1. Home
  2. Truyện Hệ Thống
  3. [Dịch] Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm
  4. Tập 1: Nhân vật phụ (c1-c10)

[Dịch] Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Tập 1: Nhân vật phụ (c1-c10)

tiếp ❯

Chương 1: Nhân vật phụ cái gì mà nhân vật phụ, ông đây muốn làm phản diện (1)

Một chiếc Bentley tiến vào một tiểu khu bình thường.

Hầu như trong tiểu khu đều là người có điều kiện bình thường, đột nhiên một chiếc Bentley tiến vào trông có hơi lạc lõng.

Nhưng bảo vệ ở cổng làm gì dám cản loại xe này, cũng mặc kệ đối phương có phải sống ở nơi này hay không, dù sao mở cửa cho đi vào cũng không sai.

“Ông chủ, tới…. Tới rồi.’’

Tài xế là một người đàn ông trung niên, ông ta dừng xe lại, cẩn thận nhắc nhở người đàn ông ngồi ở ghế sau một tiếng.

Người đàn ông ngồi ở ghế sau từ từ mở mắt ra, vẻ mặt trông có hơi u ám.

Anh là Vương Chấn Hưng, là một người xuyên không.

Thân phận hiện tại của anh là ông chủ của một công ty trị giá 1 tỷ, năm nay đã ba mươi sáu tuổi.

Ngoại hình không có gì để chê, quản lý dáng người cũng tốt, có thể đóng vai “ông chú đẹp trai” trong các bộ phim thần tượng.

Với ngoại hình cực kỳ ưu tú, khối tài sản khổng lồ, là đối tượng trong mơ của nhiều phụ nữ ở thành phố Thanh Linh.

Theo lý thuyết nếu xuyên qua đây mà lại có thêm điều kiện như vậy, chắc chắn sẽ phải rất hài lòng.

Thật ra lúc đầu Vương Chấn Hưng cũng khá hài lòng.

Nhưng rất nhanh anh đã phát hiện ra một chuyện, đó chính là phương diện kia của anh có một số… vấn đề.

Hơn nữa, anh xuyên qua đây còn mang theo một hệ thống.

Hệ thống nói với anh.

Thật ra anh là một nhân vật phụ cùng phe với nhân vật chính.

Anh tồn tại là để phục vụ cho nhân vật chính, tạo điều kiện cho nhân vật chính thể hiện.

Mà kết cục của anh ở trong sách, là bởi vì nhân vật chính đi tán gái, làm cho một nhân vật phản diện tức giận.

Nhân vật phản diện không tìm được nhân vật chính, cuối cùng đành phải giết người thân thiết nhất với nhân vật chính là Vương Chấn Hưng.

Biết điều này tâm trạng tốt được mới lạ.

Điều an ủi đáng giá duy nhất chính là, cốt truyện của cuốn tiểu thuyết vẫn chưa bắt đầu.

Nhân vật chính bây giờ đang lên núi học kỹ năng, vẫn chưa xuống núi.

Vai trò hiện tại của Vương Chấn Hưng chính là chăm sóc bà mẹ trẻ tuổi của nhân vật chính, đừng để chị ấy bị nhân vật phản diện ức hiếp.

Vương Chấn Hưng đến tiểu khu chính là để thăm mẹ của nhân vật chính.

Dựa theo cốt truyện, Vương Chấn Hưng đã chăm sóc mẹ của nhân vật chính được một năm.

Mẹ của nhân vật chính mất chồng từ rất sớm, cả phương diện tình cảm cùng phương diện sinh lý đều thiếu thốn.

Với điều kiện ưu tú của Vương Chấn Hưng, cộng thêm sự quan tâm chăm sóc trong cuộc sống, theo lẽ tất nhiên anh đã thu hút được sự chú ý của mẹ nhân vật chính.

Nhưng Vương Chấn Hưng hiểu rõ, dựa theo sự sắp xếp ban đầu của cốt truyện, anh vốn không có mệnh trở thành ba dượng của nhân vật chính.

Nếu không thì, cũng sẽ không bị tác giả chó chết đó gắn cho cái thiết lập “Phương diện kia không được.’’

“Ông chủ, ngài không lên sao? Vậy có cần tôi giúp ngài mang đồ lên không?’’

Trong xe im lặng một lúc, tài xế lại nhỏ giọng hỏi lần nữa.

‘Chăm sóc mẹ của nhân vật chính thì có ý nghĩa gì chứ, hoàn toàn chẳng có tí lợi ích gì, cuối cùng còn bởi vì nhân vật chính đi tán gái mà bị vạ lây tới mất mạng, mẹ nó!’

Vương Chấn Hưng tức giận chửi thầm trong lòng.

Nhưng ngay lúc này.

[Cốt truyện tiểu thuyết vẫn chưa chính thức bắt đầu, ký chủ có thể đưa ra lựa chọn.]

[Lựa chọn 1: Theo cốt truyện gốc đã sắp đặt, chăm sóc tốt mẹ của nhân vật chính, phát huy tối đa vai trò công cụ hình người, sau đó nhận hộp cơm. Phần thưởng: “Một đám tang long trọng”, và nhân vật chính sẽ đích thân khắc ba chữ “Người tốt bụng” lên bia mộ của ký chủ.]

[Lựa chọn 2: Bà nó cốt truyện, ông đây không muốn làm công cụ hình người cho nhân vật chính, ông đây muốn trở thành phản diện đi giết chết nhân vật chính! Phần thưởng: “Phục hồi khả năng đó”, và nhận được “Hào quang phản diện”.]

[Lưu ý: “Hào quang phản diện” và “Hào quang nhân vật chính” trời sinh đối lập, dễ thu hút giá trị thù hận của nhân vật chính, vì vậy lựa chọn 2 có một số rủi ro, xin hãy cân nhắc lựa chọn vì không thể thay đổi sau khi đưa ra lựa chọn!]

Một bảng chữ hiện lên trong đầu, Vương Chấn Hưng sửng sốt, sau khi phản ứng lại, lập tức mừng như điên.

Hóa ra hệ thống chó chết này còn có chức năng này, sao không nói sớm chứ.

Vài ngày trước, sau khi kết cục của anh được tiết lộ mà chẳng thấy động tĩnh gì, làm hại anh mấy ngày nay ăn không ngon ngủ không yên.

“Tôi chọn phương án hai, phương án hai!”

Vương Chấn Hưng lập tức nói với hệ thống bằng suy nghĩ, đưa ra lựa chọn của mình, không chút do dự.

Có rủi ro thì có rủi ro đi.

Nhưng dù sao cũng có thể khôi phục khả năng kia.

Nếu không, với tư cách là một người đàn ông, hơn nữa còn là một người đàn ông đẹp trai và có tiền, có thể giao thiệp với nhiều người phụ nữ xinh đẹp như vậy.

Nhìn được mà không ăn được, chẳng phải so với chết còn khó chịu hơn sao?

[Ký chủ đã đưa ra lựa chọn, khôi phục khả năng đàn ông và nhận được “Hào quang phản diện”.]

Chương 2: Nhân vật phụ cái gì mà nhân vật phụ, ông đây muốn làm phản diện(2)

Sau khi nhận được phản hồi, Vương Chấn Hưng vẫn có chút không yên tâm, vì thế lấy điện thoại mở Douyin, chọn vài video ngắn về các cô gái xinh đẹp nóng bỏng nhảy nhót, xem một lúc thì thấy bản thân đã có cảm giác rõ ràng.

‘Quả nhiên là đã khôi phục rồi.’

Vương Chấn Hưng tắt điện thoại, thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu suy nghĩ về vấn đề mà mình đang phải đối mặt ở hiện tại.

Theo lời giải thích của hệ thống, hiện tại anh có “Hào quang phản diện”, rất dễ thu hút giá trị thù hận của nhân vật chính.

Chỉ là nhân vật chính muốn gây rắc rối cho anh thì cũng cần một lý do chính đáng.

Dù sao thì anh cũng chăm sóc mẹ của nhân vật chính lâu như vậy rồi, nhân vật chính không thể nói trở mặt là trở mặt chứ?

Hơn nữa cốt truyện hiện tại vẫn chưa thực sự bắt đầu, nhân vật chính cũng chưa chính thức có thu hoạch gì.

Mẹ của nhân vật chính chính là bùa hộ mệnh của anh.

Trước tiên hãy nắm chắc lá bùa hộ mệnh này đã rồi tính tiếp.

Vương Chấn Hưng xách theo một số thứ, một mình đi vào một tòa nhà chung cư trong khu dân cư.

“Dinh dong.”

Đi đến trước một cánh cửa, Vương Chấn Hưng đưa tay bấm chuông cửa vài lần rồi chờ đợi.

Rất nhanh, có người trong nhà ra mở cửa.

Một người phụ nữ trung niên mặc đồ ở nhà trông dịu dàng mà quyến rũ xuất hiện trước mắt Vương Chấn Hưng.

Người phụ nữ xinh đẹp này chính là mẹ của nhân vật chính, tên là Hứa Du Nhu, ba mươi bảy tuổi, chỉ hơn Vương Chấn Hưng một tuổi.

Tuy rằng đã ba mươi bảy tuổi, nhưng Hứa Du Nhu lại có làn da trắng nõn, cũng không có dấu vết do thời gian để lại rõ ràng, nếu nói chị hơn hai mươi tuổi thì cũng sẽ có người tin.

Nhưng xét về khí chất, Hứa Du Nhu có nét quyến rũ trưởng thành mà các cô gái trẻ không có.

Có lẽ là do chị đã làm mẹ.

Trong cốt truyện, nhân vật chính là một anh chàng đẹp trai.

Tất nhiên gen của Hứa Du Nhu cũng có một phần công lao.

“Chấn Hưng tới rồi à, mau vào ngồi đi.”

Hứa Du Nhu mở rộng cửa nhà ra, mỉm cười mời Vương Chấn Hưng bước vào, đôi mắt long lanh như nước, dường như có thể xé nát tâm hồn người ta, cùng với âm thanh động lòng người của một người phụ nữ trưởng thành, thứ mà không thể tìm thấy ở những cô gái trẻ.

Vương Chấn Hưng nhìn tới mức rung động.

Mặc dù người ta thường nói đàn ông luôn yêu thích gái mười tám, nhưng giá trị nhan sắc và dáng người của Hứa Du Nhu này thực sự không thua kém gái mười tám chút nào.

Sau khi đi vào và ngồi xuống ghế sô pha, ánh mắt của Vương Chấn Hưng một chút cũng không rời khỏi người Hứa Du Nhu.

Hứa Du Nhu pha trà rồi bưng tới, nhận ra ánh mắt của Vương Chấn Hưng hình như hơi khác so với trước kia, nhưng không thể nói rõ được cụ thể là khác chỗ nào. Nhưng thấy Vương Chấn Hưng nhìn chăm chú như vậy khiến Hứa Du Nhu thầm vui mừng trong lòng

Trước kia Vương Chấn Hưng chưa bao giờ nhìn mình như vậy cả.

“Trên mặt tôi có gì sao?” Hứa Du Nhu nở một nụ cười, hỏi Vương Chấn Hưng.

“Không có, tôi chỉ cảm thấy hình như chị hơi khác trước.” Vương Chấn Hưng nhấp một ngụm trà, chậm rãi đáp lại.

“Không giống chỗ nào thế?” Hứa Du Nhu tò mò.

“Đẹp hơn thường ngày.” Vương Chấn Hưng thành thật nói.

“Có cả đống tuổi rồi, sao còn coi là xinh đẹp được nữa.”

Trong mắt Hứa Du Nhu hiện lên một chút chột dạ nhỏ đến mức không thể phát hiện được, cười cười tự giễu.

Thật ra, hôm qua chị có nói chuyện điện thoại với Vương Chấn Hưng, biết hôm nay Vương Chấn Hưng sẽ đến đây, nên chị đã cố tình trang điểm.

Nhưng lớp trang điểm rất nhẹ, rất khó thấy.

Nhưng không ngờ lại bị Vương Chấn Hưng nhận ra sự khác thường.

Có điều Hứa Du Nhu cũng không phải một cô gái, mặc dù bị chột dạ, nhưng bề ngoài vẫn giả vờ rất bình tĩnh.

Làm rất tốt việc quản lý biểu cảm và cảm xúc.

Nếu là một cô gái nhỏ, có lẽ mặt mũi đã sớm đỏ bừng lên cả rồi.

Đối với câu trả lời của Hứa Du Nhu, Vương Chấn Hưng chỉ mỉm cười.

Tuy Hứa Du Nhu đã hơn 30 tuổi là sự thật.

Nhưng chỉ cần là phụ nữ, chắc chắn đều sẽ soi gương.

Đương nhiên Vương Chấn Hưng không tin người phụ nữ này không nhìn ra được mình đẹp.

Tiếp tục nhấp một ngụm trà, Vương Chấn Hưng cũng không quan tâm quá nhiều về vấn đề này, mà đi làm việc nhà.

Bắt đầu làm những công việc như thay bóng đèn, sửa vòi nước, thông cống.

‘Hứa Du Nhu là một người phụ nữ tốt bụng, nếu như mình chăm sóc chị ấy, thì cho dù sau này có xảy ra mâu thuẫn với con trai chị ấy, có lẽ ít nhiều gì chị ấy cũng sẽ bảo vệ mình chứ nhỉ?’

Vương Chấn Hưng vừa làm việc vừa suy nghĩ mông lung.

Sau hơn nửa tiếng, cuối cùng cũng xong việc.

Dù bây giờ anh đã là ông chủ của công ty, nhưng cũng là người xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, trước kia việc nặng việc nhẹ nào cũng đã từng làm qua.

Việc nhỏ như thay bóng đèn này anh làm dễ như ăn bánh.

Chương 3: Tương lai còn dài, xin phép về trước(1)

“Cậu là ông chủ lớn, sao mà gặp khó khăn được.” Hứa Du Nhu cười cười.

“Thế sự vô thường, khó mà nói lắm.”

“Tôi chỉ là phụ nữ, không giúp được gì lớn lao, nhưng nếu cậu cần giúp thì cho dù phải nhảy vào đâu sôi lửa bỏng thì tôi nhất định cũnToàn bộ quá trình Hứa Du Nhu đều theo sát để đưa dụng cụ cho Vương Chấn Hưng, ánh mắt vẫn luôn đặt trên người Vương Chấn Hưng.

Không thể không nói, đàn ông lúc làm việc nghiêm túc thì rất đẹp trai.

Đặc biệt là khi Vương Chấn Hưng vốn là ông chủ lớn của một công ty, nhưng lại không ngại bẩn ngại mệt làm mấy loại chuyện tay chân thế này.

Hứa Du Nhu nhìn, trong lòng đầy cảm động.

[ Hảo cảm của nhân vật quan trọng Hứa Du Nhu với ký chủ +5, tổng mức độ hảo cảm hiện tại là 55 ( Rung động ). Chúc mừng ký chủ đã nhận được 100 điểm phản công.]

[ Bảng thuộc tính năng lực của ký chủ đã được mở, có thể xem bất cứ lúc nào.]

Vương Chấn Hưng đang rửa tay, trong đầu đột nhiên vang lên một giọng nói ngọt ngào đáng yêu của một cô gái.

Đương nhiên anh không hề xa lạ gì với âm thanh này.

Đây là âm thanh của hệ thống.

Sau khi kết nối với hệ thống, Vương Chấn Hưng lập tức mở ra xem thử.

[ Ký chủ: Vương Chấn Hưng ]

[ Giá trị may mắn: 36 (Lưu ý: Giá trị may mắn thông thường là 50) ]

[ Hào quang phản diện: 166 ]

[ Điểm phản công: 100 ]

[ Giá trị chiến đấu: 86 (Lưu ý: Giá trị chiến đấu của một người đàn ông trưởng thành bình thường là 50) ]

[ Giá trị quyến rũ: 93 (Lưu ý: Giá trị quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành bình thường là 50) ]

[ Kỹ năng đặc biệt: Không có ]

Nhìn lướt qua các thuộc tính trên bảng, lần đầu tiên Vương Chấn Hưng muốn phàn nàn một chút về giá trị may mắn.

Người bình thường có giá trị may mắn là 50, nhưng anh chỉ có 36?

Chẳng trách trong cốt truyện gốc anh lại là nhân vật phụ làm bia đỡ đạn.

Chỉ số may mắn của nhân vật chính thường rất cao, sao anh đánh bại được nhân vật chính đây?

[ Ký chủ không cần nản lòng, thông qua cách chèn ép nhân vật chính, thay đổi cốt truyện giành lấy người hoặc vật phẩm vốn thuộc về nhân vật chính, có thể cướp lấy giá trị may mắn của nhân vật chính, từ đó chuyển hóa thành giá trị may mắn của ký chủ. ]

‘Cũng được đấy chứ.’

Vương Chấn Hưng âm thầm gật đầu, sau đó hỏi hệ thống.

‘Hào quang phản diện ngoại trừ dễ hấp dẫn giá trị hận thù của nhân vật chính ra thì còn có tác dụng gì nữa?’

[ Hào quang phản diện có tác dụng áp chế sự uy hiếp của nhân vật chính và nhân vật phản diện, thậm chí còn có thể làm cho nhân vật chính và phản diện phải khuất phục, có điều với tiền đề là điểm hào quang phản diện của ký chủ phải đủ cao, nếu số điểm hào quang chênh lệch càng nhiều thì tác dụng của áp chế và uy hiếp sẽ càng rõ.

Tương đương, nếu chỉ số hào quang phản diện của ký chủ thấp thì sẽ dễ dàng bị nhân vật chính và phản diện khác áp chế, nhưng nếu mà làm chuyện ác thành công thì giá trị phản diện sẽ tăng lên, ký chủ cố lên nha! ]

[ Có điều vẫn phải nhắc nhở ký chủ, chỉ số hào quang phản diện của ký chủ bây giờ cực kỳ thấp, nếu làm chuyện ác quá thì có thể sẽ gặp phải báo ứng, thậm chí còn bị sét đánh luôn . ]

‘Có nghĩa là nếu không muốn làm bia đỡ đạn, thì phải cố gắng làm chuyện ác… Nhưng đã là biến thành thân phận phản diện rồi thì chắc không thể làm việc tốt đâu đúng không?’

Vương Chấn Hưng đã nhanh chóng hiểu ra, hỏi tiếp:

‘Còn cái điểm phản công thì sao?’

[ Có thể lấy điểm đó đổi lấy các loại năng lực và vật phẩm ở cửa hàng của hệ thống, chỉ cần có nhiều điểm, thậm chí ký chủ còn có thể đổi lấy năng lực của nhân vật chính đang sở hữu. ]

‘Vậy 100 điểm kia có thể đổi được cái gì?’ Vương Chấn Hưng chờ mong hỏi.

[ Dạ thưa ký chủ, không đổi được cái gì hết, vật phẩm trong cửa hàng của hệ thống có giá thấp nhất là 1000 điểm. ]

Sau khi hỏi xong, Vương Chấn Hưng đã hơi hiểu cách chơi của hệ thống này.

Rửa tay xong, Vương Chấn Hưng tắt vòi nước.

Hứa Du Nhu cầm một cái khăn lông tới đưa cho anh lau tay.

Lau tay xong, Vương Chấn Hưng theo bản năng ngửi khăn lông.

Khăn lông có một mùi rất thơm.

“Treo ở đâu vậy?” Vương Chấn Hưng giơ chiếc khăn trong tay lên hỏi.

“Đưa cho tôi đi.” Hứa Du Nhu cầm lấy khăn, nhìn khuôn mặt Vương Chấn Hưng rồi nói: “Trên má trái của cậu dính chút bẩn.”

“Thế à?”

Vương Chấn Hưng lau má bên trái, lau mấy lần cũng không lau tới.

“Để tôi giúp cậu.” Hứa Du Nhu cầm khăn bước tới dịu dàng lau mặt cho Vương Chấn Hưng.

Chắc là lúc nãy đổi bóng đèn nên mặt Vương Chấn Hưng bị dính một tí bụi.

Động tác Hứa Du Nhu rất cẩn thận, vừa giúp Vương Chấn Hưng lau bụi vừa ngắm nhìn khuôn mặt anh.

Sau khi nhìn chăm chú một lúc chị mới nhận ra mình hơi thất thố, vội vàng dời mắt đi.

“Hôm nay cậu vất vả rồi, cảm ơn nhé.” Hứa Du Nhu giặt khăn xong, treo lên sào ở bên ngoài, nói với Vương Chấn Hưng.

“Đừng khách sáo, chúng là bạn cũ mà, có điều nếu chị khó xử quá thì sau này tôi mà có gặp khó khăn, chị nhớ giúp đỡ tôi nhé.”

Sau này chắc chắn nhân vật chính sẽ trở mặt, Vương Chấn Hưng phải đề phòng trước, thử thăm dò thái độ của Hứa Du Nhu một chút.

Chương 4: Tương lai còn dài, xin phép về trước (2)

“Cậu là ông chủ lớn, sao mà gặp khó khăn được.” Hứa Du Nhu cười cười.

“Thế sự vô thường, khó mà nói lắm.”

“Tôi chỉ là phụ nữ, không giúp được gì lớn lao, nhưng nếu cậu cần giúp thì cho dù phải nhảy vào đâu sôi lửa bỏng thì tôi nhất định cũng sẽ giúp cậu.”

“Chị quá lời rồi.” Vương Chấn Hưng nghe được lời chắc chắn này của chị, không khỏi mỉm cười.

Lúc này đã gần đến giờ cơm tối.

Hứa Du Nhu mời Vương Chấn Hưng ở lại ăn tối.

Vương Chấn Hưng muốn cùng chị tiếp xúc nhiều một chút, vì thế đồng ý ngay.

Hứa Du Nhu nghe vậy, chị ngơ ra.

Bởi vì trước đây mỗi lần mời Vương Chấn Hưng ở lại ăn tối, đối phương luôn từ chối vì anh ta bận.

Không ngờ lần này Vương Chấn Hưng lại đồng ý dễ dàng vậy.

Hứa Du Nhu cực kì vui mừng, vội vàng ra khu chợ gần đó mua thêm thức ăn và rau.

Sau khi trở về, chị đeo tạp dề rồi tất bật trong bếp.

Vương Chấn Hưng đi vào bếp nhìn một cái.

Chưa nói đến việc tài nấu nướng thế nào, chỉ nhìn cảnh Hứa Du Nhu thái rau nấu cơm thôi cũng thấy đẹp như tranh vẽ.

Mà sau khi đồ ăn được bưng ra, Vương Chấn Hưng nếm thử, cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Không hổ là mẹ nhân vật chính.

Hiền thê lương mẫu, tất cả mọi thứ đều có đủ.

Vương Chấn Hưng liền ăn mấy bát cơm lớn.

Sau bữa tối, bọn họ ngồi nghỉ một lúc.

“Không ngờ muộn thế này rồi.” Vừa nói chuyện, Hứu Du Nhu vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc trời đã tối đen.

Chị là người phụ nữ sống một mình, nếu có đàn ông trong nhà vào buổi tối, ít nhiều cũng có lời ra tiếng vào.

Nên là một người phụ nữ dè dặt thôi, dù có rung động trước người đàn ông này thì vẫn phải giữ một khoảng cách hợp lý.

Lời này của Hứa Du Nhu thật ra là một loại ám chỉ .

Vương Chấn Hưng tất nhiên nghe hiểu ý tứ, trong lòng không khỏi thất vọng.

Nói cho cùng Hứa Du Nhu vẫn khách khí với mình, nhỡ sau này phát sinh mâu thuẫn với con trai chị, liệu chị có tin tưởng không?

[ Hứa Du Nhu đuổi khéo, mời ký chủ đưa ra lựa chọn. ]

[ Phương án 1: Giả vờ không hiểu ý, trơ tráo tiếp tục ở đây qua đêm rồi tấn công vào ban đêm. Tỷ lệ tấn công thành công là 100%, hảo cảm của Hứa Du Nhu giảm còn 0%. (Nhắc nhở ký chủ, lựa chọn này vượt quá chỉ số phạm vi của nhân vật phản diện, rất dễ gặp xui xẻo. ]

[ Phương án 2: Lập tức đứng dậy chào tạm biệt, hảo cảm của Hứa Du Nhu +2. Phần thưởng: Dáng người hoàn hảo! ]

Vương Chấn Hưng còn muốn Hứa Du Như làm bùa hộ mệnh, nên đương nhiên anh sẽ không chọn phương án đầu tiên, chứ đừng nói đến việc gặp xui xẻo.

Đương nhiên tôi chọn phương án 2.

“Tự nhiên tôi nhớ ra tối nay có cuộc họp, giờ tôi về công ty một chuyến.”

Vương Chấn Hưng đứng dậy chào tạm biệt.

Hứa Du Nhu có hơi không nỡ tiễn anh ra ngoài, nhìn bóng anh khuất dần ở khúc rẽ.

Một lúc sau Hứa Du Nhu mới dời tầm mắt.

Căn nhà lại quay trở về trạng thái im lặng.

Hứa Du Nhu dọn bàn ăn, rửa bát, cô ngồi ở phòng khách xem TV một lúc, cảm thấy hơi chán.

Sống một mình thực sự rất nhạt nhẽo.

Xung quanh không có ai để nói chuyện.

Hứa Du Nhu thở dài, tắm rửa rồi trở về phòng nghỉ ngơi.

Nhưng đêm khuya tĩnh lặng, cô xoay qua xoay lại, trằn trọc không ngủ được.

Sau khi tắm xong, Vương Chấn Hưng đứng trước gương tán thưởng thân hình hoàn mỹ của mình một hồi.

Mặc dù đã ba mươi sáu tuổi, nhưng thân hình và nhan sắc vẫn rất ok, hoàn toàn không hề thua kém lứa trẻ đôi mươi chút nào.

Bởi vì có thân hình hoàn mỹ, trong bảng thuộc tính, mục giá trị quyến rũ đã tăng từ 93 lên 113.

Tăng hẳn 20 điểm.

Chỉ cần được 95 điểm giá trị quyến rũ, thì đã có thể xem như vô cùng đẹp trai rồi.

Với 113 điểm, chất lượng ra sao không cần nghĩ cũng biết.

Nằm trên giường lớn, trong đầu Vương Chấn Hưng sắp xếp lại một chút thông tin của cốt truyện.

Con trai của Hứa Du Nhu tên là Tần Dật, cũng chính là nhân vật chính.

Hơn một năm trước Tần Dật rời khỏi Thành phố Thanh Linh, là vì có khúc mắc với một tên phản diện phú nhị đại .

Cái tên phú nhị đại này cho người đi đối phó Tần Dật.

Nhờ hào quang nhân vật chính che chở, Tần Dật may mắn gặp được một vị cao nhân, sau đó đến núi Côn Lôn bái sư học nghệ.

Hứa Du Nhu là mẹ của Tần Dật, cũng bị liên lụy theo.

Trước đây Hứa Du Nhu sở hữu một công ty quần áo, mặc dù không lớn, mà mỗi năm cũng kiếm được hơn một trăm vạn.

Nhưng vì Tần Dật đã đắc tội tên phú nhị đại kia, nên công ty của Hứa Du Nhu bị chèn ép đến phá sản.

Dù vậy tên phú nhị đại đó vẫn không để yên, còn phái người đến gây rắc rối cho Hứa Du Nhu.

Tạt sơn và phân trước cửa nhà Hứa Du Nhu cả tháng trời.

Sau đó Vương Chấn Hưng ra mặt, mới miễn cưỡng giải quyết được chuyện này.

Vì sao lại nói là miễn cưỡng, là bởi vì công ty Vương Chấn Hưng có giá thị trường là mười tỷ, còn tài sản trong nhà của tên phú nhị đại kia phải đến hơn trăm tỷ.

Chênh lệch giữa hai người là cực kỳ lớn.

Nếu tên phú nhị đại đó quyết tâm trả thù, Vương Chấn Hưng cơ bản là cản không nổi.

Chương 5: Tính toán kế hoạch

Nguyên nhân chủ yếu, có lẽ là vì Hứa Du Nhu là mẹ của nhân vật chính, nên được hào quang của nhân vật chính che chở.

Một năm trở lại đây, Hứa Du Nhu vẫn luôn bình an vô sự.

Đương nhiên, Hứa Du Nhu không hề biết những chuyện này.

Theo chị, cái tên phú nhị đại đó không còn làm phiền nữa, nguyên do hoàn toàn là vì Vương Chấn Hưng.

Sở dĩ Hứa Du Nhu rung động, không thể không kể đến sự ưu tú của Vương Chấn Hưng, nhưng còn có một phần là vì cảm kích.

Cho nên cái bùa hộ mệnh Hứa Du Nhu này, cũng không được xem là quá kiên cố.

‘Nhân lúc vai chính Tần Dật chưa xuất hiện, mình nhất định phải tạo dựng mối quan hệ bền chặt hơn với Hứa Du Nhu, tốt nhất là vượt qua độ quan trọng của con trai Tần Dật trong lòng chị ấy.’

Vương Chấn Hưng tính toán trong lòng.

Muốn một người mẹ, xem trọng người đàn ông của mình hơn con trai, việc này không hề đơn giản, có điều không phải là không thể.

Dù sao việc này cũng đã được lịch sử chứng minh.

Ví dụ chẳng phải Tần Thái hậu quan tâm Lao Ái nhiều hơn à? Đến cuối thậm chí còn trở mặt với con trai.

Tần Thái hậu: Triệu Khuê – mẹ của Tần Thủy Hoàng.

Lao Ái: Người tình của Triệu Khuê. Lao Ái đã giả vờ là hoạn quan để vào cung, có 2 người con trai với Triệu Khuê. Sau này, Lao Ái muốn lật đổ Tần Thủy Hoàng, nhưng âm mưu của ông bị phát hiện, cả nhà bị diệt.

Với sự ưu tú của Vương Chấn Hưng, cũng không thua kém gì Lao Ái đó.

‘Chỉ là cụ thể mình phải làm gì đây?’

Vương Chấn Hưng nghĩ.

Nếu cứ tiếp tục như hiện tại anh dường như có thể chắc chắn, độ thiện cảm của Hứa Du Nhu đối với anh vào lúc Tần Dật xuất hiện phần lớn cũng chỉ dừng lại ở mức “rung động”.

Muốn tiến thêm bước nữa, cơ bản là không có hy vọng.

Mà khi Tần Dật xuất hiện, Vương Chấn Hưng muốn kéo gần thêm khoảng cách với Hứa Du Nhu thì chỉ có khó càng thêm khó.

Muốn quan hệ của hai người mau chóng gắn kết, chỉ có thể mưu tính một chút.

Vương Chấn Hưng rất nhanh đã nghĩ ra được một ý.

Thời gian hai ngày nhoáng cái trôi qua.

Hứa Du Nhu mở một tiệm trái cây nhỏ ở gần tiểu khu, thu nhập của tiệm trái cây không nhiều nhưng vẫn có thể trang trải chi phí sinh hoạt.

Hôm nay Hứa Du Nhu vẫn như thường lệ, trông coi tiệm trái cây.

Một đôi vợ chồng trẻ đến mua trái cây.

Hứa Du Nhu chờ đôi vợ chồng này chọn xong, sau đó đem cân rồi tính tiền.

“Tổng cộng 335.53 tệ, bớt cho cô cậu số lẻ, 330 tệ.” Hứa Du Nhu mỉm cười nói.

“A, đắt vậy sao, hơn 300 tệ.” Cô gái trẻ kinh ngạc nói.

“Trái cây tiệm tôi so với giá thị trường, xem như là rẻ rồi, tuyệt đối không nói thách cô cậu, nếu hai người không tin, có thể đi mấy tiệm trái cây khác xem thử.”

Hứa Du Nhu là một người phụ nữ tốt bụng, trên phương diện làm ăn rất trung thực, trước giờ chưa từng lừa dối khách hàng.

“Không cần đi tiệm khác xem đâu, đâu phải tôi chưa từng mua, nếu là mấy tiệm khác, tôi ước chừng phải 400 tệ.” Chàng trai trẻ đáp lại Hứa Du Nhu, sau đó nói với người yêu mình:

“Ngốc à, 300 tệ thôi mà, chỉ cần em thích, bao nhiêu anh cũng mua cho em.”

“Anh yêu, anh tốt quá đi!” Cô gái rất vui vẻ, hôn cái chụt lên mặt chàng trai.

“Ở nơi đông người mà em làm gì vậy.” Chàng trai phàn nàn, nhưng trên môi vẫn nở nụ cười.

“Có sao đâu, chúng ta cũng sắp kết hôn rồi, anh còn sợ bị người ta chê cười à?” Cô gái hỏi.

“Nói cũng phải, vậy bên này cũng hôn một cái đi.” Chàng trai quay mặt bên kia.

Cô gái trừng mắt với người yêu một cái, nhưng cũng không phụ sự kỳ vọng, nghiêng đầu qua chụt một cái lên bên mặt còn lại của người yêu.

“Còn nữa còn nữa.” Chàng trai vẫn chưa thỏa mãn, chu môi lên.

“Ghét quá đi!” Cô gái cười mắng một tiếng, nhưng vẫn thỏa mãn mong muốn của người yêu.

Hứa Du Nhu ở bên cạnh rất lúng túng.

Phải mất một hồi, hai người mới chịu tách ra.

Chàng trai quét mã thanh toán, sau đó cầm túi trái cây ngọt ngào rời đi với cô gái.

“Đúng là một cặp tình nhân hạnh phúc.”

Hứa Du Nhu nhìn hai người, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ.

Là một người phụ nữ, hơn nữa lại vô cùng xinh đẹp, độc thân nhiều năm, thực ra sâu trong thâm tâm chị cũng hy vọng có được một người bạn đời như vậy.

Chứ không phải ban ngày trông coi tiệm trái cây, ban đêm canh giữ chiếc giường trống.

Cuộc sống như vậy, Hứa Du Nhu đã trải qua hơn mười năm rồi, nhưng vẫn chưa quen, mà lại cảm thấy ngày càng cô đơn.

May mà bây giờ là ban ngày, nếu như là lúc trời chạng vạng tối, Hứa Du Nhu chắc chắn sẽ đóng cửa về nhà, sau đó trốn trong phòng ngủ tự mình an ủi một chút.

Hết cách, nếu không điều tiết một chút, chị thật sự sẽ phát điên.

Không phải Hứa Du Nhu chưa từng nghĩ đến việc tìm bạn đời, thậm chí chị đã có một đối tượng lý tưởng.

Không sai, chính là Vương Chấn Hưng.

Chỉ là Hứa Du Nhu vẫn còn băn khoăn về suy nghĩ của đứa con trai Tần Dật.

Lúc Tần Dật còn rất nhỏ, đã rất phản đối việc Hứa Du Nhu tìm cha dượng cho thằng bé rồi.

Mặc dù đứa con trai Tần Dật này đã mất tích rất lâu, nhưng lỡ như một ngày nào đó thằng bé quay về thì sao?

Bởi vì để ý đến suy nghĩ của con trai, nên Hứa Du Nhu đã cố gắng kiềm chế bản thân.

Chương 6: Hứa Du Nhu thất nghiệp (1)

Hứa Du Nhu nghĩ lung tung một lúc, lại có vài vị khách bước vào tiệm trái cây.

Mấy vị khách này ăn diện vô cùng lòe loẹt, nhìn không giống người đàng hoàng.

Hứa Du Nhu có chút lo lắng.

Một lúc sau, những người này lựa trái cây xong, lại cố ý bới lông tìm vết, nói mua phải trái cây hỏng, bắt Hứa Du Nhu bồi thường một khoản lớn.

Mỗi ngày Hứa Du Nhu đều sẽ loại bỏ những trái cây bị hỏng bị thối trong tiệm, đương nhiên biết đây không phải lỗi của mình, vậy nên chị không chịu đền tiền.

Mấy tên thanh niên bất mãn, bắt đầu đập phá sạp trong tiệm, tất cả trái cây đều bị đập nát hết.

Hứa Du Nhu tức đến suýt chút nữa ngất đi.

“Này, các anh làm gì đó?!”

Trước cửa tiệm trái cây đột nhiên vang lên một tiếng quát.

Là Vương Chấn Hưng đến.

Mấy tên thanh niên thấy vậy, thuận tay đập thêm vài cái sau đó mau chóng chạy mất.

Nhìn đống bừa bộn trong tiệm, Hứa Du Nhu tức đến phát khóc.

[ Ký chủ làm chuyện ác thành công, sau lưng sai khiến người đập phá tiệm trái cây của Hứa Du Nhu, nhận được 20 điểm hào quang phản diện! ]

Nhận được tin nhắn của hệ thống, Vương Chấn Hưng cười thầm.

Không sai, mấy tên thanh niên đập phá tiệm trái cây là do anh tìm đến.

Thậm chí, cặp tình nhân thể hiện ân ái trước mặt Hứa Du Nhu trước đó, cũng là diễn viên do anh tìm.

Hứa Du Nhu kinh doanh tiệm trái cây này đã gần một năm, có rất nhiều tình cảm với cửa tiệm này, thấy tiệm bị đập phá đến không ra hình ra dạng, vừa phẫn nộ vừa tủi thân.

Vương Chấn Hưng nhìn đống trái cây trong tiệm rơi đầy ra đất, tỏ ra đồng cảm với Hứa Du Nhu, ân cần hỏi thăm tình hình một chút, sau đó nói:

“Những người này chắc chắn là cố ý đến gây phiền phức, gần đây chị có đắc tội ai không?”

“Không có.” Hứa Du Nhu trả lời một cách chắc chắn.

“Vậy chắc là nợ cũ rồi.” Vương Chấn Hưng thuận thế hắt nước bẩn lên đầu người khác.

“Hẳn là vậy.” Hứa Du Nhu gật gật đầu, cũng đồng ý với lời nói của anh.

Suy cho cùng nếu vô duyên vô cớ, làm gì có ai lại cố ý đến gây sự.

Đây chắc chắn là tên nhà giàu mà trước đó Tần Dật đã đắc tội, cho người đến đây kiếm chuyện.

Xác định được người đứng phía sau, ý định báo cảnh sát ban đầu của Hứa Du Nhu cũng bay biến mất.

Đối phương căn bản không thiếu tiền, mỗi ngày có thể thuê hết người này đến người khác tới đập phá, chị cũng không làm gì được đối phương.

“Hay là để không xảy ra chuyện tương tự, tiệm trái cây này đừng mở bán nữa.” Vương Chấn Hưng đề nghị.

“Nhưng tôi dựa vào tiệm trái cây này để kiếm sống, nếu như đóng cửa, nguồn thu nhập sẽ không còn nữa, chi phí thuê phòng, điện nước, ăn uống tất cả đều cần dùng đến tiền.” Hứa Du Nhu rầu rĩ.

“Cái tiệm này một tháng cũng chỉ kiếm được hơn một ngàn, nếu chị chịu để tôi giúp một chút, cũng đủ với thu nhập chị mở tiệm trái cây nửa năm rồi.” Vương Chấn Hưng nói.

“Cậu đã giúp tôi quá nhiều rồi, tôi thật sự không tiện nhận sự giúp đỡ của cậu nữa đâu.” Hứa Du Nhu rất hổ thẹn.

“Nếu trong lòng thấy áy náy, cứ xem như chị mượn tôi đi.” Vương Chấn Hưng nói.

“Cậu… Sao cậu lại đối tốt với tôi như vậy?” Hứa Du Nhu hỏi một cách yếu ớt.

“Chị nói thử xem?” Vương Chấn Hưng nhìn ánh mắt đẫm lệ của chị, hỏi ngược lại.

“Làm, làm sao tôi biết được.” Hứa Du Nhu cảm thấy tim mình đập vô cùng nhanh, có chút không dám đối mặt với người đàn ông trước mặt.

“Tốt xấu gì trước đây cũng từng học chung một trường đại học, chị còn là tiền bối của tôi, sau cũng có một thời gian làm đối tác làm ăn, chị có khó khăn, tôi đương nhiên sẽ giúp chị.”

Vương Chấn Hưng đương nhiên sẽ không nói thẳng ra, nếu nói thẳng ra, sẽ mất đi quyền chủ động.

Dựa vào kinh nghiệm trước kia, Vương Chấn Hưng biết trong chuyện tình cảm nam nữ, ai là người nói thẳng ra trước, người đó sẽ ở thế bị động.

Mặc dù Vương Chấn Hưng không định nói chuyện tình cảm với Hứa Du Nhu, anh vẫn muốn cẩn thận một chút.

Nhưng đạo lý thì cũng gần giống vậy.

“Vì những chuyện này?” Hứa Du Nhu có chút thất vọng.

“Nếu không thì sao?” Vương Chấn Hưng cười hỏi.

Hứa Du Nhu không nói gì, ánh mắt phức tạp, không biết đang nghĩ gì.

Vương Chấn Hưng giúp đỡ Hứa Du Nhu, cùng nhau dọn những sạp trái cây bị hỏng trong tiệm.

Hơn nửa tiếng sau, mới thu dọn xong.

“Áo sơ mi của cậu bị rách ngay nách rồi.” Hứa Du Nhu lau mồ hôi trên trán, đột nhiên chú ý đến áo của Vương Chấn Hưng.

“Ơ, thật này. Không sao, vứt đi rồi đổi cái khác là được.” Vương Chấn Hưng thản nhiên nói.

“Cái sơ mi này của cậu chất lượng tốt như vậy, chắc cũng hơn vài ngàn thậm chí vài vạn phải không, chỉ là bị đứt chỉ một chút, vứt đi thì phí lắm, để tôi giúp cậu khâu lại đi.” Hứa Du Nhu chủ động nói.

“Cũng được.”

Vương Chấn Hưng gật đầu, gọi điện thoại kêu tài xế đang ngồi đợi ở trong xe ngoài kia, đi mua một chiếc áo sơ mi mang lại đây.

Sau khi tài xế mang áo sơ mi mới đến, lại đi ra chiếc Bentley ngoài kia, không dám làm phiền ông chủ.

Hứa Du Nhu thất nghiệp (2)
Vương Chấn Hưng cởi chiếc sơ mi bị rách ra.

Để lộ đường cong hoàn mỹ trên cơ thể, giống như một tác phẩm nghệ thuật.

Hứa Du Nhu nhìn đến hai mắt đều mở to.

Đây là lần đầu chị nhìn thấy thân hình của Vương Chấn Hưng.

Mặc dù trước đây đã đoán được, cơ thể Vương Chấn Hưng rất đẹp, nhưng không ngờ lại hoàn hảo đến vậy.

Hứa Du Nhu nhìn vài lần, mặc dù làm chủ biểu cảm rất tốt, nhưng vẫn kiềm không được mà đỏ mặt.

[ Độ hảo cảm của Hứa Du Nhu đối với ký chủ +2, tổng độ hảo cảm hiện tại 59 (rung động). ]

Vương Chấn Hưng vờ như không chú ý đến tầm nhìn của Hứa Du Nhu, tiếp tục thay áo.

Thực ra, là anh cố ý dùng lực mạnh để áo sơ mi bị rách, đồng thời đoán được Hứa Du Nhu, người sống tiết kiệm sẽ tiếc chiếc áo, ngăn hắn vứt bỏ.

Mà mục đích anh làm như vậy, đương nhiên chính là vì có thể quang minh chính đại khoe ra thân hình hoàn hảo trước mặt Hứa Du Nhu.

Vương Chấn Hưng chậm rì rì, qua một lúc lâu mới thay xong chiếc sơ mi mới, để Hứa Du Nhu nhìn cho đã mắt.

“Đây, làm phiền chị rồi.”

Vương Chấn Hưng đưa chiếc sơ mi bị rách cho Hứa Du Nhu.

“Không phiền, tôi khâu lại xong giặt sạch, rồi sẽ đưa cho cậu.” Hứa Du Nhu chỉ cảm thấy cổ họng hơi khô, sau khi ho khan vài tiếng mới đáp lời rồi cầm lấy chiếc áo sơ mi.

———

Màn đêm buông xuống.

Sau khi Hứa Du Nhu một mình ở nhà ăn xong bữa tối, lấy kim chỉ trong nhà ra vá lại áo sơ mi.

Khoảng chừng mười mấy phút, sơ mi cũng đã được vá xong.

Hứa Du Nhu mở áo ra xem, so sánh một chút chỗ vá với bên còn lại, không thấy có gì khác biệt.

Sau đó Hứa Du Nhu chuẩn bị đi giặt áo sơ mi bằng tay.

Có điều ngay lúc đang đứng lên, chị đột nhiên ngửi thấy chút mùi kỳ lạ trên áo sơ mi.

Lúc sáng Vương Chấn Hưng phụ giúp dọn dẹp tiệm trái cây, ra chút mồ hôi.

Trên áo đương nhiên sẽ có mùi.

Theo lý mà nói, mùi này đương nhiên không dễ ngửi.

Có điều lúc Hứa Du Nhu ngửi thấy , lại hoàn toàn không có chút cảm giác mùi khó ngửi, tâm hồn thiếu nữ lại nhịn không được mà rung động.

Hứa Du Nhu vô thức cắn cắn môi, ma xui quỷ khiến, đưa chiếc áo sơ mi lên mũi ngửi thêm một chút.

Cảm giác này, cứ như được gần với chủ nhân của chiếc áo thêm một chút.

Điều này khiến cho nội tâm cô đơn của chị, dường như có được chút an ủi.

“Sao, sao mình lại thế này.”

Hứa Du Nhu âm thầm cảm thấy xấu hổ, bỏ áo sơ mi xuống.

Nhưng mà, cũng không vội đi giặt.

Dù sao Vương Chấn Hưng cũng không cần cái áo này gấp, qua mấy ngày nữa đưa anh ta cũng được.

Đêm dần khuya.

Hứa Du Nhu trở về phòng ngủ nghỉ ngơi.

Vẫn như hôm qua, chị lăn qua lăn lại không ngủ được.

Đến lúc khó lắm mới chợp mắt được một chút, lại bị tiếng động từ gia đình tầng trên làm ồn đến tỉnh.

Hứa Du Nhu lắng nghe một chút, phát hiện hóa ra là cặp vợ chồng tầng trên đang xảy ra xô xát.

Giọng của người vợ nghe ra có chút thê thảm, rõ ràng là ở bên yếu thế hơn.

Những âm thanh này, cũng không phải lần đầu Hứa Du Nhu nghe thấy.

Chỉ là tiếng cãi vã lúc trước vô cùng nhỏ, chị dùng giấy nhét vào tai sẽ không nghe thấy gì nữa.

Nhưng hôm nay cặp vợ chồng trên tầng xô xát vô cùng dữ dội!

Bây giờ đề cập đến việc sinh đứa thứ hai, hoặc là bọn họ chuẩn bị sinh đứa thứ hai.

Cũng không trách người ta được.

Hứa Du Nhu chỉ có thể bịt tai lại.

Nhưng cho dù có bịt tai, chị vẫn có thể nghe thấy tiếng cãi vã rất rõ ràng.

Một phụ nữ độc thân nhiều năm như Hứa Du Nhu, giữa đêm giữa hôm nghe thấy những âm thanh như vậy, với chị mà nói không thể nghi ngờ gì đây chính là sự tra tấn tinh thần vô cùng lớn.

Cuối cùng, Hứa Du Nhu thật sự là không chịu nổi tra tấn, đi đến phòng khách ôm chiếc sơ mi đó vào phòng ngủ.

“Chấn Hưng…”

Qua một lát sau, trong căn phòng tối đen truyền đến những tiếng nỉ non trầm thấp.

[ Ký chủ làm chuyện ác thành công, âm thầm khiến đôi vợ chồng tầng trên đánh nhau, giày vò Hứa Du Nhu trên phương diện tinh thần, nhận được 20 điểm hào quang phản diện! ]

[ Độ hảo hảo cảm của Hứa Du Nhu đối với ký chủ +5, tổng điểm độ hảo cảm hiện tại là 64 (mến mộ). ]

Sáng sớm.

Vương Chấn Hưng vừa tỉnh dậy, nhìn thấy hai tin nhắn khuya hôm qua nhận được.

Đúng là không uổng công anh bỏ tiền ra thuê diễn viên, thành quả thu được thật là không tệ.

Độ hảo cảm của Hứa Du Nhu, cuối cùng cũng vượt qua mức rung động, đạt đến mức mến mộ rồi.

Bằng cách này, không gian có thể thao tác sẽ lớn hơn.

Vương Chấn Hưng cũng không gấp gáp liên hệ với Hứa Du Nhu ngay.

Hiện tại Hứa Du Nhu bị giày vò đến nỗi cả đêm không ngủ được.

Mà Vương Chấn Hưng đưa cho cặp vợ chồng trên nhà Hứa Du Nhu đến ba vạn, kêu bọn họ mỗi đêm đều cố gắng diễn xuất hết mình trong vòng nửa tháng.

Đôi vợ chồng đó chỉ là những công nhân nhập cư bình thường, hai người làm việc mệt mỏi suốt một tháng, thu nhập cộng lại cũng chỉ có một vạn.

Cái giá ba vạn, cũng đủ để hai người không phải đắn đo thêm mà ra sức làm.

Huống hồ gì, cãi vã còn là một vấn đề trong cuộc sống mà vợ chồng thường trải qua, cũng không phải chuyện gì khó.

Chương 8: Hứa Du Nhu thất nghiệp (3)

Thời gian yên lặng trôi qua, chớp mắt một cái đã qua ba ngày.

Tiệm trái cây của Hứa Du Nhu đóng cửa, ban ngày cũng không làm gì, vô cùng nhàm chán.

Lúc trước ban ngày phải bận rộn việc trong tiệm, nói gì thì vẫn có việc để làm.

Mà vào buổi tối, bởi vì ban ngày làm việc quá mệt, nên cũng rất dễ ngủ.

Con người một khi rảnh rỗi sẽ dễ suy nghĩ lung tung.

Trạng thái hiện giờ của Hứa Du Nhu chính là như vậy.

Ban ngày nhàm chán thường suy nghĩ về mọi thứ.

Cảm giác thiếu thốn trong tình cảm, cũng dần dần lớn hơn.

Mà vào lúc tối, lại nghe được tiếng động tầng trên.

Chuyện Hứa Du Nhu thường làm bây giờ, chính là cầm điện thoại và chờ đợi.

Chờ đợi người nào đó gọi điện thoại đến.

Nhưng chờ vài ngày cũng không thấy cuộc gọi nào.

Cuối cùng, Hứa Du Nhu thật sự không kìm nén được tâm tư, liền lấy điện thoại ra bấm một dãy số quen thuộc.

Vương Chấn Hưng đang ở công ty xử lý một số việc trong văn phòng bỗng nghe thấy tiếng di động của mình vang lên.

Sau khi liếc nhìn dãy số gọi đến, anh cười cười, để hợp đồng trong tay xuống, chậm rì rì bắt máy.

“Chấn Hưng, tôi không phiền cậu làm việc chứ?” Hứa Du Nhu dịu dàng hỏi.

“Có việc gì sao?” Vương Chấn Hưng hỏi.

“Cái áo…”

Hứa Du Nhu muốn mở lời, muốn mang chiếc áo sơ mi lúc trước của Vương Chấn Hưng trả lại cho hắn, nhưng bỗng nhiên nhớ ra cái áo đó vẫn chưa giặt.

Trên chiếc áo bây giờ không chỉ có mùi mồ hôi, mà còn có mùi Hứa Du Nhu để lại.

Bây giờ đương nhiên không thích hợp để mang áo trả lại cho Vương Chấn Hưng.

“Chị muốn nói cái áo sơ mi kia sao? Giặt xong rồi phải không?” Vương Chấn Hưng hỏi.

“Vốn dĩ đã giặt xong rồi, nhưng mà bị gió thổi xuống đất lại bẩn mất rồi, để tôi giặt lại lần nữa rồi trả cậu.” Hứa Du Nhu nói.

“Được.” Vương Chấn Hưng gật đầu.

Hứa Du Nhu không cúp điện thoại ngay, đầu óc cố gắng nghĩ những chủ đề khác, dừng lại vài giây sau rồi mới nói: “Đường ống thoát nước nhà tôi lại bị nghẹt rồi, ngày mai cậu có thời gian đến đây một chuyến không.”

“Cậu muốn ăn món gì, tôi đi mua trước, đến lúc đó ở lại đây ăn cơm luôn.”

Sau khi nghe đến lời này, Vương Chấn Hưng không khỏi cười cười.

Chờ mấy ngày trời, chính là chờ Hứa Du Nhu chủ động đưa ra lời mời.

Vương Chấn Hưng có hơi muốn buông bỏ việc cần xử lý trong công ty, đồng ý với Hứa Du Nhu.

Có điều vào lúc này, trong đầu lại có một giọng nói máy móc dễ thương vang lên.

[ Nhân vật quan trọng Hứa Du Nhu đưa ra lời mời, mời ký chủ đưa ra lựa chọn. ]

[ Phương án 1: Đồng ý với chị ấy, qua đó giúp khai thông đường ống nước tiện thể ở lại ăn cơm, xác suất ngủ lại thành công 50%! ]

[ Phương án 2: Từ chối khéo chị ấy, tiếp tục bơ chị ấy vài ngày, độ hảo cảm của Hứa Du Nhu +5, lần sau lúc đến nhà chị ấy giúp đỡ, xác suất ngủ lại thành công 99%! ]

‘Bây giờ đồng ý lại chỉ có một nửa cơ hội sẽ được ngủ lại đó?’ Vương Chấn Hưng thầm kinh ngạc.

Hứa Du Nhu đã bị giày vò mấy ngày, thế mà vẫn còn chịu được.

Nhưng cũng nằm trong dự đoán, không hổ là đã độc thân nhiều năm, sức chịu đựng cũng khá tốt.

May mà lúc nãy không vội vàng đồng ý.

“Mấy ngày nay công ty có rất nhiều việc, tôi không tranh thủ được lúc nào, vài ngày nữa đi.” Vương Chấn Hưng trả lời Hứa Du Nhu.

“Vài ngày nữa à…” Hứa Du Nhu nghe vậy liền hơi thất vọng, nhưng cũng không ép anh ta: “Vậy được thôi, đến lúc đó có rảnh thì gọi cho tôi, để tôi đi mua đồ ăn trước.”

“Ừm, tôi còn có việc, cúp máy đây.” Vương Chấn Hưng nói xong, nhanh chóng cúp điện thoại.

[ Độ hảo cảm của Hứa Du Nhu đối với ký chủ +5, tổng điểm độ hảo cảm hiện tại 69 (mến mộ). ]

Rất nhanh, Vương Chấn Hưng đã nhận được tin nhắn.

Từ chối khéo Hứa Du Nhu, quả nhiên đã nhận được hảo cảm như mong đợi.

Đối với đàn ông mà nói, càng không có được một người phụ nữ, vậy lại càng muốn đạt được.

Lời này dường như cũng áp dụng được đối với phụ nữ.

Người đàn ông mình càng không với được, lại càng muốn có.

Vương Chấn Hưng suy nghĩ rồi cười cười, sau đó vùi đầu xử lý công việc.

Trước đó vốn dĩ anh có một nam thư ký có năng lực nghiệp vụ vô cùng tốt, có thể giúp đỡ xử lý các vấn đề trong công việc.

Chỉ là vài ngày trước thư ký đó đã từ chức để đi công tác cấp cao ở nước ngoài.

Vương Chấn Hưng vẫn chưa tìm được thư ký phù hợp, nên phải vùi đầu xử lý không ít việc của công ty.

Bận rộn đến chín giờ tối, Vương Chấn Hưng mới giải quyết xong việc hôm nay.

“Xem ra phải mau chóng tìm một thư ký có năng lực rồi, nếu không cứ bận suốt như vậy, đến cả thời gian giải trí tiêu khiển cũng không có.”

Mặc dù Vương Chấn Hưng tràn đầy tinh lực, vẫn không tránh được cảm giác mệt mỏi.

Hơn nữa bận rộn đến bây giờ, cơm tối cũng chưa ăn.

Sau khi ra khỏi tòa nhà công ty, anh kêu tài xế đến khách sạn gần đó.

Đến nơi, tài xế đỗ ven đường đợi.

Còn Vương Chấn Hưng đi vào nhà hàng trong khách sạn, gọi vài món, một mình dùng bữa.

Chương 9: Nữ chính Lâm Khả Khanh

Yên lặng ăn được một lúc, cách đó không xa truyền đến tiếng cãi vã.

Là một nữ phục vụ của khách sạn, lúc bưng trà, không cẩn thận làm đổ lên người khách hàng.

Người khách nói bị bỏng rồi, đưa ra yêu cầu bồi thường.

Nữ phục vụ vô cùng xinh đẹp, nhìn chừng mới ngoài hai mươi, đang liên tục xin lỗi.

Vương Chấn Hưng vô thức nhìn về bên kia một cái.

Cũng không phải anh muốn lo chuyện bao đồng, chỉ là thấy thân hình của nữ phục vụ đó cực kì chuẩn, không nhịn được nhìn qua.

[ Nữ chính Lâm Khả Khanh gặp phiền phức, mời ký chủ đưa ra lựa chọn. ]

[ Phương án 1: Liên quan gì tôi, xem như không thấy. ]

[ Phương án 2: Lên giúp đỡ khách hàng khiển trách cô ấy, kêu cô ấy bồi thường, bồi thường nhiều vào! Hào quang phản diện +20, độ hảo cảm của Lâm Khả Khanh -30! ]

[ Phương án 3: Giúp đỡ, độ hảo cảm của Lâm Khả Khanh +5, phần thưởng “kỹ năng chiến đấu thượng đẳng” ]

‘Hóa ra nữ phục vụ này chính là nữ chính, hèn gì thân hình lại đỉnh như vậy.’

Vương Chấn Hưng giật mình.

Phương án đầu tiên đương nhiên có thể trực tiếp bỏ qua.

Phương án thứ hai và thứ ba mới có giá trị lựa chọn.

Hiện giờ anh có tiền, có ngoại hình có nhan sắc, nếu có khả năng chiến đấu, vậy thì lại càng hoàn hảo hơn nữa.

Mặc dù với thân phận của anh, không nên xô xát với người bình thường, nhưng có thêm một kỹ năng nữa cũng không có chuyện gì xấu, ít nhất có thể phòng thân.

Hơn nữa có được “kỹ năng chiến đấu thượng đẳng”, nói không chừng vào lúc cần thiết, lại có thể sắp xếp cho bản thân kịch bản anh hùng cứu mỹ nhân nào đó.

Quả thực là không gì sánh bằng.

Sau khi quyết định xong, Vương Chấn Hưng vươn tay chào hỏi một nữ phục vụ xinh đẹp đi ngang qua.

Nữ phục vụ xinh đẹp nhìn về hướng bàn khách đang cãi nhau, vốn đang định đi qua đó, nhưng hành động của Vương Chấn Hưng khiến cô ấy không thể không dừng lại.

Vương Chấn Hưng phong độ hơn người, vừa nhìn liền biết là người giàu sang có tiền.

Một phục vụ nhỏ bé như cô ấy, làm sao dám phớt lờ người ta?

“Tiên sinh, tôi có thể giúp gì cho ngài?” Trên tay nữ phục vụ xinh đẹp đang cầm một chiếc khay trống, khẽ cúi người, nhiệt tình hỏi.

Vương Chấn Hưng lặng lẽ lấy một xấp tiền mặt trong người, đầu tiên rút ra năm tờ: “Cái này cho cô.”

Sau đó lấy xấp tiền dày còn lại đặt lên chiếc khay trống của nữ phục vụ xinh đẹp, tiếp tục nói:

“Còn nhiêu đây cô mang qua bên kia, kêu người khách bên đó cầm lấy và đừng ầm ĩ nữa, tôi bận rộn cả một ngày, chỉ muốn yên tĩnh ăn bữa cơm.”

Sau khi nói xong, Vương Chấn Hưng tiếp tục dùng cơm của mình.

“Vâng, thưa ngài.”

Nữ phục vụ xinh đẹp sửng sốt một lúc, sau đó vui vẻ gật đầu, đi về hướng không xa.

“Đền cho tôi một vạn nhân dân tệ, nếu không chuyện ngày hôm nay tôi sẽ không để yên đâu!”

“Thưa bà, tôi mới đến đây làm vài ngày, thật sự không có nhiều tiền như vậy.”

“Không có thì kêu người thân của cô đưa, tôi không tin người nhà cô không có được một vạn.”

“Tôi, tôi…” Mặt Lâm Khả Khanh đầy khó xử.

Điều kiện gia đình cô không được tốt, kêu người nhà đưa một vạn, chắc chắn ba mẹ sẽ cắt thịt cô mất.

“Tôi cái gì mà tôi, mau lên đi, đừng lãng phí thời gian của tôi, quản lý của mấy người đâu, kêu quản lý ra đây cho tôi!” Vị khách nữ gắt gỏng nói.

Đúng lúc này, nữ phục vụ xinh đẹp cầm khay đi đến.

“Thiến Thiến, có thể…” Lâm Khả Khanh nhìn thấy bạn của mình đến, vô thức muốn mở miệng mượn tiền cô ấy.

“Bạn tôi không cẩn thận, cần gì phải hùng hổ dọa người như thế, muốn đền tiền chứ gì? Nhiêu đây đền cho bà, đủ không?”

Phùng Thiến Thiến nói, lấy tiền trong khay đặt lên bàn trước mặt vị khách nữ .

Vị khách nhìn sơ qua xấp tiền trên bàn, đoán chừng cũng được mười lăm ngàn, không khỏi có chút choáng váng.

Thật ra đòi một vạn chỉ là thuận miệng nói ra, cho dù có đền vài ngàn cũng đã mãn nguyện rồi, hơn nữa nước trà đó cũng chỉ ấm ấm, không hề nóng, chỉ là làm ướt đồ một chút.

“Được rồi, chuyện này bỏ qua đi.” Vị khách nữ thỏa mãn nói.

Tiếng tranh cãi dừng lại, việc này xem như đã giải quyết xong.

“Thiến Thiến, cảm ơn cậu, số tiền này tớ sẽ trả lại cho cậu.” Lâm Khả Khanh kéo Phùng Thiến Thiến qua bên cạnh, nghiêm túc nói.

“Số tiền này không phải của mình.” Phùng Thiến Thiến lắc đầu cười cười.

“Vậy của ai?” Lâm Khả Khanh không hiểu.

“Đó, ông chủ ở bên kia.” Phùng Thiến Thiến chỉ về phía Vương Chấn Hưng.

Lâm Khả Khanh nhìn theo hướng tay của bạn mình , thấy một người đàn ông ăn mặc bảnh bao đang lặng lẽ dùng bữa.

“Tớ không quen biết anh ta, tại sao anh ta lại giúp tớ?” Lâm Khả Khanh khó hiểu.

“Lúc nãy anh ta nói với mình, anh ta bận rộn cả ngày, chỉ muốn yên tĩnh dùng bữa , mà tiếng cãi vã bên này đã làm phiền đến bữa tối của anh ta.” Phùng Thiến Thiến giải thích.

“Vì để yên tĩnh dùng bữa cơm, mà sẵn sàng đưa cho người ta hơn một vạn?” Cái miệng nhỏ nhắn hồng hào của Lâm Khả Khanh kinh ngạc há hốc đến nỗi có thể nhét vừa một quả trứng gà.

Chương 10: Lần đầu gặp gỡ

“Người có tiền mà, suy nghĩ đương nhiên không giống với bọn mình, dùng một vạn chắc cũng như người thường dùng một đồng thôi.” Ánh mắt Phùng Thiến Thiến nhìn về phía Vương Chấn Hưng, đột nhiên nhớ ra gì đó.

“Nhìn dáng vẻ của anh ta, hình như có chút quen quen, đúng rồi đúng rồi, mình nhớ ra rồi, anh ta chính là quý ông giàu có độc thân ở thành phố Thanh Linh, hình như tên là Vương…Vương Chấn Hưng, đúng rồi, chính là tên Vương Chấn Hưng!”

“Vương Chấn Hưng… Còn đẹp trai hơn so với lời đồn nữa, nghe nói còn là từ bàn tay trắng dốc sức lập nghiệp, thật sự rất xuất sắc.” Lâm Khả Khanh cũng len lén nhìn qua bên đó, trong lòng không tránh khỏi sinh ra sự ngưỡng mộ.

[ Độ hảo cảm của nữ chính Lâm Khả Khanh với ký chủ +5, tổng điểm độ hảo cảm hiện tại là 35 (thiện cảm) ]

[ Ký chủ đã ảnh hưởng đến hướng đi của cốt truyện, nhận được 100 điểm phản công! ]

Vương Chấn Hưng đang dùng bữa, sau khi nghe thấy tin của hệ thống thì dừng một chút, đồng thời dùng khóe mắt thấy được có người đang quan sát mình.

thầm cười cười, anh tiếp tục yên lặng dùng cơm.

Rất nhanh, anh liền cảm nhận được có người đang đi về phía này.

“Tiên sinh, cảm ơn anh vì lúc nãy đã giải vây giúp tôi.”

Nghe thấy bên cạnh truyền đến một giọng nữ, Vương Chấn Hưng hơi ngước mắt lên nhìn.

Lúc nãy cách xa, chỉ có thể thấy được đường cong cơ thể khiến người khác kinh ngạc của Lâm Khả Khanh.

Bây giờ ở gần, lại càng nhìn rõ hơn.

Nước da trắng tự nhiên, khuôn mặt trái xoan, ngũ quan tinh xảo.

Không có dấu hiệu của việc trang điểm.

Là một cô gái xinh đẹp tự nhiên.

Toàn thân vẫn còn nét thiếu nữ ngây ngô chưa trưởng thành .

Khí chất này, bình thường chỉ có thể thấy được ở những sinh viên.

“Chuyện nhỏ thôi.” Vương Chấn Hưng liếc nhìn cô, không chút để ý nói.

“Đối với ngài, có lẽ là việc nhỏ, nhưng với tôi thì ngài đã giúp tôi một việc lớn, số tiền đó tôi… Sau này tôi sẽ trả cho ngài.”

Lâm Khả Khanh là một cô gái xuất thân từ nông thôn nghèo khổ, tính tình thật thà chất phát, nợ người ta thứ gì đó trong lòng luôn cảm thấy áy náy.

“Không cần.” Vương Chấn Hưng thản nhiên nói.

“Không, tôi nhất định sẽ trả cho ngài.” Lâm Khả Khanh kiên trì nói.

Vương Chấn Hưng sửng sốt, ngước mắt lần nữa đánh giá cô một chút, anh nhìn thấy được vẻ bướng bỉnh trên khuôn mặt của cô.

“Được.” Vương Chấn Hưng lười đôi co với cô.

“Vậy mạo muội hỏi một chút, thông tin liên hệ của ngài là gì ạ?” Lâm Khả Khanh nhỏ giọng hỏi.

Vương Chấn Hưng vươn tay.

Lâm Khả Khanh hiểu ý, nhanh chóng lấy điện thoại của mình ra rồi đưa qua bằng cả hai tay.

Vương Chấn Hưng cầm lấy điện thoại, bấm một dãy số.

Lâm Khả Khanh rất nhanh liền nghe thấy tiếng rung của điện thoại phát ra từ trên người Vương Chấn Hưng.

Vương Chấn Hưng ngắt máy, trả lại di động cho Lâm Khả Khanh, sau đó tiếp tục im lặng dùng bữa.

“Tiên sinh, vậy không làm phiền ngài nữa.” Lâm Khả Khanh lại lần nữa biết ơn nói, sau đó lặng lẽ trở về chỗ bạn mình.

Phùng Thiến Thiến hiếu kỳ mà hỏi một chút tình hình.

Lâm Khả Khanh liền có sao kể vậy.

“Cậu ngốc à, người ta đã giúp cậu trả tiền, cậu còn nhất quyết muốn trả lại cho người ta, hơn một vạn đấy, đây không phải số tiền nhỏ đâu.” Phùng Thiến Thiến trách.

“Nhưng mà nợ tiền người ta, tớ cảm thấy áy náy.” Lâm Khả Khanh nói.

“Haiz, thật sự không biết phải nói với cậu thế nào.” Phùng Thiến Thiến biết tính cách của bạn mình, oán trách một tiếng, cũng không tiếp tục nói sâu về chuyện này nữa, chỉ là không tránh được có chút xúc động nói: “Chân thành quả nhiên là một năng lực siêu đỉnh, đó là quý ông giàu có độc thân mà vô số phụ nữ đều không cách nào đến gần đấy, thế mà cậu lại có được thông tin liên hệ của người ta!”

“Số mấy vậy, cho mình lưu lại với.”

Phùng Thiến Thiến trở nên phấn khởi.

Đương nhiên Lâm Khả Khanh sẽ không từ chối, lấy di động ra mở nhật ký cuộc gọi lên, cho Phùng Thiến Thiến xem.

Phùng Thiến Thiến lấy di động ra lưu lại số điện thoại, sau khi so sánh xác nhận vài lần không có gì sai sót mới yên tâm.

“Thiến Thiến, cậu cần số điện thoại của anh ta làm gì vậy?” Lâm Khả Khanh khó hiểu hỏi.

“Có tiền có phong độ, hơn nữa còn hào phóng, nếu ai có thể làm người phụ nữ của anh ta, vậy thật sự rất may mắn.” Phùng Thiến Thiến nhìn Vương Chấn Hưng ở cách đó không xa không chớp mắt.

Người đàn ông có sức hấp dẫn, cho dù ăn cơm thôi cũng là cảnh đẹp ý vui.

“Chắc Anh ta cũng trên ba mươi lăm rồi nhỉ, hai người cách nhau mười mấy tuổi đấy, cậu còn muốn làm người phụ nữ của anh ta à?” Lâm Khả Khanh hỏi ngược lại.

“Cách mười mấy tuổi thì sao, cậu không cảm thấy anh ta rất có sức hút sao? Hơn nữa lại còn đẹp trai nhiều tiền!” Phùng Thiến Thiến kích động.

“Nhưng cách mười mấy tuổi lận đấy.” Lâm Khả Khanh lắc đầu.

Nếu cô mà tìm người yêu thì nhiều nhất chỉ có thể chấp nhận cách nhau năm tuổi, nếu không khoảng cách tuổi tác quá lớn, đoán chừng sẽ có khoảng cách về thế hệ thì sao?

“Cách mười mấy tuổi thì đã sao? Nếu cậu không biết anh ta, anh ta nói với cậu anh ta hai mươi mấy tuổi, cậu cũng sẽ không nghi ngờ phải không?” Phùng Thiến Thiến hỏi ngược lại.

“Được rồi, cậu thích là được.” Lâm Khả Khanh cũng không tranh luận với cô ấy nữa.

Bỗng nhiên Phùng Thiến Thiến thở dài một hơi: “Chỉ là có thích cũng vô dụng, chắc chắn người ta sẽ không thèm để ý đến tớ đâu, tớ chỉ là muốn xin người ta chỉ dạy vài vấn đề về phương diện sự nghiệp, xem xem có thể nhờ anh ta đưa ra chút lời khuyên cho cuộc đời tớ hay không.”

“Người ta là ông lớn tay trắng lập nghiệp trong giới kinh doanh đấy, kiến thức và tầm nhìn chắc chắn hơn người.”

“Tùy tiện chỉ hướng đi cho mình một chút, chắc cũng đã đủ để mình bớt đi đường vòng vài năm.”

tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tập 53 theo yêu cầu nhé :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
☣Bộ Truyện Con Đường Bá Chủ cập 24h mỗi ngày nhé các đạo hữu ...!☣ f5 hoặc tải lại trang để nhật chính xác nhé..:)☣Còn các thành viên thì không cần :) mặc định cập nhật bất kỳ truyện nào mới nhất nhé
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 tuần trước
Tớ mới eidt lại được 500 chương mới nhất nhé ... đã gửi cho hà thu nhé bạn..^^!Chậm nhất giờ này ngay mai hoàn tất nhé bạn
https://audiosite.net
hạ vũ 2 tuần trước
truyện ta đánh cắp dòng thời gian không ra nữa ak 😂
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!