1. Home
  2. Truyện Hệ Thống
  3. [Dịch] Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa
  4. Tập 2: Vương Báo Tử (c11-c20)

[Dịch] Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa

Tập 2: Vương Báo Tử (c11-c20)

❮ sau

Chương 11. Vương Báo Tử

Đám đông ban đầu định chửi bới trong sự tức giận. Nhưng khi bọn họ nhìn thấy ký hiệu được in trên người máy thì vẻ mặt đều đại biến, lộ ra vẻ sợ hãi, không dám tiến lên nữa.

Lâm Dạ đang định xông tới nhìn thấy một màn này cũng lập tức nhíu mày. Đúng là ở đâu có con người thì ở đó có đánh nhau.

Ngay cả bên trong bãi phế liệu ở tầng thấp nhất này cũng vẫn xuất hiện những băng nhóm thế lực như vậy, dựa vào vũ lực để chiếm đoạt những nguồn tài nguyên tốt nhất.

Ban đầu, hắn cũng muốn đi xem thử liệu mình có thể lấy được thứ gì không, nhưng có vẻ như bây giờ không có hi vọng rồi.

Hắn không nghĩ rằng mình có thể đánh lại cả tá người máy chiến đấu cùng một lúc như vậy.

– Haizz, lại là băng nhóm của Vương Báo Tử kia.

Những tiếng thở dài đến từ những công dân khác ở bên cạnh.

– Không có cách nào, ai bảo bọn họ nhiều người? Hơn nữa mẫu người máy lại còn cao cấp hơn chúng ta chứ, ước gì có người nào có thể đứng ra trừng trị bọn hắn thì tốt biết mấy.

– Nhỏ giọng một chút, nếu Vương Báo Tử nghe thấy thì ngươi sẽ bị đánh thảm đấy.

– Đúng vậy, hiện tại thượng khu không thèm để ý đến chúng ta, tốt nhất vẫn đừng nên chọc vào tên đó.

Trước sự sống còn, họ phải cúi đầu.

Mặc dù họ biết rằng tất cả họ hợp lại có thể dễ dàng đẩy lùi Vương Báo Tử và những người khác, nhưng lại không ai dám ra tay.

Đây có lẽ là nỗi bi ai của công dân tầng dưới chót như bọn hắn.

Nhìn đám người đang tụ tập dần dần tán đi, Lâm Dạ chỉ có thể từ bỏ ý định đi qua đó nhặt đồ.

Tuy rằng chắc chắn hắn sẽ có thể âm thầm giải quyết đám người này, nhưng tốt hơn hết là vẫn đừng tùy tiện gây sự, lỡ như lại kéo ra một đám nữa thì sợ rằng sẽ mang đến hậu quả khó lường.

Nghĩ đến đây, hắn vội vã quay trở lại nơi ở của mình và đến chỗ Kỵ sĩ Hắc Phong bị hỏng.

Sau khi xác nhận xung quanh không có ai, hắn mới bắt đầu thao tác trên giao diện cá nhân.

[ Xin hỏi có phải ngài muốn sử dụng cơ hội sửa chữa miễn phí cho cơ giáp không? ]

– Sử dụng.

[Vui lòng chọn người máy cần sửa chữa.]

– Kỵ sĩ Hắc Phong!

Nói nhảm, trên danh nghĩa hắn chỉ có mỗi một người máy này, không sửa cái này thì sửa cái nào?

Tuy nhiên, điều mà Lâm Dạ không ngờ tới là ngay khi hắn vừa nói dứt câu, Kỵ sĩ Hắc Phong trước mặt hắn đã bắt đầu nhanh chóng tan rã, biến mất trong không khí.

– Đây là… công nghệ Nano à?

Lâm Dạ kinh ngạc nhìn một màn trước mắt, hắn cũng có một nhận thức hoàn toàn mới đối với trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới này.

Đồng thời, trong lòng hắn cũng bị sốc nặng.

Ngay cả trình độ công nghệ như vậy cũng không thể giữ vững được mặt đất, vậy thì những con quái vật biến dị đó phải đáng sợ đến mức nào?

Chỉ trong nháy mắt, kỵ sĩ Hắc Phong trước mặt hắn đã biến mất, chỉ để lại một phòng làm việc trống rỗng và hai vết chân thật sâu.

Cũng may hắn đã cố ý chọn lúc vắng người để tiến hành sửa chữa, nếu không thì lỡ như bị người khác thấy cảnh này, chỉ sợ sẽ lại dẫn đến rất nhiều phiền toái.

Dù sao thì ở những nơi như bãi phế liệu này, có lẽ không có bao nhiêu người có khả năng sử dụng chức năng sửa chữa này.

– Tốt hơn là nên lấy thêm thông tin trước.

Lâm Dạ liếc nhìn thời gian sửa chữa, [2:59:58], tức là hắn còn phải đợi 3 giờ để việc sửa chữa hoàn tất.

Phải nhân cơ hội này sử dụng mạng để hiểu rõ hơn về các thông tin khác về Liên Ban Hệ Vành Đai Hành Tinh mới được. Dù sao thì bây giờ hắn cũng đã được coi là giàu có, hắn đã có đủ khả năng để sử dụng các chức năng của mạng Liên Bang.

– Báo cáo, đã tìm kiếm toàn bộ nhưng không tìm thấy ba người Chu Hiền kia.

Ở bên kia, trong đội đang tìm kiếm các bộ phận trên núi rác, một thanh niên thì thầm với người đàn ông có vẻ mặt tàn nhẫn đang nằm ngửa trong buồng lái.

Người đàn ông này không ai khác chính là ác bá nổi tiếng ở bãi phế liệu này, Vương Báo Tử.

Vốn dĩ Vương Báo Tử còn đang hưởng thụ ánh sáng ban ngày từ trên trời chiếu xuống, vừa nghe thiếu niên báo cáo đã lập tức híp mắt lại.

– Không tìm thấy à? Ngươi đã đến chỗ ở của bọn hắn tìm chưa?

– Đúng vậy, nghe nói buổi tối hôm qua bọn họ đã đi ra ngoài, sau đó vẫn chưa thấy trở lại, ngay cả người máy cũng không lái đi, ta đoán có lẽ bọn hắn đã…

Thanh niên này nói giữa chừng thì dừng lại, có chút sợ hãi nhìn Vương Báo Tử, không dám nói tiếp.

Vẻ mặt Vương Báo Tử bình tĩnh, không nhìn ra vui buồn.

Nhưng mà ánh mắt sắc bén thâm trầm của hắn lại như làm cho không khí xung quanh đông cứng lại, làm cho thanh niên bên bân cạnh không khỏi âm thầm đổ mồ hôi, đến thở cũng không dám thở mạnh.

Chương 12. Không Gian Chiến Đấu Mô Phỏng

Một lúc sau.

Vương Báo Tử mới nghe hắn thản nhiên nói:

– Trong vòng ba ngày phải tra ra tung tích của bọn hắn, ta muốn xem ai dám động đến người của Vương Báo Tử ta.

– Vâng!

Giọng điệu này khiến đám thủ hạ của hắn run sợ.

Làm sao dám trái lời, lập tức dẫn mệnh lệnh, đi khắp nơi trong bãi rác điều tra tung tích của ba người Chu Hiền, thậm chí có người còn trực tiếp bắt người thẩm vấn.

Một thời gian.

Toàn bộ khu vực bên ngoài bãi rác đều trở nên hoang mang, không ai dám ra ngoài, sợ mấy người Vương Báo Tử chú ý đến mình.

Mà lúc này, ở một góc tương đối xa bãi phế liệu.

Lâm Dạ đã trở lại nơi ở, hắn đang mở giao diện Liên Bang để tìm kiếm các loại thông tin.

– Không ngờ người máy cũng chia thành nhiều loại như vậy?

Trong thùng container, Lâm Dạ kinh ngạc nhìn một hàng thông tin trước mắt.

Hắn thật sự không ngờ.

Ngoài các loại sức mạnh và phòng thủ ra thì người máy sinh học cũng được chia thành các loại nhanh nhẹn, tầm xa, toàn diện, triệu hồi và hỗ trợ.

Có tổng cộng bảy loại.

Mỗi loại lại được chia nhỏ thành một số loại khác nhau.

Giống như người máy mà Chu Hiền điều khiển trước đó là một loại người máy đa năng toàn diện, được làm từ một bộ phận của sinh vật biến dị kết hợp với hợp kim, chuyên dùng để cắt kim loại, là một loại tương đối phổ biến.

