1. Home
  2. Truyện Hệ Thống
  3. [Dịch] Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa
  4. Tập 1: Thức Tỉnh (c1-c10)

[Dịch] Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Tập 1: Thức Tỉnh (c1-c10)

tiếp ❯

Chương 1: Thức Tỉnh

“Đây là nghi lễ thức tỉnh cuối cùng của mấy người, nếu như vẫn không thể thức tỉnh thành công, các người sẽ trải qua cuộc sống như một người bình thường. Có lẽ đối với mấy người đó là một niềm tiếc nuối, nhưng lại có thể tránh được nhiều nguy hiểm, nhưng đó cũng không hẳn là chuyện tốt…”

Một giọng nói truyền vào tai Lục Duyên, từ hư ảo đến chân thật.

Hắn chấn động, chợt bừng tỉnh.

Lục Duyên ngẩng đầu, hắn quan sát xung quanh, trong mắt xen lẫn ngạc nhiên cùng ngờ vực.

Đây là một lớp học, trong lớp có rất nhiều học sinh, phải gần bốn mươi người.

Trên bục giảng, có một giáo viên chừng năm mươi tuổi đang chống tay lên bàn rồi nói chuyện.

“…… Nơi này là? ”

Lục Duyên vô cùng kinh ngạc.

“Chẳng phải ta đã chết rồi sao?”

Lục Duyên vốn là một súc vật vừa học xong đại học hai năm, hàng ngày hưởng thụ 996 phúc báo, thỉnh thoảng còn được hưởng phúc báo 007.

Bây giờ sự cạnh tranh giữa người lao động quá căng thẳng, không làm thêm giờ giống như có lỗi với cả thế giới.

Cuối cùng Lục Duyên vì thức đêm quá nhiều, cộng thêm mỗi ngày đên ăn thức ăn ngoài, nghỉ ngơi làm việc không lành mạnh, nên bị ung thư.

Sau khi chẩn đoán, thực ra trong lòng Lục Duyên cũng không có biến động gì quá lớn.

Cuộc sống mà, chẳng phải đợi đến lúc ngươi nghĩ nó đã đủ tệ hại rồi, nó sẽ lại cho bạn thêm một điều bất ngờ khác sao?

Khi được chẩn đoán, ung thư đã đến giai đoạn cuối rồi, để giảm bớt gánh nặng cho gia đình cũng như đau khổ cho chính mình, hắn rưng rưng tự kết liễu đời mình.

Sau một thời gian dài tích lũy rất nhiều tài liệu học tập, cuối cùng Lục Duyên đã lựa chọn kết liễu đời mình.

Tuy rằng việc trốn tránh này rất đang xấu hổ thế nhưng Lục Duyên cảm thấy nó rất hữu ích.

Trong nhà còn có một đứa em trai, Lục Duyên cũng không cần lo lắng bố mẹ không có người chăm sóc, nên ra đi rất bình thản.

Chỉ là, e là bố mẹ sẽ đau lòng lắm nhỉ?

Vẻ mặt hốt hoảng của Lục Duyên chỉ diễn ra trong nháy mắt, sau đó hắn liền trở về thực tại.

Vì vậy, vấn đề ở đây là…

Ta đang ở đâu?

Những lời giáo viên đứng trên bục giảng nói, từng từ Lục Duyên đều có thể hiểu được, thế nhưng ghép thành một câu thì hắn lại không hiểu được ý nghĩa là gì?

Thức tỉnh?

Thức tỉnh cái gì?

Đúng lúc này, đầu óc Lục Duyên chợt căng lên, có rất nhiều tin tức được nhập vào trong đầu Lục Duyên.

Sự mê man trong mắt hắn dần dần tan biến, thay vào đó là vài phần thanh tỉnh.

Thì ra hắn đã tới một thế giới khác, trở thành một thanh niên khác tên là Lục Duyên.

Ở thể giới này, mỗi người trong khoảng thời gian ba năm từ độ tuổi từ 16 đến 18, mỗi năm sẽ có được một cơ hội thức tỉnh.

Nếu có thể thức tỉnh thành công vậy thì có thể kích hoạt chuỗi gen của bản thân, trở thành chiến sĩ gen thần kỳ, hơn nữa còn có thể một vùng đất nguy hiểm có tên là Khởi Nguyên Chi Địa, dành được bảo vật kỳ dị cùng sức mạng cường đại.

Lục Duyên cũng không phải người thức tỉnh, hắn không hiểu quá nhiều về Khởi Nguyên Chi Địa hay người thức tỉnh, thông tin rất có hạn.

Bản thân hắn là một đứa trẻ mồ côi, trong một sự kiện dị hoá khi còn nhỏ, hắn là người sống sót duy nhất trong gia đình, dưới sự nuôi dưỡng của đất nước, hắn mới có thể trưởng thành.

Nhớ lại sự kiện dị hóa trong ký ức sâu thẳm, đồng tử Lục Duyên co rút, thân thể phát run.

Đây là bản năng của cơ thể này, cơ thể đang sợ hãi.

Năm nay Lục Duyên đã mười tám tuổi, nếu có thể thức tỉnh, kích hoạt dây chuyền gen, vậy tương lai hắn có thể đến học viện gen chiến sĩ để học tập.

Nếu không thể thức tỉnh, hắn chỉ có thể thi vào đại học bình thường, đương nhiên, đất nước sẽ không phụ trách học phí và sinh hoạt phí.

Dù sao, đất nước cũng chỉ có thể chu cấp đến mười tám tuổi trưởng thành mà thôi.

Ký ức của nguyên thân đã biến mất trước khi lên lớp, trong ký ức cuối cùng, cơ thể của hắn đổ rạp trên bàn, mất đi ý thức.

Có vẻ như hắn đã chết?

Vì nguyên thân vô cùng quái gở, trong lớp không có đến một người bạn, đến lúc lên lớp cũng không có ai phát hiện hắn đã chết, cho đến khi Lục Duyên xuyên qua.

Điều này khiến cho Lục Duyên có chút ngạc nhiên.

Theo như ký ức của nguyên thân, vì xảy ra sự kiện dị hoá, thêm việc mất hết bố mẹ, nguyên thân trở nên vô cùng lầm lì nhưng thân thể lại rất khoẻ mạnh.

Sao hắn có thể bị đột tử được?

Chẳng nhẽ hắn ta cũng thức khuya à?

Lục Duyên nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy có thể là do di chứng của sự kiện dị hoá, dù sao, ở trên thế giới này, dị hoá cũng là thứ khó lý giải, có xảy ra chuyện gì đi nữa cũng không hề kỳ lạ.

Lục Duyên không truy cứu đến cùng nữa.

Đối với hắn, có thể có được một lần trọng sinh đã là điều đáng mừng rồi.

Nếu đã đến, vậy thì hắn cứ an tâm mà tiếp nhận cuộc sống mới này đi.

Chỉ hy vọng đời này đừng bị cuốn vào cạnh tranh giữa công nhân, thực sự không chịu nổi.

“Được rồi, ai được gọi tên thì bước lên bục giảng, bắt đầu nghi lễ thức tỉnh. Vương Nhất.”

Lời nói của giáo viên ở trên bục kéo suy nghĩ của Lục Duyên trở lại, hắn ngẩng đầu nhìn lên bục giảng, ánh mắt ngập tràn chờ mong.

Thức tỉnh.

Chương 2: Vô Hạn Khả Năng

Lúc trước hắn cũng từng đọc tiểu thuyết, đương nhiên hắn vô cùng khát vọng lại năng lực siêu phàm này.

Hai lần trước đều không thành công, hy vọng lần này có thể thành công.

Nam sinh tên Vương Nhất bước lên bục giảng, sắc mặt vô cùng căng thẳng nhìn giáo viên.

“Đừng căng thẳng, lúc trước đã thức tỉnh hai lần rồi, biết làm thế nào rồi đúng không? Đặt tay lên thuỷ tinh thức tỉnh, sau đó cảm nhận sự tồn tại của chính mình.”

Vương Nhất gật đầu, nghiêm túc đặt tay lên một quả cầu thủy tinh trên bàn giáo viên, sau đó nhắm mắt lại.

Bầu không khí trở nên ngưng trọng, xung quanh im bặt.

Một lúc sau, giáo viên nhìn qua đồng hồ, thản nhiên mở miệng nói:

“Được rồi, đã qua một phút đồng hồ, cầu thuỷ tinh thức tỉnh không có phản ứng, thức tỉnh thất bại, cậu đi xuống đi.”

Vương Nhất nghe vậy, hốc mắt hơi đỏ lên, buồn tủi mà trở về.

Bầu không khí trong lớp có phần yên tĩnh.

Giáo viên đảo mắt nhìn mọi người, lại mở miệng nói:

“Xác suất thức tỉnh của người bình thường chỉ có 10%, hơn nữa xác suất về sau càng thấp, hai lần trước không thức tỉnh được, vậy thì xác xuất lần thứ ba thức tỉnh thành công là rất thấp. Đừng đặt quá nhiều kỳ vọng, đến lúc đó lại càng thất vọng.”

Nghe vậy, bầu không khí trong lớp càng thêm nặng nề.

Lục Duyên nói thầm hay thật, giáo viên này đúng là Lãnh Trường Vương.

Nghe nói như vậy, lòng hắn nguội lạnh.

Vậy là hắn không thể thức tỉnh được rồi?

Không đúng nha?

Bình thường ở trong tiểu thuyết, chẳng phải người xuyên không sẽ là vai chính sao?

Nếu như hắn không thức tỉnh được, vậy thế giới này sẽ mất đi một vị chiến sĩ gen siêu mạnh rồi.

Về sau sẽ mất một trụ cột để đối phó với dị hoá, đối phó với ngoại tộc rồi.

Đây là một tổn thất không thể chấp nhận được của dân tộc!

“Tiếp theo, Lý Hi.”

…………

Buổi thức tỉnh vẫn đang tiếp tục.

Như giáo viên đã nói, xác suất thức tỉnh của lần thứ ba là rất thấp.

Khoảng nửa giờ, ba mươi học sinh lên kiểm tra, cuối cùng không một ai thức tỉnh thành công.

Tâm trạng Lục Duyên không ngừng xuống dốc.

“Lục Duyên.”

Giáo viên vừa gọi tên Lục Duyên, nhất thời, mọi người trong lớp đều nhìn qua.

Ở trong lớp học, Lục Duyên là một kẻ bên lề, cũng chẳng có bạn tốt cổ vũ cho hắn, tất cả mọi người đều chỉ im lặng ngồi xem.

Thái độ của giáo viên với hắn cũng giống như với học sinh khác, vẫn là một khuôn mặt vô cảm.

Trong lòng Lục Duyên oán thầm, một chút đãi ngộ của nhân vật chính cũng không có.

Bình thường không phải mọi người đều sẽ quan tâm, chăm sóc hắn sao, hoặc là có người nhảy ra châm chọc hắn chẳng hạn?

Tại sao phản ứng của mọi người đều bình thản đến vậy?

Điều này hợp lý sao?

Chẳng nhẽ tôi không phải nhân vậy chính thật à?

Lục Duyên đi tới trước bàn giáo viên, giáo viên lặp lại những lời trước đó thêm lần nữa:

“Đặt tay lên thuỷ tinh thức tỉnh, sau đó chăm chú cảm nhận sự tồn tại của chính mình. Đừng quá lo lắng.”

Lục Duyên gật đầu, đặt tay lên thủy tinh thức tỉnh.

Mặt ngoài của thuỷ tinh thức tỉnh rất lạnh, sờ lên rất thoải mái.

Lục Duyên nhắm mắt lại, dựa theo lời giáo viên nói cảm thụ bản thân.

Sau đó, hắn chỉ cảm thấy một mảnh tối đen.

Thời gian trôi qua trong im lặng, Lục Duyên dần dần có chút lo lắng bất an.

Không cảm nhận được gì cả, chẳng nhẽ tôi thực sự không thể thức tỉnh được sao?

Thế giới này không an toàn, có chút sức mạnh vẫn tốt hơn là không có gì.

Ngay khi Lục Duyên đang bất an, trong bóng tối, có một tia sáng màu xanh lam hiện lên.

Ngay sau đó, một khối lập phương màu xanh lam sẫm xuất hiện trong bóng tối, nó cứ xoay trong không có quy luật trong đêm tối.

Ngay khi khối lập phương màu xanh lam xuất hiện, bóng tối bị xé rách, sương mù màu trắng lan tràn.

Một đoạn cột sáng xoắn ốc kép khổng lồ đứng sừng sững trong sương mù màu trắng, phía dưới là nền trắng, phía trên là màu trắng ẩn hiện trong sương mù.

Sau khi cột sáng xoắn ốc kép xuất hiện, khối lập phương màu xanh lam kia giống như bị hấp dẫn, nó tới gần cột sáng, xoay quanh cột ánh sáng.

Chuỗi gen!

Trong lòng Lục Duyên kinh hỉ, vậy là hắn thức tỉnh rồi? !

Quả nhiên, không hổ là ta!

Tuy nhiên, khối lập phương này là gì?

Tuy rằng hắn không quá hiểu biết về thức tỉnh của chiến sĩ gen, nhưng hắn vẫn biết về kiến thức thức tỉnh cơ bản.

Tới bây giờ hắn chưa từng nghe đến khi người thức tỉnh sẽ xuất hiện khối lập phương màu xanh lam này.

Lục Duyên nhìn chằm chằm vào khối lập phương, sau một khắc, giống như bản năng, hắn lập tức hiểu được thông tin của khối lập phương màu xanh lam này.

Chức năng của khối lập phương này rất đơn giản nhưng cũng không theo chuẩn mực.

Tiến hóa.

Nghe nói chiến sĩ gen có thể ghi lại gen của quái thú ở Khởi Nguyên Chi Địa rồi thu được chiến kỹ gen, giống như cá biết bơi, chim biết bay vậy, đó là một loại năng lực ghi vào gen.

Mỗi lần chiến sĩ gen tăng lên một cấp bậc thì trong chuỗi gen sẽ có một đoạn trống ra, tạo cơ hội cho dung hợp.

Mà gen sau khi đã dung hợp thì thành cố định, không thể tiếp tục tăng lên, gen cấp thấp không có quá nhiều tác dụng với bản thân, còn đối với gen cao cấp, nếu ghi không cẩn thẩn có thể bị phả phệ.

Cho nên khi lựa chọn gen phải cực kỳ thận trọng, mỗi một lần ghi lại gen, các chiến sĩ gen đều phải hỗ trợ lẫn nhau.

Thế nhưng, khối lập phương này lại có khiến gen sau khi được ghi lại tiếp tục tiến hoá, tương đương với việc có được tiềm năng vô hạn, cho dù là ghi chép gen bình thường yếu ớt nhất cũng có thể dần dần đạt được cấp cao nhất!

Điều này đại diện cho tiềm năng vô hạn và khả năng vô hạn!

Chương 3: Kỳ Thi Của Chiến Sĩ Gen

Tim Lục Duyên đập thình thịch, khối lập phương màu xanh kia quá mạnh.

Tiến hóa vô hạn!

Chỉ cần cho hắn thời gian, hắn có thể phát triển đến mức khiến tất cả mọi người đều khiếp sợ.

Mạnh nhất loài người?

Mạnh nhất vũ trụ ư?

Hình như cũng có hy vọng nhỉ?

Thế nhưng, rốt cuộc khối lập phương này là cái gì?

Tại sao nó lại xuất hiện ngay khi hắn thức tỉnh?

Đúng lúc Lục Duyên đang suy nghĩ, cổ tay trái của hắn chợt đau nhức.

Hắn mở mắt ra, phát hiện quả cầu thủy tinh thức tỉnh kia đang toả ra ánh sáng màu trắng, mà ở trên cổ tay trái của hắn, có một sợi tơ vàng đang chuyển động cuối cùng tạo thành một cái vòng tròn màu vàng.

Gen chiến văn?

Đây là dấu hiệu thức tỉnh của mỗi người.

Cũng là “chìa khoá” để đi vào Khởi Nguyên Chi Địa.

Sự xuất hiện của gen chiến văn cũng chứng tỏ Lục Duyên đã thực sự thức tỉnh, trở thành chiến sĩ gen.

“Gen Chiến Văn? ! Lục Duyên, cậu thức tỉnh rồi!”

Giọng nói đầy vẻ ngạc nhiên của giáo viên truyền đến.

Những bạn học phía dưới cũng rộ lên, tràn ngập vẻ khiếp sợ.

“Vậy mà Lục Duyên lại có thể thức tỉnh!”

“Bình thường hắn không nói chuyện, không ngờ rằng vậy mà hắn lại có thể thức tỉnh?”

“Hừ. Cho dù thức tỉnh được thì sao chứ? Làm chiến sĩ gen nguy hiểm như vậy, nói không chừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn lúc nào không biết.”

Phần đông ánh mắt của các bạn học khi nhìn Lục Duyên có hâm mộ, có ghen tị còn có một số cô gái đang nhìn Lục Duyên với ánh mắt kỳ lạ.

Công bằng mà nói, dáng vẻ của Lục Dương cũng đẹp trai, chỉ là bình thường hắn luôn lầm lì u sầu, hơn nữa lại trải qua sự kiện dị hóa, cho nên không có ai dám đến gần hắn.

Mà bây giờ, sau khi thức tỉnh thành công, nhất thời sức hấp dẫn của Lục Duyên tăng lên mấy bậc, khiến đáy lòng các thiếu nữ rộn rạo cả lên.

Chiến sĩ gen là chiến lực cao cấp của loài người, địa vị vẫn luôn rất cao.

Lục Duyên cũng nghe được lời bàn tán của bạn học, hắn hoàn toàn không được coi trọng.

Thực ra thì cũng chẳng có mấy người mong ngươi sống tốt hơn hắn.

Hắn đã qua cái tuổi tranh đoạt, làm tốt việc của mình là ổn rồi.

Sau khi Lục Duyên thức tỉnh, lần đầu gương mặt vô cảm của giáo viên nở nụ cười.

