[Dịch] Đế Tôn
Tập 366 [Chương 2507 đến 2514]
❮ sautiếp ❯Chương 2507: Không báu vật không vào
Đám người Tử Tiêu Tiên Quân cũng rất sốt ruột. Chỉ có mười chí bảo tiên đạo, nghe ý Giang Nam thì trong tầng hư không thứ năm giấu bảy, tám món là cùng. Mười chí bảo tiên đạo trừ hai, chí bảo chưa bị phát hiện tối đa là năm, sáu cái.
Nếu đi theo lão già Nam Quách Tiên Ông chạy lung tung, không chừng bọn họ sẽ không được pháp bảo nào.
– Im miệng!
Nam Quách Tiên Ông ngừng bước, nhìn xung quanh, hớn hở nói:
– Nam Quách Tiên Ông ta không báu vật không vào, biệt danh này không phải chơi. Có bảo bối ở đây!
Mọi người nhìn bốn phía, chỗ này là thảo nguyên, trời cao đất bằng, không thấy dấu vết pháp bảo đâu.
– Tiên Ông, ngươi thật không đáng tin…
Linh Lung Tiên Quân mới mở miệng nói Nam Quách Tiên Ông đã vẫy tay, cười tủm tỉm:
– Thực lực của ta không tốt, các ngươi hợp kích đánh vào bầu trời này buộc pháp bảo kia hiện hình đi.
Mọi người nửa tin nửa ngờ ngước đầu lên nhìn bầu trời, trời trong xanh không thấy có gì khác lạ.
Mọi người giơ tay đánh vào bầu trời. Bỗng trời sao vạn dặm bị mây đen che kín, vô số lôi đình hiển hiện ra, tiên lôi cùng hỗn độn tử lôi dâng lên không dứt. Công kích của mọi người bị tan rã.
Đám người hoảng sợ. Trên bầu trời, vô số tiên lôi cùng hỗn độn tử lôi quấn quanh biến thành cây cột thô vạn dặm khuấy vòng, lôi quang rậm rạp trộn vào nhau từ trên trời giáng xuống, cắm vào mặt đất.
Các cầu vồng trải rộng bầu trời, một đầu kết nối nhau, đầu kia lan tràn đến cuối trời. Cầu vồng như cây dù to, sấm sét là cột to, là tay cầm cây dù.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn, không nói nên lời.
Nam Quách Tiên Ông gật gù:
– Hỗn Nguyên Thiên Tán, một trong chí bảo tiên đạo, tượng trưng cho thiên của Tiên giới. Là Đế và Tôn, Bất Không luyện ra, đại biểu che chở Tiên giới, cầm dù báu này vạn pháp không xâm, quần ma không nhập.
Nam Quách Tiên Ông đánh giá bốn phía, lẩm bẩm:
– Hỗn Nguyên Thiên Tán là báu vật bảo vệ, che chở, vậy xung quanh chắc có báu vật đối ứng. Báu vật này sẽ là loại công phạt, chinh chiến, có thể nói là báu vật sát phạt số một trong mười chí bảo tiên đạo.
Mắt Nam Quách Tiên Ông sáng rực, cười nói:
– Các vị, lại đánh mặt đất này đi.
Mọi người lấy pháp bảo ra, thi triẻn thần thông đánh xuống mặt đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đất đai run rẩy gợn sóng, mặt đất ức vạn dặm từ bằng pahửng bỗng bùn đất thành bột phấn bốc hơi. Khí thế thiết huyết ngút trời, mọi người như rơi vào chiến trường thiết mã can qua chinh chiến sát phạt. Bên tai nghe tiếng trống trận, tiếng sát phạt, lưỡi mác giao nhau. Tiếng chém giết, kêu gào, tiếng thịt nứt toác, tiếng linh hồn tan vỡ, các tiếng vang kỳ lạ.
Bọn họ chưa lấy lại tinh thần thì đất dưới chân bỗng cuộn lên, đó đâup hải ‘mặt đất’, nó là cuộn tranh cực lớn, trận đồ vô cùng to, không nhỏ hơn Hỗn Nguyên Thiên Tán chút nào.
Tiếng ầm ầm không dứt phát ra từ trận đồ, các cánh cửa đầu đội trời chân đạp đất nhổ lên từ trận đồ, tổng cộng ba ngàn khung cửa đứng thẳng. Cửa cao ngất đâm mây, sát khí vô biên phát ra từ trong khung cửa nhuộm đỏ bầu trời, phản chiếu Hỗn Nguyên Thiên Tán cũng đỏ rực.
– Hai chí bảo…
Mọi người trân trân ngó, kích động khó kiềm chế, rất phục lão già thỏ. Nam Quách Tiên Ông quá lợi hại, không uổng ‘tiếng thơm’ không báu vật không vào. Người ta vất vả cực khổ mới tìm được hai chí bảo, đánh nhau đầu rơi máu chảy. Nam Quách Tiên Ông tùy tiện tìm được hai chí bảo tiên đạo, lại còn cùng một chỗ, không cần giành giật.
Thị Hiên Vi nhìn cảnh tượng, nhíu mày hỏi:
– Hai chí bảo tiên đạo khổng lồ như thế làm sao thu?
Đám người Tịch Ứng Tình nhức đầu. Hai báu vật này quá to, toàn là chí bảo đẳng cấp Đạo Quân, bằng vào thực lực tu vi của bọn họ không cách nào lấy chí bảo tiên đạo.
Nam Quách Tiên Ông cười nói:
– Đế và Tôn chọn người có duyên, khí vận lớn, miễn có đủ hai yếu tốt này là vượt qua thử thách. Muốn thu Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ cần có khí sát phạt, lòng dứt khoát. Vào trong cánh cửa, trải qua ba ngàn thử thách mới lấy Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ được.
– Muốn thu Hỗn Nguyên Thiên Tán cần có lòng hộ đạo, lòng nhân nghĩa, lòng che chở. Trèo lên cột sấm sét, leo lên khu đại đạo thiên tán ánh sáng đỏ giao nhau là lấy được.
– Các người mau lên đi, nếu để cường giả khác chạy tới sẽ tranh giành.
Đám người Tịch Ứng Tình, Đạo Vương Tiên Quân nhìn nhau, lắc đầu, nói:
– Ta không có sát tâm, sát đạo đồ vô duyên với chúng ta.
Thị Hiên Vi lắc đầu, nói:
– Hỗn Nguyên Thiên Tán vô duên với bản cung, các ngươi thử thu hai báu vật này đi, ta sẽ hộ pháp cho.
Kế Đô ma tổ tiến lên nói:
– Ta đi thu sát đạo đồ.
Kế Đô ma tổ bước vào một cánh cửa.
Hồng Đạo Nhân nhìn Quân Đạo Nhân, nói:
– Đệ đệ, ngươi thương hại phuTrấn Thiên á phụ sắp chết, mượn mắt của Quỷ Bà Thiên nhìn chúng sinh khó tránh tử kiếp nên có lòng khai sáng tiên đạo, ta chỉ giúp ngươi mở tiên đạo. Hỗn Nguyên Thiên Tán là báu vật che chở, chỉ có ngươi mới xứng với nó. Ngươi lên đi, chúng ta hộ pháp cho ngươi.
Quân Đạo Nhân gật đầu, trèo lên cột sét.
Nam Quách Tiên Ông cười nói:
– Những người khác có thể thử.
Đám người Thiếu Hư lắc đầu, nói:
– Đạo tâm của chúng ta không bằng hai tổ, lại là hàng trưởng bối thúc phụ, thôi không thử. Chúng ta sẽ ở đây hộ pháp cho bọn họ. Tiên Ông có thủ đoạn tìm báu vật lợi hại như vậy tại sao không tự mình thử?
Câu nói chọt trúng chỗ đau của Nam Quách Tiên Ông, lão già thỏ rơi lệ như mưa gào khóc:
– Lão tử là chân tiên, chân tiên chết tiệt, thử con khỉ! Lão tử có thủ đoạn tìm báu vật đầym ình nhưng không có sức th các pháp bảo, trơ mắt nhìn đám nhóc các người lấy đi…
Mọi người thấy tội cho Nam Quách Tiên Ông.
Tận cùng vô nhân cấm khu, Giang Nam bước đến chỗ Tiên Đế và Linh Bảo Đạo Chủ đánh nhau. Dư uy hai Đạo Quân bộc phát ập hướng Giang Nam, thoáng chốc hắn rơi vào hiểm cảnh.
Dư âm Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ đánh nhau hung hãn, dữ dội biết mấy. Giang Nam mới đi vào trong đã thấy một hà quang vô hại bay hướng mình, đột nhiên uy lực hà quang tăng vọt như thanh tiên kiếm hữu hình vô chất chém tới.
Nguy hiểm mãnh liệt làm Giang Nam nổi da gà, lắc người một cái, ảo ảnh tám tiên thiên pháp bảo hiện ra cùn đánh hướng hà quang.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Tiên thiên ngũ sắc liên bị hà quang tước, thiên thần đăng tắt, hỗn nguyên châu bị chém thành hai khúc, tạo hóa chi môn bị đâm thủng, kim long giản bị chặt đầu, Ôn Đế quan và Hỗn Độn Ôn Đế trong quan tài cùng bị chém. Tiên thiên linh căn bị hà quang bao trùm, héo tàn sụp đổ, yểm ma thương bị băm.
Tám tiên thiên thần thông của Giang Nam không cái nào đỡ nổi hà quang.
Hà quang chém tới, Giang Nam gầm lên, lắc người một cái. Nguyên Thủy đại đạo đan xen, dệ nên một cái chuông to ở ngoài người Giang Nam.
Nguyên chung!
Đinh!
Hà quang chém vào nguyên chung, tiếng chuông gióng vang, thanh âm chợt trầm xuống, là bị hà quang chém vỡ. Thần thông tiên thiên linh bảo của Giang Nam bị phá vỡ.
Chương 2508: Đi hướng Đạo Quân điện (1)
– Thân ta là tháp!
Giang Nam rùng mình, biến thân nguyên tháp, thần luân sau gáy tỏa sáng rực rỡ, đại đạo đan xen thành cái đỉnh to, nguyên đỉnh.
Hà quang chém vào người Giang Nam. Tiêng cắt chói tai vang tiếng. Hà quang cắt vào da thịt, thanh âm trầm đục làm người đau răng. Giang Nam liên tục bộc phát nhiều thần thông cuối cùng chặn lại một kích kia, nhưng hắn vẫn bị thương nặng.
– Nguyên đỉnh!
Một nguyên đỉnh bay ra khỏi thần luân, chụp xuống xuống, hà quang bị thu vào trong. Hà quang rung lắc vùng vẫy chạy ra nguyên đỉnh trấn áp, nhưng Giang Nam dốc sức đánh một đòn trước đó làm uy lực hà quang bị giảm sút.
Giang Nam thở phào, đột nhiên nổi da gà. Trong thời không bị cắt đứt, bao nhiêu dư âm thần thông trở nên cuồng bạo, như bị kích động ập hướng Giang Nam.
– Chuyện gì đây? Là… Là thần thông nguyên đỉnh! Tiên Đế giết Linh Bảo Đạo Chủ luyện nguyên đỉnh, ta thi triển thần thông nguyên đỉnh tại đây, kích động thần thông sót lại của Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ.
Giang Nam lông tóc dựng đứng vội nhảy lên, quay về vách núi, cắm đầu chạy nhanh hướng tịch diệt khu. Hà quang như sóng ập tới sau lưng Giang Nam, thủy triều cuốn sạch tịch diệt khu.
Lúc này tận cùng thời không, trong Đạo Quân điện cao ngất, một thân hình thanh thoát xuất trần đứng trước đại điện nhìn tình hình.
Giang Nam không chú ý đến cảnh đó, hắn chạy vắt giò lên cổ, bị hà quang thủy triều rượt tới biên giới tịch diệt khu mới rút đi, quay về thời không bị cắt đứt.
Giang Nam thở hắt ra, luyện hóa hà quang trong nguyên đỉnh. Giang Nam cảm thấy nhiều lý niệm đại đạo ùa vào não, tu vi tăng tiến.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Nguyên đỉnh vốn luyện chế từ Linh Bảo Đạo Chủ, ta thi triển thần thông nguyên đỉnh trong khu vực hai cường giả đánh nhau sẽ khiến dư âm thần thông Linh Bảo Đạo Chủ công kích. Nhưng nếu luyện hóa càng nhiều dư âm thần thông sẽ giúp ích rất lớn cho tu vi của ta.
Giang Nam lại vòng về bên vách núi, không sốt ruột vượt qua thời không đứt đoạn, bình tĩnh tinh thần lại bước chân vào thời không.
Trước đó Giang Nam không có thực lực đối kháng dư âm chiến đấu của Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ, cộng Vạn Chú Thiên Chung và thần toán của Quỷ Bà Thiên cũng chỉ miễn cưỡng sống sót.
Hiện giờ Giang Nam không cần Vạn Chú Thiên Chung và thần toán của Quỷ Bà Thiên vẫn giữ mạng được.
Nhưng Giang Nam vẫn cần hết sức cẩn thận, hắn không dám tiến sâu vào. Bất cứ dư âm thần thông nào đều có thể lấy mạng Giang Nam, hắn cần dốc sức đối kháng mới có cơ may thu dư âm thần thông.
Nếu vài dư âm thần thông cùng đánh tới, Giang Nam chỉ có đường rút lui, không thì khó sống.
Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ quá cường đại, dư âm thần thông của hai người mấy trăm năm không tan. Bên trong ẩn chứa lý niệm đại đạo vô cùng cao sâu, sức chiến đấu đẳng cấp Thiên Quân như Giang Nam cũng thấy nó thật khó hiểu thâm sâu.
Trong đó chất chứa năng lượng đủ giúp Giang Nam liên tục tiến bộ.
Điều này rất đáng quý. Giang Nam tu luyện đến cảnh giới hiện tại muốn tiến thêm một bước rất khó khăn, dù nhờ nguyên chung Hỗn Độn Thiên Cung đánh nát tinh huyết Bất Không Đạo Nhân giúp hắn hấp thu, luyện hóa một nửa nguyên thủy chi khí nhưng cảnh giới tu vi chỉ lên đến đỉnh Nguyên Thủy Thần Quân.
Dù hoàn toàn luyện hóa nguyên thủy chi khí thì Giang Nam không thể lên đến cảnh giới viên mãn được.
Nếu tu luyện theo từng bước, Giang Nam cho rằng khoảng mấy ngàn vạn năm sau hắn sẽ đến cảnh giới viên mãn Thiên Quân, lên đỉnh Nguyên Thủy Thiên Quân.
Trong thời không cắt đứt này, mỗi khi Giang Nam bắt một dư âm thần thông, luyện hóa nó là tu vi sẽ tăng một chút, nhanh hơn kế hoạch tu luyện ban đầu gấp vô số lần.
Quan trọng nhất là trong dư âm thần thông chứa lý niệm đại đạo của Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ, khiến tu vi Giang Nam vừa tăng lên vừa hiểu sâu sắc về đại đạo.
Nhất là đại đạo của Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ là đẳng cáp Đạo Quân, khiến nội tình Giang Nam tăng siêu mau, tích lũy vốn liếng dồi dào.
Bất giác mấy năm trôi qua.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Một luồng hà quang chém tới, Giang Nam vỗ chưởng, năm ngón bay múa. Trong khoảnh khắc các loại thần thông bộc phát, liên tục suy yếuu uy lực trong hà quang.
Uy lực thần thông của Giang Nam bây giờ mạnh hơn lúc mới đến đây một phần, thần thông bộc phát trơn tru như ý, không chật vật như trước. Giang Nam dễ dàng cố định hà quang, phất tay một cái, Cự Linh Đạo Quân xuất hiện. Keng một tiếng, hà quang bị thu vào quan tài.
Như vậy loạn lưu cuồn cuộn giữa hư không, bão thời không thổi, giông tố đẩy vô số hà quang bộc phát cuốn hướng Giang Nam.
Giang Nam đã quen thuộc, lắc người một cái, Nguyên Thủy đại đạo biến thành Nguyên Thủy Đại La Thiên, hắn tọa trấn trong Nguyên Thủy Đại La Thiên nhanh chóng thụt lùi.
Hà quang bộc phát va chạm vào Nguyên Thủy Đại La Thiên, các loại thần thông bên trong bắn ra. Nguyên chung treo cao, nguyên tháp đứng thẳng, ngũ sắc liên lắc lư, hỗn nguyên châu như ngôi sao, tiên thiên thần đăng như mặt trời, kim long giản hóa thành cự long. Các dị tượng thần thông tuôn ra không ngừng va chạm với hà quang.
Thời không rách nát này phát ra tiêng va chạm đinh ra, các loại thần quang tiên quang tiếp tục như có ức vạn mặt trời tỏa sáng chói lòa, lắc lư không dứt.
Đột nhiên vị trí ánh sáng rực rỡ có một tòa Nguyên Thủy Đại La Thiên bay xéo ra, Giang Nam lao khỏi vòng vây hà quang đáp xuống vách núi.
Đại La Thiên bị đánh thủng lỗ chỗ, Giang Nam mình đầy vết thương nhưng bình yên lao ra tuyệt địa.
– Ha ha ha ha ha ha! Mấy năm rèn luyện khiến tu vi thực lực của ta tiến bộ nhiều, nhưng tăng tiến lớn nhất là uy lực Nguyên Thủy Đại La Thiên.
Giang Nam khoanh tay đứng trên vách núi nhìn thời không rách nát trước mắt, lẩm bẩm:
– Thần thông tàn huyết của Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ liên tục va chạm, Nguyên Thủy Đại La Thiên của ta được ích lợi lớn nhất.
Giang Nam nói thật, mấy năm nay hắn trải qua nhiều tuyệt cảnh, va chạm hết lần này đến lần khác rèn luyện Nguyên Thủy Đại La Thiên càng lúc càng mạnh, các loại tinh diệu cơ hồ bị khai phá hết. Trong tình huống nguy hiểm vừa rồi Giang Nam vẫn lao ra khỏi vòng vây được.
Đây là thu hoạch lớn nhất mấy năm nay của Giang Nam.
Giang Nam thiếu là va chạm ở mức độ cao hơn, kích phát linh cảm, tiềm năng củam ình. Đẳng cấp như đầu đội trời chân đạp đất, Linh Bảo Đạo Chủ va chạm ở thời kỳ đỉnh cao nhất để lại hỏa hao là sân rèn luyện tốt nhất, khiến Nguyên Thủy Đại La Thiên của Giang Nam tiến bộ mảng lớn.
Chớp mắt mấy tháng qua đi, Giang Nam lại luyện hóa hơn mười dư âm thần thông. Giang Nam thói quen các loại nguy hiểm ở đây, không còn nguy hiểm nữa.
– Thời không tan vỡ này đã không thể giúp ta tiếp tục hoàn thiện Nguyên Thủy Đại La Thiên, là lúc rời đi.
Giang Nam đứng bên vách núi, nhấc chân bước vào thời không tan vỡ, đi hướng tận cùng.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Bây giờ thực lực của ta đi xuyên qua thời không tan vỡ này chắc không nguy hiểm gì.
Lần này Giang Nam không lòng vòng bên ngoài mà tiến thẳng vào trong, dù gặp loạn lưu thời không vẫn không thể dao động bước chân hắn.
Chương 2509: Đi hướng Đạo Quân điện (2)
Dư âm thần thông Tiên Đế, Linh Bảo Đạo Chủ ập đến, Giang Nam không lùi bước, dùng thần thông cương mãnh cương liệt vô cùng cứng rắn đỡ, xông ra một con đường.
Không lâu sau Giang Nam an toàn đến dưới bia dá giữa đường, chiêm ngưỡng nét bút Tiên Đế để lại sau đó tiếp tục đi.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Tiên Đế lập bia ở đây chắc muốn chấn nhiếp Đạo Quân điện, không cho thánh điện cổ xưa này can thiệp Tiên giới phát triển.
– Nói vậy Đạo Quân điện là thế lực đối địch của Tiên giới, ta đi vào Đạo Quân điện có gặp nguy hiểm gì không? Nam Quách Tiên Ông cho ta lệnh bài kia có công dụng thế nào?
Giang Nam thâp thỏm bất an. Nếu Nam Quách Tiên Ông cho lệnh bài không được Đạo Quân điện tin tưởng thì hắn chết oan rồi.
– Mặc kệ thế nào, đã đến vậy cứ đi thử!
Giang Nam ngước lên nhìn, phía xa Đạo Quân điện mãi mãi im lìm trong ánh hoàng hôn, màn trời đỏ máu ở sau lưng Đạo Quân điện. Đằng trước tòa đại điện có một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần đứng yên như chờ Giang Nam đến.
Lòng Giang Nam máy động, hắn từng gặp nữ nhân này, lần trước hắn tới đây cũn là nàng đi ra Đạo Quân điện, đứng ở bờ bên kia thời không tan vỡ, vạt váy tung bay, cổ xưa mênh mang. Thời gian như dòng nước cuốn trôi tất cả, nữ nhân là hòn đá trong sông năm tháng dài dặc mang đi mọi thứ chỉ có nàng là bị lãng quên.
Giang Nam hít một hơi thật sâu, lấy ra lệnh bài Nam Quách Tiên Ông cho hắn, bước nhanh tiến tới.
Tầng hư không thứ năm Tiên giới, tận cùng cây cầu hồng mông hỗn độn, trong tiên đạo chí bảo đế tôn tiên ấn, Càn Nguyên Tiên Đế, Vạn Vật Đạo Tổ, Thần Mẫu Đạo Quân, Huyền Đô Thiên Quân, Ngọc Kinh Thiên Quân, các Thiên Quân đi trước vượt ải, phá mở các thử thách trong đại điện, đến gần chính giữa chí bảo tiên ấn.
Bọn họ có là Đạo Quân chuyển thế, có là Thiên Quân Tiên giới, vừa có duyên phận cũng có khí vận. Lần này tiên đạo chí bảo đế tôn tiên ấn xuất thế, bọn họ là người có hy vọng giành được pháp bảo này nhất.
Đột nhiên tiên ấn chấn động dữ dội. Đám người Càn Nguyên Tiên Đế, Huyền Đô Thiên Quân cảm thấy không ổn. Trời long đất lở, các cường giả bị đế tôn tiên ấn bài xích, thân bất do kỷ bị đẩy ra không gian tiên ấn.
– Cái gì? Đế tôn tiên ấn bị lấy đi?
– Ai có năng lực lớn như vậy?
– Thần Mẫu Đạo Quân, Càn Nguyên Tiên Đế cũng bị bỏ lại, người đó vào trung tâm tiên ấn trước?
– Thái Nhất Thiên Quân, là Thái Nhất Thiên Quân!
Thái Nhất Thiên Quân đứng trong hư không, tiên ấn to lớn thu nhỏ dần, bị gã khống chế. Đám người Càn Nguyên Tiên Đế, Huyền Đô Thiên Quân biến sắc mặt, xoay người bỏ đi ngay.
Thái Nhất Thiên Quân lấy được đế tôn tiên ấn đương nhiên sẽ dọn dẹp, Thiên Quân như Càn Nguyên Tiên Đế, Huyền Đô Thiên Quân là mục tiêu đầu tiên, bây giờ không đi thì chút nữa khỏi đi.
Thần Mẫu Đạo Quân, Vạn Vật Đạo Tổ đã đi trước, né tránh Thái Nhất.
Kế Đô ma tổ, Quân Đạo Nhân định luyện hóa Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ, Hỗn Nguyên Thiên Tán. Tịch Ứng Tình, Giang Tuyết, Đạo Vương Tiên Quân, Thị Hiên Vi, Hồng Đạo Nhân ở một bên hộ pháp.
Đạo Vương Tiên Quân đột nhiên biến sắc mặt, hét lên:
– Nguy rồi, Thần Mẫu Đạo Quân chạy qua đây!
Thiếu Hư nhỏ giọng nói:
– Nàng sẽ đâm xúc tu sau lưng chúng ta sao?
Tiếng cười Thần Mẫu Đạo Quân từ xa vọng lại:
– Đó là đương nhiên!
Đám người Giang Tuyết, Đạo Vương Tiên Quân từ xa nhìn lại, thấy Thần Mẫu Đạo Quân dẫn bảy người Câu Trần, Hậu Thổ, Trường Sinh chạy nhan1h đến. Xúc tu bay múa sau lưng Thần Mẫu Đạo Quân.
Bảy người Câu Trần, Hậu Thổ, Trường Sinh trừ Tử Tiêu ra, sáu người khác là Đạo Tổ thần đạo, thực lực cường đại. Cộng thêm Thần Mẫu Đạo Quân, trận chiến này rất nguy hiểm.
Thần Mẫu Đạo Quân chạy tới nơi.
– Mấy vị đạo hữu đều là nhân kiệt, đẳng cấp Tiên Quân, có khí vận, cơ duyên lớn, còn có bốn Đạo Tổ.
Thần Mẫu Đạo Quân cười khúc khích:
– Thiếp thân thấy mấy vị đạo hữu là tim đập nhanh, mừng như bắt được con mồi, thấy tài là động lòng. Đương nhiên phải cắm ống vào đầu các vị, ai đến trước?
Hồng Đạo Nhân tiến lên, cười nói:
– Thần Mẫu Đạo Quân, kiếp trước ngươi là Đạo Quân, tồn tại siêu quần. Xuống tay với chúng ta không sợ làm nhục uy nghiêm Thần Mẫu sao?
– Hồng Đạo Nhân, đừng nói nhiều. Phụ thân Huyền Thiên của ngươi nhiều lần đối đầu với t,a hai lần làm hỏng thân chuyển thế của ta. Nếu không phải ta còn chút thủ đoạn thì đã sớm bị hắn hại chết.
Thần Mẫu Đạo Quân trông thấy Hồng Đạo Nhân là nhớ đến Giang Nam, nghĩ tới hai lần bị hắn ám toán.
Thần Mẫu Đạo Quân nghiến răng nói:
– Câu Trần, Trường Sinh, bắt chúng lại!
Đám người Câu Trần, Hậu Thổ, Trường Sinh bay ra.
Hậu Thổ nương nương cười nói:
– Các vị đạo hữu, linh hồn về Thần Mẫu, Thần Mẫu thần thông quảng đại, trong thiên hạ không người sánh kịp. Các người đừng chống cự, đầu vào trong người Thần Mẫu mới cảm nhận được sự bình yên tự do.
Bỉ Ngạn nương nương lao ra nghênh đón Hậu Thổ nương nương, cười khẩy nói:
– Bị Thần Mẫu khống chế thì nói gì đến bình yên tự do?
Tử Tiêu Tiên Quân nghênh đón Tử Tiêu giả, kẻ thù gặp lại hết sức đỏ mắt.
Tử Tiêu Tiên Quân quát to:
– Mấy lần không thể giết ngươi, lần này ngươi chạy trời không khỏi nắng!
Giang Tuyết nghênh chiến Câu Trần Tiên Quân, Đạo Vương Tiên Quân đấu với Thanh Hoa Tiên Quân. Tịch Ứng Tình nghênh chiến Trường Sinh Tiên Quân, Thiếu Hư quyết đấ Ngọc Hoàng Tiên Quân.
Hồng Đạo Nhân, Linh Lung Tiên Quân, Ma Thiên Tiên Quân cùng Thị Hiên Vi xông lên công kích Thần Mẫu Đạo Quân.
Thần Mẫu Đạo Quân cười nhạt, một xúc tu sau lưng mấp máy phun ra một cục thịt to. Cục thịt nổ tung, Huyền Thanh Tiên Quân sinh ra nghênh chiến Ma Thiên Tiên Quân.
Huyền Thanh Tiên Quân cười dài:
– Đám phàm phu tục tử các ngươi làm sao biết công dụng đạo diệu tạo hóa của Thần Mẫu?
Huyền Thanh Tiên Quân vốn chết trong tay Giang Nam, chẳng những bị chém người mà đạo quả, nguyên thần, thần hồn cũng không trốn thoát, bị Giang Nam băm nát bấy. Nhưng Tiên Quân này sinh ra trong cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân, thật khó tưởng tượng.
Đây là vì thời đại thần đạo tiền sử, Mông Tốn Đạo Quân tập trung lực lượng tất cả cường giả thần đạo tiền sử chế tạo pháp bảo Thần Mẫu Đạo Quân, vì tiện lưu trữ linh hồn, nguyên thần, đạo quả sinh linh trong thời đại đó, không đến mức bị tịch diệt kiếp hủy diệt. Chờ tịch diệt kiếp qua đi, lại lấy ra linh hồn, nguyên thần, đạo quả sinh linh trong cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân, sống lại sinh linh thần đạo tiền sử.
Huyền Thanh Tiên Quân đầu phục vào Thần Mẫu Đạo Quân, bị sao hép linh hồn, nguyên thần, đạo quả, cơ thể, ký ức cũng bị làm lại hoàn toàn.
Lúc này Thần Mẫu Đạo Quân gần với cảnh giới Thiên Quân, tái tạo Huyền Thanh Tiên Quân không khó khăn.
Đây là điểm cường đại, siêu phàm của Thần Mẫu Đạo Quân.
Ngọc Kinh Thiên Quân thoát khỏi kiếp số Thiên Quân là nhờ vào đặc điểm Thần Mẫu Đạo Quân lưu trữ thần hồn, thát khỏi tất cả nhân quả, chứng đạo Thiên Quân.
Nhưng Thần Mẫu Đạo Quân không phải thoải mái chế tạo cường giả như Huyền Thanh Tiên Quân. Kiếp này Thần Mẫu Đạo Quân chưa phải Thiên Quân, chế tạo Huyền Thanh Tiên Quân cần năng lượng rất lớn. Trừ phi sử dụng năng lượng trong bản thể Thần Mẫu thì họa may Thần Mẫu Đạo Quân dễ dàng sao chép ra cường giả Tiên Quân
Chương 2510: Thần Mẫu tập kích
Ma Thiên Tiên Quân bị ngăn, chỉ còn lại Linh Lung Tiên Quân, Thị Hiên Vi, Hồng Đạo Nhân hợp tác công kích Thần Mẫu Đạo Quân. Thị Hiên Vi dù gì là Phù Lê Thánh Mẫu Nguyên Quân, thê tử của Giang Nam, thực lực tu vi yếu nhất trong ba người nhưng được hắn luyện chế cho một đống pháp bảo. Cộng thêm Thị Hiên Vi thu được Đa Tình Hoàn, ra tay sắc bén bá đạo.
Keng keng keng!
Đa Tình Hoàn chia ra năm trăm vòng bạc, vòng bay đầy trời nối thành một mảnh nhốt Thần Mẫu Đạo Quân lại, kiềm giữ các xúc tu.
Vô số xúc tu rung bần bật, từng thần luân hiện ra trên xúc tu va chạm với Đa Tình Hoàn, làm hơn năm trăm tình hoàn lúc to lúc nhỏ.
Linh Lung Tiên Quân hóa thành hỗn độn cự long, thi triển tuyệt học của Hỗn Độn Long Tổ, lấy Long Tổ đỉnh ra. Tu vi của Linh Lung Tiên Quân cực kỳ thâm sâu, trên cả phụ thân Ma Thiên Tiên Quân, tương đương Hỗn Độn Long Tổ còn sống.
Thế công của Linh Lung Tiên Quân đại khai đại hợp, bày ra công kích mạnh nhất, cao nhất mạch Hỗn Độn Long Tổ. Long Tổ đỉnh phun ra nuốt vào như Hỗn Độn Long Tổ cắn nuốt thiên địa. Thần Mẫu Đạo Quân lắc người hiện ra đuôi bò cạp, cái đuôi nhếch lên quất tới lui như chớp thô to như mãng xà đen độc long, đấu với Linh Lung Tiên Quân túi bụi.
Hồng Đạo Nhân lấy thuyền báu Tiên Tôn ra, nửa đóa sen hiện hình, uy lực Tiên Tôn bảo vệ Thị Hiên Vi, Linh Lung Tiên Quân. Hồng Đạo Nhân xua thuyền báu đánh với Thần Mẫu Đạo Quân.
Thần Mẫu Đạo Quân cười phá lên, thân bò cạp khổng lồ xuất hiện, nửa phần trên là mình người nghênh chiến thuyền báu Tiên Tôn. Tám xúc tu huơ, hai tay kết ấn cứng rắn chống lại thuyền báu Tiên Tôn.
Hồng Đạo Nhân là Đạo Tổ tiên đạo, tu vi cao nhất, bây giờ đã bước lên cảnh giới cuối cùng trong Hỗn Nguyên Tam Tahsnh Nhân, thành tựu Hỗn Nguyên Nguyên Thủy Thánh Nhân, thêm một bước là Thiên Quân. Thực lực của Hồng Đạo Nhân mạnh nhất trong đám người, hơn Quân Đạo Nhân một bậc.
Bởi vậy hơn một nửa thực lực tu vi của Thần Mẫu Đạo Quân bạn đối phó Hồng Đạo Nhân.
Bốn người đánh túi bụi. Thần Mẫu Đạo Quân dù gì là Đạo Quân chuyển thế, tu vi hay tầm mắt, kiến thức đều hơn xa ba người. Rất nhanh Linh Lung Tiên Quân, Thị Hiên Vi, Hồng Đạo Nhân bị kiềm chế.
Thần Mẫu Đạo Quân cười khúc khích:
– Trong các ngươi sẽ là ai trong đầu cắm ống trước đây?
Nam Quách Tiên Ông thấy ba người gặp nguy hiểm vội xông lên, quát to:
– Các vị đạo hữu đừng hoảng, để ta giúp cho!
Linh Lung Tiên Quân than khổ:
– Tiên Ông tới giúp vui làm gì? Ngươi chỉ là chân tiên, sẽ là người đầu tiên bị cắm ống vào đầu!
Thần Mẫu Đạo Quân cười nói:
– Lão già thỏ, tuy ngươi yếu một chút nhưng vẫn là thịt, Thần Mẫu sẽ không bỏ qua cho ngươi, hãy ngoan ngoãn… A?
Một xúc tu bay ra định đâm vào gáy Nam Quách Tiên Ông, đột nhiên khí thế lão già tăng vọt một mảng lớn, từ cảnh giới đại viên mãn chân tiên nhảy lên Tiên Vương.
Tu vi lão già thỏ tăng vọt, đủ sức ngăn cản một xúc tu của Thần Mẫu Đạo Quân.
– Đột phá vào lúc này cũng vô dụng, chỉ đưa món ăn lên tận miệng bản cung!
Thần Mẫu Đạo Quân biết một xúc tu không giết Nam Quách Tiên Ông được, đột nhiên hai xúc tu đâm vào lão. Nam Quách Tiên Ông la hét ngăn cản, đều đỡ hết ba xúc tu.
Thần Mẫu Đạo Quân nhíu mày, càng nhiều xúc tu bay ra và bị lão già thỏ dốc hết sức chặn lại mấy chục xúc tu. Thị Hiên Vi, Linh Lung Tiên Quân, Hồng Đạo Nhân vừa mừng vừa sợ.
Linh Lung Tiên Quân hét to:
– Tiên Ông, giỏi lắm!
Thần Mẫu Đạo Quân liếc trộm, mặt Nam Quách Tiên Ông đỏ hồng, lão đang liều mạng muốn ná thở. Lòng máy động, Thần Mẫu Đạo Quân vung thêm mười xúc tu nữa.
Giây lát sau Nam Quách Tiên Ông gào rú nhảy nhót nhưng vẫn chặn được công kích của Thần Mẫu Đạo Quân.
– Lão quỷ này lạ đây, mấy chục xúc tu của ta dù là đại viên mãn Tiên Vương cũng đừng hòng ngăn được, nhưng lão thật sự chặn lại…
Thần Mẫu Đạo Quân dần thấy bất lực, nhiều xú tu tấn công Nam Quách Tiên Ông nhưng lão già thỏ luôn chặn lại được, đã có hai trăm xúc tu công kích lão.
Đạo mẫu như Thị Hiên Vi, có sức chiến đấu Tiên Quân, có Đa Tình Hoàn nhưng chỉ kiềm chế được năm trăm xúc tu của Thần Mẫu Đạo Quân. Nam Quách Tiên Ông là Tiên Vương nho nhỏ vậy mà bám giữ hai trăm xúc tu của Thần Mẫu Đạo Quân, làm nàng không thể rút ra. Đây là sức chiến đấu của Tiên Quân.
Thần Mẫu Đạo Quân cảm thấy xúc tu bị Nam Quách Tiên Ông bám giữ ngày càng giảm uy lực, càng lúc càng bât lực. Thần Mẫu Đạo Quân cắn răng hung ác hừ mạnh, hư không chấn động dữ dội, uy nhiếp Đạo Quân cực kỳ khủng bố trấn áp bầu trời. Một cái bóng siêu khổng lồ hiện ra sau lưng Thần Mẫu Đạo Quân.
Chân thân kiếp trước của Thần Mẫu Đạo Quân.
Thân thể Đạo Quân tập hợp vô số lực lượng cường giả, thiên tài địa bào thần đạo tiền sử, pháp bảo ượt qua tịch diệt kiếp, thân thể không thua gì tiên thiên pháp bảo.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Năm xúc tu vung lên. Linh Lung Tiên Quân khẽ rên, hộc máu, bị một xúc tu đụng bay, Long Tổ đỉnh cũng bay ra. Linh Lung Tiên Quân bị thương nặng. Vang tiếng leng keng giòn vang, Đa Tình Hoàn hợp nhất, Thị Hiên Vi suýt bị xúc tu khác giết chết, té xuống. Hồng Đạo Nhân cũng bị đánh bại, thuyền báu Tiên Tôn bị hất bay.
Xoẹt!
Lại một xúc tu bay ra cắm vào gáy Nam Quách Tiên Ông, Thần Mẫu Đạo Quân hung tợn nói:
– Cho ngươi nhảy tới nảy lui! Giờ thì nhảy cho bản cung xem!
Nam Quách Tiên Ông lơ lửng trên xúc tu, hoa tay múa chân. Thần Mẫu Đạo Quân nổi giận, hai xúc tu đâm vào gáy Nam Quách Tiên Ông nhấc lão lên.
Các khớp xúc tu mấp máy như muốn hút khô Nam Quách Tiên Ông.
Đột nhiên nụ cười đông trên mặt Thần Mẫu Đạo Quân, xúc tu run bần bật muốn hất Nam Quách Tiên Ông xuống. Hai tiếng nổ đinh tai vang lên, Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ bay lên cao, Hỗn Nguyên Thiên Tán dần khép lại. Hai chí bảo tiên đạo bị Kế Đô ma tổ, Quân Đạo Nhân khống chế, thu phục.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ biến thành màn sắt chém ngang chặt một xúc tu. Cùng lúc đó, Hỗn Nguyên Thiên Tán khép lại biến thành ô dù một đầu cầm trong tay Quân Đạo Nhân, đầu kia đâm vào xúc tu.
Hai tiếng vang khẽ, Thần Mẫu Đạo Quân kinh kêu. Hai xúc tu bị chém đứt, Nam Quách Tiên Ông rớt xuống. Mọi người hoảng hồn.
Thân kiếp trước của Thần Mẫu Đạo Quân là cơ thể Đạo Quân cường đại nhất, vậy mà bị hai chí bảo tiên đạo chặt đứt, uy lực thật khó tưởng tượng.
– Lão quái vật, là ngươi, không ngờ là ngươi! Ngươi còn sống…
Xúc tu bay quanh Thần Mẫu Đạo Quân quấn đám người Câu Trần, Hậu Thổ, Trường Sinh, Thần Mẫu Đạo Quân bay nhanh chạy trốn.
Kế Đô ma tổ, Quân Đạo Nhân thu chí bảo tiên đạo lại, hai người liếc nhau, lòng rất ngạc nhiên.
Hai người thầm nghĩ:
– Tuy chí bảo tiên đạo mạnh nhưng thua xa thân kiếp trước của Thần Mẫu Đạo Quân, sao có thể chặt đứt xúc tu làm nàng sợ bỏ chạy? Chẳng lẽ là Nam Quách Tiên Ông? Phụ thân sớm nói Nam Quách Tiên Ông rất lạ.
Chương 2511: Đám yêu tinh trong Đạo Quân điện (1)
Người ta nghĩ rằng Kế Đô ma tổ, Quân Đạo Nhân chặt xúc tu của Thần Mẫu Đạo Quân, nhưng hai người biết Hỗn Nguyên Thiên Tán, Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ mặc dù là chí bảo tiên đạo lại thua xa thân kiếp trước của Thần Mẫu Đạo Quân. Hai người không phát huy hết uy lực hai chí bảo tiên đạo, không thể nào chặt đứt xúc tu chân thân của Thần Mẫu Đạo Quân.
Ma Thiên Tiên Quân vội chạy tới trước nhìn gáy Nam Quách Tiên Ông:
– Lão già, có sao không?
Gáy Nam Quách Tiên Ông thủng hai lỗ to lủng lẳng hai xúc tu đen nhánh như hai cái bím tóc. Nam Quách Tiên Ông như không bị gì, nhảy nhót như không biết não thủng lỗ, Ma Thiên Tiên Quân nhìn mà sợ.
– Có chuyện đây!
Nam Quách Tiên Ông nước mắt nước mũi bê bết gòa khóc:
– Ta mới thăng lên cảnh giới Tiên Vương bị hai xúc tu của cô nương Câu Trần, Hậu Thổ, Trường Sinh hút đi lại rớt xuống chân tiên rồi!
Ma Thiên Tiên Quân quay đầu báo cáo với mọi người:
– Lão không bị gì.
Đám người Đạo Vương Tiên Quân, Tử Tiêu Tiên Quân, Tịch Ứng Tình thở phào nhẹ nhõm.
– Không bị gì là tốt, tốt rồi. Lần này may mắn Tiên Ông đột nhiên bùng nổ giúp chúng ta sống đến bây giờ.
Nam Quách Tiên Ông trừng cả đám, tức giận quát:
– Đầu ta thủng hai cái lỗ, ta khó khăn lắm tu luyện đến cảnh giới Tiên Vương bây giờ bị hút rớt xuống chân tiên, không bị gì cái con khỉ!
Tịch Ứng Tình đi vòng ra sau gáy Nam Quách Tiên Ông, xuuên qua hai xúc tu nhìn não trắng, khen:
– Rất có sức sống, nguyên dương dồi dào, quả nhiên không bi gì.
Nam Quách Tiên Ông mếu:
– Ta thấy hơi nặng đầu…
Ma Thiên Tiên Quân giật hai xú tu ra khỏi não Nam Quách Tiên Ông, an ủi:
– Rất nhanh là khỏe rồi, rất nhanh.
– Thật không? Sao ta hơi chóng mặt…
– Bảo đảm bảo đảm.
– Ta cảm thấy sau đầu lành lạnh, có lẽ sắp xỉu…
* * *
Trước Đạo Quân điện, Giang Nam ngước đầu nhìn, sông núi lúc hoàng hồn như bức tranh treo đằng sau thần điện. Nơi này như tận cùng thời gian, điểm cuối không gian, chẳng có phân tranh buồn phiền, không có trói buộc rắc rối trần thế, chỉ có bình yên.
– Đi tới một bước là tận cùng đại đạo, lùi ra sau một bước là hồng trần thế tục.
Giang Nam ngộ ra, ngoái đầu nhìn. Tuy bị thời không rách nát, tịch diệt khu ngăn chặn nhưng Tiên giới vẫn như hồng trần vạn trượng đập vào mắt Giang Nam.
Tiến một bước là vào tận cùng đại đạo, lùi một bước là nhập phàm trần, ý cảnh rõ ràng tại đây.
Nhưng Đạo Quân điện có thể đến trình độ tận cùng đại đạo sao?
Hoặc nên nói Đạo Quân điện ở điểm cuối thời gian và không gian là đang tìm kiếm tận cùng?
Trước Đạo Quân điện, nữ Đạo Quân lúc trước Giang Nam từng gặp mặt nhìn hắn chằm chằm, mở miệng hỏi:
– Tại sao đến đây?
Thanh âm như xuyên qua vô số thế kỷ và thời đại hỏi:
– Tại sao đến đây? Có gì cần?
Giang Nam khom người, đưa lệnh bài ra:
– Kiếp số sắp đến, ta muốn cầu con đường độ kiếp.
Nữ Đạo Quân nhận lệnh bài, lạnh nhạt nói:
– Nếu ngươi có lệnh bài của người kia thì có thể trốn trong Đạo Quân điện, không kiếp không nạn.
Giang Nam lắc đầu, nói:
– Ta muốn độ kiếp, không muốn ẩn cư.
Nữ Đạo Quân nhìn Giang Nam, lắc đầu:
– Ngươi có biết chăng? Từng có rất nhiều người muốn vào Đạo Quân điện, ẩn thế né tránh tịch diệt kiếp mà không được.
– Đạo của ta là đạo nhập thế, biết khó vẫn nghênh nan chứ không phải đạo lánh thế.
Giang Nam cười nói:
– Xin đạo hữu chỉ điểm cho.
Nữ Đạo Quân nhìn Giang Nam, buồn bã nói:
– Từng có người cũng cầm lệnh bài tiến đến, cũng nói y như ngươi, muốn tránh tử kiếp. Tâm tình các ngươi hơi giống nhau, nhưng ngươi càng dứt khoát hơn. Đi theo ta.
Giang Nam theo sau nữ Đạo Quân đến cửa chính Đạo Quân điện, hỏi:
– Cho hỏi người kia là ai?
– Bất Không.
Nữ Đạo Quân thản nhiên nói:
– Hắn đến ký thác thần hồn, trước đó không lâu đã hồi sinh thần hồn.
Tim Giang Nam đập nhanh. Bất Không Đạo Nhân tính ra tử kiếp sắp đến nên trước tiên ký thác thần hồn vào Đạo Quân điện, giữ cơ hội sau này lại nổi dậy.
Nữ Đạo Quân nói tâm tính Bất Không Đạo Nhân giống Giang Nam nhưng hắn càng dứt khoát hơn, vì hai người cùng có lòng muốn đấu độ kiếp. Nhưng Bất Không Đạo Nhân né tử kiếp rồi mới nhập thế, Giang Nam thì không né tử kiếp mà cầu cách độ kiếp, so sánh thì Bất Không hơi yếu hơn.
Nhưng khó trách, tử kiếp của Bất Không Đạo Nhân là Đế và Tôn, đối diện hai cao thủ đó không ai hùng dũng lên nổi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cửa điện mở ra. Giang Nam cảm giác khí thế cổ xưa hùng vĩ ập vào mặt, trong không trung như có vô số tư duy ập về phía hắn.
Bên tai Giang Nam nghe nhiều câu hỏi:
– Cái gì gọi là đạo?
– Đạo từ đâu đến?
– Hư hư minh minh có thể gọi là đạo không?
– Sinh sinh diệt diệt có cuối không?
– Thời gian bắt đầu từ khi nào, kết thúc từ bao giờ?
– Tận cùng đạo nằm ở đâu?
Các câu hỏi chui vào não Giang Nam, đầu óc hắn sắp bị thanh âm làm trướng nổ.
Giang Nam hét to một tiếng:
– Ta là đạo, đạo là ta!
– Ngươi là đạo? Cái gì gọi là ngươi?”
– Ngươi từ đâu đến?
– Có thể là đạo không?
– Ngươi có cuối không?
– Ngươi bắt đầu từ khi nào, kết thúc từ bao giờ?
– Tận cùng của ngươi ở đâu?
Vô số câu hỏi hỗn độn oanh tạc, Giang Nam nhức đầu, não sắp nổ tung.
Nữ Đạo Quân lạnh nhạt nói:
– Mặc kệ bọn họ đi, những câu hỏi đó là từ rất nhiều thời đại tới nay, những Đạo Quân tiến đến Đạo Quân điện viếng thăm đặt câu hỏi. Ba điện chủ cũng không đáp được.
Giang Nam kinh ngạc hỏi:
– Tại sao ta còn có thể nghe mấy vấn đề nay? Hơn nữa nó tự động đổi câu hỏi như thể có người chất vấn ta.
– Mấy vấn đề đó do người đặt câu hỏi là Đạo Quân, không ai trả lời nên lâu dần chúng nó thành tinh. Chẳng qua là dám yêu tinh vô hình vô chất chỉ có ý chí.
Nữ Đạo Quân đi trước dẫn dường. Hai bên đường có một số cái hũ cổ xưa, nhiều hũ đã vỡ nát. Nữ Đạo Quân lạnh băng, không biết là bẩm sinh lạnh lùng hay vì sống qua lâu đã quên cười.
Nữ Đạo Quân nói:
– Mấy cái hũ này vốn chứa các câu hỏi của Đạo Quân, sau này một số bị đánh bể, chúng nó trốn ra ngoài. Ta bắt lại một số, lại một ít trốn ra nên ta lười quan tâm chúng. Ngươi phải cẩn thận, đừng làm vỡ, nếu không sẽ tăng thêm câu hỏi.
Giang Nam rất ngạc nhiên, tò mò nhìn mấy cái hũ, mắt chớp chớp.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Câu hỏi của Đạo Quân có thể thành tinh? Lại còn bị bắt nhét vào trong hũ, thật là thế giới lớn không gì không có.
Mấy cái hũ quả nhiên như chứa yêu tinh nhỏ, hũ lắc lư kêu lạch cạch như có câu hỏi sắp chạy ra ngoài.
Đường đi trong Đạo Quân điện rắc rối phức tạp, Giang Nam đi theo nữ Đạo Quân thật lâu, vòng qua bao nhiêu là hành lang gấp khúc nhưng không thấy một bóng người.
Giang Nam ngạc nhiên thầm nghĩ:
– Trong Đạo Quân điện chẳng lẽ chỉ có một mình nữ nhân này? Không thể nào, Linh Bảo Đạo Chủ ra khỏi Đạo Quân điện bị Tiên Đế giết đúng không?
Chương 2512: Đám yêu tinh trong Đạo Quân điện (2)
Dường như nữ Đạo Quân biết Giang Nam khó hiểu, lên tiếng:
– Người trong Đạo Quân điện đều đang tọa quan, định giải quyết một số vấn đề quấn quýt bọn họ thật lâu. Vài người ngồi mấy chục ức năm không ra, bên ngoài qua mấy thời đại bọn họ mới xuất quan một lần.
Giang Nam giật mình kêu lên:
– Bế quan mấy thời đại? Mấy trăm ức năm toan bế quan? Hèn gì chỗ này đìu hiu như thế.
– Tu luyện đến trình độ như bọn họ thì mọi thứ trần thế rất khó gây hứng thú. Mấy thời đại, mấy trăm ức năm có gì ghê gớm? Nếu ngươi ở lại Đạo Quân điện tránh kiếp, tương lai sẽ từ từ thói quen kiểu tọa quan này.
Nữ Đạo Quân dẫn Giang Nam đi qua một hành lang dài, tiếng phành phạch tuyền ra. Một đống sách mọc cánh bay tới bay lui định đột phá hành lang dài bay ra ngoài. Một số sách đang tụng kinh, nói từ ngữ cao thâm khó dò, kinh ý thâm ảo khó hiểu.
Có thư phát ra uy lực khủng bố công kích sách khác.
– Đây là tâm đắc bọn họ để lại, đã thành yêu. Có một số đột phá phong ấn tự chạy ra khỏi các.
Nữ Đạo Quân nhìn Giang Nam từ trên xuống dưới, nghiêng đầu ngẫm nghĩ.
Nữ Đạo Quân lắc đầu, nói:
– Ngươi chưa đủ chắc khỏe, không thể nghiên cứu pháp môn câu sâu trong Đạo Quân điện. Thư các tận cùng hành lang này miễn cưỡng thích hợp ngươi. Nhưng dù ngươi đọc hết tâm đắc Đạo Quân cũng không thể độ qua kiếp số, nhưng nếu ngươi tham ngộ hết điển tàng Đạo Quân sẽ thêm một phần cơ hội sống.
Nữ Đạo Quân trầm ngâm nói:
– Chờ ngươi ra khỏi thư các có thể nghiên cứu pháp môn cao sâu hơn, khi đó ta dẫn ngươi đi Thông Thiên các.
– Ta chưa đủ chắc khỏe?
Tuy Giang Nam đã thói quen nhưng nghe nữ Đạo Quân nói câu đó thì hơi bất mãn. Nói cảnh giới Giang Nam thấp thì thôi, còn về chắc khỏe, Giang giáo chủ đi đường trai u thịt bắp.
– Cẩn thận chút, đừng chết ở bên trong, vì ta sẽ không đi cứu ngươi.
Nữ Đạo Quân mặt không biểu tình thân thiết nói:
– Nếu ngươi chết cũng không liên quan gì ta, người đó không thể trách móc ta. Bởi vì ta đã cho ngươi cơ hội, là tại ngươi yếu bị thư yêu giải quyết.
Giang Nam hít một hơi thật sâu, cười nói:
– Chỉ là vài cuốn thư yếu mà có thể lấy mạng của ta? Vị tỷ tỷ này yên tâm đi, chờ ta đi ra sẽ tìm tỷ tỷ cùng đi Thông Thiên các tham ngộ.
– Tỷ tỷ? Xưng hô thế tục. Nơi này là Đạo Quân điện, không phải thế tục.
Nữ Đạo Quân nghiêng đầu ngẫm nghĩ, xoay người rời đi, nói:
– Đạo hiệu của ta là Thiên Phi Đạo Tôn, ngươi gọi Thiên Phi là được.
Giang Nam sửng sốt, kinh ngạc nói:
– Thiên Phi Đạo Tôn? Thiên Phi của ai?
Nữ Đạo Quân tên Thiên Phi tức là phi tử của người khác, là loại người nào có tư cách thành hôn, nạp một Đạo Quân làm phi tử?
Giang Nam bước vào hành lang dài, trong hành lang có phong ấn nhưng là loại đơn, chỉ phong sách thành tinh, sẽ không phong ấn nhân loại.
– Đạo có đạo tái, thiên sơ, làm đạo…
Tiếng tụng kinh truyền đến, vài cuốn sách đập cánh, bìa sách mọc con mắt tò mò nhìn Giang Nam. Trang sách lật, tiếng tụng kinh văng vẳng.
tâm đắc cảm ngộ của Đạo Quân chắc có thể giúp ta hoàn thiện Nguyên Thủy đại đạo.
Nọng lửa cháy trong ngực Giang Nam, hắn nhìn cuốn sách bay tới bay lui trong hành lang dài, thầm nghĩ:
– Dung nhập trí tuệ những Đạo Quân tiền sử vào Nguyên Thủy đại đạo, vậy Nguyên Thủy đại đạo của ta sẽ trưởng thành đến mức nào?
Giang Nam vươn tay chộp một quyển sách yêu. Thư yêu kêu lên, tiếng tụng kinh bỗng chốc dồn dập, đại thần thông vô cùng khủng bố bay ra khỏi trang sách đánh vào người Giang Nam.
Giang Nam bị hất văng lên cao, rớt ra ngoài hành lang.
– Sơ sẩy quá.
Khóe môi Giang Nam tràn máu, chậm rãi đứng dậy.
Thư yêu công kích tương đương với Thiên Quân dốc sức đánh ra một kích. Trong tình huống không đề phòng Giang Nam bị vết thương khá nặng.
Lực phòng ngự của Giang Nam rất kinh người nhưng khi đối diện Thiên Quân hắn không dám lơ là chút nào. Mỗi lần đối kháng với đẳng cấp Thiên Quân là Giang Nam sẽ dốc hết sức ra.
Đối diện quyển thư yếu thì Giang Nam lơ là, không ngờ sứ bộc phát của thư yêu hung mãnh như thế, mạnh mẽ ngang ngửa với Thiên Quân.
– Sơ sẩy, sơ sẩy quá.
Giang Nam đứng dậy, Nguyên Thủy đại đạo chạy một vòng, vết thương lành lại hết. Giang Nam bước nhanh vào hành lang dài, cười khẽ.
– Ta vốn nghĩ Đạo Quân tự viết cảm ngộ ẩn chứa uy lực Đạo Quân biến thành thư yêu thì cảm ngộ sẽ chuyển thành thần thông. Bây giờ ta sẽ không lơ là nữa!
Các thư yêu mặc dù tqua thời gian xa xưa nhưng không thể phát huy ra thần thông có uy lực đẳng cấp Đạo Quân, nếu không mỗi quyển sách tương đương với một Đạo Quân.
Dù vậy các thư yêu tương đương một Thiên Quân, đương nhiên không mạnh bằng đám Thiên Quân ở Tiên giới.
Bởi vì các Thiên Quân như Càn Nguyên Tiên Đế, Huyền Đô Thiên Quân tu luyện từng bước một mới có thành tựu hôm nay. Những thư yêu chỉ nhờ vào Đạo Quân để lại cảm ngộ phát huy ra thần thông Đạo Quân.
Thần thông biến đổi, năng lực chịu đả kích, sức kéo dài, so sánh thì thư yêu thua xa Thiên Quân thật sự.
Giang Nam lại đi vào hành lang, thư yêu vừa rồi thấy hắn lại đến thì hét chói tai. Thư yêu như nữ nhân, trang sách lật rào rào, chữ trên giấy tỏa ánh sáng rực rỡ. Lại một thần thông đánh hướng Giang Nam.
Thần thông này cực kỳ sắc bén như kiếm chém xuống. Giang Nam hừ mạnh, đầu ngón tay bắn ra kiếm quang, dùng kiếm đối kiếm. Hai kiếm va chạm, năm ngón tay Giang Nam xòe ra, đại đạo đan xen như nguyên đỉnh lơ lửng trong lòng bàn tay hắn bắn ra từng đợt ráng màu quấn thư yêu kéo vào trong đỉnh.
Thư yêu kinh kêu, quanh quyển sách tràn ngập các đại đạo đánh bật ráng màu. Lúc này một bàn tay khác của Giang Nam nhanh như chớp xuyên qua đại đạo bao bọc thư yêu bắt lấy đôi cánh.
Thư yêu vùng vẫy, giãy dụa nhưng không thoát khỏi.
Giang Nam mừng rỡ:
– Vật nhỏ, rốt cuộc bắt được ngươi.
Giang Nam tóm chặt thư yêu, giở một trang, đọc lướt qua cảm ngộ Đạo Quân.
Thư yêu phát ra tiếng nữ nhân hét chói tai:
– Dê xồm, ngươi vén váy của ta… Đừng, sàm sỡ!
Mặt Giang Nam đỏ hồng, buồn bực nói:
– Ta chỉ muốn xem chữ trên giấy…
Thư yêu la hét:
– Ngươi muốn làm gì? Dừng tay, người ta bị nhìn thấy hết rồi! Sàm sỡ, cứu mạng, bắt cóc dân nữ!
Giang Nam đột nhiên cảm giác có sát khí, sát khí đậm đặc vô cùng. Giang Nam vụt ngẩng đầu, tất cả thư yêu trong hành lang dài cùng nhìn hướng hắn, ánh mắt giận dữ, hung tợn.
– A… Các vị…
Giang Nam đã lật hai trang sách, thấy các thư yêu hùng hổ tức giận thì lúng túng.
Giang Nam ấp úng nói:
– Ta thật sự chỉ xem nội dung quyển sách…
Thư yêu bị Giang Nam cầm trong tay vươn hai tay ra che sách, vừa xấu hổ vừa tức giận nói:
– Hắn vén váy người ta còn động tay động chân, làm hành động phi lễ, hắn sờ người ta…
Trong hành lang dài vang tiếng chấn động đinh tai nhưc sóc. Giang Nam như sao băng bay ra hành lang dài, đập mạnh vào vách tường đối diện, mặt xám mày tro đứng lên.
Chương 2513: Ta đến đọc sách
Mới rồi Giang Nam bị một đám thư yêu giận dữ đánh bay, đây là lần đầu tiên trong đời hắn gặp chuyện kỳ lạ người.
– May mắn không có ai ở đây, nêu không sẽ giết người diệt khẩu. Đường đường là Giang đại giáo chủ lại bị một đám thư yêu đánh bay, lý do là sàm sỡ một quyển sách…
Mặt Giang Nam nhăn nhó đứng dậy, may mắn tay hắn còn nắm chặt thư yêu chưa đánh mất. Giang Nam giở trang sách ra đọc tiếp cảm ngộ của Đạo Quân.
Thư yêu la hét cực kỳ thảm thiết như thiếu nữ bị hãm hiếp. Mặt Giang Nam đỏ rực làm bộ như không nghe thấy, tiếp tục lật xem.
Qua dăm ba ngày sau Giang Nam xem hết cảm ngộ Đạo Quân, khép sách lại, nhắm mắt suy ngẫm.
Thư yêu vẻ mặt rối rắm, cuối cùng có quyết định.
Thư yêu trịnh trọng nói với Giang Nam:
– Ngươi đã sờ, cũng xem hết rồi, ngươi phải chịu trách nhiệm với người ta.
Giang Nam cầm quyển sách ném vào hành lang dài. Thư yêu khóc sưới mướt, ấy thư yêu khác vội bay tới dịu dàng an ủi.
– Không uổng là Đạo Quân, ý cảnh sâu xa khó lường.
Thật lâu sau Giang Nam mở mắt ra, trong quyển sách ghi chép cảm ngộ Đạo Quân rất sâu sắc, trình bày đại đạo đến cực độ. Trong đó trình bày đại đạo Sa Môn nhưng không phải Khổ Hạnh Thiên Tôn tự viết.
Khổ Hạnh Thiên Tôn chưa từng đến Đạo Quân điện, Giang Nam có đi địa cung Khổ Hạnh Thiên Tôn một chuyến, thấy chữ viết của gã, khác hẳn chữ trong sách. Chữ viết thư yêu rất đẹp, như nữ nhân viết ra.
– Lạ thật, chẳng lẽ thời đại Sa Môn có một vị Đạo Quân khác, là nữ nhân chứng đạo?
Giang Nam suy tư, thầm nghĩ:
– Có một khả năng là tồn tại cổ xưa tỏn Đạo Quân điện nghiên cứu thấu suốt đại đạo thời đại Sa Môn, rồi viết tâm dắc của mình ra?
Giang Nam từng gặp Vô Cực Thiên Tôn, một trong ba điện chủ của Đạo Quân điện. Vô Cực Thiên Tôn tinh thông tất cả đại đạo thời đại tiền sử, bao gồm tuyệt học của các Đạo Quân khác.
Có thể thấy trong Đạo Quân điện có người nghiên cứu, ghi chép đại đạo của các thời đại.
Từ quyển sách này Giang Nam được ích lợi còn nhiều hơn cùng Băng Liên Thánh Mẫu tìm trong di tích thời đại Sa Môn. Giang Nam hiểu biết về đại đạo Sa Môn thâm sâu hơn nhiều.
Giang Nam đứng dậy, lại vào hành lang dài. Không lâu sau Giang Nam lại bị đánh ra hành lang dài, bị đám thư yêu đánh mặt xám mày tro. Lần này Giang Nam bắt giữ một thư yêu khác.
Thư yêu phát ra tiếng hét lảnh lót thô kệch:
– Ngươi làm cái gì?
Là giọng nam tức giận quát:
– Ngươi làm gì? Dừng tay lại, sàm sỡ…!
Mấy ngày sau, Giang Nam ném thư yêu trở lại hành lang dài. Thư yêu nói về chú đạo, ghi chép tinh hoa chú đạo. Trong đó có vài chỗ thâm sâu huyền diệu Giang Nam chưa từng thấy.
Giang Nam được Chú Đạo thiên đàn, động viên biết bao nhiêu cường giả đi vào trong nghiên cứu chú đạo. Có thể nói tạo nghệ chú đạo của Giang Nam tuy thua Vạn Chú Đạo Quân nhưng không quá xa.
Trong thời đại chú đạo Giang Nam có thể trở thành đẳng cấp Thiên Quân.
Thư yêu cho Giang Nam có thu hoạch lớn, làm hắn cảm thán kho sách Đạo Quân điện cất chứa phong phú.
Giang Nam ặp lại hành động, nhiều lần lao vào hành lang dài đánh lén, tù binh mấy quyển thư yêu đi ra nghien cứu. Không lâu sau thư yêu trong hành lang dài biến mất sạch, không phải bị Giang Nam bắt nhốt. Khi Giang Nam bắt chúng nó đọc xong sẽ trả thư yêu lại, nguyên nhân chủ yếu là những thư yêu bị hắn bắt sẽ gào thét rầm trời, cực kỳ thê thảm. Các thư yêu khác bị hù sợ chạy vào trong thư các trốn.
Giang Nam xem hơn mười quyển sách, ghi chép cảm ngộ đại đạo các thời đại sa môn, chú, thánh, bảo, thiên, yêu, quỷ. Có mấy quyển sách lặp lại, vài cuốn ghi đại đạo cùng một thời đại nhưng trình bày lý niệm khác nhau, chắc là sách của Đạo Quân khác, hiểu biết về đại đạo cũng chênh lệch.
Giang Nam khép lại quyển sách cuối cùng, mặc kệ thư yêu gào thét, hắn ném sách trở vào hành lang dài.
Giang Nam nhíu mày nói:
– Xem chữ viết trên sách đa số do hai người viết, một nam một nữ. Hai người này ghi lại tất cả điển tịch trong thư các, không biết họ là ai, hình như so tài với nhau.
Giang Nam so sánh cảm ngộ đại đạo cùng một thời đại ghi trong hai quyển sách, phát hiện một điều, dường như nam nhân và nữ nhân âm thầm so tài, so xem mình và đối phương ai cảm ngộ sâu sắc hơn.
– Tồn tại trong Đạo Quân điện mà cũng cạnh tranh lẫn nhau? Ta cứ tưởng những Đạo Quân tọa quan đã biến thành khúc gõ.
Giang Nam không đồng ý với cái kiểu Đạo Quân Đạo Quân điện tọa quan, ngồi lì một chỗ không đi đâu cảm ngộ tận cùng đại đạo, ngồi lâu mấy ức năm, mấy trăm ức năm sẽ làm mình ngày càng cứng ngắc, tư duy bị đặt trong khuôn khổ.
Chỉ có cạnh tranh mới tiến bộ.
Giang Nam đứng dậy đi vào hành lang dài, dọc theo hành lang bước tới thư các nằm ở cuối hành lang.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Không biết trong thư các có sách gì khác không?
Giang Nam chưa đến gần chợt nghe trong thư các rất ồn ào. Tiếng nổ thần thông va chạm, đại đạo đánh nhau, đạo âm liên tục vang lên. Giang Nam bước qua cánh cửa, đứng ngây như phỗng.
Mấy trăm quyển thư yêu trong thư các chia ba phe hợp thành đại quân cuốn sách. Ba đại quân đấu tranh sát phạt, công kích lẫn nhau, hỗn chiến tam quốc.
Rào rào! Rào rào!
Sách lật, từng trang mở ra, dao động ngang ngửa Thiên Quân bộc phát. Trong thư các nổ ầm ầm, nghiêng trời lệch đất.
Có thần thông thư yêu biến thành đao thương kiếm kích búa rìu câu xoa chém đối thủ. Có thần thông thư yêu biến thành trời sáng trăng tỏ, ngân hà tinh hệ xoay vòng. Có thư yêu như lão phật ngồi xếp bằng, dùng thân chặn vạn pháp, vạn pháp không xâm.
Có thư yêu giở trang sách là dòng sông đại đạo tuôn ra gột rửa hết thảy.
Có thư yêu như đại đế tồn tại vĩnh hằng, khí thế kinh người, tiếu ngạo đám sách, bộ dáng bệ vệ.
Gần trước mắt Giang Nam có một quyển sách yêu phun hỏa, lửa bốc tận trời đốt thư yêu khác, hưng phấn hét lên:
– Đốt chết dị giáo đồ!
Giang Nam trố mắt líu lưỡi xem, nói không ra lời.
Sách ba phe do ba người viết, bởi vì lý niệm khác nhau nên thành ba phe phái công kích đánh túi bụi.
Đột nhiên tất cả thư yêu ngừng lại, nhìn hướng Giang Nam.
Giang Nam vẫy tay, cười tủm tỉm:
– Xin chào, các ngươi cứ tiếp tục, ta đến đọc sách.
Thư yêu cách Giang Nam gần nhất hét to một tiếng:
– Đốt chết dị giáo đồ!
Thư yêu trong thư các bạo động, kéo nhau bay tới, thần thông dẳng cấp Thiên Quân đổ ập xuống người Giang Nam.
Thoáng chốc mấy trăm thần thông khủng bố như Thiên Quân bộc phát trong thư các, Giang Nam nhìn rợn tóc gáy.
Giang Nam hú dài:
– Nguyên Thủy Đại La Thiên!
Giang Nam thi triển Đại La Thiên, thân biến thành Nguyên Thủy Thần Quân đứng trong Đại La Thiên. Vô số điện vũ triều đình cao ngất, trời trăng treo cao, dị tượng tiên thiên pháp bảo, linh bảo phóng lên cao cứng rắn đỡ thần thông đám thư yêu công kích.
Ngay sau đó, Nguyên Thủy Đại La Thiên rách rưới chở Giang Nam bầm dập té ra ngoài thư các.
Đám thư yêu la hét:
– Đánh chết hắn!
Đám thư yêu oanh tạc, các thần thông bộc phát công kích Giang Nam.
– Đánh chết dị giáo đồ!
Các thư yêu hưng phấn, vốn chúng nó chia ba phe công kích nhau bây giờ đoàn kết lại cùng tấn công Giang Nam.
Chương 2514: Tịch diệt vĩnh hằng
Nhưng hành lang dài hẹp hòi, chỉ bảy, tám thư yêu tấn công Giang Nam. Các thư yêu phía sau đánh ra thần thông thường trúng thư yêu đằng trước, các trang sách rào rào lật nhanh.
Thư yêu đằng trước không chịu thiệt, quay lại bắn đại thần thông qua. Đám thư yêu đánh nhau túi bụi.
Giang Nam hộc máu, cố gắng giữ cho Nguyên Thủy Đại La Thiên không phá, đối kháng với bảy, tám quyển thư yêu trước mặt. Nhưng Giang Nam bị các thần thông đánh choáng váng mặt mày, chân mềm nhũn bị đẩy lùi ra ngoài hành lang dài.
– Đánh chết dị giáo đồ!
Sau khi Giang Nam bị đẩy ra hành lang dài thì đám thư yêu dồi dào sức sống tự động tách thành ba phe đánh nhau tiếp, trong hành lang dài ồn ào náo nhiệt.
Giang Nam không biết nên nói cái gì:
– Đám thư yêu này…
Mới rồi trong thư các rất nguy hiểm, mấy trăm Thiên Quân dốc sức đánh ra thần thông làm Giang Nam nổi da gà, suýt vùi thây. Nếu không phải trong thời gian này Giang Nam nghiên cứu nội dung ghi trong mười mấy quyển sách Đạo Quân, thực lực và tu vi tăng vọt thì mới va chạm đã không chịu nổi, sẽ bị thư yêu giết.
– Trong thư các có ba người viết mây quyển sách, nếu không đã chẳng có tình huống tam quốc hỗn chiến. Thư yêu chia làm ba phe, bất cứ phe nào đều khó đối phó. Ta không thể đứng vững trong hành lang dài thì làm sao công phá ba phái hệ, đọc hết điển tịch Đạo Quân?
Giang Nam suy tư giây lát, vết thương dần lành lặn.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Mạnh mẽ tấn công, trong hành lang dài đánh giằng co với đám thư yêu, vừa đánh vừa nghiên cứu đại đạo thần thông của chúng nó. Càng nhiều kiến thức thì ta sẽ càng mạnh hơn, càng đứng vững gót chân.
Sau khi lành vết thương, Giang Nam lại lao vào hành lang dài. Bảy, tám thư yêu trước nhất lập tức tấn công. Giang Nam thi triển Nguyên Thủy Đại La Thiên đối kháng với các thần thông phát ra từ thư yêu.
Những thư yêu này cực kỳ cường đại, bảy, tám thư yêu hợp sứ bù đắp khuyết điểm là vận chuyển thần thông không nhanh nhạy. Khi công kích có tiến có lùi, rất sắc bén.
Dù Giang Nam tiến bộ vượt bậc nhưng chỉ miễn cưỡng giữ cho không thua, hết sức giữ cho mình không chết. Giang Nam hấp thu các lý niệm đại đạo chứa trong các công kích, dù vậy hắn vẫn bị đẩy lùi từng bước. Qua một nén nhang, người Giang Nam đầy vết thương, Nguyên Thủy Đại La Thiên bị đánh rách nát té ra hành lang dài.
– Tới nữa!
Giang Nam chữa lành vết thương, nhảy cẫng lên lao vào hành lang dài.
Giang Nam lần lượt bị thương, lao vào hành lang dài, thời gian chống cự ngày càng dài, từ một nén nhang đến nửa canh giờ, lại qua hai canh giờ. Giang Nam đứng vững gót chân, kiên trì không lùi, đấu ngang sức ngang tài công phòng với bảy, tám thư yêu.
Có thư yêu đằng sau hét lên:
– Các ngươi ở đằng trước được không vậy? Nếu không được thì để ta!
– Bản cung thần thông vô lượng, nhất định có thể đánh tiểu tử kia bẹp dí!
– Lùi lại đi, khốn kiếp, không nhường đường là lão tử đốt cháy các ngươi!
Một đám thư yêu ồn ào ầm ĩ không dứt, Giang Nam làm ngơ như không nghe thấy. Giang Nam dần quen thuộc tất cả bản lĩnh của bảy, tám thư yêu, hấp thu lý niệm đại đạo trong thần thông. Giang Nam ứng đối ngày càng nhẹ nhàng, hắn bắt đầu đẩy lùi bảy, tám quyển thư yêu đằng trước. Thư yêu đằng sau sốt ruột dùng thần thông trói bảy, tám thư yêu đằng trước kéo ra phía sau.
Lần này đổi bảy, tám thư yêu khác. Bước chân tiến lên của Giang Nam bị chặn lại, thư yêu mới thế công rào rạt, thần thông khác hẳn với nhóm trước. Giang Nam bị đẩy lùi dần đến mép hành lang dài.
Giang Nam chỉ lân mò ra thần thông bảy, tám thư yêu đợt trước, hấp thu một phần lý niệm trong thần thông, thực lực tu vi có tiến bộ nhưng không nhiều. Đổi nhóm thư yêu khác, Giang Nam lại lần mò lần nữa, tìm hiểu biến đổi thần thông, đạo lý ẩn chứa trong thư yêu.
Đến mép hành lang dài thì Giang Nam đứng vững, hắn không thụt lùi nữa. Giang Nam 43ep hản kích, mức độ ngày càng mãnh liệt hơn.
Thực lực tu vi của Giang Nam tăng không nhanh nhưng vẫn có tiên bộ, hắn dần mở rộng ưu thế, lấn át đám thư yêu liên tục thụt lùi.
Thư yêu đằng sau la hát cũng vô ích, chúng bị đè ép buộc phải quay về thư các. Đa số thư yêu bị buộc trở vào thư các, còn lại vài phần tử ngoan cố chống cự. Một số thư yêu thò đầu ra định xông vào hành lang dài.
Giang Nam đột nhiên bạo lực chộp một thư yêu xoay người chạy.
Tiếng hét của thư yêu đó kinh thiên động địa, cực kỳ chói tai.
Không lâu sau Giang Nam ném trả thư yêu, lại lao vào hành lang dài, lặp lại nhiều lần. Giang Nam bắt mấy chục cuốn thư yêu, xem cảm ngộ Đạo Quân trong sách, thu hoạch rất nhiều.
– Kỳ lạ, người thứ ba viết mấy quyển sách này là nam nhân, tràn ngập lệ khí.
Cuối cùng Giang Nam đã biết Đạo Quân thứ ba viết sách, xem kỹ thì thấy nội dung tình bày hiểu biết về đại đạo khác với hai Đạo Quân kia, hình thành trường phái riêng.
Nhưng người này khá cực đoan. Hai Đạo Quân khác cũng đối đầu nhau nhưng bọn họ đi con đường cảm ngộ chính thống chính tông, người này soạn đạo thư lộ ra lệ khí chán đời diệt thế, trong lý niệm xen lẫn ý tưởng các thời đại đại đạo chỉ là bất thường, tịch diệt mới là trạng thái bình thường.
– Tịch diệt vĩnh hằng.
Trong sách người dó không chỉ một lần viết ý tưởng này.
– Lý niệm của người này không bằng Tịch Diệt Đạo Nhân nhưng có ý nghĩ trở thành Tịch Diệt Đạo Nhân thứ hai.
Biểu tình Giang Nam trầm trọng. Bản thân Tịch Diệt Đạo Nhân dến từ Đạo Quân điện, là một trong ba điện chủ, diệt tuyệt các thời đại, tạo thành hủy diệt thời đại, giết chó bao nhiêu sinh linh. Bây giờ sẽ có Tịch Diệt Đạo Nhân thứ hai sinh ra, kế thừa y bát của Tịch Diệt Đạo Nhân.
Người này hơn phân nửa nằm trong số tọa quan ở lì trong Đạo Quân điện.
– Chuyện này nói lên điện chủ thứ ba Đạo Quân điện thật ra dần bất lực với Đạo Quân trong này, không thể khống chế bọn họ.
Ba điện chủ Đạo Quân điện, Vô Cực Thiên Tôn chuyển thế thành trẻ sơ sinh khổng lồ, bây giờ còn bị trấn áp trong mảnh đất bỏ hoang, không biết khi nào mới thoát khốn được.
Điện chủ khác là Tịch Diệt Đạo Nhân bởi vì tu luyện đại đạo tịch diệt, cho rằng tịch diệt vĩnh hằng, bị đại đạo tịch diệt khống chế. Tịch Diệt Đạo Nhân ngủ say trong thời kỳ hưng thịnh của các thời đại, rồi khi thời đại đến điểm cuối là gã đi ra diệt thế.
Điện chủ thứ ba trước mắt là người cầm quyền Đạo Quân điện, nhưng những gì Giang Nam trải qua, nghiên cứu các đạo thư thì điện chủ thứ ba dần khó kiểm soát Đạo Quân khác.
– Sớm muộn gì Đạo Quân điện sẽ dưỡng ra hỗn loạn, thậm chí lan đến Tiên giới.
Thấy mầm biết cây, nhìn lá rơi biết thu đến, đây là tầm mắt kiến thức của cường giả.
– Nhưng ta ở trong mắt các Đạo Quân đó có lẽ nhỏ yếu như con kiến, không có thực lực xen vào chuyện này. Trước mắt vượt qua cửa ải khó khăn rồi tính.
Giang Nam vứt bỏ tạp niệm, lại xâm nhập hành lang dài lao vào thư các. Trong hỗn loạn Giang Nam bị đá ra ngoài, lại bắt một thư yêu rút ra hành lang dài chậm rãi nghiên cứu.
Thật lâu sau Giang Nam đứng dậy, ném thư yêu gào khàn giọng trở về hành lang dài.