1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
  4. Tập 252 [ Chương 1256 đến 1260 ]

Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast

Tập 252 [ Chương 1256 đến 1260 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1256: Sáu Tháng Sau!

Diệp Tử Phàm nhớ lại, khi hắn đang nghĩ làm thế nào có thể thoát khỏi tình cảnh nan giải ngay lúc đó, khi mà hắn không thể làm gì đám người kia, đúng lúc này một kích hủy thiên diệt địa của đám người Nguyệt Thần Tộc kia đánh đến, nhanh trí hắn liền dùng một môn Phân Ảnh Chi Pháp học hội tại Vạn Tinh Bí Cảnh của Hoàng Đế Đại Minh , hòa cùng với lại Hóa Hình Khí Tức, làm cho mình bị diệt một cách hết sức là chân thật.

Nó còn thật hơn khi mà hắn tại Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh giả chết trong tay của Nguyệt Bán Ông chạy trốn nửa kia kìa.

Diệp Tử Phàm hắn là tốn bao nhiêu tâm huyết diễn xuất, cũng như là cái chiêu Kim Thiền Thoái Xác này, nghĩ đến chỉ kém một chút nữa, kém một chút nữa, chỉ cần Nguyệt Bán Quân thu hồi lại Nguyệt Võng Thánh Khí kia, là hắn đã thành công.

Nào có thể nghĩ đến, cái tên Nguyệt Bán Ông kia như là từ trên trời rơi xuống, chọc gậy bánh xe, làm cho bao nhiêu công sức của hắn liền đổ sông đổ bể.

Cái kia Nguyệt Bán Ông, tuyệt đối, tuyệt đối Diệp Tử Phàm hắn sẽ không có bỏ qua cho y, như có cơ hội mà nói, tuyệt đối sẽ không để cho Nguyệt Bán Ông có con đường sống.

“Hừ! Trời tạo nghiệp còn có hy vọng sống! Tự mình tạo ngiệp chỉ có con đường chết! Nguyệt Thần Tộc đám người các ngươi ta đã cho các ngươi một con đường sống, các ngươi lại không có chịu đi, như vậy cũng đừng có nên trách Diệp Tử Phàm ta độc ác! “. Diệp Tử Phàm hết nhìn khối kia hơn trăm mét Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, lại dùng thần niệm quét ra ngoài kia xem đám người Nguyệt Thần Tộc chạy đông chạy tây tìm tung tích của hắn, hết sức là lạnh lùng lên tiếng.

Từ khi bị Nguyệt Bán Quân phát hiện ra điểm yếu của mình, Diệp Tử Phàm là không có ý định cùng cái này Nguyệt Thần Tộc chơi đùa nữa, suy nghĩ của hắn rất là rõ ràng, trong cái tình cảnh kia, hắn không có khả năng đánh thắng được Nguyệt Thần Tộc đám người, ngược lại với lực lượng phòng ngự có thể nói là vô địch của mình, đám người Nguyệt Thần Tộc kia cũng không thể làm gì hắn, đánh tiếp chỉ có khả năng là hắn đứng im làm bia đỡ đạn cho đám người kia công kích, nhưng đám người kia cũng không làm gì được hắn.

Nhân cái cơ hội đám người Nguyệt Thần Tộc sử dụng Cấm Pháp, Diệp Tử Phàm có ý định rút lui, không có tính toán với Nguyệt Thần Tộc nữa.

Chỉ là đám người Nguyệt Thần Tộc này quá mức ngu muội, không có hiểu được lòng tốt của Diệp Tử Phàm hắn, một hai phải cùng hắn không qua được, như vậy cũng đừng có nên trách hắn đây.

“Ầm ầm! “.

“Đại Hắc! Ta sẽ tại bên trong Ngộ Đạo Thất bế quan một thời gian! Giờ này sáu tháng sau, dù hoàn thành kế hoạch đặt ra hay không, cũng phải gọi ta xuất quan! ”

Diệp Tử Phàm phất tay đem Nguyệt Hồn Thánh Ngọc đưa vào bên trong Ngộ Đạo Thất, trước khi đóng lại đại môn, không quên dặn dò Đại Hắc một tiếng.

Diệp Tử Phàm đã quyết định, như đám người Nguyệt Thần Tộc không biết điều muốn tìm đường chết, như vậy nên là toại nguyện cho bọn họ.

Nhưng là hắn cũng biết, với thực lực cũng như thủ đoạn của hắn hiện nay, chống lại mười chín tên Thánh Vương Cường Giả ngoài kia là điều không có thực tế.

Không còn cách nào khác, hắn là phải tăng lên thực lực của mình, bế quan luyện hóa Nguyệt Hồn Thánh Ngọc là điều không thể nào tránh khỏi, chờ hắn đại công cáo thành xuất quan sau, cũng là ngày tàn của đám Nguyệt Thần Tộc này.

“Vâng! Chủ nhân! “. Đại Hắc bên ngoài Ngộ Đạo Thất cung kính lên tiếng hồi đáp.

Đại Hắc là biết rõ, Diệp Tử Phàm vì sao lại bảo hắn sáu tháng sau dù có thành công hay không cũng phải gọi y ra. Đây không phải là thời gian mà Diệp Tử Phàm đã hẹn với lại Thanh Lôi Thánh Vương hay là sao.

Hắn nhớ đó cũng là thời điểm Thiên Táng Cổ Địa gần mở ra tháng ngày, dù không có ước hẹn với lại Thanh Lôi Thánh Vương, vị Chủ Nhân này của hắn cũng sẽ không có bỏ qua cho chuyến hành trình thu thập tài nguyên trong Thiên Táng Cổ Địa lần này của mình.

“Thật là một đám ngu ngốc không biết sống chết! ” Đại Hắc nhìn ra bên ngoài kia, cũng như Diệp Tử Phàm, hắn cũng là hừ lạnh một tiếng nói.

Đại Hắc là biết, vị kia Chủ Nhân của mình lần này thật sự là đã động hỏa khí, một khi ngài ấy từ Ngộ Đạo Thất đi ra, cũng là ngày tàn của mười chín tên Thánh Vương Cường Giả này.

Theo như hắn tính, nếu thuận lợi mà nói, vị kia Chủ Nhân sau khi thôn phệ Nguyệt Hồn Thánh Ngọc sau, sẽ làm cho Thánh Hồn đột phá năm mét đại quan, lao lên năm mét chín cũng không phải là không có khả năng.

Khi đó thực lực của ngài ấy sẽ có bước tiến cực kỳ khủng bố, đám người ngoài kia không có một ai có khả năng chống lại được ngài ấy, diệt vong chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Đám người kia không có cảm nhận được tử thần đang dần vẫy gọi, vẫn là vô tri nghĩ mình có thể chưởng khống mọi thứ, đây mới gọi là chân chính không biết sống chết, hãy chờ mà xem đi! Đại Hắc gằn giọng nghĩ.

Chỉ là kẻ quét rác Dương Khai,sai vặt.. Ai.. Cơ duyên do ăn đòn hành hạ mà sinh mà tiến con đường Võ Đạo Cao Xứ Bất Thành Hàn A ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Sáu tháng sau! Nguyệt Võng Không Gian!

“Ầm ầm! “.

“Khốn kiếp! Họ Diệp kia! Ngươi là muốn làm con rùa rút đầu cho đến khi nào?”. Lần này đến lượt Ka38f Nguyệt Bán Ông không kiềm chế được giận dữ trong lòng, phát tiếc ra bên ngoài, nhưng là chỉ làm cho Không Gian nơi đây vỡ vụn từng cơn, cũng không có cái viên nào tinh thần cho hắn đánh cả.