Hắn nhìn Lục Duyên, ôn hòa nói:

“Học trò Lục Duyên, chúc mừng ngươi, sau này ngươi chính là một chiến sĩ gen. Chỉ còn hai tháng nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học, cố gắng thật tốt, tranh thủ thi đậu vào top đầu học viện chiến sĩ gen, điều này vô cùng có lợi cho tương lai của ngươi… đúng rồi, ngươi vừa mới thức tỉnh, có thể đi hiệp hội chiến sĩ gen để đăng ký, sau khi đăng ký, mỗi tháng có thể nhận được 5000 nhân dân tệ tiền trợ cấp.”

Lục Duyên nghe vậy, trong lòng kinh hỉ.

5000 nhân dân tệ? !

Cho dù được đất nước nuôi dưỡng, tiền cấp dưỡng một tháng của hắn cũng chỉ có 800 tệ, chỉ đủ sinh hoạt phí mức thấp nhất mà thôi.

Đương nhiên, học phí và chi phí phụ đều được miễn.

Như bình thường, một sinh viên vừa mới tốt nghiệp trường đại học bình thường, một tháng cũng chỉ có khoảng 3000 tệ.

Lục Duyên chẳng làm cái gì cũng có thể lời được 5000 tệ, hắn có cảm giác như đang đi trên đỉnh cao của cuộc đời.

Dù sao tiền cũng là từ trên trời rơi xuống, làm gì có ai mà không thích cơ chứ?

Nhưng Lục Duyên cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần.

Điều hắn muốn chính là trở thành người đàn ông mạnh mẽ nhất vũ trụ!

Sao có thể thoả mãn với số tiền ít ỏi này chứ?

Trừ khi cho hắn 10.000 tệ một tháng!

Lục Duyên gật đầu, cười nói:

“Ta biết rồi, cảm ơn thầy đã nhắc nhở.”

Đối với sự thay đổi thái độ của thầy giáo, Lục Duyên cũng chẳng có gì bất ngờ.

Nghe nói người thức tỉnh được tính trong chỉ tiêu giảng dạy của giáo viên, hơn nữa còn có khoản tiền thưởng không nhỏ.

Thầy giáo nhìn đám học sinh phía dưới, cười nói:

“Chúng ta hãy chúc mừng bạn học Lục Duyên đã thức tỉnh thành công.”

Mặc kệ đám học sinh phía dưới có vừa ý hay không, ai nấy đều phải vỗ tay cùng thầy giáo.

Thầy giáo gật đầu cười sau đó nhìn về phía Lục Duyên rồi nói:

“Được rồi, ngươi đi xuống đi.”

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Lục Duyên trở về vị trí của mình.

“Nghi lễ thức tỉnh tiếp tục. Người tiếp theo, Vương Minh.”

Nghi lễ vẫn được tiếp tục, Lục Duyên cũng không chú ý đến nữa.

Lúc này hắn đang xem xét gen chiến văn của mình, hắn có thể cảm nhận được gen chiến văn giống như một loại công tắc nào đó.

Còn hắn có thể điều khiển cái công tắc này thông qua ý thức của mình.

Hắn có dự cảm, sau khi bật công tắc này, hẳn là có thể tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa trong truyền thuyết.

Thế nhưng, hiện tại Lục Duyên vẫn chưa có nhiều kiến thức về Khởi Nguyên Chi Địa này.

Trước khi tiến vào, hắn phải chuẩn bị sẵn sàng.

Chỉ còn 2 tháng nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học.

Chắc chắn kỳ thi của chiến sĩ gen sẽ không giống với kỳ thi thông thường.

Chương 4: Rung Động

So với những bạn học đã thức tỉnh từ năm 16 tuổi, hắn đã kém hơn hai năm phát triển rồi.

Để bắt kịp họ và thi vào một trường tốt chỉ trong vòng hai tháng không phải là điều dễ dàng.

Cũng may còn có khối lập phương có khả năng tiến hoá không ngừng ở đây, hắn cảm thấy hẳn là vẫn có hy vọng.

Kiếp trước Lục Duyên đã trải qua kỳ thi đại học một lần nên hắn biết, một trường đại học tốt là một bậc thanh tốt cho cuộc đời, nó sẽ giúp cho con đường tương lai của ngươi trở nên bằng phẳng hơn.

Cho dù nói thế nào đi chăng nữa, hắn đều phải nỗ lực hết mình, thi đậu học viện chiến sĩ gen tốt nhất.

Sau khi trở về, đầu tiên phải tìm hiểu thông tin về Khởi Nguyên Chi Địa trước đã, sau đó cố gắng thật tốt.

Nhân tiện, cái tên ‘Tiến Hóa Lập Phương’ là do bản thân Lục Duyên vừa mới đặt ra.

Hắn cảm thấy nó rất êm tai lại phù hợp.

Sau khi Lục Duyên thức tỉnh thành công, những học sinh kế tiếp càng thêm mong đợi, nói không chừng họ cũng có thể thức tỉnh?

Tuy nhiên, sự thật lại vô cùng tàn nhẫn.

Mãi cho đến khi học sinh cuối cùng kiểm tra xong, bốn mươi mốt học sinh của một lớp, chỉ có một mình Lục Duyên thức tỉnh thành công, trở thành chiến sĩ gen.

Nghi lễ thức tỉnh kết thúc, thầy giáo thu quả cầu thuỷ tinh lại, hắn nhìn sắc mặt thất vọng nặng nề của mọi người, mở miệng nói:

“Không thức tỉnh được cũng là chuyện bình thường, nếu đã không thể trở thành chiến sĩ gen, vậy thì suy nghĩ lại, cố gắng học tốt, thi vào một trường đại học tốt, đó là trách nhiệm cho cuộc sống sau này của chính các ngươi.”

Lời của thầy giáo, người khác có nghe lọt tai hay không thì Lục Duyên không biết, còn hắn lại như nhìn thấy một trăm ngày ôn thi đại học ở kiếp trước.

Đáng tiếc số học sinh có thể hiểu được những lời này ở kiếp trước không quá nhiều, đến khi có thể thực sự hiểu được thì đã muộn rồi.

Còn trong tương lai, tất cả những thiếu niên trẻ người non dạ đều có mội loại tự tin đến me muội, cảm thấy bản thân là nhân vật chính của thời đại, chỉ cần bước vào đời sẽ làm một CEO nào đó, kết hôn với cô vợ Bạch Phú Mỹ, bước lên đỉnh cao của cuộc sống.

Sau đó trở thành một công nhân tận tuỵ, hưởng thụ phúc báo.

Đúng vậy, Lục Duyên chính là một trong số đó.

Trong lúc nhất thời, vậy mà Lục Duyên lại có chút hoài bản thân khi còn cái sự tự tin đến mê muội ấy.

Rốt cuộc lúc ấy cái sự tự tin đến mê muội ấy đến từ đâu?

Đâu có giống với hắn của hiện tại, thực tế hơn nhiều rồi.

Ừm, không hổ là ta!

Thầy giáo nói xong thì lập tức rời đi, lúc ấy mấy học sinh trong lớp mới túm năm tụm ba, vỗ bàn kêu rên đầy oán giận.

“Thế mà ta lại không thức tỉnh được! Nếu cho ta thêm một lần nữa, ta chắc chắn sẽ thức tỉnh thành công!”

“Ài… Chẳng nhẽ sau này cũng chỉ có thể cố gắng học tập, làm một người bình thường thôi sao?”

“Xem ra ta chỉ có thể trở về kế thừa gia nghiệp. Cũng may nhà ta có một công ty gia đình nho nhỏ, ít nhất sau này cũng không lo ăn lo mặc.”

“…… Súc vật này!”

“……”

Có rất nhiều học sinh thi thoảng sẽ liếc nhìn về phía Lục Duyên trong khi nói chuyện.

Dù sao, Lục Duyên là người thức tỉnh duy nhất trong lớp.

Một nữ sinh có diện mạo xinh đẹp đứng lên, đi tới trước bàn Lục Duyên, cười khanh khách nói:

“Bạn học Lục Duyên, hình như chúng ta thuận đường, lát nữa có muốn cùng nhau đi về không?”

Lục Duyên liếc cô ta một cái, hắn lắc đầu rồi thản nhiên nói:

“Không được, ta quen ở một mình rồi.”

Nụ cười của nữ sinh kia cứng đờ, cô ta gượng cười gật đầu nói:

“Ồ.”

Cô ta lập tức quay người rời đi.

Những nữ sinh khác vốn đang rục rịch nhưng thấy vậy cũng nhanh chóng dập tắt ý tưởng của mình.

Lục Duyên cũng thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù tính cách của hắn và người trước không giống nhau, hắn cũng không phải một kẻ cô đơn.

Nhưng hắn cũng chẳng có gì để tán gẫu với bạn học đó nếu sau này đi về cùng nhau.

Cả ba năm cao trung, cả hai đều không nói chuyện với nhau, thế nên sau này cũng không cần phải nói gì cả.

Gợn sóng khi Lục Duyên thức tình thành công cũng nhanh chóng yên tĩnh ở trong lớp.

Sau khi thức tỉnh, Lục Duyên vẫn phải tiếp tục học tập.

Cho dù là chiến sĩ gen cũng vẫn phải học văn hoá, chiến sĩ gen đâu thể mù chữ, huống chi đi học càng nhiều lại càng có thể học thêm được khả năng tư duy và logic.

Sau khi tan học buổi chiều, Lục Duyên rời trường, đi bộ đến Hiệp hội Chiến sĩ Gen.

Lúc trước hắn đã tra qua bản đồ, hiệp hội chiến sĩ gen cách trường học rất xa, đi bộ phải mất hơn một giờ.

Còn vì sao lại không đi xe bus?

Ngoài nghèo đói ra thì còn nguyên nhân nào khác đây?

Tuy rằng trước đó Lục Duyên từng nhìn thấy bộ dạng của thành phố trong trí nhớ, nhưng lúc này khi đi trên đường, hắn nhìn xung quanh vẫn còn có chút cảm giác không chân thật.

Các tòa nhà cao tầng xếp san sát, đèn neon lấp lánh, trên không trung còn có xe cộ phiêu bồng lướt qua, màn ảnh khổng lồ đang phát quảng cáo, trên màn hình là một nữ minh tinh đang vừa múa vừa hát, tươi cười rạng rỡ.

Trên đường phố có rất nhiều người đang đi bộ, một số người còn lắp đặt chân bằng máy, thậm chí còn có thể thấy được sự tồn tại của robot.

Lúc này, đáy lòng Lục Duyên rung động, hình như hắn đã tới tương lai rồi.

Chương 5: Đăng Ký

Theo tuyến xe bus số mười một, Lục Duyên đi hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng hắn tìm thấy điểm đến trong bản đồ trên điện thoại.

Chi hội phía nam của Hiệp hội chiến binh gen, thành phố Tây Lê.

Đó là một tòa nhà cực kỳ dễ thấy ở khu nhà cao cấp.

Một toà cao ốc bằng hắc thạch, chiếm hơn hai trăm mét chiều rộng, hai bên trung tâm cửa chính có hai pho tượng chiến sĩ cao chừng năm mươi mét, trong tay chiến sĩ cầm đang cầm trường kiếm, trường kiếm giao nhau trên không trung, cửa chính ở ngay phía dưới của trường kiếm.

Trang phục của những người đang ra vào cửa chính cũng có ít nhiều khác biệt so với người bình thường.

Có người mặc khải giáp, có người mặc pháp bào, có người đeo trường kiếm, thậm chí còn có người có một cái đuôi dài, Lục Duyên có chút hoài nghi liệu đây có phải là người hay không.

Sao con người lại có thể mộc đuôi được!

Thế nhưng dường như tất cả mọi người đều có khí thế vô cùng mạnh mẽ.

Ở chỗ này, Lục Duyên cứ như một còn cừu tiến vào bầy sói.

Hắn hít một hơi thật sâu rồi bước vào cổng.

Sau cửa là một đại sảnh, Lục Duyên vừa liếc mắt một cái đã lập tức phát hiện bàn tư vấn trung ương.

Hắn cẩn thận tránh né các chiến sĩ gen đang long hành hổ bộ, đi tới trước bàn tư vấn.

Chị gái ở quầy tư vấn tươi cười thân thiết, nhìn Lục Duyên rồi nói:

“Xin chào, ta có thể giúp gì cho ngươi?”

“Ta vừa mới thức tỉnh, muốn đăng ký.”

Chị gái kia chỉ vào bên phải:

“Chỗ đăng ký ở đằng kia… Tiểu Ái, dẫn đường cho vị tiên sinh này.”

Khi chị gái kia đang nói chuyện, bên cạnh bàn tư vấn có một con robot màu trắng cao khoảng 1m6 đi ra, theo đó là giọng nói loli sống động:

“Mời vị tiên sinh này đi theo ta. Tiểu Ái sẽ đưa ngươi đến phòng đăng ký chiến sĩ gen.”

Người máy Tiểu Ái nói xong liền xoay người rời đi, Lục Duyên vội vàng đi theo.

Sau khi nhìn thấy Tiểu Ái, mấy chiến sĩ gen đều sẽ nhường đường, Lục Duyên đi theo cũng không phải né tránh đám người đó, chẳng bao lâu sau, họ đến một căn phòng bên phải đại sảnh.

Phòng khoảng 200 mét vuông, ở trung tâm là một ít ghế dựa, đối diện cửa chếch sang một bên là một hàng cửa sổ, bên trong có nhân viên đang đăng ký.

Lục Duyên nhanh chóng nhìn lướt qua phòng.

Trên ghế trung tâm có khoảng hai mươi người đang ngồi, khuôn mặt đều rất ngây ngô, nhìn qua cũng không khác gì Lục Duyên, thậm chí còn nhỏ hơn một chút.

Lục Duyên biết, chỉ e những người này cũng giống như hắn, cũng là người vừa thức tỉnh.

Sau khi Tiểu Ái đưa Lục Duyên đi tới phòng này, giọng nói loli lại vang lên:

“Tiên sinh, nơi này chính là phòng đăng ký, ngài có thể lấy vé trên máy lấy vé, sau đó chờ được gọi.”

Tiểu Ái chỉ vào một máy lấy vé bên cạnh cửa.

Lục Duyên đi tới, lấy vé, hắn nhìn thoáng qua, là B12.

Nhìn thoáng qua cửa sổ B, bây giờ mới tới B08, còn phải chờ một chút.

Hắn đi tới, ngồi xuống, im lặng chờ đợi.

Nửa tiếng trôi qua, tiếng đài phát thanh vang lên, gọi số của Lục Duyên.

Lục Duyên đi tới, ngồi xuống trước cửa sổ, bên trong là một tiểu tỷ tỷ gầy gò.

Cô cười với Lục Duyên:

“Xin chào, ngươi đến làm thủ tục đăng ký chiến sĩ gen sao?”

“Đúng vậy.”

“Xin hãy đưa vé cho tôi, sau đó kiểm tra dấu vân tay và đồng tử.”

Lục Duyên đưa vé cho cô, sau đó dưới sự hướng dẫn của cô, kiểm tra dấu vân tay và đồng tử.

Tiểu tỷ tỷ nhìn thoáng qua màn sáng bên cạnh, cười nói:

“Công dân của đất nước, số chứng minh nhân dân XL139205253232, tên Lục Duyên, mong ngươi xác nhận xem có đúng không?”

Trước mắt Lục Duyên cũng xuất hiện một màn hình, phía trên là ảnh đại diện của Lục Duyên, cùng với số chứng minh thư và tên.

Lục Duyên nhìn lướt qua rồi bấm xác nhận.

“Xin hãy xuất trình gen chiến văn của ngài.”

Lục Duyên nâng cổ tay trái lên, lộ ra đường vân màu vàng trên cổ tay.

Tiểu tỷ tỷ lấy ra một cái dụng cụ màu đen đặt trên đường vân màu vàng, rất nhanh sau đó có một tiếng động nhỏ vang lên, dụng cụ đen nổi ánh đèn màu xanh.

Nàng cười mở miệng nói:

“Xác nhận gen chiến văn thành công. Lục Duyên tiên sinh, chúc mừng ngài đã trở thành chiến sĩ gen, chúc ngài có thể võ vận xương long, chiến đấu vì sự tồn vong của nhân loại.”

“Cảm ơn.”

Tiểu tỷ tỷ lại thao tác một chút, sau đó mở miệng nói:

“Đã đăng ký xong, ngài vừa thức tỉnh, bây giờ là chiến sĩ gen cấp thực tập, mỗi tháng sẽ nhận được 5000 tệ tiền trợ cấp của quốc gia, khoản trợ cấp hàng tháng này đã được chuyển vào tài khoản của ngài. Ngoài ra, ta đã mở khoá quyền hạn cho ngài trên website chiến sĩ gen, số tài khoản là số chứng minh nhân dân của ngài, mật khẩu ban đầu là 666666. Ngài có thể đăng nhập vào Website chiến sĩ gen để tìm đọc những thông tin liên quan đến chiến sĩ gen. Đất nước sẽ chuẩn bị miễn phí thuật dẫn đường linh khí cơ bản cùng với quân thể quyền và quân thể sát kiếm cho chiến sĩ gen vừa mới thức tỉnh, chúng đã được gửi vào hòm thư trên website của ngài, mong ngài khi về chú ý kiểm nhận.”

Chương 6: Thuật Dẫn Dắt Linh Khí

Tiểu tỷ tỷ nói một hơi dài sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Lục Duyên, cười nói:

“Xin hỏi ngài còn thắc mắc gì không?”

Lục Duyên chăm chú nghe xong, có chút ngạc nhiên.

Hắn vội vàng lấy điện thoại ra xem, sau đó thấy tin nhắn chuyển khoản 5.000 nhân dân tệ.

Bây giờ tiền trong tài khoản của hắn là 5035 nhân dân tệ, đúng là đáng mừng!

Về phần tặng cái gì thuật dẫn dắt linh khí gì đó, Lục Duyên cũng không hiểu.

Lúc về hắn sẽ kiểm tra lại sau.

Nghĩ tới đây, Lục Duyên như mũi tên về tâm.

Hắn cười rạng rỡ:

“Không có, cám ơn.”

“Đừng khách khí, nếu như ngài đã không còn gì thắc mắc, xin ngài hãy chấm điểm dịch vụ cho ta.”

