Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 117 [ Chương 581 đến 585 ]
❮ sautiếp ❯Chương 581: Tuyết Mạn Gia Người Đến
“Hừ! Bây giờ nhắc đến cái tên Ôn Địch đáng chết kia để mà làm gì! ” Cáp Tích Ly tức tối nói một câu.
Tại nơi đây, không ai là không biết hắn cùng Ôn Địch là kẻ thù không đội trời chung, bây giờ cái tên Kiệt Nhĩ Lân này đưa cái tên Ôn Địch này ra, không phải là muốn cùng hắn không qua được hay sao?
Chuyện về Ôn Địch tại Hắc Lang Thành không tốn bao nhiêu công sức đã phá đi Hộ Thành Phù Trận nơi đó, hắn cũng như tất cả mọi người đều có nghe nói đến, hắn cũng không thể phủ nhận tài năng của Ôn Địch, như có Ôn Địch tại nơi đây, nhất định có thể phá tan được cái Hộ Thành Phù Trận của Bạch Giác Thành này, nhưng mà với thù hận của hắn cùng Ôn Địch, bảo hắn đi cầu xin tên kia, có khả năng sao?
Với lại Ôn Địch hiện tại đã rơi vào tay đám người Hổ Huyền Phương kia, đám Yêu Tộc kia không nhân cơ hội này để mà trả thù mới là lạ, sinh tử của tên Ôn Địch kia hiện vẫn còn là một vấn đề, đi cầu cứu hắn không khỏi người si đi nói mộng.
“Hừ! Ly Chí Tôn! Ta xem ngươi là bị thù hận che mờ đi hai mắt rồi, ngươi đừng có quên bây giờ chúng ta đều là vì chủ nhân làm việc, mọi ân oán cá nhân trước đây nên là bỏ đi, ngươi vẫn còn có cái suy nghĩ kia, ta nghĩ ngày chết của ngươi cũng không còn xa nữa đâu!” Kiệt Nhĩ Lân cũng hừ lạnh một tiếng, nhìn về Cáp Tích Ly gằn từng tiếng nói.
Bây giờ là cái hoàn cảnh nào rồi, vậy mà cái tên Cáp Tích Ly này vẫn còn cứ ôm khư khư cái món nợ cũ không buông tha, thật sự là hết nói nổi.
Nếu như nói về thù hận, hắn cùng với lại Cáp Tích Ly cũng là thù sâu như biển, chính là cái tên này ra lệnh cho Cáp Tích Ngọc ra tay diệt sát hơn một trăm vị Phàm Thể Ma Tôn của Cáp Tích gia tộc bọn họ, hắn phải tìm Cáp Tích Ly tính sổ mới đúng.
Nhưng mà bây giờ hắn đã buông bỏ thù hận, làm việc dưới trướng của Cáp Tích Ly, đây là vì cái gì, không phải là vì vị chủ nhân kia phục vụ hay sao? Còn là sợ hãi cái vị chủ nhân kia trừng phạt!
“Được rồi! Để ta đi liên lạc với lại cái tên Hổ Huyền Phương kia xem sao, hi vọng hắn không có đưa Ôn Địch vào chỗ chết mới đúng! ”
Cáp Tích Ly gương mặt một hồi biến ảo, nhìn quanh đám Đạo Thể Ma Tôn nhìn mình với ánh mắt không tốt, cuối cùng hắn vẫn là dâng cờ trắng đầu hàng.
Kiệt Nhĩ Lân nói rất đúng, hiện tại tất cả đều vì vị chủ nhân kia làm việc, ân oán cá nhân trước đây nên bỏ qua một bên, nếu như để vị chủ nhân kia biết hắn vì ân oán cá nhân mà làm chậm trễ đại sự, nhất định sẽ lột của hắn mấy lớp da, nhất là hắn không muốn trải nghiệm thêm cái Nô Ấn kia một lần nào nữa.
“Ly Chí Tôn! Chuyện như thế nào rồi? ”
Một đám Đạo Thể Ma Tôn cường giả sau khi thấy Cáp Tích Ly gương mặt có chút âm trầm kết thúc Truyền Âm Ngọc Phù trò chuyện, đều là lo lắng lên tiếng hỏi.
Không thể nào trách bọn họ không gấp, lần này như thương thảo thất bại, Cáp Tích Ly tuy là tên đầu sỏ phải chịu trách nhiệm, nhưng mà bọn họ cũng không khá hơn được bao nhiêu, vì cái tương lai không phải chịu khổ, không có ai lại không quan tâm cho được.
“Các ngươi yên tâm, Hổ Huyền Phương đã đáp ứng ta thỉnh cầu, không bao lâu nữa, Ôn Địch sẽ đến đây giúp đỡ chúng ta phá trận mà thôi! ” Cáp Tích Ly gật đầu nói với đám người kia một câu, chỉ là nhìn vào gương mặt của hắn, không ai lại không nhận ra được là hắn đang nổi giận trong lòng.
“Một đám Yêu Tộc hèn mọn, dám nhân cơ hội này làm thịt ta một đao, thù này Cáp Tích Ly ta nhớ kỹ! ” Cáp Tích Ly trong lòng cực kì khó chịu nghĩ.
Nhắc đến cái tên Hổ Huyền Phương kia, hắn là không thể nào kìm nén được cơn giận trong lòng, không thể nghĩ đến, sau khi hắn tử tế cầu cứu, Hổ Huyền Phương không những không nhanh chóng đưa Ôn Địch lại đây cứu giúp bọn họ, cùng vì chủ nhân phân ưu, mà cái tên đáng chết kia còn làm mình làm mẩy, phải đến khi hắn chịu bỏ ra một cái giá lớn cùng với lại Tứ Giai Thần Thông Khấp Đao Sát Chi Thuật, tên kia mới sảng khoái đáp ứng.
Hạng người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của thế kia, hắn thật sự là vô cùng căm ghét, như có cơ hội, hắn là sẽ không có bỏ qua cho đám Yêu Tộc mạt rệt kia, chỉ là bây giờ hắn cũng chỉ có thể nén giận, ai bảo hắn còn có chuyện muốn nhờ đến đối phương.
Với lại hắn bây giờ cũng rất là kiên kỵ cái tên Hổ Huyền Phương kia, nếu như tên Hổ Huyền Phương đó thấy hắn không vừa mắt, xin chủ nhân điều hắn qua bên Vạn Linh Sơn Mạch kia đào khoáng, như vậy ngày tháng của hắn sau này sẽ hết sức u ám, với quyền lực hiện tại của Hổ Huyền Phương, chuyện này hoàn toàn có thể xảy ra.
Cho nên cho dù trong lòng có giận dữ đến đâu, hắn cũng chỉ có thể đem cơn giận này nuốt xuống, chờ cho qua cái thời gian tăm tối này cái đã rồi mới tính sau.
“Tộc Trưởng! Tin tức tốt! Tin tức tốt! Theo ta mới nhận được tin tức, Tuyết Mạn gia tộc đã chịu ra tay, rất nhanh sẽ có người đến đây cứu giúp chúng ta!”
Bạch Lô Uy vẫn còn đang quan sát nhất cử nhất động của đám người Cáp Tích Ly qua Hộ Thành Phù Văn màn sáng, vẽ mặt của hắn cũng khá là đăm chiêu, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn về Thành Chủ Phủ như là đang chờ đợi cái tin tức gì một dạng.
Như không phụ sự kỳ vọng của hắn, đúng cái lúc khó khăn này, Bạch Lô Nhan liền cầm trong tay một khối Truyền Âm Ngọc Phù, hớt hơ hớt hải vui mừng chạy đến báo cái tin mà hắn đã trông chờ suốt mấy ngày qua.
“Nhan Trưởng Lão! Ngươi không có nói sai chứ! Tuyết Mạn gia tộc thật sự là sẽ ra tay cứu giúp chúng ta sao?”
Bạch Lô Uy hết sức là kích động, cầm chắc lấy cánh tay của Bạch Lô Nhan, vị Đạo Thể Ma Tôn xếp hàng thứ ba tại bên trong Bạch Lô gia tộc này hỏi.
Không thể trách hắn có phản ứng này, những ngày qua tuy hắn bên ngoài hết sức bình tĩnh khuyên bảo đám người Cáp Tích Ly kia lui binh, nhưng mà nội tâm của hắn lại cực kỳ bất an.
Nhất là khi hắn nhận được liên tiếp những cái tin tức không mấy khả quan những ngày gần đây, hắn biết được đến, cái vị hắc thủ phía sau đám Đạo Thể Ma Tôn Cáp Tích Ly này chỉ dùng vài ngày thời gian đã dẹp xong sáu tòa Địa Vực, một khi hắn rãnh tay ra, nhất định sẽ hướng mục tiêu đến Bạch Giác Thành bọn họ.
Nói thật, tuy là có Hộ Thành Phù Trận vô cùng kiên cố, nhưng mà hắn không có mấy lòng tin có thể ngăn cản được cái vị Thánh Thể Chí Tôn Diệp Tử Phàm kia, cái vị Diệp Tử Phàm kia thực lực theo như hắn suy đoán cũng đã nằm tại Thánh Thể Chí Tôn Chí Cường Giả cấp bậc, hơn nữa cũng không phải bình thường Thánh Thể Chí Tôn, mà rất nhiều khả năng đã tu luyện thành công một môn Lục Giai Thần Thông, nếu như không cũng không thể có được thực lực kinh khủng như vậy.
Sáu ngày phá liền sáu tòa Địa Vực, thực lực kia truyền thuyết vài trăm ức năm trước Vân Quang Chí Tôn cũng không thể nào làm được, không tìm ngoại viện, Bạch Giác Thành của bọn họ sẽ là không có khả năng thủ vững.
Chương 582: Khủng Hoảng
“Tộc Trưởng! Đây chính là sự thật, Ân Trưởng Lão vừa mới truyền tin cho ta, Tuyết Mạn gia tộc cường giả rất nhanh chóng sẽ đến Bạch Giác Thành này! ” Bạch Lô Nhan gật đầu chắc chắn đáp.
Hắn cũng là hiểu được tâm trạng vui mừng hiện tại của Bạch Lô Uy, không chỉ là hắn, hơn một trăm vị Ma Tôn cường giả sau khi nghe xong tin tức này cũng đều là một bộ mặt phấn chấn, không còn mây đen giăng đầy trước mặt như những ngày qua.
Cái này cũng không thể trách bọn họ không có niềm tin, Bạch Giác Thành bọn họ tuy là có hơn một trăm vị Ma Tôn, chỉ là đại đa số đều là Phàm Thể Ma Tôn cùng Linh Thể Ma Tôn, Đạo Thể Ma Tôn chỉ có ba vị, đó là hắn Tộc Trưởng cùng với vị đi Tuyết Mạn gia tộc cầu cứu Bạch Lô Ân kia.
Thực lực như thế, cho nên khi Cáp Tích Ly đến đây khiêu chiến, không ai có cái ý tưởng đi ra ngoài cùng với lại đám người kia chiến đấu, mà là trốn tại bên trong Hộ Thành Phù Trận này kéo dài hơi tàn.
Nhưng mà đây cũng không phải là một biện pháp tốt đẹp gì, không nói bọn họ Cực Phẩm Linh Mạch vài năm nữa sẽ bị tiêu hao hết, khi đó trước sau gì cũng phải đối đầu với lại đám người Cáp Tích Ly kia, chỉ nói đến cái vị khủng bố đứng đằng sau đám người Cáp Tích Ly kia, bọn họ có thể chờ đến được vài năm nữa hay không, cũng là một vấn đề.
Một khi Bạch Giác Thành bị công phá, không khó tưởng tượng ra được số phận bi thảm đang chờ đón bọn họ, theo như những gì mà bọn họ được biết, cái vị Thánh Thể Chí Tôn Diệp Tử Phàm kia sau khi diệt xong một tòa Địa Vực, ngoài Đạo Thể Ma Tôn còn có giữ lại bên cạnh ra, những cái Linh Thể Ma Tôn trở xuống, tất đều sẽ phải tập trung cả lại vào Vạn Linh Sơn Mạch để mà đi đào khoáng.
Ma Tôn cường giả đi đào khoáng, nghĩ đến thôi bọn họ cũng là lạnh cả người, đám người bọn họ cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh, bây giờ lại phải đi đào khoáng, kia thà là giết chết bọn họ đi còn hơn.
Theo cách tính của vị Diệp Chí Tôn kia, Bạch Giác Thành ngoài ba vị đứng đầu cường giả là Đạo Thể Ma Tôn ra, những người còn lại, tất cả đều không ngoại lệ phải đến Vạn Linh Sơn Mạch đào khoáng cả.
Bây giờ thì tốt rồi, Tuyết Mạn gia tộc đã chịu ra tay giúp đỡ, thiết nghĩ vận mệnh u ám của đám người bọn họ cũng là sẽ có chuyển cơ.
“Nhưng mà Nhan Trưởng Lão! Ân Trưởng Lão có nói là lần này ai sẽ đến đây dẹp yên vị Diệp Chí Tôn kia không? ”
Vui mừng qua đi, Bạch Lô Uy như nghĩ đến cái vấn đề gì, nhíu mày thật chặt lại hỏi.
Tình hình hiện nay của Đông Châu này, có thể nói là nhị Hổ tương tranh, vị Diệp Tử Phàm kia là một con Hổ, còn lại đương nhiên là Tuyết Mạn gia tộc rồi, không có một thế lực nào tại Đông Châu hiện nay có thể so sánh được với lại hai cái cổ thế lực này.
Nhất là vị Diệp Chí Tôn kia, không những thực lực cao cường, còn rất là cường đại một cổ thế lực khổng lồ, sau khi nuốt xong vài tòa Địa Vực, hiện nay dưới tay của hắn Ma Tôn cường giả đã không dưới một vạn tên, còn những cái kia Ma Hoàng cùng Ma Vương, số lượng tính ra đến hàng ngàn ức tên, đây là làm cho người ta cảm thấy tuyệt vọng một con số.
Chỉ là cũng may vị kia Diệp Chí Tôn chỉ ham hố với lại các loại tài nguyên bên trong Vạn Linh Sơn Mạch, không có ý định tụ tập đám người kia lại để mà tấn công U Ma Vực, nhưng mà trên đời này không có cái gì là tuyệt đối cả, một khi Vạn Linh Sơn Mạch tài nguyên bị khai phá hết, cái vị Diệp Chí Tôn kia rất nhiều khả năng sẽ đưa ánh mắt qua bên Âm Cốt Sơn Mạch thuộc U Ma Vực quản hạt, như vậy hai bên là không thể nào tránh khỏi xung đột trực tiếp với nhau.
Với thế lực cường đại cùng thực lực của vị Diệp Chí Tôn kia hiện nay, không có bất kỳ một cổ thế lực nào tại Đông Châu có thể đối kháng cho được, bao gồm cả Tuyết Mạn gia tộc.
Nhân lúc vị Diệp Chí Tôn kia ham hố tài nguyên tại Vạn Linh Sơn Mạch, không có tụ tập tất cả lực lượng lại với nhau đi công phá U Ma Vực, đây cũng là cơ hội duy nhất mà Tuyết Mạn gia tộc có thể lợi dụng được, Tuyết Mạn gia tộc bây giờ ra tay, cũng là hợp tình hợp lý, nếu như không sẽ là không có cơ hội nào nữa, những vị Tuyết Mạn gia tộc chưởng khống giả đều là người già thành tinh nhân vật, đương nhiên là sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Chỉ là vấn đề liền tại nơi đây, tất cả mọi người đều biết thực lực khủng bố của cái vị Diệp Chí Tôn kia, Đông Châu hiện tại ngoài đệ nhất cường giả Tuyết Mạn Sát xuất thủ, thiết nghĩ không ai có thể chống lại được vị kia Diệp Chí Tôn, những người khác đến đây cũng chỉ là chịu chết.
“Tộc Trưởng! Theo như Ân Trưởng Lão hồi báo, người lần này đến đây là một vị Trưởng Lão tên là Tuyết Mạn Thần, cũng không phải là Tuyết Mạn Sát! ”
Như hiểu được trong lòng của Bạch Lô Uy sầu lo, Bạch Lô Nhan theo đúng sự thật bên trong Truyền Âm Ngọc Phù đáp.
Hắn hiện tại cũng giống như Bạch Lô Uy, vui mừng qua đi cũng là đầy sầu lo, Tuyết Mạn Sát không có đến, mà chỉ cử một vị không có tiếng tăm gì là Tuyết Mạn Thần đến đây, không có ai từng biết Tuyết Mạn Thần thực lực như thế nào, nhưng mà có thể khẳng định thực lực sẽ không có cao bằng Tuyết Mạn Sát, người như vậy đến đây, đa phần chỉ đi chịu chết mà thôi.
“Hây! Nhan Trưởng Lão, nên chuẩn bị phương án thứ hai là hay hơn!” Bạch Lô Uy thở dài một tiếng, hứng thú rã rời phất tay đối với lại Bạch Lô Nhan nói.
“Vâng! Tộc Trưởng, ta sẽ đi chuẩn bị! ”
Bạch Lô Nhan biết Bạch Lô Uy muốn chuẩn bị phương án thứ hai đó là gì, kia chính là trong tộc cử ra một vài vị Trưởng Lão thực lực cao cường, bảo hộ một đám gia tộc tinh anh theo Truyền Tống Trận rời đi nơi khác, kéo dài hơi tàn, chờ đợi ngày có thể khôi phục lại Bạch Lô gia tộc uy nghiêm.
Tất cả những cái thực lực cường đại một khi lâm vào bước đường cùng, đều sẽ làm ra cách sắp xếp như vậy, cũng không phải riêng gì Bạch Lô gia tộc bọn họ.
Đúng lúc này…
“Hừ! Các ngươi không có tin tưởng vào thực lực của ta cho lắm thì phải!”
Một tiếng hừ lạnh vang lên, đang lúc Bạch Lô Uy hai người đang bàn luận đến Bạch Lô gia tộc con đường đi sau cùng, cái này làm cho hai người bọn họ giật nãy cả mình.
Quay đầu nhìn lại, bọn họ càng là sợ hãi hơn, không biết từ khi nào sau lưng cách bọn họ không đến mười trượng xuất hiện hai đạo thân ảnh, một tên mặc áo bạch y cùng một tên mặc huyền y lão giả.
“Vị này… Chí Tôn, ngài là Tuyết Mạn Thần, Thần Chí Tôn sao?” Bạch Lô Uy cùng Bạch Lô Nhan hai người nhìn nhau một cái, từ trong ánh mắt của đối phương có thể nhận ra được sự kinh ngạc cùng sợ hãi, sau đó hắn lấy lại chút bình tĩnh, có chút cà lăm lên tiếng hỏi.
Mặc dù là hỏi, nhưng mà trong lòng hai người bọn họ đều đã có được đáp án chắc chắn, đơn giản là vị bạch y nhân kia bọn họ hai người đều biết, đó là vị Đạo Thể Ma Tôn còn lại của Bạch Lô gia tộc bọn họ, Bạch Lô Ân, người mà bọn họ đã phái đi cầu cứu Tuyết Mạn gia tộc.