Đơn giản là vì đại đa số tinh thần tại đây có không bị ảnh hưởng của đại chiến Nguyệt Thần Tộc mười tám tên Thánh Vương Cường Giả cùng với lại Diệp Tử Phàm sáu tháng trước, thì cũng đã bị những tên Thánh Vương Cường Giả kia phá đi để tim kiếm tung tích của Diệp Tử Phàm mất rồi, không nữa thì cũng là bị những tên kia Thánh Vương nóng tính hơn hắn nhiều hủy đi, không xó đến phiên hắn ra tay phá hủy.

“Có khi nào họ Diệp kia đã rời khỏi nơi đây rồi hay không? “. Nguyệt Hạ Dương có điều nghi hoặc lên tiếng nói.

Cũng không thể trách Nguyệt Hạ Dương hắn có cái ý nghĩ kia, sáu tháng thời gian, suốt sáu tháng thời gian qua, bọn họ không ăn không nghĩ ra sức tìm kiếm tung tích của tên Họ Diệp Thánh Vương kia, bọn họ mười chín người là lục tung mọi ngõ ngách của cái Hằng Nguyên Tinh Vực này cùng vài cái xung quanh đây, nhưng đổi lại kết quả cũng chỉ có một, đó là không có ai phát hiện ra tung tích của họ Diệp kia đâu.

Mười chín người bọn họ rà soát kỹ đến nỗi, một hạt bụi trôi qua bọn họ cũng phải xem xét đến mấy lần, nhưng vẫn là vô vọng. Thế cho nên hắn mới có cái giả thuyết, có thể Diệp Tử Phàm kia đã rời khỏi Nguyệt Võng Không Gian từ lâu rồi, bằng cái gì phương pháp, bọn họ không có nghĩ ra mà thôi.

“Không thể nào? Nguyệt Võng Không Gian này ngay cả Phàm Thể Thánh Hoàng cũng không thể rời khỏi, họ Diệp kia chỉ là Thánh Vương, càng là không thể! ” Nguyệt Bán Quân lắc đầu phản bác cái nghi vấn vừa rồi của Nguyệt Hạ Dương.

Nguyệt Võng này tổ tiên bọn họ đã từng thí nghiệm qua, dùng một tôn Phàm Thể Thánh Hoàng nhốt vào bên trong, kết quả cái kia Thánh Hoàng dùng biện pháp gì cũng không thể nào rời đi, sau cùng phải dùng đến một kiện Trung Phẩm Thánh Khí Đại Đao, mới có thể rạch phá một góc nhỏ của Nguyệt Võng rời khỏi.

Cái kia Diệp Tử Phàm, không phải là Thánh Hoàng, cũng không khả năng có một kiện Trung Phẩm Thánh Khí, như thế làm sao có thể rời khỏi được Nguyệt Võng Không Gian.

Đặt giả thuyết cái tên họ Diệp kia có Trung Phẩm Thánh Khí đi, một khi tên đó phá Nguyệt Võng, hắn đây là chủ nhân của Nguyệt Võng liền có thể nhận biết được, nhưng đến giờ hắn không nhận ra Nguyệt Võng có bất kỳ phản ứng gì, cho nên hắn chắc chắn họ Diệp kia là chưa rời khỏi nơi đây.

“Nhưng mà cứ tiếp tục tìm kiếm trong vô vọng như thế này cũng không phải là cách hay a!”. Nguyệt Hạ Dương rất là bất đắc dĩ lên tiếng.

Chứng minh được họ Diệp kia còn sống thì như thế nào? Chứng minh được họ Diệp kia còn tại Nguyệt Võng Không Gian này thì đã làm sao?

Bọn họ đã là thử hết mọi biện pháp, nhưng vẫn là không có tìm ra tung tích của hắn, cứ tiếp tục như thế này, rất là không ổn. Nên nhớ rằng nơi đây là Triều Tịch Thánh Cung quản hạt địa bàn, người qua lại cũng không phải là ít, như một khi có tên nào đui mù Tu Luyện Giả nghi hoặc khu vực nơi đây có điều không đúng hội báo đi lên, khi ấy bọn họ đối mặt không phải là một tên Phàm Thể Thánh Vương họ Diệp này đâu, mà là Linh Thể, Đạo Thể Thánh Vương của Triều Tịch Thánh Cung, cao hơn nữa là Thánh Hoàng Cường Giả cũng không phải là hiếm lạ.

Tại nơi đây mọi người rất là nguy hiểm, hơn nữa nên nhớ tất cả mười chín tên Thánh Vương Cường Giả của Nguyệt Thần Tộc bọn họ đang tại nơi đây, Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh bên kia bây giờ lực lượng phòng ngự vô cùng hư không, họa may nơi đó xuất hiện một tôn Thánh Vương Cường Giả, Nguyệt Thần Tộc bọn họ liền là phải đối diện với nguy cơ diệt tộc a.

Chương 1257: Tổn Thất Thánh Vương!

“Xoẹt! “.

“Bán Minh! Ngươi tại bên cạnh họ Diệp kia một thời gian, có biết là tên kia có loại nào bảo vật hay thủ đoạn lợi hại gì hay không? ” Nguyệt Bán Ông hư không nhiếp vật, đem Nguyệt Bán Minh nắm tại trong tay thêm một lần nữa, sau đó nhẹ nhàng lên tiếng hỏi!

Hắn hiện tại tuy biết Diệp Tử Phàm không có chết, thậm chí là còn chưa có rời khỏi Nguyệt Võng Không Gian nơi đây, nhưng là hắn cùng mọi người đã làm tất cả mọi thứ rồi, vẫn là tốn công vô ích.

Không nghĩ ra được biện pháp hay, Nguyệt Bán Ông liền là đánh chủ ý lên cái này tôn tử Nguyệt Bán Minh.

Tên này đã bị họ Diệp kia giao cấm chế lợi hại,nghĩ đến cũng là biết được không ít bí mật của y, trong cái này hoàn cảnh, hắn cũng chỉ thêm một lần tham khảo xem như thế nào mà thôi.

“Các vị Lão Tổ Tông! Thật sự xin lỗi! Bán Minh là không có biết bao nhiều về vị kia Chủ Nhân! ”

Nguyệt Bán Minh cũng như lần trước vậy, cung cung kính kính thi lễ với lại mười chín tôn Thánh Vương Cường Giả của Nguyệt Thần Tộc.

Không! Bây giờ chỉ còn mười tám tôn mà thôi, chỉ là câu trả lời của hắn vẫn là trước sau như một mà thôi.

Hắn đây nói cũng hoàn toàn là sự thật, hắn chỉ mới bị Diệp Tử Phàm bắt làm nô lệ không quá mấy ngày mà thôi, những bản lĩnh cũng như là thủ đoạn của Diệp Tử Phàm như thế nào, hắn làm sao có thể rõ ràng được.

Vốn dĩ hắn muốn hội báo với lại những tôn này Thánh Vương là Diệp Tử Phàm có một cái Không Gian khá lợi hại. Chỉ là nghĩ lại, hắn cũng đành thôi.

Thế Giới Không Gian thôi mà, bất kỳ một tôn nào Thánh Vương Cường Giả cũng đều sẽ có, Diệp Tử Phàm có cũng không phải là hiếm lạ cái gì.

Nói ra cái này Thế Giới Không Gian, không chừng các Lão Tổ Tông của hắn tại nơi đây sẽ cho Nguyệt Bán Minh hắn thần kinh có vấn đề cũng nên.

