1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
  4. Tập 220 [ Chương 1096 đến 1100 ]

Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast

Tập 220 [ Chương 1096 đến 1100 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1096: Gà Đất Chó Sành

“Hắc hắc hắc! Lần này liền là có trò hay để mà xem!”

Xung quanh quan sát đám đông người, cứ nghĩ là mọi chuyện sẽ kết thúc từ đây khi mà Hạng Nguyên có ý định đem Thủy Linh Thánh Ngọc giao ra cho Ngư Tử Phong, nhưng không nghĩ đến chuyện lại có biến, giữa đường là sát ra một tên Trình Giảo Kim đến, chuyện này có thể nói càng ngày càng trở nên hấp dẫn rồi đây.

Từ sau khi trận chiến tại Tiềm Long Sơn, Diễn Võ Đài truyền ra . Tại nơi đây không có bao nhiêu người không nhận ra Diệp Tử Phàm tên này, một bộ Bạch Phát Lão Giả sắp xuống mồ, lại có thể nhẹ nhàng trấn áp tất cả chín tên Thiên Kiêu Đệ Tử của Thánh Vương CiFXD gia tộc, lại không kiêng kỵ gì Thánh Vương Cường Giả sau lưng đám người này, một hai phải đem cống hiến điểm của chín tên Thiên Kiêu này lấy đi.

Thực lực kia, lá gan kia của Diệp Tử Phàm, làm cho không ít người phải kinh sợ, thậm chí là bội phục, tại trong hàng ngũ Thí Luyện Giả tham gia lần này Triều Tịch Thánh Cung khảo hạch, Diệp Tử Phàm Hạ Giới Tinh Vực thổ dân này được mọi người đánh giá cao nhất. Là người sẽ đạt được quán quân trong lần này Triều Tịch Thánh Cung Thí Luyện, cái vị trí Hạch Tâm Đệ Tử là không có chạy thoát khỏi lòng bàn tay của Diệp Tử Phàm này.

Diệp Tử Phàm cũng là người không có e ngại dâm uy của Thánh Vương gia tộc. Rên này sẽ không có đặt Cửu Đại Thánh Vương gia tộc tại trong mắt. Diệp Tử Phàm ra mặt cướp đoạt Thủy Linh Thánh Ngọc vốn là vật trong tay của Ngư Tử Phong, Ngư Tử Phong sẽ không dễ dàng gì bỏ qua, thế cho nên lần này mọi người đều nghĩ là sẽ có một màn kịch hay đang chờ đón mọi người.

“Hắc hắc hắc! Có cái gì đáng chờ mong kia chứ, các ngươi cũng đừng nên quên, lần này đi theo bên cạnh chín tên Thiên Kiêu kia không phải là một đám Đạo Thể Hóa Thần, mà chính là Ngụy Thánh Cường Giả a!” Một tên mặt rỗ có Linh Thể Hóa Thần tu vi quan sát khá là tỷ mỹ hoàn cảnh bên trên, khá là lạnh lùng cười nói.

“Lão Bát! Ngươi nói cũng không có sai!”. Một tên Phàm Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành bên cạnh khá là đồng ý với lại ý kiến vừa rồi của Tôn Bát.

Không thể phủ nhận cái Diệp Tử Phàm có thực lực khá là cường đại, thế nhưng chung quy lại, Diệp Tử Phàm cũng chỉ là một tên Hóa Thần cường giả mà thôi, trong khi bên kia Ngư Tử Phong đám người, người nào cũng là kè kè một tôn Ngụy Thánh Cường Giả đi theo.

Dù chỉ là Ngụy Thánh sơ kỳ, nhưng mà không ai có lòng tin Diệp Tử Phàm có thể đánh bại được những tên Ngụy Thánh kia cả.

Phải biết rằng Ngụy Thánh cùng Hóa Thần là có một cách biệt hết sức là to lớn a, dù Hóa Thần có cường đại đến như thế nào, cũng là không có khả năng là đối thủ của Ngụy Thánh Cường Giả.

Ân! Trừ khi là trong truyền thuyết vị kia Độc Cô Phụ Thần, truyền là khi tại Hóa Thần cường giả, ngài ấy đã từng khiêu chiến qua Ngụy Thánh Cường Giả, còn là chiến thắng nữa.

Nhưng đó là chuyện xảy ra cách đây mấy trăm ngàn tỷ năm rồi, quá mức xa xôi, nó chỉ còn tồn tại trong thư tịch mà thôi.

Nói cái này Bạch Phát Lão Giả sắp chết đến nơi Diệp Tử Phàm có thể so sánh với lại Độc Cô Phụ Thần trước kia, là không có ai có thể tin tưởng!

“Diệp Tử Phàm lần này hành động thật sự là không có khôn ngoan! ” Lại một tên Phàm Thể Hóa đưa ra bình luận.

Diệp Tử Phàm tại Tiềm Long Sơn một hơi đắc tội hết Cửu Đại Thánh Vương gia tộc Đệ Tử người, như là người thông minh mà nói, giờ này y là phải ở tại cái kia Tiềm Long Cư đợi đến ngày mai hắn ló đầu ra lên Triều Tịch Thánh Cung Thí Luyện, mới là thượng sách con đường.

Còn như không mà nói, có may mắn còn sống đi đến được nơi đây, cũng là nên biết quý trọng vận khí của mình, không nên đi đắc tội với lại Ngư Tử Phong đám người đúng vào cái lúc này, như thế sẽ càng là dễ dàng bị sát hơn mà thôi.

Nên nhớ rằng Diệp Tử Phàm không chỉ là đã từng đắc tội với lại Cửu Đại Thánh Vương gia tộc Đệ Tử, mà ngay cả Dương gia tên này cũng là đã đắc tội luôn. Trùng hợp thay, Thái Dương Thương Hội là Dương gia tài sản.

Với những gì mà Diệp Tử Phàm đã làm với lại Dương gia Thiếu Chủ Dương Tử Vũ, cũng như số cống hiến điểm mà Diệp Tử Phàm có trong tay, y có thể bình an rời khỏi nơi này hay không, là điều không ai có thể dám chắc được.

“Diệp đại nhân! Không phải là ta không muốn nhượng lại viên này Thủy Linh Ám Thạch cho ngài… Chỉ là!”

Hạng Nguyên lên tiếng, hắn chỉ nói nữa chừng, sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía Ngư Tử Phong đám người. Chỉ là cái gì, Hạng Nguyên hắn không nói, thiết nghĩ với cái trí tuệ của Diệp Tử Phàm này liền có thể nhận ra được đến.

Giữa một trăm vạn viên Hạ Phẩm Thánh Tinh ngân phiếu khống mà Ngư Tử Phong muốn trả cho hắn, cùng với lại tiền thật bạc thật một tỷ cống hiến điểm mà Diệp Tử Phàm trả cho hắn, hắn dĩ nhiên là muốn cái sau rồi.

Dù cho một tỷ cống hiến điểm có thấp hơn giá trị thực của viên này Thủy Linh Thánh Ngọc khá nhiều, nhưng mà kia là tiền bạc vốn có trong tay của hắn, nhập vào trong túi, vẫn là an toàn hơn rất nhiều. Còn tiền của Ngư Tử Phong như hoa trong kính, trăng trong nước, chỉ nhìn ngắm mà thôi, sẽ không bao giờ vào được tay của mình cả đâu.

Thế nhưng Hạng Nguyên lại không có lòng tin vào cái này Diệp Tử Phàm, phải biết rằng bên kia Ngư Tử Phong đám người, có đến chín tên Ngụy Thánh, đó là chưa kể những tên Ngụy Thánh xung quanh, Diệp Tử Phàm này có bản lĩnh đến đâu, cũng là không có khả năng chống lại đám người này cho được.