Theo sau đó là trong lòng hai người không khỏi kinh khủng một chút, phải biết rằng vừa mới vừa rồi tuy hai người bọn họ có chút thất thần, nhưng mà vì là đại địch bên ngoài vờn quanh, không khi nào hai người bọn họ quên đi cảnh giác, thần thức vẫn là mở ra suốt ngày không hề có một chút lơi lỏng, nhất là Bạch Lô Uy, hắn nắm giữ trong tay Hộ Thành Phù Trận vận chuyển, cả tòa Bạch Giác Thành này gió thổi cỏ lay là không thể nào qua được cặp mắt của hắn, thế nhưng như vậy mà vẫn không thể nào phát hiện ra được cái tên huyền y lão giả này tiếp cận mình không đến ba mươi mét, thực lực của cái tên huyền y lão giả này có thể nói là khủng bố một chút.
Chương 583: Giải Thích
“Không sai! Ta chính là Tuyết Mạn Thần! ” Huyền y lão giả Tuyết Mạn Thần gật đầu lên tiếng nói.
Chỉ là đối với hai cái tên này, hắn là có chút không vừa mắt cho được, hắn là ghét nhất những người xem thường thực lực của hắn, cùng đem hắn ra đem so sánh với lại Tuyết Mạn Sát tên kia, dù cho bọn họ nói có phần đúng, đó là thực lực của hắn không có bằng Tuyết Mạn Sát, cũng là như vậy.
Lần này hắn đến đây, đại đa số Trưởng Lão của Tuyết Mạn gia tộc đều là không có tán thành, đám người kia đưa ra lý do chính là bây giờ Tuyết Mạn Sát cùng Tuyết Mạn Lâm hiện tại đang bế quan tìm hiểu Thánh Đạo Chi Cảnh, bây giờ trong tộc chỉ còn lại một mình hắn là Thánh Thể Ma Tôn hậu kỳ cường giả, như hắn rời đi, Tuyết Mạn gia tộc sẽ lâm vào hoàn cảnh khó khăn, không có cường giả tọa trấn, sẽ rất là nguy hiểm, với lại cái tên Thánh Thể Chí Tôn Diệp Tử Phàm kia cũng còn chưa hề đến U Ma Vực quấy phá, để cho hắn tiêu dao vài ngày cũng không có sao.
Nhưng mà hắn là đã dẹp mọi ý kiến phản đối để mà đi đến nơi đây tìm cái tên Diệp Chí Tôn kia tính sổ, đám người kia suy nghĩ cũng qua mức thiển cận một chút, một khi để cái tên Diệp Tử Phàm kia đem tất cả Đông Châu toàn cảnh cho thu phục, khi đó thế lực của tên kia sẽ gia tăng với mức độ vô cùng khủng bố, nếu như không nhân lúc hắn còn đang yếu kém tiêu diệt hắn, chờ một thời gian sau, mọi chuyện cũng đã muộn rồi, khi đó Diệp Tử Phàm đã là một con quái vật khổng lồ, không một ai có thể ngăn cản cho được.
Thật ra chuyện này tất cả mọi người đều đã là thấy được bản chất của vấn đề, chỉ là hắn biết đám người kia không có tin tưởng vào thực lực của hắn mà thôi, nếu như có Tuyết Mạn Sát hay là Tuyết Mạn Lâm còn tại, bọn họ là sẽ khẩu tru bút phạt, sẽ không có hành quân lặng lẽ như bây giờ, chung quy là thực lực của hắn không đủ mạnh, không có bằng hai tên kia mà thôi.
Hắn thật sự là có chút không phục, hai tên kia đều là Thánh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả, trong khi hắn chỉ là Thánh Thể Ma Tôn hậu kỳ tiểu thành, thực lực còn có chút cách biệt, nhưng mà không có nghĩa là Tuyết Mạn gia tộc ngoài hai tên kia ra là không ai có thể chống lên cây cột trụ, hắn muốn chứng minh cho đám người mắt mù kia biết, không có hai tên Tuyết Mạn Sát cùng Tuyết Mạn Lâm, hắn vẫn có thể làm cho Tuyết Mạn gia tộc không ai có thể khi nhục.
“Bái kiến Thần Chí Tôn! Có Thần Chí Tôn tại, đám người ngoài kia là không đáng để quan tâm! Xin ngài hãy di chuyển đến Thành Chủ Phủ, để cho ta có cơ hội được tiếp đãi ngài một lần! ”
Được Tuyết Mạn Thần gật đầu xác nhận, Bạch Lô Uy trong mắt là hiện lên một tia hi vọng quang mang, cúi đầu xuống vuốt một cái mông ngựa một cái, sau đó lên tiếng mời chào.
Lời mà hắn nói cũng không phải chỉ nói cho có mà thôi, hắn đã quan sát rất kỹ lưỡng, từ trên người của Tuyết Mạn Thần hắn không cảm nhận được cảnh giới chân thật, nhưng mà với uy áp truyền đến, cùng với lại vừa rồi bày ra một tay, hắn có thể khẳng định vị này Tuyết Mạn Thần tuyệt đối là Thánh Thể Ma Tôn cường giả, nếu như không, cũng không có làm cho Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả như hắn không dấy lên một tia phản kháng ý tứ.
Có Thánh Thể Ma Tôn cường giả tại đây, còn là người của Tuyết Mạn gia tộc, xem ra lần này Bạch Giác Thành nguy cơ là có thể giải quyết nhẹ nhàng được rồi.
“Không cần cùng ta nói nhảm, thu hồi cái Hộ Thành Phù Trận của ngươi đi, ta ra tay giải quyết đám người ngoài kia liền sẽ đi ngay!” Tuyết Mạn Thần phất tay ra lệnh nói.
Hắn hiện tại công việc là rất gấp, diệt xong đám người Cáp Tích Ly này, còn phải đi tìm cái tên Diệp Tử Phàm kia nữa, hắn làm gì có thời gian cùng với lại đám người Bạch Lô gia tộc này làm quen, với lại hắn cũng không hề có ấn tượng tốt đẹp gì với lại Bạch Lô Uy những người này.
“Vâng! Thần Chí Tôn! ”
Bạch Lô Uy cũng không dám nhiều lời, lập tức đánh ra một loạt ấn quyết, thu hồi lại Hộ Thành Phù Trận, nhìn đám người đang tụ năm tụ ba ngoài kia, hắn là trong lòng cười gằn, ngày chết của các ngươi đã đến, những ngày qua hắn thật sự nhịn đám người kia đủ rồi, hiện tại cũng là lúc bọn họ phải trả giá đắt.
…
“Ôn Đại Sư! Ngài đã đến, chúng tôi thật sự chờ đợi ngài rất là lâu lắm rồi! ”
“Hắc hắc hắc… Như không có Ôn Đại Sư, chúng tôi thật sự không thể nào làm được cái gì cả!”
“Lần này phải làm phiền Ôn Đại Sư ra tay!”
Ôn Địch vừa mới xuất hiện, một đám Đạo Thể Ma Tôn như chúng tinh cũng nguyệt vây xung quanh hắn, vỗ mông ngựa âm thanh có thể nói là vang lên không dứt.
Ngay cả Cáp Tích Ly, mặc dù hắn đối với Ôn Địch chắp tay sau lưng ngửa mặt lên trời thần thái vô cùng là khó chịu, nhưng mà vẫn phải cố nặng ra một cái nụ cười tiếp đón.
Không có cách khác, ai bảo hắn cùng tất cả mọi người nơi đây vận mệnh đều là nắm trong tay của cái tên “Ôn Thần ” này đâu.
“Không cần nhiều lời! Lập tức tránh ra, sau khi phá xong cái Phù Trận nơi đây, ta còn phải hồi Vạn Linh Sơn Mạch thiết lập Truyền Tống Trận nữa! ”
Ôn Địch vẫn nhắm mắt lại, không ăn đám người này một bộ, cao ngạo nói.
Thật ra hắn nào muốn đến nơi đây, như không phải là cái tên Hổ Huyền Phương kia năn nỉ quá mức, hắn cũng là không hề muốn đến nơi đây một chút nào, hắn còn phải bận rộn thiết lập Truyền Tống Trận nữa đâu.
Nhắc đến cái Truyền Tống Trận này, hắn lại giận sôi máu, khi vừa mới bắt đầu, hắn cũng nghĩ đây là một công việc hết sức nhẹ nhàng, nhưng mà bắt tay vào công việc, hắn mới biết mình đã nhầm, công việc thật sự là có nhàn thật, nhưng mà hắn phải bận rộn tối tăm mặt mũi, hết làm nơi này đến làm chỗ kia, nhất là từ khi vị chủ nhân thu phục thêm vài tòa Địa Vực nữa, công việc của hắn lại càng ngày càng nhiều lên, đến giờ này còn chưa kịp chợp mắt lấy một lần, hắn thật sự là rất khổ a, nhiều khi nghĩ lại, hắn còn nghĩ là mình bị cái tên Hổ Huyền Phương kia chơi đâu, nhưng mà hết cách, ai bảo mình nhận lời với lại tên Hổ Huyền Phương kia một cách sảng khoái như thế làm gì, bây giờ có hối hận thì cũng là đã quá muộn.
“Vâng! Ôn Đại Sư! Mời ngài đi bên này! ”
Tất cả Đạo Thể Ma Tôn cường giả, không có ai mà lại không hận cái tên kiêu ngạo Ôn Địch này muốn chết, thử hỏi tất cả chúng ta đều là Đạo Thể Ma Tôn cường giả, chỉ đưa ra một ngón tay cũng đủ diệt cái tên Linh Thể Hóa Thần sơ kỳ ngươi rất nhiều lần, ngươi không thể nào khách khí với chúng ta một chút được hay sao?
Có điều bất mãn quy bất mãn, nhưng mà bọn họ vẫn phải ngoan ngoãn tránh ra một con đường để cho Ôn Địch đi, tất cả đều hiểu được nếu như chọc giận cái tên “Ôn Thần ” này vào lúc này sẽ có cái hậu quả gì.
“Cáp Tích Ly! Kiệt Nhĩ Lân! Hai người các ngươi là đang chơi ta có phải hay không? Nơi này làm gì có tòa Phù Trận nào!”
Bỗng nhiên đúng lúc này, Ôn Địch liền quay sang đám Đạo Thể Ma Tôn phía sau, nhất là Cáp Tích Ly cùng Kiệt Nhĩ Lân hai người, lập tức liền mắng xối xả vào hai người bọn họ.
Không thể làm hắn không nỗi nóng cho được, đám người này nhờ hắn đến đây phá trận, nhưng mà khi hắn mở mắt ra trước mắt chỉ xuất hiện bốn tên Ma Tộc đang đứng cách đó không xa khinh thường nhìn hắn, còn cái Hộ Thành Phù Trận mà đám người Cáp Tích Ly kia nói thì là chẳng thấy đâu.
Hắn còn là có chút không tin, cho nên mới dùng thần thức quan sát thêm lần nữa, kết quả vẫn là giống như vậy, ngoài trừ bốn tên kia ra, Bạch Giác Thành vẫn là hiện rõ mồn một trước mắt của hắn, làm gì có Phù Trận nào đâu để mà phá.
Hắn đương nhiên phải giận đám người này, phải biết rằng mình bên kia còn một đống công việc còn chưa hoàn thành đâu, làm gì có thời gian cùng đám người này chơi đùa.
“Ầm ầm! ”
“Ôn Địch? Nếu như ngươi không giải thích rõ ràng, cho dù là bị chủ nhân trách phạt, ta cũng nhất định sẽ….!”
Chương 584: Tuyết Mạn Thần Xuất Thủ
“Không sai! Ôn Đại Sư! Như ngươi không giải thích rõ, Kiệt Nhĩ Lân ta…!”
Cáp Tích Ly thật không thể nào nuốt trôi cơn giận này, hắn là bỏ ra cái giá thật lớn để mà mời Ôn Địch đến đây, là vì để cho Ôn Địch phá đi cái tòa này Hộ Thành Phù Trận, không phải là để mời Ôn Địch đến đây để mà mắng chửi bọn họ, hắn muốn ra tay diệt trừ đi cái tên Ôn Địch này cho sảng khoái.
Không chỉ là riêng mình hắn, những vị Đạo Thể Ma Tôn còn lại cũng là chung một ý định như vậy, cái tên Ôn Địch này thật sự quá mức kiêu ngạo, phải dạy cho hắn biết như thế nào để mà biết tôn trọng cường giả mới được.
Chỉ là bọn họ mới nói được một nửa, thì bỗng nhiên dừng cả lại, nhìn lại phía sau thật sự như là lời Ôn Địch vừa nói, Hộ Thành Phù Trận của Bạch Giác Thành đã biến mất từ lúc nào, một tòa khổng lồ Thành Trì liền hiện ra trong tầm mắt của bọn họ, bọn họ biết mình đã trách oan cho Ôn Địch, Hộ Thành Phù Trận thật sự đã không còn.
Rất có thể là trong lúc bọn họ nghênh đón Ôn Địch, đám người Bạch Giác Thành kia đã thu hồi Hộ Thành Phù Trận khi nào mà không người có thể để ý, cho nên mới tạo nên hiểu lầm như là bây giờ.
“Ầm ầm!!! ”
“Các ngươi lại là ai?”
Phất tay đưa Ôn Địch qua một bên, Cáp Tích Ly cũng không có vì Hộ Thành Phù Trận của Bạch Giác Thành bị thu hồi mà vui mừng, ngược lại gương mặt của hắn lại hết sức ngưng trọng, ngay cả Ma Thể cũng đã hiển hiện, trầm trọng lên tiếng hỏi bốn người cách đó không xa.
Hắn tuy hỏi bốn người, nhưng mà ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm vào vị Huyền Y lão giả dẫn đầu nhất, ba người còn lại là không cần nhất thiết hỏi, vì trong tình báo hắn đã biết được ba người kia là ba tên Đạo Thể Ma Tôn của Bạch Lô gia tộc người.
Tuy cái tên Huyền Y lão giả kia nãy giờ vẫn dùng ánh mắt khinh thường nhìn bọn họ, cũng không có phát ra một tia khí tức kinh khủng nào, nhưng mà cái này không cấm hắn không cẩn thận đối đãi, vì từ trên người của đối phương, hắn cảm nhận được nồng đậm sự uy hiếp của cái chết, như trực giác của hắn không nhầm lẫn mà nói, cái tên Huyền Y lão giả này thực lực vô cùng khủng bố, có thể uy hiếp được sinh tử của hắn.
Tên kia khinh thường bọn họ như vậy, là vì hắn có được cái thực lực kia.
“Ầm! ầm!Ầm! ầm !”
“Ngươi là ai? Nếu như không có liên quan đến mình, ta nghĩ ngươi cũng đừng nên xen vào vũng nước đục này cho hợp lý! ”
Đám người Kiệt Nhĩ Lân cũng không hề chậm chân, cả đám liền hiện ra Ma Thể của mình, người thấp nhất cũng có sáu, bảy vạn mét Ma Thể, một trăm năm mươi ba tôn to lớn chọc trời Ma Thân, lâm lập hư không, ánh mắt cực kỳ lo lắng cùng đề phòng nhìn về phía Huyền Y lão giả đám người.
Bọn họ thực lực tuy không bằng Cáp Tích Ly, nhưng mà tại đây ngoài Ôn Địch ra, không ai là không phải là Đạo Thể Ma Tôn cường giả, cảm nhận được nguy hiểm cũng là hơn xa thường nhân có thể tưởng tượng được.
Cáp Tích Ly nhận ra được vị kia thực lực khủng bố, đương nhiên bọn họ cũng có thể cảm nhận ra được.
“Híc! Không xong! Nhìn tình thế này, ta vẫn là nên chạy trước hay hơn! ” Ôn Địch bị quăng ra một khoảng cách vài dặm đường, thân thể hiện tại cũng khá là ê ẩm, tên kia Cáp Tích Ly ra tay cũng là không nhẹ một chút nào.
Chỉ là nhìn vào hoàn cảnh hiện tại, hắn cũng không dám đi lên cùng với lại Cáp Tích Ly lý sự, hắn cũng là không ngu, biết lần này đám người mình đã gặp phải đại địch, nếu như còn không chạy nhanh, với cái tu vi Linh Thể Hóa Thần sơ kỳ của mình hiện tại, chỉ có một con đường chết, còn về ân oán với lại Cáp Tích Ly, chờ xem bọn hắn có sống qua được kiếp này không cái đã.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“Trước mặt Bản Tọa mà muốn rời khỏi, ngươi suy nghĩ cũng là quá nhiều một chút! ” Tuyết Mạn Thần là nhân vật bật nào, Ôn Địch vừa có ý định muốn rời khỏi nơi đây, hắn liếc mắt một cái đã nhìn ra.
Tiếp theo sau, hắn xuất ra một chưởng, tất cả mọi người tại nơi đây, dù đã lo lắng đề phòng, nhưng mà cũng không một ai biết Tuyết Mạn Thần là ra tay như thế nào, bọn họ chỉ là nghe thấy không gian xung quanh ầm ầm chấn động, còn lại là không biết gì cả.
“Bảo hộ Ôn Đại Sư! ” Kiệt Nhĩ Lân vừa kinh vừa giận phất tay ra lệnh một tiếng.
Không có cách nào, ai bảo Kiệt Nhĩ gia tộc bọn họ đứng gần vị trí của Ôn Địch nhất đâu chứ.
Hắn cũng như tất cả Đạo Thể Ma Tôn còn lại, thật sự là không ưa gì Ôn Địch, nhưng mà trong cái hoàn cảnh này, tuyệt đối không thể nào để cho Ôn Địch xảy ra chuyện gì.
Không nói cái tên Ôn Địch này đối với việc phá đi Hộ Thành Phù Trận là hết sức quan trọng, chỉ nói vị chủ nhân kia cố ý tài bồi Ôn Địch, bọn họ cũng là không thể nào để cho Ôn Địch chết đi được, có muốn hắn chết, cũng phải là thời điểm khác, mà không phải là bây giờ.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
Mười vị Ma Tôn cường giả của Kiệt Nhĩ gia tộc đứng gần nhất với lại Ôn Địch vị trí, không nói hai lời liền là vây xung quanh Ôn Địch thành một cái vòng tròn, đem Ôn Địch bảo hộ vào chính giữa.
Sau đó thi triển tất cả Ma Nguyên Lực đánh vào không gian xung quanh, vì bọn họ còn không có biết đạo kia Ma Thủ của cái tên Huyền Y lão giả kia là xuất hiện tại phương hướng nào, cho nên một bên thi triển ra Phòng Ngự Hộ Tráo, một bên tận hết sức mình đánh ra những nơi mà mình cho là đạo Ma Thủ kia xuất hiện, còn có chính xác hay không, kia là không ai có thể biết được.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“A…Phốc…. Rầm… Phốc…. Phốc…! ”
Chưa đầy vài giây, khu vực xung quanh mà Ôn Địch cùng mười vị Đạo Thể Ma Tôn của Kiệt Nhĩ gia tộc đứng không gian là một mớ hỗn độn, hỗn động xuất hiện khắp nơi, như là cắn nuốt hết vạn vật trong thiên địa, đi kèm phía sau, là từng tiếng kêu la thảm khốc, không biết là vị kia Ôn Đại Sư có còn sống tại bên trong hay không.
Cái này thì không có ai biết, vì tất cả thần thức một khi xâm nhập vào vài dặm khu vực mà Ôn Địch đứng, tất cả đều bị những cái không gian hắc động cắn nuốt cho không còn.
“Hít hà!!! ”
“Đây là cái loại thực lực gì?”
Một khắc thời gian sau khi, không gian dần đi vào khôi phục lại như cũ, tất cả đều có thể sử dụng thần thức để mà quan sát toàn cảnh xung quanh, nhìn thấy quang cảnh bên trong, không ít người hít vào từng tia khí lạnh.
Nhất là Bạch Lô Uy ba người, mặc dù đã biết trước được Tuyết Mạn Thần là Thánh Thể Ma Tôn cường giả, nhưng mà vẫn nhìn về phía hắn với thần sắc vô cùng kính sợ.
Chỉ nhẹ nhàng xuất ra một chiêu, mười vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả, năm người đã thi cốt vô tồn, năm người còn lại nằm tại đằng kia, hít vào thì nhiều mà thở ra không có bao nhiêu, nhìn bộ dạng kia, ai cũng có thể đoán được năm người kia là sống không có nỗi.
Thánh Thể Ma Tôn cường giả, không nghĩ đến thực lực lại khủng bố đến như thế.
“Vẫn còn không có chết sao? Xem như ngươi có một chút bản lãnh! ” Tuyết Mạn Thần hơi nhíu mày nói.
Một kích vừa rồi hắn đã sử dụng đến bảy thành thực lực, nhưng mà vẫn không có diệt được cái tên Ôn Địch kia, xem ra cái tên Linh Thể Hóa Thần sơ kỳ này được đám người Đạo Thể Ma Tôn kia cung kính, cũng không phải là không có nguyên do.
“Khục! Khục! Khụ…Phốc! ”
“Không cần biết ngươi là ai…Ôn Địch ta xin thề nếu như có thể qua được ngày hôm nay, nhất định sẽ đem Nguyên Thần của ngươi trừu hồn luyện phách… Trừu hồn luyện phách a..!”
Ôn Địch gian nan đứng dậy, liên tiếp ho ra máu tươi, sau đó hắn nhìn về cái tên Tuyết Mạn Thần kia đầy oán độc nói.
Lần này hắn, có thể nói là bị thương thảm thiết nhất từ trước đến nay, nếu như không phải hắn cảm nhận được nguy hiểm, sử dụng Điệp Gia Chi Thuật, dùng ba khối Hộ Thân Ngọc Phù chồng chất lên nhau, cùng với việc mười tên Đạo Thể Ma Tôn của Kiệt Nhĩ gia tộc liều mạng cứu giúp, hắn là đã đi đời nhà ma.
Thù này hận này, cho dù tát cạn Hắc Ma Hải cũng là không thể nào gột rửa cho được, phải dùng đến máu tươi của cái tên Huyền Y lão giả kia mới có thể tẩy đi nỗi hận trong lòng của hắn.
Chương 585: Kéo Dài Hơi Tàn
“Ngươi.. Ngươi là người của Tuyết Mạn gia tộc? ”
Kiệt Nhĩ Lân thần sắc kinh dị, như nhớ đến chuyện gì, cũng không rãnh quan tâm năm tên còn lại của Kiệt Nhĩ gia tộc sinh tử ra sao, nhìn vào Tuyết Mạn Thần chăm chú hỏi.
Bây giờ hắn đã nhận ra, cũng chính là cái môn công phu này, ba trăm vạn năm trước đây hắn đã một nếm trải, cùng với lại ăn thiệt thòi.
Hắn còn nhớ rất rõ, năm xưa khi mình đột phá thành công Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả cảnh giới, cộng thêm tu luyện thành công một môn Tam Giai Thần Thông, thầm nghĩ tại Đông Châu này có thể vô địch thiên hạ, ngay cả Tuyết Mạn gia tộc hắn cũng không đặt tại trong mắt.
Chính vì như vậy, cho nên hắn là đi đến U Ma Vực, muốn cùng với lại đệ nhất cao thủ lúc bấy giờ là Tuyết Mạn Sát tranh tài cao thấp, ý tưởng ban đầu là sau khi diệt xong Tuyết Mạn Sát, sẽ nhân tiện ra tay đem luôn Tuyết Mạn gia tộc cấp diệt, từ đó đặt nền tảng cho việc thống nhất Đông Châu.
Chỉ là ý nghĩ là rất tốt, nhưng mà sự thật lại vô cùng tàn khốc, vừa mới giao chiến với lại Tuyết Mạn Sát, hắn liền bị đánh bại, Tuyết Mạn Sát chỉ dùng có một chiêu duy nhất, cũng giống như tên Huyền Y lão giả bên kia, hắn đều không thể nào nhận ra quỹ tích cũng như hướng đến của đại Ma Thủ kia, nó như là xóa tan mọi không gian khoảng cách, sau đó xuất hiện trước mặt hắn một dạng, khi nhận ra được thì mọi chuyện đã quá muộn, hắn đã trúng chiêu.
Nếu như không phải là cái tên Tuyết Mạn Sát kia khinh thường ra tay giết hắn, bây giờ hắn xương cốt đã nguội lạnh từ lâu, kể từ giờ phút đó, hắn là không còn có cái ý nghĩ cùng Tuyết Mạn gia tộc tranh giành quyền lực tại Đông Châu, vẫn là yên lặng làm vạn năm lão nhị của hắn.
Hôm nay hắn lại tận mắt chứng kiến một lần nữa cái thủ đoạn xuất quỷ nhập thần của Tuyết Mạn Sát, chỉ là lần này người ra tay không phải là Tuyết Mạn Sát, mà là cái tên Huyền Y lão giả kia, cộng với lại tên Huyền Y lão giả kia khi phất tay lên hắn đã nhận ra được Tuyết Mạn gia tộc ấn ký từ tay áo của hắn, với những điều trùng hợp quá rõ ràng kia, không khó để cho hắn đoán ra được cái tên Huyền Y lão giả này là đến từ Tuyết Mạn gia tộc.
Tuyết Mạn gia tộc ngoài trừ Tuyết Mạn Sát ra, không nghĩ đến vẫn còn ẩn giấu một tôn kinh khủng cường giả như vậy, đệ nhất thế lực Đông Châu nội tình, quả nhiên không thể nào đơn giản như bề ngoài người khác tưởng tượng như vậy.
“Bản Tôn là Tuyết Mạn Thần, Thái Thượng Trưởng Lão của Tuyết Mạn gia tộc! ”
Tuyết Mạn Thần cũng không có gì phải che giấu, gật đầu lên tiếng nói.truyện Kiếm Hiệp
Hắn đã hiện thân, cũng không có ý định che giấu đi thân phận của mình.
“Ân! Nếu như ta đoán không lầm, ngươi chính là Kiệt Nhĩ Lân, Đông Châu đệ nhị cường giả, đã từng đi đến U Ma Vực khiêu chiến Tộc Trưởng của chúng ta ba trăm vạn năm trước đi?”
Nhìn ngắm Kiệt Nhĩ Lân một chút, Tuyết Mạn Thần như nhớ ra vị này là ai, cười mỉa hỏi.
Đông Châu đệ nhị cường giả, nói đến mấy từ này, hắn không khỏi có chút mai mỉa, như tại Tuyết Mạn gia tộc nghe được, nhất định sẽ bị người cười đến rụng răng.
Tại Tuyết Mạn gia tộc bên trong, người có thể đánh bại được Kiệt Nhĩ Lân không có một trăm cũng có tám mươi vị, chỉ là ngày thường Tuyết Mạn gia tộc người không hiện tại Đông Châu, cho nên không mấy ai biết đến thực lực chân chính của Tuyết Mạn gia tộc bọn họ mà thôi.
“Không sai! Bản Tọa chính là Kiệt Nhĩ Lân! ”
Kiệt Nhĩ Lân cũng là gật đầu đáp lại, chỉ là gương mặt của hắn khá là nóng rát, Tuyết Mạn Thần bên trong lời nói đầy tính khinh thường ý tứ, hắn làm sao có thể không có nghe ra cho được.
Nhưng mà hắn cũng không thể tìm từ nào thích hợp phản kích cho được, đơn giản là vì Tuyết Mạn Thần nói không hề sai, nếu như Tuyết Mạn gia tộc có vài tôn ẩn giấu không ra như là Tuyết Mạn Thần thế này, hắn cái danh vị Đông Châu đệ nhị cường giả chỉ là đem ra làm trò cười cho người ta, nói không chừng tại U Ma Vực, hắn Kiệt Nhĩ Lân còn không được xếp vào hạng mười cao thủ đâu.
“Niệm tình các ngươi là Ma Tộc một thành viên, ta sẽ cho các ngươi một cơ hội, chỉ cần các ngươi bỏ gian tà theo chính nghĩa, rời xa cái tên Nhân Tộc Diệp Tử Phàm kia, ta là sẽ không ra tay diệt trừ các ngươi, các ngươi vẫn có thể trở về lại Địa Vực của mình, làm một tên thổ Hoàng Đế vốn có, các ngươi cảm thấy thế nào?”
Tuyết Mạn Thần dùng tư thái cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh đối với lại đám người Cáp Tích Ly khuyên bảo.
Đối với hắn cũng như Tuyết Mạn gia tộc mà nói, thực lực bọn họ đã vượt lên phần còn lại của Đông Châu này quá xa rồi, mục tiêu của bọn họ là chinh chiến Nam Châu, bên kia Tuyết Mạn gia tộc vẫn là một thế lực khổng lồ, nếu như Đông Châu này không phải là Tổ Địa của Tuyết Mạn gia tộc, bọn họ đã cử tộc di chuyển đến Nam Châu từ lâu.
Về phần Đông Châu bên này, bọn họ tự cho mình là một đầu Thần Long, trong khi chỉ xem đám thổ dân này như một đám kiến hôi, con kiến có nhảy nhót thế nào thì mãi mãi vẫn chỉ là một con kiến mà thôi, Thần Long sẽ không thèm để ý đến bọn chúng, chỉ những khi đám kiến hôi này chạy nhảy quá mức, tại trước mắt Thần Long khoe khoang, Thần Long cảm thấy khó chịu, sẽ đưa tất cả đám kiến kia diệt sát.
Với hắn hiện tại cũng là như vậy, đám người Cáp Tích Ly này nếu như ngoan ngoãn nghe lời, trở lại hang kiến của bọn nó, hắn cũng là sẽ không ra tay làm gì cho mất công, nhưng mà bọn họ vẫn gian ngoan mất linh, hắn cũng chỉ phí một ít tay chân đưa đám kia hồi Địa Phủ.
“Hắc hắc hắc… Thần Chí Tôn, tại đây ta cũng khuyên ngài một câu, đến từ nơi đâu thì nên hồi lại nơi đó, nhân lúc chủ nhân của chúng ta còn chưa có ý định tấn công U Ma Vực, các ngươi Tuyết Mạn gia tộc có thể tiếp tục kéo dài hơi tàn của mình, đừng có ở đây mà trang sói đuôi to, một khi chủ nhân của chúng tôi đến, người là không còn có cơ hội nữa! ”
Cáp Tích Ly cũng là cười lạnh liên tục khuyên lại Tuyết Mạn Thần.
Tuyết Mạn gia tộc, có thể xem như một đại thế lực lớn nhất Đông Châu này, không có ai có thể chống lại, điều này là không thể nào bàn cãi, hơn nữa, hắn cũng đã từng đi qua Nam Châu hắn vẫn có nghe nói uy danh của Tuyết Mạn gia tộc tại Nam Châu cũng là khá lớn, hơn nữa Tuyết Mạn gia tộc vẫn có một đại Địa Vực thuộc về bọn họ tại Nam Châu.
Nhưng mà như thế thì có thể thế nào? Đừng có quên lần này đối thủ của bọn họ là ai? Chủ nhân của bọn họ, đường đường là Ngụy Thánh cường giả, chỉ một cái Tuyết Mạn gia tộc, đương nhiên sẽ không được vị chủ nhân kia đặt tại trong mắt, bây giờ cái tên Tuyết Mạn Thần này còn không rõ tình thế, vẫn còn ở đây xem thiên là lão đại, hắn là lão nhị, thật sự không biết sống chết.
“Ha ha ha…Thần Chí Tôn, Ly Chí Tôn của chúng tôi nói không sai, ngươi hay vẫn nên về lại ổ chuột của mình kéo dài hơi tàn, chờ chủ nhân của chúng ta đại giá đến thì tốt hơn! “