1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Đế Tôn
  4. Tập 70 [Chương 320 đến 324]

[Dịch] Đế Tôn

Tập 70 [Chương 320 đến 324]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 320: Thái Âm Tru Ma Thương (2)

Bởi vậy hắn không có nửa phần thương cảm, đề búa một đường chém giết đi qua, phần còn lại của chân tay đã bị cụt bay tán loạn, kêu thảm thiết không dứt, Địa Từ Nguyên Phủ hiện lên từng đạo ngũ sắc quang mang, mang theo từng đạo huyết quang, trong chớp mắt mười một người liền chết chín người, chỉ còn lại có hai vị Đạo Đài cảnh cường giả phi tốc lui về phía sau, nơi này khắp nơi đều là chân cụt tay đứt, còn có từng kiện từng kiện pháp bảo bị chặt toái!

Ô hay!

Một cây trường thương bay tới, đâm thủng búa quang, phù một tiếng đâm vào lồng ngực Giang Nam, đính hắn ở trên vách đá!

Cái pháp bảo này dị thường sắc bén, đừng nói thân thể của Giang Nam chống lại bất trụ, mặc dù là vách tường của Bách Ma Quật cũng bị đâm thủng, hẳn là dùng tài liệu cực kỳ cao đẳng luyện chế!

Cũng may cán đại thương này uy lực không lớn, chỉ là sắc bén, đâm thủng thân thể Giang Nam, uy năng cũng không bạo phát đi ra, tài liệu càng là cao đẳng, càng khó có thể đánh vào đạo vân luyện thành pháp bảo, ví dụ như Ngũ Sắc kim, ngay cả Thái Hoàng cũng không thể luyện thành pháp bảo.

Tu vi người luyện chế cán trường thương này ở Đạo Đài cảnh, đạo vân khắc ở bên trong trường thương không nhiều lắm, không có thể hình thành một đạo thần thông nguyên vẹn.

Tài liệu hắn luyện thành trường thương tên là Thái Âm Huyền kim, chính là tài liệu luyện chế Thiên Cung chi bảo, được từ trên người một tên ma đầu bị trấn áp ở chỗ này. Nhưng tiếc tài liệu cấp bậc quá cao, ngày bình thường chỉ phải đem trường thương thu nhập trong đạo đài ân cần săn sóc, chờ đợi vài thập niên sau đem trường thương này dưỡng thành pháp bảo nguyên vẹn.

– Thái Âm Tru Ma thương của ta định trụ hắn rồi, giết hắn đi, mau giết hắn!

Hai gã Đạo Đài cảnh cường giả chạy ra kia đại hỷ, lập tức quay người đánh tới, Giang Nam quất một tiếng, bàn tay bắt lấy thân thương, từ trong cơ thể rút ra, ném thương rời tay, chủ nhân của Thái Âm Tru Ma thương tâm niệm vừa động, đang muốn thu hồi pháp bảo của mình, chỉ thấy hàn quang lóe lên, cán trường thương kia phù một tiếng xuyên thủng hắn, sinh sinh đóng đinh trên mặt đất.

Tên còn lại can đảm đều nứt, ở đâu còn dám tiến lên, vội vàng quay người bỏ chạy, nhanh như chớp nhảy vào tầng thứ ba Bách Ma Quật.

Giang Nam vù vù thở hổn hển, ngắn ngủn một lát giao phong, tràng diện lại cực kỳ nguy hiểm, có thể nói là cửu tử nhất sinh, mặc dù lúc Nam Hải bị nhốt ở trong Thiên La Địa Võng đại trận cũng không có nguy hiểm như vậy!

Thiên La Địa Võng đại trận do hơn ba mươi vị đệ tử Thái Huyền Thánh tông chèo chống, bất quá những đệ tử kia tu vi thực lực đều so với mười mấy người vừa rồi kia thấp hơn không ít, hơn nữa bởi vì bố thành đại trận, hành động bất tiện, bởi vậy mới có thể bị hắn dùng Ngũ Kiếp Chung hết thảy chấn nổ đầu.

Mà ở chỗ này, bất luận pháp bảo gì đều lọt vào Bách Ma Quật trấn áp, ngay cả Ngũ Kiếp Chung cũng không ngoại lệ, để cho những người vừa rồi kia có thể chống cự được Ngũ Kiếp Chung công kích thần thức, để cho Giang Nam chỉ có thể cận thân chiến một trận, hết thảy chém giết bọn chúng, ngay cả mình cũng lọt vào trọng thương.

Cũng không lâu lắm, thương thế của Giang Nam khỏi hẳn, đứng dậy nhìn lại, chỉ thấy Tử Phủ của những đệ tử này nổ bung, các loại tài liệu, linh đan, pháp bảo, linh dịch, linh tuyền khắp nơi đều có, chồng chất như núi, trong nội tâm không khỏi cảm khái nói:

– Những đệ tử Thái Huyền Thánh tông này trông coi Bách Ma Quật, ngược lại thật sự là giàu đến chảy mỡ, mỗi người như một cái bảo khố! Nếu có thể còn sống ly khai nơi đây, ta liền có thể đi Nam Hải hủ bại rồi…

Chỉ là linh dịch, nơi đây liền có trăm vạn cân, cộng thêm linh tuyền, giá trị rất cao!

– Thần Phủ chi bảo!

Ánh mắt của Giang Nam rơi vào phía trên một kiện pháp bảo, trong nội tâm cả kinh, đó là một thanh lợi kiếm, thượng diện có khắc hai chữ Thần cung.

Thanh bảo kiếm này vô cùng trầm trọng, chưa đến gần, hắn liền cảm giác được lợi hại chi khí đánh úp lại, đâm kích đến làn da hở ra.

Giang Nam cầm chặt chuôi kiếm, thần thức dò xét, chỉ cảm thấy trận pháp thần thông cấu tạo thanh kiếm này càng là nhiều vô số kể, ẩn ẩn ở trong thân kiếm xây dựng thành một tòa Thần Phủ, cung ứng cho bảo kiếm uy năng không gì so sánh nổi!

