Đế Bá Audio Podcast
Tập 911 [Chương 4551 đến Chương 4555]
❮ sautiếp ❯Chương 4551: Nếu ngươi thua
Thời điểm không ít đệ tử căm giận bất bình vì Cung Thiên Nguyệt, Cung Thiên Nguyệt không có chút tức giận nào, nàng càng không trách móc Lý Thất Dạ, nàng chỉ lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ.
Đối mặt với đệ tử chung quanh cười nhạo, Lý Thất Dạ bình thản ngồi đó, hắn tùy tâm sở dục.
Cung Thiên Nguyệt nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, đột nhiên nàng cảm thấy Lý Thất Dạ giống như sương mù, một đám sương mù nhìn không thấu, hình như tất cả mọi thứ của hắn đều giấu trong sương mù.
– Nếu như ta thua thì thế nào?
Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng nói.
Cung Thiên Nguyệt đã mở miệng, các đệ tử khác đang cười nhạo Lý Thất Dạ cũng câm miệng, mặc dù là như thế, bọn họ vẫn nhìn chằm chằm vào ánh mắt Lý Thất Dạ, ánh mắt cực kỳ bất thiện, thậm chí có đệ tử kích động, rất muốn giáo huấn Lý Thất Dạ.
– Nếu như ngươi thua…
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn Cung Thiên Nguyệt, hắn cười nói:
– Hiện tại ta đang thiếu nha đầu rửa chân, ngươi làm nha đầu rửa chân của ta đi
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, các đệ tử có mặt ở nơi này ngây ngốc, thời điểm bọn họ khôi phục tinh thần thì ánh mắt bắn ra lửa giận đáng sợ, đặc biệt là những người ái môn Cung Thiên Nguyệt càng nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức xé Lý Thất Dạ thành từng mảnh.
Cung Thiên Nguyệt không có tức giận, nàng chỉ ngạc nhiên nhìn hắn, lúc Lý Thất Dạ nhìn nàng từ trên xuống dưới, trong nội tâm nàng hoặc nhiều hoặc ít dự liệu được đáp án của Lý Thất Dạ, trong lòng nàng sẽ cho rằng, Lý Thất Dạ sẽ nói nếu nàng thua thì nàng phải gả cho hắn.
Đây cũng không phải là Cung Thiên Nguyệt tự kỷ hoặc tự ngạo, dù sao, trong Thần Huyền tông thậm chí là cả bắc Tây Hoàng, có không biết bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi ái mộ nàng, không biết có bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi muốn ôm mỹ nhân quay về.
Nhưng thời điểm Lý Thất Dạ nói ra yêu cầu của hắn, Cung Thiên Nguyệt phản ứng đầu tiên không phải giận dữ, mà là ngạc nhiên.
Nàng cũng không nghĩ tới, Lý Thất Dạ đột nhiên đưa ra yêu cầu như vậy làm cho nàng không kịp phản ứng, yêu cầu đột ngột như thế vượt qua dự kiến của nàng.
– Vương bát đản, có tin ta làm thịt ngươi hay không?
Lúc này đệ tử luôn tranh công trước mặt Cung Thiên Nguyệt đã biến sắc, hai mắt bắn ra lửa, khuôn mặt vặn vẹo quát lớn Lý Thất Dạ.
– Đúng thế, Lưu sư huynh, nên giáo huấn vương bát đản này, xé hắn thành mảnh nhỏ.
Đệ tử ái mộ Cung Thiên Nguyệt cũng lên tiếng phụ họa.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu nam đệ tử tức giận, bọn họ nghiến răng nghiến lợi nhìn Lý Thất Dạ, đều hận không thể lập tức xé Lý Thất Dạ thành từng mảnh.
Trong suy nghĩ không biết bao nhiêu nam đệ tử Thần Huyền tông, Cung Thiên Nguyệt giống như nữ thần, hôm nay, Lý Thất Dạ cũng dám miệng cuồng vọng, rất là bất kính, dám nói muốn Cung Thiên Nguyệt làm nha đầu rửa chân cho hắn, các nam đệ tử làm sao không giận chứ, bọn họ hận không thể hiện tại xé Lý Thất Dạ thành từng mảnh.
– Câm miệng!
Đối với các nam đệ tử bất bình, Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng quát một tiếng.
Cung Thiên Nguyệt quát lớn, nàng quát tràn ngập lực lượng, uy hiếp nhân tâm, không giận mà uy, các đệ tử ở đây cảm giác nội tâm lạnh lẽo, lúc này bọn họ ngậm miệng không nói gì nữa.
Cung Thiên Nguyệt nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong nội tâm nàng vẫn không nghĩ ra, Lý Thất Dạ dựa vào cái gì mà tự tin như thế.
Tuy Lý Thất Dạ nói là chuyện đầm rồng hang hổ, nhưng dáng vẻ tùy tâm giống như nắm tất cả trong tay.
Việc này làm Cung Thiên Nguyệt không rõ, nàng là người có thực lực Tam Muội Chân Thân, Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể mà thôi, thực lực cách biệt như thế, không có thủ đoạn nào có thể san bằng.
Bất cứ kẻ nào cũng biết chênh lệch trong đó không thể vượt qua, nhưng Lý Thất Dạ vẫn bình thản, vẫn mười phần tự tin, hắn không có chút lo lắng gì, còn chưa bắt đầu nhưng hắn lại làm như nắm chắc thắng lợi trong tay.
Cung Thiên Nguyệt nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nàng xem ra, Lý Thất Dạ thực sự không phải cố làm ra vẻ, hắn tự tại tùy tâm, hắn bình thản không quan tâm, dường như hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay… Tất cả những thứ này không thể làm giả được.
Nếu như Lý Thất Dạ cố làm ra vẻ, nếu như tất cả đều là giả vờ chống đỡ sẽ không thoát ra khỏi ánh mắt của nàng, nàng cũng có thể nhìn ra.
Nhưng Lý Thất Dạ thực sự không phải giả ra, việc này càng làm Cung Thiên Nguyệt khó hiểu, nàng hoàn toàn nghĩ không ra Lý Thất Dạ đang dựa vào cái gì.
Lúc này, các đệ tử ở đây ngừng thở, trong nội tâm không ít đệ tử cũng hả hê, bọn họ ước gì Cung Thiên lập tức giận dữ trảm Lý Thất Dạ.
Nếu như Cung Thiên Nguyệt hiện tại trảm Lý Thất Dạ, chỉ sợ hắn có gọi ai cũng không được, chỉ sợ trong Thần Huyền tông không có ai đứng ra che chở cho hắn.
Cung Thiên Nguyệt không có ra tay, nàng chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ trong chốc lát, cuối cùng nàng lạnh lùng nói:
– Tốt, ta cho ngươi thời gian, trong kỳ thi cuối năm, ta chờ ngươi!
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Cung Thiên Nguyệt rời đi, các đệ tử ở đây đều tránh đường.
Sau khi Cung Thiên Nguyệt rời đi, các đệ tử cũng không rời đi, không ít đệ tử lườm Lý Thất Dạ, ánh mắt của bọn họ như muốn ăn tươi Lý Thất Dạ.
Đối với chuyện này, Lý Thất Dạ làm như không thấy, hắn vẫn lười biếng nằm trên ghé đại sư và nhắm mắt dưỡng thần, giống như hắn đang ngủ.
– Phi!
Có đệ tử lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, khinh thường, nói:
– Không biết tự lượng sức mình, không biết sống chết, con kiến hôi cũng dám khiêu chiến Thiên Nguyệt sư tỷ.
– Hắc, chờ xem, đến lúc đó Thiên Nguyệt sư tỷ sẽ đích thân trảm hắn.
Cũng có đệ tử cười lạnh một tiếng, nói:
– Thực lực yếu kém như vậy, chỉ cần Thiên Nguyệt sư tỷ động ngón tay cũng có thể đánh chết hắn tại chỗ.
Tên gọi là Lưu sư huynh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong ánh mắt lộ ra sát cơ, hắn ba phen mấy bận bị Cung Thiên Nguyệt trách móc, tất cả đều là do Lý Thất Dạ.
