1. Home
  2. Truyện Hệ Thống
  3. [Dịch] Toàn Chức Nghệ Thuật Gia
  4. Tập 23: Tiện Ngư Dụng Tâm Lương Khổ ( c221-c230)

[Dịch] Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Tập 23: Tiện Ngư Dụng Tâm Lương Khổ ( c221-c230)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 221: Tiện Ngư Dụng Tâm Lương Khổ

Gia viên!

Ngụ ý “Lam Tinh là ngôi nhà chung của nhân loại”.

Đây là tài khoản chính chủ, tương đương một phát ngôn viên của chính phủ Trung Châu trên không gian mạng.

Tường ngăn văn hóa giữa các Châu có cao hơn nữa, cũng không dám hạn chế tài khoản này.

Mà hôm nay.

Tài khoản Gia Viên lại chia sẻ lên ca khúc « Thay đổi chính mình » , hiển nhiên đã thừa nhận những thâm ý trong nội dung bài hát!

Nếu như « Thay đổi chính mình » chỉ là âm nhạc thông thường, chất lượng cao hơn nữa, cũng không đáng để tài khoản Gia Viên chia sẻ, có thể nói lên bài hát này không đơn giản ——

Cho nên giới quan chức các Châu đều chú ý đến mức thuộc lòng từng chữ!

Đây là một tín hiệu dẫn dắt còn hiệu quả hơn gấp nhiều lần so với những bài viết của người phê bình trong giới âm nhạc!

Theo giới lãnh đạo đề cử, vô luận « Thay đổi chính mình » có được những người phê bình khác giải nghĩa thế nào đi chăng nữa, đại chúng cũng chỉ có thể công nhận giải thích của Trương Kỳ.

Nếu như không đúng cũng phải đúng!

Bởi vì giới lãnh đạo còn có mục đích tuyên truyền, bọn họ muốn phổ biến bài hát này vì tiến trình Tần Tề thống nhất, thậm chí trong tương lai Lam Tinh đại dung hợp, cũng sẽ cần dùng đến!

Dùng hình thức âm nhạc lưu hành rộng rãi trong giới trẻ để truyền bá tư tưởng mới, không thể nghi ngờ càng gần sát với đại chúng lại dễ dàng khiến người ta tiếp nhận.

Giờ khắc này!

Các trang web âm nhạc quy mô lớn, đều khẩn cấp thực hiện điều chỉnh trọng điểm.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ nền tảng âm nhạc, đổi banner quảng cáo thành ca khúc « Thay đổi chính mình » do Trần Chí Vũ biểu diễn!

Không chỉ có như thế.

Tần Tề hai tỉnh, rất nhiều ban ngành quản lý, cũng đưa ra nhiệm vụ cho cơ cấu hành chính phía dưới.

Nội dung nhiệm vụ chính là: Tất cả mọi người trong thể chế đều cần học thuộc bài hát « Thay đổi chính mình » này!

Đương nhiên đây không phải nhiệm vụ bắt buộc.

Nhưng phàm là người có chút chỉ số thông minh, cũng biết cái gì gọi là con đường chính trị đúng đắn…

Lam Tinh đại dung hợp, thế không thể đỡ!

Kháng cự bài hát này, vậy ý ngươi là gì?

Giống như đãi ngộ dành cho quan điểm chính trị trong điện ảnh, bây giờ « Thay đổi chính mình » , chính là bài hát mang tính chính trị!

Nó đã không chỉ là ca khúc lưu hành bình thường!

Trên thực tế, mọi người xác thực không ai kháng cự loại hình thức tuyên truyền chính trị này của ban tuyên giáo trung ương, bởi vì vốn dĩ « Thay đổi chính mình » đã có rất nhiều người thích.

Nhịp điệu vui tươi, dễ nghe dễ thuộc, dễ in vào đầu.

Cách hát cũng rất đơn giản.

Lời ca rõ ràng, tiết tấu thuận tai.

Loạch xoạch xoạch!

Vô luận là bình phẩm ca khúc hay là Gia Viên thể hiện quan điểm, cũng trong nháy mắt bị vô số người chia sẻ lại trên trang cá nhân của mình, thậm chí còn chia sẻ sang các nền tảng mạng xã hội khác như Blog hoặc nhóm chat giữa bằng hữu với nhau.

Bùng nổ mạnh giống như tên lửa phản lực!

Trên BXH bài hát mới, lượng mua của « Thay đổi chính mình » đột nhiên tiến vào đại nhảy vọt!

Gần như chỉ với thời gian nháy con mắt, liền đột phá cửa khẩu một triệu lượt tải!

Sau khi Tần Tề thống nhất, lượt mua ca khúc vốn đã được tăng cao đột phá vô số hạn mức tối đa, chưa nói đây là ca khúc được chính quyền ủng hộ tuyên truyền trên toàn cầu…

.

« Phật tinh » của Phí Dương có lượt mua trước mắt là hơn 930,000.

Tần Tề thống nhất, Ca Vương xuất thủ, lượt mua ngày đầu của bài hát đã khiến rất nhiều người sợ ngây ra, dù sao còn chưa sang ngày 2 tháng 5.

Nhưng…

Bảo tọa hạng nhất của Phí Ca Vương còn chưa ngồi nóng đít, hắn liền thể nghiệm một chút đãi ngộ mà Trần Chí Vũ trước kia đã ăn quen, trực tiếp bị đẩy xuống hạng 2 rồi!

Về phần « Thay đổi chính mình » , một triệu chưa phải cực hạn!

Vẫn còn đang bạo tăng, bạo tăng, bạo tăng!

Cho đến khi lượt mua cố định hình ảnh tại con số gần sáu triệu, xu hướng tăng mạnh cuối cùng mới hơi hòa hoãn lại.

Giờ khắc này, đã không ai có thể đưa ra dự đoán, bài hát « Thay đổi chính mình » này sẽ có lượt mua cuối cùng là bao nhiêu.

Rất nhiều nhân sĩ nổi tiếng trong giới âm nhạc, giờ phút này cũng giống như ngàn vạn người nghe nhạc phổ thông, phát mộng.

“A! Cái này…”

“Gia Viên cũng thuộc bài hát này luôn rồi?”

“Giới lãnh đạo đề cử, bài hát này ngày sau chắc chắn trở thành ca khúc tuyên truyền cho chính phủ rồi…”

“Có phải là quá khoa trương hay không?”

“Không khoa trương, Trương Kỳ đã giải thích cặn kẽ, giới lãnh đạo cũng lên tiếng khẳng định, bài hát « Thay đổi chính mình » này đã là không phải ca khúc lưu hành phổ thông, hơn nữa ta cảm thấy Trương Kỳ giải độc không có vấn đề, ngụ ý trong bài hát thực sự rất thâm thúy!”

“Bình phẩm ca khúc giải độc làm ta giật cả mình.”

“Từ góc độ âm nhạc mà nói, « Thay đổi chính mình » dĩ nhiên ưu tú, nhưng chưa tính là đỉnh phong, từ ý nghĩa trong ca từ mà nói, bài hát này lại quá ghê gớm.”

“Thời thế tạo anh hùng, Trần Chí Vũ đuổi kịp thời thế rồi…”

“Ta nghe nói, Tiện Ngư ở Tinh Mang được gọi là 【 Tiểu Khúc Phụ 】, hôm nay coi như ta đã công nhận, đây đúng là một vị tiểu khúc phụ.”

“Phí Dương lật xe rồi, nhưng không phải do vấn đề của Phí Ca Vương, bài hát này của Tiện Ngư quá nghịch thiên!”

“Không phải đâu, chính xác là Tiện Ngư mang theo ca sĩ thần tượng treo ca vương lên đánh!”

“Tiện Ngư mang theo tiểu ca sĩ, liền dám chọi thần tượng, lần này mang theo thần tượng chọi Ca Vương, tựa hồ chỉ còn Ca Vương có thể khiêu chiến, không tìm được khuyết điểm.”

“Vấn đề là, hắn trực tiếp mang Trần Chí Vũ hất lật xe Phí Dương rồi!”

“…”

Lúc này nhìn như cả quá trình đã xảy ra rất nhiều chuyện.

Trên thực tế, hết thảy đều chỉ phát sinh trong thời gian ngắn ngủi.

Thời gian này ngắn đến nỗi…

Làm Trần Chí Vũ sau khi kịp phản ứng lại, Vạn niên lão nhị như hắn đã bằng vào « Thay đổi chính mình », leo lên bảo tọa hạng nhất của BXH bài hát mới!

Tương tự như đa số người khác.

Chính Trần Chí Vũ cũng mộng phát ngốc.

Chuyện này dù tính trong toàn bộ kiếp sống làm ca sĩ của hắn, đều là một lần quay xe nhanh chóng khoa trương nhất!

“Ta… Đệ nhất?”

Hắn nắm chặt cánh tay người đại diện Lưu Mâu, bởi vì dùng sức quá độ, khiến khuôn mặt Lưu Mâu cũng vặn vẹo:

“Đau!”

Trần Chí Vũ lẩm bẩm nói: “Đau thì đúng rồi, nói rõ ta không phải đang nằm mơ!”

Lưu Mâu cả giận nói: “Vậy sao ngươi không tự bóp chính ngươi?”

Trần Chí Vũ không để ý tới người đại diện, buông tay ra sau đó lấy điện thoại di động, mở BXH bài hát mới chụp lại ảnh màn hình, ngón tay cầm máy có vẻ hơi run rẩy.

“Hắc hắc hắc…!”

Lưu Mâu cũng không so đo chuyện Trần Chí Vũ bóp mình:

“Không chỉ là số một trên BXH bài hát mới, top trending của ngươi cũng bao cả top 2!”

“Tại sao lại là top 2?”

“Chính ngươi tự lên Bộ Lạc mà xem, bây giờ chủ đề Top trending đầu tiên là

VạnniênlãonhịTrần Chí Vũ, nhưng top 2 vẫn lại là #TrầnChíVũđệnhất. Ngươi đại khái là người thứ nhất sáng tạo ra sự kiện bản thân ôm top 1 sau đó tự đá mình xuống top 2 trong vòng một ngày!”

Trần Chí Vũ cười ngây ngô, cao giọng hò hét:

“Ta! Trần Chí Vũ! số một!”

Lưu Mâu hùa theo:

“Đúng số một! Ngươi là đệ nhất! Không nghĩ còn có ngày này, thì ra ngươi hát một bài hát dụng tâm lương khổ như vậy!”

Lưu Mâu cũng vui vẻ không chịu được.

Hắn đã thấy những bài bình luận ca khúc được chia sẻ trên mạng.

Hiện nay khắp nơi đều là phân tích « Thay đổi chính mình », đều nói bài hát này mượn phong cách âm nhạc thịnh hành biểu đạt cái nhìn với thời đại, thậm chí có người còn nói, tiếng hát vui sướng của Trần Chí Vũ, biểu đạt tâm tình hướng tới đối với thời đại mới…

“Dụng tâm gì lương khổ?”

Trần Chí Vũ hơi sửng sốt.

Lưu Mưu nóng nảy: “Ngươi chính là dụng tâm lương khổ, ngươi đã sớm biết bài hát này hò hét cổ vũ cho một thời đại biến thiên! Ngươi trước đó đã hiểu nội hàm mà Tiện Ngư lão sư gửi gắm trong từng ca từ! Cho nên ngươi đã mang theo loại tâm tình như vậy, cảm xúc như vậy mà dốc hết tâm can hát lên!”

Trần Chí Vũ không hề ngốc.

Hắn cơ hồ suy nghĩ một chút liền thông:

“Đúng, ta chính là nghĩ như vậy! Khi ta mới vừa nhận được bài hát, cũng đã biết bài hát này ta không thể không hát!”

Câu này là sự thật.

Trần Chí Vũ nói có lý chẳng sợ: “Bởi vì này bài hát quá ưu tú, hát lên âm thanh của thời đại, hát là thái độ, ta đã cố gắng thể hiện ra tâm tình mà Tiện Ngư lão sư muốn truyền đạt thông qua nó!”

Câu này thì không phải sự thật…

Trần Chí Vũ đúng là đang hát chính bản thân mình.

Thay đổi chính mình, không muốn làm lão Nhị nữa, với thời đại không có nửa xu quan hệ.

Nếu như không phải Trương Kỳ viết một thiên văn chương phân tích, hắn cũng không biết bài hát này có thâm ý trâu bò đến vậy…

“Ngươi nói, Tiện Ngư lão sư thật sự có ý như vậy sao?”

Trần Chí Vũ bỗng nhiên thấp giọng hỏi ra.

“Đó là dĩ nhiên!”

Lưu Mâu biểu tình nhất thời trở lên nghiêm túc: “Ngươi lại dám nghi ngờ Tiện Ngư lão sư? Chẳng lẽ ngươi quên cái truyện cười vớ vẩn kia của Tiện Ngư lão sư sao?”

“Chuyện gì?”

“Tiện Ngư lão sư nói, ta rõ ràng ăn là canh trong nồi lẩu, vì sao lại cảm giác có chút tê? Ông chủ nói, nồi lẩu rò điện!”