– May mắn ta ra tay quá nhanh, không có cho những người kia cơ hội tế lên bảo vật này, nếu không chỉ sợ ta tuyệt đối sẽ bị thanh kiếm nầy một kiếm chém vỡ!

Hắn thầm nghĩ một tiếng may mắn, hắn ra tay nhanh, những người này vì ứng đối hắn tập sát, tế lên đều là pháp bảo mình luyện chế, pháp bảo tự luyện chế tốc độ phản ứng nhanh, mà tế lên pháp bảo người khác, ở lúc chưa hoàn toàn tế luyện thành công, tốc độ phản ứng sẽ chậm hơn một đường, chỉ sợ pháp bảo còn chưa tế lên đã bỏ mạng.

– Thần Cung Kiếm dùng tài liệu không tệ, cùng Thái Âm Tru Ma thương chung một chỗ đúc luyện lần nữa, luyện thành Bảo Khí thuộc về ta!

Giang Nam đem tất cả bảo vật hết thảy thu, đứng ở trước môn hộ tầng thứ ba Bách Ma Quật, chậm chạp không có đi vào.

– Vừa rồi có một vị Thái Huyền Thánh tông đệ tử trốn vào tầng thứ ba, đệ tử trấn thủ tầng thứ hai thực lực đã cao minh như thế, để cho ta hiểm tử, đến tầng thứ ba chỉ sợ thực lực càng mạnh hơn nữa…

Hắn khẽ nhíu mày, cất bước đi vào, thầm nghĩ:

– Thái Huyền Thánh tông một lần chết nhiều đệ tử như vậy, khẳng định có chỗ phát giác, sẽ phái ra cao nhân đến đây xem xét nếu, ta ở lại tầng thứ hai, nhất định sẽ bị bọn hắn tru sát. Dù tầng thứ ba là đầm rồng hang hổ, cũng phải xông vào một lần!

Giang Nam hít vào một hơi thật dài, đem Thiên Long Bát Âm chung tế lên, Ma Chung Bá Thể thần thông cũng thôi phát đến trạng thái mạnh nhất, cẩn thận phòng bị, thẳng đi vào tầng thứ ba, đột nhiên mùi máu tanh đậm đặc truyền đến, một cỗ thi thể đổ ở trước mặt hắn.

– Là đệ tử Thái Huyền Thánh tông vừa rồi kia!

Trong nội tâm Giang Nam cả kinh, nhìn lại về phía trước, chỉ thấy càng nhiều thi thể đệ tử Thái Huyền Thánh tông nữa hiện ra ở bên trong tầm mắt của hắn, mà tầng thứ ba nguyên một đám lao ngục chi môn mở rộng ra, bên trong không có một bóng người!

– Có phạm nhân vượt ngục!

Trong đầu Giang Nam đột nhiên toát ra một cái ý niệm, mọi nơi nhìn lại, lại thấy tầng thứ ba Bách Ma Quật không có một bóng người, chỉ có thi thể của đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, không gian nơi này lớn hơn nữa, số lượng lao ngục lại không nhiều, bất quá từng cái từng cái lao ngục cũng cao đạt trăm trượng, một mảnh xiềng xích dài hẹp vô cùng thô to, không biết bên trong trấn áp là ma đầu gì!

Bất quá từ dư uy ma khí ở nơi này đến xem, nhốt ở chỗ này hẳn là người trong ma đạo, là hạng người cùng hung cực ác!

Những phạm nhân này tu vi cực cao, nhãn giới cũng cực cao, đối với đệ tử Thái Huyền Thánh Tông sau khi chết Tử Phủ rơi xuống pháp bảo động cũng không động, chỉ lấy đi Linh Dịch cùng linh mạch, dùng để khôi phục tu vi.

Chương 321: Quần ma loạn vũ (1)

Giang Nam đem những tài liệu cùng pháp bảo kia hết thảy cuồn cuộn nổi lên, thu vào trong Tử Phủ của mình, trong mắt tinh quang chớp động, thầm nghĩ:

– Mặc dù Thái Huyền Thánh Tông nhốt không ít hạng người dị kỷ, nhưng trong đó nhốt đại đa số vẫn là ác nhân làm nhiều việc ác, vậy cũng là làm một chuyện tốt. Nếu những người này chạy ra Bách Ma Quật, chỉ sợ thiên hạ đại loạn. Bất quá đã chết nhiều đệ tử như vậy, Thái Huyền Thánh Tông nhất định sẽ nhận thấy được Bách Ma Quật dị trạng, phái người đến đây trấn áp, tầng thứ ba không nên ở lâu!

Hắn không có đoán sai, giờ phút này trong Thái Huyền Thánh Tông đã hỏng, trên người đệ tử Thái Huyền Thánh Tông đều có Yêu Bài, bất kỳ đệ tử tử vong đều có thể dễ dàng bị cao tầng tông môn phát hiện.

Đệ tử Thái Huyền Thánh Tông chết ở trong tay Giang Nam liền có hơn mười người, hơn nữa những đệ tử tầng thứ ba lao ngục này, cũng chết hơn hai mươi người!

Ở thái bình thịnh thế, sau khi Thái Hoàng lão tổ xuất quan, đây là lần thứ hai xuất hiện đệ tử thương vong lớn như thế!

Lần đầu tiên chính là ở ngoài Nam Hải, Giang Nam tế lên Ngũ Kiếp Chung, đem hơn ba mươi vị đệ tử Thái Huyền Thánh Tông hết thảy đánh chết, bất quá Cận Đông Lưu đã nói qua mọi người vây công Giang Nam không có đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, vì vậy lần đó Thái Huyền Thánh Tông chỉ có thể ngậm bồ hòn.

Nhưng mà lần này, đệ tử Thái Huyền Thánh Tông chết là ở trong tông môn mình, há có thể để cho cao tầng tông môn không giận, không sợ hãi?

Cũng chính là Thái Huyền Thánh Tông nội tình sâu nhiều, nếu đổi lại những môn phái nhỏ khác, đã sớm tuyên cáo diệt môn!

Bất quá cho dù là Thái Huyền Thánh Tông đệ tử đông đảo, cũng chịu không được tiêu hao như vậy.

– Là Bách Ma Quật!

Đông đảo trưởng lão Thái Huyền Thánh Tông tụ ở chung một chỗ, Hổ Bí Sơn Lạc Không Minh trưởng lão trầm giọng nói:

– Những đệ tử kia là ở trong Bách Ma Quật bỏ mạng, hơn phân nửa trong Bách Ma Quật có đại cạm bẫy, thậm chí nói không chừng có ma đầu vượt ngục!

Một vị trưởng lão tóc trắng xoá khác lắc đầu nói:

– Không thể nào, Bách Ma Quật chính là chỗ lịch đại tông chủ Thái Huyền Thánh Tông ta trấn áp ma đầu, chế tạo vững như Thái Sơn, mười mấy vạn năm qua cũng chưa từng có người chạy ra nơi đó, căn bản không thể nào có người có thể chạy trốn! Nhất định là trong Thái Huyền Thánh Tông ta xuất hiện nội gian, trong ứng ngoài hợp, thả những ma đầu kia ra!

Sắc mặt Lạc Không Minh trầm xuống:

– Nhanh đi tra! Xem một chút gần đây có người nào tiến vào Bách Ma Quật!

Cũng không lâu lắm, liền có đệ tử báo lại, trầm giọng nói:

– Hôm qua tiến vào Bách Ma Quật có tất cả ba vị đệ tử, còn có một trưởng lão, hồn đăng của ba vị đệ tử đã dập tắt, chỉ còn lại có hồn đăng của Phạm sư thúc là không diệt.

– Phạm sư đệ?

Soái Thương Nhân khẽ cau mày, đột nhiên lại có người đến đây hồi báo, thất kinh nói:

– Hồi bẩm sư tôn, Phạm sư thúc bị phát hiện chết ở trong Khuyết Dương Cung, không biết bị người phương nào giết chết!

Lạc Không Minh cùng Soái Thương Nhân cũng rút ra một ngụm lãnh khí, liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt ngưng trọng, lại có người lẻn vào Thái Huyền Thánh Tông, ở Khuyết Dương Cung đem Truyền Công trưởng lão vô thanh vô tức chém giết, sau đó hóa thân thành bộ dạng hắn, nghênh ngang tiến vào Bách Ma Quật!

– Rốt cuộc là ai sở tác sở vi?

Mấy vị trưởng lão trong lòng nổi hàn khí, Truyền Công trưởng lão cũng không phải người yếu, chính là Thần Phủ thất trọng cao thủ, người phương nào có thể ở trong Thái Huyền Thánh Tông chém giết, còn không kinh động bất luận kẻ nào?

– Trong Thái Huyền Thánh Tông ta tuyệt đối có nội gian!

Trên mặt Soái Thương Nhân tràn đầy lệ khí, khuôn mặt dử tợn:

– Hôm qua lão tổ rời núi đi tìm tung tích Thí Thần Cốc, người này lập tức liền lẻn vào Thái Huyền Thánh Tông đánh chết Phạm sư đệ, nào có chuyện tình trùng hợp như thế? Có thể vô thanh vô tức giết chết Phạm sư đệ, không phải chuyện đùa, hơn phân nửa là cao thủ cấp bậc chưởng giáo Chí Tôn!

Lại có một vị trưởng lão trầm giọng nói:

– Trong Bách Ma Quật trấn áp rất nhiều đại ma đầu, thậm chí còn có nhân vật kinh khủng năm đó cùng lão tổ phân cao thấp, nếu đem lão quái vật kia thích phóng đi ra, Thái Huyền Thánh Tông ta liền nguy hiểm! Tra nội gian quan trọng, trấn áp Bách Ma Quật càng thêm quan trọng, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức tiến vào Bách Ma Quật bình loạn!

Các vị trưởng lão rối rít bay lên, hướng một cái động quật cự đại bên trong quần sơn bay đi.

– Tầng thứ năm Bách Ma Quật có Yến sư huynh trấn áp, Yến sư huynh chính là Thiên Cung cấp cường giả, không thua Quy Thiên Sầu Quy sư huynh, cũng là nhân vật cấp bậc chưởng giáo, có hắn ở đó, tất nhiên không lo! Chỉ cần chống được đến lúc lão tổ trở lại, liền đại cục đã định!

– Thái Hoàng, ngươi vội vàng như vậy, là muốn đi đâu?

Trên biển, Thái Hoàng lão tổ tay áo bồng bềnh, ngự phong mà đi, đột nhiên dừng bước, lẳng lặng nhìn về phía trước, chỉ thấy hư không đung đưa, một vị lão giả tóc trắng xoá hiện ra ở cách đó không xa, không khỏi hơi ngẩn ra, thất thanh cười nói:

– Xích Long lão quỷ, ngươi còn chưa chết?

– Thái Hoàng, ngươi không có chết, ta như thế nào chết?

Bạch Phát Lão Giả kia ha hả cười nói:

– Ngươi tung hoành hoang vũ nhiều năm như vậy, đem ta ép tới không dám xuất đầu, chỉ có thể núp ở trong góc tường nguyền rủa ngươi, không nghĩ tới ngươi càng sống càng tinh thần. Ta hiện tại muốn chết, phải đi ra ngoài kết toán ân oán từ trước một chút.

Thái Hoàng lão tổ khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:

– Xích Long lão quỷ, năm đó tông môn ngươi bị ta tiêu diệt hết, chỉ có ngươi chạy trốn, những năm này ngươi ẩn nhẫn, đau khổ tu luyện đợi chờ thời cơ tìm ta báo thù. Bất quá ngươi một đống tuổi cũng sống ở trên cẩu thân, lúc trước còn có thể cùng ta chống lại mấy chiêu, hiện tại liền ngay cả một chiêu của ta cũng đón không được. Còn có người nào, đều đến đây đi.

– Không hổ là Thái Hoàng, khí độ ung dung trầm ổn, thiên hạ đệ nhất nhân danh phù kỳ thực.

Lại có hai người từ trong hư không đi ra, một người già vẫn tráng kiện, cũng là già nua đến đáng sợ, còn có một người là lão nương, tay cầm quải trượng, nhếch miệng cười không ngừng, chẳng qua là trong miệng không có một cái răng.

– Nguyên lai là Vô Cực Thần Tông Tiêu Vô Cực cùng Hoa Nghiêm Thánh Tông Mục Tiên Tử.

Thái Hoàng lão tổ nhìn về phía hai người, mỉm cười nói:

– Mục Tiên Tử năm đó diễm tuyệt thiên hạ, mỹ nhân làm cho người khác tim đập nhanh, ngay cả ta cũng từng nhịn không được động phàm tâm, bất quá mỹ nhân tuổi xế chiều, ngươi đúng là già rồi, thật có thể nói là hồng nhan khô lâu. Ngươi nếu là ở thời điểm đẹp nhất chết trong tay ta, kia cũng là một đoạn giai thoại?

Hoa Nghiêm Thánh Tông cùng Vô Cực Thần Tông cũng là đại phái mà Thái Hoàng năm đó dốc hết sức tiêu diệt, Thái Huyền Thánh Tông đem những môn phái này thâu tóm, chiếm lĩnh tài nguyên cùng nhân lực của những môn phái này, mới có huy hoàng hôm nay.

Chương 322: Quần ma loạn vũ (2)

Mục Tiên Tử sắc mặt không thay đổi, cười khanh khách nói:

– Thái Hoàng, ngàn năm trước, ngươi đã là thiên hạ đệ nhất cao thủ, không nghĩ tới ngàn năm sau, ngươi vẫn không có thành thần. Chỉ cần ngươi không tới Thần liền còn có sơ hở, vẫn còn có khả năng giết chết ngươi!

– Ta thật sự còn có sơ hở.

Thái Hoàng lão tổ nhẹ giọng cười nói:

– Bất quá lại không phải ba lão già khọm các ngươi có thể khám phá, ba người các ngươi ẩn nhẫn đến hiện tại, nói vậy đạt tới Thiên Cung thất trọng đỉnh sao? Đáng thương, ba vị tuyệt đỉnh Đại Tông Sư năm đó, một người chỉ có thể đón ta một chiêu, là có thể đưa các ngươi lên đường.

– Cộng thêm ta nữa?

Hư không đung đưa, một người chắp tay đi tới, trên mặt có mặt quỷ nạ, hiện ra ở phía sau Thái Hoàng, gió biển thổi phật, áo bay phất phới. Bách Dục Thí Thần Cốc cốc chủ xuất hiện, cùng Tiêu Vô Cực, Xích Long Đạo Nhân, Mục Tiên Tử riêng phần mình chiếm cứ Tứ Cực, đem Thái Hoàng lão tổ vây quanh ở chính giữa.

Bốn người hơi thở tương liên, không gian cũng bị trấn áp giống như thùng sắt, biển rộng không có sóng, tĩnh bất động.

– Ngươi rốt cục xuất hiện.

Thái Hoàng trên mặt có nụ cười, mỉm cười nói:

– Cộng thêm ngươi, hai mươi chiêu đủ để đưa các ngươi quy thiên… Ân, còn có một người? Vì sao còn không xuất hiện?

Hắn sắc mặt ngưng trọng, tên còn lại cho hắn áp lực thực lớn, để cho hắn hai hàng lông mày nhíu lại, hít vào một hơi thật dài, ý thức được tình huống có cái gì không đúng.

Tông môn đám người Xích Long Đạo Nhân, Tiêu Vô Cực cùng Mục Tiên Tử bị diệt, ngàn năm cũng chưa từng xuất hiện, giờ phút này đột nhiên hiện thân, hơn nữa cùng mặt quỷ nam tử ở chung một chỗ, bố trí thành Tứ Tượng sát Thần đại trận, lại có một vị tuyệt đại cường giả ẩn núp trong bóng tối, có thể nghĩ trong chuyện này tất có bí mật không thể cho ai biết!

Bất quá, những người này mặc dù danh chấn nhất thời, cũng là Đại Tông Sư khó gặp, nhưng muốn đánh chết hắn ngay cả nửa điểm có thể cũng không có, Thái Hoàng như cũ bình tĩnh.

– Các ngươi đã muốn chết, ta liền đưa các ngươi lên đường.

Tầng thứ tư Bách Ma Quật, Giang Nam mới vừa tiến vào trong đó, liền ngửi được huyết tinh khí nồng đậm, chỉ thấy nơi đây cũng là cửa lao mở rộng, ở trên đất nằm đầy thi thể, nơi đây nhốt ma đầu cơ hồ đều là Thiên Cung cường giả, bị thích phóng đi ra, đại khai sát giới, đem đệ tử Thái Huyền Thánh Tông trấn thủ tầng thứ tư tru diệt không còn một mống!

– Thái Huyền Thánh Tông lần này thương vong thảm trọng, tử thương vô số, rốt cuộc là ai có thể từ trong lao ngục thoát thân, đem những ma đầu khác thích phóng đi ra?

Giang Nam cau mày thật sâu, đem pháp bảo cùng tài liệu của đệ tử Thái Huyền Thánh Tông rơi lả tả hết thảy cuồn cuộn nổi lên, ngay sau đó chạy tới tầng thứ năm, thầm nghĩ:

– Bách Ma Quật không gì phá nổi, chỉ có thể là nội gian gây nên, trong ứng ngoài hợp phá vỡ lao lung. Bất quá, vì sao những đại ma đầu này không thử thoát thân, ngược lại hướng tầng càng sâu của Bách Ma Quật chạy đi?

Bị giam áp ở chỗ này đại đa số là Thị Huyết cuồng đồ, tỷ như Hỏa Thánh, liền kêu la ăn thịt thi thể người, hắn không có cứu Hỏa Thánh thoát thân, cũng là không ưa tính cách này.

Chính Đạo chi sĩ bị giam áp ở chỗ này dù sao cũng là số ít, nhưng mà những đại ma đầu chạy ra lao lung này lại liên hiệp ở chung một chỗ, không thử thoát thân, ngược lại xông vào tầng sâu, này liền cực kỳ khả nghi.

Ầm!

Bách Ma Quật đột nhiên kịch liệt chấn động, hiển nhiên là có cường giả ở chỗ này giao thủ, chấn đắc không gian Bách Ma Quật kịch liệt run rẩy, tựa hồ tùy thời có khả năng bị người đánh vỡ!

– Thiên Cung cấp cường giả!

Trong lòng Giang Nam thình thịch đập loạn, lấy thực lực của hắn nếu như xông vào trong phạm vi Thiên Cung cấp cường giả chiến đấu, chỉ dư ba cũng sẽ nghiền nát hắn!

Đột nhiên, hắn chỉ cảm thấy phía sau lại có vài cổ hơi thở dị thường cường đại truyền đến, trong lòng vừa động, cắn răng xông vào tầng thứ năm Bách Ma Quật:

– Thế hệ trước Thái Huyền Thánh Tông đi vào, nếu bị bọn họ phát hiện được tung tích ta, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, xông vào tầng thứ năm cùng những đại ma đầu kia xen lẫn ở chung một chỗ, nói không chừng còn có sinh lộ!

Giang Nam mới vừa tiến vào tầng thứ năm, thân thể bùm bùm rung động, một cổ áp lực cuồng bạo đánh tới, ép tới thân thể không ngừng thu nhỏ lại, đúng vào lúc này, đột nhiên một cổ lực lượng nhu hòa truyền đến, bao phủ thân thể của hắn, đem áp lực tan mất.

– Ngươi là đệ tử Huyền Thiên Thánh Tông?

Một thanh âm già nua truyền đến, cười ha ha nói:

– Không nghĩ tới ta sinh thời, còn có thể nhìn thấy đệ tử Thánh tông, ông trời đối đãi ta không tệ!

– Nơi này còn nhốt cường giả thế hệ trước của Huyền Thiên Thánh Tông? Không biết là vị sư thúc hoặc là sư tổ nào?

Giang Nam trong lòng vừa động, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị lão giả vừa đen vừa thấp đứng ở cách đó không xa hướng mình xem ra, lão giả kia người mặc áo choàng hắc sắc, cốt sấu như sài, thần sắc kích động, áo choàng kia là y phục của Huyền Thiên Thánh Tông cấp bậc sư tổ mới có tư cách mặc.

Mới vừa rồi chính là người này thi triển pháp lực bảo vệ thân thể của hắn, không đến nổi bị công kích của Thiên Cung cường giả liên lụy.

Mà ở tầng thứ năm Bách Ma Quật, cùng mấy tầng phía trước bất đồng, nơi đây không có đồng đỏ chế tạo lối đi, mà là thâm uyên sâu không lường được.

Không gian nơi này vô cùng rộng lớn, giơ lên từng cây cột thô to gần dặm, trên cây cột tọa lạc từng cái từng cái lao ngục khổng lồ, giống như lồng tre, chỉ có sáu bảy lao ngục, mỗi một tòa lao ngục cũng không có khổng lồ, phía trên lao ngục giống như Thiên Khung, bất quá trong ngục không có người sống, chỉ có mấy cổ xương khô, hiển nhiên cường giả trấn áp nơi này đã sớm chết từ lâu!

Những xương khô này tràn ngập ma khí ngập trời, trải qua hồi lâu không tiêu tan, hẳn cũng là Thiên Cung cấp cường giả, tới chết cũng bị trấn áp ở chỗ này, không cách nào thoát thân!

Trừ lần đó ra, còn có hơn mười vị cường giả, trôi lơ lửng ở giữa không trung, quay chung quanh một vị Thái Huyền Thánh Tông cường giả chém giết, đủ loại pháp bảo oanh kích, các quang mang trán phóng, Thần Thông va chạm, tràng diện cực kỳ lớn, uy áp cuộn trào có thể nhét đầy cả không gian tầng thứ năm Bách Ma Quật!

Lúc những người này công kích tản mát ra uy năng, cho dù là một tia một luồng, cũng có thể đem Giang Nam đánh chết trăm ngàn lần!

Những thứ này hằn là cường giả ở mấy tầng khác bị trấn áp, lúc xông vào tầng thứ năm gặp được cao thủ thế hệ trước của Thái Huyền Thánh Tông trấn thủ nơi đây.

Còn có mấy người đang trong vây xem, không động thủ.

– Giang Tử Xuyên bái kiến sư thúc tổ.

Giang Nam tiến lên, hướng Huyền bào lão giả kia thi lễ nói.

Huyền bào lão giả kia thanh âm khàn khàn khô khốc, áp chế tâm tình kích động, trầm giọng nói:

– Không cần đa lễ, ta là Huyền Ẩn Đạo Nhân, ngươi là môn hạ đệ tử của ai? Hôm nay chưởng giáo thánh tông là ai?

Chương 323: Huyền Ẩn Đạo Nhân

– Huyền Ẩn Đạo Nhân?

Giang Nam tinh tế suy tư, đột nhiên nhớ tới Lạc Hoa Âm từng hướng hắn nói qua cái tên này, nghe nói Huyền Ẩn Đạo Nhân ở hơn một trăm năm trước tiến vào Táng Thần Cốc, bị vây ở nơi đó, không có đi ra ngoài.

Ngay lúc đó chưởng giáo Chí Tôn đem người xâm nhập trong cốc, gặp phải Thần Thi, chết thảm trọng, vẫn không có tìm được Huyền Ẩn Đạo Nhân, không nghĩ tới hắn lại ở trong Bách Ma Quật của Thái Huyền Thánh Tông!

– Gia sư Lạc Hoa Âm, chưởng giáo Chí Tôn họ Tịch tên Ứng Tình.

Giang Nam nghi ngờ nói:

– Sư thúc tổ, ngươi không phải là bị nhốt ở Táng Thần Cốc sao? Làm sao xuất hiện ở chỗ này?

Huyền bào lão giả kia sắc mặt khẩn trương nói:

– Chưởng giáo Chí Tôn là Tịch Ứng Tình? Ta nhớ được ta rời đi, Tịch Ứng Tình mới bất quá là Thần Phủ bát trọng cảnh giới, Lạc Hoa Âm là một tiểu nha đầu người gặp người yêu, sư huynh ta Huyền U Đạo Nhân mới là chưởng giáo. Không nghĩ tới bọn họ một cái đã làm chưởng giáo, người còn lại cũng thu đệ tử. Đúng rồi, sư huynh ta đâu?

– Sư tôn ta sớm đã không phải là tiểu nha đầu người gặp người thích kia, nàng bây giờ là nữ ma đầu người gặp người sợ…

Giang Nam trong lòng oán thầm một câu, đàng hoàng nói:

– Bẩm sư thúc tổ, tiền nhậm chưởng giáo đã chết ở trong tay Thái Hoàng lão tổ, trước khi lâm chung đem thánh tông giao cho Tịch chưởng giáo.

– Đã chết…

Huyền Ẩn Đạo Nhân sắc mặt thảm đạm, nước mắt giàn giụa, lẩm bẩm nói:

– Sư huynh, là ta hại ngươi… Thái Hoàng ở trong Táng Thần Cốc bắt được ta, nhốt ở chỗ này, từ trên người của ta chiếm được vô thượng tuyệt học của thánh tông, nếu không phải như thế, ngươi mặc dù không địch lại Thái Hoàng, cũng có thể giữ được tánh mạng…

Hắn nói đến chỗ đau, khóc lớn không dứt.

Hắn bị giam quá lâu, nói chuyện bừa bãi, đứt quãng, bất quá Giang Nam cũng rất mau từ trong lời nói của hắn sửa sang lại đại khái mạch lạc.

Năm đó Huyền Ẩn Đạo Nhân đi Táng Thần Cốc, ở chỗ sâu trong Đại Mộ bị Thái Hoàng lão tổ bắt sống, trấn áp ở Bách Ma Quật, Thái Hoàng phái cao thủ tới mỗi ngày cùng hắn tỷ thí, mà Thái Hoàng thì ở một bên xem cuộc chiến, do đó tính toán tông chủ nhất mạch tâm pháp của Huyền Thiên Thánh Tông.

Khi đó, Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo Chí Tôn Huyền U Đạo Nhân thực lực sâu không lường được, tu vi cũng đạt tới Thiên Cung bát trọng cảnh, là một trong những người có thể đối kháng cùng Thái Hoàng lão tổ còn thừa không nhiều lắm.

Thái Hoàng lão tổ ở lúc này đã có tâm tư thâu tóm Huyền Thiên Thánh Tông, phái người mỗi ngày cùng hắn tỷ thí, chính là muốn từ trên người hắn tính toán ra sơ hở tâm pháp của Huyền Thiên Thánh Tông, lúc cùng Huyền U Đạo Nhân tỷ thí, đem tổn thương xuống đến thấp nhất.

Mặc dù Huyền U Đạo Nhân không bằng Thái Hoàng lão tổ, nhưng thực lực sai biệt có hạn, mặc dù không địch lại, nhưng muốn tự vệ cũng không phải là không thể nào. Mà Thái Hoàng nếu biết hắn tu luyện công pháp, thậm chí tìm ra sơ hở, liền đoạn tuyệt sinh lộ của hắn.

Vì vậy, Huyền Ẩn Đạo Nhân mới có thể nói là mình hại chết Huyền U Đạo Nhân.

Đây là cấp bậc chưởng giáo cường giả giao phong, trong đó tích chứa trí khôn làm cho người ta chỉ cảm thấy sâu như vực, kinh khủng khó lường, Thái Hoàng chiến cùng Huyền U cố nhiên là thắng, diệt trừ đối thủ cường đại nhất, nhưng bị Huyền U trọng thương.

Mặc dù Huyền U thua, nhưng lại thay Tịch Ứng Tình tranh thủ trăm năm thời gian, để lại cơ hội chuyển bại thành thắng.

Tu vi cùng tâm tình đến cấp độ bọn hắn, mọi cử động ý tứ hàm xúc sâu xa, làm cho người ta tính toán không ra, chỉ có lúc cách sau trăm năm, mới có thể hiểu cử động của bọn họ khi đó.

– Đệ tử Lạc Hoa Âm, Giang Nam Giang Tử Xuyên? Ngươi là tiến vào nơi này như thế nào?

Đột nhiên một thanh âm truyền đến, Giang Nam nhất thời chỉ cảm thấy một ánh mắt có tính xâm lược rơi ở trên người mình, bên tai phảng phất vang lên hàng tỉ thanh âm, giống như hàng tỉ ma đầu ở trong đầu hắn gầm thét kêu to, muốn hắn đọa lạc, muốn hắn thần phục!

– Người này là Đại Tông Sư trong Ma Đạo!

Giang Nam trong lòng cả kinh, Huyền Thai trong Tử Phủ kết xuất Ngũ Kiếp Ấn, đem đủ loại ma âm xua tan, lúc này mới tâm thần bình tĩnh, thầm nghĩ:

– Chỉ là ánh mắt, liền để cho tâm thần ta rung động, đạo tâm cơ hồ nghiền nát, không cách nào tự giữ, hắn rốt cuộc là ai?

Hắn hướng nơi phát ra thanh âm nhìn lại, chỉ thấy một trung niên nam tử đứng ở trong ma khí cuồn cuộn, làm Giang Nam kinh ngạc chính là, người này cũng mang theo một mặt nạ, cùng mặt nạ của Thí Thần Cốc cốc chủ bất đồng, mặt nạ người này bằng đồng xanh, khuôn mặt khô khan, hiển nhiên là vì che dấu thân phận chân thật của mình.

Ánh mắt của hắn từ sau mặt nạ bắn tới, rơi vào trên người Giang Nam.

– Di? Còn nhỏ tuổi, tâm tình viên mãn, đạo tâm thông thấu, thành tựu tông sư, thật là khó được.

Trung niên nam tử kia thấp giọng nói:

– Huyền Thiên Thánh Tông không thể khinh thường, đầu tiên là có một Tịch Ứng Tình, hiện tại lại có Giang Tử Xuyên, rất cao, rất cao.

Ánh mắt Giang Nam chớp động, cất giọng nói:

– Tiền bối một cái liền nhận ra ta, hẳn không phải là ma đầu bị nhốt ở chỗ này, chẳng lẻ tiền bối chính là người xông vào Bách Ma Quật kia?

– Đúng vậy, ngươi rất thông minh.

Trung niên nam tử kia khẽ mỉm cười, thẳng đi tới, trầm giọng nói:

– Thái Hoàng tính toán thâu tóm thiên hạ đại phái, có hai cái đinh trong mắt gai trong thịt, một là Huyền Thiên Thánh Tông Tịch Ứng Tình, hai là Thí Thần Cốc Chủ, về phần những môn phái khác, chỉ có thể đặt ở sau đó. Ta nghe nói Vạn Long Sào tìm được phương vị Thí Thần Cốc, liền biết Thái Hoàng nhịn không được, nhất định sẽ đi đến đó. Ta một mực đợi chờ cơ hội này, Thái Hoàng chân trước mới vừa đi, ta liền chân sau đi vào, cho hắn thêm chút loạn tử.

Hắn đi tới bên cạnh Giang Nam cùng Huyền Ẩn Đạo Nhân, sắc mặt Huyền Ẩn Đạo Nhân khẩn trương, âm thầm nâng tinh thần, đối với người này dị thường phòng bị, khô cằn nói:

– Huyền Ẩn còn chưa tạ ơn các hạ xuất thủ cứu giúp, xin hỏi các hạ đến tột cùng là người phương nào?

– Huyền Ẩn, ngươi là tiền bối, người từng trải, nên biết bản thân đeo mặt nạ là vì không muốn cho người biết thân phận chân thật của ta.

Trung niên nam tử kia ha hả cười nói:

– Ta cứu các ngươi cũng không có hảo tâm gì, mà là muốn nhờ thực lực của các ngươi, giúp ta đả thông mấy tầng cuối cùng của Bách Ma Quật, ngăn cản cao thủ của Thái Huyền Thánh Tông, ở tầng dưới chót nhất giúp ta giải cứu một người!

Giang Nam hé mắt, trên dưới đánh giá trung niên nam tử này, nhưng thủy chung nhìn không ra thân phận của hắn, bất quá lường trước lai lịch người này thật lớn, tất nhiên là nhân vật danh chấn nhất thời.

Lá gan của hắn to đến dọa người, lại mạnh mẽ xông tới Thái Huyền Thánh Tông, xâm nhập Bách Ma Quật, hồn nhiên không lo lắng mình bị vây ở chỗ này, không cách nào thoát thân!

Chương 324: Cáo mượn oai hùm (1)

– Người này hơn phân nửa là một vị giáo chủ, nếu thật sự là như thế, hắn cũng quá lớn gan, quá vọng động, vạn nhất Thái Hoàng trở lại, hắn chẳng phải là muốn đình trệ ở chỗ này, làm cho giáo phái của mình có nguy hiểm bị tiêu diệt? Trừ khi, hắn có mười phần nắm chặc có thể rời Bách Ma Quật, để cho ma đầu trấn áp nơi đây hết thảy mang đi ra ngoài, hơn nữa còn để cho Thái Hoàng trong nhất thời chốc lát không cách nào trở lại!

Giang Nam nghĩ tới đây, cười nói:

– Tiền bối, chẳng lẽ ngươi có kế sách rời đi?

– Cái này tự nhiên.

Trung niên nam tử kia mỉm cười nói:

– Ta chẳng những có kế sách rời đi, còn có thủ đoạn kiềm chế Thái Hoàng, mặc dù Thái Hoàng lợi hại, nhưng mà thế gian này còn có bao nhiêu người có thể cùng hắn tranh giành hơn thua, cho dù không kịp cũng không khác nhau lắm. Mà người này, đang ở tầng dưới chót nhất của Bách Ma Quật. Ta mục đích của chuyến này, là vì cứu người kia, cho Thái Hoàng lão tổ một chút ngăn cản, để cho hắn tạm thời không rảnh đối phó chúng ta!

Hắn nhẹ giọng cười nói:

– Thái Huyền Thánh Tông Yến Trác Nhiên, hiện tại hẳn là đã chết?

Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên một tiếng hét thảm truyền đến, Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy vị Thái Huyền Thánh Tông Thiên Cung cấp cường giả kia bị hơn mười ma đầu đánh chết tại chỗ, xé thành mảnh nhỏ!

– Chúng ta gây ra động tĩnh lớn như vậy, trưởng lão của Thái Huyền Thánh Tông hẳn đã đến.

Trung niên nam tử cười nói:

– Lần này người tới, đoán chừng không có cường giả đáng giá đập vào mắt gì, nhưng mà bọn hắn chết mấy người, chút ít lão quái vật Thái Huyền Thánh Tông kia sẽ ngồi không yên. Những lão quái vật này, là nhân vật có thể cùng chưởng giáo Chí Tôn cứng đối cứng, mỗi người đều có thể để cho ta nhức đầu một phen…

Hắn mới vừa nói xong, đột nhiên chỉ thấy cửa vào tầng thứ năm, mấy vị Thái Huyền Thánh Tông trưởng lão vọt vào, thực lực cực kỳ cường đại, rõ ràng đều là Thần Phủ hậu kỳ cường giả.

Bất quá ở trước mặt chút ít lão ma đầu bị giam áp đã lâu, đám người Soái Trọng Nhân chính là đưa đồ ăn, sau khi bỏ lại hai ba cỗ thi thể liền vội vàng thối lui khỏi tầng thứ năm.

Giang Nam nhìn trung niên nam tử này một cái, thầm nghĩ:

– Người này tài trí lộ rõ, quả thực chính là tính toán không bỏ sót, là một nhân vật lợi hại, đáng tiếc, hắn vẫn không có xuất thủ, không thể nào nhìn ra hắn đến tột cùng là cường giả phái nào.

Trung niên nam tử kia ha ha cười một tiếng, cất cao giọng nói:

– Chư vị, nhân vật Thái Huyền Thánh Tông chưởng giáo cấp rất nhanh sẽ đi tới, muốn đường sống, chỉ có theo ta cùng nhau giết tới tầng dưới chót nhất! Ta tự nhiên sẽ có thủ đoạn, cứu các ngươi chạy ra nơi đây!

– Thanh Đồng mặt, ngươi cũng không nên lừa gạt ta, nếu không cho dù ngươi là ân nhân của Công Dương Cổ ta, ta cũng muốn tiêu diệt ngươi!

Chỉ thấy trong một đoàn huyết vụ, lộ ra một cái đầu lâu cự đại, là một đầu đại yêu tu luyện thành Thiên Cung, lão ma đầu sát nhân không đếm được, ánh mắt phạm vi tầm hơn mười trượng hung hăng nhìn thẳng nam tử kia, âm trầm nói:

– Ngươi đã nghe nói qua tên tuổi của ta, năm đó thời điểm ta tung hoành thiên hạ, ngươi còn không có sinh ra!

Trung niên nam tử kia hồ đồ không thèm để ý, cười nói:

– Chư vị hoàn toàn chính xác cũng có thể được cho là tiền bối của tại hạ, tại hạ há dám lừa gạt chư vị? Ở bên trong tầng dưới chót nhất, hoàn toàn chính xác có cách ly khai Bách Ma Quật, bất quá trước đó, còn cần giải cứu một vị sư môn trưởng bối của ta.

Hắn cất bước hướng tầng thứ sáu Bách Ma Quật đi đến, rất nhiều ma đầu gào thét đuổi kịp, đột nhiên ánh mắt của Công Dương Cổ rơi vào trên người Giang Nam, âm hiểm cười nói:

– Tiểu quỷ này là từ đâu đến? Da mịn thịt mềm, thoạt nhìn rất ngon miệng be be.

Giang Nam khóe mắt run rẩy, làm ra vẻ nói:

– Tiểu quỷ? Tiểu sơn dương, ngươi ở trước mặt ta đích thật là tiểu quỷ, lão phu năm đó tung hoành thiên hạ, ngươi vẫn là be be be be bú sữa mẹ. Có tin ta một bả liền bóp chết ngươi hay không?

Huyền Ẩn đạo nhân không khỏi thầm nghĩ một tiếng không xong, âm thầm giữ vững tinh thần, phòng bị Công Dương Cổ hướng hắn ra tay, thầm nghĩ:

– Lạc sư điệt là tiểu nữ hài nhu thuận bực nào, như thế nào sẽ thu một đệ tử không biết trời cao như vậy?

Công Dương Cổ lại càng hoảng sợ, cao thấp dò xét Giang Nam, trong nội tâm thật sự đắn đo bất trụ Giang Nam đến cùng chỉ là Thần thông cảnh tiểu bối, hay là lão quái vật bị giam giữ trong này.

Dù sao, tu vi đạt tới cảnh giới cực cao, sẽ gặp phản lão hoàn đồng, ví dụ như Thái Hoàng cũng là một lão quái vật, thọ nguyên đã lâu, nhưng lại như là thiếu niên.

– Nguyên lai là tiền bối, tiểu đệ lỗ mãng rồi, tiền bối đừng trách tội.

Công Dương Cổ chần chờ thoáng một phát, cười hắc hắc nói:

– Tiền bối là cao nhân môn phái nào? Thứ cho mắt của ta kém cỏi, không nhận biết tiền bối.

– Huyền Thiên Thánh tông.

Giang Nam tay áo bồng bềnh, đi thẳng về phía trước, cười lạnh nói:

– Đây là đệ tử Huyền Ẩn của lão phu. Huyền Ẩn, chúng ta đi a.

Huyền Ẩn đạo nhân dở khóc dở cười, đi theo phía sau của hắn, bảo hộ Giang Nam an nguy, thầm nghĩ:

– Ta cái sư thúc tổ này liền biến thành đệ tử, tiểu nha đầu Lạc Hoa Âm này thu nhận đệ tử thật sự kỳ quái một tí, có chút tà khí, bất quá hắn có thể hù Công Dương Cổ thật có chút bổn sự…

Công Dương Cổ nhìn nhìn Huyền Ẩn đạo nhân, trong lòng nghiêm nghị, hắn có thể nhìn ra được tu vi của Huyền Ẩn, cực kỳ cao thâm, chỉ sợ so với mình còn muốn cường hoành hơn rất nhiều. Tồn tại cường đại như vậy cũng thành thành thật thật đi theo sau lưng Giang Nam, chẳng phải là nói Giang Nam càng rất cao minh?

– Thiếu niên này hơn phân nửa là lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm, thanh xuân vĩnh cố, ta vẫn là cẩn thận một ít thì tốt hơn, miễn cho lật thuyền trong mương.

Rất nhiều ma đầu nối đuôi nhau mà vào, dũng mãnh vào tầng thứ sáu, Giang Nam hướng mọi nơi quét tới, chỉ thấy nơi đây một mảnh hoang vu, chỉ có bốn căn cột đá vô cùng thô to, như là dùng núi lớn cắt thành, trên cột đá là bốn gian lao ngục, mỗi một tòa lao ngục đều lớn đến vô pháp tưởng tượng, rộng lớn hơn mười dặm, vô số xiềng xích khóa lại vô số cỗ xương khô cực lớn.

Những xương khô này có Kim Thân cự nhân, da thịt hư thối chỉ còn lại có cốt cách màu vàng, có Cự Thú, cũng hư thối chỉ còn lại có khung xương, còn có một cỗ chưa hoàn toàn hư thối, có thể thấy được người này là một người trong ma đạo, ma khí quấn quanh thân.

– Chết ở chỗ này không người nào là không cường đại!

Trên mặt Huyền Ẩn đạo nhân lộ ra vẻ ngưng trọng, trầm giọng nói:

– So ta còn muốn cường đại hơn, chỉ sợ đều là nhân vật cấp chưởng giáo Chí Tôn, tu thành năm sáu trọng Thiên cung cường giả!

– Những thi cốt này, dùng luyện thành Thiên Cung chi bảo, không thể lãng phí!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 2 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 3 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)