“Ngư Tử Phong? Ta muốn mua lại viên này Thủy Linh Ám Thạch, ngươi là không có cái ý kiến gì chứ?”. Diệp Tử Phàm sao không hiểu cái này Hạng Nguyên là đang suy nghĩ đến vấn đề gì, hắn cũng không trách, mà là quay sang đám người Thánh Vương gia tộc Thiên Kiêu Đệ Tử, dừng lại ánh mắt trên người của Ngư Tử Phong, Diệp Tử Phàm bình thản hỏi.

Lần trước tại cái kia Tiềm Long Sơn Diễn Võ Đài, Diệp Tử Phàm đã bỏ qua cho đám người này một lần, như còn không có biết điều mà nói, hắn không ngại dạy dỗ đám người này thêm một lần nữa.

Đương nhiên học phí lần này cũng không rẽ, lần trước hắn chỉ lấy đi cống hiến điểm của Ngư Tử Phong đám người, nhưng lần này, những món Hộ Thân Pháp Bảo hay là át chủ bài phòng thân gì đó chính là thứ mà hắn sẽ nhắm đến.

Diệp Tử Phàm nghe nói những món kia bảo vật giá cả cũng không phải là thấp, quy ra vài trăm tỷ hay vài ngàn tỷ cống hiến điểm cũng không phải chuyện gì hiếm lạ, hắn còn đang chờ mong những tên này ấm đầu, xông lên tìm hắn gây phiền phức nữa đâu.

Còn mấy tên tôm tép Ngụy Thánh bên cạnh đám người kia, ha ha, đám người đó càng là không cần phải nói, như bọn chúng lao lên, hắn cũng luộc tất.

Đám này Ngụy Thánh hắn đoán không có nhiều mỡ như những tên Văn Học Hữu đám người, nhưng muỗi nhỏ cũng là thịt, thân gia của bọn chúng, cũng không có kém Ngư Tử Phong đám người này bao nhiêu đâu, dù sao cũng là Ngụy Thánh Cường Giả, nghèo quá ra đường xem sao được. Diệp Tử Phàm là khá chờ mong đâu.

“Hạ Giới Tinh Vực thổ dân! Một đám gà đất chó sành, ta….!”

“Trùng Bát Trưởng Lão! Không cần nói nữa!” Ngư Tử Phong đứng ra chắn trước mặt của Ngư Trùng Bát, ánh mắt khá là nghiêm khắc cảnh cáo Ngư Trùng Bát.

Theo sau, dưới sự kinh ngạc của tất cả người xung quanh đây, hắn là hướng Diệp Tử Phàm, khá là khách khí nói:

“Diệp Tôn Giả! Như ngài muốn khối kia Thủy Linh Thánh Ngọc, Tử Phong đương nhiên là sẽ không có ý kiến gì rồi! “

‘Thiếu Chủ! Ngài vì cái gì phải làm như vậy? ‘ Nghe qua câu nói cùng dáng điệu của Ngư Tử Phong, Ngư Trùng Bát gương mặt lúc trắng lúc xanh, dùng thần niệm truyền âm hỏi Ngư Tử Phong.

Ngư Trùng Bát là giận dữ thái quá, hắn vừa rồi là muốn ra tay đem cái này Diệp Tử Phàm trấn áp, để cho tên kia biết, Thánh Vương gia tộc là không thể bị khi nhục, càng là không thể bị một tên mà bọn họ vốn cho là cực kỳ thấp kém Hạ Giới Tinh Vực thổ dân cho khinh nhục.

Nhưng mà vì cái gì Ngư Tử Phong lại một hai muốn ngăn cản hắn, có có chút khom lưng uốn gối trước cái này Diệp Tử Phàm?

Ngư Tử Phong không có biết, hành động vừa rồi của mình là đã đem Ngư gia mặt mũi ném về tận nhà, không bao lâu sau, tại cái này Triều Tịch Thánh Thành người sẽ nhìn vào Ngư gia bọn họ mà chê cười, hơn nữa Tộc trưởng cũng sẽ không có bỏ qua cho Ngư Tử Phong.

Những cái này chuyện, hắn biết là Ngư Tử Phong đủ thông minh để mà nhận ra vấn đề, nhưng vì cái gì Ngư Tử Phong một hai phải làm như vậy?

Thái độ ngang tàng bá đạo của vị này Thiếu Chủ trước đây đi đâu mất cả rồi? Nên nhớ Ngư Tử Phong có không chống lại Diệp Tử Phàm này, vẫn còn có Ngụy Thánh Cường Giả Ngư Trùng Bát hắn đây a. truyện Kiếm Hiệp

Có khi nào từ cái kia trận chiến tại Tiềm Long Sơn, đã để lại cho Ngư Tử Phong một nỗi ám ảnh không thể nào phai nhòa, thế cho nên Ngư Tử Phong mỗi lần gặp cái này Diệp Tử Phàm đều là e sợ đến như vậy!

Chương 1097: Cơ Hội Tốt!

Ân! Có lẽ chính là như vậy! Càng nghĩ, Ngư Trùng Bát càng là cảm giác được ý nghĩ của mình không hề sai.

Nếu như đã là vậy, cái này Diệp Tử Phàm tuyệt đối không thể nào sống sót được, không có vì cống hiến điểm trong tay Diệp Tử Phàm, cũng là vì nỗi ám ảnh trong lòng vị Thiếu Chủ này của hắn, như không thể trừ đi Diệp Tử Phàm, sau này con đường tu hành của Ngư Tử Phong chắc chắn sẽ gặp vô số tâm ma cùng phiền toái, cả đời này cũng chỉ có thể dùng lại tại cái này Hóa Thần sơ kỳ tiểu thành cảnh giới mà thôi.

Hóa Thần cảnh giới, sao có thể? Ngư Tử Phong chính là Thiên Kiêu vạn năm có một của Ngư gia, ngoài Ngư Tử Vân rời đi đã lâu năm không biết sinh tử như thế nào kia, Ngư Tử Phong chính là niềm hy vọng của Ngư gia bọn họ. Gia tộc cũng như Lão Tổ Tông đều là đánh giá rất cao cái này Ngư Tử Phong, kỳ vọng y có thể đột phá Bán Thánh Cường Giả, thậm chí là là Thánh Vương.

Một cái Hóa Thần, sao có thể đủ thỏa mãn Ngư gia bọn họ mong muốn kia chứ. Bất kỳ người nào dám cản đường của Ngư Tử Phong, người đó đều là phải chết, bất kỳ là người nào, Diệp Tử Phàm này càng là không có ngoại lệ…! Ngư Trùng Bát thầm hạ quyết tâm nghĩ.

‘Ha ha ha! Không nghĩ đến Ngư Thiếu Chủ lại là một tên tôm chân mềm!’. Có người xung quanh khẽ cười, nhưng không ai lớn tiếng nói lớn, cũng chỉ dùng thần niệm truyền âm nói chuyện với nhau.

Tất cả đều nhìn thấy biểu cảm vừa rồi của Ngư Tử Phong, nói thật so với lại bá đạo thường thấy của những tên Thánh Vương gia tộc Thiên Kiêu này, bọn họ thật sự có chút không quen.

Nhất là bên cạnh Ngư Tử Phong còn có một vị Ngụy Thánh Cường Giả kè kè bên cạnh, thế nhưng Ngư Tử Phong cũng là không dám cùng cái này Diệp Tử Phàm chống đối, đúng là một người hèn nhát.

Cũng như Ngư Trùng Bát, những người xung quanh cũng là nghĩ đến nguyên nhân Ngư Tử Phong đã bị Diệp Tử Phàm dạy dỗ một trận tại Tiềm Long Sơn, đến bây giờ vẫn còn để lại bóng ma, thế cho nên không dám cùng cái này Diệp Tử Phàm đối bính.

Những cái này Thánh Vương gia tộc Thiên Kiêu, xem ra chỉ được cái mẽ ngang tàng bá đạo bề ngoài, một khi gặp nhau trở ngại, tâm lý không đủ, rất dễ dàng trở thành một cục bột cho người khác xoa nắn.

Đây thật sự làm cho người khác thất vọng, trước đây có không ít người đánh giá cao thực lực cũng như đạo tâm vững chắc của đám người này đâu.

Nghĩ lại cũng phải, Thánh Vương gia tộc, từ nhỏ luôn có Thánh Vương Cường Giả che chở, không ai dám đi đắc tội, thành ra những người này chỉ như nhà ấm trồng hoa, một khi gặp phải biến cố, liền sẽ lập tức lụi tàn mà thôi.

“Ngươi là thật sự không muốn cùng ta tranh?” Diệp Tử Phàm nhìn cái này Ngư Tử Phong thức thời vụ như thế này, cũng là có chút nhíu mày hỏi lại.

Không có lý nào đâu, hắn là đã từng dạy dỗ cái này Ngư Tử Phong thảm như thế, với cái tính cách có thù tất báo của đám thiếu gia, tiểu thư này, giờ đây bên cạnh có Ngụy Thánh Cường Giả trợ giúp, theo lý phải đi lên lấy lại mặt mũi mới đúng, giờ đây Ngư Tử Phong này một bộ ngoan ngoãn thần sắc, nói thật hắn cũng hết sức là bất ngờ a!

“Diệp Tôn Giả! Tử Phong trước giờ nói một không hai, như đã không tranh dành cái này Ám Thạch với ngài, tuyệt đối sẽ không có tranh dành!” Không có để ý đến ánh mắt đám người xung quanh đang khinh bỉ mình, Ngư Tử Phong là hết sức khách khí đối với lại Diệp Tử Phàm nói.

Từ trận chiến kia tại Tiềm Long Sơn, cũng là nhận ra Diệp Tử Phàm là Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả sau, Ngư Tử Phong là không có ý định cùng với lại cái này Diệp Tử Phàm là kẻ thù nữa.

Bán Thánh Cường Giả, dù là yếu nhất Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả, thực lực cũng là vượt qua Ngụy Thánh Cường Giả bên trên. Đáng sợ hơn, những loại này Cường Giả còn có hy vọng cực cao đột phá Thánh Vương Chi Cảnh.

Như Diệp Tử Phàm này đột phá Thánh Vương Chi Cảnh, thể chất lại từ Linh Thể trở lên, như thế một khi hắn thành đạo sau, những người đắc tội với lại Diệp Tử Phàm đều sẽ gặp phải tai ương.

Chuyện Diệp Tử Phàm là Bán Thánh Cường Giả, Ngư Tử Phong hắn trừ phụ thân của mình ra thì chưa từng nói qua cho bất kỳ người nào.

Phụ thân của hắn sau khi nghe qua cái chuyện này, chỉ là mỉm cười một tiếng, rất là không có quan tâm chi ý, Ngư Tử Phong biết là phụ thân của mình không tin vào những lời của mình nói, chỉ cho là hắn lấy một cái cớ để bào chữa cho thất bại lần này mà thôi.

Ngư Tử Phong có thể hiểu được vì cái gì phụ thân hắn lại có ý nghĩ như thế, Bán Thánh Cường Giả, dù là kém nhất Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả, cũng chỉ có thể tại những tòa Bát Tinh Thánh Cung trở lên mới có thể xuất hiện, loại này thiên tài vô cùng hiếm thấy.

Trong khi Diệp Tử Phàm này vốn dĩ là hàng thật giá thật Hạ Giới Tinh Vực thổ dân, Hạ Giới Tinh Vực thổ dân từ thời Viễn Cổ đến nay làm gì có xuất hiện một tên Bán Thánh Cường Giả nào, thế cho nên phụ thân của hắn không có tin tưởng cũng là có lý do.

Dù không được phụ thân ủng hộ, nhưng hắn trong lòng còn có một cái ý nghĩ Ngư gia không nên cùng cái này Diệp Tử Phàm là địch, như có cơ hội mà nói, nên là cùng Diệp Tử Phàm thắt chặt quan hệ, chỉ tiếc hai cái vấn đề này đến nay hắn vẫn chưa có làm được.

“Chân Hiển huynh, Thánh Kỳ tiểu thư, các vị, khối này Thất Giai Ám Thạch Tử Phong sẽ không có cùng vị này Diệp Tôn Giả tranh đoạt, như các vị có hứng thú, ta cũng tuyệt đối không ngăn cản!”

Rời ánh mắt khỏi Diệp Tử Phàm cùng khối kia mê hoặc Thủy Linh Thánh Ngọc, Ngư Tử Phong đem ánh mắt chuyển qua Văn Thánh Kỳ đám người hòa ái lên tiếng.

Nói xong, hắn cùng với lại Ngư Trùng Bát tránh ra một cái con đường, cùng với lại một cái mời thủ thế, ngụ ý chuyện tranh đoạt Thủy Linh Thánh Ngọc khối kia Ám Thạch Ngư Tử Phong hắn sẽ không có tham gia, các ngươi là có thể thi triển thần thông thủ đoạn cùng cái tên Diệp Tử Phàm kia tranh đoạt.

Ngư Tử Phong là biết đến, đám này Thiên Kiêu đã thèm khát viên kia Thủy Linh Thánh Ngọc từ lâu, chỉ là chuyện gì cũng có trước có sau, Ngư Tử Phong hắn là người nhanh chân chạy đến trước, theo luật ngầm giữa những Thánh Vương gia tộc Đệ Tử với nhau, bên ngoài sáng, người nào phát hiện ra món đồ trước, sẽ là do người đó đến xử lý, người đến sau là không thể ra tay, trừ khi người đó nhường ra không có tranh đoạt nữa.

Hắn đây giờ đã từ bỏ, như thế cơ hội để nịnh bợ Nhược Hề Thánh Vương đang nằm trong tay những người còn lại, chỉ cần bọn họ vượt qua Diệp Tử Phàm kia một quan, liền là có thể đem viên kia Thủy Linh Thánh Ngọc thu vào trong túi, sau đó dâng lên cho Nhược Hề Thánh Vương, để cho Nhược Hề Thánh Vương nợ gia tộc của mình một cái nhân tình.

Cơ hội hiếm có, thiết nghĩ đám người này sẽ là không có bỏ qua đâu à nha! Ngư Tử Phong trong lòng khá là chờ mong nghĩ.

Ngư Tử Phong nhường ra tranh đoạt Thủy Linh Thánh Ngọc cho mấy tên Thiên Kiêu còn lại, không hề có một chút ý tốt nào tại đây, hắn đã từng trong tay Diệp Tử Phàm ăn quá một lần mệt nặng, thế cho nên hắn cũng là muốn đám người này cũng như hắn một dạng, cùng phải ăn đau khổ, như thế mới công bằng.

Nơi đây chỉ có một mình hắn là biết được chân chính thực lực của Diệp Tử Phàm ra làm sao, nên cũng là biết đến, một khi đám Thiên Kiêu này cho Ngụy Thánh Cường Giả bên cạnh mình nhào lên, kết quả không cần biết là sẽ tiền mất tật mang mà thôi.