“Cho nên?”

Trần Chí Vũ mờ mịt.

Cái chuyện cười này, nhạt đến giới hạn chịu đựng, hắn lúc ấy co quắp cả người, cũng chỉ có thể nặn ra nụ cười méo mó.

“Chí Vũ, đến giờ ngươi còn không có lĩnh ngộ sao, đây căn bản không phải là chuyện cười vớ vẩn! Ây da, cũng không thể trách ngươi, thực ra ta cũng vừa mới tỉnh ngộ, Tiện Ngư lão sư lúc đó là nghĩ mượn nồi lẩu dò điện, nói cho chúng ta biết « Thay đổi chính mình » này rõ ràng là phong cách âm nhạc thịnh hành, nhưng cẩn thận nghe, ngươi sẽ phát hiện, nó không chỉ là bài hát bình thường, Tiện Ngư lão sư ở bên trong cứng rắn gài thêm chút điện! Chỗ điện bị rò ra gây tê cả người, dựng hết tóc gáy, chính là hàm nghĩa ẩn giấu qua từng câu hát! Giống như nồi lẩu rò điện làm tê lưỡi vậy…”

Lưu Mâu thuyết minh văng nước miếng!

Giờ khắc này, Trần Chí Vũ bừng tỉnh đại ngộ!

Nổi lẩu canh xương không chỉ là nồi lẩu, là nồi lẩu bơm thêm dòng điện!

Bài hát phong cách thịnh hành cũng không chỉ là bài hát thịnh hành, Tiện Ngư lão sư đã tăng thêm thâm ý!

Nghe nhạt như nước ốc, kì thực dụng tâm lương khổ!

Chương 222: Ca Vương Công Nhận

“Đại biểu, bài hát này của ngài thật sự là quá đẳng cấp, chẳng những giúp Tinh Mang đoạt về top 1 BXH mùa giải mới, hơn nữa còn khiến đại chúng Tần Tề hai tỉnh biết được thực lực của ngài, ta trước đây quá ngu độn, không nghe hiểu trọn vẹn ca khúc, thì ra bài hát của ngài chứa nhiều ý nghĩa nhân văn như vậy, bài hát bình thường lưu hành cũng có thể tồn tại nội hàm phong phú như thế…”

Ngô Dũng đang thao thao bất tuyệt.

Lâm Uyên ngồi trong phòng làm việc của đại biểu ban soạn nhạc tầng chín, căn bản không biết Ngô Dũng đang nói cái gì, chẳng lẽ là « Thay đổi chính mình »? Đây không phải một bài hát lưu hành phổ thông sao, cái thế giới này lại không phải không có tiết tấu Blues, cần gì phải khen thành như vậy?

“Trương Kỳ không hổ là đại lão!”

Ngô Dũng tìm ra phần bình phẩm ca khúc của Trương Kỳ, bắt đầu đọc, giọng nói vô cùng truyền cảm, tựa hồ cùng có vinh quang với bài hát, mà Lâm Uyên nghe một chút mới đại khái hiểu Ngô Dũng vừa nói cái gì, hắn hơi chần chừ một chút, hỏi:

“Trương Kỳ là giáo viên ngữ văn ở trường nào?”

Ngô Dũng: ? ? ?

Lâm Uyên lắc đầu nói: “Thứ người như vậy từ nhỏ đến lớn đều phải là học sinh tiêu biểu trong tiết ngữ văn, luận văn tất nhiên là mỗi lần cũng lấy được điểm tối đa, nói không chừng lần trước ta thi đụng phải đề phân tích « Sinh Như Hạ Hoa », cũng là do hắn chấm bài.”

“…”

Ngô Dũng có chút nhỏ tiếng hỏi:

“Ngài ý là, bài bình phẩm ca khúc của Trương Kỳ lão sư, giải độc còn chưa đủ đi sâu vào hàm nghĩa chính sao, chẳng lẽ bài hát này phía sau còn có tầng ý nghĩa càng thâm thúy hơn, có thể giải thích cho ta một chút hay không?”

“Bài phân tích này rất tốt.”

Lâm Uyên không hề cưỡng ép giải thích.

Địa cầu có câu nói: Một ngàn độc giả thì có một ngàn Hamlet khác nhau, giải thích như thế nào vốn chính là tự do của mọi người. Đạo lý tương tự, một ngàn người nghe thì có một ngàn loại « Thay đổi chính mình », ngươi nghe chính ngươi hiểu, ta nghe chính ta cảm thụ.

Dễ hiểu.

Lâm Uyên tâm tình vẫn không tệ, bởi vì bài hát « Thay đổi chính mình » bùng nổ lượt mua, Lâm Uyên lần đầu tiên có ca khúc ngay ngày phát hành đầu tiên đạt được mấy vài triệu lượt tải, đổi thành tiền sẽ là một con số không nhỏ!

Như đã từng nói.

Hợp tác với Trần Chí Vũ quả thật lỗ vốn, nếu như là Diệu Hỏa học trưởng, mình có thể lấy thêm 15%, sau này chính mình tận lực hạn chế hợp tác với ca sĩ thần tượng, ca sĩ thần tượng không tốt bằng công cụ nhân!

Mà lúc này.

Không chỉ Ngô Dũng bội phục Lâm Uyên tới rạp đầu xuống đất, toàn bộ trên dưới Giải trí Tinh Mang, nhóm nhạc sĩ trong các tầng khác, thời điểm này trong các nhóm chat riêng đang kịch liệt thảo luận về ca khúc mà Trần Chí Vũ biểu diễn:

“Quá độc đáo!”

“Tiểu khúc phụ uy vũ!”

“Tinh Mang lần này có mặt mũi rồi!”

“Vốn ta còn cho rằng phải Khúc phụ xuất thủ mới có thể kiếm được một lần lọt top ba, không nghĩ tới tiểu Khúc phụ của chúng ta liền xử lý ngon lành loại chuyện nhỏ này, khó trách công ty để mặc cho Tiện Ngư làm phim, loại bảo bối này muốn quay chụp chút điện ảnh giải trí, quá đáng không?”

“Căn bản không quá đáng!”

“Không phải chỉ tốn ít tiền thôi sao.”

“So sánh tầm quan trọng của Tiện Ngư đối với công ty, cùng những gì mà hắn đã cống hiến, đừng nói muốn làm điện ảnh chưa tới mười triệu, phỏng chừng coi như hắn muốn nghịch một bộ phim chi phí đầu tư 4-50 triệu, công ty cũng chỉ có thể cắn răng đáp ứng, chuyện như vậy coi như cấp cho Tiện Ngư làm hạng mục giải trí.”

“Đúng là tiểu Khúc phụ.”

“Chỉ luận về năng lực viết lời, ta cảm thấy Tiện Ngư so với khúc phụ còn lợi hại hơn, khúc phụ đôi khi còn cần người chuyên nghiệp hỗ trợ viết lời, chỉ có Tiện Ngư là toàn bộ bài hát đều tự mình hoàn thiện, hơn nữa mỗi lần ca từ đều phi thường phù hợp với ca khúc.”

“…”

Các tầng mặc dù có cạnh tranh, nhưng Tinh Mang là một đại tập thể gắn kết, Tiện Ngư có mặt mũi liền đại biểu cả Tinh Mang có mặt mũi, cho nên mỗi một vị nhạc sĩ trong công ty giờ phút này đều cùng có cảm giác vinh dự, Giải trí Tinh Mang lần này đã chứng minh được địa vị của mình trong giới âm nhạc toàn cầu!

.

Triệu Ngọc cũng không nghĩ tới, dưới tình huống như vậy còn có thể nghịch chuyển tình thế, sau khi nàng nhờ Lâm Uyên viết bài hát tất nhiên tràn đầy lòng tin, nhưng Phí Dương xuất hiện đã hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch của nàng, ai ngờ được Phí Dương cũng không phải đối thủ của Tiện Ngư?

“Ha ha ha….”

Trợ lý của Triệu Ngọc vừa nhìn điện thoại vừa cười vui vẻ:

“Triệu tỷ ngươi không biết đâu, bây giờ toàn bộ ca sĩ thần tượng trong công ty đều đang nháo chuyện, nói muốn hát ca khúc của Tiện Ngư, Khúc phụ dĩ nhiên một khúc khó cầu, vì vậy vị tiểu Khúc phụ này lọt vào tầm ngắm của tất cả nghệ sĩ tuyến một rồi!”

“Không cần để ý.” – Triệu Ngọc tức giận nói:

“Tiện Ngư cũng mất rất nhiều thời gian mới ra được ca khúc mới, sao có thể vừa xong liền phải vùi đầu vào sáng tác bài hát cho người khác, sau này muốn nhờ Tiện Ngư viết riêng, yêu cầu bọn họ báo ta trước một tiếng, không có ta đồng ý không cho phép đi làm phiền Tiện Ngư!”

“Được.”

Trợ lý gật đầu xác nhận.

Triệu Ngọc lại nói: “Các Khúc phụ luôn mang ý nghĩa chiến lược, bây giờ Tiện Ngư cũng vậy, trừ phi chính hắn chủ động chỉ đích danh ca sĩ muốn hợp tác, nếu không năng lực của hắn cần dùng trên lưỡi đao. Tiến trình Lam Tinh đại dung hợp mới vừa mới bắt đầu, còn rất nhiều chỗ cần hắn xuất thủ.”

Nói đến đây.

Triệu Ngọc bỗng nhiên thoải mái cười nói: “Sáng Lạn bên kia bây giờ hẳn cũng luống cuống, phái ra một Ca Vương cũng không thể cầm được đệ nhất, mặc dù chuyện này không tính trách nhiệm trên đầu Phí Dương, nhưng dù sao kết quả cũng không đẹp đẽ gì, vị đối thủ cũ này của chúng ta hẳn đang rất thương tâm nhỉ.”

Trợ lý: …

.

Triệu Ngọc nghĩ không hề sai.

Bên Giải trí Sáng Lạn đã trợn tròn mắt, tình thế nghịch chuyển trong vòng chưa tới một ngày, không có thời gian kịp phản ứng, không chỉ khiến vị thủ tịch đại diện trong công ty vỗ bàn chửi má nó, ngay cả bản thân Phí Dương cũng hơi ngẩn ra.

“Chuyện này không phải là vấn đề của ngươi.”

Người đại diện của Phí Dương mở miệng an ủi.

Phí Dương cười khổ lắc đầu một cái:

“Ta không cần lấy hạng nhất để làm đẹp thành tích, ai quy định Ca Vương liền nhất định phải lấy top 1 chứ, ta chỉ là đang nghĩ, có cơ hội để hợp tác với Tiện Ngư hay không, người này ngày sau đại khái chắc một suất trở thành Khúc phụ rồi.”

“Con đường bình thường sẽ rất khó…”

Người đại diện do dự một chút nói:

“Trừ phi là thông qua một ít con đường hợp tác đặc thù, lấy năng lực của Tiện Ngư cùng với biểu hiện ca khúc lần này của hắn, cao tầng chắc chắn sẽ trọng điểm chú ý, đến thời điểm thích hợp ta sẽ cố gắng tranh thủ.”

Phí Dương gật đầu một cái.

Hắn bỗng nhiên nói: “Tinh Mang có mấy người bạn cũ, cũng đang muốn lấy thành tựu Ca Vương, phỏng chừng bọn họ bây giờ so với ta càng nóng lòng muốn hợp tác với Tiện Ngư hơn, ngoại trừ các Khúc phụ, Tiện Ngư là lựa chọn tốt nhất của họ.”

“Vậy càng không dễ dàng.”

Người đại diện cười nói: “Vinh dự Ca Vương, cơ bản đều được giới Ca Vương bao tất, ca sĩ thần tượng muốn phong Vương, một ca khúc thành Hit hiển nhiên không đủ, Tiện Ngư sẽ không có khả năng lấy sức một người đẩy ra một vị Ca Vương chứ…”

Hàng năm đều sẽ tổ chức một bữa tiệc âm nhạc thịnh hội.

Hàng năm đều có khả năng sinh ra một vị Ca Vương.

Theo lý thuyết một năm một lần âm nhạc thịnh hội, Ca Vương tại Lam Tinh chắc chắn sẽ rất nhiều, nhưng trên thực tế không phải như vậy, bởi vì Ca Vương cũng không phải một thân phận, mà là vinh dự hàng đầu của người ca sĩ, một người có thể lặp đi lặp lại đoạt giải nhiều năm liền…

Tình huống thường xuyên xảy ra chính là như vậy:

Vinh dự Ca Vương, cuối cùng vẫn được một vị từng có thành tựu Ca Vương đoạt được, đây cũng có nguyên nhân là do trình độ Ca Vương đã cực cao. Không phải người được phong Vương rồi thì không thể tham dự thịnh hội, cho nên ca sĩ tuyến một muốn Phong Vương, chỉ có thể dẫm lên vai những Ca Vương khác để thượng vị!

Đây là chuyện khó đã vây khốn biết bao người!

Giống như trên địa cầu, một vị diễn viên không tệ muốn cùng loại đại lão như Lương Triều Vĩ, Châu Nhuận Phát… cạnh tranh vinh quang Ảnh Đế, người ta năm ngoái cầm Ảnh Đế năm nay còn có thể cầm tiếp, không phải là diễn viên cấp Ảnh Đế thì nhất định phải đánh bại những vị Ảnh Đế lão làng kia, cuối cùng mới có thể ôm về được chiếc Cup danh giá tột cùng trong nghiệp diễn!

Phí Dương gật đầu.

Tuy nhiên vô luận như thế nào, lần này hắn phi thường sâu sắc ghi nhớ cái tên Tiện Ngư.

Hắn có dự cảm, Tiện Ngư sau này sẽ là nhân vật cực kỳ quan trọng trong giới âm nhạc toàn cầu!

Trên thực tế…

Hiện tại, Tiện Ngư đã mơ hồ thể hiện ra vai trò đó.

Cùng những thành tựu mà hắn giành được trong những lần phát hành ca khúc, danh hiệu Tiểu Khúc Phụ không chỉ giới hạn truyền lưu trong nội bộ Tinh Mang nữa, đây là vinh dự đã được cả giới âm nhạc công nhận!

Chương 223: Ma Thổi Đèn Plus

Bởi vì chính phủ đẩy mạnh tuyên truyền cùng với giới phê bình âm nhạc hết lời tán dương, thời gian tiếp theo, « Thay đổi chính mình » càng bay càng cao…

Trần Chí Vũ đã đệ nhất!

Là hạng nhất chắc như đinh đóng cột!

Vạn niên lão nhị bị cứng rắn phá vỡ, hơn nữa còn dùng phương thức hùng hổ như vậy, đây là sự tình chẳng ai nghĩ tới.

Nhưng đám anh hùng bàn phím rảnh rỗi trên mạng mãi mãi có thể tìm được trò vui mới ——

“Không đánh lại liền quay xe, quả nhiên là danh ngôn chí lý!”

“Trần Chí Vũ trước đây một mực cầm thứ hai, thì ra là bởi vì ôm sai bắp đùi rồi? Sáng Lạn cùng Tinh Mang khác biệt lớn nhất chính là, Tinh Mang có Tiện Ngư.”

“Có sao nói vậy, Tiện Ngư chân thật là to a!”

“Cho nên, có Tiện Ngư người được thiên hạ?”

“Tiện Ngư giống ông nội Hệ Thống trong tiểu thuyết thanh xuân ảo tưởng?”

“Còn là một hệ thống bật Hack hình người.”

“…”

Trần Chí Vũ cũng là một kẻ cực phẩm, lại phối hợp với đám anh hùng bàn phím chơi trò đùa dai, trên trang cá nhân Bộ Lạc đăng một bức ảnh mang theo ý vị tự mình trêu chọc.

【 Nuôi một con Kim Long ngư. 】

Trong bức ảnh, là một bể cá cảnh rất lớn, trong trong bể có một con Kim Long ngư đang du động.

Mà mơ hồ in trên kính, xuất hiện một bóng hình mông lung, chính là ảnh phản chiếu Trần Chí Vũ tự mình chụp ảnh, tựa hồ chỉ đơn giản khoe khoang bể cá mới.

“Còn nuôi cá được?”

“Chữa khỏi chứng sợ cá rồi?”

“Từ nay tận tâm tận lực phục vụ ông chủ Ngư (icon đầu chó vui vẻ).”

“Ngư có thể mang cho ngươi may mắn.”

“Ta bấm ngón tay tính toán, con cá này hẳn được đặt tên là quán quân.”

“Ngươi vui tính quá.”

“Thì ra đây mới là phương thức nuôi cá chính xác.”

“Ngươi thích ăn cá gì?”

“…”

Con hàng Trần Chí Vũ này còn comment trả lời câu hỏi kia:

“Ngư ngư dễ thương như vậy, tại sao phải ăn cá?”

“…”

Tháo bỏ nhãn Vạn niên lão nhị, Trần Chí Vũ đã hoàn toàn tự mình thăng hoa rồi, giờ phút này không chút che giấu nào cảm tình bản thân giành cho Tiện Ngư.

Cộng đồng fan cũng vui vẻ vỗ đùi bôm bốp.

Hắn còn vào trang cá nhân Tiện Ngư trên Bộ Lạc, cuồng like tất cả hoạt động.

Nhưng để cho Trần Chí Vũ có chút tiếc nuối là, Tiện Ngư chưa theo dõi lại chính mình.

Tiện Ngư chỉ theo dõi hai người .

Sở Cuồng cùng Ảnh Tử.

Nghĩ nghĩ một chút, Trần Chí Vũ lại thăng bằng, bởi vì người mà Tiện Ngư chú ý, căn bản cũng không phải người trong giới âm nhạc.

Trên thực tế, ca sĩ nổi tiếng trong giới theo dõi Tiện Ngư còn rất nhiều, nhất là nhóm ca sĩ trong công ty Giải trí Tinh Mang.

Nhưng Tiện Ngư cũng tương tự chưa hề theo dõi lại bất kỳ ai, bao gồm cả Tôn Diệu Hỏa lần trước.

Tôn Diệu Hỏa?

Nhớ tới người này, Trần Chí Vũ bỗng nhiên minh bạch, tại sao lần trước Tôn Diệu Hỏa có thái độ đối với mình không đúng.

Hắn chợt đề cao cảnh giác.

Tiện Ngư là một bắp đùi tráng kiện nổi cơ cuồn cuộn!

Nhất là sau khi được nếm ngon ngọt, Trần Chí Vũ rất muốn tiếp tục có cơ hội hợp tác với Tiện Ngư.

Nhưng, đối thủ cạnh tranh với chính mình hẳn không ít, Tôn Diệu Hỏa chính là ví dụ tốt nhất.

Trên thực tế.

Tiện Ngư giúp Trần Chí Vũ đạt thành tựu top 1 BXH, chính hắn cũng đối mặt với sự chú ý đặc biệt từ công chúng.

Điều này từ tốc độ gia tăng lượng follow trên Bộ lạc của hắn có thể nhìn ra được.

Vốn là trên mười triệu người follow, lúc này mới qua một ngày đã đạt đến mười lăm triệu!

Vốn là một ca khúc không có uy lực lớn như vậy, cho dù là cầm đệ nhất mùa giải xếp hạng.

Nhưng bởi vì bài hát này truyền tải những ý nghĩa đặc biệt, cho nên được mọi tầng lớp tuyên truyền, Tiện Ngư lúc này mới được nhiều sự chú ý như vậy.

.

Lượng người hâm mộ Tiện Ngư tăng nhanh là chuyện tốt.

Nhưng Lâm Uyên càng hi vọng fan của Sở Cuồng tăng nhiều hơn, bởi vì cái này quan hệ đến nhiệm vụ hệ thống, từ thân phận Sở Cuồng này mà nói, trước mắt có hai nhiệm vụ trọng yếu cần phải hoàn thành:

Nhiệm vụ một: Tài khoản cá nhân Sở Cuồng trên Bộ lạc có lượng người theo dõi đột phá trăm triệu.

Nhiệm vụ hai: Trong vòng một năm để cho danh vọng hội họa đột phá 300,000.

Hai nhiệm vụ này cũng không đơn giản.

Cái thứ 2 tương đối tốt hơn một chút, mặc dù là do Ảnh Tử làm, nhưng có trợ thủ La Vi giúp một tay chia sẻ rất nhiều.

Cho nên công việc trọng tâm tiếp theo của Lâm Uyên, là tận lực đem những công việc của thân phận Sở Cuồng làm tốt, dù sao viết sách không có cách nào tìm trợ thủ.

Ngược lại gần đây ngoại trừ vẽ Manga, cũng không còn những chuyện khác, dứt khoát giành thời gian dùng để viết tiểu thuyết « Ma Thổi Đèn » đi.

Đáng nhắc tới là…

Hệ thống cho Lâm Uyên bản « Ma Thổi Đèn » phiên bản có 8 phần.

Bốn bộ trước là: Tinh Tuyệt Cổ Thành, Mê quật Long Lĩnh, Vân Nam trùng cốc, Côn Lôn Thần Cung.

Bốn bộ sau: Mộ Hoàng Bì Tử, Nam Hải Quy Khư, Thi Vương Tương Tây, Vu Hiệp Quan Sơn.

Trong nguyên tác sau tám quyển này còn có phần tiền truyện, nhưng sức ảnh hưởng không bằng tám quyển này, cho nên hệ thống cũng không cung cấp.

Cân nhắc đến tính liên kết độc giả trong các phần, Lâm Uyên dự định phát hành theo thứ tự từ quyển một.

Đây sẽ là yêu cầu công việc đối với Lâm Uyên càng thêm đề cao, bởi vì mỗi một quyển « Ma Thổi Đèn » nội dung ước chừng có 3-40 vạn chữ.

Không giống như những lần gửi bản thảo trước, một phần cao nhất cũng chỉ trên dưới 20 vạn chữ.

Nhưng chuyện này không phải vấn đề.

Viết nhanh liền một tháng phát một quyển, viết chậm liền vài tháng phát một quyển, Lâm Uyên hoàn toàn có thể tùy duyên, nói trước một câu với Nhà Xuất Bản bên kia là được.

Nghĩ đến đây.

Lâm Uyên bắt đầu viết « Ma Thổi Đèn » quyển 1.

Bối cảnh nhất định là phải đổi, phiên bản lần này hệ thống cung cấp, mặc dù đối với nội dung cốt truyện tiến hành một vài điều chỉnh tốt hơn, văn phong cũng có biến hóa, nhưng bối cảnh thì không thay đổi.

Nguyên bản trong tiểu thuyết là thời mạt Thanh – dân quốc, cảm giác bối cảnh thời đại vô cùng sâu sắc.

Không giống « Đạo Mộ Bút Ký », đặt vào một bối cảnh hiện đại là được.

Mặc dù Lâm Uyên dự định đổi bối cảnh, nhưng cũng không có ý định trực tiếp dùng bối cảnh hiện đại.

Một ít điểm đặc sắc trong nguyên tác, thực ra rất có ý tứ, đặt vào hiện đại liền không ổn.

Cũng may hắn vì những lần đổi bối cảnh trước đây, đã nghiên cứu rất nhiều sử sách Lam Tinh, cho nên kiến thức vô cùng phong phú, hoàn toàn có thể tự sửa lại được.

Đầu tiên phải bảo đảm tình tiết chính trong « Ma Thổi Đèn » không thay đổi.

Chuỗi truyền kỳ Mạc Kim Giáo Úy do nhân vật Trương Tam Liên Tử khởi nguồn cho toàn bộ tiểu thuyết.

Một mình hắn treo ba miếng Mạc Kim Phù, cũng kết hợp những khám phá được từ Cổ Mộ cùng lý luận phong thủy cổ đại, viết ra « Thập Lục Tự Âm Dương Phong Thủy Bí Thuật » , bởi vì phá mở thiên cơ mà tự hủy đi nửa quyển.

Trương Tam Liên Tử có bốn tên học trò, lão Đại Phi thiên Thần Thâu, lão Nhị Kim Toán Bàn, lão Tam Âm Dương Nhãn Tôn Quốc Phụ, Lão út Cối Xay Sắt.

Khi bốn người xuất sư, bởi vì Tôn Quốc Phụ không muốn làm trộm mộ, Trương Tam Liên Tử liền đem « Thập Lục Tự Âm Dương Phong Thủy Bí Thuật » truyền cho hắn, mà đem ba miếng Mạc Kim Phù cho ba người khác, cũng lưu lại lời răn dạy: Mạc Kim Giáo Úy hợp tắc sinh, phân tắc tử.

Tôn Quốc Phụ dạo chơi tứ phương, không ngờ bởi vì cơn nghiện thuốc phiện phát tác, đi đào mộ phần của nhà một thiếu gia địa chủ đã xuống dốc, cũng chính là tổ phụ của nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết – Hồ Bát Nhất.

Hồ Quốc Hoa!

Tôn Quốc Phụ quyết định thu Hồ Quốc Hoa làm đệ tử, tại lúc chính mình sắp chết, đem « Thập Lục Tự Âm Dương Phong Thủy Bí Thuật » truyền cho Hồ Quốc Hoa.

Cuối cùng đến trong tay Hồ Bát Nhất.

Hồ Bát Nhất có được « Thập Lục Tự Âm Dương Phong Thủy Bí Thuật » , sau khi được thương gia đồ cổ Đại Kim Nha khuyến khích, cùng người bạn tốt mập mạp của mình, bắt đầu kiếp sống trộm mộ.

Cố sự phân ra 8 quyển, mỗi cuốn một câu chuyện, đều là một lần kinh lịch mạo hiểm.

Nhìn từ góc độ này, « Ma Thổi Đèn » coi như một bộ tiểu thuyết đề tài mạo hiểm điển hình, đặt trong lĩnh vực ảo tưởng, tựa hồ vẫn ổn.

Nhưng khác biệt so với các tiểu thuyết ảo tưởng khác chính là:

Mặc dù hệ thống để lại công việc sửa chữa bối cảnh cho Lâm Uyên, nhưng một vài điểm phi lý linh dị không giải thích được trong tiểu thuyết, đều được hệ thống giữ nguyên bản.

Ngoài ra trọng yếu nhất một điểm:

Không khí khủng bố cùng quỷ dị của bộ tiểu thuyết này, tựa hồ bị phóng đại gấp mấy lần, làm cho người đọc xuất hiện một loại cảm giác khủng hoảng đến hoang đường…

Chương 224:Hoàn Thành Sơ Bộ

Trong đa số tình tiết « Ma Thổi Đèn » mà hệ thống giữ nguyên, đồng thời đã thêm thắt một số văn tự nhuộm đẫm bầu không khí quỷ quái, trong câu chuyện trộm mộ khó tránh khỏi các chi tiết sởn tóc gáy.

Hệ thống xuất phẩm, chính là để cho độc giả khi đọc tiểu thuyết, càng có một loại cảm giác khẩn trương tê dại lạnh xương sống…

Phim kinh dị kinh khủng hay tiểu thuyết kinh khủng?

Đại đa số người đều sẽ cho rằng cảm giác khi xem phim kinh dị kinh khủng hơn, bởi vì hình ảnh trực quan có thể đánh thẳng vào nỗi sợ trong lòng.

Nhưng nếu như câu chữ được sử dụng hiệu quả, thực ra cũng có thể đánh sâu vào cảm giác sợ hãi mãnh liệt, còn có thể khơi gợi lên trí tưởng tượng khi đọc sách, đưa đến tác dụng tương tự như xem phim kinh dị.

Lâm Uyên cảm thấy…

Phiên bản « Ma Thổi Đèn » của hệ thống rất đáng sợ!

Bên trong có một ít văn tự, chỉ miêu tả đã rất có cảm giác hình tượng.

Chưa nói tới một vài tình tiết bình thường không có gì lạ, nhưng khi suy nghĩ tỉ mỉ lại gợi lên cảm giác nổi hết da gà.

Cho nên, Lâm Uyên tổng kết đối với phiên bản này chính là: Ma Thổi Đèn plus!

Đương nhiên rồi.

Chỉ địa phương khủng bố mới cần sự kinh khủng, nếu vì muốn tạo cảm giác kinh khủng mà thêm loạn tình tiết khủng bố, vậy sẽ không có ý nghĩa.

Hiển nhiên hệ thống cũng minh bạch đạo lý này, cho nên trong phiên bản « Ma Thổi Đèn », lúc miêu tả đến loại tình tiết cơ quan mộ huyệt, cũng sẽ không chú trọng việc miêu tả rùng rợn, mà là sử dụng hai từ khóa quan trọng để diễn tả:

Tinh xảo!

Kích thích!

Tinh xảo, tự nhiên tinh xảo trong thiết kế cơ quan, thiết kế cấu trúc mộ huyệt, cho thấy trình độ khoa học kỹ thuật của cổ nhân luôn khéo léo kinh người.

Mà kích thích chính là tính nguy hiểm của những thứ cơ quan này, bởi vì một chiêu cờ đi sai sẽ thua cả bàn cờ.

Rất nhiều lúc, Mạc Kim Giáo Úy cũng phải đối mặt tình cảnh yêu cầu đánh cược mạng sống.

Đây đại khái do trong nguyên tác « Ma Thổi Đèn », nhân vật chính số một Hồ Bát Nhất quá mạnh mẽ, luôn cho người đọc một loại cảm giác lãnh tĩnh mà đa mưu túc trí, cho nên hệ thống mới có thể gia tăng độ khó phó bản, khiến Hồ Bát Nhất cũng trải qua một ít tình tiết nguy hiểm khiến người tê dại da đầu.

Hệ thống đã từng thuyết minh, biên lại tiểu thuyết thật ra đều dựa theo trình độ của một số tác gia lợi hại thực hiện…

Bây giờ Lâm Uyên ngược lại khá bội phục vị tác gia được hệ thống chọn trúng, bởi vì năng lực biên lại của vị này đã đem những yếu tố xuất sắc nhất của « Ma Thổi Đèn », tăng lên một tầng cao mới!

Lâm Uyên có vài ký ức linh tinh vụn vặt…

Kiếp trước thời điểm hắn đọc « Ma Thổi Đèn », không hề cảm thấy kinh khủng cùng quỷ dị như vậy, chẳng qua là cảm thấy mới mẻ, mang một ít kích thích nhỏ khó tả bằng lời.

Cho nên thời điểm đọc những quyển sau, cảm giác có chút nhàm chán mệt mỏi.

Nhưng kiếp này sau khi duyệt qua phiên bản « Ma Thổi Đèn » của hệ thống, mỗi một quyển đều có thiết kế tự giải thích chặt chẽ câu chuyện.

Vì vậy không khí trong sách được thể hiện ra vừa quỷ bí vừa đặc sắc, để cho người ta muốn ngừng cũng không được.

Chuyện này trực tiếp dẫn đến hậu quả, thời điểm Lâm Uyên gõ chữ, có loại cảm giác chảy mồ hôi lạnh…

Người bình thường đối mặt những sự kiện quỷ dị khó hiểu, đại khái đều là phản ứng như vậy, Lâm Uyên cũng không ngoại lệ.

Phải biết…

Lâm Uyên từ nhỏ đã không dám xem phim kinh dị, nhớ ngày bé xem phim về cương thi cũng phải chui vào trong chăn bịt mắt.

Cái gì mà không làm chuyện trái lương tâm không sợ quỷ gõ cửa, loại lời nói mang tính an ủi này đối với Lâm Uyên không có tác dụng.

Huống chi hắn ăn vụng lòng đỏ trứng muối bị muội muội phát hiện, loại chuyện trái lương tâm như vậy cũng làm không ít.

Kết quả dưới tình huống đó, Lâm Uyên lại muốn kiên trì đến cùng viết một bộ « Ma Thổi Đèn » so với nguyên tác càng huyền bí đáng sợ hơn, có thể không hoảng hốt sao?

Nhưng, vừa nghĩ tới chế tác « Ma Thổi Đèn » tốn của mình mười triệu, lá gan của Lâm Uyên liền phình to!

Tiểu thuyết đắt như vậy, nếu như vẻn vẹn vì sợ mà không đi viết, vậy đơn giản là phí của trời!

.

Vật như lá gan to này là có thể luyện ra.

Lâm Uyên trước nghe qua một chuyện bát quái, Giản Dịch kể.

Nghe nói người kia là bạn của Giản Dịch, khi còn bé xem một bộ phim kinh dị, tối ngủ chắc chắn sẽ tè dầm, cho đến tận bảy tám tuổi loại tình huống này cũng không cải thiện.

Vì vậy, bạn của Giản Dịch quyết định luyện lá gan, phương pháp luyện lá gan chính là ——

Mỗi ngày đều ép bản thân xem một bộ phim kinh dị!

Như vậy liên tục một tháng, bạn của Giản Dịch quả nhiên không sợ hãi phim kinh dị như vậy nữa, cũng không có phát sinh tình huống xem phim kinh dị liền tè ra giường.

Giản Dịch cuối cùng còn cảm khái: “Người bạn kia của ta, bây giờ giống như ta, xem phim kinh dị không hề sợ một chút nào.”

Lâm Uyên rất bội phục người bạn kia của Giản Dịch.

Hắn hiện tại đối mặt tình huống có chút tương tự.

Vừa mới bắt đầu viết phiên bản « Ma Thổi Đèn » của hệ thống thì rất sợ hãi.

Nhưng theo hắn càng viết càng nhiều, tâm lý sợ hãi ngược lại đã nhỏ đi rất nhiều.

Bởi vì đa số tình tiết trong « Ma Thổi Đèn », đều có thể giải thích, không cần biết về sau giải thích có hợp lý hay gượng gạo, cơ bản chỉ cần tự bổ khuyết những điểm kinh dị là được, dù sao tiểu thuyết trộm mộ bản thân nó là do tưởng tượng ra dựa trên một vài chi tiết thực tế.

Mà đối với rất nhiều sự kiện linh dị, một khi biết đến nguyên lý, thực ra cũng sẽ không quá đáng sợ nữa.

Về phần Lâm Uyên tại sao lại có đầy đủ thời gian viết sách…

Bởi vì hắn xin nghỉ học!

Thực ra từ khi Lâm Uyên bắt đầu có được thẻ nhân vật cấp Khúc phụ Dương Chung Minh, liền có cảm giác rõ ràng, chương trình học soạn nhạc trong đại học mình đã không cần phải học.

Ngây người ở trường học chính là lãng phí thời gian.

Trước cân nhắc đến loại yếu tố như điểm số, điểm chuyên cần, Lâm Uyên một mực nhẫn nại tới trường.

Nhưng bây giờ hắn phát hiện việc mình cần phải làm có rất nhiều, cho nên hắn quyết định tận dụng thời gian tới trường, có thể không lên lớp liền trực tiếp xin nghỉ.

Vốn Lâm Uyên cho rằng loại chuyện xin nghỉ dài ngày này sẽ phiền toái.

Nhưng khi hắn nói với phụ đạo viên Hoa Lệ, sau này mình muốn thường xuyên xin nghỉ, Lâm Uyên rõ ràng thấy, phụ đạo viên lộ nụ cười vui vẻ, giống như là một loại trút được gánh nặng?

Lâm Uyên hoài nghi mình nhìn lầm rồi, nào có giảng viên thích sinh viên của mình xin nghỉ chứ?

Nụ cười thoải mái trên mặt Hoa Lệ chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, ngay sau đó phụ đạo viên liền khôi phục nghiêm túc ——

Nghiêm túc phê duyệt giấy xin phép nghỉ.

Lâm Uyên bắt đầu cảm giác mình nhìn lầm thật, lão sư đúng là không thích mình xin nghỉ.

Nhưng lão sư có thích hay không không có quan hệ gì với Lâm Uyên, hắn không phải là không tôn trọng lão sư, cũng không phải là không tôn trọng trường học, chỉ là bởi vì bây giờ hắn ở trường học thật học không được thứ gì rồi.

Thẻ nhân vật Dương Chung Minh cộng thêm hào quang Sư giả giảng bài, hiệu quả so với Lâm Uyên ngồi học trong trường gấp vài chục lần.

Coi như có một số học trình không phải môn chuyên ngành, Lâm Uyên cũng có thể dùng thuốc tăng cường trí nhớ giải quyết, xoạch xoạch xoạch lật xong một quyển sách, hắn đã có thể đem toàn bộ kiến thức ghi lại trong đầu ——

Không còn phương pháp nào có hiệu suất học tập cao hơn được nữa.

Tóm lại, bây giờ mặc dù Lâm Uyên vẫn là sinh viên đại học, nhưng hắn đã có thể tự do xử lý thời gian của chính mình.

Hắn lựa chọn sử dụng thời gian lúc trước dùng để đi học, chôn mình trong văn phòng làm việc riêng.

Buổi sáng vẽ Manga.

Buổi chiều gõ tiểu thuyết.

Phân phối mạch lạc rõ ràng.

Cũng bởi vì thời gian gõ chữ sung túc, Lâm Uyên viết « Ma Thổi Đèn » với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.

Mới không tới mười ngày thời gian, Lâm Uyên liền đem Quyển 1: « Tinh Tuyệt Cổ Thành » giải quyết xong.

“Phù…”

Thở phào một hơi, Lâm Uyên liên lạc với biên tập viên Dương Phong của Ngân Lam Thư Khố: “Sách mới viết xong, tháng sau có thể phát hành không?”

“Gửi bản thảo tới cho ta đọc trước một chút!”

Dương Phong sợ ngây người, ngay sau đó là ngạc nhiên mừng rỡ!

Giới xuất bản Tần – Tề đang trong giai đoạn cướp đoạt thị trường trên quy mô lớn, Sở Cuồng lúc này phát hành sách mới, nói không chừng có thể mang đến cho Ngân Lam Thư Khố trợ lực không hề nhỏ!

Chương 225:Ngôi Thứ Nhất

Đối với bản thảo mới của Sở Cuồng, Dương Phong đã mong đợi hơn mấy tháng, cho nên sau khi cùng đối phương trao đổi đơn giản, Dương Phong liền lập tức mở Email.

Ting.

Thông báo Email mới nhận được đã nhắc nhở, Sở Cuồng đem tiểu thuyết gửi tới, Dương Phong cũng thấy được tên của bộ tiểu thuyết này.

“Ma Thổi Đèn?”

Thật là một cái tên kỳ là.

Luôn hơi thấy cảm giác âm trầm.

Sách mới lần này sẽ là loại hình gì?

Dương Phong chuẩn bị nhắn tin hỏi Sở Cuồng về thể loại của sách mới, kết quả chữ còn chưa gõ xong đã thấy hình đại diện bên kia xám xịt.

Cái này khiến cho người đã có kinh nghiệm trao đổi phong phú với Sở Cuồng là Dương Phong minh bạch, đối phương hôm nay đại khái sẽ không tiếp tục để ý tới mình nữa.

Cùng lúc đó.

Bên cạnh Dương Phong truyền tới thanh âm của một đồng nghiệp:

“Tiểu Dương, tan việc rồi ngươi còn không về sao?”

“Tan việc?”

Dương Phong cau mày, hắn còn muốn xem một chút cái bản thảo gọi là « Ma Thổi Đèn » của Sở Cuồng, đây là tâm tình rất cấp thiết, bởi vì sự tò mò như có con mèo gãi trong lòng không chịu nổi.

“Đừng có cắm đầu vào công việc nữa, đi thôi.”

Đồng nghiệp vỗ một cái lên bả vai Dương Phong: “Hôm nay ta phải đi nhờ xe của ngươi, xe ta hư rồi, đang đưa đi sửa, làm phiền ngươi một chút đưa ta về nhà.”

“Không thành vấn đề.”

Dương Phong liếc nhìn đồng nghiệp, cười nói: “Tiền xe một trăm đồng nhé lão Trương, đây là giá cả hữu nghị cho ngươi.”

Lão Trương liếc mắt: “Xe gì hắc thế.”

Dương Phong cười một tiếng: “Đùa thôi, nhưng nhà ngươi cũng hơi xa, tranh thủ đi nhanh thôi, vốn còn dự định tăng ca, đọc nốt cái bản thảo.”

Lão Trương hỏi: “Sách gì?”

Dương Phong nói: “« Ma Thổi Đèn ».”

Lão Trương nhướng mày: “Lại là tiểu thuyết Tiên Hiệp? « Tru Tiên » của Sở Cuồng sau khi khai sáng đề tài Tiên Hiệp, gần đây người viết Tiên Hiệp càng ngày càng nhiều, hơn nữa có không ít người theo phong trào viết ra được thành tích…”

Lão Trương đương nhiên cho rằng « Ma Thổi Đèn » là Tiên Hiệp văn.

Hiển nhiên « Ma Thổi Đèn », chữ ‘Ma’ bên trong là trọng điểm.

Loại này tên sách có vẻ thần quái này, nói chung đa số có thể hướng suy nghĩ tới tiểu thuyết Tiên Hiệp.

“Cũng không phải theo phong trào đâu.” – Dương Phong liếc nhìn lão Trương:

“Đây chính là sách mới của Sở Cuồng.”

Người khác viết Tiên Hiệp thì gọi là theo phong trào, nhưng Sở Cuồng viết thì không tính ——

Dương Phong cũng cho rằng « Ma Thổi Đèn » là tiểu thuyết Tiên Hiệp.

Lão Trương hơi sửng sốt, chợt nở nụ cười vui vẻ nói:

“Lại là sách mới của Sở Cuồng? Thế thì được, nghe thử một chút!”

Người trong ban biên tập, phần lớn đều rất thích tác phẩm của Sở Cuồng, lão Trương cũng không ngoại lệ.

“Được, vậy thời điểm trên xe chúng ta cùng nghe một chút.”

Dương Phong không có cự tuyệt, cái gọi là “nghe”, chính là dùng phần mềm chuyển văn bản thành giọng nói.

Bởi vì biên tập viên đi làm cũng phải lái xe, không có cách nào đọc sách trong lúc lái xe nhàm chán, mà họ đều có tình yêu với sách hơn với âm nhạc, cho nên thỉnh thoảng cũng sẽ dùng phần mềm nghe sách.

Đây là phần mềm Ngân Lam Thư Khố đầu tư phát triển riêng, tích hợp trí năng AI, có thể thông qua ngữ cảnh điều chỉnh tâm tình, nghe rất tự nhiên.

Hiệu quả mặc dù không thể bằng người đọc chuyên nghiệp, nhưng so với những người không chuyên thì còn đọc trôi chảy diễn cảm hơn nhiều.

Cứ như vậy, hai người ngồi lên xe.

Cùng lúc đó, giọng nói trí năng đọc sách được mở ra.

【 Trộm mộ chẳng phải việc tham quan ngắm cảnh, chẳng phải ngâm thơ đối câu, chẳng phải thuê hoa dệt vóc, không thể nhã nhặn khiêm nhường, không thể ung dung nhàn tản, chẳng thể tuần tự theo tôn ti “thiên địa quân thân sư” cho được. Trộm mộ là một thứ kỹ thuật, một thứ kỹ thuật phá hoại. Tự thủa xưa, khi các quý tộc xây dựng lăng mộ, ắt đã tìm đủ mọi cách để phòng ngừa trộm cắp, vậy nên hẳn là có bao nhiêu thủ đoạn cũng đã dùng hết cả rồi, trong mộ thường sắp đặt đủ loại cạm bẫy ám khí, nào đá tảng, cá trôi, nào tên độc, rắn rết, hố chông…nhiều không kể xiết. 】

Xe đã chạy.

Nhưng Dương Phong cùng lão Trương không nhịn được liếc nhau một cái.

Mở đầu thế nào lại nói trộm mộ rồi?

Chẳng lẽ đây không phải tiểu thuyết Tiên Hiệp?

Hai người có chút buồn bực, lại mang theo mấy phần hiếu kỳ, tiếp tục nghe.

【 Tổ phụ của ta tên gọi Hồ Quốc Hoa. Tổ tiên nhà họ Hồ là đại địa chủ có tiếng trong vùng, vào thời huy hoàng nhất đã từng mua hơn bốn mươi gian nhà liền kề nhau ở ba con ngõ trong thành, trong họ cũng có người làm quan, có người đi buôn bán, cũng từng quyên tiền hỗ trợ công việc tào vận và cung cấp thóc lúa cho triều đình… 】

Nghe được đến đây, Dương Phong cùng lão Trương đại khái hiểu rõ.

Hóa ra « Ma Thổi Đèn » thật sự không phải một bộ tiểu thuyết tiên hiệp.

Văn tự miêu tả theo phong cách khắc họa chân thực, tràn đầy cảm giác thời đại, hơn nữa câu chuyện được kể ở ngôi thứ nhất ——

Ngôi thứ nhất?

Đến năm nay rồi, vẫn còn có người dám dùng góc nhìn ngôi thứ nhất để sáng tác??!

Dương Phong nhất thời vô cùng đau đầu.

Sở Cuồng quả nhiên vẫn là Sở Cuồng kia.

Hắn mãi mãi cũng sẽ không ra bài theo lẽ thường!

Phải biết ngôi thứ nhất bị rất nhiều độc giả chán ghét, các độc giả thậm chí không thèm xem ngươi viết cái gì, chỉ cần thấy được ngôi thứ nhất sẽ không chút do dự vứt sách…

Trực tiếp khẳng khái như vậy!

Lão Trương do dự nói: “Câu chuyện này hình như không phải là tiểu thuyết ảo tưởng rồi, không có năng lực đặc thù, ngược lại tràn đầy cảm giác niên đại, hơn nữa tiểu thuyết tựa hồ đang kể về cố sự trộm mộ?”

Chương 226:Câu Chuyện Này Thật Dọa Người

“Tiếp tục nghe.” – Dương Phong vẻ mặt nhăn nhó nói.

Mặc dù hắn cảm thấy câu chuyện này không đáng tin cậy, nhưng lần trước thời điểm vừa mới bắt được « Tru Tiên », cũng cảm thấy loại hình như Tiên Hiệp không đáng tin cậy…

Có kinh nghiệm lần trước, lần này Dương Phong không dám đưa ra phán đoán quá sớm.

Lão Trương gật đầu một cái, không nói gì.

Nghe tiếp, hai người có chút nhập thần.

【 Ông nội Hồ Quốc Hoa của ta có rất nhiều trò ma mãnh, để đối phó với cậu của mình, sau khi về nhà, ông liền vào thôn tìm một tay thợ chuyên làm mấy thứ người giấy, ngựa giấy (chính là loại để đốt cho người chết). Lão thợ này tay nghề rất cao, chỉ cần là thứ có thể tả ra được là lão có thể làm ra giống hệt như thế.

Theo yêu cầu của ông nội, lão hàng mã làm ra một cô gái bằng giấy phết hồ, sau đó dùng màu nước vẽ lên lông mày, mắt, mũi, áo quần, đầu tóc, nhìn từ xa, thì ôi thôi, trông giống y như người thật vậy…】

“Tê.”

Lão Trương cảm thấy có chút không được tự nhiên.

Dương Phong cũng có chút nổi da gà, luôn cảm giác loại này người giấy như vậy hơi khiến người ta sợ hãi.

Hết lần này tới lần khác, hai người lại tò mò tình tiết phát triển tiếp của câu chuyện.

Vì vậy trong bầu không khí yên lặng lúc này, chỉ có giọng đọc AI đang tiếp tục:

【 Mấy hôm sau, ông cậu quả nhiên đến thật, lại còn mua vải vóc bánh trái thăm cô cháu dâu, ông nội mang những lời nhẽ đã toan tính ra từ trước lần nữa thoái thác, kêu rằng vợ không khoẻ, không tiếp khách được, rồi vén rèm để cậu đứng ngoài nhìn, sau đó lại lập tức buông xuống ngay.

Ông cậu không vừa lòng, tự nhủ cái thằng ranh con này lại đối phó với cậu mày như thế sao? Không được! Hôm nay dứt khoát phải gặp được cháu dâu mới thôi, có bệnh thì cho tiền mời thầy lang đến chữa!

Ông nội sống chết níu ông cậu lại không cho vào, nhưng càng níu kéo thì ông cậu càng sinh nghi, đôi bên cứ thế co kéo, cuối cùng không ngăn được, ông cậu chạy xộc vào nhà trong, vừa nhìn lên giường, suýt nữa chết khiếp, một bộ mặt đàn bà trắng bệch, còn phết đỏ tròn hai má, mông lớn chân nhỏ rõ ràng là một nử tử, ông nội tâm lý đột nhiên sững lại, trời ơi, đây không phải người giấy ta tìm người làm sao? Nó thế nào lại sống…】

Dương Phong cùng lão Trương giật cả mình.

Nói kinh khủng ngược lại cũng chưa tới, nhưng luôn cảm thấy loại chuyện này, để cho người nghe có chút tê dại da đầu, cả người không được tự nhiên, giống như những cố sự lưu truyền ở nông thôn mà người già hay kể khi còn bé.

Không khỏi làm người ta sợ hãi.

Người trong sách cũng giống vậy:

【 Hồ Quốc Hoa nhìn nữ nhân ngồi đối diện chính mình kia, cảm thấy tâm lý chán ghét như ăn phải con ruồi, da đầu cũng không nhịn được nổi lên từng trận tê dại, người giấy này mặt đặc biệt trắng bệch, một chút huyết sắc không có, những vết đỏ thắm trên mặt đều là dùng phấn bôi lên… 】

Vừa vặn lúc này tắc đường.

Dương Phong cùng lão Trương lại không nóng nảy, chỉ là nghe giọng AI tiếp tục đọc lên cố sự « Ma Thổi Đèn ».

Câu chuyện người giấy chỉ là mở đầu.

Phía sau giọng nói kể tới con chuột hút thuốc phiện, vừa quỷ dị đồng thời vẫn có đôi chút khôi hài .

Tinh Tuyệt Cổ Thành quá nửa phần trước nói về bối cảnh và các trọng điểm cần lưu ý trong câu chuyện, chủ yếu là một cái dàn ý, xây dựng bình đài để phát triển, cũng không có tình tiết liên quan rõ ràng đến chủ tuyến.

Nửa bộ này giống như truyền thuyết dân gian, loại hình linh dị hương thôn dã đàm hay được lưu truyền.

Tới nửa bộ sau, đội khảo cổ tiến vào sa mạc tìm Tinh Tuyệt Cổ Thành bắt đầu, chạm tới những kiến thức địa lý, nguyên tố văn hóa đặc sắc tươi sáng.

Tây Vực sa mạc, Khổng Tước Hà, song Thánh Sơn, tam Thập Lục Quốc, Lâu Lan nữ thi, Đôn Hoàng bích họa… vân vân đều được hiện ra.

Tắc đường rất lâu.

Khi con đường lần nữa được thông xe, cố sự đã kể tới đoạn gay cấn.

Cái gì bánh chưng, cái gì đảo đấu, cái gì hung thần, còn có loại như Mạc Kim Giáo Úy… vân vân, đều được giới thiệu cặn kẽ.

Cùng lúc đó.

Tình tiết huyền nghi khủng bố sau khi cố sự được biên lại cũng xuất hiện, trình độ kinh dị trực tiếp nghiền ép người giấy ở phần mở đầu, cho tới khi xe đậu ở trước hẻm nhỏ gần nhà Lão Trương, lão Trương còn cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.

“Tiểu Dương này…”

“Thế nào?”

“Ngươi tiễn ta một chút…”

“Không phải đã tới nhà ngươi rồi sao?”

“Ngươi nhìn cái hẻm nhỏ sâu hun hút kia, có giống lối đi trong huyệt mộ hay không, ta nhớ trong đó còn có cả mèo hoang…”

“Ta chiếu đèn pha cho ngươi…”

Giờ phút này, trong lòng Dương Phong cũng loạn tung tùng phèo, mơ hồ sợ hãi.

Thời điểm vừa nãy khi lái xe, hắn vừa vặn nghe đến đoạn dọa người, không nhịn được hơi hoảng hốt làm chệch tay lái, vẫn là lão Trương nhắc nhở mới kịp thời đạp chân phanh.

“Cũng được.”

Lão Chu do do dự dự xuống xe, nói lải nhải nhắc nhở Dương Phong khi về lái xe cẩn thận một chút, lại không nhịn được nói:

“Đem bản thảo tiểu thuyết gửi cho ta, quy củ ta biết, sẽ không tiết lộ.”

Dương Phong không nhịn được nói: “Sợ đến như vậy rồi còn muốn đọc?”

Lão Chu sâu xa nói: “Sách này của Sở Cuồng, lại khai sáng một cái lưu phái mới, vừa dọa người vừa kích thích muốn đọc tiếp…”

“Được rồi.”

Dương Phong thừa nhận lão Chu nói đúng.

Bộ « Ma Thổi Đèn » kia căn bản cũng không phải là cái gì Tiên Hiệp, đây là một bộ phi thường kích thích, đồng thời phi thường dọa người, hơn nữa phi thường mới mẻ – Tiểu thuyết trộm mộ!

Ngôi thứ nhất?

Có lẽ không phải vấn đề lớn…

Trước câu chuyện đủ xuất sắc, vậy thì lối viết tiểu thuyết sẽ không phải trọng điểm, bây giờ Dương Phong tương đối lo lắng một vấn đề, « Ma Thổi Đèn » có hù dọa mấy bạn nhỏ hay không?

Chương 227:Tuyên Truyền Cấp Cao Nhất

Đưa lão Trương về xong, Dương Phong suy nghĩ vì an toàn của bản thân, trên đường trở về không dám bật « Ma Thổi Đèn » nghe nữa…

Đây mới chỉ là giọng đọc do trí năng nhân tạo tổng hợp.

Nếu quả thật để người đọc chuyên nghiệp tới, kết hợp với một chút nhạc nền, âm nhạc cùng giọng điệu âm trầm phát ra, câu chuyện này còn không hù dọa người ta đến hỏng?

Sau khi về nhà, lúc đi ngủ Dương Phong còn mơ một giấc ác mộng.

Hắn nằm mơ thấy mình và lão Trương đang trộm mộ, nơi góc tường phía đông nam cắm một cây nến, kết quả quan tài còn chưa mở ra, kia cây nến bỗng nhiên dập tắt .

Nhân điểm chúc, Ma Thổi Đèn!

Phía sau xảy ra chuyện gì, Dương Phong cũng không biết, bởi vì hắn đã bị dọa cho sợ hãi mà choàng tỉnh giấc…

Ngày tiếp theo.

Dương Phong đi tới công ty, tinh thần uể oải, tựa hồ tối hôm qua ngủ không ngon.

“Ngươi làm sao vậy?”

Có đồng nghiệp quan tâm hỏi.

Dương Phong nói: “Sở Cuồng gửi bản thảo mới, ta không biết nên đánh giá thế nào…”

“Sở Cuồng viết xong sách mới rồi?”

Gần như toàn bộ biên tập viên đồng thời nhìn về phía Dương Phong.

Đám biên tập Ngân Lam Thư Khố cũng coi như phân nửa người hâm mộ Sở Cuồng rồi, « Tru Tiên » còn được cả giới tiểu thuyết gia tôn làm thần tác!

Có người truy hỏi: “Loại hình gì đấy?”

Lúc này lão Trương cũng đến công ty, nghe thấy mọi người thảo luận, cười nói:

“Nếu như tất cả mọi người hiếu kỳ như vậy, tiểu Dương dứt khoát gửi bản thảo cho mọi người cùng xem đi, để coi mọi người đánh giá thế nào.”

“Được.”

Dương Phong cũng dứt khoát như những lần trước, đem « Ma Thổi Đèn » gửi tới email của các biên tập viên trong phòng.

Trước khi tiểu thuyết xuất bản, theo nguyên tắc phải giữ bí mật, nhưng chỉ truyền lưu giữa biên tập viên trong công ty dĩ nhiên là không thành vấn đề.

Sau khi mọi người nhận được bản thảo « Ma Thổi Đèn », lập tức chăm chú đọc.

Kết quả mới không được mấy phút, đã có người ngạc nhiên hô lên:

“Ngôi thứ nhất?”

“Đây là tiểu thuyết kinh dị?”

“Xác thực mà nói, là thể loại linh dị đi…”

“Trộm mộ tính là linh dị? Với kinh nghiệm từ khi vào nghề tới nay, ta khẳng định đây là tiểu thuyết theo chủ nghĩa hiện thực.”

“Ta xem tên sách còn tưởng rằng là Tiên Hiệp…”

“Cái này viết thành sách được hả?”

“…”

Những nhận xét của mọi người vẫn tính là uyển chuyển.

Trên thực tế, chỉ nhìn phần mở đầu tiểu thuyết, cùng với góc nhìn ngôi thứ nhất, mọi người đối với nội dung câu chuyện đã không có một chút mong đợi nào.

Nếu như đây không phải là bản thảo của Sở Cuồng, mọi người đã vứt vào sọt rác!

Ngôi thứ nhất?

Đầu năm nay, tên não tàn nào còn dám viết bằng ngôi thứ nhất?

Không biết hiện tại độc giả thấy ngôi thứ nhất liền trực tiếp vứt sách sao?

Hơn nữa mở đầu dài dòng văn tự nói nửa ngày, thế nào lại đều là liên quan tới chuyện của ông nội nhân vật chính vậy?

Trước mắt còn nói trộm mộ…

Trộm mộ có cái gì tốt mà nói?

Lúc trước chưa bao giờ xuất hiện cái loại hình tiểu thuyết như vậy đâu.

Lão Trương vui vẻ cười ha ha nói: “Tiếp tục đọc đi.”

Ngày hôm qua thời điểm hắn và Dương Phong nghe phần mở đầu « Ma Thổi Đèn », cũng là đầu óc mơ hồ, thậm chí cảm thấy hình như Sở Cuồng đang viết linh tinh.

Nhưng nghe phần sau, cái nhìn của hai người đã hoàn toàn thay đổi.

Mà lúc này các biên tập viên trong ban thanh xuân ảo tưởng, cũng trải qua những cung bậc cảm xúc giống như thế.

Khi bọn họ thấy một người giấy để đốt cho người chết lại sống dậy, miệng phun chân ngôn muốn gả cho Hồ Quốc Hoa, mọi người đều rùng mình một cái.

Toàn bộ không khí trong phòng thoáng cái âm lãnh vài phần!

Mà khi bọn hắn thấy người giấy yêu cầu Hồ Quốc Hoa đêm khuya đi nghĩa địa, đào mộ phần lấy về vàng bạc chôn theo người chết, Hồ Quốc Hoa lòng tham trỗi dậy, kết quả bị người giấy ăn mất tim gan, hô hấp mọi người đều trở nên căng thẳng…

Lão Trương cùng Dương Phong liếc nhau một cái.

Mọi người phản ứng cũng không ngoài dự liệu của họ.

Cảnh tượng khủng bố trong bộ tiểu thuyết này còn rất nhiều, mở đầu chỉ là tà hồ, phần sau liền trực tiếp có chút âm trầm.

Ví dụ như Hồ Bát Nhất cùng mập mạp đi tới địa phương công tác, trong thôn có con dâu nhà lão Vương thấy một đám người quỳ lạy trước một cây hòe, đợi nàng đi lên xem xét, phát hiện ra mấy người kia lại không ai có đầu…

Cảnh tượng này chỉ tưởng tượng thôi liền khiến người ta kinh hoàng sợ hãi…

Chưa kể tới phía sau còn có cái gì hống lang bánh trưng, còn hai tử thi tiểu hài tử…

Tử thi tiểu hài là một đôi đồng nam đồng nữ…

Tiểu thuyết giải thích là khi hai đứa trẻ còn sống, từ đỉnh đầu rót vào thủy ngân, lại ở mặt ngoài thân thể thoa lên phấn thủy ngân, giống như làm thành tiêu bản, trải qua vạn năm thân thể cũng sẽ không thối rữa, chỉ là cả người hiện lên sắc xanh đậm, mơ hồ biến thành màu đen.

Sở Cuồng sử dụng văn tự miêu tả mạch máu, lỗ rót thủy ngân… chi tiết khắc họa rất đúng chỗ.

Chính là lúc nghe tới đoạn này, Dương Phong lái xe kém chút nữa xảy ra vấn đề.

“Ầm!”

Bỗng nhiên có tiếng cửa mở vang lên.

Có lẽ là do tâm thần mọi người đều đặt trên nội dung cố sự.

Bỗng nhiên xuất hiện thanh âm liền cả kinh, có người thậm chí trong lúc hoảng loạn làm đổ cốc trà của mình…

Nước chảy đầy đất.

Mọi người lúc này mới phát hiện, là tổng biên tập lão Hùng tới.

“Làm gì thế, có tật giật mình?”

Lão Hùng cau mày nói.

Dương Phong giải thích: “Sở Cuồng viết xong sách mới rồi.”

Lão Hùng sững sờ, chợt hai mắt sáng rực lên: “Đề tài gì vậy?”

“Linh dị!”

“Khủng bố!”

“Huyền nghi!”

“Thám hiểm!”

Nhiều biên tập viên đồng thời mở miệng.

Lão Hùng chân mày lại nhíu lại: “Rốt cuộc là cái gì?”

Dương Phong suy nghĩ một chút, nói: “Nên tính là loại hình mới cũng được, ta cảm thấy có thể gọi là tiểu thuyết trộm mộ lưu…”

“Trộm mộ?”

Lão Hùng có chút khó hiểu.

Từ mặt nghĩa đen dĩ nhiên có thể hiểu, trộm mộ người nào không biết, chỉ là lão Hùng không nghĩ ra, đồ chơi này viết thành tiểu thuyết có gì hay mà xem?

Sở Cuồng ra sách mới, lại không thèm đi con đường bình thường rồi?

Dương Phong vội vàng nói: “Ngài nhìn một chút liền biết, ta đã gửi bản thảo sang hòm thư của ngài.”

Vài ba lời không giải thích rõ ràng được, bởi vì Lam Tinh chưa bao giờ có loại hình tiểu thuyết như « Ma Thổi Đèn » từng xuất hiện!

Đơn thuần dùng kinh khủng hoặc là huyền nghi tới định nghĩa, tựa hồ chưa đủ tất cả các mặt.

Ngoại trừ Sở Cuồng, đại khái không ai sẽ nghĩ tới viết một bộ ảo tưởng tiểu thuyết như vậy…

“Được.”

Lão Hùng gật đầu một cái, tiến vào phòng làm việc.

Các biên tập trố mắt nhìn nhau, sau đó nhỏ giọng thảo luận nói:

“Sở Cuồng thật đúng là một quyển sách một phong cách, quyển sách này quá dọa người!”

“Ta cảm giác rất kích thích.”

“Giống như tương tự khi xem một số phim kinh dị xuất sắc, một bên sợ hãi một bên lại không nhịn được nghĩ, phải tiếp tục xem…”

“Nhưng quan trọng là có thể bán chạy sao? Dù sao cũng là ngôi thứ nhất…”

“Khó mà nói, mặc dù là ngôi thứ nhất, nhưng nhìn một chút, ta hình như đã thích ứng rồi?”

“Suy nghĩ kỹ lại, các ngươi không cảm thấy « Ma Thổi Đèn » chính là muốn dùng ngôi thứ nhất mới có thể diễn tả càng chân thực cảm giác đồng cảm sao?”

“Tiểu thuyết huyền nghi cũng thường dùng ngôi thứ nhất…”

“Vấn đề ở đây, chúng ta là ban ảo tưởng tiểu thuyết, độc giả thích là cảm giác sở hữu góc nhìn thượng đế, thích cảm giác trang bức, « Ma Thổi Đèn » giống như… phân loại nhầm rồi?”

“Cũng coi như ảo tưởng tiểu thuyết được, ta cảm thấy viết được quyển sách này thì trí tưởng tượng thật đáng sợ…”

“Bất kể nói thế nào, bộ tiểu thuyết này của Sở Cuồng rất trâu bò!”

“Ba quyển sách, đổi ba loại hình khác nhau, thậm chí ngay cả phong cách sáng tác cũng mỗi lần một kiểu, chỉ điểm này đã quá đáng sợ!”

“…”

Mọi người thảo luận trong chốc lát, trở lại chỗ ngồi tiếp tục xem « Ma Thổi Đèn »…

Ngay nửa giờ sau, cửa phòng làm việc của tổng biên tập bỗng nhiên mở ra.

Lão Hùng chạy ra ngoài .

Đối với cảnh tượng này, các biên tập viên của Ngân Lam đột nhiên cảm giác có chút quen thuộc.

Cũng ngay trong ngày.

Giám đốc tự mình ra chỉ thị, « Ma Thổi Đèn » chính thức mở bán vào đầu tháng sáu, cấp bậc tuyên truyền trước khi phát hành là…

Cao cấp nhất!

Chương 228:Vị Trí Đại Thần

“Cấp cao nhất?”

Lâm Uyên nhận được điện thoại của Dương Phong, đối phương biểu thị « Ma Thổi Đèn » đã quyết định xuất bản, hơn nữa kế hoạch tuyên truyền tiểu thuyết trước khi phát hành là quy mô cấp cao nhất, đây là đãi ngộ trong giới xuất bản giành cho tác gia cấp đại lão.

“Đúng vậy.”

Dương Phong giải thích: “Dựa vào thành tích hai bộ tiểu thuyết trước của ngươi, đãi ngộ lần này thực ra cũng là bình thường, nhưng công ty đưa ra quy mô tuyên truyền cấp cao nhất còn có một tầng dụng ý, đó là hi vọng ngươi có thể trúng cử vào một danh sách.”

“Danh sách gì vậy?”

“Sau khi Tần – Tề thống nhất, giới tiểu thuyết gia hai bên cũng bắt đầu sát nhập, ngươi trước đây không phải đã được ghi tên vào bảng xếp hạng của « Báo văn nghệ », đánh giá các tác gia truyện ngắn hai tỉnh Tần Tề đấy sao, còn bắt được vị trí top 10, đây chính là một trong những biến đổi khi hai bên thống nhất mang đến. Lĩnh vực tiểu thuyết ảo tưởng dài kỳ của chúng ta tự nhiên cũng có loại bình chọn tương tự.”

“Ồ.”

Lâm Uyên từ chối cho ý kiến.

Dương Phong cười nói: “« Báo văn nghệ » phụ trách bình chọn truyện ngắn, mà xếp hạng tác gia tiểu thuyết trọng yếu hơn, cho nên cơ cấu phụ trách bình chọn là hiệp hội văn nghệ sau khi Tần – Tề thống nhất, bọn họ dự định đưa ra hai bảng xếp hạng để bình chọn, thứ nhất là bình chọn kim bài đại thần, thứ hai là bình chọn Chí cao thần lĩnh vực tiểu thuyết thanh xuân ảo tưởng, sau này mỗi một lĩnh vực đại khái cũng sẽ thiết lập tiêu chuẩn tương tự, giống như giới âm nhạc có nhạc sĩ vương bài cùng với cái gọi là Khúc phụ…”

“Có ích lợi gì sao?”

Lâm Uyên căn bản chưa từng để ý đến những thứ hư danh này, trong giới âm nhạc thì nhạc sĩ vương bài có thể cầm về phần trăm phân chia lợi nhuận ca khúc lớn hơn, về phần Khúc phụ vậy càng không thể tính được hết ưu đãi, đây mới là điểm mà Lâm Uyên coi trọng nhất.

“Đương nhiên là có!” – Dương Phong liền nói ngay:

“Nếu như ngươi có thể trở thành kim bài đại thần, hợp đồng của ngươi cùng công ty sẽ tăng lên một cấp bậc mới, cụ thể khi đạt được chúng ta sẽ bàn lại sau. Dĩ nhiên ta cũng biết, Sở Cuồng lão sư không quan tâm những thứ này, chỉ là chúng ta muốn đưa ra một thái độ tỏ ý coi trọng mà thôi, về phần Chí Cao Thần, cái này hi vọng không lớn, bởi vì lượng tiêu thụ của Sở Cuồng lão sư chưa đủ, nhưng chúng ta có thể đoạt lần lượt từng mục tiêu, vạn nhất bùng nổ thêm một vài đầu sách nữa là có thể suy xét tới rồi…”

“Minh bạch.”

Đại thần liền tương đương với vương bài.

Chí Cao Thần chính là Khúc phụ.

Rào cản lớn nhất của Lâm Uyên trước mắt chính là lượng tiêu thụ không đủ, tiểu thuyết hắn viết thực ra đều rất Hot, nhưng thời gian hắn xuất đạo tính toán đâu ra đấy cũng chẳng được bao lâu, không có thời gian tích lũy nhất định, lượng tiêu thụ của Lâm Uyên không thể nào cùng những tác gia đỉnh cấp đã viết vài chục kia so sánh.

Nhưng, Lâm Uyên có ưu thế của chính mình.

Hắn liên tục khai sáng hai loại hình mới trong lĩnh vực tiểu thuyết ảo tưởng, cộng thêm « Ma Thổi Đèn » sắp khai sáng trộm mộ lưu, những thành tựu này đều có thể tính là sức ảnh hưởng của Lâm Uyên, nếu thật sự bình chọn, những yếu tố này sẽ là trọng điểm xem xét, về phần dụng ý khi Ngân Lam Thư Khố cho sách mới của mình cấp tuyên truyền cao nhất trước khi phát hành, tự nhiên cũng là muốn giúp mình bắt thứ hạng bình chọn cao hơn, dù sao tác gia dưới cờ công ty có sức ảnh hưởng càng cao, sức ảnh hưởng của công ty xuất bản lại càng lớn.

“Ngài biết là được.”

Dương Phong cuối cùng cười cười nói: “Chuyện này trong giới ngoại giới gần đây đều đang đồn rộng rãi, nghe nói bình chọn sẽ bắt đầu chính thức mở ra trong tháng sáu, cho nên thời điểm ngươi phát hành sách mới cũng là thời điểm tranh đua kịch liệt nhất, vì vậy sách mới phát hành trong tháng sau sẽ rất nhiều, « Ma Thổi Đèn » chính là sách mới mà Ngân Lam Thư Khố chúng ta coi trọng nhất…”

“Ừm.”

Lâm Uyên không có nhiều ý kiến.

Vô luận kết quả bình chọn như thế nào, ít nhất Ngân Lam Thư Khố an bài loại tuyên truyền phát hành cấp cao nhất là đồ tốt, tương tự như chiến dịch tuyên truyền điện ảnh, trước khi tiểu thuyết phát hành cũng cần tuyên truyền, tuyên truyền đúng cách có thể tăng thêm rất nhiều lượng tiêu thụ, dù sao mùi rượu thơm cũng sợ ngõ nhỏ sâu quá chứ sao.

Tiếng tăm nghịch tập?

Dựa vào tiếng tăm mà về sau nghịch tập quật khởi tất nhiên là kịch bản rất tốt, nhưng thật ra như vậy chỉ là do một loại bất đắc dĩ trong thực tế, giống như Harry Potter bị tám nhà xuất bản từ chối, nếu như có thể ngay từ đầu đã bùng nổ không phải tốt hơn sao?

Đúng như kế hoạch.

Sau khi thông báo cho Lâm Uyên xong, Ngân Lam Thư Khố liền toàn diện vận chuyển, « Ma Thổi Đèn » tiến vào giai đoạn tuyên truyền cấp cao nhất, không chỉ là những thao tác đăng banner quảng cáo thật to trên các nền tảng mạng, còn có vô số những biển cùng băng rôn quảng cáo ở các nhà sách liên kết, cùng với tuyên truyền trên báo chí, ngay cả bộ lạc văn học cũng chạy quảng cáo, đưa tin Sở Cuồng sắp phát hành tiểu thuyết dài kỳ mới…

Phải biết.

Dưới tình huống bình thường, Bộ lạc rất ít duyệt loại tuyên truyền tiểu thuyết này, nhưng đây dù sao cũng là sách mới của Sở Cuồng, mà Bộ lạc một mực có cơ sở hợp tác tốt đẹp cùng Sở Cuồng, cho nên khi Ngân Lam Thư Khố tìm tới cửa muốn hợp tác, Bộ lạc bên này không cân nhắc quá nhiều liền trực tiếp đáp ứng, nếu nói là cho Ngân Lam Thư Khố mặt mũi, chẳng bằng nói lần này bán cho Sở Cuồng một phần nhân tình.

Kết quả thực sự thành công.

Tuyên truyền cực kỳ căng!

Sau một đợt tung liên hoàn trọng quyền, trong vòng mấy ngày khắp nơi đều là quảng cáo sách mới của Sở Cuồng, người thật sự quan tâm tiểu thuyết trong cả hai tỉnh Tần – Tề đều biết đến tin tức Sở Cuồng muốn phát hành sách, cho dù là ai đều thấy được, đây là một tác gia hàng hiệu có tư cách để Nhà Xuất Bản đưa ra chiến dịch tuyên truyền sách mới cao cấp nhất.

Chương 229:Đẩy Mạnh

Ngân Lam Thư Khố lần này vì sách mới của Sở Cuồng mà đưa ra những câu quảng cáo hết sức vênh váo, không kém gì sự tuyên truyền liều lĩnh trong quyển sách đề tài Tiên hiệp lần trước:

【 Ngày 1 tháng 6 sự kiện chấn động! Sở Cuồng phát hành « Ma Thổi Đèn », khai tông lập phái! 】

Cùng lúc đó.

Còn có càng nhiều lời tuyên truyền cơ hồ chỗ nào cũng xuất hiện trên Internet, ví dụ như một vài diễn đàn tiểu thuyết đưa ra quảng cáo khiến cộng đồng không nhịn được hiếu kỳ:

“Phát Khâu Ấn, Mạc Kim Phù, Bàn Sơn Tá Lĩnh Tầm Long Quyết;

Nhân Điểm Chúc, Ma Thổi Đèn, Khám Dư Đảo Đấu Mịch Tinh Phong.

Thủy Ngân Ban, Dưỡng Minh Khí, Long Lâu Bảo Điện Khứ Vô Tận;

Ấm Trầm Quan, Thanh Đồng Tôn, bát tự không hợp chớ lại gần!”

Nhân Điểm Chúc!

Ma Thổi Đèn!

Mặc dù phong cách tuyên truyền hoàn toàn khác biệt với hai cuốn tiểu thuyết trước Sở Cuồng viết, cực kỳ giống thể loại linh dị, nhưng rất nhiều độc giả thực ra khá ưa thích cảm giác úp mở thần bí, đột ngột xuất hiện một cách khó hiểu, nhất là những người hâm mộ trung thành của Sở Cuồng:

“Cảm giác lại là loại hình hoàn toàn mới!”

“Sau khi trải qua hai quyển sách của hắn, mặc dù rất hi vọng Sở Cuồng tiếp tục viết Tiên Hiệp hoặc là thi đấu văn, nhưng có lẽ hắn lại muốn viết loại hình mới, ta chắc chắn sẽ ủng hộ, bởi vì ta tin tưởng vào bút lực của Sở Cuồng, hai quyển trước đã chứng minh tất cả!”

“Quảng cáo có lực xung kích thật mạnh!”

“Sở Cuồng lão tặc bây giờ đã là một trong những hàng hiệu của Ngân Lam Thư Khố, lượng tiêu thụ của hắn có lẽ không phải thứ nhất, nhưng sức ảnh hưởng lại cực cao, dù sao liên tục dẫn dắt hai lần sóng thần, đánh vững đánh chắc danh hiệu khai sơn quái, Ngân Lam Thư Khố dám không cho hắn mặt mũi?”

“Mong đợi quá a a a a a!”

“Sở Cuồng lão tặc rốt cuộc lại ra sách mới rồi, dường như còn rất năng suất, nhưng ta sẽ không đọc, từ khi Sở Cuồng lão tặc viết chết Bích Dao, ta liền quyết định sẽ không bao giờ đọc bất kỳ tiểu thuyết nào của hắn, lập thread làm chứng!”

“Tháng sáu phát hành?”

“Có phải trong tháng sáu có quá nhiều sách mới phát hành hay không, có lẽ đều nhắm đến đợt bình chọn đại thần, còn có danh hiệu Chí Cao Thần kia nữa, nhưng tháng sáu phát hành chỉ có thể coi như tạm thời nước tới chân mới nhảy, chủ yếu vẫn phải xem thành tích tích lũy, lấy thực lực Sở Cuồng, cầm một cái danh hiệu đại thần khẳng định không thành vấn đề.”

“…”

Mà bên trong nghiệp giới.

Các công ty xuất bản lớn đều đồng thời nhíu mày, trong hoàn cảnh thị trường tranh đoạt kịch liệt nhất, Sở Cuồng bỗng nhiên tung ra sách mới, đối với tất cả mọi người mà nói cũng không phải một tin tức tốt, bởi vì năng lực Sở Cuồng thể hiện, người trong ngành đã được chứng kiến đôi lần.

Trên thực tế.

Từ khi bắt đầu khai hỏa chiến dịch quảng cáo cấp tuyên truyền cao nhất, các nhà sách lớn đã rối rít liên lạc cùng Ngân Lam Thư Khố, đặt mua số lượng nhất định sách mới của Sở Cuồng, trải qua lần tai nạn thê thẩm trước đây, tất cả mọi người không dám tùy tiện đi nghi ngờ Sở Cuồng nữa.

“Hướng mục tiêu về phía danh hiệu đại thần?”

“Sở Cuồng coi như tháng sáu không tung ra sách mới, bằng vào sức ảnh hưởng hai quyển trước của hắn, lên đại thần cũng không có vấn đề gì quá lớn, đoán chừng muốn có xếp hạng cao hơn một chút thôi, cái này thì phải xem sách mới chất lượng như thế nào.”

“Cũng sẽ không kém được.”

“Chuyện này thì chưa chắc, tuyên truyền phát hành kích thước là mặt bài, đại bài vô luận sách mới có hay không xuất sắc, Nhà Xuất Bản cũng sẽ cho mặt bài, chỉ bằng nhân gia lúc trước thành tích tốt, sách mới nội dung xuất sắc hay không chính là một cái khác cây số chuyện.”

“…”

Người trong nghề đang thảo luận, tần suất nhắc tên Sở Cuồng như sấm bên tai, chẳng qua hiện nay Tần Tề thống nhất, cũng không phải là tất cả mọi người đều biết Sở Cuồng là ai, bởi vì hiện tại trên thị trường có một nửa cộng đồng độc giả tới từ tỉnh Tề.

Đúng vậy.

Mặc dù cũng có một bộ phận độc giả Tề tỉnh, sau khi thống nhất hai châu có tìm đọc qua « Tru Tiên » của Sở Cuồng, nhưng số lượng này dù sao chưa nhiều, hai bên vừa mới xóa bỏ vách ngăn văn hóa không tới nửa năm, đối với nhóm tác gia bên phía hàng xóm vẫn trong trạng thái hiểu biết mơ hồ, cho nên rất nhiều người đều đưa ra nghi vấn:

“Sở Cuồng rất lợi hại phải không?”

“Người tên Sở Cuồng này có chút cứng đấy, sách mới của hắn đánh cả quảng cáo tới xe bus ta thường ngồi rồi cơ, trong tỉnh Tề chúng ta, loại cấp bậc tác gia như vậy được tính là nhóm đứng đầu rồi.”

“Thật sự khủng như vậy?”

“Ta đã xem qua truyện ngắn « Dây chuyền » của Sở Cuồng, viết thực sự rất được, không nghĩ tới hắn còn viết tiểu thuyết ảo tưởng dài kỳ, vừa vặn đây cũng là loại hình ta ưa thích, ngược lại muốn nhìn một chút Sở Cuồng có phải thật lợi hại như vậy hay không.”

“…”

Độc giả tỉnh Tần dĩ nhiên là chen lấn về phía những bạn bè tỉnh Tề phổ cập tin tức chuyên sâu về Sở Cuồng:

“Sở Cuồng lão tặc từ khi bắt đầu là viết tiểu thuyết dài kỳ, Tần Châu lưu hành vận động thi đấu văn, toàn bộ đều là theo phong trào do Sở Cuồng dẫn dắt, đề tài Tiên hiệp tiểu thuyết bùng nổ ở Tần Châu cũng là theo phong trào Sở Cuồng, hiểu cái gì là lão khai sơn quái chứ?”

Mang theo tự hào.

Mang một ít thổi phồng.

Lại thêm một ít trách móc yêu thương.

Ngược lại sau khi độc giả Tề tỉnh được phổ cập kiến thức, rõ ràng đã được kéo cảm giác mong đợi lên cấp cao nhất, dự định sẽ đọc thử « Ma Thổi Đèn » một chút xem rốt cuộc trình độ như thế nào, đây cũng là một tầng dụng ý khác mà Ngân Lam Thư Khố cấp cho sách mới của Sở Cuồng cấp độ tuyên truyền phát hành cao nhất:

Tăng thêm lượt bình chọn!

Khai thác thị trường!

Để cho Sở Cuồng vững vàng trở thành đại thần, cùng thời điểm để cho độc giả Tề tỉnh biết được thực lực Sở Cuồng, như vậy lượng tiêu thụ tiểu thuyết của Sở Cuồng mới có thể nâng cao một bước.

Không thể phủ nhận.

Ngân Lam Thư Khố đối với chất lượng của « Ma Thổi Đèn » cực kỳ coi trọng, mặc dù bộ tiểu thuyết này vẫn mang tới một ít tranh cãi trong nội bộ, ví dụ như có người lo lắng độc giả không chấp nhận hành văn ở ngôi thứ nhất, có người lo lắng loại hình của cuốn sách này không quá khớp với thể loại tiểu thuyết ảo tưởng… Nhưng tất cả mọi người đều phải thừa nhận một điểm:

Bộ này tiểu thuyết rất xuất sắc.

Các công ty xuất bản lớn hiện tại đều rất sát sao với kết quả bình chọn, Đại thần cùng Chí cao thần dưới cờ nhà ai nhiều hơn đại biểu người đó mạnh hơn, Ngân Lam Thư Khố tự nhiên cực kỳ muốn giúp một tay, đẩy Sở Cuồng đạt tới Thần đàn văn học…

Chương 230:Đánh Chiếm 1 Phần 5 Thị Trường

Đại thần, Chí cao thần.

Danh hiệu bình chọn dường như có chút khoa trương.

Nhưng người thích xem tiểu thuyết ảo tưởng, ai lại không có điểm thuộc tính khoa trương chứ?

Xung quanh việc đặt tên cho danh hiệu bình chọn lần này, đại khái cũng coi như đã phù hợp với sở thích của phần đông độc giả trẻ tuổi.

Dù sao mọi người vẫn ưa thích gọi tác gia mình yêu quý hay khâm phục là “Đại thần”…

Cũng có người bị gọi “Lão tặc”…

Nhưng tiếng xưng hô này là số ít.

Chỉ có những tác gia khiến cho giới độc giả vừa yêu vừa hận kia, mới có thể bị gọi là lão tặc.

Nếu như có chương trình bình chọn “Lão tặc”, cái tên tác gia Sở Cuồng viết chết Bích Dao, đại khái có thể nổi danh top đầu trên bảng.

Lâm Uyên cơ bản không quan tâm những thứ hư danh này…

Cho đến khi hắn biết Chí Cao Thần có thể lấy được hợp đồng phân chia tốt hơn.

Giây phút đó trong lòng Lâm Uyên mới bắt đầu hướng tới cái gọi là “Chí Cao Thần”, giống như đối với việc trở thành “Khúc phụ”, cũng là mong đợi giống vậy.

Nếu làm so sánh, cái vụ bình chọn truyện ngắn kia, ngoại trừ thêm chút danh tiếng, thực tế tựa hồ không thấy có chỗ tốt?

Đương nhiên cũng có chút xíu.

Chỉ là xét đến kiếm tiền, tiểu thuyết dài kỳ nghiền ép truyện ngắn cũng là một sự thật, đây chính là nguyên nhân Lâm Uyên chưa bao giờ buông tha công việc viết tiểu thuyết dài kỳ.

Thời gian sau đó, Lâm Uyên bắt đầu có ý thức quan tâm đến xu hướng bình chọn.

Lần trước tổ chức bình chọn xếp hạng tác gia truyện ngắn Tần – Tề hai tỉnh, là do « Báo văn nghệ » trực thuộc hiệp hội văn học, coi như một đơn vị dưới quyền hiệp hội văn học.

Truyện ngắn giao cho « Báo văn nghệ » bình chọn.

Còn tiểu thuyết, chính là do trụ sở hiệp hội văn học tiến hành, hơn nữa chỉ riêng giai đoạn chuẩn bị cũng mất một thời gian, nếu không ngoại giới cũng sẽ không nghe được thông tin từ trước.

Chỉ có người trong nghề nhưng thông tin kém linh thông hơn cả người ngoài như Lâm Uyên, thông tin gì mới cũng chẳng biết.

Mà khi thời gian đến trung tuần tháng năm.

Chương trình bình chọn Đại thần cùng Chí Cao Thần, rốt cuộc công bố thêm càng nhiều chi tiết.

Hiệp hội văn học thông qua « Báo văn nghệ » phát biểu thông tin:

“Sau này bình chọn hàng năm sẽ tổ chức một lần, cho nên mỗi năm đều có tân đại thần cùng Chí Cao Thần sinh ra, số lượng cụ thể không thống nhất, nhưng lần đầu tiên này đã xác định, chúng ta sẽ công bình công chính công khai bình chọn ra mười vị tác gia tiểu thuyết ảo tưởng cấp đại thần, cùng với ba vị Chí Cao Thần…”

Quả nhiên.

Khó khăn nhất là trở thành Chí Cao Thần, chỉ có ba vị trí, đại khái chắc suất cho một số tác gia thành danh nhiều năm, thành tích một mực ổn định tại đỉnh cấp!

Mà vị trí đại thần tương đối nhiều hơn một chút, tổng cộng là mười.

Khó trách Ngân Lam Thư Khố cho rằng Sở Cuồng có thể lấy được danh vị đại thần.

Mặc dù xuất đạo tương đối trễ, nhưng sức ảnh hưởng của Sở Cuồng lại không phải tiểu thuyết gia bình thường có thể so sánh!

Thậm chí có không ít nhân sĩ trong nghề đã bắt đầu đưa ra dự đoán.

Loại xếp hạng như vậy, thật ra có thể đưa ra một số dự đoán trước khi có kết quả, dù sao những người trong giới biên tập sẽ hiểu rõ nhất thành tích của mỗi tác gia.

Mà tuyệt đại đa số kết quả dự đoán, đều có tên Sở Cuồng được liệt kê trong đó.

“Luận lượng tiêu thụ, Sở Cuồng được danh vị đại thần chiếm ưu thế không lớn, nhưng không ngăn được sức ảnh hưởng trong giới tiểu thuyết của hắn. Sở Cuồng liên tục sáng lập hai loại hình đề tài hoàn toàn mới, cầm một danh vị đại thần không hề quá phận.”

Đối với lần này, rất nhiều người đều đồng ý.

Dù là ai cũng không cách nào chối bỏ sự thực là, Sở Cuồng khai sáng vận động lưu cùng Tiên Hiệp lưu, nuôi sống rất nhiều tác gia.

Ảnh hưởng của Khai sơn quái quá lớn.

Nhất là tiểu thuyết Tiên Hiệp, hiện tại đang quá Hot!

Người người đọc Tiên hiệp, nhà nhà tìm tiên hiệp.

Có người từng thống kê:

Gộp thị phần tiểu thuyết đề tài Tiên Hiệp cùng Vận động tại Tỉnh Tần chung vào một chỗ, đã có thể chiếm cứ một phần năm thị trường tiểu thuyết ảo tưởng!

Nói cách khác.

Trên thị trường có 1 phần 5 tác gia, đang viết theo phong trào hai cái đề tài mà Sở Cuồng khai sáng!

1 phần 5 rất nhỏ?

Không, đưa vào toàn bộ tỉnh Tần mà nói, con số này rất đáng sợ.

Đương nhiên.

Bây giờ Tần Tề thống nhất, cái thị phần này khẳng định bị thu gọn đi nhiều, nhưng phần lý lịch như vậy đối với Sở Cuồng mà nói, đã đầy đủ huy hoàng.

.

Các biên tập đưa ra dự đoán, các độc giả cũng đưa ra dự đoán của riêng mình.

Độc giả so với biên tập viên còn thích loại hình dự đoán kết quả này hơn, thậm chí còn đưa ra bài danh cụ thể từng thứ hạng.

Có người cho rằng, mặc dù Sở Cuồng có thể lấy được một suất Đại thần, nhưng bài danh có lẽ không cao, bởi vì tác gia tiểu thuyết ảo tưởng Tần – Tề đều sẽ tham gia bình chọn .

Nghiệp giới tiểu thuyết tỉnh Tề quả thật không bằng tỉnh Tần.

Nhưng đây chẳng qua là tương đối mà thôi.

Tỉnh Tề cũng có rất nhiều tác gia lợi hại.

Cho dù kết quả thế nào đi nữa, tỉnh Tề tất nhiên sẽ có mấy vị tác gia trúng tuyển, chỉ là số người có thể ít hơn tỉnh Tần.

Nhưng bây giờ đưa ra dự đoán nhiều hơn nữa cũng không có ý nghĩa.

Bởi vì kết quả cuối cùng sau đó, phải đến tháng bảy mới có thể chính thức công bố.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Kevin 1 tuần trước
Sao thằng main giống hơi khùng vậy tác giả ? Khi không điên lên ! Có đại ca khùng có ngày chết bất đắt kỳ tử….
https://audiosite.net
Quang Luận 2 tuần trước
Cám ơn đạo hữu nhiều :)
https://audiosite.net
XRumer23Prown 2 tuần trước
Hey people!!!!! Good mood and good luck to everyone!!!!!
https://audiosite.net
Kevin 1 tháng trước
Sao có tiền mà bủn xỉn,không dám ăn xài, mà dám chi mua đồ cho gái lấy le….một đại gia bị chúng chửi ăn bám mà nhịn được cũng hay..
https://audiosite.net
HaHohong 2 tháng trước
ua viet nam minh sang tac day a... dua a ??
https://audiosite.net
phan anh 2 tháng trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:)Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..!-0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ )1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!!Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới.Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...!^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
lưu tủ truyện :)
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
hay hay
https://audiosite.net
Chuong Trần 4 tháng trước
Cám ơn tác giả và Mc Truyện thật là hay