27 [ Chương 131 đến 135 ]
❮ sautiếp ❯Chương 131: Ân oán
“Chủ nhân, bây giờ ngài muốn quay về Thiên Hoang hay sao?” Đại Hắc thấy Diệp Tử Phàm mân mê mảnh Lục Giai Yêu Đan hồi lâu, cũng không có ý định bây giờ thôn phệ nó tăng lên thực lực, cho nên cất tiếng hỏi.
Quyết định này của Diệp Tử Phàm theo hắn thấy là vô cùng chính xác, hiện tại nếu như luyện hóa viên Lục Giai Yêu Đan mảnh vỡ này cùng lắm sẽ đưa Hỗn Độn Bá Thần Quyết đi vào đệ tam trọng viên mãn hậu kỳ cảnh giới, muốn đột phá Tứ Giai đó là điều không thể nào, thay vì như thế, để dành nó khi đột phá Tứ Giai bình chướng sẽ là hợp lý hơn.
“Không sai, hiện tại ta lại không có bản lĩnh tại Tinh Không du hành, chỉ có thể về lại Thiên Hoang tu luyện một đoạn thời gian! ” Diệp Tử Phàm đem viên Yêu Đan mảnh vỡ kia cất vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, cũng không phủ nhận lời Đại Hắc nói.
Với thực lực hiện nay của hắn, đi ra ngoài chỉ sợ có một con đường chết, thay vì như vậy lợi dụng Thiên Hoang Đại Lục tài nguyên giúp hắn tăng lên cảnh giới.
Chỉ khi thực lực cũng đủ mạnh mới có thể tính chuyện ngao du Tinh Không, tại bên trong Thiên Hoang có một tầng Pháp Tắc Phù Văn bảo hộ, Ngũ Giai Thông Thần trở lên cường giả là sẽ không thể nào tự tiện xuất nhập, đối với hắn hiện tại mới là thích hợp nhất.
“Chủ nhân, ta kiến nghị ngài tạm thời chưa cần trở lại Thiên Hoang vội!! ”
“Nha! Đại Hắc? Không thể hồi Thiên Hoang, ở lại nơi đây đối với ta cũng không có chỗ tốt gì? ” Diệp Tử Phàm thấy Đại Hắc lời nói có chút quái lạ lên tiếng hỏi.
Hắn hiện tại thời gian vô cùng quý giá a, việc cần làm bây giờ là gom góp đủ số lượng Yêu Binh Yêu Tướng giúp hắn đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ tam trọng viên mãn hậu kỳ, hắn thật không có thời gian lãng phí tại nơi đây.
Nói nữa nơi đây vẫn còn đang đứng một tôn Thông Thần cảnh trung kỳ cường giả, nếu như không cẩn thận bị hắn phát hiện, như vậy hắn thật sự là chơi xong rồi.
“Chủ nhân, cái tên Lệ Độc Hành kia có phiền phức! ” Đại Hắc cũng không có thừa nước đục thả câu, rất là nhanh gọn nói.
“Hắn gặp được đối thủ! ” Diệp Tử Phàm rất là thông minh, chỉ cần lộ ra một chi tiết nhỏ, hắn có thể đoán ra được đại khái.
Nói thật, đối với tên Lệ Độc Hành kia hắn rất là không thích, trong lòng của hắn thầm nghĩ một khi thực lực của hắn đủ cường sẽ tìm tên kia khai đao, nhưng mà bây giờ nếu như tên kia gặp phải phiền phức, hắn không ngại bỏ đá xuống giếng.
Đánh thì bây giờ hắn còn không đánh lại, nhưng mà đánh chó mù đường hắn lại rất là lành nghề.
“Đúng vậy! Chủ nhân ngài nói không sai, tên kia thật sự gặp được đối thủ, mời ngài xem!!”Đại Hắc lại một lần nữa thi triển Quang Ảnh Thuật, cách vị trí hắn đang đứng khoảng hai ngàn một trăm vạn km trên viên tử tinh kia, hiện tại đang đứng hai người, một người là suýt nữa diệt đi hắn Thông Thần trung kỳ cảnh giới Lệ Độc Hành, còn một người lưng hùm vai gấu cảnh giới cũng không kém gì hắn trung niên nam tử, chỉ thấy vị trung niên nam tử kia nhìn về phía Lệ Độc Hành với ánh tràn đầy thù hận.
“Lệ Độc Hành! Ngươi không nghĩ là ta có thể tìm đến được nơi này chứ? ” Trung niên đại hán kia ccất giọng ồm ồm nói.
“Sư Vô Tình, quả thật là ta có chút bất ngờ! Không nghĩ ba vạn năm qua ngươi đã đột phá Ngũ Giai trung kỳ cảnh giới! ” Lệ Độc Hành cũng không có bất ngờ lắm vì Sư Vô Tình tìm được mình vị trí, hắn tại đến đây nhận nhiệm vụ thủ hộ tòa Thiên Hoang Đại Lục này đã có ba vạn năm, thông tin về hắn cũng đã có lưu trữ bên trong hồ sơ Thần Viện, chỉ cần là có tâm người, muốn điều tra hắn cũng là không khó, cái hắn bất ngờ là ba vạn năm trước Sư Vô Tình này chỉ là Ngũ Giai Yêu Hoàng cảnh sơ kỳ viên mãn, không nghĩ đến hiện tại xuất hiện trước mặt hắn đã là Ngũ Giai trung kỳ.
Tại Thần Lục, Thông Thần sơ kỳ có thể lấy hàng vạn mà tính, nhưng mà Thông Thần trung kỳ thì chỉ vài ngàn mà thôi. Có thể nói trung kỳ bình chướng sao mà khó khăn.
Hắn Lệ Độc Hành đột phá trung kỳ cảnh giới cũng chỉ mới hai ngàn năm trở lại đây mà thôi, đó cũng là do hắn nhận lãnh nhiệm vụ trường kỳ tại đây được Thần Viện ban cho mấy đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, nếu không bây giờ hắn vẫn còn đang tại sơ kỳ viên mãn bồi hồi.
“Lệ Độc Hành, năm xưa ngươi dẫn người công vào Sư Thành của ta, hàng ức vạn Sư Tộc đã bị ngươi đồ diệt, thù này hận này, cho dù tát cạn Thần Hải cũng không xóa đi được!! ” Sư Vô Tình ánh mắt tràn đầy sát khí, làm tinh không vốn lạnh lẽo lại thêm đông cứng vài phần.
“Sư Vô Tình, năm xưa công đánh Sư Thành các ngươi là do Thần Viện trưởng lão hội quyết định, ngươi không đi tìm bọn họ trả thù, tìm kiếm ta để mà làm gì chứ! ” Lệ Độc Hành có chút bất đắc dĩ nói, năm xưa diệt Sư Thành chính là Cửu Đại Trưởng Lão ra lệnh, hắn chỉ là chấp hành mệnh lệnh mà thôi, tên này không đi tìm chủ mưu gây tội, lại đến đây tìm mình, đúng là cho mình là quả hồng mềm dễ bóp đâu.
Thật ra hắn cũng có thể hiểu được vì cái gì tên Sư Vô Tình này tìm mình trả thù, vì Cửu Đại Trưởng Lão Thần Viện đều có Thông Thần hậu kỳ viên mãn tu vi, nếu như đi tìm bọn họ đòi nợ, chỉ sợ sẽ chết rất nhanh.
“Đánh rắm Trưởng Lão Hội Nghị, không phải đều là do Cửu Đại Gia Tộc của các ngươi lập ra hay sao?” Sư Vô Tình chửi ầm lên.
