1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast
  4. Tập 10 [ Chương 46 đến 50 ]

Đỉnh Luyện Thần Ma Audio Podcast

Tập 10 [ Chương 46 đến 50 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 46: Bắt Lấy Thiết Trụ

Diệp gia, Ngoại Viện

Một ngày này, Thiết Trụ đang trên đường từ Hỏa Kế phòng trở về thì đụng phải Thiết Thương bọn người, Thiết Thương chính là vị đại ca cùng cha khác mẹ của hắn.

“Nha, đây không phải là Thiết Trụ sao? Trong vòng một tháng nay làm gì mà không thấy ngươi đến diễn võ trường? ”

Thiết Thương ngăn cản lại Thiết Trụ trước người.

Thiết Trụ nhìn thoáng qua Thiết Thương, vẫn như một tháng trước, Võ Mạch Tứ Trọng thiên chi cảnh, nếu là lúc trước, có thể hắn còn một tia sợ hãi.

Nhưng kể từ khi gặp được vị Siêu Phàm cường giả kia sau, hắn mỗi ngày đều có thể cảm nhận được thực lực của mình tăng trưởng, loại cảm giác này, thật là tuyệt không thể tả.

Thậm chí, gần nhất hắn đã cảm nhận được Võ Mạch Lục Trọng bình chướng, tin tưởng không được bao lâu, hắn có thể đột phá Lục Trọng.

Hắn hiện tại đã là Võ Mạch Ngủ Trọng đỉnh phong, vì tu luyện cao cấp Linh Quyết, nên trong cơ thể của hắn Nội Khí so với Võ Mạch Ngủ Trọng cảnh giới võ giả khác tinh thuần hơn rất nhiều.

Cũng không thể không nhắc đến Trùng Mạch đan và Tăng Khí đan. Nhờ vào bọn nó hắn mới có thể tinh tiến nhanh như vậy.

Thật ra,Hắn không có biết mình sử dụng đan dược so với bên ngoài thị trường bán tốt hơn biết bao nhiêu lần, dù vậy, tuy là Trùng Mạch đan đối với bây giờ hắn đa vô dụng, nhưng mà hắn cũng bảo quản chúng nó vô cùng cẩn thận.

Bây giờ hắn đã có lực lượng cường đại như thế, mặt dù trước mắt còn chưa có đột phá Lục Trọng, nhưng mà đối phó với Thiết Thương đám người lại là dư xài.

Bởi vậy, Thiết Trụ thậm chí còn không có nhìn thẳng Thiết Thương, mà muốn sớm một chút trở về tu hành.

“Thiết Trụ! Ngươi đứng lại đó cho ta?”

Nhưng mà Thiết Thương lại nổi giận, từ khi nào, Thiết Trụ lại dám không nhìn thẳng vào hắn rồi.

Ngươi tưởng mình là Diệp gia Nhị Thiếu gia sao, ngươi chẳng qua chỉ là một đứa con hoang, có tư cách gì mà dám không nhìn ta chứ.

“Rắc!

Thiết Thương huy quyền, một ngàn tám trăm cân lực lượng bộc phát, chuẩn bị cho Thiết Trụ một phen giáo huấn.

Hắn phải cho Thiết Trụ biết dám không nhìn hắn sẽ có hậu quả như thế nào.

Nhưng lần này, Thiết Thương cánh tay lại bị một mực bắt lấy, thậm chí hắn còn nghe được tiếng xương vỡ.

Thiết Trụ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thiết Thương, trong mắt có thể nhìn thấy sát cơ khởi động.

“Aaaa! Thiết Trụ buông tay, Ngươi muốn làm gì? ”

Cánh tay đau đớn truyền đến làm cho Thiết Thương rống lên, sau đó nhìn vào ánh mắt của Thiết Trụ, hắn thật sợ, trong lòng không có bất luận cái gì dũng khí.

Hắn nghĩ mãi mà không rõ, ngày bình thường bị hắn bắt nạt dễ dàng Thiết Trụ, tại sao lại có thực lực cường đại như vậy.

Nhất là ánh mắt kia, như là muốn giết hắn đồng dạng.

“Đừng đến trêu chọc ta, nếu không, hậu quả tự chịu.”

Thiết Trụ bình tĩnh nói, lập tức liền vung tay, hắn bây giờ mặc dù thực lực đại tiến, nhưng cũng rất lý trí, hiện tại còn không thể lộ phong mang thời điểm, nếu không, Diệp gia những cái kia Thất Trọng, Bát Trọng Võ Mạch cường giả xuất thủ, coi như là hắn mạnh hơn, cũng không có tác dụng gì.

Chuyện quan trọng bây giờ là phải điệu thấp, ít nhất cũng phải đột phá Thất Trọng Võ Mạch thì mới được.

Đối với đột phá Thất Trọng Võ Mạch, hắn tuyệt đối có tin tưởng, trong tay của hắn có hai mươi viên phá mạch đan, nếu như còn không thể đột phá, hắn chỉ có thể đâm đầu vào tường tự vẫn được rồi.

Thiết Trụ tiện tay đẩy ra, Thiết Thương Thất tha thất thỉu lùi về sau ba bước, ánh mắt nhìn về phía Thiết Trụ, phảng phất biến thành xa lạ một dạng, hắn cảm giác được trước mắt, Thiết Trụ cùng trước kia hoàn toàn khác nhau.

“Hừ! Cho dù thực lực của ngươi tăng trưởng thì sao, ta không tin ngươi có thể đánh lại chúng ta, tất cả xông lên, đánh hắn cho ta?”

Tuy là không biết tại sao Thiết Trụ lại có thực lực như vậy, nhưng Thiết Thương tuyệt đối không tin một mình hắn có thể chống lại tám người bọn họ.

Lần này đến, ngoài hắn ra còn mang theo ba tên Tam Trọng, bốn tên nhị Trọng, đội hình như thế, hắn tuyệt đối không tin mình sẽ thua.

Thế là, Thiết Thương sau lưng mấy người động thủ, bọn hắn ba người là Nội Viện đệ tử, bốn người là Ngoại Viện xuất sắc, đối phó một tháng trước chỉ có nhất Trọng Võ Mạch Thiết Trụ sẽ không có vấn đề.

Từng cái động thủ cũng là không lưu tình chút nào, muốn đánh gục Thiết Trụ.

Nhưng mà Thiết Trụ chỉ khống chế bản thân thực lực tại Võ Mạch Tứ Trọng, cùng bọn họ cứng đối cứng.

“Bành!bành! Bành! ”

Đây thế giới lấy kiếm là chủ,Lăng Tiêu xuyên không chuyển giới mà sinh khuất động lăng vân khuấy động bát hoang: Ngạo Kiếm Lăng Vân … chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Thiết Trụ lần này xuất thủ tàn nhẫn, phảng phất như một đầu mảnh thú đồng dạng, một quyền đánh ra có một ngàn tám trăm cân lực lượng, trong nháy mắt liền đánh bại Thiết Thương bảy tên đồng bọn, đồng thời từng cái đều nằm trên đất rên rỉ.

Điều này cũng không khó hiểu, trong bảy người này, tu vi cao nhất cũng chỉ có tam Trọng Võ Mạch, một quyền xuất ra chỉ chứa sáu trăm cân lực lượng, làm sao có thể là Thiết Trụ đối thủ được chứ.

Thiết Trụ từng bước tiến đến gần Thiết Thương, để cho Thiết Thương sắc mặt trắng bệch, hắn tuy cũng là Võ Mạch Tứ Trọng, nhưng mà bị thương một cánh tay làm sao dám cùng Thiết Trụ động thủ chứ, vì vậy hắn chỉ run rẩy thanh âm nói:”Ngươi muốn làm gì? Ta chính là đại ca của ngươi, chúng ta…?”

“Bành! ”

Lời còn chưa nói hết, Thiết Thương đã kêu thảm một tiếng, trên mặt chịu một quyền, Thiết Trụ trực tiếp một cước đá vào người Thiết Thương, đánh gãy mấy cái xương sườn, mười mấy năm trời oán khí toàn bộ phát tiết mà ra.

“Hừ! Đại ca, mười mấy năm qua ngươi từng xem ta là huynh đệ sao?” Thiết Trụ oán hận hỏi một câu.

Lần này, nếu không phải tại đây là Diệp gia, hắn thậm chí còn muốn giết người.

Nhưng dù vậy, Thiết Thương cũng bị đánh thành đầu heo, mặc dù không có tử vong, nhưng mà nằm trên giường mấy tháng là không thành vấn đề, lấy Võ Mạch Tứ Trọng của Thiết Thương muốn trong khoảng thời gian tới đột phá tiếp theo cảnh giới đó là không thể nào.

Thiết Trụ trong lòng thoải mái, cảm giác tinh thần cực kỳ thư sướng, tựa hồ thể nội điều thứ sáu Võ Mạch, đều nhanh ức chế không được muốn đột phá, thế là, hắn lập tức rời đi nơi này, trở lại hướng gian phòng của mình đi đến.

Trên mặt đất Thiết Thương, gắt gao nhìn chằm chằm vào Thiết Thương rời đi thân ảnh, trong mắt tràn đầy vẻ oán hận.

“Đi…Lập tức đưa ta đến Hổ Gầm Cư, ta nhất định phải đem chuyện này bẩm báo lại với Nhị Thiếu gia!”

Thiết Thương suy nghĩ thật nhanh, Thiết Trụ chỉ trong vòng có một tháng, đã đột phá tam trọng cảnh giới, trên người hắn không có bí mật, nói ra ai có thể tin tưởng.

Diệp Tử Hổ chính là chỗ dựa của hắn tại Diệp gia này, kể từ ngày đầu tiên gia nhập Diệp phủ, cha hắn đã dặn dò phải theo sát Nhị Thiếu gia.

Đến bây giờ hắn vẫn là rất khâm phục ánh mắt của lão tử hắn, nhất là sau khi Diệp Tử Long bất ngờ bị giết, Diệp Tử Hổ càng là thành duy nhất người thừa kế Diệp gia, hắn khâm phục trở thành sùng bái.

Hiện nay, có rất nhiều gia tộc trước đây đi theo Đại Thiếu gia chuyển đầu sang bên nhị thiếu gia, nhưng những người ngay từ đầu gia nhập trận doanh như hắn lại có địa vị cao hơn một bậc.

Trước đây, gặp phải những vị công tử trong gia tộc có Võ Mạch Cửu Trọng cường giả, hắn phải khách khách khí khí, nhưng mà bây giờ mọi chuyện đã khác, bọn họ gặp phải hắn cũng phải lễ nhượng có thêm, ai bảo sau lưng hắn đứng là Nhị Thiếu gia kia chứ.

“Vâng! Thương Thiếu! ”

Bọn người kia không phải là Thiết Trụ trọng điểm chiếu cố, cho nên chỉ bị một chút đau khổ ngoài da, bây giờ nghe Thiết Thương nói, đâu còn giám chậm trễ, lập tức đứng dậy, nâng Thiết Thương rời đi nơi này.

“Ừm! Những gì ngươi nói không có sai lầm chứ? ”

Ngồi trên chủ vị, thân hình cao hai mét của Diệp Tử Hổ chấn động một chút, hắn nghĩ mình có lẽ nghe nhầm nên hỏi lại.

Trong vòng một tháng, từ Võ Mạch nhất trọng đột phá đến Võ Mạch Tứ Trọng, đây là cái tốc độ tu luyện gì.

Hắn Diệp Tử Hổ sáu tuổi tu hành, đến năm mười tám mới có thể đạt đến Lục Trọng trung kỳ, bình quân hai năm mới có thể đột phá một đạo võ mạch,trong đó còn tính đến tài nguyên từ Lôi Minh tông trợ giúp.

Nhưng Thiết Trụ chỉ là một đứa con hoang, làm sao trong vòng một tháng có thể đột phá ba cái tiểu cảnh giới được.

“Nhị Thiếu gia,ta có thể dùng chính tánh mạng của mình ra bảo đảm, những gì ta nói hoàn toàn là sự thật, không tin ngài có thể hỏi bọn họ.! “Thiết Thương chỉ vào bảy tên đi theo mình nói.

“Không sai! Nhị Thiếu gia, ta có thể làm chứng, Thiết Trụ thật có Võ Mạch Tứ Trọng thực lực. “So với Thiết Thương, bọn họ tiếng nói trầm bổng hơn rất nhiều.

Bọn họ cũng không có bị thương nặng như là Thiết Thương.

“Trương Quân! Người đi bắt Thiết Trụ đến đây cho ta, ta muốn xem hắn là như thế nào tu luyện! ”

Diệp Tử Hổ vung tay lên, bên người của hắn thanh niên tên là Trương Quân lĩnh mệnh rời đi.

Trương Quân cũng không phải là dòng chính của hắn, là do Trương gia sau này đầu nhập vào, phái ra gia tộc dòng chính đi theo Diệp Tử Hổ chờ sai phái.

Với Võ Mạch Ngủ Trọng Thiên của Trương Quân, bắt một tên Võ Mạch Tứ Trọng cũng không có khó khăn gì.

“Nhị Thiếu gia,xin ngài sau khi bắt được Thiết Trụ, nhất định phải hảo tra tấn hắn một phen, báo thù cho ta!”

Chương 47: Nội Viện Đệ Tử

“Ngươi yên tâm đi, nếu như ngươi nói là không sai, sau khi thẩm vấn xong, ta sẽ giao hắn cho ngươi xử lý. ”

Diệp Tử Hổ nhìn gương mặt đã bị đánh thành đầu heo, cả người không biết gãy mấy đoạn xương Thiết Thương an ủi.

Thiết Thương là người của hắn, tại Diệp gia ai cũng biết chuyện này, bây giờ Thiết Thương bị đánh thê thảm như vậy, không vì Thiết Trụ trên người bí mật, hắn cũng phải ra mặt.

Nếu không, uy tín của hắn còn đâu, sau này còn ai đi theo hắn bán mạng.

“Đa tạ Nhị Thiếu gia.”

Thiết Thương cảm động muốn rơi nước mắt, tuy là biết Diệp Tử Hổ ra mặt đa số là vì bí mật trên người của Thiết Trụ chiếm đa số. Nhưng hắn vẫn phải thể hiện ra bên ngoài sự mang ơn đội nghĩa.

Thiết Trụ đi vào căn phòng chỉ có mười mét vuông này của mình, thực ra, hắn nếu hiện ra tu vi NgũTrọng Võ Mạch của mình, hắn ngay lập tức sẽ có được thân phận hạch tâm đệ tử của Diệp gia, khi đó hắn sẽ có thuộc về mình một căn tiểu viện với hạ nhân hầu hạ.

Hoặc là đi vào Nội Viện quản sự phòng chứng thực chỉ Tam, Tứ Trọng tu vi, hắn vẫn sẽ có được Nội Viện đệ tử danh xưng, phúc lợi và tài nguyên cũng sẽ được đề cao hơn ở Ngoại Viện này rất nhiều.

Nhưng mà hắn sẽ không thể giải thích được vì sao trong một thời gian ngắn có thể đột phá hai đến ba trọng cảnh giới, nếu hắn không giải thích được, chờ đợi hắn không phải là nhà rộng đài cao, mà là tại ngục giam tăm tối bên trong.

Hắn Thiết Trụ tứ chi phát đạt, nhưng mà đầu cũng không có ngốc, nếu vào trong đó, chẳng những đan dược không giữ được, không chừng Cửu Huyền Linh Quyết cũng sẽ đội nón ra đi.

Hắn sẽ không ngốc nghếch chỉ vì một chỗ ở mà bồi cả bản thân vào trong đó, nếu muốn hưởng thụ, chờ hắn đột phá Thất Trọng muốn ở nơi nào mà không được chứ.

Không quan tâm đến những chuyện khác nữa, Thiết Trụ dứt khoát khoanh chân ngồi trên giường, lấy ra một viên Tăng Khí đan nuốt xuống, bắt đầu vận chuyển công pháp tiếp tục tu luyện.

Trong lúc nhất thời, hắn cảm giác được nội khí trong cơ thể đang sôi trào, năm điều Võ Mạch không ngừng vận chuyển, ẩn ẩn điều thứ sáu Võ Mạch bích chướng đã buông lỏng xu thế, đây rõ ràng là sắp đột phá dấu hiệu.

“Rốt cuộc muốn đột phá sao?”

Thiết Trụ trong lòng rất kích động, hắn biết rõ một khi đột phá sẽ có ý nghĩa như thế nào, đó là hắn sẽ cùng cấp với Nhị Thiếu gia Diệp Tử Hổ, con đường tiến về thất trọng của hắn chỉ còn cách một đạo Võ Mạch nữa mà thôi.

Trở thành Võ Mạch cảnh hậu kỳ sắp tới, chỉ có trở thành Võ Mạch hậu kỳ, hắn mới có thể tung hoành Hàn Ti thành mà không cần sợ bất kỳ ai.

Chỉ có thành Võ Mạch hậu kỳ, hắn nội khí mới có thể chuyển hóa thành Chân Khí,trích diệp sát nhân sẽ không còn là mộng tưởng.

Nhớ đến hơn một tháng trước, hắn trong lòng không khỏi cảm thán, nếu hắn không gặp vị tiền bối kia, cũng không có Linh Quyết và đại lượng đan dược tài nguyên cho hắn sử dụng, bây giờ hắn vẫn sẽ ở vào tầng chót nhất của Võ giả.

Thiết Trụ cảm thấy mình vô cùng may mắn, mặt dù hắn ở tầng chót vùng vẫy thời gian rất lâu, nhưng may mà hắn gặp được vị “tiền bối ” kia, để hắn bắt đầu con đường tốt luyện, mà lại tốc độ lại còn như thế nhanh,thế nhưng chỉ trong vòng một tháng, liền hơn hắn cả đời cố gắng.

Nếu không gặp được cơ duyên như thế, hôm nay vẫn như lệ thường sẽ bị Thiết Thương vô tình ẩu đả, bây giờ nằm trên giường dưỡng thương không phải là Thiết Thương mà là hắn.

Phải biết coi như là tài nguyên tu luyện đầy đủ như Nhị Thiếu gia bây giờ cũng chỉ ở Lục Trọng lăn lộn mà thôi.

“Không biết Tử Phàm bây giờ thế nào? ”

Thiết Trụ thu công, không cấm thở dài, hắn vẫn là không có đột phá thành công, trong lòng hơi có tiếc nuối, nhớ đến Diệp Tử Phàm.

Trong vòng một tháng này, hắn nhiều lần tìm đến Diệp Tử Phàm, nhưng mà không ngoại lệ đều bị Tào An cản lại, nói là Diệp Tử Phàm đang bế quan tu luyện.

Hắn cũng không hiểu vì sao chỉ có Nhị Trọng Võ Mạch như Diệp Tử Phàm lại suốt ngày bế quan, nhưng hắn cũng không muốn làm phiền Diệp Tử Phàm nên cũng không cố hỏi.

Hắn muốn gặp Diệp Tử Phàm cũng chỉ muốn tặng cho hắn một ít Trùng Mạch đan mà thôi, kể từ khi vị “tiền bối ” kia đưa cho hắn hai mươi viên Trùng Mạch đan, hắn chỉ sử dụng có mười viên đã đột phá đến đệ tứ Trọng Võ Mạch cảnh, còn thừa đan dược đối với hắn đã vô dụng, hắn tính toán đưa cho Diệp Tử Phàm một ít, nhưng mà không gặp được, chuyện này đành thôi.

“Ầm! ”

Ngay tại Thiết Trụ còn đang nghĩ đến bạn tốt của hắn là Diệp Tử Phàm khi, cửa phòng của hắn bọn người khác vô tình đạp bay.

Thiết Trụ mở mắt, hắn nhìn thấy người đến phục sức liền nhíu mày.

“Nội Viện đệ tử! ”

Thiết Trụ trong lòng chấn động, hắn cũng gặp qua không ít Nội Viện đệ tử, nhưng chỉ là ba, bốn Trọng Võ Mạch mà thôi, người trước mắt này hắn không quen biết, nhưng từ khí tức trên thân hắn có thể phát hiện, đây là một vị Võ Mạch Ngủ Trọng Thiên cao thủ. Hắn không biết mình ở nơi nào đắt tội với hắn, đến nỗi không gõ cửa tự phá mà vào.

“Ngươi là ai! Tại sao tự ý phá cửa phòng của ta, không sợ chấp pháp gia tộc trưởng lão trách phạt sao? ”

Thiết Trụ hỏi, tuy là ngoại Viện đệ tử tử chỉ ở vào tầng chót nhất, nhưng mà gia tộc cũng có quy định, người khác không được tự ý ra vào phòng của Ngoại Viện đệ tử khi không được cho phép.

Nếu không sẽ bị gia tộc chấp pháp thành viên bắt lại, xử tội, nhẹ thì bị giam ba tháng, đánh trượng một trăm, nặng thì trực tiếp phế bỏ tu vi, đuổi ra gia tộc.

Chính là vì gia tộc quy định sâm nghiêm, nên cho dù Nội Viện đệ tử rất là khinh thường, hay khi dễ Ngoại Viện đệ tử, nhưng mà cũng không có ai dám tự ý vào phòng của Ngoại Viện đệ tử quấy phá.

“Hắc hắc! Thiết Trụ, Nhị Thiếu gia muốn gặp ngươi, lập tức đi theo ta một chuyến, đừng nên nghĩ đến chuyện phảng kháng, nếu không, ngươi sẽ chịu một số đau khổ không cần thiết! “Trương Quân âm hiểm cười, gia tộc chấp pháp, mệt ngươi nghĩ ra được, trước khi đến, hắn đã chào hỏi qua.

Hiện tại ai mà không biết Diệp gia Nhị Thiếu gia sẽ là gia chủ tương lai, còn có người dám không cho Diệp Nhị Thiếu mặt mũi sao? Thiết Trụ muốn chấp pháp đội can thiệp, chỉ là chuyện viễn vông.

“Nhị Thiếu gia sao?Thiết Trụ ta chỉ là tiểu nhân vật, khi nào đắc tội qua Nhị Thiếu gia chứ?”Thiết Trụ kinh ngạc hỏi.

Bây giờ, hắn cũng biết tại sao tên Nội Viện đệ tử này không sợ chấp pháp đến chấp pháp đường, tại Diệp gia bây giờ, Diệp Tử Hổ chính là một tay che trời, ai lại dám xen vào chuyện này.

Hắn có điều không hiểu, hắn chỉ là một tên Ngoại Viện đệ tử nhỏ bé, trong khi Diệp Tử Hổ chính là người thừa kế Diệp gia, cả hai chênh lệch như con kiến và con voi như vậy, Diệp Tử Hổ tại sao lại đánh chủ ý lên người của hắn chứ.

“Ha ha, ta để cho ngươi minh bạch vậy, ngươi đã thương Thiết Thương, chính là người của Nhị Thiếu gia, lý do này đã đủ rồi chứ. ” Trương Quân cười lớn trả lời.

Thiết Trụ bây giờ đã rõ, có thể Thiết Thương mang chuyện của hắn báo cáo lại cho Diệp Tử Hổ, cho nên tên Nội Viện đệ tử này mới xuất hiện tại đây.

Hắn từ từ đứng dậy đi đến gần Trương Quân, làm ra một bộ chiến đấu bộ dáng.

Nội Viện đệ tử thì sao, hắn bây giờ cũng là Ngủ Trọng Võ Mạch, ai thắng ai thua còn không biết được đâu.

“Còn muốn phảng kháng? Xem ra ngươi đột phá Tứ Trọng, niềm tin rất lớn a, vậy Trương Quân ta sẽ để cho ngươi thấy Ngủ Trọng lợi hại! ” Trương Quân không điều tra được Thiết Trụ trên người khí tức, cho nên chỉ nghĩ Thiết Trụ là Võ Mạch Tứ Trọng.

Cũng không trách được hắn, Cửu Huyền Linh Quyết không những là cao cấp công pháp, mà có thể ẩn giấu tu vi, nếu không có vượt qua Thiết Trụ Tam Trọng tiểu cảnh giới, hoặc là Thiết Trụ tự mình động thủ, cùng cảnh giới rất khó có thể phát hiện ra Thiết Trụ tu vi.

Chương 48: Chấn Động Diệp Gia

Trương Quân bộc phát ra bản thân Võ Mạch Ngũ Trọng tu vi, ba ngàn sáu trăm cân lực lượng theo quyền phong đánh đến, muốn cho Thiết Trụ Tứ Trọng và Ngũ Trọng chênh lệch.

“Oanh! ”

“Chỉ là Võ Mạch Ngũ Trọng mà thôi,cho ta phá.!”

Thiết Trụ nhìn quyền phong phá tan không khí tiến đến, không lùi về sau một bước, Võ Mạch Ngũ Trọng đỉnh phong tu vi cũng bạo phát.

Chỉ trong tích tắc, hai đạo quyền phong va chạm vào nhau, phát ra kinh thiên tiếng động, cả hai đều lui về sau ba bước, chấn vỡ không ít những viên gạch dưới chân.

“Ngươi cũng là Võ Mạch Ngũ Trọng võ giả?” Ổn định lại thân hình, Trương Quân cất tiếng hỏi.

Trương Quân ánh mắt chằm chằm nhìn vào Thiết Trụ, như nhìn quái vật giống như.

Tại Hổ Gầm cư, hắn đã nghe Thiết Thương nói rõ, chỉ một tháng trước đây, Thiết Trụ chỉ có Võ Mạch Nhất Trọng Thiên tu vi, nhưng mà bây giờ hắn mới biết được Thiết Trụ đâu phải chỉ là Tứ Trọng Thiên Võ Mạch, mà là Ngũ Trọng Thiên.

Chỉ có Ngũ Trọng Thiên Võ Mạch, mới có thể cùng hắn cứng đối cứng mà không rơi đến hạ phong.

Chỉ trong vòng một tháng có thể xông phá bốn đạo Võ Mạch, Bát Đại Pháp Thần cũng không có tốc độ kinh khủng như vậy a.

“Ưm!”

Thiết Trụ có chút ngạc nhiên, chỉ là cùng Trương Quân cứng đối cứng, vậy mà làm cho đạo thứ sáu Võ Mạch của hắn buông lỏng.

Hắn cũng bất chấp nhiều như vậy, lấy trong người ra một viên Tăng Khí đan nuốt vào, vận chuyển Cửu Huyền Linh Quyết xông phá Đạo thứ sáu Võ Mạch.

“Cùng ta giao thủ mà còn giám phân tâm, chết đi cho ta, Nộ Lãng Quyền! ” Trương Quân ánh mắt lăng lệ.

Nhìn thấy Thiết Trụ hàng động, Trương Quân sao còn không hiểu hắn muốn nhân lúc này đột phá chứ.

Hắn vừa kinh vừa giận, ra tay chính là trung phẩm võ kỹ Nộ Lãng Quyền, Nộ Lãng Quyền này cũng không phải là tuyệt học của Trương gia hắn, mà là võ kỹ tại Tàng Thư Các Diệp gia, kể từ khi đi theo Diệp Tử Hổ hắn mới có cơ hội tiếp cận.

Chỉ thấy Quyền kình như sóng, hết lớp này đến lớp khác bao phủ Thiết Trụ mà đi.

“Oanh! ”

Thiết Trụ cũng không có yếu thế, Thiết gia Đại Chấn Quyền cũng vận dụng, lại cùng với Trương Quân đối bính.

Lần này, cũng không có khác nhau là mấy, hai người, ai cũng không chiếm được thượng phong, cùng là Ngũ Trọng Thiên, lực lượng không chênh lệch gì nhiều, bọn họ cũng chỉ có đánh ngang tay.

“Ầm! ”

“Võ Mạch Lục Trọng, phá cho ta”.

Đánh lâu không có thắng, Thiết Trụ trong cơ thể nội khí bộc phát, đạo thứ sáu Võ Mạch như một tờ giấy mỏng bị xuyên phá.

Hắn đã nhập Võ Mạch đệ Lục Trọng.

“Võ Mạch Lục Trọng, điều này không có khả năng, làm sao trong thời gian ngắn có thể xông phá chứ?”Trương Quân run sợ.

Hắn Trương Quân đã ở Võ Mạch Ngũ Trọng hơn hai năm thời gian, hiện nay còn không có đột phá, Thiết Trụ cứ như vậy trước mắt hắn đột phá, hơn nữa lại đang cùng hắn động thủ, sao hắn không sợ cho được.

Nếu như Võ Mạch Lục Trọng dễ đột phá như vậy, hắn cũng đã đột phá từ lâu, đâu có đến giờ này…

“Không được! Nhân lúc hắn đột phá còn chưa ổn định cảnh giới, lập tức rời khỏi nơi này, nếu không, mạng ta nguy hiểm! ”

Trương Quân quyết định thật nhanh, cũng không có chần chừ, hắn biết Võ Mạch Ngũ Trọng Thiên và Lục Trọng Thiên ở giữa chênh lệch, không quá khi nói hai người như hắn cũng không phải là Lục Trọng Thiên đối thủ.

Võ Mạch Lục Trọng Thiên một khi cũng cố cảnh giới, sẽ có được bảy ngàn hai trăm cân lực lượng, nhiều hơn hắn gấp đôi, bây giờ không đi, chỉ có thể chờ chết.

“Chạy ngược lại là rất nhanh! ”

Nhìn Trương Quân không có nhân hắn vừa đột phá ra tay, ngược lại chạy so với thỏ còn nhanh, Thiết Trụ trong miệng nói thầm.

Hắn cũng không có đuổi theo, bây giờ điều quan trọng nhất với hắn chính là phải ổn định cảnh giới, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng, không thể khống chế Nội Khí tăng nhanh trong cơ thể, hắn chờ tẩu hỏa nhập ma đi là vừa.

Trương Quân vừa đi, nhưng mà sự hiện diện của hắn làm cho cả ngoại viện chấn động.

“Chuyện gì xảy ra, đây không phải là nội viện đệ tử sao? Như thế nào lại xuất hiện tại ngoại viện này? ”

“Không sai, ta nhận ra được hắn, hắn chính là nội viện đệ tử Trương Quân, nghe nói hắn có Võ Mạch Ngũ Trọng Thiên tu vi, trong nội viện tuyệt đối là cao thủ đứng đầu! ”

“Đúng là hắn rồi, nhưng sao hắn lại đến đây, còn bộ dạng chật vật thế kia?”

“Ta nhớ đây là phòng của Thiết Trụ a, không lẽ hắn cùng Thiết Trụ động thủ?”

“Không thể nào, Thiết Trụ cũng giống chúng ta, đều là Võ Mạch nhất trọng võ giả,sao có thể làm cho Trương Quân sư huynh chật vật rời đi?”

Từng tên ngoại viện đệ tử, nghe động tĩnh chạy ra đến, lấy tay chỉ vào Trương Quân, cũng có người nhìn vào phòng của Thiết Trụ bàn tán.

Không bao lâu, cả ngoại viện đều biết chuyện xảy ra tại nơi đây, không những vậy, còn kinh động đến cả nội viện Diệp gia.

“Mẫu thân ngài nói cái gì? Bây giờ Diệp gia gia chủ là Diệp Hạo Vân? Tại sao? ”

Diệp Tử Hổ nhìn bảng thông báo trong tay nhận được từ Lôi Đồng Ngọc, lần thứ hai trong ngày thất thố, gia tộc trưởng lão hội ra thông báo, Diệp Hạo Vân tạm thời tiếp quản vị trí gia chủ.

Gia chủ Diệp Hạo Thiên đã cùng lão tổ tông nhập cấm địa bế quan trùng kích Siêu Phàm, trong khoảng thời gian ngắn không thể lo lắng mọi chuyện trong gia tộc, nên Diệp Hạo Vân tạm thời thay thế.

Điều này sao có thể, nếu như phải có người đại lý gia chủ, hắn Diệp Tử Hổ phải là người được ưu tiên, khi nào đến lượt nhị thúc của hắn.

Hắn mới là Thiếu Chủ của Diệp gia a, Diệp Hạo Vân cao lắm cũng chỉ lên làm được trưởng lão chức mà thôi.

Không nói đến sự chính thống của hắn, chỉ nói Diệp Hạo Thiên và Diệp Hạo Vân có sát thê chi thù, tại Diệp gia này ai không biết, hai người có thể nói là không chết không thôi, cho dù Diệp Hạo Thiên có nhường lại vị trí cho ai cũng tuyệt đối không nhường cho Diệp Hạo Vân.

“Chuyện này ta cũng đang điều tra, nhưng mà bây giờ Diệp Hạo Vân đích thật là đại lý gia chủ! ”

Lôi Đồng Ngọc tuy nói bình tĩnh, nhưng có thể thấy được gương mặt của nàng rất là khó xem.

Trưa nay, khi gia tộc trưởng lão hội nghị phát ra thông báo đến các Phòng, phân tộc của Diệp gia, ban đầu nàng cũng là không tin được, khi nhìn thấy gia tộc ấn ký trên tờ giấy, nàng còn nghỉ mắt nàng có vấn đề.

Nhưng mà khi truyền công trưởng lão đến xác nhận, nàng mới tin đây là sự thật. Nàng có thể nhận ra được sự lãnh đạm của hắn, trước đây lúc gặp nàng, hắn điều cung cung kính kính, nhưng bây giờ hắn lại rất lạnh nhạt, nàng biết, Diệp gia này, thời tiết thay đổi.

“Mẫu thân! Bây giờ chúng ta phải làm sao?”Diệp Tử Hổ hoang mang nói.

Kể từ ngày Diệp Tử Long chết đi, hắn đúng là thỏa thuê đắc ý, không ít gia tộc trưởng lão, chấp sự, cho đến quản sự đều đến đây lấy lòng của hắn.

Bây giờ, hắn không thể làm được gia chủ, những người kia sẽ rời bỏ hắn ra đi, tại Diệp gia này đầu tường thảo chính là rất nhiều.

“Ngươi không cần quá lo lắng, hiện tại ngươi dù sao vẫn là Thiếu Gia chủ của Diệp gia, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có việc gì! ”

“Trong thời gian ngắn sẽ không có việc, nhưng mà thời gian dài thì chưa chắc a,” Diệp Tử Hổ trong lòng nói thầm.

Hắn cũng biết mẫu thân của hắn nói là ý gì, bây giờ Diệp Hạo Vân còn không đứng vững gót chân, với lại hắn cũng không có con nối dõi.

Nhưng mà không bảo đảm sau này sẽ không có, khi đó vị trí Thiếu Gia chủ của hắn chắc chắn phải nhường lại.

Vẫn còn một hi vọng, đó là Diệp Hạo Thiên thành công tấn chức Siêu Phàm, đến lúc đó, mọi chuyện điều có thể giải quyết viên mãn.

Nhưng mà có khả năng sao, một trăm người đột phá Siêu Phàm có hơn chín mươi người thất bại, hắn không tin phụ thân của hắn sẽ nằm trong số vài người may mắn đó.

Trông chờ vào phụ thân hắn là không hi vọng gì nhiều.

“Phu nhân! Chuyện này ta nghĩ rất nhiều điểm khả nghi, tại sao gia chủ trong thời gian này lại muốn trùng kích Siêu Phàm! ”

Một trong ba vị lão giả đi theo Lôi Đồng Ngọc, Lôi Cầu để ra nghi vấn.

Lời hắn nói tương đương khách khí, trong nội tâm hắn muốn nói là “một người như Diệp Hạo Thiên làm sao dám trùng kích Siêu Phàm “.

Hắn đến Diệp gia đã hai mươi năm, con người của Diệp Hạo Thiên như thế nào hắn vẫn có chút hiểu biết.

Tham lam, ích kỷ, làm việc thận trọng, người như vậy, nói hắn dám trùng kích Siêu Phàm, Lôi Cầu hắn sẽ không tin.

Siêu Phàm không dễ đột phá như vậy, một khi đột phá thất bại, nhẹ sẽ tàn phế như là Mã Tùng Bách, nặng trực tiếp bị cuồng bạo Linh Lực trong cơ thể nổ tung mà chết.

Bình thường Cửu Trọng Võ giả nếu không có chín mươi phần trăm trở lên nắm chắc, sẽ không bao giờ muốn trùng kích Siêu Phàm.

Lấy Diệp Hạo Thiên tính cách, cộng với sự tích lũy của hắn, nói hắn từ bỏ vinh hoa phú quý, đi tìm lấy hi vọng nhỏ nhoi thành Siêu Phàm, Lôi Cầu là không tin.

“Điều này ta cũng là nghi hoặc, nhưng mà gia tộc đưa ra trả lời đó là Diệp gia lão tổ thành công bước vào Siêu Phàm hậu kỳ, có nắm chắc giúp gia chủ đột phá Siêu Phàm! ”

Những điều mà Lôi Cầu nghĩ đến, Lôi Đồng Ngọc đương nhiên cũng biết, nhưng mà nếu Diệp gia lão tổ thành Siêu Phàm hậu kỳ lại khác, có Siêu Phàm hậu kỳ hộ pháp, đột phá giả sẽ có thêm mười phần trăm thành công.

“Lão tổ tông đã thành công đột phá? ”

Lời này làm Diệp Tử Hổ cũng là kinh ngạc, tại Mạc La này, Siêu Phàm cảnh có mấy chục người, nhưng mà Siêu Phàm hậu kỳ chỉ khoảng chưa đến mười người mà thôi.

Chỉ cần vượt qua được trạm kiểm soát Thất Trọng, Bát Trọng, Cửu Trọng sẽ không có bình cảnh, đây là thường thức của Thiên Hoang Đại Lục này.

Có thể nói, nếu người đột phá Siêu Phàm Thất Trọng, chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, nhập Bát Trọng, Cửu Trọng cũng sẽ không khó.

“Có lẽ là không có sai! Nghe nói Diệp gia lão tổ mới đột phá, chưa khống chế được lực lượng của mình, kết quả hủy luôn Nghị Sự Các, bây giờ nơi đó đang phải xây dựng lại.”

Lôi Đồng Ngọc nhấp một ngụm trà nói, nếu như là lời đồn nàng còn không tin, nhưng khi đến Nghị Sự các, thấy nơi đó khi xưa huy hoàng bây giờ chỉ còn lại tro bụi, nàng đã tin tưởng.

Chỉ có Siêu Phàm hậu kỳ trở lên mới có thể làm cho Nghị Sự các trong chốc lát biến mất.

“Bá! Bá! Bá”

Đang lúc Diệp Tử Hổ và Lôi Đồng Ngọc đám người đang muốn bàn luận về chuyện sau này sẽ làm như thế nào. Bên ngoài đã có tiếng bước chân dồn dập truyền đến.

“Trương Quân, tham kiến Nhị Phu nhân, Nhị Thiếu gia!” Trương Quân dáng vẻ chật vật đi đến.

Hắn quan sát bên trong không còn đám người Thiết Thương đâu, chỉ thấy ngồi trên chủ vị Lôi Đồng Ngọc, không biết Lôi Đồng Ngọc đến vì chuyện gì, nhưng mà hắn phải cung kính hành lễ.

Lần này, công việc mà Nhị Thiếu Gia giao cho hắn, hắn không có hoàn thành, trong lòng của hắn rất là xấu hổ, nhất là khi nhìn thấy mấy tên ngoại viện đệ tử chỉ chỉ trỏ trỏ, hắn tựa muốn tìm cái lỗ để mà chui xuống.

“Trương Quân?Thiết Trụ đang ở đâu? ”

Trong lòng đang khó chịu, Diệp Tử Hổ lại không có thấy Trương Quân mang về Thiết Trụ, khó chịu hỏi.

“Hồi Nhị Thiếu gia, Trương Quân đã phụ sự kỳ vọng của ngài, không đưa được Thiết Trụ đến! ”

“Tại sao lại như vậy? Không lẽ có chuyện phát sinh nữa hay sao?” Chỉ là đi bắt một tên Tứ Trọng Võ Mạch, với thực lực của Trương Quân, không nên thất bại mới đúng.

“Hồi Nhị Thiếu gia, không phải là ta không có tận lực, mà Thiết Trụ hắn che giấu thực lực, hắn là không phải là Võ Mạch Tứ Trọng mà là Ngũ Trọng cảnh giới, hơn nữa trong lúc giao thủ với ta còn tiếp tục đột phá, bây giờ đã là Lục Trọng Võ Mạch a!”Trương Quân theo đúng sự thật bẩm báo.

Hắn cũng không có cách nào, nếu Thiết Trụ chỉ có Võ Mạch Ngũ Trọng, hắn còn có một ít hi vọng có thể bắt được.

Thế nhưng, bây giờ Thiết Trụ đã là Lục Trọng cao thủ, hắn cũng chỉ có chạy trốn đường.

“Cạch!”

Diệp Tử Hổ trong lòng chấn động, không cẩn thận dùng lực bóp nát tay ghế đang ngồi, phát ra âm thanh.

“Hổ Nhi? người lại mất bình tĩnh? “Lôi Đồng Ngọc nói,

Nàng có chút ngạc nhiên, Diệp Tử Hổ có biểu hiện này, chứng tỏ hắn trong lòng đã không yên ổn.

Hôm nay, khi nghe đến Diệp Hạo Vân lên làm gia chủ, hắn cũng là bộ dạng này.

Chương 49: Lão Tổ Đệ Tử

“Đùng!”

Diệp Tử Hổ, nổi giận, lại đánh vở luôn chiếc ghế hắn đang ngồi, hắn đúng thẳng người lên, tay chỉ vào Trương Quân, để cho Trương Quân cảm thấy hít thở không thông.

“Ngươi nói là tên Thiết Trụ kia là Võ Mạch Ngũ Trọng, hơn nữa là cùng ngươi giao thủ đã đột phá luôn Lục Trọng? ”

“Không sai! Nhị Thiếu gia, là ta tận mắt nhìn thấy, hơn nữa còn cùng chi động thủ, đánh không lại hắn, kém chút đã bị hắn giết. ”

Trương Quân nói chỉ đúng có một nửa, hắn thật ra là có động thủ, nhưng là lúc Thiết Trụ chỉ có Võ Mạch Ngũ Trọng, khi Thiết Trụ đột phá Lục Trọng Võ Mạch, hắn đã bị dọa phá gan, nào dám ở lại nơi đó, nhưng chuyện này hắn cũng không dám nói ra.

“Mẫu thân! Chuyện là như thế này… “Nghe Trương Quân giải thích, Thiết Trụ cũng bình tĩnh lại.

Hắn cũng là Võ Mạch Lục Trọng, cho nên biết Ngũ Trọng và Lục Trọng ở giữa chênh lệch, biết cũng không trách được Trương Quân cái gì, lại nhớ đến mẫu thân của hắn hỏi, nên mới đem chuyện từ đầu đến cuối nói cho mẫu thân hắn nghe.

“Lôi Cầu! Ngươi tự mình xuất thủ, mang Thiết Trụ về đây, ta cũng muốn xem hắn làm sao chỉ trong vòng một tháng có thể đột phá năm cái tiểu cảnh giới! “Lôi Đồng Ngọc nói.

Ban đầu, khi nghe Diệp Tử Hổ nói, nàng cũng là vô cùng ngạc nhiên, sau cũng bình thường trở lại, ra lệnh cho Lôi Cầu đi bắt tên ngoại viện đệ tử Thiết Trụ về thẩm vấn.

Đối với chuyện này, phản ứng của nàng cũng không có như Diệp Tử Hổ vậy thất thố.

Trong vòng một tháng có thể đột phá năm trọng cảnh giới tuy là kinh người, nhưng mà Thiên Hoang Đại Lục không phải là chưa từng xảy ra.

Tại Bạch Dạ vương quốc của nàng, cũng có người vô tình tìm được một loại thiên tài địa bảo, sau khi phục dùng, chỉ trong vòng một tháng từ nhị trọng Võ Mạch tăng lên đến Thất Trọng Võ Mạch.

Những mà vị may mắn giả này không cao hứng được bao lâu liền bị trong cơ thể chân khí bạo thể mà chết.

Có thể là Thiết Trụ cũng là một trường hợp như vậy, bây giờ tuy là tu luyện một đường tiến nhanh, nhưng mà kết quả của hắn sẽ vô cùng thê thảm.

“Vâng! Phu nhân, ta sẽ đưa hắn đến đây! ” Lôi Cầu lĩnh mệnh rời đi.

Hắn cũng có suy nghĩ như là Lôi Đồng Ngọc, thầm nghĩ Thiết Trụ có thể đụng cứt chó vận, ăn phải Linh Đan, Linh Dược cho nên mới một đường tiến nhanh.

Chỉ đáng tiếc cho loại bảo vật kia, nếu nhường lại cho Nhị Thiếu gia, biết sử dụng đúng cách, không chừng có thể một đường đột phá đến Bát Trọng, Cửu Trọng cũng là không có vấn đề gì.

“Hừ! Đã có cơ duyên, lại còn không biết hiếu kính Nhị Thiếu gia, lại còn vọng tưởng nhất phi trùng thiên, đúng là mơ mộng hão huyền! “Lôi Cầu trong lòng mắng thầm.

Theo hắn nghĩ, tất cả đệ tử tại Diệp gia này đều là nô tài của Diệp Tử Hổ.

Có đồ vật gì tốt, trước tiên cũng là hiếu kính cho chủ tử, lại dám tư tàng sử dụng, đó là tội chết vạn lần.

Ngoại Viện, Thiết Trụ đang vận chuyển Cửu Huyền Linh Quyết ổn định lại cảnh giới, hắn cũng biết rất nhiều người đang tụ tập tại hắn xung quanh bàn tán, nhưng mà hắn cũng không lo được nhiều như vậy, cùng lắm là sau khi ổn định cảnh giới hắn sẽ rời khỏi Diệp gia.

Trước đây không nghĩ đến là vì hắn tu vi còn quá thấp, bên ngoài lại quá không an toàn, cho nên vẫn một mực ở lại đây tu hành.

Nhưng mà bây giờ mọi chuyện đã khác, hắn đã bị Nhị Thiếu gia Diệp Tử Hổ để mắt đến, nếu không có rời đi, hắn sợ chỉ có một con đường chết.

Giờ phút này cũng có một số Nội Viện đệ tử đi về phía Thiết Trụ gian phòng, bọn họ kiến thức tự nhiên cao hơn đám Ngoại Viện tạp dịch kia rất nhiều.

Bọn hắn chỉ liếc mắt một cái, đã nhận ra Thiết Trụ bây giờ tình huống.

“Là đột phá Lục Trọng khí tức? Sao có thể như vậy? ”

“Chúng ta là Nội Viện đệ tử, hiện tại cũng chỉ có bốn năm trọng Võ Mạch cảnh, hắn chỉ là một tên Ngoại Viện đệ tử, tốc độ tu luyện sao có thể nhanh hơn chúng ta? ”

“Không thích hợp a, không lẽ hắn đã gặp được cơ duyên to lớn? ”

“Bây giờ ta mới biết tại sao Trương Quân lại rời đi!”

“Nếu ta là hắn, cũng sẽ lựa chọn như vậy! ”

Những tên nội viện đệ tử này nhìn về phía Thiết Trụ, ánh mắt có nghi vấn, có không hiểu, thậm chí là hâm mộ cũng có.

Bọn họ tuy là Võ Mạch Tứ Trọng, Ngũ Trọng cao thủ, nhưng mà tuổi của bọn họ thấp nhất cũng mười chín, hai mươi.

Nhìn Thiết Trụ chỉ có mười bảy, mười tám tuổi đã có Lục Trọng Võ Mạch tu vi, không hâm mộ đó là giả.

Đang lúc những người này nghị luận ầm ĩ thời điểm, từ đằng xa chạy đến một bóng người, đồng thời, trực tiếp tiến vào phòng của Thiết Trụ.

“Thiết Trụ, ngươi dám trộm Chu Linh quả của nhị Thiếu gia, lập tức cùng ta đi một chuyến! ”

Lôi Cầu vừa xuất hiện thân hình, liền lập tức quát lớn, giống như tiếng sét đánh, thanh âm ầm ầm vang vọng khắp cả căn phòng.

Hắn cũng muốn trực tiếp mang đi Thiết Trụ, nhưng mà làm như vậy sẽ có chút phiền phức, hiện tại gia chủ Diệp gia không còn là Diệp Hạo Thiên, hắn làm chuyện gì cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng, nếu không sẽ liên lụy đến Nhị Thiếu gia, hắn phải có một cái cớ quan minh chính đại để người khác không nói được gì, vì vậy, khấu trên đầu Thiết Trụ một tội danh là thích hợp nhất.

Với Võ Mạch Cửu Trọng tu vi của hắn, nếu như dùng chân khí vào âm thanh, cho dù là Thất Trọng Võ Mạch cũng chưa chắc chịu được, mấy tên nội viện đệ tử vây xem chỉ cảm thấy đầu óc ông ông.

Bọn họ chỉ có Tứ, Ngũ Trọng làm sao có thể chịu đựng nổi, cũng may, Lôi Cầu rất là khắc chế, nên bọn họ cũng không có chuyện gì.

Dù là đắm chìm tại cũng cố Lục Trọng Võ Mạch bên trong Thiết Trụ, cũng đều nhíu mày, không thể không tạm dừng vận chuyển công pháp.

Hắn biết, trước mắt vị có thực lực vô cùng cường đại này là tới bắt hắn.

Hắn không khỏi thở dài, nếu cho hắn thêm một khắc thời gian nữa thì tốt biết bao.

“Vị tiền bối này, là do Nhị Thiếu gia ham muốn bí mật trên người của ta, nên mới sai Trương Quân đến. Hắn đã thất bại, Nhị Thiếu gia lại không cam lòng, nên mới phái ngươi đến? Ta nói không có sai chứ? ”

Dù biết hôm nay khó thoát khỏi kiếp số, nhưng mà Thiết Trụ vẫn là cười lạnh hỏi.

Lôi Cầu trong mắt hàn quang lóe lên, lạnh giọng nói ;”Thiết Trụ, ngươi chỉ là ngoại viện đệ tử, nếu như ngươi không lấy trộm Chu Linh quả của Nhị Thiếu gia, ta hỏi ngươi làm sao chỉ trong vòng một tháng từ Võ Mạch nhất trọng đột phá đến Võ Mạch Lục Trọng? ”

“Cái gì? Hắn đột phá từ nhất trọng đến Lục Trọng chỉ trong vòng một tháng? ”

“Nếu như vậy hắn thật là ăn trộm Linh quả của Nhị Thiếu gia? ”

“Nếu không, ngươi có thể giải thích được tại sao hắn chỉ trong vòng một tháng có thể đột phá năm trọng cảnh giới? ”

Bọn đệ tử nội viện bề ngoài bàn tán xôn xao, thực ra, trong lòng bọn họ không nghĩ như vậy.

Nói một tháng trước Thiết Trụ chỉ có Võ Mạch nhất trọng, làm sao có thể đột nhập vào nơi canh phòng nghiêm khắc Hổ Gầm cư để trộm Linh quả được.

Từ sau khi Đại Thiếu gia bị sát hại sau, gia tộc đối với Nhị Thiếu gia coi trọng có thêm, Võ Mạch Bát Trọng, Cửu Trọng âm thầm giám hộ Hổ Gầm cư.

Nói không quá khi một con ruồi cũng chưa chắc bay lọt, chỉ có Võ Mạch nhất trọng của Thiết Trụ lúc đó muốn vào nơi đó lấy trộm đồ, đừng có nói đùa….

So với lời nói tràn đầy sơ hở của vị tiền bối này, bọn họ vẫn tin tưởng vào lời nói của Thiết Trụ hơn.

Nhưng mà ai bảo Thiết Trụ tại Diệp gia này không quyền không thế, trong khi Diệp Tử Hổ lại là Mặt Trời ban trưa, bọn họ cũng chỉ có thể trái với lương tâm của mình mà thôi.

Lôi Cầu cũng biết lời mình nói rất nhiều sơ hở, nhưng hắn cũng là tìm một cái cớ bàn giao sau này mà thôi, tin hay không điều không quan trọng.

Hắn căn bản không cho Thiết Trụ cơ hội phản bác, trực tiếp động thủ.

“Oanh! Oanh! ”

Vì muốn bắt sống được Thiết Trụ, Lôi Cầu cũng không có dùng toàn lực, chỉ khống chế thực lực tại Võ Mạch Thất Trọng.

Nhưng dù vậy, với hơn hai Long chi lực hóa thành cự trào cũng không phải bây giờ chỉ có bảy ngàn hai trăm cân lực lượng Thiết Trụ có thể đối kháng.

“Oa! Phốc! ”

Thiết Trụ tuy là đã dùng toàn lực, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì, hắn bị đánh bay vào bức tường, sau đó ho ra một ngụm máu.

Ngay cả nội khí trong cơ thể cũng rất là hỗn loạn.

“Đáng sợ, đây chính là Võ Mạch hậu kỳ cường giả thủ đoạn hay sao? ”

“Khi vị tiền bối này xuất thủ, ta có cảm giác nội khí trong cơ thể không thể vận dụng được! ”

“Đáng sợ! Thật là đáng sợ, so với trong tộc của ta lão tổ còn cường đại hơn!”

“Đến khi nào ta có thể có thực lực như vị tiền bối này? ”

Từng đôi mắt của đám đệ tử này sáng lấp lánh như hai vì sao, bọn họ không quan tâm đến đang bị đánh bay Thiết Trụ.

Mà nhìn về phía Lôi Cầu ánh mắt đầy sùng kính, đây là đối với cường giả khát khao và hướng tới.

Nằm trên mặt đất, Thiết Trụ càng là nắm chặt nắm đấm, thần sắc dữ tợn. Hắn thật là không cam lòng a.

Ông trời cho hắn một cơ duyên to lớn, tại sao lại không cho hắn thêm một ít thời gian, chỉ cần cho hắn thêm ba tháng thời gian lắng đọng, hắn tuyệt đối tin tưởng có thể đột phá Thất Trọng.

Chỉ tiếc, hắn lại không có cơ hội.

“Mẫu thân, hài nhi xin lỗi người, là ta không thể thực hiện được lời hứa! “Thiết Trụ trong lòng bi ai nói thầm.

Hắn biết, rơi vào tay của Nhị Thiếu Gia, hắn sẽ không còn cơ hội sống tiếp.

“Người nào, dám thương tổn bản tọa đệ tử! ”

Chương 50: Tinh Anh Đệ Tử

Lôi Cầu nhìn bọn đệ tử này sùng bái, hắn cũng không có qua tâm.

Chuyện như vậy, hắn đã gặp qua quá nhiều, vì muốn mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, hắn lại hóa chân khí thành trào thủ, cách không muốn mang Thiết Trụ đi.

Bỗng nhiên, một âm thanh băng lãnh, đột ngột quanh quẩn bên trong căn phòng.

Cùng lúc đó, một cổ to lớn vô biên khí thế, càng là sôi trào mảnh liệt, trong nháy mắt bộc phát, vẻn vẹn chỉ là khí thế, liền để cho mọi người cảm thấy phảng phất muốn ngạt thở đồng dạng.

Những nội viện, ngoại viện đệ tử không có chịu đựng nổi, sôi nổi quỳ rạp trên mặt đất.

Mà Lôi Cầu khủng bố một kích cự trào, ngay tại Thiết Trụ trước người, gần trong gang tấc, tại cổ khí thế này bạo phát xuống, gắt gao dừng lại, dù cho hắn điên cuồng tăng lên đến Cửu Trọng lực lượng, điên cuồng bộc phát, cũng vô pháp lại tiến một tấc.

“Ngươi…”

Lôi Cầu ngẩng cao đầu lên nhìn, thấy được xuất thủ đạo thân ảnh kia, lập tức chấn động toàn thân, phảng phất không thể tin được, nhưng mà hắn nghĩ lại cũng là đương nhiên.

Chỉ có Siêu Phàm cường giả, mới có thể làm cho bản thân không thể tiến thêm, dù chỉ một chút.

Ngược lại là Thiết Trụ, nhìn thấy đạo trung niên thân ảnh kia về sau, con mắt đỏ lên, gian nan đứng dậy, vội vàng hô:”Sư Tôn”.

Hai hàng nước mắt từ Thiết Trụ tuôn ra, hắn ngày nhớ đem mong cũng không phải là muốn gọi vị tiền bối có ân tái tạo này là sư tôn hay sao.

Dù không hiểu sao vị tiền bối bối này lại thay Hắc y thành một bộ Huyền y, người cũng không mang theo đấu bồng.

Kiếm Tu a … chư vị.. chư vị.. mong nghé thăm a… phong cách mới bá đạo a mọi chuyện [ Nhất Kiếm ]… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Nhưng hình dáng kia, hắn tuyệt đối sẽ không quên.

Người đến chính là Diệp Tử Phàm, hắn từ nơi Đại Hắc học được môn dịch dung thuật pháp, cũng muốn nghiệm chứng nên đến nơi này gặp Thiết Trụ.

Không ngờ lại cho hắn nhìn thấy cảnh này.

Dịch Dung Thuật Pháp này có thể giả thành bất cứ một người nào, kể cả khí tức trên người của đối phương, cho dù là người thân cũng khó bề phân biệt.

Theo Đại Hắc nói, năm xưa cũng vì môn thuật pháp này mà lão chủ của hắn không ít lần thoát được nguy hiểm.

Thế nhưng, loại Thuật Pháp này nếu dùng Linh Lực thi triển, thời gian cũng không có dài, chỉ kéo dài một canh giờ mà thôi.

Chỉ khi tu vi cao, thời gian dịch dung mới có thể kéo dài, nhưng mà đối với hiện tại Diệp Tử Phàm mà nói, cũng đã dư xài.

Diệp Tử Phàm hóa thân thành Diệp Chính Quang nhìn xem Thiết Trụ, gật đầu nói:”Ngươi rất không tệ, không làm cho Bản Tọa thất vọng! ”

Hoàn toàn chính xác, chỉ trong vòng một tháng, có thể từ nhất trọng Võ Mạch, đột phá đến Lục Trọng thật là không dễ.

Cho dù có hắn đan dược và Linh Quyết trợ giúp, nhưng chỉ lấy Phàm thể tư chất, tấn thăng đến Lục Trọng, Thiết Trụ cố gắng cũng không thể phủ nhận.

Điều quan trọng nhất là đến lúc sắp bị bắt đi, hắn cũng không có để lộ ra thân phận của mình.

Phải biết, chỉ cần Thiết Trụ nói ra sau lưng hắn có một tôn Siêu Phàm cường giả, Lôi Cầu dù thế nào cũng sẽ có điều nghi kỵ, sẽ không hạ nặng tay với hắn.

Nhưng mà hắn không nói ra, đây mới là điều đáng khen nhất, vì vậy vừa xuất hiện, hắn đã nhận Thiết Trụ là đệ tử.

Hắn đã nghĩ kỹ, sau khi hắn rời đi nơi này, Thiết Trụ nếu có một vị Siêu Phàm hậu kỳ cường giả sư tôn, con đường sau này của hắn sẽ ít chông gai hơn.

Bởi vậy, vừa xuất hiện, hắn liền dứt khoát nhận Thiết Trụ là đệ tử.

Dù sao đây cũng là Diệp Chính Quang nhận, không phải là hắn a.

“Gặp qua lão tổ!”

Lôi Cầu nhìn thấy Diệp Tử Phàm về sau, cũng chỉ cúi thấp đầu thi lễ.

Hắn không chỉ có một lần gặp qua “Diệp Chính Quang ” thân ảnh, cho dù bây giờ “Diệp Chính Quang” đã từ một vị lão giả, biến thành một vị trung niên, nhưng hắn vẫn không có nhận lầm.

Ngược lại còn cho là tất nhiên, “Diệp Chính Quang “đã đột phá Siêu Phàm hậu kỳ, có thêm hai trăm năm thọ nguyên, không trẻ ra mới là quái sự.

Hắn là người của Lôi Minh tông, theo lý chỉ cần gọi “Diệp Chính Quang” trước mặt này một tiếng tiền bối là được rồi.

Nhưng ai bảo hắn đã đi theo Lôi Đồng Ngọc đến Diệp gia, thành ra hắn vẫn đã là người Diệp gia, gặp được “Diệp Chính Quang ” phải cung kính kêu một tiếng lão tổ.

Lôi Cầu ánh mắt có chút oán hận nhìn Thiết Trụ, trong lòng nghĩ ngươi có một núi dựa lớn như thế, không sớm nói ra, ta biết cho dù có một trăm lá gan cũng không giám tìm ngươi làm khó dễ.

“Cái gì? Sư tôn là Diệp gia lão tổ? ”

Thiết Trụ phảng phất như đi vào trong mơ, tại Diệp gia này ai không biết Diệp gia lão tổ là một người già lọm khọm lão giả, thọ nguyên không còn được bao lâu, hiện tại đang bế quan đột phá Siêu Phàm hậu kỳ.

Nếu đứng trước mặt hắn là Diệp gia lão tổ, chẳng phải là….

Thiết Trụ càng nghĩ càng kích động, nếu hắn có một vị Siêu Phàm hậu kỳ cường giả chống lưng, lo gì Võ Đạo không thành.

Có thể Thất Trọng chỉ là khởi đầu của hắn, Siêu Phàm không dám nói, nhưng mà bát Trọng, cửu Trọng là trong tầm tay.

Nhìn Những tên đệ tử nội, ngoại viện đang quỳ trên đất nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy hâm mộ, ghen ghét thì hắn đã biết, đây tuyệt không phải là một giấc mộng.

“Là ngươi nói Bản Tọa đệ tử trộm đồ?” Quay lại nhìn Lôi Cầu, ánh mắt của Diệp Tử Phàm bây giờ không có vẻ thân thiện nữa, mà là tràn ngập sự vô tình và lạnh lẽo.

Từ tên Cửu Trọng Võ Mạch này nhìn thấy hắn về sau, liền đã nhận ra” thân phận Diệp Chính Quang ” của hắn.

Diệp Tử Phàm tin tưởng hắn đã gặp qua “Diệp Chính Quang “, nhưng mà với Diệp Tử Phàm hắn lại không biết a.

Nhưng mà điều này có quan trọng gì, bây giờ hắn mới là người nắm giữ sinh tử của đối phương.

“Hiểu lầm! Tuyệt đối là hiểu lầm! Lão tổ tông, là Lôi Cầu nhầm lẫn, Thiết Trụ thiếu gia không hề lấy đi Chu Linh quả! “Lôi Cầu trong lòng run sợ, quỳ xuống đất nhanh chóng nói.

Bây giờ trong lòng của hắn nghĩ, qua được cửa ải lần này, lập tức về diệt cái tên ngu xuẩn Thiết Thương, còn có Trương Quân hai tên này, nếu không phải bọn họ không có mắt, sẽ không làm cho hắn đối mặt với nguy cơ tử vong.

Bôi nhọ một vị đệ tử của Siêu Phàm cường giả, hắn không nghĩ mình có thể vượt qua kiếp nạn lần này.

“Hừ, vu oan Bản Tọa đệ tử, lại còn ra tay đã thương người, chỉ một câu xin lỗi liền muốn cho qua!”

Diệp Tử Phàm hừ lạnh một tiếng, trực tiếp vung tay lên, khí thế kinh khủng như một tòa đại sơn đồng dạng, hung hăng đáng bay Lôi Cầu.

Cho dù Lôi Cầu là Cửu Trọng Võ Mạch cao thủ, nhưng ở trước mặt Diệp Tử Phàm, lại ngay cả phảng kháng một chút cũng không có, cả người bay xa, không biết phá hư bao nhiêu căn nhà mới dừng lại.

Nếu không phải hắn lưu thủ, Diệp Tử Phàm chỉ xuất ra khí thế, Lôi Cầu bây giờ đã chết đến tra còn không để lại.

Mặc dù vậy, Lôi Cầu bây giờ đã là hơi thở thoi thóp, hít vào thì nhiều mà thở ra thì ít, xem bộ dạng muốn gần đất xa trời.

“Thiết Trụ! Lôi Cầu này bây giờ ta sẽ không có giết hắn, đây là ta để lại cho ngươi, chờ ngươi cường đại rồi tìm hắn thanh toán! ”

Diệp Tử Phàm đứng chắp tay sau lưng, một bộ cao nhân tiền bối nói với Thiết Trụ.

Thiết Trụ toàn thân chấn động, lập tức ánh mắt sắc bén, trầm giọng hồi đáp ;”Sư tôn yên tâm, cái nhục của hôm nay, đệ tử nhất định sẽ tự tay mình rửa sạch! ”

Nghe được Diệp Tử Phàm và Thiết Trụ đối thoại, Lôi Cầu toàn thân chấn động, như là ngũ lôi oanh đỉnh.

Vừa rồi hắn còn may mắn sao mình vẫn chưa có chết, còn tưởng là” Diệp lão tổ “nhân từ nương tay.

Hắn bây giờ biết, mình không có chết, thế mà còn là do Thiết Trụ ban tặng, đây rõ ràng là để hắn đương đá mài đao dùng a.

Vừa muốn giúp Thiết Trụ tôi luyện, lại không thể đã thương hắn, Lôi Cầu có thể tưởng tượng con đường phía trước của hắn tràn đầy tăm tối.

Nhưng mà hắn không một câu oán hận, so sánh với việc phải ngay lập tức chết đi mà nói, làm bồi luyện của Thiết Trụ cũng là không tồi.

Ít nhất, hắn vẫn còn sống, không phải sao.

“Nga!ngược lại là đến rất nhanh! ” Diệp Tử Phàm ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía xa.

Nơi đó có một đám người đang chạy như bay đến, cầm đầu một tên mặt hung ác trung niên nam tử, khí tức trên người so với Lôi Cầu không nhường một tấc, cũng có Võ Mạch Cửu Trọng tu vi.

“Trưởng lão! Là gia tộc chấp pháp trưởng lão. ”

“Chấp pháp trưởng lão, đây không phải có Cửu Trọng Võ Mạch Diệp Cực, Diệp trưởng lão sao?”

“Hắc hắc! Lần này vị Lôi tiền bối này gặp phải xui xẻo!”

“Ai không biết Diệp Cực trưởng lão có biệt danh là Diệp diêm vương, rơi vào tay hắn không chết cũng muốn mất một lớp da!”

“Cũng chỉ trách vị Lôi tiền bối kia xui xẻo, ai bảo hắn đâm đầu vào vào họng thương chứ! ”

Rất nhiều tên đệ tử điều nghị luận ầm ĩ, dường như rất nhiều ánh mắt như có như không liếc về phía Lôi Cầu, ánh mắt như nói lần này ngươi chết chắc bộ dáng.

“Chấp pháp đường Diệp Cực, bái kiến lão tổ!”

Diệp Cực thanh âm rất lớn, lấn át cả âm thanh bái kiến của những đệ tử chấp pháp khác.

“Diệp Cực sao! Tới thật là không chậm a, yên tâm đi, đệ tử của ta vẫn chưa có chết! ”

Diệp Tử Phàm đương nhiên là biết ý đồ của Diệp Cực đến đây, chẳng qua là muốn thỉnh tội mà thôi.

“Lão tổ, là ta công tác không được tốt, làm phiền ngài đại giá, thật là tội chết muôn lần! ” Nghe giọng điệu của “lão tổ tông” bất mãn, Diệp Cực trong lòng âm thầm kêu khổ.

Trước đây không lâu, hắn nhận được thuộc hạ báo cáo nói người của Nhị Thiếu gia muốn tìm một tên ngoại viện đệ tử phiền phức.

Hắn cũng không có để ý đến, chỉ là một tên ngoại viện mà thôi, nào có quan trọng gì, tuy nói Diệp gia quy củ rất nghiên, nhưng chỉ là để chế ước kẻ yếu mà thôi, đối với cường giả hoặc người có quyền lực, nó chỉ là một trương giấy vụn.

Chuyện như vậy hằng năm xuất hiện không ít hơn trăm vụ, chấp pháp đường có biết, nhưng cũng chỉ cho qua mà thôi.

Nhưng mà lần này lại khác, không ngờ nhị thiếu gia lại chọc phải tổ ong vò vẽ.

Khi nghe một thân tín dùng truyền âm phù báo lại chuyện nơi đây, hắn bị hù dọa không nhẹ.

Lần này liên quan đến đệ tử của lão tổ tông, làm không tốt, cái chức chấp pháp trưởng lão của hắn cũng bay đi.

Bây giờ cũng như hắn, không ít gia tộc trưởng lão, chấp sự có lẽ đã nhận được tin, lục tục chạy đến muốn nhìn hắn mất mặt đây.

“Muốn nhận lỗi hãy đến Diệp Hạo Vân nơi đó mà nhận lỗi đi! Ta không phải là gia chủ, chuyện này ta sẽ không xen vào! “Đối với những cong cong quẹo quẹo của đám người này, Diệp Tử Phàm cũng không có cảm mạo.

Hắn biết, cho dù đổi một vị chấp pháp trưởng lão khác, mọi chuyện cũng như vậy mà thôi, không ai sẽ vì một tên ngoại viện, đắc tội với nhị thiếu gia Diệp gia cả.

“Đa tạ lão tổ tha tội!” Diệp Cực thở dài nhẹ nhõm, lão tổ không truy cứu, chuyện này có môn, chức trưởng lão của hắn sẽ không đi:”Lão tổ, còn lại hắn xử lý như thế nào? ”

Hắn đưa tay chỉ nằm như chó chết Lôi Cầu, xin chỉ thị, chuyện này hắn cũng không dám làm chủ, Lôi Cầu là ai, đó là người của Nhị phu nhân và Nhị thiếu gia.

Hắn là không dám động, nhưng nếu có chỉ thị của lão tổ thì khác, hắn trong lòng cũng chỉ có thể xin lỗi bọn họ.

“Chuyện này do ngươi điều tra và xử lý đi! ” dừng lại một lát, hắn lại nói tiếp:” Còn nữa, nói với Diệp Hạo Vân đám người không cần làm phiền ta!”

Diệp Tử Phàm từ trong Thần Thức phát hiện rất nhiều người đang hướng tòa tiểu viện nơi đây tụ tập, hắn không muốn phiền phức nên không muốn gặp mặt bọn họ.

Nói xong, hắn cũng rời đi nơi này.

“Vâng! Cung tiễn lão tổ!”

Diệp Cực vung tay, hai tên chấp pháp đường chạy đến, nâng Lôi Cầu rời đi nơi này, sau đó ánh mắt hung tợn hướng đám nội,ngoại đệ tử quét qua.

Chạm vào ánh mắt của hắn tất mọi người đều biến sắc, lập tức chạy tứ tán.

Nhưng mà khi ánh mắt hắn nhìn về phía Thiết Trụ, lại hoàn toàn khác biệt, ánh mắt kia như nhìn thấy đã lâu cha mẹ mới gặp lại.

“Thiết thiếu gia, xin hỏi ngài có chuyện gì giận dò!”

Diệp Cực đi đến, âm thanh mang theo từng tia lấy lòng.

Lão tổ hắn không leo lên được, vì nó quá xa xôi, nhưng mà Thiết Trụ không giống, hắn cũng là một người bình thường a.

Chỉ cần làm hắn vui vẻ, không chừng một ngày nào đó có cơ hội được gặp lão tổ nhiều hơn.

“Ta hiện tại chỉ muốn cố gắng tu hành, cũng không muốn cái gì! ” Thiết Trụ nhìn trên tay có thêm một chiếc bình ngọc, tâm tình phức tạp nói.

Đây là trước lúc ly khai “sư tôn ” đưa cho hắn, bên trong có chứa một trăm viên Bồi Khí đan, nói là sau khi hắn đột phá thất trọng dùng.

“Thiết Trụ, ta đại diện cho gia tộc, chính thức ban tặng cho ngươi tinh anh đệ tử thân phận, nơi ở hiện tại của ngươi là trước kia Đại Thiếu gia cư ngụ, ta sẽ cho người dọn dẹp, đêm nay ngươi có thể vào ở! ”

Diệp Cực đang muốn nịnh bợ vài câu, thì lại nghe một âm thanh hùng hồn truyền đến, hắn rất bực mình muốn tìm tên thọc gậy bánh xe là ai, dám chen ngang chuyện của hắn.

“Diệp Cực, bái kiến gia chủ! ” Diệp Cực như quả bóng xì hơi, người khác hắn còn lí luận vài câu, nhưng mà Diệp Hạo Vân thì hắn chỉ có thể nhận túng.

Ai bảo bây giờ hắn là gia chủ đâu.

“Thiết Trụ! Bây giờ ngươi tạm thời đến Hạo Vân Cư của ta ở tạm, nhân tiện làm một cái tiểu tiệc, chúc mừng ngươi thành công đột phá Lục Trọng.!”Diệp Hạo Vân cùng Diệp Đà Tử đi đến, gật đầu xem như chào hỏi Chấp Pháp trưởng lão Diệp Cực.

Sau đó ân cần lo lắng mọi công việc cho Thiết Trụ.

Nói thật, khi nghe đến tin Diệp Chính Quang xuất hiện, hắn cùng Diệp Đà Tử kinh hoàng một hồi, bọn họ nghĩ sự tình có biến, lập tức chuẩn bị chạy khỏi Diệp gia.

Nhưng mà khi nghe được lời truyền âm của Diệp Tử Phàm bọn họ mới biết được chuyện gì xảy ra. Vì vậy, mới có thể nhanh chóng chạy đến đây.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !