1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Tiên Nghịch
  4. Tập 402 [Chương 1556 đến 1559]

[Dịch] Tiên Nghịch

Tập 402 [Chương 1556 đến 1559]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1556: Phương pháp

Không Niết tu sĩ, thôn phệ đạo linh ngưng cố hương hỏa giới, cũng cần rất nhiều hương hỏa hồn. Nhưng giới này cũng chỉ là một bộ phận bên ngoài mà thôi, chỉ tới khi đạt tới tu vi Không Linh thì mới có thể khiến hương hỏa giới hòa hợp với thân thể, lấy thân thể mình làm thiên địa, chứa rất nhiều hương hỏa hồn phách cúng bái mình, tự mình là thiên địa, có được thần thông vô thượng.

Không chỉ tứ cảnh, muốn đề thăng một cảnh giới cực kỳ gian nan. Nhất là từ Không Linh viên mãn tới Không Huyền thì lại càng khó khăn hơn. Lúc này tu sĩ cần không phải là hương hỏa giới mà là hư bổn nguyên!

Bổn nguyên chia thành hư và thực. Giống như lôi hỏa ngủ hành đều là thực bổn nguyên. Những bổn nguyên như vậy đều có thể nhìn thấy, cũng có thể đạt được tương đối dễ dàng. Chúng không cần cảm ngộ nhiều lắm, chỉ cần dung hợp đủ là liền chậm rãi khiến bổn nguyên đại thành.

Điểm này cũng giống như năm đó hỏa bổn nguyên và lôi bổn nguyên của Vương Lâm đại thành vậy.

Nhưng trong bổn nguyên còn có một loại gọi là hư bổn nguyên. Như nhân quả, sinh tử, chân giả, đều nhìn không thấy, chỉ có thể cảm ngộ, rất khó đại thành. Bởi vì nó không thể dung hợp, chỉ có thể tự mình cảm ngộ.

Không Huyền tu sĩ sở dĩ không nhiều lắm, cộng cả giới nội giới ngoại, trong cả trăm vạn tu sĩ, thậm chí nhiều hơn, sợ rằng cũng chỉ có khoảng mười người. Từ đó có thể thấy muốn hư bổn nguyên đại thành gian nan tới mức nào.

Nếu ở bước thứ ba mà có hư bổn nguyên vậy thì muốn đạt tới Không Huyền sẽ ít chướng ngại hơn nhiều. Nhưng dù sao thì khi đánh tan không môn, người có được hư bổn nguyên thực sự quá ít. Do vậy muốn đạt tới cảnh giới Không Huyền thì lại phải cảm ngộ hư bổn nguyên một lần nữa. Hoặc là cướp đoạt, hoặc là tự mình minh ngộ.

Tuy nói rằng bổn nguyên đạt được sau khi đã bước vào bước thứ ba rất khó đại thành nhưng trong vố số năm qua cũng có không ít kỳ nhân dị sĩ. Bọn họ từ từ đã nghĩ ra một phương pháp.

Phương pháp này rất kỳ dị, những người sử dụng trí tuệ đều rất cao, không khác biệt là mấy. Phương pháp của bọn họ là ở bên trong hương hỏa giới của mình khiến cho dân hương hỏa của họ tu luyện. Dân chúng hương hỏa này dưới sự trợ giúp của bậc toàn năng bước thứ ba, tốc độ tu luyện cực nhanh. Mà tự bên trong hương hỏa giới huyễn hóa ra sông núi luân hồi, do vậy dân chúng hương hỏa này thậm chí còn không biết là nơi mình ở chỉ là một thế giới hư ảo.

Bằng cách này khiến cho dân hương hỏa đạt được tu vi và lực lượng hư ảo, để cho bọn họ trong vô số năm tự mình sinh ra hư bổn nguyên.

Một khi xuất hiện hư bổn nguyên, lập tức những người này sẽ bị tu sĩ bước thứ ba thôn phệ, trở thành một bộ phận bổn nguyên của họ. Bởi vì tất cả đều là hư ảo. mà dân chúng hương hỏa này cũng là một bộ phận của thân thể cho nên loại thôn phệ này cực kỳ hoàn mỹ.

Ngoài ra cũng bởi vì tu vi của đám dân hương hỏa này hư ảo cho nên khi bọn họ ra khỏi hương hỏa giới thì bọn họ cũng mất đi tất cả lực lượng, trở thành phàm nhân.

Trong vô số năm qua, cũng đã có người từng tìm hiểu thế giới mình sinh tồn này có phải là một hương hỏa giới cực kỳ cường đại hay không. Thế nhưng họ vẫn không tìm ra đáp án.

Duy nhất có một điểm để nghiệm chứng chính là khi rời khởi thiên địa này, nếu tu vi bản thân tiêu tán toàn bộ, trở thành phàm nhân thì có thể khẳng định, thế giới này chỉ là một hương hỏa giới.

Nhưng nếu sau khi ra khỏi thiên địa này mà tu vi không đổi thì đại biểu cho tất cả mọi thứ đều là thật!

Vương Lâm ở bên trong Triệu Hà tinh vực, thần thức thu lại từ bên trong cái đầu lâu trên tay phải hắn. Lúc trước hắn bắt được cái đầu lâu này liền thi triển thuật sưu hồn, từ trên người nam tử trung niên này lấy được rất nhiều ký ức.

Giờ phút này tay phải hắn ném về phía sau. Mấy vạn đầu lâu phía sau Vương Lâm liền có thêm một cái. Đây là tu sĩ bước thứ ba đầu tiên trong vạn tu sĩ giới ngoại, nhưng cũng không phải là người cuối cùng.

Triệu Hà tinh vực lúc này không còn bậc toàn năng nào, dù là có thì cũng sẽ trở thành vong hồn. Thân thể Vương Lâm bước về phía trước. Hắn như một đạo cầu vồng, quét ngang Triệu Hà.

Hễ là tu chân tinh hắn đi qua thì đều xảy ra gió tanh mưa máu, cuồng phong nổi lên, vô số đầu lâu xuất hiện ở phía sau thân thể.

Cứ mỗi một tu chân tinh nơi tu sĩ giới ngoại đang chiếm đóng, thường thường bạch y lóe lên là âm thanh tử vong liền vang vọng. Cùng với bước chân của Vương Lâm, số lượng đầu lâu phía sau hắn càng ngày càng nhiều. Một vạn, một vạn rưỡi, hai vạn.cho tới khi số lượng đầu lâu đã đạt tới gần năm vạn!

Năm vạn đầu lâu! Nói thì đơn giản nhưng trên thực tế khi nhìn thấy cũng đủ rung chuyển tâm thần tất cả tu sĩ. Đây không chỉ đơn thuần là số lượng giết chóc mà khi quan sát cẩn thận thì từng chiếc đầu lâu này đều tỏa ra mùi máu tanh nồng đậm, dù là ở khoảng cách rất xa cũng có thể ngửi thấy!