Cái gì là Trưởng Lão Hội Nghị, chẳng qua là do chín tên Lão Tổ của Cửu Đại Gia Tộc cầm giữ mà thôi, nếu như có một ngày hắn đột phá Lục Giai, nhất định sẽ diệt tuyệt bọn họ.
Cửu Đại Gia Tộc vì tham lam bên trong Sư Thành có một đầu Cực Phẩm Linh Mạch cho nên mới phát binh công phạt Sư Thành bọn họ, cầm đầu chính là cái tên Lệ Độc Hành này, nói không chừng Tuyệt Phẩm Linh Mạch đã bị Cửu Đại Gia Tộc bọn họ chia cắt không còn.
Cửu Đại Trưởng Lão đều là Thông Thần hậu kỳ viên mãn cường giả, hắn hiện tại còn không có thực lực cùng chi chống lại, chỉ có thể lấy tên Lệ Độc Hành này trước khai đao, chờ sau này cũng đủ thực lực sẽ tìm những tên kia tính sổ.
“Sư Vô Tình, năm xưa ngươi từ trong tay của ta tránh thoát một mạng, đáng lẽ nên tìm một nơi u tối để ẩn thân, mà không nên có ý định báo thù, ngươi nên biết phía sau ta chính là Lệ Thành Lệ Gia, còn là Thần Viện Trưởng Lão, thậm chí còn là Thần Chủ!” Lệ Độc Hành ánh mắt cũng lạnh dần, chỉ là một tên Thông Thần trung kỳ mà thôi, lại dám mắng Cửu Đại Gia Tộc bọn họ, thật không biết chết là gì.
Không nói Cửu Đại Gia Tộc, chỉ là Lệ Thành Lệ Gia bọn họ, cũng không phải là một con Thông Thần trung kỳ Yêu Thú có thể đối kháng.
Bây giờ hai người bọn họ đều là Thông Thần trung kỳ cảnh giới, nếu như mà đánh lên, còn không biết ai sẽ thắng được đối phương đâu.
“Hừ, Lệ Độc Hành, ngươi cũng đừng có xã da hổ làm kỳ, Sư Vô Tình ta chỉ tìm Cửu Đại Gia Tộc các ngươi trả thù, cũng không có ý định chống đối lại Thần Chủ!!” Lệ Độc Hành nhắc đến Lệ Gia, Cửu Đại Gia Tộc, Sư Vô Tình cũng không có mảy may biến sắc, nhưng mà khi nhắc đến Thần Viện Thần Chủ kia, trong giọng nói lại tỏ ra kiên kỵ thật sâu.
Không vì gì khác, Thần Viện Thần Chủ chính là một vị Hóa Thần cảnh cường giả duy nhất của Thần Lục, là chân chính chưởng khống giả của toàn bộ Thần Lục.
Cửu Đại Gia Tộc thực lực tuy mạnh, nhưng mà chỉ là tiểu đánh tiểu nháo mà thôi, nếu như vị Thần Chủ kia không thích, Cửu Đại Gia Tộc sẽ tan thành mây khói chỉ là một ý niệm chi gian.
Hắn Sư Vô Tình có thể không xem Lệ Độc Hành, thậm chí Cửu Đại Gia Tộc ra gì, nhưng mà đối với vị Thần Chủ kia, hắn lại không giám bất kính, chỉ là vị Thần Chủ kia đã mấy chục vạn năm không hiện thế, Thần Lục hiện tại chân chính chưởng khống giả chính là Cửu Đại Gia Tộc.
“Sư Vô Tình, lần này ngươi đến đây là có ý định không bỏ qua cho ta sao?”
Chương 132: Thượng Phẩm Linh Mạch
“Nói nhảm, ta không đến đây giết người, chẳng lẽ còn đến đây ôn chuyện hay sao?”Sư Vô Tình ánh mắt lãnh mang, hôm nay dù thế nào hắn cũng sẽ không bỏ qua cho Lệ Độc Hành.
“Nếu như vậy thì đi theo ta!” Lệ Độc Hành dứt lời, tay ấn động một loạt tối nghĩa pháp quyết, tòa kia tinh cầu nhỏ nơi hắn đứng xuất hiện một màn phù văn thủ hộ, sau đó liền biến mất tại chỗ.
“Hừ! Cho dù chạy đến chân trời góc biển, ta cũng không bỏ qua cho ngươi!” Sư Vô Tình nhìn qua màn Phù Văn kia một cái, sau đó cũng đuổi theo Lệ Độc Hành.
Hắn biết Phù Trận kia rất có thể là bảo hộ cho một tòa Truyền Tống Trận, tòa Truyền Tống Trận này là năm xưa Thần Chủ cho người dựng lên nhằm Truyền Tống đệ tử đến đây Thí Luyện.
Hắn cũng không dám tại nơi đây cùng Lệ Độc Hành quyết đấu, nếu như lan đến tòa Truyền Tống Trận kia, hắn sẽ bị Thần Chủ ghi nhớ.
Lệ Độc Hành cũng là biết được điều này nên mới không kiên nể gì dẫn hắn rời đi, vì biết hắn sẽ không dám tại đây động thủ.
…
“Đại Hắc? Tại sao lại không thấy được hình ảnh của bọn họ? ” Diệp Tử Phàm đang xoa tay hằm hòe, dự định xem một tuồng kịch hay.
Hai đại Thông Thần Trung Kỳ cường giả chiến đấu, cũng không phải lúc nào cũng có thể được chứng kiến, hắn còn hi vọng bọn họ lưỡng bại câu thương để mình nhặt được tiện nghi đâu, bây giờ đã không thấy, hắn đi đâu mà tìm.
“Chủ nhân, bọn họ tốc độ quá nhanh, đã vượt ra ngoài thần thức của ngài phạm vi, vì vậy cho nên ta không thể sử dụng Quang Ảnh Thuật được! ” Đại Hắc có chút xấu hổ nói.
Hai người kia điều là Thông Thần trung kỳ cường giả, mỗi một canh giờ có thể bay được hai trăm vạn km, nhưng mà bọn họ cũng không theo lẽ thường bay đi, mà là phá vỡ không gian để rời đi, chỉ trong vòng một giờ đừng nói là hai trăm vạn km, cho dù là hai ức km vẫn là còn thấp.
Diệp Tử Phàm tính toán nhặt tiện nghi xem ra là không diễn.
“Cái màn Phù Văn kia là thế nào? Ta cảm thấy nó có phần giống Pháp Tắc Phù Văn thủ hộ Thiên Hoang a!” Tính toán của mình thất bại, Diệp Tử Phàm cũng không có xoắn suýt lâu lắm, hắn biết khoảng cách giữa mình và Thông Thần cảnh cường giả là còn quá xa, cho dù hắn Nguyên Thần cảnh giới cao hơn bọn họ, nhưng mà thì thế nào, Thông Thần cường giả phải đứng yên một vị trí cho hắn công kích mới được a.
Nhưng mà Thông Thần cảnh sẽ đứng yên mặc cho hắn đánh sao? Cái đó là điều không thể, như mới Tứ Giai cảnh giới Kim Cương Ma Hùng cảm ứng được nguy hiểm cũng cực kì cường đại, huống gì là Thông Thần cảnh cường giả.
Chỉ sợ hắn vừa tiến vào thần thức phạm vi quan sát của Thông Thần cảnh, hắn cũng đã là một người chết.
“Pháp Tắc Phù Văn? Chủ nhân, cái kia chỉ là Ngũ Giai cấp thấp phòng ngự Phù Trận mà thôi, nó cách Pháp Tắc Phù Văn không biết bao nhiêu vạn dặm!” Đại Hắc khinh thường nói.
Từ khi nào chỉ là một tòa Ngũ Giai rác rưởi Phù Trận có thể đem ra so sánh với lại Thất Giai Pháp Tắc Phù Văn, cũng chỉ có vị chủ nhân này không hiểu việc đời nên mới đem hai loại Phù Trận ra so sánh, nếu như tại Thánh Vực mà nói không bị người khác cười cho rụng răng.
“Thì ra là như vậy! ” Diệp Tử Phàm có chút mất mặt nói, quan hệ về phương diện này, hắn thật chỉ là người mù sờ voi mà thôi, hiểu biết cũng không có nhiều,:”Đại Hắc, hai người bọn họ giao thủ trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không thể nào phân ra thắng bại có phải không? ” Như nhớ đến cái gì, Diệp Tử Phàm vô cùng kích động mà quay hướng Đại Hắc hỏi.
“Chủ nhân! Người nói không sai, Thông Thần cảnh cường giả giao thủ không có mười ngày nữa tháng là không thể nào phân ra thắng bại!” Đại Hắc gật đầu nói.
Hai người kia cảnh giới đều tương đương nhau, nếu như tên Lệ Độc Hành kia trong tay không có một ít át chủ bài là không thể nào thắng được.
“Nếu như vậy, tiểu gia ta tạm thời thu một ít lợi tức mới được! ” Diệp Tử Phàm âm hiểm cười nói.
Vừa rồi khi không phát hiện tung tích của hai người bọn họ, hắn đã dùng thần thức quét qua, hắn phát hiện ra bên dưới Lệ Độc Hành tu luyện ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch vẫn còn không có bị Lệ Độc Hành thu đi, có lẽ là do Sư Vô Tình đến quá gấp, hắn còn chưa làm ra ứng đối, bây giờ chỉ có thể tiện nghi cho hắn.
…
Mười ngày sau…
“Ha ha, quả nhiên là Thượng Phẩm Linh Mạch, có ba đầu Linh Mạch này, ta không cần đột phá Tứ Giai Pháp Thần mà phát sầu rồi! ” Diệp Tử Phàm nhìn ba đầu dài hàng vạn km Thượng Phẩm Linh Mạch đang bị Luyện Thần Đỉnh rút ra từ dưới lòng đất, hắn không thể khống chế cảm xúc cất tiếng cười to, thật là đáng giá, chuyến đi này của mình vô cùng đáng giá.
Để đến được nơi đây, hắn đã bay mất mười ngày mười đêm không nghĩ, sau đó dùng Luyện Thần đỉnh nhẹ nhàng xông qua Ngũ Giai Phù Trận cấm chế, quá trình này đối với hắn cũng tương đối cực khổ, hắn bắt đầu hoài niệm lên nếu có Thiên Dực Yêu Vương làm thú cưỡi, sẽ không phải vất vả như vậy, lần sau có ra ngoài Tinh Không phải mang theo hắn mới được.
“Đại Hắc? Đây là cái gì? ” Diệp Tử Phàm tay chỉ vào một mặt rộng một km hình tròn, khắc đầy chi chít Phù Văn, chỉ có điều Phù Văn này còn chưa bị kích phát, cho nên mới phá lệ bình thường mà thôi.
“Chủ nhân, đây chính là một tòa Truyền Tống Trận, không những vậy, mà nó còn là một tòa cấp sáu Truyền Tống Trận, chỉ cần khởi động có thể vượt qua rất nhiều giới diện không gian! ” Đại Hắc quan sát kia tòa Truyền Tống Trận một lát, đưa ra đánh giá.
Cái gọi là cấp sáu Truyền Tống Trận, có thể giúp cho người trong một khoảng thời gian ngắn di chuyển tại trong một tinh vực mà không lo lắng phương diện an toàn, nhưng mà loại này muốn khởi động phải bỏ ra một lượng lớn Cực Phẩm Linh Thạch, hoặc là một đầu Thượng Phẩm Linh Mạch làm đại giới, nếu như không có chuyện gì trọng đại, rất ít người sẽ sử dụng loại Truyền Tống Trận này.
“Nói như vậy đây chính là tòa Truyền Tống Trận đưa đệ tử Thần Viện đến Thiên Hoang Thí Luyện rồi! ” nghe Đại Hắc giảng sơ qua công dụng của nó, Diệp Tử Phàm có thể đưa ra phán đoán.
Hắn trong lòng kích động muốn dùng một đầu Thượng Phẩm Linh Mạch khởi động tòa Truyền Tống Trận này đi đến nơi gọi là Thần Lục kia.
Nhưng mà suy nghĩ kỹ hắn chỉ có thể từ bỏ, tòa Truyền Tống Trận này không cần nghĩ cũng biết là Truyền Tống nội bộ của Thần Viện, nếu như hắn sử dụng tòa Truyền Tống này rời đi, chắc chắn sẽ được đưa đến nơi Thần Viện bên trong, hắn lại không thể nào giải thích được tại sao mình lại xuất hiện, chờ đợi hắn chỉ là bị vô tình trấn áp.
Hắn còn không có tự tin có thể chống đối lại quái vật khổng lồ như là Thần Viện, ngay cả một tên giữ cửa như Lệ Độc Hành hắn còn đánh không lại, chờ đợi hắn phía trước kết quả có thể nghĩ.
“Lệ Độc Hành, tạm biệt nha! Lần sau gặp lại có lẽ là nên tính một chút sổ sách của chúng ta! ” Diệp Tử Phàm có chút lưu luyến không rời nhìn tòa kia Truyền Tống Trận, nhưng mà hắn cũng không có cách, chỉ khi thực lực tăng lên một cấp độ mới hắn mới có tư cách đến lại nơi đây.
Hắn phải nhanh chóng hồi lại Thiên Hoang, nếu không một khi cái tên Lệ Độc Hành kia quay lại, hắn chỉ có một con đường chết.
…
Khoảng cách Thiên Hoang bảy ức vạn dặm bên ngoài….
“Ầm ầm ầm Ầm ầm!!!! ”
Tinh thần vỡ nát, Nhật Nguyệt u ám, hiện tại nơi đây đang tiến hành sinh tử quyết đấu, Nguyên Lực va chạm Tinh Không càng là nổi lên sóng to gió lớn, Hắc Động đan xen, phạm vi mấy ngàn vạn km xung quanh, nếu Tứ Giai Yêu Vương viên mãn hay là Pháp Thần đỉnh phong cường giả đi vào cũng chỉ có con đường chết.
“Sư Vô Tình? Ngươi thật sự muốn cùng ta cá chết lưới rách hay sao?” Lệ Độc Hành lau trên miệng khóe máu, vừa kinh vừa giận nói.
Hắn hai ngàn mét cao Pháp Thể vết thương chồng chất, có thể nói là vô cùng thê thảm, nhưng mà làm cho hắn giận dữ cũng không phải là đầu U Minh Lôi Sư kia, mà là mười ngày trước hắn phát hiện cấm chế mà mình gieo lên ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch kia đã biến mất.
Điều này đại biểu cho là gì thì hắn rõ ràng nhất, chính là ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch của hắn đã bị người lấy đi.
Hắn càng là quan tâm tòa Truyền Tống trận tại bên trong kia, vì tên cường giả kia có thể phá vỡ Ngũ Giai hạ phẩm Phù Trận để lấy đi tam đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, cũng có nghĩa là tu vi phải ở Thông Thần trung kỳ trở lên, nếu như mà hắn lấy đi, hoặc là phá hủy tòa kia Truyền Tống Trận…. Hắn không dám nghĩ tiếp nữa.
Mất đi ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, hắn còn sẽ tìm cách kiếm về, nhưng mà Truyền Tống Trận biến mất hắn sẽ gặp phải Thần Viện Trưởng Lão hội chế tài, cho dù Lệ Gia của hắn cũng có một vị Lão Tổ nằm trong Trưởng Lão Hội, nhưng mà cũng sẽ không ra mặt giúp hắn, vì lần này họa hắn gây ra là quá lớn.
Chỉ là khi hắn muốn hưu chiến đi về thì cái tên Sư Vô Tình này lại như thuốc cao bôi lên da chó, cắn chặt hắn không chịu buông tha.
Chương 133-134: Độ kiếp – Bất Tử Bất Diệt
“Ha ha, sảng khoái, Lệ Độc Hành, ngươi cũng có ngày hôm nay! ” Sư Vô Tình cất lên cười to, thế công không giảm, ngược lại càng tăng, từng điều Lôi Điện Áo Nghĩa chi lực không ngừng tuôn trào.
Thêm vào hai ngàn một trăm ức long chi lực, ép đến Lệ Độc Hành gắt gao.
Giao thủ đã qua đi hơn nữa tháng, hai người ban đầu tuy là ngang tay kết quả, nhưng mà càng về sau, hắn lợi thế ngày một tăng, đơn giản là hắn Yêu Thể cao hơn Lệ Độc Hành một trăm mét, lực lượng cũng cao hơn Lệ Độc Hành một trăm ức long lực, đánh thời gian ngắn thì là không sao, nhưng mà càng về sau, ưu thế của hắn lại càng thể hiện rõ ràng.
Với lại Lệ Độc Hành đang phân tâm, hắn sao có thể bỏ qua thời cơ tốt như vậy.
“Ầm ầm ầm!!!! ”
Lại qua một lần giao phong nữa, như thường lệ, Lệ Độc Hành lại rơi xuống hạ phong, trên người lại có thêm một đạo vết thương mới.
“Nếu vậy ngươi cũng đừng có trách ta!” Lệ Độc Hành ánh mắt hiện lên vẽ ngoan độc, trên tay xuất hiện một miếng Ngọc Phù, Ngọc Phù tỏa ra từng tia Kiếm Khí nhiếp người nhân tâm.
“Lục.. Lục Giai Kiếm Phù! ” Nhìn xuất hiện trên tay Lệ Độc Hành viên kia Kiếm Phù, Sư Vô Tình lập tức dừng ngay công kích, run giọng nói.
Lục Giai Kiếm Phù, tên như ý nghĩa, là do Hóa Thần cường giả phong ấn một bộ phận Kiếm Đạo ý chí vào bên trong Ngọc Phù, chỉ cần dùng Nguyên Lực kích phát, bên trong Kiếm Phù sẽ tự động công kích.
“Không được!!! Lập tức trốn đi!” Sư Vô Tình không dám chần chừ một dây, Kiếm Phù này tuy không phải là Hóa Thần Phù Chiếu, nhưng mà uy lực không phải là Thông Thần trung kỳ như hắn có thể chống lại.
“Hừ! Xem như ngươi tốt số! ” Nhìn Sư Vô Tình phá vỡ không gian chạy trốn, Lệ Độc Hành thu lại Lục Giai Kiếm Phù.
Nếu như hắn thật sự kích phát Kiếm Phù, Sư Vô Tình cho dù có bản lãnh ngập trời cũng chỉ có con đường chết, nhưng mà như vậy Kiếm Phù này cũng chỉ có thể thành phế thải.
Phải biết Kiếm Phù này cũng không phải là vật của hắn, mà là của Lệ Gia bảo vật, lần này ra ngoài làm nhiệm vụ hắn phải năn nỉ gãy lưỡi Lệ Thiên Tuyệt mới có thể cho hắn mang theo.
Nhưng Kiếm Phù bên trong phong cấm Kiếm Đạo chỉ có thể sử dụng một lần nữa, vì một tên Thông Thần trung kỳ mà phải hi sinh một mai có thể diệt sát Thông Thần hậu kỳ viên mãn thật sự là không đáng.
…
“Nếu như mà ta biết ai lấy đi của ta Thượng Phẩm Linh Mạch, cho dù đuổi khắp vũ trụ, ta cũng sẽ không buông tha cho hắn. “Lệ Độc Hành lê lết thân thể trọng thương đi về hang ổ. Ngoài miệng ác độc nói.
Khi thấy Phù Trận bên ngoài cùng Truyền Tống Trận không có bị sao, chỉ mất đi ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, hắn có chút thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Nói thật hắn chỉ nói cho vui mà thôi, có thể lặng yên không một tiếng động vượt qua Ngũ Giai Phù Trận, người này một là Phù Đạo cao thủ, hoặc là tuyệt thế cường giả, cho dù một trong hai loại khả năng cũng không phải có thể chống lại.
Thậm chí Lệ Gia Lão Tổ Lệ Thiên Tuyệt cũng phải tránh lui ba phần, hắn cũng không ngu đi tìm vị cường giả kia thảo công đạo.
…
“Đại Hắc? Đây là khu vực nào, dường như không phải là Luyện Thần Thành a?” Trở lại Thiên Hoang Đại Lục, Diệp Tử Phàm rất lười sử dụng thần thức tra xét, đơn giản là vì hắn sợ Thiên Hoang Đại Lục ý chí cấp theo dõi.
“Chủ nhân, đây là một đầu hoang vắng sơn mạch, nằm giữa Tượng Ty Sơn Mạch cùng U Ám Sơn Mạch.!”Đại Hắc trả lời, hắn cũng rất vui lòng làm con mắt cho Diệp Tử Phàm, như vậy sau này giá trị của hắn trong lòng của Diệp Tử Phàm sẽ tăng lên, sau này hắn sẽ không có ý định thay đổi một vị Khí Linh khác.
“Nơi này ta cảm giác có chút quen thuộc a!” Nhìn ba ngọn núi cao hơn một ngàn mét, bên dưới lại có một lớp sương mù màu đen, Diệp Tử Phàm cảm thấy bản thân như đã thấy được nơi này ở đâu rồi.
“Ân! Đây không phải là Hắc Hổ Sơn hay sao?” Diệp Tử Phàm lấy tay vỗ đầu mình một cái.
Mấy tháng trước hắn thôn phệ Hắc Hổ Đạo năm huynh đệ không phải là từ trong ký ức của bọn nó biết được nơi đây là hang ổ của chúng.
Hắn lúc đó còn nói có thời gian sẽ đến đây thu hồi bảy mươi tám đầu Hạ Phẩm Linh Mạch, khoảng thời gian sau vì không thực lực tăng lên quá nhanh, với lại Hạ Phẩm Linh Mạch cũng không làm cho hắn nổi lên hứng thú cho nên không đến nơi này.
Không nghĩ đến từ Thiên Ngoại quay về không đúng nơi xuất phát lại đi đến nơi này, nếu như đã đến, hắn cũng là tiện tay đem mấy chục đầu Hạ Phẩm Linh Mạch thu vào trong túi, dù sao không gian Luyện Thần đỉnh bên trong sau này cũng sẽ trồng một ít kỳ hoa dị thảo, có Hạ Phẩm Linh Mạch này, không chừng chúng phát triển còn nhanh hơn.
“Đại Hắc? Tầng Hắc Sát Yên Vụ này là từ đâu mà đến? “Thu xong mấy chục đầu Hạ Phẩm Linh Mạch, Diệp Tử Phàm nhìn đám Yên Vụ này quái dị hỏi.
Vừa rồi hắn cũng phóng thích ra một ít thần thức dò xét, tuy là không mạnh, nhưng tuyệt đối có thể sao với Tứ Giai hậu kỳ cảnh giới, nhưng mà cũng như trong ký ức của Hắc Hổ Đạo tìm đọc được, nơi đây thần thức là không thể thẩm thấu được.
“Chủ nhân, phía dưới ba ngọn núi này có điểm kỳ lạ, mời ngài xem.”
“Đây là? ” Diệp Tử Phàm có chút ngạc nhiên, chỉ thấy Quang Ảnh xuyên qua màn Yên Vụ, đi xuống tiếp dưới lòng đất một trăm km thì thấy được một con gần bốn trăm mét có cánh đại Hắc Hổ đang nằm đó.
Chính xác mà nói đó chỉ là một bộ thi thể, vì Diệp Tử Phàm không hề cảm nhận được một tia Sinh Mệnh hơi thở phát ra từ trên người của con Hắc Hổ kia.
Đám Yên Vụ bên trên cũng là từ Yêu Thể của nó phát ra, nhìn thấy như vậy hắn có thể phán đoán con Yêu Hổ này trước khi chết cũng có Tứ Giai Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cảnh giới, có thể đứng tại Thiên Hoang tối cường giả chi nhất.
“Đại Hắc! Đưa nó vào bên trong Luyện Thần Đỉnh!” Diệp Tử Phàm muốn xem con Hắc Hổ Chí Tôn này sao lại chết tại nơi này, không chừng có thể thu hoạch được ngoài ý muốn cũng nên.
“Vâng! Chủ nhân! ”
“Ầm ầm!” Chỉ trong vòng giây lát, ba trăm chín mươi chín mét cao lớn đại Hắc Hổ đã bị Đại Hắc đưa vào Luyện Thần đỉnh.
Đối với hắn mà nói, chuyển một cái xác chết đi vào bên trong thật sự là không tốn sức gì.
“Đại Hắc! Ngươi có thể biết nguyên nhân tại sao con Hắc Hổ này chết hay không? ” Bên trong Luyện Thần đỉnh, Diệp Tử Phàm dùng thần thức quan sát tỉ mỉ Hắc Hổ này một hồi, nhưng mà vẫn không có phát hiện ra gì khác thường.
Yêu Đan vẫn còn nguyên vẹn, thân thể lại không có vết thương chí mạng, nói thật là hắn nghĩ không ra nguyên nhân tử vong của con Hổ này.
“Chủ nhân, muốn biết nguyên nhân tử vong của nó, ta phải sử dụng một loại Thuật Pháp gọi là Thời Gian Hồi Tưởng, nhưng mà… ”
“Haiii, Đại Hắc, ngươi có chuyện gì có thể nói một lần, đừng có nhưng mà nữa, ngươi bộ dạng này sẽ làm cho ta rất là đau tim, ngươi có biết không? ” Nhìn bộ dạng khó xử của tên Đại Hắc này, Diệp Tử Phàm chỉ có thể thở dài, đến vỗ vai hắn, nói lời thấm thía.
“Chủ nhân, loại Thuật Pháp này liên quan đến một tia Thời Gian Pháp Tắc chi lực, muốn sử dụng nó phải hao tổn một đầu Trung Phẩm Linh Mạch..”Đại Hắc cả gan nói, hắn biết tính tình tham lam của vị chủ nhân này, Trung Phẩm Linh Mạch sau khi đột phá Pháp Thần cảnh sau cũng còn rất lớn công dụng, hắn sợ nói ra vị chủ nhân này sẽ không có đồng ý.
“Chỉ là một đầu Trung Phẩm Linh Mạch mà thôi, ngươi cứ việc lấy ra sử dụng! ” Diệp Tử Phàm thở dài một hơi, hắn còn tưởng là tên Đại Hắc này đánh chủ ý vào Thượng Phẩm Linh Mạch của hắn, nếu chỉ là Trung Phẩm Linh Mạch mà thôi, hắn còn bỏ ra được. “Đại Hắc, ngươi biết được đến Thời Gian Pháp Tắc sao!” Bây giờ Diệp Tử Phàm cũng không phải là không biết gì hết tiểu bạch, từ khi nghe Đại Hắc nói về Thánh Nhân cảnh giới sau, hắn cũng hỏi đến một ít về Pháp Tắc thường thức.
Thời gian Pháp Tắc a, vũ trụ huyền bí nhất Pháp Tắc một trong, chỉ cần nắm giữ được nó, quá khứ tương lai sẽ không thể nào làm khó được hắn, nhưng mà hắn nghe nói loại Thời Gian Pháp Tắc này lĩnh ngộ vô cùng khó khăn, toàn bộ vũ trụ này còn chưa có nghe nói có người lĩnh ngộ được.
“Chủ nhân, ta làm gì có bản lĩnh đó, chẳng qua là lợi dụng Luyện Thần đỉnh công năng thi triển thoáng một chút mà thôi?. ” Đại Hắc mặt mo đỏ bừng.
Hắn nếu nắm giữ được Thời Gian Pháp Tắc, hắn đã quay ngược lại Thời Gian cứu lão chủ nhân của hắn rồi, đâu cần khắp nơi đau khổ tìm tân chủ nhân.
“Nói cũng đúng! ” Diệp Tử Phàm gật đầu, Luyện Thần đỉnh có được năng lực, không có nghĩa là Khí Linh cũng có được năng lực, nếu không không phải là chủ nhân khống chế Khí Linh mà ngược lại Khí Linh khống chế chủ nhân.
…
Thiên Hoang lịch 60900 năm 3 tháng.
“Ta, Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên, hôm nay không tin là không vượt qua được Ngũ Giai Yêu Hoàng cảnh giới! ” Tiêu hao một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, Diệp Tử Phàm thấy Đại Hắc hai tay kết ấn, chẳng bao lâu, bên trong Quang Ảnh hiện ra một đầu vô cùng to lớn Đại Hắc Hổ, ngửa mặt lên nhìn thương khung mây đen rậm rạp nói.
Chương 134: Bất Tử Bất Diệt
Tại Thiên Hoang bầu trời bây giờ, giao lôi lăn lộn không ngớt, không ngừng khuếch tán, bao phủ bên dưới, bốn phía trăm vạn dặm sơn mạch bị những thiên lôi này bắn trúng, toàn bộ hóa thành bột mịn.
Tiếp theo, Thiên Hoang Đại Lục không gian xé rách, từng đạo Hồng Sắc thần lôi từ trên bầu trời hạ xuống.
“Này, Đây là Lục Tầng Thối Vân, Hồng Sắc Lôi Điện! Hắn là đang độ Thông Thần cảnh Lôi Kiếp? “Diệp Tử Phàm nhìn thấy cảnh này, không khỏi há hốc mồm nói.
Sáu tầng mây đen, lôi điện Hồng Sắc, chỉ khi nào tu luyện giả đột phá Thông Thần cảnh giới có thể hiện ra, tại trong ký ức của Thao Thiết hắn cũng từng chứng kiến qua, cuối cùng là Thao Thiết dựa vào cường hoành tu vi cùng thể chất, nghạnh sinh vượt qua Ngũ Giai cấp độ.
“Chủ nhân ngài nói không sai, nó thật sự muốn độ Ngũ Giai Lôi Kiếp, tấn thăng Ngũ Giai Yêu Hoàng cảnh giới! ”
Nhìn từ trên trời như hồng thủy mảnh thú Lôi Kiếp đánh về hướng Thiên Dực Hắc Hổ, Đại Hắc gật đầu nói.
Nói xong, hắn lại cười trên nỗi đau của người khác, có thể vượt qua được Ngũ Giai Lôi Kiếp thì thế nào chứ, cuối cùng cũng bị Thiên Hoang Đại Lục Pháp Tắc diệt sát mà thôi.
“Phong Khắc Nhiên, ngươi không nghe lời của ta khuyên, cuối cùng chỉ có chịu diệt vong mà thôi! ” Bên trong Quang Ảnh, không chỉ có Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên, mà còn rất nhiều Yêu Vương, Yêu Soái đến đây xem náo nhiệt, nói chuyện chính là một đầu dài hai trăm năm mươi mét Thiết Giáp Cự Long, hắn có được Yêu Vương Trung kỳ tu vi, cũng là bạn chí thân của Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên.
“Long huynh, ngươi hảo ý ta xin tâm lãnh, nhưng mà ta chỉ còn mấy ngàn năm sống lâu, thật sự không chờ đến thời gian Thí Luyện! ” Phong Khắc Nhiên Hổ Đầu nhìn về hướng Long Dung Thương bình tĩnh nói.
Hắn sao lại không biết Độ Kiếp nguy hiểm, nhưng mà hắn năm nay đã năm vạn bảy ngàn tuổi rồi, tuy Yêu Thú có thể gấp đôi Nhân Tộc, nhưng Tứ giai cảnh giới tối đa chỉ có sáu vạn năm tuổi thọ mà thôi, hắn thật sự là chờ không được.
“Haiii, Vậy ta chỉ cầu chúc ngươi may mắn! ” Long Dung Thương thở dài một tiếng nói.
Nếu như có thể đột phá Yêu Hoàng cảnh giới, Yêu Tộc bọn họ trăm vạn năm nay cũng đã có Yêu Hoàng cảnh rồi, vấn đề là không ai có thể đột phá được cái cảnh giới này a.
Nhưng mà Phong Khắc Nhiên nói cũng đúng, nếu như không đột phá, ba ngàn năm sau hắn cũng chỉ hóa thành một đầu Tử Hổ.
“Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên thực lực dĩ nhiên đã cường đến trình độ này! ” Long Dung Thương không ngừng cảm thán, nhìn trên không trung Hồng Sắc Lôi Kiếp không ngừng đánh xuống, tựa hồ không có điểm cuối, mà Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên không ngừng phóng thích trong cơ thể ra Kiếm Khí Chi Lực chống lại, mỗi một đạo Kiếm Khí vào khoảng sáu ức long lực, cùng Hồng Sắc Lôi Kiếp tranh Phong tương đối.
Hắn biết với thực lực hiện tại, Thiên Hoang là không ai có thể chống lại Thiên Dực Hắc Hổ, nếu như Phong Khắc Nhiên có ý định thống nhất Thiên Hoang, không chừng là có thể làm được.
Như vậy, kéo dài hơn một giờ sau, một tầng Thối Vân cuối cùng cũng rơi xuống, tuy là Phong Khắc Nhiên thương tích đầy mình nhưng mà vẫn nỡ nụ cười mãn nguyện.
Lấy Yêu Lực của hắn tự nhiên có thể đem thương thế trên người lành lặn, bây giờ chỉ chờ Thiên Đạo Chúc Phúc nữa mà thôi.
“Hồng Sắc Linh Vân!” Nhìn trên bầu trời xuất hiện một đám to lớn Hồng Vân, Phong Khắc Nhiên không khỏi kinh hỉ nói.
Đây là độ Kiếp giả sau khi Độ qua Thiên Kiếp phúc lợi, chỉ cần đám Linh Vân này nhập thể, Yêu Thể của hắn sẽ tăng trưởng lên một ngàn mét, từ đây có hàng chục vạn năm thọ nguyên.
“Không!!!! ”
“Ầm ầm!! ” Thiên Dực Hắc Hổ không hiểu sao lại kêu lên thảm thiết một tiếng, Yêu Thể của hắn cũng từ một trăm km trên không rơi xuống, chấn động bên dưới như thiên băng địa liệt.
Long Dung Thương dùng thần thức quan sát cũng chỉ thấy Thiên Dực Hắc Hổ tự do rơi xuống mà thôi, cũng không có phát hiện ra nguyên nhân gì.
Trên trời đoàn Hồng Sắc Linh Vân sau khi không tìm thấy chủ nhân, cũng là tan biến mất, hòa vào Thiên Hoang Đại Lục.
“Đại Hắc? Ngươi có thấy được Thiên Dực Hắc Hổ này chết như thế nào không? ” Quang Ảnh kết thúc, Diệp Tử Phàm chỉ im lặng một hồi, sau đó quay sang hỏi đại Hắc.
“Chủ Nhân, đây là Linh Hồn công kích, có thể không khác gì Đoán Binh Thuật của chủ nhân ngài là mấy! ” Linh Hồn Pháp Tắc công kích vô hình, không thể nào nhìn thấy được, Diệp Tử Phàm tuy là cũng có Nguyên Thần công kích nhưng mà tạo nghệ lại so với Thất Giai Pháp Tắc thì lại kém đến quá xa, không phát hiện ra cũng là chuyện bình thường.
“Chủ nhân, đầu Hắc Hổ này xử lý thế nào? ” Bỏ qua một bên Nguyên Thần công kích, Đại Hắc lên tiếng đánh gãy Diệp Tử Phàm suy tư.
“Nó nha!” Nhìn vào đầu Hắc Hổ này, Diệp Tử Phàm có chút khó xử, đây là một đầu Tứ Giai hậu kỳ viên mãn Yêu Thú a, nếu như thôn phệ, Bá Thể của hắn sẽ tăng lên không biết bao nhiêu mét đây, không chừng còn đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết tam trọng viên mãn hậu kỳ cũng không phải là không được.
“Đem nó Luyện chế thành một đầu Khôi Lỗi đi!!” Diệp Tử Phàm cuối cùng cũng có quy định, tại tam trọng cảnh giới này cấp thấp Yêu Thú vẫn có thể tăng lên Bá Thể cho hắn, chỉ là số lượng có nhiều một chút mà thôi.
Nhưng mà đầu Yêu Hổ này thì khác, nó hội tụ đầy đủ cả thực lực lẫn tốc độ.
Về thực lực, nó đã đứng tại Thiên Hoang đỉnh, Diệp Tử Phàm không tiện ra tay nó có thể làm giúp, về tốc độ nó so với Phong Vũ Xuân gấp mười mấy lần, thay đi bộ đúng là tuyệt nhất.
“Chủ nhân, Tứ Giai Yêu Thú Luyện chế thành một Khôi Lỗi phải hao tổn một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, ngài thật sự quyết định sao!” Đại Hắc hỏi lại, hắn phải nói trước nếu không sau này vị chủ nhân này còn cho là hắn biển thủ công quỷ a.
“Ngươi cứ việc dùng đi?” Diệp Tử Phàm tài đại khí thô nói, hắn bây giờ còn mười ba đầu Trung Phẩm Linh Mạch, chỉ tốn hao một đầu không tính vào đâu.
Với lại hắn cũng không phải là cho không, đổi lại sẽ có một tay đấm thượng hạng cho hắn sử dụng, xem ra hắn vẫn là có lời, còn lời rất là lớn nữa là đằng khác.
“Phong Khắc Nhiên bái kiến chủ nhân!!” Một giờ thời gian qua đi, một tên Hắc Diện đại hán đến trước mặt của Diệp Tử Phàm, hai chân quỳ xuống đất bái kiến hắn.
“Đại Hắc? Đây là? ” Diệp Tử Phàm có chút kinh ngạc hỏi.
Vừa rồi quá trình mà Đại Hắc luyện chế con Hắc Hổ này trở thành Khôi Lỗi, hắn cũng được chứng kiến, chỉ là hắn trong suy nghĩ Khôi Lỗi chỉ là một vật chết, không thể nào có cảm xúc hay ngôn ngữ, nói chung là giống một con người máy không khác nhau lắm.
Nhưng mà tên Thiên Dực Hắc Hổ trước mắt này không những cất tiếng nói, lại rất thiện hiểu nhân ý, đây là chuyện như thế nào?
“Chủ nhân, tên Phong Khắc Nhiên này đã chết từ lâu rồi, chỉ là ta lợi dụng Luyện Thần Đỉnh quy tắc phục chế lại cho hắn linh hồn mới mà thôi, bên trong linh hồn kia chứa đầy ký ức về mọi chuyện trước khi hắn bị Thiên Hoang Đại Lục Pháp Tắc diệt sát, có thể nói bây giờ hắn đã là một tân sinh mệnh mới, một sinh mệnh chỉ biết nghe theo mỗi một mệnh lệnh của chủ nhân ngài!”
“Vậy hắn có thể một lần nữa đột phá Thông Thần cảnh hay không? ”
“Chủ nhân, đây là điều không thể nào, Luyện Thần Đỉnh khống chế chỉ có Sinh Mệnh Sinh Linh mới có thể tự hành tu luyện đột phá, còn về Tử Vong Sinh Linh, thời khắc bọn chúng tử vong cũng đã chú định vận mệnh của bọn họ!”
“Chủ nhân, ta có thể sống lại một lần nữa đã vượt qua ngoài sự mong đợi của ta, ta không dám hi vọng xa vời, chỉ mong muốn phục vụ cho chủ nhân đến chết mới thôi! ” Thấy Diệp Tử Phàm có chút thất vọng, quỳ tại dưới đất Phong Khắc Nhiên lên tiếng đáp.
Kể từ lần độ kiếp kia sau khi, hắn đã chết rồi, may mắn được sống lại lần nữa thấy ánh Thái Dương, đây là Thiên Đạo lớn lao ban ân, hắn cũng không hi vọng xa vời gì.
“Không sai đâu chủ nhân, tuy là con Hắc Hổ này không thể nào tu luyện, nhưng mà bù lại hắn lại có bất tử chi thân, chỉ cần Luyện Thần Đỉnh một ngày tồn tại, hắn là không có chết! ” Đại Hắc cũng lên tiếng nói, đây cũng là Tử Vong Sinh Linh chỗ tốt, tuy là không thể tu luyện, nhưng mà bù lại là sẽ không bị tử vong.
“Thật sự là có thể bất tử sao?” Diệp Tử Phàm ánh mắt đại lượng hỏi, nếu như là vậy hắn diệt đi một đám Yêu Vương, sau đó biến bọn họ thành Khôi Lỗi, như vậy không phải là có một đội quân bất tử bất diệt sao.
“Chủ nhân! Bất tử bất diệt chỉ là nói không gặp được tổn thương mà thôi, nếu như bị đối thủ đánh tan đi thân thể, đây là chân chính tử vong a!” Đại Hắc rất là im lặng nói.
Thế gian này làm gì có Sinh Linh có thể bất tử bất diệt đúng nghĩa, cho dù là Sinh Mệnh Chân Thần, lĩnh ngộ Sinh Mệnh Quy Tắc đi chăng nữa, cũng không thể nào vỗ ngực nói mình là Bất Tử không chết, huống hồ gì những người khác.
Hơn nữa nếu có bất tử bất diệt thật sự, lão chủ nhân của hắn tu vi cực cao cũng không đến nổi bị người khác cấp diệt, ngay cả một tia Thần Hồn cũng không thể nào chạy trốn.audio coi am
“Nói vậy cũng là bằng không!! ” Diệp Tử Phàm bức bối nói, hắn còn có ý định mang một đám Bất tử quân đoàn chinh chiến Tinh Không đâu bây giờ ý nghĩ của hắn đã tan thành bọt biển.
“Chủ nhân, hắn còn một ưu điểm nữa đó là thân thể của hắn hiện nay có thể sánh ngang với Hạ Phẩm Đạo Khí cấp thấp” .
“Như vậy còn tạm được!! “Diệp Tử Phàm gật đầu, không uổng công hắn bỏ ra một đầu Trung cấp Linh Mạch.
Chương 135: Lại thêm một mãnh yêu đan
“Phong Khắc Nhiên, tốc độ của ngươi thật là không sai!” Một ngày sau, Diệp Tử Phàm quay lại Luyện Thần Thành, từ trên lưng của Thiên Dực Hắc Hổ đi xuống cất tiếng khen.
Phong Khắc Nhiên vốn thuộc về Thiên Dực Hổ Tộc, những gì Phong Vũ Xuân có được truyền thừa hắn cũng biết.
Riêng cái môn Thiên Dực Ẩn Độn này vào tay của hắn có thể nói là sử dụng lô hỏa thuần thanh.
Yêu Vương hậu kỳ tốc độ tối đa là ba trăm ngàn km một giờ, Phong Khắc Nhiên sử dụng Thiên Dực Ẩn Độn có thể tăng phúc gấp năm lần, một giờ có thể đi được một trăm năm mươi vạn km, chỉ mất chưa đến một ngày thời gian đã đưa hắn từ khoảng cách hai ngàn vạn km bên ngoài U Ám sơn mạch trở lại Luyện Thần Thành.
“Chủ nhân quá khen, Phục vụ chủ nhân là chức trách của ta!” Bay vào Luyện Thần Thành Thiên Dực Hắc Hổ từ ba trăm chín mươi chín mét Yêu Thể đã hóa thành một vị hắn diện hán tử cung kính trả lời.
“Bái kiến chủ nhân! ” Thoát Hoan, Hỏa Lâm, Phong Vũ Xuân vẻ mặt lơ ngơ quỳ xuống bái kiến Diệp Tử Phàm.
Bọn họ thấy được gì, đây không phải là vị ba vạn năm về trước được tôn xưng là Thiên Hoang đệ nhất cường giả Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên sao?
Truyền thuyết đồn đãi là hắn đã chết tại cách đây ba vạn năm về trước rồi, vị Yêu Vương tối đỉnh xuất hiện trước mặt bọn họ lại là ai?
Trong ba vị Yêu Vương, chỉ có Phong Vũ Xuân nhìn về phía Phong Khắc Nhiên là kinh ngạc nhiều nhất, thậm chí nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện thân thể của hắn đang khẽ run rẩy.
Từ khi nhìn ba trăm chín mươi chín mét cao đại Hắc Hổ hạ xuống Luyện Thần Thành, hắn đã dùng thần thức quét qua vị Hắc Hổ kia, là Thiên Dực Bộ Tộc của bọn không sai.
Kể từ ba vạn năm trước Thiên Dực Hắc Hổ độ kiếp thất bại thân tử sau, Thiên Dực Bạch Hổ nhất tộc bọn họ ra sức đuổi tận giết tuyệt Thiên Dực Hắc Hổ tộc nhân, đến bây giờ Thiên Dực Hắc Hổ nhất tộc có thể nói là đã tuyệt chủng.
Thời gian kia hắn còn chưa có ra đời, cho nên cũng không ra tay diệt sát, chỉ là qua lời của mấy vị tiền bối trong tộc kể lại mà thôi.
Bây giờ Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên đột nhiên chết mà sống lại, hơn nữa tu vi vẫn là Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cảnh giới, nếu như mà hắn biết tộc nhân của mình đã tuyệt diệt….
Phong Vũ Xuân không cấm rùng mình một cái, Bạch Hổ nhất tộc của bọn họ tuyệt đối sẽ không có kết quả gì tốt.
Chỉ là có một điều may mắn là Phong Khắc Nhiên đã nhận vị chủ nhân kia làm chủ, tính mạng của mình sẽ không có gì lo lắng, nhưng mà Bạch Hổ nhất tộc thì lại không nhất định a.
“Tất cả đứng lên đi!! Phong Vũ Xuân? Ngươi làm sao vậy? ” Đi vào chủ vị chiếc ghế dành riêng cho mình, Diệp Tử Phàm phất tay để cho bọn họ đứng lên, hắn thấy Thiên Dực Yêu Vương có chút mất tự nhiên nên cất tiếng hỏi.
“Hồi chủ nhân, ta không có sao, chỉ là tu luyện có một chút đường rẽ, cho nên có chút thất thần, mong chủ nhân thứ tội!” Phong Vũ Xuân ôm quyền đáp.
Hắn cũng không thể nói là vì trông thấy Phong Khắc Nhiên chết mà sống lại sợ bị trả thù nên có chút thất thố a.
“Lần sau tu luyện cẩn thận nhiều hơn một chút! ” Diệp Tử Phàm quan tâm một câu nói.
Hắn biết là Phong Vũ Xuân đang nói dối, từ bên trong Hắc Hổ Đạo ngũ huynh đệ hắn cũng biết được hoàn cảnh bi thảm của Thiên Dực Hắc Hổ nhất tộc, nhưng mà hắn cũng sẽ không quan tâm, đây là công việc nội bộ của Thiên Dực Bộ Tộc bọn họ, hắn cũng lười phí tâm theo đuổi, chỉ cần có thể làm tốt công việc mà hắn giao phó là được rồi.
“Tạ chủ nhân quan tâm, lần sau ta sẽ cẩn thận”. Dừng lại một chút, hắn quan sát vị hắc diện hán tử bên trái Diệp Tử Phàm hỏi, ” Chủ nhân, vị Yêu Vương này có phải là đại danh đỉnh đỉnh ba vạn năm trước tối cường giả Phong Khắc Nhiên hay không? ”
Hỏa Lâm, Thoát Hoan cùng một đám Yêu Soái cũng vểnh cái tai lên thật cao để nghe, Thiên Dực Yêu Vương Phong Vũ Xuân hỏi vấn đề chính là bọn họ quan tâm nhất hiện nay.
Trong đám người này, chỉ có Kim Cương Ma Hùng Thoát Hoan là từng có cơ hội diện kiến qua Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên một lần, chỉ là khi đó hắn chỉ là một đầu cửu trọng Yêu Thú rác rưởi, chỉ có đứng từ xa để thấy phong thái của Phong Khắc Nhiên.
Khi đó Phong Khắc Nhiên đã là đang độ Ngũ Giai Lôi Kiếp, có lẽ cũng không còn nhớ đến một nhân vật nhỏ như hắn.
“Hắn chính là Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên! ” Diệp Tử Phàm liếc mắt nhìn qua một đám Yêu Thú, gật đầu đáp.
Từ khi đứng trên lưng Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên bay trở về Luyện Thần Thành, hắn cũng không có ý định dấu giếm, ẩn tàng Phong Khắc Nhiên.
Hắn còn muốn sử dụng Phong Khắc Nhiên tranh bá Thiên Hoang, cho nên không cần tất yếu gạt mọi người.
“Thật là Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên a!”
“Không phải nói Hắc Hổ Yêu Vương ba vạn năm trước đã chết rồi hay sao?”
“Đây là Hắc Hổ Yêu Vương không sai, chủ nhân sẽ không gạt chúng ta!”
“Cuối cùng ta cũng đã thấy được Thiên Hoang truyền Kỳ nhân vật. ”
…
Từng tiếng nghị luận sôi nổi từ đám Yêu Soái vang lên, Lam Tinh, Viên Hồn, Lăng Thiên Bằng những người trước đầu nhập vào Diệp Tử Phàm nhìn về phía Phong Khắc Nhiên vẽ mắt đầy sùng bái.
Bạch Phó, Sử Báo, Tọa Ảnh Nhân đám người sau này đầu nhập thì lại nhìn về phía Diệp Tử Phàm ánh mắt đầy kính sợ, ngay cả chết đi mấy vạn năm trước Yêu Vương vị kia chủ nhân cũng có thể làm cho hắn sống lại, cam tâm thần phục, thủ đoạn này thật không khác gì Thần Nhân, bị một vị chủ nhân như vậy nô dịch, bọn nó cảm thấy thật là không oan.
“Yên lặng, không thấy chủ nhân còn tại đây hay sao?” Nhìn thấy bên dưới nghị luận mất trật tự, đứng tại bên phải Bộ Phương lên tiếng quát.
Một tháng trước hắn đã sử dụng Yêu Nguyên Đan, không có gì khó khăn đã đột phá Tam Giai Yêu Soái cảnh, hiện tại giọng nói cũng hùng hồn hơn, gặp ánh mắt cảnh cáo của ba vị Yêu Vương hắn cũng không có sợ, ai bảo hắn là quản gia của Diệp Tử Phàm đâu.
“Phong Vũ Xuân, Hỏa Lâm, Thoát Hoan? Một tháng trước nhiệm vụ ta giao các ngươi đã hoàn thành chưa?” Sở dĩ hỏi như vậy vì hắn cũng không muốn sử dụng thần thức quá nhiều đi tra xét, phải biết đây là Thiên Hoang, mà không phải là Tinh Không, có một cái Pháp Tắc Phù Văn ý chí đang nhìn hắn đâu, nhất là khi quan sát Phong Khắc Nhiên cái chết, hắn lại càng thêm kiên kỵ.
“Chủ nhân, tam vị Yêu Vương không những đưa đến đủ số lượng Yêu Thú, mà còn nhiều ra thêm năm ngàn vạn con Yêu Binh!” Không chờ tam vị Yêu Vương lên tiếng, Bộ Phương đã dẫn đầu nói.
Bây giờ hắn đã là tổng quản Luyện Thần Thành, phải ra dáng tổng quản, mọi sự việc lớn nhỏ bên trong Luyện Thần Thành hắn điều phải xem xét tỉ mỉ.
Số lượng Yêu Thú mà Diệp Tử Phàm giao cho tam Vương, chậm nhất là Kim Cương Yêu Vương ngày hôm qua cũng đã đưa đến, bây giờ đã chứa đầy Luyện Thần Thành Ngục Giam, nếu không phải hắn cho người mở rộng ra Ngục Giam gấp đôi, không chừng còn không đủ giam giữ số lượng Yêu Thú khổng lồ kia đâu