– Cho dù Thiên Nguyệt sư muội nhân từ không giết ngươi, nhưng một ngày nào đó, Lưu Văn Dũng ta cũng giải quyết ngươi.
Tên đệ tử này căm tức nói một câu, sau đó hắn xoay người rời đi.
Ở bên cạnh, Chiến Hổ chỉ khoanh tay đứng nhìn, hắn lạnh nhạt quan sát toàn bộ quá trình, lúc này, hắn nhìn Lý Thất Dạ và cười nói:
– Ăn cho tốt vào, thời gian không nhiều lắm, chỉ cần Tam Muội Chân Hỏa của Thiên Nguyệt sư muội bắn trúng một tia, chỉ sợ ngươi sẽ biến thành tro tàn.
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Vào lúc này, Chiến Hổ chẳng muốn gây phiền toái cho Lý Thất Dạ, hắn cho rằng Lý Thất Dạ không khác gì người chết.
Bởi vì, hắn biết rõ Tam Muội Chân Hỏa đáng sợ, Cung Thiên Nguyệt đã đạt tới Tam Muội Chân Thân, chỉ cần người cảnh giới thấp hơn nàng sẽ không đỡ nổi Tam Muội Chân Hỏa, một khi bị Tam Muội Chân Hỏa của nàng đánh trúng sẽ biến thành tro tàn.
Về phần Lý Thất Dạ không nói cái gì, đúng như lời Chiến Hổ nói, chỉ cần trúng một tia Tam Muội Chân Hỏa thì hắn cũng chết.
Đệ tử khác liên tục rời đi, không ít đệ tử tràn ngập địch ý với Lý Thất Dạ, cho dù đó là đệ tử Nhân tộc hay đệ tử Yêu tộc.
Trước đó, Lý Thất Dạ bị Chiến Hổ gây khó dễ, hoặc nhiều hoặc ít có một số đệ tử ôm thái độ xem náo nhiệt, hiện tại Lý Thất Dạ lại đối nghịch với Cung Thiên Nguyệt, ngay cả đệ tử Nhân tộc cũng sẽ không đứng về phía Lý Thất Dạ, càng không đồng tình với Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ đã biến thành địch nhân của thế hệ trẻ trong Thần Huyền tông.
Phải biết rằng, Cung Thiên Nguyệt không chỉ là đệ nhất mỹ nữ Thần Huyền tông, đồng thời nàng cũng là thần tượng của đệ tử Nhân tộc trong Thần Huyền tông, Lý Thất Dạ đối nghịch với Cung Thiên Nguyệt, như vậy chẳng khác gì đối địch với đệ tử Nhân tộc trong Thần Huyền tông.
Trong một đêm, chỉ vì Cung Thiên Nguyệt, Lý Thất Dạ đã trở thành cả công địch của đệ tử trẻ tuổi trong Thần Huyền tông.
Đối với việc này, Lý Thất Dạ không đặt trong lòng, hắn nằm trên ghế như đang ngủ gật.
Sau khi rất nhiều đệ tử rời đi, bọn nhỏ Lưu thôn cũng thấp giọng thảo luận, bọn trẻ vô cùng hiếu kỳ, trong nội tâm bọn chúng đang sinh ra ngọn lửa hiếu kỳ.
– Thiếu gia và sư tỷ đấu với nhau, ai sẽ thắng?
Có một hài tử tò mò hỏi
Một nữ hài tử nhỏ tuổi ngây thơ nói:
– Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là thiếu gia? Thiếu gia tất thắng, thiếu gia tất thắng…
Tiểu cô nương này này đã sùng bái Lý Thất Dạ đến mức không có thuốc chữa.
– Nhưng nghe nói sư tỷ chính là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ Thần Huyền tông hiện tại.
Hài tử hơi lớn tuổi lo lắng.
– Thì thế nào?
Tiểu nữ hài nói:
– Thiếu gia không gì làm không được, vấn đề gì lọt vào tay thiếu gia đều giải quyết dễ dàng, không có nghe huấn luyện viên nói sao? Không có chuyện gì làm khó thiếu gia.
Tiểu cô nương nói nhỏ, cũng học dáng vẻ nói chuyện của Lưu Lôi Long, cảnh này làm Lưu Lôi Long chưa rời đi hết sức khó xử, hắn ho khan một tiếng, rời đi.
– Nếu như thiếu gia thắng, sư tỷ sẽ biến thành thiếu phu nhân của chúng ta?
Một tiểu nam hài khác hỏi một câu ngây thơ đáng yêu.
Tiểu cô nương kia lườm hắn, nói:
– Ngươi còn chưa tỉnh ngủ sao? Không nghe thấy thiếu gia nói sao? Thiếu gia nói thu sư tỷ làm nha đầu rửa chân, là nha đầu rửa chân, nghe rõ chưa, còn thiếu phu nhân cái gì?
Tiểu cô nương này đặc biệt nhấn mạnh mấy chữ “nha đầu rửa chân”.
Một ít hài tử khác gật đầu, tại Thần Huyền tông, cho dù đệ tử khác đều xem thường Lý Thất Dạ, đều cười nhạo Lý Thất Dạ, nhưng đối với những hài tử này mắt, Lý Thất Dạ hay chính là thiếu gia không gì làm không được, là người cải biến vận mệnh của Lưu thôn, có thể cải biến vận mệnh bọn họ.
– Tốt, các ngươi đừng nói thầm nữa, nhanh luyện đi.
Lúc này Lý Thất Dạ mở mắt cười mắng.
Bọn nhỏ nghe thế liền đứng vào vị trí của mình.
Chương 4552: Xôn xao
Bọn nhỏ Lưu thôn bắt đầu bày ra động tác, tiếp tục luyện Vương Bát Quyền, mặc kệ người khác cười nhạo Vương Bát Quyền của bọn họ như thế nào, mặc kệ tất cả mọi người cho rằng bọn họ tu luyện Vương Bát Quyền là sai, nhưng mà, chính bản thân bọn họ nhận thức mới là trọng yếu nhất, huống chi, bọn họ tín nhiệm Lý Thất Dạ vô điều kiện, Lý Thất Dạ truyền thụ bọn họ thứ gì, như vậy đó là thứ tốt nhất.
– Thiếu gia, chúng ta thật có thể đánh Chiến Hổ sư huynh răng rơi đầy đất sao?
Trong quá trình tu luyện Vương Bát Quyền, có một hài tử hơi lớn tuổi hỏi thăm, hắn nói chuyện không phải rất tự tin.
Bởi vì hài tử lớn tuổi một chút, biết rõ càng nhiều một chút, cho nên đối mặt người cường đại như Chiến Hổ, nội tâm của hắn cũng một chút không có lòng tin.
Lý Thất Dạ nhìn hắn và nói:
– Ngươi như bây giờ khẳng định đánh không lại, tiếp tục luyện đi, chỉ cần ngươi luyện tốt, đây không phải vấn đề.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, trong nội tâm đứa nhỏ này kinh ngạc, vội vàng thu liễm tâm thần, hắn bắt đầu tu luyện chăm chú, cẩn thận tỉ mỉ, mỗi một động tác đều tận lực làm thập toàn thập mỹ.
Nhìn những hài tử này chăm chú luyện quyền như thế, Lý Thất Dạ cười nhạt, trên thực tế, bọn nhỏ Lưu thôn này dễ dàng tu đạo nhất, tâm tư tinh khiết, hồn nhiên như đạo, đạo tâm như vậy dễ dàng hiểu rõ huyền diệu nhất.
Phải biết rằng, nếu đổi lại những đệ tử xuất thân từ thế gia hoặc đã bái nhập tông môn thời gian càng lâu một chút, tâm tư của bọn họ càng thêm phức tạp, bọn họ chuyên tâm với đại đạo không bằng những hài tử này.
Giống như Vương Bát Quyền, đổi lại đệ tử khác, bọn họ nhất định không muốn tu luyện, bọn họ sợ hãi người khác cười nhạo, đồng thời, bọn họ cũng không chịu được công pháp khác hấp dẫn.
