[Dịch] Đế Tôn
Tập 287 [Chương 2047 đến 2052]
❮ sautiếp ❯Chương 2047: Di Tích Tiền Sử
Mà Hỗn Độn Thần Ma thủ hạ của tồn tại tà ác kia thì mang theo tất cả ma quái chạy trốn, biến mất ở chỗ sâu trong Hỗn Độn.
Mà một bức bích hoạ cuối cùng, thì là tràng cảnh tồn tại tà ác khủng bố kia phục sinh, đem Tiên Giới, nguyên một đám vũ trụ, Hỗn Độn Thiên quốc hết thảy hủy diệt, đem Đế Tôn cùng với Bất Không đạo nhân hết thảy tru sát!
Bức điêu khắc này tự nhiên cũng không phải là chuyện đã xảy ra, mà là tôi tớ của tồn tại tà ác kia, nghĩ tới sự tình chủ nhân phục sinh.
– Đêm nay là xưa kia sao? Hỗn Độn là năm nào?
Bích hoạ có một câu kệ ngữ, Giang Nam đọc đi, nói khẽ:
– Hỗn Độn sinh diệt mười bảy lần, một cái mở tắt là một năm…
Hắn xem hết những bích hoạ này, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy đã đi tới chỗ sâu nhất của động uyên, phía trước là một cỗ xương khô cực lớn, tràn ngập Tịch Diệt đại đạo, đó là thi cốt Hỗn Độn Thần Ma đi theo tùy tùng tồn tại tà ác kia, đã chết ở bên trong động uyên!
Mà ở dưới chân bộ hài cốt này, ma quái ở bên trong động uyên liền phủ phục tại đó, bị thương rất nặng, quanh thân trải rộng vết thương cực lớn, đầu lâu cũng bị oanh rách tung toé, như trước tràn ngập khí tức tà ác ngập trời.
– Đế trong hỗn độn, Tịch Diệt đạo nhân, sẽ ở lúc thiên nhân ngũ suy phục sinh, hủy diệt hết thảy, quay về Hỗn Độn hư vô!
Đầu ma quái kia ngẩng đầu lên, trong miệng phun ra khói độc, khí tức thiên nhân ngũ suy tràn ngập, để cho Thiên Nhân vẫn lạc, Tiên Vương mục nát, khủng bố vô cùng.
– Hết thảy tồn tại hèn mọn, đều phải hủy diệt ở trong đại Tịch Diệt, chỉ có Đế trong Hỗn độn, mới có thể Hằng Cổ vĩnh tồn!
Trong miệng Ma quái phát ra tiếng người, đột nhiên nhảy lên, hướng Giang Nam đánh tới, lưỡi dài nanh vuốt, mang theo chấn động hủy thiên diệt địa, hướng Giang Nam đè xuống!
Loong coong…
Giang Nam vung lên một kiếm, chỉ một thoáng kiếm quang của Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm lóng lánh ở chỗ sâu nhất trong động uyên, hung hăng cùng ma quái kia đụng vào nhau, Huyết Quang văng khắp nơi, hình thể của ma quái kia khổng lồ vô cùng, vậy mà không có rung chuyển Giang Nam mảy may, ngược lại bị kiếm quang đánh trúng, đụng hướng phía sau.
Đột nhiên, một đầu lưỡi cực lớn thoảng qua, mang theo tanh hôi, những nơi đi qua, hư không ăn mòn, ầm một tiếng từ trên người Giang Nam mang đi một khối lớn huyết nhục!
Loại ma quái này, thậm chí có năng lực thôn phệ hư không, ngay cả hư không cũng bị hắn ăn tươi, dùng để lớn mạnh bản thân!
Có thể nghĩ, nếu có một đám ma quái bực này, đặt ở trong Tiên giới, chỉ sợ không có bao lâu, Tiên Giới sẽ bị ăn sạch bách, hết thảy biến thành Hỗn Độn!
Ma quái kia hung hăng đâm vào trên vách đá động uyên, lại không có thụ tổn thương, nhục thể của nó là do tà ác nhất dơ bẩn nhất trong Hỗn độn tạo thành, Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm của Giang Nam tuy đem nó mở ra, nhưng mà miệng vết thương rất nhanh khép lại, nhìn không ra bất luận vết thương gì.
Chương 2048: Di Tích Tiền Sử (2)
Bốn trảo của Ma quái khấu trừ ở trên vách tường, chạy ở trên vách tường giống như vòm trời, đầu lưỡi như là đại mãng, phảng phất từng đạo khói đen, quay chung quanh Giang Nam bao quanh bay múa, qua lại như điện.
Trung tâm Động uyên, ở bên trong không gian rộng lớn mấy ngàn vạn dặm, đầu ma quái cực lớn kia không ngừng ghé vào trên vách tường chạy, chỉ có thể nhìn đến từng đạo hắc khí quay chung quanh vòm trời chuyển động không ngớt, căn bản theo không kịp tốc độ của nó.
Hô…
Cái đuôi của hắn quét tới, lực lớn vô cùng.
Giang Nam đứng tại nguyên chỗ, kiếm quang trong tay tung bay, cùng từng đạo lưỡi dài, hư ảnh cái đuôi không ngừng va chạm, đầu ma quái này tuy bị hai đại Tiên Vương đánh cho thực lực đại tổn, nhưng như trước không phải chuyện đùa, viễn siêu Chân Tiên, nếu là hơi không cẩn thận, ngay cả hắn cũng sẽ nuốt hận xong việc!
Đinh đinh đinh…
Tiếng va đập kịch liệt không dứt bên tai, sau đầu Giang Nam thần luân chuyển động, các loại thần thông bộc phát, hướng đầu ma quái trên vách đá động uyên kia không ngừng oanh khứ, chỉ là ma quái kia tốc độ nhanh như Mị Ảnh, thần thông của hắn khẽ động, cũng đã mất đi tung tích ma quái kia, căn bản không cách nào đánh trúng.
– Đế trong hỗn độn, sẽ theo thời gian trôi qua mà phục sinh!
Trong miệng ma quái kia phát ra tiếng người, thanh âm phiêu hốt qua lại, cười quái dị nói:
– Không ai có thể đào thoát bàn tay của Đế, tất cả sinh linh, kết quả là đều dung nhập đến Đế, trở thành một phần tử của Đế! Chỉ có Tịch Diệt, mới là Hằng Cổ vĩnh tồn!
Giang Nam mắt điếc tai ngơ, đột nhiên thét dài một tiếng, Nguyên Thủy đại đạo bay ra bên ngoài cơ thể, cùng động uyên tương dung.
Hắn vậy mà dùng tu vi pháp lực vô cùng hùng hồn kia của mình, cưỡng ép luyện hóa động uyên, trước đem động uyên luyện hóa, liền có thể thúc dục động uyên chi lực, cưỡng ép giam cầm tốc độ của ma quái này!
Không chỉ có như thế, hắn ở bên trong lần lượt cùng ma quái này va chạm, Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm cũng đang không ngừng luyện hóa hấp thu Tịch Diệt đại đạo trong cơ thể đối phương, đem Tịch Diệt đại đạo luyện nhập Nguyên Thủy đại đạo, lau đi thực lực của đối phương.
Nguyên Thủy đại đạo của hắn đang không ngừng tiến bộ, tu vi thực lực vững bước tăng trưởng, mỗi một đạo kiếm quang cùng lưỡi dài và đuôi của đối phương va chạm, đều làm cho đầu ma quái kia thét dài không thôi, thân hình run rẩy không ngớt, tốc độ cũng dần dần biến chậm lại.
Ma quái kia tựa hồ cũng biết nếu bị hắn luyện hóa động uyên, liền là tử kỳ của mình, đột nhiên không hề quay chung quanh Giang Nam xoay tròn vây công, mà là tứ chi dừng lại, hướng động uyên chạy đi.
– Nếu để ngươi chạy trốn tới ngoại giới, thế tất sẽ tạo thành tai nạn lớn lao cho Tạp Đà Châu, bất quá ngươi thoát được sao?
Giang Nam tâm niệm vừa động, động uyên đột nhiên một tiếng ầm vang khép kín, đoạn đi đường đi của ma quái kia.
Ma quái kia bất đắc dĩ, xoay người giết quay trở lại, Giang Nam càng phát ra thong dong, động uyên đã bị hắn hoàn toàn luyện hóa, để cho đầu ma quái này tốc độ càng ngày càng chậm.
Đột nhiên, kiếm quang tăng vọt, đâm vào mi tâm của ma quái kia!
– Khai Nguyên!
Giang Nam thanh quát một tiếng, thân hình đầu ma quái kia kịch liệt run rẩy, đột nhiên Hỗn Độn khí thải cấu thành thân thể vỡ ra, bị một kiếm này của Giang Nam mở, thân thể rời ra tan rã, mở ra một phiến thế giới!
Kiếm quang chấn động, Thiên Địa tạo, Huyền Hoàng mở, Tứ Tượng Ngũ Hành Lục Hợp bát hoang, hết thảy hiện lên, đem đầu ma quái kia no bể bụng, hóa thành một tòa thế giới mênh mông bên trong động uyên!
Tòa thế giới mênh mông này tràn đầy lực lượng khủng bố, lực lượng hủy diệt hết thảy, khí tức thiên nhân ngũ suy tràn ngập, đục ngầu không chịu nổi, dơ bẩn không chịu nổi, mặc dù là Chân Tiên rơi vào trong đó, chỉ sợ cũng không căng được một thời ba khắc sẽ hóa thành tro tàn!
Bất quá tòa thế giới này lại cùng động uyên nhất thể, cùng động uyên tương liên, biến thành một kiện pháp bảo uy lực tà ác không hiểu!
Mà Tịch Diệt đại đạo trong cơ thể ma quái kia, thì ở trong nháy mắt một kiếm Khai Nguyên bộc phát uy năng, hết thảy bị hút vào bên trong kiếm quang!
Thân hình Giang Nam đại chấn, đột nhiên xếp bằng mà ngồi, Nguyên Thủy đại đạo chấn động, từ trong cơ thể hắn hiển hiện, luyện hóa Tịch Diệt đại đạo trong cơ thể ma quái này, rốt cục để cho Nguyên Thủy đại đạo của hắn đạt được tiến bộ nhảy vọt, bước vào cánh cửa Chân Tiên đại đạo!
Khí tức của hắn càng lúc càng nồng nặc, càng ngày càng mạnh, đã qua thật lâu, Giang Nam chậm rãi đứng dậy, trong hai tròng mắt tựa hồ có Hỗn Độn tự nhiên, lập tức hóa thành đại thế giới, đón lấy đại thế giới tàn lụi héo rũ, thiên nhân ngũ suy, vô số thế giới sụp đổ, hủy diệt!
Qua trong nháy mắt lại nhìn đi, lại khôi phục thành đôi mắt tầm thường.
– Cuối cùng đã luyện thành Chân Tiên cấp đại đạo, tuy so với Tiên Vương vẫn là thua kém, bất quá bát Tiên Vương muốn giết ta, cũng không phải dễ dàng như vậy!
Thân hình hắn khẽ nhúc nhích, cất bước đi về hướng bộ xương khô ở trung ương động uyên kia.
– Hỗn Độn Thần Ma này không giống như là bình thường tử vong…
Giang Nam tinh tế dò xét, đột nhiên thò tay phất một cái, bộ xương khô kia phiêu phù lên giữa không trung, bụi bặm trên mặt đất hết thảy hóa đi, lộ ra một tòa trận pháp cự đại che dấu ở dưới bụi bặm dày đặc.
Tòa trận pháp này rộng lớn vô cùng, vậy mà chiếm cứ phạm vi mấy ngàn vạn không gian ở bên trong động uyên, hắn đứng ở trung ương trận pháp, lộ ra vô cùng nhỏ bé.
Ở bên trong vô số phù văn phức tạp đến cực điểm, nhuộm dần huyết dịch màu nâu đen, huyết dịch đã khô cạn, rót vào bên trong phù văn.
Giang Nam khẽ nhíu mày, tinh tế dò xét tòa đại trận này, chỉ là phù văn tòa đại trận này cực kỳ thâm ảo huyền diệu, nhất thời trong chốc lát ngay cả hắn cũng không cách nào hiểu rõ đạo lý chất chứa trong đó.
Sau một lúc lâu, hắn phóng thích một đám thần thức, ý đồ thúc dục một đạo phù văn trong đó, không ngờ thần trí của hắn vừa mới tiếp xúc đạo phù văn kia, chỉ thấy phù văn này bá một tiếng sáng lên, đón lấy từng đạo phù văn bị điểm sáng, trong đại trận rộng lớn mấy ngàn vạn dặm, hàng tỉ vạn phù văn đồng loạt sáng lên, chiếu rọi động uyên!
Ầm ầm…
Một cổ lực lượng kinh khủng từ trong đại trận truyền đến, vặn vẹo thời không, nát bấy hết thảy, Giang Nam kêu rên một tiếng, cơ hồ bị cổ lực lượng này cắn nát, vội vàng tán đi thần trí của mình.
Chỉ nghe ‘Rầm Ào Ào’ một tiếng, đại trận lập tức sụp đổ tan rã, các loại phù văn diệt đi, tại thời khắc này, thân hình Giang Nam chấn động, đột nhiên thấy được ở bên trong thời không xa xôi, một đôi mắt tà ác chậm rãi mở ra, phảng phất là nhìn chăm chú lên hắn!
Đôi mắt kia tràn đầy dục vọng hủy diệt hết thảy trật tự, hủy diệt hết thảy đại đạo, xuyên thấu thời không, vĩnh hằng bất diệt, chứng kiến hai con mắt này, liền để cho người cảm giác được tuyệt vọng, hít thở không thông, không có nửa phần sinh cơ!
Phảng phất chỉ cần liếc nhau, tất cả tín niệm, tất cả vinh quang, đạo tâm cường đại của mình, hết thảy đều bị đánh!
– Đây là một tòa hiến tế đại trận!
Giang Nam Hoành Kiếm chém ra, chặt đứt cảm ứng cùng với đôi mắt kia, vù vù thở hổn hển hai câu chửi thề, trong nội tâm sợ hãi:
– Hỗn Độn Thần Ma này đem huyết nhục cùng linh hồn của mình hiến tế cho Tịch Diệt đạo nhân, tỉnh lại một đôi mắt của hắn! Tịch Diệt đạo nhân, chỉ sợ tương lai thật sự sẽ phục sinh…
Đã qua thật lâu, hắn mới đưa đạo tâm của mình tăng lên tới trạng thái tốt nhất, xóa đi rung động do đôi mắt tà ác kia mang đến cho mình, cất bước đi ra động uyên.
Sau lưng hắn, động uyên bay lên, như là lỗ đen trôi nổi ở giữa không trung, lại phảng phất như một đôi mắt tà ác, tản mát ra lực hút khủng bố, tựa hồ muốn thôn phệ hết thảy.
– Tịch Diệt đạo nhân chết mà không cương, Đế Tôn biến mất, Tiên Giới loạn cục, không biết cùng hắn có quan hệ hay không?
Giang Nam thu cái động uyên này, lẳng lặng suy tư, sau một lúc lâu, đột nhiên bật cười nói:
– Ta hôm nay bị bát Tiên Vương đuổi giết, bản thân khó bảo toàn, còn lo lắng cái này làm gì… Ân? Tạp Đà Châu cằn cỗi chi địa bực này, như thế nào đột nhiên nhiều ra nhiều Tiên nhân như vậy?
Hắn hướng xa xa nhìn lại, chỉ thấy từng đạo tiên quang cực nhanh, hướng một mảnh sơn mạch to lớn tráng lệ bay đi, ước chừng có hơn mười đạo tiên quang, cằn cỗi khốn khổ chi địa như Tạp Đà Châu, có thể nhìn thấy một Tiên nhân đã là sự tình rất giỏi, mà bây giờ rõ ràng xuất hiện hơn mười Tiên nhân, hiển nhiên là xảy ra đại sự gì.
Giang Nam xa xa nhìn thoáng qua, đang muốn ly khai, đột nhiên dừng bước lại, chỉ thấy giữa không trung lại có vài chục đạo tiên quang bay tới, cũng là hướng phiến sơn mạch to lớn mỹ lệ kia bay đi.
Lại sau một lúc lâu, một cổ khí tức khủng bố hàng lâm, tất cả Tiên thú ở giữa không trung gào thét lao nhanh, lôi kéo Tiên xa bảo liễn bay ra, phóng tới phiến sơn mạch kia.
– Phô trương lớn như vậy, chỉ sợ là một Chân Tiên rất giỏi, ngay cả tồn tại bực này cũng bị kinh động! Đến cùng Tạp Đà Châu xảy ra đại sự gì?
Giang Nam đang buồn bực, đột nhiên khí tức mênh mông như uyên hiện lên, trấn áp Lục Hợp bát hoang, rõ ràng là một Tiên Vương, ở rất nhiều Tiên nhân ủng hộ hạ bay tới.
Giang Nam không khỏi động lòng hiếu kỳ, cất bước đuổi đi qua.
Cũng không lâu lắm, lại có một Tiên Vương hàng lâm, cũng là hướng phiến sơn mạch kia bay đi, để cho hắn lòng hiếu kỳ càng đậm rồi.
– Nô dịch lấy quặng của Tạp Đà Châu, đào ra đồ vật khó lường, hình như là một tòa di tích tiền sử!
– Lúc tòa di tích tiền sử này xuất hiện, một cổ lực lượng tà ác từ trong trận phun ra, mấy trăm vạn nô dịch bên trong phiến sơn mạch này đều hóa thành huyết thủy, không biết rốt cuộc là di tích thời đại nào, lại tà môn như vậy.
– Tòa di tích tiền sử này đã bị kích hoạt, bên trong có sự vật rất đáng sợ!
…
Lúc Giang Nam đi đến phiến sơn mạch kia, nghe được tiếng nghị luận của rất nhiều tiên nhân, mà ở trung ương sơn mạch, thì đã biến thành một mảnh Sát Lục Tràng, khắp nơi đều là thi cốt, có chút thi thể còn chưa ăn mòn hoàn toàn, đó là thi cốt người Tạp Đà Châu khai thác mạch khoáng. Hiển nhiên, những người Tạp Đà Châu này đào được di tích tiền sử, xúc động năng lượng không hiểu, thế cho nên bị lực lượng tà ác hóa đi, chết vô số kể.
– Trong Tiên giới như thế nào còn sẽ có di tích tiền sử?
Giang Nam hiếu kỳ, hỏi một vị tiên nhân cách đó không xa.
– Vị đạo hữu này ngươi liền có chỗ không biết đi à nha?
Vị tiên nhân kia thực sự ôn hòa, cười nói:
– Trong truyền thuyết ở trước Tiên Giới, còn có một cái thời đại, mặc dù là lúc Đế cùng Tôn khai thiên tích địa, cũng gặp phải rất nhiều quái tượng thời tiền sử, có chút đồ vật cổ xưa, ngay cả Đế cùng Tôn cũng không thể hoàn toàn thanh trừ ra ngoài Tiên Giới, chỉ có thể đem những địa phương cùng đồ vật kỳ quái này trấn áp trong Tiên giới.
Đột nhiên, có người hoảng sợ nói:
– Bát Tiên Vương đã đến!
Chương 2049: Hắc Phong
Trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, khí tức dấu đi, tướng mạo cải biến, Nguyên Thủy đại đạo cũng ở thời khắc này phân giải, hóa thành từng đạo tiên đạo bình thường.
Hiện tại hắn tựa như cùng tiên nhân bình thường, mặc dù là thần thức của bát Tiên Vương đảo qua, cũng không có khả năng nhận ra hắn.
Hơn mười Chân Tiên cường đại ôm lấy Hậu Thổ Tiên Vương đi tới, khí phái phi phàm, rất nhiều Tiên nhân, Chân Tiên đã đến nơi đây nhao nhao tiến lên chào, mặc dù là hai đại Tiên Vương vừa mới đến chỗ này cũng không dám lãnh đạm.
Hậu Thổ Tiên Vương mỉm cười hoàn lễ, Giang Nam đột nhiên chứng kiến một người sau lưng Hậu Thổ Tiên Vương, không khỏi nao nao:
– Tiên cung Thái Tử? Hắn như thế nào còn sống?
Tiên cung Thái Tử đứng ở sau lưng Hậu Thổ Tiên Vương, ánh mắt sắc bén như điện, nhìn quét mọi nơi, phảng phất muốn từ trong đám người sưu tầm ra người nào.
– Vương nương, Huyền Thiên giáo chủ cũng không ở chỗ này.
Hắn thấp giọng nói.
Hậu Thổ Tiên Vương mặt mỉm cười, lạnh nhạt nói:
– Ta đã suy tính ra, Huyền Thiên giáo chủ ngay tại phụ cận, đoán chừng hắn đã thay hình đổi dạng, biến thành bộ dáng khác. Thần thông của hắn, không phải chuyện đùa, đã có thể giấu diếm được bát Tiên Vương chúng ta. Bất quá ngươi yên tâm, người này nếu như đã đến, như vậy sẽ không có khả năng đào tẩu.
Tiên cung Thái Tử hừ lạnh một tiếng nói:
– Tiểu tử này tại Hạ giới một tay chưởng khống Chư thần hoàng hôn kiếp, lại đem ta đánh cho hồn phi phách tán, đến thượng giới rõ ràng còn dám hung hăng càn quấy như thế! Biết rõ bát Tiên Vương đã đến nơi đây, còn dám ở tại chỗ này!
Hậu Thổ Tiên Vương cười nói:
– Vương nhi, không thể khinh thường Huyền Thiên giáo chủ, dù sao hắn cũng là nhân vật mở Thiên cung thứ chín, đợi một thời gian lớn lên, không kém hơn bát Tiên Vương chúng ta.
Tiên cung Thái Tử gật đầu nói:
– Người này cố bố nghi trận, phóng thích máu tươi hoá thân của mình, quấy nhiễu Vương nương cùng chư vị thúc bá suy tính, làm hại chúng ta không công bôn ba một phen, tìm được chỉ là hóa thân của hắn, đích thật là một nhân vật khó giải quyết đích! Ta lúc trước khinh thường hắn, lần này liền sẽ không rồi, lúc này đây hắn chui đầu vô lưới, liền quả quyết không thể để cho hắn đào thoát!
Cũng không lâu lắm, Câu Trần, Huyền Thanh hai Tiên Vương lần lượt tìm đến, chỉ là Tử Tiêu Trường Sinh các loại Tiên Vương lại không có chạy đến.
Câu Trần, Huyền Thanh hai Tiên Vương này có thể nói là thế lực cường thịnh nhất ngoại trừ Tiên Quân, dưới trướng có không ít cường giả gần như Tiên Vương, nguyên một đám ánh mắt sắc bén đến cực điểm, nhìn quét tiên nhân xuất hiện ở chỗ này.
Câu Trần, Huyền Thanh cùng Hậu Thổ Tiên Vương liếc nhau, yên lặng gật đầu, Huyền Thanh Tiên Vương nói:
– Huyền Thiên giáo chủ ở chỗ này, chỉ là thay hình đổi dạng rồi.
Bọn hắn thần thông quảng đại, đều suy tính ra Giang Nam ngay tại phụ cận, bất quá ánh mắt bọn hắn đảo qua rất nhiều tiên nhân, lại không có phát hiện tung tích của Giang Nam.
– Lão gia, muốn loại bỏ từng cái hay không?
Đông Phương Phổ Vũ thấp giọng nói.
Câu Trần Tiên Vương nhẹ nhàng lắc đầu nói:
– Ở đây nhiều tiên nhân như vậy, loại bỏ từng cái, ảnh hưởng không tốt. Hôm nay trong Tiên giới rất nhiều Tiên Vương đối với bát Tiên Vương chúng ta khó chịu, Tiên Đế Cung cùng Tiên Tôn Cung cũng muốn bắt được tay cầm của chúng ta tiến hành chèn ép, không nên đắc tội quá nhiều người.
Huyền Thanh Tiên Vương Hậu Thổ Tiên Vương hiển nhiên cũng ôm lấy cách nghĩ đồng dạng, tám Tiên Vương bọn hắn đến từ hạ giới, bởi vì khai sáng Thần đạo, đạo thống trải rộng thiên hạ, đệ tử phần đông, đã biến thành thế lực cường đại nhất Tiên Giới.
Lúc Tiên Đế cùng Tiên Tôn còn tại thế, thế lực bát Tiên Vương tự nhiên không bị người để ở trong mắt, nhưng bây giờ Tiên Đế cùng Tiên Tôn biến mất, dưới trướng bát Tiên Vương tụ tập tiên nhân tối đa, mà bát Tiên Vương cũng sắp tu thành Tiên Quân, nếu tám người này tu thành Tiên Quân, thế tất có thể nhảy lên trở thành quái vật khổng lồ có thể cùng Tiên Đế Cung Tiên Tôn Cung địa vị ngang nhau!
Đây là sự tình hai cung không vui chứng kiến.
Bởi vậy lúc Chư thần hoàng hôn kiếp bộc phát, hai cung truyền lệnh không được nhúng tay hạ giới tranh đấu, nhưng trên thực tế vẫn là chèn ép bát Tiên Vương, để cho bát Tiên Vương không cách nào tự mình hạ giới, mượn tay Giang Nam, đoạn đi đạo thống của bát Tiên Vương!
– Huyền Thiên giáo chủ tại Tiên Giới không có bất kỳ căn cơ, căn bản đứng không vững nền móng, bất quá rất nhiều Tiên Vương trong Tiên giới muốn xem bát Tiên Vương chúng ta chê cười, âm thầm trợ hắn giúp một tay, trợ giúp hắn đào thoát. Lúc này đây di tích tiền sử Tạp Đà Châu mở ra, dùng tính cách của hắn, tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, khẳng định phải tiến vào bên trong di tích, tìm kiếm cơ duyên để cho hắn cường đại lên.
Chương 2050: Hắc Phong (2)
Câu Trần Tiên Vương nói khẽ:
– Mà tới bên trong di tích tiền sử, hắn nhất định sẽ lộ ra chân ngựa, ở trong di tích hắn không đường có thể trốn, có thể nói là bắt rùa trong hũ dễ như trở bàn tay.
Hai vị Tiên Vương Huyền Thanh cùng Hậu Thổ mỉm cười gật đầu, cười nói:
– Bên trong di tích Tiền sử có rất nhiều bí mật che giấu, không muốn người biết, cũng có bảo vật tiền sử, lần này đã có thể diệt trừ phản đồ, lại có thể tìm được vài món bảo vật tiền sử, chúng ta coi như là chuyến này không uổng rồi.
Mà vào lúc này, Giang Nam tinh tế dò xét phiến di tích trong sơn cốc kia, chỉ thấy nô dịch Tạp Đà Châu chỉ mở ra ngoại bộ di tích, ngay cả môn hộ cũng không có mở ra, trong đó tiết lộ ra một tia lực lượng tà ác liền hóa thành huyết thủy.
Triển lộ ở trước mặt chư tiên chỉ là một cái cầu thang, trên cầu thang khắp nơi đều là thi cốt, có chút là thi cốt của nô dịch vừa vặn chết mất, nhưng có chút lại cực kỳ cổ xưa, cổ xưa đến đáng sợ, so với lịch sử Tiên Giới còn muốn cổ xưa!
Mà trên cầu thang tòa môn hộ này còn có điêu khắc, những pho tượng này như thần như ma, không giống sinh linh hiện tại, hơn nữa phong cách kiến trúc cũng cùng hiện tại hoàn toàn bất đồng, rất là cổ quái!
– Di tích Tiền sử, thật là di tích tiền sử!
Bên người Giang Nam, một tiên nhân lẩm bẩm nói:
– Đế cùng Tôn khai thiên tích địa, từ trong Hỗn độn mở ra Tiên Giới, nghe nói gặp rất nhiều địa phương không cách nào mở, rất nhiều thứ bị trấn áp ở trong Tiên giới, mượn nhờ Tiên Giới Tiên Thiên pháp bảo đến trấn áp, ý đồ đem những địa phương này luyện nhập trong Tiên giới, gia tăng uy năng của Tiên Giới. Ta vốn cho rằng đây chỉ là một truyền thuyết, hiện tại xem ra thật sự…
Bên trong Chư tiên, đã có không ít người ý đồ tiến vào tòa đại điện này.
Tòa môn hộ kia vô cùng hùng vĩ, môn hộ đóng kín, rất nhiều tiên nhân vận dụng từng kiện từng kiện tiên gia pháp bảo ý đồ cưỡng ép đánh bay cánh cửa này, còn có người thì ý đồ dùng các loại pháp môn thần thông cấm chế, nhìn xem có thể phá vỡ môn hộ cấm chế hay không, nhưng phần lớn là tốn công vô ích.
Bát Tiên Vương cùng với mấy Tiên Vương khác chỉ là xa xa quan sát, lại không có khởi hành.
Đã qua thật lâu, đột nhiên chỉ nghe một tiếng kẽo kẹt, không biết người phương nào xúc động cấm chế nào đó của môn hộ, tòa môn hộ này vậy mà chậm rãi mở ra một đường, lập tức trong môn hộ gió lạnh gào thét, điên cuồng thổi ra, Hắc Phong vù vù mang tất cả hạp cốc, không có thiên lý!
Đã qua thật lâu, lúc này cổ Hắc Phong kia mới tán đi, chỉ thấy chút ít tiên nhân vừa rồi đứng ở trước môn hộ kia dĩ nhiên biến mất vô tung, trên mặt đất chỉ còn lại có mấy cổ xương cốt, những tiên nhân này vậy mà tử vong bên trong Hắc Phong!
Chỉ có số ít Tiên Vương cùng Chân Tiên cực kỳ cường đại thấy rõ trong một màn Hắc Phong cuồng bạo kinh người kia, lúc Hắc Phong từ trong điện thổi ra, làn da cùng huyết nhục của chút ít tiên nhân trước môn hộ kia không ngừng tan rã, hòa tan ở bên trong Hắc Phong, sau đó ngay cả thần hồn cũng bị gió lớn ăn mòn, thân tử đạo tiêu!
Giang Nam cũng chứng kiến một màn kia, trong nội tâm cả kinh, thầm nghĩ một tiếng tà môn.
Tiên nhân là cường đại bực nào?
Nhất là Tiên nhân Cổ Tiên Giới, đều là tu luyện Thần đạo mà chứng đạo thành Tiên, vô luận thân thể hay là thần hồn, pháp lực, thần thức, đều đạt tới hoàn cảnh khủng bố vô cùng, người bậc này rất khó giết chết, chỉ cần thần hồn còn, một giọt huyết cũng có thể trọng sinh!
Nhưng mà ở bên trong cổ Hắc Phong này, những tiên nhân kia thậm chí ngay cả chỗ trống phản kháng cũng không có, trực tiếp bị thổi chết!
Hắc Phong thổi tận, đã qua thật lâu, rốt cục có tiên nhân đánh bạo đi vào bên trong tòa môn hộ này, đón lấy có càng nhiều tiên nhân đi vào.
Giang Nam cũng theo sau rất nhiều tiên nhân đi vào tòa môn hộ này, chỉ nghe bên người có người rung giọng nói:
– Lúc Đế cùng Tôn ở trong hai cung, những địa phương này một mực an phận, nhưng mà Đế cùng Tôn vừa biến mất, những quái địa này cũng không đứng yên… Vừa rồi cổ hắc phong kia, cùng tràng bạo động ở Vô Nhân khu kia có chút tương tự, đồng dạng đều là một cổ hắc phong thổi qua…
Giang Nam không khỏi động lòng hiếu kỳ, vội vàng hỏi thăm, cười nói:
– Đạo huynh, Vô Nhân khu khi nào phát sinh bạo động?
Vị tiên nhân kia nhất phái tiên phong đạo cốt, khí chất phiêu dật xuất trần, lại có vẻ có chút khiếp đảm, liếc nhìn hắn một cái nói:
– Đạo hữu, ngươi là gần chút ít năm này mới chứng đạo thành tiên a? Khó trách không biết tràng bạo động kinh thế hãi tục ở Vô Nhân khu. Năm đó trận bạo động kia, tiên nhân tử vong thật sự là nhiều vô số kể…
Giang Nam hỏi tới, trong nội tâm cũng không khỏi hoảng sợ.
Vô Nhân khu là một mảnh hoang vu chi địa của Tiên Giới, Tạp Đà Châu coi như là cằn cỗi, nhưng dù sao còn có người ở lại, mà Vô Nhân khu thì càng thêm hoang vu.
Nghe nói nơi đó là lúc Đế cùng Tôn khai thiên tích địa, ở trong Hỗn độn gặp một ít di tích tiền sử, di tích thập phần đáng sợ, Đế cùng Tôn e sợ xúc động chút tồn tại còn sót lại thời tiền sử, rước lấy phiền toái không cần thiết, bởi vậy không có đem phiến khu vực Hỗn Độn kia hoàn toàn mở ra.
Trong Vô Nhân khu, sinh tồn lấy rất nhiều loài đáng sợ, Man Hoang, khát máu, hơn nữa chỗ đó cực kỳ quỷ dị, tiên nhân tiến vào Vô Nhân khu, rất ít có thể còn sống đi ra.
Bất quá có một lần, có tiên nhân trong Vô Nhân khu còn sống đi ra, mang đến tin tức kinh người, bọn hắn ở trong Vô Nhân khu gặp được bóng dáng Tiên Thiên pháp bảo vô chủ, đưa tới một hồi rối loạn.
Lúc ấy, có rất nhiều tiên nhân chen chúc tiến về Vô Nhân khu, thậm chí ngay cả Tiên Vương cũng bị kinh động, tiến về Vô Nhân khu tầm bảo, nhưng tiếc Vô Nhân khu đột nhiên phát sinh bạo động, rất nhiều tiên nhân chết tại đó, ngay cả mấy Tiên Vương cũng lọt vào trọng thương, lại không có thể tìm được Tiên Thiên pháp bảo.
Trong đó có hai Tiên Vương vẫn lạc tại Vô Nhân khu, nói đến quỷ dị, sau khi hai Tiên Vương kia thân vẫn, đạo quả bọn hắn ký thác vào trong Tiên giới, vốn hẳn nên phục sinh bọn hắn, nhưng mà đạo quả hai Tiên Vương này lại không có cải tạo thân thể bọn hắn, ngược lại phi tốc héo rũ, cuối cùng nhất đạo quả khô cạn, tróc bong ra Tiên Giới, toái đầy đất.
Hai đại Tiên Vương vẫn lạc, ở lúc ấy cũng là đại sự chấn động một thời!
Vị tiên nhân bên người Giang Nam kia sắc mặt ngưng trọng nói:
– Sau đó Vô Nhân khu xuất hiện một hồi đại bạo động, Hắc Phong tràn ngập, vọt tới biên giới mấy đại châu của Tiên Giới, những nơi Hắc Phong đi qua, tất cả sinh linh, tiên thú, tiên nhân, đều chết hết! Nghe nói một Tiên Vương mạo hiểm xâm nhập bên trong Hắc Phong, thấy được tiền sử âm linh, cường đại vô cùng, cướp lấy thân thể sinh linh, xâm chiếm Tiên Giới. Về sau là Tiên Đế cung cùng Tiên Tôn Cung tế lên Nguyên Đỉnh Nguyên Tháp, đánh vào bên trong Hắc Phong, cưỡng ép đem bạo động này trấn áp xuống. Sau khi cổ hắc phong này dẹp loạn, trời giáng huyết vũ, đem mấy đại châu kia đều nhuộm đến huyết hồng…
Bất tri bất giác, bọn hắn đi vào bên trong môn hộ, chỉ thấy bên trong môn hộ lại là từng tòa môn hộ đóng kín, có tất cả tám tòa, phía trên những môn hộ này từng người treo một mặt gương đồng, trước môn hộ còn có một đồng nhân.
– Tiền sử pháp bảo!
Có người mắt sáng rực lên, vội vàng về phía trước, ý đồ đem gương đồng tháo xuống, đột nhiên một tiếng hừ lạnh truyền đến, chỉ thấy một Chân Tiên vung tay áo phất một cái, đem tiên nhân kia phiến phi, lấy tay hướng gương đồng kia chộp tới, lạnh nhạt nói:
– Tiền sử pháp bảo, người có đức thì được, đạo hữu, ngươi coi chừng có mệnh cầm, không mạng lấy đi!
Tiền sử pháp bảo đối với Tiên nhân mà nói, cũng có được lực hấp dẫn giống như trí mạng, dù sao đó là văn minh đã từng huy hoàng nhất thời, mà văn minh bây giờ, chỉ là vừa cất bước tám trăm triệu năm, luận nội tình, luận trình độ huy hoàng, đều xa xa không đạt tới trình độ văn minh tiền sử.
Bởi vậy, gương đồng đọng ở trên tám tòa môn hộ này, không thể không khiến cho mọi người ngấp nghé chi tâm!
Vị Chân Tiên kia đánh lui tiên nhân, lập tức lấy tay hướng một mặt gương đồng trong đó chộp tới, cùng lúc đó, các tiên nhân Chân Tiên nhao nhao bạo lên, ý đồ lấy đi các gương đồng tiền sử kia!
Chiến đấu ngay trong lúc đó bộc phát, tại đây không gian không lớn, nhưng có một loại lực lượng quỷ dị, hạn chế uy năng thần thông cùng pháp bảo của tiên nhân, bất quá tiên nhân như trước cực kỳ cường đại, rất nhanh có tiên nhân đẫm máu, nuốt hận xong việc.
Bành bành bành…
Trước những môn hộ này còn có từng tượng đồng che kín màu xanh, giờ phút này cũng bị dư âm chư tiên giao thủ phá hủy, toàn bộ toái mất!
Giang Nam rút lui một bước, không có tham dự đến trận hỗn chiến này, trừ hắn ra, còn có mấy Chân Tiên dị thường cường đại cũng lui đi ra, tựa hồ khinh thường tranh đoạt.
– Vị đạo hữu này, vì sao ngươi không đi tranh đoạt pháp bảo tiền sử?
Bên người Giang Nam, một vị lão tiên nhân tóc trắng đầu bạc, mặt mũi hiền lành cười hỏi.
Giang Nam cười nói:
– Lão trượng, còn ngươi vì sao không có đi tranh đoạt?
Chương 2051: Một Bụng Ý Nghĩ Xấu
Lão tiên nhân mặt mũi hiền lành kia hết nhìn đông tới nhìn tây, đột nhiên trở nên tặc mi thử nhãn, cười hắc hắc nói:
– Nơi này quỷ dị như vậy, vẫn là coi chừng một ít thì tốt hơn. Những bảo kính này hãy để cho bọn hắn đi tranh giành, nếu không có nguy hiểm, lão phu lại từ trong tay bọn họ đoạt lấy là được. Đạo hữu, ngươi cũng là loại ý nghĩ này a?
Giang Nam nghiêm nghị bắt đầu kính nể nói:
– Lão trượng xưng hô như thế nào?
Vị lão tiên nhân kia lại trở nên mặt mũi hiền lành, nghiêm mặt nói:
– Lão phu Nam Quách Minh, người xưng Nam Quách tiên ông…
Giang Nam tinh tế suy tư, trong trí nhớ của Tiên cung Thái Tử cùng Thanh Huyền Chân Tiên. Hoàn toàn chính xác có nhân vật Nam Quách Minh này, là một lão Chân Tiên gần tới Tiên Vương, lai lịch cơ hồ cùng lịch sử Tiên Giới đồng dạng cổ xưa, bất quá lại không bị người xưng Nam Quách tiên ông, mà là bị người gọi là Nam Quách lão thỏ tử.
Bởi vì lão nhân này già mà không kính, làm nhiều việc ác, hơn nữa lại gian xảo vô cùng, trượt không nương tay. Đã từng có Tiên Vương tự mình đuổi giết hắn, kết quả vẫn bị hắn chạy thoát đi, bởi vậy có danh xưng là lão thỏ tử.
Bất quá, “Lão thỏ tử” cũng không phải cường giả dưới trướng bất luận Tiên Vương gì, mà là một tán nhân, không có bám vào bất luận thế lực gì.
Trong truyền thuyết, chỉ cần Tiên Giới có bảo bối xuất hiện, vô luận đầm rồng hang hổ gì, lão thỏ tử này đều trước tiên xuất hiện ở nơi đó, lén lén lút lút, tặc mi thử nhãn, vơ vét không biết bao nhiêu bảo bối.
Giang Nam nhịn không được tán thán nói:
– Nam Quách đạo huynh, thật sự là danh bất hư truyền, làm cho người bội phục!
Nam Quách Minh vuốt vuốt chòm râu trắng bóng, ha ha cười nói:
– Hư danh, đều là hư danh mà thôi, không cần phải nói? Tiểu đạo hữu, ngươi xưng hô như thế nào?
– Tại hạ Thủy Công đạo nhân.
Giang Nam cười nói.
Nam Quách Minh đề nghị nói:
– Thủy đạo hữu, dùng cách nhìn của ta, đợi tí nữa những người này ăn thiệt thòi rồi, bất quá Tiên Vương cũng đang chờ đợi bọn hắn có hại chịu thiệt, chúng ta chưa hẳn có thể được đến chỗ tốt, không bằng ta và ngươi liên thủ, cộng đồng thăm dò phiến di tích này, thậm chí…
Ánh mắt của hắn chớp động, cười hắc hắc nói:
– Thậm chí nói không chừng chúng ta còn có thể lừa bịp mấy Tiên Vương! Nếu có thu hoạch, chúng ta lợi ích chia đều, ý của ngươi như thế nào?
Trong nội tâm Giang Nam cảnh giác, lão thỏ tử này qua lại sự tích cũng không tốt thế nào, phàm là cùng hắn chung một chỗ thăm dò bảo tàng, cuối cùng nhất đều không có bao nhiêu người có thể rơi vào kết cục tốt, hôm nay lão thỏ tử đề nghị cùng hắn chung một chỗ thăm dò phiến di tích này, Giang Nam không thể không tưởng tượng.
Bất quá, Nam Quách Minh đề nghị lừa bịp mấy Tiên Vương, lại làm cho hắn động tâm.
Hắn bị bát Tiên Vương đuổi giết lâu như vậy, sớm đã tích một bụng hỏa, rất muốn hung hăng lừa bịp bát Tiên Vương một lần!
Chương 2052: Một Bụng Ý Nghĩ Xấu (2)
Hai người ăn nhịp với nhau, Nam Quách Minh cười nói:
– Dùng cách nhìn của ta, cái gương đồng này bất quá là món ăn khai vị, đằng sau môn hộ mới thật sự là bảo tàng tiền sử, hiện tại chúng ta không cần nóng lòng nhất thời, đợi mấy Tiên Vương mở đường rồi nói sau!
Lúc này, mấy Tiên Vương đã ở dưới chư tiên túm tụm đi vào trong môn hộ, cũng không có ra tay thu gương đồng trên tám tòa môn hộ kia, mà là lẳng lặng xem cuộc chiến.
Nam Quách Minh lại khôi phục bộ dáng đạo cốt tiên phong, xuất trần phiêu dật, truyền âm nói:
– Thủy Công đạo hữu, ta cùng với mấy vị Tiên Vương này có cừu oán, đây cũng không phải là tướng mạo sẵn có, nếu bị bọn hắn xem thấu diện mục của ta, chỉ sợ sẽ hướng ta ra tay. Ngươi đến phía sau ta, giả bộ như là đạo đồng của ta.
Lúc này Giang Nam đứng ở bên cạnh Nam Quách Minh.
Đột nhiên, gương đồng trên tám tòa môn hộ kia tách ra hào quang sâu kín, Chân Tiên cầm đầu vừa mới bị tia sáng này chiếu trúng, thần tính đột nhiên trì hoãn chậm lại, đón lấy ở trước mắt bao người, vị Chân Tiên này mặt mày méo mó, dần dần không cách nào nhúc nhích, quanh thân bò đầy màu xanh đồng, biến thành một đồng nhân!
Bức tràng diện này, để cho tiên nhân khác đang tranh đấu không khỏi sởn hết cả gai ốc, nhao nhao đình chỉ tranh đấu, ngơ ngác nhìn xem cỗ đồng nhân này.
Ông ông ông…
Từng mặt gương đồng tách ra ánh sáng âm u, như là ánh trăng đột nhiên tới, nghiêng chiếu vào trong phiến không gian không lớn này, những nơi đi qua, vô số tiên nhân Chân Tiên nhao nhao hóa thành đồng nhân.
Tiên nhân khác thấy thế, hoảng sợ không hiểu, nhao nhao chạy tứ tán.
Sau một lúc lâu, ánh sáng âm u của gương đồng thối lui, trở lại trong kính, trước tám tòa môn hộ lưu lại rất nhiều đồng nhân, đúng là những tiên nhân Chân Tiên không kịp đào thoát kia.
Cho tới bây giờ, mọi người mới biết rõ vừa rồi vì sao có rất nhiều đồng nhân thiên kì bách quái đứng ở trước tám tòa môn hộ này, nguyên lai những đồng nhân này vậy mà đều là người sống biến thành!
– Trác sư huynh!
Một Chân Tiên nghẹn ngào kinh hô, gấp bước lên phía trước, ý đồ đem một Chân Tiên hóa thành đồng nhân giải cứu ra, bất quá tùy ý hắn thi triển tất cả vốn liếng, cũng không cách nào làm cho vị “Trác sư huynh” này phục hồi như cũ.
– Thanh Mộc lui ra, để cho bổn vương thử xem.
Đột nhiên một thanh âm truyền đến, chỉ thấy một Tiên Vương suất lĩnh rất nhiều tiên nhân đi tới, là Nguyên châu Tuyên Dạ Tiên Vương.
Vị Thanh Mộc Chân Tiên kia vội vàng lui ra, Tuyên Dạ Tiên Vương đi vào bên người đồng nhân, khẽ nhíu mày, thi triển các loại cấm pháp Thần thông, cũng thủy chung không thể giải cứu vị “Trác sư huynh” này từ đồng nhân đi ra.
Sau một lúc lâu, Tuyên Dạ Tiên Vương hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:
– Thần thông công pháp Tiền sử, quả nhiên có chút huyền bí. Bất quá cũng may Trác Thanh Dương đã tu thành Chân Tiên, đạo quả ký thác vào Nguyên châu Tiên Vương Điện. Ta liền hủy đồng nhân này, để cho Thanh Dương từ Tiên Vương Điện phục sinh a!
Hắn nhẹ nhàng một chưởng, vỗ vào phía trên đồng nhân, Đồng nhân toái đi.
Đột nhiên sắc mặt Tuyên Dạ Tiên Vương kịch biến, trở nên âm tình bất định, Hậu Thổ Tiên Vương mở miệng nói:
– Tuyên Dạ đạo hữu, làm sao vậy?
Tuyên Dạ Tiên Vương hít vào một hơi thật dài, sắc mặt ngưng trọng nói:
– Thanh Dương đạo quả… Nát!
Hắn nhẹ nhàng trong nháy mắt, chỉ thấy giữa không trung xuất hiện một bức họa, đúng là cảnh tượng bên trong Nguyên châu Tiên Vương Điện, Trác Thanh Dương Chân Tiên đem đạo quả của mình ký thác vào bên trong tòa Tiên Vương Điện này, bên này Tuyên Dạ Tiên Vương đánh nát thân thể đồng nhân của hắn, thì ở trong Tiên Vương Điện, một quả đạo quả đột nhiên từ trong hư không hiển hiện, đón lấy hóa thành một cục đồng đầy vết rỉ khó chịu, rơi trên mặt đất nát bấy!
Tất cả tiên nhân ở đây đều không khỏi rút một ngụm hơi lạnh, Chân Tiên đã là tồn tại Bất Tử Bất Diệt, đạo quả ký thác Tiên Giới, cùng Tiên Giới đồng thọ, bất luận Chân Tiên gì đều không lo lắng tánh mạng của mình chút nào, bởi vì mặc dù bọn hắn đã chết, cũng có thể từ trong đạo quả phục sinh.
Không nghĩ tới, gương đồng trên môn hộ này, thậm chí ngay cả Chân Tiên đạo quả cũng có thể đồng hóa!
Tiền sử pháp bảo, thủ đoạn công kích thật là quỷ dị. Mặc dù là tiên nhân luyện thành đạo quả cũng không có chút cảm giác an toàn nào!
Tuyên Dạ Tiên Vương hừ lạnh một tiếng, cất bước hướng một tòa môn hộ trong đó đi đến, lạnh nhạt nói:
– Như Tiên Vương, tại tiền sử cũng là phượng mao lân giác, ta liền không tin, chỉ là một kiện tiền sử pháp bảo, ngay cả Tiên Vương cũng có thể gạt bỏ!
Vài bước tầm đó, hắn cũng đã tiếp cận một mặt gương đồng, đón lấy, mặt gương đồng kia hào quang tỏa sáng, chỉ một thoáng ánh sáng âm u trải rộng, đem Tuyên Dạ Tiên Vương lung bao ở trong đó!
Bên ngoài thân vị Tiên Vương này lập tức sinh ra màu xanh đồng, màu xanh đồng điên cuồng lan tràn, chỉ một thoáng trải rộng toàn thân của hắn, đem vị Tiên Vương này định tại đó.
Tuyên Dạ Tiên Vương gầm lên, Tiên đạo trong cơ thể vận chuyển, chỉ thấy màu xanh đồng phi tốc thối lui, Tuyên Dạ Tiên Vương bước đi, đưa tay bắt lấy gương đồng, đem mặt gương đồng này tháo xuống.
Môn hộ mở ra, vị Tiên Vương này suất lĩnh Nguyên châu chư tiên cất bước vào bên trong môn hộ, biến mất không thấy gì nữa.
Câu Trần Tiên Vương ánh mắt chớp động, cười nói:
– Phổ Vũ, ngươi đi thử xem, có thể đem gương đồng tháo xuống hay không.
Đông Phương Phổ Vũ khom người lĩnh mệnh, cất bước tiến lên, đi vào trước một tòa môn hộ khác, gương đồng tách ra ánh sáng âm u, quanh thân Đông Phương Phổ Vũ lập tức dài khắp màu xanh đồng, tiên đạo trong cơ thể đang cùng màu xanh đồng kịch liệt chống lại, hiển nhiên chống cự màu xanh đồng xâm lấn!
Đông Phương Phổ Vũ gian nan hoạt động bước chân, đã qua thật lâu, lúc này bàn tay mới chạm đến mặt gương đồng kia, đem gương đồng tháo xuống.