Tại thời gian quá ngắn bên cạnh Diệp Tử Phàm như thế, ngoại trừ hắn cảm thấy cái kia Không Gian khá lợi hại ra, thú thật những cái khác hắn là không có biết được. Hay là nói đúng hơn, Nguyệt Bán Minh hắn còn chưa đủ tư cách để biết đến trình tự cao hơn!

“Ngươi không biết! Ngươi không biết thì giữ ngươi lại có ích lợi gì? “. Nguyệt Hạ Dương rất là điên tiết, rất là muốn một kích đem cái này bất hiếu con cháu diệt đi cho đỡ phiền.

Sáu tháng qua, không tìm được Diệp Tử Phàm, trong lòng của hắn đã chất chứa một cổ hỏa khí vô cùng lớn, chỉ chờ đợi có cơ hội phát ra mà thôi. Nhìn cái này Nguyệt Bán Minh, bị họ Diệp kia khống chế lấy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc không nói, nhưng hỏi đến cái gì tên này cũng là nói không biết. Lập đi lập lại nhiều lần như thế, hắn như thế nào có thể kiềm chế cho được!

“Hạ Dương Trưởng Lão! Ngài hãy bình tĩnh lại một chút đi!”. Nguyệt Bán Quân nhẹ nhàng ngăn cản cái này Nguyệt Hạ Dương chuẩn bị bão nỗi.

Nguyệt Bán Quân biết hiện tại không chỉ một mình Nguyệt Hạ Dương trong lòng không thoải mái, mà những người còn lại, bao gồm cả Nguyệt Bán Quân hắn bên trong, trong lòng thật sự là bất an khó chịu.

Dù là thế, hắn cũng là phải ngăn cản cái này Nguyệt Hạ Dương cũng như những người khác có ý định ra tay với lại Nguyệt Bán Minh!

Không chỉ vì Nguyệt Bán Minh cái này tiểu tử có huyết mạch thân cận với lại Nguyệt Bán Quân hắn cho nên hắn mới ngăn cản Nguyệt Hạ Dương cũng như mọi người, mà là hắn biết Nguyệt Bán Minh này nói không hề sai, y là không biết nhiều về họ Diệp kia là một sự thật.

Chuyện này hoàn toàn là nằm trong suy đoán của hắn, Nguyệt Bán Minh cao lắm cũng chỉ là một tên gia nô, một tên khí tử, họ Diệp kia làm sao có thể tiếc lộ nhiều bí LZcno mật của mình cho Nguyệt Bán Minh biết được.

Chưa nói đến, vì tra khảo Nguyệt Bán Minh, Nguyệt Thần Tộc bọn họ còn là tổn thất một tên Thánh Vương Cường Giả nữa đâu. Ai biết họ Diệp kia sẽ còn để lại tay chân gì trên người Nguyệt Bán Minh hay là không!

“Không thôi ta đem cái này Nguyệt Bán Minh ra Sưu Hồn! ”

Nguyệt Hạ Dương vẫn là không có bỏ qua cho Nguyệt Bán Minh, tên này Nguyệt Bán Minh dù là bị ép buộc, nhưng mà dù sao cũng đã đem Thánh Vật của Nguyệt Thần Tộc bọn họ lấy đi cho người ngoài, tội lỗi của Nguyệt Bán Minh dù cho có phải bị trừu hồn luyện phách, cũng là không có quá đáng chút nào.

“Như vậy rất tốt! Hạ Dương Trưởng Lão! Nếu như vậy ngươi nên ra tay đi nha!”. Nguyệt Bán Ông nghe Nguyệt Hạ Dương ra cái kia chủ ý thêm một lần nữa, liền là lạnh lùng nhìn hắn nói một câu.

“Cái này! Cái này! Thôi bỏ đi!”. Nguyệt Hạ Dương gương mặt biến ảo liên hồi, cuối cùng hắn cũng chỉ có thể thở dài từ bỏ.

Sưu Hồn của Nguyệt Bán Minh, tất cả bọn họ đều là có nghĩ qua, lần trước tra hỏi cũng đã sử dụng một lần, chỉ là đáng tiếc phương pháp kia không được.

Người ra tay Sưu Hồn Nguyệt Bán Minh, là Thánh Vương thực lực xếp hàng tại giữa đám bọn họ. Tên kia tay không lâu thì lại ôm đầu kêu la thảm thiết, quan sát mới thấy Thánh Hồn của y là bị tổn thương nghiêm trọng, dù bọn họ hết sức ra tay cứu giúp, nhưng mà cũng không làm nên trò trống gì.

Hiện tại đang điên điên khùng khùng vui đùa tại bên kia, Trừ khi là có được Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, mới có hy vọng đem thương thế của tên kia trị khỏi, nếu như không, cả đời cũng chỉ là như vậy mà thôi.

Có cái tấm gương của Nguyệt Tiến Linh kia phía trước, hắn nào có dám đi theo bước, Nguyệt Hạ Dương hắn cũng không muốn cả đời này làm một người điên.

“Phốc! Nguy rồi! Nguyệt Hồn Thánh Ngọc! ”

“Bán Ông Trưởng Lão! Ngươi bị làm sao vậy?”. Đang yên đang lành cái tôn này lão đại bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, còn nói cái gì Nguyệt Hồn Thánh Ngọc lời nói, làm cho tất cả mọi người đều là một phen sốt sắng.

Đôi người tại đây có lẽ có không ít người không ưa Nguyệt Bán Ông cho lắm, nhưng mà không thể phụ nhận y là người có công lao khá lớn đối với lại Nguyệt Thần Tộc, là người thay mặt bọn họ giải quyết mọi công việc bên trong cũng như nguy cơ đến từ bên ngoài của Nguyệt Thần Tộc, để cho đám người bọn họ có thể chuyên tâm tu hành hàng trăm triệu năm qua.

Không có Nguyệt Bán Ông, bọn họ có khả năng sẽ gặp phiền toái không hề nhỏ, cả Nguyệt Thần Tộc cũng sẽ gặp không may.

“Họ Diệp kia đã hủy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc của chúng ta rồi!”. Đẩy ra đám người quan tâm mình ra, Nguyệt Bán Ông chỉ là ngắn gọn nói một câu.

Nguyệt Hồn Thánh Ngọc nói là bảo vật của Nguyệt Thần Tộc, nhưng là do chính Nguyệt Bán Ông hắn quản chế, đây là vì hắn là người đại diện của Nguyệt Thần Tộc nguyên nhân.

Đề phòng nó có chuyện xảy ra, hắn là trồng lên đó vô số cấm chế, để cho dù nó có tại nơi đâu hắn cũng có thể biết được.

Như lần này Nguyệt Bán Minh lấy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc rời đi một dạng, hắn dù là biết nhưng cũng sẽ để cho Nguyệt Bán Minh làm như thế, là vì hắn biết được, Nguyệt Hồn Thánh Ngọc sẽ không thể nào thoát khỏi bàn tay của mình.

Đến khi Nguyệt Bán Ông hắn tại nơi đây, hắn lần đầu tiên trong đời có một cái cảm giác không chắc chắn, nhất là khi họ Diệp kia biến mất, cảm giác không nắm chắc càng cường liệt hơn, vì hắn phát hiện ra mình không còn có khả năng cảm nhận được Nguyệt Hồn Thánh Ngọc vị trí nửa.

Thế cho nên hắn mới quyết tâm bằng mọi giá phải diệt cho được tên họ Diệp này, vì hắn thấy tên này thật sự là quá mức nguy hiểm.

Cảm giác kia của Nguyệt Bán Ông hắn hoàn toàn là chính xác, lúc vừa rồi đây, hắn là cảm nhận tinh thần đau nhói, như hắn tính không sai mà nói, những cấm chế của mình đánh lên trên Nguyệt Hồn Thánh Ngọc đã bị họ Diệp kia hủy diệt mất rồi.

Cấm chế của hắn hoàn toàn bị hủy diệt, như vậy chỉ có hai khả năng, một là Nguyệt Hồn Thánh Ngọc đã bị người ta phá hủy, hai nữa là đã bị người khác luyện hóa mất, dù khả năng nào đi chăng nữa, thì cái khối kia Nguyệt Hồn Thánh Ngọc đã không còn thuộc về Nguyệt Thần Tộc bọn họ nữa.

“Họ Diệp kia đã ra tay! Chúng ta ứng phó như thế nào?”

Nguyệt Bán Ông không có nói Nguyệt Hồn Thánh Ngọc vì cái gì bị hủy, nhưng trong này người tất cả đều là biết, người hủy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc chính là họ Diệp Thánh Vương kia.

Tên này tại trong Nguyệt Võng Không Gian thấy bọn họ không để cho hắn rời đi, liền là đem Nguyệt Hồn Thánh Ngọc hủy diệt, mục đích là muốn trừng phạt cũng như là uy hiếp bọn họ.

Ý của tên họ Diệp kia như không thả mình ra, có thể hắn sẽ làm chuyện còn kinh khủng hơn nữa, như là dùng chiêu Ngọc Thạch Câu Phần chẳng hạn.

Chương 1258: Đại Hiển Thần Uy!

Đây là ý chính của họ Diệp kia muốn nhắn nhủ đến bọn họ thông qua việc hủy diệt đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc.

Họ Diệp kia vốn là một kiện Thánh Khí sống, như y tự bạo mà nói, nghĩ đến cái khả năng này, Nguyệt Hạ Dương đám người không rét mà run.

Như thật họ Diệp làm như thế, trong đây mười chín người bọn họ, có thể sống sót được rời khỏi đây, tuyệt đối không quá ba người, một cái tỷ lệ tử vong làm cho không ít người lạnh gáy.

“Khụ! Khụ! Chúng ta rời khỏi nơi đây, đem Nguyệt Võng hồi lại Nguyệt Thần Tộc! “.

Nguyệt Bán Quân cũng là cảm nhận xung quanh áp lực đè nén, thả ra thần niệm hết công suất đề phòng họ Diệp kia trả thù. Đối với lại mọi người xung quanh nói.

“Đại Trưởng Lão anh minh!”. Chúng ta nên là làm như thế này từ sớm rồi, tất cả mọi người trong lòng đều âm thầm nghĩ. Bọn họ rất là sợ họ Diệp kia tự bạo, thế nhưng mà đồng thời cũng không muốn buông tha cho tên họ Diệp kia, như thế phương pháp của Nguyệt Bán Quân đưa ra là hợp lý nhất rồi.

Rời khỏi nơi đây, là bỏ đi được uy hiếp tử vong rình rập đến từ tên họ Diệp, nhưng bọn họ sẽ không thả y ra, giam cầm y tại bên trong Nguyệt Võng Không Gian mãi mãi, dù cho họ Diệp kia có tự bạo, cũng không thể làm được cái gì. Phải biết Nguyệt Võng Không Gian đây là có thể so sánh với lại một kiện Trung Phẩm Thánh Khí, Họ Diệp kia có làm gì, cũng sẽ không thể nào làm cho nó tổn hại mảy may.

“Được! Chúng ta nhanh ấn pháp quyết rời khỏi nơi đây! ” Giọng nói lần này của Nguyệt Bán Quân mọi người nghe được có chút dồn dập, như là đang lo sợ cái gì.

Nguyệt Bán Quân cũng không hiểu vì cái gì mình lại có cảm giác lo lắng như thế này nữa, chỉ là sau khi cảm ứng được Nguyệt Hồn Thánh Ngọc không còn, cảm giác nguy cơ không hiểu như thế nào càng lúc càng tăng, đến bây giờ thì càng thêm mãnh liệt. Hắn có cảm giác, như mình còn tại bên trong Nguyệt Võng Không Gian này một giây phút nào nữa thôi, mình có thể ngay lập tức mất mạng, nên là hắn không thể không gấp.

“Chúng ta đi thôi!”

Mười bảy tên Thánh Vương Cường Giả còn lại nắm cái tên điên khùng Nguyệt Tiến Linh ấn động pháp quyết. Bọn họ nhận ra Nguyệt Bán Quân đang lo sợ, nhưng cũng không có nghĩ nhiều, chỉ nghĩ Nguyệt Bán Quân sọ họ Diệp kia bỗng nhiên tự bạo bất kỳ lúc nào, làm cho bọn họ trở tay không kịp chết oan chết uổng mà thôi.

Nhất là đến hiện tại không có ai phát hiện tung tích của họ Diệp kia đâu, như tên kia tại bên cạnh. Tại bên cạnh? Nghĩ đến cái này, không ít người càng thêm run sợ, tăng nhanh tốc độ ấn động pháp quyết.

“Các ngươi không phải muốn tìm ta hay là sao? Vì cái gì muốn rời đi nhanh chóng như vậy? ”

“Họ ..Diệp..! “.

Đang ẩn động pháp quyết rời khỏi Nguyệt Võng Không Gian đám Nguyệt Thần Tộc Thánh Vương, nghe cái kia âm thanh liền là khựng cả lại, mười tám người trừng mắt thật lớn nhìn cái người mà mình tìm kiếm sáu tháng qua họ Diệp Thánh Vương kia, hiện đang cách đám người mình không đếm mười dặm khoảng cách.

Không ai tiếp tục sử dụng pháp quyết rời đi cái này Nguyệt Võng Không Gian nữa, bọn họ phát hiện mình đã bị khí tức của họ Diệp Thánh Vương này phong tỏa, với cái khoảng cách gần như thế kia, như bọn họ còn làm bất kỳ một động tác thừa nào, liền sẽ cách cái chết không hề xa.

“Ha ha ha! Gặp lại ta các ngươi đâu cần phải kinh ngạc như vậy! ” Diệp Tử Phàm cười, nhưng nụ cười của y mang lại cho người ta cảm giác ớn lạnh, như là có gió âm ty thổi ngang qua đây, mười chín tên Thánh Vương Cường Giả của Nguyệt Thần Tộc không khỏi đánh một cái rùng mình đến.

”Diệp Tử Phàm ta đại công cáo thành, ngày tàn của Nguyệt Thần Tộc các ngươi là đã đến rồi! ” Đưa ánh mắt chăm chú nhìn qua, Diệp Tử Phàm lạnh lẽo nói.

Không có sai, bế quan sáu tháng thời gian, Diệp Tử Phàm hắn không chỉ thành công đột phá Thánh Hồn cảnh giới, mà còn là có đại đột phá, chẳng những đã xông phá năm mét đại quan cái này bình cảnh, mà còn là đạt đến năm mét chín.

Năm mét chín Thánh Hồn, đây là cảnh giới cao nhất mà Diệp Tử Phàm hắn có thể đạt được rồi, lên cao nữa, chính là sáu mét Thánh Hồn. Cái kia là thuộc về Thánh Hoàng cấp độ, hắn bị hạn chế bởi cảnh giới quá thấp, nên là sẽ không thể nào đạt đến cái kia độ cao. Hơn nữa dù có không bị hạn chế bởi cảnh giới đi chăng nữa, hiện tại hắn cũng là không có tài nguyên để mà đột phá sáu mét Thánh Hồn.

Cái kia lần này hắn tuy đạt đến chí cao Thánh Vương Thánh Hồn cảnh giới, nhưng mà cái giá bỏ ra cũng là không hề nhỏ một chút nào, một trăm mét vuông khối kia Nguyệt Hồn Thánh Ngọc đã bị hắn tiêu hao sạch sẽ, giờ đây bảo vật tăng trưởng Thánh Hồn hắn là không còn một mảnh.

Lúc hắn thành công đưa Thánh Hồn đến năm mét chín, cũng là lúc Đại Hắc tên kia vào đánh thức hắn, thời gian không dài không ngắn, vừa đúng sáu tháng thời gian, cũng là đến lúc hắn nên rời khỏi nơi đây hồi Triều Tịch Thánh Cung theo 9t1Wm như lời hứa với lại Thanh Lôi Thánh Vương kia rồi.

Nhưng mà trước khi đi, hắn cũng là phải tranh thủ dọn dẹp một đám Nguyệt Thần Tộc này cái đã, những tên này mấy tháng qua làm cho hắn khổ sở cũng như là ‘ mất mụn’ thái quá, nên là thời điểm tìm mấy tên này tính sổ rồi đây.

“Ầm ầm!!!”

“Họ Diệp kia…A…Phốc! ”

Nguyệt Bán Ông là từ trong kinh sợ phản ứng lại đây, hắn là muốn tranh dành ra tay trước một bước, trước có thể chấn trụ cái này họ Diệp, sau liền có thể làm cho tất cả mọi người lấy lại tin tưởng vốn có.

Lớn nhất là Nguyệt Bán Ông không có tin tưởng Diệp Tử Phàm trong thời gian mấy tháng có thể có được cái gì tiến bộ, khả năng cái này họ Diệp chỉ là đang hư trương thanh thế mà mà thôi, rất có thể cũng như mấy tháng trước, có một thân man lực nhưng mà không thể nào sử dụng ra được, đến cuối cùng không phải là làm bao cát cho Nguyệt Thần Tộc đám người bọn họ luyện tay.

Mang theo hoài bảo rất là lớn, Chỉ là đáng tiếc, Nguyệt Bán Ông chỉ vừa cử động, liền là không hiểu nỗi trúng chiêu, hiện tại đang là ôm đầu đau đớn.

“Rầm rầm! ”

“Ngươi là Nguyệt Bán Ông đi, thực lực không bao nhiêu, nhưng bản lĩnh gây chuyện thì lại quá nhiều!” Diệp Tử Phàm hư không nhiếp vật, đem cái tên Nguyệt Bán Ông đang ôm đầu như con tôm tại đằng kia vào trong tay, lạnh nhạt lên tiếng nói.

Mười chín tên Thánh Vương Cường Giả này, khi vừa mới xuất hiện, hắn đã dùng Lĩnh Vực tỏa định vị trí của bọn chúng, nhất cử nhất động của tất cả, đều không thể nào qua mặt được hắn, cái này Nguyệt Bán Ông khí thế vừa ra, hắn liền là đã biết, cũng là tiên phát chế nhân, dùng Thánh Hồn công kích, đem tên này đánh ra thành bộ dạng như là hiện tại.

“Khục…Khục…Đại nhân…Đại Nhân ..Tha mạng….!”. Bị Diệp Tử Phàm đem cái cổ của mình bóp chặt, còn là Thánh Hồn đang đau đớn như là bị cực hình Thiên Đao Vạn Quả, phải là khó khăn lắm, Nguyệt Bán Ông mới nói nên được những lời như thế kia.

‘Mọi người cẩn thận… Cái này họ Diệp đã có thể công kích từ xa..!’. Nguyệt Bán Ông rơi vào trong tay của Diệp Tử Phàm, hắn là dự cảm mình sống không được bao lâu, vẫn là cố gắng làm một cái gì đó cho Nguyệt Thần Tộc, dùng hết toàn bộ thực lực truyền âm cảnh báo cho những người còn lại, chính là việc duy nhất hắn có thể làm được bây giờ.

‘Bán Quân Trưởng Lão? Ngươi thấy như thế nào?’

‘Hạ Dương Trưởng Lão! Ta chỉ có thể nói hai từ…khủng bố..! ‘. Nguyệt Bán Quân dùng thần niệm truyền âm trả lời Nguyệt Hạ Dương.

Không cần Nguyệt Bán Ông dùng thần niệm truyền âm nhắc nhở, Nguyệt Bán Quân hắn cũng như là những người còn lại của Nguyệt Thần Tộc đều là biết, họ Diệp này có thể công kích từ xa được rồi. Không những vậy, dựa vào thảm trạng của Nguyệt Bán Ông vừa rồi kia, hắn còn nhận biết, họ Diệp kia ra tay chính là Thánh Hồn công kích chiêu số. Loại này Thánh Hồn công kích, từng là đặt sản của Nguyệt Thần Tộc bọn họ, chỉ cần lướt nhìn qua, hắn là nhận ra ngay.

Hơn nữa hắn còn biết, thực lực Thánh Hồn của họ Diệp kia còn hết sức là khủng bố, hơn xa bất kỳ tổng hòa Thánh Hồn chi Lực mà mười tám người bọn họ hợp lại là đằng khác. Nguyệt Thần Tộc bọn họ chuyên về Thánh Hồn công kích một khóa, nhưng đồng thời cũng là bảo hộ Thánh Hồn cũng thuộc loại nhất lưu trên Thế Gian này, công pháp bảo hộ Thánh Hồn, không một đệ tử nào của Nguyệt Thần Tộc không tu hành qua.

Nguyệt Bán Ông là Thánh Vương Cường Giả, tu vi về môn này Hộ Pháp Thánh Hồn tạo nghệ vô cùng cao siêu, có thể đứng nhất nhì trong những tôn Thánh Vương Cường Giả Nguyệt Thần Tộc, hắn cũng tự nhận không bằng.

Về Khí Đạo, Pháp Tắc hắn có phần cao hơn Nguyệt Bán Ông, về khoản này ra tay trấn áp Nguyệt Bán Ông là không khó. Nhưng Muốn dùng Thánh Hồn công kích thắng được Nguyệt Bán Ông hắn là không có cái kia bản lĩnh.

Họ Diệp này có thể nhẹ nhàng như không làm được như thế kia, thực lực của y không phải hai từ khủng bố là có thể hình dung được đâu.

Chương 1259: Sinh Tử Khó Lường!

‘Lần này sinh tử khó liệu!’. Nguyệt Hạ Dương trong lòng vô cùng là bi quan nghĩ.

Họ Diệp kia chỉ có một cái Hạ Phẩm Thánh Khí Chi Thân, bọn họ cũng không thể nào làm gì được y, giờ đây còn có thể công kích từ xa, còn là cường đại nhất Thánh Hồn công kích, bọn họ phải như thế nào đánh lại đây.

‘Haiz! Đây là trời muốn diệt Nguyệt Thần Tộc chúng ta! ‘ Nguyệt Hạ Dương trong lòng cũng là bi quan không kém!

Thánh Hồn công kích chi thuật, nó từ xưa đến nay vẫn là thế mạnh của Nguyệt Thần Tộc bọn họ, dựa vào Thánh Hồn Công Kích, Nguyệt Thần Tộc mới có thể sánh ngang với lại Nhật Thần Tộc cùng Tinh Thần Tộc năm xưa, cũng như là trấn áp tất cả các Thế Lực chống đối còn lại!

Chỉ là hiện tại, thứ mà Nguyệt Thần Tộc bọn họ tâm đắc nhất, là một trong số át chủ bài chính của mình, lại được cái tên Diệp Tử Phàm nhân tộc trước mắt này đây thi triển ra, hơn nữa còn lợi hại hơn bọn họ sử dụng rất là nhiều lần.

