Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 244 [ Chương 1216 đến 1220 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1216: Một Thân Ngạo Cốt!
Thế cho nên, chuyện gì cũng nên từ từ, bình tĩnh lại một chút, chờ tin tức tử vong của Diệp Tử Phàm từ Thanh Lôi Thánh Vương truyền đến, khi đó, Dương Tiểu My đem hai cái con nha đầu kia làm như thế nào, cũng hoàn toàn không có vấn đề, không nên vì một chút nóng vội, lại đi chuốc lấy tai họa vào thân.
“Kỳ Năng Trưởng Lão? Ngài cho là Diệp Tử Phàm tên kia còn có thể hồi trở lại Triều Tịch Thánh Cung hay là sao?”. Dương Tiểu My nghe Dương Kỳ Năng lời khuyên bảo, cũng là tạm ngừng lại gót chân, mỉm cười nhẹ nhàng đối với lại Dương Kỳ Năng hỏi lại.
Với trí tuệ của mình, Dương Tiểu My đương nhiên là biết được đến, Dương Kỳ Năng trong lòng đang là lo lắng điều gì.
Đối với lại Dương Kỳ Năng lo lắng, nàng chỉ là cười nhẹ một chút mà thôi, không có bao nhiêu để ý tại trong lòng, cái kế hoạch mà nàng đã lập ra, là đã bao gồm tất cả trí tuệ mấy ngàn năm nay của nàng đúc kết lại mà thành, có thể nói là thiên y vô phùng, không hề có một khe hở nào cả.
Với một cái kế hoạch tuyệt hảo đến như thế này, trừ khi Diệp Tử Phàm có thực lực như là sư tôn của nàng là Nhược Hề Thánh Vương hay là Triều Tịch Thánh Chủ ra, nàng không có tin là Diệp Tử Phàm tên kia có thể thoát được lần này tử kiếp.
Diệp Tử Phàm có thực lực như là sư phụ của nàng hay là Triều Tịch Thánh Chủ hay là sao? Đáp án dĩ nhiên là không thể! Mà đã không có cái loại kia thực lực, Diệp Tử Phàm chỉ có một con đường có thể đi, đó là đường chết mà thôi.
Đã như nắm chắc Diệp Tử Phàm sẽ không còn cơ hội để hồi lại Triều Tịch Thánh Cung, nàng Dương Tiểu My không cần phải kiên kỵ quá nhiều điều thì phải!
“Nhị Tiểu Thư! Cái này…!”
“Thôi được! Ta sẽ nghe lời của ngài lần này! “. Dương Kỳ Năng hơi có chút ngẩn người, nhưng sau hắn nghĩ lại, liền là đồng ý với lại cách nói của Dương Tiểu My.
Ngư Nguyên Giáp đây là ai, Triều Tịch Thánh Thành đệ nhất Cường Giả, kể rộng lớn ra Triều Tịch Đại Vực, với rất nhiều thủ đoạn trong tay của mình, ngoài Triều Tịch Thánh Chủ, Nhược Hề Thánh Vương cùng Thanh Lôi Thánh Vương ba người ra, Ngư Nguyên Giáp có thể nói là thiên hạ vô địch thủ.
Trong khi Diệp Tử Phàm là ai, cao lắm cũng chỉ là một tên Phàm Thể Thánh Vương sơ kỳ tiểu thành cường giả, còn là loại sắp hao hết thọ nguyên mà chết loại kia rác rưởi Phàm Thể Thánh Vương Cường Giả.
Loại người như thế, sao có khả năng thoát chết từ tay của Nguyên Giáp Thánh Vương cho được, hơn nữa dù tên Diệp Tử Phàm có may mắn thoát chết trong tay Nguyên Giáp Thánh Vương đi chăng nữa, đừng nên quên, vẫn còn một cái Dương Khả Phi.
Dương Khả Phi tuy chỉ là một tên Ngụy Thánh Cường Giả, thế nhưng trong tay của y có một viên Kiếm Phù mà Dương Tiểu My đã đưa cho y làm bảo vật hộ mạng. Có loại kia Kiếm Phù, một khi kích phát, đã sức cùng lực tận Diệp Tử Phàm, như thế nào có thể thoát được cái chết cho được.
Tổng hợp lại mọi yếu tố. Dương Kỳ Năng là không có tìm rư cái gì lý do Diệp Tử Phàm có thể thoát chết trong lần đi xuống Hạ Giới Tinh Vực lần này. Mà Diệp Tử Phàm chắc chắn sẽ chết, như vậy hắn còn sợ Diệp Tử Phàm sau khi hồi lại Triều Tịch Thánh Cung trả thù cái mao. Vẫn là đi theo cái này Nhị Tiểu Thư, làm thật tốt công việc mà nàng ta giao phó, như thế sẽ tốt hơn.
Dương Tiểu My cùng với lại Dương Kỳ Năng lên kế hoạch là rất tốt, thậm chí có thể nói là thiên y vô phùng, nhưng là bọn họ có điều quên mất một câu nói, kia là dưới thực lực tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ quái đều chỉ hư vô.
Diệp Tử Phàm như theo nhận định của bọn họ là Bán Thánh Cường Giả, cao thêm chút nữa là Phàm Thể Thánh Vương bình thường, như thế kế hoạch của bọn họ liền sẽ hết sức là thành công, nhưng mà rất là đáng tiếc, Diệp Tử Phàm tuy chỉ là Bán Thánh Cường Giả, nhưng lại không phải Bình thường một tên Bán Thánh Cường Giả, thực lực của Diệp Tử Phàm còn cường đại hơn Phàm Thể Thánh Vương rất là nhiều, thế cho nên Dương Tiểu My cũng như Dương Kỳ Năng liền là bi kịch rồi.
…Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
“Thánh Nữ Điện Hạ! Ngài dùng Thánh Vương lệnh triệu tập chúng tôi đến nơi này, không biết là có chuyện gì cần sai bảo! “.
Mười tên Ngụy Thánh Cường Giả, đứng đầu là Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cảnh giới Bạch Bất Phục, đám người bọn họ đang là nghị luận xem lần này Dương Tiểu My vì cái gì đi dùng Nhược Hề Thánh Vương lệnh bài triệu bọn họ đến đây, phát hiện thấy Dương Tiểu My cùng Dương Kỳ Năng hai người từ bên trong Thanh Thủy Điện đi ra, liền là lên tiếng chất vấn.
Bạch Bất Phục chỉ tầm bốn năm mươi tuổi, nhưng đừng có nhìn mặt mà bắt hình dong, hắn năm nay đã có năm ngàn vạn cái mùa xuân, trong hàng Ngụy Thánh Cường Giả của Triều Tịch Thánh Cung cũng là có số có má về khoản tuổi tác.
Vì là dòng chính của Bạch gia, một cái Thánh Vương gia tộc, nên Bạch Bất Phục có một bộ dáng khá là kiệt ngạo bất tuân, tuy là khẽ ôm quyền thi lễ với lại Dương Tiểu My, thế nhưng tại nơi đây mọi người ai cũng nhìn ra được Bạch Bất Phục chỉ làm cho có lệ, rất là không có để Dương Tiểu My đặt tại trong mắt.
Chín người còn lại nhìn thấy cái này tình cảnh, tất cả đều cho là chuyện đương nhiên, Bạch Bất Phục đây là ai, huynh đệ ruột thịt của Bạch gia Tộc Trưởng, địa vị tại Bạch gia là vô cùng cao.
Bạch gia đây là nơi nào? Đó là gia tộc có Thánh Vương Cường Giả tọa trấn, như so với lại Dương gia mới vừa bị người ta diệt của Dương Tiểu My mà nói, liền là phải cách biệt mười vạn tám ngàn dặm cũng không quá.
Với thân phận cũng như là địa vị như thế, Bạch Bất Phục không có đặt Dương Tiểu My vào trong mắt, mọi người đều có thể hiểu được.
Nói thật như không phải Dương Tiểu My là Chân Truyền Đệ Tử của Nhược Hề Thánh Vương mà nói, đám người bọn họ đây có ai đi đểu một cái Thánh Nữ như là Dương Tiểu My này đây.
“Bạch Trưởng Lão! Các vị! Ta mời các vị đến nơi đây, là muốn nhờ các vị trợ giúp cho một chút chuyện nhỏ!”.
Nghe cái kia Bạch Bất Phục khinh thường lời nói, Dương Kỳ Năng là nộ khí xung thiên, hắn là muốn ra tay đem cái tên Bạch gia cẩu này đánh cho một trận, chỉ là Dương Tiểu My như là biết trước Dương Kỳ Năng sẽ có cái này phản ứng, liền là đã đứng ra trước mắt chắn ngang lối đi của y, sau đó từ bên trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một cái bình thường Lệnh Bài, cá kia Lệnh Bài chất liệu Ngọc không phải Ngọc, Kim loại cũng không phải Kim Loại, đưa ra trước mặt của đám người Bạch Bất Phục, mỉm cười nhẹ nhàng, ánh mắt lại tràn đầy sát khí, uy hiếp mười phần không cần nói cũng biết.
“Ực! Thánh Nữ Điện Hạ! Có chuyện gì ngài cứ ra lệnh là được, Bạch mỗ dù có lên núi đao, hay xuống biển lửa, cũng tuyệt đối không chối từ!”.
Bạch Bất Phục cùng chín tên Ngụy Thánh Cường Giả còn lại, nhìn thấy trong tay của Dương Tiểu My cái kia Lệnh Bài, cả đám đều là run lên lợi hại, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, Bạch Bất Phục lần này lên tiếng, lời nói bên trong là tôn kính hơn vô số lần, so với vừa rồi kiệt ngạo bất tuân phong thái, kia là khác nhau một trời một vực.
‘Lại là Thánh Vương Lệnh Phù! Khốn kiếp! ‘. Bạch Bất Phục trong lòng oán hận không thôi, hắn nào đâu có muốn cong lưng uốn gối trước một con nha đầu miệng còn hôi sữa như là Dương Tiểu My.
Chỉ là không có cách nào khác, cái kia Lệnh Bài có chứa uy áp của Nhược Hề Thánh Vương, cái kia khủng bố uy năng làm cho bọn họ không thể nào thở nổi, như bọn họ nói một tiếng không, Dương Tiểu My kia sẽ dùng uy năng Lệnh Bài, đem mười người Ngụy Thánh Cường Giả như là bọn họ ép thánh phấn vụn.
Dưới loại này tình cảnh, người tại bên dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, hy vọng cái này Dương Tiểu My không bắt bọn họ đi hái sao bắt trăng đến.
‘Hừ! Một đám cẩu đội lốt người bộ dáng!’. Dương Kỳ Năng nhìn đám người này trở nên ngoan ngoãn dễ bảo, trong lòng thầm hừ lạnh một tiếng nói.
Cái này tình cảnh không lâu trước đây hắn cũng đã gặp qua một lần, Lương Định Vu đám người kia, lúc đến nơi đây cũng là kiêu ngạo tự đại, nhưng sau khi Nhị Tiểu Thư của hắn xuất ra cái kia Lệnh Bài kia ra, cả đám cũng là trở nên ngoan ngoãn dễ bảo, còn hơn đám người này rất là nhiều. Với những loại người không có cốt khí như thế này, hắn rất là khinh thường.
Chương 1217: Tử Lộ Con Đường
‘Hừ! Dương Kỳ Năng? Ngươi kiêu ngạo cái gì chứ, qua chuyện này ngươi muốn tại nơi đâu động thủ, Bạch mỗ sẽ phụng bồi! ‘. Cách người của Dương Tiểu My, nhưng với thần niệm cường đại của một tôn Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn Cường Giả như Bạch Bất Phục, đương nhiên là phát hiện khinh thường vẽ mặt của Dương Kỳ Năng, hắn là dùng thần niệm truyền âm lên tiếng khiêu chiến.
Thứ gì kia chứ? Bạch Bất Phục hắn là sợ hãi Nhược Hề Thánh Vương, cũng như Nhược Hề Thánh Lệnh, mà không phải là chủ tớ hai người các ngươi đâu.
Không có tôn kia đại thần phía sau, hai chỉ còn lại của Dương gia các ngươi là đã bị người ta nuốt đến xương cốt cũng không còn rồi! Thế nên đừng quá ảo tưởng thực lực của chính mình.
Thật sự Nhược Hề Thánh Vương bỏ rơi các ngươi Dương gia hai người, một tên Ngụy Thánh trung kỳ tiểu thành như Dương Kỳ Năng nhà ngươi, bản tọa thổi một hơi, có thể sát cả trăm tên.
‘Hừ! Đây là chó cậy chủ nhà mà!’ Không chỉ Bạch Bất Phục không ưa gì thái độ của Dương Kỳ Năng, mấy tên Ngụy Thánh đi theo sau, cũng là nhìn Dương Kỳ Năng không có vừa mắt một chút nào.
Như không phải kiêng kỵ tấm Lệnh Bài trong tay của Dương Tiểu My, với cái thái độ ngạo mạn mắt chó xem người thấp của Dương Kỳ Năng kia, đám người bọn họ là đã lao lên cho tên này một bài học nhớ đời từ lâu rồi!
“Bạch Bất Phục! Ngươi…”. Dương Kỳ Năng gương mặt lúc trắng lúc xanh, cũng không có dùng thần niệm truyền âm nữa, mà là chỉ tay quát cái kia Bạch Bất Phục.
Nhưng là quát xong, hắn là không nói tiếp theo lời nói được nữa, Dương Kỳ Năng nghĩ lại, cái này Bạch Bất Phục nói cũng không có sai, như không có Nhược Hề Thánh Vương chống lưng, một tên Ngụy Thánh trung kỳ như là hắn, thật sự là không phải là đối thủ của Bạch Bất Phục. Thậm chí người yếu nhất trong đám Ngụy Thánh trước mắt này, Dương Kỳ Năng hắn cũng không phải là đối thủ.
Hắn đây như người ta ví von, chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi, như gặp phải Hổ, Báo, hắn chỉ có nước bị người ta thịt mất.
Dương Kỳ Năng hắn cũng là muốn nói, Cáo mượn oai Hùm như thế hắn cũng có hậu trường phía sau để mà mượn, còn Bạch Bất Phục nhà ngươi ngay cả hậu trường phía sau cũng chả có, lấy cái gì kiêu ngạo trước Dương Kỳ Năng ta?
Nhưng là Dương Kỳ Năng liền chợt nghĩ lại, cái này lời nói, đi nói với lại chín tên Ngụy Thánh Cường Giả sau lưng của Bạch Bất Phục còn được, đi nói với lại Bạch Bất Phục, nó có cái gì đó sai sai thì phải.
Bạch Bất Phục sau lưng Bạch gia là Thánh Vương gia tộc, bên trong gia tộc cũng là có Thánh Vương Cường Giả tọa trấn, tuy không bằng Nhược Hề Thánh Vương, nhưng dù sao cũng là một tôn hàng thật giá thật Thánh Vương Cường Giả, nói y không có hậu trường, đây là có chút sai thái quá, nói ra cũng là bị người khác chê cười.
‘Hừ! Ngươi biết điều là tốt nhất, nếu như không..! ‘ Bạch Bất Phục thấy cái tên Dương Kỳ Năng này đã nỗi giận nơi biên giới, nhưng là vẫn đủ tỉnh táo để không dám cùng hắn đây đối bính, hắn cũng là biết được tên Dương Kỳ Năng này đã hiểu được càn khôn bên trong.
Linh Thể Thánh Vương Thủy Nhược Hề tuy là lợi hại thật, nhưng mà Bạch gia Lão Tổ nhà hắn cũng là một tôn Thánh Vương Cường Giả, một khi liều mạng lên, dù không thể diệt được Thủy Nhược Hề, nhưng để cho bà ta bị thương nặng là hoàn toàn có thể.
Thế nên hậu trường của Dương Kỳ Năng có thể hù được người khác, nhưng với hắn đây thì đã có chút lỗi thời rồi, biết điều tốt nhất Dương Kỳ Năng nên là im miệng lại, tiếp tục kiêu ngạo, Bạch Bất Phục hắn đây sẽ cho tên này nếm đủ hậu quả!
“Bạch Trưởng Lão! Các vị! Chuyện mà ta muốn nhờ các vị làm cũng không có khó khăn gì! Ta chỉ là mời các vị cùng ta đi đến An Nam Sơn, đem cái kia Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai tiểu nha đầu cấp diệt mà thôi! “. Dương Tiểu My cắt ngang giao tranh giữa Bạch Bất Phục cùng với lại Dương Kỳ Năng, nhẹ nhàng lên tiếng nói.
Không cần dùng thần niệm truyền âm hỏi, qua biểu hiện của Dương Kỳ Năng cùng Bạch Bất Phục hai người vừa rồi, với trí tuệ của nàng cũng đã đoán ra được bảy tám phần. Sau khi lên tiếng, nàng nhìn lại Dương Kỳ Năng vị này dòng chính Trưởng Lão còn lại của Dương gia, không khỏi có chút oán trách chi ý!
Vị này Dương Kỳ Năng Trưởng Lão lần này có chút làm hơi hớ rồi. Lần trước đây đám người Lương Định Vu. Y là khinh thường ra mặt, là vì Lương Định Vu tu vi không cao hơn kIfe2 Dương Khả Phi cũng như Dương Kỳ Năng bao nhiêu lắm, có trèo lên đầu lên cổ của y , tên kia cũng không dám hé môi nói một câu.
Nhưng cái này Bạch Bất Phục lại khác, y là Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả, lại là một người rất là kiêu ngạo, hậu trường cũng rất là cứng, đương nhiên là sẽ không có để yên cho vị này Dương Kỳ Năng Trưởng Lão tác oai tác phúc rồi.
“Tiểu My Thánh Nữ! Ngài không có nói đùa chứ?”. Lời nói của Dương Tiểu My vừa rồi, làm cho không gian nơi đây chợt yên tĩnh lạ thường, tất cả đều là trừng mắt nhìn cái kia Dương Tiểu My, ngay sau đó, cũng là Bạch Bất Phục lên tiếng hỏi.
Đám người bọn họ cũng đã mường tượng ra, cái này Dương Tiểu My mời bọn họ đến đây, tất cả đều là Ngụy Thánh Cường Giả, sẽ giao cho công việc, không hề là nhẹ nhàng. Nhưng có nằm mơ đám người mình cũng không nghĩ đến, Dương Tiểu My lại muốn đám người bọn họ đi sát Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người.
Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng là ai? Đây là hai tiểu ma đầu danh khí lớn nhất tại Triều Tịch Thánh Cung trong suốt nửa năm qua, vì cái kia cống hiến điểm, hai cái kia nha đầu là không từ mọi cái thủ đoạn, đã làm cho Triều Tịch Thánh Cung nơi này một mảnh oán than.
Trong số những người bị hai cái kia nha đầu trấn lột, có không ít là người của bọn họ, những tên kia nhiều lần cầu xin bọn họ ra tay đem hai nha đầu kia trấn áp.
Đám người bọn họ cũng có ý định như thế, chỉ là có người còn nhanh chân hơn bọn họ, nhưng là kết cục của bọn chúng là vô cùng thê thảm, dường như không có một ai có thể quay trở về cả, trong đó có không ít Ngụy Thánh hậu kỳ Cường Giả.
Nghe xong cái tin tức kia, bọn hắn là tuyệt đi cái tâm tư tìm Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi tính sổ, chỉ cần hai nha đầu kia không đánh chủ ý lên cống hiến điểm của bọn họ, như thế thì là nước sông không phạm nước giếng, hai nha đầu kia muốn làm như thế nào cũng được cả.
Nguyên nhân quan trọng hơn làm cho bọn họ không dám ra tay với lại hai cái kia nha đầu, một phần bên cạnh bọn chúng thực lực bảo hộ cũng đủ mạnh, một phần chính là đến từ hậu trường sau lưng hai con nha đầu kia.
Phụ thân của bọn chúng là Bán Thánh Cường Giả, còn là rất lợi hại Bán Thánh Cường Giả, không những vậy, lại còn được Thanh Lôi Thánh Vương hết lòng bảo hộ.
Một cái Bán Thánh Cường Giả Diệp Tử Phàm, cũng đã làm cho bọn họ uống đủ một hồ, như Thanh Lôi Thánh Vương ra tay nửa mà nói, đám người mình chỉ có con đường chết.
Tại cái này Triều Tịch Thánh Cung bây giờ, Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người chính là những người không thể nào đắc tội được một trong, đám người Ngụy Thánh như là bọn họ đây, e ngại hai con tiểu nha đầu kia còn hơn cả Đại Thánh Tử Dung Tinh Quyết nữa.
Tránh chúng nó còn không kịp, vậy mà giờ đây Dương Tiểu My lại muốn bọn họ đi sát cái kia hai con nha đầu kia, cái này không phải muốn bọn họ đi vào Quỷ Môn Quan hay là sao?
Bạch Bất Phục tính ra, dù cho đám người mình có may mắn đem Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi diệt sát, đối mặt với lại bọn họ sau này là Bán Thánh Cường Giả Diệp Tử Phàm, còn có Thanh Lôi Thánh Vương nữa.
Đây là tử lộ một con đường, như thế thử hỏi ai lại muốn nghe lời của Dương Tiểu My đi sát hai cái kia tiểu nha đầu.
“Không sai! Chính là sát Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người! ” Dương Tiểu My gật đầu khẳng định đối với lại đám người Bạch Bất Phục nói.
Như hiểu được trong lòng đám người Bạch Bất Phục lo lắng chuyện gì, Dương Tiểu My lên tiếng bảo đảm:
“Các ngươi an tâm! Lần này hành động là do Dương Tiểu My ta dẫn đầu, có chuyện gì cũng là Dương Tiểu My ta chịu trách nhiệm chính, tuyệt đối không có đem các ngươi liên lụy vào bên trong! “.
Không đem bọn người này kéo vào vũng bùn lần này, đây hoàn toàn là giả, mục đích của nàng chính là kéo cái này Bạch Bất Phục xuống nước, hay nói đúng hơn là Bạch Thánh Vương vị kia sau lưng của Bạch Bất Phục xuống nước.
Chương 1218: Quỷ Thần Khó Dò!
Lần này hành động thành công, nàng tính không sai mà nói, Thanh Lôi Thánh Vương vị kia chắc chắn sẽ nỗi trận lôi đình, những người tham gia lần này không thể nào tránh khỏi trách phạt, nàng là phải tính đường xa.
Có Nhược Hề Thánh Vương tại phía sau nàng, cùng Bạch Thánh Vương vị này, Thanh Lôi Thánh Vương muốn nỗi giận cũng là phải cân nhắc một hai. Ân, còn có Lương Thánh Vương nữa, cái kia Lương Định Vu cũng là giống như Bạch Bất Phục tên này, không phải đều là dòng chính của Lương gia cả hay sao? Vẫn còn có cái kia át chủ bài là Nguyên Giáp Thánh Vương nữa.
Có đến bốn vị vị Thánh Vương Cường Giả ra mặt, Thanh Lôi Thánh Vương dù cho có bản lĩnh thông thiên, cũng chỉ có nước nhượng bộ lui binh.
Đây là tính toán thập toàn thập mỹ của nàng, cũng là đường lui vẹn toàn của Dương Tiểu My nàng, có những cái này Thánh Vương chống lưng, nàng mới có thể to gan lớn mật không kiên kỵ gì làm lớn như thế, nếu như không, nàng còn phải cân nhắc một hai.
“Hơn nữa! Ta không có ngại nói cho các ngươi biết, cái kia Diệp Tử Phàm đã rời khỏi Triều Tịch Thánh Cung, từ nay về sau, người này sẽ không có cơ hội quay lại Triều Tịch Thánh Cung nữa! “. Dương Tiểu My tiếp tục tung ra một tin tức nặng ký đến.
Nàng là biết, đám người này rất là tinh minh, không kém hồ ly là bao, như không làm cho bọn họ an tâm mà nói, đám người này sẽ không bao giờ đi theo nàng làm việc này!
“Không quay lại Triều Tịch Thánh Cung nửa?”. Bạch Bất Phục đám người hai mặt nhìn nhau, đồng thanh lên tiếng hỏi.
Nơi đây đám người đều là Ngụy Thánh Cường Giả, ai không phải tu luyện mấy trăm, ngàn vạn năm trở lên, trí tuệ bọn họ tuyệt đối không hề thấp. Dương Tiểu My vừa rồi lời nói kia, đã là tiết lộ rất nhiều tin tức đến.
Diệp Tử Phàm không trở lại Triều Tịch Thánh Cung, như thế y chắc chắn đã là một người chết, có thể sát một tôn Bán Thánh Cường Giả như là Diệp Tử Phàm, như thế là cần đến một tôn Thánh Vương Cường Giả ra tay.
Bọn họ không có nghi ngờ Dương Tiểu My lời nói chân thật tính, với thân phận Đệ Tử của Nhược Hề Thánh Vương, việc Dương Tiểu My mời một vị Thánh Vương Cường Giả ra tay, cái này là không có bao nhiêu độ khó. Thứ nữa chính là đã có ít nhất một tôn Thánh Vương Cường Giả đứng tại phía sau lưng bọn họ, dù có chuyện gì xảy ra, người kia cũng sẽ ra mặt giúp đỡ, đây là tin tức mà Dương Tiểu My muốn nói cho bọn họ biết.
Không thể không nói, cái này Dương Tiểu My là rất lợi hại một con người, không hổ là được Thủy Nhược Hề Thánh Vương nhìn trúng, người này như không phải giữa đường chết non, tương lai tất sẽ có thành tựu.
“Như thế nào? Các vị còn có điều chần chừ gì nữa hay là sao?”. Dương Tiểu My mày liễu một nhíu, trên tay nàng Thánh Vương Lệnh Bài phát ra uy áp cành lúc càng là cường đại, hướng về đám người kia ép đến.
Dương Tiểu My nàng là đã nói rất nhiều tin tức đến như thế này rồi, đám người này vẫn là chần chừ không quyết định, bộ nghĩ nàng Dương Tiểu My không dám đem bọn chúng sát hay là sao?
Nói thật ra nàng muốn đưa bọn người này đến đây, chỉ là muốn mượn uy danh của Bạch Thánh Vương chế áp một chút Thanh Lôi Thánh Vương, nếu như mà không, với những thủ đoạn trong tay nàng vốn có, đem hai cái tiểu nha đầu cấp diệt, còn sẽ có cái gì khó khăn hay là sao?
Như đám người này không có biết điều mà nói, nàng cũng không nhất thiết giữ lại đám người này làm cái gì nữa.
“Thánh Nữ Điện Hạ! Chúng tôi đương nhiên là nghe theo lời của ngài, cùng ngài đi diệt hai con tiểu ma nữ kia!”. Bạch Bất Phục nhanh chóng lên tiếng nói.
Ban đầu hắn nghĩ cái này Dương Tiểu My dù có sát ai, cũng sẽ không có đem Bạch Bất Phục hắn sát, sau lưng hắn có Thánh Vương Cường Giả tọa trấn, Dương Tiểu My nhất định là sẽ phải kiên kỵ một hai.
Nhưng nhìn vào án mắt của Dương Tiểu My, Bạch Bất Phục là biết đến, như hắn không đồng ý mà nói, Dương Tiểu My chắc chắn sẽ đem hắn diệt sát.
Bạch Bất Phục là không biết Dương Tiểu My lấy đâu ra lá gan đi sát hắn, nhưng mà hắn không dám đánh cược, một khi hắn tính sai, như thế cái mạng của mình có lẽ cũng sẽ không còn, làm người thực tế như hắn, sẽ không bao giờ đưa thân vào vùng nguy hiểm, dù cho là hắn biết trước mình chết đi sát xuất sẽ không cao.
Quan trọng hơn, đó là lời bảo đảm của Dương Tiểu My, cô ta nói Diệp Tử Phàm đã chết, như thế chắc chắn là Diệp Tử Phàm đã chết rồi. Sát hai con tiểu nha đầu kia, cái mà bọn họ sợ nhất không phải là Thanh Lôi Thánh Vương, mà chính là Diệp Tử Phàm người này. Bán Thánh Cường Giả, lại có sát tử chi thù, không khó để bọn họ hình dung ra, kết cục của mình sẽ là như thế nào.
Như không còn Diệp Tử Phàm, bọn họ trong lòng là an tâm hơn không ít. Nên con đường này, Bạch Bất Phục hắn là có thể đi được!
“Như vậy là tốt, các vị đi theo ta!” Dương Tiểu My khá là hài lòng gật đầu đem Thánh Vương Lệnh Bài cất vào bên trong Nhẫn Trữ Vật, theo sau, nàng liền là dẫn đầu rời khỏi nơi này.
Tham sống sợ chết, xưa nay vốn là đặt tính của sinh linh trong thiên địa này, Nhân Tộc cũng 3Mkfn là không có ngoại lệ, câu trả của Bạch Bất Phục đám người là không có nằm ngoài dự đoán của nàng.
Trước là vẽ ra viễn cảnh không có cái gì tai họa về sau, tiếp nữa là dùng sinh mạng của bọn họ uy hiếp. Không có nguy hiểm, cùng với lại bản thân nguy cơ, bọn họ trăm phần trăm sẽ đi vào khuôn khổ mà thôi.
“Vút!”
‘Thanh Lôi Thánh Vương Bệ Hạ! Cái kia Diệp Tử Phàm không còn có thể sống trên thế gian này nữa, ngài sẽ không vì một người chết mà đi cùng ta tính toán chứ!’. Bay ra ngoài cái kia Thanh Thủy Động Phủ, Dương Tiểu My nhìn về hướng Thanh Lôi Sơn, khẽ mỉm cười tự tin, trong lòng tự nói.
Thanh Lôi Thánh Vương vì cái gì đối xử tốt với lại Diệp Tử Phàm như thế, cái kia trong lòng nàng dường như cũng đã có câu trả lời, không ngoài khả năng là Thanh Lôi Thánh Vương muốn lợi dụng Diệp Tử Phàm. Là Diệp Tử Phàm có cái giá trị có thể để Thanh Lôi Thánh Vương lợi dụng.
Chỉ là đó chỉ là dựa trên điều kiện Diệp Tử Phàm còn sống kìa, như là một người chết mà nói, nàng tin tưởng Thanh Lôi Thánh Vương sẽ quên nhanh cái này Diệp Tử Phàm mà thôi. Không có lợi không dậy sớm, đây là bản tính xưa nay của những người lãnh đạo, Thanh Lôi Thánh Vương vị này theo như nàng biết, cũng không có nằm ngoài một đám người kia, chỉ cần mất đi lợi ích mục tiêu, những chuyện khác Thanh Lôi Thánh Vương sẽ không thèm để ý đến đâu.
…
Triều Tịch Thánh Cung! An Nam Sơn!
“Vũ Đồng muội muội!Sao ta cứ cảm thấy có cái gì đó không lành nhĩ?”. Bên trong An Nam Điện, Diệp Vũ Phi vừa là nhâm nhi cái kia Yêu Đan của mình, vừa là nhíu mày đối với lại Diệp Vũ Đồng bên cạnh mình nói.
Nhìn kỹ lại Yêu Đan mà Diệp Vũ Phi đang xài, không ít người sẽ líu lưỡi than. Yêu Đan tại đây là Ngũ Giai Yêu Đan, tức là Yêu Hoàng cảnh giới Yêu Thú nội đan, dùng loại này Yêu Đan sẽ làm cho Tu Luyện Giả điên điên khùng khùng không nói, quan trọng hơn, Diệp Vũ Phi chỉ là Pháp Thần cảnh giới mà thôi, dùng Yêu Đan hơn mình một đại cấp bậc, cũng là điều xưa nay tại Tu Luyện Giới hiếm gặp đến.
“Ân! Vũ Phi muội muội! Ta cũng có cái này cảm giác!” Diệp Vũ Đồng cũng không có chịu thua kém, nàng là đang dùng chính là Ngũ Giai Linh Dược a, so với lại Diệp Vũ Phi dùng Ngũ Giai Yêu Đan cũng là cùng một cái cấp độ.
Đương nhiên rồi, lấy Pháp Thần cảnh tu vi của nàng hiện tại, đi dùng Tứ Giai Linh Dược trở xuống, đúng là rất là nhạt nhẽo. Đối với lain Diệp Vũ Phi lời nói lo lắng vừa rồi kia, nàng cũng là có cảm nhận ra được đến, chỉ là lo lắng này khá là nhạt nhòa, nàng mới không đi quan tâm mà thôi.
“Vũ Đồng muội muội! Muội nói xem có phải là phụ thân bên dưới kia đã xảy ra chuyện gì rồi hay không? “. Diệp Vũ Phi lấy tay chỉ xuống bên dưới, lời nói có chút thận trọng.
Vị phụ thân kia là mới rời khỏi Triều Tịch Thánh Cung không bao lâu, theo lý mà nói, giờ này còn chưa có tìm ra cái tên Sở Thiên Vũ kia đâu, ngài ấy bây giờ gặp phải nguy hiểm, cái này khả năng có thể tính là khá thấp, nhưng không hiểu như thế nào, trong lòng của nàng vẫn là có lo lắng âm thầm.
“Ta nghĩ là không phải vị phụ thân kia gặp chuyện gì không may đâu!” Diệp Vũ Đồng có chút lắc đầu nói.
Phụ thân Diệp Tử Phàm của nàng kia, theo như nàng biết đã tu luyện đến Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Lục Trọng hậu kỳ viên mãn cảnh giới, thân thể phòng ngự đã là tại Thánh Hoàng Cường Giả tối đỉnh phong nhất, dù cho là Thánh Hoàng Cường Giả, thiết nghĩ luận về thân thể phòng ngự, là không thể nào sánh được với lại phụ thân của nàng, kia là chưa tính đến thủ đoạn công kích quỷ thần khó dò.
Chương 1219: An Nam Nguy Hiểm!
Tổng hợp lại lực lượng mà nói, phụ thân Diệp Tử Phàm nàng hiện tại đã rất là cường đại rồi, dù cho có gặp phải Phàm Thể Thánh Vương Cường Giả đi chăng nữa, ngài ấy cũng là thừa sức một trận chiến, còn là có thể đánh bại.
Chẳng may gặp phải Đạo Thể hay Thánh Thể Thánh Vương Cường Giả đi chăng nữa, với thủ đoạn hiện có, ngài ấy cũng là bảo đảm tính mạng của mình không lo lắng gì nhiều.
Vấn đề là tại cái kia khỉ ho cò gáy Hạ Giới Tinh Vực bên kia, Phàm Thể Thánh Vương còn khó mà gặp được, huống chi là những tôn Đạo Thể, Thánh Thể Thánh Vương Cường Giả, thế cho nên vấn đề về an toàn của tôn kia phụ thân, thiết nghĩ không cần hai nàng phải quá mức lo lắng đến.
‘Như vậy cái kia lo lắng từ nơi nào mà đến?’ Diệp Vũ Đồng có chút không hiểu nghĩ.
Phụ thân Diệp Tử Phàm kia của nàng bản lĩnh thông thiên, lại nắm trong tay chí bảo của thiên địa Hỗn Độn Luyện Thần Đỉnh, người như thế theo như nàng biết từ Đại Hắc ký ức mà nói là người mang đại khí vận bàng thân, dù gặp phải nguy hiểm như thế nào, cũng có thể hóa dữ thành an, nên nàng sẽ là không lo lắng lắm cho tôn kia phun thân.
Nhưng là cái kia bấy an trong lòng vẫn là không thể lái đi, nó là đến từ nơi nào mới được kia chứ? Thí thật Diệp Vũ Đồng nàng đến giờ vẫn là nghĩ không có ra a!
“Không phải là phụ thân! Không lẽ là…!”.
Diệp Vũ Phi trong lòng khá là lo lắng lên tiếng, câu sau không lẽ là gì thì tiểu nha đầu không có nói ra, nhưng là nàng là hiểu đến, Diệp Vũ Đồng con nha đầu kia chắc chắn sẽ hiểu ý nghĩa bên trong câu nói kia của mình.
“Tuyệt đối không có khả năng..! ” Diệp Vũ Đồng lắc đầu quầy quậy nói.
Nhưng nghe ra, trong lời nói của nàng lòng tin không đủ cho lắm thì phải. Loại này cảm giác nguy hiểm, tại cái kia Thần Lục Đại Lục hai nàng cũng đã có cảm nhận qua, đó là thời điểm mà vị mẫu thân Lâm An Nam kia rời khỏi hai nàng, đến Thành Hải Vực chống lại Hải Yêu đại quân, kết quả là đến bây giờ còn chưa có trở lại.
Lần này cảm giác kia lại quay về một lần nữa, cái kia nếu tính nguy hiểm không phải là phụ thân của hai nàng, như vậy cũng chỉ còn lại vị mẫu thân kia mà thôi, đây là điều mà Diệp Vũ Phi muốn nói đến, Diệp Vũ Đồng nàng đương nhiên là hiểu rõ.
Thật sự là đúng như vậy, Diệp Vũ Phi lo lắng, cũng chính là điều mà nàng lo lắng nhất, hơn ai hết, nàng hiểu được cái này Tu Luyện Giới khá là hiểm độc, vị kia mẫu thân lại quá nhân từ, cái này tính cách tại Tu Luyện Giới là dễ dàng bị người ta diệt nhất, không lâu trước đây tại Thần Lục Đại Lục một chuyện, mẫu thân nàng vì cứu đám kia phàm nhân tại Thành Hải Thành, mới rơi vào mưu kế đê hèn 3Mkfn của Sở Thiên Vũ, đây chính là một cái ví dụ sống a.
Không có ai nắm chắc, người khác sẽ không nhìn ra bản tính nhân hậu của vị mẫu thân Lâm An Nam kia, đánh vào cái điểm yếu đó, như thật sự là thế, tôn kia mẫu thân của nàng là có nguy hiểm rồi! Loại chuyện này rất là dễ dàng xảy ra à nha!
Hơn nữa thực lực của mẫu thân nàng lại còn vô cùng là thấp, như gặp phải nguy hiểm, mẫu thân của nàng mới là người đầu tiên gặp phải, người bây giờ hai nàng lo lắng đến không phải là tôn Phụ Thân thần thông quảng đại kia, mà chính là vị mẫu thân này rồi!
“Không có khả năng đâu! Mẫu thân đang tại cái kia Đan Thiên Thánh Cung! Tuyệt đối sẽ không có cái gì nguy hiểm! “.
Diệp Vũ Phi nắm chặt lại bàn tay nhỏ bé của mình, trông nàng bây giờ là lo lắng hơn Diệp Vũ Đồng gấp bội, nhưng cũng là cố tự mình trấn an bản thân, dù là cái chủ ý nói tôn mẫu thân kia gặp nạn là do nàng nói ra đến.
Đan Thiên Thánh Cung, thời gian qua nàng có tìm hiểu qua, mà dù không đi tìm hiểu đi chăng nữa, tại trong ký ức của Đại Hắc tên kia, nàng cũng là biết đến sự cường đại của nó.
Thánh Nhân Giới đệ nhất thế lực, nói rộng ra là tại cả Thánh Vực này đệ nhất thế lực. Thánh Đế Cường Giả không bằng thời của Độc Cô Bá Thần hưng thịnh, nhưng là vài ngàn tôn vẫn là có đến.
Mẫu thân của nàng Lâm An Nam tại một nơi như thế, còn là đệ tử của Đan Thiên Thánh Cung, lại còn được cái tên xấu xa họ Lưu kia tận tình bảo hộ, nàng là nghĩ không ra, mẫu thân mình có thể gặp qua cái gì nguy hiểm đến.
“Vũ Phi muội muội! Muội nói cũng không có sai!”.
Diệp Vũ Đồng là gật đầu đồng ý cách nói của Diệp Vũ Phi, chỉ là nhìn gương mặt lo lắng của tiểu nha đầu, rất là khó qua được mắt của người khác đến.
Đan Thiên Thánh Cung kia tuy là cường đại thật, nhưng mà Tu Luyện Giới là nơi nào có người, nơi đó có giang hồ, càng là thế lực lớn, bên trong minh tranh ám đấu lại càng nhiều hơn. Ben ngoài ngoại địch nàng là không có sợ, chỉ đáng ngại mấy cái tiểu quỷ bên trong Đan Thiên Thánh Cung mà thôi. Nói trắng ra là nàng sợ tôn kia mẫu thân của mình bị những người yêu mến tên họ Lưu kia ra tay ám toán, loại này chuyện mới là nguy hiểm nhất.
Tôn kia mẫu thân của hai người vừa là không có cơ trí, lại vừa không có thực lực, quăng tại nơi đó, không gặp phải cái gì nguy hiểm mới là chuyện lạ. Dù có được cái kia tên mặt trắng nhỏ Đan Thiên Thánh Cung Thiếu Chủ bảo kê đi chăng nữa, nàng cũng là không có tin tưởng lắm.
“Vũ Đồng muội muội! Chúng ta có phải là quá mức vô dụng một chút hay không? “. Diệp Vũ Phi thở dài một tiếng lên tiếng nói.
Cả hai người bọn họ trong lòng đều hiểu rất là rõ ràng, bọn họ cùng tôn kia phụ thân không có cái vấn đề gì, còn lại cũng chỉ là mẫu thân của mình mà thôi.
Vấn đề ở nơi đó, dù là bọn họ có thể suy đoán ra mẫu thân của mình gặp nguy hiểm thì có thể thế nào?
Hai người các nàng bây giờ cũng chỉ là một viên không đáng chú ý Pháp Thần cảnh giới sâu kiến, muốn đi đến cái kia Đan Thiên Thánh Cung còn là khó hơn lên trời, e là vừa ra khỏi cái này Triều Tịch Thánh Cung quản hạt địa bàn đã bị người ta diệt sát bất đắc kỳ tử rồi, đừng có nói đến chuyện gặp được mẫu thân hay là cao xa hơn là cứu ngài ấy ra khỏi bể khổ. Đây là chuyện không hợp lý một chút nào, càng nghĩ nàng càng là phiền lòng, càng phiền lòng thì lại càng cảm thấy bản thân mình quá mức là vô dụng.
Giá như nàng lớn lên thêm chút đỉnh nữa, thực lực cũng đột phá đến Thánh Đế cấp độ, như thế thì tốt biết bao. Những vấn đề như Phụ thân thọ nguyên sắp hết hay mẫu thân đang tại Đan Thiên Thánh Cung kia, đều sẽ được giải quyết một cách hết sức nhẹ nhàng. Chỉ là Diệp Vũ Phi cũng là biết đến, đây là một cái ý nghĩ không mấy thực tế!
“Vũ Phi muội muội! Chúng ta đúng thật là không làm được cái gì?” Diệp Vũ Đồng cũng là thở dài một tiếng, rất là ít khi, hai tỷ muội các nàng lại có cùng một cái suy nghĩ như thế này.
Dù biết bản thân của mình là Thần Thể Giả thì như thế nào? Dù có thông minh tuyệt đỉnh thì có thể thế nào? Dù nàng có được khá nhiều kinh nghiệm từ ký ức của tên Đại Hắc kia thì có thể thế nào?
Chung quy cái này thế giới vẫn là thực lực vi tôn, những cái Thần Thể Giả, thông minh, hay là kiến thức cao vợi kia, đứng trước thực lực tuyệt đối, chỉ như là mây khói thoáng qua mà thôi.
Những cái kia cường giả chân chính, bọn họ chỉ cần thổi một hơi, hai tiểu nha đầu như các nàng đã chết mất xác. Nói nơi nào xa, tại cái này Triều Tịch Thánh Cung, như không phải có tôn phụ thân kia của mình tại phía sau nâng đỡ, với những việc làm của hai nàng trong thời gian qua, đã bị đám kia Triều Tịch Thánh Cung cao tầng trấn áp từ lâu rồi, nào còn ở lại nơi đây thảnh thơi để mà tán dóc!
“Vũ Đồng muội muội! Muội có cách gì giúp đỡ mẫu thân hay sao?”.
Diệp Vũ Phi nhìn cái kia Diệp Vũ Đồng lời nói tuy khá là buồn, nhưng ánh mắt lại đảo liên tục, theo kinh nghiệm nhiều năm làm tỷ muội với lại con nha đầu này mà nói, nàng rất hiểu cái này nha đầu trong lòng đang có cái gì âm mưu quỷ kế đến, lần này a, nàng là hy vọng Diệp Vũ Đồng có thể nghĩ ra cách gì hay, có thể giúp được mẫu thân trong cái này hoàn cảnh, hoặc giả chí ít cũng có thể gặp được tôn mẫu thân kia một lần.
Gần một năm qua không gặp được tôn kia mẫu thân, thú mà nói hiện tại nàng là vô cùng tưởng niệm ngài ấy. Rất là muốn xà vào lòng của ngài ấy để mà làm nũng một phen a!
“Cách thì ta đây cũng có….!” Diệp Vũ Đồng gật đầu nói nhỏ.
Đúng lúc này…
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!! “.
“Chuyện gì????”.
Chương 1220: An Nam Sơn Hủy!
Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người trố mắt nhìn nhau kêu lên, nhất là Diệp Vũ Đồng tiểu nha đầu, đang là muốn nói ra kế hoạch cao siêu diệu vợi của mình để mà có thể sớm ngày giải cứu mẫu thân ra khỏi bể khổ cũng là bị cái này đột biến làm cho kinh ngạc đến ngây người.
“Rầm!”.
“Là ai? Là tên tặc tử nào to gan dám đến An Nam Sơn của ta gây chuyện? “.
Kinh ngạc đối với lại Diệp Vũ Đồng cũng như Diệp Vũ Phi chỉ tồn tại trong giây lát mà thôi, tiếp theo sau, hai nha đầu là dùng Nguyên Lực chấn toái cái bàn đang đặt trước mắt của mình, bên trên còn là không có ít Ngũ Giai Yêu Đan cũng như là khá nhiều Ngũ Giai Linh Dược mà hai người chưa có dùng xong, hiện tại đã bị một chưởng vừa rồi làm cho chấn toái.
Nhưng giờ đây Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng là không có quan tâm đến mấy cái Yêu Đan hay Linh Dược này nọ, hai người đang là nộ khí đùng đùng, bay lên không trung, đối với lại xung quanh lên tiếng quát tháo.
Càng nghĩ lại càng cảm thấy giận, từ trước đến nay, chỉ có hai nàng đi đánh cướp hay là phá hoại nhà cửa của người khác, làm gì có chuyện người khác đến tận nhà của mình, san bằng địa bàn của mình thành bình địa kia chứ.
Hai người đã quyết định, dù cho tên kia vừa rồi ra tay phá hủy An Nam Sơn của nàng là ai, nàng cũng nhất định phải đem cửu tộc của tên kia cấp diệt, không những vậy, còn là phải đem bọn họ Nguyên Thần trừu hồn luyện phách cả ngàn vạn năm mới có thể làm nguôi ngoai cơn giận trong lòng.
“Ầm ầm!!! “.
“Vút! Vút! Vút!”.
“Hồi bẩm Nhị Vị Tiểu Chủ Nhân! Người ra tay phá đi An Nam Sơn của chúng ta là một tôn Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả! “.
An Nam Sơn xảy ra kinh thiên biến cố như thế, những tên thuộc hạ bên trong An Nam Sơn từ cao cấp đại thần như Hổ Huyền Phương, Ôn Địch, Cáp Tích Ly hay là mới như Thành Tử Thu, Đổng Ngạc cùng Yêu Hỏa Chi Viên đều là bị kinh động, cả đám liền lấy nhanh nhất tốc độ bay lên không trung, đem Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Đồng bao vây lại.
Khung cảnh có thể nói là cũng khá đồ sộ, không hề ít hơn mấy trăm ngàn người, đặt biệt những người này tu vi không có ai là kém hơn Đạo Thể Hóa Thần cảnh giới cả, đa số là Thánh Thể Hóa Thần trở lên, Hổ Huyền Phương mấy người tu vi là thấp nhất tại đây.
Cũng chính là Hổ Huyền Phương là người vừa lên tiếng báo cáo với lại Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai người. Tu vi hắn tuy là thấp nhất, nhưng ai bảo tại nơi đây, địa vị của hắn là cao nhất đâu chứ, như Hổ Huyền Phương hắn không lên tiếng, còn ai dám lên tiếng hội báo trước đâu!
Tình cảnh vừa rồi nghĩ lại hắn còn là lạnh sống lưng, vốn bọn hắn là không có ưa gì Diệp Vũ Đồng hai người, nên là tìm cách tránh mặt hai người thật xa, khi mà đại thủ ấn trên thương khung hạ xuống, đúng lúc này bọn họ mới chợt tỉnh mộng chạy đến nơi này.
Như vừa rồi Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người có cái gì bất trắc, không cần nghĩ hắn cũng là biết được sau khi tôn chủ nhân kia trở lại, bọn họ sẽ có cái gì kết cục đến.
“Rầm! “.
“Nhị vị Tiểu Chủ Nhân! Đây là lỗi của ta! Là ta để cho hai vị bị kinh sợ!” Ôn Địch nhìn thấy thần sắc giận dữ của Diệp Vũ Đồng hai người, không có nói hai lời liền là quỳ xuống nhận tội đến.
Tại cái này An Nam Sơn, xung quanh là có một cái Phù Trận bảo hộ do chính tay của hắn lập ra đến, với cái tài nghệ về Phù Trận hiện nay của mình, hắn luôn vỗ ngực tự xưng ngoài Thánh Vương ra không người nào có thể phá.
Ấy vậy mà nó vẫn bị một kích phá toái tan tành, thực lực kia phá đi Hộ Sơn Phù Trận của hắn không phải là Thánh Vương Cường Giả, điều này hắn có thể chắc chắn như vậy, thế nên Ôn Địch hắn mới tự nhận lỗi lầm của mình.
‘Haiz! Có ai có thể ngờ được đến kia chứ!’. Hổ Huyền Phương đám người nhìn Ôn Địch quỳ xuống nhận lỗi, trong lòng không khỏi là thở dài một tiếng.
Bọn họ điều là biết đến tài năng về Phù Đạo của Ôn Địch, không ngoa mà nói trong này đám người mình không ai có thể tự nhận mình có thể giỏi hơn Ôn Địch trong môn này Phù Văn Chi Đạo, bao gồm cả Cáp Duy cũng là như vậy.
Theo như tin tức bọn họ mới nhận được, Ôn Địch Phù Văn Chi Đạo đã gần chạm đến Thánh Cấp, đây là nhiều lần hắn hay khoe khoang như thế.
Với cảnh giới Phù Văn cao như thế, nếu như Ôn Địch chăm chú vào lập một cái Phù Trận mà nói, dù là Bán Thánh Cường Giả tối đỉnh phong cũng không thể phá hủy, đừng nói đến một tên Ngụy Thánh Cường Giả.
Nguyên nhân lần này chuyện là do Ôn Địch sơ suất, mà không chỉ là Ôn Địch, bọn họ cũng nằm trong số đó, có ai có thể nghĩ đến, lại có người dám đến nơi đây tấn công An Nam Sơn kia chứ.
Nên nhớ An Nam Sơn là đại bản doanh của chủ nhân bọn họ, bên ngoài rất nhiều người đều là công nhận ngài ấy là một tôn Bán Thánh Cường Giả, còn là được Thanh Lôi Thánh Vương vô cùng trọng dụng, như thế một người, danh tiếng đã chấn động Triều Tịch Thánh Cung, thử hỏi còn ai dám đến nơi đây vuốt râu hùm nữa kia chứ.
Ôn Địch cũng là có cái tâm lý kia, hắn nghĩ tại Triều Tịch Thánh Cung này không có một tên Ngụy Thánh Cường Giả nào dám đến đây ho he.
Còn như Thánh Vương đến tấn công, hắn có lập ra Phù Trận cường đại hơn, cũng là không làm được tích sự gì, thế nên chỉ làm ra một cái Phù Trận nữa vời, bây giờ mới có cái hoàn cảnh như ngày hôm nay.
“Không cần nói những điều vô bổ này ra với lại bản Tiểu Thư, bản Tiểu Thư muốn biết, là tên nào to gan dám tấn công An Nam Sơn của ta kia kìa!” Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người trên mặt vẫn còn hằm hằm cơn giận, cũng là không có quan tâm đến chuyện Ôn Địch này thất trách cái gì, liền là gằn giọng lên tiếng nói.
Trách phạt đám người này, hai nàng sẽ không có quên, nhưng không phải là bây giờ, cái hai nàng quan tâm nhất hiện nay là cái tên ăn gan hùm mật báo nào, dám đến san bằng An Nam Sơn của hai nàng. Phải đem tên kia tìm ra trước, rồi mới đến đám người vô dụng Ôn Địch này sau.
Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi rất là không muốn sai đám người này làm những chuyện này, mà là muốn tự tay mình tìm ra hung thủ, sau đó trừng trị mới hợp với khẩu vị của hai nàng.
Nhưng mà ngặt nỗi hai nàng chỉ là Pháp Thần cảnh giới, tu vi thấp kém, ngay cả dùng thần niệm điều tra cũng không có thể, nói gì đến chuyện tìm đến cái tên hủy đi An Nam Sơn để mà báo thù. Thế nên tạm thời sử dụng đám người vô dụng này trước cái đã.
Ân, trong mắt của Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi, Hổ Huyền Phương, Ôn Địch đám người đúng là một đám vô dụng, địch nhân đánh đến tận cửa nhà, vẫn là còn không biết, đây không phải là vô dụng thì là cái gì?
Cũng chỉ có tôn kia phụ thân Diệp Tử Phàm, vì niệm chút tình nghĩa khi xưa mới để đám người này lại bên cạnh, như là thuốc hạ của hai nàng mà nói, bọn chúng đã bị mài ra xương từ lâu.
“Nhị Vị Tiểu Chủ Nhân! Chuyện này…!” Hổ Huyền Phương khá là ấp úng lên tiếng.Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Nơi đây hắn có quyền lực cao nhất sau Diệp Vũ Phi hai người, đương nhiên người lên tiếng trả lời câu hỏi của Diệp Vũ Đồng cũng chính là hắn. Nhưng mà hắn chỉ là một tên Đạo Thể Hóa Thần cường giả, dù đã thả ra thần thức tận cùng của mình, nhưng mà ngay cả bóng dáng hung thủ hắn cũng không có thấy đâu.
Sở dĩ vừa rồi hắn báo cáo người hủy đi An Nam Sơn là một tôn Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn, chẳng qua là dựa vào lực đạo đối phương phát ra cùng với lại mức độ chịu đựng của cái này Phù Trận, còn lại hắn không biết gì cả!
Bất đắc dĩ dưới, hắn là nhờ mấy tên Thánh Thánh Thể, Thần Thể Hóa Thần từ bên trong Vạn Tinh Đại Lục như Thành Tử Thu, Cố Thiên Hành đám người vào cuộc giúp đỡ, chỉ là kết quả thu lại cũng không khá hơn là bao, đám kia người cũng là không thể tra ra là ai đã hủy đi An Nam Sơn của bọn họ.
Cái chuyện này cũng là nằm trong dự tính của hắn, đối phương là Ngụy Thánh Cường Giả, còn không phải là bình thường Ngụy Thánh, như không muốn cho người biết được hành tung của mình mà nói, trừ những cái Bán Thánh Cường Giả trở lên ra, Hóa Thần một phương là không có khả năng phát hiện ra được.
“Các ngươi…. Các ngươi…! “ Diệp Vũ Phi nhìn đám người này, thật sự là quá thất vọng, không thể nào nói lên lời được nữa.
Dù nàng biết từ trước, đám người này hết sức vô dụng, nhưng mà không nghĩ đến, lại vô dụng đến cái này trình độ, ngay cả một việc tưởng chừng rất nhỏ như thế này, cũng làm không có xong, biết trước như thế này, nàng là đã năn nỉ phụ thân để cho nàng mang theo Khăn Tích Sâm mấy tên Ngụy Thánh Cường Giả bên trong Luyện Thần Đỉnh ra ngoài này giúp đỡ cho mình còn hơn.
“Vũ Phi muội muội, nên nghĩ cách khác đi là hơn!” Diệp Vũ Đồng hơi là lắc đầu nói.
Nàng đối với lại Hổ Huyền Phương đám người không điều tra ra được hung thủ có chút thất vọng, nhưng suy cho cùng, cái này cũng là chuyện đương nhiên, bên kia tên ra tay là Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả, muốn Hổ Huyền Phương chỉ là Hóa Thần đi tìm tung tích của bọn chúng, cái này có chút làm khó Hổ Huyền Phương đám người.