– Phổ Vũ, ngươi so với Tiên Vương vẫn là muốn thua kém một bậc.
Câu Trần Tiên Vương ha ha cười cười, suất lĩnh Tiên cung chư tiên đi vào bên trong tòa môn hộ này.
Hậu Thổ Tiên Vương cũng cho Nguyễn Kỳ Chân Tiên môn hạ của mình tiến lên, tháo xuống một mặt gương đồng. Nguyễn Kỳ Chân Tiên này là cường giả cùng Đông Phương Phổ Vũ một thời đại, Hậu Thổ Tiên Vương dưới trướng đệ nhất nhân, thực lực không phải chuyện đùa!
Lại có một Tiên Vương đi ra, tự mình tháo xuống một mặt gương đồng, hai Tiên Vương lần lượt đi vào bên trong môn hộ, chỉ còn lại có bốn tòa môn hộ.
Tiên nhân khác ở đây bắt đầu do dự, có đi vào môn hộ do bốn Tiên Vương đã mở, có thì chần chờ, tựa hồ muốn xem xem mình có thể tháo xuống một mặt gương đồng hay không.
Nam Quách Minh cười hắc hắc nói:
– Thủy Công lão đệ, ngươi đi tháo xuống một mặt gương đồng, chúng ta cũng đi vào. Ngươi yên tâm, lão ca ca ở sau lưng ngươi, cái gương đồng này không làm gì được ngươi mảy may.
Giang Nam tựa hồ không nghi ngờ gì, đi thẳng về phía trước, Nam Quách Minh theo sau lưng hắn, thầm nghĩ:
– Có hắn ở phía trước ngăn cản ánh sáng gương đồng, ta ở phía sau, chỉ cần tiếp cận gương đồng, liền có thể sét đánh không kịp bưng tai đem gương đồng tháo xuống, đoạt được cái bảo vật này!
Rốt cục, Giang Nam đi vào trước gương đồng khác, gương đồng đại phóng ánh sáng âm u, bao phủ hắn, Giang Nam kêu rên một tiếng, quanh thân lập tức dài khắp màu xanh đồng, đinh tại nguyên chỗ.
Nam Quách Minh đại hỉ, vội vàng từ sau lưng Giang Nam lấy tay hướng mặt gương đồng kia chộp tới, thầm nghĩ:
– Tuy khoảng cách còn có chút xa, nhưng lấy thực lực của ta tháo xuống gương đồng không tốn sức chút nào…
Hắn vừa mới nghĩ tới đây, Giang Nam đột nhiên một tiếng ầm vang ngã xuống, ánh sáng âm u của gương đồng lập tức chiếu vào trên người Nam Quách Minh, đem vị lão giả đạo cốt tiên phong này định tại đó.
Nam Quách Minh tròng mắt nhấp nhô, bàn tay gian nan di động, lại vào lúc này, chỉ thấy Giang Nam rì rì đứng lên, tháo xuống gương đồng, lập tức chặn ngang ôm lấy vị lão tiên nhân này, đặt ở trước một môn hộ tòa khác, để cho hắn ngăn cản ánh sáng âm u của gương đồng, chính mình đi hái gương đồng khác.
Tròng mắt của Nam Quách Minh cơ hồ muốn trừng vỡ ra, trơ mắt nhìn mình bị Giang Nam chuyển đến chuyển đi, thầm nghĩ:
– Quanh năm đánh nhạn ngược lại bị nhạn mổ mù mắt, tiểu tử này một bụng ý nghĩ xấu, rốt cuộc là ai…
Nơi này có tất cả tám tòa môn hộ, mỗi môn hộ riêng phần mình giắt một mặt gương đồng, Hậu Thổ, Câu Trần, Tuyên Dạ… bốn vị Tiên Vương riêng phần mình hái một mặt gương đồng tiến vào một tòa môn hộ trong đó, chỉ còn lại có bốn gương đồng.
Giang Nam hái ba mặt trong đó, đang muốn đi hái chiếc cuối cùng, đột nhiên cảm ứng được vài cổ khí tức Tiên Vương vô cùng cường đại phủ xuống, hẳn là lại có Tiên Vương tới chỗ nầy.
– Tiên Vương bình thường không thể nào có hơi thở cường đại như vậy, xem ra nhất định là mấy người khác trong bát Tiên Vương!
Trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, không kịp hái mặt gương đồng thứ tư, khiêng Nam Quách Minh đi vào trong một tòa môn hộ, hắn chân trước mới vừa đi, Tử Tiêu, Tử Vi, Thanh Hoa, Trường Sinh, Ngọc Hoàng ngũ đại Tiên Vương chân sau liền tới.
Ngũ đại Tiên Vương này dắt tay nhau phủ xuống, mọi nơi quét nhìn một cái, Tử Tiêu Tiên Vương khẽ cau mày, cười nói:
– Mấy vị đạo hữu, mới vừa rồi Hậu Thổ, Câu Trần, Huyền Thanh ba vị đạo hữu truyền âm ta, nói bọn họ đã đến, đi trước một bước tiến vào trong đó. Mà trên năm tòa môn hộ khác, bọn họ lưu lại bốn gương đồng cho chúng ta, mà bây giờ chỉ còn lại có một mặt.
Trên mặt hắn lộ ra nụ cười ngoạn vị, nhẹ giọng nói:
– Xem ra, nơi này còn có người có thực lực gần như Tiên Vương a.
Ngọc Hoàng triệu lai một Tiên nhân nơi đây, hỏi kỹ, lúc này vị Tiên nhân kia đem chuyện tình Giang Nam như thế nào lấy được ba mặt gương đồng nói một lần, năm Tiên Vương suy tư chốc lát, Tử Vi Tiên Vương cười nói:
– Cái lão Tiên từ mi thiện mục kia, hơn phân nửa chính là Nam Quách lão thỏ tử, lão thỏ tử này luôn luôn gian xảo vô cùng, ám toán người khác, làm cho người ta hận đến ngứa răng, rồi lại không thể làm gì hắn. Không nghĩ tới hôm nay lão thỏ tử này cũng bị người ám toán, không biết người ám toán hắn là ai?
Ngọc Hoàng nhẹ nhàng nói:
– Chúng ta chọn một con đường, đi vào tìm một chút thôi, xem một chút thời đại tiền sử này cùng Tiên giới chúng ta có gì bất đồng.
– Tất cả Đại đạo, trăm sông đổ về một biển. Chỉ là muốn nhìn tiền sử Đại đạo một chút, đối với tu vi của chúng ta tiến cảnh tất nhiên cũng rất có ích lợi.
Mấy vị Tiên Vương khác rối rít gật đầu, năm vị Tiên Vương này tự chọn một con đường tiến vào trong đó, bọn họ hiển nhiên có thủ đoạn liên lạc khác, cũng không có cùng Hậu Thổ Câu Trần Huyền Thanh ba vị Tiên Vương đi cùng một con đường.
Trong đó, Ngọc Hoàng Tiên Vương đi con đường cùng Giang Nam là một cái môn hộ.
Nhiều Tiên nhân lưu ở nơi đây thấy thế, cũng rối rít đi theo mấy vị Tiên Vương này tiến vào, xem một chút có thể tìm được kỳ ngộ của mình hay không.
Cũng không lâu lắm, lại có mấy Tiên Vương phủ xuống, cũng riêng phần mình tiến vào trong thông đạo.