Khi Tư Đồ Nam và mấy ngàn tu sĩ tới Triệu Hà thì bọn họ nhìn thấy một Triệu Hà không còn bóng tu sĩ giới ngoại! Những tu chân tinh bọn họ đi qua đều có máu tươi nhiễm hồng, có tu sĩ Triệu Hà gia nhập vào đại quân, đi theo bước chân của Vương Lâm, ầm ầm tiến về phía trước.

Vương Lâm đi trước, bọn họ theo sau, cho dù giống như là cách trăm núi ngàn sông, vô tận tinh không nhưng sự tồn tại của Vương Lâm lại giống như một thanh kiếm sắc bén đi đầu, chỉ về một hướng để mọi người cùng tiến bước!

Thần thức thu hồi lại từ toàn bộ Triệu Hà, xác định ở trong khu vực này không còn tu sĩ giới ngoại, Vương Lâm mang theo gần năm vạn đầu lâu, trong tiếng kêu thảm thiết thê lương, kinh thiên động địa của chúng, bước vào Vân Hải tinh vực!

Vân Hài tinh vực là tiền Tuyến của trận đại chiến năm đó. Tu sĩ song phương chết ở nơi này vô cùng đông đảo. Vừa mới bước vào nơi này, Vương Lâm đã mơ hồ cảm nhận được vô số oan hồn tồn tại, phát ra tiếng gầm thét ngập trời.

Hắn nhắm hai mắt lại, cảm nhận một lát liền mở bừng đôi mắt, trong mắt lộ ra sát khí, bước từng bước về phía trước. Năm vạn đầu lâu lơ lửng phía sau, từ xa nhìn lại trông như một biển đầu người, khiến người ta phải giật mình.

-Năm vạn đầu lâu, có thể tạo thành sinh tử trận!

Vương Lâm vẫn bước đi. Bên trong Vân Hải tinh vực này năm đó tồn tại vô số đại lục trôi nổi, giờ phút này đã tan vỡ hơn phân nửa, không còn cảnh như trước kia.

Trên những đại lục này có rất nhiều tu sĩ giới ngoại chiếm đóng. Tu sĩ giới ngoại này đã ở trong Vân Hải tinh vực một thời gian dài, bởi vì năm đó Vân Hải tinh vực là tiền tuyến của đại chiến cho nên nơi này hầu như không có tu sĩ giới nội, hầu hết đã tử vong.

Cả Vân Hải tinh vực lúc này đã hoàn toàn trở thành đất đai của giới ngoại!

Thần thức Vương Lâm khuếch tán ra, trong nháy mắt liền bao phủ Vân Hải tinh vực. Bên trong thần thức này, tất cả Vân Hải tinh vực đều hiện lên dưới thần thức của hắn. Nhìn Vân Hải quen thuộc đã mất đi, sự phẫn nộ trong lòng Vương Lâm ầm ầm tăng mạnh.

Thần thức của hắn khuếch tán ra không ẩn dấu, dùng một phương thức bá đạo báo cho tất cả tu sĩ giới ngoại biết, hắn đã tới!

Trong thần thức này, mọi tu sĩ giới ngoại đang ở trên các đại lục đều bừng tỉnh từ trong đả tọa, chấn động đồng loạt nhìn lên bầu trời. Một cảm giác hãi hùng nhanh chóng nảy sinh trong tâm thần bọn họ.

Vương Lâm thần thức giống như sóng biển ngập trời quét ngang Vân Hải tinh vực, giống như trọng thủy liên tục oanh kích, ầm ầm đánh vào trong lòng tu sĩ giới ngoại.

Sâu trong Vân Hải tinh vực có một viên tu chân tinh hiếm thấy tồn tại. Đây vốn là sơn môn của Phá Thiên tông nhưng giờ phút này đã trở thành một đống đổ nát. Cây cỏ mang màu tím vô tận sinh trưởng trên mặt đất, cao cả trăm trượng. Từ xa nhìn lại, tu chân tinh này giống như mọc tóc vậy.

Cả tu chân tinh này đều bị thứ cây cối màu tím này bao phủ. Ở trung tâm của tu chân tinh, bên trong biển cây cỏ vô tận có một cái gốc lớn hơn mười trượng, trên đó là một đóa hoa khổng lồ màu tím.

Đóa hoa này vẫn chưa nở hẳn mà ở trên đỉnh vẫn là một nụ hoa cỡ mười trượng.Nguồn truyện audio

Nụ hoa hình tròn, bên trong mơ hồ trong suốt, không ngờ lại có một nữ tử đang ngồi khoanh chân. Nữ tử này tướng mạo rất xinh đẹp mặc thanh y, đang ngồi đả tọa.

Nụ hoa từ từ nở ra, ngay khi thần thức của Vương Lâm đảo qua tu chân tinh này thì nữ tử bên trong nụ hoa mở bừng đôi mắt.

Trong mắt nàng mang theo vẻ khiếp sợ. Hai mắt nàng mở ra, biển cây cỏ trên tu chân tinh này đồng thời chuyển động.

Cách tu chân tinh này rất xa, trong biển sương mù nơi chiến trường tiếp giáp với giới ngoại năm đó có một đại lục trôi nổi. Trên đại lục này có vô số tu sĩ giới ngoại lúc này đang nhanh chóng phi hành, từ từ mang tới vô số tảng đá, đang xây dựng một tòa miếu khổng lồ.

Miếu này đã hình thành phần thô, bên ngoài còn có một pho tượng. Phía sau pho tượng này có một cặp cánh màu đen khổng lồ. Hình dáng pho tượng cũng tỏa ra một vẻ uy nghiêm và dữ tợn.

Pho tượng này khắc không phải là người mà là một con dơi khổng lồ!

trên đỉnh đầu con dơi này có một lão già mặc hồng bào đang ngồi khoanh chân. Ấn ký trên mi tâm của lão già không ngờ lại là một con dơi màu đen! Trong tích tắc khi thần thức của Vương Lâm đảo qua, lão già này hoảng sợ mở bừng đôi mắt, đứng phắt dậy nhìn bầu trời, thần sắc trở nên trắng bệch.

Đồng thời trong lúc này, tại La Thiên, hơn mười vạn tu sĩ giới ngoại đang tụ tập, bên trong đó có mấy bậc toàn năng của giới ngoại đang tọa trấn. Mấy người trong đó chính là những tu sĩ đã vây sát Vương Lâm năm xưa!

Hơn mười vạn tu sĩ giới ngoại tầng tầng lớp lớp, nhìn dầy đặc, chiếm cứ tinh không vô tận. Thần sắc đám người này lộ vẻ uể oải nhưng sự hung ác lại không tiêu tán chút nào.

Bị hơn mười vạn tu sĩ vây quanh là trận pháp do chín trăm chín mươi tu chân tinh tạo thành. Bên trong trận pháp này, trên mỗi tu chân tinh này đều có một số tu sĩ giới nội. Bọn họ đã ở đây cố gắng chống cự rất lâu rồi.

Ở trung tâm của trận pháp này có một tế đàn hình tròn. Tế đàn này có sương mù mông lung bao quanh, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bên trong có một người đang ngồi.

Trên một tu chân tinh khác, có một nữ tử mặc áo hồng, thần sắc lạnh lùng, cắn môi dưới, ánh mắt dần dần dâng lên vẻ tuyệt vọng.

ở trên một tu chân tinh. Mộc Băng Mi mái tóc bó cao, mặc bạch y, khuôn mặt xinh đẹp lộ vẻ mờ mịt. Trên một tu chân tinh khác, những thân ảnh quen thuộc với Vương Lâm đều ở chỗ này.

Chương 1557: Mạnh mẽ

Vương Lâm ở Vân Hải tinh vực!

Hắn không tiến thẳng tới La Thiên. Lấy lực lượng một mình hắn thì không có khả năng phá vỡ trận đại chiến này. Cho dù hắn có sử dụng cây cung của Lý Quảng thì cũng chỉ có thể thay đổi cuộc chiến trong thời gian ngắn.

Hắn phải tính tới thời gian ba năm.

Mà sau ba năm, khi người của viễn cổ tiên vực đi ra, hắn còn muốn hủy diệt cả giới ngoại. Tất cả đều cần tới cây cung của Lý Quảng. Hắn không có nhiều tiên lực để bắn cung như vậy!

Cho nên hắn biết nguy cơ của La Thiên nhưng không có lựa chọn tới nơi này. Hắn muốn trước tiên giết sạch tu sĩ giới ngoại ở các tinh vực khác. Hắn muốn dùng đầu lâu và nguyên thần của tu sĩ giới ngoại tạo thành một trận pháp cực mạnh!

Vương Lâm đi tới, những đại lục mà hắn đi qua đều vang lên những tiếng động của tử vong. Đầu lâu phía sau hắn đã đạt tới quá năm vạn!

Trong nháy mắt khi đám đầu lâu vượt quá năm vạn, hai tay Vương Lâm điểm về phía tinh không.

-Tay trái là sinh!

Lời nói thốt ra, năm vạn đầu lâu lập tức chuyển động, một nửa phân sang bên trái, chuyển động bên trong tinh không hóa thành một dòng xoáy khổng lồ.

-Tay phải là tử!

Tay phải Vương Lâm điểm một chỉ. Một nửa đám đầu lâu liền lao tới, lại hình thành một dòng xoáy nữa.

Hai mắt Vương Lâm hiện lên vẻ ngưng trọng, nhanh chóng bắt quyết. Những đạo cấm chế biến ảo ra dung nhập vào bên trong dòng xoáy. Một lát sau, Vương Lâm gầm nhẹ một tiếng.

Hai dòng xoáy đại biểu cho sinh tử bên ngoài thân thể hắn lập tức xếp chồng lên nhau, trong thời gian ngắn liền hoàn toàn dung hợp trở thành một thể!

Tiếng ầm ầm khiến tinh không run rẩy. Chỉ thấy dòng xoáy đã dung hợp kia liền điên cuồng xoay chuyển, không ngừng khuếch tán ra, trăm trượng, ngàn trượng, thậm chí lên tới mười vạn trượng!

Dòng xoáy khổng lồ ầm ầm chuyển động trên bầu trời phía trên Vương Lâm, khiến như cả tinh không cũng chuyển động theo nó vậy.

-Sinh tử trận, thành!

Vương Lâm cắn chót lưỡi, phun một ngụm tâm thần huyết của bước thứ ba. Đám máu này rơi ra hóa thành một đám sương mù đỏ đậm. dung hợp vào bên trong dòng xoáy khổng lồ kia.

Cùng với sự dung hợp của nó, những tiếng răng rắc vang lên. Dòng xoáy khổng lồ kia không ngừng lại bất ngờ dừng lại, không những dừng lại mà nó hoàn toàn ngưng kết.

Trong nháy mắt, dòng xoáy đó hoàn toàn ngưng kết, bay trong không trung, thoạt nhìn giống như đã tồn tại vô số năm tháng, bên trong còn lóe lên hồng quang, bộc phát ra một khí thế kinh thiên!

Từ xa nhìn lại, dòng xoáy này giống như một cái bánh xe khổng lồ đang lơ lửng! Bánh xe đó đại biểu cho sinh tử. Nó không chuyển động thì chúng sinh tồn tại, vừa chuyển động thì chúng sinh diệt vong!

Tạo thành dòng xoáy hình bánh xe này chính là năm vạn cái đầu lâu phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương!

Thân thể Vương Lâm bay lên, bất ngờ đứng bên trên bánh xe khổng lồ này. Bánh xe không chuyển đông mà ầm ầm lao về phía trước. Hai mắt Vương Lâm lộ những tia sáng kỳ dị, cùng với bánh xe lao thẳng tới một phiến đại lục khác.

Hắn muốn giết người, cũng muốn nhiều đầu lâu và nguyên thần khác, tạo thành trận thứ hai, nhân quả đại trận!

Cả đoạn đường bay đi, những đại lục trước mặt Vương Lâm đều sụp đổ, tất cả tu sĩ giới ngoại trên đó đều tan nát. Đầu lâu của bọn họ bị Vương Lâm lấy đi, lại một lần nữa tạo thành một mảng lớn phía sau lưng hắn!

Đại biểu cho tử vong, thân thể Vương Lâm tỏa ra mùi máu tanh nồng đậm, giống như vừa đi qua một cơn mưa máu. Hai mắt hắn đỏ bừng, sát lục tràn ngập khắp toàn thân. Sau khi hủy diệt mấy ngàn tu sĩ giới ngoại trên một đại lục, hắn lại từng bước đi tới.

Dần dần số lượng đầu lâu phía sau Vương Lâm lại đạt tới mấy vạn một lần nữa. Nhưng trận giết chóc này còn chưa chấm dứt. Thân thể Vương Lâm nhoáng một cái, tay phải giơ lên đánh xuống một trận. Tiếng ầm ầm vang lên. Đại lục phía trước có rất nhiều tu sĩ giới ngoại chạy tứ tán, thân thể lúc này liền chấn động, nổ tung, máu tươi văng khắp nơi, đầu lâu bay ra.

Hết thảy mọi chuyện nói thì dài nhưng diễn ra rất nhanh. Cả đoạn đường Vương Lâm quét qua, giết chóc vô số. Tu sĩ giới ngoại tử vong cực nhiều. Một lát sau, ở phía trước Vương Lâm liền xuất hiện một tu chân tinh khổng lồ. Trên tu chân tinh này mọc một biển cây cỏ. Trong nháy mắt khi hắn xuất hiện, một luồng khí tức của tu sĩ bước thứ ba từ trên tu chân tinh này bộc phát ra.

Tu chân tinh này chính là nơi nữ tử kia đang hiện diện. Nàng sau khi phát hiện ra thần thức của Vương Lâm không dám ra tay trước, cũng không dám bỏ chạy. Nàng chỉ chờ đợi, chờ đợi Vương Lâm đến nơi này, dựa vào tu chân tinh này mà đánh với Vương Lâm một trận!

Tu chân tinh này đã hoàn toàn bị nàng nắm giữ. Vô số cây cỏ bên trên đó là nơi phát ra hương hỏa hồn của nàng. ở nơi này nàng dù không nắm chắc phần thắng nhưng ở nơi này nàng có thể đạt được trạng thái đỉnh phong của mình!

Một tiếng rít gào chói tai trong nháy mắt khi Vương Lâm đến liền truyền ra từ tu chân tinh nọ. Trong nháy mắt khi tiếng rít chói tai này truyền ra, vô số cây cỏ trên tu chân tinh này liền điên cuồng mọc lên, từ trăm trượng hóa thành ngàn trượng, cuối cùng thậm chí đạt tới mười vạn trượng, trăm vạn trượng, thậm chí còn lan tràn tiếp tục, càng ngày càng dài!

Trong khoảnh khắc, tu chân tinh trước mắt Vương Lâm liền xảy ra một biến hóa cực kỳ quỷ dị, cả đời hắn chưa từng gặp! Tu chân tinh này dưới sự sinh trưởng của cỏ cây vô tận, từ xa nhìn lại không ngờ biến thành một cái đầu lâu! cây cỏ đang mọc lan tràn ra khỏi tu chân tinh này chính là mái tóc của nó!

Đóa hoa trên tu chân tinh, lúc này từ từ nở ra, để mỹ nữ có dung nhan tuyệt mỹ kia xuất hiện. Miệng nàng thì thào, bao phủ cả tu chân tinh này, khiến cho mặt đất sông núi trên tu chân tinh này đột nhiên biến đổi.

Trong sự biến đổi này, núi sụp đổ, sông cạn khô, lòng sông trống rỗng! Do vậy bề mặt tu chân tinh biến hóa lớn, thể hiện trước mắt Vương Lâm. hoàn toàn trở thành một cái đầu khổng lồ!

Đây là một cái đầu của nữ tử. Mặt đất biến đổi, không ngờ lại hóa thành dung mạo của nữ tử bên trong đóa hoa. Giữa tinh không nhìn lại, cảnh tượng này vô cùng quỷ dị!

Tu chân tinh khổng lồ kia lại trở thành đầu nàng, dung nhan tuyệt đẹp, hai mắt nhắm nghiền! Đám cây cỏ hình thành mái tóc, không gió mà tung bay, khiến cho nữ tử này càng xinh đẹp hấp dẫn tới kinh tâm động phách!

Ngọn núi cao tạo thành sống mũi, biển rộng là mắt, tất cả đều thể hiện thần thông kinh người của nữ tử này!

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, chăm chú nhìn lại. Đúng lúc này thì trên cái đầu do tu chân tinh biến thành, lông mi run lên, trong tiếng ầm ầm vang vọng liền khiến những ngọn núi trên tu chân tinh chấn động sụp đổ. Nữ tử này không ngờ liền mở mắt!

Ánh mắt không có gì đặc biệt nhìn chằm chằm vào Vương Lâm. Cũng từ miệng của cái đầu này, một tiếng thét cao vút chấn động tinh không truyền ra!

-Thần thông không tồi, nhưng tu vi quá yếu!

Tay phải Vương Lâm giơ lên chụp vào hư không phía trước một cái. Bất ngờ huyết kiếm hiện ra, được hắn cầm trong tay. Lúc Vương Lâm giơ tay lên, mắt trái có ánh lửa mờ mờ, mắt phải có lôi đình lóe lên, trên mi tâm, sinh tử, nhân quả, chân giả bổn nguyên hiện lên mờ ảo. Lực lượng hủy diệt của Không Linh trung kỳ trong nháy mắt này dung nhập vào huyết kiếm trên tay phải của hắn!

Huyết kiếm phát ra tiếng reo vang kinh thiên, giống như vô cùng hưng phấn, giống như khao khát đã vô số năm, cuối cùng trong lúc này mới bộc phát được toàn bộ lực lượng trong tay Vương Lâm!

Cái đầu đang mở mắt, phát ra tiếng rít chói tai, dường như đang niệm chú ngữ vậy. Ánh mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, cầm huyết kiếm chém thẳng xuống cái đầu lâu!

Một kiếm hạ xuống, tinh không oanh động. Tiếng gió rít thay thế tất cả. Một luồng kiếm quang khai thiên, dài vô tận, giống như có thể cắt đứt mọi chướng ngại từ trên bầu trời ầm ầm giáng xuống, trong nháy mắt đã đánh lên mi tâm của cái đầu lâu kia. Hai mắt nữ tử lộ vẻ sợ hãi và tuyệt vọng vô cùng, đột nhiên bị cắt đứt thần thông, bị một nhát chém từ mi tâm bổ đôi cả tu chân tinh có hình cái đầu này.

Ánh sáng lóe lên, xuyên thấu qua thân thể. Khuôn mặt nữ tử kia hiện lên một vết nứt nhỏ, ầm ầm phân ra làm hai. Bổn tôn của nữ tử kia đang ở trong đóa hoa, ánh mắt lộ vẻ mê man, thân thể và đầu cũng bị chia lìa.

Tay phải Vương Lâm hạ xuống, huyết quang tiêu tán không còn. Hắn đi tới cạnh tu chân tinh này, tay trái tùy ý chụp một cái vào chiếc đầu lâu.

Lập tức đầu lâu vừa bị chia lìa khỏi thân thể của nữ tử liền từ trong tu chân tinh bay lên, rơi vào trong tay Vương Lâm, bị hắn ném về phía sau, sau đó rời đi.

Cho tới khi rời khởi tu chân tinh này rất lâu rồi, nó mới hoàn toàn tan vỡ, sụp đổ hoàn toàn.

Vân Hải tinh vực đối với tu sĩ giới ngoại là một cơn ác mộng, dường như không bao giờ kết thúc. Hễ là nơi mà thần thức của Vương Lâm bao phủ, thân ảnh hắn lần lượt xuất hiện, những tu sĩ giới ngoại ở nơi đó toàn bộ đều khó thoát chết!

Chẳng có kẻ nào có thể ngăn cản bước chân Vương Lâm. Hắn lưu lại mùi máu tanh, mang theo những chiếc đầu lâu phong ấn linh hồn và nguyên thần rời đi. Đám đầu lâu phía sau Vương Lâm lúc này đã lại đạt tới con số năm vạn!

Sau khi lấy sạch đầu lâu trên một đại lục cuối cùng trong sương mù ở chiến trường Vân Hải tinh vực, hai mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, quay đầu nhìn về phía xa xa. ở nơi đó, nơi tiếp giáp với giới ngoại, có một lỗ hổng.

Lúc này đang có một đại lục trôi nổi ở đó. Đại lục này di chuyển rất nhanh, bên ngoài có mấy ngàn tu sĩ đồng thời ra tay, khiến đại lục này bay nhanh về phía lỗ hổng tới giới ngoại, càng ngày càng gần. Vương Lâm trong lúc nhìn đến thì một nửa của nó đã lọt vào lỗ hổng, tiến vào trong Thái cổ Tinh Thần.

-Muốn chạy sao, chậm rồi!

Tay phải Vương Lâm vung lên, hướng về phía trước điểm một chỉ. Bánh xe đại biểu cho sinh tử ở dưới chân hắn liền lao thẳng tới, ầm ầm phá tan tinh không, bất ngờ đánh thẳng về phía đại lục đang bay ra kia.

-Mượn đầu các ngươi đến tế sinh tử đại trận của Vương mỗ! Chấm dứt giết chóc tại Vân Hải tinh vực!

Trong khoảnh khắc, trên đại lục đã tiến vào Thái cổ Tinh Thần một nửa kia, sương mù nhanh chóng chuyển động. Bánh xe sinh tử ầm ầm xuất hiện!

Sau khi xuất hiện, một cảm giác áp bách không cách nào hình dung nổi liền tràn ngập đại lục này. Lão già trên pho tượng sắc mặt đại biến. Hắn nhìn thấy một bánh xe đang chậm rãi chuyển động!

Sinh tử, đó là một vòng tròn!

Chương 1558: Hướng về La Thiên

Sinh Tử đại trận từ bên trong dòng xoáy hiện ra, đọng lại thành một bánh xe. Nó bất động thì sinh tử bất động. Nếu nó chuyển động sinh tử lập tức đảo ngược!

Bánh xe kia xoay tròn, trong tiếng ầm ầm như từ vực ngoại truyền tới, phá tan hư không phủ xuống phiến đại lục bị phủ trong sương mù này. Một vòng xoay chuyển, quyết định sinh tử!

Sự trấn áp này chính là trấn sinh, áp tử, trong lúc sinh tử bị trấn áp, hủy diệt tất cả linh hồn và nguyên thần, làm mọi vật hữu hình tan nát!

Tiếng chấn động kinh thiên vang lên đỉnh tai nhức óc. Hầu như chỉ trong thời gian ngắn, trên đại lục này liền xuất hiện những cái khe như sông ngòi chằng chịt, lan ra vô tận, hóa thành tiếng gầm thét truyền khắp bốn phía.

Thậm chí một số tu sĩ tu vi yếu trong khi bị trấn áp, thân thể tan nát, nguyên thần lập tức bị phong ấn bên trong đầu lâu.

Lão già kia khóe miệng cũng tràn máu tươi, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi, gắng gượng gầm lên, thân thể bay lên, hai tay bắt quyết. Lập tức liền có một luồng hắc phong bao phủ lấy thân thể hắn, trong tiếng gào thét cuốn động thành dòng. Từ xa nhìn lại, nó giống như hóa thành một cái miệng khổng lồ, lao thẳng lên bánh xe trên bầu trời, nhìn như muốn thôn phệ cả bánh xe này vậy!

Không biết tự lượng sức!

Trong nháy mắt khi bánh xe chuyển động, hắc phong tràn ngập thân thể lão giả hóa thành cái miệng khổng lồ ầm ầm bành trướng ra, cuối cùng lớn tới hơn mười vạn trượng, miễn cưỡng có thể vượt qua kích thước bánh xe sinh tử, cắn về phía nó một cái.

Trong tiếng gầm cuồng bạo, cái miệng khổng lồ kia nuốt lấy bánh xe sinh tử. Nhưng ngay trong nháy mắt này, những tiếng kêu thảm thiết từ bên trong cái miệng đó truyền ra. Chỉ thấy cái miệng do hắc phong tạo thành ầm ầm chấn động, bộc phát ra một lực lượng kinh thiên. Lực lượng này ẩn chứa sinh tử, tỏa ra sự trấn áp.

cũng trong tích tắc này, thân thể lão già từ bên trong hắc vụ bị đánh bật ra, phun máu tươi, rơi thẳng xuống dưới mặt đất, ầm một tiếng liền nện thẳng lên tòa miếu giờ đã trở thành một đống đổ nát.

Trong hố sâu do hắn tạo ra, toàn thân lão già vô số vết thương, máu tươi nhuốm đỏ y phục, thần sắc uể oải, hai mắt lộ vẻ sợ hãi tới cực hạn. Hắn gắng gượng muốn đứng dậy.

Cảnh tượng giống như cửu kiếp giáng xuống, trời long đất lở!

Cả đại lục không ngừng chấn động, bắt đầu sụp đổ. Những tảng đá khổng lồ khắp nơi tan nát, rơi về bốn phía, không ngừng hóa thành những mảnh nhỏ lan ra.

-Giết chóc tại Vân Hải tinh vực, kết thúc!

Vương Lâm nhắm hai mắt, tay phải vung về phía trước.

Thân thể lão già kia lập tức nổ tung, huyết nhục văng khắp nơi, cái đầu lâu có phong ấn nguyên thần và hồn phách bị lực lượng khi thân thể nổ tung bắn lên không trung.

Dù là một nửa đại lục đã tiến vào bên trong lỗ hổng của Phong Giới Đại Trận cũng không thoát khỏi cảnh bị hủy diệt, biến thành bụi bặm, vĩnh viễn biến mất trong tinh không!

Nhìn lại một lần cuối, ánh mắt lạnh lùng, Vương Lâm xoay người hướng về nơi hắn muốn tới, từng bước rời đi!

Hướng về phía La Thiên, Vương Lâm bước từng bước. Phía sau hắn là mấy vạn đầu lâu gào thét thê lương, tiếng gào truyền khắp tinh không. Phía dưới thân thể hắn, bánh xe sinh tử bất động cũng lao theo.

Vương Lâm giơ tay phải lên, năm ngón tay mở ra, hướng về phía dòng xoáy do đám đầu lâu tạo thành đột nhiên nhấn một cái. Một chưởng này đánh ra khiến dòng xoáy ầm ầm chuyển động nhanh chóng. Mấy vạn đầu lâu gắn bó chặt chẽ, không còn phân biệt rõ được nữa.

Từ xa nhìn lại, lúc này trên dưới thân thể Vương Lâm có hai bánh xe khổng lồ. Hắn ở chính giữa, nắm giữ sinh tử, nhân quả, mái tóc bạc trắng tung bay, lộ ra một luồng sát lục băng hàn tới cực điểm.

-La Thiên.truyện đao tu audio

Thân ảnh Vương Lâm nhoáng lên, cùng với hai bánh xe khổng lồ liền biến mất, lúc xuất hiện không ngờ đã bước vào La Thiên!

Bên trong La Thiên Tinh Vực lúc này trong đại trận do chín trăm chín mươi tu chân tinh đang bị tu sĩ giới ngoại bao phủ tầng tầng lớp lớp, giờ phút này tất cả đám tu sĩ giới nội thần sắc đều lộ vẻ bi tráng. Họ biết trận chiến này giới nội đã thất bại rồi!

Chín trăm chín mươi tu chân tinh này là do bọn họ lựa chọn từ tứ đại tinh vực tới, chính là căn cơ cuối cùng của giới nội. Nhưng lúc này nó cũng không ngăn cản được, dưới thần thông của tu sĩ giới ngoại đã xuất hiện dấu hiệu sụp đổ, giống như tùy lúc có thể bị hủy diệt.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, khiến tinh không run rẩy. Trong giờ phút này, chỉ thấy một tu chân tinh lúc này không thể thừa nhận nổi lực lượng công kích, ầm ầm nổ tung, hóa thành một cơn lốc quét về bốn phía.

Đại lục trên tu chân tinh này vỡ vụn, nước biển hóa khí, cả tinh cầu vỡ tung, hóa thành vô số mảnh nhỏ bị cuốn đi. Tinh hồn của tu chân tinh này tan thành mây khói.

Trong tích tắc khi tu chân tinh này tan nát, tu sĩ giới ngoại liền hô vang. Chỉ thấy mấy chục vạn tu sĩ đồng loạt lao tới, thi triển ra thần thông pháp bảo, hướng về phía trận pháp tiếp tục triển khai công kích điên cuồng.

Công kích như vậy trong mấy tháng này đã xảy ra nhiều lần, mỗi lần dù không thể phá vỡ tinh trận này nhưng cũng có thể khiến tu chân tinh dần dần sụp đổ.

Cho tới ngày nay, tu chân tinh nơi này đã không còn chín trăm chín mươi nữa mà chẳng còn tới ba trăm Bậc toàn năng bước thứ ba xuất thủ lúc này đều là dưới Không Huyền. Mấy người tu vi Không Huyền chưa ra tay mà phiêu phù bốn phía, ánh mắt lạnh lùng nhìn lại. Mục đích của bọn họ lúc này là ngăn cản tu sĩ giới nội, dùng cách hủy diệt tinh trận để đồng quy vu tận!

Bậc toàn năng cấp Không Huyền có năm người, trong đó có ba tiên phi, còn hai người nữa cũng từng tham gia trận đánh sinh tử với Vương Lâm. Ngoài ra còn có một người mặc áo tím trông như một quý phụ.

Ngoài ra thì còn có hai bậc toàn năng Không Huyền khác Vương Lâm cũng quen biết. Đó là bà lão và lão già áo đen trong trận chiến sinh tử năm đó với hắn.

Những người xuất hiện trong đại kiếp sinh tử năm đó ngoài Chưởng Tôn và văn sĩ trung niên và Hư Thần Thiên Tôn đã chết ra thì toàn bộ đều ở đây!

Bởi sự có mặt của mấy bậc toàn năng Không Huyền này mà tu sĩ giới nội mấy lần thử nhưng cuối cùng không thể hủy tinh đồng diệt với tu sĩ giới ngoại, chỉ còn có cách trơ mắt nhìn tinh trận từ từ sụp đổ.

Tu sĩ giới ngoại trừ mấy bậc toàn năng Không Huyền ra còn có bảy người. Bảy người này tu vi đều đạt tới Không Niết hoặc Không Linh. Đám người này dẫn theo tu sĩ giới ngoại tấn công vào tinh trận.

Tiếng ầm ầm truyền khắp La Thiên, rơi vào trong tai người khác mà chấn động tâm thần. Ngoài bảy người này, bên trong đám tu sĩ giới ngoại đang bao quanh còn có một nữ tử. Tướng mạo nữ tử này rất xinh đẹp. Nàng lạnh lùng nhìn tinh trận, thần sắc hơi có vẻ sầu lo.

Nàng chính là phân thân của Vân Lạc đại ti mà bổn tôn đã tử vong!

Chương 1559: Nữ nhi của Thanh Thủy

-Hắn tuyệt đối sẽ không chết dễ dàng như vậy.năm đó tương lai mà ta đã tính toán, rốt cục là thật.hay là giả.

Sầu lo trong lòng Vân Lạc đại ti theo thời gian trôi qua càng ngày càng đậm.

Nàng vĩnh viễn không thể quên cảnh tượng năm đó, nàng trong khi tính toán thấy được cái bóng Cổ Thần hủy diệt Thái cổ Tinh Thần của giới ngoại kia.

Giờ phút này nàng nén âu lo trong lòng, ngọc thủ chỉ về phía trước. Lập tức tu sĩ giới ngoại bốn phía liền gào thét lao tới.

Đại quân giới ngoại tám hướng giống như tám thanh kiếm sắc bén lần lượt công kích, hướng về khu vực cuối cùng còn có thể phòng thủ của giới nội tấn công.

Tiếng ầm vang không ngừng nổi lên. Không bao lâu sau, một tiếng chấn động truyền khắp tám phương. Lại có một tu chân tinh bị hủy diệt, hóa thành gió lốc tràn ra, bị mấy bậc toàn năng Không Huyền đứng đó phất tay một cái khiến cho tiêu tán, không thể lan tới tu sĩ giới ngoại.

Mộc Băng Mi đứng trên một tu chân tinh. Bốn phía nàng là mấy ngàn tu sĩ Thần Tông. Sau mấy năm trở thành tông chủ Thần Tông, Mộc Băng Mi lấy mị lực đặc biệt của mình, hơn nữa bằng lời nói của Vương Lâm năm đó khiến cho Thần Tông nghe lệnh, trong cuộc chiến Vân Hải tinh vực thậm chí tại cuộc quyết chiến ở Côn Hư. Thần Tông còn toàn lực xuất kích.

Tử thương thảm trọng. Mộc Băng Mi hai lần suýt tử vong, cuối cùng sống sót nhưng tu sĩ Thần Tông, cũng chỉ còn mấy ngàn người.

-Tông chủ. xin tới trung tâm tế đàn. Nơi này đã có chúng ta.

Một lão già bạch my ở bên cạnh Mộc Băng Mi, thần sắc lộ vẻ bi ai, hướng về phía Mộc Băng Mi ôm quyền nói.

Lời này nói ra, tu sĩ Thần Tông còn lại đều nhìn về phía nàng, ôm quyền nói giống vậy!

-Xin mời tông chủ đi trước tới tế đàn trung tâm, nơi này đã có chúng ta!

Ánh mắt Mộc Băng Mi bình thản. Nàng nhìn những người của Thần Tông vẫn theo mình chiến đấu mà nhìn lên bầu trời. Nơi nàng đang nhìn tới là nơi mọi người đều biết, có tu sĩ giới ngoại đang triển khai thần thông oanh kích.

Ở giữa nàng và tu sĩ giới ngoại có một tấm màn ánh sáng của tinh trận. Tu sĩ giới ngoại đang oanh kích lên đó, một khi tấm màn này sụp đổ thì tu chân tinh này cũng sẽ diệt vong.

Trong đám tu sĩ giới ngoại kia có một thanh niên mặc thanh sam. Tướng mạo người này tuấn lãng nhưng lại lộ ra một vẻ dâm tà. Hai tay hắn lượn lờ vô số những oan hồn của nữ tử, tạo thành thần thông, trong tiếng gào thét thê lương không ngừng công kích vào màn sáng.

Ánh mắt thanh niên này xuyên qua tấm màn, nhìn vào người Mộc Băng Mi ở phía xa xa, khóe miệng nở nụ cười:

-Mỹ nhân chớ có sốt ruột, tấm màn này sẽ mở ra nhanh thôi. Nghe nói ngươi là hồng nhan của Phong Tôn đã chết. Bổn công tử đối với phụ nữ của người khác luôn rất có hứng thú muốn song tu.

Những lời nói của thanh niên này từ bên ngoài màn sáng truyền tới. Mặc dù tiếng chấn động do thần thông của mấy vạn tu sĩ gây nên cũng không cách nào át đi tiếng nói này.

Thanh niên này chính là một trong bảy bậc toàn năng dưới không Huyền!

Tay phải hắn giơ lên, ngón tay chỉ về phía Mộc Băng Mi ở trên tu chân tinh trong tấm màn sáng, miệng nở nụ cười.

-Ngươi xứng sao!

Thần sắc Mộc Băng Mi bình tĩnh nhưng ánh mắt lộ hàn quang. Thanh niên này tên là Đạo Phi Hủ, là tộc trưởng Phi tộc của giới ngoại, am hiểu thuật song tu, tính cách tàn nhẫn. Đệ tử Thần Tông chết trong tay hắn không hề ít.

Mà tên Đạo Phi Hủ này thích không chỉ nữ nhân, thậm chí một số nam tử tướng mạo tuấn kiệt cũng bị hắn bắt. Mộc Băng Mi hai lần gặp phải nguy cơ sinh tử, trong đó một lần là bị người này đuổi giết. Nếu không phải năm đó có Thanh Thủy ra tay thì nàng khó thoát khỏi cảnh bị làm nhục.

-Tông chủ! Xin tông chủ tiến vào tế đàn trung tâm! Lão phu không tin Phong Tôn đã chết. Nếu tông chủ có chuyện gì bất trắc, tới khi Phong Tôn trở về, chúng tôi.

Giọng nói của lão già bạch mi bên cạnh Mộc Băng Mi lộ vẻ lo lắng.

-Ta là tông chủ của Thần Tông.

Mộc Băng Mi nhẹ giọng nói, lời nói lộ vẻ kiên quyết!

ở một hướng khác, nữ tử áo hồng năm xưa cũng đang đứng trên một tu chân tinh. Phía sau nàng là tu sĩ tới từ Côn Hư của Tu Chân Liên Minh năm đó. Tu Chân Liên Minh dù đã tan rã nhiều năm nhưng tu sĩ còn lại không ít, chỉ là những năm gần đây trong chiến tranh không ngừng, lúc này chỉ còn lại không tới ba nghìn.

Ba nghìn tu sĩ này toàn bộ đều tới từ Côn Hư. Thần sắc bọn họ uế oải nhưng đứng ở nơi này, đứng ở bên cạnh nữ tử áo hồng, ánh mắt vẫn lộ vẻ quyết tử! Tấm màn sáng của tinh trận trên bầu trời lúc này có mấy vạn tu sĩ giới ngoại đang điên cuồng công kích, tiếng ầm vang ngập trời. Trong đám tu sĩ giới ngoại này có một nam tử trung niên, vẻ mặt hung tàn, ra tay là phong lôi cuồn cuộn, hình thành vô số thiên lôi và cuồng phong oanh kích xuống.

Một công kích của hắn có thể so với mấy vạn tu sĩ toàn lực đánh ra!

Người này cũng là một trong bảy bậc toàn năng! thân thể hắn cực kỳ khôi ngô, nhìn lại giống như một ngọn hung sơn, ra tay liền gầm lên liên tục, nhe răng cười mang theo mấy vạn tu sĩ công kích về tấm màn sáng. Tấm màn vặn vẹo, xuất hiện dấu hiệu không thể chịu nổi nữa.

-Tất cả phải kết thúc rồi sao.như vậy cũng tốt.

Thần sắc nữ tử áo hồng lộ vẻ uể oải. Thân thể nàng thoạt nhìn rất nhu nhược, giống như gió thối cũng ngã xuống, sau khi thu hồi ánh mắt nhìn bầu trời liền nhìn các đạo hữu Côn Hư bên cạnh.

Nàng đang muốn nói gì đó thì lại bị tiếng ầm vang từ phía xa xa cắt đứt.

Một tu chân tinh phía xa ầm ầm sụp đổ, mấy ngàn tu sĩ giới nội trên đó dưới một cái vung tay của một lão già áo lam liền lập tức tử vong. Lại có một tu chân tinh bị hủy diệt rồi.

Tinh trận này vốn có chín trăm chín mươi tu chân tinh tạo thành, mỗi tu chân tinh đều sinh ra một tấm màn sáng phòng hộ. Chín trăm chín mươi tấm màn dung hợp làm một, tạo thành phản lực vô cùng đáng sợ.

Nhưng lúc này một khối tu chân tinh bị hủy diệt, tấm màn sáng của tinh trận bị mở ra uy lực lại yếu đi rất nhiều.

-Sống là người giới nội, chết là hồn giới nội.chỉ là trong lòng vẫn không cam.ta còn chưa nói cho hắn biết ta là ai.

Nữ tử áo hồng quay đầu, nhẹ giọng thì thào.

Tinh trận ở hướng tây, dưới sự oanh kích của mấy vạn tu sĩ, bên trong một tấm màn ánh sáng đang vặn vẹo như sắp sụp đồ, Tây Tử Phượng cắn môi dưới, đang đứng bên cạnh một đám tu sĩ La Thiên. Bên cạnh nàng còn có chiến Không Liệt và Thân Công Hổ.

Viêm Lôi Tử không ngờ cũng đang ở đây.

Bọn họ đều là tu sĩ La Thiên, lúc này đối mặt với mấy vạn tu sĩ bên ngoài tấm màn đều cảm thấy vô lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn tấm màn sáng bị phá hủy dần dần, đợi tới khi tấm màn bị phá hủy hoàn toàn thì bộc phát ra lực lượng sinh mạng cuối cùng.

-Lúc màn sáng sụp đổ, đó là khoảnh khắc ta tự bạo. Các người chuẩn bị cho tốt đi.

Tiếng nói của Viêm Lôi Tử vang lên trầm thấp, chậm rãi mở miệng.

Bọn họ không phải là nhóm người đầu tiên lựa chọn tự bạo. Trên thực tế, tu chân tinh trong tinh trận này hầu như khi màn sáng vỡ tan trong nháy mắt, các tu sĩ đều lựa chọn tự bạo.

Tiếng ầm vang từ xa xa vọng lại. Lại có một tu chân tinh bị hủy diệt tấm màn bảo vệ, sụp đổ.

Một tiếng kêu vang vọng từ bên trong trong tinh trận truyền ra. Chỉ thấy một luồng thanh quang trực tiếp bay khỏi tinh trận, lao thẳng về phía đại quân của tu sĩ giới ngoại. Ngay trong tích tắc thanh quang xuất hiện, một tiếng cười dài vang lên. Lão già mặc áo đen đã từng vây sát Vương Lâm bước tới, trong phút chốc va chạm với thanh quang.

Ầm một tiếng, thanh quang hơi tan ra, lui lại phía sau mấy bước. Lão già mặc áo đen thụt lui trăm trượng, ánh mắt bừng sáng, nhe răng cười, hai tay bắt quyết, hắc vụ tràn ngập bát phương.

-Một tiên đế Vũ Giới Thanh Lâm giỏi lắm, không hổ là đệ tử của lão già Phong Tôn kia! Tu vi rõ ràng không bằng lão phu mà lại có thể mượn lực lượng hương hỏa!

Thanh quang tan rã, lộ ra thân ảnh của Thanh Lâm. sắc mặt hắn tái nhợt, cơ thể vốn đã bị trọng thương, sau khi điều tức một chút lại đi ra, đánh với bậc toàn năng giới ngoại một trận.

Từ khi bị vây tới giờ hắn đều như vậy!

Ngay trong tích tắc khi Thanh Lâm xuất hiện, trong tinh trận liền có hàn khí cuồn cuộn bốc lên. Một nữ tử mặc tử y xuất hiện. Thần sắc nàng nhu hòa nhưng hai mắt lại tràn ngập sát khí. Nàng đến từ Triệu Hà, là người đứng đầu Triệu Hà!

Trong nháy mắt khi nàng đi ra, từ trong mấy bậc toàn năng giới ngoại Không Huyền liền truyền ra tiếng cười duyên. Chỉ thấy tiên phi năm đó hủy ngũ tạng của Vương Lâm thân thể liền mờ ảo hiện ra. đi thẳng về phía nữ tử mặc tử y kia.

Bên trong tinh trận còn không nhiều kia, trong tế đàn bị sương mù bao phủ, Thanh Thủy đang ngồi khoanh chân. Thân ảnh của hắn bị sương mù che dấu, mơ hồ lộ sự run rẩy, thần sắc vặn vẹo, lộ ra sự thống khổ vô tận.

Thất khiếu của hắn có bảy luồng hắc khí lượn lờ. Bảy luồng hắc khí này giống như bảy con độc xà, trong lúc vặn vẹo khiến cho Thanh Thủy dù giãy dụa thế nào cũng không thể bức ra hoàn toàn.

Phía sau Thanh Thủy, Hồng Sam Tử cũng đang ngồi khoanh chân, hai tay bắt quyết không ngừng đánh xuống lưng Thanh Thủy, trợ giúp hắn bức bảy luồng hắc khí này ra.

-Hồng Sam Tử. không cần quản ta nữa!

Thanh Thủy mở bừng đôi mắt, đồng tử đã xuất hiện vẻ tan rã, trong vặn vẹo mơ hồ có bảy điểm đen di chuyển.

-Ta nếu không giúp ngươi thì không tới ba khắc ngươi sẽ tử vong!

Trán Hồng Sam Tử đầy mồ hôi, tay phải giơ lên hướng về phía ngoài tế đàn vung lên. Lập tức một đạo hắc quang đột nhiên xuất hiện, hóa thành một con rối, lao thẳng ra ngoài trận. Bản thân hắn thì lại điểm một ngón tay lên phía sau lưng Thanh Thủy.

Thanh Thủy cắn răng gầm nhẹ, sát lục bổn nguyên trong cơ thể ầm ầm bộc phát, va chạm với đầu ngón tay của Hồng Sam Tử phía sau, thân thể lảo đảo, phun một ngụm máu tươi, quay đầu rống to.

-Không cần quản ta nữa!

Hồng Sam Tử nhìn Thanh Thủy thật sâu, trong mắt lộ vẻ bi ai, hướng về phía ngoài tế đàn bước đi, thần sắc lộ vẻ kiên quyết, ầm ầm đi tới. Bà lão bước thứ ba của giới ngoại cười lạnh đón hắn.

Thanh Thủy ở trên tế đàn thở hổn hển, trong miệng không ngừng có máu tươi đen kịt chảy ra. Trước mắt hắn hơi mơ hồ nhưng giãy dụa ngẩng đầu lên, nhìn về phía xa xa. Nơi đó là nơi tu chân tinh mà nữ tử áo hồng đang đứng.

-Là nó sao.hẳn là nó rồi.truyện huyền huyễn audio

Ánh mắt Thanh Thủy lộ vẻ nhu hòa. Hắn rất nhiều năm trước đã nhận ra. Chẳng qua hắn không dám đi kiểm nghiệm.

Đúng lúc này thì đột nhiên tấm màn sáng trên tu chân tinh của nữ tử áo hồng ầm ầm chấn động, bị lực lượng phong lôi của đại hán phá tan. Đại hán nọ trong tiếng cười điên cuồng, kéo theo mấy vạn tu sĩ lao thẳng tới tu chân tinh đó.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!