[Dịch] Đế Tôn
Tập 61 [Chương 289 đến 292]
❮ sautiếp ❯Chương 289: Trung Thiên thế giới
Mị Nguyệt đem cuốn lụa giao cho Giang Nam, cười nói:
– Những cuốn lụa này chính là bản đơn lẻ, đạo hữu chỉ có thể ở nơi này quan sát, sau khi xem xong liền trả lại cho ta, rời khỏi Bách Hiểu Lâu. Còn có, nếu đạo hữu đáp ứng cho sư muội ta mượn Kim Ô, không bằng hiện tại liền đem Kim Ô lấy ra, để cho sư muội ta nghiên cứu, tránh cho ngươi lật lọng.
– Giang mỗ há lại là loại người này?
Giang Nam ha ha cười một tiếng, lấy ra hai đầu Tam Túc Ô Kim, giao cho Thiên Yêu Thánh Nữ nói:
– Trong hai đầu Kim Ô này, đúng là tích chứa tâm pháp Yêu Tộc, nếu Liên Hương công chúa không ngại, chúng ta có thể cùng nhau nghiên cứu.
Cùng nhau nghiên cứu chỉ là lý do của hắn, hai đầu Tam Túc Ô Kim này tích chứa tâm pháp hắn đã sớm nghiên cứu thấu triệt, thật ra thì Giang Nam đối với Thiên Yêu Thánh Nữ ấn tượng rất tốt, giờ phút này lại có nàng lên tiếng giúp đỡ, lúc này mới động tâm tư chỉ điểm nàng.
Thiên Yêu Thánh Nữ đang muốn đáp ứng, Mị Nguyệt nghe vậy, vội vàng truyền âm nói:
– Không nên đáp ứng! Tránh cho các ngươi cô nam quả nữ nghiên cứu một chút, liền nghiên cứu ra cái tình yêu nam nữ, ngươi nhìn sư tỷ đã ăn nhiều thiệt thòi a!
Thiên Yêu Thánh Nữ dở khóc dở cười, thầm nghĩ:
– Mị Nguyệt sư tỷ đề phòng Giang đạo hữu giống như là đề phòng cướp, bất quá nàng cũng là khinh thường ta, ta một lòng theo đuổi Yêu Tộc vô thượng đại đạo, sao lại dễ dàng động tình?
Mị Nguyệt phất tay đem đình viện này phong tỏa nói:
– Các ngươi có thể ở chỗ này từ từ nghiên cứu, ta còn cần trở về chủ trì Bách Hiểu Lâu, liền không cùng các ngươi.
Dứt lời, nàng lại truyền âm cho Thiên Yêu Thánh Nữ:
– Không cho cùng nhau nghiên cứu!
Giang Nam tĩnh hạ tâm lai, tinh tế lật xem cuốn lụa, không khỏi nhẹ kêu một tiếng.
Trong cuốn lụa này ghi lại chuyện tình thật sự là huyền diệu khó giải thích, làm người ta sách sách xưng kỳ. Vị Yêu Thần Tông tiền bối này vận khí tốt kinh người, người này trong lúc vô tình xông vào Thần Khư cấm địa, phát hiện một con đường đi thông thế giới khác… thế giới cầu.
Danh như ý nghĩa, thế giới cầu chính là cầu nối liên tiếp thế giới khác, ở trong cái vũ trụ này, có rất nhiều thế giới, những thế giới này lấy thế giới cầu làm liên tiếp, có thể thông qua thế giới cầu tiến vào thế giới khác.
Bất quá, ở thời đại viễn cổ cùng thượng cổ kia, Chính Ma đại chiến, thế giới cầu liên thông nhiều thế giới bị đánh sụp đổ, chỉ còn lại có le que vài tòa mà thôi, hơn nữa trên cầu hiện đầy nguy hiểm.
Vị Yêu Thần Tông tiền bối này bước lên thế giới cầu đi vào một thế giới khác, nơi đó chính là Trung Thiên thế giới.
Đến nơi đó hắn mới biết được, cái thế giới mình ra đời đến trưởng thành kia chẳng qua là một tồn tại nho nhỏ trong Chư Thiên thế giới, bị gọi là Huyền Minh Nguyên Giới, mà Trung Thiên thế giới nếu so với Huyền Minh Nguyên Giới thì lớn hơn vô số lần.
Thậm chí Trung Thiên thế giới có thể thông thấu trời cao, tiến vào chỗ ở Thiên Thần, thường xuyên có Thiên Thần hạ phàm, chủ đạo Trung Thiên thế giới, Tuần Sát tứ phương.
Trong thế giới kia, còn có tình huống người Thần hỗn hợp xuất hiện, một chút thần minh không muốn đi Thiên Đình, mà lựa chọn ở lại phàm trần, riêng phần mình chủ trì đạo thống, thành lập đại phái, trở thành chúa tể một phương, Cổ Thần hạ hạt không biết bao nhiêu quốc độ, cương vực vô cùng vô tận.
Vị Yêu Thần Tông tiền bối này tự nhiên cũng là Yêu Tộc, vì vậy lúc du lịch thường thường lựa chọn quốc độ của Yêu Tộc đại phái, hắn ở trong một thành thị to lớn, thấy được pho tượng một vị Thiên Thần, liền đem bộ dáng vị Yêu Tộc Thiên Thần này miêu tả xuống.
Giang Nam thấy bức họa trong cuốn lụa kia, không khỏi một trận thất thần, đó là bức họa của Giang Tuyết, để cho hắn hồn khiên mộng nhiễu.
– Tỷ tỷ nhất định là đi Trung thiên, nơi đó có môn phái nàng từng sáng lập, là đại bản doanh của nàng, hơn nữa Trung Thiên thế giới vô cùng rộng rãi, có thể nuôi ra đại Long. Tu vi của nàng hẳn là còn không có hoàn toàn khôi phục, thần minh ám toán nàng hẳn là cũng sẽ đi Trung thiên tìm kiếm tung tích của nàng…
Vị Yêu Thần Tông tiền bối kia không có ở trung thiên dừng lại thời gian bao lâu, liền rời đi nơi đó, trở lại cố hương, bởi vì Trung Thiên thế giới mặc dù gặp gỡ nhiều hơn, nhưng mà so sánh với Huyền Minh Nguyên Giới thì nguy hiểm hơn rất nhiều lần, hắn cô đơn một người, tùy thời có thể bỏ mình đạo tiêu.
Ở trong cuốn lụa ghi lại, thế giới cầu rất là nguy hiểm, thường xuyên có Ma Thần du đãng ở thế giới cầu, hơn nữa thế giới cầu đứt đoạn thường xuyên sẽ xuất hiện hư không loạn lưu, thực lực quá thấp mà nói, sẽ bị quấy đến nát bấy, hài cốt không còn.
Những Ma Thần kia, là Thiên Thần lưu vong, cổ lão và nguy hiểm, có thể sánh ngang thần minh.
Vị Yêu Thần Tông tiền bối kia đề nghị, không có tu vi thực lực Thần Phủ cảnh trở lên, tốt nhất không nên đặt chân thế giới cầu. Mặc dù thực lực cường đại, cũng cần cẩn thận từng li từng tí, tránh cho kinh động những Cổ lão Ma Thần kia.
– Tu vi thực lực Thần Phủ cảnh trở lên…
Giang Nam khép lại cuốn lụa, hai mắt nhắm lại:
– Thần Phủ cảnh… Cận Đông Lưu trăm năm tu thành Thần Phủ, đã là kỳ tài ngút trời, như vậy ta nhất định phải vượt qua tốc độ của hắn, mau sớm có thực lực đặt chân thế giới cầu!
Tu thành Thần Phủ đặt chân thế giới cầu, cũng chỉ là bảo đảm mình không bị hư không loạn lưu mạt sát, chân chính nguy hiểm đặt chân thế giới cầu, là những Ma Thần du đãng ở khe hở giữa thế giới kia, nếu gặp phải loại tồn tại kinh khủng này, chỉ sợ coi như là Thái Hoàng, cũng muốn nuốt hận thu tràng!
Hắn thu thập tâm tư, ngưng mắt hướng Thiên Yêu Thánh Nữ nhìn lại, chỉ thấy vị Yêu Thần Tông Thánh Nữ này ngồi ở bên cạnh ngọc trì, cởi bỏ chân rần, hai tay chống mặt, tà tà ngồi đó, hai chân có chút đánh mặt nước.
Mà ở trước mặt nàng, hai đầu Tam Túc Ô Kim bay tới bay lui, đạo văn trong Kim Ô bị nàng kích phát, từng đạo đạo văn tràn ngập ra đạo lý thâm ảo.
Nàng như là ở một bên chơi đùa, vừa lĩnh ngộ Yêu Tộc tâm pháp tích chứa trong Kim Ô, rất là thích ý, bất quá Giang Nam lại biết, nàng giờ phút này là toàn tâm vùi đầu vào trong Ngộ Đạo, chẳng qua là tính cách của nàng không câu chấp, tuy là ở Ngộ Đạo, nhưng thân thể lại ở vào trong trạng thái cực độ buông lỏng.
Mà ở cách đó không xa, Thần Thứu Yêu Vương thì lấy lòng Khổng Tước thiếu nữ Thải Dực kia, nhưng Thải Dực lại không để ý tới hắn, câu có câu không lấy lệ.
– Thần Thứu này, tiểu xuân tâm đang nhộn nhạo.
Giang Nam tức cười, truyền âm nói:
– Yêu Vương, Yêu Tộc người mạnh là vua, Thải Dực cô nương chính là vượt qua Sinh Tử Đài, đặt chân Thất Bảo Đài cường giả, ngươi nếu có ý niệm ôm mỹ nhân trong đầu, tốt nhất vẫn là hung ác hạ khổ công, liều mạng tu hành mới phải.
Thần Thứu Yêu Vương nghiêm nghị, lúc này mới không đi dây dưa Thải Dực, mà là thật tình tu luyện.
Chương 290: Địch nhân hơn trăm (1)
Giang Nam cũng tĩnh hạ tâm lai tu luyện, hắn đã hoàn thiện sáu đại Thần Thông của mình, chỉ cần làm từng bước tu luyện, là có thể đột phá, chẳng qua là hắn hôm nay bước vào Thần Thông tứ trọng không có bao lâu, tu vi còn không sâu nhiều, không cách nào đột phá đến đệ ngũ trọng.
Hắn cũng không có đem toàn bộ Linh Dịch hết thảy tiêu hết, mà là lưu lại một ít.
– Trong Tử Phủ của ta có tám trăm dặm mây tía, đã hoàn toàn hóa thành tu vi, nhưng còn có Hỗn Độn Hồng Mông không tích, không biết có thể mở Hồng Mông hay không?
Giang Nam nghĩ tới đây, trong lòng khẽ nhúc nhích, Huyền Thai trong Tử Phủ đứng dậy, vẫy tay, Thiên Long Bát Âm Chung bay tới, đỉnh đầu Huyền Thai có Kim Chung, thân hiện ba mặt tám tay, riêng phần mình bắt một thanh Địa Từ Nguyên Phủ, bay về phía Hồng Mông!
Hỗn Độn Hồng Mông khí vô cùng chắc chắn, còn chưa đến gần, Giang Nam đã bị áp lực không cách nào tưởng tượng đập vào mặt.
Đây là vạn vật mẫu nguyên khí, lúc vũ trụ chưa tạo thành chính là loại vật chất này, trong đó không có bất kỳ sinh mệnh, nhưng chỉ cần mở ra, sẽ hóa sinh vạn vật!
Trong Tử Phủ của hắn Hỗn Độn Hồng Mông so sánh với Hỗn Độn Hồng Mông lúc khai thiên mà nói, thì nhạt nhẽo vô số lần, cho dù là như vậy, muốn mở Hồng Mông cũng không phải là chuyện dễ.
Đang…
Huyền Thai chấn vang bát âm chung, bát âm lưu chuyển, các loại rồng ngâm không dứt, chấn động Hồng Mông không gian.
Hỗn Độn Hồng Mông nhẹ nhàng chấn động, cũng không bị bát âm chung oanh phá, Hồng Mông khí khẽ lưu chuyển, liền đem Thiên Long Bát Âm triệt tiêu.
Giang Nam vung Địa Từ Nguyên Phủ lên, đem Hồng Mông triển khai một luồng, bát âm chung lần nữa chấn động, rốt cục đem một tia Hồng Mông khí này chấn vỡ, một đám Hồng Mông khí hóa thành mây tía giống như cầu vồng, giắt trong Tử Phủ của hắn!
– Mây tía thật tinh thuần!
Mây tía từ trong Tử Phủ phún dũng ra, lập tức bị Giang Nam hấp thu, chỉ cảm thấy tu vi trong lúc bất chợt tăng trưởng một mảng lớn, trong lòng vừa mừng vừa sợ.
Hắn ở Thần Luân cảnh tích lũy vô cùng nhiều, thậm chí muốn vượt xa đám người Cận Đông Lưu, Thái Hoàng, trong Tử Phủ tích chứa mây tía thật sự nồng nặc, thậm chí hóa thành Hỗn Độn Hồng Mông, mà lần này chém ra Hồng Mông, trở lại như cũ thành mây tía, liền để cho tu vi của hắn lần nữa đột nhiên tăng mạnh!
– Ta nếu có thể đem tất cả Hỗn Độn Hồng Mông hết thảy luyện hóa, tu vi sẽ bạo tăng đến loại cảnh giới nào?
Giang Nam chém ra Hỗn Độn, mở Hồng Mông, đem Hồng Mông luyện hóa, tu vi liên tục không ngừng tăng vọt, đây là hắn ở Thần Luân cảnh tích lũy thâm hậu mang đến hiệu quả.
Theo từng mảnh Hồng Mông không gian được mở mang ra ngoài, tu vi của hắn rất nhanh liền kéo lên đến Thần Thông tứ trọng đỉnh cao, qua không lâu nữa, sẽ bước qua Thần Thông tứ trọng, đạt tới Thần Thông ngũ trọng!
Nhưng Giang Nam không có tiếp tục nữa, tu vi tăng trưởng quá nhanh, chỉ biết đưa đến căn cơ của mình không yên, hắn chi bằng thích ứng tu vi tăng vọt một chút, tinh tế mài dũa, làm cho tu vi mới tăng của mình chân chính biến thành đồ đạc của mình, lại tiếp tục nữa.
– Đạo hữu, hai đầu Kim Ô này trả lại ngươi.
Đột nhiên, thanh âm của Thiên Yêu Thánh Nữ truyền đến, chỉ thấy vị Yêu Tộc thiếu nữ này chân không đi tới, hai đầu Kim Ô quay chung quanh nàng, đem nàng phác họa như một Tinh Linh.
– Trong hai đầu Kim Ô này đúng là tích chứa thánh pháp của Yêu Tộc ta, chẳng qua là Liên Hương trời sanh tính nô độn, mặc dù dốc lòng nghiên cứu một đoạn thời gian, nhưng thu hoạch không nhiều lắm.
Thiên Yêu Thánh Nữ tiếc hận nói:
– Tiếp tục nghiên cứu đi xuống, chỉ sợ cũng thu hoạch có hạn, kính xin đạo hữu thu hồi hai đầu Kim Ô.
Giang Nam trong lòng khẽ nhúc nhích, hai đầu Kim Ô bay trở về, tiến vào mi tâm của hắn, rơi vào trong Tử Phủ, cười nói:
– Liên Hương công chúa, ta cũng từng nghiên cứu qua hai đầu Kim Ô này, hơi có tâm đắc, không bằng ta và ngươi giao lưu trao đổi?
Thiên Yêu Thánh Nữ ánh mắt sáng lên, đang muốn đáp ứng, đột nhiên nhớ tới Mị Nguyệt lâu chủ phân phó, gương mặt hơi đỏ lên, hiện lên vẻ thẹn thùng, rất là làm cho người ta tim đập thình thịch, cười nói:
– Đạo hữu, Liên Hương đã được đến không ít, vẫn còn không nhọc phiền ngươi. Đợi ta đem tâm pháp lĩnh ngộ sửa sang lại thông suốt, nếu còn không cách nào thông hiểu đạo lý, lại đến quấy rầy ngươi.
Giang Nam cũng không miễn cưỡng, đem cuốn lụa kia giao cho huyền y lão giả của Bách Hiểu Lâu vẫn bảo vệ ở chỗ này, cười nói:
– Ta ở Huyền Thiên Thánh Tông Lĩnh Tụ Phong, Liên Hương công chúa nếu có nghi vấn, có thể đi Lĩnh Tụ Phong tìm ta.
– Đạo hữu đây là muốn rời Nam Hải sao?
Thiên Yêu Thánh Nữ hỏi.
Giang Nam gật đầu:
– Ta rời thánh tông đã có một đoạn thời gian, hơn nữa sư phó của ta bị người đuổi giết, không biết tình huống cụ thể như thế nào, vì vậy còn cần trở về một chuyến.
Thiên Yêu Thánh Nữ cười nói:
– Tin tức của Quý tông, ta từ Mị Nguyệt sư tỷ biết một chút. Quý tông gần đây đại sự không ngừng, đầu tiên là Lệnh Hồ Dung bị giết chết, sau lại nghe nói Âu Dương Vũ cũng chết thảm, thoáng cái liền chết hai vị chưởng giáo đệ tử.
– Lệnh Hồ Dung cùng Âu Dương Vũ đã chết?
Giang Nam ngẩn ngơ, hắn cùng với Lệnh Hồ Dung, Âu Dương Vũ cũng không quen thuộc, bất quá đối với hai người này quan cảm cũng không xấu, trong đó Lệnh Hồ Dung đối với hắn vẫn còn một bộ khó chịu, vốn muốn cùng hắn giao thủ. Mà Âu Dương Vũ cùng Quân Mộng Ưu đánh một trận, thì để cho hắn thấy được uy lực Thần Thông.
Hai người này ở trên đại hội nói pháp, cũng không có keo kiệt sở học của mình. Đem tâm pháp mà mình ở Thất Bảo Lâm ngộ đến nói ra, để cho Giang Nam đối với hai người bọn hắn cũng không có ác cảm.
Hai người bọn họ là đệ tử mà Tịch Ứng Tình gần chút ít năm nay thu nhận. Đệ tử của Tịch Ứng Tình không nhiều lắm, có thể trở thành đệ tử của hắn, là nhân vật thiên tài xông qua cửu trọng Vũ Thánh Các, trong đó Lệnh Hồ Dung càng được Tịch Ứng Tình coi trọng, bồi dưỡng hắn làm chưởng giáo kế nhiệm!
Đột nhiên thoáng cái chết hai vị, đây thật là một đại sự!
– Thái Huyền Thánh Tông Quy Thiên Sầu truy sát ta, chẳng lẽ là Thái Huyền Thánh Tông làm?
Giang Nam trong lòng lẫm nhiên, đột nhiên nhớ tới mình ở trên đường tới Nam Hải, gặp phải Quy Thiên Sầu đuổi giết, nếu không phải vô tình gặp được Thiên Yêu Thánh Nữ, lại có Tứ Ma Vô Tướng Thiền Sư xuất hiện giảo cục. Chỉ sợ mình cũng muốn chết ở trong tay Quy Thiên Sầu.
– Thanh âm già nua kia đem Vô Tướng Thiền Sư sợ quá chạy mất, hẳn là Tịch chưởng giáo nhận được tin tức Lệnh Hồ Dung cùng Âu Dương Vũ chết, biết Thái Huyền Thánh Tông muốn diệt trừ những đệ tử thánh tông tiến vào Thất Bảo Lâm kia, vì vậy phái người đến đây bảo vệ ta.
Hắn trong lòng có chút cảm động, bất quá vì vậy cũng có thể thấy được, danh môn đại phái đấu tranh thảm thiết. Bên ngoài hòa hòa khí khí, nhưng sau lưng lại động đao giết người!
Chẳng qua là hắn cũng không nghĩ tới, Âu Dương Vũ cũng không phải là chết ở trong tay Thái Huyền Thánh Tông, mà là bị Tịch Ứng Tình vô thanh vô tức diệt trừ.
Chương 291: Địch nhân hơn trăm (2)
Danh môn đại phái ở giữa đấu tranh, so với hắn tưởng tượng còn muốn tàn khốc, còn muốn tàn nhẫn, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào!
– Còn có một đại sự, chính là quý tông chưởng giáo, đã đi Thái Huyền Thánh Tông hướng Thái Hoàng lão tổ cầu hôn, Thái Hoàng đã đáp ứng hôn sự này.
Thiên Yêu Thánh Nữ ngữ không sợ người chết không nghỉ, lại ném ra một tin tức nặng cân, nói:
– Hắn cùng với Thái Hoàng chi nữ, Thái Huyền Thánh Nữ, vốn là thanh mai trúc mã, trăm hơn năm trước chính là một đôi Tiên Đồng Ngọc Nữ, cầm sắt hòa minh, uyên ương cùng múa, rất là làm người ta hâm mộ. Chỉ tiếc hai nhà các ngươi ân oán dây dưa, hai người bọn họ chỉ có thể tách ra, lần này Thái Hoàng đáp ứng Tịch chưởng giáo cầu hôn, nơi này nếu như nói không có vấn đề, đánh chết ta cũng không tin!
– Thái Huyền Thánh Tông cùng Huyền Thiên Thánh Tông ta rõ ràng đã thế như nước lửa, chưởng giáo vẫn là muốn hướng Thái Hoàng cầu hôn, trong này đúng là có vấn đề.
Giang Nam thầm nghĩ trong lòng, nhưng ngay sau đó hướng Thiên Yêu Thánh Nữ cáo từ, mang theo Thần Thứu Yêu Vương đi ra Vạn Hoa Lâu, đi tìm Vân Bằng.
Vân Bằng đã luyện xong bảo khí thuộc về mình, nghe được hắn lại cùng Vạn Hoa Lâu Mị Nguyệt từng có gặp mặt một lần, không khỏi vô cùng hâm mộ cười nói:
– Sư đệ, ngươi thật là vận khí, Mị Nguyệt kia không biết có bao nhiêu người muốn nhất thân phương trạch mà không thể được, không nghĩ tới ngươi lại có thể nhìn thấy người thật, làm sao không hảo hảo quý trọng, nói không chừng còn có thể ôm mỹ nhân vào lòng!
Giang Nam thấy buồn cười nói:
– Mị Nguyệt kia chính là Bách Hiểu Lâu lâu chủ, sao dễ dàng coi trọng người khác?
– Điều này cũng đúng. Ta nghe nói ba vị đương gia hoa khôi Bách Hoa Lâu, cũng là có lai lịch lớn, không phải nữ tử thân phận bình thường.
Vân Bằng gật đầu nói:
– Trong đó Ngọc Sinh Hương lai lịch cũng cực kỳ không nhỏ, nghe nói nữ nhân này là Ma Đạo đại phái Thiên Ma Bảo Thánh Nữ, sau lưng có Thiên Ma Bảo ủng hộ. Sau lưng Mị Nguyệt là Yêu Thần Tông, trông coi Bách Hiểu Lâu. Một vị nữ tử Khương Nhu khác thì thần bí nhất, không người biết lai lịch, nhưng từng có tin tức nói, nàng hình như là người trong Phật Môn.
– Người trong Phật Môn?
Thần Thứu Yêu Vương nghi ngờ nói:
– Phật Môn không phải là cấm chế hôn nhân gả cưới sao? Làm sao cô gái này còn xuất đầu lộ diện, lựa chọn đạo lữ?
– Cái này ta không biết.
Vân Bằng lắc đầu nói.
– Này nguyên do trong đó, ta nghĩ ta biết một ít.
Giang Nam ánh mắt chớp động, cười nói:
– Thiên hạ tuấn kiệt nhiều không kể xiết? Mỗi môn phái cũng muốn lớn mạnh mình, nếu có thể được một vị trẻ tuổi tuấn kiệt làm con rể, vô hình trung sẽ để cho thực lực tông môn tăng nhiều, hơn nữa còn có thể đám hỏi cùng trẻ tuổi tuấn kiệt trong tông môn. Nói thí dụ như, nếu Mị Nguyệt cô nương gả cho Phong Mãn Lâu sư huynh, vậy khi Yêu Thần Tông gặp nạn, Phong sư huynh há có thể không giúp? Cứ như vậy, Phong sư huynh liền tương đương với nửa người của Yêu Thần Tông. Nếu hắn trở thành chưởng giáo thánh tông ta, chỗ tốt đối với Yêu Thần Tông không cách nào tưởng tượng!
Vân Bằng nghe vậy không khỏi gật đầu, thở dài nói:
– Xem ra chúng ta là không có cơ hội.
– Cũng không phải là không có cơ hội, tỷ như sư phó của ta, không phải là để cho ba vị nữ tử cũng khuynh tâm cho nàng sao?
Giang Nam ha ha cười nói:
– Không nghĩ tới ba vị hoa khôi này cũng có thời điểm nhìn nhầm!
Vân Bằng dở khóc dở cười, gật đầu nói:
– So sánh với Lạc sư thúc, những nam tử chúng ta thật là so không bằng. Khó trách nàng làm người thống hận như vậy. Sư đệ, chúng ta liền rời Nam Hải sao? Hôm nay không biết có bao nhiêu người muốn mạng của chúng ta, lúc này rời Nam Hải, chỉ sợ sẽ cực kỳ hung hiểm, thậm chí nói không chừng Cận Đông Lưu cũng sẽ hướng chúng ta xuất thủ!
– Họ Giang, ngươi muốn rời đi?
Đột nhiên một thanh âm truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một trung niên nam tử cất bước đi tới. Cười lạnh nói:
– Họ Vân, ngươi nghĩ lầm rồi, đại sư huynh nhà ta mới không có hăng hái đích thân đối phó các ngươi, chẳng qua là tới để cho ta đưa sư huynh đệ các ngươi lên đường.
– Thái Huyền Thánh Tông Thần Sơn!
Sắc mặt Vân Bằng trầm xuống, thấp giọng nói:
– Sư đệ, người này khó đối phó, chính là đệ tử đắc ý của Thái Huyền Thánh Tông, hắn đã tu luyện tới Thần Đài Cảnh, thực lực cực kỳ cường đại, nghe nói hắn ở lúc mạnh mẽ đánh sâu vào Sinh Tử Đài Cảnh thất bại, nhưng còn sống. Nếu hắn xông qua Sinh Tử Đài Cảnh, tu vi thành tựu của hắn, chỉ sợ so với thiên chi kiêu tử trong đại phái cũng không thua gì!
Giang Nam trong lòng trầm xuống, trên Sinh Tử Đài Cảnh không phải là sinh thì chết ngay lập tức, tỉ lệ tử vong cực cao, Thần Sơn này mặc dù đánh sâu vào Sinh Tử Đài thất bại, thế nhưng có thể sống sót, đây đã là thành tựu rất giỏi!
Vân Bằng nói:
– Thần Sơn sư huynh, chúng ta từng có gặp mặt một lần, ngươi thật muốn động thủ?
Thần Sơn cười ha ha, lắc đầu nói:
– Gặp mặt một lần? Ngươi là ai, cũng xứng cùng ta có duyên gặp mặt một lần? Các ngươi nếu sống ở Nam Hải, ta tự nhiên không cách nào làm gì ngươi, bất quá nếu rời Nam Hải, vậy thì ngượng ngùng, ta sẽ đưa các ngươi quy thiên.
Lại có mấy vị đệ tử Thái Huyền Thánh Tông đi tới, mơ hồ tạo thành một vòng vây, đem đám người Giang Nam bao vây vào giữa.
– Huyền Thiên Thánh Tông cùng Thái Huyền Thánh Tông đều là Chính Đạo, chẳng lẽ các ngươi muốn làm chuyện Ma Đạo, tru diệt người trong đồng đạo?
Vân Bằng đại nghĩa lẫm nhiên, quát lên.
– Họ Vân, ngươi yên tâm đi.
Đám người Thần Sơn cười to, lấy ra một cái khăn che ở trên mặt, cười hắc hắc nói:
– Chỉ cần che mặt, cho dù người khác biết chúng ta là đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, chỉ cần chúng ta không thừa nhận, Huyền Thiên Thánh Tông có thể làm gì được chúng ta?
Vân Bằng chán nản, đám người Thần Sơn ngang ngược càn rỡ, là bởi vì Thái Huyền Thán Tông chính là Cự Vô Bá trong các đại môn phái, có thể đổi trắng thay đen, lật tay làm mây úp tay làm mưa.
Hắn đang muốn nói, Giang Nam giơ tay lên, thản nhiên nói:
– Sư huynh không cần phải nói, muốn chết điểu thượng triều, bất luận kẻ nào muốn lưu lại tánh mạng ngươi ta, cũng phải có giác ngộ bị chúng ta chém giết! Chúng ta đi!
– Muốn chết điểu thượng triều?
Thần Thứu Yêu Vương đầu một phát mộng, người này bất học vô thuật, thầm nói:
– Chủ công ý này, chẳng lẽ là muốn ta làm pháo hôi, dễ dàng cho bọn họ chạy trốn? Chủ công quá không có nghĩa khí…
Vân Bằng bất đắc dĩ, thấp giọng nói:
– Sư đệ, nếu không chúng ta ở chỗ này lưu lại mấy ngày? Ta lập tức phi hạc truyền thư báo cho thánh tông, mời cao thủ thánh tông đến giúp!
