Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
Tập 109 [ Chương 541 đến 545 ]
❮ sautiếp ❯Chương 541: Đại Hắc Lòng Trung Thành
Diệp Tử Phàm mở mắt ra, thấy uy lực kinh khủng một quyền của mình không hề giảm sút, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Không như những gì đám người Kiệt Nhĩ Lân nghĩ, Hóa Thần, Ngụy Thánh một lần bế quan phải mấy trăm năm, mấy vạn năm, hắn chỉ cần nửa tháng thời gian là đủ rồi.
Đây cũng là quy công Hỗn Độn Bá Thần Quyết của hắn vô cùng nghịch thiên, nhất là hắn đã tu luyện đến Ngũ Trọng Đỉnh Phong, Bá Thể hiện tại đã là Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp cực hạn, cho nên việc chuyển hóa vạn vật thành năng lượng cùng với lại việc hấp thu vô cùng nhanh.
Nhờ vậy mà hắn có thể khôi phục sớm hơn những người khác gấp trăm gấp ngàn lần.
“Hây! Ba trăm ức Ma Vương, hai ức Ma Hoàng, mấy trăm triệu Lục Giai Linh Tài cùng Ma Tâm đã ra đi, ngươi có cần phải ăn uống lớn đến như vậy hay không? ”
Diệp Tử Phàm chỉ dùng thần thức quét qua Luyện Thần Đỉnh một chút, cụ thể tại đây là tài nguyên của hắn còn nhiều hay ít, khi biết mình vì chữa thương mà hao tốn nhiêu đó tài nguyên, hắn thật sự là khóc không ra nước mắt.
Ma Tộc tiêu hao, kia là tại Lan Hán Thành hắn bắt được không còn một tên, giờ còn lại trong Luyện Thần Đỉnh chỉ là một đám Ma Tộc của Kiệt Nhĩ Thành Vực mà đám người Kiệt Nhĩ Lân vừa mới bắt về.
Tệ hại hơn nửa là hàng trăm triệu cái Lục Giai Linh Tài cùng với lại Lục Giai Ma Tâm, như quy đổi ra chúng nó cũng có thể tương đương với lại bảy trăm vạn viên Lục Giai Yêu Đan, thế nhưng vì trị thương, những thứ kia đã bị Hỗn Độn Bá Thần Quyết của hắn cho nuốt mất.
Bảy trăm vạn viên Lục Giai Yêu Đan tài nguyên, kia là hắn phải quét sạch hai đại Chí Tôn Thành Trì là Lan Hán Thành cùng Kiệt Nhĩ Thành mới có được đến, là của để dành cho hắn đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ lục trọng, hiện tại chỉ vì một chút thương thế mà lại không còn, thử hỏi hắn làm sao có thể cam tâm.
“Chủ nhân! Thương thế của ngài, không chỉ là một chút thôi đâu!” Nhìn vào gương mặt tiếc nuối hùi hụi của Diệp Tử Phàm, Đại Hắc Như biết được trong lòng hắn đang nghĩ gì, cho nên tiến đến, cười bồi lên tiếng.
Chỉ là hiện tại trong lòng của hắn đang hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Diệp Tử Phàm.
Ngụy Thánh sơ kỳ viên mãn cường giả một kích toàn lực, như là Thần Thể Hóa Thần Chí Tôn cường giả cũng đã đi đời nhà ma từ lâu.
Ngươi chỉ là một tên Thông Thần cảnh giới sâu kiến, có thể sống được còn trong vòng nửa tháng chạy nhảy như cũ, chỉ tiêu hao một chút tài nguyên, đã là tổ tiên mười tám Kiếp của nhà ngươi tích đức, đã không thấy đủ, còn là một mặt tiếc nuối, tiếc nuối cái bà nhà ngươi a.
Chỉ là trong lòng của hắn tuy mắng chửi Diệp Tử Phàm thậm tệ, nhưng mà bên ngoài vẫn là một nụ cười hết sức nịnh nọt, như là một tên trung thành nhất chó con một dạng, không có Đọc Tâm Chi Thuật, tuyệt đối là sẽ không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
“Đại Hắc! Ngươi cười như vậy, sao ta cứ có cảm giác là ngươi đang mắng ta vậy kìa!”
Diệp Tử Phàm nhìn cái tên Đại Hắc đang nở nụ cười sởi lởi nịnh hắn này, sao trong lòng lại có chút không có thoải mái cho lắm, cứ như tên này là đang cười nhạo hắn giống như.
“Chủ nhân! Chủ nhân! Ngài đang nghĩ đi đâu vậy, ta là rất quan tâm đến thương thế của ngài, lòng trung thành của ta có trời đất chứng dám, ta làm sao dám có ý nghĩ bất minh với ngài!”
Đại Hắc nghe vậy, mặt cười cứng đờ, trong lòng càng là lạnh sưu sưu, hắn dám khẳng định vị chủ nhân này không hề có Đọc Tâm Thuật, cho nên mới có một chút suy nghĩ lung tung, như thế nào bây giờ vị chủ nhân này lại có thể biết được trong lòng của hắn đang suy nghĩ cái gì? Phải biết với những lão quái vật sống vô tận năm tháng như hắn, bản lĩnh đóng kịch có thể nói là lô hỏa thuần thanh, giống như trong thế giới trước đây mà Diệp Tử Phàm sinh sống, hắn tự nhận diễn xuất của mình đứng thứ hai, toàn cầu tuyệt đối không có người nào dám nhận thứ nhất.
Kỹ thuật của hắn cao siêu như vậy, sao có thể bị vị chủ nhân này phát hiện ra được, có điều gì nhầm lẫn tại đây thì phải.
Chỉ là nhầm lẫn hay sơ sót gì thì hắn không biết, nhưng mà hắn biết ngay bây giờ phải tỏ rõ sự trung tâm của mình, nếu như không, hắn sẽ rất thảm.
“Không lẽ là vì vừa rồi ta quá đau lòng, cho nên đã cảm nhận sai?” Diệp Tử Phàm sờ cằm của mình, có chút không chắc nói.
“Không sai đâu chủ nhân, kia là do ngài bị thương quá nặng, cho nên sau khi phục hồi là sinh ra ảo giác là chuyện bình thường, Tiểu Hắc vẫn luôn luôn là một người hầu trung thành nhất của ngài!”
Đại Hắc mỉm cười, hắn là gật đầu lia lịa nói, bà nội nó chứ, lần sau có mắng vị chủ nhân này, cũng nên tìm một nơi không có hắn xuất hiện thì hẳn mắng, làm như thế này, ta thật sự quá mức đau tim.audio coi am
“Đại Hắc nha! Ta cũng là biết ngươi trung thành, thế nhưng, nhiều khi những ý nghĩ vớ vẩn cũng nên bỏ đi, tuy là ta không có Thuật Đọc Tâm, nhưng mà dù sao ta cũng là chủ nhân của Luyện Thần Đỉnh, tại bên trong Luyện Thần Đỉnh này, ta nếu như muốn biết suy nghĩ của một ai, chỉ cần một thủ đoạn nhỏ, suy nghĩ trong đầu của hắn, là sẽ không qua được mắt của ta, bao gồm cả ngươi tại trong đó, cho nên sau này cũng đừng có cái ý tưởng mắng ta thậm tệ đó nha!”
Diệp Tử Phàm như cười như không nhìn cái tên ra vẻ trung tâm với mình Đại Hắc này nói.
Lời nói của hắn cũng là không hể ngoa, Luyện Thần Đỉnh đúng là có một cái công năng này, chỉ cần hắn muốn, tất cả những ai tại bên trong Luyện Thần Đỉnh này suy nghĩ cái gì, hắn cũng là biết đến, bao quát tất cả những ai đang bị gieo Nô Ấn ngoài kia.
Trong đó bao gồm luôn cả tên Đại Hắc này, chỉ là vì hắn rất là căm ghét chuyện đi xem xét đời tư, cũng như bí ẩn của ai đó, cho nên cái công năng này hắn đến giờ vẫn còn chưa có vận dụng một lần nào mà thôi.
Chỉ là vừa rồi nhìn cái tên Đại Hắc này mặt hơi gian gian, cho nên hắn mới vận dụng thử một lần, kết quả làm hắn thật sự rất là không ngờ, tên Đại Hắc này bên ngoài vẫn cười nịnh hắn không thôi, nhưng mà bên trong lại mắng chửi hắn không thương tiếc, như không vận dụng Luyện Thần Đỉnh công năng, hắn bây giờ còn chưa biết cái tên Đại Hắc này vẫn còn có một mặt nham hiểm như vậy đâu.
Chương 542: Nguyên Thần Tăng Lên
“Rầm! ”
“Chủ nhân… Đại Hắc…Biết lỗi! ”
Đại Hắc nào còn dám nữa câu dối trá, hắn là rất thành thật quỳ xuống nhận sai, Diệp Tử Phàm đã nói như vậy, thông minh như hắn sao lại không biết việc mình làm đã là bị lộ.
Luyện Thần Đỉnh lại còn có cái công năng này, hắn trước đây vẫn là có biết đến, Lão Chủ Nhân của hắn đã sử dụng cái chiêu này vô số lần để mà quan trắc đám thủ hạ, tuy tất cả những thuộc hạ kia của người đều có Nô Ấn cả, sẽ là không bao giờ dám phản bội hắn, chỉ là vị kia Lão Chủ Nhân luôn luôn tâm niệm, Nô Ấn có cường đại đến đâu, vẫn có thể ra sai sót, cho nên vì để bảo vệ cái đế chế thống trị của mình, hắn không ngừng xem thủ hạ của mình nghĩ gì, Lão Chủ Nhân là muốn bóp nát nguy cơ từ trong trứng nước.
Thế nhưng, Lão Chủ Nhân là chưa bao giờ sử dụng Luyện Thần Đỉnh quyền hạn để mà xem trong đầu của hắn đang nghĩ gì, cho nên đối Luyện Thần Đỉnh có thể đem luôn vị Khí Linh như hắn vào đối tượng tra hỏi, thú thật là hắn không có biết.
Bây giờ vị tân Chủ Nhân này nói như vậy, xem ra đây hoàn toàn là sự thật, Chủ Nhân của Luyện Thần Đỉnh, không những có thể đọc được suy nghĩ của người mang Nô Ấn, mà ngay cả Luyện Thần Đỉnh Khí Linh cũng là không có ngoại lệ, cái này thật sự quá mức khủng bố.
Cũng là may mắn thay, vị tân Chủ Nhân này là người chưa bao giờ đi xem xét thuộc hạ đang suy nghĩ cái gì, mà phần lớn thời gian cái nhiệm vụ này liền giao cho hắn, như vị chủ nhân này có cái tính cách cẩn thận, đa nghi như Lão Chủ Nhân, khi đó liệt hắn luôn vào diện tra xét, như vậy hắn liền thảm.
“Đứng lên đi, như ta muốn phạt ngươi, ta cũng đã làm cho ngươi giống như đám người mang Nô Ấn ngoài kia, bị đau khổ dài dài rồi! ”
Diệp Tử Phàm phất tay lên tiếng nói, hắn cũng không vì chuyện này đi trách phạt Đại Hắc, như vậy hóa ra quá nhỏ mọn cùng lòng dạ hẹp hòi một chút.
Tên Đại Hắc này mắng hắn cũng không hề sai, nếu như những tên Ngụy Thánh cường giả khác bị thương giống như hắn vậy, đừng nói là tốn thời gian nửa tháng cùng tiêu hao đại lượng tài nguyên liền có thể khỏi, không chừng mấy ức năm cũng không hề lành lặn nữa là đằng khác, hắn quả thật là đang ở trong phúc mà không biết hưởng.
Chỉ có điều tên Đại Hắc này mắng chửi quá khó nghe một chút, ngay cả tổ tông mười tám đời của hắn cũng lôi ra, mặc dù hắn cũng không tổ tông của mình là ai.
Cho nên nói, mặc dù hắn không phạt, nhưng mà gõ thì vẫn phải gõ, nếu như không, cái tên chết tiệt này sau này sẽ leo lên đầu lên cổ của hắn mà mắng cũng không chừng.
“Chủ nhân! Ta tuyệt đối không dám nữa! ” Đại Hắc vừa mới đứng lên, lại rùng mình một cái, nói.
Thật là đáng chết, hắn làm sao có thể quên đi chuyện này được kia chứ, cái tên chủ nhân này không chỉ có thể xóa đi hắn, bồi dưỡng một vị khác Khí Linh, mà cũng có thể làm cho hắn sống không bằng chết như những tên bị gieo Nô Ấn ngoài kia, đây là chủ nhân của Luyện Thần Đỉnh quyền hạn, trước kia thời đại của Độc Cô Bá Thần hắn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp phải thảm trạng giống như đám người bị Nô Ấn ngoài kia, cho nên đối với chuyện này hắn cũng quên mất, bây giờ, Diệp Tử Phàm nhắc đến hắn mới nhớ, Chủ Nhân hiện tại của hắn là Diệp Tử Phàm, mà không phải là Độc Cô Bá Thần, cho nên, bất kỳ một khả năng nào cũng có thể xảy ra.
Nghĩ đến hắn đã từng đường đường là một vị cường đại đến khủng bố cường giả, chỉ cần thổi một hơi cũng có thể diệt biết bao nhiêu Chân Thần cường giả, lại phải nằm co ro sùi bọt mép như đám Hóa Thần sâu kiến ngoài kia, hắn trong lòng không khỏi lạnh căm căm.
Không được, sau này tuyệt đối không thể nào mắng chửi vị ác độc chủ nhân này mới được, nếu như không, hắn chết khi nào cũng không có hay! Đại Hắc âm thầm tự dặn lòng mình.
“Lần này cũng may ta có chút thu hoạch, ít nhất Nguyên Thần cũng đã đột phá hai mét bốn!”
Không quan tâm đến cái tên Đại Hắc kia là thật sự hối lỗi hay là đang diễn cái màn nước mắt cá sấu, hắn dùng thần thức nhìn lại Nguyên Thần bên trong Tử Phủ Không Gian, cũng là nở một tia hiếm hoi nụ cười.
Trước khi bị thương, hắn Nguyên Thần là hai mét hai, cũng không bị ảnh hưởng quá nặng, nó là khôi phục nhanh nhất, và cũng đã làm cho hắn sử dụng Nguyên Thần công kích diệt sát địch thủ.
Hiện tại, trải qua thôn phệ mấy trăm ức Ma Vương cùng với lại gần ba ức Ma Hoàng, Nguyên Thần của hắn không những được trị khỏi, mà còn tăng lên đươc hai mươi cm, xem như đây cũng là thu hoạch thấm khá.
Nguyên Thần tăng lên đến hai mét bốn, như thế Nguyên Thần công kích của hắn sẽ là năm ngàn ba trăm vạn ức long lực lượng, như dùng Nguyên Thần công kích, diệt sát một vị Ngụy Thánh, thiết nghĩ vẫn là có thể được.
Hơn nửa, Bá Thể của hắn, hiện tại chỉ cần thôn phệ Ngũ Giai Linh Tài là được rồi, nhưng mà vì hắn chê những thứ Ngũ Giai Linh Tài kia, giao hết chúng nó cho đám thuộc hạ, cho nên chỉ có thể đem Lục Giai Linh Tài cùng Lục Giai Ma Tâm ra dùng, tuy là lãng phí một chút, nhưng mà không phải là không có lợi, thân thể Phòng Ngự của hắn bây giờ đã vượt qua Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp mức độ, tuy không bằng Cấm Khí, nhưng mà cũng vô hạn tiếp cận rồi, thiết nghĩ đem đám Ma Tộc kia cấp nuốt hết, Nguyên Thần của hắn có khả năng đạt hai mét tám, còn Bá Thể không chừng có thể sánh ngang với lại Cấm khí cũng là có khả năng. Hắn trong lòng đang là y y nghĩ.
“Ân! Xảy ra chuyện gì? Đám người Kiệt Nhĩ Lân đã chạy đâu cả rồi? ” Diệp Tử Phàm trước khi đem đám Ma Tộc mà Kiệt Nhĩ Lân đám người bắt giữ, hắn vô tình dùng thần thức quét ra ngoài kia.
Hắn hơi có chút kinh ngạc phát hiện, bên ngoài kia, ngoài bốn mươi mốt tên Yêu Tôn Hỏa Thiên Tà đang thủ hộ xung quanh Thành Chủ Phủ, bảo hộ cho hắn ra, đám người Kiệt Nhĩ Lân là không thấy tung tích.
Đám người này là đang làm cái gì? Sau khi đem Ma Vương cùng Ma Hoàng trở lên cường giả tại Kiệt Nhĩ Thành Vực cho bắt hết, hắn nhớ là mình chưa có chỉ thị gì mới cho bọn chúng thì phải?
“Chủ nhân! Đám người của Kiệt Nhĩ Lân, là muốn đến Vân Quang Thành, tìm đám người của Cáp Tích Thành tính sổ! ” Đại Hắc bây giờ đã khôi phục lại bộ dạng vốn có, hắn cung kính trả lời nghi hoặc của Diệp Tử Phàm.
“Nha! Đi đến Vân Quang Thành, lại còn muốn cùng đám người Cáp Tích Thành tính sổ, đây là có chuyện gì! ” Diệp Tử Phàm hơi nhíu mày hỏi.
Đám người Ma Tộc này, thật là vô pháp vô thiên, không được sự cho phép của hắn, đã chạy đi tìm người khác tính toán thù hận, xem ra phải chấn chỉnh đám người này một chút mới được.
Chương 543: Diệp Tử Phàm Giận Dữ
“Chủ nhân! Chuyện là như thế này….!”
Đại Hắc cũng không có giấu giếm, đem những gì hắn đến được tin tức trong nửa tháng lại đây, cùng với lại thông qua Nô Ấn âm thầm quan sát một số bí ẩn của đám người Kiệt Nhĩ Lân, hắn là tổng hợp lại những chi tiết quan trọng, báo cáo lại với Diệp Tử Phàm.
Từ việc đám người Kiệt Nhĩ Lân ban đầu muốn làm Ngư Ông Đắc Lợi, nhân lúc đám người của Cáp Tích Thành cùng với lại Nỗ Đặc Thành đến Vân Quang Thành tranh đoạt Tinh Không Bí Kim, ra tay đem bọn họ diệt sát, sau lại đến việc Cáp Tích Thành diệt đi một trăm tên Phàm Thể Ma Tôn của Kiệt Nhĩ Thành, dẫn đến việc đám người Kiệt Nhĩ Lân thông qua Truyền Tống Trận đi đến Vân Quang Thành tìm Cáp Tích Thành người tính sổ, ngay cả việc hiện tại rất nhiều thế lực lớn đang tụ tập tại Vân Quang Thành để mà tranh đoạt Tinh Không Bí Kim, hắn cũng là nói ra.
“Chủ nhân! Chính là như vậy! Hiện tại tất cả thế lực lớn nhất của Tốn Ma Vực đều tập trung lại Vân Quang Thành!” Đại Hắc tổng kết lại một câu, nói.
“Hắc hắc! Tập trung lại mới tốt, tốt nhất là tất cả Đạo Thể Ma Tôn còn lại của Tốn Ma Vực đều tập trung lại Vân Quang Thành, như vậy ta mới đỡ phí sức! ” Diệp Tử Phàm âm âm cười nói.
Hắn đang chuẩn bị muốn tiếp tục tu luyện, đem tất cả Ma Vương, Ma Hoàng còn lại bên trong Luyện Thần Đỉnh cho thôn phệ hết, sau đó xuất quan đem tất cả thế lực lớn nhỏ của Tốn Ma Vực một mẻ diệt sạch.
Chỉ là tính toán không qua được thời cuộc biến đổi, như đám người kia đã tập trung lại một chỗ, như vậy hắn cũng chỉ động thủ thu thập đám người kia trước, còn Ma Tộc tại bên trong Luyện Thần Đỉnh, khi nào Thôn Phệ vẫn được.
“Con mèo kia thật là đáng chết! Rõ ràng trong tay có hơn ba vạn cân Tinh Không Bí Kim, vậy mà hắn chỉ đưa cho ta có một vạn cân, thật sự là lòng tham không đáy mà!” Diệp Tử Phàm tức giận mắng một câu.
Ban đầu hắn cũng biết, Hổ Huyền Thiên đưa cho hắn một vạn cân Tinh Không Bí Kim, tên này còn thủ lại có thể không ít, nhưng mà hắn có nằm mơ cũng không nghĩ đến, tên kia còn tham đến độ dành lại cho mình hai vạn.
Hai Vạn Cân như quy đổi ra Cực Phẩm Linh Mạch, cũng là hai trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, số tiền lớn như vậy, hắn ăn vào không sợ bị vỡ bụng ra hay sao?
Hiện tại hắn, trong tay có hơn hai ngàn vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, hai trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch đối với hắn cũng không phải là con sổ lớn lao gì.
Chỉ là hắn thật không thích cái tên Hổ Huyền Thiên này lừa gạt hắn như vậy, phải chi Hổ Huyền Thiên đưa cho hắn một nửa, hoặc là hai vạn cân, cũng còn được đi, đằng này….
Không được, phải cho cái tên tham lam vô hạn độ kia một bài học mới được….
Nếu như Hổ Huyền Thiên biết hắn chỉ vì chiếm phần lớn Tinh Không Bí Kim mà bị Diệp Tử Phàm ghi hận, hắn sẽ ngửa mặt lên trời mắng to. Là hắn vì muốn lấy ba vạn cân Tinh Không Bí Kim này, ngay cả cái mạng nhỏ cũng chỉ chút nữa mất vào tay hai tên Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả kia, đây là hắn vào sinh ra tử mới có được a, chia cho ngài một phần ba đã là tốt rồi, dựa vào cái gì mà bắt hắn phải chia cho Diệp Tử Phàm phần to, cái kia thiên lý ở đâu…Chỉ là đáng tiếc, bây giờ Hổ Huyền Thiên còn không có biết, là mình đã bị vị Chủ Nhân tham lam này đưa vào tầm ngắm.
…
“Phải rồi! Đại Hắc, cái tên Hổ Huyền Thiên kia hiện giờ đang ở đâu! ” Diệp Tử Phàm thuận miệng hỏi một câu.
Hắn là không có thói quen thông qua Nô Ấn để xem thuộc hạ của mình đang ở đâu, làm gì, cho nên chuyện này hắn là giao hết cho Đại Hắc, mỗi khi hắn cần, chỉ cần hỏi Đại Hắc là được.
Theo như dự đoán của hắn, hiện tại Hổ Huyền Thiên sau khi thuyết phục được hai tòa Yêu Tộc Chí Tôn Thành Trì kia quy thuận hắn, hiện tại đã dẫn đám người kia hồi Vân Quang Thành.
“Chủ nhân! Về cái tên Hổ Huyền Thiên này, hắn đang tại Quỳ Ngưu Thành, cũng đã từng gặp phiền phức! ”
Không như Diệp Tử Phàm dự đoán là Hổ Huyền Thiên đanh tại Vân Quang Thành như vậy, Đại Hắc đưa ra câu trả lời làm cho hắn có chút ngẩn người, nhất là gương mặt của Đại Hắc khá ngưng trọng, hắn biết là chuyện xảy ra cũng không đơn giản.
“Nói đi! Cái con mèo kia là xảy ra chuyện gì? ” Diệp Tử Phàm cũng là ngưng sắt hỏi, trong lời nói của hắn có chứa một tia giận dữ.
Hổ Huyền Thiên là có rất lớn phiền toái, thậm chí còn từng gặp nguy hiểm, từ trong lời nói của Đại Hắc hắn có thể nhìn ra được như vậy.
Hổ Huyền Thiên là người của hắn, tên kia như có sai phạm, hắn có thể trừng phạt Hổ Huyền Thiên, nhưng mà tuyệt đối lại không cho phép người ngoài đem hắn làm sao, có thể nói hắn là khá bênh vực người của mình.
Có lẽ chính là vì nguyên nhân này, hắn đôi khi cũng sẽ trừng phạt đám người của Hổ Huyền Thiên, Hỏa Thiên Xa, nhưng mà còn chưa bao giờ ra tay đem bọn họ diệt sát.
“Chủ nhân! Quỳ Ngưu Thành đám người không muốn quy thuận, cho nên đã cùng Hổ Huyền Thiên chơi vài trò chơi, mục đích là kéo dài thời gian, cùng với lại bọn họ lấy đi Tinh Huyết của Hổ Huyền Thiên, đem hắn….! ”
Đại Hắc nói đến đây, hắn bỗng nhiên ngừng lại, vì hắn thấy gương mặt của Diệp Tử Phàm âm trầm có thể vắt ra nước.
Thông qua Nô Ấn, những gì xảy ra với lại Hổ Huyền Thiên tại Quỳ Ngưu Thành hắn là biết hết, nhất là vừa mới không lâu, Ngưu Nguyên Lợi đưa Tinh Huyết của Hổ Huyền Thiên vào Cấm Hồn Ngọc Phù luyện hóa, chính hắn đã thông qua Nô Ấn cho Ngưu Nguyên Lợi một bài học, chỉ là có chút tên kia kịp thời thu tay, nếu như không, tên kia đã là một cái xác không hồn.
“Đem hắn luyện hóa thành nô lệ có phải không? ” Diệp Tử Phàm lạnh lùng nói.
Một đám không biết sống chết, đã cho các ngươi một tia sinh cơ, không biết tận dụng cũng thôi, lại đem tia sinh cơ kia cho hủy diệt, có chết cũng đừng nên trách ai.
Hắn trong lòng là đã phán đám người của Quỳ Ngưu Thành kia tội chết.
Thật ra, hắn cho Lê Kim Nguyên cùng Hổ Huyền Thiên đi thuyết phục đám người kia quy hàng, một phần là vì hắn cũng thiếu nhân thủ, cần mấy tòa Thành Trì giúp hắn hoàn thành một ít tay chân nhiệm vụ.
Quan trọng nhất chính là những tòa kia Thành Trì là Nhân Tộc cùng Yêu Tộc cai quản, Nhân Tộc thì không nói, dù sao hắn cũng là Nhân Tộc một viên, còn lại Yêu Tộc, là hắn cho đám người Hỏa Thiên Tà, Hổ Huyền Thiên đi theo hắn lâu nay một chút tình mọn, nếu như không, với nhãn quan cao vời vợi của hắn hiện tại, ngoài Đạo Thể Chí Tôn ra, những người khác hắn chỉ đem làm tài nguyên dùng, ai đi quan tâm đám sâu kiến kia là ai chứ.
“Vâng! Chính là như vậy! Chủ nhân! ” Đại Hắc cung kính trả lời.
Chương 544: Vượt Qua Một Kiếp
“Bên kia đã khai chiến! Tên Hổ Huyền Thiên kia lại có nguy hiểm, ai sẽ đi đến một nơi còn lại đây?”
Diệp Tử Phàm có phần suy tư nói.
Vừa rồi hắn thông qua Nô Ấn thì được biết, đám người Vân Quang Thành Lê Kim Nguyên bên kia đang cùng với lại Ma Tộc Ma Tôn cường giả giao chiến, tình cảnh cũng là không mấy khả quan, bên này Hổ Huyền Thiên cũng không kém cạnh, không biết vì cái gì, hắn cũng đang cùng Ngưu Nguyên Lợi động thủ, dĩ nhiên, phần thiệt chỉ có thể là Hổ Huyền Thiên.
Hai bên đều có nguy hiểm, hai bên đều cần hắn ra tay, nhưng mà hắn chỉ có một mình, đi bên nào cũng khó a.
“Chủ nhân! Ngài quên vẫn còn một tên Ôn Địch ở kia sao?”
Đại Hắc chỉ tay vào cái tên Ôn Địch đang tại một tòa Động Phủ bên trong Thành Chủ Phủ, say sưa nghiên cứu Phù Văn Chi Đạo, lên tiếng nhắc nhở Diệp Tử Phàm.
“Ha ha ha..Cũng phải a! Cái tên kia ta đã tốn nhiều tâm huyết vào hắn như vậy, cũng là đến lúc cần hắn động chân tay!” Diệp Tử Phàm cũng là cười to nói.
Cái tên Ôn Địch này, tu vi có thể nói là không cao, chỉ cần một tên Linh Thể Ma Tôn hậu kỳ viên mãn cường giả, cũng là đưa hắn diệt sát.
Chỉ là đừng có quên, tên này là một tên Lục Tinh Phù Văn đại sư, Phù Văn Sư xưa nay cùng người đối địch, có bao giờ dùng tu vi để thủ thắng.
Ân, tên Ôn Địch này bây giờ là Lục Tinh Phù Văn Sư trung kỳ, tương đương với một tên Thánh Thể Chí Tôn Chí Cường Giả, đưa hắn đặt tại Vân Quang Thành là không có gì tốt bằng.
…
Kiệt Nhĩ Thành! Thành Chủ Phủ! Khôn Ma Điện!
“Là ai! Tên nào to gan phá đi Ôn Địch ta đang nghiên cứu Phù Văn Chi……Chủ nhân!”
“Bái kiến chủ nhân! Bái kiến chủ nhân! ”
Ôn Địch chỉ nói được một nửa, khi hắn thấy trước mắt của mình là Diệp Tử Phàm sau, lập tức liền quỳ xuống cung kính bái kiến, đầu của hắn có thể chạm đất, không hề còn có uy phong của một vị Đại Lục nghe tên khiếp sợ cùng cung kính Lục Tinh Phù Văn Sư.
Hắn không thể không cung kính cho được, những gì hắn có hiện nay, tất cả đều do vị chủ nhân này ban cho, như hắn dám có một tia bất kính, tất cả những gì hắn đang có hiện nay cũng liền là đội nón ra đi, bao gồm luôn cả cái tính mạng của hắn.
Vừa rồi là hắn tại đang bên trong một tòa Động Phủ chế tạo Hỏa Long Ngọc Phù, cấp bậc lên đến Lục Giai Trung Cấp, hắn trước đó đã chế tạo ra mấy khối, lần này thiết nghĩ cũng sẽ không khó khăn.
Chỉ là khi hắn đang tổ hợp một đạo Phù Văn cuối cùng, thì không hiểu nổi bị người đưa đến nơi đây, Hỏa Long Ngọc Phù đương nhiên cũng là từ đó bị hủy mất, hỏi sao hắn có thể không giận, nhất là mở mắt ra nhìn thấy một đám Yêu Tôn đang mỉm cười nhìn hắn, hắn nào còn có lý trí gì để mà nói.
Thế là hắn chuẩn bị một tràng như pháo nổ trách mắng chuẩn bị ập đến, nhưng mà khi quay đầu lại, thấy người ngồi trên chủ vị là Diệp Tử Phàm kia, mọi lời trách mắng đều bị hắn nuốt cả vào bụng, trở nên dị thường cung kính, không khác gì một tên nô tài.
Nếu như người đưa hắn đến đây, phá hỏng đi hắn đang chế tác Ngọc Phù là Hỏa Thiên Tà, thậm chí là Kiệt Nhĩ Lân đám người, hắn còn có thể lấy thân phận Lục Tinh Phù Văn Sư của mình ra mắng nhiếc bọn họ không tiếc lời, đám người kia cũng chỉ là không dám rên một câu, hơn nửa còn mặt cười đáp lại hắn, nhưng mà trước mặt Diệp Tử Phàm lại không thể, hắn không muốn mình sớm đi đầu thai.
“Lục Tinh trung kỳ Phù Văn Sư, xem ra ngươi cũng là càng ngày càng uy phong a!” Diệp Tử Phàm nhìn cái tên đang cung kính quỳ bên dưới mình Ôn Địch này nói.
Mấy tháng không gặp, cái tên Ôn Địch này quả nhiên không ngoài Đại Hắc nói, tên này đối với Phù Văn Chi Đạo quả nhiên là thiên phú kinh nhân, dùng chưa đến thời gian hai tháng, đã từ một vị Ngũ Tinh hậu kỳ Phù Văn Sư đột phá đến Lục Tinh trung kỳ cảnh giới, có thể nói là từ trước đến nay chưa có a, hắn trong lòng cũng là bội phục sát đất.
Chỉ là tính cách nên thu liễm một chút, trước mặt người khát có thể lên mặt một chút cũng không sao, Lục Tinh trung kỳ Phù Văn Sư, tên này có tư cách đó, nhưng mà trước mặt của hắn mà cũng đưa lên cái bộ dạng cao cao tại thượng kia, như vậy, hắn không có ngại đào tạo lại một tên Lục Tinh Phù Văn Sư mới.
“Bốp! Bốp!… ”
“Chủ nhân tha mạng! Ôn Địch biết lỗi! Chủ nhân tha mạng! Ôn Địch biết lỗi! ”
Ôn Địch nghe được như thế, thật sự là sợ hết hồn, liên tục lấy hai tay đánh vào hai má của mình, hắn là không dám dùng Nguyên Lực chống đỡ, cho nên chẳng mấy chốc, gương mặt của hắn sưng vều lên, bây giờ cha mẹ của hắn gặp, cũng tuyệt đối là nhận không ra.
Trong lòng của hắn là hối hận a, chỉ vì đột phá được Lục Tinh trung kỳ Phù Văn Sư, cho nên đi đâu cũng được người ta tôn kính, ngay cả những tên Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả trước đây hắn gặp phải cung kính hành lễ, cũng là vô cùng sợ mình, mình mắng bọn họ cũng không dám lên tiếng, cho nên cái bản tính cao ngạo, xem trời bằng vung trước đây lại trở về.
Nếu như hắn khiêm tốn một chút, khi bị đưa đến đây chịu bỏ ra một chút thời gian tìm hiểu hoàn cảnh, cũng sẽ phát hiện ra vị này Ma Thần, cũng không dám lên tiếng lỡ lời.
Giờ này thì tốt rồi, vị khi Chủ Nhân đối với hắn bất mãn, hắn có qua được hôm nay hay không, cũng còn khó nói.
Đám người Hỏa Thiên Tà nhìn thấy cũng là mát lòng mát dạ, những ngày qua, cái tên Ôn Địch này tự cậy mình thân phận Lục Tinh Phù Văn Sư, không thiếu lên mặt sai bảo bọn họ làm cái này, làm cái kia, không hài lòng còn bị mắng nhiếc không thương tiếc.
Trong lòng của bọn họ là ôm một bụng hỏa, chỉ là sợ trong tay Ôn Địch đám kia Ngọc Phù, bọn họ dám hận mà không dám nói.
Giờ thì tốt rồi, cái tên Ôn Địch chết tiệt này không nghĩ lại ăn gan hùm mật gấu, không phân đỏ phải trái trắng đen, ngay cả vị kia độc ác chủ nhân cũng dám mắng, thật sự là chê mình sống quá lâu.
“Được rồi! Đứng lên đi! Không có lần sau!” Diệp Tử Phàm thấy cũng đã đủ rồi, liền phất tay để cho cái tên Ôn Địch này đứng lên.
Hắn cũng chỉ muốn gõ tên này một chút, cho hắn bớt cái tính quá kiêu ngạo kia đi, cũng không có thật sự muốn diệt đi Ôn Địch.
“Đa tạ chủ nhân! Đa tạ chủ nhân! ”
Ôn Địch cũng là thở dài một hơi, xem ra hắn lần này may mắn vượt qua được một kiếp, hắn âm thầm dặn lòng, tuyệt đối không có lần sau.
“Lần này ngươi cùng với lại Hỏa Thiên Tà mọi đi đến Vân Quang Thành! Tận mọi khả năng đem đám người tấn công Vân Quang Thành diệt sát, nếu như không làm được, vậy thì hãy kéo dài thời gian càng lâu càng tốt, không bao lâu sau, ta sẽ đến nơi đó, cụ thể công việc, Hỏa Thiên Tà sẽ cùng ngươi nói, các ngươi lui ra đi!” Căn dặn một loạt công việc xong, hắn là phất tay để tất cả mọi người lui ra Khôn Ma Điện, nhanh chóng đi hoàn thành nhiệm vụ.
Chương 545: Đến Quỳ Ngưu Thành
Hắn để cho Ôn Địch đám người, đi đến Vân Quang Thành, là vì nơi đó có cơ hội cho hắn diễu võ dương oai. Nếu như đi Quỳ Ngưu Thành, đám người này là không có cơ hội.
Đây cũng không phải là vì Quỳ Ngưu Thành lợi hại hơn những thế lực đến tấn công Vân Quang Thành bao nhiêu, ngược lại là đằng khác, những thế lực đến tấn công Vân Quang Thành nếu như chỉ cần bỏ ra một nửa lực lượng, cũng là đủ diệt Quỳ Ngưu Thành đến mấy lần.
Chỉ là Quỳ Ngưu Thành bên kia, không biết là đám người Ngưu Nguyên Lợi vì không muốn cho Hổ Huyền Thiên có cơ hội chạy trốn hay không?
Hay là bọn họ sợ hắn đến nhất cử tiêu diệt Quỳ Ngưu Thành, mà đám người kia ngay cả Hộ Thành Phù Trận cũng đã khởi động, hiện tại bên trên bầu trời của Quỳ Ngưu Thành, được bảo hộ bởi một tầng dầy đặc Phù Văn, có thể nói một con muỗi cũng là không thể nào bay lọt. Không có Ngụy Thánh hay Thánh Thể Chí Tôn thực lực, là rất khó phá tan được cái mai rùa kia.
Ôn Địch những người này có đi đến Quỳ Ngưu Thành cũng không thể làm gì, cho dù Ôn Địch là Lục Tinh trung kỳ Phù Văn Sư, muốn phá đi được tòa Hộ Thành Phù Trận kia của Quỳ Ngưu Thành cũng phải mất không biết bao nhiêu thời gian, chờ hắn phá giải được Hộ Thành Phù Trận, Hổ Huyền Thiên tro cốt có lẽ đã nguội lạnh từ lâu.
Như vậy chi bằng để Ôn Địch đi đến Vân Quang Thành, nơi đó hiện tại không có Hộ Thành Phù Trận gì, với cái thân phận Lục Tinh Phù Văn Sư của Ôn Địch, sẽ là có đất dụng võ.
Còn hắn sẽ đi Quỳ Ngưu Thành, đem đám kia trâu bò cấp diệt, sau đó đi đến Vân Quang Thành cũng là không có muộn.
Nửa giờ thời gian, như Ôn Địch đám người không thể giải quyết gọn gàng những thế lực bên kia Vân Quang Thành, hắn cùng với lại đám người Kiệt Nhĩ Lân kéo dài nữa giờ thời gian, thiết nghĩ cũng không hề khó khăn gì.
Đây cũng là thời gian mà hắn dự định sẽ đi đến Vân Quang Thành sau khi giải quyết mọi chuyện tại Quỳ Ngưu Thành.
“Vâng! Chủ nhân! ” Ôn Địch đám người, tất cả cung kính tuân lệnh.Nguồn truyện audio Podcast
“Thiên Tà Chí Tôn! Chủ nhân là muốn ta làm như thế nào, ngươi có thể nói rõ ràng hơn một chút được không? ”
Vài giây sau không thấy Diệp Tử Phàm trả lời, Ôn Địch hơi nghi hoặc nhìn lên trên, nhìn thấy chủ vị trống không, hắn là biết Diệp Tử Phàm đã rời đi.
Cẩn thận thêm một chút thời gian nữa, vẫn không thấy Diệp Tử Phàm tung tích đâu, hắn liền thở dài một hơi, sau đó đứng lên, hơi có lấy lại dáng dấp cao ngạo của một vị Lục Tinh Phù Văn Sư, quay lại hỏi đám người Hỏa Thiên Tà về hành động cụ thể.
Tại Tốn Ma Vực hay Đông Châu này, hắn chỉ sợ có một mình Diệp Tử Phàm mà thôi, những người khác, hắn là không đặt tại trong mắt, mặc dù vừa trải qua một phen kinh hách, nhưng mà muốn nói hắn thay đổi ngay là không thể nào.
“Ôn Đại Sư! Mời ngài cùng chúng ta đi nhanh đến Truyền Tống Trận, vừa đi, ta sẽ vừa nói tường tận mọi chuyện cho ngài!” Hỏa Thiên Tà cố nén cười, nói.
Bộ dạng hiện nay của Ôn Địch, tuy là đứng lên chắp tay sau lưng, mặt ngước lên trời khá là cao ngạo, chỉ là hắn lại quên dùng Nguyên Lực hóa giải những cái bầm tím sưng húp vừa mới vừa đánh trên mặt, cho nên nhìn vào rất là buồn cười.
Cả đám người bọn họ cũng là nhịn cười khổ sở, không dám cười ra tiếng, cái tên Ôn Địch này tuy trước mặt vị chủ nhân kia ra dáng một tên nô tài, nhưng mà trước mặt bọn họ lại là một cấp độ khác, Lục Tinh Phù Văn Sư thân phận, có thể chiết sát bọn họ không biết bao nhiêu con phố.
Như đắc tội hắn, chỉ cần vài khối Ngọc Phù, bọn họ liền là ăn không hết gói đem đi, cho nên vẫn là nên cúi đầu trước hắn một chút thì tốt hơn.
“Được! Các ngươi dẫn đường đi!” Ôn Địch cũng là làm dáng trả lời một câu.
Hắn là chỉ quan tâm đến Phù Văn Chi Đạo, còn về chuyện bên ngoài, hắn một chút cũng không có hứng thú biết, đối với cái gì là Vân Quang Thành bên kia cần bảo vệ mà Diệp Tử Phàm nói, lại càng là không.
Cho nên cũng không thể thiếu được sự giúp đỡ của đám người Hỏa Thiên Tà này, một khi hắn làm việc tắc trách, hoặc là không hoàn thành nhiệm vụ của Diệp Tử Phàm giao phó vậy thì là lỗi lớn lắm.
…
Quỳ Ngưu Thành! Thành Chủ Phủ!
“Hổ Khiếu Chấn Thiên Âm!!!”
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ”
“A!Phốc! Rầm! ”
“Khụ! Ngưu Nguyên Lợi! Ngươi là muốn làm cái gì? ”
Hổ Huyền Thiên Yêu Thể bị đánh bay mấy chục dặm đường, sau khi ho ra vài ngụm máu tươi, hắn vừa kinh vừa giận chỉ tay vào Ngưu Nguyên Lợi đứng cách hắn không xa, quát.
Hắn kinh ngạc đây là tại sáng hôm sau khi thức dậy hắn là muốn cùng với lại Ngưu Nguyên Lợi cáo từ, hắn muốn rời đi Quỳ Ngưu Thành trở lại Vân Quang Thành chờ đợi Diệp Tử Phàm về để mà báo cáo công việc.