Lục Duyên đương nhiên đã khen ngợi mà đánh giá năm sao.

Sau đó Lục Duyên vội vàng rời khỏi hiệp hội chiến sĩ gen.

Bây giờ có tiền rồi, ra khỏi cửa, Lục Duyên dùng phần mềm đặt xe để bắt xe.

Chỉ vài giây sau, đã có một chiếc xe trên không không người lái dừng trước mặt Lục Duyên.

Khoa học kỹ thuật của thế giới này đã phát triển hơn nhiều so với thế giới trước kia của Lục Duyên.

Công nghệ không người lái, robot thông minh, công nghệ trên không đã trở nên hoàn thiện.

Theo như Lục Duyên biết được, tất cả những những tri thức này đều do chiến sĩ gen thu được từ Khởi Nguyên Chi Địa.

Từ đó có thể tưởng tượng ra xem cái nơi gọi là Khởi Nguyên Chi Địa kia có bao nhiêu là bảo vật.

Lên xe, về nhà.

Chẳng bao lâu, xe trên không đã rời khỏi khu vực sầm uất xa hoa, đi tới một khu vực có chút hoang tàn.

Đoàng đoàng! !

Lục Duyên đang ngồi trên xe bỗng mơ hồ nghe thấy truyền đến từ đằng xa.

Sắc mắt hắn cũng chẳng thay đổi, tập mãi thành quen rồi

Bởi vì chi phí sinh hoạt có hạn, nơi Lục Duyên ở là một khu ổ chuột, trị an không tốt, thỉnh thoảng còn có thể nổ súng.

Dù sao thế giới này cũng tồn tại dị hoá, thậm chí thi thoảng còn có thú dữ lẻn vào thành thị, cho nên cũng không cấm cư dân bình thường trang bị vũ khí.

Điều này cũng dẫn đến việc xuất hiện những băng đảng xã hội đen phạm tội ở những khu vực có an ninh không tốt.

Khu vực Lục Duyên đang ở cũng xem như vẫn tốt chán, hắn nghe nói có một số khu vực mỗi ngày đều có người biến mất.

Rất nhanh, chiếc xe trên không dừng lại trước cửa tiểu khu nơi Lục Duyên ở, Lục Duyên hơi cúi đầu, bước chân vội vàng tiến vào tiểu khu.

Cẩn thận tránh mấy tên say rượu, lại từ chối tiểu tỷ tỷ đang nhiệt tình tiếp khách, Lục Duyên trở về phòng của hắn.

Đó là một căn phòng nhỏ hai mươi mét vuông, bên trong chỉ có một cái giường một bàn làm việc cùng một nhà vệ sinh đơn giản.

Tiền thuê nhà rất rẻ, 200 tệ một tháng.

Sau khi trở về phòng, Lục Duyên mới thở ra một hơi.

Mỗi lần về nhà đều sợ không biết khi nào sẽ bị đạn lạc bắn vỡ đầu.

Lúc trước chỉ có thể cảm nhận trong ký ức của tiền thânnhưng bây giờ phải tự mình trải qua, trong lòng Lục Duyên lo lắng vô cùng.

Cảm giác nhưng mình cứ luôn quanh quẩn bên bờ vực của cái chết.

Khoan đã… Anh trai à, hình như bây giờ ta có tiền rồi?

Mắt hắn sáng lên, chợt nghĩ về vấn đề này.

Ngày mai ta sẽ đi xem phòng! Rời khỏi cái nơi quỷ quái này!

Nếu không hắn sợ bản thân chưa trở thành đại gia đã bị súng của người ta bắn chết.

Đó chắn chắn sẽ là tổn thất lớn nhất của loài người!

Hắn không nghĩ nhiều nữa, hắn mở cái laptop đã lỗi thời ở trên bàn làm việc của mình ra, bắt đầu đăng nhập vào trang web chiến sĩ gen, thường được gọi là web chiến tranh.

Tìm kiếm trang web, mở trang web, nhập tài khoản và mật khẩu.

“Chứng minh thư… 666666…… Đăng nhập!”

Lục Duyên đăng nhập vào trang web, đầu tiên là sửa mật khẩu của mình, sau đó thuận tiện lấy một cái biệt danh.

Lục Duyên vốn định đặt biệt danh là “người có duyên”, kết quả là biệt danh này đã có người lấy.

Hắn lại thử mấy biệt danh khác, kết quả đều đã tồn tại.

Cuối cùng Lục Duyên chọn cái biệt danh “Hữu Viện Nhân” đầy tính cứu trợ này.

Điều này làm cho Lục Duyên nhận thức sâu sắc rằng cho dù ở bất kỳ thế giới này, việc đặt tên vẫn luôn là chuyện phiền toái nhất.

Sau khi đổi biệt danh và mật khẩu, Lục Duyên phát hiện mình có thư

Hắn mở ra xem, có ba mục tài liệu.

Thuật dẫn dắt linh khí cơ bản.

Quân thể quyền.

Quân thể sát kiếm.

Lục Duyên phần tài liệu về thuật dẫn dắt linh khí cơ bản ra.

Bên trong chỉ có bốn tờ giấy qua quýt.

Câu đầu tiên là một lời cảnh báo màu đỏ.

“Thuật dẫn dắt linh khí cơ bản là tài sản công của đất nước Hồng Phong, cấm các chiến sĩ gen trong danh sách lén dạy người khác, nếu làm trái quy tắc này sẽ bị tử hình!”

Lục Duyên đọc đến đây thì đồng tử co rút mạnh mẽ.

Nghiêm khắc như vậy sao?

Xem ra thứ này rất trân quý?

Lục Duyên vội vàng đọc xuống.

Nội dung của thuật dẫn dắt linh khí cơ bản rất đơn giản, chỉ đang nói đến kiến thức cơ bản về linh khí và cách hấp thụ linh khí.

Chương 7: Vui Lòng Tận Dụng

Linh khí là một loại năng lượng vạn năng có ở khắp mọi nơi trong vũ trụ.

Chỉ có các chiến binh gen đã kích hoạt chuỗi gen mới có thể hấp thụ và sử dụng.

Chiến sĩ gen sẽ thông qua rèn luyện thân thể bản thân và tinh thần để sản sinh ra linh khí, cũng có thể hấp thu linh khí từ bên ngoài.

Linh khí có thể tôi luyện gen, ngược lại còn ẩn chứa sự cường hoá về thể chất lẫn tinh thần.

Chuỗi gen đã thức tỉnh sau khi được linh khí tôi luyện triệt để, có thể thông qua một số phương thức đặc biệt để kích hoạt chuỗi gen cao cấp hơn.

Đây cũng là phương pháp để chiến sĩ gen nâng cấp bản thân.

Lục Duyên giật mình, có linh khí, chiến sĩ gen mới có thể phát huy hoàn toàn thực lực của mình, như vậy mới có thể không ngừng nâng cấp bản thân.

Chẳng trách lại có đoạn thông báo màu đỏ như vậy.

Chỉ có chiến sĩ gen đã đăng ký mới có thể nhận được thuật dẫn dắt linh khí, những chiến sĩ gen không đăng ký đương nhiên sẽ không có được thứ này.

Thông thường những chiến sĩ gen không đăng ký thường sẽ là những kẻ không ra dạng người.

Không có thuật dẫn dắt linh khí, việc tôi luyện chuỗi gen của những người này cũng trở nên rất khó khăn.

Coi như hắn cũng hiểu được chút ý nghĩa của cảnh báo này.

Đương nhiên, chỉ e là phương thức cũng không thể ngăn cản được những kẻ bí quá hoá liều.

Lục Duyên cẩn thận ghi nhớ nội dung của thuật dẫn dắt linh khí, dự định sau này sẽ tu luyện cho đàng hoàng.

Sau đó, Lục Duyên lại xem hai phần tư liệu còn lại.

Quân thể quyền cùng quân thể sát kiếm đều là thể thuật cơ bản được dùng trong quân đội của đất nước Hồng Phong.

Theo thứ tự sẽ là quyền pháp và kiếm pháp.

Hai bộ thể thuật này phải luyện tập trường kỳ, có thể tăng được sức mạnh cơ thể, cũng có thể tăng một chút sức mạnh tinh thần, hơn nữa chúng còn là thể thuật sát phạt, có thể dùng để thực chiến, đều là thuật giết người.

Quân thể quyền và quân thể sát kiếm đều có video, trên màn hình là một người đàn ông trung niên với khí chất lạnh lùng, mặc quân phục giảng dạy cả hai loại thể thuật.

Dạy dỗ rất tường tận, lại phối hợp với câu chữ, Lục Duyên cảm thấy cũng không hề khó học.

Hắn định sau này sẽ cố gắng luyện tập hai môn thể thuật này.

Sau khi lưu trữ cả ba mục tài liệu, Lục Duyên mới bắt đầu lướt web.

Web chiến tranh phân ra rất nhiều mục, có mục giao dịch, có mục chiến đấu, có mục nhiệm vụ…

Trang đầu tiên là một số tin tức trong giới chiến sĩ gen này.

“Sốc! Nửa năm không lộ diện, Băng Tuyết công chúa Tư Thính Tuyết vậy mà đã đột phá tới cấp chiến sư!”

“Huyền Cửu Chiến Vương trở thành cường giả chiến vương thứ sáu vượt qua Đại Nham Bí Cảnh của tộc người Đại Khải Tinh!”

“……”

Lục Duyên chỉ nhìn sơ qua, cuối cùng tìm được mục thông tin về Khởi Nguyên Chi Địa.

Có rất nhiều bài viết về Khởi Nguyên Chi Địa ở trong mục này.

Có rất nhiều bài đăng có tính phí, nhưng cũng có những bài viết miễn phí.

Các bài viết miễn phí thường được đăng chính thức, nói về một số thông tin cơ bản của Khởi Nguyên Chi Địa.

Mà Lục Duyên dự định đi vào Khởi Nguyên Chi Địa thì thứ còn thiếu chính là những tin tức này.

Hắn mở một bài viết.

‘Công tác chuẩn bị cho lần đầu tiên tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa là gì? ’

“Phần lớn các chiến sĩ gen đều thức tỉnh trước khi bước vào Khởi Nguyên Chi Địa, đều được trưởng bối dạy dỗ, nhưng những kiến thức này với các ngươi đều là vô dụng, bài viết này dành cho những người mới mà không có chiến sĩ gen trưởng bối dẫn dắt. Nếu ngươi đang như vậy, mời đọc cẩn thận, điều này sẽ vô cùng hữu ích với ngươi.”

“Đầu tiên, là lần đầu dẫn dắt linh khí. Trước khi tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa, nhất định phải hấp thu luồng linh khí đầu tiên. Bởi chỉ khi có được linh khí, ngươi mới có thể mở không gian do gen chiến văn mang đến. Tuy rằng không gian của gen chiến văn cấp thực tập rất nhỏ, nhưng nó cũng cho phép ngươi mang theo một số đồ vật. Sau này những thứ ngươi thu hoạch được từ Khởi Nguyên Chi Địa cũng có thể nhờ vào không gian này để đem ra ngoài. Điều này vô cùng quan trọng.”

“Thứ hai, lựa chọn những vật phẩm mang theo cho lần đầu tiên tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa. Thứ nhất, những vũ khí khoa học kỹ thuật được sản xuất ở bên ngoài sẽ không dùng được ở trong Khởi Nguyên Chi Địa, cho nên cũng đừng suy nghĩ đến các loại súng Cao Tư, đồ vật cao năng bạo đạn nữa. Nếu ngươi là người mới có một khoản tiền nhất định, ý kiến của ta là hãy mua những thiết bị vũ trang gen tốt, điều này sẽ giúp ngươi mạnh hơn những kẻ khác và giành chiến thắng ngay trên vạch xuất phát. Nếu bạn không có đủ tiền để mua vũ khí gen, vậy thì ngươi chỉ có thể mang một số nhu yếu phẩm thôi, dưới đây là danh sách các nhu yếu phẩm…”

“Thứ ba, là một người mới ngươi phải biết rằng, lần đầu tiên tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa, chỉ có thể ở lại 24 giờ mà thôi. Phải trân trọng từng phút từng giây của 24 giờ này. Bởi vì đánh chết quái vật ở Khởi Nguyên Chi Địa có thể nhận được sao linh hồn, có thể dùng để tăng tu vi, miễn là ngươi có thể sống sót rời khỏi Khởi Nguyên Chi Địa thì lập tức có thể chuyển đến thực tại, đối với chiến sĩ gen thì Khởi Nguyên Chi Địa chính là đường tắt duy nhất để trở nên manh mẽ. Mà sao linh hồn gần như chỉ là món đồ rẻ mạt nhất ở Khởi Nguyên Chi Địa mà thôi, sau khi quái vật chết đi sẽ có cơ hội nhận được vũ khí gen, gen siêu phàm và vật phẩm khác với tỉ lệ cực nhỏ, tất cả đều vô giá. Trong những thời khắc nguy hiểm, ngươi cũng có thể chạm vào di tích, có được khoa học kỹ thuật và những kiến thức siêu phàm, tất cả đều có giá trị rất cao. Đây là thùng vàng tích luỹ đầu tiên của thời khắc đẹp đẽ nhất. Vì vậy, trong 24 giờ này, vui lòng tận dụng.”

Chương 8: Linh Khí

“Thứ tư, nếu như ngươi có người bạn đáng tin cậy, vậy thì các người có thể mạo hiểm cùng nhau, lợi dụng gen chiến văn để thành lập minh ước, thuận tiện cho việc phân công thu hoạch, gợi ý là phân công công bằng để tránh xảy ra mâu thuẫn, thậm chí là xung đột. Ngoài ra, trong thành phố bắt đầu, ngoại trừ tộc người sẽ còn có những chủng tộc khác, đối với các chủng tộc khác, vui lòng duy trì cảnh giác!”

“Thứ năm, trên gen chiến văn của người mới thức tỉnh phải mang theo điểm neo Khởi Nguyên, điểm neo này cũng là nơi đầu tiên mà người mới sẽ hạ xuống sau khi tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa. Như chúng ta đã biết, tất cả các thành phố bắt đầu, đều là những thành phố tự mình tồn tại ở trong Khởi Nguyên Chi Địa, hơn nữa chúng không thể bị chiếm đóng, tộc người Đại Khải Tinh chúng ta sẽ hạ xuống ở bốn thành phố bắt đầu, lần lượt là là Bạo Phong thành, Cốt Thành, Sa Nham Thành cùng với Tiên Huyết Bí Bảo. Tiếp theo ta sẽ giới thiệu với các ngươi về ưu điểm và nhược điểm của những thành phố bắt đầu…”

Bài đăng này phải có khoảng hơn mười nghìn chữ, Lục Duyên nghiêm túc đọc hết từng câu từng chữ, coi như hắn cũng có hiểu biết tổng quát về Khởi Nguyên Chi Địa này.

Khởi Nguyên Chi Địa là một vùng đất ẩn chứa rất nhiều kho báu cùng thần bí.

Chỉ khi an toàn rời khỏi mới có thể đem tất cả những thứ đã thu hoạch được ở Khởi Nguyên Chi Địa trở về.

Nếu chết thì sẽ không có thứ gì cả.

Thậm chí, chết đi sẽ làm tổn thương đến tinh thần, một khoảng thời gian dài tiếp theo sẽ không thể vào Khởi Nguyên Chi Địa được nữa.

Ảnh hưởng quá lớn.

Có hai cách để rời khỏi Khởi Nguyên Chi Địa.

Một là đợi kết thúc thời gian ở bên trong, phương pháp còn lại là sử dụng đạo cụ trốn thoát, thông qua đạo cụ trốn thoát để thoát khỏi Khởi Nguyên Chi Địa, cũng có thể bảo tồn những thứ đã thu được trước đó.

Thế nhưng, đạo cụ trốn thoát vô cùng quý hiếm, trên mặt Lục Duyên viết toàn chữ nghèo, lấy tiền đâu ra mà mua?

Đừng nói đạo cụ đào thoát, cho dù là vũ trang gen, Lục Duyên cũng không mua nổi.

Lúc trước hắn đã xem khu giao dịch, những vũ khí gen này, cấp bậc thấp nhất cũng đã mấy vạn tệ.

Lục Duyên xoa trán.

Sao ta lại nghèo vậy chứ?

Chẳng lẽ đến thế giới này rồi còn phải kiếm tiền đến lao lực sao? !

Chắc chắn đã xảy ra vấn đề ở đâu đó rồi!

Lục Duyên có chút kháng cự phải tin tưởng việc này.

Đọc thêm mấy bài viết khác, đại khái thì Lục Duyên cũng đã hiểu được công tác chuẩn bị trước khi vào Khởi Nguyên Chi Địa và đã thiết lập kế hoạch cho tốt rồi.

Thứ nhất, trước tiên phải tu luyện thuật dẫn dắt, hấp thu luồng linh khí đầu tiên, mở được không gian bên trong gen chiến văn.

Thứ hai, ngày mai đi mua nhu yếu phẩm, sau đó mua một vũ khí hợp kim thuận tay, không đủ khả năng dùng vũ khí gen đành cố gắng dùng vũ khí hợp kim vậy, hẳn là vẫn có thể mua được.

Thứ ba, nếu có thời gian, bèn luyện quân thể quyền và quân thể sát kiếm một chút, tăng cường thực lực bản thân một chút, đừng có chết ở lần đầu tiên như thế, vậy thì tổn thương quá.

Sau khi xác định xong các bước, Lục Duyên tắt máy tính, lên giường, ngồi khoanh chân, định hấp thu linh khí.

“Ừm… Dựa theo cách diễn giải của thuật dẫn đường linh khí cơ bản, nhắm mắt lại, thả lỏng tinh thần, để mình rơi vào cảnh giới kỳ ảo trong tình trạng như ngủ nhưng không ngủ, sau đó là có thể cảm thụ được linh khí.”

Lục Duyên nhớ lại tin tức mà mình đọc được lúc trước, nhắm mắt lại.

Nhưng Lục Duyên vừa nhắm mắt lại, liền cảm nhận được, xung quanh mình có rất nhiều điểm sáng màu trắng, những ánh sáng màu trắng này đều nhao nhao tới gần Lục Duyên, vây quanh Lục Duyên, còn không ngừng bay múa, nhìn bộ dạng như đang hoan hô nhảy nhót.

Lục Duyên:

“? ? ?”

Hắn có chút ngạc nhiên.

Linh khí? !

Tại sao nhiều như vậy? ?

Không đúng, tinh thần của ta còn chưa trống rỗng, sao có thể cảm nhận được linh khí?

Hình như điều này với giới thiệu có chút khác nhau nhỉ?

Chương 9: Hấp Thu Linh Khí

Lục Duyên có chút ngạc nhiên mà nhìn hạt linh khí lơ lửng trong ý thức, sau khi trầm mặc một lúc, hắn cẩn thận từng li từng tí mà hấp thu linh khí theo phương pháp của thuật dẫn dắt linh khí.

Kết quả là, tất cả linh khí giống như bị nam châm hút lấy, chúng bay thẳng về phía Lục Duyên một cách khác thường rồi dung nhập vào trong cơ thể hắn.

Bên trong ý thức của hắn, linh khí xuyên qua màn sương mù màu trắng, dung nhập vào cấu trúc hình xoắn ốc của gen.

Ánh sáng do chuỗi gen xoắn ốc phát ra vốn ảm đạm, nhưng sau khi dung nhập ánh sáng kia dần dần trở nên chói mắt hơn.

Theo sự sáng lên của gen, Lục Duyên bắt đầu cảm thấy thân thể mình trở nên vô cùng ấm áp, vị trí ấn đường có chút trướng lên, tinh thần dường như càng lúc càng tốt.

Cảm thụ này khiến cho trong lòng Lục Duyên đầy kinh ngạc vui mừng.

Dựa vào biểu hiện hiện tại, linh khí tôi luyện gen, còn gen thì tu bổ cho tinh thần và thân thể.

Đây chắc là một điều tốt.

Vấn đề là hình như tốc độ hấp thu linh khí của hắn nhanh hơn rất nhiều so với trong giới thiệu của thuật dẫn dắt linh khí kia?

Trong giới thiệu của thuật dẫn dắt linh khí, thông thường người có thiên phú tốt sẽ cần ba đến năm ngày để hoàn thành quá trình này, thiên phú bình thường thì mất khoảng mười ngày nửa tháng.

Còn hắn chỉ nhắm mắt đã thành công rồi, này là thiên phú gì đây?

Chẳng lẽ là do khối lập phương này tiến hóa chăng?

Lục Duyên nhìn khối lập phương màu xanh nhạt đang xoay tròn, tâm trạng vui sướng.

Không hổ là hắn!

Đúng lúc này, ý thức Lục Duyên đột nhiên căng lên, tách ra một khoảng không gian nhỏ.

Khoảng không gian này vốn chỉ nhỏ bằng nắm tay nhưng lại liên tục hấp thu linh khí, càng lúc càng lớn.

Cuối cùng, không gian này lớn thành một hình lập phương có dung tích khoảng một mét khối.

Tuy rằng không gian nhỏ không có thứ gì, nhưng Lục Duyên có thể cảm nhận được bản thân hắn có liên hệ với không gian nhỏ này.

Trong tiềm thức hắn đã nhận ra không gian này là gì.

Đây chẳng phải là thứ mà bài post lúc trước nói sao, sau khi hấp thu linh khí, có thể mở ra không gian của chiến sĩ gen?

Tuy nhiên, dựa theo cách nói của bài viết kia, hình như không gian này rất khó để mở ra.

Lục Duyên hoàn toàn không ngờ rằng hắn có thế dễ dàng mở ra như vậy, mọi chuyện vô cùng suôn sẻ.

Chỉ là không gian này hơi nhỏ.

Khi không gian ngừng lớn, Lục Duyên mở mắt.

Hắn nhìn những tia nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng, nhịn không được mà sợ run.

Hắn mở di động, nhìn lướt qua.

6: 34

Đã sáng rồi ư?

Rõ ràng hắn cảm thấy chỉ mới qua vài tiếng thôi mà, không ngờ là đã lâu như vậy.

Thế nhưng tinh thần hắn vẫn rất tốt, còn tốt hơn cả được ngủ ngon.

Đây là tác dụng của linh khí sao?

Khá lợi hại nha.

Lục Duyên rời giường, rửa mặt xong thì ra khỏi phòng.

Vừa mới mở cửa, Lục Duyên đã nhìn thấy một người phụ nữ mặc quần áo đỏ bó sát người, trang điểm tinh xảo, diện mạo không tệ, còn có một đôi mắt to đẹp sáng ngời mở cửa chính mà đến.

Sau khi nhìn thấy Lục Duyên, người phụ nữ nhoẻn miệng cười:

“Em trai Lục Duyên, phải đi học hả?”

Lục Duyên gật đầu:

“Ừm, chị Thanh Hòa, vừa tan tầm à? Vất vả rồi.”

“Ha ha, ta có mua dư mấy cái banh bao, ngươi cầm rồi ăn trên đường nhé?”

Lý Thanh Hòa cười nhẹ, nhấc cái túi bánh bao lên.

Trong lòng Lục Duyên ấm áp, hắn cười nói:

“Ngày nào chị Thanh Hòa cũng mua dư nhỉ.”

Một năm trước, Lục Duyên chuyển ra khỏi cô nhi viện rồi dọn đến đây.

Lý Thanh Hòa dọn đến đây sớm hơn Lục Duyên, một cô gái nhỏ yếu ớt không có sức lực ở một mình trong khu ổ chuột này, đương nhiên sẽ vô cùng vất vả.

Vì cuộc sống, gần như chuyện gì cũng phải trả giá.

Chẳng qua, đối với Lục Duyên, Lý Thanh Hòa cũng giống như một người chị tốt hay quan tâm chăm sóc hắn vậy.

Trong trí nhớ của nguyên thân, sau khi biết Lục Duyên là cô nhi, phí sinh hoạt hàng tháng rất thấp thì mỗi buổi sáng Lý Thanh Hòa đều mua nhiều đồ ăn sáng hơn để cho Lục Duyên.

Cũng thường xuyên nói với Lục Duyên những việc cần chú ý trong khu này, cái gì cần phải tránh né, cái gì không thể đụng vào.

Nếu không có Lý Thanh Hòa, chắc Lục Duyên không thể sống đến bây giờ.

Sau khi trở thành cô nhi, nàng là một trong số ít người khiến cho Lục Duyên cảm thấy ấm ấp.

Nguyên thân vẫn luôn muốn giúp đỡ Lý Thanh Hòa, đáng tiếc đến ngay bản thân hắn ta còn lo chưa xong chứ nói gì đến việc giúp đỡ người khác.

Bỗng Lục Duyên nghĩ, hiện tại hắn đã là chiến sĩ gen, không bao lâu nữa hắn sẽ rời khỏi nơi này, đến lúc đó cũng có thể giúp Lý Thanh Hòa ít việc, tìm một công việc tốt cho cô, rồi đưa nàng cùng rời khỏi chỗ hỗn loạn này.

Nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của Lục Duyên, Lý Thanh Hòa ngẩn ra, nhìn Lục Duyên bằng ánh mắt kỳ quái.

Lục Duyên có chút nghi ngờ:

“Sao vậy?”

Chương 10: 5000

Lý Thanh Hòa cười nói:

“Chỉ là cảm thấy hình như em trai Lục Duyên có chút khác, hôm qua ngươi không cười như vậy.”

Lục Duyên giật mình, nhận ra bản thân có sự thay đổi hơi lớn.

Mà Lý Thanh Hòa là người sống ở khu ổ chuột, có hiểu biết phong phú, chỉ e là rất nhạy cảm với vấn đề này.

Hắn cười nói:

“Thật ra là có chuyện tốt.”

“Chuyện tốt gì?”

“Hôm qua ta thức tỉnh gen chiến sĩ. Ta cảm thấy cuộc đời của mình có lẽ sẽ khác đi nên định thay đổi đôi chút.”

Lý Thanh Hòa nghe vậy thì sửng sốt, sau đó kinh ngạc vui mừng mà cười.

Nàng tiến lên vỗ vai Lục Duyên:

“Chúc mừng em trai Lục Duyên nhé! Về sau ngươi chính là nhân vật lớn rồi!”

“Bây giờ còn chưa thể nói chắc vậy đâu, chỉ có điều về sau không phải ở khu ổ chuột nữa là được.”

“Ừ, rời khỏi nơi này đúng là điều rất tốt.”

Lý Thanh Hòa gật đầu liên tục.

Lục Duyên nhìn Lý Thanh Hòa, cười nói:

“Chị Thanh Hòa, đến lúc đó ta sẽ tìm công việc tốt cho ngươi, chúng ta cùng nhau rời khỏi nơi này.”

Lý Thanh Hòa ngẩn ra, lấy một bao thuốc lá từ trong ngực, thành thạo lấy một điếu, châm lửa, hút một hơi.

Tay trái nắm tay phải, thổi ra một làn khói trắng, nàng mỉm cười mà nhìn Lục Duyên nói:

“Sao? Không chê chị à?”

Lục Duyên nghiêm mặt nói:

“Ai đối xử tốt với ta, ai đối xử không tốt với ta, trong lòng ta đều nhớ rõ. Chị Thanh Hòa là người duy nhất ở đây đối xử tốt với ta.”

Lục Duyên kế thừa được ký ức của nguyên thân, tuy rằng hắn không có ý gì với Lý Thanh Hòa, nhưng cũng đối xử với Lý Thanh Hòa nhưng người chị đã quan tâm chăm sóc hắn.

Có thể giúp thì đương nhiên hắn sẽ giúp.

Lý Thanh Hòa im lặng một lúc, sau đó cười cười mà nghịch tóc Lục Duyên:

“Hiện tại mọi chuyện vẫn chưa đâu vào đâu, đến lúc đó rồi nói sau. Ngươi lấy bánh bao trước rồi đi học đi, đừng đến muộn, ta không biết gì về chiến sĩ gen cả, ngươi tự lo liệu nhé, an toàn là trên hết.”

“Vậy ta đi trước đây.”

Lục Duyên bất đắc dĩ để Lý Thanh Hòa vò loạn tóc, tay cầm hai cái banh bao, đi ra ngoài.

Lý Thanh Hòa nhìn cửa phòng đóng chặt, im lặng một lúc rồi vươn tay dập điếu thuốc, cắn miếng bánh bao.

Nàng đi đến trước cửa phòng Lục Duyên, đứng một lúc, nàng nheo đôi mắt to sáng lại, bước xuyên qua cửa, đi vào trong phòng của Lục Duyên, từ đầu đến cuối cánh cửa vẫn đóng chặt.

Lý Thanh Hòa cắn một miếng bánh bao, nhìn quanh bốn phía, sau đó nhìn thoáng quá chiếc laptop đã cũ và kế hoạch chuẩn bị ba bước tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa để trên bàn học của Lục Duyên.

Nàng nhìn qua một cái, cười nói.

“Em trai quái gở cuối cùng cũng trưởng thành rồi nhỉ.”

Nàng lắc đầu, lại bước xuyên qua cửa phòng trở về phòng khách, sau đó vừa ăn bánh bao vừa đi về phòng mình.

Thật ra Lục Duyên không đi học.

Tuy rằng nguyên thân quái gở nhưng đầu óc không tệ lắm, thành tích các môn văn hóa đều dẫn đầu.

Không hổ là đời trước của hắn mà!

Lục Duyên không cần lo lắng về các môn văn hóa nên hắn đã xin phép chủ nhiệm, dự định thời gian tiếp theo này đều tập trung thăng cấp chiến sĩ gen.

Chủ nhiệm lớp đương nhiên có thể hiểu được điều này, không nói hai lời bèn trực tiếp đồng ý.

Trong hai tháng tới, Lục Duyên có thể không đi học bất cứ lúc nào.

Hôm nay hắn muốn đi đến trung tâm thương mại.

Không sai, hắn phải chuẩn bị những vật dụng cần thiết cho lần mạo hiểm tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa này.

Cái gọi là có thức ăn trong tay thì trong lòng không hoảng, cũng giống như có tiền trong tay thì trong lòng không hoảng vậy.

Tay cầm tấm thẻ có hơn 5000, Lục Duyên như có cả thế giới, ngay cả tư thế đi đường cũng có chút kiêu ngạo.

Lục Duyên mặc đồng phục, cũng là bộ quần áo tốt nhất của hắn mà bước vào trung tâm thương mại, bắt đầu mua sắm.

Giá trị của tờ tiền phong đỏ này còn giá trị hơn nhân dân tệ mà người gặp người thích ở kiếp trươc, thật ra thì cũng không lớn hơn bao nhiêu.

Thực ra 5000 cũng không tính là quá nhiều.

May mà Lục Duyên chỉ mua một ít vật phẩm bình thường.

Bánh quy đóng gói, bánh mì ăn chắc bụng, nước đóng chai.

Thuốc chống côn trùng, chất khử mùi… những thứ cần thiết cho dã ngoại.

Vốn dĩ Lục Duyên định mua thêm một túi ngủ và lều trại, nhưng ngẫm lại thì hắn cũng chỉ đi có 24 giờ, có thể thức thì thức.

Ngủ là để cho người chết, khi nào còn sống thì ngủ bù lại.

Nhưng mà nhiêu đây thôi cũng đã tốn chừng 1000 rồi.

Cuối cùng, trong tay Lục Duyên chỉ còn lại 4000 thôi.

Cầm số tiền này, Lục Duyên đi đến chỗ bán vũ khí kim loại trong trung tâm thương mại.

Khi Lục Duyên ra khỏi cửa hàng vũ khí, cả người hắn đều hoảng hốt.

Giờ này, trong không gian chiến sĩ của hắn có một thanh kiếm lớn, dài một mét năm, thân kiếm tối đen, ánh sáng lạnh lập lóe.

Kiếm hợp kim màu đen A1.

Trang bị hợp kim cấp thấp nhất, đã tốn của Lục Duyên 3700.

Đây là giá mà Lục Duyên cò kè mặc cả mãi mới mua được.

Nghĩa là, nó có giá 3900 được bớt 200!

tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nghia 15 giờ trước
Giọng đọc hay ,truyền cãm.
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn hà tiểu tiểu có những góp ý đầy thú vị ^^! MÌnh xin phép đính chính 1 chút bộ truyện này tương đối hay bắt đầu từ tập 7 audio nhé..các tập đầu có chút nhạt và khó hiểu ( tính cách trẻ trâu các kiểu nhưng từ tập 7 trở đi sẽ vén màn ẩn của tác giả nhé.. Ngoài ra mình thông báo 1 chút nhiều bạn mới chưa bạn biết [ Cứ 00 giờ hăng ngày ra bảo trì 2 phút - Không phải lỗi website nhé - Trong thời gian Bảo trì sẽ không vào được website nhưng khi bạn đang nghe audio thì vẫn bình thường nhé ]
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo do sơ suất bạn đăng audio để hạn chế thành viên...! Mình đã fix lại toàn bộ rồi nhé :) Mong bạn thông cảm ^^
https://audiosite.net
Khụ khụ Không cần tìm đâu xa ngay top 1 trang chủ đó bạn trong đó có thể loại sắc đó đạo hữu...^^! Nơi đó dành cho các đạo hữu trên 18+ chỉ cần lưu ý 1 chút là thấy - nơi bạn cần tìm :)
https://audiosite.net
Huy 1 tuần trước
Xin tìm bộ sắc hiệp 18+
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn ^^! Lý do bạn CTV up giới hạn 3 lần nghe audio 1 tập và số giới hạn khác chính mình cũng không biết :) Đã sửa lại nghe all không giới hạn nhé bạn :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^! Từ chương 3345 không phải bị lỗi đâu bạn đó là do 1 hạn chế của CTV up audio lên đó bạn ...! Mình đang đi ship hàng 12h mình sẽ fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Mô Phật ^^! Thế giới Mộng Huyễn --> Ai biết ai đâu. Không quy 0 mà thôi . -Tuy nhiên mọi thứ trong mắt tại hạ đều có Nhân Quả ( có người sinh ra đã đến vạch đích của đời người, có kẻ sinh đồ tể, cũng như có người sinh ra thiếu gì đó..[ tay, chân , mắt..( đặc biệt có sinh ra thiếu Tâm )..] - CON NGƯỜI luôn luôn đấu tranh có gắng thay đổi bản thân ( tiền, yêu,sinh,tử...) nhưng có người thành công có kẻ thất bại theo tôi đó là ( Vận - Mênh ) *** Ừm cách nói của bản là Sai à nha...---> Bạn không thấy không nghe được không có nghĩ là [ KHÔNG ] ---> À Mê Chấp Nó vốn dĩ là ( Khởi Nguyên )của Vạn Vật trên thế gian -- Nếu không có có mê chấp vậy chúc mừng bạn đã về [ KHÔNG ] như vậy bạn đã Quả La Hán rồi...
https://audiosite.net
Du Lãng 2 tuần trước
MUỐN BIẾT RÕ THÌ VÀO ĐÂY NÓI THOẠI TRỰC TIẾP VỚI TA.
https://audiosite.net
Truyện này mang nặng tư tưởng của truyền thuyết nhân gian và sự mê chấp vào kinh kệ của tôn giáo phàm nhân. Phàm nhân không thể giao tiếp được với TRỜI PHẬT, tự cho mình là con Trời (Thiên tử), tự cho mình là con Phật Phật tử), tự cho mình là đắc Đạo, tự cho mình là La Hán, là Bồ Tát, là Phật Tổ...đúng là một trò hề vô cùng trơ trẽn và lố bịch. - Mê chấp chính là nguồn gốc của mọi sự đau khổ tội lỗi và luân hồi lẩn quẩn. Tôn giáo xưa nay chỉ là chỗ dựa tinh thần cho bá tánh chứ không phải là cứu cánh giải thoát cho nhân gian.
https://audiosite.net
Nguyễn văn Thắng 2 tuần trước
Truyện hay giọng đọc tuyệt vời
https://audiosite.net
Chào bạn trẻ MC Hà Thu. Giọng đọc miền Nam của bạn thật là hay...rất là thanh, từ khi nhập Đạo Thiên Điển đến nay ta mới nghe thấy có người phàm như vậy.