Đám người Thần Sơn cười to nói:
– Họ Vân, ngươi cho chúng ta là người chết sao? Nói thật, phi hạc truyền thư của ngươi là mơ tưởng truyền đi, không tin ngươi có thể thử một chút!
Vân Bằng giận dữ, thấp giọng nói:
– Bọn người kia thật cho là đoán chừng chúng ta, sư đệ, đợi ta thi triển Đại Bằng Minh Vương Chân Thân, ngươi nhảy đến trên lưng ta, ta dẫn ngươi lao ra…
Chương 292: Mở sát giới (1)
– Ha hả, thật náo nhiệt, nhiều người như vậy muốn tánh mạng hai tên tiểu tử này, hẳn là không cần cộng thêm chúng ta?
Lại có mấy người đi tới, Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy những khuôn mặt này cũng là ở đấu chiến pháp trường gặp qua, không xa lạ gì.
Dần dần, nhân số càng ngày càng nhiều, trên dưới một trăm cao thủ các môn các phái vững vàng theo ở phía sau bọn họ, đằng đằng sát khí, chỉ chờ bọn hắn đi ra Nam Hải, liền hạ sát thủ!
Những người này có rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, từng ở trên đấu chiến pháp trường, bị Giang Nam cướp sạch không biết bao nhiêu Linh Dịch, hơn nữa vốn là cùng hắn có ân oán, ôm hận mà đến.
Trừ lần đó ra, Giang Nam còn phát hiện có thật nhiều người cũng không phải là cùng hắn có cừu oán, mà là thấy hắn ở đấu chiến pháp trường buôn bán lời mấy trăm nghìn cân Linh Dịch, bị những tài phú này đả động, động sát cơ.
Mấy trăm nghìn cân Linh Dịch cũng không phải là một số lượng nhỏ, khoản tài phú này đủ có thể làm cho Thần Phủ cường giả kìm nén không được sát cơ!
Trên thực tế, Giang Nam cùng Vân Bằng đúng là phát hiện trong những người này có Thần Phủ cảnh cường giả, số lượng không ít, có khoảng sáu bảy người!
Mặc dù trong Nam Hải không thể động thủ, nhưng mà đã ra Nam Hải liền không có cái quy củ này!
Này thế tất phải có một cuộc huyết chiến, huyết chiến không có phần thắng!
– Yêu Thần Cung đệ tử, hết thảy trở lại!
Đột nhiên một thanh âm dễ nghe vang lên, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy hai người Thiên Yêu Thánh Nữ cùng Thải Dực xa xa đứng ở trên một ban công, có mấy người nghe vậy, chần chờ một chút liền lui ra.
Thiên Yêu Thánh Nữ thấy Giang Nam hướng nàng xem ra, gật đầu ý bảo.
Giang Nam mỉm cười đáp lễ, hai người riêng phần mình thu hồi ánh mắt. Lúc này, lại có thanh âm của một nữ tử xinh đẹp truyền đến, có chút sợ hãi nói:
– Triều Thánh Tông đệ tử nghe lệnh, mẹ ta phân phó, không được đi tìm Giang sư huynh phiền toái…
Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử nhu nhược hiện ra ở trên Ngự Bảo Trai tây thành, là Phó Vân Nhi cùng mình từng có gặp mặt, Triều Thánh Tông Phó Duyên Tông chi nữ.
Phó Vân Nhi thấy Giang Nam nhìn sang, ánh mắt có chút tránh né, cắn môi lúng ta lúng túng nói:
– Sư huynh, đây là mẹ ta phân phó, không phải là chủ ý của ta. Mẹ ta nói nếu đệ tử Triều Thánh Tông đánh chết ngươi, nàng liền không tốt lại cùng Lạc sư thúc gặp gỡ…
Giang Nam dở khóc dở cười, hướng nàng hoàn lễ, trong lòng phẫn nộ nói:
– Sư phó của ta là nữ tử, làm sao cũng học những nam tử kia phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt, khắp nơi lưu tình, mấu chốt là đối phương vẫn là nữ nhân…
– Sư tỷ, cô gái kia là tình địch của ngươi sao?
Thải Dực thấy Phó Vân Nhi, trên người đột nhiên toát ra một cổ sát khí, thấp giọng nói:
– Có muốn hay không tiểu muội bắt lấy nàng?
Thiên Yêu Thánh Nữ bật cười, bất đắc dĩ nói:
– Thải Dực, làm sao ngươi cũng giống như Mị Nguyệt sư tỷ? Ta đã nói, ta có một lòng vấn Đạo, không có tình yêu nam nữ, ta đối với Giang đạo hữu đúng là có hảo cảm, nhưng chỉ là thưởng thức mà thôi. Coi như là ta thích hắn, cũng không thể ngăn cản ta cầu đạo. Về phần người nào thích hắn, hắn thích người nào, cùng ta có quan hệ gì?
– Tinh Nguyệt Thần Tông đệ tử nghe lệnh, không được làm khó Giang đạo hữu!
Sau khi mọi người Triều Thánh Tông rời đi, lại có một thanh âm truyền đến, chỉ thấy Quân Mộng Ưu đứng ở đàng xa, hướng hắn xem ra, thản nhiên nói:
– Ta bại ở trên tay hắn, không cần mượn tay người khác. Giang đạo hữu, nếu ngươi không chết, đợi tu vi có thành tựu, ta sẽ cùng ngươi đánh một trận!
Giang Nam cười nói:
– Đa tạ Quân sư huynh, bất quá Quân sư huynh, ngươi bây giờ không phải là đối thủ của ta, tương lai sẽ càng không là đối thủ của ta, xem ra ngươi còn cần thêm chút sức mới được.
Quân Mộng Ưu chiến ý hừng hực, ha ha cười nói:
– Đạo hữu, ta rất thích ngươi không ai bì nổi, bất quá ngươi có thể qua cửa ải trước mắt này hay không, vẫn còn không biết! Hy vọng ngươi có thể sống sót, ngươi tự giải quyết cho tốt!
Dứt lời, hắn liền suất lĩnh mọi người Tinh Nguyệt Thần Tông rời đi.
Đệ tử mấy phái Tinh Nguyệt Thần Tông, Yêu Thần Tông cùng Triều Thánh Tông rời đi, nhưng còn dư lại cũng có gần trăm người, không thể lạc quan.
Đừng nói trăm người, cho dù là tùy tiện một vị Thần Phủ cấp cường giả xuất thủ, bọn người Giang Nam kiên trì không được, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Lại có một vị bạch y nam tử đi tới, chính là Cận Đông Lưu, nhìn về phía mọi người, cất cao giọng nói:
– Nơi này có đệ tử Thái Huyền Thánh Tông ta hay không? Giang sư đệ chính là người trong chính đạo ta, há có thể đồng đạo tương tàn? Nếu có đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, kính xin đứng ra, theo ta trở về.
Đám người Thần Sơn đã sớm bịt kín khăn, úng thanh úng khí nói:
– Cận sư huynh nói đùa, Huyền Thiên Thánh Tông cùng Thái Huyền Thánh Tông đều là Chính Đạo đại phái, đồng khí liên chi, nơi này tại sao có thể có đệ tử Thái Huyền Thánh Tông?
Cận Đông Lưu cau mày:
– Thật không có?
– Không có!
Đám người Thần Sơn trăm miệng một lời nói.
Cận Đông Lưu trên mặt nở nụ cười, hướng Giang Nam xem ra, cười nói:
– Giang sư đệ, Vân sư đệ, ta và ngươi hai nhà đồng khí liên chi, tại chỗ chư vị cũng nhìn thấy, ta quả quyết sẽ không dung túng đệ tử nhà mình làm khó. Hai vị sư đệ, có cần Cận mỗ hỗ trợ hay không?
Ánh mắt Giang Nam rơi vào trên người hắn một lúc lâu, đột nhiên cười nói:
– Không dám làm phiền Cận sư huynh, ta sợ Cận sư huynh hỗ trợ, có càng giúp càng bận rộn. Nói không chừng sư huynh một cái thất thủ, chúng ta không có chết ở trong tay người khác, ngược lại chết ở trong tay Cận sư huynh.
– Vậy thì thật là đáng tiếc.
Cận Đông Lưu lắc đầu, nghiêm mặt nói:
– Hai vị sư đệ nếu chống đở không nổi, có thể hướng Cận mỗ cầu cứu, lấy tình cảm hai nhà chúng ta, ta nhất định sẽ tận hết sức lực cứu hộ nhị vị!
Vân Bằng nghiến răng nghiến lợi, cười nói:
– Đa tạ sư huynh quan tâm, chúng ta nhất định hảo hảo sống. Sư đệ, chúng ta đi!
Đi hai bước, hắn cũng không khỏi thấp thỏm, thấp giọng nói:
– Sư đệ, ngươi có thoát thân chi đạo hay không?
Thần Thứu Yêu Vương cũng bận rộn lóng tay lắng nghe, Giang Nam lắc đầu nói:
– Không có, cao thủ quá nhiều, đừng nói Thần Phủ cường giả, coi như là Thần Sơn xuất thủ chúng ta cũng ngăn cản không nổi. Dưới tình huống này, chỉ có tách ra chạy trốn. Sư huynh, chúng ta lúc đó mỗi người đi một ngả, ngươi đi mặt đông Nam Hải, ta đi phía tây, riêng phần mình dẫn dắt một nhóm người rời đi, miễn cho bị người tận diệt.
Vân Bằng gật đầu, thở dài nói:
– Cũng chỉ có thể như thế, hai người tách ra, truy binh phân tán, tỷ lệ chạy trốn cũng tương đối lớn hơn một chút.
Thần Thứu Yêu Vương cũng sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Như vậy ta liền đi phía bắc…
Giang Nam nói:
– Yêu Vương, ngươi đi theo ta.
Thần Thứu Yêu Vương sắc mặt nhất thời khổ lên, thầm nói:
– Ngươi mới vừa nói muốn chết điểu thượng triều, đi theo ngươi khẳng định là chết…