Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 13 [ Chương 61 đến 65 ]
❮ sautiếp ❯Chương 61: Tam Phẩm Na Di Phù
Đây hoàn toàn là lực lượng va chạm vào nhau, Diệp Tử Phàm tự phụ thân thể cường hãn, trong khi Tiêu Nguyên Thương vì sử dụng Cấm Thuật, trong thời gian ngắn có thể tăng gấp đôi chiến lực, cũng là không tin Diệp Tử Phàm có thể chống lại.
Đến giờ phút này, hai người bọn họ không khác gì hai con dã thú lao vào cắn xé đối phương, chỉ khác nhau là trong quyền phong của bọn họ lại ẩn chứa sức mạnh kinh khủng, nếu như một ít Võ Mạch, hay Siêu Phàm sơ kỳ đụng phải, lập tức liền có thể tan thành tro bụi.
Mười phút đồng hồ sau…
Tiêu Nguyên Thương hai con ngươi chưa từng có ngưng trọng, thân thể phía trên, phủ đầy chằng chịt vết thương.
Đáng chết, đây là quái vật gì? Sao phòng ngự lại cường đại như vậy?
Tiêu Nguyên Thương trong lòng mắng thầm, có thể so với Trung Phẩm Phòng Ngự Linh Khí thân thể, làm cho hắn tuyệt vọng, vừa rồi thực lực của hắn đã gia tăng rồi gần gấp đôi.
Nhưng vẫn là không làm gì được Diệp Tử Phàm, trái lại Diệp Tử Phàm mỗi quyền đánh lên thân thể của hắn, làm cho hắn thương càng thêm thương.
Một trận chiến này, thật không thể nào tiếp tục đánh.
Sau một khắc…
“Ha ha…sảng khoái….Thật sự sảng khoái, cho Bản Tọa chết đi, ta đánh.. Haha!” Diệp Tử Phàm cười quái dị liên tục, thanh âm không nói ra được hưng phấn, một trận chiến này, làm hắn triệt để tin tưởng, Chân Huyền cảnh dưới, hắn chính là vô địch tồn tại.
Sảng khoái, sảng khoái đến cực điểm, bây giờ hắn hoàn không có Phòng Ngự nữa, thay vào đó là liên tục tấn công.
Tiêu Nguyên Thương lại cũng không giám giống như hắn vậy, không nhìn thẳng phòng ngự, không có chút nào hoàn thủ.
“Không được! Không thể lại cùng tên quái vật này đáng tiếp… “Tiêu Nguyên Thương trong lòng trầm xuống, lại cứ để cho Diệp Tử Phàm công kích xuống dưới, cho dù hắn có tiêu hao hết thọ Nguyên, cuối cùng chỉ sợ là chống đỡ không nổi.
Hơi không cẩn thận, ngay cả tánh mạng cũng sẽ giao phó tại nơi này.
“Thật sự là muốn vận dụng bảo bối kia!” Tiêu Nguyên Thương trong lòng do dự, bảo bối kia có thể nói là uy lực tuyệt luân, nhưng mà chỉ có thể sử dụng ba lần.
Hắn đã sử dụng hai lần rồi, chỉ còn có một lần nữa mà thôi, đó là thủ đoạn bảo mệnh cuối cùng của hắn, không dễ gì có thể vận dụng.
“Haha!Bản Tọa đánh nổ ngươi! “Diệp Tử Phàm gào thét liên tục, song quyền lưỡng cước điên cuồng vũ động, thế tiến công như mưa gió hướng Tiêu Nguyên Thương bao phủ tới.
Giờ khắc này, Tiêu Nguyên Thương không còn giám chống cự nữa, hắn dùng thân hình hết trốn đông, lại trốn tây, vô cùng chật vật.
Hơn nữa, thân thể của hắn cũng là hết sức thảm thương, chắc biết lúc nào, sẽ là bị thân hủy nhân vong.
Thể nội Linh Lực, càng là không ngừng bị tiêu hao, cho dù hấp thu ngoại giới Thiên Địa Linh Khí cũng không có bù vào thể nội hao tổn.
“Hừ!Đây là ngươi bức ta!”
Bất thình lình, Tiêu Nguyên Thương trong mắt lóe lên một vẽ quyết đoán, còn tiếp tục như thế, hắn không chết không thể.
“Ân!”
Diệp Tử Phàm hình như hơi có cảm giác, thế tiến công có chút trì trệ, trong mơ hồ, tựa như có cảm giác bất ổn sắp xảy ra. Có nguy hiểm đến hắn một dạng.
Đúng lúc này..
Tiêu Nguyên Thương mặt mũi giữ tợn, hai con mắt trước đó chưa từng có oán độc:”Tiểu Tử, cầu chúc cho người gặp nhiều vận may!”
“Không tốt! Chủ nhân, ngươi lập tức rời đi nơi này, đó là Tam Phẩm Na Di Phù!” Tại trong thức hải của hắn, Đại Hắc giọng nói gấp rút truyền đến.
Diệp Tử Phàm trong lòng rung động, tuy không biết Đại Hắc nói Tam Phẩm Na Di Phù là vật gì, nhưng hắn biết bây giờ không phải là lúc hỏi đến những chuyện này.
Trong lòng báo động, cộng thêm Đại Hắc nhắc nhở, hắn vững tin không chút nghi ngờ.
Việc cần làm bây giờ là phải rời đi nơi này rồi nói sau. Đại Hắc kiến thức uyên thâm, tuyệt sẽ không có nhầm lẫn.
“Hiện tại muốn đi, đã muộn! “Tiêu Nguyên Thương nhe răng cười một tiếng, trong tay của hắn không biết lúc nào xuất hiện một cái to bằng bàn tay Ngọc Phù, sau đó hắn dùng Linh Lực truyền vào trong đó, đem nó quăng về cách đó không xa Diệp Tử Phàm.
La lâm Sơn Mạch.
Diệp Tử Phàm cùng Tiêu Nguyên Thương đại chiến gần hai canh giờ, ở Diệp Tử Phàm vô địch phòng ngự dưới, ban đầu Tiêu Nguyên Thương còn có thể cùng hắn chiến cái ngang tay, nhưng càng về sau,Tiêu Nguyên Thương chỉ có sức lực chống đỡ, không có bao nhiêu sức hoàn thủ.
Đến bây giờ, càng là thê thảm, ngay cả cấm thuật thêu đốt tự thân Sinh Mệnh làm đại giới hắn vẫn không xoay chuyển được tình thế.
Ở tiếp tục như vậy, hắn không cần nói chuyển bại thành thắng, đó là có thể bảo vệ cái mạng già của mình hay không, cũng là một vấn đề.
Nhìn tên tiểu tử kia điên cuồng bộ dáng, rõ ràng là muốn đưa hắn triệt để tuyệt sát tại nơi đây.
Thời khắc sống còn, Tiêu Nguyên Thương thật đã hạ quyết tâm, vận dụng lấy hắn một lần kỳ ngộ vào được một động phủ tiền bối để lại.
Cơ duyên lấy được một mai Tam Phẩm Na Di Phù, loại Ngọc Phù này có ưu điểm là chỉ cần dùng tự thân Linh Lực truyền vào, nó sẽ lập tức khởi động, trong vòng mười mét vuông không gian phạm vi của nó sẽ bắt đầu truyền tống.
Người bị Na Di Phù bao phủ phạm vi, sẽ bắt đầu bị truyền tống đến phạm vi ngàn vạn dặm trong vòng, địa điểm không hề được biết đến.
Vì nghiệm chứng loại Ngọc Phù này uy lực, Tiêu Nguyên Thương hắn đã tự thân sử dụng một lần, cũng là lần đó, hắn bị truyền tống đến Tượng Vân Sơn Mạch, một đầu ngàn vạn dặm Sơn Mạch do tam giai Tượng Vân thú lãnh địa, nếu không phải hắn chạy nhanh, bây giờ có lẽ đã làm mồi cho bọn chúng nhắm rượu.
Đối với uy lực của loại Ngọc Phù này hắn tin tưởng không nghi ngờ, chỉ tiếc nó chỉ có thể sử dụng được có ba lần, đây cũng là lần cuối cùng mà hắn có thể sử dụng.
“Ầm ầm! ”
Diệp Tử Phàm muốn trốn tránh, nhưng mà không có kịp rồi, một phương kinh khủng không gian trùng động, lăng không mà hiện, trực tiếp hướng hắn bao phủ đến.
“A! Không tốt! “Diệp Tử Phàm sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, ở không gian trùng động bên trong, hắn cảm nhận được một cổ lực lượng kinh khủng không dung kháng cự ập đến, cho dù hắn có vùng vẫy cũng là phí công, trong lòng của hắn liền minh ngộ, nếu để cho không gian trùng động kia cuốn đi, chờ được hắn sẽ là vô cùng nguy hiểm.
Diệp Tử Phàm tốc độ phản ứng là không chậm, chỉ tiếc là vẫn chậm một bước, hắn đã bị không gian trùng động định vị.
“Đáng chết, Cho Bản Tọa phá!”
Diệp Tử Phàm dùng hết toàn lực lượng trong cơ thể để làm một lần giãy giụa, nhưng mà tất cả đều vô ích.
Từ không gian trùng động vách tường, hắn cảm nhận được một ngàn hai trăm long lực của mình như đá chìm đáy biển. Biến mất không một chút tăm hơi.
Theo hắn dự đoán, không gian trùng động này ít nhất cũng có mấy chục vạn long lực lượng, cho dù là Chân Huyền cường giả cũng không thể phá vỡ nó.
Mười giây sau.
Thân thể của hắn một nửa đã bị không gian trùng động nuốt mất, với sức mạnh của không gian, hắn cùng với người Phàm không khác nhau là mấy.
Năm giây sau..
“A! Bản Tọa nhất định sẽ quay trở lại, Tiêu Nguyên Thương, Dược Thần Cốc, chờ lấy, chờ Bản Tọa trở về, nhất định sẽ đạp diệt Dược Thần….” Diệp Tử Phàm thanh âm, có không cam lòng, oán hận nói.
Chỉ là không chờ hắn nói xong, cả người bị không gian trùng động nuốt chửng.
“Giết ta?Đạp diệt Dược Thần Cốc, chờ ngươi có thể từ trong tay yêu thú sống sót rồi hẳn nói sau! “Tiêu Nguyên Thương nhìn Diệp Tử Phàm biến mất tại không trung, cười lạnh một tiếng.
Lần trước, hắn có thể trốn đi, đó là vận khí thành phần chiếm đa số, Diệp Tử Phàm muốn từ mấy đầu ngàn vạn sơn mạch, hàng chục tam giai yêu thú, hàng ngàn nhị giai yêu thú chạy thoát, đúng là người si nói mộng.
” Chỉ là đáng tiếc cho Tam Cấp Na Di Phù của ta!” Tiêu Nguyên Thương nhìn đã hóa thành bột phấn Na Di Phù, trong lòng không cấm nhức nhối.
Đây là thủ đoạn bảo mệnh cuối cùng của hắn a, có Na Di Phù này, cho dù gặp được Chân Huyền lão tổ hắn tự tin có thể toàn thân trở ra, bây giờ…
“Hô” Tuy là có nhức nhối, nhưng mà cuối cùng vẫn là đem kia quái vật cho trục xuất, hắn vẫn là thở phào nhẹ nhõm.
Đang lúc hắn thầm hô may mắn..
Dị biến lại nổi lên.
Một cổ so với hắn còn mạnh gấp mười, gấp trăm lần bỗng nhiên xuất hiện, đem hắn tỏa định.
“Người tại nơi nào? ” Một tôn trung niên bạch bào như là Thần Linh hàng thế. Xuất hiện tại trước mặt của Tiêu Nguyên Thương, cất giọng không đầu không đuôi hỏi.
“Ngân…Tiền bối, ta không biết ngài đang nói cái gì! ” Tiêu Nguyên Thương âm thanh hơi run nói.
Người trước mắt này hắn biết, Đa Bảo Các Cửu Đại Chân Huyền một trong, Ngân Thái.
Các đại thế lực lớn đối với cao thủ của nhau đều có hiểu biết, Tiêu Nguyên Thương là Chấp Sự tại Tổng bộ Dược Thần Cốc, đối với Chân Huyền của Thất Đại Tứ Tinh thế lực khác hiểu rõ như lòng bàn tay, hắn nhận ra Ngân Thái cũng không có gì là khó.
Xem ra vị Chân Huyền lên tiếng tại đấu giá hội chính là người này.
“Oa! Phốc! ”
Không thấy Ngân Thái có động tác gì, vừa rồi còn không ai bì nổi Siêu Phàm Bát Trọng Tiêu Nguyên Thương đã bay xa hơn mười trượng.
Hắn rơi trúng một cây đại thụ sau đó lại phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt của hắn kinh ngạc muốn tuyệt nhìn về phía Ngân Thái, không biết là mình đã nơi nào đắt tội hắn.
“Đừng có cùng ta giả ngu, ta nói chính là Diệp Tử Phàm? ”
Ngân Thái âm lãnh nói, hắn theo dấu của Diệp Tử Phàm đi vào truyền tống trận đến Long Uyên căn cứ, nhưng mà khi đến nơi, hắn đã tìm khắp nơi nhưng mà không thấy tung tích của Diệp Tử Phàm, hắn biết mình có lẽ đã trúng kế nên đã quay trở lại.
Chỉ tiếc là hắn lại đến chậm một bước, khi hắn quay lại thì đã là hai canh giờ sau, tìm đến được nơi này thì đã không có bóng dáng của Diệp Tử Phàm đâu.
Tâm tình bây giờ của hắn tốt mới là có quái sự.
“Tiền bối! Ngài đến chậm một bước, Diệp Tử Phàm đã bị Tam Phẩm Na Di Phù truyền tống rời đi nơi này! ” Tiêu Nguyên Thương nhanh chóng hồi đáp.
Hắn đã hiểu tại sao vị Ngân Tiền Bối này lại nổi giận như vậy, hóa ra là vì tên quái vật Diệp Tử Phàm kia.
Cũng phải! Chỉ mới mười sáu tuổi đã có kinh thế thực lực, nếu không phải hắn đánh không có lại Diệp Tử Phàm, hắn cũng muốn bắt Diệp Tử Phàm về nghiên cứu một phen.
“Na Di Phù? Đây là có chuyện gì? Lập tức nói cho rõ ràng? Nếu không, ta cũng không ngại cho ngươi nếm thử mùi vị của Sưu Hồn là như thế nào! ”
“Vâng!! Vâng!! Ngân tiền bối, chuyện là như thế này….. ” nghe nhắc đến Sưu Hồn, Tiêu Nguyên Thương ba hồn bảy phách liền như lạc vào hầm băng, cả người run rẩy liên tục, nào dám giấu giếm, một năm một mười kể ra.
Thậm chí ngay cả một chi tiết nhỏ như là Diệp Tử Phàm có bao nhiêu sợi tóc hắn cũng muốn biên ra.
Hết cách rồi, Đây là Sưu Hồn a, chỉ có Nguyên Thần mạnh mẽ như Chân Huyền cảnh trở lên mới có thể làm được.
Phương pháp rất đơn giản là trực tiếp bắt lấy Nguyên Thần của đối phương tìm tòi ký ức, bị Sưu Hồn giả sẽ phải nếm trải cảm giác như thiên đao vạn quả.
Sau cùng còn có thể bị Hồn phi phách tán, cho dù có chết rồi cũng không được đầu thai.
Vì vậy, Sưu Hồn Thuật cũng là một môn Cấm Thuật tại Thiên Hoang, nhưng điều luật này cũng chỉ cho có, cường giả chỉ xem nó như một tờ giấy lau đít là được rồi.
Tiêu Nguyên Thương tuyệt đối sẽ không nghi ngờ lời của Ngân Thái nói, vì trong truyền thuyết, vị Ngân tiền bối này không chỉ một lần sử dụng Sưu Hồn Thuật, những người bị hắn thi thuật đa số đã tan thành mây khói, duy nhất một người còn sống bây giờ cũng đã là si ngốc, cả mình là ai cũng không có biết.
Hắn Tiêu Nguyên Thương thà là chết, cũng là không muốn bị Sưu Hồn
Chương 62: Yêu Thú Thiên Hạ
“Siêu Phàm Tam Trọng… Chiến lực có thể sao với Siêu Phàm Cửu Trọng! “Ngân Thái âm tình bất định.
Thật là thất sách a, nếu mà hắn biết Diệp Tử Phàm như thế nghịch thiên, cho dù như thế nào cũng sẽ ra tay bắt lại.
Cho dù Đại Hạ Đế Quốc có biết, hắn cũng không có sợ, chỉ cần có được cơ duyên trên người của Diệp Tử Phàm.
Tìm một nơi yên tĩnh tu luyện mấy chục năm, hắn sẽ không còn sợ Đại Hạ Đế Quốc, thậm chí cho dù Bát Đại Thế Lực liên thủ hắn cũng không có sợ.
Có khi hắn còn thực hiện được giấc mơ mà mấy vạn năm nay chưa từng có người làm được, thống nhất Thiên Hoang cũng nên.
Chỉ tiếc, bây giờ nói gì cũng đã muộn, Diệp Tử Phàm đã bị truyền tống rời đi, khả năng cực lớn sẽ đi về hướng yêu thú quản hạt.
Hắn cho dù công tham tạo hóa cũng không có làm nên chuyện gì.
Đừng nhìn hắn là Chân Huyền Trung Kỳ cường giả, nhưng mà nếu lạc sâu vào trong những đầu ngàn vạn dặm sơn mạch cũng chỉ có con đường chết.
Nơi đó không nhắc đến Tam Giai Yêu Thú có thể so với Chân Huyền cảnh, mà chỉ dựa vào hàng ngàn, hàng vạn Nhị Giai Siêu Phàm cảnh yêu thú cũng làm cho hắn uống một hồ.
Chân Huyền cường giả tuy mạnh, nhưng cũng là có hạn, gặp phải mấy chục đầu Nhị Giai, hắn còn có thể ung dung thủ thắng.
Nhưng số lượng nếu lên đến trăm, hoặc ngàn, hắn cũng chỉ có nước chạy thục mạng.
“Hừ”
Ngân Thái nhìn Tiêu Nguyên Thương hừ lạnh một tiếng, sau đó quay người rời đi.
Việc cấp bách bây giờ là phát động toàn bộ thế lực mà hắn có trong tay để điều tra xem Diệp Tử Phàm có bị truyền tống đến khu vực do nhân tộc quản hạt hay không.
Trong lòng hắn vẫn còn có một tia hi vọng, nếu như Na Di Phù không đưa Diệp Tử Phàm đến Yêu Thú Sơn Mạch, mà là truyền tống đến trong phạm vi Đại Tấn đế quốc này, vậy vận may của hắn cực lớn.
Còn Tiêu Nguyên Thương, cứ để hắn ở lại chịu tội thay, nếu một khi Đại Hạ Đế Quốc biết được tin tức.
“Hô!”
Tiêu Nguyên Thương ngồi xụi lơ trên mặt đất, nhưng trên gương mặt lại hiện ra thần sắc nhẹ nhõm.
Vừa rồi, Ngân Thái liếc mắt nhìn hắn một cái, trong đó ẩn chứa sát ý vô cùng mênh mông.
Hắn không biết như thế nào cuối cùng mình có thể còn nhặt về được một cái mệnh.
“Lập tức phải trở lại Dược Thần Cốc, Bản Tọa thật không muốn ở lại đây thêm một phút giây nào nữa! “Tiêu Nguyên Thương từ nhẫn trữ vật lấy ra một viên Linh Đan, sau đó nuốt vào.
Lần này đến Mạc La, hắn đúng là bị thiệt hại to lớn, không chỉ phải thêu đốt bản thân Sinh Mệnh mà còn bảo bối hộ mệnh của hắn cũng đã mất.
Nếu không phải Ngân Thái có suy nghĩ gì khác, cái mệnh nhỏ bé của hắn cũng đã bàn giao tại nơi đây.
…
La Lâm Sơn Mạch, trung tâm một chỗ động thiên phúc địa.
Một gian rộng lớn Thạch Thất bên trong, Linh Khí lượn lờ, một tôn như vực sâu biển rộng Chân Huyền Sơ Kỳ đang ngồi xếp bằng.
“Long Thành? Người nói xem, một thiên tài như vậy, nếu như trưởng thành, đối với nhân tộc chúng ta sẽ có bao nhiêu là trợ giúp? ” Chân Huyền sơ kỳ lão giả thở dài một tiếng, nhìn trước mắt trung niên Mạc Long Thành hỏi.
“Lão tổ tông, nếu như mà hắn trưởng thành, chưa nói đến có thể cho nhân tộc bao nhiêu trợ giúp, chỉ nói Bát Đại Thế Lực sẽ một phen tẩy bài! Đến lúc đó, nhân tộc sẽ lại lâm vào đại loạn trước. ”
Mạc Long Thành cung kính trả lời.
Chuyện lớn như vậy, lại xảy ra ngay tại La Lâm Sơn Mạch này, thám tử của Mạc gia làm sao không biết được chứ.
Nhưng mà chuyện này liên quan đến Tứ Tinh thế lực đánh cờ, bọn họ chỉ là Tam Tinh thế lực, lại là hạng chót Tam Tinh thế lực, không thể xen vào chuyện này được.
“Ngươi hãy đem chuyện tại đây báo đi lên cho Đại Hạ Đế Quốc đi!”Mạc La lão tổ nói.
Nếu như nhân tộc không có nội đấu, mà là đồng tâm hiệp lực, có lẽ tại Tây Hoang này đã là bá chủ.
Nhưng mà ngay cả hắn cũng là bo bo giữ mình, làm sao có thể trách móc người khác được.
“Vâng! Lão tổ tông! ” Mạc Long Thành hiểu ý của lão tổ.
Chuyện xảy ra tại Mạc La này, Mạc La ngươi không giám xen vào chúng ta có thể hiểu được, nhưng lại biết mà không báo, đó mới là tội lớn.
Phải biết lần này liên lụy đến một vị mười sáu tuổi Siêu Phàm, hơn nữa, còn có địch lại Siêu Phàm hậu kỳ.
Nếu như trưởng thành, Pháp Thần cường giả là chạy không thoát. Cho dù Diệp Chính Quang đã bị trục xuất khỏi Tấn Thành mấy trăm năm, nhưng mà trong người hắn chảy vẫn là Diệp gia huyết, hậu nhân của hắn vẫn là Diệp gia đệ tử.
Thử hỏi ai có thể cự tuyệt một vị tương lai Pháp Thần dụ hoặc
Nếu không có báo đi lên, Đại Hạ Hoàng Thất tha cho bọn họ mới là lạ.
“Tại sao một thiên tài như vậy lại không xuất hiện tại Mạc gia của ta chứ? “Mạc La lão tổ cảm thán, nếu như bọn hắn có một tôn quái vật như vậy, có thể đưa bọn họ nhập Tứ Tinh thế lực.
Còn có thể thống nhất nhân tộc, tận diệt yêu thú cũng là có khả năng.
…
Mạc La Vương Quốc, cách xa một ngàn vạn dặm bên ngoài, vượt qua cả Long Uyên Sơn Mạch, tại một nơi Sơn Cốc nhỏ.
Nói là Sơn Cốc nhỏ nhưng thật ra nó cũng không có nhỏ bé gì, so với La Lâm sơn mạch thì nó còn lớn hơn, phạm vi tám vạn dặm dài.
Lục Thụ Cốc, đây là tên của tòa Sơn Cốc này danh tự.
Khác với những khu vực khác trong Tây Hoang Yêu Vực này, Lục Thụ Cốc lại không có một con yêu thú dám đến cư ngụ.
Nguyên nhân rất đơn giản vì đây chính là khu vực mà Xích Hỏa Yêu Soái và Đại Địa Yêu Soái tranh chấp. Mấy ngàn năm qua chưa bao giờ đoạn tuyệt qua.
Hiện tại, nơi này đang nằm la liệt hàng vạn yêu thú thi thể, nếu tính sơ qua ít cũng có mấy chục vạn, hơn nữa số lượng còn đang gia tăng,nhìn đông nghìn nghịt hai bên yêu thú lao đầu vào chém giết, số lượng tuyệt đối không dưới trăm vạn.
Mùi máu tanh tràn ngập không khí, tiếng Yêu Thú rống chấn động bát phương.
“Quá Lang Yêu Tướng, Hỏa Lang nhất tộc các ngươi thật muốn vì một điều tiểu Cốc, mà cùng Bạo Viên nhất tộc chúng ta không chết không thôi sao?”Đứng tại trên không trung, một con cự Viên cao năm mét cất tiếng ồm ồm hỏi một đầu Hồng Lang thân cao không kém hắn đứng đối diện.
“Bộ Phương, nếu như mà Bạo Viên nhất tộc các ngươi chịu từ bỏ Lục Thụ Cốc, Hỏa Lang nhất tộc chúng ta chẳng những sẽ lui binh, mà còn bồi thường cho các ngươi một vạn gốc Linh Dược! Thế nào? ” Hỏa Lang Quá Minh Yêu Tướng cũng không yếu thế đáp lại, xung quanh hắn hơn hai mươi đầu thân thể cao lớn không đồng nhất, cũng là ánh mắt phát sáng nhìn vào tên to con Cự Viên này, chờ đợi hắn trả lời.
Bọn nó tuy nói to nhỏ không đồng nhất, nhưng mà con thấp bé nhất cũng lớn hơn ba mét, hơn nữa tất cả đều là đứng tại không trung.
Đây hai mươi mấy đầu Yêu Lang rõ ràng toàn bộ là Siêu Phàm cảnh yêu thú, chỉ có lột xác trở thành Siêu Phàm cảnh Yêu Thú mới có năng lực ngự không phi hành.
“Lão Phương, ngươi còn nói nhiều với bọn họ làm gì, chúng ta phụng mệnh của Yêu Soái Đại Nhân nhất định không cho bọn Cẩu Lang này tiến vào Lục Thụ Cốc nữa bước, ngươi quên rồi sao?” Đứng sau Bộ Phương, một đầu cao bốn mét Yêu Viên mở miệng nói.
“Không sai! Phương lão đại, trong Lục Thụ Cốc có một Phương Linh Tuyền, tuyệt đối không thể để cho bọn họ được! ”
“Đánh thì đánh, mấy ngàn năm qua, chúng ta còn chưa từng thua qua, phần thắng thế nào cũng sẽ thuộc về chúng ta!”
Bên Cự Viên đội hình cũng không có kém, mười tám tên Cự Viên so với hai mươi hai tên Hỏa Lang tuy là ít một chút, nhưng mà chiến lực chỉ có hơn chứ không có kém.
“Quá Minh, Địch Yêu Soái Đại Nhân có biết lần này các ngươi tấn công chúng ta không? ” Đè ép mọi âm thanh xung quanh, Bộ Phương nhìn vào Hỏa Lang Quá Minh hỏi.
Hắn đã theo chủ Tử của mình biết được, hai bên đã cùng nhau cam kết trong vòng mười năm sẽ lại không tái phát chiến tranh, nhưng chỉ qua có ba năm, Xích Hỏa Lang Tộc lại khơi mào chiến hỏa, nhìn phía dưới đang lao vào tàn sát Yêu Lang, Cự Viên bọn họ tuy vẫn còn nắm giữ thượng phong.
Nhưng mà mà Yêu Viên vẫn là hết lớp này đến lớp khác chết đi, trong đó không ít là cửu trọng yêu viên, trong lòng của hắn là thấy máu a.
Phải biết Yêu Viên nhất tộc bọn họ lúc cường thịnh cũng chỉ có hai ngàn vạn chi chúng mà thôi, từ khi cùng Xích Hỏa Yêu Lang tranh dành Lục Thụ Cốc quyền sở hữu.
Mấy ngàn năm qua chết không dưới ngàn vạn, trong đó Siêu Phàm cảnh hơn hai trăm, là tổn thất quá nửa a.
Nếu tiếp tục như vậy, trong vòng ngàn năm tới Yêu Viên nhất tộc bọn họ có khả năng tuyệt chủng, một đầu ngàn vạn dặm Đại Đó Sơn Mạch này cũng sẽ là vật trong mâm của các vị Yêu Soái khác.
Hắn thật không muốn tiếp tục cuộc chiến tranh này, nhưng Yêu Viên nhất tộc bọn họ đã bỏ ra vô số ho sinh, bây giờ lại chắp tay nhường lại hắn làm sao có thể cam tâm.
Chẳng lẽ huyết của các tộc nhân chảy, đều là bạch chảy hay sao.
“Bộ Phương! Không ngại nói cho ngươi biết, đây chính là mệnh lệnh của Yêu Soái đại nhân nhà của ta! Hừ, mọi người đều nói Yêu Viên nhất tộc các ngươi thật thà, cho nên đại nhân chúng ta mới tin tưởng vào các ngươi. Trong vòng mười năm sẽ giải quyết Lục Thụ Cốc một cách hòa bình, nhưng thật không ngờ, các ngươi Yêu Soái đại nhân lại muốn lén đi gặp Yêu Vương Bệ Hạ để trục lợi, Yêu Lang nhất tộc bọn ta sao có thể bỏ qua cho các ngươi! ” Quá Minh căm hận nói.
Chiến tranh qua đi ngàn năm, bọn họ Yêu Lang nhất tộc tổn thất so với Yêu Viên nhất tộc gần gấp đôi, nếu không phải do Yêu Lang nhất tộc sinh sôi nãy nở nhanh, nói không chừng bây giờ đã diệt tộc.
Đối với trận chiến này, hắn cũng mong muốn sớm ngày kết thúc, nếu không trước sau gì bọn nó cũng sẽ biến mất.
Như hắn mong muốn, hai tộc nhị vị Yêu Soái đã cùng nhau đi đến nhận thức chung, đình chỉ chiến tranh trong vòng mười năm, cả hai sẽ cùng nhau tìm cách khác để giải quyết vấn đề.
Nhưng mà chỉ qua có ba năm, Yêu Soái đại nhân của bọn họ lại kinh giận phát hiện vị Yêu Soái của Yêu Viên nhất tộc kia lại rời khỏi Đại Địa Sơn Mạch, tiến về Thiên Dực Sơn Mạch để cầu kiến Thiên Dực Yêu Vương.
Vào thời điểm này, Yêu Viên Yêu Soái tiến về Thiên Dực Sơn Mạch làm gì thì dùng ngón chân cũng chỉ có thể nghĩ ra.
Vì vậy, Xích Hỏa Yêu Soái cũng là nhích mình đi đến Thiên Dực Sơn Mạch, trước khi đi, hạ lệnh cho hắn lập tức phát động tấn công, chiếm lĩnh Lục Thụ Cốc.
Chương 63: Giáng Lâm
“Như vậy! Chỉ có một trận chiến mà thôi! ” Bộ Phương nhìn vào chiến trường, âm thanh kiên định nói.
Nếu đã không thể trốn tránh, chỉ có chiến đấu, lão Ngủ nói cũng không sai, Yêu Viên nhất tộc bọn họ cũng là chưa sợ qua ai.
Thật ra, lần này Yêu Soái đại nhân của bọn đi đến Thiên Dực Sơn Mạch, cũng là do hắn đề nghị, huyết chiến ngàn năm, Yêu Viên nhất tộc của bọn họ tử thương vô số, như thế nào có thể cùng Yêu Lang nhất tộc bắt tay giảng hòa, cộng phó Linh Tuyền.
Thiên hạ rộn ràng cũng là vì lợi mà đến, Yêu Thú bọn họ cũng là không có ngoại lệ.
Trong Lục Thụ Cốc này, theo như Yêu Soái đại nhân bọn họ dùng Thần Thức thăm dò được, ngoài Linh Tuyền mặt trên ra, tại phía dưới Lục Thụ Cốc, rất có thể cất chứa một đầu Trung Phẩm Linh Mạch.
Hơn nữa, còn dài hơn gấp đôi tòa Hạ Phẩm Linh Mạch mà Yêu Viên nhất tộc bọn họ đang sở hữu.
Trung Phẩm Linh Mạch a, nó chỉ có tại ức vạn dặm Sơn Mạch mới có thể xuất hiện, chỉ dành cho các vị Yêu Vương Bệ Hạ tu luyện, nếu như mà bọn họ có được, trong tộc sẽ nhiều ra biết bao nhiêu là cao cấp Yêu Thú, nói không chừng Yêu Soái của bọn họ cũng có cơ hội thuế biến vì Tứ Giai Yêu Vương cũng nên.
Như vậy một cái dụ hoặc, làm sao bọn họ có thể chia sẽ, chỉ tiếc bây giờ tin tức đã bị lộ, có lẽ hai vị Yêu Soái đang ở một nơi nào đó đánh nhau cũng nên.
Hắn hiện tại là một trong tam đại Nhị Giai Hậu kỳ Yêu Tướng còn sót lại của Yêu Viên nhất tộc, nhiệm vụ của hắn là phải giết sạch đối phương, cho dù có phải hi sinh cũng không tiếc.
“Ầm ầm ầm ầm ầm! ”
Cả hai đại tộc đàn Yêu Thú lao thẳng vào nhau, Hỏa Kình, Thổ Kình va chạm, tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
Cả hai rất là chú ý, cách xa phạm vi đám nhất trọng Yêu Binh kia đến một trăm dặm hơn, đây là bọn họ giao chiến một ngàn năm qua hiểu ngầm với nhau.
Với Nhị Giai Cấp Bậc của bọn họ, tương đương với Siêu Phàm Cảnh giới của nhân loại, ra tay đánh nhau không cố kỵ, đám cấp thấp yêu thú đã diệt tuyệt từ lâu.
Bọn họ cũng biết, loại chiến tranh này, chỉ có cường giả mới có thể quyết định kết quả, chỉ cần Nhị Giai bên mình thắng, kết quả liền chú định.
Một ngàn năm qua, nếu như một phương nào thắng trận, vậy cấp một yêu Thú tộc đàn của bọn họ sẽ gặp phải tai ương.
Ngoại vi Lục Thụ Cốc hai mươi dặm, nguyên một đám yêu Thú cấp thấp hai mắt đỏ bừng, lao vào đối thủ, trong đó không thiếu cửu trọng yêu Thú.
Giờ này bọn chúng đã quên hết tất cả, chỉ quan tâm đến con mồi của mình, hết lớp này chết, lớp khác lại nhào lên, cho dù là đêm tối cũng không có đình chỉ qua.
Cả khu vực như là Tu La Chiến Trường, sát lục chi khí xuất hiện khắp nơi.
Trăm vạn Yêu Thú đang không ngừng kịch liệt giảm xuống.
“Ầm ầm! ”
Ngay tại bọn họ chiến đấu hăng say thì trên thương không đột nhiên xuất hiện một lỗ đen.
Một người từ trong trùng động rơi xuống, chen vào giữa hai phe Yêu Thú đang tranh đấu, chấn động đến đại địa rung chuyển.
Khí lãng thao thiên từ trên người hắn phát ra làm cho phạm vi trăm mét Yêu Thú bị chấn đến bay xa trăm thước, bát trọng trở xuống Yêu Thú trong vòng trăm thước liền chết sạch sẽ, còn lại cửu trọng Yêu Thú văng ra xa cũng chỉ còn hơi thở thoi thóp, xem ra là sống không nổi.
“Thật là độc ác, truyền tống tại sao lại đau đến như vậy? Nếu không phải ta có Trung Phẩm Linh Khí thân thể, bây giờ có lẽ đã tan xương nát thịt!”
Không sai, người từ lổ đen rơi xuống chính là Diệp Tử Phàm, hắn tại không thể làm gì khác bị tam Phẩm Na Di Phù truyền tống lại đây.
“Chủ nhân! Nếu như ngài không phản kháng lại không gian trùng động truyền tống, có lẽ chỉ bị choáng váng một chút thôi, nhưng mà ngài phảng kháng lại quá mức kịch liệt, cho nên mới bị phản phệ”
“Tại sao ngươi lại không nhắc ta sớm hơn? “Diệp Tử Phàm hậm hực nói.
Phải biết, với Trung Phẩm Linh Khí thân thể như hắn mà còn cảm giác bị ê ẩm, nếu là người khác, đã đi đời nhà ma từ lâu.
“Chủ nhân! Ngài cũng không có hỏi ta a!”Đại Hắc ủy khuất trả lời.
Diệp Tử Phàm rất là im lặng.
Ta không hỏi ngươi,chẳng lẽ ngươi còn không nói cho ta biết trước hay sao?
Hắn trong lòng rất là phun tào, nhưng mà hắn cũng biết, lúc đó không thể trách được Đại Hắc, nó xảy ra quá nhanh, cả hắn cũng không có chuẩn bị cho tình huống như thế này.
Đáng thương cho Diệp Tử Phàm, hắn không biết mình còn rất là may mắn, nếu mà hắn không bị Na Di Phù Truyền Tống, giờ này có lẽ đã rơi vào trong tay của Ngân Thái, chắc chắn hắn sẽ nếm được mùi vị Sưu Hồn là như thế nào.
Chắc chắn sẽ thảm hơn bây giờ gấp trăm ngàn lần.
“Đây lại là nơi nào? “Diệp Tử Phàm đứng dậy, nhíu mày nhìn xung quanh quanh tự hỏi.
Trong khoảnh khắc, tất cả Yêu Thú của hai đại tộc đàn dừng lại, khác với những lục,ngủ trọng Yêu Thú kia, từ thất trọng trở lên Yêu Thú đã khai được linh trí.
Bọn nó chỉ là không thể mở miệng mà thôi, còn lại suy nghĩ so với người bình thường đều không khác mấy.
Bọn nó có thể được phong chân chính yêu binh, trong tộc đàn cũng có một vị trí nhỏ.
Những con Thất Trọng trở lên Yêu Thú nhìn thấy cảnh tượng hoang tàn trước mắt, bọn chúng nhao nhao hút một ngụm khí lạnh, kinh khủng như vậy lực phá hoại,bọn chúng nghĩ trong tộc Nhị Giai Yêu Tướng cường giả cũng chỉ có đến vậy.
Vẽn vẹn chỉ va chạm mặt đất, làm cho mấy chục cửu trọng Yêu Thú bị thương, hàng trăm thất, bát trọng Yêu Thú tử vong, đây đến cùng là loại vật gì..
Một giây sau.
Tất cả hai đại tộc đàn đều ăn ý dừng lại sát phạt, ánh mắt tập trung vào hung thủ tại trung tâm, chỉ thấy một tên hình thù quái dị đang dần đứng lên, quan sát bọn chúng.
Còn có thể phát ra ngôn ngữ, Yêu Viên nhất tộc thì lại nhíu mày, tên hung thủ trước mắt có bề ngoài khá giống bọn họ,nhưng mà lại nhỏ bé hơn nhiều.
Với lại trên người không có một cọng lông, không lẽ là một loại Yêu Thú biến dị.
Cũng không có trách bọn họ, Xích Hỏa Sơn Mạch cùng Đại Địa Sơn Mạch cách gần nhất nhân tộc cư ngụ mấy ngàn vạn dặm xa, hơn nữa trung gian còn có mấy đát ngàn vạn dặm Sơn Mạch ngăn cách, rất ít có nhân loại dám đi vào nơi đây, thành ra bọn nó cũng rất ít khi gặp được nhân tộc.
“A! Tại sao lại là Nhân Tộc, là một tên hèn mọn nhân tộc?”
Nhưng ít không có nghĩa là là không có, một tên Cửu Trọng Yêu Lang ánh mắt kinh dị nhìn về phía Diệp Tử Phàm, trong lòng gào thét.
“Lão Thất, ngươi nhận ra được con yêu Thú này?” Thấy đồng bạn của mình khác thường, một tên Yêu Lang bên cạnh nghi vấn truyền âm hỏi.
“Lão Tam, hắn là nhân tộc, là hèn mọn nhân tộc không sai, trước đây ta tình cờ lạc đến Long Uyên Sơn Mạch, từng đụng phải bọn chúng, chỉ kém chút nữa đã chết vào tay của bọn họ!” Tên cửu trọng Yêu Lang Lão Thất kia dùng Linh giác truyền âm, nói lại với đồng bọn.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Diệp Tử Phàm tràn đầy cừu hận, so với Yêu Viên tộc đàn chỉ có hơn chứ không có kém, nhân tộc không có một tên nào tốt.
“Cái gì? Hắn là nhân tộc? ”
Cùng một câu kinh ngạc, Yêu Viên nhất tộc cũng không phải toàn là người kém hiểu biết, cũng có người nhận ra thân phận nhân tộc của Diệp Tử Phàm.
“Đây.. Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, những Yêu Tướng, Yêu Soái đại nhân đang làm gì? Tại sao có thể để một tên nhân tộc đến được nơi này? ”
Bọn chúng trao đổi cho nhau bằng linh giác, bằng ánh mắt, sau đó hàng ngàn, hàng vạn Yêu Thú còn sót lại tất cả đều nhìn về phía của Diệp Tử Phàm, ánh mắt vô cùng không có thiện cảm, thậm chí toàn là trần trụi sát ý.
Nhân tộc, thật sự là cái kia hèn mọn nhân tộc.
Bên ngoài Lục Thụ Cốc, hàng vạn tên Thất Trọng trở lên Yêu Thú xác định được to lớn sự thật, vật từ trên trời rơi xuống kia chính là một tên nhân tộc, đạo kia trắng nõn thân thể, căn bản không phải là bất cứ Yêu Thú chủng tộc nào, căn bản chính là một tên hèn mọn nhân tộc.
Mặc dù không rõ tu vi của hắn thế nào, nhưng mà trên người của hắn không có một chút yêu khí phát ra, với lại sự xác nhận của đồng bọn, bọn nó sẽ là không có nhìn nhầm.
Cùng lúc đó, vô số Yêu Thú của hai tộc đàn lập tức vây xung quanh Diệp Tử Phàm lại.
Trong tộc đàn giáo huấn bọn nó còn nhớ rất rõ, nếu như gặp phải nhân tộc, lập tức diệt sát.
Cho dù trước đó tất cả Yêu Thú đang làm gì, có mối hận ra sao, trước tiên phải diệt đi nhân tộc mới có thể làm chuyện khác, nếu không sẽ bị các đại Yêu Thú khác liên hợp đuổi giết.
“Sâu kiến, chết đi!”
Diệp Tử Phàm trong mắt lóe lên hàn quang, chẳng lẽ đây chính là hổ lạc đồng bằng bị chó khinh hay sao?
Một đám đều Siêu Phàm cũng không phải, cấp một Yêu Thú rác rưởi cũng dám nhe răng trợn mắt đối với hắn tràn đầy sát ý, chân chính là không biết chữ chết viết như thế nào.
Chương 64: Nhị Trọng Viên Mãn
Huống chi, hôm nay hắn nhiều nhất cũng chỉ là bị một chút hao tổn nguyên khí, căn bản là không có tổn thất gì, có thể là xa xa không phải là hổ lạc đồng bằng a.
Hay là tại đây Yêu Thú có biến, Siêu Phàm cường giả đối với đám cấp thấp Yêu Thú này không có lực uy hiếp, hay là do gương mặt của hắn quá hiền lành, rất dễ bị bắt nạt hay sao?
“Phốc!Phốc!”
Lời còn chưa dứt, cái kia không ai bì nổi một đám thất trọng Yêu Thú xông vào trước tiên liền đã bị Linh Lực thủ chưởng niết thành huyết vụ, tựa như chưa từng có xuất hiện qua một dạng.
“Thất sách, thật là thất sách, mấy chục con thất, bát trọng Yêu Thú cũng có thể gia tăng cho mình một ít thực lực, bây giờ lại không có!” Diệp Tử Phàm âm thầm hối hận nói.
Đám cấp thấp Yêu Thú này nếu như một vài con đối với hắn cũng không có giúp ích được gì, nhưng mà số lượng lớn lại là không giống a, ở đây Yêu Thú cấp bảy trở lên nếu tính kỹ cũng có mấy vạn con, lục trọng trở xuống thì lại nhiều vô kể.
Còn chưa tính đại lượng Yêu Thú đã chết đi, nếu thôn phệ bọn nó…
“Lần sau phải ra tay nhẹ nhàng hơn! ” Diệp Tử Phàm ánh mắt lửa nóng nhìn về phía đám Yêu Thú kia, đây đâu phải là đáng khinh Yêu Thú, mà là tài nguyên a, có thể cho hắn vô hạn tăng lên tài nguyên, thử hỏi tại Mạc La hắn đi đâu có thể tìm được nhiều Yêu Thú cấp thấp như vậy.
Hắn cũng đã dùng Thần Thức quét qua phạm vi mười km vuông xung quanh, không hề phát hiện ra cao cấp Yêu Thú nào khác.
Nói cách khác, đám nhất trọng Yêu Thú này đã là vật trong mâm.
Thực ra, mới vừa xuất hiện tại một khu vực xa lạ này, hắn cũng đã dùng Thần Thức thăm dò, nếu như có Tam Giai Yêu Thú khí tức phụ cận, hắn không nói hai lời lập tức chạy trốn. Hắn cũng không có dùng tính mệnh của mình nói giỡn.
Nhưng mà hắn không có phát hiện ra, đồng nghĩa với việc xung quanh đây không có quá cường đại Yêu Thú, hắn sao có thể bỏ qua cho đám thịt mỡ này.
Toàn bộ Yêu Thú chung quanh, đều là trợn mắt há mồm, bộ mặt không thể tin.
Yêu Thú thế giới, thực lực phân chia làm nhất giai Yêu Binh, Nhị Giai Yêu Tướng, tam giai Yêu Soái, tứ giai Yêu Vương.
Trong đó Yêu Vương Bệ Hạ cư ngụ tại một đầu ức vạn dặm sơn mạch, thống lĩnh quần Yêu, phía dưới là rất nhiều tam giai Yêu Soái được phân phong tại các đầu ngàn vạn dặm sơn mạch.
Dưới nữa chính là Yêu Tướng, nếu như vững tin vào thực lực của mình, có thể đi ra tự lập môn hộ, chiếm lấy một đầu trăm vạn dặm sơn mạch làm hang ổ, như là Bạch Giao Yêu Tướng chẳng hạn, thực lực cao tuyệt, chiếm lĩnh một đầu trăm vạn dặm sơn mạch, đặt tên là Long Uyên.
Tại trong những đầu trăm vạn dặm sơn mạch, Yêu Tướng có thể nói là khá nhiều, nhưng mà tại Ngàn vạn cấp sơn mạch thì lại khác, chỉ có mỗi một vị Yêu Soái thống lĩnh tất cả. Không cho phép bất cứ Tam Giai Yêu Soái nào khác xâm nhập lãnh địa của mình.
Xích Hỏa Sơn Mạch cùng Đại Địa Sơn mạch chính là một trong số đó.
Thống lĩnh nơi này chính là Đại Địa Yêu Soái và Xích Hỏa Yêu Soái, cả hai đều có Tam Giai cấp bậc thực lực, mấy ngàn năm qua hai đại Sơn mạch này chính là do bọn họ chúa tể.
Vừa rồi Diệp Tử Phàm ra tay, bọn nó liền kinh hoàng phát hiện, nhân loại hèn mọn trước mắt này chính là Nhị Giai cấp độ, trừ bỏ cao cao tại thượng Nhị Giai Yêu Tướng đại nhân ra, bọn nó không ai có thể nhẹ nhàng một chiêu có thể diệt sát hơn ngàn thất, bát trọng Yêu Thú.
Theo như bọn họ hiểu biết, nhân loại có Nhị Giai thực lực lại được gọi là Siêu Phàm cường giả, thực lực không thua kém gì Yêu Tướng trong tộc của bọn họ.
“Rống! Tên nhân loại này phải chết! ”
Tất cả Cửu Trọng Yêu Thú sau một hồi thất thần liền lấy lại bình tĩnh, Siêu Phàm cường giả thì như thế nào?
Cho dù là trong tộc đàn của bọn họ, Nhị Giai Yêu Tướng tuy mạnh, nhưng mà nếu để cho hàng ngàn, hàng vạn thất Trọng trở lên Yêu Thú vây công, cũng chỉ có thể nuốt hận.
Tại trung tâm..
Diệp Tử Phàm nhìn thấy hắn ra tay không có làm cho đám sâu kiến này dọa chạy, ngược lại bọn chúng càng thêm điên cuồng, trong lòng của hắn mừng thầm, chỉ cần các ngươi không chạy, đó mới là tốt nhất.
Thật ra, số lượng Yêu Thú tại đây thật là quá nhiều, nếu bọn nó muốn trốn, Diệp Tử Phàm chỉ có thể lưu lại một nửa, đã có thể là cảm ơn trời phật rồi.
Nhưng mà bọn chúng lại không có trốn, như vậy hắn lại vô cùng hài lòng.
“Oanh!oanh!oanh! Ầm! ”
Rút kinh nghiệm lần trước, lần này hắn chỉ sử dụng có năm mươi long chi lực mà thôi, mặc dù vậy, mỗi một quyền của hắn vẫn là bộ bộ sinh phong, thất trọng Yêu Thú cũng tốt, bát trọng Yêu Thú cũng được, mỗi một con nếu bị quyền phong đáng trúng đều là văng ra xa, không hề đứng lên nổi, mặc dù là chưa có chết, nhưng lại không còn sức chiến đấu.
Vì sợ cho hù dọa bọn chúng, hắn nhiều khi cũng cho đám Yêu Thú này đánh trúng một hai cái, làm bộ chống đỡ hết nổi, đám súc sinh này có hi vọng, mới không có quay đầu bỏ chạy.
Nếu những Siêu Phàm cường giả khác, bị đám Yêu Thú này vây quanh, không chừng sức cùng lực kiệt mà chết.
Nhưng mà hắn lại không giống, chín đầu Võ Mạch mở rộng gấp chín lần, tự động hấp thu thiên địa linh khí tốc độ cũng nhanh hơn mọi Siêu Phàm cảnh chín lần.
Cho nên tiêu hao của hắn không đến một giây đã có thể bù đắp trở về, trong cơ thể của hắn có thể nói là Linh Lực không bao giờ cạn.
Đây là Thần Cấp công pháp chỗ nghịch thiên.
Một giờ sau…
“Ầm ầm! Oanh!”
Lại thêm mười con cửu trọng Yêu Thú bị đánh bay, Diệp Tử Phàm cũng giả bộ chống đỡ hết nổi, khóe miệng lại tuôn ra một tia máu tươi.
Nhìn quanh khu vực chỉ còn chưa đầy ngàn con cửu trọng Yêu Thú, trong lòng hắn mừng thầm, kế hoạch của hắn quả nhiên là chính xác.
“Hừ! Nếu như không còn gì nữa, các người có thể đi chết đi!”
Diệp Tử Phàm hét lớn, giờ phút này hắn đâu còn tia cố kỵ gì, chỉ hơn một ngàn đầu cửu trọng Yêu Thú mà thôi, có thể chạy thoát ngủ chỉ sơn của hắn không thành.
Chương 65: Nhị Trọng Viên Mãn
Hắn đã quyết định không hề lưu thủ nữa, Linh Lực trong cơ thể trào dâng, một ngàn hai trăm long chi lực thổi quét mà qua.
Những nơi cuồng phong đi qua, Yêu Thú lập tức bay tán loạn, chỉ trong một khắc, còn dư lại hơn một ngàn đầu cửu trọng Yêu Thú cũng đã cùng chung số phận với đồng bạn đi trước.
Thất trọng trở xuống Yêu Thú càng là thảm không nở nhìn, rất nhiều lục ngũ trọng Yêu Thú chỉ cần chạm vào Linh Lực cuồng phong, thân thể đều bị cắt nát.
Bây giờ rất nhiều cửu trọng Yêu Thú đã nhận ra, có thể mình đã bị tên âm hiểm nhân tộc này lừa dối, hắn không chỉ là so với là nhị giai Yêu Tướng cường giả.
Mà có thể là Yêu Tướng Hậu Kỳ cảnh giới, thực lực không thua gì Bộ Phương Yêu Tướng và Quá Minh Yêu Tướng trong tộc của bọn họ.
Ô ô ô… Yêu Soái đại nhân tại thượng, ngài ở đâu? Sao ngài không xuất hiện diệt cái tên vô sỉ nhân tộc này đi chứ.
Khinh người quá đáng, không, mà là khinh Thú quá đáng, nếu biết hắn có thực lực có thể so Yêu Tướng Hậu Kỳ cảnh giới, bọn ta nào dám xông vào chịu chết chứ.
Trong tộc tiền bối nói không sai, nhân tộc toàn là thứ âm hiểm xảo trá, chỉ tiếc khi bọn nó nhận ra được thì đã quá muộn.
“Ân!Không sai biệt lắm, có thể tiến hành được rồi! ” Hắn tế xuất ra Luyện Thần Đỉnh, đem gần trăm vạn Yêu Thú cấp thấp này thu vào bên trong. Cho dù là Yêu Thú chết rồi hắn cũng là không buông tha, tất cả đều chuyển hết vào trong đó.
Diệp Tử Phàm rất là hài lòng về thành quả mình đã đạt được, không có uổng công hắn sử dụng khổ nhục kế.
Nhìn bên trong Luyện Thần không gian đếm không hết nằm la liệt Lang, Viên nhị tộc Yêu Thú, hắn không khỏi tự hào.
Với số lượng lớn như vậy, Siêu Phàm cảnh hậu kỳ lao vào cũng chỉ có đường chết, mà hắn lại không tốn bao nhiêu sức có thể thu phục, đây thật là đáng tự hào.
…
Tại một nơi hẻo lánh bí ẩn trong một sơn cốc..
Diệp Tử Phàm ngồi xuống xếp bằng tại Luyện Thần không gian, tâm niệm khẻ động, vận chuyển Hỗn Độn Bá Thần Quyết công pháp, toàn bộ thân thể lỗ chân lông liền hóa thành hàng tỷ tiểu hắc động.
Trong khoảnh khắc, trong vòng một trăm mét xung quanh Yêu Thú lập tức bị cuốn về hướng hắn ngồi trung tâm, chỉ trong chưa đến một giây, hàng chục con ba,bốn trọng Yêu Thú thi thể tinh huyết đã bị những lỗ đen này thôn phệ. Chuyển hóa thành từng tia tinh thuần năng lượng, đi khắp tế bào trong cơ thể, cường hóa hắn toàn thân cơ bắp, ngũ tạng lục phủ
Đối với Diệp Tử Phàm mà nói, từ khi Hỗn Độn Bá Thần Quyết của hắn đột phá đệ nhị trọng, thôn phệ cấp một sinh mệnh vô cùng nhanh.
Diệp Tử Phàm cũng không có vội Luyện hóa thất trọng Yêu Thú trở lên, mà là chọn những lục trọng trở xuống yêu Thú thôn phệ trước.
Thời gian chầm chậm trôi qua, vô lượng Yêu Thú tinh huyết giống như cuồn cuộn nước sông, tràn vào Diệp Tử Phàm thể nội.
“Rắc! ”
Khi một con Lục Trọng cuối cùng Yêu Thú thi thể tan biến, trong cơ thể của hắn vang lên một âm thanh nhỏ.
“Hô! Hao tốn mấy chục vạn Yêu Thú thi thể, cuối cùng cũng đã bước vào Hỗn Độn Bá Thần Quyết nhị trọng đại thành! ”
Diệp Tử Phàm mở mắt, thở phào một hơi, trong lòng của hắn âm thầm thề sẽ không bao giờ Luyện hóa cấp thấp Yêu Thú, đặc biệt là đã chết đi cấp thấp Yêu Thú.
Nó vừa tốn thời gian lại không mang lại cho hắn bao nhiêu chỗ tốt.
Vì chúng nó đã chết, cho nên linh hồn cũng đã tan biến, hắn Luyện hóa suốt mấy chục vạn đầu Yêu Thú, nhưng mà Nguyên Thần của hắn lại không có một tia tăng trưởng, chúng nó không giúp gì được cho hắn nhiều.
“Hi vọng các ngươi không có làm cho ta thất vọng! “Hắn nhìn còn lại mấy vạn thất trọng trở lên Yêu Thú, trong lòng không khỏi tràn đầy hi vọng.
“Oanh! Oanh! Oanh! ”
Vô tận hắc động từ thân thể của hắn bộc phát, từng đầu từng đầu cao cấp Yêu Thú không ngừng biến mất.
Từng đạo năng lượng được chuyển hóa, thể xác của hắn lại lấy mắt thường có thể thấy được tăng lên.
Khác với lần trước, lần này năng lượng còn mang theo từng đạo mỏng manh linh hồn chi lực đi vào tiểu Nguyên Thần của hắn, Nguyên Thần của hắn tham lam mà hấp thụ từng tia thuần túy hồn lực này, sau đó tiểu Nguyên Thần của hắn lại phát ra từng đạo quang mang lóa mắt, bao phủ gần nửa cái Thức Hải.
“Ầm ầm! ”
Sau ba ngày, trong Luyện Thần không gian chỉ còn lại hơn một ngàn đầu cửu trọng Yêu Thú.
Diệp Tử Phàm trong cơ thể truyền ra một tiếng nổ lớn, Hỗn Độn Bá Thần Quyết của hắn như nguyện bước vào Nhị Trọng Viên Mãn Sơ Kỳ.
Giờ phút này, thân thể lực phòng ngự của hắn có thể so với Thượng Phẩm Linh Khí cấp thấp, lực phòng ngự của hắn đâu chỉ hơn trước gấp trăm lần.
Chỉ bằng thân thể lực phòng ngự. Hắn vững tin cho dù là Chân Huyền Sơ Kỳ cường giả cũng không làm gì được hắn.
Chưa nhập Siêu Phàm, lại có thể tại Chân Huyền cảnh bất bại, tại Thiên Hoang này, không, cho dù là tại tinh không bên ngoài, hắn cũng có thể tự ngạo.
…
Lại một tuần thời gian nữa trôi qua….
Chẳng biết lúc nào, Diệp Tử Phàm thân thể đã biến thành Bach Quang lộng lẫy, tựa như Thần Linh, cho dù là ngồi, cũng làm cho người ta không khỏi cúng bái.
Trải qua một ngàn đầu cửu trọng Yêu Thú cùng với ba mươi viên Siêu Phàm cảnh Yêu đan mà hắn mua được từ Đa Bảo Các, hắn đã đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết nhị trọng Viên Mãn Trung Kỳ, cự ly hậu kỳ chỉ cách hắn một màng mỏng.
Thân thể phòng ngự của hắn có thể so với Thượng Phẩm Linh Khí trung cấp, cho dù là Chân Huyền Trung Kỳ hắn cũng không sợ.
“Chỉ đáng tiếc là không có đột phá đến nhị trọng viên mãn hậu kỳ! ” Diệp Tử Phàm có chút tiếc nuối nói.
Nếu cho hắn thêm mấy chục, trăm viên Nhị Giai Yêu Đan, hắn có thể đột phá đến nhị trọng viên mãn hậu kỳ.
Đáng tiếc là Yêu Đan hắn đã sử dụng hết, thực ra hắn vẫn còn có thể dùng Lục Giai Yêu Đan mảnh vỡ tăng lên, nhưng mà hắn muốn dành cho đột phá đệ tam trọng mới sử dụng, như thế mới có thể lợi dụng tối đa Lục Giai Yêu Đan mang lại hiệu quả.
Với lại hắn cũng cần thời gian thích ứng với thân thể tăng lên, tuy nói hắn tu luyện không có bình cảnh, nhưng mà tăng lên cơ thể lực lượng quá mức cũng là không tốt.
“Ầm ầm! Ong!Long”
Diệp Tử Phàm thân thể đứng lên hoạt động, trong thoáng chốc, tựa như cao hơn mấy phân,hình ảnh cao lớn, chỉ thiên đạp địa, phảng phất như là Thượng Cổ Ma Thần khôi phục.
“Ầm ầm ầm! ”
Diệp Tử Phàm bạch quang quanh thân lại lóa mắt mấy phần, có thể nói là khí thế ngất trời.
Diệp Tử Phàm vận dụng trong cơ thể Linh Lực, Linh Lực trong cơ thể hắn vô hạn tăng lên, 1300_Long chi lực… 1400 Long chi lực… 1500 Long chi lực…. 1600 Long chi lực… 1700 Long chi lực… 1800 Long chi lực.
Linh Lực trong cơ thể của hắn đột phá đến 1800 Long chi lực mới dừng lại.
Đây là hắn vận dụng Bá Thể tăng phúc, nếu tính ra Linh Lực của hắn bây giờ có thể so với Siêu Phàm Tứ Trọng hơi cường một chút mà thôi.
Nhưng mà nếu tính cả lực lượng phòng ngự thân thể, hắn có thể chống lại Chân Huyền cường giả trung kỳ mà bất bại.
“Xem ra phải sớm một ngày đột phá Siêu Phàm, nếu không gặp được Chân Huyền cảnh, ta cũng không nắm chắc phần thắng! ”
Cũng chỉ là bất bại mà thôi, Chân Huyền cảnh có lẽ không thể phá được phòng ngự của hắn, chẳng lẽ còn không bắt được hắn hay sao.
Phải biết là mới vào Chân Huyền cảnh cường giả, đều có một vạn Long Lực lượng, trong khi đó, hắn chỉ có một ngàn tám trăm long lực lượng.
Muốn bắt hắn, Chân Huyền cường giả cũng là không tốn nhiều sức.
Ta không thể giết chết ngươi, chẳng lẽ còn không thể giam cầm ngươi hay sao.
Thực lực chênh lệch quá lớn, hắn cũng không thể làm gì khác được, chỉ cần bắt hắn lại dùng Thượng Phẩm Linh Khí xiềng xích, cho dù hắn có bản lãnh thông thiên cũng không thể thoát được.
“Ầm ầm! Rào! ”
Sơn động chẳng mấy chốc sụp đổ, Diệp Tử Phàm đứng tại không trung. Hào tình vạn trượng.
“Đây chính Thần Thức công kích đây sao?”
Thôn phệ mấy vạn Thất Trọng trở lên Yêu Thú, Diệp Tử Phàm chẳng những thân thể đột phá, mà Nguyên Thần của hắn cũng là tăng lên chóng mặt mắt.
Bây giờ, hắn không còn là một tiểu bất điểm chỉ cao có ba cm nữa, mà đã lật gấp đôi, tức là sáu cm chiều cao, lại còn vô cùng ngưng thực.
Phạm vi dò xét của hắn bây giờ đã lên đến 30km vuông, tức là bằng với lại Chân Huyền cảnh hậu kỳ cường giả có được.
Hắn đã không chờ được mà học một môn Thần Thức Công Pháp từ Đại Hắc.
Kết quả làm cho hắn rất là vừa lòng, chỉ cần một đạo vô hình Kiếm mà thôi, cả sơn động đã sụp đổ trước mắt hắn. Chỉ là sau khi sử dụng, hắn lại có chút chóng mặt.
“Chủ nhân! Đoán Binh Thuật bây giờ ngài chỉ có thành công một loại mà thôi, tám loại còn lại ngài cũng phải cố gắng nha! Đại Hắc âm thanh nhắc nhở.
Hắn cũng là không quá lo lắng, người mang Hỗn Độn Thần Hồn, lại tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết, Nguyên Thần sau này sẽ vô cùng cường đại, luyện thành Đoán Binh Thuật cũng chỉ là vấn đề thời gian.
“Chuyện này ta đương nhiên hiểu! ”
Loại Thần Thức công kích này vô cùng lợi hại, giết người một cách vô hình, cho dù là Chân Huyền cảnh cường giả, không phòng bị cũng sẽ bị trúng chiêu.
Đây là hắn dùng để bảo mệnh quan trọng nhất một trong, không thể dùng nhiều lần.
Loại này công kích tuy là cường đại, nhưng mà hao phí Tinh Thần Lực cũng là vô cùng to lớn, chỉ mới có sử dụng Đoán Kiếm Thuật, trong Thức Hải của hắn Nguyên Thần đã tổn hao một phần ba, so với lúc trước có vẻ nhạt hơn nhiều.
“Sưu!”
Bỗng nhiên, Diệp Tử Phàm thần sắc chấn động, xuất hiện tại ba mươi km trong thần thức phạm vi của hắn là hai con Yêu Lang.
Một con ba mét thân dài đang tại phi hành không trung, bên cạnh hắn còn dẫn theo một đầu chỉ hơn một mét Yêu lang.
“Ân! Là Siêu Phàm cảnh Yêu Thú!”