1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Tiên Nghịch
  4. Tập 180 [Chương 695 đến 699(A)]

[Dịch] Tiên Nghịch

Tập 180 [Chương 695 đến 699(A)]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 695: Muốn giết người !

Vương Lâm lại vồ hụt. Hắn nắm chặt nắm tay, trông cực kỳ âm trầm đáng sợ. Hắn ngẩng đầu, ánh mắt như thể nhìn thấu cả mặt đất, thở sâu một hơi rồi quay đầu rời đi.

– Nơi này nhất định là do thần thông tạo thành !

Vương Lâm âm trầm đi trong thông đạo. Lúc này hắn bỏ qua mọi tâm tình lo lắng. Rõ ràng là cửa ra kia có người điều khiển. Người này muốn cho mình nhìn thấy nhưng không cho mình thoát ra !

Hắn nếu lo lắng, tâm tư loạn thì muốn ra khỏi đây càng khó khăn hơn.

Lúc này ở một nơi trong Lôi Tiên Giới, một lão giả tóc bạc chắp tay sau lưng, trên mặt nở nụ cười, lẩm bẩm:

– Thật lâu rồi không gặp tiểu bối có duyên với lão phu. Thôi, nếu người trong bảy ngày có thể thoát ra thì chứng tỏ càng có duyên với lão phu. Thật hy vọng tiểu gia hỏa này trong bảy ngày có thể ra được. Thế mới hứng thú chứ. Lôi Tiên Giới này có rất nhiều địa phương cực kỳ thích hợp cho người có duyên với lão phu !

Thời gian ba ngày thoáng chốc trôi qua. Vương Lâm đi trong thông đạo dưới lòng đất, thân thể như tia chớp, thần thức tản ra, hầu như cứ nửa canh giờ lại lại phát hiện một cửa ra. Chẳng qua hắn mặc kệ mà chạy tiếp.

Dùng thời gian ba ngày, Vương Lâm đã đi hết mọi thông đạo ở nơi này. Do đó trong đầu hắn đã có một bản đồ đầy đủ của nơi đây.

Phương pháp rời đi cũng đã được hắn tìm ra !

– Nơi này lúc ta rơi xuống đã có dấu hiệu sụp đổ, rõ ràng là bất ổn định. Do đó dù là tu sĩ có đại thần thông lấy pháp thuật giam cầm ta sợ là cũng không chống nổi sự sụp đổ của Lôi tiên giới.

Vương Lâm đứng trong một thông đạo. Đây là vị trí mà hắn căn cứ vào bản đồ toàn bộ thông đạo đã ghi nhớ trong đầu để tính toán ra.

Nói một cách chuẩn xác, nơi này là nơi mà có thể đi tới hầu hết các thông đạo.

– Cho cửa ra xuất hiện trong một thời gian cố định để khiến ta phải chạy đi chạy lại mệt mỏi, lại càng khiến ta nóng nảy. Người này đúng là quá nhàm chán !

Trong ánh mắt Vương Lâm hiện lên hàn mang.

Với tính cách của hắn thì sao có thể cam tâm để cho người khác trêu chọc như vậy. Lúc này hắn muốn dùng sức mình phá tan sự sắp xếp này.

Vương Lâm ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào tầng bùn đất phía trên thông đạo, vỗ túi trữ vật. Lập tức Xạ Thần Xa bay ra, hóa thành Lôi Thú. Lôi Thú sau khi xuất hiện lập tức gầm thét lên. Nó và Vương Lâm thông linh, không đợi Vương Lâm sai khiến liền vận điện quang chạy khắp toàn thân. Một lượng lớn lôi điện ngưng tụ lại bên ngoài cơ thể, phía trên ngân giác.

Lúc này ngân giác tỏa ra ánh sáng chói mắt. Gầm lên một tiếng, Lôi Thú lao tới, mang theo lôi quang dày đặc. Thân thể nó như biến thành một thanh kiếm sắc bén, ngân giác là mũi kiếm, trực tiếp nhắm vào tầng bùn đất phía trên thông đạo.

Một tiếng nổ ầm vang quanh quẩn khắp thông đạo. Chấn động kịch liệt truyền tra. Vương Lâm đứng trên mặt đất lập tức cảm nhận được chấn động này đang từ đây truyền đi khắp cả thông đạo.

Thân thể Lôi Thú bị đẩy lùi. Phản lực thật lớn khiến cho nó cũng khó thừa nhận, phải lui lại vài bước, toàn thân run rẩy. Chẳng qua trong đôi mắt nó lại dâng lên chiến ý và vẻ bất khuất.

Đúng lúc này thì hư ảnh phía sau Vương Lâm nhoáng lên. Con rối Tiên Vệ bước ra, toàn thân tỏa ra kim quang, trong đó lại ẩn hiện một tia vàng chanh. Nó đứng dậy đánh ra một quyền rơi ngay vào chỗ Lôi Thú vừa lao vào.

– Ầm !

Một tiếng động như trời long đất lở vang lên, chấn động kịch liệt quanh quẩn bốn phía.

Thân thể con rối Tiên Vệ cứng rắn, lúc này quyền phong liên tiếp đánh ra, khiến cho chấn động rung chuyển hầu như đồng thời. Lực phản chấn mạnh mẽ tràn ra. Sau năm quyền, con rối Tiên Vệ không thể không lùi lại, kim quang toàn thân yếu ớt hẳn, ngay cả khí tức cũng trở nên bất ổn.

Ánh mắt Vương Lâm bình tĩnh. Hắn lựa chọn vị trí này tuyệt đối không sai. Trong nháy mắt khi con rối Tiên Vệ lùi lại, Vương Lâm vỗ túi trữ vật, tiên kiếm lập tức bay ra, bên trong là kiếm linh vừa mới thức tỉnh Hứa Lập Quốc, gào thét lao tới. Trong tiếng mắng chửi liên hồi của Hứa Lập Quốc, tiên kiếm lao vút đi.

Lôi Thú, con rối Tiên Vệ, tiên kiếm liên tục công kích khiến cho mảnh nhỏ này của Lôi Tiên Giới chấn động kịch liệt. Nhất là trong thông đạo này lại càng là tâm điểm của chấn động. Sau những lần tấn công liên tiếp này, toàn bộ thông đạo đều rung chuyển.

Quát khẽ một tiếng, hai tay Vương Lâm bắt quyết, tiên lực nhanh chóng xoay chuyển, lôi uy từ trong nguyên thần lan ra. Từng tia chớp ngưng hóa trong tay hắn, trực tiếp lao tới. Cùng lúc đó Lôi Thú gầm lên, ngân giác vung lên, phóng theo lôi điện của Vương Lâm.

Con rối Tiên Vệ cũng theo sát phía sau.

Cả đại lục lúc này càng chấn động, thông đạo cũng tan nát !

Một thông đạo bị phá vỡ liền kéo theo phản ứng dây chuyền, khiến cho tất cả các thông đạo khác lúc này cũng bị phá vỡ trong phút chốc. Sự sụp đổ này lan ràn ra bốn phía, bùn đất lở xuống từng mảng lớn. Chẳng qua một tia thiên địa nguyên lực kia vẫn tồn tại, trải khắp bốn phía.

Tia nguyên lực này nối với nhau rất rậm rạp, cứ mỗi lần giao nhau thì lập tức lại một cánh cửa hiện ra.

Đồng tử trong mắt Vương Lâm co lại. Hắn không ngờ rằng sau khi thông đạo sụp đổ không những không khiến thần thông của đối phương tiêu tan mà nó vẫn tồn tại mạnh mẽ như cũ.

Chẳng qua lúc này đã không còn có bùn đất ngăn trở, Vương Lâm muốn tìm cửa ra sau mỗi nữa canh giờ cũng dễ dàng hơn nhiều.

Trong khoảnh khắc khi cánh cửa tiếp theo xuất hiện, thân thể Vương Lâm nhoáng lên, giống như một làn khói, tốc độ cực nhanh lao thẳng về phía đó. Con rối Tiên Vệ và Lôi Thú cũng theo sát phía sau.

Trong tích tắc khi hắn lao ra khỏi đó, hắn cũng không dừng lại chút nào mà trực tiếp lao thẳng vào hư không, sau đó mới thở sâu một hơi.

– Người này rốt cục có mục đích gì? Nếu muốn giết ta thì với thần thông này cũng không khó. Nếu muốn vây khốn ta cũng có thể làm được, chỉ cần không cho cánh cửa kia tồn tại là đủ. Nhưng hắn lại không làm vậy là vì sao.

Vương Lâm cau mày nhìn những tia nguyên lực liên kết với nhau như rễ cây vừa nãy còn giam cầm mình dưới mặt đất.

Trầm ngâm trong chốc lát, Vương Lâm thu hồi Lôi Thú và con rối. Hắn vẫn chưa hiểu được nhưng nhìn những đường nguyên lực kia đã thấy có cảm giác da đầu tê dại.

Vương Lâm nhìn quanh, lẩm bẩm:

– Nơi này chắc là Lôi Tiên Giới .

Đối với tu sĩ bước vào bước thứ hai mà nói, tiên ngọc của Lôi Tiên Giới hẳn là vật không có cũng không sao. Dù sao thì tu sĩ bước thứ hai chú trọng nhất chính là nguyên lực !

Vấn đề này từ sau khi hắn biết tác dụng của nguyên lực đã nghi hoặc. Vì sao tu sĩ bước thứ hai lại khao khát tới Lôi Tiên Giới như vậy.

Điểm nghi vấn này sau khi Vương Lâm gặp Thân Công Hổ, nói bóng nói gió dò hỏi dần dần mới hiểu rõ.

Ở Lôi Tiên Giới ngoài tiên ngọc ra còn có tiên đan và tiên bảo. Tuy rằng mỗi lần nó mở ra chỉ có rất ít người tìm được nhưng vẫn có.

Về phần tìm được hay không phải xem vào vận số của người đó. Thậm chí còn nghe đồn, ở Lôi Tiên Giới còn có tiên thuật hoàn chỉnh. Tiên thuật tuy rằng trước đây đều đã được người ta tìm thấy nhưng đều không trọn vẹn. Chẳng qua tu sĩ La Thiên tinh vực đều cho rằng ở nơi này nhất định có tiên thuật đầy đủ.

Ngoài ra còn một điểm trọng yếu đó là gần đây tại Lôi tiên giới, người ta phát hiện ra tám thi thể của tiên nhân được bảo tồn nguyên vẹn.

Nếu có thể tìm ra thi thể của tiên nhân, thậm chí chỉ là đầu mối mà bán cho Lôi Tiên Điện, nếu đầu mối chính xác thì Lôi Tiên Điện sẽ trả giá cực cao.

Nếu như tự bản thân đoạt được thi thể của tiên nhân, giao cho Lôi Tiên Điện ngoài việc người đó sẽ nhận được vô số lợi ích to lớn, ngay cả gia tộc cũng sẽ có thu hoạch lớn.

Nếu tu sĩ thu được thi thể tiên nhân thiên tư tốt thậm chí có thể được mười đại trưởng lão của Lôi Tiên Điện nhận làm đệ tử, từ đó về sau như một bước lên trời, tiền đồ không hạn lượng.

Ngoài ra còn có một thứ khiến cho tu sĩ bước thứ hai ở La Thiên tinh vực khát khao tới nơi này đó là vũng nguyên lực.

Vũng nguyên lực ở Lôi Tiên Giới là do một vạn năm trước do một kẻ kém cỏi phát hiện ra. Người này chỉ là một tu sĩ Vấn Đỉnh kỳ nhưng hắn ở trong vũng nguyên lực tu luyện không ngờ lại có thể đột phá được bước đầu tiên tu đạo, đạt tới bước thứ hai.

Việc này cuối cùng không biết vì sao lại bị truyền bá ra, lập tức khiến tất cả tu sĩ đều trở nên điên cuồng.

Về phần vũng nguyên lực hình thành như thế nào thì không ai biết, thậm chỉ vô số lần Lôi Tiên Giới mở ra trước đó cũng không có người nào phát hiện ra sự tồn tại của nó. Dường như vũng nguyên lực này tự dưng xuất hiện.

Trong vũng nguyên lực còn một lượng lớn thiên địa nguyên lực. Nguyên lực trong đó cực kỳ nồng đậm, thậm chí không cần luyện hóa. Cho dù là tu sĩ ở bước thứ hai cũng chỉ cần thông nạp là có thể hấp thu.

Đủ thứ thần kỳ như vậy khiến cho vô số người muốn tiến vào Lôi tiên giới.

Hơn nữa ở nơi này còn có một loại pháp khí được tu sĩ bước thứ hai ở Lôi Tiên Giới gọi là nguyên khí. Trong nguyên khí này ẩn chứa một thứ tiên lực không giống như trong tiên ngọc, mà là một loại lực lượng kỳ dị. Nếu như tu sĩ ở bước đầu tiên hấp thu thì sẽ sinh ra tiên lực, còn nếu tu sĩ bước thứ hai hấp thu thì lại thành nguyên lực.

Chương 696: Đông Lâm Hứa gia

Tất cả những điều này khiến Vương Lâm chính thức động tâm. Hắn cũng hoài nghi tại sao ngày đó ở Liên Minh Tinh Vực tại Vũ tiên giới lại chưa bao giờ nghe nói tới, thậm chí dường như chưa người nào từng nhìn thấy.

Chẳng qua hắn cũng mơ hồ đoán ra, Vũ tiên giới dường như nhỏ hơn Lôi tiên giới. Tuy có thể nói rằng do nó đã sụp đổ nghiêm trọng nên nhỏ đi nhưng có khả năng là Vũ tiên giới bởi vì lý do này đó nên không đầy đủ, hoặc là nó vẫn chưa hoàn toàn được mở ra.

– Tu vi của ta vẫn còn không đủ !

Vương Lâm thầm than, thân hình hóa thành điện quanh rời đi. Nhưng đúng lúc này, đột nhiên những sợi tơ nguyên lực trên mặt đất đột nhiên tan nát, tiêu tan không còn.

Vương Lâm dừng lại, chăm chú nhìn xuống.

Chỉ thấy ở cái hố sâu kia có một tia tiên lực như có như không dao động, từ từ lan ra. Một thứ to bằng nắm tay màu xám trắng lộ ra giữa đám bùn đất.

Tiên lực ba động chính là từ vật này tỏa ra.

Trên một mảnh đại lục nhỏ của Lôi tiên giới, một lão giả tóc trắng chắp tay sau lưng, hai mắt nhìn chằm chằm vào một ngọn núi lớn nằm cao vút trong mây. Hắn liếm liếm môi, đang muốn đi tới đột nhiên sững lại, dường như nhận ra điều gì, cười nói:

– Tiểu gia hỏa này dùng mánh khóe, nếu không thì trong bảy ngày hắn không thể thoát ra. Chẳng qua dùng mánh khóe cũng chẳng sao, ngươi đã là người có duyên với lão phu, lão phu cũng không làm khó ngươi !

Chẳng qua hiện giờ phải lấy làm trọng. Vì chuyện này lão phu đã phải thu thập tài liệu mấy vạn năm, cuối cùng giờ đây đã sắp thành công ! ! Đợi ta thu được hồn của tiên sơn này, bố trí La Thiên đại trận xong rồi lại đi tìm ngươi !

Ánh mắt lão giả lộ vẻ hưng phấn. Với định lực của hắn thì những chuyện trên thế gian này khó có thứ có thể khiến hắn như vậy. Hắn nói hắn phải chuẩn bị mấy vạn năm, kế hoạch lớn tới vậy khiến cho người ta nghe nói mà sợ hãi !

Lão giả cười ha hả, thân thể bước một bước về phía trước, liền tiến thẳng tới ngọn núi cao vút trong mây cao.

– Lão phu sẽ trở thành đệ nhất trong La Thiên tinh vực. Đợi sau khi kế hoạch này hoàn thành thì ta sẽ quét ngang Liên Minh Tinh Vực. Trọng Huyền Tử đáng chết kia sẽ phải chết không có chỗ chôn !

Lại nói tới Vương Lâm. Thân thể hắn chậm rãi hạ xuống, chụp một cái vào hư không, bắt lấy vật trong bùn đất kia. Vật này không trọn vẹn, dường như là một phần của một cái bình.

Ánh mắt hắn lóe lên, nhìn về phía mặt đất, mơ hồ cảm thấy sâu trong đó còn có vài điểm ba động.

– Vì sao lúc trước ta không phát hiện ra, mà phải tới khi nơi này sụp xuống mới cảm nhận được tiên lực ba động ở nơi này.

Vừa nhìn vật này, Vương Lâm vừa suy nghĩ.

Đúng lúc này, đột nhiên từ phía chân trời, một đạo cầu vồng lao tới. Đạo cầu vồng này màu đen, mang theo ma khí nồng đậm. Dường như nó đang tìm kiếm thứ gì, đột nhiên sững lại rồi thay đổi phương hướng, bay thẳng về phía Vương Lâm.

Bên trong ma khí này ẩn chưa sát khí và sự bá đạo.

– Tiểu bối phía trước, để lại đồ vật trong tay ngươi, cút ngay khỏi nơi đây ! Trái lời, chết !

Kèm theo âm thanh còn là đầy trời ma diễm. Ma diễm này màu đen, tỏa ra sức nóng của thể thiêu đốt cả nguyên thần.

Hầu như chỉ trong nháy mắt, ma diễm đã tràn ngập cả bầu trời.

Ngay cả tầng mây cũng đều bị ma diễm ăn mòn, biến thành ma khí gào thét trong cuồng phong, thứ cuồng phong này có thêm một chút hơi ẩm liền biến thành mưa gió dữ dội trút xuống.

Nước mưa mang theo hơi nóng cùng với cuồng phong thét gào trút xuống mặt đất, khiến cho ma khí tản ra.

Vô tận ma khí giữa không trung hóa thành hư ảnh của một cái đầu khổng lồ có một sừng.

Trên đỉnh cái đầu ấy là một thanh niên mặc áo tím, hai mắt đầy vẻ khát máu, tóc đen phấp phới.

Quần áo hắn theo gió tung bay, bc trên hư ảnh đi thẳng xuống.

Vương Lâm đứng trên mặt đất ngẩng đầu nhìn lên. Ánh mắt hắn rất bình tĩnh, tay phải phất lên, mảnh vỡ kia liền bị thu vào trong túi trữ vật.

Ma ảnh tới gần, thanh niên đứng trên đó liếc nhìn Vương Lâm, giọng lạnh như băng nói: – Muốn chết !

Vừa nói thân thể hắn khẽ động, khiến nước mưa bên người hắn trong nháy mắt liền ngưng tụ lại, hóa thành những mũi tên nước lao thẳng xuống, mang theo tiếng rít quỷ dị, tạo thành cả một trận mưa tên trút xuống Vương Lâm.

Tu vi thanh niên này đã đạt tới cảnh giới Âm Hư, hiển nhiên cũng không phải là mới bước vào, tuy chưa đạt cảnh giới Âm Hư đỉnh phong nhưng cũng đã tới trung kỳ.

Tu vị này có thể so với Lôi Đạo Tử năm đó, hơn nữa ma công của hắn lại càng khiến cho người ta kinh hãi.

Dù là Lôi Đạo Tử gặp phải người này cũng khó chiếm được thượng phong.

Trong những mũi tên nước kia có ẩn chứa sát khí ác liệt. Trong mắt Vương Lâm đầy vẻ nghiêm túc, thân thể lui lại phía sau vài bước, tay phải đưa ra phía trước.

Một trảo đánh ra, lập tức những tiếng sấm ầm ầm vang lên. Cùng lúc đó hàng loạt lôi quang đột nhiên xuất hiện, hình thành một đám lôi cầu.

Hắn điểm một cái, lôi cầu kéo theo tiếng sấm ầm ầm trong nháy mắt tiến tới, khi tới gần những mũi tên nước liền lập tức nổ tung. Những tiếng nổ đinh tai vang lên, kéo theo chấn động cuồng bạo liên tiếp khiến cho những mũi tên kia lập tức tan nát, hóa thành vô số hạt mưa, tiêu tan ở vị trí cách Vương Lâm hơn mười trượng.

– Có chút ý tứ.Nguồn truyện audio

Thanh niên đứng trên ma ảnh thần sắc vẫn như thường, chậm rãi nói. Chẳng qua không để hắn kịp nói xong, Vương Lâm chẳng những không lui lại phía sau mà ngược lại còn tiến tới một bước. Hắn vừa mới bị nhốt trong thông đạo, trong lòng đang tức giận, lúc này lại gặp phải thanh niên trước mắt này, một lời không hợp liền ra tay giết người.

Có vẻ thanh niên này tưởng mình là loại không chịu nổi một kích, tùy ý để người khác nhào nặn sao?

– Xem ra ta ở La Thiên Tinh vực có vẻ bị coi thường quá !

Nếu đối phương đã đạt tới tu vi Dương Thực thì Vương Lâm sẽ lựa chọn lui bước, nhưng hắn mới đạt tới Âm Hư thì hắn cũng chẳng sợ. Hắn tiếp tục tiến về phía hư ảnh.

– Ở trước mặt ta mà dám dùng ma công giao chiến ! Đến cả tán ma ta cũng đã đánh !

Vương Lâm bước từng bước lên hư không, tay phải giơ lên.

Nguyên thần nhanh chóng vận chuyển, lôi uy tràn ngập, lập tức từ trong cơ thể tỏa ra từng một đạo lôi điện. Trong tiếng sấm ầm ầm, đạo lôi điện đó ngưng tụ với tốc độ cực nhanh ở trên tay phải Vương Lâm.

Một lôi cầu màu lam bỗng nhiên xuất hiện, ẩn trong đó là rất nhiều lôi lực. Nó vừa xuất hiện liền khiến thiên địa bốn phía biến động.

Nơi này là Lôi tiên giới, hiển nhiên là không thiếu lực lượng lôi điện. Lôi cầu của Vương Lâm xuất hiện liền lập tức khiến mặt đất xuất hiện những đạo lôi quang, ngay cả trên bầu trời cũng có rất nhiều đạo lôi quang nhỏ như tơ bị hấp dẫn tới.

Vương Lâm cầm lấy lôi cầu, không dừng lại chút nào mà thân hình bay lên, ném thẳng về phía trước.

Lôi cầu xé gió lao thẳng tới thanh niên ở trên ma ảnh kia.

Người này không hề thay đổi sắc mặt, sát khí chẳng những không giảm bớt mà còn càng đậm đặc hơn. Hai tay hắn bắt quyết, nhanh chóng biến hóa, trong nháy mắt lôi cầu lao tới khẽ quát: – Ma ! Thôn !

Ma ảnh phía dưới hắn vốn đang có bộ dạng hỗn đỗn lập tức đôi mắt tỏa ra vẻ khát máu, trong phút chốc liền có một cái khe xuất hiện trên nó.

Cái khe này càng ngày càng lớn, giống như là ma khẩu đang mở ra, thoáng một cái liền nuốt chửng lấy lôi cầu.

– Chỉ là một lôi cầu yếu ớt, ngay cả tư cách khiến ta thi triển ma diễm cũng không có !

Thanh niên nọ giơ tay phải lên, lập tức nước mưa bốn phía liền ngưng tụ bên ngoài bàn tay hắn, chuyển động nhẹ nhàng.

Trong nháy mắt, một cây trường thương hình thành. Trường thương này cũng là do nước mưa tạo thành nhưng bên trong lại dường như có thứ gì đó đen ngòm đang chuyển động.

Thanh niên vung tay một cái, đột nhiên một tấm màn nước xuất hiện mang theo ma khí nồng đậm lao về phía Vương Lâm.

Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, vỗ túi trữ vật. Lập tức trên tay hắn có thêm một vật. Vật này chính là đá núi của tiên giới. Cục đá này rời khỏi tay Vương Lâm đột nhiên liền hóa lớn, hầu như chỉ trong nháy mắt đã biến thành một tảng đá khổng lồ.

Ngay trước khi tấm màn nước đánh tới, Vương Lâm đặt tay phải lên trên tảng đá, trong mắt lộ ánh sáng kỳ dị. Hắn nhấc tay lên, rút ra hồn phách của tảng đá, kéo ra dần dần giống như đang kéo tơ vậy.

Tay phải hắn nhấc mạnh lên, trong lòng bàn tay, hồn phách tiên thạch hóa thành một đám sương mù, tỏa ra một khí khí tức tang thương.

Thân thể Vương Lâm giống như một tia chớp lao tới. Tốc độ hắn quá nhanh, vừa mới chuyển động liền có tiếng sấm sét vang lên.

Tấm màn nước khi tiếp xúc với cơ thể hắn liền hóa thành ma khí lạnh như băng, giống như một giọt nước cực lớn bao lấy cơ thể hắn. Chẳng qua ngay trong nháy mắt đó, đám sương trên tay Vương Lâm đột nhiên tỏa ra tiên khí nồng đậm, thoáng một cái đã khiến hắn xuyên thủng tấm màn.

Sau khi thoát ra hắn không hề dừng lại, đám sương trong tay bị đẩy ra. Nó hóa thành một quả cầu lao thẳng tới thanh niên trên ma ảnh.

Thanh niên nọ ngay trong một khoảnh khắc khi thấy đám sương xuất hiện sắc mặt đã trở nên âm trầm. Cây trường thương trong tay hắn nhoáng lên một cái liền hóa thành một con rồng đen lao tới, mang theo tiếng gầm thét dữ dội, xuyên qua đám sương !

– Tán !

Vương Lâm sau khi phóng đám sương ra cũng chẳng dừng lại mà lao tiếp tới, quát khẽ.

Chương 697: Tuyệt luân, đạo niệm chi chiến

Đám sương trong nháy mắt tản ra, lớn lên gấp mấy lần, hình thành một mảng sương mù dày đặc, trong chớp mắt liền bao vây cây thương kia lại.

Thanh niên nọ biến sắc, đang biến bắt quyết thi triển thần thông thì trong mắt Vương Lâm lóe lên hàn mang, miệng quát:

– Lôi, bạo !

Lôi cầu vừa bị ma ảnh nuốt vẫn chưa bị hóa giải, đang yên ắng thì dưới tiếng quát của Vương Lâm liền lập tức hóa thành lôi uy cuồng mãnh, bộc phát trong cơ thể ma ảnh !

Ma ảnh màu đen kia trong phút chốc liền phát ra những tia sáng màu lam. Những tia sáng này càng ngày càng sáng, hầu như chỉ trong nháy mắt đã đạt tới cực hạn.

Ầm ầm ầm, những tiếng sấm sét đinh tai vang lên. Thân thể ma ảnh bị nổ tung với vô số lôi quang. Thân thể khổng lồ của nó lúc này đã hoàn toàn tan nát.

Kịch biến này khiến cho sắc mặt thanh niên nọ càng âm trầm. Hắn trong nháy mắt khi thân thể ma ảnh nổ tung đã bay lên, chẳng qua ngay khi hắn lui lại, Vương Lâm đã tới gần.

Hư ảnh phía sau lưng hắn nhoáng lên. Con rối Tiên Vệ với tốc độ cực nhanh lao tới.

Dưới con mắt của thanh niên này, dường như Vương Lâm phân thành hai. Con rối tiên vệ lao ra, kim quang tỏa sáng, giống như nước chảy mây trôi giơ tay phải lên. Giờ phút này tiên vệ giống như đang cầm một mặt trời chói lọi.

Một quyền đánh tới !

Tu vi của Vương Lâm sau khi đạt tới vấn đỉnh đại viên mãn, muốn phát hiện ra con rối tiên vệ trong cơ thể hắn đã không còn dễ dàng như trước.

Hết thảy mọi chuyện đều xảy ra quá nhanh, tới mức thanh niên kia còn chưa kịp nghĩ gì. Hắn chẳng tài nào hiểu nổi một tu sĩ tui vấn đỉnh đại viên mãn lại có thể có được lôi cầu bậc này, lại có thể rút ra hồn phách của tiên thạch. Càng khiến hắn khiếp sợ là một quyền của con rối kia !

Một quyền này hình thành một con gió dữ, thực sự quá mạnh mẽ, hơn nữa kim quang trên đó lại không những làm cho người ta chói mắt mà còn khiến cả nguyên thần đau đớn.

Một quyền này là đỉnh phong của con rối tiên vệ, như có thể đánh nát thiên địa, không thể tưởng tượng nổi, lao thẳng tới thân thể hắn.

Biến cố liên tục như vậy khiến hắn không kịp ứng phó. Hắn lúc đầu thì bình thản, giờ lại luống cuống tay chân. Một cảm giác nguy hiểm tới tính mạng đã rất lâu rồi lại xuất hiện trong lòng hắn.

Lúc này hắn điên cuồng bộc phát, sắc mặt đại biến nhưng thân thể không chút do dự lui lại. Một quyền này khiến da đầu hắn tê dại.

Hắn có cảm giác nếu không lùi lại thì khi bị một quyền của người này đánh lên người, dù mình có tu vi âm hư nhưng chắc chắn sẽ phải chết.

Trong khi lùi lại, quyền của tiên vệ bộc phát. Thanh niên nọ không chút do dự cắn đầu lưỡi, phun một ngụm nguyên thần tinh huyết. Bên trong tinh huyết này còn ẩn chứa cả thiên địa nguyên lực.

Sắc mặt hắn dữ tợn, lớn tiếng quát:

– Đông Lâm chi mạc !

Máu huyết rơi xuống vang lên âm thanh như nước rơi vào chảo dầu sôi, xèo xòe mấy tiếng liền nhanh chóng hình thành một màn sương máu, điên cuồng ngưng tụ trước người hắn, ngăn cản một quyền của con rối.

Nắm đấm của con rối đánh vào trên màn sương. Một tiếng ầm vang chấn đọng cả đại lục truyền ra. Tiếng động này quá lớn, nhanh chóng lan tràn khắp bốn phía.

Cả một trượng dưới mặt đất giống như bị hất tung lên, khuếch tán ra bốn phương như sóng động.

Một lượng lớn đất cát bay lên. Ở chỗ thông đạo dưới đất vừa nãy lại có một mảnh nhỏ pháp khí tỏa ra tiên lực xuất hiện.

Sương mù tiên tán, con rối lùi lại phía sau, rơi xuống mặt đất lại lùi tiếp mấy trượng mới có thể đứng vững. Kim quang trên thân thể nó lúc này toàn bộ đã tiêu tán, ngay cả linh tính dường như cũng bay sạch.

Dùng mắt thường cũng có thể nhận thấy thân thể con rối lúc này đang run rẩy.

Còn thanh niên mang theo sát khí vừa rồi, giờ phút này thân thể hắn như lưu tinh, bay thẳng xuống đâm sầm vào mặt đất. Trong bụi đất, một đáo hoa sen hư ảo phát ra ma diễm nồng đậm xuất hiện.

– Năm ngàn năm qua, ngươi là người thứ nhất khiến Hứa Phong Hàn.

Chỉ là không đợi hắn nói xong, từ trong đám sương mù do hồn phách tiên thạch hóa thành ở giữa không trung truyền ra những tiếng vang trầm đục, sáu đó là liên tiếp nhưng tiếng vọng vang lên. Đám sương mù lại hóa thành những sợi tơ chui vào trong tảng đá. Lúc này thanh trường thương kia đã bị biến trở lại thành một đám nước mưa không còn linh tính, tung bay theo gió.

Lời nói của Hứa Phong Hàn bị cảnh trường thương tiêu tán cắn ngang.

Trong bụi đất, thân thể hắn hiện ra. Lúc này sắc mặt hắn đã hơi tái nhợt, có vẻ chật vật, hai mắt lộ hàn mang dày đặc, mang theo sát khí điên cuồng.

– Người giỏi lắm, giỏi lắm ! !

Tiếng nói lạnh lẽo từ miệng hắn truyền tới, dường như đang nghiến răng kèn kẹt. Bị một tu sĩ vẫn còn ở bước đầu tiên bước tới bước này, đối với hắn thực sự là một sự sỉ nhục. Giờ phút này hắn đã sớm quên mất mục đích hắn tới đây là vì những mảnh vỡ của pháp bảo dưới đáy hố sâu. Bây giờ ý nghĩ duy nhất trong đầu hắn chỉ là muốn giết chết đối phương.

Vương Lâm thầm than. Với tu vi của hắn muốn giết tu sĩ bước thứ hai thực sự quá khó khăn. Một loạt tính toán của hắn chỉ là để Tiên Vệ có cơ hội đánh một quyền. Nếu đổi lại là một tu sĩ ở bước đầu tiên thì tuyệt đối không thể sống sót nổi.

Nhưng đối mặt với tu sĩ đã đạt tới cảnh giới Âm Hư, chính thức đặt chân tới bước thứ hai thì một quyền đó lại chỉ có thể khiến đối phương bị thương mà không chết.

– Người này so với Lôi Đạo Tử mạnh hơn rất nhiều.

Tay phải Vương LÂm Hướng về phía mặt đất vung lên, lập tức mảnh vỡ của pháp bảo lộ ra trong bùn đất liền bay hết lên, bị hắn thu vào trong túi trữ vật.

Ánh mắt Vương Lâm vẫn nhìn chằm chằm vào mà diễm hình hoa sen yêu dị trên đầu Hứa Phong Hàn.

Hứa Phong Hàn hít sâu một hơi khí lạnh, giơ tay chỉ lên bầu trời, âm trầm nói:

– Con rối kia mặc dù là pháp bảo cường đại nhưng đối đầu với cảnh giới Âm Hư của ta, đạo niệm hóa ma thì chỉ có nước tan thành mây khói.

– Đạo hóa Ma Liên, đệ nhất chuyển !

Lời nói của Hứa Phong Hàn vừa thốt lên, lập tức Ma Liên đang phát ra hỏa diễm trên không trung chậm rãi chuyển động. Nó vừa xoay chuyển lập tức khiến ma diễm trở nên dày đặc, dường như hơn nửa bầu trời bị ma diễm chiếu rọi.

Thần sắc Vương Lâm trở nên nghiêm túc. Hắn hiếm khi được thấy tu sĩ thi triển biến hóa của đạo niệm. Ma Liên do ma diễm tạo thành nọ giống như thay thế cả thiên địa. Nó vừa xoay chuyển liền khiến cả thiên địa dường như chuyển động theo.

Loại cảm giác này rất hư ảo nhưng lại cũng cực kỳ chân thật, phảng phất như thân thể biến thành một hạt bụi trong trời đất, theo sự chuyển động của đất trời mà bị xóa đi một cách vô tình.

– Không thể để cho nó chuyển động thêm nữa !

Sắc mặt Vương Lâm trong nháy mắt liền tái nhợt. Tâm thần hắn chợt động. Bầu trời đang bị chiếu bởi ánh ma hỏa thành màu đen kịt lúc này vang lên tiếng sấm sét ầm ầm quanh quẩn phía chân trời.

Đột nhiên, một đạo Hoàng Tuyền từ giữa không trung hiện ra. Hoàng Tuyền này thật dài, xuất hiện giữa bầu trời như một con sông lớn. Từng trận oán khí thê lương gào thét từ trong đó truyền ra. Trong nháy mắt thiên địa như ngập chìm trong oán khí.

Hoàng Tuyền xuất hiện, ở giữa không trung vây lấy ma diễm hình liên hoa, hình thành thế đối khánh. Cảm giác huyền diệu như thiên địa chuyển động cũng dần dần biến mất. Ánh mắt Vương Lâm lộ vẻ ngưng trọng.

Tu sĩ có thể khiến đạo niệm hóa thành thực chất,cực kỳ đáng sợ ! Điểm này Vương Lâm hiểu rất rõ.

Đôi mắt Hứa Phong Hàn sững lại, nhìn chằm chằm vào Hoàng Tuyền giữa không trung, chậm rãi nói:

– Hóa ra ngươi cũng có thần thông ngưng thật đạo niệm . Ngươi có thể rút hồn phách đá núi, có nhiều pháp bảo như vậy, nếu Hứa Phong Hàn đoán không sai thì ngươi nhất định cũng là tu sĩ bước thứ hai, chẳng qua gặp phải biến cố gì đó nên tu vi mới bị tụt xuống tới Vấn Đỉnh đại viên mãn !

Chỉ có thể giải thích như vậy mới khiến Hứa Phong Hàn cảm thấy bình thường. Nếu không hắn thực sự không thể làm sao thừa nhận một người có tu vi Vấn Đỉnh đại viên mãn lại mạnh mẽ tới vậy.

– Nói vậy thì con rối kia mới là bổn tôn của ngươi. Thân thể ngươi hiện giờ phải là phần thân mới đúng. Chẳng qua bởi ngươi bị thương quá nặng nên nguyên thần không thể trở lại trong bổn tôn !

Hứa Phong Hàn càng nói càng cảm thấy rõ ràng, lại càng khẳng định phán đoán của mình là đúng.

– Thử một chút xem, đạo niệm của chúng ta ai mạnh hơn !

Ánh mắt Hứa Phong Hàn lạnh lùng, trong đó chợt lóe lên sát khí, liên hoa trên đỉnh đầu lập tức lại xoay chuyển. Lúc này tốc độ xoay chuyển của nó nhanh hẳn lên, ma diễm bên ngoài lại càng như muốn phủ kín trời đất, theo sự vận chuyển của liên hoa không ngờ hình thành một dòng xoáy ma diễm thật lớn, đen như mực, từ trong đó tỏa ra sức nóng khiến cho người ta miệng khô lưỡi bỏng.

– Ma diễm, đốt !

Hứa Phong Hàn quát khẽ một tiếng. Dòng xoáy ma diễm nọ nhoáng lên, không ngờ từ liên hoa bay thẳng lên, lao tới Vương Lâm.

Dòng xoáy lại càng xoay nhanh, kéo theo cuồng phong. Cơn cuồng phong này ẩn chứa hơi nóng, hình thành một vòi rồng gào thét xé gió lao tới Vương Lâm.

Ánh mắt Vương Lâm bừng sáng. Trận chiến này là trận chiến sinh tử đầu tiên khi hắn đạt tới Vấn Đỉnh đại viên mãn. Lúc này ma diễm do đạo niệm của đối phương hóa thành đã tới bên người, Vương Lâm giơ tay phải lên, trầm giọng nói:

– Thức thứ hai, ngưng tụ tuyền hồn !

Hoàng Tuyền trên bầu trời ầm ầm rung động. Oán khí trong đó lúc này điên cuồng ngưng tụ.

Chương 698: Cưu chiếm thước sào

Oán khí quá nồng đậm, là do Vương Lâm ngưng tụ tất cả oán niệm của con người ở Thanh Linh tinh biến thành. Những oán niệm hỗn tạp này dung hợp với nhau, hình thành một cỗ oán khí khổng lồ trong trời đất.

Oán khí ngập trời, hóa thành thực chất từ trong Hoàng Tuyền tràn ra, biến thành một đám hư ảnh hình người. Mỗi hư ảnh này đều là oán niệm của phàm nhân.

Trong phút chốc, trong thiên địa xuất hiện vô cùng vô tận hư ảnh của phàm nhân. Không gian nơi này bỗng chốc trở nên cực kỳ chật chội.

Nhưng sau đó, những hư ảnh phàm nhân do oán niệm hóa thành lại dung hợp. Trong nháy mắt, tất cả hư ảnh dung hợp lại thành một hình người, một oan hồn không rõ tướng mạo.

Oan hồn sinh ra trong hoàn tuyền mới vừa xuất hiện liền lập tức khiến Hoàng Tuyền chấn động kịch liệt, xoay quanh oan hồn nghênh đón dòng xoáy ma diễm ma theo cơn lốc đang đánh tới.

Oan hồn của Hoàng Tuyền và ma diễm chạm nhau, sinh ra một lực lượng không thể tưởng tượng nổi. Trong khoảnh khắc, âm thanh xé rách không trung vang lên. Âm thanh này cực kỳ chói tai, mà nơi nó truyền ra chính là không trung.

Cả bầu trời dường như bị lực lượng này xé tan.

Mặt đất đã bị lực lượng này đánh sâu xuống, ầm ầm chấn động. Một khe nứt xuất hiện giữa Hứa Phong Hàn và Vương Lâm, nhanh chóng mở rộng ra, cảm giác như đại lục này đang bị phân thành hai nữa.

Oan hồn tiêu tan lại một lần nữa hóa thành vô số oán khí bay trở lại trong Hoàng Tuyền. Hoàng Tuyền liền tan nát !

Hoàng Tuyền tan nát cũng chính là đạo niệm bị vỡ tan. Nguyên thần của Vương Lâm bị dẫn dắt, sắc mặt lập tức tái nhợt, thân thể lui lại phía sau mấy bước. Một cỗ ma diễm với một loại liên hệ kỳ dị từ trong oan hồn truyền vào Hoàng Tuyền, trong nháy mắt Hoàng Tuyền tan nát truyền tới nguyên thần của Vương Lâm.

Ma diễm này thiêu đốt tới mức như muốn đem hết thảy vạn vật trong thiên địa đốt thành tro. Sắc mặt Vương Lâm tái nhợt, sau đó hơi đỏ lên, phun ra một ngụm máu tươi, sát khí trên người lập tức bùng phát.

– Đệ tam thức, Hoàng Tuyền lực !

Vương Lâm ngẩng phắt đầu lên, bình Hoàng Tuyền đang sụp đổ trên bầu trời, trong mắt hiện lên ý niệm bất khuất.

Hắn tuyệt không khuất phục. Đạo niệm sụp đổ ta lại ngưng tụ. Hoàng Tuyền sup đổ ta lại cũng có thể ngưng tụ lại. Ma diễm nhập thể lúc này đã bị hắn bức theo mọi lỗ chân lông ra ngoài. Ma diễm vô hình, sau khi xuất hiện liền bùng lên, hóa thành hắc khí bay lên. Sắc mặt Hứa Phong Hàn cũng tái nhợt, lui lại mấy bước. Ma Liên giữa không trung dưới chấn động vừa rồi tuy không sụp đổ nhưng ma diễm bên ngoài cũng như bị nước của thiên hà đổ xuống, dập tắt hơn một nửa.

Ngay bản thân Hứa Phong Hàn cũng đã bị oán niệm của Hoàng Tuyền ăn mòn, cả đầu toàn những ý niệm hỗn tạp, không kiềm chế nổi cứ bùng lên. May là tu vi của hắn cao thâm, sau nhiều lần áp chế lúc này mới giữ vững được tâm trí. Nếu không thì chỉ cần oán niệm trong đầu cứ tăng lên như vậy, không cần đối phương ra tay hắn cũng tự mình phát điên.

– Nói trận chiến về đạo niệm là trận chiến hung hiểm nhất, quả thật không sai !

Lần đầu tiên trong nội tâm Hứa Phong Hàn đã đem Vương Lâm xếp ngang hàng với mình.

Cuộc chiến đạo niệm thường động tới thứ bổn nguyên của tu sĩ. Nó không phải là nguyên thần, không phải là thân thể mà là đạo niệm hư vô mờ ảo. Một khi đạo niệm bị hao tổn thì sau đó kết quả rất đáng sợ ! Bởi vì hao tổn đó thường rất khó khôi phục.

Ánh mắt Hứa Phong Hàn lạnh lùng nhìn Hoàng Tuyền của Vương Lâm vốn đã sụp đổ giờ lại được một cỗ lực lượng ý niệm bất khuất cường đại mà ngay cả hắn cũng cảm nhận được chống đỡ, không ngờ đang sụp đổ lại nghịch chuyển, ngưng tụ trở lại !

Cảnh tượng này khiến hắn thất kinh, trong mắt tỏa ra ánh sáng kỳ dị. Thần thông đạo niệm như vậy đây là lần đầu tiên hắn được thấy. Lúc này ánh mắt hắn lóe lên. Giờ phút này hắn tuyệt đối không thể lui. Đây là trận chiến đạo niệm, một khi lui lại thì hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Tay phải hắn bắt quyết, miệng quát:

– Ma Liên, bách chuyển !

Liên hoa chấn động, nhanh chóng xoay chuyển. Lúc này cảm giác thiên địa chuyển động lại xuất hiện một lần nữa !

Loại cảm giác này thực sự đáng sợ. Thân thể Vương Lâm không thể tự khống chế phải lui lại phía sau. Hắn không muốn lui nhưng lúc này trời đất xoay chuyển, hắn nếu không lui thì dường như có thể bị nghiền nát.

– Ta đã từng giết tu si tu vi Âm Hư, giết thêm một người cũng không phải là không thể !

Chân phải Vương Lâm bước một bước, cả người đột nhiên dừng lại, ý chí bất khuất trong mắt trực tiếp xuyên thẳng qua không trung, rơi vào trong Hoàng Tuyền trên bầu trời.

Trong ý niệm ẩn chứa sự tự tin của Vương Lâm. Ý chí bất khuất này cũng với niềm tin dung hợp lại, khiến cho Hoàng Tuyền không những không còn sụp đổ mà từ trong đó truyền ra một lực hút khổng lồ.

– Hoàng Tuyền lực !

Lực hút này lón tới mức như muốn thu cả thiên địa vào trong Hoàng Tuyền. Cho dù ngươi có xoay chuyển thì cũng không chạy thoát khỏi lực hút kinh khủng khi hai tinh vực giao nhau.

Lực hút quá lớn, không ngờ lại khiến tốc độ xoay chuyển của liên hoa bỗng nhiên giảm hẳn, giống như là đang bị hãm trong nước, chuyển động bị cản trở, chậm dần.

Biến cố này khiến thần sắc Hứa Phong Hàn đại biến. Hắn không chút do dự nhảy lên, định ngồi trên liên hoa, lấy lực lượng bản thân xoay chuyển liên hoa, khiến cho đạo niêm tiếp tục được duy trì.

Vương Lâm sao có thể cho đối phương cơ hội được. Thân thể hắn nhoáng lên, trực tiếp lao tới. Dưới lực hút của hoàng tuyền, tay phải hắn chỉ lên trời, sát khí lóe lên trong mắt, quát:

– Roi nhân quả ! !

Tại mi tâm của Vương Lâm phút chốc liền lóe lên một sợi dây nhỏ uốn lượn. Sợi dây này chỉ lóe lên một cái liền đột nhiên biến ảo trở thành một cái roi thật dài.

Cái roi vừa xuất hiện liền lập tức vung lên, phát ra những tiếng chan chát mang theo vô số gợn sóng tỏa ra bốn phía. Chiếc roi dường như vô hình, trong hư không đánh thẳng vào Hứa Phong Hàn đang bay tới liên hoa, cách không giật mạnh một cái.

Một roi giữa hư không này lại ảnh hưởng kỳ dị tới Hứa Phong Hàn. Thân thể hắn run lên, sắc mặt tái nhợt, cả người lay động.

Roi nhân quả đánh ra, đó là nhân quả !

– Người này trong lòng vẫn có sơ hở !

Ánh mắt Vương Lâm sững lại, thân thể không chút do dự lao ra.

Hứa Phong Hàn trong nháy mắt khi chiếc roi giật lại liền cảm thấy thân thể lạnh hẳn, trong đầu hiện lên đủ loại ý niệm hỗn tạp, giống như hồng thủy tràn tới, ở trong tâm thần phân ra vô số. Chỉ trong nháy mắt này kến hắn cảm thấy như thân thể cũng bị xé rách, đau đớn vô cùng.

Bước chân của hắn không tự chủ được mà chậm lại. Ngay cả đạo niệm lúc này cũng trở nên bất ổn.

Hắn không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc cây roi này là thứ gì, vì sao lại có uy lực đáng sợ tới mức khó tin như vậy. Ngay lúc thân thể hắn sững lại, Vương Lâm đã lao tới. Hắn không tới gần Hứa Phong Hàn mà lại đạp thẳng lên liên hoa do đạo niệm của Hứa Phong Hàn biến thành.

Giờ phút này mái tóc đen của Vương Lâm không gió mà tung bay, quần áo lại càng phất lên phần phật. Ánh mắt hắn như điện, sắc mặt tuy tái nhợt nhưng lại lộ ra một khí tức phi phàm.

Cưu chiếm thước sào! (1)

(1): Con tu hú chiếm tổ của con chim khách, ý nói chiếm lấy thứ không phải thuộc về bản thân.

Đứng trên Ma Liên của Hứa Phong Hàn, Vương Lâm xoay người, ánh mắt như đuốc nhìn về phía hắn. Hắn đứng trên liên hoa chẳng khác gì đứng trên đạo niệm của Hứa Phong Hàn, tuy rằng không có công kích gì thực chất nhưng lại thể hiện rằng mình ở trên một bậc, đả kích tâm thần. Có thể nói đây là một đòn không thể tuyệt hơn. Hứa Phong Hàn vừa áp chế được những hỗn loạn trong lòng, tưởng đã yên tâm thì lúc này thấy Vương Lâm đứng trên liên hoa do đạo niệm hóa thành, lập tức sắc mặt tái nhợt.

Vương Lâm không nói một lời, nhìn chằm chằm vào Hứa Phong Hàn , phất tay áo, không ngờ lại khoanh chân ngồi xuống. Lúc này lực hút của Hoàng Tuyền càng mãnh liệt, trong nháy mắt đã vờn quanh bốn phía liên hoa.

Cuộc chiến đạo niệm đã bại. Sắc mặt Hứa Phong Hàn tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, cười thảm một tiếng, lập tức quyết đoán lui lại. Cùng lúc đó hai tay hắn bắt quyết, thiên địa nguyên lực trong cơ thể hắn trong nháy mắt lưu chuyển, tụ lại trên hai tay hắn.

– Ta còn thần thông nguyên lực! Nguyên Hóa Ma Thần!

Khuôn mặt lạnh lùng của Hứa Phong Hàn lộ ra vẻ dữ tợn. Giờ phút này hắn đối với địch nhân ngay cả tên cũng không biết trước mặt này đã hận tới thấu xương. Nguyên lực nhanh chóng ngưng tụ, hóa thành một luồng ma diễm màu đen, biến ảo giữa hai tay hắn. Ma diễm này giống như ánh nến, lúc sáng lúc tối, phiêu diêu bất đinh. Trong trung tâm dường như có một ma vật có thể cắn nuốt tâm linh đang giãy dụa.

Trong nháy mắt, ma diễm nọ liền bùng lên, dường như đã hấp thụ đủ nguyên lực, điên cuồng hóa lớn, bên ngoài bốc lên khói đen nồng đậm, ở giữa không trung hóa thành một ma vật đầu một sừng. Hình dạng ma vật này hơi tương tự như tán ma nhưng không cường đại bằng.

Cảm giác nguy hiểm tràn ngập trong lòng Vương Lâm. Tay phải hắn vỗ lên liên hoa một cái, cả người bay ra, tay trái đặt trên mi tâm, hướng thẳng tới ma vật kia.

Tốc độ hắn cực nhanh, ngay khi tới gần thì con mắt thứ ba trên mi tâm đột nhiên mở ra, lộ ra hồng mang dày đặc. Hồng mang này vẫn chưa tiết ra mà ngưng tụ không tan. Lúc này trong hắn vô cùng yêu dị.

Ma vật này vừa xuất hiện liền gào thét một tiếng, xoay người cắn vào bả vai của Hứa Phong Hàn, túm lấy hắn, nuốt luôn hắn vào bụng.

Chương 699(a): Ma Liên

Sau khi nuốt xong, ma vật mạnh mẽ qua đầu lại, đôi ma nhãn nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, gầm thét lao tới. Ma trảo thật lớn vung về phía trước, lập tức thiên địa nhưng bị xé rách, những âm thanh xé gió chói tai vang lên.

Trong khoảnh khắc này, khuôn mặt Vương Lâm nổi gân xanh, con mắt thứ ba trên mi tâm trong nháy mắt liền mở to. Hồng mang bùng lên, tạo thành hình rẻ quạt phóng ra.

Thân thể ma vật nọ lập tức hiển hiện rõ ràng trong phạm vi của hồng quang, dường như trở nên trong suốt, ngay cả thân thể Hứa Phong Hàn ở trong bụng nó giống như thai nhi cũng đều có thể nhìn rõ. Trong nháy mắt khi móng vuốt của ma vật kia tới sát thân thể, tay phải Vương Lâm điểm về phía trước một cái, miệng quát:

– Định !

Tiên thuật định thân với lực lượng mênh mông tràn tới, phảng phất như chèn ép cả thiên địa, khiến cho thân thể ma vật nọ sững lại. Tuy rằng nó ngay lập tức khôi phục lại nhưng lại khiến Vương Lâm có được một cơ hội tuyệt hảo. Bởi vì giờ phút này toàn thân ma vật bị bao phủ trong hồng mang. Thân thể hắn trong nháy mắt liền tỏa ra một lượng lớn khói đen. Từng tiếng hừ thảm từ trong miệng hắn vang lên. Hắn rít gào ngày càng điên cuồng, ngay cả Hứa Phong Hàn đang ở trạng thái ngủ say cũng mở bừng hai mắt. Sắc mặt Vương Lâm tái nhợt. Hắn không thể duy trì ánh hồng mang này lâu lắm. Thần thông này tiêu hao nguyên lực rất lớn, chỉ trong vòng hai nhịp thở là con mắt giữa mi tâm Vương Lâm sẽ khép lại, hồng mang tiêu tan.

Chẳng qua chỉ trong nháy mắt này, tay phải Vương Lâm vỗ túi trữ vật, trên tay liền xuất hiện tiên kiếm. Tiên kiếm giơ lên rồi nhanh chóng chém xuống ! Trảm La Quyết ! Thiên địa ầm ầm rung chuyển, tiếng vang quanh quẩn. Một kiếm này chém xuống giống như khai thiên tích địa ! Trảm không phải là trảm nhục thân, không phải trảm nguyên lực mà là chém vào quy tắc trong thiên địa. Quy tắc bị chặt đứt, thần thông liền sụp đổ. Một kiếm này chém ra, Hứa Lập Quốc liền lập tức phát huy tác dụng. Kiếm khí nồng đậm mang theo kiếm ý từ viễn cổ tràn ngập trong thiên địa.

Tiên kiếm chém xuống, thân thể ma vật không chút tổn thương, ngay cả Hứa Phong Hàn trong bụng nó cũng chỉ chớp mắt một cái. Chẳng qua vô luận hắn hay ma vật lúc này cũng không thể nhúc nhích.

Một lát sau, thân thể ma vật xuất hiện rất nhiều vết nứt. Những đạo ma khí trừ trong thân thể nó lan ra, biến mất trong trời đất. Sau khi ma khí tiêu tan toàn bộ liền lộ ra Hứa Phong Hàn.

Giờ phút này Hứa Phong Hàn đã tuyệt khí. Khóe miệng Vương Lâm chảy xuống một tia máu tươi. Giết tu sĩ cảnh giới Âm Hư quả thật là một chuyện cực kỳ gian nan. Vương Lâm thu hồi tiên kiếm, bàn tay hướng về phái hố sâu phía không xa chụp một cái, lập tức hút lấy hết tất cả các mảnh mở của pháp bảo, sau đó thân thể nhoáng lên, nhanh chóng rời đi.

Còn về phần Ma Liên bị hút vào trong Hoàng Tuyền thì vẫn không hề tiêu tán mà đang bị đạo niệm của Hoàng Tuyền luyện hóa.

Khi thấy cảnh tượng này, trong mắt Vương Lâm hiện lên vẻ suy tư.

– Vật do đạo niệm hóa thành thực thể không biết có thể tế luyện thành pháp bảo hay không.

Trong lúc phi hành, thần thức Vương Lâm tản ra. Nơi này trải qua chiến đấu như vậy chắc chắn sẽ đưa tới một ít tu sĩ. Vương Lâm cẩn thận gia tăng tốc độ, mãi tới khi rời xa chỗ giao chiến mấy vạn dặm cũng vẫn không ngừng lại.

Mảnh đại lục này cũng cực kỳ rộng lớn, hơn nữa độ vững chắc vượt xa Vũ tiên giới. Nếu ở Vũ tiên giới thì chỉ trận chiến vừa rồi chắc chắn cũng khiến cho cả đại lục sụp đổ.

Vương Lâm phi hành ba ngày rồi. Phía trước hắn cuối cùng đã thấy được điểm tận cùng. Đến đây hắn mới dừng lại. Hắn đảo qua mặt đất một lượt, thấy cách đó không xa có một ngọn núi, bên ngoài có lôi quang lóe lên.

Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)