Thể Đạo thì bọn họ không có đánh lại, Thần Đạo công kích bọn họ cũng thua kém, như thế tình cảnh, bọn họ làm thế nào để có thể hy vọng vào sinh cơ đây!

“Ầm ầm!!! “.

“A..A!”.

“Các vị chạy mau!” Nguyệt Bán Ông kinh khủng lớn tiếng hô!

Đang lúc đám người Nguyệt Bán Quân trao đổi ý kiến, Nguyệt Bán Ông trong tay của Diệp Tử Phàm nhìn thấy trong đôi mắt tên này tràn đầy một loại túc sát chi khí. Nguyệt Bán Ông vô cùng hiểu rõ, Diệp Tử Phàm này là sẽ không có bỏ qua cho hắn, tên này là muốn ra tay diệt sát hắn đây mà.

Giờ khắc này, hắn không còn kiên kỵ cái gì là sợ Diệp Tử Phàm này hay biết, lớn tiếng cảnh báo với lại đồng tộc của mình.

Nguyệt Bán Ông biết, hy vọng sống của mình từ trong tay Diệp Tử Phàm là không có, hắn có thể làm là hiện tại nhanh chóng thông báo cho đám người Nguyệt Bán Quân, nên là tìm cách rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt, dù là có phải thêu đốt tự thân Tinh Huyết, cũng không cần phải quá đắn đo. Hơn ai hết, tại thời điểm cận kề Diệp Tử Phàm như thế này, hắn mới có thể cảm nhận đầy đủ sự kinh khủng của Diệp Tử Phàm người này.

Nguyệt Bán Ông hắn có thể chắc chắn, Diệp Tử Phàm người này hiện tại, thực lực là vượt trên đệ nhất Cường Giả Nguyệt Thần Tộc của mình là Nguyệt Bán Quân rất xa. Đôi bên động thủ mà nói, Nguyệt Thần Tộc bọn họ sẽ không có người nào có thể là đối thủ của Diệp Tử Phàm, tất cả bọn họ sẽ chết càng nhanh mà thôi!

“Ầm ầm! “

“Phốc! “

Cái kia lời nói vừa rồi, cũng là lời nói cuối cùng của Nguyệt Bán Ông, vì sau khi lời cảnh báo nặng ký kia vừa kết thúc, thân thể của hắn, cộng với lại Thánh Hồn, là lớn tiếng nổ tung, không còn bất kỳ một cái vết tích gì còn lại trên nhân thế!

“Ngươi là người mà Diệp Tử Phàm ta muốn sát nhất, sao có thể để cho ngươi sống sót được!” Đem Nguyệt Bán Ông hình thần câu diệt, Diệp Tử Phàm lạnh lẽo nói.

Nguyệt Bán Ông này, năm lần bảy lượt làm hỏng chuyện tốt của hắn, Diệp Tử Phàm hắn đã quyết định, một khi xuất quan mà nói, người đầu tiên mà hắn diệt, sẽ là cái này Nguyệt Bán Ông.

“Thật sự là Phí phạm của trời!” Đem Nguyệt Bán Ông tiêu diệt sau, như nghĩ đến chuyện gì, Diệp Tử Phàm tự gõ lên đầu của hắn một cái nói.

Tên này Nguyệt Bán Ông dù có phế thế nào cũng là một tôn Thánh Vương Cường Giả, còn có cái mác là Thánh Thể Thánh Vương, như đem cái này Nguyệt Bán Ông thôn phệ, lợi ích là không có nhỏ đâu.

Dù cho không thôn phệ bây giờ, để lại tên này khi Độ Kiếp thay thế tài nguyên khác xài, hay là sau khi nhập Thánh Vương xài, cũng là có hiệu quả rất tốt.

Đang chạy bữa hôm lo bữa mai thế này, lại lãng phí đi một khối thịt mỡ, đúng là phí phạm của trời mà.

“Nói đi cũng nên nói lại, ta từ khi nào liền xem Thánh Vương như tài nguyên rồi vậy kìa!” Diệp Tử Phàm có chút buồn cười.

Trước đây thời gian không lâu, gặp phải Thánh Vương Cường Giả hắn còn phải chạy trốn thừa sống thiếu chết, nói đâu xa, chỉ vài tháng trước thôi, hắn cũng là bị đám này Thánh Vương của Nguyệt Thần Tộc đánh cho lên bờ xuống ruộng, thế mà giờ đây, hắn chẳng những không có đặt Thánh Vương Cường Giả vào trong mắt, còn là xem những người này như tài nguyên đến đối đãi, thế sự xoay chuyển cũng là quá nhanh đi à nha.

Chỉ là Diệp Tử Phàm cũng biết, hắn hiện tại chỉ là giễu võ dương oai với những tên bình thường Thánh Vương mà thôi, như gặp phải chân chính cường đại Thánh Vương mà nói, hắn vẫn là phải chạy trốn có cờ.

“Ân! Muốn chạy trốn!”

Đang có chút trầm tư thực lực của mình tiến lên nhanh chóng, Diệp Tử Phàm ánh mắt lúc này chợt nhíu lại, mười bảy tên Thánh Vương Cường Giả của Nguyệt Thần Tộc kia, nhân lúc hắn có một chút lơi là đã lã khẽ động chân tay, Diệp Tử Phàm làm sao không biết trong lòng đám người Nguyệt Thần Tộc này đang đánh cái chiêu số Tẩu Đào Vi Thượng kia chứ.

“Hừ! Làm ta ăn nhiều thiệt thòi như vậy mà muốn chuồn êm, không có cửa đâu!”.

“Lôi Ngục Thần Kiếm! Sát! ” Diệp Tử Phàm phân ra mười bảy thanh Lôi Kiếm, chia đều cho mười bảy tên Thánh Vương Cường Giả của Nguyệt Thần Tộc.

Bên kia Nguyệt Thần Tộc vốn là có mười tám người, nhưng mà có một tên là không còn khả năng chiến đấu, tên này hắn có biết đến, là người không lâu trước đây muốn đi Sưu Hồn của Nguyệt Bán Minh để biết tin tức về hắn, cuối cùng bị Đại Hắc đánh trả, tuy là may mắn còn sống, nhưng bây giờ đang sống như người thực vật không khác.

Diệp Tử Phàm là không có để ý đến tên kia, mục đích của hắn chỉ có mười bảy tên còn lại, lần này Kiếm Mang của hắn không còn là vô hình nữa, mà là hữu hình. Thực lực đã đạt đến một cái mức độ nào đó thì hữu hình hay vô hình cũng chỉ là như nhau mà thôi.

“Ầm ầm !!!Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! “.

“Phốc.. Phốc…! “.

“Trời muốn diệt Nguyệt Thần Tộc chúng ta thật hay sao?” Nguyệt Bán Quân hết nhìn xung quanh đám này huynh đệ, lại nhìn lên bầu trời trên cao kia, có một cái tuyệt vọng dâng trào.

Bọn hắn là đã nhìn thấy họ Diệp kia muốn thất thần, nên là muốn nhân cơ hội tốt nhất ngàn năm có một dlWO1 này để mà này chạy trốn.

Không có sai, tên họ Diệp kia nói hoàn toàn là đúng, bọn họ muốn rời khỏi nơi đây, không dám cũng cái này họ Diệp tranh đấu nữa.

Không cần đến Nguyệt Bán Ông nhiều lần dùng sinh mạng của mình cảnh báo, bọ họ cũng là biết họ Diệp kia hiện tại thực lực đã không thua gì những tôn Thánh Vương đứng đầu cường giả Thánh Vực kia.