Hơn nữa quan trọng nhất là đám này người đắc tội với lại Diệp Tử Phàm tên kia càng nặng càng tốt, tốt nhất là cho Ngụy Thánh Cường Giả truy sát Diệp Tử Phàm, như thế mới là càng tuyệt.

Đắc tội với lại một tôn Thánh Vương Cường Giả trong tương lai, thiết nghĩ đám người này thời gian sau này sẽ không có thoải mái gì! Ngư Tử Phong trong lòng ác ý nghĩ.

Chỉ có điều Ngư Tử Phong là không có biết, cách đây không lâu, vì tham lam cống hiến điểm trong tay Diệp Tử Phàm, chín tên Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả muốn ra tay đem Diệp Tử Phàm trấn áp, nhưng lại bị Diệp Tử Phàm trấn áp ngược lại, giờ đây tất cả những người kia là đang tai Luyện Thần Đỉnh dưỡng già, trong đó có một tên Ngụy Thánh là Ngư gia người.

Như mà biết chuyện này, có lẽ Ngư Tử Phong sẽ không còn có cái ý nghĩ đứng bên ngoài trục lợi như hiện tại.

‘Tiểu Thư! Để ta đi lên trấn áp Diệp Tử Phàm tên kia!’ Văn gia Ngụy Thánh sơ kỳ viên mãn Văn Cao Cường rất là nóng lòng muốn thử, dùng thần niệm truyền âm xin ý kiến của Văn Thánh Kỳ.

Không lâu trước đây, hắn thông qua con đường bí mật biết được Diệp Tử Phàm là đã đến Thái Dương Thương Hội, còn là đi vào tầng thứ mười nơi này nữa, biết được như thế, hắn rất là muốn đi tìm Diệp Tử Phàm kia, trước tính sổ, sau là đem một đám lớn cống hiến điểm từ trong tay Diệp Tử Phàm cướp đi, khổ nỗi nhiệm vụ của DCvpr hắn là phải đi theo Văn Thánh Kỳ không rời một bước, nên cơ hội tốt như thê này cũng chỉ có thể bỏ qua.

Khi Diệp Tử Phàm xuất hiện tại đây, ra tay tranh đoạt Thủy Linh Thánh Ngọc cùng với lại Ngư Tử Phong, hắn nghĩ hy vọng của mình cũng không có cao, vì Ngư Trùng Bát bên cạnh Ngư Tử Phong cũng không phải là dạng người thiện tra gì.

Chương 1098: Một Đám Cáo Già

Không có nghĩ đến, cái kia Ngư Tử Phong sau một lần bị Diệp Tử Phàm đánh cho tơi tả, trong lòng đã lưu lại bóng ma tâm lý, làm ra một cái hành động nhiều người không hiểu đó là không tham gia vào tranh đoạt Thủy Linh Thánh Ngọc nữa.

Như thế cơ hội của hắn là tới rồi, Diệp Tử Phàm tên kia hiện tại như một mâm trái cây tươi ngon, chỉ cần trấn áp y, không chỉ là có thể đem cống hiến điểm trong tay y nuốt trọn, mà ngay cả cái kia viên Thủy Linh Thánh Ngọc cũng là trong tay Văn gia hắn.

Tốt đẹp như thế chuyện, hắn như thế nào có thể bỏ qua, như chuyện này cũng bỏ qua, như vậy sẽ liền gặp phải thiên phạt a.

Không chỉ là Văn Cao Cường hắn có cái ý nghĩ kia, nhìn lại JfB9o mấy tên Ngụy Thánh xung quanh, người nào cũng là một cái ánh mắt nồng cháy, tham lam chi ý là không cần nói ra, người khác cũng là biết trong lòng bọn chúng đang suy nghĩ cái gì.

Giờ đây tất cả mọi người chỉ cần chờ thiếu gia, tiểu thư của mình lên tiếng một cái, liền sẽ nhào lên đem Diệp Tử Phàm trãm ra thành tám khối, sau đó chia chác tài nguyên từ trong tay của y mà thôi.

‘Cao Cường Trưởng Lão! Chuyện này không cần gấp! ‘ Văn Thánh Kỳ nhìn qua Văn Cao Cường truyền âm trả lời một tiếng.

Theo sau, cũng không có quan tâm đến vị này Trưởng Lão tâm hồn nồng cháy muốn giết người cướp của này nữa, quay sang Ngư Tử Phong, lành lạnh mỉm cười nói:

“Tử Phong huynh hảo tâm, Thánh Kỳ xin tâm lãnh, nhưng mà cái kia Thủy Linh Thánh Ngọc Thánh Kỳ là không có hứng thú lắm, thế nên sẽ không có ra tay tranh đoạt cùng với lại vị Diệp Tôn Giả này!”

“Ân! Thánh Kỳ tiểu thư nói rất là có lý, Cửu Cung cũng là đối với lại Thủy Linh Thánh Ngọc không có hứng thú, chuyện này ta cũng sẽ không có ra tay tay cùng Diệp Tôn Giả tranh đoạt! “.

“Bảo vật là do người có đức sở hữu, ta thấy khối này Thủy Linh Thánh Ngọc hợp với lại Diệp Tôn Giả hơn!”.

“…..”

Theo sau lời nói của Văn Thánh Kỳ, Lý Chân Hiển, Triệu Lục, Tôn Vân Phú đám Thiên Kiêu, cũng là tranh thủ lên tiếng, người một câu, ta một câu, nói chuyện hết sức là say sưa. Nhưng chung quy lại, chỉ có một cái ý chính, kia là không một ai trong số đám người bọn họ có cái ý nghĩ cùng Diệp Tử Phàm tranh đoạt cái kia Thủy Linh Thánh Ngọc cả.

Nói ra cứ như là Thủy Linh Thánh Ngọc kia phải thuộc về Diệp Tử Phàm, mới là hợp với lại thiên đạo chi lý, còn như có ý tranh đoạt mà nói, đó là sẽ bị thiên phạt khả năng. Chính là như thế! Lời xuất từ miệng của mấy tên Thiên Kiêu này, không khỏi là khiến cho đám Tu Luyện Giả xung quanh nhìn đến kinh ngạc thất sắc. Từ khi nào, đám kia Thiên Chi Kiêu Tử lại có bộ dạng yếu nhược như thế rồi?

‘Hừ! Muốn đưa chúng ta vào bẫy, không có đơn giản như Ngư Tử Phong nhà ngươi nghĩ như vậy đâu!’. Lên tiếng đáp lời Ngư Tử Phong sau, đám người Văn Thánh Kỳ nhìn về Ngư Tử Phong là không hề có một tia hảo cảm gì đáng nói.

Tất cả Thiên Kiêu tại nơi đây, đều là được gia tộc của mình lựa chọn là Tộc Trưởng đời tiếp theo, trí tuệ của bọn họ là không có hề thấp.

Ngư Tử Phong nhường ra quyền tranh đoạt Thủy Linh Thánh Ngọc cùng Diệp Tử Phàm lại cho bọn họ, bên trong là có cái âm mưu.

Nói cái này Ngư Tử Phong sau trận chiến tại Tiềm Long Sơn mà sinh ra một cái bóng ma tâm lý, nơi đây Thiên Kiêu bọn họ nhóm, là không có ai tin tưởng.

Người ngoài nghĩ bọn họ những cái Thiên Kiêu này chỉ là nhà ấm trồng hoa, nhưng thực tế là không phải như vậy, được chọn là tương lai Tộc Trưởng bọn họ, không chỉ có Thiên Phú Tu Luyện kinh người, còn phải là trải qua trăm cay ngàn đắng mới có thể từ một đám đông Thiên Kiêu trong tộc ngồi lên cái này Thiếu Chủ bảo tạo, quá trình kia rèn luyện, còn khủng khiếp hơn tán tu bên ngoài rất nhiều lần, thất bại cùng bị người khác sĩ nhục là đếm không hết, còn hơn bị Diệp Tử Phàm làm nhục tại Tiềm Long Sơn không biết bao nhiêu lần.

