Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 254 [ Chương 1266 đến 1270 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1266: Ma Lịch Sâm Run Rẩy!
Hắn tĩnh táo lại thì phát hiện ra cả trăm vạn tên Bán Thánh Cường Giả trước mắt của mình đâu không thấy, quay lại thì tất cả cả đều hiện ra Yêu Thể khổng lồ của mình, che trời lấp đất không có một tia khe hở.
‘ Có đại sự xảy ra!’ Đây là ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu của Ma Ngạc Hoa, rất là ít khi cả một trăm vạn tên Bán Thánh Cường Giả này đều là ra Bản Thể của mình, trừ khi một lần chạm trán với lại tôn kia Tiên Nhân đến từ trên Thiên Giới xuống kia.
‘Thánh Vương Cường Giả! ‘ Ma Ngạc Hoa trong lòng có chút lạnh.
Có thể làm cho cả Tộc Trưởng Ma Lịch Sâm cũng như là một trăm vạn Bán Thánh Cường Giả của Phệ Kim Phong Bộ Tộc có cảm giác nguy cơ đến tính mạng của mình, như vậy cũng chỉ có đồng cấp với lại vị Tiên Nhân tại Thế Giới bên kia. Thánh Vương Cường Giả của Thánh Vực nơi này.
‘Ân! Tộc Trưởng như thế nào lại run rẩy như vậy? ‘ Ma Ngạc Hoa đưa mắt qua nhìn Ma Lịch Sâm một cái, có chút không hiểu nghĩ.
Đối đầu với lại cường địch lớn như thế này, người đầu tiên hắn dùng thần niệm quan sát không phải là tên kia đối thủ là ai, mà là Tộc Trưởng của bọn họ Ma Lịch Sâm.
Đây là thói quen vạn năm khó bỏ của hắn rồi. Chỉ là làm hắn lo sợ đó là Ma Lịch Sâm bây giờ đang là run rẩy rất là lợi hại, Ma Ngạc Hoa hắn chưa từng gặp qua Ma Lịch Sâm có cái loại biểu hiện như thế này, dù cho phải đối mặt với lại Tiên Nhân của Thiên Giới cũng là như vậy.
Nhưng vì sao hiện tại Ma Lịch Sâm lại có cái kia biểu hiện? Không lẽ đối thủ lần này bọn họ đối mặt không phải là Thánh Vương, mà là Thánh Hoàng Cường Giả?
“Cái kia…Cái kia…Tôn kia không phải là…?”. Ma Ngạc Hoa hoa trợn mắt há mồm.
Hắn rất là hiếu kỳ xem lần này Phệ Kim Phong bọn họ đối mặt với lại loại nào Cường Giả, nên là xuyên qua đám Bán Thánh Cường Giả muôn trùng bao vây để mà nhìn xem. Không nhìn không nói, khi nhìn thấy tôn kia Cường Giả, hắn cũng là bị hù không hề nhẹ.
Giờ đây hắn đã biết, vì cái gì Tộc Trưởng Ma Lịch Sâm lại có một bộ dáng khủng hoảng như vậy, cái tôn kia đang bị bao vây Cường Giả, không phải là Chủ Nhân của bọn họ bảy năm về trước hay là sao?
Đây là tôn kia Diệp Tử Phàm không có sai, dù cho y bây giờ đầu tóc bạc trắng, gương mặt nhăn nheo, nhưng cái thần thái kiêu hùng kia, đã khắc ghi sâu đậm trong tâm trí của hắn, không thể nào xóa nhòa đi được. Ma Ngạc Hoa hắn chắc chắn một trăm phần trăm, người đứng trước mặt hắn đây là vị Chủ Nhân của bọn họ năm xưa kia.
“Không đúng! Cảnh giới của Diệp Tử Phàm kia?”. Ma Ngạc Hoa như nghĩ đến cái gì, hết sức là kinh dị kêu lên.
Năm xưa khi mà Diệp Tử Phàm thu phục Tộc Trưởng của hắn, hắn tuy không có nhận ra được cảnh giới thật sự của Diệp Tử Phàm, nhưng mà đại khái hắn cũng là đoán tầm là Hóa Thần sơ kỳ cảnh giới mà thôi.
Qua bảy năm thời gian, hắn vẫn là không thể nhìn ra Diệp Tử Phàm cảnh giới hư thật, nhưng mà từ phản ứng của đám kia Bán Thánh Cường Giả trong tộc, có thể CiJWS khẳng định cái này Diệp Tử Phàm đã là Thánh Vương Cường Giả.
Thánh Vương Cường Giả? Sao có thể chứ?
Phệ Kim Phong bọn họ có được ngày hôm nay là nghiên hết tài nguyên của mấy cái Tinh Hệ mà thành, dù vậy trong mấy năm qua, cũng chỉ là đi đến Bán Thánh Cường Giả.
Còn cái này Diệp Tử Phàm, hắn là không có tin, y cũng có được cơ duyên lớn lao như Phệ Kim Phong Bộ Tộc bọn họ, có được mấy cái tài nguyên trong tay để mà tiêu xài.
Nhưng dù là vậy, chỉ qua bảy năm, từ một tên Hóa Thần sơ kỳ mà đột phá đến Thánh Vương Chi Cảnh, loại này tốc độ tu luyện, cũng quá mức kinh khủng đó chứ.
“Ầm ầm!!! “.
“Vị này Bệ Hạ! Ta khuyên nhà ngươi nên là rút lui đi thì hơn, Phệ Kim Phong Bộ Tộc chúng tôi sẽ bỏ qua cho việc mạo phạm vừa rồi của ngài. Nếu như không, Phệ Kim Phong Bộ Tộc chúng tôi chưa ngán qua bất kỳ người nào!”
Ma La Hợi khí thế ngất trời, giọng đầy tự tin cảnh báo cái này tôn Thánh Vương Cường Giả như từ trên trời rơi xuống đứng cản đường đi của Phệ Kim Phong Bộ Tộc bọn họ.
Tạm thời hắn là không có quan tâm vì cái gì lý do mà luôn xem trời bằng nữa con mắt Tộc Trưởng Ma Lịch Sâm bọn họ khi gặp tôn này Thánh Vương Cường Giả lại giống như một bộ chuột thấy mèo bộ dạng.
Hắn chỉ quan tâm đến việc, phải làm sao đẩy lùi cái này cường địch trước mắt này đi, chuyện không hiểu, sau này hắn sẽ cung kính thỉnh giáo Ma Lịch Sâm.
“Không có sai! Vị này Bệ Hạ! Phệ Kim Phong Bộ Tộc chúng tôi tuyệt đối không lùi bước trước bất kỳ một người nào! Ngài hãy suy nghĩ cẩn trọng trước khi đưa ra quyết định! “. Ma Ninh cũng là lên tiếng khuyên bảo.
Nhưng mà hắn là khí tức dâng cao vô cùng, Yêu Lực trong cơ thể nghịch chuyển lợi hại, lúc nào cũng có thể tự bạo cùng đối phương đồng quy vu tận khả năng.
Thánh Vương cấp bậc Cường Giả thì có thể như thế nào! Phệ Kim Phong Bộ Tộc bọn họ không phải chưa từng đối đầu trực tiếp với đồng cấp độ Cường Giả như vậy.
