[Dịch] Đế Tôn
Tập 365 [Chương 2501 đến 2506]
❮ sautiếp ❯Chương 2501: Huyền Vũ Đạo Quân
Giang Nam cười nói:
– Vô Tà đạo hữu, ta muốn lập uy nên đến chém ngươi, dù muốn Vạn Chú đạo hữu hợp tác ta cũng không chịu. Bởi vì tự mình giết ngươi mới cho những kẻ to gan xuống tay với tướng sĩ Huyền Châu biết rằng Huyền Châu ta không dễ chọc!
Vô Tà Đạo Quân ngạc nhiên, xà mâu luyện từ lưỡi của gã, vô cùng sắc bén vậy mà không thể đâm bị thương tay Giang Nam, làm gã rất bất ngờ.
– Thân thể mạnh quá, tên này luyện thân thể thành pháp bảo sao? Ta không tin ngươi luyện toàn thân cứng như bàn tay!
Xà mâu bỗng trở nên mềm amị như cây roi rung nhanh xuyên qua phòng ngự của Giang Nam, đâm vào các tầng thời không quanh thân hắn. Roi đâm ngực Giang Nam phát ra tiếng vang thật lớn như trống ma vỗ.
– Tận thế kiếp âm?
Vô Tà Đạo Quân bị tiếng trống làm không kịp trở tay, bị trùng kích đầu óc mơ hồ. Vô Tà Đạo Quân biết chuyện không ổn, vội vàng thụt lùi.
Giang Nam tiến tới, năm ngón tay liên tục búng, từng đợt kiếm quang bắn ra từ đầu nogsn tay. Vô Tà Đạo Quân múav xà mâu, khi cứng khi mềm đón đỡ từng đợt kiếm quang.
Giang Nam quát to, tóc đen dài vạn trượng như vô số kiếm bén chém xuống.
Vô Tà Đạo Quân há mồm, khói độc bay đầy trời, khói độc ăn mòn hư không, hòa tan thành nọc độc như thác nước đổ.
Hai tay Giang Nam ôm ngực, nhẹ rung. Vang tiếng nổ điếc tai, đạo uy bất diệt từ nguyên chung bắn lên cao xua tan khói độc đầy trời.
Sợi tóc như kiếm chém rơi, thân hình rắn của Vô Tà Đạo Quân bò nhanh ra mấy ức dặm, trong nơi như tầng hư không thứ năm vẫn không thấy chút áp lực nào.
Nhưng Vô Tà Đạo Quân không tránh được vài sợi tóc, người đổ máu.
Con ngươi Vô Tà Đạo Quân dựng đứng, hừ mạnh. Vô Tà Đạo Quân bơi nhanh xung quanh Giang Nam, xà mâu lúc cứng lúc mềm như bão tấn công Giang Nam, khiến người khó thể đề phòng.
Tốc độ của Vô Tà Đạo Quân siêu nhanh, mau hơn Giang Nam nhiều, tấn công làm phòng thủ, công kích siêu tốc.
Giang Nam đứng yên, giơ tay ngăn. Hoa sen năm màu, cánh cửa nguy nga, kim long, thần đăng, đại thương, các dị tượng phát ra từ tay Giang Nam, đỡ tất cả công kích từ Vô Tà Đạo Quân.
So với Vô Tà Đạo Quân thì Giang Nam thoải mái nhẹ nhàng hơn.
Giang Nam đột nhiên hú dài:
– Vô Tà Đạo Quân, bản lĩnh của ngươi chỉ có bấy nhiêu sao?
Giang Nam không thmè nhìn Vô Tà Đạo Quân công kích, chưởng vỗ bốn phương tám hướng. Vô Tà Đạo Quân thấy mấy chưởng đánh vào không khí thầm khó hiểu, bỗng các chưởng ấn vào tầng hư không thứ năm ngưng mà không tán. Vô số dấu chưởng biến thành hình đỉnh to, đặt Vô Tà Đạo Quân và Giang Nam trong đỉnh.
– Nguyên đỉnh? Nguy rồi!
Vô Tà Đạo Quân hiểu ra, gã định bò ra nguyên đỉnh đột nhiên Giang Nam bay lên, lắc người hóa thân nguyên tháp, càng lúc càng đại càng lúc càng lớn trấn áp miẹng đỉnh.
Vô Tà Đạo Quân biến sắc mặt, quát to:
– Thiên Hoang đâu?
Một mai rùa to từ Tiên giới lăn đến tầng hư không thứ năm, đụng mạnh vào nguyên đỉnh. Vỏ rùa to này xông vào nguyên đỉnh.
Mai rùa vươn ra tay chân và đầu thô to chắc khỏe, đẩy nguyên đỉnh nứt một cái khe lớn, là Thiên Hoang Đạo Quân ra tay.
Bản thể Thiên Hoang Đạo Quân là một con huyền quy, sức mạnh rất lớn. 56 do đại đạo của Giang Nam biến ra cũng bị Thiên Hoang Đạo Quân phá mở, thần lực kinh người.
Vô Tà Đạo Quân thừa dịp đó chui ra khỏi nguyên đỉnh. Tứ chi Thiên Hoang Đạo Quân rút vào mai rùa, lăn ra nguyên đỉnh.
Giang Nam lạnh lùng cười:
– Thiên Hoang đạo hữu, đã đến rồi vì sao phải đi?
Giang Nam tán đi nguyên tháp, đánh rea một đấm. Hư không rung mạnh giáng xuống mai rùa, cú đấm như đánh vào cái trống vô hình, tận thế kiếp âm bộc phát chấn Thiên Hoang Đạo Quân trong mai rùa choáng váng mặt mày.
Thiên Hoang Đạo Quân tức giận, từ chi và đầu thò ra mai rùa đỡ cú đấm từ Giang Nam.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Hai người va chạm nhanh, tận thế kiếp âm rung động không dứt. Thiên Hoang Đạo Quân hộc búng máu, bị tận thế kiếp âm và lực lượng của Giang Nam chấn thương.
– Huyền Thiên giáo chủ, đây là ngươi tự tìm đường chết!
Thiên Hoang Đạo Quân dán sát mặt đất, quát to:
– Vô Tà đạo hữu, biến thể huyền Vũ chém chết hắn đi!
Vô Tà Đạo Quân biến thân rắn to bơi tới, hai Đạo Quân chuyển thế đao quang gắn liền, pháp lực kết nối biến thành quái vật rắn rùa, khí thế lay động tầng hư không thứ năm, kinh thế hãi tục.
hai người vốn là Thiên Quân, bây giờ hợp nhất biến thành Huyền Vũ cự thú, bốn mắt bắn ra tiên quang có thể đè sụp chư thiên.
Trong phút chốc rắn rùa bay loạn đầy trời, uy lực thần thông yêu đạo tăng vọt luân phiên công kích Giang Nam.
Xà mâu như mưa nhanh như chớp đâm vào Giang Nam, rùa đứng thẳng, quyền chưởng giao nhau, lực lượng kinh thiên động địa công kích Giang Nam.
Giang Nam khó thể chống đỡ, liên tục thụt lùi. Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân sử dụng chiêu này, hai Đạo Quân chuyển thế hợp nhất biến thành Huyền Vũ cự thú, thực lực tăng vọt đè Giang Nam.
Thiên Hoang Đạo Quân, Vô Tà Đạo Quân tấn công điên cuồng, đồng thanh kêu lên:
– Huyền Thiên, ngươi làm sao biết hai chúng ta vốn là Huyền Vũ Đạo Quân!
– Bởi vì tịch diệt kiếp đến, chỉ có một tiên thiên pháp bảo tiên thiên dao cầm bảo vệ một Đạo Quân sống qua tịch diệt kiếp. Hai chúng ta tranh chấp một tách làm hai, kết quả Băng Liên Thánh Mẫu được lợi.
– Ngươi muốn giết chúng ta lập uy? Ha ha ha ha ha ha! Huyền Thiên, không phải chúng ta xem thường ngươi, ngươi chưa đủ tư cách!
Cảnh tượng này chẳng những làm Giang Nam giật mình, các tồn tại quan sát cuộc chiến cũng hết hồn.
Có ai ngờ Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân oai phong thời đại yêu tộc có thể hợp thể biến thành Huyền Vũ Đạo Quân?
Trong Ma Môn đại giáo, mắt Thánh Ma Thiên Tôn sáng lên, cười to huơ chiến kích đâm vào tầng hư không thứ năm.
– Huyền Thiên giáo chủ, kiếp số của ngươi đã đến!
Cùng lúc đó, trong Hỗn Độn thiên quốc, mắt Ma Kha Thiên Quân sáng rực rít:
– Thiên Nguyên thần tổ, giương cung, bắn chết Huyền Thiên!
Thiên Hoang Đạo Quân, Vô Tà Đạo Quân hợp thể biến thành Huyền Vũ Đạo Quân hoàn toàn đè đầu Giang Nam, dù hắn luyện thành pháp, thân, đạo, quả hợp nhất cũng bị thương mấy phen. Lúc này một cây kích to đâm vào tầng hư không thứ năm, tập kích sau lưng cắt đứt đường lui của Giang Nam.
Cùng lúc đó, một mũi tên ánh sáng kinh thế lóe lên trong Hỗn Độn thiên quốc, tỏa định đạo quả của Giang Nam, mũi tên bay ra.
Huyền Vũ Đạo Quân thì tấn công rào rạt nhấn chìm Giang Nam, làm hắn không rảnh tay đối kháng kích to và Hỗn Độn Thiên Cung bắn tới.
Giang Nam mỉm cười, khẽ nói:
– Ta vốn định chém một Thiên Quân lập uy, giờ thì tốt rồi, có cả hai. Vạn Chú Thiên Chung, tế!
Một cái chuông nhỏ bay ra khỏi trán Giang Nam, chuông xoay tròn phóng to ra bao bọc quanh thân hắn.
Chiến kích đâm mạnh vào Vạn Chú Thiên Chung, bàn tay Thánh Ma Thiên Tôn nứt toác. Chiến kích Thánh Ma Thiên Tôn cực khổ khó khăn luyện chế ra bỗng chốc nổ tung, các mảnh nhỏ bay đi bốn phương tám hướng.
Ầm!
Pháp lực của Giang Nam cộng với Thánh Ma Thiên Tôn dốc sức đâm, uy lực Vạn Chú Thiên Chung phát huy ra hai phần trăm. Tiếng chuông ngân vang trùng kích Huyền Vũ Đạo Quân bay bổng lên, một tách thành hai biến thành Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân.
Chương 2502: Chấn nhiếp quần hùng (1)
Trong Huyền Châu, khi Càn Khôn lão tổ thấy Thiên Hoang Đạo Quân, Vô Tà Đạo Quân biến thành Huyền Vũ Đạo Quân thì rất lo cho Giang Nam. Càn Khôn lão tổ thấy Giang Nam láy cái chuông to ra, gã chạy nhanh tới chỗ con rồng to, quả nhiên ‘lục lạc’ trên cổ con rồng không cánh mà bay.
Càn Khôn lão tổ thầm nghĩ:
– Giáo chủ âm hiểm thật.
Trong Hỗn Độn thiên quốc, Ma Kha Thiên Quân thấy Vạn Chú Thiên Chung thì biến sắc mặt, gã biết chuyện không ổn.
– Thiên Hoang, Vô Tà gặp nguy hiểm.
Đại Diễn Cổ Thần, Thiên Nguyên thần tổ cũng biến sắc mặt, hét thất thanh:
– Nguy rồi, tên này bụng đầy mưu mô, muốn mượn lực lượng của chúng ta chém thân thể hai Đạo Quân chuyển thế Thiên Hoang, Vô Tà!
Bọn họ đã hiểu ra, nhưng tên đã bắn ra không thể quay đầu, Hỗn Độn Thiên Cung đã bắn mũi tên, không bắt lại được.
Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân bị chấn khí huyết suy giảm, liên tục hộc máu. Vạn Chú Thiên Chung là tiên thiên pháp bảo, pháp bảo có thể độ qua tịch diệt kiếp thì hai phần uy lực kinh người biết bao?
Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân mặc dù là hai Thiên Quân hợp thể biến thành Huyền Vũ Đạo Quân cũng không ngăn được. Hai người bị Vạn Chú Thiên Chung hất bay, bị thương nặng.
Đột nhiên một mũi tên ánh sáng bay hướng Vạn Chú Thiên Chung.
Ánh mắt Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân tuyệt vọng hét chói tai:
– Đừng!!!
Đinh!
Tiếng chuông thứ hai vang lên, thanh âm mạnh hơn, mãnh liệt hơn tiếng thứ nhất, phát huy bốn phần uy lực Vạn Chú Thiên Chung.
Vạn Chú Thiên Chung là tiên thiên pháp bảo, tiên thiên pháp bảo va chạm tiên thiên pháp bảo sinh ra uy lực khủng bố biết bao.
Huống chi người khởi động Hỗn Độn Thiên Cung là hai Cổ Thần đẳng cấp Thiên Quân, Đại Diễn Cổ Thần và Thiên Nguyên thần tổ.
Hai hỗn độn Thiên Quân nhất quyết muốn bắn chêt Giang Nam nên dốc hết sức ra, không chút giữ lại vận chuyển uy lực Hỗn Độn Thiên Cung. Nên khi va chạm vào Vạn Chú Thiên Chung dẫn đến bị bắn ngược càng mạnh.
Cộng thêm pháp lực của Giang Nam trợ giúp, uy lực tiếng chuông tăng gấp đôi.
Tiếng chuông ngân dài chấn động tầng hư không thứ năm, thân thể Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân tầng tầng vỡ ra, tan rã trong tiếng buông, biến thành tro.
Chuông ngừng, dư âm văng vẳng bên tai.
Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân biến mất, chỉ còn lại mai rùa to và xương rắn.
Tí da rắn đang giằng co với Nguyên Thủy Đại La Thiên bỗng bay ra ngoài, biến mất trong vô nhân cấm khu.
Giang Nam không đuổi theo. Tồn tại như Thiên Hoang Đạo Quân, Vô Tà Đạo Quân tất nhiên có nhiều hậu chiêu, sẽ không đặt đạo quả trong hư không các châu Tiên giới, bọn họ có bài bố riêng.
Dù Giang Nam đuổi theo sẽ chỉ rơi vào sát cục Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân bày ra, chẳng những không chiếm được ích lợi mà còn mất mạng.
Hiện giờ Giang Nam liên tục giết hai Đạo Quân chuyển thế, tiếng tăm lừng lẫy. Hai giáo chủ Yêu Môn đại giáo, đẳng cấp Thiên Quân. Giang Nam đã hoàn thành mục đích, lập uy chấn nhiếp quần hùng, không cần nhổ cỏ tận gốc.
Nếu Giang Nam nhổ cỏ tận gốc thì Đạo Quân chuyển thế khác sẽ cùng chung mối thù, hắn chỉ có con đường chết.
Giang Nam vươn tay bắt lấy xác hết Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, xoay người xuống tầng hư không thứ năm, để lại thanh âm vang vọng không dứt.