Công dân Liên Bang chỉ có thể nhận được người máy ban đầu do liên bang chỉ định khi họ thức tỉnh gen được hơn 10%, và sẽ được tự động sàng lọc và chỉ định theo sự phù hợp của gen, và loại hình của mỗi người đều sẽ không hoàn toàn giống nhau.

Sở dĩ nơi này được gọi là tầng dưới chót nhất là bởi vì hầu hết mọi người không có phương tiện để đạt được hơn 10% sự thức tỉnh di truyền, hoặc chỉ vừa đủ.

Cuối cùng, bọn hắn chỉ có thể sống trên mặt đất như những người bình thường, hoặc có thể được chỉ định một số mô hình thế hệ cũ hơn và để tự bảo vệ mình.

Và Lâm Dạ là một trong số đó. Độ thức tỉnh gen của hắn chỉ vừa đủ đạt đến mức yêu cầu. Vì vậy, người máy của hắn cũng được chế tạo bằng vật liệu kém hơn, và trong cùng cấp độ thì tính năng cũng kém hơn nhiều so với loại các cấp cao hơn.

Nếu muốn nâng cấp thì chỉ có thể thu thập các vật liệu cao cấp để sửa đổi bản thân hoặc sử dụng xu Liên Bang để xây dựng lại một luồng máy độc quyền.

Nhưng giá thì… Giá thực tế không phải người nào cũng có thể bỏ ra nổi.

Điều này đã dẫn đến một kết quả.

Khoảng cách giữa tầng dưới và tầng trên ngày càng lớn, và thậm chí cả bên trong và bên ngoài của thành phố mặt đất cũng đã hình thành một chênh lệch lớn.

Những người không thể thức tỉnh, hoặc những người có độ thức tỉnh quá thấp thì cuối cùng chỉ có thể sống một cuộc sống khó khăn trong những khu vực bị bỏ hoang ở bên ngoài thành phố.

Ngoài ra, bọn họ không có nhiều tài nguyên như vậy để mua thuốc biến đổi gen, lại càng cắt đứt con đường duy nhất để thay đổi hiện trạng này.

– Các huynh đệ, tin tức trọng đại! Thiên tài tân sinh của học viện Người Máy nói muốn khiêu chiến tất cả tân sinh khác, hiện tại đã mở ra không gian khiêu chiến mô phỏng và phòng khiêu chiến!

Ngay khi Lâm đang Dạ đang kiểm tra tư liệu thì một tin nhắn từ trong hộp thoại Liên Bang đột nhiên hiện ra, lập tức làm cho toàn bộ D khu nổ tung.

Học viện Người Máy.

Khiêu chiến tất cả tân sinh?

Hôm qua ở trên trang quảng cáo của Khu vực D78, Lâm Dạ đã nghe qua không ít tin tức có liên quan đến học viện Người Máy.

Trong khu D có hơn một trăm khu vực lớn nhỏ khác. Khu vực D78 mà hắn đang ở chỉ là một khu vực dưới đáy và không đáng chú ý mà thôi.

Mà học viện Người Máy thì lại là học viện do Liên Bang Hệ Vành Đai Hành Tinh xây dựng, là nơi dùng để bồi dưỡng phi công lớn nhất của khu D, đầu nhập tài nguyên càng là nhiều vô số kể.

Nhiều gia đình giàu có muốn đút lót để cho con cái vào trong đó mà không được, như vậy cũng đủ để chứng minh người có thể đi vào trong đó mạnh cỡ nào, hoặc là thiên phú gen yêu nghiệt cỡ nào.

Tuyệt đối không phải những công dân sống ở tầng dưới chót trên mặt đất như bọn hắn có thể so sánh được.

Đương nhiên.

Lâm Dạ cũng biết chuyện này cũng không có liên quan gì với mình, hắn cũng không có hứng thú gì với học viện Người Máy kia, hắn chỉ đơn thuần cảm thấy hiếu kỳ đối với sự kiện lớn của Liên Bang thôi.

Vừa vặn có thể mượn cơ hội này nhìn xem những thiên tài kia chiến đấu thế nào, không chừng còn có thể có phát hiện gì mới thì sao.

Vừa nghĩ đến đây, ngón tay của Lâm Dạ hơi đưa lên trước, mở ra kênh quan chiến của không gian chiến đấu thực tế ảo.

【 Tiến vào không gian chiến đấu thực tế ảo cần giao nạp 10 đồng Liên Bang, xin hỏi ngài có muốn thanh toán không? 】

– Có.

【 Xét thấy ngài cũng không điều khiển cơ giáp, AI Liên Bang đang giúp ngài đổi thành hình thức hình chiếu 3D, mời tìm kiếm một nơi an toàn để tiến hành đăng ký. 】

Chương 13. Trọng Lực Phấn Toái Giả

Cảnh tượng thay đổi.

Sau một cảnh trắng xóa, Lâm Dạ đi thẳng tới trong một đại sảnh khoa học kỹ thuật, xung quanh có nhiều loại người máy và màn hình, còn có rất nhiều thân ảnh vội vã đi lướt qua.

Hiển nhiên bọn hắn đều là nhận được tin tức đến đây để đăng ký vào không gian thực tế ảo.

– Nhanh lên, nhanh lên, vị thiên tài tân sinh kia sắp bắt đầu chiến đấu rồi, nhanh vào đó xem thử.

– Mẹ nó nhanh như vậy đã có người ứng chiến rồi à? Chiến trường ở đâu vậy?

– Nghe nói là chiến trường số 9, sân đấu là Thành Phố Bỏ Hoang!

– Trâu vậy! Một người mới cũng dám chọn Thành Phố Bỏ Hoang à?

Đám người ở đại sảnh liên tục kinh hô, nhao nhao đi về hướng màn sáng có ghi “Số 9” ở chính giữa đại sảnh.

Trong lòng Lâm Dạ khẽ động, hắn cũng nhanh chóng đuổi theo bước chân của mấy người đó, đi vào bên trong màn sáng.

Một giây sau, cảnh tượng trước mắt xoay nhanh.

Đợi đến hắn lần nữa đứng vững thì đã xuất hiện ở trong phế tích của một thành phố đổ nát thê lương.

Mặt đất ánh lửa ngút trời, từng đạo hỏa diễm dung nham từ vết nứt mặt đất không ngừng phun trào, truyền ra một loạt tiếng vang ầm ầm, trên bầu trời còn có thiên thạch giáng xuống.

Quả thực giống như là ngày tận thế!

Mà ở trên đường phố trung ương nhất, hai người máy đang giằng co với nhau, bầu không khí lúc này giống như ngưng kết lại.

Không cần phải nói, đây chính là gia hỏa được xưng là thiên tài tân sinh cùng kia và đối thủ của hắn.

– Lại là loại người máy lực lượng phiên bản mới nhất, Trọng Lực Phấn Toái Giả!

– Thật đúng là vậy! Nghe nói lực phá hoại của Trọng Lực Phấn Toái Giả cũng có thể đứng vào hàng thứ năm trong tất cả người máy cấp thấp.

– Mà lớp giáp bên ngoài còn dùng Trọng Nham Quái, gen thức tỉnh 15% trở lên mới có thể điều khiển, người này thật không đơn giản.

Nghe bên cạnh truyền đến tiếng nghị luận, Lâm Dạ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không khỏi nhìn về phía bộ giáp nặng nề được tạo thành từ nham thạch xa xa.

Hắn không biết “Trọng Nham Quái” trong miệng những người này là sinh vật biến dị cấp bậc gì.

Nhưng hắn lại biết, yêu cầu 15% gen thì tuyệt đối mạnh hơn so với Địa Huyệt Thú hắn gặp phải trước đó, để hắn càng thêm mong đợi đối với trận chiến đấu này.

Vừa vặn lúc này.

Nương theo lấy một tiếng đếm ngược kết thúc, trận chiến đấu rốt cục khai hỏa.

Người xông lên trước là người máy loại hình nhanh nhẹ ở đối diện Trọng Lực Phấn Toái Giả.

Một đài vô số vảy rồng bao phủ, thân máy nhẹ nhàng trôi chảy, sau lưng còn kéo lấy một cái đuôi bằng kim loại mang theo móc câu.

Người máy hình rắn có tốc độ rất nhanh.

Trong nháy mắt, ba động cơ phản lực sau lưng đẩy xuống từng cột lửa ngất trời, lướt thẳng về phía Trọng Lực Phấn Toái Giả.

Động tác trôi chảy và điều khiển tinh chuẩn đó lập tức làm cho những người đang quan sát ở đây liên tục hô hay.

So sánh ra thì Trọng Lực Phấn Toái Giả ở trước mặt hắn lại có chút quá kịch cợm.

Thật giống như thân máy khởi động quá chậm, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, thật vất vả mới nâng lên cánh tay thô to chặn ở trước người.

– Ngươi bị lừa rồi.

Học viên điều khiển người máy hình rắn cười lạnh một tiếng, một cú xoay người xinh đẹp lướt đến bên cạnh Trọng Lực Phấn Toái Giả.

Theo thân máy của hắn xoay tròn, cái đuôi kim loại phía sau bỗng nhiên bắn ra ánh sáng màu hồng, hóa thành một cái gai nhọn sắc bén phá không đâm ra, đâm thẳng về phía vị trí hạch tâm năng lượng của Trọng Lực Phấn Toái Giả.

Tất cả những chuyện này xảy ra thật sự quá nhanh.

Một sô người đang quan chiến phát ra mảng lớn kinh hô.

Bởi vì một khi năng lượng hạch tâm bị hủy thì người máy cũng sẽ mất đi động lực chèo chống, chỉ có thể mặc người chém giết, cơ bản là đã thua trận.

Nhưng ngay khi tất cả mọi người nghĩ là vị thiên tài tân sinh kia sắp thua thì hắn đột nhiên động. Cánh tay người máy chuẩn sát bắt lấy cái đuôi của người máy hình rắn, dùng sức nâng người máy hình rắn lên.

– Cái gì?

Ngay khi học viên kia đang dương dương tự đắc thì vẻ mặt đột nhiên thay đổi, người máy khổng lồ bị quăng xuống mặt đất, thân máy khổng lồ giống như một cái bún nặng đột nhiên rơi xuống.

– Đùng!

Cả con đường cũng run nhẹ một cái, kiến trúc gần đó càng sụp đổ toàn bộ.

-15

Một lượng sát thương cực lớn từ trên đầu của hắn bay ra, trực tiếp đột phá hai chữ số.

Đây cũng là điểm yếu của người máy loại nhanh nhẹn, lực phòng ngự quá thấp, chỉ một kích đã đánh cho người học viên kia ngã đến thất điên bát đảo.

【 Cảnh báo! Thân máy gặp trọng kích, mời chữa trị kịp thời. 】

【 Cảnh báo! Đuôi và cánh hư hỏng nghiêm trọng, năng lượng cung cấp không đủ. 】

Nghe thấy bên cạnh không ngừng truyền đến tiếng cảnh bảo, vẻ mặt của học viên đó thay đổi liên tục, kịp phản ứng, lần nữa kéo dài khoảng cách.

Nhưng mà nghênh đón hắn lại là một giọng nói tràn ngập khinh thường.

– Ngươi thua.

– Đùng!

Lại là một tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Chương 14. Ta Muốn Trở Thành Phi Công Mạnh Nhất Dưới Bầu Trời Này

Nắm đấm cực đại do Trọng Nham Quái chế tạo thành rơi xuống, một quyền nện lên trên năng lượng hạch tâm của người máy hình rắn, truyền đến một âm thanh kim loại đứt gãy.

Lực lượng kinh khủng xuyên thấu qua thân máy xuyên qua mặt đất, làm cho một lượng lớn nham tương bắn lên trời, bao phủ hoàn toàn người máy hình rắn.

-30

-10

Hai cái con số đại biểu cho lượng sát thương bay lên, 55 điểm HP trong nháy mắt đã không còn, kết thúc trận chiến đấu này.

【 Chiến đấu kết thúc, thời gian chiến đấu 33 giây. 】

【 Người thắng: Trọng Lực Phấn Toái Giả 】

Ngay khi âm thanh thông báo vừa vang lên, trong tràng lập tức bộc phát lên tiếng hô kinh ngạc và xôn xao.

Ngay cả Lâm Dạ quan sát toàn bộ quá trình cũng đều là một mặt ngưng trọng, ánh mắt vô cùng thâm trầm.

Cũng không phải là bởi vì thực lực của đối phương làm hắn kinh ngạc. Mà ngược lại, mặc dù trận chiến đấu vừa rồi cũng không tệ lắm, nhưng lại không lọt nổi mắt xanh của hắn.

Mà chuyện làm hắn ngưng trọng lại chính là bản thân người máy sinh học.

Tuy trận chiến chỉ diễn ra trong nửa phút ngắn ngủi, nhưng hắn lại có thể nhìn ra được, tính năng người máy mà hai người này lái mạnh hơn Kỵ Sĩ Hắc Phong của hắn nhiều lắm.

Nếu như đối đầu chính diện thì có lẽ hắn không lấy được chút lợi thế nào.

Ưu thế duy nhất của hắn chính là sau khi tinh thần dị biến giúp hắn được cường hóa cảm giác và kỹ xảo chiến đấu đã ma luyện ở kiếp trước.

Nhưng nếu như tính năng chênh lệch quá lớn thì cho dù cảm giác của hắn có mạnh hơn nữa cũng vô dụng.

Bởi vì cái gọi là nhất lực phá vạn pháp.

Ở trước mặt sức mạnh tuyệt đối, lại hoa lệ kỹ xảo thì cũng là vô ích.

– May mà mình đã đến đây quan sát.

Nhìn qua chiến trường mô phỏng đang khôi phục hình dáng cũ, ánh mắt của Lâm Dạ bình tĩnh.

Bây giờ hắn đã đại khái hiểu rõ trình độ của tân sinh ở Học viện Người Máy, đúng là mạnh hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều.

Nhưng mà hắn cũng không nản chí, dù gì thì lượng tài nguyên tầng trên và tầng dưới lấy được khẳng định có chênh lệch.

Nhưng hắn chỉ cần sửa chữa xong Kỵ Sĩ Hắc Phong, tăng độ thức tỉnh gen lên tới 11% thì có lẽ sẽ có thể miễn cưỡng tranh đoạt tài nguyên với bọn gia hỏa này.

Nghĩ đến đây, hắn lập tức rời khỏi chiến trường mô phỏng, đến trong đại sảnh ấn mở giao diện chiến đấu, bắt đầu tìm kiếm đối thủ thích hợp, chuẩn bị làm quen một chút với cách chiến đấu của người máy sinh học.

Không gian chiến đấu mô phỏng.

Bên cạnh một bộ người máy ở một góc đại sảnh.

Trương Đào ngừng chân đứng thẳng, ánh mắt nhìn giao diện trước người, cau mày.

Chiến thắng 4 trong tổng số 12 trận, đây là chiến tích hiện tại của hắn.

Nói thật, tỉ lệ thắng 30% đối với một người vừa mới thức tỉnh không bao lâu như hắn đã coi như là thành tích rất không tệ rồi.

Nhưng hắn trời sinh đã có tính kiêu ngạo không cho phép bản thân chấp nhận sự thật rằng mình kém hơn người khác, nhất là dưới tình huống đối thủ cũng đều là người mới.

– Phải thắng thêm một trận nữa, kéo tỉ lệ thắng lên đến 40% mới được.

Trương Đào nắm chặt hai tay, cuối cùng chọn vào nút tìm trận trên giao diện.

【 Tìm trận ngẫu nhiên thành công, đang tiến hành phân phối sân bãi, xin đợi… 】

– Nhanh như vậy à?

Nghe thấy thông báo, Trương Đào lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Mặc dù mấy trận chiến trước đó đều tìm trận rất nhanh, nhưng chí ít cũng cần chờ trên mười mấy hai mươi giây, nhưng lần này vừa nhấn tìm trận đã lập tức tìm trận thành công, không thể không nói vận khí của hắn không tệ.

Tranh thủ thời gian phân phối sân bãi, hắn tiện tay ấn mở thông tin của đối thủ nhìn thoáng qua.

【 Tính danh 】: Ẩn tàng

【 Số hiệu 】: Ẩn tàng

【 Cấp độ 】: Cấp thấp

【 Cơ giáp 】: Kỵ Sĩ Hắc Phong

【 Loại hình 】: Loại hình phòng ngự

【 Chiến tích 】: 0/10

【 Tuyên ngôn 】: Ta muốn trở thành phi công cường đại nhất dưới bầu trời này!

– Phốc!

Nhìn thấy thông tin trước mắt, Trương Đào kém chút nữa đã cười ra thành tiếng.

Mười trận toàn bại, còn thảm hơn cả hắn.

Với chiến tích này mà còn dám mạnh miệng nói muốn trở thành phi công mạnh nhất?

Thật đúng là không biết trời cao đất rộng.

Không ngờ vận khí của mình lại tốt như vậy, lại có thể ghép đôi với loại thái điểu này, không phải là tặng không chiến tích cho hắn sao?

Hắn sao có thể bỏ qua cơ hội tuyệt hảo này, lập tức chọn vào chấp nhận, sau đó hắn lập tức bị truyền tống rời khỏi, đi vào bên trong một trường đấu thú La Mã to lớn.

Mà ở đối diện hắn lại là một người máy Kỵ Sĩ Hắc Phong thường thấy nhất đang động máy móc đánh giá xung quanh, nhìn giống như là tân thủ lần đầu tiên tới đây vậy.

– Ngươi chính là người tự xưng muốn trở thành phi công mạnh nhất à?

Trương Đào cười trêu chọc nói, khóe miệng nở nụ cười.

Hắn biết trận chiến đấu này cơ bản đã xem như thắng chắc.

Chương 15. Đỡ Đòn Hoàn Mỹ

– Ây… Ngươi đang nói ta à?

Lâm Dạ ở đối diện ngay đang quan sát hoàn cảnh xung quanh giật mình, lúc này hắn mới kịp phản ứng, liếc qua thông tin cá nhân trên giao diện điều khiển, vừa vặn nhìn thấy câu tuyên ngôn đặc biệt kia.

– Trở thành phi công mạnh nhất dưới bầu trời này… Thì ra đây chính là nguyện vọng của ngươi à?

Lâm Dạ nỉ non tự nói, vẻ mặt trở nên phức tạp.

Nhất là khi hắn nhìn thấy điểm danh phía dưới, thắng được trận chiến đấu đầu tiên sẽ có thể nhận được 100 đồng Liên Bang thì càng lâm vào trong trầm mặc thật lâu.

Chỉ thiếu chút nữa.

Thiếu niên bị hắn chiếm thân thể sẽ có thể đạt được vật tư trân quý để duy trì sinh mệnh, cuối cùng lại ngã xuống trước một bước cuối cùng.

Lâm Dạ không biết nên cảm thấy may mắn hay là tiếc hận.

Trong đầu hắn không khỏi hiện ra hình tượng một thiếu niên quật cường đang không ngừng bò dậy trong lúc chiến đấu.

– Này, ta đang hỏi ngươi đó, sao không trả lời?

Lúc này, một âm thanh cực kỳ khó chịu truyền đến.

Đại khái là Trương Đào thấy hắn một mực không nói gì nên tưởng rằng không để ý mình, vẻ mặt Trương Đào lập tức khó nhìn lên.

– Đã như vậy, vậy ta sẽ lập tức trực tiếp tiễn ngươi rời khỏi luôn.

Hắn cũng không nói nhảm thêm nữa, lập tức khởi động động cơ, truyền đến một loạt âm thanh kim loại va chạm vào nhau, hạch tâm năng lượng trước ngực hắn cũng theo đó sáng lên.

Hắn đang điều khiển là một người máy chiến đầu từ xa. Vũ khí cực kỳ đặc biệt, lại là cung tiễn rất ít gặp, thoạt nhìn giống như được chế toại từ xương sống lưng của sinh vật to lớn nào đó, xung quanh được phủ kín bằng gai nhọn, dài khoảng hơn năm thước.

– Tấn công từ xa sao?

Ánh mắt của Lâm Dạ ngưng lại, cũng khởi động động cơ, khởi động người máy.

Kỵ Sĩ Hắc Phong này là không gian mô phỏng căn cứ theo người máy của hắn mô phỏng ra, tham số hoàn toàn giống hệt với người máy của hắn, hơn nữa còn là trạng thái tốt nhất, hoàn hảo không chút tổn hại.

Cho nên dù là vật thật còn đang tiến hành sửa chữa thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc hắn chiến đấu.

– Động thủ đi.

Thông qua kết nối thần kinh, hắn đưa tay trái Lá Chắn Bão Sấm Sét lên chắn ngang ở trước người, trực tiếp bày ra một bộ tư thái nghênh chiến.

Cùng lúc đó, một luồng khí tức lãnh liệt từ trong bắn ra ngoài, từ trên người Kỵ Sĩ Hắc Phong hắn điều khiển bạo phát ra.

Cả người Trương Đào run lên, hắn có một loại cảm giác bị mãnh thú để mắt tới.

– Ảo giác, nhất định là ảo giác, một thái điểu chiến 10 trận mà không thắng được trận nào mà thôi, xem ta đánh nổ người máy của ngươi như thế nào đây!

Tức giận mắng một tiếng, Trương Đào rốt cục động.

Dưới chân bắn ra ngọn lửa, nhanh chóng lui ra phía sau, đồng thời cánh tay máy nâng lên, kéo cung tiễn thành hình trăng tròn, phía trên cung tiễn vốn không có vật gì lại bỗng nhiên ngưng tụ ra một mũi tên năng lượng.

– Băng!

Mũi tên năng lượng nổ bắn ra, hóa thành lưu quang màu trắng lướt về phía Lâm Dạ, nhanh đến mức giống như không khí đều bị xé nứt.

Sau đó hắn lại tiếp tục kéo căng cung tiễn, lần nữa bắn ra mũi tên thứ hai, hai mũi tên gần như bắn ra cùng lúc.

Hai sao liên tiếp!

Gia hỏa thoạt nhìn giống như là tạp ngư này lại có thủ đoạn tiểu xảo tốt như vậy, làm cho Lâm Dạ cũng bắt đầu trở nên kinh ngạc.

Mà cung tiễn lại khác với vũ khí cận chiến, tốc độ có thể nói là cực kỳ nhanh, chớp mắt đã tới gần trước mắt hắn, thế công vô cùng lăng lệ.

Trong mắt Lâm Dạ bắn ra ánh sáng, tất cả sự vật xung quanh bỗng nhiên trở nên chậm lại. Máy móc chuyển động, hai chân hơi trầm xuống, Lá Chắn Bão Sấm Sét phía bên phải hơi chếch lên.

Đinh! Đinh!

Tiếng vang lanh lảnh quanh quẩn trong tràng, trên tấm chắn xuất hiện một vết lõm mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Lực trùng kích cường đại xuyên thấu qua tấm chắn khuếch tán đến thân máy, làm thân máy Kỵ Sĩ Hắc Phong hiện lên số lượng -3 – 3.

– Chỉ giảm một chút điểm HP như thế thôi à?

Trương Đào ở đối diện há mồm kinh ngạc.

Phải biết người máy của hắn là loại tấn công vật lý từ xa, lực phá hoại đạt đến 7 điểm, trong tất cả người máy loại hình sinh vật cấp thấp cũng không thấp.

Lấy sức phòng ngự của Kỵ Sĩ Hắc Phong thì sao chỉ có thể tạo thành chút tổn thương ấy được chứ?

Trừ phi…

Tên kia có thể làm được đỡ đòn hoàn mỹ, làm cho toàn bộ lực công kích bị lệch ra ngoài.

Nghe nói những phi công loại hình phòng ngự đứng đầu lúc chiến đấu đều có thể thông qua tấm chắn để giảm tối đa lực công kích, từ đó giảm xuống thân máy bị thương tổn và xung kích.

Dưới trạng thái đỡ đòn hoàn mỹ nhất gần như có thể đạt tới hiệu quả giảm 50% sát thương.

Nhưng Trương Đào lại biết, đó căn bản không phải là chuyện mà người thường có thể làm được, nhiều lắm cũng chỉ ở khoảng 10% đến 20% mà thôi.

20% trở lên đã coi như là vô cùng cường hãn, 30% trở lên chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, một thái điểu chưa thắng trận nào thì sao lại có loại kỹ xảo này được chứ?

Chương 16. Thắng Trận Đầu Tiên

– Chắc chắn là trùng hợp!

Trương Đào tự an ủi mình, nhưng động tác trong tay hắn không chậm, cung tiễn đã lần nữa bị kéo căng, muốn tiếp tục tiến công.

Nhưng lúc này, Lâm Dạ lại sớm đã thừa dịp hắn thất thần lơ là công kích mà xông tới, xuất hiện ở trước mặt hắn.

Lưỡi Cưa Hợp Kim phủ đầy gai nhọn đột nhiên đâm ra, tinh chuẩn đâm trúng vị trí khớp nối của cánh tay máy.

Một âm thanh kim loại ma sát chói tai vang lên, bốn cái ổ trục ở khớp tay người máy trực tiếp gãy mất hai cái, giảm 4 điểm HP.

Tiếp đó, Lâm Dạ dùng sức nhảy lên cao, một cước đạp thẳng vào vị trí hạch tâm năng lượng ở trước ngực người máy của Trương Đào.

– Bành!

Bàn chân lớn của Kỵ Sĩ Hắc Phong tiếp xúc thân mật với thân máy của Trương Đào, không chút lưu tình đạp hắn bay ra ngoài, va chạm làm sụp đổ mảng lớn rào chắn ở biên giới của trường đấu thú, lại gây thêm một loạt tổn thương.

-8

-4

-3

-4

Chỉ vừa mới đối mặt mà người máy của Trương Đào đã xuất hiện nhiều chỗ tổn hại, ngay cả điểm HP cũng giảm hơn một phần ba.

Nhất là một cước đạp trúng vị trí hạch tâm năng lượng kia đã tạo thành lực phá hoại gấp hai bình thường, làm cho hai mắt Lâm Dạ lập tức trở nên sáng ngời.

Căn bản không cho Trương Đào cơ hội phản kháng. Khi hắn vừa mới chuẩn bị từ trong đống đá vụn bò lên thì Lâm Dạ đã lập tức xông lên phía trước, Lưỡi Cưa Hợp Kim đã cắm thẳng vào lồng ngực của người máy, sau đó đột nhiên kéo hướng xuống một phát.

Hàng loạt tia lửa bắn ra khắp nơi, vốn điểm HP của Trương Đào cũng không còn nhiều, giờ đã triệt để không còn, bên tai hai người vang lên thông báo chiến đấu kết thúc.

Toàn bộ quá trình, Trương Đào vẫn còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Đợi sau khi hắn đứng vững thì đã bị truyền tống về trong đại sảnh với vẻ mặt ngơ ngác.

Một hồi lâu sau, hắn mới rốt cục lấy lại tinh thần từ trong trân chiến đấu vừa rồi.

– Mẹ nó!

Một tiếng chửi tục lập tức hấp dẫn ánh mắt của các phi công khác trong đại sảnh tới, tất cả đều nhìn hắn với ánh mắt giống như nhìn đồ đần.

Nhưng Trương Đào lại hoàn toàn không có tâm tư để ý tới những chuyện này.

Hắn vội vàng lật ra ghi chép trận chiến đấu vừa rồi:

Hai chữ to “thất bại” giống như con dấu in hằng trên trán của hắn.

Bại. Hắn lại bại dưới tay một thái kê chiến mười trận không thắng trận nào, hơn nữa còn là dưới tình huống không có bất kỳ năng lực phản kháng nào.

Vậy chẳng phải hắn cũng là thái kê hay sao?

Không đúng!

Loại thủ pháp đỡ đòn tinh chuẩn đó, còn có kỹ năng cận chiến đánh thẳng vào yếu hại đó tuyệt đối không phải một thái điểu có thể làm được!

Chẳng lẽ là đại luyện?

Trương Đào lập tức phủ định suy đoán này.

Không gian mô phỏng chính là 100% cảnh tượng chân thực do AI Liên Bang mô phỏng ra, là trực tiếp dựa trên số hiệu và gen của công dân, cho dù để người khác điều khiển mình người máy của mình đăng ký thì cũng sẽ không thay đổi.

Hoàn toàn ngăn cản sạch khả năng đại luyện giả mạo.

Nói cách khác, gia hỏa chiến đấu với hắn vừa rồi rất có thể là một cao thủ ẩn cư nào đó, hoặc là một chiến phái đã rất lâu rồi không đến không gian mô phỏng, cho nên mới có chiến tích mê hoặc người khác như vậy.

– Ta ngược lại muốn xem thử ngươi là thần thánh phương nào.

Nói thật, thua không hiểu thấu như thế làm trong lòng Trương Đào rất không chịu phục.

Chỉ cần hắn cẩn thận hơn một chút, không cho tên kia có cơ hội áp sát người thì hắn tuyệt đối có nắm chắc tiêu hao hết năng lượng của đối phương.

Dù sao thì cận chiến và phòng ngự vốn chính là yếu thế của người máy chiến đấu từ xa như hắn, mà hắn vẫn rất có tự tin đối với thực lực của mình.

Nghĩ đến đây, hắn lập tức tranh thủ lướt giao diện quan chiến đến cuối cùng, chọn vào tên Lâm Dạ, muốn quan sát trận chiến đấu tiếp theo của hắn.

【 Quan chiến thất bại, mục tiêu ngài lựa chọn đã offline. 】

– Offline rồi à?

Trương Đào sững sờ tại chỗ, hắn hoàn toàn không ngờ rằng Lâm Dạ chỉ đánh một trận xong thì đã trực tiếp offline.

Nếu đã như vậy thì hắn sẽ ngồi chờ ở đây, chờ đến khi nào tên kia online lại mới thôi!

【 Chúc mừng ngài đã thắng được trận chiến đấu đầu tiên, nhận được phần thưởng là 100 đồng Liên Bang, phần thưởng đã được chuyển vào tài khoản của ngài. 】

Khu vực D78.

Lâm Dạ mới rời khỏi không gian mô phỏng thì bên tai đã truyền ra một tiếng thông báo êm tai.

700 đồng Liên Bang trong tài khoảng của hắn cũng đã tăng tới 800, mặc dù không nhiều nhưng cũng đã đủ để giúp hắn sống được một đoạn thời gian nữa.

Sau đó, hắn chỉ cần chờ Kỵ Sĩ Hắc Phong sửa xong rồi đi ra bên ngoài xem thử có con đường nào có thể kiếm tiền hay không.

– Tiếp tục tra tư liệu đi.

Lâm Dạ thầm nói một tiếng, sau đó lập tức đứng dậy đi đến bên cạnh cửa sổ ngồi xuống, hắn vừa gặm lương khô vừa ấn mở bảng thông tin Liên Bang.

Chương 17. Uy Hiếp Tới Gần

Trận chiến đấu vừa rồi đã giúp hắn có thêm hiểu biết mới đối với người máy sinh học.

Nhất là phương diện lực phá hoại và phòng ngự, hắn cơ bản đã mò thấy quy luật, cũng bắt đầu tìm kiếm tin tức về phương diện này.

Nửa giờ sau, Lâm Dạ đóng giao diện lại, vuốt vuốt con mắt có chút đau nhức.

Quả nhiên như hắn dự đoán, người máy sinh học và trị số cơ sở của sinh vật biến dị đều là từ AI Liên Bang thông qua kỹ thuật thăm dò năng lượng sinh mệnh số liệu hóa thành các hạng chỉ tiêu.

Cũng giống như việc mô phỏng lực sát thương và mức độ hao tổn năng lượng sinh mệnh của đối phương, từ đó có thể biết mình tạo thành nhiêu lớn tổn thương cho kẻ địch, để tránh chuyện quên bổ đao rồi bị quái vật giết ngược lại.

Trong đó, chuyện làm cho Lâm Dạ kinh ngạc nhất chính là lực phòng ngự và lực phá hoại.

Mỗi khi lực phòng ngự đạt tới gấp 1 lần lực phá hoại của đối phương thì tương đương với sẽ giảm 10% sát thương.

Lực phòng ngự càng cao, độ cứng chỉnh thể của người máy cũng càng cao, lúc bị công kích thì độ phá hư tự nhiên cũng càng ít đi.

Nếu như lực phòng ngự có thể đạt tới gấp 10 lần công kích của đối phương trở lên, thì gần như có thể không cần để mắt đến công kích của đối phương, bởi vì căn bản là đối phương sẽ không có cách nào tạo thành tổn thương cho người máy của ngươi.

Đương nhiên hắn cũng biết chuyện này cũng không dễ thực hiện.

Cho nên tập hợp những người điều khiển người máy loại hình phòng ngự đã tìm ra một phương pháp khác có thể giảm được sát thương trên phạm vi lớn, đó chính là tấm chắn đỡ đòn!

Sử dụng tấm chắn làm lệch đòn công kích của đối phương, từ đó giảm xuống lực xung kích và phá hư mà người máy phải tiếp nhận, đây xem như là một kỹ năng chiến đấu ẩn tàng của người máy loại hình phòng ngự, phải là người có thao tác vô cùng tinh chuẩn và phản ứng cực kỳ nhanh nhạy mới có thể làm được.

Mà hai thứ này vừa vặn là thứ Lâm Dạ không thiếu nhất.

Bởi vì hắn có cường hóa cảm giác và ý thức chiến đấu ở kiếp trước, người máy loại hình phòng ngự quả thực chính là làm ra vì hắn!

– Không biết người máy phòng ngự lợi hại hơn cần bao nhiêu đồng Liên Bang, nếu như có cơ hội thì cũng có thể đổi một cái tốt hơn một chút.

Lâm Dạ sờ lên cằm, âm thầm suy tư.

Kỵ Sĩ Hắc Phong cũng chỉ có thể chống lại Địa Huyệt Thú cấp thấp nhất, nếu như lại gặp phải sinh vật biến dị lợi hại hơn thì chỉ sợ hắn cũng khó mà ngăn cản.

Biện pháp duy nhất chính là tiến hành cải tiến thăng cấp cho nó, hoặc là trực tiếp mua một cái mới.

Nhưng vấn đề là bây giờ hắn chỉ thức tỉnh 10% gen, cho dù có thể mua được người máy cao cấp hơn thì cũng không có cách nào điều khiển.

Cho nên cuối cùng vẫn quay trở về vấn đề ban đầu, kiếm tiền mua thuốc biến đổi gen.

– Người ở bên trong đi ra cho ta!

Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì bên ngoài vang lên một tiếng hô to, đánh gãy suy nghĩ của hắn, đồng thời nương theo đó là một âm thanh đập cửa phanh phanh.

Lâm Dạ mày nhăn lại.

Hắn ở đây cũng không quen ai, tại sao lại có người tìm đến nhà chứ?

Thấy vây, hắn lập tức đứng dậy rời khỏi phòng đi ra bên ngoài thì thấy mấy thanh niên dáng vẻ lưu manh đang đứng bên ngoài, dùng sức gõ cửa.

– Tìm ta có chuyện gì không?

Lâm Dạ nhìn lướt qua mấy người, rõ ràng là mấy thủ hạ của Vương Báo Tử mà hắn vừa thấy sáng nay, trong lòng không khỏi run lên.

Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, thanh niên cầm đầu đã lập tức dùng ánh mắt thâm trầm nhìn hắn:

– Ngươi có thấy một người tên là Chu Hiền hay không?

Chu Hiền?

Ánh mắt của Lâm Dạ khẽ nhúc nhích.

Thì ra tên kia là thủ hạ của Vương Báo Tử sao?

May mà hắn vì lý do cẩn thận nên đã xử lý sạch sẽ thi thể của mấy người đó trong đêm, nếu không thì sợ rằng sẽ dẫn tới một phiền phức lớn.

– Chu Hiền hắn sao rồi? Hôm qua lúc chiều hắn còn giúp ta di chuyển người máy về tới đây.

Lâm Dạ nghi ngờ hỏi.

Hôm qua Chu Hiền đi cùng với hắn đã có rất nhiều người nhìn thấy, giấu diếm ngược lại sẽ làm cho đối phương hoài nghi, cho nên hắn dứt khoát giả bộ như mình không biết gì.

Mà xem ra, hình như đối phương cũng không biết chuyện Chu Hiền hành động đêm khuya, nếu không thì đã sẽ không khách khí như thế.

Quả nhiên.

Nghe thấy hắn hỏi vậy, thanh niên đứng đầu lộ vẻ buông lỏng, hàn ý trong mắt tán đi không ít.

– Chu Hiền đã mất tích, có người nói đã nhìn thấy ngươi đi cùng với hắn, cho nên chúng ta lập tức tới hỏi một chút, ngươi có biết sau đó hắn đi đâu hay không?

Đại khái là bởi vì nghe Lâm Dạ nói trước đây được Chu Hiền hỗ trợ nên thái độ của thanh niên này đối với Lâm Dạ cũng tốt hơn nhiều, mở miệng hỏi, đồng thời âm thầm quan sát ánh mắt của hắn.

Chương 18. Người Máy Sửa Xong

Mấy người khác cũng hắn nhìn chằm chằm, ánh mắt tất cả đều tập trung ở trên người hắn.

Nếu người bình thường gặp phải chiến trận này thì có lẽ đều sẽ rụt rè.

– Chuyện này thì ta cũng không biết.

Vẻ mặt Lâm Dạ vẫn như bình thường:

– Hôm qua, sau khi giúp ta di chuyển người máy về đây thì hắn đã lập tức trở về, chắc là gần đây phải có không ít người nhìn thấy mới đúng.

– Như vậy sao?

Thanh niên nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu, lại nhìn vị trí đặt người máy trống không bên cạnh một chút.

– Được thôi, nếu sau này có tin tức của Chu Hiền thì nhớ phải đến thông báo cho chúng ta, đi thôi!

Hắn ra lệnh một tiếng, sau đó lập tức mang theo mấy người bên cạnh quay lưng rời khỏi, đến nơi khác hỏi những người khác đi.

Đợi sau khi bọn hắn đi xa, vẻ mặt của Lâm Dạ mới dần dần lạnh xuống.

Đám người Vương Báo Tử làm thổ địa của nơi này, sau này chắc chắn không thể ít tiếp xúc với bọn hắn được.

Xem ra cần phải thừa dịp đám người kia chưa phát hiện chân tướng nhanh chóng tăng lên thực lực mới được, hắn cũng không thích loại cảm giác tính mệnh có thể gặp uy hiếp bất cứ lúc nào như thế này.

【 Kỵ Sĩ Hắc Phong của ngài đã sửa chữa hoàn tất, xin hỏi ngài có muốn tiếp nhận bây giờ không? 】

Giữa trưa, trong lúc Lâm Dạ đang ở trong phòng tìm đọc tư liệu thì một tiếng thông báo đột nhiên vang lên bên tai hắn.

Trải qua thời gian gần nửa ngày, Kỵ Sĩ Hắc Phong của hắn rốt cục đã thuận lợi sửa chữa xong, có thể nhận lại được rồi.

Hắn đi ra bên ngoài nhìn quanh một vòng xung quanh, sau khi cẩn thận xác nhận không có ai thì hắn mới đi đến bên trong thùng container chỗ chứa người máy.

– Tiếp nhận.

Đáp lại lời của hắn, khu vực đất trống trước đó đặt người máy bắt đầu không ngừng vặn vẹo.

Lít nha lít nhít hạt nhỏ phi tốc hội tụ, một lần nữa hợp lại thành một người máy màu đen mới tinh, đúng là Kỵ Sĩ Hắc Phong mà hắn đã đưa đi sửa chữa lúc sáng.

Lâm Dạ quan sát một vòng, tiến vào khoang điều khiển nhìn các tham số của người máy một chút, quả nhiên đều đã khôi phục về trạng thái tốt nhất.

【 Thông số Người Máy Sinh Học】

【 Tên 】: Kỵ Sĩ Hắc Phong

【 Loại hình 】: Loại hình phòng ngự

【 Hạch tâm 】: Lò năng lượng hạt nhân (10%)

【 Vũ khí 】: Lưỡi Cưa Hợp Kim (cấp thấp)

【 Đầu 】: Mũ Giáp Chiến Đấu Màu Đen (cấp thấp)

【 Thân thể 】: Áo Giáp Chiến Đấu Màu Đen (cấp thấp)

【 Cánh tay 】: Giáp Tay Chiến Đấu Màu Đen (cấp thấp)

【 Chân 】: Giáp Chân Chiến Đấu Màu Đen (cấp thấp)

【 Trang thiết bị bên ngoài số 1 】: Lá Chắn Bão Sấm Sét (có thể chọn)

【 Thông tin 】: Người máy loại hình phòng ngự cơ bản, được chế tạo từ da của thú Hắc Giáp, tính năng đồng dạng, độ khó điều khiển khá thấp, có thể chở sinh vật biến dị 10% trở xuống.

【 Thông số năng lực người máy 】

【 Độ bền 】: 45/45

【 Giá trị năng lượng 】: 40/40

【 Lực phá hoại 】: 5

【 Lực phòng ngự 】: 6

【 Tính cơ động 】: 3

【 Kỹ năng chiến đấu 】: Lá Chắn Điện Năng (tiêu hao 10 điểm năng lượng, kích hoạt Lá Chắn Bão Sấm Sét, dựng thành một tấm Lá Chắn Điện Năng ở phía trước, ngăn cản 6 điểm sát thương. )

Đem so với trước, lực phá hoại đã tăng lên 1 điểm.

Không biết có phải là bởi vì thay đổi chất liệu tốt hơn hay không mà ngay cả miêu tả kỹ năng chiến đấu cũng được bổ sung, chính là hiệu quả của trang bị Lá Chắn Bão Sấm Sét.

Ngăn cản 6 điểm sát thương, trị số vừa vặn trùng khớp với lực phòng ngự, khó trách trong lúc chiến đấu mô phỏng trước đó vừa đụng một cái đã nát, thì ra hiệu quả yếu như thế.

Quan trọng nhất chính là phải tiêu hao một phần tư năng lượng, quả thực là không hợp thói thường.

– Được rồi, thử tính linh hoạt trước xem thế nào.

Sau khi kiểm tra qua một lần không có vấn đề gì, ngón tay của Lâm Dạ hơi động, trực tiếp khởi động người máy.

【 Người điều khiển vào chỗ, khởi động động cơ, bắt đầu tiến hành liên kết thần kinh… 】

【 Đồng bộ với hệ thần kinh hoàn thành, đang tiến hành cung cấp năng lượng… 】

【1%… 10%… 50%… 100%. Người máy đã khởi động! 】

Tìm đọc lượng lớn tư liệu, lại chiến đấu trong không gian mô phỏng, hắn đã hết sức quen thuộc đối với điều khiển người máy sinh học.

Sau khi một tiếng thông báo vang lên, những màn hình trước mắt hắn bắt đầu nhanh chóng vận hành.

Trong tiếng động cơ hoạt động, khung máy khổng lồ của Kỵ Sĩ Hắc Phong chậm rãi đứng lên, chỗ khớp nối truyền đến âm thanh ma sát của kim loại, hắn cầm kiếm và thuẫn trong tay, đứng thắng tắp trên mặt đất.

– Cũng không tệ lắm.

Lâm Dạ thân ở trong buồng lái này, nhìn xuống tất cả phía dưới.

Hắn cảm giác chỗ ở của mình đều bỗng nhiên nhỏ đi rất nhiều.

– Kỵ Sĩ Hắc Phong, điều tra hoàn cảnh xung quanh.

【 Thu được chỉ lệnh, đang tiến hành quét tia hồng ngoại trong bán kính 100 mét xung quanh. 】

Âm thanh giống như máy móc vang lên, trong ánh mắt của Kỵ Sĩ Hắc Phong bắn ra hai tia hồng ngoại, lướt qua trên từng núi rác thải, tìm kiếm dấu vết của sinh mệnh thể khác.

Chương 19. Không Phải Nơi Dành Cho Người Ở

Tuy vừa rồi hắn đã cẩn thận xác nhận không có ai, nhưng không chừng sẽ có người trốn ở góc khuất nào đó mà hắn không biết được, tốt nhất vẫn nên xác nhận lại một lần nữa.

Một số thời khắc, máy móc vẫn tốt hơn con người rất nhiều.

– Hả? Đó là cái gì?

Đột nhiên, ánh mắt của Lâm Dạ rơi xuống một vật được ghi lại trên màn hình, chân mày hơi nhíu lại.

Cũng không phải là bởi vì hắn phát hiện tung tích của những người khác, mà là dưới mặt đất phía xa xa, hắn quét được mấy cái bóng màu đỏ đang di chuyển nhanh chóng, mấy cái bóng đỏ đó đang nhanh chóng tụ hội về cùng một phương hướng.

Mà phương hướng đó rõ ràng là vị trí xác của Địa Huyệt Thú đã làm loạn nơi này hôm qua.

Chẳng lẽ là…

Con mắt của Lâm Dạ chăm chú nhìn chằm chằm về mấy cái bóng vô cùng to lớn kia, sau đó sắt mặt lập tức xấu đi.

– Đây là… Sinh vật biến dị!

Lại có sinh vật biến dị từ dưới đất lẻn vào trong khu vực bãi rác!

Nét mặt của hắn lập tức trầm xuống.

Địa Huyệt Thú xâm lấn kinh khủng trước đó vẫn hiện còn rõ mồn một trước mắt, hắn không ngờ nhanh như vậy đã lại có quái vật xuất hiện, mặt đất này quả nhiên không phải nơi để cho người ở.

Lâm Dạ nào dám do dự, hắn lập tức bỏ chạy, muốn trước tiên tìm một chỗ an toàn ẩn náu đã. Nhưng ngay sau đó, động tác của hắn đột nhiên dừng lại, lần nữa nhìn về phía mấy cái bóng đang di động.

Những quái vật kia hẳn là đang chạy đến vị trí thi thể của Địa Huyệt Thú, mà số lượng chỉ có năm con, hiển nhiên cũng không phải là xuất hiện thành đàn. Nếu như hắn có thể chém giết một con trong đó, vậy chẳng lẽ có thể kiếm một món hời lớn hay sao?

Vừa nghĩ đến đây thì hắn không chút do dự thay đổi phương hướng, điều khiển người máy đi đến một chỗ khác của bãi rác.

Trên đời này, kỳ ngộ và nguy hiểm đều luôn cùng tồn tại với nhau.

Nếu như ngay cả chút nguy hiểm ấy cũng không dám mạo hiểm thì làm sao có thể lấy được kỳ ngộ?

Ở kiếp trước, hắn đã dùng mạng của mình làm tiền đặt cược, cuối cùng mới có thể khiến cho cừu gia mắc câu, tại tình huống đối phương phòng giữ vô cùng sâm nghiêm cùng đồng quy vu tận. Huống chi bây giờ chỉ là mấy con sinh vật biến dị, còn chưa đủ để làm hắn e ngại!

Trong nháy mắt, Kỵ Sĩ Hắc Phong khổng lồ đã xuyên qua từng ngọn núi rác thải, mang theo bước chân nặng nề nhanh chóng tới gần những cái bóng kia.

Ở một bên khác, công dân tầng dưới ngửa đầu nhìn nhìn người máy to lớn đang di chuyển trên núi rác, lập tức trở nên nháo nha nháo nhác.

– Muốn chết à, chạy nhanh như vậy!

– Tên khốn kiếp nào đang vừa mở ra người máy vừa chạy loạn như vậy, đụng hư nhà ta thì ta phải làm sao đây hả?

– Giữa ban ngày phát bệnh thần kinh gì vậy, chẳng lẽ nhìn thấy bảo tàng à?

– Không đúng, không phải bảo tàng, hình như dưới đất có cái gì đó!

– Ta cũng nhìn thấy, thật nhiều bóng đỏ, có quái vật đang đi về hướng bên này!

Mấy phi công đang điều khiển người máy làm việc, rất nhanh đã chú ý tới dị trạng phía dưới bãi rác, từng người kinh hô lên.

Sau đó, tin tức một truyền mười, mười truyền trăm, trong nháy mắt đã làm cho toàn bộ khu vực này lâm vào trong hỗn loạn, giống như chim sợ cành cong nhao nhao rời xa phương hướng đó.

Lâm Dạ đi ngược lại biển người, vất vả lắm hắnmới đi đến gần mục tiêu được.

Nhìn thoáng qua mấy cái bóng kia, lúc này, chúng đã hội tụ đến dưới mặt đất cách đó không xa.

– Ầm ầm!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, bên trên núi rác thải đột nhiên nổ tung, từng con chuột cao khoảng năm mét từ dưới mặt đất chui ra, nhao nhao nhào đuổi về phía đám người đang chạy trốn.

【 Tên mục tiêu 】: Chuột Thôn Kim

【 Cấp độ mục tiêu】: Cấp thấp

【 Loại hình mục tiêu 】: Loại hình lực lượng

【 Điểm sinh mệnh 】: 44/44

【 Lực phá hoại 】: 7

【 Lực phòng ngự 】: 5

【 Tính cơ động 】: 4

【 Hệ số nguy hiểm 】: không rõ

【 Thông tin 】: Sinh vật biến dị cấp thấp nhất, sống dưới mặt đất, thích ăn kim loại, thân thể kim loại hóa, lực cắn cực mạnh.

Khác với chuột trong ấn tượng của Lâm Dạ.

Cái đám chuột này giống như bởi vì ăn quá nhiều kim loại nên cả người trên dưới đều tản ra vẻ sáng bóng của kim loại.

Thậm chí ngay cả lông tóc cũng biến thành cương châm kim loại, lít nha lít nhít nhìn qua giống như một con nhím, cực kỳ khủng bố.

Nhưng mà kinh khủng nhất vẫn là hai cái răng cửa bằng kim loại của chúng. Hợp kim linh kiện núi cản đường trên núi rác thải trực tiếp bị bọn chúng cắn một cái đứt đôi.

– Không được, không thể một lần đối phó hai con trở lên được.

Lâm Dạ quyết định thật nhanh, nhanh chóng quay người lui nhanh về phía sau.

Một con Thôn Kim thử nghe được động tĩn đã, lập tức bị hắn hấp dẫn, mạnh mẽ đâm tới đuổi theo.

Những nơi nó đi qua, núi rác thải không ngừng sụp đổ.

Uy thế còn kinh khủng hơn Địa Huyệt Thú ba phần!

Chương 20. Xem Ra Phải Làm Một Cái Lá Chắn Lớn Hơn Một Chút Mới Được

– Chit… chit…!

Tiếng kêu đặc biệt của chuột Thôn Kim vang lên sau lưng hắn.

Lâm Dạ đang lui ra sau thì quay đầu nhìn lại, vẻ mặt lập tức thay đổi.

Chuột Thôn Kim có 4 điểm tính cơ động nên tốc độ nhanh hơn Kỵ Sĩ Hắc Phong của hắn một đoạn.

Mới chỉ qua mấy hơi thở mà đã đuổi tới phía sau hắn, thân thể khổng lồ của nó dùng sức đạp một cái trên núi rác thải, phóng thẳng về hướng của hắn.

– Hẳn là đủ xa.

Trong lòng Lâm Dạ tính toán, xoay người lại giơ lên tấm chắn chặn ở trước người.

【 Lá Chắn Bão Sấm Sét đang bổ sung năng lượng. 1%… 10%… 50%… 100%, khởi động! 】

Sau khi một âm thanh máy móc vang lên, Lá Chắn Điện Năng của Lá Chắn Bão Sấm Sét lập tức hiện ra, lóe ra điện quang chói mắt.

– Ầm!

Chuột Thôn Kim đâm đầu lên trên lá chắn, lá chắn cũng theo đó mà nứt ra.

-1

Lá chắn triệt tiêu mất 6 điểm sát thương, còn lại dư ba điểm thì rơi xuống trên lá chắn, vẫn làm cho điểm HP của Kỵ Sĩ Hắc Phong giảm xuống 1 điểm.

Đủ để chứng minh sự kinh khủng va chạm lần này. Dù là Lâm Dạ ở trong người máy cũng có thể cảm nhận được cánh tay run lên.

Nhưng mà tương ứng, chuột Thôn Kim cũng bởi vì lần va chạm này mà bị đánh bay ra ngoài, thân thể trong thời gian ngắn mất đi cân bằng.

Hắn đương nhiên sẽ không bỏ lỡ thời cơ tuyệt vời như thế.

Lưỡi Cưa Hợp Kim trên cánh tay phải đột nhiên đâm ra, đâm trúng phần bụng của chuột Thôn Kim.

Nhưng mà cảnh máu thịt bị xuyên thủng như trong tưởng tượng của hắn vẫn chưa xuất hiện, mà lại truyền đến một âm thanh kim loại ma sát, và một cái -4 sát thương.

Không ngờ ngay cả phần bụng cũng đã bị kim loại hóa, trở nên vô cùng cứng rắn.

Lưỡi Cưa Hợp Kim của hắn chỉ có thể đâm ra một lỗ hổng nhỏ xíu đã bị đánh bay trở về.

– Vẫn được, có thể phá phòng ngự là tốt rồi.

Dù sao thì người máy của hắn cũng là người máy phòng ngự, lực phá hoại vốn đã không có ưu thế.

Mắt thấy chuột Thôn Kim từ dưới đất bò dậy thì hắn lại lập tức điều khiển Kỵ Sĩ Hắc Phong xông lên trước, xem lá chắn như vũ khí, dùng hết toàn lực đập về phía mặt của nó.

– Đùng!

– Chít… chít…!

Chuột Thôn Kim bị đau kêu thảm thiết, nó bị cái đập này làm cho đầu váng mắt hoa, trên đầu bay ra một số -8 sát thương, trên giao diện người máy kiểm tra thấy điểm sinh mệnh cũng theo đó hạ xuống một đoạn.

– Không ngờ lại bạo kích rồi?

Hai mắt Lâm Dạ tỏa sáng, hắn không ngờ rằng lá chắn này dùng để nện người lại tốt như vậy, xem ra hôm nào phải làm một cái lá chắn lớn hơn một chút mới được.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì chuột Thôn Kim cũng rốt cục tỉnh táo lại.

Không biết có phải là bởi vì bị chọc giận hay không mà hai mắt của nó lại biến thành màu đỏ, trên người nó bỗng nhiên sáng lên kim loại sáng bóng, mở cái miệng rộng cắn về phía chân người máy của Kỵ Sĩ Hắc Phong.

Lấy tính cơ động của Kỵ Sĩ Hắc Phong căn bản không kịp né tránh, Lâm Dạ đành phải điều khiển người máy lần nữa dùng lá chắn chặn ở trước mặt, sau đó một tiếng nổ thật lớn vang lên, thân máy nặng nề bị đánh lui lại, đập mạnh vào trên núi rác thải sau lưng.

-6

-4

Mẹ nó, lực đạo thật là khủng khiếp!

Cảm nhận được từ trên cánh tay máy truyền đến rung động, trong lòng Lâm Dạ rung động.

Dù hắn đã dùng lá chắn đón đỡ triệt tiêu bộ phận tổn thương nhưng điểm HP của Kỵ Sĩ Hắc Phong vẫn giảm xuống một đoạn.

Có thể hiểu được lực xung kích vừa rồi kịch liệt cỡ nào.

– Con chuột thối, ta vừa sửa người máy xong đấy!

Lâm Dạ cũng nổi giận, bây giờ hắn cũng không có tiền để mang người máy đi sửa một lần đâu.

Cánh tay máy khẽ chống ra sau lưng, nhanh chóng đứng dậy nghênh đón đòn tấn công của chuột Thôn Kim, lần nữa khởi xướng tấn công đối với nó.

– Chít!

Chuột Thôn Kim tức giận gào rít, há miệng cắn về phía cánh tay của hắn.

Nhưng mà thủ đoạn giống nhau đối với Lâm Dạ chính là vô dụng.

Ánh mắt của hắn ngưng tụ, sự vật xung quanh bỗng nhiên trở nên chậm hơn, hắn hơi nhích người tránh thoát phát cắn của chuột Thôn Kim, Lưỡi Cưa Hợp Kim từ trên xuống dưới, đột nhiên cắm vào vị trí vết lõm trên đầu do lá chắn vừa tạo ra trên đầu chuột Thôn Kim.

– Phốc!

-8

-2

-2

-1

Một lần bạo kích gây sát thương to lớn, tăng thêm sát thương liên tiếp do đổ máu, làm cho sinh mệnh của nó lập tức giảm xuống về 0.

Thân thể khổng lồ cũng bị lực lượng khổng lồ này đánh ngã xuống mặt đất, tóe lên mảng lớn bụi đất.

– Vậy thì dùng thi thể của ngươi để bồi tiền sửa chữa cho ta đi.

Lâm Dạ lạnh lùng nói, trực tiếp khởi động Lưỡi Cưa Hợp Kim đâm xuống.

“Ông” một tiếng, răng cưa điên cuồng chuyển động, trong nháy mắt đã xoắn vỡ đầu của chuột Thôn Kim.

【 Dấu hiệu sinh mệnh của mục tiêu đã biến mất, kết quả kiểm tra: Tử vong 】

❮ sau

Avatar

Bình luận gần đây

https://audiosite.net
phan anh 3 ngày trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:)Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..!-0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ )1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!!Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới.Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...!^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 1 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 1 tháng trước
lưu tủ truyện :)
https://audiosite.net
test1 tuan1 1 tháng trước
hay hay
https://audiosite.net
Chuong Trần 2 tháng trước
Cám ơn tác giả và Mc Truyện thật là hay
https://audiosite.net
Ngự Kiếm 2 tháng trước
Chào bạn...Mình kiểm tra các đường link vẫn nghe bình thường bạn nhé ^^!Bạn vui lòng bớt chút thời gian 3s đăng ký để nghe cùng các hội viện khác nhé, ngay cả khi bạn đang nghe mất mạng vẫn có thể nghe hết tập nhé...!Đa Tạ ^^!
https://audiosite.net
Lâm Huy 2 tháng trước
Sao truyện này không nghe đc vậy
https://audiosite.net
Ngự Kiếm 2 tháng trước
Đã fix lại audio nhé bạn :)Cảm ơn bạn thông báo ...!
https://audiosite.net
Ngự Kiếm 2 tháng trước
Cập nhật tập mới nhất rùi nhé bạn :)
https://audiosite.net
Mr.Tuân 3 tháng trước
Ra tiếp đi ad ơi.