Không lâu trước đây, bọn họ chính là dùng cái này chiêu số, đẩy lùi cái tên Tiên Nhân kia. Đúng là luận về thực lực, bọn họ không phải là đối thủ của Thánh Vương cấp bậc Cường Giả, nhưng nếu bọn họ dùng cách tự bạo mà nói, Thánh Vương cũng sẽ phải bị diệt. Một hai tên Bán Thánh Cường Giả tự bạo, Thánh Vương Cường Giả có thể không quan tâm, nhưng mà nếu như đó là một trăm tên, ngàn tên, thậm chí mười vạn, trăm vạn Bán Thánh Cường Giả cùng một lúc tự bạo thì sao?
Khi đó dù là Thánh Vương hậu kỳ viên mãn cường giả, cũng phải là nuốt hận, đừng nói gì đến bình thường Thánh Vương Cường Giả khác.
Vì có thể bảo hộ Tộc Trưởng bọn họ an toàn, tất cả đều có thể hy sinh, đây là tôn chỉ đã in tại trong đầu của tất cả Phệ Kim Phong Bộ Tộc bọn họ một khi chào đời trên cái này thế gian.
Còn Ma Lịch Sâm là còn Phệ Kim Phong Bộ Tộc, Hy sinh một đám người bọn họ, để cho Phệ Kim Phong Bộ Tộc kéo dài đi xuống, hoàn toàn là xứng đáng.
Chính cái loại này tinh thần không sợ chết này của bọn họ, mới làm cho cái vị Tiên Nhân kia lùi bước, giờ đây, cũng là chiêu thức này, bọn họ hy vọng kết quả cũng là mỹ mãn như vậy.
Người ai lại không có sợ chết, nhất là Tu Luyện Giả, càng là thêm quý giá tính mệnh của mình, bọn hắn đây cũng không có ngoại lệ, như có thể không cần động thủ mà nói, đây là điều tốt nhất!
“Ầm !ầm! “.
“Rầm !rầm! “.
“Phốc… Phốc…!”.
“Tộc Trưởng! Ngươi vì sao lại đánh hai người chúng ta?”.
Ma La Hợi cùng với lại Ma Ninh phun ra khá nhiều huyết tương, nhìn là biết bị thương không nhẹ, bọn họ cũng không quan tâm đến cái này thương thế, kinh sợ đan xen đối với lại Ma Lịch Sâm lên tiếng hỏi.
Hai người bọn họ nhớ mình muốn uy hiếp cái tôn này Thánh Vương thêm vài câu, nào có nghĩ đến, lời chưa kịp nói ra thì đã bị tôn này Tộc Trưởng cho ăn hai quyền.
Ma Lịch Sâm vị này Tộc Trưởng có phải đôi mắt bị quáng gà hay là không, nên là nhìn lộn hai người bọn họ thành cái tên Bạch Phát Lão Giả Thánh Vương kia?
Ân! Rất có thể là như thế, như không mà nói, bọn họ tận tâm tận sức vì cái này Tộc Trưởng bán mạng, ngài ấy sao có thể ra tay với hai người bọn họ cho được! Cần phải lên tiếng cảnh tỉnh ngài ấy đúng lúc mới được! Ma La Hợi cùng Ma Ninh hai người trong lòng thầm nghĩ.
“Rầm rầm!!! “.
“A…A…!”.
“Đánh chính là hai tên khốn kiếp các ngươi! Đánh chính là hai tên có mắt như mù các ngươi! “.
Ma Lịch Sâm quyền đấm chân đá, trông giờ phút này hắn hết sức là hung tàn một dạng.
Hai tên này không có nhìn thấy hắn nhìn cái tên Bạch Phát Lão Giả kia liền là run sợ ra mặt hay là sao? Như có đầu óc một chút, liền là nên nghĩ đến, Ma Lịch Sâm hắn vì cái gì sợ hãi như vậy?
Nên nhớ là đối đầu với lại bất kỳ người nào, kể cả tên Tiên Nhân Thế Giới bên kia, hắn vẫn là một bộ ung dung đối đãi a, nào có phải tỏ ra nữa phần khiếp đảm.
Hai người này như động cái đầu óc chó của bọn chúng, liền sẽ thấy được bất thường, rồi hỏi hắn một tiếng nên làm cái gì, đằng này lại tự cho là thông minh. Đi uy hiếp lại người ta!
Hai tên ngu ngốc này có biết, vì mấy câu nói vừa rồi của mình, sắp đến sẽ hại Ma Lịch Sâm hắn phải chịu bao nhiêu đau khổ hay là không?
Ngày bình thường hai tên này không có mắt thì cũng thôi, nhưng lần này hại hắn quá thảm, như vì chuyện này mà hắn phải ăn Nô Ấn, sau này ngày ngày hắn sẽ đem hai tên khốn kiếp này bào ra xương.
“A … A! “.
“Tộc Trưởng tha mạng….. Tộc Trưởng tha mạng! Chúng tôi biết lỗi… Chúng tôi biết lỗi!”.
Lần này hai người Ma La Hợi xác định chắc chắn Ma Lịch Sâm đánh chính là mình, không hề có nhầm mà nói, bọn họ là kêu la thảm thiết cầu xin tha mạng.
Chương 1267: Địa Cầu Tin Tức!
Đây là có chuyện gì kia chứ? Vì cái gì Ma Lịch Sâm phải sợ tên Bạch Phát Lão Giả kia đến như vậy?
Nên nhớ trước đây dù có đối đầu với lại Tiên Nhân Cường Giả kia, thực lực của người đó không hề thua kém Thánh Vương nơi này, Ma Lịch Sâm cũng sẽ không có cái này run sợ cảm giác! Không lẽ cái kia là Thánh Hoàng Cường Giả hay là sao?
Ân! Chính là cái này lý do! Mới có thể giải thích được vì sao Tộc Trưởng của mình lại có cái này biểu hiện. Như mà là Thánh Vương mà nói, ngài ấy tuyệt đối không sợ hãi mảy may.
Thánh Hoàng Cường Giả! Nghĩ đến bốn chữ này, hai người bọn họ trong lòng chợt lạnh hơn phân nửa, nếu là như thế thật, hôm này Phệ Kim Phong Bộ Tộc bọn họ có nguy cơ diệt tộc a.
Ma La Hợi hắn mặc dù rất là cao ngạo cùng tự phụ, nhưng mà hắn cũng không phải là kẻ ngốc, như tôn Cường Giả trước mắt này là Thánh Hoàng mà nói, dù đám người bọn họ có tự bạo đi chăng nữa, cũng không có làm nên được cái trò trống gì cả.
Cảnh giới chênh lệch quá mức to lớn, không thể dùng đến dũng khí để có thể bì đắp lại được, khả năng ngày hôm nay Phệ Kim Phong Bộ Tộc bọn họ bị diệt là rất cao!
Hơn nữa, nguồn cơn dẫn đến việc phải bị diệt tộc này, rất có thể chính là do bọn họ mà ra. Là vì mấy người bọn họ không có ánh mắt nhìn người, để đi đắc tội với lại một tôn quá mức lợi hại Cường Giả! Hai người rất có thể sẽ là tội nhân thiên cổ của Phệ Kim Phong Bộ Tộc.
“Ma Lịch Sâm! Ngươi diễn kịch đã đủ chưa?”. Diệp Tử Phàm nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
Âm thanh hắn nhẹ nhàng, nhưng lại chứa vô tận lực xuyên thấu, đang hành hung hai người Ma Lịch Sâm cũng là dừng lại công việc đang dang dở trong tay. Không có làm ra bất kỳ một cái hành động gì quá phận nào nữa cả. Đồng thời, những người còn sống năm xưa tại Thiên Hoang Đại Lục có gặp qua Diệp Tử Phàm, cũng là đang run lên lợi hại, đơn giản là vì đám người kia biết được sự khủng bố của Diệp Tử Phàm!
Không sai có sai biệt lâm! Người xuất hiện chặn lại đám người Phệ Kim Phong Bộ Tộc này chính là Diệp Tử Phàm hắn đây.
Tại bên kia Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh, hắn đang muốn rời đi Hạ Giới Tinh Vực này hồi lại Triều Tịch Thánh Cung, nhưng chính là vì thần niệm phát hiện ra đám này Phệ Kim Phong, thế cho nên hắn mới đến nơi đây một chuyến!
Vốn là nếu như Phệ Kim Phong đám người này thực lực chỉ là Hóa Thần như hẹn ước năm xưa với Diệp Tử Phàm hắn trước khi rời đi, Diệp Tử Phàm hắn cũng không có để ý, sẽ để cho Ma Lịch Sâm tên này tiêu dao tự tại, nào nghĩ đến, bây giờ Ma Lịch Sâm đã là Bán Thánh Cường Giả, còn là đào tạo ra một đám khá là cường đại Bán Thánh Cường Giả, nên đã làm cho Diệp Tử Phàm hắn động tâm!
“Chủ Nhân! Chủ nhân! Ma Lịch Sâm đến đây báo cáo! Hai tên nô tài không có mắt kia, ta đã trừng trị thích đáng rồi! Như ngài còn chưa hài lòng mà nói, ta sẽ đem hai tên kia diệt sát!”
Đang một bộ hung thần ác sát Ma Lịch Sâm, ngay khi nghe Diệp Tử Phàm lên tiếng, liền là chạy đến dưới chân Diệp Tử Phàm như là chó mừng chủ một dạng, trên mặt muốn bao nhiêu hiền lành sẽ có bấy nhiêu là hiền lành, so với lại vừa nãy đánh mắng hai tên Ma La Hợi kia là khác biệt như trời với đất.
Nhìn thấy cái này tình cảnh, trừ một vài tên cựu thần còn sót lại như Ma Ngạc Hoa là hiểu được vì sao Ma Lịch Sâm lại có cái hành động như thế này ra, trăm vạn tên Bán Thánh Cường Giả còn lại là trợn trừng mắt, như muốn rơi ra ngoài một dạng.
Đây là Tộc Trưởng luôn không sợ trời, không sợ đất của bọn họ đây sao? Đây là người không đặt bất kỳ một người nào dù có là Tiên Nhân tại trong mắt đây sao? Như thế nào lại có một bộ dạng thấp hèn như thế này?
Nói thật sự ra, như không phải trên người của Ma Lịch Sâm đối với lại bọn họ sinh ra uy áp cực đại, bọn họ rất là nghi ngờ, đây có phải là người nào khác đánh giả làm Tộc Trưởng của bọn họ không nữa.
“Hắc hắc hắc! Ma Lịch Sâm! Ngươi lá gan rất là mập a!” Diệp Tử Phàm từ trên cao nhìn xuống cái này Ma Lịch Sâm, rất là quái dị cười lên vài tiếng.
Tên này Ma Lịch Sâm, ngay khi Diệp Tử Phàm hắn xuất hiện, liền là đã nhận ra rồi! Nhưng tay này không có chịu chạy đến bái kiến, mà làm một bộ run rẩy thế kia, mục đích chỉ có một, đó là kiểm tra xem Nô Ấn mà năm xưa hắn gieo có còn hay không mà thôi.
Sau khi phát hiện nó vẫn còn, y còn là không có cách nào hủy đi, thế nên giờ đây mới thay đổi thái độ, như là chó mừng chủ một dạng.
Nếu như không mà nói, Diệp Tử Phàm hắn dám bảo đảm, cái tên Ma Lịch Sâm này sẽ không nhíu mày một cái ra lệnh cho đám Bán Thánh Cường Giả này tự bạo, đem tên cựu chủ nhân như hắn đây diệt sát.
Ân! Sẽ diệt sát đi mà không một chút do dự hay là phải chịu tổn thất lớn đến dường nào. Thông qua Nô Ấn bên trong Thức Hải của Ma Lịch Sâm, Diệp Tử Phàm hắn là biết rất là rõ ràng! Tâm tư tên này quá mức hiểm độc a.
Diệp Tử Phàm hắn rất là không hiểu, vì cái gì hắn gieo Nô Ấn người, phần lớn đều là có bản tính âm hiểm xảo trá như vậy kia chứ?
Hắn nhớ mình trước giờ chưa có bạc đãi qua ai, còn là một vị chủ nhân khá là tốt, như thế nào ai cũng muốn đưa hắn vào chỗ chết thế kia.
” Chủ Nhân tha mạng! Chủ nhân tha mạng! Ta không dám nữa, tuyệt đối không dám nữa! “. Ma Lịch Sâm gương mặt hiện tại trắng bệch như người mới bị bệnh dậy, nói hắn như người chết cũng không quá.
Diệp Tử Phàm nói hoàn toàn là sự thật, hắn trong lòng chính là đánh cái chủ ý đó, chỉ cần cái này Diệp Tử Phàm chết đi, hắn là không còn cái ám ảnh Nô Ấn năm xưa.
Nhưng là rất đáng tiếc, khi mà hắn muốn ra lệnh cho đám kia Ma La Hợi người tự bạo diệt đi Diệp Tử Phàm, cái ý nghĩ kia vừa thoáng hiện, đầu của hắn là đau như búa bổ, còn là không hề kém gì lần đầu tiên hắn nếm mùi Nô Ấn chút nào, gương mặt của hắn bây giờ trắng bệch đa phần không phải là vì giận dữ hai tên Ma La Hợi, mà là đến từ Nô Ấn hành hạ.
Ma Lịch Sâm cũng là biết, hắn nhanh chóng vượt qua, còn là không nằm đau quằn quại như trước đây, là do vị này chủ nhân khai ân, không có để hắn bị quá mất mặt trước đám thủ hạ mà thôi.
‘Vì cái gì? Vì cái gì ta đã thuế biến thành Thần Thể Giả, còn tu BjnIZ luyện đến Bán Thánh cảnh giới, nhưng vẫn không thể nào loại bỏ được Nô Ấn kia chứ?’. Ma Lịch Sâm trong lòng có muôn trùng nghi vấn.
Nô Ấn này đi theo hắn năm thứ hai, liền là tự động biến mất! Quá trình biến mất là lúc hắn gặp kỳ ngộ ăn được Thiên Quả tại cái Thế Giới bên kia.
Qua lần đó, không thấy Nô Ấn nữa, hắn nghĩ công năng của Thiên Quả cũng như là Thần Thể Giả của hắn đã loại đi mất Nô Ấn, vì cái chuyện này mà hắn đã vui mừng một thời gian đâu.
Khi mà hắn đột phá Bán Thánh Cường Giả cảnh giới, còn là Khí Đạo Bán Thánh, sự tự tin của hắn càng cường đại hơn, thế nhưng không thể nghĩ đến, Nô Ấn chỉ là tạm thời biến mất mà thôi, không phải là vĩnh viễn biến mất, một khi tôn này Chủ Nhân muốn, vẫn có thể triệu hồi nó ra trừng trị mình.
‘Biết như vậy ta không cần quay lại đây!’ Ma Lịch Sâm là hối hận không thôi.