Nhưng, bọn nhỏ Lưu thôn còn không biết những chuyện này, trong nội tâm bọn họ càng chuyên chú, mặc kệ Lý Thất Dạ truyền thụ cho bọn họ là Vương Bát Quyền, bọn họ cũng chuyên chú cao độ, cố gắng đi tu luyện, cũng đặt tâm thần vào ba động tác của Vương Bát Quyền, vào lúc đó, đạo tâm của bọn họ rất thuần túy.
Trong tình huống như vậy, gặp được minh sư, thường thường không có bao nhiêu thiên phú, chỉ cần kiên trì bền bỉ thì nhất định có thể làm nên đại sự.
Cho nên nói, Lý Thất Dạ rất có lòng tin với các hài tử này.
Chuyện Lý Thất Dạ khiêu chiến Cung Thiên Nguyệt cũng truyền khắp cả Thần Huyền tông, các đệ tử Thần Huyền tông vừa nghe đến tin tức như vậy, bọn họ chẳng thèm ngó tới, rất nhiều đệ tử đều cười lạnh nói:
– Không biết sống chết, không biết trời cao đất rộng.
Đệ tử Thần Huyền tông đều cho rằng như vậy, điểm này không kỳ quái, cũng rất hợp lý.
Dù sao kẻ đần cũng biết Thiết Bì Cường Thể quyết đấu Tam Muội Chân Thân sẽ có kết quả gì. Chỉ cần động ngón tay là có thể làm Thiết Bì Cường Thể tan thành mây khói.
– Hừ, Lý Thất Dạ phế vật, đến lúc đó nhìn ngươi chết như thế nào.
Những người ái mộ Cung Thiên Nguyệt hoặc ủng hộ Cung Thiên Nguyệt đều căm giận bất bình, đặc biệt khi nghe thấy yêu cầu quá mức của Lý Thất Dạ, bọn họ hận không thể xé Lý Thất Dạ thành từng mảnh.
– Đến lúc đó, cho dù Thiên Nguyệt sư muội không giết hắn, hừ, về sau Thần Huyền tông sẽ không có nơi cho hắn sống yên ổn, một ngày nào đó sẽ có người giết hắn.
Cũng có đệ tử cười lạnh nói.
Nếu như nói chỉ là đệ tử bình thường quyết đấu, căn bản sẽ không truyền vào tai năm đại phong chủ, nhưng mà thân phận Cung Thiên Nguyệt không bình thường, nàng chính là đệ nhất thế hệ trẻ của Thần Huyền tông, chính vì như vậy, chuyện này cũng lọt vào tai năm phong chủ.
Tại Nam Loa phong, khi đệ tử báo cáo việc này với Bình Thoa Ông cũng phải bình luận:
– Chỉ sợ đầu óc của Lý Thất Dạ bị hỏng rồi, hắn dám khiêu chiến Thiên Nguyệt, hắn không biết tự lượng sức mình.
Bình Thoa Ông ngẩng đầu lên, hắn nhìn xa xa, cuối cùng chỉ nói:
– Chuyện còn chưa kết thúc, không thể vội vàng kết luận, mọi sự trên thế gian đều có kỳ tích.
Tên đệ tử ngạc nhiên, một đệ tử Thiết Bì Cường Thể quyết đấu thiên tài Tam Muội Chân Thân, hắn thật sự không nghĩ ra sẽ có kỳ tích gì, chẳng lẽ một tên đệ tử Thiết Bì Cường Thể có thủ đoạn chiến thắng thiên tài Tam Muội Chân Thân hay sao? Đây là chuyện không có khả năng, cực kỳ vớ vẩn.
– Trong hồ lô của hắn bán thuốc gì?
Đối với chuyện này, ngay cả Thừa Sơn Nhạc Vương cũng không rõ, hắn nhìn đệ tử của mình và nói:
– Ngươi thực cho rằng Lý Thất Dạ có thể thắng được nha đầu Thiên Nguyệt kia?
Cũng không phải nói Thừa Sơn Nhạc Vương xem thường Lý Thất Dạ, mà là sự thật bày ra trước mặt, cho dù là kẻ đần cũng biết kết quả như thế nào, có thể nói đây là một loại thưởng thức.