Mỗi lần như thế, nếu tâm trí không cứng cỏi, bọn họ đã sụp đổ từ lâu, như thế nào có thể đứng tại đây vào lúc này.

Như nói Ngư Tử Phong vì bị Diệp Tử Phàm đánh bại mà trong lòng sinh ra bóng ma, cái này không ai trong bọn họ tin tưởng, bên trong có vấn đề gì mà bọn họ không biết, nhưng dù là gì, Ngư Tử Phong này muốn bọn họ lên cùng Diệp Tử Phàm đối địch, tuyệt đối là không có cái ý gì tốt, quen biết mấy ngàn năm, cái này Ngư Tử Phong âm hiểm xảo trá, bọn họ là biết thừa, sẽ không có ai mắc mưu tên này.

Còn về Diệp Tử Phàm bên kia, ngay khi nhận được tin báo của Tiêu Nhượng Tư, bọn họ là đã báo lại cho gia tộc một ít Ngụy Thánh hậu kỳ trưởng lão, như bọn họ đoán không sai mà nói, những người này đã đến Thái Dương Thương Hội rồi, chờ đám kia Trưởng Lão bàn cách phân chia Diệp Tử Phàm trên người tài nguyên như thế nào, sẽ cùng nhau đem Diệp Tử Phàm sử lý sau.

Dù sao Diệp Tử Phàm tên này có thủ đoạn hay thực lực lợi hại đến thế nào, đã đi vào cái này Thái Dương Thương Hội của Dương gia, là không có khả năng có thể rời khỏi nơi đây, bọn họ chỉ cần chờ đám kia cường đại trưởng lão đến xử lý Diệp Tử Phàm là được rồi.

Hiện tại bên bọn họ chỉ có Ngụy Thánh sơ kỳ cường giả, không ai nắm chắc được phần thắng trong tay, cái này Diệp Tử Phàm có chút tà dị, nên sẽ không ai muốn dấn thân vào nguy hiểm, tất đều không muốn kịch bản tại Tiềm Long Sơn kia tái diễn tại cái này Thái Dương Thương Hội thêm một lần nữa.

‘Hừ! Một đám cáo già!’. Không có người nguyện ý lên cùng Diệp Tử Phàm tên kia tranh đoạt, Ngư Tử Phong trong lòng là thất vọng không thôi.

Hắn là biết đến, tính đa nghi của đám người này lại nỗi lên, có lẽ vừa rồi hắn thể hiện có chút quá.

Còn như nói đám này người không có cần Thủy Linh Thánh Ngọc hay là cống hiến điểm trong tay Diệp Tử Phàm, có đánh chết Ngư Tử Phong hắn cũng không có tin, mấy tên này nhìn về Thủy Linh Thánh Ngọc như là sói đói lâu ngày nhìn được dê béo kia mà.

Lần này là do kinh nghiệm của hắn không đủ, không thể dẫn đám người này vào tròng, nhưng mà đường còn dài, cơ hội của hắn là không có thiếu đâu, nhất là đến bây giờ, chỉ có một mình Ngư Tử Phong hắn là biết thực lực chân chính của Diệp Tử Phàm, phía trước hắn sẽ còn rất nhiều không gian để có thể thao tác.

“Hạng Nguyên! Như không có người cùng ta tranh đoạt nữa, cái này Thủy Linh Ám Thạch, ngươi là sẽ nhượng lại cho ta chứ?”.

Diệp Tử Phàm liếc qua một đám dê béo Thiên Kiêu Đệ Tử cùng Ngụy Thánh của Cửu Đại Thánh Vương gia tộc, có chút tiếc nuối vì đám người này không có đi lên dâng tài nguyên, nhưng mà rất nhanh, hắn liền bỏ qua đám kia người, đối với lại cái này Hạng Nguyên, chăm chú hỏi. Người không phạm ta, ta sẽ không phạm người, dù là có ý tưởng với lại tài nguyên trong tay của Ngư Tử Phong đám người thêm một lần nữa, nhưng mà bọn chúng đã không đi lên cùng hắn làm trái, như thế hắn cũng sẽ không có ngang ngược vô lý ra tay.

Diệp Tử Phàm hắn đây không phải là hạng người cường đạo gì, nhưng nói đi cũng phải nói lại, những cái kia tài nguyên của mấy tên Thiên Kiêu cùng Ngụy Thánh sơ kỳ này hiện tại là không có lọt vào pháp nhãn của Diệp Tử Phàm hắn, như không mà nói, chuyện cường đạo hay cướp đoạt hay không, đối với một người như Diệp Tử Phàm này, rất khó mà nói.

“Diệp đại nhân! Ta đương nhiên là nguyện ý cùng ngài làm cái này giao dịch rồi!” Hạng Nguyên nở một nụ cười sởi lởi đối với lại Diệp Tử Phàm nói.

Hắn dám không làm cái này giao dịch hay là sao? Ngay cả mấy tên Thiên Kiêu kia còn là khiếp sợ dâm uy của Diệp Tử Phàm này như sợ ma, có Ngụy Thánh bên cạnh cũng không dám cùng cái này Diệp Tử Phàm chống đối.

Hạng Nguyên hắn chỉ là một tên Linh Thể Hóa Thần mà thôi, nào có cái tư bản dám cùng cái này Diệp Tử Phàm gọi nhịp.

Như hắn dám nói một tiếng không bán mà nói, không bao lâu chỉ sợ mình chết như thế nào còn là không biết, cái này Diệp Ngoan Nhân không phải là nhân vật thiện tra gì.

Hơn nữa có một tỷ cống hiến điểm nhập sổ, lần này mua bán hắn đã lời hơn một trăm lần rồi, có cái gì đáng để mà tiếc nuối nữa kia chứ.

“Dương Trưởng Lão! Ngươi là tiếp tục công việc giải thạch của mình đi!” Sau khi đem một tỷ cống hiến điểm đưa cho Hạng Nguyên, cũng là đuổi cái tên Hạng Nguyên kia rời đi, Diệp Tử Phàm là đối với lại cái tên Dương gia Trưởng Lão cầm trong tay đao giải thạch kia, lên tiếng nói.

“Được! Như ngươi mong muốn! “.

“Xoẹt! Cạch!”.

Dương gia Ngụy Thánh nhìn cái này Diệp Tử Phàm kỹ một chút bằng một cái ánh mắt kỳ dị, sau đó liền là cầm thanh Cấm Khí Cấp Thấp đại đao của mình, đem cái kia khối Thủy Linh Ám Thạch tiếp tục cắt đi ra.

Dương Quán Vũ không khỏi không kỳ lạ, với kinh nghiệm bao nhiêu năm của hắn, nhìn qua cũng là biết khối này Thủy Linh Ám Thạch sẽ cho ra Thánh Ngọc vô cùng tốt, cho dù là không có hoàn chỉnh ba mét Thủy Linh Thánh Ngọc, chí ít cũng là lấy ra được một đám vỡ vụn Thánh Ngọc vô cùng tốt.

Vào cái này thời điểm, khôn ngoan nhất là đem cái này khối Thủy Linh Ám Thạch thu vào Nhẫn Trữ Vật hay là Hư Giới, chờ một dịp thuận tiện không có người để ý thì đem nó giải ra, đây mới là thượng sách trong thượng sách.

