1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
  4. Tập 250 [ Chương 1246 đến 1250 ]

Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast

Tập 250 [ Chương 1246 đến 1250 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1246: Thánh Ngọc Biến Mất!

Ánh mắt của Diệp Tử Phàm đỏ ngầu như máu, đây là biểu hiện của người đã mất hết lý trí mới có, loại này điên cuồng trạng thái, như phàm nhân tại giữa đánh nhau, đối thủ của hắn nhìn thấy như thế một màn, chắc chắn sẽ là bọ chạy mất dạng, ai hơi đâu đi cùng người điên liều mạng.

Chỉ là đáng tiếc, nơi đây là Tu Luyện Giới, là dùng Pháp Tắc, Thần Thông, Thánh Lực giao phong, càng là điên cuồng người, càng mất bình tĩnh người, đó là nắm chín mươi phần trăm thất bại vào thân!

“Không biết sống chết đồ vật! “.

“Nguyệt Thần Đao Trãm! Sát!”. Nguyệt Bán Ông cũng là lập tức xuất thủ, một thanh đao hình lưỡi liềm xuất hiện, phá tan mọi khoảng cách về không gian cùng thời gian, trãm về hướng Diệp Tử Phàm vị trí đang đứng.

“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! “.

“Phốc… A..!”.

Đao, Kiếm va chạm, kinh thiên âm chấn vang lên, bên kia Nguyệt Thần Tộc đám người quan chiến còn nghe được đến, như không phải có Giới Vực của Nguyệt Bán Ông bao phủ, không ít người đã bị diệt trong một kích kia, dù là vậy, nhiều người cũng là ôm đầu đau đớn, thất khiếu đổ máu. Thánh Vương cấp bậc cường giả giao thủ, nào có phải Bán Thánh có thể xem được.

“Đã chết! Ha ha ha! Tên kia Thánh Vương đã bị Lão Tổ Tông chúng ta cấp diệt! “.

“Không có sai! Một tên Phàm Thể Thánh Vương, lấy cái gì cùng Lão Tổ Tông chúng ta so chứ!”.

“Ha ha ha! Từ hôm nay không cần phải sợ người của Nhân Tộc đến đây diệt chúng ta nữa! “.

Nhiều người là bị chấn thất khiếu đổ máu, nhưng cũng có những tôn Bán Thánh Cường tu vi thâm hậu hơn, dùng Nguyên Lực của mình chấn trụ thương thế trong người, nhìn kỹ được đến trận chiến bên kia.

Khi mà bọn họ nhìn thấy Bạch Phát Lão Giả sau một kích của Nguyệt Bán Ông ngay cả tra cũng không còn, liền là nhảy lên ăn mừng, tiếng hò hét sôi động cả một cái khung trời.

“Xoẹt! “.

“Chúc mừng Lão Tổ Tông đại thắng trở về! Lão Tổ Tông Thiên Hạ Vô Song!” Nguyệt Thần Tộc đám người, nhìn thấy Nguyệt Bán Ông thu hồi lại Giới Vực của mình, trở lại Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh Đại Môn, dưới sự lãnh đạo của Tộc Trưởng Nguyệt Bán Nguyên, mấy vạn người quỳ xuống tung hô Nguyệt Bán Ông như là thần minh, một đại anh hùng của dân tộc.

“Tất cả mọi người đứng lên đi!” Nguyệt Bán Ông một bộ khá là hưởng thụ, hắn gật đầu một cái, sau đó phất tay lên, ra hiệu cho mọi người đứng cả lên.

Thật ra đám người này không cần phải đưa hắn lên tận mây xanh như thế kia, tên họ Diệp Thánh Vương kia chỉ là một tên Phàm Thể Thánh Vương sơ kỳ tiểu thành Cường Giả, còn là yếu nhất một loại Thánh Vương kia.

Hơn nữa tên kia còn là tại trong Giới Vực của hắn nữa, thực lực mười không phát huy được một, có thể làm ra được cái gì sóng gió đó mới là quái sự.

Sát một đối thủ không có bao nhiêu thực lực như thế, nói thật cũng không có vinh quang gì cho lắm, nhưng là người mà, được người ta tung hô cũng là rất có mặt mũi đó chứ, hắn vẫn là thích hưởng thụ loại này cảm giác nhất.

“Phải rồi! Bán Minh hài tử kia như thế nào rồi?” Nguyệt Bán Ông như nhớ đến cái chuyện gì, lên tiếng hỏi Nguyệt Bán Nguyên.

Cái này Nguyệt Bán Nguyên, như hắn nhớ không nhầm mà nói, không lâu trước đây đã đưa Nguyệt Bán Minh vào bên trong Thánh Địa, dựa vào Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, cứu lại Thánh Hồn đang tán loạn của Nguyệt Bán Minh, theo lẽ thường giờ đây Nguyệt Bán Nguyên là vẫn đang tại bên cạnh chăm sóc cho Nguyệt Bán Minh mới đúng, hắn rời xa Nguyệt Bán Minh, đến nơi này là vì cái gì.

“Hồi bẩm Lão Tổ Tông! Bán Minh cái kia hài tử sau khi được đưa đến Thánh Địa, nằm lên Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, đã không có chuyện gì rồi!”. Nguyệt Bán Nguyên cung kính hồi đáp Nguyệt Bán Ông, gương mặt hắn hiện tại không khỏi chứa một tia hỷ sắc.

Nguyệt Bán Nguyên là nhớ đến, khi hắn đưa Nguyệt Bán Minh đặt lên trăm mét Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, thương thế của Nguyệt Bán Minh là khởi sắc thấy rõ, tán loạn Thánh Hồn cũng đã dần ngưng thực lại, có thể nói là không có vấn đề gì.

Sau đó chính Nguyệt Bán Minh tỉnh lại, tự nhận mình không sao, còn là khuyên hắn ra bên ngoài theo dõi tình cảnh bên ngoài, xem tên Thánh Vương Cường Giả kia đã đuổi đến chưa, còn Nguyệt Bán Ông có thể khắc chế được tên Thánh Vương Cường Giả kia không?

Nhận thấy Nguyệt Bán Minh thật sự không có chuyện gì, cũng là nhớ ra vừa rồi mình chưa có xin phép Nguyệt Bán Ông đã vội rời đi.
Thế nên hắn chỉ để lại một vài tên Trưởng Lão Nguyệt Thiên Thư trông nom cho Nguyệt Bán Minh, còn mình thì chạy ra bên ngoài này, nhờ có như vậy, hắn mới được tận mắt chứng kiến cảnh Thánh Vương Cường Giả giao thủ, rất là đặt sắc.

“Lão Tổ Tông! Tộc Trưởng! Đại sự không ổn, đại sự không ổn!”.

“Thiên Thư Trưởng Lão? Đã xảy ra chuyện gì? Không phải là ngươi đang chăm sóc cho Bán Minh hay sao?”. Tâm trạng đang cao hứng bừng bừng Nguyệt Bán Nguyên, nghe được tên vừa chạy ra từ bên trong Bí Cảnh la lớn, liền là bị vùi lấp quá nửa.

Nhìn lại người vừa lên tiếng là Nguyệt Thiên Thư sau, niềm vui còn lại cũng biến mất không còn, còn lại chỉ là vô tận lo lắng cùng sợ hãi. Nguyệt Thiên Thư người này, chính là một trong số những Bán Thánh Cường Giả mà hắn để lại trông coi thương thế cũng như tình trạng khôi phục của đứa con yêu hắn là Nguyệt Bán Minh, giờ đây tên này chạy ra đây với một bộ dạng hốt hoảng như thế kia, không phải là nói, Minh nhu của hắn đã xảy ra chuyện gì rồi đó chứ?