Tu vi của cái tên này chủ nhân, theo như hắn thấy, đã là cực kỳ cao rồi, sẽ là không có đi để ý đến một tên Thông Thần sâu kiến nô tài năm xưa như là hắn đây, chỉ cần hắn không xuất hiện trong tằm mắt của ngài ấy, ngài ấy cũng sẽ không còn nhớ đến một cái Ma Lịch Sâm hắn đây đâu.
Nên là tại bên kia Thế Giới tốt hơn, nơi đó có thế lực của hắn, có thuộc về mình thiên địa, dù cho tôn này chủ nhân có ba đầu sáu tay, cũng sẽ không có tìm được hắn đây.
Chỉ đáng tiếc, hắn chỉ vì ngán ngại một tên Tiên Nhân, lại chọn lựa bỏ đi giang sơn của mình, quay lại nơi đây làm một tên nô tài. Thật sự là vô cùng không đáng.
Như có thể biết trước được tương lai gặp lại tôn này chủ nhân, còn là không thể nào xóa mất Nô Ấn, Ma Lịch Sâm hắn dù có liều một trận sinh tử chiến với lại tôn kia Tiên Nhân, cũng sẽ không có lui bước rời đi!
Chương 1268: Lạnh Thấu Tim Gan!
Ma Lịch Sâm ý nghĩ không có hề sai! Diệp Tử Phàm bây giờ tu vi khá cao, tầm mắt của hắn cũng cao không kém, đừng nói mấy tên Thông Thần như Ma Lịch Sâm, ngay Hóa Thần Hỏa Thiên Tà một đám người tại trong Luyện Thần Đỉnh, hắn cũng gần như quên đi.
Thậm chí ngay cả Thánh Vương như đám người Nguyệt Thần Tộc, hắn còn chê thực lực bọn họ kém, như thế nào còn có thể nhớ một tên như là Ma Lịch Sâm tên này.
Nhưng là như Ma Lịch Sâm nói, thế sự rất khó liệu, ai bảo Ma Lịch Sâm tên này xuất hiện trước mắt hắn, còn là Thần Thể Bán Thánh Cường Giả, để cho Diệp Tử Phàm hắn nhìn thấy tiềm năng vô bờ bến của đám này Yêu Phong. Cho nên đám này Ma Lịch Sâm liền xui xẻo rồi.
“Đứng lên đi! Như ta muốn trừng phạt ngươi mà nói, ngươi sẽ không còn cơ hội sống đến bây giờ! ” Diệp Tử Phàm lạnh lùng nói.
Một tên Bán Thánh Cường Giả đúng là không đặt tại trong mắt hắn thật, nhưng một trăm vạn mà nói, là một chuyện hoàn toàn khác, hắn có thể làm nhiều việc hơn với lại đám người này.
Nên Ma Lịch Sâm là cám ơn cái tu vi, thể chất cũng như là tiềm năng vô bạn của mình trước đi cái đã. Không có những cái thứ đó, nội vừa rồi ý nghĩ muốn cùng Diệp Tử Phàm hắn liều mạng, hắn cũng đã đưa tên này cấp nuốt behQS từ lâu rồi!
“Đa tạ Chủ Nhân! Đa tạ chủ nhân! “. Ma Lịch Sâm nghe Diệp Tử Phàm lời nói, trong lòng âm thầm thở phào một tia nhẹ nhàng.
Có cái này câu nói, hắn có thể khẳng định, lần này mình là vượt qua được một kiếp rồi, ông trời xem ra còn chưa từ bỏ Phệ Kim Phong Bộ Tộc hắn đây.
“Ma Lịch Sâm! Vừa rồi ca khúc mà người hát, từ nơi đâu mà có?”. Diệp Tử Phàm hơi có chút ngẫm nghĩ một chút, sau đó lên tiếng hỏi.
Khi vừa xuất hiện, hắn nghe thấy Ma Lịch Sâm hát bài ‘kìa con bướm vàng’. Đây là một giai điệu trẻ con mà tại Trái Đất bên kia hắn đã một thời thơ ấu từng nghe vị nữ viện trưởng ngâm nga mỗi khi ru đám cô nhi viện bọn họ ngủ.
Mỗi một lần như thế, hắn liền sẽ chìm vào giấc ngủ rất là nhanh, cái bài hát này gắn liền với tuổi thơ ấu của hắn , hắn sẽ không bao giờ quên. Nên khi mà Ma Lịch Sâm cất lên giai điệu này, hắn liền là nhận ra ngay.
Diệp Tử Phàm hắn cũng không cho là Ma Lịch Sâm có thể tự sáng tác ra bài hát này để hát, loại này ca khúc, chỉ có tại Thế Giới phàm nhân địa cầu bên kia mới có mà thôi, những tên như Ma Lịch Sâm này đầu óc chỉ có tu luyện cùng tu luyện, sẽ không có tâm hồn thơ ca như thế này.
“Chủ nhân! Chuyện là như thế này…!”.
Ma Lịch Sâm nghe Diệp Tử Phàm hỏi đến chuyện này, hắn hơi ngẩn người một chút, sau đó là vui mừng quá đỗi. Cuối cùng sau bao nhiêu năm tháng tìm kiếm, cũng có người nghe ra đây là một bài hát, còn có phần khen hắn hát hay bên trong đó nữa, thú thật hắn cảm động đến rơi cả nước mắt.
Cảm động quy cảm động, nhưng mà hắn cũng không có quên Diệp Tử Phàm giao cho hắn nhiệm vụ, thế là hắn bắt đầu kể lại từ khi từ giả Diệp Tử Phàm tại Thiên Hoang Đại Lục, đến khi vô tình bị cuốn vào Thời Không Trùng Động, đi đến một cái Thế giới khác xa Thiên Táng Tiểu Thiên Thế Giới nơi đây, cùng trải qua một loạt cơ duyên đạt được Thiên Quả, đột phá Bán Thánh Cường Giả đến khi mình bị tên Tiên Nhân kia ép phải rời khỏi cái kia Tinh Hệ, nhất nhất đều là kể lại cho Diệp Tử Phàm nghe, không dám giấu giếm chi tiết nào cả.
“Ngân Hà Tinh Hệ! Đúng là nơi mà ta đã sinh sống thật rồi! ”
Nghe qua cầu nguyện của Ma Lịch Sâm, Diệp Tử Phàm là biết, cái tên Ma Lịch Sâm này đi đến cái gọi là Ngân Hà Tinh Hệ kia, chính là nơi mà hắn đã sống hơn hai mươi năm tại đó, cũng trải qua không ít đắng cay ngọt bùi, nhớ lại cũng có chút cảm khái.
“Nhà ngươi vận khí cũng rất là tốt đó chứ!” Ngắm nhìn cái này Ma Lịch Sâm chút, Diệp Tử Phàm khẽ mỉm cười nói.
Rơi vào Thời Không Trùng Động, dù cho là Thánh Nhân Cường Giả đi chăng nữa, cũng rất là khó thoát khỏi cái chết, nhưng Ma Lịch Sâm này chẳng những còn sống, ngược lại còn đạt được cơ duyên to lớn, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã có một thân tu vi kinh khủng.
Cùng nắm trong tay một cái thế lực ngay cả Thánh Vương cũng phải nể sợ.
Tính ra cái này Ma Lịch Sâm tốc độ tu luyện không có kém gì Diệp Tử Phàm hắn đâu, cái loại này vận khí, quả thật quá mức là khủng bố, Diệp Tử Phàm hắn cũng muốn ước mơ được như Ma Lịch Sâm này một lần a.
‘Hừ! Chủ Nhân ngài nếu như không có vận khí bàng thân, đã xuống Minh Giới hội báo công tác từ lâu rồi! ‘ Đại Hắc bên trong Luyện Thần Đỉnh, thấy Diệp Tử Phàm một bộ hận trời không cho mình vận khí tốt như Ma Lịch Sâm, hừ lạnh một tiếng nghĩ.
Năm xưa chuyện củ Đại Hắc hắn còn nhớ vô cùng rõ ràng. Diệp Tử Phàm là bị người con gái mình thương cho một kiếm xuyên tâm, còn là bị Thiên Lôi đánh trúng, như không phải là có vận khí nghịch thiên bàng thân, gặp phải Luyện Thần Đỉnh đúng lúc đi ngang nhận ra Hỗn Độn Thần Hồn sau đó nhận chỉ mà nói, cái này Diệp Tử Phàm còn có thể sống đến ngày hôm nay làm mưa làm gió. Còn có Khi nào cũng uy hiếp cái mạng nhỏ của Đại Hắc hắn được, mới là chuyện lạ.
Trong lòng Đại Hắc tuy là mắng thầm Diệp Tử Phàm không có biết đủ, nhưng hắn cũng rất là lý trí, không dám nói thẳng ra. Với tâm nhãn rất nhỏ của Diệp Tử Phàm tên kia, nói ra tên này tha cho hắn mới là chuyện lạ.
“Chủ nhân quá khen!” Ma Lịch Sâm không dám nhận lời khen tặng của Diệp Tử Phàm.
Vận khí lần này của hắn rất lớn là thật, nhưng cũng không đến nỗi quá mức nghịch thiên như tôn Chủ Nhân này nói.
Như tôn này nói vận khó của hắn tốt như vậy, cũng không đến nỗi để cho Ma Lịch Sâm hắn gặp phải cái tên Tiên Nhân khủng bố kia. Như vận khí của hắn tốt mà nói, cũng không có bị đuổi đến nỗi chạy nhầm vào đơn hướng Truyền Tống Trận, bị triệu hồi lại nơi đây, còn đụng phải người mà hắn không có muốn gặp chính là tôn này chủ nhân nữa.
Nên tổng kết lại, cuối cùng hắn cũng chẳng có được gì. Người được lợi lớn nhất là chủ nhân nhà ngài, tất cả của ta có bây giờ đều là của ngài, nói vận khí tốt câu nói kia, nên là dành cho ngài mới đúng. Ma Lịch Sâm trong lòng oán thầm nghĩ.
Chỉ có điều cũng giống như là Đại Hắc bên trong kia, dù có oán hận cái này Diệp Tử Phàm đến đâu, bọn hắn cũng là không có giám nói ra, ai cũng biết nói ra sẽ có cái gì hậu quả mà.
“Ma Lịch Sâm! Cái kia Tinh Cầu! Ân! Là cái Tinh Cầu phàm nhân mà ngươi học được cái bài hát này. Ngươi có phải đem nó cũng diệt đi luôn rồi không? ” Như nhớ đến chuyện gì, Diệp Tử Phàm đến gần Ma Lịch Sâm, mỉm cười thân thiện với y, còn là hỏi một câu vu vơ lời nói.
Qua lời kể của Ma Lịch Sâm, vì có thể đem thật nhiều tài nguyên thu thập, cụ thể tại đây là những loại Tinh Kim quý hiếm, Ma Lịch Sâm là đã không ít lần cho người diệt đi sạch sẽ cư dân tại trên Tinh Cầu kia, không nữa thì cũng là bắt bọn họ thay Phệ Kim Phong Bộ Tộc khai khoáng, nói chung là như nô lệ không khác, nên Diệp Tử Phàm có chút tò mò, xem cái tên Ma Lịch Sâm này có đem người tại Địa Cầu sát đi luôn không.
“Hồi bẩm Chủ Nhân! Cái kia Tinh Cầu người ta là không có đụng đến bất kỳ một ai!” Ma Lịch Sâm ôm quyền cung kính trả lời Diệp Tử Phàm câu hỏi.
Nhưng mà nếu để ý kỹ liền sẽ thấy, sau lưng của Ma Lịch Sâm hiện tại đang tràn đầy mồ hôi lạnh.
Tên này Chủ Nhân lời nói nhỏ nhẹ đàng hoàng, còn là mỉm cười thân thiện với lại Ma Lịch Sâm hắn, theo lý mà nói hắn nên vui mừng mới đúng, chỉ là không có phải như vậy, ánh mắt kia không có sát khí, nhưng lại làm cho người lạnh thấu tim gan, nụ cười kia thân thiện, nhưng lại chứa vô tận đao kiếm quang mang.
Chính cái thái độ khác thường kia của họ Diệp này mới là đáng sợ nhất, như hắn trả lời không đúng một chút, hắn có trực quan có thể mình sẽ đầu lìa khỏi cổ.
“Không có thật chứ!”
“Hồi Chủ Nhân! Ta có thể lấy Đạo Tâm mình ra thề, tuyệt đối không có!”.
Ma Lịch Sâm khẽ lau mồ hôi lạnh trên trán, quả nhiên là có bẫy rập tại đâu đây, câu nói lạnh lùng phía sau mới là bản chất thực sự của tôn này chủ nhân.
‘May mắn nơi đó không có Tinh Kim mà ta cần!’ Ma Lịch Sâm trong lòng thầm may mắn không thôi.
Hắn nhớ rõ ràng năm xưa vì thu thập tài nguyên mình là đã làm không ít chuyện không hay, bất kỳ tòa Đại Lục nào có Tinh Kim, hắn đều cho người san thành bình địa, hiếm lấy hết địa bàn nơi đó, tên nào có chút tu vi thì giữ lại thay Phệ Kim Phong Bộ Tộc bọn hắn đào khoáng, còn người vô dụng, hắn tuy không có diệt, nhưng mà là để cho bọn chúng tự sinh tự diệt, so với lại sát đi bọn chúng cũng là không quá.
Nhưng cũng có một vài cái ngoại lệ, đó là hắn sẽ không chạm đến mấy cái Tinh Cầu không có tài nguyên, những nơi đó không có tài nguyên mà hắn cần, có ấm đầu mới đi lãng phí thời gian vào những tòa Tinh Cầu như thế.
Chương 1269: Hồi Lại Địa Cầu!
Địa Cầu kia chính là một ví dụ điển hình, nơi đó là một thế giới phàm nhân khoa kỹ, bọn họ phát triển ra những cái thiết bị điện tử rất là độc đáo, cùng rất nhiều loại kỳ quái đến lạ thường đồ vật, đến giờ này đối với cái kia phàm nhân tinh cầu Ma Lịch Sâm hắn vẫn là nhớ mãi không có quên!
Nhưng nó chỉ là dừng lại tại mức độ hứng thú, không có bao nhiêu lợi ích có thể áp dụng vào Tu Luyện một đường. Nói riêng cái di động kia, tại Tu Luyện Giới có Truyền Âm Ngọc Phù, nó còn cao cấp hơn rất nhiều lần di động hay là vệ tinh của Địa Cầu!
Không thể áp dụng khoa kỹ vào Tu hành, nơi đó không có tài nguyên mà hắn cần, phàm nhân tại đó thực lực lại quá mức yếu đuối, không thể nào bắt đám người kia đi đào khoáng cho Ma Lịch Sâm hắn được, đối với lại một nơi vô dụng như thế, nên là Ma Lịch Sâm hắn không mặn mà cho lắm.
Dù vậy, hắn cũng có ghé qua nơi đó vài ngày, thử qua mấy món đồ công nghệ kia lợi hại như thế nào, cái bài hát trẻ con kia, vô tình hắn học thuộc từ đó.
Giai điệu của cái này ca khúc khá hay, rất là hợp với lại khẩu vị của Ma Lịch Sâm hắn. Khi nào tâm trạng tốt, hắn là nghêu ngao vài câu, như nhớ không lầm mà nói, cái kia khu vực tên là Nam Việt gì đó thì phải.
‘Tôn này chủ nhân! Không lẽ là đến từ…! “. Ma Lịch Sâm trong đầu lóe lên quang mang.
Ma Lịch Sâm không phải là một tên ngốc, nhìn thấy Diệp Tử Phàm tôn này chủ nhân quan tâm thái quá đến một cái phàm nhân Tinh Cầu, không khỏi làm cho Ma Lịch Sâm hắn không nghi ngờ cho được!
Cái này không phải là không thể a, ông ta đối với lại nơi đó khá là hiểu rõ, còn với lại Địa Cầu kia thật sự quan tâm, nói không có liên quan gì cũng khó.
Rất có thể tôn này chủ nhân cũng giống như hắn một dạng, vô tình thông qua cái loại nào thủ đoạn đến nơi đây, quê hương vị này có thể là tại nơi đó a.
“Ma Lịch Sâm! Biết quá nhiều sống không thọ đạo lý, ngươi có biết hay không? “.
Diệp Tử Phàm nhìn Ma Lịch Sâm ánh mắt đảo liên hồi, chỉ cần động một chút đầu óc, hắn cũng là biết được Ma Lịch Sâm trong lòng đã có nghi ngờ về xuất thân của mình, nên hắn là lành lạnh lên tiếng cảnh báo nói!
“Hiểu! Hiểu! Chủ nhân! Ta không có biết gì cả, dù cho có biết, cũng sẽ đem nó quăng ra khỏi ký ức! “. Ma Lịch Sâm nuốt khan một ngụm nước miếng, nhanh chóng cam đoan nói.
Biết quá nhiều chuyện sống không có lâu, nhất là bí mật liên quan đến chủ tử. Cái này Ma Lịch Sâm hắn là hiểu vô cùng rõ ràng!
Thật là đáng chết, cái vấn đề nhỏ như thế vì cái gì hắn lại quên mất đi được chứ. Không được, qua được kiếp nạn ngày hôm nay, phải đem những ký ức có liên quan đến cái Tinh Hệ kia đem xóa ra khỏi đầu mình mới được. Còn nữa, ngay cả những người biết được chuyện này, cũng là nên diệt đi, hoặc là đem ký ức xóa sạch! Vì cái mạng sống của mình, lần này, Ma Lịch Sâm là rất quyết tâm.
“Cái kia Truyền Tống Trận? Nó tại nơi nào vị trí, đưa ta đến đó?”.
Quê nhà vị trí, vốn Diệp Tử Phàm vẫn là muốn trở lại một lần xem như thế nào, nơi đó tuy là có chứa niềm đau khổ vô bờ của hắn về tình trường, nhưng cũng có không ít những kỹ niệm đẹp từng có tại nơi đây. Nhất là cũng phải cảm ơn những tôn bằng hữu từng giúp đỡ mình, cũng như vị Viện Trưởng đáng kính kia.
Trở lại Địa Cầu một chuyến, là mong ước mấy năm nay của Diệp Tử Phàm hắn. Nhưng rất đáng tiếc, lại không có cái cơ hội đó. Lần này cái này Ma Lịch Sâm đưa đến cho hắn một cơ hội, không chừng hắn có thể thông qua Truyền Tống Trận hồi lại Địa Cầu cũng nên.
“Vâng! Chủ nhân! Bên trong này!”. Ma Lịch Sâm rất cung kính dâng lên một cái Ngọc Giản cho Diệp Tử Phàm, đây là bản tính cẩn mật của hắn tạo nên, như đi qua nơi nào quan trọng, hắn liền sẽ ghi lại nó bên trong Ngọc Giản, để lần sau có cơ hội tìm lại.
Ngân Hà Tinh Hệ một chuyến đi ảnh hưởng quá lớn đến hành trình trưởng thành vượt bậc của hắn, lẽ dĩ nhiên, hắn sẽ không có bỏ qua.
‘Chủ Nhân a! Lần này ngài có thể sẽ phải thất vọng rồi!’ Nhìn Diệp Tử Phàm đang chăm chú quan sát địa đồ bên trong Ngọc Giản, Ma Lịch Sâm trong lòng không khỏi lắc đầu nghĩ.
Nơi mà hắn ghi lại thật sự có một tòa Truyền Tống Trận là không sai, hắn nhờ có cái này Truyền Tống Trận mà hồi lại Hạ Giới Tinh Vực này cũng đúng.
Nhưng mà nó chỉ là Đơn Hướng Truyền Tống Trận mà thôi.
Cái gì là Đơn Hướng Truyền Tống Trận, đó là Truyền Tống Trận một chiều, chỉ có thể đưa người rời đi, không thể nào đưa người trở lại.
Một khi đi vào, nó sẽ đưa Truyền Tống Giả đến một địa điểm được định sẵn, nhưng là không thể nào quay trở lại vị trí lúc đầu mình đến, cho nên nói, vị này Chủ Nhân muốn thông qua cái kia Truyền Tống Trận đi đến Ngân Hà Tinh Hệ kia, là không có diễn.
***
Triều Tịch Thánh Cung! An Nam Sơn! An Nam Điện!
Vốn là đã bị san thành bình địa sáu tháng trước, nhưng hiện tại, nó xuất hiện trước mắt thế nhân vẫn là lộng lẫy sang trọng như vậy, vết tích bị phá hủy mấy tháng trước là không còn nhìn thấy được chút nào nữa!
“Hổ Huyền Phương Bổn Tiểu Thư muốn rời khỏi An Nam Sơn! ”
Bên trong An Nam Điện, Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai tiểu nha đầu ngồi bên hai cái ghế nho nhỏ bên cạnh chủ vị của Diệp Tử Phàm, mắt của hai tiểu nha đầu này híp lại, hết sức là nguy hiểm, người gằn giọng lên tiếng với lại Hổ Huyền Phương vừa rồi, chính là Diệp Vũ Phi.
“Nhị Vị Tiểu Chủ Nhân! Không thể được!”.
Đứng tại bên dưới An Nam Điện, Hổ Huyền Phương một bộ hết sức là cung kính với lại hai người Diệp Vũ Phi, nhưng mà lời nói của hắn, vẫn là sáu tháng thời gian qua từ khi trở về từ Thanh Thủy Sơn kia là vẫn không hề thay đổi.
“Hổ Huyền Phương! Ngươi được lắm! Ngươi giỏi lắm, bổn Tiểu Thư nhớ kỹ mặt của ngươi!” Diệp Vũ Phi là nghiến răng nghiến lợi nói.
Sáu tháng thời gian qua, từ khi trở lại An Nam Sơn nơi này, xây dựng lại khang trang An Nam Sơn sau, hai nàng chỉ là muốn ra bên ngoài khuây khỏa một chút.
Ân, là ra bên ngoài An Nam Sơn giải buồn một nqTH2 chút mà thôi, tuyệt đối là không hề có ý đi gây sự với ai, nhưng nào có nghĩ đến, cái tên cẩu nô tài Hổ Huyền Phương này, không biết uống lộn loại thuốc gì, một hai không cho hai nàng rời khỏi An Nam Sơn này một bước, dù rằng hai nàng có làm nhiều biện pháp, vẫn là không có tác dụng gì.
“Được hai vị Tiểu Chủ Nhân nhớ rõ! Đây là vinh hạnh lớn nhất đối với Huyền Phương! “. Làm như không hiểu ẩn ý đe dọa nồng đậm chứa đằng sau câu nói của Diệp Vũ Phi, Hổ Huyền Phương vẫn là rất tĩnh bơ nói.
Hai con a đầu này muốn đi ra ngoài An Nam Sơn giải khuây, cái lý do kia, ngay cả con nít lên ba cũng không có tin, đừng nói đến Hổ Huyền Phương hắn đây.
Như để cho hai con nha đầu này rời khỏi tầm mắt của hắn, hắn cam đoan một trăm phần trăm hai nàng ta sẽ chạy đi tìm cái kia Dương Tiểu My tính sổ.
Mà tìm Dương Tiểu My tính sổ, như vậy không kinh động Thanh Lôi Thánh Vương là không thể được, đến khi đó, Hổ Huyền Phương hắn không có chắc chắn là mình có thể cứu được hai cái nha đầu này một lần nữa hay là không.
Thế cho nên dù có bị hai con nha đầu này ghi hận, thậm chí có khả năng sau này hắn sẽ bị hai con nha đầu này chơi đến mất mạng, nhưng mà Hổ Huyền Phương hắn cũng sẽ không có hối hận, tuyệt đối không thể nào để Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng bước ra cái này An Nam Sơn nữa bước.
“Tiểu Yêu a! Thường ngày ta cùng Vũ Phi muội muội đối với lại ngươi vô cùng tốt, lần này hai chúng ta bị người khác ức hiếp, ngươi có phải nên đứng về phía chúng ta hay không? “.
Không thể nào thuyết phục được Hổ Huyền Phương cái tên lòng dạ sát đá này Diệp Vũ Đồng quay ra đánh chủ ý lên Yêu Hỏa Chi Viêm đang tại trên vai của Hổ Huyền Phương, tình cảm hết sức là chân thành tha thiết a, so với lại mấy tháng trước đòi giết đòi sát là kém rất xa.
“Rầm!”.
Chương 1270: Thời Gian Đã Đến!
“Rầm!”.
“Nhị Vị Tiểu Chủ Nhân! Hai người cũng đừng có ép Tiểu Yêu ta! Ta thật sự là không có cách giúp hai người a!”. Tiểu Yêu từ trên vai của Hổ Huyền Phương hóa thành một tên sáu bảy tuổi hài đồng, quỳ xuống van xin hai nha đầu này nói.
Hắn vốn nhận Diệp Vũ Phi làm chủ, theo lý nên là ngày ngày phải hầu hạ bên cạnh Diệp Vũ Phi mới đúng, nhưng LZcno là đáng tiếc, sáu tháng trước khi từ Thanh Thủy Sơn trở lại, Hổ Huyền Phương không biết thông qua cái gì phương pháp, đem quyền khống chế hắn từ Diệp Vũ Phi cấp tước đoạt, theo như Hổ Huyền Phương nói, là tạm thời tước đoạt, chỉ khi nào tôn kia Chủ Nhân trở lại, hắn mới được phép trở về bên cạnh Diệp Vũ Phi.
Kể từ ngày đó cho đến nay, hắn chỉ được phép bay quanh An Nam Điện này âm thầm bảo hộ cho Diệp Vũ Phi hai người, còn gặp mặt hai cái này Tiểu Chủ Nhân, đây là lần đầu tiên.
Thú thật, hắn rất là muốn theo Diệp Vũ Phi tung hoành thiên hạ, để thỏa cái thân nam nhi chi chí.
Nhưng là một khi hắn có cái kia liều mình vì quân tử ý nghĩ, y như rằng hắn là phải chịu tra tấn khủng bố, nhiều lần như thế này, hắn chỉ có thể bỏ cuộc, nhiều khi nhìn hai vị Tiểu Chủ Nhân bị giam lỏng, nhưng chỉ thương chứ không giúp được gì, trong lòng của hắn cũng rất là khó chịu a.
“Hổ Huyền Phương! Ngươi có cần phải làm tuyệt đến như vậy hay không? ” Diệp Vũ Phi hết sức là căm phẫn chỉ cái tay nhỏ bé của mình vào Hổ Huyền Phương gằn giọng nói.
Không cho Diệp Vũ Phi nàng rời đi khỏi An Nam Sơn thì cũng thôi, nàng có thể chấp nhận được, nhưng mà ngay cả sủng vật của nàng, cái này Hổ Huyền Phương cũng là tước đoạt nốt, thù này hận này, nàng tuyệt đối không bỏ qua cho y.
‘Để Yêu Hỏa Chi Viêm bên cạnh hai ngươi, so với lại việc để hai ngươi rời đi nơi này có cái gì khác nhau sao?’ Hổ Huyền Phương rất là khinh thường nghĩ.
Tại An Nam Sơn này, không có tính Cửu U Thánh Lệnh trong tay của hắn, Tiểu Yêu này chính là người có thực lực cường đại nhất, như để con này Yêu Hỏa bên cạnh, tại cái này An Nam Sơn còn có ai có thể ngăn cản hai cái này nha đầu nữa.
Thu lại Yêu Hỏa Chi Viêm đó là điều tất yếu, đây cũng là hắn làm theo triệt để mệnh lệnh của vị Chủ Nhân kia, như thấy Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai người có chút nguy hiểm mà nói, hắn có thể làm tất cả biện pháp, miễn sao hai nha đầu này được an toàn thì thôi, đương nhiên, thu lại Yêu Hỏa Chi Viêm, cũng là điều bao quát bên trong, không có bất kỳ lực lượng nào có thể cản lại hắn được.
‘Phụ thân a phụ thân! Ngài ức hiếp Phi nhi!’ Nhìn cái kia Hổ Huyền Phương một bộ dầu muối không ăn kia, Diệp Vũ Phi không có giận cái này Hổ Huyền Phương nữa, mà là đem cái tôn kia Phụ thân mình ra chì chiết.
Không phải hay là sao, như tôn kia phụ thân không trao cho Hổ Huyền Phương quyền lực quá lớn đến như vậy, ngay cả Tiểu Yêu quyền khống chế cũng là giao cho cái này Hổ Huyền Phương, nàng là không đến nỗi lâm vào cảnh chim trong lồng, cá trông chậu như vậy, càng nghĩ nàng càng căm tức cái tôn kia phụ thân.
Nói đi cũng phải nói lại, nếu như không phải Diệp Tử Phàm lo lắng an toàn cho Diệp Vũ Phi hai người, cũng sẽ không có đưa ra cái này hạ sách, vì hai nữ nhi không phải gặp nguy hiểm, ngay cả đem nữ nhi mình giam lại cũng không tiếc, cái này Diệp Tử Phàm làm phụ thân cũng khá là cực phẩm.
“Phương đại nhân! Ta có chuyện muốn hội báo!” Bên ngoài An Nam Điện, Chu Ất xuất hiện, cung kính chào hỏi Diệp Vũ Phi hai người sau, liền là đối với lại Hổ Huyền Phương nói.
‘Có Chuyện gì?’. Hổ Huyền Phương mày một nhíu lại, dùng thần niệm truyền âm lên tiếng hỏi.
Cái tên Chu Ất này, vốn là người mà hắn phái ra bên ngoài tìm hiểu tin tức chuyển động của Triều Tịch Thánh Cung, nhất là phải chú ý đến Dương Tiểu My cũng như Nhược Hề Thánh Vương bên kia, như có gió thổi có lay gì, liền là hội báo cho hắn biết.
Chỉ là ngày thường có vấn đề gì, Chu Ất vẫn là qua bên thư phòng kia cùng hắn hội báo, rất ít khi đến An Nam Điện này. Giờ đây Chu Ất chạy đến, không phải có vấn đề gì nghiêm trọng xảy ra đó chứ.
Không lẽ là Nhược Hề Thánh Vương đã trở về?
Nghĩ đến cái này, Hổ Huyền Phương trong lòng rung động mảnh liệt, nếu như là thế này, dù bỏ ra cái giá lớn thế nào, hắn cũng phải đưa Diệp Vũ Đồng hai người rời khỏi Triều Tịch Thánh Cung nơi này.Đây thế giới lấy kiếm là chủ,Lăng Tiêu xuyên không chuyển giới mà sinh khuất động lăng vân khuấy động bát hoang: Ngạo Kiếm Lăng Vân … chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
‘Phương đại nhân! Không phải là tin tức bên Thanh Thủy Sơn, mà là Thánh Cung ngày mai đến hạn lại lên một ức năm một lần Thiên Táng Cổ Địa Thí Luyện! ‘ Chu Ất như cũng nhìn ra Hổ Huyền Phương đang lo lắng cái gì, hắn lên tiếng trấn an nói.
‘Thiên Táng Cổ Địa Thí Luyện? Làm cho ta lo sợ một phen không đâu!’ Hổ Huyền Phương thở dài một tiếng, cất tiếng mắng.
Thiên Táng Cổ Địa Thí Luyện này hắn là có nghe nói đến, Thánh Vương khu vực một trăm triệu năm sẽ mở ra một lần, Thánh Hoàng là một tỷ năm, Thánh Đế là mười tỷ, vào thời điểm Thiên Táng Cổ Địa khai mở, cũng là lúc các đại Thế Lực cho Đệ tử cũng như Trưởng Lão của mình vào bên trong thí Luyện, thứ nhất là rèn luyện Đệ Tử, thứ hai quan trọng nhất chính là thu lấy tài nguyên vô tận bên trong.
Cơ hội lớn đến như vậy chiếm lấy tài nguyên, người tự tin vào thực lực của mình không ai sẽ đi bỏ lỡ, vì cái danh ngạch đi vào Thiên Táng Cổ Địa Thí Luyện này, không ít Đệ Tử, Trưởng Lão tranh đấu với nhau chết sống cũng muốn dành cho được.
Hổ Huyền Phương cũng biết tranh dành lửa nóng đó chỉ là tại mấy cái Thất Tinh Thánh Cung đứng đầu, hoặc là những Bát Tinh gia tộc thế lực mà thôi, còn với lại Triều Tịch Thánh Cung, không khí có phần khá ảm đạm, rất ít người muốn xông pha vào bên trong Thiên Táng Cổ Địa dàn lấy cơ duyên.
Nguyên nhân sao, vào đó tử vong sẽ vô cùng cao a!
Tất cả Thế Lực lớn đều có ý muốn rèn luyện chân chính Đệ Tử của mình, nên là cộng đồng đưa ra một cái quy định, bên trong kia Thiên Táng Cổ Địa, cơ duyên tự mình đoạt lấy, sinh tử bất luận.
Tức là vào bên trong đó, nhà ngươi có bị diệt đi chăng nữa, thế lực phía sau lưng nhà ngươi cũng không thể trả thù, như không sẽ bị Thánh Vực cồng đồng thảo phạt. Có cái này quy định, Thiên Táng Cổ Địa nơi đó liền trở thành Tu La chiến trường, những thế lực thù địch ngày thường không có cơ hội đem Đệ Tử đối phương diệt sát, cũng nhân cái này cơ hội diệt sát đối phương tại bên trong.
Triều Tịch Thánh Cung theo như Hổ Huyền Phương biết là tồn tại không ít thế lực cường đại làm thù địch đâu, nổi bật hơn cả, cũng là cường đại hơn cả là Thiên Sư Thánh Cung một tòa kia, nghe nói Thiên Sư Thánh Cung Thiên Kiêu như mây, lợi hại hơn Đại Thánh Tử Dung Tinh Quyết không chỉ mười người có hơn, truyền là cái này Thiên Sư Thánh Cung có Thánh Hoàng Cường Giả tọa trấn, hơn nửa Thiên Sư Thánh Cung lòng lang dạ thú, từ lâu rất là muốn đem Triều Tịch Thánh Cung này nuốt vào, mở rộng cương Vực của mình, chỉ là vướng mắc bởi Linh Huyền Thánh Cung, cho nên đến giờ vẫn là còn chưa có thực hiện được.
Không chính diện diệt Triều Tịch Thánh Cung được. Nhưng minh tranh ám đấu hai cái này Thánh Cung vẫn là diễn ra không có dứt, như có cơ hội mà nói, Thiên Sư Thánh Cung sẽ không có bỏ qua cho Triều Tịch Thánh Cung đám người.
Cơ hội kia đã đến, Thiên Táng Cổ Địa Thí Luyện sinh tử bất luận kia, chính là Thiên Sư Thánh Cung muốn có. Nơi đó không chỉ thu lấy tài nguyên, còn đem đối phương của mình cấp diệt, còn không phải lo lắng đến chế tài này nọ, chuyện tốt trăm triệu năm mới có một lần như thế này, biết đi đâu mà kiếm.
‘Vì cái này danh ngạch, không ít Trưởng Lão, Đệ Tử sẽ lao đao đây!’ Hổ Huyền Phương không khỏi mỉm cười nghĩ.
Mỗi một tòa Thánh Cung đều sẽ có một vạn cái danh ngạch đi vào bên trong Thiên Táng Cổ Địa, Bát Tinh Thế Lực sẽ còn nhiều hơn, những cái danh ngạch kia đối với lại Thế Lực khác là bánh trái thơm ngon, nhưng với Triều Tịch Thánh Cung lại như là độc dược, người người muốn trán xa.
Vào trong đó sẽ chết, ai cũng quý cái mạng của mình, nào ai có muốn đi tìm chết bao giờ. Nhất là những tôn Ngụy Thánh Trưởng Lão kia, bọn họ có lấy thêm thật nhiều tài nguyên, cả đời này cũng không thể nào đột phá Thánh Vương Chi Cảnh cho được, ham hố một chút tài nguyên để mà làm gì, trừ khi là Triều Tịch Thánh Cung bắt buộc mà nói, không ai sẽ xung phong nhận cái này gian khó nhiệm vụ đâu.
Một cuộc chạy trốn tử vong tấm vé, có thể đang là diễn ra bên trong Triều Tịch Thánh Cung vào lúc này.
‘Khoan đã! Thiên Táng Cổ Địa Thí Luyện, Chủ Nhân không phải!’ Nhớ đến cái gì, Hổ Huyền Phương trong lòng là bất an mãnh liệt.
Hắn từng nghe Diệp Tử Phàm nói qua, vào đúng ngày Thiên Táng Cổ Địa mở cửa, ngài ấy sẽ đi vào bên trong Thí Luyện, nghe nói đây là vì giao ước với lại Thanh Lôi Thánh Vương, như ngày hôm nay mà Chủ Nhân không có mặt chuẩn bị ngày mai đi đến Thiên Táng Cổ Địa, như vậy cái tôn kia Thanh Lôi Thánh Vương không chừng sẽ cho là Chủ Nhân sợ chết chạy trốn, như vậy thì nguy rồi.