Chương 1099: Không Ít Công Phu

Còn cái này Diệp Tử Phàm, lại đi ngược lại mọi người ý nghĩ, một hai phải tại cái nơi này đem một khối vô cùng tốt đẹp Thủy Linh Thánh Ngọc giải ra cho bàn dân thiên hạ thấy.

Như bên trong khối này Thủy Linh Ám Thạch là một ít vỡ vụn không đáng giá Thủy Linh Thánh Ngọc thì cũng thôi, nhưng nếu thật là ra một khối Thánh Ngọc lớn, thậm chí là một viên hoàn chỉnh Thủy Linh Thánh Ngọc, như thế thì không có ai có thể cứu được cái này Diệp Tử Phàm cả.

Một khối hoàn chỉnh Thủy Linh Thánh Ngọc, đừng nói là Hóa Thần, Ngụy Thánh Cường Giả, dù cho là Thánh Vương Cường Giả, cũng sẽ ra tay tranh đoạt, độ quý hiếm của cái này Thủy Linh Thánh Ngọc, những cái kia Thánh Vương Cường Giả cũng là khó cưỡng lại dụ hoặc a.

Mà Thánh Vương Cường Giả đã ra tay, Diệp Tử Phàm này kết cục, không cần nghĩ cũng biết sẽ là vô cùng thê thảm, chết không có chỗ chôn cũng là không quá.

Nhưng Dương Quán Vũ lại nghĩ lại, Diệp Tử Phàm này sống chết là không có liên quan gì đến mình, cần gì phải lên tiếng nhắc nhở tên ngu ngốc này hơn thiệt, chỉ cần làm tốt công việc giải thạch của mình là được.

Hơn nữa theo như Dương Quan Vũ biết, Diệp Tử Phàm tên này cùng Dương gia của bọn họ là địch chứ không phải là bạn. Dương gia bên trong muốn Diệp Tử Phàm chết không chỉ có một hai người thôi đâu.

Thiếu Chủ của bọn họ Dương Tử Vũ chính là một trong số đó, như Diệp Tử Phàm có gặp phải tai ương, như vậy thì không có cái gì tốt bằng. Không chừng vị kia Thiếu Chủ còn khai tiệc ăn mừng nữa là đằng khác.

“Rầm rầm! “.

“Ân! Vỡ rồi! Vỡ rồi! Các ngươi nhìn xem. Bên trong kia không có gì cả!”.

“Đúng vậy a! Đây hoàn toàn là một khối phế thạch!”.

“Thật là lãng phí một khối Thủy Linh Ám Thạch tốt!” Khi Dương Quán Vũ một đao cuối cùng đem tảng kia mười mét Thủy Linh Ám Thạch giải khai đi ra, cũng là lúc mọi người chứng kiến đến kết quả.

Rất là ngạc nhiên, bên trong khối kia được cho là tốt nhất Thủy Linh Ám Thạch cho đến bây giờ, bên trong lại không có gì cả, ngoài một ít vỡ vụn Thủy Linh Thánh Ngọc ra, còn lại toàn một màu đen của đá.

Những cái kia Thủy Linh Thánh Ngọc mảnh vỡ khá là nhỏ, theo như bọn họ thấy, làm một khối Thánh Phù, hay Ngụy Thánh Phù cũng là không có được. Đừng nói đem nó đi Luyện Khí, đó càng là mơ mộng hão huyền.

Lần này, không ai bảo ai, tất cả đều là nhìn về Diệp Tử Phàm với một cái ánh mắt thương hại thần sắc, bao gồm mấy tên Thiên Kiêu Đệ Tử bên kia, rất là có hả hê khi người gặp họa một dạng.

Không phải hay sao, bỏ ra một tỷ cống hiến điểm, tương đương với lại mười vạn viên Hạ Phẩm Thánh Tinh, nhưng lại thu vào chỉ một đám phế thạch, cho dù là ai đi chăng nữa, cũng là sẽ không thể nào chịu qua cú sốc lớn như thế.

Nhìn cái gương mặt thất thần của Diệp Tử Phàm khá là thất vọng bên kia, là đã đủ nói lên tất cả mọi thứ rồi.

‘Không được! Ta phải rời khỏi nơi đây thật nhanh!’ Hạng Nguyên bên trong đám người, nhanh như một tia chớp rời khỏi số bảy khu giải thạch nơi đây.

Cũng như bao người, nhận được Diệp Tử Phàm đưa cho một tỷ cống hiến điểm sau, hắn cũng là nán lại xem viên Thủy Linh Ám Thạch mà mình chọn sẽ giải ra được cái gì lợi hại đến.

Không thể ngờ nhìn như rất là đẹp một thế Ngọc, bên trong kia lại không có bất kỳ thứ gì, là một khối phế thạch không hơn không kém.

Hạng Nguyên là một người thông minh, hắn biết được đến, Diệp Tử Phàm tên kia sau khi không thu hoạch được gì từ Thủy Linh Ám Thạch, thế nào cũng sẽ tìm hắn lấy lại cống hiến điểm.

Vào cái thời điểm này, như còn không có chạy nhanh mà nói, đứng tại nơi này, không phải là chờ chết hay là sao?

“Rầm rầm! “truyện ma

“Chu Ất! Chúng ta đi thôi!”

Phất tay đem tất cả đám kia phế thạch thu vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm không để ý đến ánh mắt trào phúng của đám người xung quanh, nói với lại Chu Ất đang còn ngơ ngẩn bên cạnh một tiếng, sau đó liền là dẫn đầu đi trước.

“Vâng! Diệp đại nhân! “

Chu Ất nghe tiếng Diệp Tử Phàm gọi, từ bên trong không thể tin được bừng tĩnh trở lại, cũng là nhanh chóng chạy theo phía sau của Diệp Tử Phàm.

Chu Ất hắn đương nhiên là không thể tin nổi sự thật vừa diễn ra trước mắt rồi. Hắn cũng có thời gian đam mê công nghệ cái môn này Ám Thạch, từng là táng gia bại sản cũng vì nó, thế cho nên kinh nghiệm với lại môn này Ám Thạch hắn cũng là tích lũy không hề ít.

Nhìn cái kia thế Ngọc, như không ngoài dự đoán mà nói, dù là không thể giải ra một viên hoàn chỉnh ba mét Thủy Linh Thánh Ngọc, nhưng một hai mét vuông Thủy Linh Thánh Ngọc là không có vấn đề gì. Không nghĩ đến, cuối cùng vẫn là không có gì cả, thật đúng là không ai biết được gì bên trong Ám Thạch cả.

“Diệp đại nhân…!”

Đi bên cạnh Diệp Tử Phàm, Chu Ất rất là muốn lên tiếng an ủi, nhưng mà hắn lại không biết nên nói như thế nào đây.

Một Cường Giả như Diệp Tử Phàm, đạo tâm là hết sức vững cố, sẽ cần một tên Đạo Thể Hóa Thần như hắn an ủi hay là sao?

“Chu Ất! Không có chuyện gì!” Diệp Tử Phàm đối với lại Chu Ất gật đầu một cái, sau đó tiếp tục đi thẳng.

‘Tiếp tục trào phúng như vậy mới tốt! ‘ Vừa đi, Diệp Tử Phàm đem ánh mắt nhìn qua đám người xung quanh, trong lòng là cười lạnh liên hồi nghĩ.

Thực ra khối kia Thủy Linh Thánh Ngọc mà Dương Quán Vũ vừa giải, bên trong là có chứa một khối ba mét hoàn chỉnh Thủy Linh Thánh Ngọc.

Luyện Thần Đỉnh Quang Ảnh Thuật, từ trước đến giờ nó chưa bao giờ làm cho Diệp Tử Phàm phải thất vọng cả.