1 kẻ đơn giản sắp chết sống 1 cuộc đời trong bệnh tật giành tất cả tất sản tâm nguyện để giúp người khác giống mình….rùi hắn đổi lại được xuyên không viết ra truyền kỳ của riêng mình… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Nguyệt Bán Minh xảy ra chuyện? Suy nghĩ này vừa chợt hiện lên trong đầu của Nguyệt Bán Nguyên, tâm của hắn liền như muốn trào ra cổ họng, cùng trong lòng hối hận không thôi, như lúc đó hắn tại bên cạnh của Nguyệt Bán Minh, không nên nghe lời của Nguyệt Bán Minh chạy ra bên ngoài này xem Thánh Vương Cường Giả chi chiến, Nguyệt Bán Minh sẽ là không có chuyện gì.

Giờ đây nói gì cũng đã muộn rồi, hắn chỉ hy vọng Nguyệt Thiên Thư này sẽ không phải là quạ đen, mang tin tức không được tốt đến cho hắn. .

“Nguyệt Thiên Thư! Có chuyện gì ngươi cứ từ từ nói, trời sập đã có ta chống cho!” Nguyệt Bán Ông lên tiếng trấn an Nguyệt Thiên Thư đang khủng hoảng tâm trạng.

Cái này Nguyệt Thiên Thư lần này đến đây, hốt hoảng như thế, rất có thể đã có đại sự xảy ra, nói không chắc Nguyệt Bán Minh là không qua khỏi được rồi.

Đối với Nguyệt Bán Minh cái này đứa bé, nói thật hắn vẫn luôn luôn yêu quý, như thật sự là nó xảy ra cái gì khỏi may, hắn sẽ khá đau lòng.

Dù là vậy, với thân phận Thái Thượng Trưởng Lão của Nguyệt Thần Tộc, hắn sẽ không đến nỗi thất thố như Nguyệt Bán Nguyên.

“Lão Tổ Tông! Là xảy ra chuyện lớn liên quan đến Nguyệt Bán Minh, nhưng không phải là Nguyệt Bán Minh có vấn đề gì, mà là tên kia đã lấy Nguyệt Hồn Thánh Ngọc của chúng ta rời đi mất rồi!”.

Tĩnh! Lời nói của Nguyệt Thiên Thư vừa xuất ra, người của Nguyệt Thần Tộc có mặt tại nơi đây tất cả đều yên tĩnh lạ thường, không có bất kỳ ai lên tiếng hay cử động gì khác, không gian xung quanh châm rơi có thể nghe được. Tất cả mấy vạn Bán Thánh là nhìn chằm chằm vào Nguyệt Thiên Thư, như là để phát hiện xem tên này có đang cùng bọn họ nói đùa hay là không?

“Thiên Thư Trưởng Lão! Ngươi có phải là đang sốt hay không? “. Một hồi lâu, tiêu hóa xong tin tức mà Nguyệt Thiên Thư vừa mới hội báo, cũng như không hề phát hiện Nguyệt Thiên Thư lời nói vừa rồi chỉ là vui đùa, Nguyệt Bán Nguyên liền lên tiếng phá tan không gian im lặng nơi đây, cất tiếng hỏi.

Không phải hắn không tin lời nói của Nguyệt Thiên Thư, mà vì đây là một chuyện rất khó để người khác có thể tin tưởng. Nguyệt Bán Nguyên cũng tin tưởng, tại nơi đây đám người không ai tin tưởng Nguyệt Bán Minh sẽ phản lại bổn tộc, lấy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc.

Nguyệt Bán Minh là ai? Đây chính là con trai duy nhất của hắn, là người được chọn lựa là Tộc Trưởng đời tiếp theo của Nguyệt Thần Tộc chi này của bọn họ, đối với sự quý hiếm cũng như tầm quan trọng của Nguyệt Hồn Thánh Ngọc đối với lại Nguyệt Thần Tộc bọn họ, Nguyệt Bán Minh là người hiểu rõ ràng hơn ai hết.

Có thể nói, như mất đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, Nguyệt Thần Tộc sẽ không còn Bán Thánh Cường Giả gì nữa, cao nhất cảnh giới bọn họ chỉ là Hóa Thần, Ngụy Thánh, rồi trong thời gian ngắn, không chờ đến bên ngoài Cường Giả đến tiêu diệt, Nguyệt Thần Tộc cũng sẽ mẫn diệt trong thiên địa mà thôi.

Như thế tầm quan trọng, Nguyệt Bán Minh làm sao có thể lấy cắp nó rời đi nơi này, như không phải người hội báo chuyện này với hắn là Nguyệt Thiên Thư, một cận thần theo hắn lâu năm, còn chưa bao giờ nói dối, hắn là sẽ không hỏi lại một câu mà tống cho y một chưởng đi đời nhà ma từ lâu rồi.

Chương 1247: Hoàn Mỹ Kế Hoạch

” Tộc Trưởng! Ta có thể thề trước Nguyệt Thần, những gì ta nói hoàn toàn không có nữa chữ giả dối! “.

Nguyệt Thiên Thư biết những lời nói vừa rồi của mình không có người nào tin tưởng, hắn chỉ còn có thể đưa chí cao thần của Nguyệt Thần Tộc bọn họ ra chứng minh lời hắn nói hoàn toàn là chính xác mà thôi.

Thật ra sự việc xảy ra như thế này, đừng nói là Tộc Trưởng đám người này không tin, ngay cả Nguyệt Thiên Thư hắn cũng là không thể nào tin tưởng được, nhưng không tin thì thế nào, nó vẫn là diễn ra đó thôi.

Nguyệt Thiên Thư nhớ lại đến, hắn cùng ba người khác nữa, phụng mệnh của Tộc Trưởng Nguyệt Bán Nguyên tại bên ngoài Thánh Địa đại môn hộ pháp cho Nguyệt Bán Minh. Khi Nguyệt Bán Nguyên rời đi không bao lâu, Nguyệt Bán Minh liền gọi bọn họ đi vào bên trong, nói là có điều gì căn dặn bọn họ.

Nguyệt Thiên Thư hắn nghĩ cái này Nguyệt Bán Minh thương thế chuyển xấu, nên hắn cùng ba người khác đều chạy nhanh vào.

Chỉ là tình cảnh không như bọn họ nghĩ, Nguyệt Bán Minh không những không có cái gì tái phát thương thế, ngược lại còn rất khỏe mạnh, khi bọn họ không biết Nguyệt Bán Minh gọi bọn họ vào bên trong để mà làm cái gì, bất ngờ Nguyệt Bán Minh lại ra tay, đem cả bốn người bọn họ chấn trụ, phong cấm Nguyên Lực bên trong cơ thể của bọn họ.

Sau đó liền trước mắt kinh hoàng của bốn người, đem hơn một trăm mét Nguyệt Hồn Thánh Ngọc thu vào Nhẫn Trữ Vật, trước khi đi, tên này chỉ để lại một câu thật xin lỗi, sau đó liền biến mất.

Sở dĩ hắn có thể sớm có mặt tại nơi đây, tố cáo hành vi phản tộc của Nguyệt Bán Minh, là tại vì hắn tu luyện một loại Phụ Trợ Thần Thông, có khả năng giải khai phong cấm trước thời hạn, nếu như không mà nói, giờ đây hắn vẫn còn là nằm tại bên trong Thánh Địa đâu.


“Là Nguyệt Bán Minh lấy đi Nguyệt Thần Tộc chúng ta Thánh Vật sao?”

“Cái này rất có khả năng! Nguyệt Thiên Thư trong tộc vốn có tiếng chưa bao giờ nói dối! “

“Như thế là sự thật rồi!”

“Không có Nguyệt Hồn Thánh Ngọc nữa, Nguyệt Thần Tộc chúng ta sau này phải làm sao đây?”

Nguyệt Thần Tộc đám Bán Thánh Cường Giả nghe Nguyệt Thiên Thư thuật lại chuyện vừa rồi, cũng chứng nhận Nguyệt Thiên Thư không có nói sai, nhiều người chụm năm chụm ba lại xì xào bàn tán.

Điểm chung của tất cả Bán Thánh Cường Giả Nguyệt Thần Tộc là không có dùng thần niệm truyền âm nói chuyện với nhau, như thể không sợ những lời bọn họ vừa rồi nói sẽ rơi vào trong tai của Tộc Trưởng cùng Lão Tổ Tông một dạng!

Còn một điểm chung nữa đó là trên mặt của tất cả đám người đều là hiện lên vẻ mặt lo lắng nồng đậm! Đến Bán Thánh Cường Giả cái này một cái cảnh giới, đã là có thể biết được rất nhiều bí tân bên trong bộ tộc của mình rồi. Chính là vì biết nhiều, nên bọn họ càng hiểu mất đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc sẽ ảnh hưởng lớn đến Nguyệt Thần Tộc như thế nào!

“Súc sinh! “.

“Phốc..! “.

“Tộc Trưởng! Tộc Trưởng! ”

Nguyệt Bán Nguyên mắng lớn một tiếng, khí giận công tâm, phun ra một ngụm máu tươi, làm cho không ít người lo lắng cuống cuồng cả lên.

Những lời nói vừa rồi của Nguyệt Thiên Thư, vô cùng chân thật, hắn cũng đã âm thầm kiểm tra qua, quả thật Nguyệt Hồn Thánh Ngọc không còn tại bên trong Thánh Địa Nguyệt Thần Tộc bọn họ nữa, như vậy có thể khẳng định, Nguyệt Bán Minh thật sự phản tộc, lấy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc chạy trốn mất rồi.

“Vì cái gì? Vì cái gì ngươi phải làm như vậy? “. Nguyệt Bán Nguyên đẩy hai tên Trưởng Lão nâng đỡ mình ra, tràn đầy căm phẫn nói.

Nguyệt Thiên Thư không nói rõ người lấy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc là ai, nhưng mà tại nơi đây ai cũng biết là Nguyệt Bán Nguyên đang nói chính là con trai của hắn Nguyệt Bán Minh. Những tên Trưởng Lão bên kia còn bàn tán chắc chắn là con của hắn lấy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc kia kìa. Làm Tộc Trưởng như hắn, sao có thể không hiểu được kia chứ!

‘Haiz! Gia môn bất hạnh a!’ Nhìn thấy Nguyệt Bán Nguyên một bộ căm phẫn đến như thế, không ít người trong lòng đều là thở dài một tiếng!

Nghĩ lại cũng là, như bọn họ gia mà có loại này bất trung bất hiếu táng tận lương tâm đồ vật, bọn họ phản ứng còn kịch liệt hơn Nguyệt Bán Nguyên bây giờ nữa kìa.

Cũng là Không biết Nguyệt Thần Tộc bọn họ là làm phải nghiệp gì, vì sao trong tộc lại có loại người phản cốt như thế này.

“Ầm ầm!! “.

“Lão Tổ Tông! Tôn nhi bất hiếu, sinh ra một súc sinh phản phúc như vậy, thật sự là không có mặt mũi sống trên thế gian…! “. Nguyệt Bán Nguyên nghịch chuyến Nguyên Lực tự thân, đối với lại Nguyệt Bán Ông đầy xin lỗi cùng hối hận.

Xảy ra chuyện lớn như vậy, hắn thân là Tộc Trưởng, còn là phụ thân của Nguyệt Bán Minh, vốn dĩ chính là người nên chịu trách nhiệm chính, dù Tộc Nhân có không để ý, hắn cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ, không còn mặt mũi nào nhìn bất kỳ ai, tự bạo chính là con đường duy nhất hắn có thể đi vào lúc này.

“Tộc Trưởng! Không được a!”

“Tộc Trưởng! Đây không phải là lỗi của ngài!”

“Tộc Trưởng! Nguyệt Thần Tộc còn cần đến ngài chèo lái a!”

Nguyệt Bán Nguyên không còn mặt mũi nào liền muốn tự bạo thân vong, tình cảnh này làm cho không ít người cả kinh thất sắc!

Vào thời điểm này, dù là người thân cận với lại Nguyệt Bán Nguyên hay là bên phía thế lực chống đối, tất cả đều là lên tiếng muốn can ngăn Nguyệt Bán Nguyên!

Hơn ai hết, tấy cả bọn họ đều biết Nguyệt Bán Nguyên tầm ảnh hưởng lớn đến như thế nào với lại Nguyệt Thần Tộc, như hắn không còn mà nói, đối với lại Nguyệt Thần Tộc mà nói, kia là trọng đại đã kích a!

“Ầm ầm! “.

“Haiz…Bán ahW4m Nguyên! Không cần phải làm như vậy, như có lỗi mà nói, ta đây cũng có một phần rất lớn lỗi lầm!”.

Phất nhẹ tay trấn áp Nguyên Lực đang cuồn bạo trong người của Nguyệt Bán Nguyên, Nguyệt Bán Ông thở dài một tiếng cũng là tự trách mình nói.

Bất ngờ cùng không tin, đây là phản ứng đầu tiên của Nguyệt Bán Ông hắn sau khi biết được sự thật, hắn cũng là rất giận cái này Nguyệt Bán Nguyên đã sinh ra một loại con cháu phản phúc như vậy. Nhưng mà nghĩ lại, để xảy ra Nguyệt Hồn Thánh Ngọc bị mất, chuyện này không phải lỗi chỉ mình Nguyệt Bán Nguyên mà còn có rất lớn thuộc về hắn nữa.

Khi Nguyệt Bán Minh bị thương hồi Tộc, nó vốn là có vô vàn nghi vấn, lớn nhất nghi vấn chính là như thế nào Nguyệt Bán Minh chỉ là một tên Bán Thánh Cường Giả, lại có thể chạy thoát khỏi bàn tay của một tôn Thánh Vương Cường Giả truy sát chạy được về Nguyệt Thần Tộc bọn họ.

Kia là chưa nói đến Dược Viên của Thánh Vương Cường Giả vốn là được bảo hộ lực lượng rất mạnh, một tên Bán Thánh Cường Giả như Nguyệt Bán Minh làm sao có thể xông qua Cấm Chế do Thánh Vương đặt ra, vào lấy trộm được Giới Nguyên Thánh Dược.

Tất cả, tất cả nó vốn lả không có hợp lý, nhưng khi đó hắn không có nghĩ đến, chỉ quan tâm đến tên Thánh Vương Cường Giả họ Diệp kia, cùng với lại Giới Nguyên Thánh Dược trên người của Nguyệt Bán Minh mà thôi.

Như khi ấy hắn tỉnh táo hơn một chút, suy nghĩ kỹ càng hơn một chút, sẽ không có cái chuyện Nguyệt Bán Minh có thể nhẹ nhàng lấy đi được Nguyệt Hồn Thánh Ngọc. Nên là lỗi lớn nhất trong chuyện này phải thuộc về hắn, mà không phải là Nguyệt Bán Nguyên, như chết để mà tạ lỗi, hắn chính là người phải chết đầu tiên.

“Điệu Hổ Ly Sơn cái này mưu kế họ Diệp nhà ngươi làm thật sự vô cùng là xinh đẹp, Nguyệt Bán Ông ta rất là bội phục?”. Nguyệt Bán Ông nhìn về phương xa, có rất lớn bội phục, cũng có rất là lớn nghi vấn nói.

Chuyện xảy ra đến bây giờ, như hắn không biết mình đã bị cái tên Diệp Tử Phàm kia chơi, thì hắn cũng quá ngu ngốc một chút, không hề xứng đáng là Thánh Vương Cường Giả.

Trước tiên đem Nguyệt Bán Minh khống chế, đánh trọng thương, sau đó đem Nguyệt Bán Minh hồi trở lại Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh lấy Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, còn mình thì xuất hiện dẫn Nguyệt Bán Ông hắn rời khỏi Bí Cảnh Đại Chiến.

Bên trong tộc khi đó sẽ hết sức hư không, không có ai có thể nghĩ một người bị thương sắp chết Nguyệt Bán Minh có thể khôi phục lại ngay lập tức, cũng không có ai nghĩ Nguyệt Bán Minh sẽ phản lại Nguyệt Thần Tộc, nên là cái kế hoạch này liền diễn ra vô cùng hoàn mỹ, thú thật Nguyệt Bán Ông hắn rất là bội phục tính toán của tên họ Diệp kia.

Vốn dĩ hắn nghĩ mình có thể đùa nghịch cái tên Phàm Thể Thánh Vương họ Diệp kia dễ dàng trong lòng bàn tay, không thể nào nghĩ đến, người bị xem như khỉ cho người khác trêu đùa, lại chính là Nguyệt Bán Ông hắn đây.

Sống đến từng này tuổi, hắn cảm thấy mình sống thật sự rất thất bại.

“Chỉ là bản tọa có chút không hiểu, như thế nào họ Diệp nhà ngươi có thể thoát được một kích toàn lực của ta?”

Chương 1248: Thánh Ngọc Đến Tay!

Đây tất cả đều là kế hoạch của tên họ Diệp kia hòng chiếm lấy Nguyệt Hồn Thánh Ngọc của Nguyệt Thần Tộc bọn họ, còn là được thực hiện vô cùng hoàn hảo, thế cho nên, Nguyệt Bán Ông hắn sẽ là không có tin tưởng cái tên Thánh Vương Cường Giả họ Diệp kia sẽ chết tại một chiêu Nguyệt Thần Đao Trãm kia vừa rồi của mình, tên kia chắc chắn là có chuẩn bị tại sau, bình an thoát đi sát chiêu của mình.

Vấn đề chính là tại nơi đó, Nguyệt Bán Ông hắn nhớ rất rõ, khi ấy Diệp Tử Phàm tên kia đã tại bên trong Giới Vực của hắn, không thể nào thoát đi ra được, hơn nữa một kích kia, đó là tất cả lực lượng vốn có của hắn, không hề giữ lại một chút nào. Nguyệt Bán Ông là biết đến, đối đãi với địch nhân, bên ngoài có thể khinh khi đối thủ, nhưng một khi ra tay, phải là tôn trọng đối phương đầy đủ, phải sử dụng tất cả thực lực vốn có, như đạo lý này còn không có hiểu, hắn đã chết mất xác từ lâu.

Chỉ là dù hắn rất là tôn trọng tên Thánh Vương Cường Giả họ Diệp này, thế nhưng dường như hắn vẫn đánh giá quá thấp thực lực của y, có thể từ trong Giới Vực cũng như một kích toàn lực của hắn chạy thoát, còn là làm cho hắn không biết đối phương đã dùng đến thủ đoạn gì để mà rời đi, đây mới là chuyện đáng sợ nhất, cũng là điều mà hắn quan tâm nhất hiện tại.

“Lão Tổ Tông? Không còn Nguyệt Hồn Thánh Ngọc! Nguyệt Thần Tộc chúng ta…? ” Qua Nguyệt Bán Ông khuyên bảo, Nguyệt Bán Nguyên cũng tạm thời từ bỏ cái ý định tự sát trong đầu, hướng về lo lắng cho Nguyệt Thần Tộc chuyện về sau.

Không còn Nguyệt Hồn Thánh Ngọc hậu quả đối với lại Nguyệt Thần Tộc bọn họ, ảnh hưởng dường như so với lại diệt tộc cũng không kém bao nhiêu, hắn không có nói hết ý nghĩa trong lời, nhưng tin tưởng, sống lâu thành tinh như là Nguyệt Bán Ông, sẽ hiểu được ý trong lời của hắn.

Tất cả Bán Thánh Cường Giả còn lại nghe đến Nguyệt Bán Nguyên lên tiếng nói về vấn đề này, cũng là tập trung tất cả tinh thần lắng nghe Nguyệt Bán Ông lên tiếng, đây là cây đại thụ suy nhất mà bọn họ có thể dựa vào bây giờ!

Giờ đây, bọn họ phải làm gì để sinh tồn tiếp theo bây giờ, khi mà Tu Luyện cao nhất giờ đây của Nguyệt Thần Tộc chỉ dừng lại tại Hóa Thần cảnh, chỉ dừng lại tại cái kia cảnh giới, đây là không một tộc nhân nào mong muốn.

Dù không có nói, nhưng Nguyệt Bán Nguyên biết, những tộc nhân trong lòng đang đem hắn cùng một chi này nguyền rủa thậm tệ.

“Ngươi không cần lo lắng! Bảo vật của Nguyệt Thần Tộc chúng ta, sẽ không có dễ dàng gì rơi vào tay người khác được đâu!” Nguyệt Bán Ông hiểu được ý trong lời của Nguyệt Bán Nguyên, hắn phất tay lên, thần sắc không quan tâm cho lắm, sau đó nhìn về phương xa, cười gằn một tiếng nói.

Nguyệt Hồn Thánh Ngọc liên quan đến sinh tử tồn vong của Nguyệt Thần Tộc bọn họ, hắn thân là Thánh Vương Cường Giả, hiểu rõ vấn đề này hơn ai hết.

Đối với những cái này chuyện, Nguyệt Thần Tộc hắn đã từng có mường tượng ra được một ngày sẽ bị người khác lấy đi, hoặc giả trong tộc có người phản phúc, nên là tại Nguyệt Hồn Thánh Ngọc làm rất nhiều tay chân cũng như là bảo hộ lực lượng đủ tốt.

Tên họ Diệp kia nghĩ mình lợi dụng Nguyệt Bán Minh để lấy được Nguyệt Hồn Thánh Ngọc vào trong tay là có thể bình an tiêu dao, nhưng tên kia không có nghĩ đến, kịch hay còn tại phía sau kia kìa, hắn sẽ cho cái tên họ Diệp kia biết, đồ vật của Nguyệt Thần Tộc bọn họ, không phải ngoại nhân có thể nhòm ngó được.

“Như thế thì tôn nhi an tâm! “.

Nguyệt Bán Nguyên nghe Nguyệt Bán Ông lời nói, như là y đã chuẩn bị cho tình huống này xảy ra từ lâu, hắn trong lòng cũng là thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Chỉ cần có thể lấy lại Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, Nguyệt Thần Tộc bọn họ không có lâm vào suy tàn, đây là mong ước lớn nhất của hắn, đồng thời lỗi lầm mà phụ tử hắn gây ra, cũng giảm thiểu đi không ít.

“Lão Tổ Tông! Tôn nhi cảm thấy mình không có năng lực để làm cái này Tộc Trưởng nữa, hiện tại xin nhường nó ra, xin Lão Tổ Tông chấp Thuận!” Nguyệt Bán Nguyên cúi đầu, hai tay dâng lên Tộc Trưởng ấn ký cũng như Lệnh Bài biểu hiện cho thân phận Tộc Trưởng của Nguyệt Thần Tộc ra, rất là kiên quyết nói.

“Ân! Như vậy từ nay ngươi hãy vào Thánh Địa tiềm tu đi!”. Nguyệt Bán Ông hơi nghe Nguyệt Bán Nguyên từ chức lời nói có ngẩn người một chút, chỉ là nhìn thần sắc kiên quyết của Nguyệt Bán Nguyên, cũng như là ánh mắt phức tạp xung quanh của mấy vạn Tộc Nhân, hắn cũng hiểu được cũng như là đồng ý với lại yêu cầu của Nguyệt Bán Nguyên.

Lần này chuyện có thể nói là không có chút gì liên quan đến Nguyệt Bán Nguyên, nhưng thân là phụ thân của Nguyệt Bán Minh, Nguyệt Bán Nguyên là không thể nào từ bỏ được hết trách nhiệm trên thân mình được, phải để cho tất cả Tộc Nhân một cái giao phó, từ đi Tộc Trưởng vị trí, chính là quyết định sáng suốt nhất của Nguyệt Bán Nguyên.

“Lão Tổ Tông! Tôn nhi..Haiz! ”

Bỏ đi cái này Tộc Trưởng thân phận, Nguyệt Bán Nguyên cảm thấy ánh mắt Tộc Nhân nhìn về hắn không còn thù địch như trước, cả người cũng là nhẹ nhàng hơn không ít, hắn là nghĩ đến điều gì, muốn cầu xin Nguyệt Bán Ông, chỉ là không thể nào nói nên thành lời, chỏ có thể thở dài một tiếng.

“Như lần này không có vấn đề gì quá lớn xảy ra, Bán Minh tên tiểu tử kia sẽ không đến nỗi phải chết! “.

“Ầm ầm!!! ”

Nguyệt Bán Ông để lại cho Nguyệt Bán Nguyên một câu, sau đó triệu hồi ra Không Gian Chi Môn, rời khỏi Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh nơi này.

Nguyệt Bán Nguyên không nói hết lời, nhưng mà Nguyệt Bán Ông cũng là hiểu được Nguyệt Bán Nguyên muốn cầu xin cái gì, đây là muốn cho hắn bỏ qua cho Nguyệt Bán Minh một mạng mà thôi, tấm lòng cha mẹ của Nguyệt Bán Nguyên là rất đáng ghi nhận, dù con hắn có phạm tội tày trời, vẫn là đứng ra cầu xin, rất là không dễ dàng.

Nguyệt Bán Ông là chấp nhận lời uQc5p thỉnh cầu kia của Nguyệt Bán Nguyên, hơn ai hết Nguyệt Bán Minh là đứa hậu bối mà hắn yêu thích nhất, nên tính cách của Nguyệt Bán Minh như thế nào, hắn hiểu vô cùng rõ ràng.

Như không phải là không thể nào làm gì khác được, hắn tin tưởng Nguyệt Bán Minh tuyệt đối sẽ không có làm chuyện phản lại tộc nhân như thế này, dù làm chuyện này, nhưng Nguyệt Bán Minh còn chưa mất hết lý trí, nó chỉ đem Nguyệt Thiên Thư bốn người phong cấm, mà không hạ độc thủ, chính là minh chứng rõ nét nhất.

Hắn có thể sẽ không lấy đi cái mạng cử Nguyệt Bán Minh, với một điều kiện là Nguyệt Hồn Thánh Ngọc không có điều gì sai thất, nếu như không mà nói, hắn chỉ có thể nó xin lỗi.

“Đa tạ Lão Tổ Tông khai ân!”. Nguyệt Bán Nguyên mừng đến chảy nước mắt, cái hắn mong muốn chính là câu nói này của Nguyệt Bán Ông mà thôi.

Hắn biết được lần này tội mà Nguyệt Bán Nguyên phạm phải, là vô cùng lớn, hắn không có hy vọng Nguyệt Bán Minh có thể làm Thiếu Tộc Trưởng tiêu dao như trước đây, chỉ cần Nguyệt Bán Minh có thể còn sống là được rồi, dù cho là bị giam tại ngục tù tăm tối suốt kiếp cũng không có sao.

‘Nguyệt Thần! Cầu xin ngài phù hộ cho Bán Minh đứa bé này một lần!’Nguyệt Bán Nguyên trong lòng thầm cầu nguyện nói.

Nguyệt Bán Nguyên biết, tuy Nguyệt Bán Ông đã hứa sẽ tha cho Nguyệt Bán Minh một mạng, nhưng chủ sự đằng sau là tên họ Diệp Thánh Vương kia, là không thể nào sống sót được.

Mà một khi tên họ Diệp kia không còn, với thủ đoạn khống chế người khác của Thánh Vương Cường Giả, hắn không tìm được lý do Bán Minh nhà hắn có thể thoát được cái chết. Lần này Bán Minh dù cho như thế nào đi chăng nữa, cũng nắm chắc cái chết trong tay, như có kỳ tích mới có thể giữ lại cho Nguyệt Bán Minh một mạng, loại kia kỳ tích, cũng chỉ có Nguyệt Thần trong truyền thuyết, may ra mới có thể tạo ra được cái kia kỳ tích.

***

Cơ Nguyên Tinh Vực! Tôn Hùng Tinh!

“Xoẹt! ”

“Ầm ầm! “.

“Hồi bẩm Chủ Nhân! Bán Minh không làm nhục mệnh, đã thành công đem Nguyệt Hồn Thánh Ngọc lấy đến tay, mời chủ nhân xem qua!”.

Không lâu sau từ Tiểu Hình Truyền Tống Trận Bàn xuất hiện, Nguyệt Bán Minh nhìn đứng cách mình không có xa Diệp Tử Phàm, liền là nhanh chóng chạy đến bái kiến, hơn nữa hắn cũng vô cùng nhanh nhạy, biết Diệp Tử Phàm đang trông chờ cái gì từ hắn nhất, liền là từ Nhẫn Trữ Vật xuất ra một kiện lớn khoảng hơn trăm mét vuông chu vi Thánh Ngọc, cung kính dâng lên cho Diệp Tử Phàm kiểm tra.

“Ha ha ha! Nguyệt Bán Minh? Lần này nhà ngươi làm vô cùng tốt, ta đây sẽ nhớ nhà người một cái đại công!”

Nhìn thấy khối này tỏa ra ánh sáng nhẹ nhẹ Thánh Ngọc, Thánh Hồn của hắn là đang kích động, rấtlà muốn xông ra Tử Phủ Không Gian đem khối này Thánh Ngọc cắn nuốt, Diệp Tử Phàm là biết được, đây chính là Nguyệt Hồn Thánh Ngọc trong truyền thuyết không có sai, cũng là thứ mà hắn mong chờ mấy ngày nay.

Diệp Tử Phàm hiện tại trong lòng là vui mừng khôn xiết, thật không hề uổng công sức hắn suy nghĩ tận cái mưu kế Điệu Hổ Ly Sơn này cũng như là phải dùng đến cái chiêu nhẫn nhục chịu đựng trước cái tên Nguyệt Bán Ông kia. Thành quả hiện tại hắn có, thật sự là không hề uổng phí công sức mà hắn đã bỏ ra.

Chương 1249: Nguyệt Thần Tộc Nội Tình!

Không có sai, cái gì là Nguyệt Bán Minh bị đánh trọng thương sắp chết, cái gì là Diệp Tử Phàm hắn rơi xuống Giới Vực của Nguyệt Bán Ông để rồi bị đánh cho hình thần câu diệt, tất cả đều là nằm trong kế hoạch của Diệp Tử Phàm hắn.

Mục đích cuối cùng mà Diệp Tử Phàm hắn nhắm đến là nhằm lấy cái này Nguyệt Hồn Thánh Ngọc này của Nguyệt Thần Tộc!

Như không mà nói, với Thể Đạo kinh thế của hắn hiện tại, làm sao lại dễ dàng bị một tên Thánh Vương sơ kỳ đánh cho không có lực lượng hoàn thủ vậy. Cùng Nguyệt Bán Ông tên Thánh Vương kia chiến đấu, Diệp Tử Phàm hắn nếu chú trọng đối đãi, với những thủ đoạn vốn có của hắn có trong tay, người mà bị đánh đến hình thần câu diệt là tên Nguyệt Bán Ông kia, mà không phải là Diệp Tử Phàm hắn đóng kịch thế kia đâu!

Nhưng thôi, mục đích của hắn đến Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh, chỉ là để lấy Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, không phải là cùng Thánh Vương Cường Giả của Nguyệt Thần Tộc người sống ta chết, thế nên để cho tên kia đắc ý một chút cũng không có sao!

“Xèn xẹt! “

Cách Diệp Tử Phàm cùng Nguyệt Bán Minh đứng không xa, liền khẽ vang lên một ít tiếng động vô cùng khẽ, không có chú tâm quan sát mà nói, là không thể nào nghe ra được cái âm thanh lạ này giữa vô vàn những chấn động nhẹ mà không gian xung quanh nơi đây tạo ra!

Đáng chú ý, âm thanh lạ kia phát ra chính là từ Truyền Tống Trận Bàn, thứ mà Nguyệt Bán Minh đã dùng để mà rời khỏi Nguyệt Thần Tộc đi đến nơi đây hội kiến với lại Diệp Tử Phàm!

Diệp Tử Phàm đang là quá vui mừng ngắm nghía cái kia khối Nguyệt Hồn Thánh Ngọc với vô tận đam mê, nên giờ đây lực lượng cảnh giác của hắn cũng là rơi xuống mức độ thấp nhất. Như bình tĩnh lại mà nói, chắc chắn hắn sẽ nhận ra được, cái kia Tiểu Truyền Tống Trận Bàn mà Nguyệt Bán Minh vừa mới xuyên qua còn chưa có thu hồi kia, có một đám ánh sáng rất nhạt hiện lên, âm thanh vừa rồi phát ra chính là tại nơi này, như chú ý không kỹ, tuyệt đối sẽ không có nhận ra.

“Được làm việc cho Chủ nhân! Đây chính là phúc duyên mấy kiếp mà Bán Minh tích tụ được, nào có đáng kể công!”

Nguyệt Bán Minh nghe Diệp Tử Phàm nói như thế, liền là xua tay liên tục, không có dám nhận, chú ý kỹ mà nói, gương mặt của Nguyệt Bán Minh giờ này rất là không có được tự nhiên. Hoàn toàn không có giống như người vừa lập được công lớn mà vui mừng một chút nào!

“Ầm ầm! “.

“Công là công! Tội là tội! Diệp Tử Phàm ta trước giờ công tư phân minh, tuyệt đối sẽ không bạc đãi người ra sức làm việc cho mình.”.

Ngắm nghía khối này Nguyệt Hồn Thánh Ngọc cũng đã đủ rồi, Diệp Tử Phàm phất tay, đem nó đưa vào Luyện Thần Đỉnh, quay lại nhìn Nguyệt Bán Minh, hắn là nghiêm giọng nói.

Nguyệt Hồn Thánh Ngọc này, đây là thứ hắn ao ước mấy hôm nay, nhưng Diệp Tử Phàm cũng là biết, với thực lực hiện nay của mình, muốn xông vào Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh lấy đi cái này Nguyệt Hồn Thánh Ngọc là không thể nào.

Nội cái Nguyệt Phong Thánh Trận kia, cũng là đủ cho Diệp Tử Phàm hắn ăn một hồ rồi, không nói đến những yếu tố khác như là Thánh Vương Cường Giả hay những át chủ bài mà Nguyệt Thần Tộc cất giấu.

Thánh Vương Cường Giả hắn có thể không cần quá kiên kỵ, nhưng những món bảo vật ép đáy hòm kia của Nguyệt Thần Tộc, nó làm cho Diệp Tử Phàm hắn kiên kỵ thật sâu.

Nguyệt Thần Tộc này tuy nói đã lụy tàn, nhưng Hổ chết cũng còn để lại da, hắn là không tin, một cái bộ tộc từng thống trị Thiên Táng Tiểu Thiên Thế Giới, lại không có món nào bảo vật để lại phòng thân, liều lĩnh xông vào, hắn rất có thể nắm chắc cái chết trong tay.

Cho nên nói, nếu như không có Nguyệt Bán Minh quân cờ này làm tay trong, hắn rất là khó có thể lấy được Nguyệt Hồn Thánh Ngọc.

Dù cho có lấy được, cũng là tại hắn đột phá Thánh Vương Chi Cảnh kia kìa, thời gian cũng không có ngắn, trông khi hắn lại không thể chờ đến lâu như vậy, giờ đây Nguyệt Hồn Thánh Ngọc là thứ hắn muốn có gấp, muốn có nhất hiện nay, có thể nói qua chuyện lần này, Nguyệt Bán Minh đã giúp đỡ hắn z7dAH một cái đại công lao.

“Ân! Như vậy đi, chờ một ít thời gian sau, ta sẽ giúp đỡ ngươi thành Thánh! Như vậy là được rồi!” Diệp Tử Phàm nhìn Nguyệt Bán Minh này một cái, như nghĩ đến cái gì, gật đầu nói.

Cái này Nguyệt Bán Minh, Thần Đạo Bán Thánh Cường Giả tối đỉnh, cách Thánh Vương Cường Giả chỉ nửa bước mà thôi, nếu như là người khác, nửa bước này rất khó để mà vượt qua, nhưng với Diệp Tử Phàm hắn mà nói, trợ giúp một tên Bán Thánh Cường Giả nhập Thánh là không có bao nhiêu khó khăn.

Chỉ cần bảo tên Đại Hắc kia luyện chế vài viên Thánh Đan, đưa ra một ít Thánh Tinh, hay là Thánh Mạch, như vậy là đã mười phần chắc bảy rồi, ba phần còn lại chính là Lôi Kiếp, cái này thì không cần lo lắng, hắn Bá Thể chính là thích nhất ăn loại này Lôi Kiếp, nên là sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra cả.

Với công lao của Nguyệt Bán Minh, là chưa đủ để cho Diệp Tử Phàm hắn đưa Nguyệt Bán Minh nhập Thánh, nhưng mà Diệp Tử Phàm đây là tính về lâu dài, hắn không thể cứ mãi làm một viên Đệ Tử của Triều Tịch Thánh Cung như vậy được.

Sau khi đột phá Thánh Vương Chi Cảnh sau, hắn phải ra bên ngoài thành lập thế lực thuộc về mình, cụ thể tại đây là một tòa Thánh Cung, mà muốn Thánh Cung vận hành, không thể nào thiếu nhân thủ cho được, tìm mấy tên Thánh Vương Cường Giả trấn thủ là không thể thiếu, cái này Nguyệt Bán Minh đến đúng lúc hắn cần người, lại lập được công lao to lớn, để y nhập Thánh là chuyện đương nhiên, cũng là chuyện cần phải làm.

Nhưng tất cả chuyện này, cũng phải chờ hắn đột phá Thánh Vương Chi Cảnh cái đã, nếu như không, cũng là bàn binh trên giấy mà thôi, không có bao nhiêu ý nghĩa.

Đúng lúc này…

“Khụ! Khụ! Thánh Vương Cường Giả? Hai người các ngươi cũng đừng có nằm mộng nữa! “.

Diệp Tử Phàm đang là chỉ điểm giang sơn, mơ mộng đến ngày mình thành lập Thánh Cung chuyện tình, cũng như Nguyệt Bán Minh đang là vì lời hứa của Diệp Tử Phàm giúp đỡ hắn nhập Thánh mà mừng đến run rẩy cả người, âm thanh ho khan bất ngờ kia từ trên trời rơi xuống, làm cho chủ tớ hai người bọn họ giật mình thon thót.

“Nguyệt Thần Tộc Thánh Vương Cường Giả? Những mười tám tên!” Diệp Tử Phàm ánh mắt co rút lại, rất là khó tin tưởng nói.

Cảnh giác đã được đề cao, Diệp Tử Phàm với thần niệm cường đại của mình, đương nhiên là có thể phát hiện được xung quanh bất thường, cũng như là tìm ra người vừa lên tiếng chế giễu hắn là ai.

Tất cả đều là Nguyệt Thần Tộc Tộc Nhân, lại còn là một màu Thánh Vương Cường Giả, tên vừa mới lên tiếng kia, Diệp Tử Phàm là người mà Diệp Tử Phàm quan tâm nhiều nhất, vì trên người của y, hắn lượn lờ phát hiện ra một tia nguy cơ cảm giác.

“Ầm ầm!!! “.Chàng thanh niên Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc sinh ra trong gia đình mang dòng máu truyền thừa của Thanh Long tộc trong Tứ đại thần thú gia tộc. Với thiên phú tu luyện kinh người vươn lên, tới đỉnh cao tại Ngọc Lan đại lục sau đó phi thăng đến Chí cao vị diện tranh đấu với các vị chúa tể… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

“Không có sai! Họ Diệp kia! Ngươi dám đánh chủ ý lên Thánh Bảo của Nguyệt Thần Tộc ta, như vậy ngươi chỉ có một con đường để đi. Đó chính là … Chết..!”

Mười tám người Nguyệt Bán Quân xuất hiện, đem Diệp Tử Phàm cùng Nguyệt Bán Minh hai người vây chặt lại, sau đó lạnh lùng lên tiếng nói. Chữ chết sau cùng kia, chứa vô tận lực lượng cùng hàn mang, làm cho người ta không rét mà run.

“Chủ Nhân! Ngài phải tin tưởng ta! Những người này không phải là do ta dẫn đến, ta cũng không hề biết trong Nguyệt Thần Tộc lại có nhiều Thánh Vương Cường Giả đến như vậy! “.

Nguyệt Bán Minh nhìn Diệp Tử Phàm không có trả lời đám kia Lão Tổ Tông của Nguyệt Thần Tộc nhà mình, mà đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn sang hắn đây, Thánh Hồn trong Tử Phủ Không Gian hắn như là rơi xuống hầm băng, mặt không còn một giọt máu phân bua.

Nguyệt Bán Minh hắn rất là oan a, những gì hắn biết, hắn cũng là đã nói cho Diệp Tử Phàm biết, những gì Diệp Tử Phàm bảo hắn làm, hắn cũng là không một chút do dự đi làm, phản bội Tộc Nhân đại tội hắn cũng không tiếc, với bao nhiêu cố gắng như thế này, như thế nào vị này chủ nhân còn nghi ngờ lòng trung thành của hắn được kia chứ.

“Rầm! Phốc! ”

“Tạm thời bản tọa tin tưởng ngươi một lần, như để ta biết được ngươi ăn cây táo rào cây sung, hậu quả kia ngươi tự gánh lấy!”. Phất tay đem Nguyệt Bán Minh đánh bay xa không biết bao nhiêu ức dặm, Diệp Tử Phàm lạnh lùng lên tiếng nói.

Vừa rồi đám người Nguyệt Thần Tộc này xuất hiện quá đỗi bất thường, đánh cho Diệp Tử Phàm hắn một cái trở tay không kịp. Hắn nhớ là mình đã thi thố vô cùng nhiều thủ đoạn bảo mật, nhưng đám người này vẫn có thể tại hắn đề phòng dưới đuổi kịp.

Chương 1250: Cá Nằm Trong Lưới!

Đầu tiên trong đầu của hắn ý nghĩ là cái này Nguyệt Bán Minh đã bán đứng hắn. Nhưng suy nghĩ kỹ lại, khả năng này không có cao cho lắm, Diệp Tử Phàm rất là tin tưởng vào Nô Ấn của mình, không có ai có gan dám chống lại Nô Ấn của hắn cả, ngay cả Đại Hắc trong kia cũng là như vậy, đừng nói là một tên phàm nhân như là Nguyệt Bán Minh.

Hơn nữa hắn đã bảo Đại Hắc lọc trong ký ức của cái này Nguyệt Bán Minh rất là nhiều lần, xác nhận Nguyệt Thần Tộc thật sự chỉ có một tên Thánh Vương Cường Giả là Nguyệt Bán Ông, ngoài ra không có bất kỳ một cái nào Thánh Vương Cường Giả khác, Nguyệt Bán Minh là sẽ không có lừa dối hắn.

“Nguyệt Thần Tộc thủ đoạn quả nhiên không phải tầm thường, ngay cả Tộc Nhân của mình cũng lừa gạt sạch, Diệp mỗ đây thật sự bội phục! “.

Không có quan tâm đến sống chết của Nguyệt Bán Minh bên kia nữa, Diệp Tử Phàm đem sự chú ý của mình đặt lên Nguyệt Thần Tộc Thánh Vương Cường Giả đám người, trong lời nói có ẩn chứa biết bao bội phục bên trong.

Nguyệt Thần Tộc điêu tàn, Nguyệt Thần Tộc không có cơ hội chuyển mình, Nguyệt Thần Tộc chỉ có duy nhất một tôn Thánh Vương Cường Giả, tất cả, tất cả những cái này đều là lừa gạt thế nhân hết, như ai tin tưởng Nguyệt Thần Tộc lời nói mà nói, đó là cách cái chết cũng không quá xa.

Đáng nói là Nguyệt Thần Tộc cao tầng này không chỉ mỵ hoặc người bên ngoài, ngay cả người trong tộc, bọn họ cũng là lừa gạt nốt, một đám Bán Thánh Cường Giả trong tộc, cũng không biết trong tộc của mình có bao nhiêu thực lực, cái này đám lão quỷ bảo mật thông tin cũng không phải quá mất cẩn thận đi.

“Khụ! Khụ! Nguyệt Thần Tộc chúng tôi là thiên địch của Nhân, Yêu, Ma tam tộc các ngươi, như không cẩn thận mà nói, đã bị các ngươi diệt sạch từ lâu rồi! ” Nguyệt Bán Quân vẫn là ho khan hai tiếng, trên môi thi thoảng lại có một ít máu tươi, nhưng hắn không có quan tâm đến, lạnh lùng lên tiếng nói.

Viễn Cổ thời đại đến nay, Tam Thánh Tộc bọn họ chiến bại, Nhân, Yêu, Ma tam tộc là không bỏ qua cơ hội đánh chó rơi xuống nước, bất kỳ nơi đâu có xuất hiện người của Tam Thánh Tộc, Nhân, Yêu, Ma tam tộc cũng là truy sát thẳng tay, vì có thể sinh tồn mà nói, bọn họ là làm tận mọi biện pháp, che giấu thực lực trong tộc cũng là một trong số những thủ đoạn đó, nếu như không mà nói, người của Tam Thánh Tộc đã tuyệt chủng từ lâu rồi.

“Ân! Ta đã hiểu! Chỉ là ta có một cái thắc mắc, các ngươi rõ ràng là đã biết Nguyệt Bán Minh lấy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, như thế nào không ra tay ngăn cản! “. Diệp Tử Phàm quan tâm nhất chính là vấn đề hiện tại.

Đám người này tất cả đều là Thánh Vương Cường Giả, như muốn ngăn cản một tên Bán Thánh Cường Giả như Nguyệt Bán Minh mà nói, là không hề tốn bao nhiêu công sức, vì cớ gì lại để cho Nguyệt Bán Minh thuận lợi lấy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc.

Nên nhớ Nguyệt Hồn Thánh Ngọc chính là trái tim của Nguyệt Thần Tộc đám người này a, một khi đế Thánh Ngọc rời khỏi Bí Cảnh mà nói, lỡ như gặp phải biến cố gì, Nguyệt Hồn Thánh Ngọc không thể nào trở lại trong tay bọn họ, như vậy đám người này không phải sẽ trở thành tội nhân thiên cổ hay là sao?

Đây là một việc làm hết sức là nguy hiểm, như hắn là Nguyệt Thần Tộc đám người này, hắn sẽ không bao giờ làm cái chuyện nguy hiểm như thế này.

“Khụ! Khụ! Ngươi cứ nói đi?”. Nguyệt Bán Quân không có trả lời câu hỏi của Diệp Tử Phàm, mà đi hỏi ngược lại.

“Ha ha ha! Ta đã hiểu! Các ngươi thật sự là rất tính xa!”. Diệp Tử Phàm nghe tên Nguyệt Thần Tộc Thánh Vương này hỏi lại, hơi có chút ngẫm nghĩ, hắn liền là đã hiểu được cong quẹo bên trong.

Đám người này không có khống chế Nguyệt Bán Minh, là muốn tìm ra người phía sau chủ sự là Diệp Tử Phàm hắn đây, vì sao một hai bọn họ lại mạo hiểm đi con đường này, là bọn họ sợ, bọn họ sợ hắn đây không lấy được Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, liền sẽ đem tin tức về Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh báo lại cho những cái đại Thế Lực kia lĩnh thưởng, không phải tại trước đây không lâu hắn từng có nói với lại Nguyệt Bán Ông, sẽ đem tin tức về Bí Cảnh hội báo với lại Băng Thiên Thánh Cung lĩnh thưởng hay là sao?

Bọn họ sợ chính là cái này, mười chín tên Thánh Vương Cường Giả, lực lượng cũng khá là cường đại đó, nhưng mà so sánh với lại Thánh Cung đại Thế Lực trên kia, lại không có được tính vào đâu, nên bọn họ sẽ không có mạo hiểm như thế này.

Làm việc sạch sẽ từ gốc rễ, đây là cách thức làm việc của đám người Nguyệt Thần Tộc này, bọn họ như chỉ bắt hay sát Nguyệt Bán Minh, cái kia chỉ giải quyết được phần ngọn của vấn đề, gốc rễ của nó, chủ tử phía sau màn như Diệp Tử Phàm hắn đây, vẫn tiêu dao tự tại bên ngoài, đây mới là điều nguy hiểm nhất, một khi mà hắn không nhận được thứ mình muốn, làm lộ Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh chuyện, cả cái Nguyệt Thần Tộc xem như là đi tong rồi. Tính toán sâu xa như thế này, Diệp Tử Phàm hắn có phần bội phục, không hổ là đã tu hành hàng tỷ năm Thánh Vương Cường Giả, không có người nào là dễ đối phó cả.

Qua chuyện lần này, cũng đã làm cho Diệp Tử Phàm hắn sáng mắt ra, với trí tuệ được cho là tuyệt đỉnh của mình, vẫn còn chưa thể nào sánh được với đám lão quái vật này đâu.

“Ngươi nói không có sai! Chúng tôi chính là muốn tìm ra ngươi vị trí, sau đó diệt sạch dấu vết! “ Chuyện nhỏ như thế này không có gì đáng phải giấu giếm, Nguyệt Bán Quân rất là sảng khoái gật đầu nói.

Diệp Tử Phàm này ý nghĩ không có sai, đám người bọn họ chính là sợ Thánh Cung Thế Lực trên kia tìm đến tính sổ, nên cho dù biết Nguyệt Bán Minh đưa Nguyệt Hồn Thánh Ngọc ra bên ngoài là vô cùng mạo hiểm, nhưng bọn họ không có cách nào khác là phải thuận theo cái này kế hoạch.

Như không mà nói, theo sau tìm đến không chỉ là một tên Phàm Thể Thánh Vương họ Diệp này thôi đâu, mà còn là đại quân Thánh Vương, thậm chí là cả Thánh Hoàng Cường Giả cũng đến, khi đó bọn họ chỉ còn nước đưa cổ chờ chết mà thôi.

Vốn dĩ đám người bọn họ không cần phải đuổi theo đến tận nơi đây, chỉ cần tại bên ngoài Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh trận chiến đó Nguyệt Bán Ông đem Diệp Tử Phàm tên này sát đi là được rồi, chỉ là đáng tiếc, Nguyệt Bán Ông không làm được, bất đắc dĩ dưới, bọn họ phải đích thân ra tay.

Lần này đến đây một chiến, là phải mạo hiểm rất là lớn, không những phải lo lắng cho Nguyệt Hồn Thánh Ngọc có thất, như gặp phải lợi hại Thánh Vương Cường Giả của Nhân Tộc, hay là Thánh Hoàng Cường Giả, bọn họ là rất khó có khả năng thoát chết, Tộc Nhân cũng sẽ toàn diệt, loại này mạo hiểm, không phải nói là không lớn.

“Hừ! Đám người các ngươi tự tin có thể giữ chân chân được tư hay là sao?”

Thua keo này ta bày keo khác, Diệp Tử Phàm cũng không tin đám người này có thể giữ được chân mình tại đây.

Phải biết rằng đồng cấp Cường Giả với nhau, như không có thủ đoạn gì đặc biệt, đánh thắng đối phương thì có thể, nhưng để mà có thể diệt đi đối phương, khá là khó khăn.

Diệp Tử Phàm hắn tuy không phải là Thánh Vương Cường Giả, nhưng với thực lực hiện tại, những cái thủ đoạn của Thánh Vương Cường Giả hắn cũng đã có thể sử dụng được một hai, hơn nữa đám người này trong một thời gian ngắn không diệt được hắn, chiến đấu tình cảnh kéo dài, một khi Thánh Vực người phát hiện, đám người này không phải sẽ chết vô cùng thảm hay là sao?

Nhất là Diệp Tử Phàm để ý đến, đám người của Nguyệt Thần Tộc này, tuy mang cái mác là Thánh Thể Thánh Vương Cường Giả, nhưng mà ngoài cái tên cầm đầu Nguyệt Bán Quân kia ra, những người còn lại cũng chỉ sàn sàn như là Nguyệt Bán Ông mà thôi.

Diệp Tử Phàm hắn có thể từ trong tay của Nguyệt Bán Ông rời đi, thì cũng có thể từ trong tay đám người này rời đi. Đạo lý đơn giản như thế này, đám người này như thế nào lại không hiểu vậy?

Hoặc giả trời muốn diệt Nguyệt Thần Tộc đám người này, để hắn rời đi nơi này báo tin cho Cường Giả trên Thánh Vực kia xuống trấn áp.

Ân! Cường Giả Thánh Vực! Nhắc đến cái này, Diệp Tử Phàm liền nhớ ngay ra cái tên âm hiểm Thanh Lôi Thánh Vương kia, như đem tin tức này nói lại cho y, không chừng có thể từ tên kia moi được không ít chỗ tốt đâu.

Được Băng Thiên Thánh Cung để ý đến, người nào mà không muốn kia chứ. Tên này Thanh Lôi Thánh Vương, cũng sẽ không có ngoại lệ đâu.

“Họ Diệp kia! Ngươi mở mắt nhìn xung quanh đây thử xem!” Lần này không có chờ cho Nguyệt Bán Quân trả lời, bên cạnh hắn không xa, Nguyệt Hạ Dương liền khinh thường lên tiếng nói thay.

“Cái kia mà võng..?” Diệp Tử Phàm không chấp tên Nguyệt Hạ Dương kia mắt chó nhìn người thấp, hắn nghe theo lời, xem thử đám này đã điêu tàn Nguyệt Thần Tộc có cái thủ đoạn hay ho gì không.

Không nhìn không biết, một khi nhìn kỹ, Diệp Tử Phàm ánh mắt không khỏi co rút lại.

Cách hắn gần nhất vị trí mấy trăm ức km xa, hắn là nhìn thấy một cài kim sắc màn sáng, màng sáng này được đan lại với nhau rất là tỷ mỹ cùng đều đặn, cứ như là một tấm lưới khổng lồ như thế, Diệp Tử Phàm hắn là đang nằm trong tấm lưới này, cứ như là một con cá nằm trong lưới một dạng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)