Cùng cái này họ Diệp tranh đấu, chỉ có thể tự tìm đường chết mà thôi.

Nhưng mà hắn không thể nghĩ đến, họ Diệp kia đưng tự vấn bản thân vẫn là không có lúc nào rời mắt khỏi bọn họ, chỉ cần bọn họ có một chút cử động, y như rằng là không còn cơ hội đánh tiếp.

“Thiên ý là như vậy, chúng ta có thể làm được gì!” Nguyệt Hạ Dương cũng là thở dài một tiếng nói.

Lần này bọn họ thua không còn gì có thể bào chữa, mười chín tôn Thánh Vương Cường Giả, nhưng cũng không thể làm gì một cái họ Diệp kia, còn là toàn quân bị diệt, đây có thể nói bọn họ nên là xứng đáng bị diệt vong.

Đúng ra Tam Thánh Tộc đã tiêu vong từ thời Viễn Cổ mất rồi, kéo dài được đến tận bây giờ, cũng xem như là Thiên Đạo chiếu cố, không nên trách cứ gì ông trời cả.

“Chậc! Chậc! Không những thực lực của ta tiến bộ kinh khủng, ngay cả khống chế lực đạo, cũng là vô cùng tinh chuẩn a.”. Diệp Tử Phàm nhìn một chiêu đem một lúc mười bảy tên Thánh Vương Cường Giả trấn áp, rất là hài lòng, càng là tự yy bản thân mình làm rất tuyệt nửa.

Không có trách Diệp Tử Phàm hiện tại tự kỷ như vậy, một kích phân ra mười bảy đạo kình lực, còn là phải tính toán làm sao cho đánh bại đối thủ mà không có bất kỳ người nào bị diệt, cái này tính toán, không khỏi có chút phức tạp, chỉ trong chưa đầy một giây ngắn ngủi mà Diệp Tử Phàm có thể làm được đến cái độ tinh chuẩn kia, hắn tự khen ngợi mình cũng không có gì là sai cả.

“Diệp Thánh Vương! Nguyệt Thần Tộc chúng tôi chịu thua! Chỉ là trước khi chết, ta có một cái nghi vấn muốn hỏi! Ngươi thực lực cao đến như vậy, vì cái gì mấy tháng trước không có ra tay, lại chờ đến tận ngày hôm nay?”.

Đây không chỉ là nghi vấn của một mình Nguyệt Bán Quân hắn, mười bảy người còn lại, thiết nghĩ cũng là cùng có chung một cái nghi vấn kia.

Diệp Tử Phàm người này vừa xuất một chiêu kia, lực lượng đầy đủ, hỏa hầu thâm hậu, như sáu tháng trước hắn cũng dùng cái này chiêu thức đối phó với lại bọn họ, bọn họ đã đi đời nhà ma từ lâu rồi. Như thế nào có thể sống được đến bây giờ.

Chương 1260: Ăn Cây Táo! Rào Cây Sung!

Đây là điều bọn họ không hiểu nhất, nếu không được giải thích, bọn họ có chết cũng không có cam tâm a.

Bọn họ cũng có nghiêng về giả thuyết là trước đây mấy tháng Diệp Tử Phàm không có thực lực như bây giờ, lợi hại như hiện tại, chẳng qua là trong sáu tháng qua mới vừa tăng lên mà thôi, nhưng cái này giả thuyết quá mức phi lý, thế gian này làm gì có người chỉ trong vòng mấy tháng thời gian, có thể đem thực lực của mình tăng lên gấp trăm ngàn lần như vậy, dù cho truyền thuyết năm xưa bọn họ nghe đến Nhân Tộc có một tôn Thiên Kiêu là Độc Cô Bá Thần, cũng không có cái tộc độ tăng trưởng khủng bố như vậy a.

“Vấn đề này a! Các ngươi sau này xuống bên dưới hỏi Minh Vương đi, ông ta từ bi có thể trả lời câu hỏi của các ngươi cũng không biết chừng! ” Diệp Tử Phàm nhàn nhạt lên tiếng.

Tốc độ tăng trưởng thực lực lên một cách khủng bố, đây là bí mật của hắn, một khi bị người khác phát hiện ra, hắn sẽ chết không có chỗ chôn thân, nên là cho dù vào hoàn cảnh nào, hắn cũng không thể nói với lại bất kỳ một người nào khác biết được.

Cho dù đó là người sắp chết như là đám này Nguyệt Thần Tộc, cũng là không có được.

“Ha ha ha! Diệp Thánh Vương! Ngươi ra tay đi…!” Nguyệt Bán Quân vừa lên tiếng hỏi xong, thầm nghĩ mình hỏi một câu quá mức là ngu ngốc.

Tu Luyện Giả người nào lại không có bí mật, có những bí mật không thể nào nói cho người khác biết được, nếu như để lộ ra, sẽ chết một cách vô cùng thảm thiết, hắn cũng là có không ít bí mật động trời vậy.

Như hắn tại Diệp Tử Phàm vị trí, chắc chắn sẽ là không bao giờ đem bí mật của mình nói ra, câu trả lời của Diệp Tử Phàm là không có nằm ngoài suy đoán của hắn.

‘Đáng tiếc ta tu hành ra đường rẽ, nếu như không, họ Diệp kia dù có lợi hại, cũng không thể nào trấn áp được ta!’ Nhắm mắt lại chờ chết, trong lòng của Nguyệt Bán Quân không khỏi nuối tiếc nghĩ.

Năm xưa đột phá Pháp Tắc sơ kỳ đại thành, hắn là tại đang bị một tôn Nhân Tộc Cường Giả đuổi giết, may mắn ngộ đạo mới có thể thành công đột phá, sau đó liền nghịch sát cái tên Nhân Tộc Thánh Vương kia.

Nhưng mà tại hắn đột phá Pháp Tắc sơ kỳ đại thành quan ải kia, đã là sắp rơi vào hoàn cảnh dầu hết đèn tắc, Thế Giới của hắn cũng đã sắp băng liệt.

Hậu quả là đến tận bây giờ hắn vẫn là còn không thể nào khôi phục lại được, thành ra Khí Đạo tu vi của hắn có phần yếu kém, mười chưa sử dụng được một hai, nên mới bị Diệp Tử Phàm tên này đánh cho không có lực hoàn thủ như thế này.

Như hắn khôi phục hoàn toàn mà nói, họ Diệp này hắn đánh không thắng, nhưng mà muốn rời đi, tuyệt đối không khó. Đáng tiếc chuyện đã xảy ra, hắn lần này cũng không thể nào qua được một kiếp, nói cái gì cũng không có ý nghĩa nữa rồi.

“Chủ Nhân! Chủ nhân! Cầu xin Chủ Nhân ngài ngừng tay, tha cho các Lão Tổ Tông của Nguyệt Thần Tộc chúng tôi một con ngựa!”. Nhìn thấy Diệp Tử Phàm đang muốn ra tay.

Nguyệt Bán Minh đoán không sai mà nói tôn này chủ nhân muốn đem tất cả Thánh Vương Cường Giả của Nguyệt Thần Tộc bọn họ diệt sát, hắn không biết lấy đâu ra can đảm, liền là chạy đến trước mặt của Diệp Tử Phàm, quỳ xuống van xin.

Nguyệt Thần Tộc đám Thánh Vương đắc tội với lại vị này Chủ Nhân, Nguyệt Bán Minh biết hy vọng sống của bọn họ không cao, nhưng mà chưa đến bước cuối cùng, hắn vẫn là phải cố gắng.

Cái j là bá đạo,cái j bá khí,cái j khinh cuồng… [ duy Đế Đá Lý Thất Dạ mà thui ] ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Hơn ai hết, hắn là hiểu được tầm quan trọng của những tôn màu Thánh Vương đối với lại Nguyệt Thần Tộc bọn họ. Như những người này ra đi mà nói, Nguyệt Thần Tộc không có Cường Giả che chở, chắc chắn sẽ bị người ta diệt tộc.

Nguyệt Thần Tộc bọn họ bao nhiêu năm qua đã sống cuộc sống như chuột chạy qua đường, tuy là có chút nhục nhã, nhưng mà vẫn còn có thể kéo dài hơi tàn.

Người của Nguyệt Thần Tộc thật sự rất là khổ, Nguyệt Bán Minh rất là không muốn, ngay cả một cái quyền YMA3f được sống sót cơ hội, Nguyệt Thần Tộc bọn họ cũng mất đi.

“Hắc hắc hắc!Nguyệt Bán Minh a Nguyệt Bán Minh! Cái tội ngươi ăn cấy táo rào cây sung, ta còn chưa có cùng ngươi tính toán, ngươi còn dám vác mặt ra đây!” Diệp Tử Phàm cánh tay dừng lại đôi chút, đối với cái này Nguyệt Bán Minh cười lạnh lên tiếng.

Diệp Tử Phàm hắn đã từng đau đầu vì tự hỏi tại sao đám này Nguyệt Thần Tộc có thể tim đến nơi đây nhanh chóng như vậy.

Sau khi tổng hợp lại mọi chi tiết, hắn là biết đến, cái này Nguyệt Bán Minh tâm hoài quỷ thai, tên này là không có biết Nguyệt Thần Tộc có nhiều hơn một vị Thánh Vương Cường Giả là không có sai, nhưng là với truyền thống của một thế lực từng khuynh đảo Thánh Vực một thời gian dài như thế, Nguyệt Thần Tộc sao có thể chỉ có một tên Thánh Vương Cường Giả tọa trấn như trong sự hiểu biết của Nguyệt Bán Minh được.

Suy đoán của Nguyệt Bán Minh sẽ là Nguyệt Thần Tộc của mình có nhiều hơn một vị Thánh Vương Cường Giả, nhưng là ẩn giấu để trở thành vũ khí hạt nhân mà thôi. Dù bên ngoài vẫn cứ thôi miên mình là bổn tộc chỉ có một tôn Thánh Vương Cường Giả.

Theo như Diệp Tử Phàm nghĩ, không chỉ có một mình Nguyệt Bán Minh không tin Nguyệt Thần Tộc bọn họ có một tôn Thánh Vương Cường Giả, rất nhiều người cũng là không có tin, chỉ là thường ngày vẫn luôn tự lừa mình dối người mà thôi.

Điểm hay chính là nơi đó, với cứi loại tư tưởng kia, rất tốt để lừa rất nhiều người Đại Hắc cái lão quái vật hàng tỷ năm sống lâu cũng là bị cái trạng thái lập lờ này đánh lừa, qua kiểm tra ký ức của Nguyệt Bán Minh, cũng chỉ phát hiện ra Nguyệt Bán Minh không có nơi dối, Nguyệt Thần Tộc thật sự chỉ có một tôn Thánh Vương Cường Giả.

Theo cái hướng này suy nghĩ, Nguyệt Bán Minh là lập ra một cái kế hoạch, hắn không có làm trái mệnh lệnh của Diệp Tử Phàm hắn, vẫn là nhất nhất nghe lời đến Nguyệt Thần Tộc lấy Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, nhưng mà tên này lại giả vờ làm việc không được chu toàn, để cho đám này Thánh Vương Cường Giả lần theo dấu vết đi đến nơi đây.

Ha ha ha! Diệp Tử Phàm hắn cũng rất là bội phục tâm kế của cái này Nguyệt Bán Minh, vừa có thể hoàn thành nhiệm vụ mà Diệp Tử Phàm hắn giao. Vừa không phải phản lại Nguyệt Thần Tộc!

Nguyệt Bán Minh là rõ ràng lấy Nguyệt Hồn Thánh Ngọc giao vào trong tay của Diệp Tử Phàm hắn, nhưng mà chỉ sơ xuất một chút mà thôi, ai có thể thập toàn thập mỹ được kia chứ, sau này Diệp Tử Phàm hắn phát hiện ra, cũng chỉ cho là Nguyệt Bán Minh là một tên vô dụng, không làm được việc gì ra hồn.

Còn lại không hề phản lại Nguyệt Thần Tộc. Nguyệt Bán Minh đã để lại giấu vết cho các vị Lão Tổ Tông ngài đi theo, sao còn có thể trách phạt được ta kia chứ? Chiêu bắt cá hai tay này hắn là bội phục không thôi.

Khi làm ra cái này kế hoạch, Diệp Tử Phàm hắn tin là Nguyệt Bán Minh chắc chắn hắn đây sẽ không thể nào thoát khỏi cái chết dưới tay Lão Tổ Tông nhà mình đây mà. Nhưng mà rất là đáng tiếc, thực lực của Diệp Tử Phàm hắn còn cường đại hơn trong tưởng tượng của cái này Nguyệt Bán Minh rất nhiều, nên những tính toán của y là hoàn toàn thất bại. Thế gian này thật sự là không thiếu người tài trí vô song, cái này Nguyệt Bán Minh chính là một ví dụ, người quả nhiên là không thể nhìn vào cái mã bề ngoài kia được a.

Ân! So ra thì Nguyệt Bán Minh tên này không có kém quá nhiều so với lại Hổ Huyền Phương, cũng là một tên âm hiểm xảo trá có tiếng đây.

“Chủ Nhân tha mạng! Chủ nhân tha mạng! “ Nguyệt Bán Minh nghe Diệp Tử Phàm nói như thế, còn nhìn lướt qua ánh mắt như là thông suốt mọi chuyện của vị này Chủ Nhân, hắn là biết, những cái tính toán nhỏ nhặt trong lòng của mình đã không thể nào qua được tôn này Chủ Nhân.

Diệp Tử Phàm suy đoán không hề sai một chút nào, là hắn có dự đoán Nguyệt Thần Tộc không chỉ có một tôn Thánh Vương Cường Giả trấn bãi, chính hắn là người đã tỏ ra sơ xuất khi không đem Tiểu Truyền Tống Trận Bàn thu lại, để cho những cái vị này Lão Tổ Tông theo lối cũ đuổi đến nơi đây, tất cả đều là lỗi của hắn. Giờ đây hắn không mong gì Diệp Tử Phàm có thể bỏ qua cho hắn, hắn chỉ hy vọng có thể được chết một cách nhanh chóng mà thôi.

“Haiz… Thật là một hài tử tốt!” Nguyệt Bán Quân khẽ là thở dài một cái lên tiếng. Những gì mà Nguyệt Bán Minh âm thầm làm cho Nguyệt Thần Tộc, hắn đây trong lòng như gương sáng, không có đem Nguyệt Bán Minh diệt sát ngay khi đến đây chính là một ví dụ điển hình nhất.

Nguyệt Bán Minh là biết rõ, một khi đám người mình đem tên Họ Diệp kia diệt, y cũng sẽ theo đó chết luôn, không có cái gì hy vọng sống cả. Dù là như thế, Nguyệt Bán Minh cũng là không nháy mắt một cái làm đến cùng, dũng khí kia không phải ai trong tộc cũng có thể làm được đến, Nguyệt Bán Minh xứng đáng là anh hùng của Nguyệt Thần Tộc bọn họ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 18 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin