Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 139 [ Chương 691 đến 695 ]
❮ sautiếp ❯Chương 691: Tụ Tập Thiên Hồn Sơn
“Ôn Địch! Như ngươi làm tốt cái nhiệm vụ lần này, ta là sẽ để cho ngươi được trở thành một vị Đạo Thể Chí Tôn cường Giả! ” Diệp Tử Phàm như là nhìn ra được hai người Hổ Huyền Phương cùng Ôn Địch trong lòng không có thoải mái cho lắm, cho nên hắn liền đưa ra một cái hứa hẹn nói.
Từ Linh Thể thuế biến thành Đạo Thể Giả, hắn hiện tại là có thể lợi dụng Thối Ma Trì bên trong Luyện Thần Đỉnh kia để mà có thể thực hiện được, hiện tại gần một ngàn tên Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả cũng là đang tại bên trong đó tiến hành thuế biến, với cái công lao của Ôn Địch thời gian qua, là đã đủ tư cách đi vào Thối Ma Trì thuế biến thể chất, chỉ là trong thời gian này hắn đang rất cần sự giúp đỡ của Ôn Địch, cho nên tạm thời gác lại cái chuyện này một khoảng thời gian.
Nhưng mà cũng không có lâu, chờ vài tháng thời gian, khi mà Âm Cốt Sơn Mạch tài nguyên đã khai thác hết, cũng là lúc hắn tài bồi cho Ôn Địch.
Còn với Hổ Huyền Phương, hắn không có nói ban thưởng cho tên kia thứ gì, vì con đường tương lai của Hổ Huyền Phương hắn đã có sắp xếp khác, nhất định sẽ là để cho tên này trở thành một cái tuyệt thế cường giả, đi theo làm việc cho hắn mãi mãi. Tạm thời những cái dự định kia hắn là sẽ không có nói ra với Hổ Huyền Phương.
Với cái trí tuệ của Hổ Huyền Phương hắn tin tưởng là không cần tự mình nói ra, cái tên Hổ Huyền Phương kia cũng hiểu được, hắn chỉ cần chăm chỉ làm việc là được rồi, những chuyện khác, đã có vị Chủ Nhân như hắn lo hết.
“Đa tạ chủ nhân! ” Ôn Địch rất là kích động nói, cái không vui vừa rồi khi thấy Cáp Duy được dẫn đại quân đi chinh chiến Nam Châu cũng là biến mất không còn.
Linh Thể Giả! Đạo Thể Giả! Cùng là thể chất nhưng mà lại có sự khác biệt rất là lớn tại nơi đây, chỉ nói qua Cáp Duy cái tên kia, Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả có thể mạt sát Linh Thể Hóa Thần trung kỳ viên mãn Ôn Địch hắn một trăm lần, kia là Linh Thể cùng Đạo Thể ở giữa sự chênh lệch.
Trước đây tuy hắn là Lục Tinh Trung Kỳ Phù Văn Sư, là cao hơn Cáp Duy một cái tiểu cảnh giới, thế nhưng mà khi tại bên cạnh Cáp Duy, hắn lại không cảm thấy được tự nhiên, như hắn thua kém Cáp Duy một đầu vậy, nguyên nhân là vì Cáp Duy là một tôn Đạo Thể Chí Tôn cường Giả, trong khi hắn không có phải, hơn nữa lần này Cáp Duy lại được chủ nhân ban thưởng cho Lục Tinh Phù Văn Sư truyền thừa đến cảnh giới hậu kỳ, hắn lại càng cảm thấy mình không có sánh bằng Cáp Duy.
Bây giờ tình hình lại khác, chỉ cần hắn Thể Chất có thể thuế biến thành Đạo Thể Giả, như vậy hắn là không còn phải tự ti cùng áp lực khi đứng bên cạnh Cáp Duy nữa, từ nay về sau, hắn sẽ cạnh tranh sòng phẳng với lại Cáp Duy, sẽ không cần đau đầu tìm âm mưu hạ tên kia nữa.
“Ngụy Thánh Nghiệt Minh sao? Cũng là đến thời điểm chúng ta gặp nhau rồi! Ngươi cũng đừng để cho ta thất vọng a!”
“Xoẹt! ”
Chờ cho Hổ Huyền Phương cùng Ôn Địch đi xa, Diệp Tử Phàm nhìn vào cái Ngọc Giản do Cáp Duy đưa đến liền p2e2u là nói nhỏ một tiếng, sau đó thân thể của hắn là mờ dần, trong giây lát biến mất tại Đà Sa Điện không có một ai hay biết. Hắn là muốn đi thu thập vị Ngụy Thánh kia, cũng là muốn biết thực lực của chân chính Ngụy Thánh là cường đại đến cái trình độ nào, luôn tiện đem Tuyết Mạn Lâm cho bắt lại tìm hiểu Tuyết Mạn gia tộc bên trong Tàng Bảo Điện những cái kia Thánh Vương Chi Cốt cùng Thánh Tinh là từ đâu mà đến, một công đôi việc, hắn sao có thể không đi làm.
…
Âm Cốt Sơn Mạch! Hoang Vu Chi Địa!
“Ầm ầm! Rắc! Rắc! ”
“Sưu! Sưu! Sưu…! ”
Một tiếng không gian chấn động phá tan sự yên tĩnh của bầu trời đêm Hoang Vu Chi Địa, không bao lâu, từ trên thương khung không gian nức vỡ liền là xuất hiện mấy cái bóng người, nhìn kỹ sẽ phát hiện tất cả những người này đều là Ma Tộc một viên, trên trán người nào cũng đều là hiện ra một đạo Ma Văn, hơn nữa khí tức trên người của bọn họ là vô cùng cường đại, người nào cũng đều là Đạo Thể Ma Tôn cấp bậc cường giả.
“Ầm ầm!!! ”
“Đáng chết Hổ Huyền Phương! Ngươi chiếm đoạt Thành Trì của ta, ra tay tàn sát tộc nhân của ta, thù này hận này, Thôi Nhĩ Á ta tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi! ” Từ không gian loạn lưu đi ra, quan sát đã không có người nào đuổi theo, một tên cường đại Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả tên là Thôi Nhĩ Á một kích phá tan hàng trăm ngọn sơn phong, vô cùng oán hận nói.
“Á Chí Tôn! Bây giờ không phải là lúc nói những cái chuyện này, quan trọng là chúng ta nên làm thế nào để có thể tránh thoát người của Hổ Huyền Phương truy sát…Còn tìm cách để mà trả thù nửa!” Một tên cũng có tu vi Đạo Thể Ma Tôn hậu kỳ viên mãn cường giả lắc đầu nói với lại Thôi Nhĩ Á. Mấy người bọn họ là vô cùng quen thuộc, không cần phải nói tất cả đều đến từ một cái tòa Chí Tôn Thành Trì, chẳng qua bọn họ là không có muốn quy thuận cho Hổ Huyền Phương, cho nên mới bị tên Hổ Huyền Phương cho người diệt tộc, mấy người bọn họ may mắn lắm mới có thể chạy trốn được ra sinh thiên.
Mặc dù vậy, thời gian qua lại phải liên tục chạy đông chạy tây, trốn tránh đám người Ma Tôn phía sau nghe lệnh của Hổ Huyền Phương đến truy sát bọn họ, có thể nói là sống một ngày bằng một năm a.
“Á Chí Tôn! Luân Chí Tôn nói vô cùng chính xác, điều cần làm với chúng ta bây giờ là làm thế nào có thể chạy thoát được đám người của Hổ Huyền Phương truy sát, những chuyện còn lại sau này hãy tính sau đi!” Một tên áo hồng Đạo Thể Ma Tôn cũng lên tiếng nói.
Hắn có bỏ sót một điều là sau này tìm Hổ Huyền Phương báo thù, nhưng mà vài người nơi đây cũng không ai lên tiếng bổ sung, vì cái này là không có cần thiết.
Hổ Huyền Phương tên kia hiện nay bên người có không biết bao nhiêu cường giả đi theo bảo hộ, hơn nữa ai cũng biết kẻ chủ mưu sau lưng muốn diệt đi Thành Trì của bọn họ là vị Ngụy Thánh Cường Giả Diệp Tử Phàm đứng đằng sau Hổ Huyền Phương kia.
Đi tìm một tôn Ngụy Thánh cường giả trả thù, không ai lại có cái lá gan đó, kia là giấc mơ chẳng bao giờ sẽ thành sự thật cả, có nói cũng như không.
Bây giờ vấn đề của bọn họ là làm thế nào có thể chạy trốn ra được những yên Đạo Thể Ma Tôn mà Hổ Huyền Phương phái đi truy sát bọn họ, có bảo toàn được tính mạng của mình trước sự đuổi giết của đám người kia hay không còn là một vấn đề, báo thù việc, sau này hãy tính tiếp đi.
“Đông Châu này còn có một nơi có thể bảo hộ chúng ta an toàn! ” Trầm ngâm suy nghĩ một chút, Thôi Nhĩ Á liền nhìn về trung tâm Âm Cốt Sơn Mạch lên tiếng nói.
“Á Chí Tôn! Ngươi không phải là có ý định đưa tất cả chúng ta đến Thiên Hồn Sơn đó chứ!” Địch Luân có chút không chắc chắn lên tiếng hỏi.
“Á Chí Tôn! Ngươi đừng nói đây chính là sự thật nha?” Nhìn thấy Thôi Nhĩ Á không có lên tiếng, mặc nhiên như đã thừa nhận, một tên Đạo Thể Ma Tôn không khỏi lo lắng nói.
Thiên Hồn Sơn! Không chỉ là U Ma Vực đệ nhất Cấm Địa, mà là cả Đông Châu Đại Địa khu vực này đệ nhất Cấm Địa, nghe đồn nơi đó là nơi mà Thánh Cung Ngụy Thánh Cường Giả mỗi một lần đến Đông Châu đều sẽ ở nơi đó, tuy là tất cả mọi người đều biết nơi đó tài nguyên vô cùng sung túc, nhưng mà từ trước đến nay không có một ai dám bén mảng đến Thiên Hồn Sơn tìm kiếm tài nguyên cả, người nào đi vào nơi đó, tuyệt đối là không có ai có thể toàn mạng đi ra, nghe đồn rằng xung quanh Thiên Hồn Sơn có một tòa vô hình Phù Trận vây quanh, cấp bậc rất là cao, không phải Ngụy Thánh cường giả, đi vào nơi đó chỉ có một con đường chết.
Chương 692
Thiên Hồn Sơn! Không chỉ là U Ma Vực đệ nhất Cấm Địa, mà là cả Đông Châu Đại Địa khu vực này đệ nhất Cấm Địa, nghe đồn nơi đó là nơi mà Thánh Cung Ngụy Thánh Cường Giả mỗi một lần đến Đông Châu đều sẽ ở nơi đó, tuy là tất cả mọi người đều biết nơi đó tài nguyên vô cùng sung túc, nhưng mà từ trước đến nay không có một ai dám bén mảng đến Thiên Hồn Sơn tìm kiếm tài nguyên cả, người nào đi vào nơi đó, tuyệt đối là không có ai có thể toàn mạng đi ra, truyền thuyết nói là xung quanh Thiên Hồn Sơn có một tòa vô hình Phù Trận vây quanh, cấp bậc rất là cao, không phải Ngụy Thánh cường giả, đi vào nơi đó chỉ có một con đường chết.
Thật giả thế nào không có ai biết, nhưng mà từ xưa đến nay không có ai toàn mạng rời khỏi Thiên Hồn Sơn lại là sự thật.
Thôi Nhĩ Á muốn đưa mọi người đi đến Thiên Hồn Sơn, so với lại quay về Tuyết Mạn Thành tìm vị Diệp Tử Phàm kia trả thù là không khác gì mấy, con đường nào cũng chỉ là một cái tử lộ mà thôi.
“Các ngươi không có hiểu, nếu như là trước đây chúng ta đi vào Thiên Hồn Sơn đó là tự tìm đường chết, nhưng mà bây giờ không có giống! Ma Tộc chúng ta đang lâm vào cảnh dầu sôi lửa bỏng, Bệ Hạ tại Thiên Hồn Sơn kia là người được Thánh Cung phái xuống bảo hộ cho Ma Tộc chúng ta, ngài ấy sẽ không có khoanh tay đứng nhìn Diệp Tử Phàm làm loạn! Đi đến Thiên Hồn Sơn bây giờ, mới thật sự là sinh lộ của chúng ta!” Thôi Nhĩ Á tràn đầy trí tuệ quang mang nói.
Nếu như trước kia, bọn họ tự ý đi vào Thiên Hồn Sơn, kia là chết tự chịu, nhưng mà bây giờ lại không giống, bọn họ là đến báo tin.
Dưới thời kỳ bảo hộ của vị này Thánh Cung Ngụy Thánh, mà lại để cho một tên Nhân Tộc Ngụy Thánh làm loạn Ma Tộc Đại Lục.
Ma Tộc Ngụy Thánh cường giả kia như không có sợ bị Thánh Cung người chế tài. Chắc chắn sẽ không ra tay với bọn họ, còn phải tự mình xuất thủ diệt đi vị Ngụy Thánh Nhân Tộc kia. Đây là con đường duy nhất bọn họ có thể đi vào lúc này.
“Á Chí Tôn! Cứ làm theo ý kiến của ngài, chúng ta lập tức đi đến Thiên Hồn Sơn! ” Đám Đạo Thể Ma Tôn kia cũng không có ai là người ngốc, suy nghĩ trong chốc lát lợi hại bên trong, liền là quyết định đi đến Thiên Hồn Sơn cầu cứu Ma Tộc Ngụy Thánh.
…
Kiếm Tu a … chư vị.. chư vị.. mong nghé thăm a… phong cách mới bá đạo a mọi chuyện [ Nhất Kiếm ]… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
Âm Cốt Sơn Mạch! Ma Diễm Sơn!
“Ầm! Rắc! ”
“Ôn Địch! Ta cùng ngươi không chết không thôi!”
Ma Diễm Sơn chi địa, một tên Đạo Thể Ma Tôn hậu kỳ tiểu thành phá không mà đến, tràn đầy oán độc hướng về Tuyết Mạn Thành phương hướng gầm thét, không cần phải nói, tôn này Ma Tôn cường giả, cũng là thuộc diện không một quy hàng, bị đám người Ôn Địch đuổi giết chạy đến tận nơi đây.
“Không được! Ta phải đi đến Thiên Hồn Sơn! Chỉ có nơi đó mới có thể bảo hộ ta an toàn! ”
Cũng giống như Thôi Nhĩ Á tên kia, sau khi suy nghĩ một chút, vị này Đạo Thể Ma Tôn cường giả cũng là nhắm đến Thiên Hồn Sơn vị trí chạy đi.
…
Âm Cốt Sơn Mạch! Cốt Nguyên Sơn!
“Ân! Thiên Hồn Sơn! Không sai, đi đến Thiên Hồn Sơn cầu xin Bệ Hạ xuất thủ diệt sát tên Nhân Tộc Ngụy Thánh kia, có như vậy Ma Tộc chúng ta mới có được ngày tháng an bình! ”
Lại một nơi gần trung tâm Âm Cốt Sơn Mạch, một vị Đạo Thể Ma Tôn bị trọng thương, hắn là trước khi ngất đi, liền là ra lệnh cho thuộc hạ của mình đưa hắn đến Thiên Hồn Sơn.
Đông Châu U Ma Vực hiện tại bất kỳ một tên Ma Tôn nào có thể sống sót qua được truy sát của Hổ Huyền Phương đám người, đều là không có ngoại lệ nhắm ngay Âm Cốt Sơn Mạch trung tâm Thiên Hồn Sơn di chuyển, tất cả đều là hiểu rõ, với cái tình cảnh hiện nay của Đông Châu, chỉ có mỗi một vị Đông Châu thủ hộ giả Ngụy Thánh kia mới có thể giải quyết được, nếu như không, cho dù là chạy đến chân trời góc biển đi chăng nữa, cũng chỉ là vô ích mà thôi.
Cả Đông Châu này bây giờ đã nằm gọn trong tay vị Ngụy Thánh Nhân Tộc Diệp Tử Phàm kia, cho dù bọn họ có đi đâu, cũng không có thoát được ma thủ của hắn.
Chính vì cái ý nghĩ như vậy, cho nên Thiên Hồn Sơn hiện tại là gió nỗi mây phun, tất cả Đạo Thể Ma Tôn đều là tập trung cả vào khu vực này.
…
“Rầm rầm! Phốc! ”
“Thánh Nhân Bệ Hạ! Xin ngài hãy ra tay cứu lấy Ma Tộc chúng ta a! Nếu như không, Ma Tộc chúng ta liền sẽ bị diệt tộc cả!” Thiên Hồn Sơn bên ngoài, một tên Đạo Thể Ma Tôn hậu kỳ đại thành vì là bay đến với tốc độ qua nhanh, cho nên là đã va vào Thiên Hồn Sơn Hộ Sơn Phù Trận, cái tên này là bị chấn đến đầu choáng mắt hoa, nhưng mà hắn không có quan tâm đến thương thế của mình, mà là dùng Nguyên Lực hòa vào âm thanh, thảm thiết gào rống.
“Cát Lợi Nguyên? Ngươi không cần tại đây gào thét vô ích nửa, muốn Cầu xin Thánh Nhân Bệ Hạ ra tay, qua với chúng ta đằng kia đi!” Thôi Nhĩ Á đi đến cách Các Lợi Nguyên không có xa, chỉ về một cái phương hướng nói.
“Á Chí Tôn! Các ngươi đây là?” Cát Lợi Nguyên nghe lời nhìn qua, hắn là không khỏi ngạc nhiên khi thấy hàng trăm tên Ma Tôn đang xếp hàng quỳ ngăn nắp tại bên kia, hướng về Thiên Hồn Sơn dập đầu, những người kia là đã là cái tư thế như vậy cũng là lâu rồi, hắn có thể khẳng định như vậy, vì là không có người nào có bất kỳ động tác thừa nào cả, như không phải bọn họ còn một hơi thở, hắn đã cho là bọn chúng đã chết cả rồi ấy chứ.
“Chúng ta cũng là giống như ngươi, sau khi đến đây đều là bị cái Hộ Sơn Phù Trận này cản lại, cho dù làm bất kỳ biện pháp nào cũng không có ý nghĩa, cho nên mới nghĩ ra biện pháp kia!” Thôi Nhĩ Á nói.
Đi đến nơi đây, cho dù làm cách nào cũng không thể tiến vào Thiên Hồn Sơn nửa bước, không có cách nào, tất cả đều quỳ lại bên ngoài, mong muốn vị Ngụy Thánh kia có thể sớm nghe được tiếng lòng của bọn họ, ra tay diệt đi Nhân Tộc Ngụy Thánh Diệp Tử Phàm, cứu giúp Ma Tộc bọn họ.
“Như vậy Bệ Hạ có thể nghe được chúng ta cầu xin hay không? ” Cát Lợi Nguyên không có chắc chắn hỏi.
“Ít ra bây giờ chúng ta vẫn còn sống! Không phải hay là sao chứ?” Thôi Nhĩ Á mỉm cười đầy tự tin nói.
Tương truyền, bất kỳ một tên Ma Tộc nào đi vào Thiên Hồn Sơn điều sẽ bị Hộ Sơn Phù Trận trấn sát, nhưng mà lần này bọn họ chỉ bị chấn ra ngoài, bị một chút xây xẩm nhỏ mà thôi, điều đó chứng tỏ là vị Ngụy Thánh bên trong kia đã biết được tình huống bên ngoài Đông Châu, nhưng mà vì một nguyên nhân nào đó, tạm thời còn chưa thể ra mặt diệt đi Diệp Tử Phàm tên kia, nhưng mà ngài ấy cũng cảm thông cho hoàn cảnh của mọi người, cho nên không có phát động sát trận diệt đi bọn họ, đây cũng là một tín hiệu rất là đáng mừng rồi!
“Á Chí Tôn! Như vậy bây giờ chúng ta phải làm gì bây giờ? ” Cát Lợi Nguyên lên tiếng hỏi ý kiến của Thôi Nhĩ Á, bây giờ tất cả mọi người đều là người trên một chiếc thuyền, cũng là cần một người dẫn đầu, hắn đối với Thôi Nhĩ Á danh tiếng cũng nghe khá đầy đủ, như tên này lên tiếng, hắn tạm thời sẽ nghe theo.
“Các ngươi không cần phải làm gì cả, những chuyện tại nơi đây Thánh Nhân Bệ Hạ đã biết! Không bao lâu sau ngài ấy sẽ ra tay trấn áp cái tên Diệp Tử Phàm kia mà thôi!”
“Bái kiến Lâm Chí Tôn! ”
Nhìn thấy Tuyết Mạn Lâm không một tia tiếng động xuất hiện, Cát Lợi Nguyên cùng Thôi Nhĩ Á không cấm giật mình một cái, cùng nhau cung kính hành lễ.
Tuyết Mạn Lâm, Tuyết Mạn gia tộc Thánh Thể Ma jWiy6 Tôn Chí Cường Giả, cũng là Tuyết Mạn gia tộc còn lại duy nhất một vị Thánh Thể Chí Tôn, hai vị còn lại nghe nói đã chết dưới tay của vị Ngụy Thánh Diệp Tử Phàm kia. Trước đây Diệp Tử Phàm nhập chủ Tuyết Mạn Thành không có phát hiện ra Tuyết Mạn Lâm, tất cả mọi người đều nghĩ là y đã bị Diệp Tử Phàm sát hoặc là chạy sang Nam Châu tránh nạn rồi, không nghĩ đến Tuyết Mạn Lâm lại đến Thiên Hồn Sơn nơi này, xem ra người này cũng là không có cam lòng dâng lên Đông Châu cho cái vị Diệp Tử Phàm kia a.
“Không cần đa lễ! Chúng ta đều là vì Ma Tộc an nguy cho nên mới đến đây, tâm trạng của các ngươi bây giờ ta rất là hiểu rõ! ” Tuyết Mạn Lâm đối với hai người này gật đầu, sau đó liền là phất tay cho những cái kia Ma Tộc đang quỳ tại bên kia đứng lên, rất là thông tình đạt lý nói.
“Đa tạ lâm Chí Tôn!”
“Lân Chí Tôn! Vừa rồi ngài nói Bệ Hạ là đã biết tất cả mọi chuyện xảy ra tại bên ngoài, như vậy không biết vì sao…!” Thôi Nhĩ Á nói đến đây liền dừng, hắn không có nói tiếp, nhưng mà tất cả mọi người tại nơi đây đều hiểu được câu sau là hắn muốn nói đến cái gì, cho nên tất cả đều là đưa ta lên thật cao để nghe.
Tuyết Mạn Lâm vừa rồi nói một loạt lời nói sáo rỗng như là vì Ma Tộc an nguy đại loại tại đây không có ai đi tin lời của hắn cả, nhưng mà cũng không có ai đi đào sâu gốc rễ cái vấn đề này, cái mà tất cả mọi người quan tâm là vì cái nguyên nhân gì mà vị Ngụy Thánh Thủ Hộ Giả kia đã biết một loạt hành động sai trái của Diệp Tử Phàm, nhưng mà vẫn cứ mắt nhắm mắt mở cho qua, không có ra tay trấn áp, đây mới là điều mà bọn họ quan tâm nhất hiện nay.
Chương 693: Nghiệt Minh Xuất Quan
“Bệ Hạ là đang bế quan đột phá Ngụy Thánh trung kỳ cảnh giới! ” Tuyết Mạn Lâm cũng là hiểu được cái tâm trạng nghi hoặc cũng như là cực kỳ lo lắng của những tên Ma Tôn có mặt tại nơi đây, hắn cũng là không có thừa nước đục thả câu nữa mà đi thẳng vào vấn đề chính.
Hơn nửa tháng trước hắn là đã dẫn theo Tuyết Mạn Giới đi đến Thiên Hồn Sơn này, mục đích của hắn không có khác gì đám người này là bao, cũng là đến cầu xin Ngụy Thánh Nghiệt Minh ra tay trấn áp Nhân Tộc Ngụy Thánh Diệp Tử Phàm kia.
Vì là Tuyết Mạn gia tộc bọn họ trước đây là có K9D5L quan hệ không cạn với lại người tại Thánh Cung Thượng Giới, cho nên hắn là thuận lợi đi vào Nghiệt Minh Động Phủ, cũng không có gặp chuyện bị sát trận diệt sát hay là bị cản trở như những đám người bên ngoài này. Khi vào đến được Động Phủ Đại Môn, hắn là không thể nào vào được bên trong, cũng chỉ có thể ở lại bên ngoài thuật lại những chuyện xảy ra trong mấy tháng thời gian qua tại Đông Châu Đại Địa, cầu xin Nghiệt Minh ra tay diệt sát Diệp Tử Phàm.
Chỉ là có phần hơi đáng tiếc, vị kia Ngụy Thánh Bệ Hạ tuy là rất tức giận với những hành vi của Diệp Tử Phàm trong thời gian qua, nhưng mà ông ta tạm thời còn chưa thể hạ sơn đi tìm Diệp Tử Phàm tính sổ, vì là đang đột phá Ngụy Thánh trung kỳ cảnh giới đến lúc khẩn yếu quan đầu, chờ hắn sau khi vượt qua cái quan ải này, sẽ là đích thân đi tìm Diệp Tử Phàm tính sổ sau.
Sau khi báo cáo xong, vì là tạm thời hắn chưa có nơi để đi cho nên Nghiệt Minh Bệ Hạ kia liền cho hắn ở lại Thiên Hồn Sơn bên trong, thay hắn chiếu cố xung quanh Thiên Hồn Sơn, chờ y Xuất quan, chính là vì vậy, cho nên hắn mới có quyền khống chế Hộ Sơn Phù Trận, cũng là xuất nhập dễ dàng như những người này vừa thấy.
“Bệ..Bệ Hạ đang bế quan? ” Thôi Nhĩ Á đám người hai mặt nhìn nhau, dường như đã hiểu tất cả mọi chuyện rõ ràng vì sao Nhân Tộc Ngụy Thánh Diệp Tử Phàm kia điên đảo Đông Châu mà thân là thủ hộ giả Đông Châu vị Ngụy Thánh này không có ra tay ngăn cản.
Ngụy Thánh bế quan, còn là bế quan đột phá bình cảnh, mỗi lần như thế không có mất vài trăm vạn năm là đừng có nghĩ đến chuyện xuất quan.
Vấn đề ở chỗ ấy, hiện tại bọn họ phải làm như thế nào bây giờ?
Tất cả đến đây cũng chỉ là hy vọng có vị Bệ Hạ kia che chở, bây giờ người lại bế quan không chịu ra, nếu như đúng lúc này, đám người Hổ Huyền Phương đánh đến đây, hay tệ hơn là vị Nhân Tộc Ngụy Thánh kia đích thân đến, như vậy bọn họ phải làm như thế nào mới được đây chứ?
Không lẽ tất cả phải đứng trước cổng Thiên Hồn Sơn chờ vị kia Ngụy Thánh đến bắt làm nô lệ đi đào khoáng hoặc là trực tiếp chém giết hay là sao? Tương lai của bọn họ qua cái câu nói rất là chân thành của vị Lâm Chí Tôn này liền rơi vào hoàn cảnh hết sức u ám a.
“Các ngươi không cần bi thương như vậy! Như ta đoán không sai mà nói, Bệ Hạ rất nhanh… Rất nhanh sẽ xuất quan mà thôi!” Những tên này Ma Tộc có cái biểu hiện như thế, Tuyết Mạn Lâm hắn đương nhiên là biết trong lòng bọn chúng đang suy nghĩ cái gì, hắn nhìn về phía trung tâm Thiên Hồn Sơn, Nghiệt Minh Động Phủ, từng tiếng từng tiếng một nói.
Khi mà hắn vừa mới đến đây, biết được Ngụy Thánh Nghiệt Minh đang bế quan, hắn cũng là có tâm trạng phân vân không biết làm sao như là đám người này một dạng, cũng là may mắn, Ngụy Thánh Nghiệt Minh này đã đứng lên tiếng chắc chắn với hắn, trong vòng vài tháng nữa hắn là sẽ có thể đại công cáo thành, đến lúc đó sẽ đi tìm Diệp Tử Phàm kia thanh toán. Chính là vì cái lời cam đoan của Ngụy Thánh Nghiệt Minh, cho nên Tuyết Mạn Lâm hắn mới ở lại Đông Châu đại địa này, nếu như không, hắn đã mạo hiểm lưu lạc tinh không chạy trốn từ lâu.
Đúng lúc này…
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Ha ha ha…Ngụy Thánh trung kỳ tiểu thành cảnh giới! Cuối cùng Nghiệt Minh ta cũng đã đột phá được, từ nay về sau, ta là một tôn Ngụy Thánh trung kỳ cường giả! ”
Tuyết Mạn Lâm vừa mới trấn an nhân tâm không bao lâu, một tiếng kinh thiên động địa thiên chấn bỗng nhiên xuất hiện, Thiên Hồn Sơn tòa này Cấm Địa của Đông Châu cũng là theo những cái chấn động kinh thế kia hoàn toàn bị sụp đổ, Hộ Sơn Phù Trận của nó cũng là tan thành mây khói.
Tiếp theo sau, mọi người nhìn lại, chỉ thấy một tôn cao lên đến bốn trăm vạn km Ma Thể Ma Tộc đứng lên cao như muốn đâm thẳng thương khung, khí tức kinh khủng từ Ma Thể của người này phát ra ép cho mấy trăm tên Đạo Thể Ma Tôn nằm rạp xuống dưới mặt đất, toàn thân run rẩy, Tuyết Mạn Lâm thực lực là cường đại nhất trong những tên Ma Tôn tại nơi đây, Thánh Thể Ma Tôn Chí Cường cấp độ, nhưng mà với cái uy thế kinh khủng của tôn Ma Ảnh kia, cũng là không thể nào làm gì được, đều là cùng chung số phận với lại đám kia Đạo Thể Ma Tôn.
‘Thật sự là kinh khủng, người này còn không có ra tay, chỉ là đứng trước mặt thôi cũng đã làm cho ta không thể nào phản kháng, nếu như y muốn sát ta, ta có trăm cái mệnh cũng là không có đủ chết. Ngụy Thánh cường giả không nghĩ đến lại cường đại đến như thế! ‘ Tuyết Mạn Lâm trong lòng lạnh sưu sưu nghĩ.
Hắn là Thánh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả cảnh giới, trước đây khi cùng Tuyết Mạn Sát bàn luận về Ngụy Thánh cường giả, hai người bọn họ thầm nghĩ Ngụy Thánh không phải là Thánh Vương, cũng chỉ cao hơn bọn họ một chút xíu mà thôi, với Thánh Thể Ma Tôn Chí Cường cộng thêm Lục Giai Thần Thông Tiểu Na Di Thủ Chi Thuật, hai người bọn họ hoàn toàn có thể khiêu chiến được Ngụy Thánh cường giả, chỉ là bây giờ nhìn lại, ý nghĩ lúc trước của bọn họ hết sức là buồn cười.
Ngụy Thánh chỉ là để lộ ra một tia khí tức đã làm cho hắn không dấy lên được một tia phản kháng, muốn diệt hắn không khác gì là đạp chết một con kiến, như vậy mà hắn còn ảo tưởng khiêu chiến Ngụy Thánh cường giả sức mạnh.
“Chúc mừng Bệ Hạ! Đại công cáo thành!”
Mặc dù là bị ép buộc nằm rạp xuống dưới mặt đất, thế nhưng mà bao gồm Tuyết Mạn Lâm bên trong, nhìn Ngụy Thánh Nghiệt Minh đang điên cuồng cười lớn tại đằng kia, không có một người nào tỏ ra oán hận cả, thay vào đó là gương mặt mừng như điên thần sắc.
Không phải hay là sao! Vị này Ngụy Thánh Bệ Hạ thực lực cành cường, như vậy thì khả năng chiến thắng cái tên Nhân Tộc Ngụy Thánh Diệp Tử Phàm kia lại càng cao, nếu như quá thấp, như vậy bọn họ cũng chỉ còn nước chịu chết. Với lại tôn này Ngụy Thánh Bệ Hạ cũng không có làm tổn thương gì đến bọn họ, nếu như không, tất cả đều là về chầu ông bà cả rồi, bọn họ cung kính cũng là nên làm.
“Bệ Hạ! Xin ngài hãy thay chúng tôi làm chủ! ”
“Không sai! Bệ Hạ, xin mời ngài ra tay, diệt đi cái tên hèn mọn Nhân Tộc kia đi, nếu như ngài không có ra tay, Linh Ma Đại Lục Đông Châu thiên hạ này liền sẽ biến thiên! Chúng ta tộc đàn tất cả đều sẽ bị diệt tộc!”
Chương 694: Hắn Đã Đến
“Bệ Hạ! Đây chính là Ma Tộc Lãnh Địa a, ngài hãy ra tay, nếu như không Ma Tộc chúng ta đều sẽ bị cái tên Nhân Tộc kia đuổi tận giết tuyệt, hắn sắp đánh lên Thiên Hồn Sơn đến nơi rồi! ”
“Không sai! Bệ Hạ, hiện tại Âm Cốt Sơn Mạch này đâu đâu cũng là có người của tên Nhân Tộc kia, Ma Tộc chúng ta không có một chút hy vọng gì sinh tồn nữa rồi, cầu xin ngài ra tay….! ”
Những cái này Đạo Thể Ma Tôn cường giả, nhìn thấy Ngụy Thánh Nghiệt Minh đã ngưng lại nụ cười, cúi cái đầu còn lớn hơn cả một viên tiểu tinh thần xuống nhìn bọn họ, tất cả đều là lên tiếng cầu cứu.
Diệp Tử Phàm vị kia có đánh đến Thiên Hồn Sơn này hay là không, trong bọn họ kể cả Tuyết Mạn Lâm bên trong là không có ai biết, nhưng cái này cũng không cấm làm cho bọn họ thêm mắm dặm muối, dù sao, tại khắp nơi Âm Cốt Sơn Mạch này, đâu đâu cũng là nhìn thấy người của Diệp Tử Phàm đang đào khoáng tìm kiếm Thiên Tài Địa Bảo, vị này Bệ Hạ chỉ cần điều tra một cái liền là sẽ biết được mà thôi, bọn họ cũng không có bao nhiêu nói dối.
Quan trọng bây giờ là phải nói ra bên ngoài càng thê lương cành tốt, Ma Tộc không còn một người nào có thể sinh tồn dưới sự tàn độc của tên Diệp Tử Phàm kia lại càng hay, có như vậy vị này Ngụy Thánh Bệ Hạ mới có thể cảm thấy mình là có lỗi khá lớn vì đã không thể bảo toàn được cho Đông Châu an toàn, sẽ là ra sức đi tìm cái tên Diệp Tử Phàm kia tính sổ, diệt sát đi tên kia cho bọn họ hả lòng hả dạ, như vậy mới là tốt nhất.
“Tất cả đứng lên đi! Những cái này ta đã biết! ” Nghiệt Minh phất tay để cho đám này Đạo Thể Ma Tôn đứng lên, dùng giọng ồm ồm nói.
Hắn tuy là bế quan vài vạn năm nay, thế nhưng mà không phải đối với chuyện đang xảy ra tại Đông Châu này hắn không có biết cái gì cả, mỗi một vị Ngụy Thánh từ trên Thánh Cung xuống bên qxO6p dưới sẽ là thừa hưởng lại mạng lưới tình báo mà tiền nhiệm để lại, mạng lưới này cũng là không kém cho Tuyết Mạn gia tộc bao nhiêu, cho nên nói, Diệp Tử Phàm hoành hành tại Đông Châu này mấy tháng thời gian gần đây, làm ra những động tĩnh gì hắn là có biết đến.
Nhất là khi biết được tại bên kia Tốn Ma Vực có Ngụy Thánh khí tức xuất hiện, hắn là đã cho người điều tra khá kỹ, biết được tin cái Ngụy Thánh khí tức kia không phải là của một tên Ma Tộc mà là do một tên Nhân Tộc, nói thật hắn là có ý định ngay lập tức đi tìm cái tên Nhân Tộc kia xóa bỏ, chỉ là vận khí của tên kia khá tốt, đúng cái lúc hắn đột phá Ngụy Thánh trung kỳ tiểu thành đến khẩn yếu quan đầu, cho nên mới để cho tên kia tiêu dao đến bây giờ mà thôi.
Như không mà nói, hắn đã xuất thủ đưa tên Diệp Tử Phàm kia hồi Minh Giới từ lâu. Thế nhưng bây giờ vẫn còn chưa có muộn lắm, tin tức mà hắn nhận được, Diệp Tử Phàm tên kia vẫn còn đang tiêu dao tại Tuyết Mạn Thành bên kia, không hề có ý định rời đi, giống như ngày nào chưa đem những cái kia vô dụng Lục Giai Linh Tài tại Âm Cốt Sơn Mạch cho khai thác hết, hắn là không chịu rời đi một dạng.
Đây cũng là cơ hội của hắn, hắn hiện tại đã là đại công cáo thành, cũng là đến lúc đi tìm Diệp Tử Phàm tên kia tính sổ thời điểm. Cũng là khá may mắn cho hắn, thời gian qua người của Thánh Cung bên koa Nam Châu không có đến Đông Châu này tuần tra, như không mà nói, bọn họ phát hiện tình cảnh kham ưu của Đông Châu hiện nay, hắn là không thể nào trốn tránh được trách nhiệm, bị đưa về Thánh Cung chịu tội là điều không thể nào tránh khỏi.
“Bệ Hạ! Không biết khi nào ngài sẽ đi tìm cái tên Diệp Tử Phàm kia tính sổ! ” Tuyết Mạn Lâm nhìn Ngụy Thánh Nghiệt Minh một cái, thấy hắn như còn đang chìm đắm vào cảnh giới vừa mới đột phá mà vui mừng, cho nên bạo gan tiến đến gần hỏi một câu.
Với hắn mà nói hiện tại, mong muốn lớn nhất là cái vị Ngụy Thánh này đi tìm cái tên Diệp Tử Phàm kia diệt sát, có như vậy hắn mới có thể thu hồi lại được đến cái kiện Ma Tộc Cấm Khí Truy Hồn Kiếm, đi vào Tàng Bảo Điện lấy Thánh Tinh của hắn, những chuyện khác là không có quan trọng lắm, hắn cũng là hy vọng cái tên Diệp Tử Phàm kia không có phát hiện ra Truy Hồn Kiếm kia chính là chìa khóa để mà đi vào Tàng Bảo Điện, nếu như không, chuyện này liền có phiền phức rất lớn.
Hắn biết đến, như Thánh Tinh rơi vào trong tay của Diệp Tử Phàm mà nói, như vậy cho dù tên kia có bị Ngụy Thánh Nghiệt Minh trấn áp, những cái kia Thánh Tinh liền sẽ rơi vào trong tay của Nghiệt Minh, như vậy hắn có bản lĩnh bằng trời, cũng không thể nào từ trong tay Ngụy Thánh Nghiệt Minh lấy lại Thánh Tinh cho được.
…
Khá là đáng thương cho Tuyết Mạn Lâm, có lẽ hắn ở tại Thiên Hồn Sơn này quá lâu, không đi ra bên ngoài tìm hiểu tin tức, nếu như không, hắn liền là sẽ biết được, Tàng Bảo Điện của Tuyết Mạn gia tộc bọn họ đã bị Diệp Tử Phàm một quyền chấn nát từ lâu, bên trong Tàng Bảo Điện đừng nói là Thánh Tinh, ngay cả một viên bình thường nhất Lục Giai Linh Tài cũng là không còn.
…
“Không cần thiết phải đi tìm! Hắn đã đến đây rồi! ” Nghiệt Minh nhìn lên thương khung một cái phương hướng, sau đó lắc đầu đối với lại Tuyết Mạn Lâm nói.
“Bệ Hạ… Ý của ngài là?” Lời của Nghiệt Minh nói ra, không chỉ là Tuyết Mạn Lâm, mà mấy trăm tên Đạo Thể Ma Tôn nơi này cũng là giật mình thon thót, tất cả đều tập trung lại gần bên chân của Nghiệt Minh, cẩn thận đề phòng khắp nơi.
Như lời của Nghiệt Minh Bệ Hạ này nói, như vậy cái tôn Nhân Tộc Ngụy Thánh Diệp Tử Phàm kia là đã đến nơi đây từ lâu rồi, chỉ là còn không có hiện thân, với lại bản lĩnh của bọn họ cũng không có phát ra được mà thôi!
Sự thật nếu là vậy, không phải nói những lời mà bọn họ nói về Diệp Tử Phàm tên kia vừa rồi đã bị hắn nghe cả rồi hay là sao? Nghĩ như thế, trong lòng bọn họ không khỏi có chút ớn lạnh.
Tuy là bên ngoài bọn họ tận lực bôi đen, sỉ nhục Diệp Tử Phàm kia, nói y là Nhân Tộc hèn mọn, diệt sát sạch sẽ Ma Tộc bọn họ đại loại, nhưng mà trong lòng bọn họ đều biết khá nhiều là bịa đặt bên trong, vị kia Diệp Tử Phàm tuy có xâm chiếm Ma Tộc bọn họ thật, nhưng mà tên kia chỉ là tham lam cầu tài, chỉ sát những tên không có nghe lời, còn lại đại đa số vẫn là sống được yên ổn, chỉ là bắt buộc mọi người phải đi đào khoáng mà thôi.
Hơn nửa, những Ma Tộc Cấp Thấp như Ma Soái trở xuống, vị kia Diệp Tử Phàm là không có sát hại bất kỳ một ai, vẫn là để cho những người đó tiêu dao tự tại, so với Ma Tộc bọn họ hở một chút là phá thành diệt tộc, một đứa con nít cũng không có để lại, như vậy vị này Nhân Tộc Ngụy Thánh còn tốt đẹp hơn bọn họ gấp cả trăm lần.
Một người ‘khá tốt’ như thế, bọn hắn bây giờ lại đem Diệp Tử Phàm nói thành một tên đại ma vương không việc ác nào mà không làm, rơi vào trong tai của y, như vậy tất cả bọn họ không phải sẽ…
“Diệp Thánh Nhân! Như ngươi đã đến, sao còn không hiện thân gặp mặt! ” Cũng không có trả lời câu hỏi của đám Đạo Thể Ma Tôn kia, Nghiệt Minh vẫn là chăm chú nhìn về phương hướng vừa rồi, sắc mặt khá là ngưng trọng nói.
“Ầm ầm!!! ”
“Ha ha ha….Không hổ là Ngụy Thánh cường giả! Ta đã ẩn tốt như thế mà ngươi vẫn có thể nhận ra được, thật sự là bội phục! ”
Không gian trên không Thiên Hồn Sơn nổ tung kịch liệt, từ thương khung xuất hiện, Diệp Tử Phàm đối với lại Ngụy Thánh Nghiệt Minh này cười lớn nói.
Sau khi cười xong, hắn không cấm cẩn thận đánh giá cái tôn Ngụy Thánh cường giả mà mình đầu tiên gặp phải này một chút.
Ân, bốn trăm vạn km Ngụy Thánh Thể chiều cao, Nguyên Lực bên trong cuồn cuộn không ngừng, nhưng mà vẫn là Nguyên Lực chứ chưa có thuế biến thành Thánh Lực , Hư Giới bên trong đã chuyển hóa thành một cái từng thứ cao hơn cấp độ, đây có lẽ chính là Ngụy Giới rồi.
Ngụy Giới này rộng lớn cùng vững chắc hơn Hư Giới không biết bao nhiêu lần mà tính, nó như là một tòa Thế Giới chân chính vậy, nhưng mà dù sao nó cũng không phải là chân chính Thế Giới, nó còn thiếu đi một loại vị đạo, đó là Pháp Tắc Chi Lực vị đạo.
Cho nên cái Ngụy Giới kia cũng chỉ mãi mãi là Ngụy Giới, mà không thể chân chính lột xác thành chân chính Thế Giới. Đây chính là khác biệt lớn nhất giữa Ngụy Thánh cùng Thánh Vương.
“Ngụy Thánh trung kỳ tiểu thành cảnh giới? ” Diệp Tử Phàm quan sát Nghiệt Minh, hắn sao lại không có tỉ mỉ điều tra cẩn thận Diệp Tử Phàm là thực lực như thế nào!
Chỉ là sau một lúc, hắn ánh mắt co rúm lại, chỉ thốt ra được một câu kia mà thôi. Nguyên nhân chính là cho dù hắn có làm như thế nào, cũng không thể tìm hiểu được tu vi chân chính của Diệp Tử Phàm, xung quanh Diệp Tử Phàm như là bao phủ một lớp sương mù dày đặc, cho dù hắn có làm gì cũng không xuyên phá được cái lớp sương mù kia, hắn nói Diệp Tử Phàm là Ngụy Thánh trung kỳ thực lực, kia chẳng qua là vì Diệp Tử Phàm hiện ra Ngụy Thánh Thể cao đến bốn trăm vạn km, không thua kém gì hắn mà thôi.
Chương 695: Cao Thượng
‘Mấy tháng thời gian từ Ngụy v1Eep Thánh sơ kỳ viên mãn tăng lên đến Trung kỳ tiểu thành, tên này tốc độ tu luyện cũng là quá nhanh chóng một chút đó chứ!’ Nghiệt Minh trong lòng không ngừng cảm thán nghĩ.
Mấy tháng trước hắn từ Tốn Ma Vực cảm nhận được lực lượng cường đại của một vị Ngụy Thánh phát ra, tin tức điều tra nhận được khí tức kia chính là của cái tên Diệp Tử Phàm này.
Nhưng mà khi đó tên này cũng chỉ là Ngụy Thánh sơ kỳ viên mãn mà thôi, sau vài tháng sau, bây giờ gặp lại, tên này là một tên Ngụy Thánh Trung kỳ cường giả, tốc độ tu luyện có thể nói làm cho người ta liếu lưỡi.
Hắn không biết cảnh hiện tại của tên này mới đột phá hay là trước kia vẫn vậy, chỉ là lúc trước tên này không xuất toàn lực của mình ra. Nhưng mà điều đó không có quan trọng nữa, quan trọng là bây giờ hắn đang là phải đối mặt với lại một đối thủ cực mạnh.
“Ngụy Thánh trung kỳ hay sao? Xem như là vậy đi!” Diệp Tử Phàm cũng không có giải thích rõ ràng cho Nghiệt Minh rõ, chỉ là nói chung chung.
Hắn cảnh giới hiện tại chỉ là Thông Thần tối đỉnh, chỉ là có nghịch thiên công pháp Hỗn Độn Bá Thần Quyết, cho nên thực lực kinh khủng không hợp theo thói thường, nếu như hắn không muốn cho người khác nhìn thấu cảnh giới tu vi của mình, trên đời này trừ Thánh Vương cường giả trở lên ra, không có ai có thể nhìn thấu được tu vi chân thật của hắn.
Còn về thân hình cao lớn hiện nay, chẳng qua là hắn vận dụng Bá Thần Quyết biến đổi một chút, thực sự ra hắn bây giờ cũng chỉ có hơn một vạn km Bá Thể cùng Pháp Thể cộng lại một chút mà thôi. Không có độ cao khủng bố như hiện tại này đâu.
“Diệp Thánh Nhân! Vừa rồi là đa tạ ngươi đã không có nhân lúc ta đột phá Ngụy Thánh trung kỳ mà ra tay, ta tại đây có lễ! ” Nghiệt Minh bỏ qua tìm hiểu cảnh giới tu vi của Diệp Tử Phàm như thế nào một bên, ôm quyền hướng hắn bái tạ nói.
Hắn cũng là không có ngốc, Diệp Tử Phàm vị này Ngụy Thánh đã xuất hiện tại Thiên Hồn Sơn thời gian không phải là ngắn, đáng lý ra tên này có thể nhân lúc hắn đột phá Ngụy Thánh trung kỳ liền ra tay đem hắn trấn sát, với cái tu vi của tên kia, phất tay liền là có thể làm được.
Hộ Sơn Phù Trận hay thực lực của hắn khi đó chỉ là bài trí mà thôi, nhưng mà tên này không có làm như thế, mà chờ đợi hắn đột phá xong xuôi mới hiện ra một tia khí tức cho hắn phát hiện, nghĩa cử như thế, nói thật hắn là không có làm được, cho nên cái lễ này hắn nên làm.
“Ha ha ha…Nghiệt Minh Thánh Nhân, đây chỉ là chuyện nhỏ, Nhân Tộc chúng ta từ xưa đến nay luôn là lấy tinh thần thượng võ làm tôn chỉ, ta cũng là một thành viên trong số đó, đương nhiên là sẽ không lợi dụng nhân lúc người ta lâm nguy mà ra tay rồi. Có ra tay cũng phải là đường đường chính chính, quang minh chính đại dùng thực lực của mình chiến thắng đối phương! ” Diệp Tử Phàm nhìn Nghiệt Minh cảm ơn hắn, rất là không biết xấu hổ nhận lấy, còn sổ ra một trành đạo lý khá dài, như người nào hiểu được cái tính cách vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn của Diệp Tử Phàm hắn, chắc chắn là sẽ hết sức khinh bỉ không thôi.
Thật ra ban đầu khi đi đến Thiên Hồn Sơn này, hắn là có ý định nhân lúc cái tên Nghiệt Minh này đột phá Ngụy Thánh trung kỳ cảnh giới, liền là lập tức ra tay diệt sát tên này một lần cho xong, như vậy sẽ không phải động thủ thêm nhiều lần mất công, nhưng mà sau khi suy nghĩ kỹ lại, hắn liền là bỏ cái ý nghĩ ấy trong đầu.
Hắn thực lực thời gian qua là tăng trưởng một cách quá nhanh, ẩn ẩn không có kiểm soát được xu thế, hắn rất là muốn tìm một đối thủ cùng hắn so tài để kiểm tra thực lực cùng ổn định lại tu vi, nhìn quanh bên cạnh hắn, không có một ai xứng đáng làm đối thủ của hắn cả, vất vả lắm mới tìm được một tên Nghiệt Minh này, hắn làm sao bỏ qua được cái cơ hội ngàn năm một lần, cho nên hắn mới bỏ qua cho Nghiệt Minh một lần, chờ tên này đột phá xong, hắn thí luyện thân thủ sau liền là đưa tên này về Minh Giới cũng là không muộn.
Với mấy Tòa Thế Giới Chi Lực lượng lượng hiện tại của hắn bây giờ, như còn không thể xử lý được một tên Ngụy Thánh trung kỳ tiểu thành chỉ có vài trăm triệu ức long lực lượng, như vậy thì nên tìm một khối đậu phụ đập đầu chết quách cho rồi, cũng không cần phải lăn lộn tại Tu Luyện Giới này nữa.
Đương nhiên, những cái này hắn cũng sẽ không có nói ra cho Nghiệt Minh biết.
“Ân! Diệp Thánh Nhân cao thượng, bản tọa vô cùng khâm phục, nhưng mà Diệp Thánh Nhân, ngài là Ngụy Thánh cường giả chắc chắn là biết Thánh Vực Thiết Luật, như vậy ngài xen vào Hạ Giới Tinh Vực tranh đấu là vì cái mục đích gì?” Nghiệt Minh sau khi khen Diệp Tử Phàm một câu, sau đó âm thanh có chút chuyển lạnh hỏi.
Cái gì là tinh thần thượng võ của Nhân Tộc, cái gì là không lợi dụng người khác lâm nguy, cái gì là quang minh chính đại đại loại, những cái này tại Tu Luyện Giới nói cho một tên cấp thấp nhất Võ Mạch cũng không có ai tin, hắn là Ngụy Thánh cường giả, đương nhiên sẽ không đi tin vào những lời nói ma quỷ của Diệp Tử Phàm.
Nhưng mà không biết vì cái nguyên nhân gì, tên này Diệp Tử Phàm tha cho hắn một lần, đây là sự thật không thể nào bàn cãi.
Thế nhưng mà thân là Ngụy Thánh cường giả, lại là Nhân Tộc Ngụy Thánh, không tại Thánh Vực Thánh Nhân Giới tu hành, lại đến Hạ Giới Tinh Vực Ma Tộc Lãnh Địa của hắn đi làm loạn, thật sự là không biết cái tên Diệp Tử Phàm này trong đầu đang là suy nghĩ cái gì?
Những cái Lục Giai Linh Tài hay là Thiên Tài Địa Bảo dưới đây, làm gì có món nào có thể trợ giúp cho Ngụy Thánh bọn họ tăng trưởng cảnh giới lên đâu, thứ có thể trợ giúp cho những tôn Ngụy Thánh như là bọn họ đây chỉ có Thánh Tinh, Thánh Dược cấp bậc trở lên.
Diệp Tử Phàm này mạo hiểm lớn như vậy, thu thập những cái này Lục Giai Linh Tài vô dụng này thì có ích lợi gì? Chẳng lẽ tên này không có biết hiện tại Tam Giới Thánh Vực, Thánh Nhân Giới là yếu nhược nhất, Nhân Tộc trên kia cũng không có bao nhiêu lời nói quyền, tên này to gan lớn mật đến đây, không sợ Ngụy Thánh của Ám Huyết Thánh Cung hắn chế tài hay sao? Cái này thật sự rất là khó hiểu.
“Mục đích là gì? Nghiệt Minh Thánh Nhân, ta là đối với lại Lục Giai Linh Tài rất là có hứng thú, chỉ là Nhân Tộc lãnh địa bên kia lại không có bao nhiêu, cho nên mới đến Linh Ma Đại Lục này một chuyến!” Diệp Tử Phàm nói đến đây, dừng lại một chút, sau đó hắn lại nói tiếp ;” Còn về Thánh Vực Thiết Luật gì đó, chúng ta những cái cường giả cấp bậc này càn gì quan tâm! ”
Thánh Vực Thiết Luật cấm Ngụy Thánh tham gia vào Hạ Giới Tinh Vực tranh đấu, cùng với lại sau khi đột phá Ngụy Thánh là phải lên Thánh Cung trình diện đại loại, cái này hắn cũng biết.
Nhưng mà không phải ai cũng đi chấp hành cái Thiết Luật vớ vẩn này, đơn cử như tại Linh Ma Đại Lục này Nam Châu bên kia, từ miệng của Cáp Duy, hắn là biết được đến, rất nhiều cái Lục Tinh Bá Chủ Thế Lực bên kia đều có Ngụy Thánh cường giả âm thầm trấn thủ, trong bóng tối ra tay triệt hạ nhau không phải là số ít, những người này bọn họ đạt đến Ngụy Thánh lại không chịu đi lên Thánh Vực.