Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 181 [ Chương 901 đến 905 ]
❮ sautiếp ❯Chương 901: Phế Vật
Những người kia là do nàng làm Nhân Uyên Linh ra tay, bên nàng Yêu Hoàng đã chết hết, như còn để lại Yêu Hoàng của đối phương, không phải nói nàng đã thua cuộc hay là sao, cho nên vì để cho công bằng, đám Yêu Hoàng bên kia, cũng là nên cùng chết mới phải.
“Hừ! Chuyện lần này dừng tại đây, lần sau chúng ta lại tính tiếp!” Vũ Phi là hừ lạnh một tiếng, để lại một câu, sau đó liền là hồi lại Diệp Phủ.
Tẩu hỏa nhập ma, thật là buồn cười, tẩu hỏa nhập ma có thể cùng một lúc mấy trăm vạn Yêu Hoàng cùng tẩu hỏa nhập ma.
Nói ra liền là không bao giờ có người tin tưởng đến, lần này phân tranh kết thúc tại đây, thôi thì nên giữ hơi sức lần sau đấu tiếp thì hay hơn!
“Linh Lão, ta đã nói với ngươi phải xem chừng cái tên Khăn Tích Sâm kia, như thế nào chuyện lại thành ra như vậy?” Nhìn bóng dáng của con a đầu Vũ Phi khuất vào bên trong Diệp Phủ kia, Vũ Đồng là có chút không hài lòng lắm về cái người hộ vệ này của mình, lên tiếng hỏi.
Khi con a đầu Vũ Phi kia rơi xuống hạ phong, nàng là đã biết trong lòng nó đang suy nghĩ cái gì, cho nên là hết sức đề phòng nói Nhân Uyên Linh hãy đề phòng cẩn thận, kết quả đâu, dù là có đề phòng, thế nhưng mà cuối cùng người của nàng cũng là bị cái tên Khăn Tích Sâm kia diệt hết. Cũng may là cuối cùng Nhân Uyên Linh cũng đem Yêu Thú bên kia diệt sạch, vớt vát lại một chút mặt mũi, nếu như không, lần này thì nguy hiểm rồi.
“Tiểu Chủ Nhân! Khăn Tích Sâm kia chiêu số vừa rồi chính là Nguyên Thần công kích Chi Thuật! Lợi hại vô cùng, rất là khó phòng xDjJe bị!”
Bị con nha đầu này trách móc, Nhân Uyên Linh gương mặt rất là nóng sốt, hắn biết con a đầu này còn một câu không có nói chính là hắn không bằng Khăn Tích Sâm, là một tên phế vật không hơn không kém.
Chỉ là hắn cũng chỉ bóp mũi nhận, con nha đầu này bây giờ là chủ tử của hắn, hơn nữa nó nói cũng không có sai, khi đó con nha đầu này đã ra hiệu cho hắn đề phòng Khăn Tích Sâm đủ đường, nhưng hắn không làm được, đây là lỗi của hắn.
Dù là biết trước Khăn Tích Sâm dùng Nguyên Thần công kích, hắn cũng không có cách nào, Nguyên Thần công kích của Cửu U Thánh Cung nổi danh Thánh Vực, như bàn về môn này, những cái Cửu Tinh Thế Lực cao cao tại thượng kia nhiều cổ cũng là tự nhận không bằng, Huyết Cực Thánh Cung bọn họ càng là kém xa khoảng này.
Thế nhưng là như chính diện giao chiến mà nói, Khăn Tích Sâm muốn thắng hắn là không thể nào, Trấn Hồn Thánh Ngọc bên trong Tử Phủ Không Gian của hắn không phải ăn chay, ngay cả vị chủ nhân kia trước đây cũng từng ăn mệt vì nó, Khăn Tích Sâm là không đáng nhắc đến.
Không có Nguyên Thần công kích Khăn Tích Sâm, là không thể nào có thể thắng được hắn, dù là trong tay hắn hiện tại không có bất kỳ một kiện Cấm Khí nào.
“Nguyên Thần công kích, đây là cái gì?”
Vũ Đồng là vì cái Nguyên Thần công kích này gợi lên hứng thú đến, nàng từ khi ba tuổi đã có thể duyệt qua tất cả Tàng Thư Điện tại Thành Chủ Phủ, cũng như những gì mà mẫu thân để lại kiến thức tại Diệp Phủ, đối với những cái kia cảnh giới nàng có thể thuộc làu làu, thế nhưng nàng là chưa nghe đến cái này Nguyên Thần công kích nó là như thế nào a?
“Tiểu Chủ Nhân, Nguyên Thần công kích là lực lượng được phát ra từ Nguyên Thần của mỗi Tu Luyện Giả chúng ta! ”
Nói đến đây, Nhân Uyên Linh có chút dừng lại, hắn là nhớ đến, vị Tiểu Chủ Nhân của mình đây tuy thông minh tuyệt đỉnh, nhưng mà còn chưa bước chân vào con đường tu luyện, hắn có giải thích như thế nào, chỉ sợ là nha đầu này cũng chưa chắc có thể hiểu!
“Tiểu Chủ Nhân! Ngài có nhớ lần trước cái tên Sở Thiên Vũ kia bị đánh chạy hay là không? Tên kia chính là bị Nguyên Thần công kích chi thuật từ bên trong Phượng Vĩ Trâm phát ra, cho nên không chống lại được liền bỏ chạy, đó chính là Nguyên Thần công kích! “Nhân Uyên Linh nói một ví dụ có sẵn cách đây không bao lâu cho Diệp Vũ Đồng nghe.
Khi bàn giao công tác, những chuyện này Dương Trung hai người kia cũng là đã có nói lại chuyện về Sở Thiên Vũ cho hắn nghe, vì vậy nhân tiện đem nó ra giảng giải cho Diệp Vũ Đồng biết là thực tế nhất.
“Hừ! Như Nguyên Thần công kích là như thế, bổn tiểu thư không thèm học!”
Vũ Đồng là nguýt Nhân Uyên Linh một cái, sau đó cũng là theo vào Diệp Phủ.
Nhắc đến chuyện này, càng nghĩ lại nàng lại càng giận, như thế nào thật đẹp một cây Phượng Vĩ Trâm, thế nhưng sau khi phát ra một kích đánh bay Sở Thiên Vũ, nó liền tan biến mất không còn. Nàng là như thế nào hy vọng cây kia Phượng Vĩ Trâm có thể tô điểm thêm cho nàng xinh đẹp hơn mấy phần, nhưng bây giờ chẳng còn, sau lần đó nàng còn là khóc một hồi đâu!
‘Tiểu Chủ Nhân a! Cho dù còn có cái kia Phượng Vĩ Trâm, ta nghĩ ngài có thể chiếm lấy nó làm của riêng hy vọng không cao!’ Nhân Uyên Linh nhìn bộ dáng lườm nguýt kia của Diệp Vũ Đồng, có chút ngẩn người một chút, sau đó hắn như hiểu đến đây là chuyện gì.
Nữ nhân thích làm đẹp, muôn đời vẫn là như thế, Vũ Đồng tuy còn nhỏ tuổi, nhưng mà là không chạy khỏi xu hướng kia.
Thế nhưng chuyện tranh đoạt Phượng Vĩ Trâm trước đó của hai vị này Tiểu Chủ Nhân hắn không phải là không có nghe nói qua. Tình cảnh khá là ác liệt, không riêng gì vị Tiểu Chủ Nhân nhà mình muốn Phượng Vĩ Trâm, mà vị Vũ Phi Tiểu Chủ Nhân bên kia cũng là như vậy, hai người là không có ai nhường ai, như nói cuối cùng Phượng Vĩ Trâm sẽ về tay Tiểu Chủ Nhân nhà mình, hắn thấy là hy vọng không có cao.
….
Diệp Phủ đại sảnh trước!
“Sâm Lão a! Lần này ngài làm rất tốt!!” Đi gần đến Đại Sảnh của Diệp Phủ, Vũ Phi nha đầu này bỗng nhiên dừng lại bước chân, chắp tay sau lưng, ra dáng một đại nhân, hất cái đầu nhỏ bé của mình nhìn Khăn Tích Sâm, rất là khen ngợi nói.
Thần thái này của Vũ Phi, như Diệp Tử Phàm nhìn thấy sẽ là hết sức là tán thưởng không thôi, sao lại có thể giống hắn đến như thế, đây đúng là một khuôn đúc ra mà. Trời sinh phụ tử chi tướng quả nhiên không có sai.
“Tiểu Chủ Nhân! Đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi! Không có gì đáng nói!” Khăn Tích Sâm là lắc đầu mỉm cười nói.
Hắn bây giờ trong lòng là không có mấy dễ chịu, đường đường là Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả, đối phó với lại một đám Yêu Hoàng đã là mất mặt, lại còn dùng đến Nguyên Thần công kích nữa, như đồng đạo tại Thánh Vực biết được, chắc chắn sẽ cười cho rụng răng, thật là mặt mũi ném đến tận nhà.
Nhưng mà không cách nào, ai bảo hắn bây giờ thân phận không còn được như xưa nữa kia chứ. Không muốn chịu đau khổ, chỉ có thể nhanh chóng tiến vào thân phận của mình mà thôi.
“Ân! Sâm Lão..Ta sẽ nhớ ngài một công!” Vũ Phi là muốn đưa tay vỗ vai của Khăn Tích Sâm, chỉ là đưa ra một nửa, nha đầu này liền thu lại, nàng là nhớ đến, bây giờ mình còn nhỏ, Khăn Tích Sâm lại cao lớn, có muốn vỗ vai hắn cũng không có cách nào, cho nên chỉ đành thôi.
Nàng hiện tại đang rất là vui, cứ nghĩ đến gương mặt giận dữ đến đỏ bừng của Vũ Đồng kia, nàng lại không nhịn được cười, lần này Khăn Tích Sâm thật sự giúp đỡ nàng lập được một công lao lớn.
“Két!”
“Hồ Kinh bái kiến Vũ Phi tiểu thư! ”
Đúng lúc Diệp Vũ Phi khá là đắc ý, đại môn Đại Sảnh mở ra, vừa được đi ra ngoài, nhìn thấy trước là váy đen công chúa xinh đẹp tiểu cô nương. Hồ Kinh không có quan tâm đến thất thần dáng vẻ của Lâm Đồng Y bên cạnh.
Chương 902: Nhận Chủ
Ba chân bốn cẳng chạy đến, khom mình cúi đầu gần như chạm xuống mặt đất, thi lễ với lại tiểu nha đầu này.
“Hồ Kinh! Cái tên này nghe có chút quen thuộc! ”
Nhìn một tên lạ hoắc trung niên nhân từ bên trong Đại Sảnh kia chạy ra thi lễ với mình, Vũ Phi cũng là không có ngạc nhiên lắm, từ trong miệng của Nhân Uyên Linh tên này, nàng là biết được Phụ Thân nhà nàng rất là thần thông quảng đại, bên dưới thủ hạ là có rất nhiều, cho nên khi thấy tên trung niên này, nàng cũng là nghĩ đó là một trong những thuộc hạ của Phụ Thân nàng mà thôi.
Thế nhưng nghe cái tên Hồ Kinh này, sao nàng lại cảm thấy rất là quen thuộc, như là đã từng nghe ở đâu rồi thì phải.
“Ân! Ngài không phải là Hồ Kinh, Thần Chủ Bệ Hạ của Thần Lục Đại Lục này đó chứ?” Linh quang chợt lóe, Vũ Phi nha đầu là trợn đôi mắt thật to nhìn chằm chằm vào vị này trung niên Hồ Kinh, có chút không thể tin được hỏi.
Nghe nhìn một lần không quên bản lĩnh không chỉ là con a đầu Vũ Đồng mới có, nàng cũng là như thế, Thần Lục Đại Lục Địa Vực danh nhân nàng đều có thể thuộc nằm lòng, cái tên Hồ Kinh này là vang dội nhất, được tôn xưng là Thần Lục đệ nhất nhân, là chúa tể giả của cái tòa rộng lớn Thần Lục Đại Lục, hình ảnh cùng tên tuổi của hắn nàng đương nhiên quen thuộc.
Chỉ là vừa rồi nàng có chút bất ngờ, cho nên không kịp nhớ đến. Cũng là không tưởng tượng ra nổi một tôn Đại Lục Chí Tôn lại đến nhà nàng, còn thi lễ với nàng, thần thái kia là hết sức cung kính.
Hồ Kinh a, ngay cả mẫu thân nàng gặp, cũng phải cung kính bái lạy, thế nhưng giờ đây như tên nô tài thế kia. Trong lúc nhất thời chiếc đầu nhỏ của nàng có chút không đủ dùng.
“Vũ Phi tiểu thư! Ta đúng là Hồ Kinh, chỉ là ngài cũng đừng gọi ta là Thần Chủ Bệ Hạ kia nữa, như vậy sẽ chiết sát ta a!”. Hồ Kinh gật đầu, sau đó là lắc đầu xua tay lia lịa đối với lại Diệp Vũ Phi, cứ như là Diệp Vũ Phi nói hắn là Thần Chủ Bệ Hạ sẽ làm cho hắn tổn thọ một dạng.
Chuyện này phải nói đến ba ngày trước, hắn bị Ôn Địch bắt từ Thần Thành đưa về Diệp Phủ nơi đây, cũng là giải đi phong cấm Nguyên Lực trong cơ thể hắn, tên Ôn Địch kia bảo hắn cùng Lâm Đồng Y ở lại nơi đây, không nên lộn xộn hay là có ý nghĩ rời đi.
Được chứng kiến thủ đoạn thần thông của tên Ôn Địch kia, Hồ Kinh trong lòng nào dám có cái ý nghĩ rời khỏi. Qua ba ngày thời gian, thả ra thần thức quan sát cùng nghe được đến, hắn cũng biết mình đang là tại cái địa phương nào.
Diệu Quang Thành Diệp Phủ, Hồ Kinh có nghe qua không lâu, đây không phải là bên trong Thần Thám Tư nói đến là nơi Lâm An Nam cùng hai cô con gái của nàng ta cư trú địa phương hay là sao?
Như thế, cộng với lại việc năm xưa Hồ Kinh từng nghe nói đến Lâm An Nam là phải lòng một tôn Chí Tôn cường giả, hắn như đã nắm được chìa khóa khai mở ra toàn bộ những chuyện vừa xảy ra tại Thần Thành.
Bao gồm Bát Đại Gia Tộc cùng Thành Vệ Quân của hắn vì lý do gì mà bị diệt, cũng như Lâm gia vì sao có thể bình an vô sự trong cơn sóng gió.
Như hắn đoán không sai mà nói, tình nhân của Lâm An Nam kia trở lại, nhìn thấy thảm cảnh của nàng ta, liền cho người ra tay trả thù, Bát Đại gia tộc kia đứng mũi chịu sào liền là gặp phải tai ương đầu tiên.
Hắn Hồ Kinh theo lý mà nói, cũng là phải đi theo đám người Bát Đại gia tộc kia, vì năm xưa hắn không có trực tiếp ra tay, thế nhưng mà cũng là ngầm đồng ý cho phép Tám Đại gia tộc làm như vậy, thậm chí ra tay giúp đỡ cho Sở Thiên Vũ kéo dài Sinh Mệnh thời gian, nói Hồ Kinh hắn là tòng phạm cũng là không quá. Nếu như không có cái kia Mã Vân ra mặt giúp đỡ, hắn hiện tại có lẽ đã có vé vào Minh Giới đại môn như bao người kia rồi.
Cách đây nửa giờ khi mà hắn được tên Ôn Địch kia đưa vào Đại Sảnh kia thì hắn biết suy đoán của mình càng chính xác hơn, bên trong kia chính là Diệp Tử Phàm, người mà từ khi chữa bệnh cho Sở Thiên Vũ, hắn đã xem qua ký ức của tên Sở Thiên Vũ kia cho nên vừa gặp hắn là nhận ra ngay.
Còn về vì cái gì Ôn Địch kia đối với lại Mã Vân tốt đến như thế, hắn cũng đã có câu trả lời, đây là vì Mã Vân đã từng cứu giúp Lâm An Nam trước kia đây mà.
Hồ Kinh hắn có thể bình an ra đến nơi đây, tất cả đều là nhờ vào ân nghĩa của Mã Vân, như Mã Vân không có cầu xin mà nói, hắn là đã bị tôn kia Diệp Tử Phàm diệt mất từ lâu rồi.
“Hồ Kinh Thần Chủ a! Không biết ngài là đến đây vì chuyện gì?”
Vũ Phi cũng là tài cao gan lớn, như là trước đây, nhìn thấy vị này Thần Lục Chí Tôn, nàng nhất định sẽ là lo lắng sợ hãi. Nhưng mà bây giờ có chút khác, nàng là có một vị Phụ Thân vĩ đại, còn có một tên hộ vệ thực lực cao cường có thể hủy diệt cả Tinh Thần. Cộng với lại thái độ cung kính kia của Hồ Kinh đối với mình, nàng cũng là lấy lại sự tự tin vốn có, có chút tư thái của kẻ bề trên đối với Hồ Kinh lên tiếng hỏi.
Thần Chủ mà thôi, cũng không có gì ghê gớm lắm, thực lực chỉ sợ là không bằng cả Khăn Tích Sâm bên cạnh mình đây nữa, không cần phải sợ hãi với lại những người như thế này! Vũ Phi nha đầu này trong lòng chính là đang suy nghĩ như thế.
“Là Bệ Hạ gọi ta đến có một chút chuyện nhỏ, không sai, là có một chút chuyện nhỏ! “Hồ Kinh đâu có giám nói sự thật là mình bị tóm cổ đến đây, còn là chỉ chút nữa đã bị thuộc hạ của tôn kia Diệp Tử Phàm cấp sát mất, cho nên chỉ có thể lấy cái cớ như vậy.
“Ân! Thì ra là như thế! ”
Vũ Phi gật đầu, như đã hiểu chuyện gì xảy ra, cái vị Bệ Hạ mà tôn này Hồ Kinh nói, chính là Phụ Thân của mình rồi, không có nghĩ đến a, Phụ Thân lại lợi hại như thế, ngay cả Đại Lục Chí Tôn cũng phải cung kính như vậy.
Nghĩ lại cũng là không có sai, ngay cả cường giả như là Khăn Tích Sâm hay Nhân Uyên Linh hai người cũng là phải cúi đầu thần phục, một tên Hóa Thần cường giả thì có tính là gì.
“Hồ Thần Chủ a! Ngài còn có chuyện gì sao?”Vũ Phi hơi có chút nhíu mày hỏi.
Tôn này Hồ Kinh, như Phụ Thân nàng đã gặp, cũng đã cho rời đi rồi, như thế nào còn không có rời đi, vẫn cứ là đứng chắn đường của nàng như trời trồng thế kia, rất là có một bộ dáng đem nàng cản lại bên ngoài này xu thế, cái này là không được, nàng còn muốn chạy vào vấn an Phụ Thân a.
“Rầm!”
“Vũ Phi tiểu thư, xin ngài hãy nhận ta làm thuộc hạ, ta hứa từ nay nhất định sẽ trung thành tận tâm với ngài!”Hồ Kinh gương mặt biến ảo một chút, giây lát sau dưới sự kinh ngạc của Vũ Phi, hắn liền là quỳ xuống, nguyện vì Vũ Phi hiệu lực, thần sắc rất là thành kính một dạng.
“Hừ! Tiểu Chủ Nhân nhà ta thân phận thế nào, sao có thể nhận a miêu a cẩu làm nô tài được, ngươi lập tức cút đi cho ta!” Không có chờ Diệp Vũ Phi lên tiếng, Khăn Tích Sâm là dành trước, khinh thường nhìn Hồ Kinh.
Hắn thật sự xem Hồ Kinh tên này không có vừa mắt, trong mắt của hắn Hồ Kinh cho dù là Thần Chủ Đại Lục đi chăng nữa thì cũng là một tên Hóa Thần sâu kiến mà thôi.
Trong khi đó Tiểu Chủ Nhân của hắn là ai, đây là Bán Thánh Cường Giả chi nữ, tương lai không xa sẽ là Thánh Vương Cường Giả, thân phận tôn quý đến bật nào, muốn nhận Nô Tài cũng là Ngụy Thánh sơ kỳ trở lên, một tên ngay cả Đạo Thể cũng không phải Linh Thể Hóa Thần sâu kiến, lại muốn nhận Tiểu Chủ Nhân hắn làm chủ, thật là không biết thân biết phận của mình là gì mà.
“Hồ Thần Chủ! Ngài là muốn nhận ta làm chủ sao?”. Không quan tâm đến lời chê bai của Khăn Tích Sâm, Vũ Phi nha đầu khá là chăm chú nhìn Hồ Kinh hỏi!
“Vâng! Tiểu Thư, Hồ Kinh nguyện ý!”
Nghe lời nói vừa rồi của Khăn Tích Sâm, Hồ Kinh rất là tuyệt vọng, thầm nghĩ hy vọng đã hết, thế nhưng mà nghe đến Diệp Vũ Phi lên tiếng, hắn ánh mắt đại lượng, chứa đầy thần quang nói.
Như là trước đây mấy ngày, hắn hiểu biết hết đầu đuôi mọi chuyện, trong lòng khá là lo sợ, rất là muốn rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt, thế nhưng mà vừa rồi đi vào Đại Sảnh kia, chứng kiến một đám người, trong lòng của hắn là đã thay đổi quyết định, bằng mọi giá phải ở lại Zvx70 nơi đây.
Bên trong kia hắn thấy gì, không có bất kỳ một người nào tu vi thực lực kém hắn, tất cả đều là Đạo Thể Chí Tôn trở lên, có hai tôn tu vi hắn nhìn không thấu, như hắn đoán không sai mà nói, hai người kia rất có thể là Ngụy Thánh cường giả trong truyền thuyết, đáng sợ nhất là những người này lại nhận tôn kia Diệp Tử Phàm làm chủ.
Hồ Kinh nhìn lên quan sát Diệp Tử Phàm, từ khí tức trên người y phát ra, hắn cảm giác rất là quen thuộc, hắn đã từng gặp qua dạng người như thế này, đó là Thanh Lôi Thánh Vương, năm xưa chính người này đã đến Thần Lục gặp qua hắn một lần, còn diệt đi Thao Thiết Yêu Tôn cứu hắn một mạng, khí tức kinh khủng kia hắn trọn đời không thể nào quên.
Cái loại Khí tức quen thuộc cộng với lại Ngụy Thánh cường giả làm nô bộc. Vị này Diệp Tử Phàm cảnh giới là được miêu tả hết sức sinh động, đây là một tôn Thánh Vương cường giả.
Chương 903: Tranh Đoạt
Nhìn thấy như thế, Hồ Kinh trong lòng là có quyết định như thế nào cũng phải đi theo tôn này Thánh Vương. Như có thể đi theo gia nhập vào ngài ấy, tu vi của hắn nhất định có thể thăng tiến như vũ bão.
Hồ Kinh hắn là một người có dã tâm rất lớn trên con đường tu luyện, vì có thể tăng trưởng thực lực của mình lên, hắn có thể bất chấp tất cả, ngay cả biết đi lên Thánh Vực phải vượt qua đào khoáng thập tử nhất sinh hắn cũng là không có quan tâm, chỉ cần có một tia hi vọng đột phá cảnh giới, hắn là phải cố gắng liều mạng.
Lần này là cơ hội hiếm có, hắn biết để vị kia Diệp Thánh Vương nhận hắn là điều không thể, nhưng mà không có nghĩa là hy vọng đi theo Thánh Vương cường giả của hắn đã chấm dứt, Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi chính là hy vọng của hắn.
Hai người này là con gái của vị kia Diệp Thánh Vương, chỉ cần đi theo một trong hai người này, đây cũng không khác gì đi theo Diệp Thánh Vương cả.
Mấy ngày qua hắn là biết được, vị Diệp Thánh Vương kia là rất cưng chiều hai cô tiểu công chúa này của mình, chỉ cần đi theo một trong hai người, như thế Tu Luyện Chi uQpCe Lộ của hắn là có thể tiến bước!
“Ân! Như vậy được rồi, từ nay ngươi hãy đi theo ta!” Vũ Phi là gật đầu đối với Hồ Kinh nói.
Thần Chủ Hồ Kinh a, đây là một nhân vật mà nàng đã muốn gặp từ lâu mà không được, trước đây nàng vẫn là luôn tôn sùng vị này, bây giờ như hắn muốn nhận nàng làm chủ, như thế thì không còn gì tốt bằng.
Vũ Phi là biết đến, như nàng không nhận Hồ Kinh, một khi tên này đi đến đầu nhập vào con a đầu Vũ Đồng kia, nó chắc chắn sẽ dang rộng vòng tay đón nhận. Hơn ai hết nàng là hiểu được đến, Vũ Đồng nha đầu kia từ lâu cũng là rất tôn sùng Hồ Kinh tôn này Thần Chủ.
Quả nhiên, vừa nhắc đến con a đầu kia không lâu, lại nghe đến cái âm thanh của nó.
“Vũ Phi muội muội! Vị này Hồ Kinh, muội có thể nhường cho ta, điều kiện muội có thể khai!” Vũ Đồng là vừa tiến đến, nhìn thấy Hồ Kinh kia, liền là mỉm cười đối với lại Vũ Phi nói.
Diệp Vũ Phi nghĩ không có sai, nàng từ bé đến bây giờ vẫn rất là sùng bái những vị anh hùng, Hồ Kinh vị này chính là một trong số đó, hơn nữa còn là nhân vật số một.
Truyền rằng hắn vì bảo hộ Nhân Tộc, truy sát một con Yêu Tôn cường đại suốt mấy trăm năm, truyền là hắn một kiếm trãm đi hàng vạn khủng bố Tinh Không Yêu Thú, truyền rằng hắn một chưởng diệt đi một đám hung tàn Tinh Không Đạo Tặc…Đó chỉ là một số ít những sự tích anh hùng của Hồ Kinh, như kể ra, ba ngày ba đêm cũng không hết.
Vũ Đồng là đã muốn gặp người này từ lâu, nhưng đáng tiếc vẫn không có cơ hội, bây giờ được tận mắt nhìn thấy vị anh hùng trong lòng, lại muốn nhận bọn họ là chủ, như thế nào nàng có thể bỏ qua.
“Vũ Đồng muội muội, muốn ta nhường lại Hồ Kinh này cũng không phải là không được, chỉ cần muội nhường Nhân Uyên Linh kia cho ta, ta sẽ trao Hồ Kinh này lại cho muội, muội thấy như thế nào?”. Vũ Phi ánh mắt loạn chuyển, chỉ trong giây lát, nàng là đồng ý thả Hồ Kinh, chỉ tay vào Nhân Uyên Linh nói.
Một người đổi một người, rất là công bằng, thiết nghĩ với sự sùng bái Hồ Kinh của Diệp Vũ Đồng, nha đầu kia sẽ không từ chối vụ này mua bán.
“Haiz..Vũ Phi muội muội, thật là làm cho muội thất vọng rồi, ta sẽ không đem Nhân Uyên Linh ra trao đổi! “Nha đầu Vũ Đồng hết nhìn Hồ Kinh lại nhìn Nhân Uyên Linh bên cạnh, suy nghĩ một chút, nàng chỉ có thể lắc đầu thất vọng nói.
Hồ Kinh tuy là thần tượng của nàng, thế nhưng dù sao cũng chỉ là một tôn Hóa Thần cường giả mà thôi, trong khi Nhân Uyên Linh vị này, tuy còn không nói cho nàng biết cảnh giới tu vi, nhưng nhìn ánh mắt khinh thường của tôn này đối với Hồ Kinh cùng thần sắc cung kính của Hồ Kinh đối với Khăn Tích Sâm, Nhân Uyên Linh hai người, nàng liền có thể biết, Nhân Uyên Linh thực lực là cao hơn xa Hồ Kinh rất nhiều.
Dùng một tôn cường giả siêu cấp như Nhân Uyên Linh, đi đổi một tôn thực lực khá thấp kém như Hồ Kinh, nàng đương nhiên là sẽ không bao giờ chấp nhận cuộc làm ăn lỗ vốn mua bán như thế.
Hơn nữa a, như con a đầu kia có cả Nhân Uyên Linh cùng Khăn Tích Sâm, như vậy tỷ thí sau này, nàng không phải sẽ nắm phần thua là cái chắc hay là sao? Diệp Vũ Đồng nàng còn là không có ngốc đến như vậy!
‘Bản Tọa một lần nữa lại bị xem như hàng hóa trao đổi! ‘Nhân Uyên Linh trong lòng là khóc hận không thôi.
Hắn không chỉ bị đem ra làm hàng hóa, mà lần này trao đổi chỉ là một tên Linh Thể Hóa Thần trung kỳ, ánh mắt vừa rồi của con nha đầu kia, rõ ràng là đang suy nghĩ nghiêm túc vấn đề bán hắn đi.
Từ khi nào, một tôn Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn như hắn, lại bị đặt chung mâm với lại một tên Hóa Thần cảnh như thế.
Cũng còn may, cô chủ nhỏ này của hắn không thật sự đem hắn trao đổi, nếu như không, hắn chỉ còn nước tự sát quách cho rồi, thật sự là quá mức nhục nhã mà.
“Hồ Kinh Thần Chủ! Hay là thế này, ngài hãy bỏ Vũ Phi muội muội đi theo bổn tiểu thư, bổn Tiểu Thư có thể bảo đảm, sau này ngài sẽ sống vô cùng tốt!”
Tuy không đổi Nhân Uyên Linh với Hồ Kinh, nhưng mà nha đầu Vũ Đồng này vẫn là không muốn bỏ cuộc, như nàng nhìn thấy không sai mà nói, Hồ Kinh tuy nhận Diệp Vũ Phi là chủ, nhưng mà còn chưa có nghi lễ gì, nhất là tên kia còn chưa giao ra Tinh Huyết cho a đầu Vũ Phi kia, như vậy chưa có tính là người của đối phương, mọi chuyện vẫn là có thể thay đổi được.
“Ân! Ngài an tâm đi, như là người của ta, ta bảo đảm không ai có thể làm hại đến ngài!” Như sợ sau khi nhận nàng làm chủ Diệp Vũ Phi sẽ tìm Hồ Kinh tính sổ một dạng, vì trấn an Hồ Kinh, Vũ Đồng là không ngừng bảo đảm nói.
“Hồ Thần Chủ a! Vũ Đồng muội muội đã nói như vậy, ngài hãy tự mình lựa chọn đi!”
Diệp Vũ Phi là ánh mắt tóe ra hỏa hoa nhìn trừng trừng về phía Diệp Vũ Đồng, chỉ là nàng cũng biết không thể làm được gì con a đầu kia, hơn nữa Hồ Kinh thật sự là chưa trao Tinh Huyết cho nàng, hai người chưa hoàn thành nghi thức nhận chủ, Hồ Kinh vẫn có thể thay đổi được.
Đây là không ít lần nàng từ trong tay của Vũ Đồng a đầu kia đoạt người theo phương pháp này, cho nên là không thể nào trách Diệp Vũ Đồng về vấn đề này.
“Vũ Đồng tiểu thư, thật sự là xin lỗi, người xưa có nói, trung thần không thờ hai chủ, Hồ Kinh đã nhận Vũ Phi tiểu thư là chủ, tuyệt đối sẽ không thay lòng! “Hồ Kinh không dám chần chờ dù chỉ một giây, lập tức lên tiếng nói.
Vũ Phi cô bé này tuy nói là cho Hồ Kinh hắn quyền chọn lựa, nhưng mà ánh mắt trong nhìn hắn ẩn ẩn sát khí lưu chuyển, như mà hắn chọn lựa Vũ Đồng Tiểu Thư kia một bên, hắn là biết mình chết sẽ rất thảm.
Hơn nữa Hồ Kinh cũng hiểu, tuy hắn còn chưa giao Tinh Huyết, nhưng cái quỳ vừa rồi, đã là nghi thức chính thức nhận chủ rồi, hắn giờ này đổi ý sang bên kia, Vũ Đồng tiểu thư bề ngoài nhận hắn, nhưng mà bên trong cũng không đem hắn làm tâm phúc, không ai lại đi ưa một tên phản phúc bao giờ.
Những người đứng giữa hai tôn này tiểu thư mà hay thay lòng, mấy ngày hôm nay tại đây hắn cũng nghe ngóng đến, dù là người đó đi qua Vũ Đồng Hệ hay là Vũ Phi Hệ, tất cả đều là chết một cách vô thanh vô tức cả, không có bất kỳ một người nào còn sống.
Có tấm gương trước mắt, hắn như thế nào lại giẫm theo vết xe đổ!
‘Ngày tháng sau này cũng là không có dễ dàng a!’ Hồ Kinh trong lòng âm thầm nghĩ.
Đấu đá của hai tôn đại thần này vì cái Tỷ Muội Chi Tranh, cả tòa này Diệu Quang Thành người nào cũng là biết đến, nó là cuốn theo rất nhiều người liên lụy vào trong đó.
Thường thì ngoài những cái kia tâm phúc của hai cô nàng này ra, rất ít người có kết quả tốt, hắn đã gia nhập vào một trong hai trận doanh, đều đó có nghĩa là hắn sẽ bị cuốn vào cuộc tranh đấu chưa thấy có hồi kết này, không cẩn thận là cái mạng nhỏ của mình có thể mất bất kỳ lúc nào.
‘Hồ Kinh a Hồ Kinh, ngươi là một người thiếu quyết đoán cùng sợ hãi như vậy từ khi nào vậy chứ?’
Chương 904: Diệt Lâm Gia
Hắn trong lòng không khỏi tự trách mình một tiếng, con đường của Tu Luyện Giả đi đến đỉnh cao, nào có con đường nào là trải đầy hoa hồng, tất cả đều là từ thi sơn huyết hải bò ra, hắn đã chọn con đường này, như thế thì phải đi đến tận cùng mới phải. Hơn nữa, chỉ cần có thể trở thành tâm phúc của Vũ Phi tiểu thư, như thế an toàn của hắn không phải là không cần lo hay là sao?
“Vũ Phi muội muội! Chúc mừng muội có được một thuộc hạ tốt! ” Vũ Đồng là không có vì tôn này Hồ Kinh không chọn về phía nàng mà đi bất mãn, ngược lại Hồ Kinh không chút do dự chọn Vũ Phi bên kia, nàng là có chút tán thưởng.
Như Hồ Kinh quăng bỏ Vũ Phi mà theo bên cạnh nàng, cũng giống Hồ Kinh này trong lòng nghĩ, nàng cũng chỉ đem tên này làm nhân viên vòng ngoài, sống chết của y chỉ như đám người Hoàng Thành Công lúc trước mà thôi, dựa vào may mắn của mình để tồn tại. Cho dù cái kia Diệp Vũ Phi có cho người đem Hồ Kinh cấp diệt, Diệp Vũ Đồng nàng cũng sẽ không có quan tâm, đây là kết cục của sự bất trung mà ra, không nên trách ai được.
Đây cũng là một khóa thử lòng trung thành của một người mà nàng cùng Vũ Phi a đầu kia âm thầm định ra, cả hai trong lòng tự hiểu lấy, không có nói ra bên ngoài, mặc dù nó không có văn bản chính thức gì cả. Lần này đây là Diệp Vũ Đồng nàng giúp đỡ con a đầu Vũ Phi kia một thanh, ngày sau sẽ là đến phiên nó trả lại cho ân tình này cho nàng mà thôi.
“Vũ Đồng muội muội, muội là quá khen rồi!”
Vũ Phi cũng đáp lại một câu, sau đó quay lại nhìn tôn Hồ Kinh này, càng nhìn càng là thấy thuận mắt. Nàng cũng là bội phục sự nhanh nhạy của y, như vừa rồi tay này đi qua bên Vũ Đồng, không đợi sau này, nàng bây giờ là có thể ra lệnh cho Khăn Tích Sâm đưa tên này vào chỗ chết, nàng dám cam đoan a đầu Vũ Đồng kia sẽ không có ra tay ngăn cản.
“Được phục vụ cho Vũ Phi tiểu thư, là niềm vinh hạnh của ta!” Hồ Kinh mỉm cười trả lời, nhưng mà chí ý kỹ sau lưng áo của hắn đã ước đẫm mồ hôi.
Với kinh nghiệm lăn lộn vài chục vạn năm trong Tu Luyện Giới như hắn, đương nhiên là biết đến vừa rồi mình là vừa đi qua quỷ môn quan một vòng, cái tôn kia cường giả sau lưng của Vũ Phi tiểu thư, cứ nhìn hắn với một ánh mắt như nhìn người chết. Hồ Kinh hắn là biết được đến, lần này hắn cũng thầm may mắn vì sự nhanh nhạy của mình.
“Ân! Từ nay ngươi hãy gọi ta là Tiểu Chủ Nhân đi!”Vũ Phi hài lòng gật đầu nói.
Tiểu Chủ Nhân, Tiểu Chủ Nhân cái cách xưng hô này nàng nghe hai người Khăn Tích Sâm gọi, cũng khá là êm tai, tạm thời cứ dùng như vậy đã.
Ân! Không nên là tạm thời, sau này cũng là như thế, Chủ Nhân cái tên gọi kia, chỉ nên dành cho phụ thân của nàng mà thôi, như thuộc hạ của mình gọi mình là Chủ Nhân, như thế không phải nói mình cùng U66Aa phụ thân ngang hàng hay sao. Cái này tuyệt đối là không được, sau này nên để ý kỹ, thuộc hạ của mình nên gọi mình là Tiểu Chủ Nhân, không thì là như trước đây gọi Tiểu Thư thôi, Chủ Nhân danh từ kia, không nên gọi là tốt nhất a.
“Vâng! Tiểu Chủ Nhân! “Hồ Kinh rất là lớn tiếng kêu lên, hắn trong lòng bây giờ là mừng như nở hoa.
Vũ Phi Tiểu Thư này nói như thế, là đã cho hắn vào thành viên hạch tâm, như vậy vé tử thần cũng càng xa hắn, làm tốt mà nói, Hóa Thần hậu kỳ, thậm chí là Ngụy Thánh cường giả cũng là cách hắn không xa. Chỗ tốt nhiều như thế, thử hỏi hắn làm thế nào lại không vui mừng cho được.
“Cái vị…Lão Bá kia là ai vậy? ”
Diệp Vũ Phi là chú ý đến một người nữa, người này cùng ra khỏi Đại Sảnh kia cùng một lúc với lại Hồ Kinh, thế nhưng mà tên này cứ như một người mất hồn, vừa đi vừa lẫm bẩm mỗi một câu tự giải quyết cho tốt, tự giải quyết cho tốt, đây là có ý gì.
Với lại a, từ trên người ông lão này, nàng là cảm nhận một tia huyết mạch tương liên, cho dù là khá nhạt, nhưng mà nó thật sự tồn tại. Chính là vì vậy, ông lão kia không có chào hỏi nàng mà đi thẳng ra Diệp Phủ, nàng cũng là không có ngăn cản hay là trách cứ. Thế nhưng không hiểu được thân phận của đối phương, nàng trong lòng có chút huyền.
Không chỉ một mình Vũ Phi có cảm giác như vậy, Vũ Đồng cũng là y hệt như thế, nàng là nhìn về phía Hồ Kinh, cũng đang ngóng chờ hắn trả lời.
“Hai vị Tiểu Chủ Nhân, người kia là gia gia của mẫu thân hai vị!”
Hồ Kinh suy nghĩ một chút, hắn vẫn là nói ra cho Vũ Phi hai người biết thân biết phận của Lâm Đồng Y, chuyện này như hai người này có tâm điều tra, thế nào cũng là biết được đến, hơn nữa Hồ Kinh vừa rồi nhìn vào Đại Sảnh bên trong kia, cũng không thấy Diệp Thánh Vương kia nói gì. Hồ Kinh cũng là hiểu ý là vị kia muốn nhờ miệng của hắn nói ra chuyện này cho hai người Diệp Vũ Phi nghe, hắn đương nhiên là hiểu ý tứ bên trong đó.
“Nha! Như vậy là Cố Gia Gia của ta rồi! Chỉ là vì sao ngài ấy lại có bộ dáng thế kia?”Vũ Đồng gật đầu nói.
Bây giờ nàng cũng hiểu vừa rồi huyết mạch liên hệ kia là từ đâu đến, theo thân phận đến giảng, người này là Cố gia gia của nàng, như thế theo lý nàng là phải vui mừng mới đúng, nhưng không hiểu như thế nào, nàng trong lòng lại có chút xa lánh.
Hơn nữa a, vì cái gì tôn này Cố Gia Gia lại có dáng vẻ như thế kia? Như vị này gặp được phụ Thân của nàng, phụ thân cũng là phải cung kính mới phải! Có rời đi cũng là kiệu hoa hay phi chu đến nâng, đằng này a, lại không kèn không trống, còn bộ dạng thế kia là vì cái lý do gì?
“Nhị vị Tiểu Chủ Nhân, hắn là đang hối hận cùng cực, cho nên mới có biểu hiện như vậy!”
“ Chuyện này phải nói đến Thiên Hoang Đại Lục thí luyện năm xưa.. ” Hồ Kinh lên tiếng đáp, sau đó liền là kể rõ đầu đuôi câu chuyện ra.
Cũng giống như Hồ Kinh, sau khi bị bắt đến nơi này, hiểu chuyện gì đang xảy ra, rồi được mời vào trong cái Đại Sảnh nho nhỏ kia, Lâm Đồng Y là hết sức hối hận tự trách. Như năm xưa hắn không có ép Lâm An Nam lấy Sở Thiên Vũ, còn làm ra một loạt hành động vô tình vô nghĩa, thì bây giờ hắn đã có một tôn vô thượng cường giả làm cháu rễ, cũng như Lâm gia là có thể sải cánh bay cao.
Thế nhưng vì những hành động năm xưa của mình, hắn không chỉ không đạt được như ước nguyện, còn là có nguy cơ diệt tộc, như không phải vị Bệ Hạ kia còn nghĩ đến Lâm gia là tộc mẫu của vị Chủ Mẫu kia, có lẽ Lâm gia đã bị diệt mất rồi.
Trước khi rời khỏi Đại Sảnh, vị Bệ Hạ kia có nói một câu, tự giải quyết cho tốt, tên này Lâm Đồng Y vì là hối hận đến cùng cực, cho nên mới nói đi nói lại một câu như thế.
“Gì kia! Dám ép mẫu thân của ta gả cho người khác?” Vũ Đồng cùng Vũ Phi nghe xong, trong lòng là giận dữ cùng cực.
Như lời tên này Hồ Kinh kể lại, Lâm gia kia không chỉ là ép mẫu thân thành hôn với lại tên đáng ghét Sở Thiên Vũ kia, mà còn trục xuất mẫu thân của hai nàng rời khỏi gia môn, cho người truy tìm mẫu thân là không kém gì Sở gia, thậm chí còn hơn. Tất cả đầu đuôi chuyện ba mẹ con nàng phải tại cái này Thành Hải Vực gian khổ sống sáu năm qua, cũng là do cái tôn Cố Gia Gia này một tay tạo ra cả.
Người như thế, hèn gì mà trong lòng nàng có chút xa lánh cùng không thích, phụ thân nàng không có đem Lâm gia diệt đã là nhân từ lắm rồi.
Đối với những chuyện xảy ra trước đây, hai nàng cũng là không khó hiểu khi cái tên Sở Thiên Vũ kia đến nơi này muốn diệt đi tỷ muội của nàng, tất cả đầu đuôi câu chuyện chính là như vậy.
“Vũ Phi muội muội! Lâm gia này là vô cùng đáng ghét, hay là chúng ta đem nó xóa sổ đi!” Vũ Đồng là đôi mắt rất là giận dữ, đối với lại Vũ Phi nói.
Thần thái kia của Diệp Vũ Đồng, cực kỳ là giận dữ, như không đem Lâm gia diệt thề không không bỏ qua xu thế.
“Vũ Đồng muội muội, ta ủng hộ ý kiến này của muội. Không đem Lâm gia diệt, trong lòng ta khó an a!” Vũ Phi nha đầu này cũng là hận ý dạt dào, gật đầu lia lịa đồng ý với lại ý kiến của Vũ Đồng a đầu này. Rất là hiếm khi hai người bọn họ có cùng quan điểm như vậy.
“Vũ Phi muội muội! Muội nên là ra tay trước đi, ta sẽ ngay lập tức theo sau!”
Dù là hận ý đối với lại Lâm gia vô cùng lớn, hận không thể đem Lâm gia cấp diệt, nhưng mà khi nói đến đi diệt Lâm gia, trong hai người vẫn là chằm chằm nhìn nhau, không ai chịu cất bước đi trước Thần Thành để mà diệt Lâm gia cả. Không còn cách nào khác, Vũ Đồng a đầu này chỉ có thể lên tiếng thúc giục.
“Vũ Đồng muội muội, hay là muội ra tay trước đi, tỷ nhất định là sẽ theo sao!” Vũ Phi là có chút lắc đầu nhỏ, mỉm cười đưa tay ra hiệu mời Vũ Đồng đi trước diệt Lâm gia, nàng sẽ theo sau một dạng.
‘Hừ!Muốn đưa bản tiểu thư vào bẫy, ngươi còn kém xa lắm! ‘Vũ Phi bên ngoài tuy là cười nói, nhưng trong lòng lại đối với Diệp Vũ Đồng ý kiến hừ lạnh không thôi.
Lâm gia như có thể diệt đơn giản như thế, vị kia Phụ Thân đã cho người diệt từ lâu, làm gì còn để chờ đến hai con nhóc các nàng ra tay.
Diệt Lâm gia không khó, nhưng cái khó tại đây là sau này như thế nào có thể đối mặt với lại vị kia mẫu thân kia kìa.
Chương 905: Cao Xa
Phải biết rằng Lâm gia nơi đó là gia tộc của mẫu thân a, ngay cả gia gia , cửu cửu của hai nàng cũng tại nơi đó, như đem nó cấp diệt, sau này vị kia mẫu thân hỏi đến, tuy không đem một trong hai người ra làm sao, nhưng mà không nhìn mặt các nàng là chắc chắn.
Hơn nữa người ra tay, cũng là đồng nghĩa với lại tự mình chịu thua trong cuộc tỷ thí tỷ muội chi tranh này. Vì là hiểu được nguyên nhân này, cho nên hai nàng không ai trúng kế của đối phương, cũng không ai ngu ngốc mà đi động đến Lâm gia kia.
“Hồ Kinh! Cho bổn tiểu thư tất cả thông tin về Lâm gia!” Vũ Đồng đối với Hồ Kinh lên tiếng ra lệnh nói.
Diệp Vũ Đồng cái này giọng điệu, cứ như Hồ Kinh là thuộc hạ của nàng ta một dạng. Nhưng thực tế là không phải, Hồ Kinh hiện tại là thuộc hạ của Diệp Vũ Phi chính hiệu.
Vũ Đồng là biết đến, muốn mượn tay của Vũ Phi nha đầu này đem Lâm gia diệt là không thể, con a đầu này tinh minh còn hơn quỷ, không dễ dàng lừa gạt.
Chỉ là không thể đem Lâm gia diệt, cũng không thể để bọn chúng tiêu dao tự tại được, trừ những cái huyết mạch thân cận với lại mẫu thân nàng ra, những người khác đừng mong sống tốt. Nàng sẽ cho Lâm gia biết, đem mẫu thân của hai nàng xem như hàng hóa đối đãi sẽ có cái hậu quả gì.
Như những cái chi thứ của Lâm gia sau này lâm vào đại nạn vì hai con nha đầu này tiến hành trả thù biết được mình lâm vào hoàn cảnh như ngày hôm nay tất cả đều vì Lâm An Nam mà ra, như thế bọn họ sẽ kêu lên oan uổng a, những cái chuyện này tất cả đều là do Lâm Đồng Y cùng một chủ mạch người quyết định, nào có liên quan gì đến bọn họ, có tìm người tính sổ cũng nên là tìm Lâm Đồng Y, như thế nào lại đem bọn họ ra làm dê thế tội.
Đáng tiếc những cái này đám người Lâm gia không biết, thậm chí bọn họ cũng không biết nguyên nhân gì Lâm gia một thời cực thịnh, thậm chí thâu tóm tất cả Thần Thành địa bàn vào trong tay, lại trở nên suy tàn nhanh đến như vậy, những cái này chỉ có thể nói sau.
“Hai vị Tiểu Chủ Nhân! Hai vị không thể nào vào bên trong được! ” Sau khi đem tất cả những gì mình biết về Lâm gia nói ra sau, nhìn hai cô bé này muốn xông vào Đại Sảnh bên kia, Hồ Kinh là lên tiếng chắn đường nói.
“Hồ Kinh a! Ngươi làm vậy là có ý gì? “Vũ Phi cùng Vũ Đồng rất là không vui đối với lại Hồ Kinh nói.
Hai nàng là muốn vào vấn an vị phụ thân kia, đã là nửa tháng không gặp rồi, nàng là rất nhớ Phụ Thân. Cũng là xem thương thế của ngài ấy như thế nào, sau đó sẽ đi tìm Lâm gia tính sổ. Thế nhưng cái tên Hồ Kinh này lại đứng chắn tại cửa, không cho hai nàng vào, đây là có ý gì?
Hay là tên này vừa được xem trọng một chút liền là kiêu ngạo rồi, như thế này là không được a, phải chấn chỉnh lại một chút mới được.
“Hai vị Tiểu Chủ Nhân, Chủ Nhân là đang có chuyện quan trọng cùng bàn bạc với lại những vị đại nhân bên trong, như hai vị đi vào..!”
Hồ Kinh có chút khó xử lên tiếng giải thích, người khác thế nào thì hắn không biết, nhưng mà bản thân hắn lúc còn là Thần Chủ, rất là ghét người khác vào đột xuất phá đi hắn bàn luận, dù là thân nhân của hắn cũng không có ngoại lệ. Hồ Kinh nghĩ vị kia Bệ Hạ bên trong cũng là như thế, hắn làm như vậy, là muốn tốt cho hai vị này Tiểu Chủ Nhân, như vị kia không vui trách phạt, hai tôn này cũng sẽ không có quả ngọt để ăn.
“Ân! Vậy chúng ta chờ thêm một chút nữa vậy! ” Hồ Kinh không có nói hết, nhưng mà hai nàng cũng là biết ý của hắn muốn nói gì.
Chuyện này năm xưa tôn kia độc ác mẫu thân tại gia hai nàng là không phải chưa có trải qua, lần kia vì tự ý đi vào trong lúc mẫu thân đang nói chuyện với lại Hoa Bà, thế là tôn kia mẫu thân tức giận, làm cho cái mông của hai nàng nở hoa, nhớ đến chuyện cũ, trong lòng hai nàng cũng còn sợ hãi. Như vị Phụ Thân kia cũng dùng cách đó để mà dạy dỗ hai nàng, như thế hai nàng liền là thảm rồi. Vẫn là chờ đợi bên ngoài này một lát hay hơn.
…
“Ngươi là Mã Vân đi! CiFXD Ân tình của ngươi đối với An Nam, Diệp Tử Phàm ta sẽ không bao giờ quên, ngươi là có yêu cầu hay là điều kiện gì, hãy cứ nói ra, Diệp Tử Phàm ta sẽ vô điều kiện hoàn thành! ”
Đuổi đi Lâm Đồng Y cùng Hồ Kinh sau, Diệp Tử Phàm là mỉm cười rất là hòa ái nhìn Mã Vân bên dưới, nó là khác rất xa thái độ hắn đối đãi với lại Lâm Đồng Y cùng Hồ Kinh cách đây không lâu.
Diệp Tử Phàm vừa kết thúc quá trình chữa trị Hư Giới Không Gian sau, đám người Hổ Huyền Phương mà hắn thả ra giao cho nhiệm vụ cũng đã quay về, qua lời kể của Ôn Địch, hắn là biết đến những gì mà Mã Vân này đã làm cho Lâm An Nam, cũng như là vụ lật kèo tại phút cuối kia.
Chỉ là đó chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, quan trọng nhất là tên này đã từng ra tay cứu giúp Lâm An Nam khi nàng muốn tự sát, đây là quan trọng nhất.
Như không có lần kia tên này ra tay, Lâm An Nam đã chết rồi, cũng không thể nào chạy đến nơi đây rồi sinh cho hắn hai đứa bé dễ thương đến như vậy, Mã Vân này không chỉ là ân nhân của Lâm An Nam, mà là còn là ân nhân của hắn nửa.
Diệp Tử Phàm đã quyết định, tên này cho dù đưa ra yêu cầu gì, hắn cũng sẽ đáp ứng, như muốn thay vị trí của Hổ Huyền Phương kia làm quản gia cho hắn cũng không thành vấn đề. Thậm chí như tên này muốn hắn trợ giúp trở thành Thánh Vương cường giả, hắn cũng sẽ khuynh lực bồi dưỡng, Diệp Tử Phàm hắn xưa nay là không muốn nợ của ai bất kỳ điều gì.
“Bệ Hạ! Thật sự là có thể đưa ra bất kỳ yêu cầu gì hay sao?” Mã Vân không chắc hỏi lại.
Hắn gặp Diệp Tử Phàm, đây cũng đã là lần thứ hai rồi, lần đầu tiên là tại Thiên Hoang Đại Lục Tinh Không ngoại, nhìn thấy Diệp Tử Phàm là một tôn Hóa Thần cường giả, cùng Lâm An Nam có tình ý, cho nên hắn mới đầu tư vào Lâm An Nam, đến bây giờ đầu tư của hắn là vô cùng chính xác, cũng là đến lúc nhận lấy hồi báo.
Chỉ là hắn cũng biết lần cuối cùng tại Chí Tôn Điện hắn đã thay đổi đứng bên cạnh Sở gia, vị này Chí Tôn có thể cũng đã biết, hắn là không biết tôn này Chí Tôn có thật sự trả nợ hay là không.
“Mã tiên sinh, thận trọng lời nói, Chủ Nhân chúng ta đã xuất khẩu, tuyệt đối sẽ không có nuốt lời!” Thư Nhã Lôi ánh mắt là có chút bất thiện nhìn tên Thông Thần cảnh sâu kiến may mắn này.
Chủ nhân hắn đây là Thánh Vương cường giả, có thể cùng một tên Thông Thần nuốt lời hay là sao?
Thư Nhã Lôi hai ngày trước sau khi trở lại Diệp Phủ cũng đã nghe tên Ôn Địch kể lại sự tích của tên này, không thể không nói, tên Thông Thần này rất là có ánh mắt, biết nhìn châu thưởng ngọc.
Vừa rồi vị Chủ Nhân kia đưa ra lời nói kia, hắn trong lòng cũng là hâm mộ không thôi, chỉ cần tên này muốn, từ nay về sau là có thể đứng tại trên đầu của hắn kéo phân cũng không có chuyện gì.
Thế nhưng câu hỏi vừa rồi làm cho thiện cảm của hắn đối với lại tên này bay biến mất tăm, cái sự tích cuối cùng mà tên này đứng bên Sở gia lại ùa về, đây là một tên hai mặt, thậm chí có thể nói là gió chiều nào theo chiều đó cũng là không sai. Hạng người này hắn là không có thiện cảm nhất.
“Bệ Hạ! Ta muốn đột phá Hóa Thần cảnh giới! Không biết ngài có thể…! ”
Mã Vân cũng biết, lời nói vừa rồi của mình là có chút nghi ngờ vị này Chí Tôn thực lực, đây là điều tối kỵ nhất, thế cho nên hắn ngay lập tức liền nói ra yêu cầu của mình. Chỉ là nói đến một nữa, hắn liền ngừng lại, vì hắn cảm giác tại nơi đây những tôn cường giả này nhìn mình rất là quái dị, không phải là hắn vừa rồi đã đưa ra yêu cầu có chút quá đáng đó chứ.
Như vậy thì nguy rồi, hắn vừa rồi chỉ muốn xin một vài viên Hóa Thần Đan mà thôi, không có tham lam đến mức muốn Diệp Tử Phàm này phải trợ giúp hắn thành Hóa Thần cường Giả đâu.
Chỉ là đến nửa miệng, hắn lại thay đổi, như có người lo cho hắn đến khi đột phá Hóa Thần cảnh thì vẫn hơn, có phải yêu cầu này của hắn có chút quá?
Phải biết Hóa Thần Đan cùng với lại trợ giúp đột phá Hóa Thần là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau a, như vị này Chí Tôn nghĩ hắn lòng tham không đáy, như vậy thì thật là không tốt!
“Mã Vân, ngoài cái đột phá Hóa Thần này, ngươi không có cái yêu cầu gì khác, thậm chí cao xa hơn hay sao?”
Trầm ngâm một chút, Diệp Tử Phàm nhìn thấy tên này có chút run sợ.