– Xác Thiên Quân có thể dùng để luyện chế hai bảo bối không tệ, ha ha ha ha ha ha! Thật muốn có nhiều xác Thiên Quân hơn, tiếc rằng người đối phó tiên nhân Huyền Châu ta chỉ có hai người là Thiên Quân.
Quần hùng Tiên giới lòng lạnh băng, Giang Nam không lẩm bẩm tự nói mà là cho bọn họ nghe, hắn cảnh cáo họ đừng bỏ qua giáo chủ như hắn đi tấn công tướng sĩ Huyền Châu.
Nếu xuống tay với tiên nhân Huyền Châu sẽ rơi vào kết cuộc như Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, hoặc càng thảm hơn.
Trước mặt người trong thiên hạ uy hiếp giáo chủ các giáo phái, đa số là Đạo Quân chuyển thế, chắc chỉ mỗi mình Giang Nam dám làm chuyện này.
Giang Nam không chỉ có gan uy hiếp bọn họ, hắn còn giết Cửu Nghi Hoàng Quân, Lũy Sinh lão tổ, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân.
Lập uy này đủ chấn nhiếp mọi người.
Trong Hỗn Độn thiên quốc, Đại Diễn Cổ Thần sắc mặt âm trầm nhìn Ma Kha Thiên Quân.
Đại Diễn Cổ Thần khẽ thở dài:
– Đại trí tuệ Cổ Thần, Huyền Thiên giáo chủ lợi dụng lực lượng của chúng ta chém Thiên Hoang, Vô Tà lập uy cho hắn. Ngươi sai lầm.
Ma Kha Thiên Quân gật đầu, than thở:
– Ta tính sai. Huyền Thiên là thái sư tiên triều, lãnh tụ giáo môn. Tiên tiều chưa diệt thì khí vận của Huyền Thiên hưng thịnh, không giết hắn được. Trước khi tiên triều hủy diệt khó thể đụng vào Huyền Thiên.
Đại Diễn Cổ Thần gật gù. Giang Nam là thái sư của thái tử tiên triều, lại được Càn Nguyên Tiên Đế phong cho làm lãnh thụ giáo môn đô, Huyền Châu tụ tập khí vận Tiên giới, muốn tiêu diệt Giang Nam đúng là khó khăn.
Chỉ khi Càn Nguyên tiên triều bị hủy diệt thì khí vận của Giang Nam mới cạn kiệt, kiếp số, kiếp vạn ồ ạt kéo đến, đó là ngày chết của hắn.
Giang Nam quay về Huyền Châu, đi vào Huyền Thiên Tiên vực ngay. Lòng máy động, một luồng nguyên thủy chi khí bay ra biến thành Giang Nam khác, giống y như đúc.
Càn Khôn lão tổ xông vào thấy hai Giang Nam thì kinh ngạc hỏi:
– Giáo chủ muốn rời khỏi Tiên giới ngay lúc này?
Giang Nam gật đầu, cười nói:
– Vừa rồi ta lập uy đủ chấn nhiếp quần hùng Tiên giới một đoạn thời gian, nhân cơ hội này ta đi làm công chuyện.
Càn Khôn lão tổ nhìn Giang Nam tiên đạo, khen:
– Đây là phân thân một nửa nguyên thủy chi khí chưa bị giáo chủ hấp thu đúng không? Có phân thân này tọa trấn chấn nhiếp quần hùng, đủ chống đỡ đến tầng hư không thứ sáu mở ra. Nhưng trước khi tầng hư không thứ sáu mở ra giáo chủ nhớ quay về, nếu bị người thăm dò thì phân thân của giáo chủ sẽ bị lộ.
Giang Nam nghiêm túc nói:
– Ta nhất định sẽ quay về trước khi tầng hư không thứ sáu mở ra.
Giang Nam nhấc chân giẫm nhẹ, vách Tiên giới nứt ra. Giang Nam ẩn vào khe nứt, biến mất.
Không lâu sau Giang Nam đến tam giới, nơi Quỷ Bà Thiên quy ẩn.
Quỷ Bà Thiên vội chạy ra nghênh đón:
– Sao bệ hạ rảnh đến chỗ lão thân?
– Đi ngang qua.
Giang Nam cười nói:
– Đặc biệt thăm Quỷ bà bà.
Quỷ Bà Thiên nhếch môi:
– Tiên giới thật náo nhiệt. Cơ duyên Đế và Tôn xuất thế, vô số cơ duyên bay rối, lão thân cũng không suy tính thiên cơ được. Bệ hạ không ở lại Tiên giới tranh giành cơ duyên sao lại hạ giới?
Giang Nam cười cười:
– Bà bà đoán thử?
Tròng mắt Quỷ Bà Thiên xoay tròn, cười nói:
– Lần trước bệ hạ đến gặp lão thân thì tâm tình nặng nề, đạo tâm mờ mịt, tâm linh phủ bụi. Bây giờ bệ hạ tỏa sáng rực rỡ chói mắt, đạo tâm thấu suốt, chắc tu vi tiến bộ nhiều. Hay bệ hạ đã tìm được cách đối kháng kiếp số?
Quỷ Bà Thiên suy tư:
– Bệ hạ sẽ không bỗng nhiên đến tam giới, tới đây chắc chắn có mục đích riêng. Mục đích của bệ hạ là đối kháng kiếp số, nắm chắc một cơ hội sống. Khí vận tam giới đã tụ tập trên người bệ hạ, cho nên bệ hạ sẽ không đến vì điều này.
Chương 2503: Chấn nhiếp quần hùng (2)
Mắt Quỷ Bà Thiên sáng rực, vỗ tay cười nói:
– Lão thân biết rồi! Dám hỏi bệ hạ từ đâu có được tinh huyết Bất Không Đạo Nhân? Khoan, lão thân biết rồi, bệ hạ lấy từ chỗ Linh Nữ Hỗn Độn Thiên Quốc. Lạ thật, bệ hạ và Linh Nữ không thân chẳng quen, làm sao thuyết phục được Linh Nữ tặng tinh huyết Bất Không Đạo Nhân cho bệ hạ? Không lẽ bệ hạ hy sinh nhan sắc…
Giang Nam xua tay nói:
– Hy sinh nhan sắc thì hơi quá. Tuy thần nhãn của bà bà bị thiên cơ che nhưng tâm linh trong suốt, đoán liền trúng ngay, Tử Xuyên khâm phục.
Quỷ Bà Thiên xì cười:
– Bệ hạ thật sự không hy sinh anhn sắc sao? Lão thân không tin. Nhưng lão thân muốn khuyên bệ hạ một câu, Linh Nữ Hỗn Độn Thiên Quốc không dễ chi phối. Nàng là nữ nhi của Bất Không Đạo Nhân, ôm lý niệm và sắp xếp của Bất Không, tuyệt đối đừng động tình với nữ nhân kia, nếu không…
Giang Nam không biết nên nói cái gì:
– Bà bà lo xa quá, ta đi làm công chuyện, không nghe nói bậy bạ.
Tầng hư không thứ năm Tiên giới, cuối cây cầu hồng mông hỗn độn.
Qua cuộc chiến trên cây cầu hồng mông hỗn độn có khá nhiều tiên nhân chết, nhưng vẫn có hơn một ngàn người lao tới chân cầu tranh giành cơ duyên mười chí bảo tiên đạo.
Năm tổ tiên đạo, ma đạo, Tịch Ứng Tình, Thị Hiên Vi, Đạo Vương Tiên Quân, cuộc chiến khí vận, Ma Thiên Tiên Quân, đám người có dựa vào duyên phận, có dựa vào khí vận xông vào cây cầu hồng mông hỗn độn. Khiến người ngạc nhiên là Nam Quách Tiên Ông nhởn nhơ đi theo mọi người vào chân cầu.
Ma Thiên Tiên Quân cảm thán rằng:
– Giáo chủ pháp nhãn vô song, tuyển người toàn có thể vào đây.
Ma Thiên Tiên Quân liếc Nam Quách Tiên Ông, lòng ngạc niên thầm nghĩ:
– Lão già này cũng đi vào được, lão dựa vào cái gì? Chẳng lẽ lão cũng là người có cơ duyên lớn? Hay khí vận nghịch thiên? Lão là chân tiên, giáo chủ kêu lão vào có ích gì?
Nam Quách Tiên Ông thập thò nhìn đông ngó tây, nói:
– Cá vị, Đế và Tôn để lại mười chí bảo tiên đạo tại đây, lại cho nhiều người xông lên cây cầu hồng mông hỗn độn, chắc chắn sẽ không để chí bảo tiên đạo ở chỗ dễ thấy. Sẽ có thử thách, không chừng chinh chiến tranh giành. Mọi người phải cẩn thận, điều tra dấu vết kỹ càng.
Tim Ma Thiên Tiên Quân rung lên thầm nghĩ:
– Lão già thỏ này đúng là cao thủ săn tìm báu vật, giáo chủ phái lão đi chắc vì mang theo chúng ta tìm báu vật.
Mọi người đi theo Nam Quách Tiên Ông tiến lên, không lâu sau gặp Tử Tiêu Tiên Quân. Tử Tiêu Tiên Quân là Đạo Tổ sáng tạo thần đạo, sau này chuyển sang tu tiên đạo, sáng tạo con đường thần chứng tiên cho tiên đạo nên là người có cơ duyên lớn, được vào cây cầu hồng mông hỗn độn.
– Mười chí bảo tiên đạo, hơn một ngàn người, làm sao chia?
Tử Tiêu Tiên Quân khẽ thở dài:
– Chắc duyên phận của chúng ta không lớn, năm vị Đạo Tổ rất có khả năng.
Nam Quách Tiên Ông cười nói:
– Mười chí bảo tiên đạo? Ta cho rằng chỗ này tối đa chỉ có tám cái. A, ta cảm ứng đằng trước có bảo bối, đi theo ta!
Ma Thiên Tiên Quân phục Nam Quách Tiên Ông sát đất, vội vàng theo sau lão.
Ma Thiên Tiên Quân thầm nghĩ:
– Mũi lão già nà chắc thuộc loài chó, hèn gì ở đâu hễ có bảo bối xuất thế là lão chạy nhanh tới ngay.
La Hầu La cũng rung động tinh thần, thầm nghĩ:
– Trong mười chí bảo tiên đạo chắc có chí bảo Đế và Tôn để lại cho ta, ha ha ha ha ha ha! Được báu vật như thế ta cần gì sợ ai nưa?
Đột nhiên lòng La Hầu La máy động, dừng bước rời khỏi đoàn người. La Hầu La biến thành khói ma biến mất.
Giây lát sau La Hầu La xuất hiện trong một sơn cốc, có nữ nhân thanh tú tuyệt trần đứng bên hồ nước, đưa lưng hướng La Hầu La.
La Hầu La vội vàng chạy lên, quỳ một gối cung kính nói:
– Là người triệu hoán ta?
Nữ nhân xoay người lại, tóc mai cài đóa hoa tiên kiều diễm, nàng vô cùng thánh khiết cười nói:
– La Hầu La, Đạo Tổ ma đạo, Cổ Thần và tiên xuất sắc nhất, mấy năm nay khổ cho ngươi. Đứng lên đi, nhi tử của ta.
– Đa tạ mẫu thân đại nhân.
La Hầu La đứng dậy, sóng vai bên cạnh nữ nhân.
La Hầu La nhìn đóa hoa trên tóc mai nữ nhân, hoa tươi sánh cùng mỹ nhân càng thêm đẹp, khe rằng:
– Mẫu thân cài hao thật dẹp.
Nữ nhân rất vui hỏi:
– Đẹp thật sao? Đây là Huyền Thiên giáo chủ tặng cho vi nương, hắn nói vi nương cài hoa này rất đẹp.
La Hầu La trợn mắt há hốc mồm, thật lâu không nói nên lời.
Nữ nhân là Linh Nữ Hỗn Độn Thiên Quốc, mẫu thân của La Hầu La.
Năm xưa chư thần hoàng hôn kiếp giáng xuống, tiên đạo thay thế thần đạo. Thiên đạo có cảm ứng, giáng sinh tiên thể đối kháng kiếp nạn lớn này. Trong Tiên giới có thời không đại la thiên, sinh ba ngàn tiên thể. Ở hạ giới, chư thiên, địa ngục, thiên giới, quỷ giới, phật giới, yêu giới, hỗn độn giới cũng có tiên thể giáng thế.
Nhưng Linh giới vốn đã hủy diệt biến thành Hỗn Độn thiên quốc bây giờ, thiên đạo Linh giới bị đánh thành tro, bị Bất Không Đạo Nhân sưu tầm các mảnh nhỏ thiên đạo Linh giới nhỏ vài giọt máu của mình luyện thành Linh Nữ.
Trước khi chư thần hoàng hôn kiếp đến đến Linh Nữ cảm ứng được, dùng máu và thiên đạo đại đạo của mình bám vào linh trong thiên địa có nên một hỗn độn tiên thể, đó là La Hầu La.
Linh Nữ dù gì sinh ra từ thiên đạo Linh giới, có trực giác nhạy bén, thấu suốt hơn người bình thường, cảm ứng kiếp số không khó với nàng.
Linh Nữ gọi Bất Không Đạo Nhân là phụ thân, La Hầu La gọi nàng là mẫu thân cũng cùng một đạo lý.
Sau này Linh Nữ tự quyết định đưa La Hầu La đến tam giới tham gia chư thần hoàng hôn kiếp.
Linh Nữ cười cười, nàng nhìn La Hầu La:
– Huyền Thiên giáo chủ đúng là nhân kiệt, vi nương từng gặp hắn một lần, đấu với nhau. Vi nương rơi vào thế yếu, bị hắn ăn bớt.
– Ăn bớt?
Lòng La Hầu La thít chặt, trong đầu hiện ra hình ảnh xấu xa.
Linh Nữ xì cười:
– Ta bị hắn che tâm trí, cho rằng hắn muốn xin công pháp Bất Không, ta đã không chú ý mục đích thật của hắn, đó là một chén tinh huyết của tổ phụ ngươi. Vi nương không kịp phản ứng, cứ nghĩ đã ăn bớt hắn, sau này mới nghĩ thông. Huyền Thiên giáo chủ đúng là âm hiểm đáng sợ.
La Hầu La thở phào:
– Huyền Thiên giáo chủ muốn tinh huyết của tổ phụ làm gì?
Linh Nữ khẽ thở dài:
– Đi tam giới, vùng đất Đế và Tôn truyền pháp.
Tim La Hầu La rớt cái bịch, hiểu ý Linh Nữ.
La Hầu La lạc giọng:
– Huyền Thiên giáo chủ muốn dựa vào máu của tổ phụ lấy đi thân thể tổ phụ để đối kháng kiếp số?
Linh Nữ gật đầu, nói:
– Huyền Thiên giáo chủ chính là người đáng sợ như vậy đấy. Vi nương vốn hơi coi thường hắn, muốn khống chế hắn. Sau lần giao đấu này, vi nương dập tắt ý nghĩ đó. La Hầu La, Huyền Thiên giáo chủ ban cho ngươi một thanh hỗn độn tru tiên kiếm là pháp bảo Ma Kha Thiên Quân luyện ra?
La Hầu La giật mình, truyền âm:
– Mẫu thân đừng nói, lỡ bị Ma Kha cảm ứng…
– Ngươi yên tâm, trong chỗ này dù là Ma Kha hay Huyền Thiên đều không cảm ứng được đối thoại của hai ta.
Chương 2504: Chí bảo, Hỗn Độn tiên kiếm
Linh Nữ thản nhiên nói:
– Vi nương triệu hoán ngươi đến là vì ở đây không ai nghe được mẫu tử chúng ta đối thoại. Hỗn độn tru tiên kiếm là pháp bảo Ma Kha Thiên Quân luyện ra, ngươi cầm báu vật này chắc đã nghiên cứu công pháp chứa trong thanh kiếm, sau đó bị Ma Kha Thiên Quân cảm ứng dược. Ma Kha Thiên Quân sẽ thừa dịp dụ dỗ ngươi ám toán Huyền Thiên, tham gia phe hắn.
La Hầu La gật gù, rất là khâm phục:
– Mẫu thân, đúng là Ma Kha Thiên Quân tìm ta, khiến ta ẩn núp bên cạnh Huyền Thiên giáo chủ ám sát một người, kêu ta đến hai đạo cung mở Ôn Đế hắc quan thả Ôn Đế ra.
Linh Nữ cười khẩy nói:
– Cái tên Ma Kha muốn ngươi chết. Thực lực như ngươi sao mà mở tiên thiên Ôn Đế quan ra được? Trên tiên thiên Ôn Đế quan có phong ấn của Bất Không Đạo Nhân, ngươi có huyết mạch tổ phụ, huyết tế ngươi tẩy đi phong ấn mới mở tiên thiên Ôn Đế quan, thả Hỗn Độn Ôn Đế ra được.
Trán La Hầu La toát mồ hôi lạnh, lạc giọng hỏi:
– Vậy tại sao Ma Kha còn kêu ta giết một người bên cạnh Huyền Thiên? Nếu ta chết vậy chẳng phải không thể giải quyết người kia?
– Đây là điểm lợi hại của dại trí tuệ Cổ Thần. Ma Kha Thiên Quân nói vậy để ngươi cho rằng mở tiên thiên Ôn Đế quan không nguy hiểm mạng sống, mới yên lòng làm việc cho hắn.
Linh Nữ lạnh lùng cười:
– Nhưng có vi nương ở đây, ngươi sẽ không chết. Vi nương bảo đảm ngươi mở tiên thiên Ôn Đế quan ra sẽ không bị tổn thương chút nào. Khi đó Ma Kha Thiên Quân sẽ kêu ngươi giết người, tiếp tục làm việc cho hắn.
La Hầu La thở phào:
– Ma Kha Thiên Quân âm hiểm như thế sao?
Không chỉ Ma Kha âm hiểm, Huyền Thiên giáo chủ cũng ranh ma. Chuyện Ma Kha Thiên Quân liên lạc với ngươi không thể lừa được Huyền Thiên, hắn ban hỗn độn tru tiên kiếm cho ngươi là vì thăm dò lòng trung thành.
Linh Nữ cười nói:
– Kết quả ngươi làm Huyền Thiên thất vọng.
La Hầu La trợn tròn mắt, há hốc mồm không nói nên lời, rất là ủ rũ.
La Hầu La cho rằng mình trí mưu thông thiên, bày mưu lập kế, tính toán không bỏ không sót. La Hầu La tràn đầy tự tin, đâu biết trước mặt hai tay tùm Ma Kha Thiên Quân, Giang Nam thì gã như con nít mới biết nói dối, từng hành động không giấu được bọn họ.
La Hầu La bị đả kích nặng nề.
Linh Nữ xì cười:
– Ma Kha là thần toán, Huyền Thiên có tiềm long giúp đỡ, ngươi không đấu lại bọn họ là bình thường. Đừng buồn nữa, Ma Kha dầy dã tâm, muốn trừ bỏ ta để thay thế. Tuy Ma Kha thuộc hỗn độn thần tộc nhưng không đặt ích lợi Cổ Thần lên hàng đầu, chỉ có lòng ích kỷ, là ung nhọt trong Hỗn Độn thiên quốc.
– Huyền Thiên giáo chủ khó tranh khỏi kiếp số của mình, tuy hắn đi vùng đất Đế và Tôn truyền pháp lấy thân thể kiếp trước của tổ phụ ngươi nhưng cùng lắm chỉ được hai, ba phần trăm nắm chắc độ kiếp.
Linh Nữ bình tĩnh nói:
– Nếu vận dụng nguyên chung, Hỗn Độn Thiên Cung thì hai, ba phần trăm đó sẽ bị tước mất một phần.
La Hầu La không nói xen lời được, đối diện nhân vật như Linh Nữ có thể đấu trí với Giang Nam, Ma Kha Thiên Quân thì gã còn quá non.
– La Hầu La, ngươi đừng buồn.
Linh Nữ cười nói:
– Tổ phụ của ngươi sớm tính ra cách cục hôm nay, tính được Hỗn Độn Cổ Thần sẽ dung nhập Tiên giới, có hiểm họa bị tiên đạo đồng hóa. Nên khi hắn cùng Đế và Tôn sáng tạo Tiên giới có để lại các hậu chiêu, che chở tộc Hỗn Độn Cổ Thần, trong đó một hậu chiêu là ngươi.
La Hầu La giật mình kêu lên:
– Ta?
– Đúng vậy! Chính là ngươi!
Linh Nữ mỉm cười nói:
– Tổ phụ của ngươi tính ra ngươi xuất hiện, tính ra tương lai tiên đạo hưng thịnh thiên hạ, không ai kiềm chế được, sẽ trở thành đại đạo thống trị nguyên thời đại. Những Đạo Quân tiền sử cũng sẽ xuất hiện, góp một viên gạch cho tiên đạo trở thành đại đạo mạnh nhất từ xưa đến nay.
– Thời đại Hỗn Độn Cổ Thần ta sẽ hoàn toàn xuống dốc, bị Tiên giới cắn nuốt, từ nay không còn tộc Cổ Thần. Vì không để tộc Cổ Thần tuyệt chủng, vì để Cổ Thần ngang bằng địa vị với tiên, không bị tiên tiêu diệt, cần một nhân vật ngang hàng với Đạo Tổ tiên đạo.
Linh Nữ nhìn La Hầu La, khẽ nói:
– Tổ phụ của ngươi sáng tạo ra vi nương là vì tạo ra ngươi. Ngươi sinh ra, ngươi khai sáng ma đạo, trở thành Đạo Tổ của ma đạo. Có thể nói là ngẫu nhiên cũng tất nhiên. Ngươi Đạo Quân điện ma đạo mới, trở thành một trong năm Đạo Tổ, để lại một cơ hội sống cho Hỗn Độn Cổ Thần, cũng sáng tạo cơ hội ngang hàng với tiên.
La Hầu La giật mình, Linh Nữ ném ra một chuỗi tin tức làm gã choáng váng.
– Trong mười chí bảo tiên đạo có báu vật tổ phụ để lại cho ngươi, vi nương đến đây là để nói cho ngươi biết vùng đất khai quật báu vật.
Linh Nữ nhìn hồ nước trước mặt, nhẹ giọng nói:
– Chí bảo tiên đạo khác thì ngươi sẽ phải tranh giành, đấu với cường giả khác. Báu vật này nằm trong hồ, không ai giành được với ngươi. Hãy xuống dưới lấy đi.
La Hầu La mừng hết lớn, gã bỗng do dự nói:
– Mẫu thân, nếu ta lấy được báu vật này thì có thể tranh giành chí bảo tiên đạo khác nữa được không?
Linh Nữ mỉm cười nói:
– Đương nhiên có thể.
La Hầu La nhảy vào hồ nước, lòng thầm vui sướng:
– Ta có được báu vật trong hồ rồi thực lực sẽ tăng vọt, đi tranh giành chí bảo tiên đạo khác dễ như chơi.
Không lâu sau La Hầu La lặn xuống đáy hồ, bỗng thấy trước mặt sáng rực. Đáy hồ không có nước mà là hỗn độn hồng mông hình thành hỗn độn dịch!
Hỗn độn như tương như dịch.
Hòn hỗn độn dịch dày nặng này che giấu dao động uy lực pháp bảo, làm người ta có đi ngang qua cũng không phát hiện được.
Thần quang rực rỡ lấp lóe sâu trong hỗn độn dịch. Hỗn độn dịch dày như thế mà không che dậy thần quang được, có thể thấy uy lực chí bảo tiên đạo này kinh người biết bao.
Tim La Hầu La đập nhanh, lặn vào hỗn độn dịch, cố gắng bơi hướng thần quang. Hai thần kiếm kỳ lạ bị hỗn độn dịch đậm đặc bao bọc, hoa văn tiên đạo vọt vào thần kiếm.
Thân kiếm xoắn ốc, hai mũi kiếm quấn vào nhau, một mũi kiếm đại biểu hỗn độn, một đại biểu tiên đạo. Mũi kiếm quấn nhau như bánh quai chèo đại biểu hai loại hệ thống dung hợp.
– Tốt, bảo bối tốt! Ta bán tiên bán thần, vừa là tiên thể vừa là Hỗn Độn Cổ Thần, hai thanh kiếm này thích hợp cho dùng, có thể cho ta thỏa thích phát huy sức chiến đấu của mình!
* * *
Tam giới, vùng đất Đế và Tôn truyền pháp. Giang Nam đi trong thánh địa công pháp từng khiến nhiều người khao khát, nơi này hoang vắng hiếm dấu chân người.
Khi thần đạo còn hưng thịnh, đây là nơi vô số thần linh đi qua. Giang Nam cố định bảo địa ở Đại La Thiên là để người ta dễ đi vào.
Nhưng bây giờ chỉ còn lại một mình Giang Nam, tiên đạo hưng thịnh khiến thánh địa suy sụp.
Linh Nữ suy đoán đúng, Giang Nam có được một chén tinh huyết Bất Không Đạo Nhân là để đến mảnh đất này lấy xác Bất Không Đạo Nhân.
Cái gì đối kháng với nhân kiếp, thiên kiếp được? Chỉ có thân thể Bất Không Đạo Nhân vô cùng cường đại mới cho Giang Nam một phần trăm cơ hội sống.
Chương 2505: Tuyết Tình (1)
– Thần đạo suy sụp, nơi này cũng xuống dốc.
Giang Nam buồn bã thở dài, cất bước đi sâu vào mảnh đất truyền pháp.
Giang Nam tới gần ba tòa đại điện, đột nhiên ngừng lại:
– A? Có người tu hành tại đây?
Giang Nam cảm ứng hai hơi thở huyết mạch quen thuộc, đưa mắt nhìn thấy một nữ nhân mang theo một tiểu cô nương thông minh đáng yêu đứng trước đế điện.
– Tiểu muội… Hèn gì ta cảm giác huyết mạch quen thuộc.
Giang Nam lắc người xuất hiện trước mặt hai người kia.
Giang Nam nhìn tiểu cô nương bên cạnh nữ nhân, cười nói:
– Lâm Nhi muội muội, đây là nữ nhi nàng và Phong Mãn Lâu, Phong sư huynh sinh ra?
Nữ nhân này là Giang Lâm, muội muội của Giang Nam. Vốn Giang Lâm và Vân Bằng có tình cảm rất tốt, nhiều người cho rằng bọn họ sẽ kết làm đạo lữ, không ngờ Vân Bằng chết trận trong chư thần hoàng hôn kiếp.
Giang Lâm tu thành tiên nhân nhưng tư chất của nàng không cao, ở lại tam giới chứ không thượng giới. Sau này Giang Lâm gả cho Phong Mãn Lâu, trở thành phu nhân chưởng giáo của Huyền Thiên thánh tông.
Giang Nam nhìn tiểu cô nương, có vẻ nàng rất nhát gan, núp sau lưng Giang Lâm, rụt rè nhìn hắn. Mặt mày tiểu cô nương có nét giống Giang Lâm, cũng hơi giống Giang Nam.
– Quả nhiên là huyết mạch của Giang gia, lực lượng huyết mạch đậm hơn Lâm nhi nhiều.
Giang Nam cười hỏi:
– Tên nàng là gì?
– Là Tuyết Tình.
Giang Nam cười nói:
– Tứ ca, sao ngươi có thời gian rảnh dến tam giới? Lại còn ở chỗ vắng dấu chân người này.
– Phong Tuyết Tình? Tên thật có ý cảnh. Phong sư huynh tu dưỡng càng lúc càng cao, tam giới độc lập bên ngoài Tiên giới, không liên lụy chính thống Tiên giới, cuộc chiến khí vận, đại chiến không nổi lên, Phong Tuyết Tình?
Giang Nam nhìn kỹ tiểu cô nương, càng xem càng thích.
Giang Nam cười hỏi:
– Sao nàng đi đường thần đạo? Đường thần đạo đã đứt, không thích hợp tu luyện nữa. Đi đường thần đạo tương lai nàng sẽ gặp nhiều gian nan trắc trở.
Tiểu cô nương tu luyện thần đạo chính thống, đã luyện ra thần luân, tu thành đạo đài, hiển nhiên Giang Lâm rất chú trọng, dùng nhiều thiên tài địa bảo cho Phong Tuyết Tình, trợ giúp nàng luyện thành một thần luân, nhất trọng đạo đài, đi con đường Giang Nam từng đi.
Hiện giờ tiên đạo hưng thịnh, đường thần đạo đã đứt, không được thiên địa caháp nhận. Bản thân Giang Nam trải qua nhiều điều, qua kiếp nạn sinh tử.
Nên khi thấy Phong Tuyết Tình đi con đường thần đạo, Giang Nam rất ngạc nhiên.
– Con đường thần đạo chẳng phải có tứ ca sao?
Giang Lâm cười nói:
– Có cao thủ như tứ ca thì sợ gì Tuyết Tình không vượt qua các tầng kiếp nạn?
Giang Nam cười to, một lũ nguyên thủy chi khí bay ra khỏi ngón tay hắn rơi vào cơ thể Phong Tuyết Tình.
Giang Nam cười nói:
– Tuyết Tình là cháu gái của ta, nếu muốn đi thần đạo thì ta làm cữu cữu sao có thể không giúp? Thần đạo của ta nhiều kiếp nạn, lũ nguyên thủy chi khí này đủ giúp Tuyết Tình đặt nền móng vững chắc nhất, chắc chắn hơn ta ngày xưa gấp trăm ngàn lần.
Giang Nam nói thật, lúc trước Giang Nam tu luyện thì các loại căn cơ không ổn định, không có thiên tài địa bảo trúc cơ, hắn trầy trật đi từng bước, ăn bao nhiêu đau khổ.
Giang Lâm cười hỏi:
– Tứ ca còn chưa nói tại sao đến đây.
Giang Nam nhìn Bất Không điện, trầm giọng nói:
– Ta đến đây vì muốn lấy thân thể Bất Không, làm xong chuyện này sẽ trở về Tiên giới ngay.
Giang Lâm buồn bã nói:
– Tứ ca không ở lại tam giới mấy ngày sao? Từ khi tứ ca thượng giới thì huynh muội ta ít khi gặp mặt, ngàn năm khó thấy tứ ca một lần, mới gặp đã đòi đi. Tứ ca không nghĩ tình tiểu muội và Mãn Lâu cũng nên thương Tuyết Tình, ở lâu mấy hôm lại đi.
Giang Nam lắc đầu, nói:
– Không ở được. Kiếp số trí mạng sắp đến, sơ sẩy một cái là ta thân chết đạo tiêu, bây giờ dù lấy đi thân thể Bất Không cũng chỉ được hai phần thắng.
Giang Nam cất bước đi vào Bất Không điện, trầm giọng nói:
– Lâm nhi, chờ kiếp nạn qua đi ta sẽ đến thăm muội và Tuyết Tình, uống rượu với Phong sư huynh. Nhưng bây giờ thì không được.
Trong Bất Không điện, Giang Nam cách thân thể Bất Không Đạo Nhân ngày càng gần. Giang Nam cảm nhận sự cường đại, hùng vĩ của hỗn độn Đạo Quân này.thân kiếp trước của Bất Không Đạo Nhân đã chết nhưng vẫn như mãnh hổ, ác long, khí thế ngút trời, không ai sánh bằng.
Bất Không Đạo Nhân bá khí, đại đạo của gã vạn cổ không tán, muốn thu cơ thể Bất Không dù là Thiên Quân cũng không làm được, Giang Nam không có thực lực đó.
Giang Nam có thể đến gần người Bất Không Đạo Nhân nhưng hơi thở sẽ bị đại đạo Bất Không sót lại trong cơ thể Bất Không phản kích.
Giang Nam không chịu nổi lực công kích đẳng cấp như Bất Không Đạo Nhân.
Giang Nam chén tinh huyết Bất Không Đạo Nhân ra, lòng máy động. Tinh huyết trong cốc bay lên, rơi xuống đất biến hình Linh Nữ, yêu kiều tiến lên.
Hai người huyết mạch gắn kết, đại đạo trong cơ thể Bất Không Đạo Nhân phớt lờ Linh Nữ tinh huyết trong cốc, mặc cho nàng tới gần.
Giang Nam rùng mình, đại đạo Bất Không tách ra khỏi Nguyên Thủy đại đạo, từ xa rót vào người Linh Nữ, nhờ vào Linh Nữ tinh huyết luyện hóa cơ thể Bất Không Đạo Nhân.
– Rốt cuộc thành công!
Thật lâu sau mắt Giang Nam bắn ra tia sáng, một luồng thần quang cuốn cơ thể Bất Không vào tử phủ trên trán hắn. Giang Nam lao ra Bất Không đại điện.
– Lâm nhi, Tuyết Tình, chờ ta giải quyết kiếp số xong cả gia đình sẽ lại gặp nhau.
Giọng Giang Nam ồm ồm, người đã biến mất.
Tiểu cô nương đứng bên cạnh Giang Lâm ngước mặt lên, khó hiểu hỏi:
– Cô cô, mới rồi thúc thúc kia bảo ta họ Phong, sao cô cô không nói rằn ta không họ Phong? Rõ ràng ta tên Giang Tuyết Tình. Mẫu thân nói trời trong, tuyết tan, nên đặt tên là Giang Tuyết Tình, không phải Phong Tuyết Tình.
Giang Lâm vuốt đầu tiểu cô nương, cười nói:
– Mẫu thân ngươi không cho ta nói thì sao ta dám nói? Được rồi, chúng ta vào tôn điện nhìn xem, nghe nói Tiên Tôn cũng xuất thân từ yêu tộc.
* * *
Giang Nam trở về Tiên giới không gây ồn ào, hắn lặng lẽ lao tới vô nhân cấm khu.
Trong tầng hư không thứ năm đã kết thúc chiến đấu. Ba mươi tiên thiên Tiên vực bị phân chia xong, Giang Nam giết mấy giáo chủ các đại giáo môn chấn nhiếp quần hùng, sau đó mấy giáo chủ không ai ra tay nữa.
Chủ một giáo bị người giết chêt nay trước mặt các tiên nhân, tuy không thật sự thân chết đạo tiêu nhưng cũng rất nhục nhã. Hơn nữa Giang Nam toàn chém Đạo Quân tiền sử chuyển thế, càng mất mặt hơn.
cuộc chiến lần này Huyền Châu chiếm một nửa tiên thiên Tiên vực, có thể nói là thắng lớn.
Những tiên thiên Tiên vực sẽ liên tục sinh ra tiên thiên thần linh, tương lai vào môn hạ năm Đạo Tổ, sẽ là tồn tại siêu giỏi, đủ để ánh sáng ngũ giáo phái hoàn toàn bao phủ các đại giáo môn khác.
Nhưng chiến đấu chân cây cầu hồng mông hỗn độn chưa xong. Cuối cây cầu hồng mông hỗn độn là mảnh đất Đế và Tôn giấu kho báu, mười chí bảo tiên đạo. Đây là pháp bảo đẳng cấp Đạo Quân, Đế và Tôn, Bất Không dùng để chống đỡ Tiên giới, là nền móng của Tiên giới. Tiên đạo rèn luyện tám ức năm, uy lực mười chí bảo tiên đạo mạnh mẽ biết bao, sức hấp dẫn quá lớn.
Chương 2506: Tuyết Tình (2)
Nắm giữ mười chí bảo tiên đạo, điều động uy lực Tiên giới là có thể không tuân theo quy tắc, giết vua.
Chỉ có một ngàn người vào cuối cây cầu hồng mông hỗn độn, rất nhiều cao thủ, bốn Thiên Quân tiên đạo, Thần Mẫu Đạo Quân, Linh Nữ, Vạn Vật Đạo Tổ cũng tham gia. Có thể tưởng tượng tranh đấu cuối cây cầu hồng mông hỗn độn dữ dội, thảm khốc hơn cuộc tranh giành ba mươi tiên thiên Tiên vực nhiều cỡ nào.
Nhưng tất cả không liên quan gì Giang Nam, bây giờ hắn đã vào sâu bên trong vô nhân cấm khu.
Vô nhân cấm khu nhỏ hơn lúc trước nhiều, còn lại đều là lão quái vật thời đại tiền sử, phe ngoan cố, kiên quyết ở lì trong cấm khu không chuyển thế.
Hiện giờ đối với Giang Nam, vô nhân cấm khu là nơi không mấy nguy hiểm miễn không vào hang ổ lão quái vật.
Nhưng đến tịch diệt khu Giang Nam cảm giác áp lực. Trong tịch diệt khu không thể sử dụng pháp lực, pháp bảo, nơi này yên tĩnh đáng sợ. Cương vực tịch diệt khu to hơn bên ngoài vô nhân cấm khu gấp vô số lần.
Giang Nam lại đến nơi đây, cảm giác tịch diệt khu như cấm khu hình thành từ đại chiến kinh thiên động địa. Chắc là Tịch Diệt Đạo Nhân đánh nhau với một vị tồn tại đầu đội trời chân đạp đất, biến nơi này thành cương vực không đạo không pháp.
Tịch diệt khu là phân cách, ngăn cách liên lạc giữa Đạo Quân điện với bên ngoài.
– Rốt cuộc Tịch Diệt Đạo Nhân đánh nhau với ai? Chẳng lẽ là hai điện chủ khác của Đạo Quân điện?
Giang Nam đăm chiêu suy tư:
– Trẻ sơ sinh Vô Cực Thiên Tôn nói Tịch Diệt Đạo Nhân là một trong ba điện chủ, bởi vì tu luyện đại đạo tịch diệt nên bị đại đạo tịch diệt khống chế, nên các điện chủ bất hòa. Nói đến thì Đạo Quân điện đúng là kinh người, Vô Cực Thiên Tôn tinh thông đại đạo của các thời đại tiền sử.
Trong lòng Giang Nam chứa nhiều thắc mắc, Tiên Đế giết đến Đạo Quân điện, chém chết Linh Bảo Đạo Quân, buộc Đạo Quân điện ký hiệp nghị không bao giờ làm trái.
Giang Nam đã hắn bản lĩnh của Vô Cực Thiên Tôn, hắn biết năng lực của Tịch Diệt Đạo Nhân, một mình Tiên Đế không áp chế Đạo Quân điện được.
– Có lẽ khi đó Tịch Diệt Đạo Nhân đã bị trấn áp, Vô Cực Thiên Tôn chuyển thế, Đạo Quân điện trống rỗng… Vô lý, trong Đạo Quân điện vẫn còn điện chủ thứ ba. Nếu điện chủ này ngang ngửa với Đế và Tôn, Bất Không thì Tiên Đế, Tiên Tôn cộng thêm Bất Không mới đấu lại được, tại sao điện chủ đó không ra tay? Trừ phi điện chủ thứ ba đã chết hoặc không có trong Đạo Quân điện?
Giang Nam ngày càng khó hiểu hơn, thầm nghĩ:
– Thêm nữa Thái Nhất vốn nên trở thành đạo chủ thời đại, sáng tạo thời đại, đại đạo chưa từng có nhưng bị ai đó đánh nát tịch diệt thiên hỏa dẫn đến thời đại Cổ Thần buông xuống. Người ra tay có khi nào là tồn tại trong Đạo Quân điện?
Những thắc mắc này không ai giải đáp được.
Bất giác Giang Nam đi đến tận cùng tịch diệt khu, thấy vực sâu. Trước vực sâu là thời không bị cắt đứt, bia đá Tiên Đế lập uy đứng trong thời không, tận cùng thời không bị ngăn cách là Đạo Quân điện.
đại điện như tuyên cổ vĩnh hsằng đứng ở cuối không gian và thời gian, cổ xưa lạnh lẽo.
– Lần này đi vào Đạo Quân điện có lẽ sẽ giải mở nhiều thắc mắc.
Giang Nam nhìn thời không bị cắt đứt, bên trong tràn ngập dư âm khủng bố sót lại trong cuộc chiến giữa Tiên Đế và Linh Bảo Đạo Quân, hủy diệt tất cả, uy hiếp lớn nhất.
Lần trước Giang Nam cõng Quỷ Bà Thiên đến đây, mạo hiểm mạng sống, nhờ thần toán của Quỷ Bà Thiên, uy lực Vạn Chú Thiên Chung, chết biết bao nhiêu lần mới đi một nửa, leo lên bia đá.
Hiện giờ không có Quỷ Bà Thiên, với thủ đoạn của Giang Nam không thể tính ra con đường nào có cơ hội sống.
Giang Nam trầm ngâm, bỗng cất bước đi vào nước lũ thời không bị cắt.
– Trực tiếp xông qua đi.
Cuối cây cầu hồng mông hỗn độn đột nhiên vang tiếng nổ điếc tai, chấn động dữ dội truyền đến. Dãy núi như thành bay lên, hoa văn mặt đất kêu đì đùng, đan xen thành dị tượng kinh thiên động địa.
Đây là một tiên ấn, nhưng vì nó quá to lớn, nguy nga như dãy núi. Hoa văn mặt đất đều là một góc trang trí trên tiên ấn.
Không biết là ai đó thời đại ra tiên ấn trước, kích phát tiên ấn. Nhưng tiên ấn xuất hiện dẫn đến quần hùng chinh chiến, tranh giành máu me.
Nhiều Tiên Vương, Tiên Quân, Thiên Quân đã kéo nhau tới đây. Trong đó có đệ tử Đế và Tôn, Tự Nhiên Lão Quân, Minh Đường Tiên Quân, Minh Phạn Tiên Quân, một đám Tiên Quân cổ xưa. Có mấy thật sự khí vận nghịch thiên được các đại giáo môn chọn ra. Có Thần Mẫu Đạo Quân, Vạn Vật Đạo Tổ. Bốn Thiên Quân Thái Nhất Thiên Quân, Ngọc Kinh Thiên Quân, Càn Nguyên Tiên Đế, Huyền Đô Thiên Quân cũng tụ tập lại.
Cường đại như bốn Thiên Quân khi ngước nhìn tiên ấn cũng kiềm không được thẫn thờ. Tiên ấn quá lớn, uy thế quá hung dữ, uy ghiêm quá nặng nề. Ấn to lơ lửng trong không trung trấn áp vạn cổ, như có uy Tiên giới, như Tiên giới treo trên đầu quần hùng.
Dường như tiên ấn hơi đè xuống là có thể nghiền nát tất cả đối thủ.
– Pháp bảo thứ nhất chống đỡ chín tầng hư không Tiên giới rốt cuộc bị khai quật.
– Không uổng là chí bảo tiên đạo, uy lực tiên ấn này có thể tượng trưng cho thiên quyền, quyền lực thiên Tiên giới, là đế bảo đế binh, tiên đế quyền uy chi bảo!
– Chẳng lẽ có pháp bảo này là Tiên Đế tiếp theo số phạn đã định?
– Càn Nguyên Tiên Đế sẽ không tình nguyện nhường ngôi, quần hùng khác tranh giành đổ máu đầu cướp ngôi Tiên Đế. Trận chiến này sẽ rất nguy hiểm.
Từng đợt tiên quang chiếu rọi, mọi người tụ lại quanh chí bảo tiên ấn bỗng bị cuốn bay lên, đáp xuống tiên ấn. Đưa mắt nhìn, trong chí bảo tiên ấn có các con đường đi thẳng tới chín hgiữa, mọi người bị đưa đến con đường khác nhau, hai bên là dãy núi trập tùng. Mỗi cách một đoạn sẽ có một đại điện, người đi qua những đại điện này mới đến chính giữa chí bảo tiên ấn được.
Đế và Tôn để lại sắp đặt là vì chọn ra người thích hợp nắm giữ chí bảo tiên ấn nhất.
Quần hùng xông tới các đại điện, dốc sức muốn chạy nhanh hơn người khác, vượt qua các thử thách đến chính giữa tiên ấn, giành quyền khống chế chí bảo tiên ấn.
Lúc này cuối cây cầu hồng mông hỗn độn lại có hai luồng sáng bắn lên cao, tràn ngập uy hỗn độn, uy tiên đạo. Hai uy thế khác nhu đan xen biến thành một chữ ma.
Một chí bảo tiên đạo khác xuất thế.
Quần hùng chưa vào không gian chí bảo tiên ấn liền chạy hướng ánh sáng. Chữ ma ngày càng tối đi, hiển nhiên có người đã hàng phục chí bảo tiên đạo.
Có nhiều người vẫn chạy tới đó.
Có người hét to:
– Không biết là ai hàng phục báu vật này? Nếu có tu vi thấp sẽ giết chết, cướp báu vật lại.
Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân Bỉ Ngạn nương nương, Kế Đô ma tổ, Tịch Ứng Tình, Đạo Vương Tiên Quân còn đang theo sau Nam Quách Tiên Ông chạy đi sâu trong cây cầu hồng mông hỗn độn.
Thiếu Hư ngước lên thấy tiên ấn và chữ ma bộc phát, nhíu mày nói:
– Tiên Ông, lỗ mũi của ngươi không nhạy, đã có người tìm hai chí bảo tiên đạo trước, chúng ta chậm một bước, bây giờ vẫn tiếp tục vào trong tìm kiếm sao? Theo ta thấy chúng ta nên trở về giành quyền khống chế hai chí bảo tiên đạo..