Sở dĩ tất cả những người có mặt tại nơi đây nhìn thấy Dương Quán Vũ giải ra là một đám phế thạch, kia là vì Diệp Tử Phàm hắn dùng cường đại Thánh Hồn Chi Lực, làm ra một cái chướng nhãn pháp, để cho những người xung quanh đều nhìn thấy không đúng bản chất của sự việc.

Còn vì sao Diệp Tử Phàm phải làm như thế, đây là vì hắn muốn giấu mình, hay nói đúng hơn là hắn không muốn khoa trương.

Như người khác biết trong tay hắn có một khối hoàn chỉnh Thủy Linh Thánh Ngọc mà nói, phiền toái sẽ không ngừng kéo đến tìm hắn, không chừng ngay cả Thánh Vương Cường Giả cũng sẽ không có khoanh tay ngồi yên.

Hiện tại Diệp Tử Phàm hắn không có sợ Thánh Vương Cường Giả, thế nhưng vẫn là không thể đánh thắng được loại cường giả này, như có thể tránh được, như vậy thì không có gì tốt bằng.

Mượn cái miệng của đám người xung quanh đây truyền bá ra bên ngoài tin tức nói hắn bỏ ra một tỷ cống hiến điểm mua một khối phế thạch, chính là vì mục đích này.

Như Diệp Tử Phàm hắn đoán không sai mà nói, không bao lâu chuyện cười lớn này của mình sẽ theo lời của đám chứng kiến giả nơi đây, truyền khắp mọi góc ngách của Triều Tịch Thánh Thành. Những tôn kia đại thần sau khi nghe được đến tin tức kia, cũng sẽ không có đến tìm Diệp Tử Phàm hắn phiền toái nữa.

‘Haiz…Chung quy vẫn là thực lực của ta không có đủ a!’ Diệp Tử Phàm một lần nữa âm thầm thở dài.

Như thực lực của hắn cường đại mà nói, cần gì phải sử dụng những cái tiểu thủ đoạn như thế này, muốn cái gì, quang minh chính đại muốn là được rồi, không cần phải giấu giấu giếm giếm mất hết mặt mũi như hiện nay.

“Diệp Tử Phàm! Chúng ta lại gặp nhau lần nữa! “

Diệp Tử Phàm cùng với lại Chu Ất một đường muốn lên tầng thứ hai mươi, nơi đó chính là nơi diễn ra Đấu Giá Hội lần này của Thái Dương Thương Hội, nhưng chỉ đi được có một nữa, hắn liền là dừng lại bước chân.

Không có cách nào, phía trước Diệp Tử Phàm là có một đám người, ngăn cản đường đi của hắn, người vừa lên tiếng, là người mà Diệp Tử Phàm không có xa lạ gì, đây chính là Dương Tử Vũ. Người đã bị hắn trấn lột sạch sẽ cống hiến điểm tại Thượng Thánh Đài trước kia.

Diệp Tử Phàm nhớ đến, như lần đó không phải là Cảnh Thiên tên kia đứng ra cứu giúp Dương Tử Vũ cùng với lại cái tên não tàn Dương Kỳ Năng kia, giờ này Dương Tử Vũ đang tại Minh Giới chơi đùa rồi.

“Ân! Dương Tử Vũ! Ta nhớ ra ngươi, không biết ngươi ngăn cản đường đi của ta, là vì cái mục đích gì?”

Diệp Tử Phàm nhìn Dương Tử Vũ, quét qua mười một tên Ngụy Thánh Cường Giả đi theo Dương Tử Vũ. Trong đó cũng có cái tên Dương Quán Vũ vừa rồi còn giải thạch cho hắn kia, như là biết được dụng ý của đám người này, chỉ là hắn vẫn mỉm cười lên tiếng hỏi.

Mười một tên Ngụy Thánh Cường Giả, trong đó một tên Ngụy Thánh trung kỳ đại thành, mười tên còn lại đều là Ngụy Thánh sơ kỳ, vì để đối phó với lại Diệp Tử Phàm hắn, cái này Dương Tử Vũ cũng là làm không ít công phu.

Chương 1100: Sinh Lộ

Có điều Diệp Tử Phàm có chút không hiểu, ngay cả chín tên Thánh Vương gia tộc Thiên Kiêu Đệ Tử dẫn theo Ngụy Thánh bên cạnh vẫn là không có dám cùng hắn đối bính, chuyện này thông qua Dương Quán Vũ, có lẽ cái này Dương Tử Vũ đã biết rõ.

Như đã biết rõ như thế, Dương Tử Vũ còn bày ra cái trận thế lớn đến như vậy để mà làm gì? Không có sợ mình sẽ đi vào vết xe đổ của chín tên Thiên Kiêu kia hay là sao?

‘ Ân! Là dựa vào mấy kiện Cấm Khí Cấp Thấp cùng một tên Ngụy Thánh trung kỳ đại thành kia hay là sao?’ Nhìn kỹ lại cảnh giới cũng như là Pháp Bảo đám người Ngụy Thánh này cầm trong tay, Diệp Tử Phàm dường như là đã hiểu ra vấn đề.

Có thể trong ý nghĩ của Dương Tử Vũ cũng như đám Ngụy Thánh này, hắn có thể uy áp chín tên Ngụy Thánh bên cạnh Ngư Tử Phong đám người không dám hé môi, kia chẳng qua là vì những tên Ngụy Thánh kia chỉ là sơ kỳ cảnh giới, cũng không có mang theo Cấm Khí phòng thân, thế cho nên đám người kia không dám cùng hắn chống lại.

Còn cái này Dương Tử Vũ đám người, đều là cầm trong tay Cấm Khí, hơn nữa còn có một tên Ngụy Thánh trung kỳ đại thành, thế cho nên lá gan của đám người này cũng là mập mạp hơn, nghĩ có thể dễ dàng đem Diệp Tử Phàm hắn trấn áp.

Ân! Chính là cái loại này cách nghĩ! Diệp Tử Phàm càng nghĩ càng là cảm thấy vô cùng chính xác, chỉ có như thế, mới làm cho Dương gia đâm người không có cái gì kiên kỵ.

Nhưng Diệp Tử Phàm có thể nói cho bọn chúng biết, bọn họ đã nhầm, còn là nhầm lẫn vô cùng lớn nữa, đừng nói đám người này đa phần là Ngụy Thánh sơ kỳ cầm trong tay Cấm Khí cấp thấp, dù cho là Ngụy Thánh hậu kỳ cường giả có trong tay Cấm Khí tối đỉnh đi chăng nữa, đối đầu với lại Diệp Tử Phàm hắn, cũng chỉ có con đường chết.

“Ầm ầm! “

“Diệp Tử Phàm? Người ngay thẳng không nói tiếng lóng. Mục đích Dương gia chúng tôi đem ngươi chặn lại nơi đây, chính là vì cống hiến điểm trong tay của ngươi. Chỉ cần người đưa ra Lệnh Bài, như vậy chúng tôi sẽ cho ngươi rời khỏi nơi này!”

Không có để cho Dương Tử Vũ cùng với lại cái này Diệp Tử Phàm đối thoại thêm, Dương Nhận Lương đi tới một bước, đứng trước mặt của Dương Tử Vũ, che chắn cho y, đồng thời xuất ra khí thế của mình, khóa lại Diệp Tử Phàm vị trí, sau đó liền là lên tiếng nói.

Dương Nhận Lương theo mệnh lệnh của Dương Thiên Đào đi theo Dương Tử Vũ làm việc sau, hắn ban đầu cũng là không có biết sẽ phải trợ giúp Dương Tử Vũ làm cái chuyện thương thiên hại lý gì.

Nhưng nghe Dương Tử Vũ nói chỉ là phải đi đối phó một tên Hóa Thần cường giả, tên kia Hóa Thần còn là đã từng trấn lột tài nguyên của Dương gia bọn họ, Dương Nhận Lương không nói hai lời liền là đồng ý ngay.

Không cần phải đồ thành diệt tộc, chỉ đi đối phó với lại một tên dám không cho Dương gia hắn mặt mũi, cái này Dương Nhận Lương hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua, thế cho nên mới có chuyện bọn họ chờ đợi nơi này, chặn con đường đi lên của Diệp Tử Phàm.

Qua tìm hiểu về một chút tin tức về cái Diệp Tử Phàm này, Dương Nhận Lương trong lòng càng là nồng cháy, trên tay tên này không chỉ là có mấy chục tỷ cống hiến điểm cướp đoạt từ Dương Tử Vũ, mà còn lượng lớn cống hiến cướp đoạt của chín tên Thánh Vương Thiên Kiêu Đệ Tử, số cống hiến điểm trong tay tên này Diệp Tử Phàm hắn tính sơ sơ cũng là lên đến hơn hai trăm tỷ.

Như đem Diệp Tử Phàm trấn áp, dù là không có đạt được hết mấy trăm tỷ cống hiến điểm trong tay Diệp Tử Phàm về cho mình dùng, thế nhưng phân chia một lượng lớn trong đó là không thể nào thiếu được.

Lợi ích mang lại cho hắn là vô cùng lớn đến như thế, hôm nay dù là thế nào đi chăng nữa, hắn cũng tuyệt đối không thể để cho cái này Diệp Tử Phàm có thể rời đi nơi đây.

“Chu Ất! Ngươi lên trên kia chuẩn bị một cái đấu giá phòng tốt chờ ta!” Không có trả lời cái kia Dương Nhận Lương, Diệp Tử Phàm đối với lại Chu Ất bên cạnh của mình, nói nhẹ một tiếng.

Diệp Tử Phàm là muốn cùng đám người Dương gia này ‘tâm sự’ một chút, thế nên chỉ có thể đuổi cái này Chu Ất đi trước một bước, theo lẽ thường Diệp Tử Phàm cũng có thể đem ký ức của cái này Chu Ất xóa đi, nhưng làm thế cũng quá là phiền phức một chút, thế nên Chu Ất liền đi trước một bước là tốt nhất.

Như hắn đoán không sai mà nói, Dương gia đám người này chỉ tập trung vào đối phó với lại Diệp Tử Phàm hắn, còn với Chu Ất, sẽ không có ra tay. Dù thế nào Chu Ất cũng là người của Triều Tịch Thánh Cung, Dương gia này còn sẽ không mất trí đến nỗi ngay cả Thánh Cung người mà bọn họ cũng dám xử lý.

“Vâng! Diệp đại nhân! Ta lên trước một bước chờ ngài!” Chu Ất do dự một chút, cuối cùng vẫn là rời khỏi Diệp Tử Phàm vị trí, đi tiếp con đường thông lên tầng hai mươi Đấu Giá Hội.

Không phải là Chu Ất hắn tham sống sợ chết, bỏ lại Diệp Tử Phàm một mình chống lại Dương gia đám người, mà Chu Ất biết, lấy hắn chỉ có Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành tu vi, là không thể nào chống lại Ngụy Thánh Cường Giả, ở lại nơi đây, cũng chỉ làm vướng chân vướng tay của Diệp Tử Phàm mà thôi.

Hơn nữa Chu Ất có lòng tin rất lớn Diệp Tử Phàm có thể vượt qua được quan ải lần này. Ngay cả Ngụy Thánh hậu kỳ cường giả tại cái kia Truyền Tống Trận Quảng Trường, Diệp Tử Phàm này còn có thể xử lý sạch đẹp, đám này Dương gia chỉ có Ngụy Thánh sơ kỳ, trung kỳ, là không đáng được nhắc đến.
Chu Ất hắn đã biết trước kết cục của đám người này, còn ở lại nơi đây nữa để mà làm gì, vẫn là nên lên trên kia tìm một cái Đấu Giá Thất thật tốt chờ đợi Diệp Tử Phàm thì hơn.

“Diệp Tử Phàm! Như ngươi thông minh mà nói, liền là giao ra cống hiến điểm, như vậy mới có thể cùng cái kia Chu Ất tiếp tục tham gia Đấu Giá Hội, nếu như không mà nói….hắc hắc! “

Chờ cho thân ảnh của Chu Ất khuất xa tầm mắt, Dương Tử Vũ liền là cười một cách âm trầm đối với lại Diệp Tử Phàm nói.

Như là trước đây một ngày, gặp được Diệp Tử Phàm, Dương Tử Vũ hắn có rắm cũng là không dám phóng.

Nhưng giờ tình cảnh đôi bên đã hoàn toàn khác, bên cạnh hắn là có hơn mười vị Ngụy Thánh Cường Giả, Diệp Tử Phàm lại đang tại bên trong địa bàn của hắn, hội tụ đủ yếu tố thiên thời, địa lợi, nhân hòa như thế, hắn sao có thể đi sợ cái này Diệp Tử Phàm nữa.

Còn như nhìn thấy mấy tên Thiên Kiêu Đệ Tử kia không giám chống lại Diệp Tử Phàm, cũng như Diệp Tử Phàm này nghĩ, hắn cũng đoán là đa phần những cái kia Ngụy Thánh trong tay không có thủ đoạn gì lợi hại, còn là đánh giá cái này Diệp Tử Phàm thực lực quá cao, thế cho nên không ai dám đi lên cùng cái này Diệp Tử Phàm chống đối mà thôi.

Như thế là để cái cơ hội vô tvrUY cùng tốt chiếm lấy tất cả cống hiến điểm từ trong tay của Diệp Tử Phàm cho hắn, sau này gặp lại đám kia Ngư Tử Phong, hắn là phải thật tốt cám ơn bọn chúng đã giúp đỡ mới được! Dương Tử Vũ hết sức là y y nghĩ.

Thế nhưng có một điều mà Dương Tử Vũ không có nghĩ đến, những cái kia Ngụy Thánh đi theo Ngư Tử Phong đám người, đều là xuất thân từ Thánh Vương gia tộc, lại còn nhận mệnh lệnh đi theo bảo vệ Tộc Trưởng đời tiếp theo của gia tộc mình, những người như thế, trong tay át chủ bài làm sao sẽ kém một cái Ngụy Thánh gia tộc như Dương gia.

Dù là trang bị đến tận răng, nhưng Ngư Tử Phong đám người vẫn là hết sức kiên kỵ cái này Diệp Tử Phàm, không dám ra tay cùng Diệp Tử Phàm chống lại, có thể nói Diệp Tử Phàm lực uy hiếp cường đại đến mức độ nào.

Những cái này Dương Tử Vũ không có biết, dù có là biết đi chăng nữa, hắn vẫn là không có quan tâm, Diệp Tử Phàm này một khi bước chân vào Thái Dương Thương Hội, kia là sinh tử đã không còn do Diệp Tử Phàm tên này nắm trong tay nữa, dù cho Diệp Tử Phàm có bản lĩnh thông thiên, một khi y không phải là Thánh Vương Cường Giả, như thế cũng chỉ có một con đường chết.

Chính là vì sự tự tin cao độ đến mức mù quáng của mình, thế cho nên, Dương Tử Vũ là sắp phải trả một cái giá khá là đắt.

“Như ta giao ra cống hiến điểm, các ngươi sẽ tha cho Diệp Tử Phàm ta một con đường sống sao?”

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 20 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin