1. Home
  2. Truyện Hệ Thống
  3. [Dịch] Trường Sinh Theo Cưới Vợ Bắt Đầu
  4. Tập 3: Bị người theo đuôi (c21-c30)

[Dịch] Trường Sinh Theo Cưới Vợ Bắt Đầu

Tập 3: Bị người theo đuôi (c21-c30)

❮ sau

Chương 21. Bị người theo đuôi (1)

Sau một thời gian, truyền tin phù loé lên.

Trần chưởng quỹ trả lời:

“Con hẻm rẻ nhất, tiền thuê nhà mỗi năm là năm khối linh thạch trung phẩm, hôm qua vừa mới tới một nhóm tu sĩ, cơ bản không còn chỗ trống, bây giờ chỗ ở có thể thuê trong phường thị chỉ còn lại một số tiểu viện đơn lập, nhưng giá cả mỗi năm đều trên hai mươi khối trung phẩm linh thạch, hơn nữa còn phải xem hoàn cảnh vị trí!”

Thôi dẹp rồi.

Thẩm Bình hoàn toàn từ bỏ ý niệm trong đầu.

Nhưng ngay khi hắn thở dài, linh phù lại lóe lên.

“Thẩm đạo hữu, nếu ngươi muốn đến phường thị ở, vậy có thể chờ một chút, tin tức nội bộ, Kim Dương Tông lần này vì khai phá mỏ Viêm Kim, chiêu mộ rất nhiều tu sĩ, ngày hôm qua chỉ là nhóm đầu tiên, phía sau sẽ càng nhiều.”

“Mà phạm vi cư trú của toàn bộ phường thị hơi nhỏ, cho nên Kim Dương Tông chuẩn bị khuếch trương phường thị về phía đông, đến lúc đó sẽ xây một ít tiểu viện, có thể chứa nhiều tu sĩ cao cấp hơn.”

Nghe được tin tức này, Thẩm Bình lập tức trả lời:

“Trần chưởng quỹ, ta không mua nổi tiểu viện đơn lập!”

Trần chưởng quỹ nói:

“Thẩm đạo hữu có thể thuê cùng với tu sĩ khác mà.”

Thẩm Bình trợn mắt há hốc mồm:

“Tiểu viện cũng có thể thuê chung?”

Phải biết rằng người có năng lực thuê tiểu viện đơn lập, phần lớn đều là tu sĩ hậu kỳ Luyện Khí tầng tám trở lên, có người còn là tu sĩ Trúc Cơ.

Họ không nhìn giá, mà là hoàn cảnh cùng linh khí.

Huống chi, tu sĩ đều rất quan tâm đến sự riêng tư.

Không có ai muốn ở chung với tu sĩ khác, mỗi ngày ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, sẽ rất dễ bị lộ thông tin riêng.

Trần chưởng quỹ trả lời:

“Cụ thể ta cũng không rõ lắm, chờ đến lúc tiểu viện xây xong sẽ biết. Thẩm đạo hữu, những thứ này đều là thứ yếu, hiện tại việc cấp bách là nhanh chóng chế phù đấy, về sau tu sĩ sẽ càng ngày càng nhiều, giá cả phù chú vẫn còn có thể tăng lên!”

Thẩm Bình vội vàng đáp lại:

“Ta hiểu!”

Kết thúc, hắn rơi vào trầm tư.

Trần chưởng quỹ lại có thể biết một vài kế hoạch tiếp theo của Kim Dương Tông, chứng tỏ sau lưng hắn có đệ tử nội môn Kim Dương Tông, thậm chí là tu sĩ có địa vị cao chống lưng.

Xem ra sau này phải gia tăng quan hệ hợp tác với Tú Xuân Các.

Như tin tức lần này, đối phương cũng là nể tình nhiều lần hợp tác mới nói cho hắn biết.

“Phải mau đột phá đến Luyện Khí trung kỳ, chế tác phù trận thượng phẩm.”

Phường thị an toàn hơn ngõ Hồng Liễu rất nhiều.

Sau khi trừ độc tính trong cơ thể, Thẩm Bình tình nguyện tốn thêm chút linh thạch, cũng nhất định phải chuyển qua, điều này đối với hắn mà nói cực kỳ quan trọng.

Ở ngõ Hồng Liễu, mỗi lần ra ngoài đều như trải qua cuộc chiến sinh tử.

Những ngày tháng bữa sớm lo bữa tối, nơm nớp lo sợ, hắn đã trải qua rất nhiều năm, cực kỳ chán ghén.

……

Sau đó, Thẩm Bình bắt đầu giảm bớt thời gian nghỉ ngơi của mình.

Mỗi khi tới giờ Dần, hắn sẽ rời giường đi chế phù.

Vất vả như thế, làm cho thê thiếp càng thêm đau lòng.

Ngay cả độ hảo cảm của Bạch Ngọc Dĩnh cũng tăng lên 5 điểm.

Thùng thùng!

Tiếng gõ cửa phòng truyền đến.

Thẩm Bình mở cửa ra.

“Thẩm đạo hữu, ta là tu sĩ ở phòng bên cạnh mới vào thuê…”

Đó là một hàng xóm mới.

Cách vách hắn ngoại trừ Vu đạo hữu, phòng ở phía bên khác đã bỏ trống hơn nửa năm, vị tu sĩ kia chính là nhóm đầu tiên đi Vân Sơn đầm lầy mạo hiểm mở đường, dù không có tin tức ngã xuống truyền ra, nhưng hiện tại xem ra có lẽ đã chết rồi.

Hàn huyên vài câu, đối phương liền rời đi.

Và những ngày sau, tu sĩ đến cửa bái phỏng dần dần tăng lên.

Dù sao Thẩm Bình là một trong số rất ít Phù Sư trung phẩm ở ngõ Hồng Liễu, lại sống ở đây nhiều năm, tu sĩ mới thuê vào phần lớn đều sẽ tới đây, sau khi bái phỏng sẽ thăm dò tình huống đại khái của ngõ Hồng Liễu.

Hắn cũng không có biện pháp từ chối bọn họ.

Như vậy sẽ có vẻ cao ngạo.

Cho nên chỉ đành phải kiên trì nói chuyện cùng với những tu sĩ này.

Cho đến đầu tháng bảy.

Tu sĩ đến bái phỏng mới ít đi nhiều.

Chủ yếu là nhà ở ngõ Hồng Liễu gần như không còn trống.

“Thẩm đạo hữu, vị Đan sư Hà đạo hữu ở ngõ Hồng Liễu chúng ta, hôm trước đã chết ở ngoài đường.”

Hôm nay, lúc Thẩm Bình ra ngoài giải sầu thư giãn, Vu đạo hữu cách vách vừa hay đi ra hắt nước tắm, thuận tiện nói cho hắn một tin tức.

“Chết rồi?”

Hắn hơi ngẩn ra.

Hắn còn nhớ rõ lần đầu tiên Hà đạo hữu tới cửa, kiêu ngạo giới thiệu mình là Đan sư, về sau lưu luyến bụi hoa mà khiến mình chật vật đến mức không chịu nổi, không ngờ rằng lúc này mới trôi qua bao lâu, người đã không còn.

Vu Yến cười nhạo nói:

“Lỗ rồi, ai biểu ngươi cho hắn mượn linh thạch.”

Thẩm Bình không để ý tới lời châm chọc của Vu Yến, mà hỏi:

“Chết như thế nào?”

Chương 22. Bị người theo đuôi (2)

“Thanh danh của tên kia đã sớm thối nát, gần đây rất nhiều tu sĩ xa lạ vào thuê, hắn nhân cơ hội dựa vào danh tiếng Đan sư của mình, mượn không ít linh thạch, sau đó đều tiêu vào bụng mấy nữ tu ở Thiên Âm các, trong đám tu sĩ bị mượn có hai vị là Luyện Khí hậu kỳ…”

Vu Yến nói xong, trước khi trở về phòng còn bồi thêm một câu:

“Thẩm đạo hữu, ngươi vất vả mới đột phá Phù Sư trung phẩm, cũng đừng ngã trên bụng nữ tử.”

Thẩm Bình cười khổ, hóa ra Vu Yến nói tin này chính là vì nhân cơ hội mỉa mai hắn!

“Quả phụ này, chẳng lẽ thật sự coi trọng ta?”

Hắn vuốt ve khuôn mặt bóng nhờn của mình, âm thầm lắc đầu.

Mười ngày nữa đã trôi qua.

Trải qua những ngày chế phù không ngại vất vả.

Cuối cùng hắn cũng đã tiêu sạch đống tài liệu mua lần trước, sớm hơn mấy chục ngày so với thời gian dự kiến.

“Giá Tiêu Độc Đan cao cấp lại tăng lên, cũng may giá của Hộ Thân Phù, Hoả Diễm Phù cũng tăng lên một chút, lần này bán ra, là có thể mua Tiêu Độc Đan về rồi!”

Thẩm Bình mang theo lượng lớn phù chú giá trị gần ba mươi khối trung phẩm linh thạch, đi ra cửa phòng mình.

Dọc theo đường đi, hắn vô cùng cảnh giác.

Bây giờ các ngõ nhỏ có rất nhiều tu sĩ xa lạ, ai cũng không biết bên trong có bao nhiêu kiếp tu.

Hắn vừa đi được nửa chặng đường, đã cảm nhận được phía sau có tu sĩ theo đuôi.

Trong lòng Thẩm Bình lập tức trở nên lo lắng, trong tay nhanh chóng cầm Hoả Diễm Phù, Địa Hãm Phù, Băng Đông Phù, lần này ra cửa, trên người hắn dán hơn mười lăm tấm Hộ Thân Phù, có thể kích phát hơn mười lần linh quang hộ thể, chỉ cần không phải tu sĩ cao cấp, hắn có thể chống đỡ hơn mười lần hô hấp.

Tăng tốc độ.

Đi qua một góc rẽ, hắn thấy vài tên tu sĩ đang nói chuyện với nhau, mà tu sĩ theo đuôi phía sau cũng chú ý tới, lập tức ẩn vào góc tối.

Trong lòng hắn yên tâm một chút, nhân cơ hội nhanh chóng bỏ đi.

Trong vài tên tu sĩ này có một vị tu sĩ cấp cao, nhìn lướt qua Thẩm Bình, thấy chỉ là Luyện Khí tầng ba liền thu hồi ánh mắt.

Lại liên tục đi qua ba ngã rẽ.

Con đường chính ở ngay trước mắt.

Ở nơi này, sẽ có rất tí kiếp tu dám ra tay, phàm là có chút động tĩnh, sẽ khiến không ít tu sĩ chú ý tới, kiếp tu rất khó xử lý thi thể, cướp đoạt tài vật.

Không lâu sau, Thẩm Bình an toàn đi tới phường thị.

Lần này hắn không trực tiếp đi Tú Xuân các trước, mà là phân biệt đi cửa hàng khác, bán một nửa phù chú, mua tài liệu chế phù, khi trên người có thêm mười khối trung phẩm linh thạch, hắn mới tiến vào Tú Xuân các.

“Thẩm đạo hữu mau vào!”

Trần chưởng quỹ nhiệt tình nghênh đón.

Vẫn là quy tắc cũ.

Thẩm Bình lấy ra phù chú bên trong túi trữ vật, lần này ngoại trừ Hộ Thân Phù, Hoả Diễm Phù, hơn nữa còn có mấy tấm Địa Hãm Phù cùng Băng Đông Phù.

Ánh mắt Trần chưởng quỹ sáng lên:

“Trình độ phù nghệ của Thẩm đạo hữu lại tăng lên, chúc mừng, chúc mừng!”

“May mắn thành công thôi.”

Thẩm Bình khiêm tốn trả lời, hắn đang thể hiện một chút giá trị của mình, bối cảnh của Trần chưởng quỹ không nhỏ, về sau có lẽ sẽ lấy được càng nhiều tin tức từ trên người của đối phương.

Trần chưởng quỹ sảng khoái thanh toán.

Trừ đi chi phía mua tài liệu, hắn tổng cộng lấy được tám khối trung phẩm linh thạch.

Tính cả tiền tiết kiệm bên trong túi trữ vật, hiện tại hắn đã có ba mươi lăm khối trung phẩm linh thạch.

“Trần chưởng quỹ, không biết Tiêu Độc Đan cao cấp còn có hàng không?”

Phần lớn yêu thú ở đầm lầy Vân Sơn đều có độc tính, cho nên Tiêu Độc Đan ở Vân Sơn phường thị vẫn luôn là đan dược bán chạy nhất, còn bán chạy hơn cả các loại đan dược như Ngưng Khí Đan tăng cường linh lực, Ỷ Linh Đan, Tăng Linh Đan…

Đoạn thời gian trước, toàn bộ phường thị đều ở trong trạng thái thiếu hàng.

Trong những tháng gần đây, phía chủ tông Kim Dương Tông vận chuyển lượng lớn vật liệu luyện Tiêu Độc Đan, lúc này mới giúp các cửa hàng lớn bổ sung thêm hàng.

Chỉ là Tiêu Độc Đan cao cấp luyện chế không dễ dàng.

Số lượng nguồn cung thấp hơn.

Mà cửa hàng Tú Xuân Các tương đối nhỏ, thời gian khai trương ngắn, mỗi lần cung ứng không quá năm viên.

Thẩm Bình cũng chỉ thuận miệng hỏi.

Quả nhiên, Trần chưởng quỹ lắc đầu:

“Tiêu Độc Đan cao cấp bán quá nhanh, chỗ ta còn chưa có hàng, đã có tu sĩ cao cấp đến đặt trước, Thẩm đạo hữu nếu có nhu cầu, có thể đi Chân Bảo Lâu bên kia xem thử.”

Rời khỏi Tú Xuân các.

Thẩm Bình đi hết thời gian hai chén trà, mới đi tới Chân Bảo Lâu ở phía đông phường thị.

Mặt đường nơi này cực kỳ phồn hoa, hơn bảy phần tu sĩ lui tới đều là Luyện Khí hậu kỳ, ở bên cạnh cách đó không xa chính là khu vực tiểu viện đơn lập đắt tiền, nồng độ linh khí đều cao hơn các khu vực khác.

Bình thường hắn bán bùa rất ít khi đến đây, bởi vì nơi này sẽ thường xuyên đụng phải đệ tử Kim Dương Tông, tu sĩ có thể tiến vào Kim Dương Tông, tư chất thấp nhất đều là tam hệ linh căn, hơn nữa một khi trở thành đệ tử, sẽ lập tức có túi trữ vật, pháp khí, pháp bào.

Chương 23. Luyện khí trung kỳ (1)

Nếu thiên tư xuất chúng, thượng phẩm pháp khí đều có thể đạt được.

Bởi vậy trên người những đệ tử này ít nhiều cũng có tâm lý kiêu ngạo.

Tán tu như hắn nếu không cẩn thận va chạm đối phương, hoặc làm sao đó khiến đối phương không thoải mái, vậy hậu quả rất phiền toái.

Hiện tại hắn muốn mua Tiêu Độc Đan cao cấp, không thể không tới nơi này một chuyến.

Sau này chế tác ra phù chú thượng phẩm, chỉ sợ cũng phải thường xuyên tới đây.

Chẳng bao lâu, Thẩm Bình tiến vào Chân Bảo Lâu.

“Đạo hữu, xin hỏi có nhu cầu gì?”

Nữ tu xinh đẹp ngọt ngào nghênh đón.

Có thể ở Chân Bảo Lâu phục vụ tu sĩ khác, thu nhập mỗi tháng sợ rằng còn cao hơn cả Phù Sư trung phẩm vất vả chế phù như hắn.

“Ta muốn mua Tiêu Độc Đan cao cấp.”

Hắn nói ra nhu cầu của mình.

“Tiêu Độc Đan cao cấp ở tầng hai, đạo hữu mời theo ta.”

Thẩm Bình thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

May mắn nơi này còn có hàng, nếu không mấy ngày nữa hắn lại phải đến phường thị một lần nữa.

Nhớ tới tu sĩ trung kỳ hôm nay đuổi theo, trong lòng hắn thấp thỏm không thôi.

Một lát sau, giao dịch hoàn tất.

Túi trữ vật của hắn chỉ còn lại hai khối trung phẩm linh thạch, cùng với năm mươi sáu khối hạ phẩm linh thạch.

Chút linh thạch này cũng đủ để chi trả cho chi phí sinh hoạt hơn hai tháng.

Đương nhiên, nếu có thể tiết kiệm một chút, có thể kéo dài trong nửa năm.

Hơn nữa trong nhà còn có thịt gạo linh dùng đủ nửa tháng.

Suy nghĩ một chút, Thẩm Bình lại mua thêm đồ sinh hoạt dự trữ trong một tháng.

Làm xong mọi chuyện, trời cũng đã đến gần trưa.

Nắng nóng gay gắt thiêu đốt Vân Sơn phường.

Hắn rời khỏi phường thị, nhưng lúc trở về ngõ nhỏ, hắn lại do dự, nếu lại đụng phải kiếp tu theo sau, hắn chưa chắc sẽ may mắn thoát được.

“Chờ một chút, có lẽ sẽ gặp được tu sĩ ở gần ngõ Hồng Liễu.”

Tu sĩ có số lần ra ngoài giống hắn, ở ngõ Hồng Liễu cũng không tính là nhiều, phần lớn tu sĩ như hàng xóm Vu Yến cách vách, bình thường cứ cách năm ngày sẽ đến phường thị hoặc đi ra ngoài du ngoại, cũng có thể đi vào sâu trong đầm lầy Vân Sơn săn bắn.

Đan sư, Khí sư, Phù sư có nguồn thu nhập ổn định, nhưng rất nhiều người không có thiên phú ở phương diện này, lại không muốn nhẫn nại tu luyện, chỉ có thể không ngừng nâng cao chiến lực, đi săn thú thu hoạch tài liệu để bán, hơn nữa như vậy có thể mài dũa bản thân, tỷ lệ đột phá sẽ cao hơn với tu sĩ thường xuyên ở nhà.

Không ít tu sĩ cường đại đều trưởng thành từ trong quá trình liên tục chém giết như vậy.

Thẩm Bình vừa đi dạo đến các quán nhỏ, vừa ngắm nhìn đường phố phía bắc, chờ khoảng một canh giờ, hắn thấy được thân ảnh quen thuộc.

“Vu đạo hữu, trùng hợp thế!”

Hắn vội vàng tiến lên chào hỏi.

Trên pháp bào của Vu Yến còn mang theo vết máu, trên người cũng tản ra mùi máu tươi, vẻ mặt mệt mỏi.

“Thẩm đạo hữu, không ngờ ngươi lại chịu ra ngoài đi lại cơ đấy!”

Nàng ráng chống đỡ tinh thần, tấm tắc khen ngợi.

Thẩm Bình cười gượng vài tiếng:

“Không phải do trong nhà hết gạo, đi ra ngoài mua chút, Vu đạo hữu mới ở ngoài săn thú sao?”

Luyện Khí trung kỳ muốn săn giết yêu thú rất khó, cho nên tu sĩ đều tổ đội, ở đại sảnh phường thị chiêu mộ là có thể tổ đội, loại đội ngũ này có ràng buộc và hạn chế, chuyện nội bộ đấu đá lẫn nhau rất hiếm thấy, trừ phi có thể phá vỡ được ràng buộc và hạn chế.

Vu Yến tức giận nói:

“Ta cũng không phải là Phù Sư như Thẩm đạo hữu, mỗi ngày chỉ cần ở trong phòng sủng hạnh thê thiếp là được.”

Thẩm Bình xấu hổ, nhưng vẫn chủ động nói:

“Vu đạo hữu, cùng trở về chứ?”

Vu Yến lập tức hiểu được ý của Thẩm Bình, nàng khoát tay áo:

“Đi thôi.”

Gần đây các đường phố bên ngoài phường thị có rất nhiều tu sĩ xa lạ, ra ngoài không còn an toàn như trước kia, mặc dù là nàng cũng phải cảnh giác cẩn thận.

Một đường trở về không có gì ngoài ý muốn.

Đến ngõ Hồng Liễu, Thẩm Bình cảm kích nói:

“Đa tạ đạo hữu hộ tống.”

Nói xong hắn lấy ra một tấm Băng Đông Phù đưa cho Vu Yến.

“Gần đây phù đạo chợt có tiến bộ.”

“Vu đạo hữu nếu thiếu loại bùa này, có thể tìm ta mua.”

Vu Yến cũng không khách khí, Băng Đông Phù vô cùng hữu dụng, nhưng bởi vì chế tác linh văn quá phức tạp, giá cả lại thấp, rất nhiều Phù Sư thích chế tác Hộ Thân Phù, Hoả Diễm Phù hơn.

Hơn nữa lượng tiêu thụ của Băng Đông Phù ít hơn nhiều Hộ Thân Phù, Hoả Diễm Phù, tu sĩ nếu mua đều chỉ dùng trong thời điểm mấu chốt, điều này dẫn đến việc giá cả của Băng Đông Phù vẫn không lên được.

“Phù nghệ của Thẩm đạo hữu lại ngày càng tăng, chúc mừng.”

Hai người nhanh chóng chia tay.

Đi vào nhà, tái tim Thẩm Bình mới thả lỏng.

Cuối cùng cũng an toàn.

“Phu quân!”

Thê thiếp vây quanh, vẻ mặt lo lắng biến mất, dù sao bây giờ bên ngoài có nhiều tu sĩ xa lạ, các nàng rất sợ Thẩm Bình một đi không trở về.

Chương 24. Luyện khí trung kỳ (2)

Mà các nàng một người là phàm nhân, một người là tu sĩ Luyện Khí tầng một, Thẩm Bình nếu ngã xuống, bọn họ sẽ rất khó có thể sinh tồn ở ngõ Hồng Liễu.

Thẩm Bình nắm chặt cổ tay của thê thiếp, thoáng an ủi một chút, mới gấp gáp tiến vào trong phòng.

Tĩnh tâm.

Thu thần.

Sau đó thật cẩn thận lấy Tiêu Độc Đan cao cấp màu nâu ra, không chút do dự nuốt vào.

Đan dược vào bụng.

Lập tức hóa thành dược lực nồng đậm.

Hắn vội vàng vận chuyển công pháp, linh lực dọc theo kinh mạch tiến hành tuần hoàn, dược lực của Tiêu Độc Đan theo linh lực lan tràn tứ chi bách hài.

Xuỳ!

Gần như ngay lập tức, toàn thân Thẩm Bình đau đớn như chuột rút.

Hắn cắn chặt răng.

Cơn đau này đi qua rất nhanh, nhưng vừa biến mất, lại đến.

Cứ tiếp tục như thế năm sáu lần mới biến mất hoàn toàn.

Oanh.

Theo độc tính ẩn sâu trong cơ thể hoàn toàn được thanh trừ, linh lực áp chế độc tính không ngừng thẩm thấu vào sâu trong thân thể phảng phất được phóng thích, ầm ầm bộc phát.

Sắc mặt Thẩm Bình biến đổi.

Ý niệm cố gắng kiềm chế cỗ linh lực bộc phát này, để cho chúng nó nhập vào kinh mạch.

Ngay vào lúc này.

Kim Mộc song hệ trung phẩm linh căn phát huy tác dụng, giúp tăng nhanh tốc độ vận chuyển linh lực lên gấp mấy lần, khiến linh lực hội tụ đến đan điền kinh mạch không cuồng bạo.

Ước chừng qua hai canh giờ.

Linh lực bộc phát hoàn toàn bị thân thể hấp thu.

Két!

Thẩm Bình chưa định thử đột phá, linh lực đã tự động phá tan kinh mạch tắc nghẽn, làm cho quá trình tuần hoàn gia tăng.

Trong khi đó, khí tức trên người hắn đột nhiên tăng lên.

Luyện Khí tầng bốn cứ như vậy, như nước chảy thành sông mà đột phá.

Cảm nhận được tổng lượng linh lực đề cao trong cơ thể, Thẩm Bình nhịn không được mừng đến phát khóc.

Hắn chịu đủ độc tính của yêu thú tra tấn bao nhiêu năm, hiện giờ rốt cục cũng hoàn toàn tiêu trừ nó, không cần phải mỗi ngày mỗi đêm chịu đựng thống khổ áp chế độc tính!

Ổn định linh lực.

Hắn đứng dậy đi ra gian phòng, nhìn kiều thê mỹ thiếp, kích động tràn ngập trong lời nói.

“Vân nhi, Dĩnh nhi…”

Hắn ôm thê thiếp đặt ở trên giường.

Đêm nay đã được định sẵn sẽ không thể nào ngủ được.

Bình minh ngày hôm sau.

Kích động trong lòng Thẩm Bình chậm rãi khôi phục lại.

Hắn nhìn thoáng qua thê thiếp đang đắm chìm trong giấc ngủ, mở giao diện ảo ra.

【 Ngươi song tu cùng thê tử một lần, thu được kinh nghiệm phù đạo: +2】

【Mức độ hảo cảm của thê tử hiện tại: 100】

【Song tu cộng thêm: 4】

【Phù sư: Cấp 1 trung phẩm (13036/10000) có thể đột phá】

……

【 Ngươi cùng đạo lữ song tu một lần, thu được tư chất Kim hệ linh căn: +2, tư chất Mộc hệ linh căn: +2】

【Mức độ hảo cảm đạo lữ hiện tại: 85】

【Song tu cộng thêm: 2】

【Kim hệ linh căn: Trung phẩm (1820/10000)】

【Mộc hệ linh căn: Trung phẩm (1714/10000)】

Kinh nghiệm phù đạo đã có thể đột phá từ lâu, nhưng bị hạn chế tu vi, cho dù đột phá cũng không có biện pháp chế phù, bởi vậy hắn vẫn đè ép.

Mà hiện tại chính thức đột phá đến Luyện Khí tầng bốn, cũng không cần đè ép nữa.

Hắn nhẹ nhàng rời khỏi giường.

Sau đó đi tới gian phòng chế phù.

Tĩnh tâm ngồi xếp bằng, trong lòng mặc niệm:

“Đột phá!”

Oanh.

Khung ảo hơi chấn động.

Một lượng thông tin cảm ngộ kinh nghiệm phù đạo khổng lồ tràn vào thức hải Thẩm Bình, lúc này đây hắn phảng phất như thấy được một thân ảnh, chế phù qua nhiều năm tháng, không ngừng tích lũy kinh nghiệm tăng lên phù đạo.

Sau hàng chục hơi thở, hắn mở mắt ra, trong đồng tử lóe ra nét vui sướng.

Từ hôm nay trở đi, hắn chính là một vị Phù sư thượng phẩm.

Đứng dậy, Thẩm Bình đi vào phòng bếp.

Vo gạo.

Cắt thịt.

Nấu ăn.

Khi thê thiếp tỉnh lại, gạo linh xen lẫn mùi thịt tràn ngập trong phòng.

“Phu quân, ngươi, ngươi đột phá?”

Hôm qua Bạch Ngọc Dĩnh còn chưa kịp cảm ứng đã lên giường, mà hôm nay khi vừa rời giường, nàng nhìn thấy Thẩm Bình liền có cảm giác khác biệt.

Thẩm Bình cười nói:

“Không sai, vi phu đã là tu sĩ Luyện Khí tầng bốn rồi!”

Vương Vân lập tức kích động:

“Chúc mừng phu quân, chúc mừng phu quân!”

Quần áo của nàng chưa mặc xong, trước ngực đung đưa.

Bạch Ngọc Dĩnh cũng vội vàng chúc mừng.

Nhưng so với Vương Vân, nàng không kích động như vậy.

Dù sao Luyện Khí tầng bốn vẫn thuộc về tầng dưới chót.

Ăn cơm xong.

Thê thiếp ra ngoài phơi chăn gấm trên sợi dây thừng được dựng ở cây táo ngoài nhà, đồng thời quét dọn vệ sinh, xử lý rác thải sinh hoạt.

Mà Thẩm Bình nhìn căn phòng chật hẹp, trong lòng âm thầm cân nhắc.

Hiện giờ độc tính trong cơ thể đã được trừ bỏ, dù không cần phải tích góp linh thạch để mua Tiêu Độc đan, nhưng sau khi tu vi đột phá đến trung kỳ, hắn nhất định phải mua một bộ pháp khí trung phẩm, loại vật phẩm này có giá còn cao hơn nhiều Tiêu Độc Đan cao cấp.

Phòng ngự công kích, nhất là loại phòng ngự, tuyệt đối không thể tiết kiệm.

Đó là vấn đề an toàn.

Trước kia không có tiền, tu vi cũng không đủ, chỉ có thể nhìn.

Nhưng bây giờ phải đặt nó lên trên.

Chương 25. Không thuê nổi

Ngoài ra còn có môi trường sống.

Ngõ Hồng Liễu không an toàn, số lần hắn ra ngoài đã đủ ít, nhưng có đôi khi không thể không ra ngoài, nếu muốn tránh nguy hiểm, chuyển đến phường thị là biện pháp duy nhất.

Chỉ là các đường phố phường thị đã đầy từ lâu.

Vì vậy, hắn chỉ có thể chờ đợi.

Tu sĩ tranh đoạt mạng sống với trời, được bữa sớm lo bữa tối, nói không chừng không bao lâu nữa bên trong phường thị sẽ có phòng trống.

Nếu thật sự không có, đề nghị thuê chung tiểu viện của Trần chưởng quỹ cũng có thể suy nghĩ đến.

“Sau này chi tiêu sẽ càng lúc càng nhiều. Tài sản của ta vẫn còn quá ít!”

“Trước tiên, phải dùng hết tài liệu chế tác phù chú trung phẩm, sau đó sẽ thử chế tác phù chú thượng phẩm!”

Lần trước Thẩm Bình không mua tài liệu chế tác phù chú thượng phẩm, thứ nhất là do linh thạch không đủ, thứ hai là lo lắng kinh nghiệm phù đạo ít, tỷ lệ chế tác thành công thấp dẫn đến lãng phí tài liệu.”

Lập kế hoạch xong xuôi, hắn lại trở nên bận rộn.

Nhiều năm sinh hoạt tu hành như vậy, hắn đã dưỡng thành thói quen bận rộn, cho dù vừa mới đột phá, cũng không muốn nhàn rỗi hưởng thụ một chút thời gian.

……

Đầu tháng tám.

Nhiệt độ tăng dần.

Ngõ Hồng Liễu nắng nóng gay gắt, khắp nơi tràn ngập mùi khó chịu, muỗi trên đường phố sinh sôi nảy nở dẫn đến Thanh Khiết Phù và Khu Trùng Phù cấp thấp bán rất chạy.

Trước kia, mỗi khi đến thời điểm này đều là lúc Thẩm Bình tích góp tài sản, nhưng năm nay hắn không góp vui.

Ngày hôm nay, một lượng lớn thuyền bay của Kim Dương Tông dừng ở bên cạnh phường thị.

Lại một nhóm tu sĩ đến.

Giá nhà ở ngõ Hồng Liễu không thay đổi, nhưng giá các ngõ phố phường đều tăng cao, mặc dù vậy cũng không có nhà trống cho thuê.

Dưới tình huống quá tải, Kim Dương Tông tuyên bố sẽ khuếch trương phường thị, phân lô ở khu vực phía đông xây dựng tiểu viện cỡ trung bình.

Tin tức vừa ra, rất nhiều tu sĩ đều như ong vỡ tổ chạy đến bên ngoài cửa Chấp Sự Đường hỏi thăm tin tức

Vu Yến trở về từ phường thị, nhìn thấy Thẩm Bình ở ngoài cửa phòng, liền thở dài:

“Thuê không nổi, thuê không nổi!”

Sắc mặt Thẩm Bình khẽ động, hỏi:

“Vu đạo hữu mới đi Chấp Sự Đường về?”

Vu Yến gật đầu:

“Lần này Kim Dương Tông muốn xây ba trăm căn tiểu viện cỡ trung bình ở phía đông, mỗi tiểu viện có sáu phòng, chia làm hai tầng, có thể thuê một mình, cũng có thể cùng thuê.”

Khóe miệng Thẩm Bình giật giật, Kim Dương Tông này thật sự càng ngày càng biết làm ăn.

Nhưng hiện tại tu sĩ ở phường thị quả thật rất nhiều, nghe nói một bộ phận tu sĩ đã chuyển ra khỏi phường thị, đến một phường thị khác kề sát bờ đầm lầy Vân Sơn, phường thị kia là do gia tộc tu chân trực thuộc Kim Dương tông thành lập vào năm ngoái, cả thực lực và độ an toàn còn xa mới bằng được Vân Sơn phường.

“Còn giá cả thì sao?”

“Mười lăm khối trung phẩm linh thạch!”

Thẩm Bình cười nói:

“Giá cả này nhìn chung cũng không tệ, nếu là thuê cùng…”

Lời còn chưa dứt, Vu Yến đã cắt lời nói:

“Nghĩ cái gì vậy, là một phòng trong tiểu viện có giá thuê mười lăm khối trung phẩm linh thạch!”

Thẩm Bình nghe xong gần như thốt ra: “Cái gì? Một phòng?”

“Như vậy cũng quá đắt rồi!”

Tiểu viện đơn lập mà tu Luyện Khí tầng tám hậu kỳ với Trúc Cơ ở mỗi năm giá cho thuê cũng chỉ có hai mươi khối, kết quả tiểu viện cỡ trung bình này một phòng đã mười lăm khối!

Quả thực không khác gì ăn cướp.

Phải biết, lợi nhuận ròng hằng năm của hắn cũng chỉ tầm khoảng bốn mươi khối trung phẩm linh thạch.

Đây cũng là bởi vì tỷ lệ thành công chế phù của hắn rất cao mà thị trường tốt, còn Luyện Khí tán tu như Vu Yến, hàng năm chỉ dựa vào săn giết yêu thú thu thập tài liệu, nhiều nhất có thể kiếm được hai mươi khối trung phẩm linh thạch, đương nhiên nếu như làm kiếp tu mà nói, vậy thu nhập sẽ rất cao, nhưng đồng thời cũng rất hung hiểm.

“Đắt cũng có chỗ tốt của đắt!”

“Chấp sự kia nói, lần xây dựng tiểu viện này sẽ có Tụ Linh trận quy mô lớn, hơn nữa còn được kết nối với linh mạch của Kim Dương Tông, không chỉ như thế, diện tích mỗi phòng riêng không nhỏ, bên trong sẽ có tĩnh thất, phòng xử lý vật liệu và các gian phòng nhỏ khác.

Nghe đến đây, Thẩm Bình trầm mặc lại.

Chỉ cần một cái kết nối với linh mạch Kim Dương Tông, cũng đủ khiến cho vô số tu sĩ động tâm.

Phân tông khai hoang của Kim Dương Tông tọa lạc trên linh mạch đầm lầy Vân Sơn, trung tâm linh khí dồi dào, căn bản không phải phường thị có thể so sánh.

Mà linh mạch cực kỳ quan trọng đối với tu sĩ.

Càng là tu sĩ cấp cao, càng cần nơi có linh mạch.

“Ai, đáng tiếc, chẳng những thuê không nổi, hơn nữa chờ sau khi xây xong, cũng không tới phiên chúng ta!”

Vu Yến lắc đầu thở dài:

“Hiện tại rất nhiều tu sĩ cao cấp đều nhìn chằm chằm, những người Luyện Khí trung kỳ như chúng ta, sao có thể tranh với bọn họ được.”

Nói xong nàng liền xoay người trở về phòng.

Chương 26. Những điều nhỏ nhặt nhưng không nhỏ (1)

Mấy ngày trước nàng đã biết chuyện Thẩm Bình đột phá, đối với chuyện này cũng chỉ chúc mừng một phen.

“Trần chưởng quỹ, tiểu viện cỡ trung bình kia…”

Thẩm Bình trở về phòng liền nhắn tin cho Trần chưởng quỹ.

Không lâu sau, Trần chưởng quỹ trả lời:

“Thẩm đạo hữu, có lẽ hơi khó, ta cũng không ngờ Kim Dương Tông lần này sẽ kết nối linh mạch với tiểu viện, hiện tại trong ba trăm căn, đã được đặt trước một trăm căn, còn lại đến lúc đó sẽ ưu tiên cung cấp cho tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ!”

“Nhưng ít nhất phải nửa năm sau mới xây xong, Thẩm đạo hữu chưa chắc đã không có cơ hội.”

Trong lòng Thẩm Bình trầm xuống, lúc trước hắn còn ngại đắt, kết quả ngay cả muốn thuê cũng không thuê được.

“Trần chưởng quỹ, xin giúp ta để ý một chút, nếu có phòng trống, nhớ phải lập tức thông báo.”

“Không thành vấn đề!”

Buổi tối.

Trong khi đang ăn, Thẩm Bình vẫn đang suy nghĩ về chuyện chuyển nhà, nếu như nửa năm sau không thể chen vào tiểu viện cỡ trung bình, phường thị cũng không có phòng trống, vậy đành phải thể hiện năng lực Phù sư thượng phẩm, chỉ có như vậy hắn mới có tư cách thuê tiểu viện giá cả ngày càng đắt đỏ này.

Đến bây giờ, số lượng Phù sư thượng phẩm ở toàn bộ phường thị vẫn khá thưa thớt.

Nhưng đến lúc đó nhất định phải che dấu thân phận, không thể để cho người khác biết tình huống trước kia của hắn, ngay cả Tú Xuân Các cũng không thể đi nữa.

Dù sao Phù sư tăng lên cần có thời gian tích lũy.

Hắn nhanh như vậy thăng cấp đến thượng phẩm, muốn nói không có chút bí mật, người khác đương nhiên sẽ không tin.

Mặc dù trong phường thị an toàn, nhưng điều này không có nghĩa là có thể hoàn toàn yên tâm, thoải mái phơi bày thông tin của mình ra.

Lúc này, Bạch Ngọc Dĩnh bỗng nhiên mở miệng:

“Phu quân, hôm nay…”

“Dĩnh nhi muội muội, đừng!”

Vương Vân vội vàng nói.

Thẩm Bình thu hồi suy nghĩ, nghi hoặc nhìn về phía thê thiếp:

“Làm sao vậy?”

“Không có gì.”

Vương Vân gắp một miếng thịt cho Thẩm Bình:

“Phu quân, đến nếm thử miếng thịt này đi.”

Thẩm Bình Thản bình tĩnh nhìn thoáng qua Vương Vân, thê lập tức cúi đầu, hắn đành phải chuyển hướng qua Bạch Ngọc Dĩnh:

“Nói đi, chuyện gì?”

Lúc này Bạch Ngọc Dĩnh mới tiếp tục nói:

“Buổi chiều, ta và Vân nhi tỷ tỷ giặt giũ ở sông Hồng Thạch, khăn lụa không cẩn thận bị gió thổi đến trên người một vị nữ tu tiền bối, đối phương cho Vân nhi tỷ tỷ một cái tát, còn mắng nàng là phế vật không thể tu hành, mắng rất khó nghe.”

“Lúc ấy may mắn có một vị nữ tu đã từng đến bái phỏng phu quân, khuyên vài câu, kêu vị kia kiềm chế một chút, nếu không Vân nhi tỷ tỷ có thể sẽ bị phế kinh mạch.”

“Nữ tu kia trước đây ở ngõ Hồng Liễu, bây giờ đã chuyển đến Thạch Mộc ngõ.”

Thẩm Bình vừa nghe, cũng đại khái hiểu được nguyên nhân.

Ngõ Thạch Mộc là ngõ hẻm ven phía bắc sông Hồng Thạch, bởi vì nằm sát ngoài rìa, nên độ an toàn kém hơn nhiều, nhưng nhà cửa ngõ Hồng Liễu tăng giá, không ít tu sĩ Luyện Khí tầng dưới cùng đều không ở được, chuyển đến nơi đó.

Mà Vương Vân chỉ là một phàm nhân, nhưng vẫn có thể ở trong ngõ Hồng Liễu.

Cho nên nữ tu kia ghen tị, lấy cớ chuyện khăn lụa để phát tiết ra.

“Phu quân, đều là ta không tốt, gây thêm phiền toái cho ngài.”

Trên mặt Vương Vân tràn đầy áy náy.

Thẩm Bình cầm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương của thê tử, nhìn về phía sườn mặt nàng, quả nhiên nơi đó còn có vết bầm tím hình bàn tay, lúc trước hắn quá tập trung suy nghĩ chuyện chuyển nhà, quả thật không chú ý tới.

“Vân nhi không cần tự trách, là lỗi của phu quân, khiến nàng chịu ủy khuất.”

“Sau này trên người các nàng ra ngoài phải mang theo Hộ Thân Phù, đợi lát nữa ta sẽ cho các nàng mấy tấm, dùng xong thì nói với ta.”

Hắn hiểu ý của Bạch Ngọc Dĩnh, không phải muốn hắn ra mặt, mà lo lắng sau này nữ tu kia sẽ tìm cơ hội trả thù, đối phương dù là một vị tu sĩ Luyện Khí tầng ba, cũng có thủ đoạn khiến Vương Vân và Bạch Ngọc Dĩnh chịu thiệt thòi lớn.

“Cám ơn phu quân.”

Bạch Ngọc Dĩnh thở phào nhẹ nhõm.

Mà Vương Vân do dự nói:

“Phu quân, có lãng phí quá không?”

Thẩm Bình cười nói:

“Vi phu là Phù sư, có gì mà lãng phí, nghe ta.”

Chuyện này tuy chỉ là chuyện nhỏ, nhưng rơi vào trên người thê thiếp lại là chuyện lớn, nếu như không xử lý tốt, rất có thể sẽ gây ra sai lầm lớn.

Vì vậy, trong vài ngày tới.

Hắn dành thời gian cùng thê thiếp đến bên bờ sông Hồng Thạch, hành động này khiến một ít nữ tu thầm hâm mộ, các nàng đều cho rằng thê thiếp như Vương Vân, Bạch Ngọc Dĩnh, chẳng qua chỉ là công cụ cho vị Phù sư Thẩm Bình này phát tiết nhu cầu sinh lý, sinh con đẻ cái, nối dõi tông đường.

Kết quả không ngờ rằng đối phương lại coi trọng thê thiếp như thế, nhất là khi nhìn thấy mấy tấm Hộ Thân Phù dán trên người hai nàng, ánh mắt đều phát sáng, hận không thể thay thế.

Bây giờ giá của Hộ Thân Phù đã tăng lên tới mười tám khối hạ phẩm linh thạch, một tấm tương đương với phí thuê nhà nửa năm ở ngõ Hồng Liễu!

Vị nữ tu động thủ kia sau khi biết chuyện này, sợ tới mức liên tiếp mấy tháng không dám xuất hiện ở sông Hồng Thạch, dù sao Thẩm Bình hiện tại không chỉ là Phù Sư trung phẩm.

Còn là tu sĩ Luyện Khí trung kỳ.

Chương 27. Những điều nhỏ nhặt nhưng không nhỏ (2)

Những ngày cứ vậy mà trôi qua.

Chớp mắt đã vào giữa tháng mười.

Luồng không khí lạnh thổi từ sâu trong đầm lầy Vân Sơn, nhiệt độ phường thị giảm mạnh.

Cuối giờ Tý, bên trong chăn gấm ấm áp.

Hương thơm quanh quẩn.

【 Ngươi song tu cùng thê tử một lần, đạt được kinh nghiệm phù đạo: +2】

【Mức độ hảo cảm của thê tử hiện tại: 100】

【Song tu cộng thêm: 4】

【Phù sư: cấp một thượng phẩm (6012/50000)】

……

【 Ngươi cùng đạo lữ song tu một lần, đạt được tư chất Kim hệ linh căn: +2, tư chất Mộc hệ linh căn: +2】

【Mức độ hảo cảm đạo lữ hiện tại: 90】

【Song tu cộng thêm: 3】

【Kim hệ linh căn: Trung phẩm (4052/10000)】

【Mộc hệ linh căn: Trung phẩm (3946/10000)】

Nhìn vào phông chữ nhấp nháy trên giao diện ảo, Thẩm Bình thầm nhẹ nhàng thở dài.

Phù sư đột phá đến thượng phẩm, kinh nghiệm cần tăng cực nhiều, dựa theo tốc độ vất vả cày cấy hiện tại, muốn đột phá lần nữa, cần phải tốn bốn năm năm.

Điểm này hắn cũng không thèm để ý, dù sao Phù sư thượng phẩm đột phá, đó chính là cấp hai, tu vi cũng phải đạt tới Trúc Cơ mới có thể tiếp tục chế tác, mà hắn cách Trúc Cơ rất xa.

Nhưng căn cứ vào kinh nghiệm phù đạo.

Linh căn đến thượng phẩm, rất có thể cũng giống nhau.

Cũng may sau lần xử lý thoả đáng chuyện khăn lụa, độ hảo cảm của Bạch Ngọc Dĩnh vẫn luôn không thay đổi lại tăng lên năm điểm, tốc độ tăng gấp đôi.

Lúc thấy sự thay đổi đó, hắn cảm khái không thôi.

Che chở thê thiếp phải dùng tâm để làm, nếu hắn cứ coi các nàng như công cụ, độ hảo cảm kia tuyệt đối sẽ khiến hắn khóc chết.

“Ngày mai phải ra cửa đi phường thị rồi!”

Nghĩ đến đây, Thẩm Bình không khỏi cảm thấy đau đầu.

Lại ra khỏi cửa!

Thật ra linh gạo thịt cùng với nguyên liệu nấu ăn bổ khí huyết đã gần như tiêu sạch từ nửa tháng trước, nhưng hắn vẫn cắn răng chống đỡ thêm nửa tháng.

Nhưng bây giờ hắn thực sự phải ra ngoài.

Nếu không, với tình huống đêm đêm kéo đàn ca hát như hắn, dù có dùng Động Phòng thuật cũng không chống đỡ được.

Ngày hôm sau.

Gió lạnh thấu xương.

Những cơn mưa phùn xen lẫn những bông tuyết rơi xuống.

Mọi con đường đều có một lớn băng mỏng.

Thẩm Bình đi ra cửa phòng, trong lúc thê thiếp lo lắng liền bước nhanh về phía phòng bên cạnh.

Cốc! Cốc! Cốc!

Chẳng bao lâu cánh cửa mở ra.

Vu Yến xõa tóc, trên người cũng chỉ có một bộ pháp bào bó người, bên trong hình như ngay cả yếm cũng không mặc, đường nét trập trùng khiến Thẩm Bình nhịn không được nhìn thêm vài lần.

“Thẩm đạo hữu?”

“Thật sự là khách hiếm nha, không ngờ lại chủ động gõ cửa nhà ta!”

“Làm sao, kiều thê mỹ thiếp trong nhà không thỏa mãn được ngươi?”

Nàng dựa vào khung cửa, hai tay ôm trước ngực, trong nụ cười tủm tỉm mang theo tia mỉa mai.

Thẩm Bình vội nói:

“Vu đạo hữu đừng hiểu lầm, tại hạ chuẩn bị đi phường thị một chuyến, Vu đạo hữu hôm nay có ra ngoài không?”

Vu Yến vừa nghe, lập tức không còn thấy thú vị, xoay người đi vào phòng nói:

“Ở bên ngoài chờ, nhìn lá gan của ngươi xem, cả Vân Sơn phường này cũng không tìm được người thứ hai!”

Thẩm Bình chắp tay:

“Đa tạ đạo hữu!”

Những ngày thời tiết chết tiệt như hôm nay, bình thường Vu Yến sẽ không ra ngoài, có thể đáp ứng, vẫn là nể mặt hàng xóm láng giềng.

Chờ một tách trà, Vu Yến mới sửa soạn xong, pháp bào màu trắng làm nổi bật khuôn mặt có thêm vài phần lạnh lùng của nàng.

“Đi thôi!”

Hai người đón mưa tuyết bước nhanh về phía phường thị.

Vu Yến dù chỉ là Luyện Khí tầng năm, nhưng kinh nghiệm chém giết, kinh nghiệm đấu pháp không phải Thẩm Bình có thể so sánh, loại tu sĩ này trên người thường thường đều có một loại khí chất độc đáo, người trong đồng đạo chỉ cần liếc mắt một cái là có thể thấy được.

Mà kiếp tu lựa chọn con mồi, bình thường đều sẽ thấp hơn mình hai cảnh giới, hoặc số lượng con mồi gấp ba lần, hắn mới động thủ.

Bước lên con đường chính, sắc mặt Thẩm Bình rõ ràng đã thả lõng.

Vu Yến khinh bỉ không thôi:

“Thẩm đạo hữu ngươi là Luyện Khí trung kỳ, không phải là tu sĩ cấp thấp trước kia đâu.”

Không đợi Thẩm Bình nói chuyện, nàng lại nói:

“Được rồi, ta đi dạo, ngươi làm việc nhanh lên.”

Nhìn bóng lưng Vu Yến, hắn chôn chặt lòng biết ơn ở trong lòng.

Phường thị, Tú Xuân Các.

Trần chưởng quỹ nhìn thấy Thẩm Bình, liền tươi cười nghênh đón, sau khi nhận thấy khí tức trên người hắn thay đổi, ánh mắt lập tức sáng lên:

“Chúc mừng Thẩm đạo hữu đột phá, ngươi lại gần đại đạo thêm một bước rồi.”

Không hổ là dân kinh doanh, lời khen cũng thật êm tai.

“Năm mươi tấm Hộ Thân Phù, ba mươi tấm Hoả Diễm Phù, mười tấm Băng Đông Phù. Lần này lấy ít tài liệu phù chú thôi, lấy tám mươi phần tài liệu Hộ Thân Phù, bốn mươi phần Hoả Diễm Phù, hai mươi phần Băng Đông Phù, mười phần Địa Hãm Phù.”

Thẩm Bình thuần thục nói.

Trần chưởng quỹ âm thầm tính toán, tươi cười lấy từ trong quầy ra mười khối linh thạch trung phẩm, đưa cho Thẩm Bình, sau đó nói:

“Thẩm đạo hữu, tiểu viện cỡ trung bình phía đông phường thị xây dựng đã xong hơn một nửa, hơn hai trăm căn cũng được đặt trước, đều là thông qua mối quan hệ của mình, nếu như Thẩm đạo hữu muốn thuê, thật ra cũng có cơ hội.”

Chương 28. Liễu ám hoa minh (1)

Thẩm Bình ngạc nhiên không thôi, lúc này mới qua bao lâu, không ngờ phòng ốc đã được đặt trước nhiều như vậy!

Những người có thể đặt trước này chắc chắn có thân phận và địa vị cao hơn hắn, vì thế hỏi:

“Cơ hội gì?”

Trần chưởng quỹ nói:

“Gần đây Kim Dương Tông có một đệ tử nội môn mới nhập môn không bao lâu, định đi đầm lầy Vân Sơn làm nhiệm vụ, cần giúp đỡ, bây giờ còn thiếu mấy người, nếu Thẩm đạo hữu có thể nhân cơ hội này tạo mối quan hệ tốt với hắn, xin lấy một căn thật ra cũng không khó.”

Thẩm Bình không chút do dự liền lắc đầu:

“Trần chưởng quỹ, ta không thích mạo hiểm.”

Loại nhiệm vụ này vừa nhìn đã biết là tìm bia đỡ đạn.

Nếu hắn đi, chắc chắn sẽ không về được.

Trần chưởng quỹ thấy vậy cũng không nói nhiều nữa, hắn đương nhiên biết loại cơ hội này nguy hiểm thế nào, nhưng đồng thời cũng thu hoạch rất lớn, chỉ cần có thể móc nối quan hệ với đệ tử nội môn Kim Dương tông, tạo chút giúp đỡ khi họ còn yếu, vậy tương lai một khi đến Trúc Cơ, những gì hồi báo sẽ cực kỳ phong phú.

Rời khỏi Tú Xuân các.

Thẩm Bình lục tục đi mấy cửa hàng khác, bán toàn bộ phần bùa chú còn lại, Trần chưởng quỹ cũng không phải hại hắn, bởi vì hắn biết rõ, đối với tu sĩ có dã tâm, chiến lực không tầm thường còn không sợ chết mà nói, đây đúng là một cơ hội tốt.

Đáng tiếc hắn không phải loại có dã tâm này, hắn sợ chết hơn.

“Hai mươi hai khối linh thạch…”

Nhìn vào tiền tiết kiệm trong túi trữ vật.

Hắn cất bước đi về phía Chân Bảo Các, chút linh thạch này nhìn không ít, nhưng mua không được bao nhiêu phần tài liệu phù chú thượng phẩm, một phần tài liệu Kim Quang Phù phổ biến nhất cũng có giá một khối trung phẩm linh thạch, mà phiên bản thăng cấp của Hộ Thân Phù là Hộ Linh Phù cũng cần đến hai khối trung phẩm linh thạch.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao số lượng Phù sư thượng phẩm rất ít.

Không đủ khả năng chi trả.

Nhưng Phù sư và Đan sư giống nhau ở chỗ, đều dựa vào tài liệu để nuôi sống, cho nên đến cấp độ thượng phẩm, số lượng tu sĩ sẽ giảm bớt nhanh chóng, cũng chỉ có gia tộc tu chân mới có thể bồi dưỡng.

Thẩm Bình mua năm phần tài liệu Hộ Linh Phù, bảy phần tài liệu Kim Quang Phù, trên người cũng chỉ còn lại năm khối trung phẩm linh thạch.

“Kiếm được nhiều, nhưng chi còn nhanh hơn!”

Hắn thở dài, lại tiếp tục đi mua gạo linh và những đồ dùng hằng ngày khác, còn thuận tiện mua cho thê thiếp một ít quần áo mới, cùng với những đồ dùng riêng tư như yếu, khăn lụa.

Trở lại đường chính bên ngoài phường.

Trong túi trữ vật cũng chỉ còn lại một trăm ba mươi hai khối hạ phẩm linh thạch.

“Làm xong rồi?”

Vu Yến đi dạo ở quầy hàng nhỏ gần đó, để ý thấy Thẩm Bình, nàng liền đi qua.

Thẩm Bình cười cười đưa ra hai tấm Hộ Thân Phù.

“Chậc chậc, giàu quá ta.”

Vu Yến không khách khí thu vào túi trữ vật:

“Sau này nếu có mấy chuyện tốt như vậy, cứ gọi ta!”

Hai tấm Hộ Thân Phù đã gần một năm phí thuê nhà.

Nàng ra ngoài tổ đội đi đầm lầy Vân Sơn cũng không có thu nhập cao như vậy.

Thẩm Bình quả thật cho hơi nhiều, nhưng liên quan đến mạng nhỏ của hắn, hắn tình nguyện tốn nhiều tiền hơn một chút, cũng không muốn khiến đối phương cảm thấy không vừa lòng.

Trở lại ngõ Hồng Liễu an toàn.

Cuộc sống nhàm chán và viên mãn vẫn tiếp tục.

Nhưng Thẩm Bình cũng không gấp gáp đi chế tác phù chú thượng phẩm, mà là vừa chế tác phù chú trung phẩm, vừa thông qua việc mây mưa với thê tử mà không ngừng tích lũy tăng cảm ngộ phù đạo lên.

Chớp mắt đã đến Tết Nguyên Tiêu của Nguỵ quốc.

Phường Vân Sơn hoàn toàn không hề có một chút không khí lễ hội nào.

Nhưng theo việc tiểu viện cỡ trung bình phía đông dần dần xây dựng xong, toàn bộ phường thị đều tràn ngập không khí kích động, những người có quan hệ đều tấp nập liên hệ thường xuyên, muốn chiếm được một chỗ trong sáu trăm vị trí còn lại.

Thực tế, nếu là ở năm ngoái, danh ngạch này có thể sẽ đến phiên Thẩm Bình, số lượng tu sĩ cao cấp ở phường thị cũng không nhiều, nhưng nửa cuối năm nay liên tục có năm nhóm tu sĩ từ chủ tông chuyển đến, khiến cho số lượng tu sĩ cao cấp tăng vọt, mặc dù đại đa số đều là Luyện Khí tầng bảy, tầng tám, nhưng những tu sĩ này vẫn lấy đi hai trăm tòa tiểu viện cỡ trung bình.

“Có nên nhờ Trần chưởng quỹ hay không, xem có thể thông qua quan hệ sau lưng hắn, tranh thủ lấy một danh ngạch?”

Thẩm Bình rối rắm, cuối cùng vẫn từ bỏ.

Nghiêm túc mà nói, giữa hắn và Trần chưởng quỹ cũng không có giao tình quá sâu, hắn không thể đánh giá quá cao giá trị địa vị của mình, hơn nữa lần trước Trần chưởng quỹ đã cho hắn cơ hội.

“Tập trung chế phù!”

“Đợi tỷ lệ thành công của phù chú thượng phẩm tăng cao, độ an toàn của bản thân cũng sẽ có thể tăng vọt!”

Hắn ngồi xuống tiếp tục chế phù.

Chương 29. Liễu ám hoa minh (2)

Tài liệu phù chú trung phẩm đã hết từ tháng trước, nhưng hắn vẫn nhẫn nhịn không bắt tay làm. Hiện giờ kinh nghiệm phù đạo của hắn đã tới gần một vạn, chế tác Kim Quang Phù và Hộ Linh Phù hẳn không thành vấn đề.

Cốc! Cốc! Cốc!

“Thẩm đạo hữu, là ta!”

Thanh âm Vu Yến vang lên.

Mở cửa ra, gió lạnh thổi vào, những bông tuyết bay bên ngoài.

“Mau vào phòng.”

Thẩm Bình vội vàng nói.

Vu Yến bước vào lập tức chú ý tới Vương Vân và Bạch Ngọc Dĩnh.

Hai người bọn họ lúc không có việc gì đều sẽ tu luyện, dù phòng nhỏ hẹp, nhưng chỉ ngồi thiền thu nạp vẫn không có vấn đề gì.

“Gặp qua Vu tiền bối!”

Hai nàng cung kính hành lễ.

Vu Yến gập đầu, đi thẳng vào vấn đề nói:

“Thẩm đạo hữu, ta có một danh ngạch, có muốn cùng thuê nhà không?”

Thẩm Bình ngẩn ra, lập tức vui mừng nói:

“Vu đạo hữu, ngươi nói chính là danh ngạch tiểu viện cỡ trung bình kia?”

Hắn vẫn luôn lo lắng về vấn đề đó.

Vu Yến cười nói:

“Đúng, một mình ta rất khó có thể chịu được phí thuê mười lăm khối linh thạch trung phẩm, phòng riêng trong tiểu viện chia làm hai tầng, nếu thuê chung, ta ở phía dưới, ngươi và thê thiếp ở trên, độ riêng tư hơi thấp một chút, nhưng thắng ở an toàn.”

Thẩm Bình cúi đầu nói:

“Đa tạ đạo hữu chiếu cố, yên tâm, vấn đề tiền thuê nhà chúng ta chia 6:4, thế nào?”

Vu Yến mỉm cười nói:

“Được.”

Mỗi năm sáu khối trung phẩm linh thạch, nàng vẫn có thể gánh được.

Vương Vân và Bạch Ngọc Dĩnh nghe nói như vậy, trên mặt cũng khó nén lại vẻ hưng phấn.

Dù sao, chuyển vào phường thị liền mang ý nghĩa từ nay không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn nữa.

Chỉ cần Kim Dương Tông không ngã, phu quân có thể kiếm tiền.

Bọn họ có thể sinh sống mấy thập kỷ mà không có vấn đề gì.

“Ba tháng sau, Chấp Sự Đường ở phường thị sẽ chính thức bán tiểu viện, đừng quên.”

Nói xong, Vu Yến liền xoay người rời đi.

Chân trước vừa đi, Vương Vân đã vui mừng không kìm lòng được nói:

“Thật tốt quá, phu quân!”

Tâm tình Thẩm Bình rất tốt, trực tiếp đi vào phòng tĩnh tâm cầu phúc, sau đó chấm huyết mặc bắt đầu vẽ linh văn trên bùa.

Linh văn trên Kim Quang Phù có hơn một trăm hai mươi đường, trong quá trình này tuyệt đối không được dừng lại, phải hết sức tập trung vào nó.

Không có tu vi Luyện Khí trung kỳ, rất khó chống đỡ loại tiêu hao tinh thần này.

Đắm chìm trong phù đạo.

Linh bút phác họa giống như nước chảy mây trôi.

Lại chỉ mất thời gian hai chén trà đã chế tạo thành công.

“Kim Quang Phù, phù chú thượng phẩm, thành công!”

Song Hỉ lâm môn.

Tâm tình Thẩm Bình cực kỳ không tệ, sau khi hồi phục trạng thái tinh thần, hắn liền đi ra khỏi phòng sải bước ôm thê thiếp lên giường.

Tấm ván giường bắt đầu lắc lư.

Nửa tháng sau.

Mười hai phần vật liệu phù chú thượng phẩm đã dùng hết.

Trong đó Hộ Linh Phù chỉ thành công một tấm.

Kim Quang Phù tốt hơn một chút, thành công hai tấm.

Toàn bộ vật liệu còn lại đều hỏng hết.

Chẳng khác nào nói, lần đầu tiên Thẩm Bình chế tác thượng phẩm phù chú đã lãng phí mười ba khối trung phẩm linh thạch.

Nhưng đối với Phù sư thượng phẩm mà nói, như vậy đã rất không tệ rồi.

“Lại phải ra ngoài. Nhưng ngày tháng lo lắng đề phòng này sắp chấm dứt rồi!”

Thẩm Bình mơ mộng về cuộc sống tốt đẹp sau khi chuyển đến phường thị một hồi, mới mang ba tấm phù chú thượng phẩm đặt ở trong túi trữ vật, dặn dò thê thiếp chú ý an toàn, rồi rời khỏi cửa phòng đi tới phòng bên cạnh.

“Vu đạo hữu, là ta.”

Không gõ cửa, hắn khẽ gọi một tiếng.

“Chờ một chút.”

Sau một lát, cánh cửa mở ra.

Mùi thơm ngát ập đến.

Tâm tình Thẩm Bình không khỏi nhộn nhạo.

Có vẻ Vu Yến vùa mới ngâm mình trong bồn tắm xong, mái tóc đen nhánh còn mang theo hơi nước, làn da trắng hồng có thể nhìn thấy rõ ràng gân mạch nhỏ như mạng nhện, kéo dài xuống phía dưới, có dẫn đến khe rãnh, có leo lên đỉnh núi.

“Chuẩn bị ra ngoài?”

Nàng lười biếng hỏi một câu.

“Đúng.”

Trong cái mùa chết tiệt này, khoảng năm sáu ngày, có đôi khi tận mười ngày nửa tháng, Vu đạo hữu mới tới phường thị một lần.

Thẩm Bình căn chỉnh ngày hôm nay Vu Yến nghỉ ngơi mới tới cửa.

“Chờ lát.”

Vu Yến cũng lười châm chọc hàng xóm mỉa mai nhát gan này, sau khi trở về phòng dọn dẹp, liền vũ trang đầy đủ ra cửa.

Khi đi đường.

Thẩm Bình liếc mắt chú ý tới pháp bào của vị quả phụ bên cạnh này, không giống lần trước, dùng vẫn là cấp độ trung phẩm, nhưng bên ngoài pháp bào có hơn mười đường linh văn, có nghĩa là công năng của pháp bào này đã được tăng lên.

Pháp bào bình thường chỉ có tác dụng tránh bụi.

Pháp bào trung phẩm có tăng thêm Khinh Thân Pháp trận, có thể giúp tốc độ bản thân tăng lên.

Mà pháp bào cấp độ tốt hơn, còn có công năng phòng ngự.

“Vu đạo hữu gần đây đã phát tài?”

Hắn tò mò hỏi.

Vu Yến liếc mắt nhìn Thẩm Bình một cái, tùy ý nói:

“Lần trước gia nhập một đội ngũ tương đối mạnh, kiếm được một khoản nhỏ.”

Chương 30. Đổi

Thẩm Bình vội vàng nói:

“Chúc mừng.”

“Được rồi, bớt khen ngợi đi, tranh thủ thời gian xử lý công chuyện, lão nương còn phải trở về tắm nước nóng, tuổi đã cao, phải chú ý dưỡng nhan chăm sóc sức khoẻ, nếu không, về sau không muốn liều mạng nữa, ngay cả tìm chỗ dựa cũng không ai muốn.”

Vu Yến ẩn ý nói.

Thẩm Bình không dám đáp lời.

An toàn đến phường thị.

Hắn trực tiếp đi về phía Chân Bảo Các, phù chú thượng phẩm rất dễ khiến người ta chú ý, chỉ có cửa hàng danh tiếng như Chân Bảo Các, vừa có thực lực vừa có bối cảnh, mới có thể an toàn.

Ít nhất sẽ có rất ít người nổi lòng tham.

Đừng nói là phù chú thượng phẩm, cho dù là phù bảo, Chân Bảo Các cũng sẽ không động tâm.

Hai tấm Kim Quang Phù năm mươi hai khối trung phẩm linh thạch.

Một tấm Hộ Linh Phù đã bán được bốn mươi ba khối trung phẩm linh thạch.

Lợi nhuận cao.

Nhưng phần lớn Phù sư thượng phẩm bình thường, trong mười phần tài liệu chỉ thành công chế tạo ra một tấm, vận khí kém, có thể ngay cả phí tài liệu cũng không kiếm được.

Mà muốn thành thạo, nâng cao tỷ lệ thành công, giai đoạn đầu phải lãng phía rất nhiều vật liệu.

Kinh nghiệm phù đạo của Thẩm Bình có thể nhanh chóng tăng lên, tương đương với Phù sư thượng phẩm vừa mới đột phá khổ tâm đắm chìm chế phù trong hơn mười năm, chẳng những tiết kiệm được rất nhiều thời gian, còn tiết kiệm rất nhiều chi phí.

“Ta cần mua hai mươi lăm phần tài liệu Hộ Linh Phù, ba mươi phần tài liệu Kim Quang Phù!”

“Được, xin hãy chờ một chút.”

Thái độ và ngoại hình của các nữ tu do Châu Bảo các thuê quả thật vô cùng không tệ.

Có thể khiến cho người ta cảm giác như có làn gió xuân thổi qua.

Một lát sau, rời khỏi Châu Bảo các, túi trữ vật của Thẩm Bình có thêm mười lăm khối trung phẩm linh thạch.

Nhìn vào con đường chính nhộn nhịp phía trước, trái tim hắn càng trở nên kiên định.

“Rất nhanh thôi, ta cũng sẽ là khách quen ở nơi này!”

……

Kế tiếp, hắn lại tới Tú Xuân các bán phù chú trung phẩm, lại ngựa quen đường cũ mua nhu yếu phẩm sinh hoạt, vẻn vẹn không đến một canh giờ hắn đã trở về.

Theo thường lệ đưa cho Vu Yến hai tấm Hộ Thân Phù.

Đối phương cảm thấy mỹ mãn ném cho Thẩm Bình một cái nháy mắt, cười tủm tỉm nói:

“Nếu ngươi ra ngoài thêm vài chuyến, lão nương cũng không cần đi đầm lầy Vân Sơn liều mạng nữa.”

Thẩm Bình cười cười không đáp.

Hắn biết Vu Yến chỉ đang nói đùa.

Phần lớn tu sĩ liều mạng không phải vì tiền, mà là để rèn luyện bản thân, tăng cao tu vi, theo đuổi con đường trường sinh.

Dù là đệ tử thiên linh căn của Kim Dương tông, cũng không thể nào chỉ khổ tu ở trong động phủ.

Cuộc sống tu hành giống như hắn, tuần hoàn giữa việc chế phù rồi đi bán. Cơ bản đã cắt đứt cơ duyên với Trúc Cơ, cắt đứt với con đường trường sinh.

……

Đêm khuya.

Thẩm Bình bận rộn một ngày, đứng dậy thực hiện vài động tác dãn cơ.

Ra khỏi phòng, Vương Vân vốn đã chui vào trong chăn gấm bỗng thẳng lưng, xấu hổ cúi đầu nói:

“Phu quân, ta mặc cái yếm uyên ương phấn hồng này có đẹp không?”

Thẩm Bình còn chưa trả lời.

Bạch Ngọc Dĩnh ở bên kia đã từ phía sau vòng qua ôm eo Vương Vân, cằm đặt trên vai nàng, nháy mắt nói:

“Vân nhi tỷ tỷ, ngươi không chịu nổi đâu, nếu đổi lại là người khác, bảo đảm có thể khiến phu quân mê hoặc đến mức thần hồn điên đảo.”

Hai nàng đồng thời cười trộm.

“Được lắm, không ngờ còn học được cả cách trêu ghẹo phu quân, xem ra đêm nay phải trừng phạt các nàng mới được!”

“Gia pháp hầu hạ!”

Vừa nói xong, Thẩm Bình đã nhào tới.

Thê thiếp như nai con hét lên liên tục.

Cuộc sống cá nước này khiến người ta khó có thể quên được.

Khó trách quân vương lại liên tục không lên triều sớm.

Thời gian trôi qua.

Chớp mắt đã đến ngày phường thị bán tiểu viện cỡ trung bình.

Đầu giờ Mão, trời vẫn chưa sáng.

Đây là lần hiếm hoi Thẩm Bình tắm rửa thay quần áo.

Thê thiếp cũng dậy sớm quét dọn nhà cửa.

Chờ lần này phu quân trở về, các nàng sẽ rời khỏi nơi này.

Cẩn thận sửa soạn bản thân, hắn đến phòng nhìn lại không gian nhỏ hẹp chỉ có thể chứa được một người, hắn yên lặng đứng thẳng.

Phòng chế phù này mang theo quá nhiều ký ức khó khăn.

Đã rất nhiều lần Thẩm Bình muốn kết liễu cuộc đời mình ở đây, nhưng cuối cùng hắn vẫn cắn răng chống đỡ.

Một lát sau, hắn đẩy cửa phòng ra rời đi trong sự chờ mong của thê thiếp.

Hôm nay Vu Yến cũng dậy sớm, trang điểm tỉ mỉ.

Lúc Thẩm Bình nhìn thấy nàng cũng không khỏi sửng sốt.

Hắn nhớ tới thuật trang điểm tà môn ở kiếp trước.

Thật sự ngay cả quỷ thần cũng phải sợ hãi.

“Thế nào?”

“Không nhận ra lão nương?”

Vẫn nhận ra.

Một câu nói đã kéo Thẩm Bình đang mơ hồ trở về.

Vu Yến cười tủm tỉm nói:

“Đi thôi, hôm nay sẽ có rất nhiều người đấy.”

Hai người bước nhanh rời đi.

Đến Chấp Sự Đường ở phường thị.

Một lượng lớn tu sĩ xếp thành một hàng dài, đều là đến để làm thủ tục thuê nhà.

“Vu Yến tỷ tỷ.”

“Hì hì, biết ngay hôm nay ngươi sẽ tới mà.”

❮ sau

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 4 ngày trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 1 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 2 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 2 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo