Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 265 [ Chương 1321 đến 1325 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1321: Vô Cùng Cấp Bách!
Qua cái kia lời nói của Sư Thiên Hạm, hắn cũng là biết, Sư Thiên Hạm không có ý định trừng phạt cái tên Sư Thiên Ngạn kia.
Như Sư Thiên Hạm đã lên tiếng, Sư Vạn Cổ hắn cũng là không cố chấp truy cứu chuyện này đến cùng làm gì, quan trọng nhất với bọn họ hiện nay, là làm sao diệt đi tên họ Diệp kia, không để cho y tiếp tục trưởng thành thêm nữa, đó mới là cấp thiết nhất hiện nay phải làm.
“Không sai! Thánh Chủ! Chúng ta không thể nào để Diệp Tử Phàm này phát triển thêm được nữa! “
“Cần thiết phải làm ra đối sách ngay tức khắc mới được! “
“Thánh Chủ! Ngài ra lệnh đi! Không nên để họ Diệp kia còn sống trên thế gian này nữa!”
“Thánh Chủ…! “
Sư Vạn Cổ lời nói vừa dứt sau, hơn một trăm tên Thánh Vương Cường Giả của Thiên Sư Thánh Cung cũng là nhao nhao lên tiếng, dù là lời nói khác nhau, nhưng mà có một điểm chung, kia là không có người nào muốn Diệp Tử Phàm phát triển thêm được nữa, nhất thiết phải diệt Diệp Tử Phàm từ trong trứng nước.
Đám người bọn họ có thể tu luyện đến Thánh Vương Cường Giả, lẽ dĩ nhiên sẽ không có bao nhiêu người ngu ngốc, Sư Vạn Cổ không cần nói trắng ra, đám người bọn họ đều là biết trong lòng của Sư Vạn Cổ đang muốn Sư Thiên Hạm làm cái gì.
Diệt Diệp Tử Phàm, đây không còn là chuyện riêng ân oán giữa Sư Thiên Tề cùng Diệp Tử Phàm nữa, nó là đã đem Thiên Sư Thánh Cung bọn họ cuốn vào theo.
Ai cũng là người thông minh, đương nhiên là hiểu, một khi Diệp Tử Phàm trưởng thành, tông môn đầu tiên bị họ Diệp kia tiêu diệt, chính là Thiên Sư Thánh Cung bọn họ đây.
Trong lòng bọn họ nhìn về phía Sư Thiên Hạm có phần bất mãn, đưa đến một đại họa ngầm như Diệp Tử Phàm hiện tại, chính là phụ tử của Sư Thiên Hạm, cuối cùng lại đem tất cả bọn họ liên lụy đi vào.
Càng đáng trách nhất chính là Sư Thiên Hạm vị Thánh Chủ này, đường đường là một tôn Thánh Vương Cường Giả, lại ra tay toàn lực, nhưng lại không thể nào sát được một tên Diệp Tử Phàm năm xưa chỉ có Pháp Thần cảnh giới sâu kiến.
Chuyện này như truyền ra ngoài mà nói, cả Thánh Vực này sẽ cười cho thúi mũi.
Trong lòng tất cả Thánh Vương Cường Giả của Thiên Sư Thánh Cung đều đang oán trách Sư Thiên Hạm đôi này vô dụng phụ tử, nhưng là không có bất kỳ người nào dám thể hiện ra mặt, ngược lại còn phải cười nịnh Sư Thiên Hạm là đằng khác. Ai bảo hiện tại Sư Thiên Hạm là người có tu vi cường đại nhất trong đám người bọn họ đâu.
Hơn nữa sau lưng Sư Thiên Hạm còn có một cây đại thụ là Sư Thiên Mộc. Đây là Thánh Hoàng Cường Giả duy nhất của Thiên Sư Thánh Cung bọn họ, cũng là át chủ bài lớn nhất của bọn họ.
Nội một quan ải của Sư Thiên Hạm thôi, bọn họ đã không thể nào vượt qua được, nói gì đến Lão Tổ Tông Sư Thiên Mộc, thế cho nên chuyện Sư Thiên Hạm phụ tử gây ra đại họa cho Thiên Sư Thánh Cung lần này nên là chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không thì hay hơn.
Với lại bây giờ dù có oán trách Sư Thiên Hạm cũng không được ích lợi gì, chuyện cũng đã xảy ra, giờ là lúc bổ cứu lại những sai lầm đã phạm phải.
Cũng may hậu quả cũng chưa có nằm ngoài tầm kiểm U6zo9 soát của bọn họ, Diệp Tử Phàm kia còn chưa nhập Thánh, nếu như không, lần này chuyện liền là phức tạp rồi.
“ Lần này chúng ta chỉ để lại một vị Thánh Vương Cường Giả trấn thủ Thánh Cung, những người còn lại, cùng ta đi đến Thiên Táng Thần Sơn, như họ Diệp kia có thể may mắn từ trong tay của Tề nhị sống sót, chúng ta liền có thể đem hắn diệt sát!”.
Sư Thiên Hạm là không có nhìn ra đám Thánh Vương Cường Giả của Thiên Sư Thánh Cung trong lòng đang đối với lại phụ tử của hắn cực độ bất mãn. Ngay khi lời nói của đám Thánh Vương chấm dứt, Không có bao nhiêu suy nghĩ, Sư Thiên Hạm liền là lên tiếng quyết định nói.
Sư Thiên Hạm hiện tại tuy là không lo lắng Sư Thiên Tề gặp lại Diệp Tử Phàm có cái gì ăn mệt, nhưng là chỉ sợ Thiên Táng Cổ Địa diện tích bao là, Sư Thiên Tề sẽ không có tìm ra được Diệp Tử Phàm mà thôi.
Như để Diệp Tử Phàm kia chạy thoát, kia là đối với lại Thiên Sư Thánh Cung bọn họ là ngày tận thế.
Liên quan đến sinh tử tồn vọng của hàng trăm tỷ tộc nhân, Sư Thiên Hạm hắn sao có thể qua loa cho được.
“ Thánh Chủ! Ta sẽ đi chuẩn bị tốt!” Sư Vạn Cổ rất là đồng ý với lại cách giải quyết vấn đề lần này của Sư Thiên Hạm.
‘Nên là như thế! ‘ không ít tôn Thánh Vương Cường Giả của Thiên Sư Thánh Cung nghe Sư Thiên Hạm ra lệnh quyết đoán đến như thế, trong lòng cũng là gật đầu tán thành.
Ai cũng hiểu họ Diệp kia tiềm năng kinh khủng đến như thế nào, một khi để sổng mất Diệp Tử Phàm mà nói, đây là không có cái cơ hội để có thể sửa sai được nữa, Sư Thiên Hạm lần này đưa toàn bộ Thánh Cung lực lượng đi đối phó với lại Diệp Tử Phàm, người ngoài nhìn vào là thấy Thiên Sư Thánh Cung bọn họ dùng đao mổ trâu cắt tiết gà, đối phó với lại một tên Bán Thánh Cường Giả mà phải dốc toàn lực của một đại Thánh Cung, nhưng trên thực tế, đây là chuyện hoàn toàn hợp lý.
Thiên Táng Cổ Địa kia, có một cái quy luật, đến hạn mười năm thời gian, Từ Luyện Giả sẽ không có cần đi ra từ cửa chính Thiên Táng Thần Sơn, mà là được Bí Cảnh lực lượng truyền tống ra khắp nơi vài trăm ức dặm dùng quanh Thiên Táng Thần Sơn, khi đó Tu Luyện Giả sẽ tự biết đường đi tìm lại thế lực của mình, dẹp đường hồi phủ.
Như thế, với chỉ một vài tên Thánh Vương Cường Giả, là không đủ lực lượng để có thể nhìn chằm chằm vào một cái diện tích lớn đến như vậy, phải là có hàng trăm hàng ngàn Thánh Vương mấy đã có thể.audio coi am
Thiên Sư Thánh Cung bọn họ, vì là không muốn cho Diệp Tử Phàm cái tên kia có cơ hội trở mình, lần này là dốc toàn bộ lực lượng.
Bọn họ biết, một khi tin tức Thiên Sư Thánh Cung vì đối phó với lại một tên Thể Đạo Bán Thánh, nhưng lại đem toàn bộ thực lực của mình đi ra ngoài. Loại này tin tức chắc chắn sẽ làm cho Thánh Vực mọi người cười nhạo Thiên Sư Thánh Cung bọn họ. Mặt mũi của bọn họ sau lần này hành động cũng là bị mất hết sạch sẽ.
Nhưng mà chuyện này có sao đâu, chỉ cần có thể diệt được đại địch của mình, bị người đời chê cười có đáng là gì.
Mặt mũi cái gì? Từ Luyện Giới chính là không quan tâm nhất là loại này đây, chỉ cần có thể đạt được mục đích, thủ đoạn nào bọn họ cũng có thể dùng ra.
“ Thánh Chủ! Có nên liên hệ với lại Lão Tổ Tông một tiếng!” Đi được một lúc, như nghĩ đến chuyện gì, Sư Vạn Cổ liền quay lại, đối với lại Sư Thiên Hạm nói.
Không có sai, lần đi đến Thiên Táng Thần Sơn này, hắn không chỉ muốn hủy động toàn bộ Thánh Vương Cường Giả của Thiên Sư Thánh Cung đi đối phó với lại Diệp Tử Phàm thôi đâu, ngày cả vũ khí hạt nhân của bọn họ, Thánh Hoàng Cường Giả Lão Tổ Tông, hắn cũng không có nghĩ bỏ qua.
Căn bản là vì họ Diệp kia mang lại cho hắn một cái cảm giác quá mức là nguy hiểm, mỗi khí cái tên này lượn lờ qua tâm trí của hắn, không hiểu sao, hắn trong lòng liền có một cái bất an vô cùng là mảnh liệt. Cứ như thể tên họ Diệp kia sẽ diệt đi Thiên Sư Thánh Cung bọn họ ngay lập tức một dạng.
Loại này linh cảm rất là không phải tốt lành gì, hắn biết mỗi lần mình có cái cảm giác lo sợ kia, y như rằng không bao lâu hắn sẽ phải gặp tai hoạ đến. Lần này còn là cường liệt hơn rất là nhiều.
Thế cho nên dù thế nào hắn cũng muốn đem cái sự bất an này dập tắt, dù có phải thỉnh động đi giá của Lão Tổ Tông đi chăng nữa.
“ Tạm thời không cần thiết!”. Sư Thiên Hạm ngẫm nghĩ một chút, sau đó liền là lắc đầu nói.
Hắn cũng là có cái ý nghĩ như là Sư Vạn Cổ như thế, chỉ là cái ý nghĩ này không thể nào thực hiện được. Nguyên nhân là Lão Tổ Tông bọn họ hiện tại không có tại bên trong Thiên Sư Thánh Cung.
Vài ngày trước, Lão Tổ Tông là nghệ được đến tin tức, có hai đại cường giả sắp đến cái kia Thánh Nhân Giới, Hạ Thánh Vực gần Triều Tịch Thánh Cung đại chiến. Tin tức kia khá là chính xác, nghe đâu là Thánh Hoàng Cường đại đến từ Trung Thánh Vực thì phải.
Hai người kia đại chiến cũng đã lâu, đã sắp lan đến Hạ Thánh Vực nơi này rồi. Sư Thiên Hạm hắn chỉ nghe Lão Tổ Tông nói được bao nhiêu đó, theo sau ngài ấy cũng là biến mất dạng, tâm trạng còn là vô cùng cấp bách là đằng khác.
Chương 1322: Mới Đến Thiên Táng!
Sư Thiên Hạm hắn đương nhiên là hiểu Lão Tổ Tông hắn vì cái gì muốn đến xem hai đại Cường Giả kia giao chến đến như vậy.
Cường Giả đại chiến, nhất là đối với lại những cái cường hơn mình rất là nhiều lần cường Giả, quan sát bọn họ giao chiến, xuất chiêu, liền là có thể cảm ngộ được rất là nhiều điều đối với lại tu hành con đường của mình. Không ít người nhờ có cơ duyên quan sát được đến Cường Giả đại chiến, từ đó lâm vào mình ngộ bên trong, tu vi trong thoáng chốc một bước lên trời.
Nhưng với điều kiện là phải còn sống sót sau khi hai đại Cường Giả kia giao chiến kết thúc.
Lão Tổ Tông Sư Thiên Mộc của hắn lại càng bức thiết muốn đến quan chiến, bởi vì tu vi của Lão Tổ Tông hắn đã đi đến bình cảnh, mấy ức năm qua không tiến thêm dù chỉ một bước nhỏ, nên cơ hội lần này đối với Lão Tổ Tông mà nói là ức năm mới có một.
‘Hy vọng ngài gặp nhiều may mắn! ‘ Nhớ đến Cường Giả đại chiến cái này một chuyện, Sư Thiên Hạm trong lòng không khỏi lo lắng cho Lão Tổ Tông của mình đến.
Có thể quan sát được cường Giả đại chiến, đối với bản thân mình là vô cùng có lợi, nhưng tại chiều ngược lại, đây cũng không phải là không có nguy hiểm.
Như một khi hai đại Cường Giả kia nhận định Lão Tổ Tông của hắn muốn đến đây nhân lúc bọn họ hai người lưỡng bại câu thương để mà đi hôi của, như thế thì có khả năng toi mạng.
Đây là chuyện diễn ra bình thường như cơm bữa, không nói những Cường Giả kia nghi ngờ đến động cơ xem đại chiến của Lão Tổ Tông, mà một khi một trong hai người nhìn Lão Tổ Tông bọn họ không có vừa mắt, muốn ra tay diệt trừ, như thế Lão Tổ Tông bọn họ cũng khó thoát khỏi nguy cơ. Những tôn đại Cường Giả kia tính cách người nào cũng là hết sức quái dị, có ai có thể suy đoán trong lòng bọn họ đang suy nghĩ cái gì đâu.
‘Tại bên Triều Tịch Thánh Cung sao?’ Sư Thiên Hạm đôi hàng lông mày hơi nhíu lại.
Sát bên Triều Tịch Thánh Cung, cũng là có Thiên Sư Thánh Cung bọn họ, một cái khu vực năm xưa bọn họ chiếm đoạt được của Hỗn Nguyên Thánh Cung, như để hai đại cường giả kia lực lượng lan đến, cái khối kia địa bàn của bọn họ có khả năng khó mà giữ được, thế cho nên Lão Tổ Tông mới là gấp rút rời đi, trước khi đi, ngài ấy là đã thông báo cho hắn biết một tiếng về chuyện này rồi.
Rất có khả năng, lần này đối thủ truyền kiếp của bọn họ là Triều Tịch Thánh Cung khó thoát khỏi tai kiếp, nhưng địa bàn của bọn họ cũng không khá khẩm gì hơn, có thể nói là đôi bên đều chịu thiệt hại.
Đây là Tu Luyện Giới, đôi khi bọn họ cũng là phải chấp nhận, đây là Thế Giới chỉ có thể là Cường Giả mới có đặc quyền, còn kẻ yếu chỉ có thể cam chịu.
“ Vâng! Thánh Chủ! Ta đã biết!” Dù có một chút thất vọng bên trong, nhưng là Sư Vạn Cổ liền nhanh chóng đem nó quăng đến tận mây xanh, nhanh chóng đi chuẩn bị những gì cần thiết cho kế hoạch sắp đến.
Không có Thánh Hoàng Cường Giả Lão Tổ Tông, nhưng Sư Vạn Cổ hắn là không có tin, với hơn một trăm vị Thánh Vương Cường Giả, trong đó không thiếu Linh Thể lẫn Đạo Thể, ngày cả Thánh Thể Thánh Vương bọn họ cũng là có một tôn, với cường đại thực lực như thế này, bọn họ cũng là không có tin, không thể đem một tên Bán Thánh Cường Giả như là Diệp Tử Phàm diệt sát.
‘Cũng không thể không lo xa được! ‘ Sư Vạn Cổ cất bước cùng đám Thánh Vương Cường Giả đi sắp xếp chuyến đi đến Thiên Táng Thần Sơn không bao lâu, còn lại một mình, Sư Thiên Hạm liền là âm thầm tự nghĩ.
Tiếp theo, hắn dùng một khối Truyền Âm Ngọc Phù, đưa vào bên trong một ít tin tức, rồi truyền đi. Đi đến của cái tin tức kia là Lão Tổ Tông của hắn. Mặc dù là khá tự tin với lực lượng cường đại của Thiên Sư Thánh Cung hắn hiện tại, nhưng mà làm chuyện gì cũng là nên phòng ngừa bất trắc có thể xảy ra.
Cũng như Sư Vạn Cổ, hắn Sư Thiên Hạm cũng là có ý nghĩ, như có Lão Tổ Tông trợ trận, như thế sẽ là vạn vô nhất thất.
…
Thiên Táng Cổ Địa! Thánh Vương Chiến Trường! Ba tháng thời gian sau! Nam Đại Khu!
“ Ầm ầm!!!Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!”.
“Đáng chết Thánh Vương Chiến Trường! Đáng chết cái tên khốn kiếp Thanh Lôi Thánh Vương kia, nơi này làm gì có cái gì tài nguyên mà nói là phong phú kia chứ!” Một chưởng đánh ra đem một đám khoảng vạn con Ngụy Thánh cấp bậc Yêu Hồn cho diệt sát sạch sẽ, Diệp Tử Phàm khá là căm phẫn nói.
Sau khi đem đám người Ám Huyền Thánh Cung kia dạy dỗ một trận, Diệp Tử Phàm là cũng không có ở lại bên ngoài Thiên Táng Thần Sơn lâu, mà là đi vào Thiên Táng Thần Sơn Đại Môn, theo lực hút của Thiên Táng Thần Sơn Đại Môn truyền đến nơi này.
Khác với những gì mà Diệp Tử Phàm hắn trong lòng trước khi vào nơi đây nghĩ, Thiên Táng Cổ Địa là một nơi đâu đâu cũng có tài nguyên, chỉ càn cúi xuống nhặt là được rồi.
Chỉ là sự thật rất là khác xa so với tưởng tượng của hắn, nơi đây nào có phải là tài nguyên vô tận cái gì, mà chỉ là một nơi khô cằn sỏi đa.
Diệp Tử Phàm hắn đã đi tròn ba tháng, thần niệm cũng là đã thả ra tại mức độ tối đa, nhưng mà thu lại được, đừng nói là một viên Thánh Tính hay là Thánh tài gì, ngày cả một cái Lục Giai Linh Tài hắn cũng không có tìm thấy, nơi đây đúng như người phàm nhân bên dưới nói, đó là chó ăn đá gà ăn sỏi. Một khối chân chính tử địa, không có bất kỳ một vật gì.
“Kiệt.. Kiệt..! ”
“ Hừ! Cái đám ngu xuẩn này lại đến nữa!”
“ Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!”
Diệp Tử Phàm nhăn mày rất là lợi hại, nhìn đến trước mặt hắn xuất hiện một đám mấy vạn con Ngụy Thánh cấp bậc Yêu Hồn nữa, hết sức là phiền toái, liền là ra tay đem tất cả đám Yêu Hồn này diệt sát.
Ân! Cái nơi Thiên Táng Cổ Địa này không phải cái gì cũng không có, Yêu Hồn này lại là một cái ngoại lệ.
Loại này Yêu Hồn, vốn là linh hồn thể do Tu luyện giả chết đi mà biến thành, hay là do cái này tự thân Thiên Táng Cổ Địa Pháp Tắc sinh ra, Diệp Tử Phàm là chưa có điều tra 0KVen ra.
Chỉ là ba tháng qua, dù là đi đến nơi nào, hắn cũng là gặp loại này Yêu Hồn, thực lực của đám này là muôn vàn muôn vẻ, từ Võ Mạch cho đến Ngụy Thánh Yêu Hồn, loại nào cũng có.
Đặt điểm của loại này Yêu Hồn là rất thích tiến vào Tử Phủ Không Gian của Tu Luyện Giả, đem toàn bộ Nguyên Thần của Từ Luyện Giả cắn nuốt sạch sẽ, hoặc giả bọn chúng rất là thích hút lấy Tinh Huyết của Từ Luyện Giả, có chút đáng sợ là bọn họ có thể xuất hiện tại bất kỳ nơi nào, dưới đất, xuyên qua thạch sơn, từ trên trời giáng xuống, muôn hình muôn vẻ.
Có cảm tưởng đám này Yêu Hồn không có bị ngăn cản bởi ngoại vật như là Tu Luyện Giả bình thường khác, như là bóng ma một dạng.
Loại này đối thủ, mới là khó đối phó nhất, vì là không có ai biết địch nhân của mình xuất hiện tại lúc nào, tại cái nào phương vị, trong khi thần niệm của Tu Luyện Giả vào nơi đây liền là bị hạn chế một cách thấp nhất, đám này Yêu Hồn thực lực cũng không hề kém bình thường Tu Luyện Giả khác, đây thực đúng là một vấn đề vô cùng nan giải.
Những cái Yêu Hồn này đối với lại những tên Hoá Thần, Ngụy Thánh, thậm chí là Bán Thánh Cường Giả, đó là có phiền toái rất là lớn, nhưng mà đối với Diệp Tử Phàm hắn là vô dụng.
Hắn không chỉ thực lực cao nhất nơi đây, mà thần niệm cũng không bị hạn chế như đám bình thường Tự Luyện Giả khác, có thể đem đám này Yêu Hồn diệt sát một cách dễ dàng.
“ Haiz..Đáng tiếc là bây giờ Thánh Hồn của ta đã đạt đến đỉnh phong, không thể tăng lên nữa, nếu không, đám này Yêu Hồn cũng không có tệ!”. Nhìn một đám Yêu Hồn tan thành mây khói, Diệp Tử Phàm có chút thở dài tiếc nuối nói.
Những cái này Yêu Hồn, không phải chỉ là một đám vô dụng tử vật, nó đối với lại Diệp Tử Phàm hắn rất là có hữu dụng, đem bọn nó thôn phệ mà nói, có thể tăng lên Thánh Hồn lực lượng, đây là phát hiện lớn nhất của Diệp Tử Phàm hắn quá ba tháng này.
Nhưng là đáng tiếc, Thánh Hồn của hắn đã trải qua mấy tháng đem Nguyệt Hồn Thánh Ngọc thôn phệ đã đạt đến năm mét chín, không thể nào tăng lên được nữa.
Đây là do hạn chế bởi cảnh giới hiện tại, muốn tăng lên nữa mặc nói, trừ khi hắn đột phá Thánh Vương Chi Cảnh. Khi đó Thánh Hồn của hắn sẽ nước chảy thành sông tăng lên sáu mét.
Nhưng bây giờ thì không có được, dù hắn có nuốt bảo nhiêu Yêu Hồn đi chăng nữa, cũng không thể làm cho cảnh giới Thánh Hồn tăng lên, chỉ là làm cho Thánh Hồn thêm kiên cố thêm mà thôi.
Chương 1323
Không lâu trước đây, Diệp Tử Phàm cũng không có tin tà, nghe lời Đại Hắc nói loại này Yêu Hồn có thể tăng lên Thánh Hồn, thế là hắn đi bắt hàng tỷ Ngụy Thánh cấp Yêu Hồn này lại, đem bọn chúng thôn phệ, mấy ngày đầu, hắn còn cảm nhận được Thánh Hồn có một tí tăng trưởng.
Nhưng sau vài hôm, nó liền là dậm chân tại chỗ, cho dù Diệp Tử Phàm hắn có đem bao nhiêu Yêu Hồn thu thập đi chăng nữa, kết quả cũng chỉ là như vậy, có chăng, Thánh Hồn của hắn trở nên ngưng thực đôi chút mà thôi.
Sau mười ngày liên tiếp thôn phệ không măng lại cho hắn kết quả gì, cuối cùng hắn cũng là triệt để từ bỏ cái ý định lợi dụng Yêu Hồn tăng lên Thánh Hồn.
Vốn dĩ hắn có sáng kiến, đem tất cả Yêu Hồn cho vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, chờ đột phá Thánh Vương Cường Giả sau, sẽ đem chúng luyện hoá, tăng lên Thánh Hồn của mình, nhưng rất là đáng tiếc, cái ý nghĩ kia cũng không có trở thành hiện thực được.
Yêu Hồn một khi đi vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, không biết vì nguyên nhân gì, lại không thể tồn tại quá chín ngày thời gian liền tận biến mất khỏi thiên địa này, ngày cả tên Đại Hắc kia cũng không thể giữ lại được, hết cách rồi, cho nên hắn cũng đành bỏ qua cho Yêu Hồn đám vô tri sinh vật này.
“ Không lẽ giờ ta chỉ có thể tìm đường đi đến Thành Lôi Sơn Mạch, lấy cái kia Thanh Lôi Thánh Kim thôi sao?”. Diệp Tử Phàm đem chiếc Ngọc Giản trước đây Thành Lôi Thánh Vương đưa cho hắn ra, xem xét một chút, không khỏi là thở dài một tiếng nói.
Hắn là đã đi suốt ba tháng rồi, nhưng mà lại không có cái gì thu hoạch được cả, cứ như vậy mãi, liền sẽ tốn kém thời gian vô ích mà thôi, chỉ sợ là hết mười năm thời gian ở lại nơi đây, Diệp Tử Phàm hắn là cũng không lấy được cái gì giá trị.
Chỉ là cứ như vậy đi tìm đến Thành Lôi Sơn Mạch, Diệp Tử Phàm hắn rất là không có cam tâm a. Trước khi đến nơi đây, ngoài mục tiêu phải lấy cho bằng được Thành Lôi Thánh Kim để đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Thất Trọng ra, hắn còn một cái mục đích khác nữa, kia là tìm kiếm Thánh Tinh, hay là Thánh Mạch được thì càng tốt, để có thể đủ tài nguyên đột phá Thánh Vương Chi Cảnh.
Giờ đây, cứ như vậy rời đi đến Thanh Lôi Sơn Mạch, như vậy hắn chỉ có thể hoàn thành được một nửa nhiệm vụ mà thôi, còn lại một nửa kia, là tuyên cáo phá sản rồi. Cái này là Diệp Tử Phàm hắn rất là không có cảm tâm đến a.
“ Trung Đại Vực! Cái tên Thành Lôi Thánh Vương kia muốn có công pháp, cũng không phải quá ảo tưởng một chút đó chứ!”
Có quyết tâm đi đến Thanh Lôi Sơn Mạch lấy Thành Lôi Thánh Kim Diệp Tử Phàm, sau khi xem kỹ địa đồ đường đi đến Thành Lôi Sơn Mạch một cái, hắn không khỏi thầm mắng Thành Lôi Thánh Vương kia một tiếng.
Thanh Lôi Sơn Mạch nằm tại trung tâm Thánh Vương Chiến Trường này vị trí, nhưng mà vị trí của hắn hiện tại lại là Nam Đại Khu, là nơi cách trung tâm Trung Đại Khu xa nhất trong bốn cái khu vực còn lại.
Thiên Táng Cổ Địa Thánh Vương Chiến Trường này diện tích bao la Diệp Tử Phàm hắn cũng là có nghe nói đến. Như theo dự toán của hắn, từ Nam Đại Khu nơi này đi đến Thanh Lôi Sơn Mạch kia, Thánh Vương Cường Giả không ăn không ngủ thì triển ra Không Gian Chi Môn, cũng là phải mất năm năm.
Như còn Bán Thánh hoặt Bán Thánh bên dưới cường giả, dù có mất năm ngàn năm phá không đi chăng nữa, cũng đừng có nghĩ đến chuyện đến được Thanh Lôi Sơn Mạch.
Nơi đây thời gian chỉ có mười năm hạn chế, liền sẽ bị Thiên Táng Cổ Địa Pháp Tắc cho bài xích đi ra ngoài, lấy đâu ra được năm ngàn năm để có thể tiêu xài kia chứ.
Thật ra Diệp Tử Phàm đã có phần hiểu lầm Thành Lôi Thánh Vương rồi, những lần trước, đại đa số mọi người đi vào Thiên Táng Cổ Địa, tuy là sẽ bị truyền tống mỗi người một nơi, nhưng mà đại đa số Tu Luyện Giả đều sẽ được truyền tống đến Trung Đại Khu, tại nơi đó thị triển khả năng chém giết, tranh đoạt tài nguyên.
Còn như bị truyền tống khắp mọi nơi năm cái khu vực như thế này, tuy là cũng có, nhưng mà rất hiếm khi xảy ra.
Từ khi Thánh Vương Chiến Trường mở ra đến nay, số lần Tu Luyện Giả bị đưa đi đều năm cái đại vực như thế này không quá mười lần.
Hơn một ngàn lần thí luyện, mà chỉ có mười lần bị quăng ra tứ tán, cái tỷ lệ kia quá thấp, nó là không có nằm trong tính toán của nhiều người, bao gồm cả Thành Lôi Thánh Vương bên trong.
“ Hừ! Cũng may là gặp phải Diệp Tử Phàm ta!” Diệp Tử Phàm cất đi địa đồ Ngọc Giản, hừ lạnh một tiếng nói.
Đúng thật bình thường Bán Thánh Cường Giả, dù cho có là Khí Đạo Bán Thánh, muốn từ Năm Đại Vực nơi đây đi đến Trung Đại Vực, không có mấy ngàn năm là không thể.
Nhưng Diệp Tử Phàm hắn thì lại khác, hắn tuy chưa nhập Thánh, nhưng lại có thể sử dụng Không Gian Chi Môn của Thánh Vương Cường Giả, nên là đối với lại Diệp Tử Phàm hắn, đường đến Thành Lôi Sơn Mạch là không có quá khó.
Nhưng đi đốt năm năm thời gian anMDU chỉ vì đi đến một cái địa điểm, loại chuyện này Diệp Tử Phàm hắn là chưa bao giờ đi làm cả.
Chỉ là hắn cũng chỉ có thể đành chịu, biết làm sao đây khi xung quanh đây chẳng có thứ mà hắn cần kia chứ.
“ Chủ Nhân! Khoản đã, cách đây không xa có một đám người đang tranh đấu, là đang muốn chiếm lấy cái gì, ta nhìn ra có một người mà ngài có lẽ quen thuộc!”.
Đang khi Diệp Tử Phàm tính dùng Không Gian Chi Môn rời khỏi nơi đây, đi đến Thành Lôi Sơn Mạch lấy Thành Lôi Thánh Kim cho lành, không nghĩ đến, Đại Hắc tên này đúng lúc này lại lên tiếng, làm cho hắn tạm thời bỏ đi cái ý định dùng Không Gian Chi Môn rời đi.
Đã ba tháng thời gian qua, trừ ngay ngày đầu tiên hắn là gặp được một tên lạc lối Ngụy Thánh Từ Luyện Giả, đem tên kia Sưu Hồn để biết một số tin tức quanh đây sau, đã rất là lâu rồi, Diệp Tử Phàm là không có nhìn thấy một nào đồng đạo giống như là hắn cả, giờ đây Đại Hắc nói như thế, Diệp Tử Phàm cũng là hứng thú bừng bừng, rất muốn xem người mà hắn quên như lời tên Đại Hắc này nói là ai, cùng với lại đám người kia đang tranh đoạt cái gì đến.
“ Vương Nhất Thiên? Đúng là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ a!”. Nhìn lên Quang Ảnh bên trong Thức Hải Không Gian, Diệp Tử Phàm không khỏi cười gằn một tiếng nói.
Vương Nhất Thiên, Thiếu Cung Chủ của Linh Huyền Thánh Cung, người mà đã sai sử cái tên Hồ Tất Tây đến An Nam Sơn lấy đi tính mạng của hắn.
Không có sai, người mà Đại Hắc nói với hắn là người quen, chính là cái tên Vương Nhất Thiên này.
Tại Triều Tịch Thánh Cung ngày hôm trước, Diệp Tử Phàm là muốn đem cái tên Vương Nhất Thiên này cùng đám lâu la của y cấp diệt luôn, nhưng chỉ là đáng tiếc, tên này nghe tin Diệp Tiểu Nha rời đi, cũng là nhanh chân nhờ Phùng Quang Huy dùng Không Gian Chi Môn rời đi nốt, làm cho ý định của hắn rơi vào khoảng không.
Thiết nghĩ lần này đi vào Thiên Táng Cổ Địa, nơi này diện tích bao la như thế, rất khó có thể gặp được Vương Nhất Thiên, thù của hắn có thể chỉ sau khi đột phá Thánh Vương Chi Cảnh, liền sẽ đến Lĩnh Huyền Thánh Cung tính sổ cùng đám người kia luôn một thể, không nghĩ đến a, tại cái nơi này còn có thể gặp được tên này.
“ Haiz..Ta là thoát không khỏi vận mệnh phải dùng Không Gian Chi Môn!” Diệp Tử Phàm nhìn khoảng cách từ nơi hắn đứng cùng với lại vị trí của Vương Nhất Thiên, hắn không khỏi thở dài một tiếng.
Đôi bên khoảng cách lên đến một năm ánh sáng, đối với Quang Ảnh Thuật của Đại Hắc tên này, kia là được gọi khoảng cách gần, nhưng mà đối với bình thường Bán Thánh mà nói, kia là khoảng cách khá là xa xôi.
Như Diệp Tử Phàm hắn hiện tại thực lực, muốn phá không mà nói, cũng phải mất vài ngày, khi đến nơi đó, nói không chừng rau dưa đều đã lạnh, Vương Nhất Thiên cái tên kia có lẽ cũng đã chuồn đi nơi nào mất rồi.
“ Ầm ầm!”
Vốn là không có muốn cho Vương Nhất Thiên chạy thoát khỏi lòng bàn tay của mình, Diệp Tử Phàm nào có cái ý định dùng phương pháp phá không bình thường, mà là sử dụng ra Không Gian Chi Môn.
Đây vốn là phương tiện đi chuyển mà hắn khá là ưng ý, mấy tháng qua, chỉ vì muốn đi từng nơi tìm kiếm tài nguyên, thế cho nên hắn mới không dùng đến Không Gian Chi Môn mà thôi, giờ đây không cần những thứ này đó, hắn còn kiêng kỵ cái gì nữa.
Như là sợ Hư Giới Không Gian sụp đổ, như vậy chỉ cần đem Hồi Không Đan bên trong Luyện Thần Đỉnh ra xài là được rồi.
Luyện Thần Đỉnh hiện tại, thứ không thiếu nhất chính là Hồi Không Đan loại này đan dược.
Chương 1324: Bỏ Qua Chúng Tôi!
Thiên Táng Cổ Địa! Liên Hoa Sơn Mạch!
Một cái tên nghe ra cũng là khá mỹ lệ, nhưng thực tế lại là lại khác xa với cái tên đẹp đẽ của nó.
Cũng giống như bao cái Sơn Mạch khác tại Thiên Táng Cổ Địa này, nơi đây chỉ có toàn đá là đá, những tòa thạch sơn cao tận mây xanh, trên cao nhìn xuống, những cái này đại sơn hình thành sắp xếp rất là giống với hình của những đoá hoa sen đan vào nhau, cái tên Liên Hoa Sơn Mạch có thể bắt nguồn chính là tại đây rồi.
Hiện tại Liên Hoa Sơn Mạch trung tâm vị trí, đang là có một đám người khoảng mấy ngang chỉ số, cùng với lại bảy tên Tu Luyện Giả khác đang giao tranh. Nhìn bên ngoài hình dáng, trang phục cũng như là ký hiệu mà nói, không khó để nhận ra, đông quân số mấy ngàn người kia, là đến từ Ma Tộc Thế Lực, còn là Ám Huyết Thánh Cũng một chỉ nhân mã.
Ma Văn trên trán cùng với lại ký hiệu trên y phục, là không thể nào nhầm lẫn cho bất kỳ người nào được.
Trong khi bảy người bên kia, đều là đến từ Nhân Tộc một cái đại thế lực, Bát Tinh Thánh Cung, Linh Huyền Thánh Cung. Người cầm đầu không phải ai khác, đó chính là Thiếu Cung Chủ của Linh Huyền Thánh Cung, Vương Nhất Thiên.
Dù chỉ có bảy người mà thôi, nhưng mà bên Vương Nhất Thiên một đám người, lại luôn là đè nặng mấy ngàn người của Ám Huyết Thánh Cung mà đánh, làm cho đám người kia không thể thở nổi.
Vốn quân số gần năm ngàn người, bây giờ chỉ còn lại hai ngàn, ba ngàn người kia đã nằm chết là liệt, chính là mình chứng rõ ràng nhất.
“ Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!”.
“ Tất cả dừng tay, Vương Thiếu Chủ! Bảo Vật bên trong cái Động Phủ kia, Ám Huyết Thánh Cung chúng tôi không cần nữa, tất cả nhường lại cho ngài, xin ngài giơ cao đánh khẽ, bỏ bỏ cho chúng tôi một lần!”
Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả của Ám Huyết Thánh Cung là Ma La Tịnh, sau khi dùng hết toàn bộ lực lượng đem một tôn Thể Đạo Bán Thánh sơ kỳ Cường Giả của Linh Huyền Thánh Cung đẩy lùi, liền là lớn tiếng đối với lại Vương Nhất Thiên đang quan chiến bên kia, kêu lớn một tiếng, trong lời nói, là có ý cầu xin chỉ ý.
Liên Hoa Sơn Mạch có cái này Động Phủ, khi bị truyền tống đến nơi đây, là do một tên đệ tử của Ám Huyết Thánh Cung hắn phát hiện ra, nghe tin này hắn cùng tất cả năm ngàn người vừa dùng Bí Pháp tập trung lại không lâu, lấy nhanh nhất tốc độ, chạy đến nơi này, khi mà bọn họ đem Cấm Chế bên ngoài Động Phủ đánh tan, cũng như là đen tất cả Ngụy Thánh Yêu Hồn cấp diệt hết, nghĩ có thể vào bên trong thu hoạch được chiến lợi phẩm, không nghĩ đến, đám người Linh Huyền Thánh Cung này cứ như là từ dưới đất chui lên một dạng, đem bọn họ cản tại bên ngoài, còn là muốn độc chiếm toàn bộ những gì có tại bên trong Động Phủ. Còn bắt bọn họ phải nhanh chóng rời đi.
Trên đời này làm gì có chuyện phi lý đến như thế, Động Phủ là do bọn họ phát hiện ra trước, Cấm Chế cũng là do bọn họ mất một trâu hai hổ công sức đem nó phá đi, còn bị đám kia Yêu Hồn Ngụy Thánh cấp sát không ít người, như thế tổn thất, sao bọn họ có thể hai tay đem cái này Động Phủ dâng lên cho người khác được kia chứ. Thế cho nên mới có cái trận này đại chiến.
Gọi là đại chiến cũng không có đúng, là tô son trét phấn lên người bọn họ mà thôi, nơi đây là nghiên về một bên tàn sát cục diện, bọn họ Ám Huyết Thánh Cung chỉ là những người chịu trận. Linh Huyền Thánh Cung thì như lang như hổ, ra tay vô cùng tàn nhẫn, Ám Huyết Thánh Cung bọn họ chỉ là một đàn dê béo, chờ đợi để bị làm thịt. Không có cách nào khác, hắn chỉ có thể đến đây cầu hoà.
“ Ma La Tịnh Trưởng Lão! Ngươi là không có ý định cùng ta tránh dành bên trong Động Phủ đồ vật nữa hay sao?”. Vương Nhất Thiên như cười như không, nửa miệng lên tiếng hỏi.
“ Thiếu Cung Chủ! Ta không cùng ngài tranh nữa, chúng ta Ám Huyết Thánh Cung xin rút lui!” Ma La Tịnh nhìn cái Động Phủ sau lưng của Vương Nhất Thiên một cái, sau đó liền là lắc đầu rất mạnh nói.
Nói đùa, bên kia Linh Huyền Thánh Cung tuy chỉ có sáu người, nhưng tất cả đều là Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả, trong khi đó, đám người Ám Huyết Thánh Cung bọn họ cao nhất cũng chỉ là một trăm tên Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn như hắn đây mà thôi, còn lại tất cả đều là Thánh Thể Ma Tôn cường giả.
Thánh Thể Ma Tôn cường giả, nói cho sáng mồm một chút thôi chứ đám người này đa số đều xuất thân từ Linh Ma Đại Lục, một toà Đại Lục sản sinh ra vô số Thánh Thể Giả, nhưng không có bất kỳ một người nào là có thể đột phá Thánh Vương Cường Giả cả, đem vào nơi này cũng chỉ là đi nạp mạng mà thôi.
‘ Hơn nữa chỉ là một đám Pháp Tắc Thánh Liên bên trong! Ám Huyết Thánh Cung chúng ta cũng không thiếu!’ Quan sát được bên trong Liên Hoa Động Phủ là cái gì bảo vật sau, càng là triệt đi tâm tư muốn cùng Vương Nhất Thiên tranh đoạt đến cùng của Ma La Tịnh.
Bên trong Động Phủ kia, là có rất nhiều Pháp Tắc Thánh Liên, khá nhiều chủng loại, số lượng lên đến cả mấy ngàn đạo.
Pháp Tắc Thánh Liên, cái kia đối với lại bình thường Tự Luyện Giả cũng quý hiến thật, có thể giúp một tên Hoá Thần nhập Ngụy Thánh cảnh giới, từ đó có thêm được một trăm triệu năm thọ nguyên, như không dùng đến nó, bán lại cho Thánh Cung cũng có thể lấy được gần một trăm tỷ viên Thánh Tinh mảnh vở, cũng là không hề tệ một cái con số.
Nhưng đó chỉ là đối với lại bình thường tán tư hoặc mấy cái Thánh Cung nghèo túng khác, với Ám Huyết Thánh Cung bọn họ, thứ mất không có thiếu nhất, chính là cái này Pháp Tắc Thánh Liên.
Có một toà Linh Ma Đại Lục không ngừng sản xuất ra Thánh Thể Giả cùng Pháp Tắc Thánh Liên, bọn họ còn là cần đám này Pháp Tắc Thánh Liên hay là sao?
Cũng là nên trách Ma La Tịnh hắn, khi phá đi Cấm Chế của toà này Động Phủ, hắn nên dùng thần niệm quan sát bên trong có những thứ gì rồi mới quyết định có cùng Vương Nhất Thiên này tranh đấu hay là không,?
Đáng tiếc là hắn đã bị thần thái quá mức kiêu ngạo của Vương Nhất Thiên làm cho nóng giận đến hôn đầu, bất kỳ chuyện gì cũng không thể nghĩ ra đến. Nên mới có cái tai hoạ như bây giờ.
“ Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!”Nguồn truyện audio Podcast
“A…A…Rầm….Rầm!”
“ Dừng tay! Dừng tay! Vương Thiếu Cung Chủ, không phải là ta đã nhường lại cái này Động Phủ bảo vật cho ngài rồi hay sao, vì cái gì ngài còn không chịu ngừng tay!” Ma La Tịnh giận dữ thái quá, đến gần cách Vương Nhất Thiên khoảng mười trượng, cất tiếng gầm rú.
Hắn đã chịu thua, cũng là không có cùng Vương Nhất Thiên tranh dành nữa, Vương Nhất Thiên thần sắc cũng đã buông lỏng, như thế nào hắn vẫn không chịu ngừng tay, một hai phải cho người đem Ám Huyến Thánh Cung đệ tử chém tận giết tuyệt là như thế nào?
“ Ta có khi nào nói sẽ bỏ qua cho đám người các ngươi?” Vương Nhất Thiên liếc một cái Ma La Tịnh này, khinh thường lên tiếng hỏi ngược lại.
Với đám người sâu kiến này, Vương Nhất Thiên hắn có sát hay không cũng không có sao, cơ bản là đám người này còn không có lọt vào pháp nhãn của hắn.
Còn bên trong mấy ngàn đạo Pháp Tắc AXX2o Thánh Liên này, trong mắt Vương Nhất Thiên hắn chỉ toàn là một đám rác rưởi, Linh Huyền Thánh Cung hắn có rất là nhiều những cái này Pháp Tắc Thánh Liên. Vương Nhất Thiên hắn là khinh thường nhặt lấy.
Nhưng là hiện tại tâm trạng của hắn không tốt, rất là không được tốt một loại kia. Nguyên nhân hắn vào nơi đây đã ba tháng thời gian, nhưng người mà hắn mong muốn gặp lại nhất, cũng là người mà hắn ngày đêm thương nhớ nhất là Diệp Tiểu Nha, hắn lại không có tìm được.
Không những là không có tìm được, mà hắn còn bị xui xẻo đến tận mạng bị truyền tống đến cái nơi chó ăn đá gà ăn sỏi Nam Đại Vực này. Chỉ sợ từ đây cho đến khi hết thời hạn mười năm thời gian Thiên Táng Cổ Địa này đóng cửa, hắn cũng là không thể rời đi được nơi đây, còn tìm được Diệp Tiểu Nha, lại càng là không thể.
Vào cái lúc tâm trạng của hắn đang xuống vô cùng thấp như thế này, đám người Ám Huyết Thánh Cung này lại đâm đầu vào họng súng, không đem mấy tên này ra giải hận, thì biết tìm nơi nào.
“ Ngươi…!”
Ma La Tịnh lấy tay chỉ vào Vương Nhất Thiên, hắn là đang giận thái quá, chỉ là nhớ đến cái này Vương Nhất Thiên là chưa từng nói bỏ qua cho đám người bọn họ thật, hắn cũng chỉ có thể nuốt những lời muốn mắng vào trong bụng.
“ Vương Thiếu Chủ! Phải phàm như thế nào ngài mới bỏ qua cho chúng tôi đây?”
Ma La Tịnh cúi đầu rất thấp, cầu khẩn cái này Vương Nhất Thiên, chỉ còn kém một chút nữa là y chưa quỳ xuống dập đầu cầu xin mà thôi.
Chương 1325: Không Ai Sống Sót!
Không có biện pháp, hiện tại tình thế là địch cường ta nhược, dù có tự bạo đi chăng nữa, hắn cũng là biết, mình không thể làm gì Vương Nhất Thiên, chỉ có thể đi đến con đường này một bước.
Hơn nữa hắn là nhận ra, Vương Nhất Thiên trong mắt của tên này, bọn họ đám người chỉ là sâu kiến, diệt cũng được mà không diệt cũng không có sao, chỉ cần nắm đúng cái này yếu điểm, làm cho cái này Vương Nhất Thiên không có hứng thú sát đi đám người bọn họ nữa, bọn họ liền có thể có được một con đường sống.
“ Không có thú vị! Thôi được rồi, chỉ cần đám người kia có thể tiếp được của ta một chưởng, ta liền sẽ để cho các ngươi rời đi!”. Thật sự là không có bao nhiêu thú vị, Vương Nhất Thiên phất tay một cái, để cho sáu tên Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả lùi ra, đối với lại tất cả đám người còn sống sót của Ám Huyết Thánh Cung nói.
“ Xoẹt!”
“ Thiên Tật Đạt! Ngươi cũng đã nghe qua Vương Thiếu Cung Chủ lời nói rồi, chỉ cần các ngươi có thể vượt qua một chiêu của Thiếu Cung Chủ, chúng ta liền có thể rời khỏi nơi đây!”
Nghe Vương Nhất Thiên nói như thế, Ma La Tịnh như là tìm thấy được ánh sáng bên cuối đường hầm, hắn là sợ Vương Nhất Thiên đổi ý đến, nhanh chóng quăng một thanh Cấm Khí cao cấp tối đỉnh mà mình đang cầm trên tay qua cho cái tên Thiên Tật Đạt, một vị Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả, thực lực cũng là không có kém hắn quá xa một người.
Ma Là Tịnh nhìn đến, bên mình tuy là tổn thất thảm trọng, nhưng mà vẫn còn bảy trăm tên Ngụy Thánh cường giả đến. Số người có Cấm Khí cũng lên đến hai trăm chỉ số.
Như bọn họ toàn lực một kích mà nói, Thể Đạo Bán Thánh hậu kỳ cường giả cũng phải là tránh xa.
Trong khi cái này Vương Nhất Thiên tuy là lợi hại, nhưng là hắn không có tin, hợp lực của tất cả mọi người lại, vẫn là không thể nào chống lại được Vương Nhất Thiên một kích.
Đáng tiếc Vương Nhất Thiên chỉ nói là để đám người kia cùng y động thủ, mà không có thêm hắn vào, như không mà nói, hắn cũng sẽ đứng bên kia chiến tuyến, cùng đồng môn của mình chống lại Vương Nhất Thiên.
‘ Một đám ngu xuẩn đồ vật,!’. Nhìn thấy cái kia tình cảnh, sáu tên đã lùi ra một bên Thể Đạo Bán Thánh của Linh Huyền Thánh Cung không khỏi trao đổi cho nhau một ánh mắt giễu cợt.
Hơn ai hết, bọn họ là hiểu vô cùng rõ ràng sự khủng bố của Vương Nhất Thiên. Có thể nói như thế này, Xnp4K dù là cùng Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả như nhau, nhưng mà nếu Vương Nhất Thiên muốn sát sáu người bọn họ, y là không cần dùng đến chiêu thứ hai.
Ngay cả có tập trung lại sáu người còn bị thất lạc xung quanh Thiên Táng Cổ Địa nơi đây lại, mười hai người bọn họ hợp lực, cũng không có thả năng là đối thủ của Vương Nhất Thiên.
Đám người sâu kiến Ám Huyết Thánh Cung này, nghĩ dựa vào nhiều người có thể chống lại Thiếu Cung Chủ cùa bọn họ, kia là hy vọng khá là hão huyền a.
Như bọn họ đoán không sai mà nói, sau khi Vương nhất thiên xuất thủ, sẽ không có bất kỳ một người nào có thể sống sót được nữa đâu.
“ Thần Thông Vân Tuyệt! Sát!”
Đám người Linh Huyền Thánh Cung vừa trao đổi ánh mắt không bao lâu sau, đã nhìn thấy Vương Nhất Thiên xuất thủ, một đám vân vụ chứa ba loại màu sắc, cũng là đến cả vạn km độ rộng lớn, đã nhanh chóng từ tay của Vương Nhất Thiên đánh ra, đem toàn bộ gần cả ngàn tên Ngụy Thánh Cường Giả của Ám Huyết Thánh Cung bảo trùm bên trong, chỉ là áp lực từ một kích kia của Vương Nhất Thiên phát ra, không có cường liệt như tưởng tượng của báo nhiêu người thì phải.
“ Các Huynh đệ! Thời khắc sinh tử đã đến, lập tức xuất ra toàn bộ bản lĩnh của mình đi!”
“ Thiên Tật Đạt Trưởng Lão nói không sai, muốn sống mà nói, tất cả chúng ta không cần phải giữ lại bất kỳ thứ gì nữa!”.
“ Vâng! Chúng tôi tin tưởng vào Tất Đạt Trưởng Lão có thể dẫn dắt chúng tôi vượt qua cái này kiếp nạn!”.
“….,!’’
Theo lời hiệu triệu của Thiên Tất Đạt, cả đám người còn sót lại của Ám Huyết Thánh Cung là khí thế ngất trời, đồng thành lên tiếng, sau đó tất cả mọi người cùng là xuất ra cường đại nhất chiêu thức của mình đến, có không ít người là thêu đốt tính huyết của mình, lấy ra một kích cường đại của mình.
Dễ chú ý một đều là hiện tại trong ánh mắt của bọn họ là không còn tuyệt vọng như trước nữa, mà là bừng bừng hy vọng khí thế. Không có sai, đây là hy vọng, tất cả đều cảm nhận được, một kích của Vương Nhất Thiên là không có mang lại cho bọn họ ủy áp tử vong hơi thở, cái này Vương Nhất Thiên tuy mang danh Thiếu Cung Chủ của Bát Tinh Thánh Cung, nhưng mà thực lực là còn kém xa mấy tên Thánh Tử tại bên kia nữa, đây điển hình là một con hổ giấy mà, chỉ cần có thể qua cái này một kích bọn họ là có thể bình an rời khỏi nơi đây rồi.
‘ Hy vọng cái này Vương Nhất Thiên giữ lời hứa đến,,!’ Ma La Tịnh sau khi nhìn Vương Nhất Thiên xuất thủ, trong lòng cũng là thở phào một hơi nhẹ nhàng.
Với uy lực như thế, hắn không có tin rằng Vương Nhất Thiên có thể làm nên được cơm cháo gì.
Cái mà hắn lo lắng tại đây là tính cách vô sĩ hay trở mặt như lật bánh trán của mấy tên Nhân Tộc Thiên Kiêu này, loại này thừa không nhận nợ, hắn không phải là lần đầu tiên trông thấy.
Hy vọng sau một kích thất bại, Vương Nhất Thiên sẽ không quê quá hoá cuồng, ra lệnh cho sáu tên lợi hại Bán Thánh Cường Giả bên kia đem tất cả bọn họ sát đi. Dù là hy vọng có chút mong manh, nhưng mà hắn vẫn là cố gắng níu kéo lấy.
“ Ầm ầm!!! ầm ầm!!! Ầm ầm!!!”.
“A…A…Rầm Rầm!”.
“Phốc..Phốc..Ầm ầm..! “
“ Không thể nào..?”.
Ma La Tịnh tròng mắt muốn nức ra, không có tin vào những gì mình vừa trông thấy nói.
Hắn là thấy được cái gì, một kích của Vương Nhất Thiên phát ra, nhìn như bình thường không có gì, nhưng mà lại có thể đem hàng ngàn lực đạo của Ngụy Thánh Cường Giả Ám Huyết Thánh Cung bọn họ đánh cho tan thành mây khói, theo ssu. Không có cái tiếp theo, tất cả người của Ám Huyết Thánh Cung bọn họ đã là triệt để chết đi, bị ép cho ngày cả hồn phách cũng không còn lại cái gì, tất cả đều đã chấm hết.
“ Ta đã nói mà! Đám người kia là không thể nào có hy vọng sống sót!”.
“ Đâu có ai không tin tưởng vào ngươi nói, sự thật vốn dĩ là như thế mà!”.
“ Chỉ tại đám người kia quá ngu ngốc, muốn cùng Thiếu Cung Chủ của chúng ta chống lại mà thôi!”.
“…!”
Sáu tên Thánh Tử của Linh Huyền Thánh Cung đứng một bên quan sát, người một câu, ta một câu bàn luận, nhưng mà điểm chung trong đó, tất cả đều nghĩ kết cục này là đương nhiên, nó là đã dự báo từ trước rồi.
Vương Nhất Thiên đây là đệ nhất Thiên Kiêu của Linh Huyền Thánh Cung bọn họ, muốn có được cái thân phận là Thiếu Cung Chủ như hiện tại, chỉ dựa vào mỗi quan hệ là con của Thánh Chủ thôi cũng là không có đủ, thực lực của y là phải trấn áp được tất cả Thiên Tài còn lại bên trong Linh Huyền Thánh Cung.
Nếu như không mà nói, Thánh Chủ Vương Nhất Hạ có nhiều con cái như thế, cái này Vương Nhất Thiên lại không phải là con trai trưởng, sao có thể được vinh đăng bảo vị người thừa kế của Linh Huyền Thánh Cung kia chứ.
Đám người Ám Huyết Thánh Cung kia còn nghĩ lần này Vương Nhất Thiên ra tay, còn chỉ dùng một chiêu, là mình đã kiếm lời lớn, lại không có nghĩ đến, đây lại là con đường nhanh nhất đưa bọn họ xuống Mình Giới.
Nhìn lại gương mặt kính ngạc cùng không thể nào tin được của tên Ma La Tịnh bên kia, bọn họ là không thể nào nhịn được cười đến. Cũng là không biết, Thiếu Cung Chủ bọn họ sẽ xử lý cái tên ngu ngốc này như thế nào đây.
“ Thật sự là không tệ lắm!”.
Vương Nhất Thiên phủi phủi tay, giống như một kích vừa rồi sát một ngàn tên Ngụy Thánh chỉ là như phủi mấy hạt bụi dính trên tay một dạng.
Thần Thông Vân Tuyệt vừa rồi của hắn kia, nhìn như là không có gì, rất là bình thường một loại công kích, nhưng nó lại bảo hàm bảo điều ảo diệu bên trong. Kia là Thần Thông Điệp Gia Chi Thuật, thứ nhất môn Thần Thông chính là Lạn Vân Thủ, tiếp theo là Địa Vân Thủ, cùng cuối cùng là Phiên Vân Thủ.
Ba loại Thần Thông này, đều là Bát Giai Thần Thông, môn nào cũng là Trấn Cũng Chi Bảo của Linh Huyền Thánh Cung bọn họ, Vương Nhất Thiên hắn đã tu luyện thành công cả ba môn này Thần Thông, còn đưa bọn họ phát huy đến mức tận cùng, một khi xuất ra, Thần Đạo Bán Thánh cũng chỉ có một con đường chết.
Còn với đám người Ám Huyết Thánh Cung này, hắn đây ra tay, làm sao bọn họ có thể còn hy vọng sống khả năng.