– Này…
Lưu Lôi Long im lặng, hắn không biết nên nói thế nào mới tốt, qua một lát, hắn đành phải nói:
– Nếu việc này đặt trên thân kẻ khác, đáp án là hiển nhiên, nhưng việc này đặt trên người thiếu gia, ta, ta không nói được gì.
– Chẳng lẽ ngươi thực cho rằng sẽ có kỳ tích phát sinh hay sao?
Thừa Sơn Nhạc Vương lắc đầu, nói:
– Nếu như nói, chỉ chênh lệch một cảnh giới, có lẽ còn có thể đền bù, nói thí dụ như bảo vật, nói thí dụ như bí thuật, có lẽ có thể sử dụng thủ đoạn khác… Nhưng mà, đây là chênh lệch sáu cảnh giới, cho dù dùng ngoại lực thế nào cũng không có khả năng.
Nói đến đây, Thừa Sơn Nhạc Vương cười khổ một tiếng, nói:
– Nha đầu Thiên Nguyệt kia tu luyện Huyền Vũ Đế Bí, đó là một trong những công pháp cường đại nhất Thần Huyền tông chúng ta, về phần bảo vật, đã không cần nhiều lời.
– Thật là, không nói người trẻ tuổi, cho dù là chúng ta còn bị nàng trấn áp một đầu, người mạnh hơn nàng không nhiều.
Lưu Lôi Long không thừa nhận cũng không được.
Tam Muội Chân Thân, thực lực như vậy rất cường đại, cho dù Lưu Lôi Long hắn trước đây ít năm không có thương thế làm khó, hắn cũng không có khả năng mạnh hơn Cung Thiên Nguyệt hiện tại.
Như Thúy Điểu phong Trương Việt, năm đó hắn là người lớn tuổi nhất trong bọn họ, cũng là người nhập môn sớm nhất, thiên phú của hắn cũng cực cao, cho dù thiên phú kém Tô Húc nhưng cũng vượt qua rất nhiều đệ tử.
Tuổi như Trương Việt cũng chỉ đạt tới cảnh giới Âm Dương Tinh Thể mà thôi, có thể tưởng tượng trong tương lai không lâu, Cung Thiên Nguyệt nhất định sẽ vượt qua Trương Việt.
Thử nghĩ một chút, một thiên tài cường đại như thế, Lý Thất Dạ thực lực Thiết Bì Cường Thể làm sao là đối thủ của nàng, người hơi biết thường thức cũng cho rằng đây là việc không có khả năng.
– Tu đạo, đây là con đường dài dằng dặc, mặc dù sẽ có một ít kỳ tích phát sinh.
Thừa Sơn Nhạc Vương nói:
– Nhưng không thể dựa vào kỳ tích, chỉ có đi con đường thực tế, cuối cùng nhất mới có thể chính thức cường đại, nếu không, chắc chắn sẽ có một ngày chết non, bao nhiêu thiên tài đều như thế.
Đối với lời của Thừa Sơn Nhạc Vương, Lưu Lôi Long rất tán thành, hắn lại nói:
– Thiếu gia cuối cùng là thiếu gia, có lẽ đây chính là điểm hắn khác những người khác.
– Kết quả như thế nào, tới lúc đó sẽ rõ.
Thừa Sơn Nhạc Vương cười cười.
– Vớ vẩn!
Tại Nộ Hổ phong, Thiết Tiên Yêu Vương nghe xong báo cáo thì cười lạnh.
– Không biết lượng sức, Lý Thất Dạ ngu không ai bằng.
Môn hạ đệ tử vội vàng bình luận.
Ánh mắt Thiết Tiên Yêu Vương ngưng trọng, nói:
– Đến lúc đó sẽ thấy rõ ràng, thu xếp một chút, sau khi khảo hạch phải thu đệ tử thiên phú không tệ trở về, đừng để cho Thiên Yêu phong đi trước một bước.
Mỗi lần Thúy Điểu phong khảo hạch, đó là thời điểm bốn ngọn núi khác lựa chọn đệ tử, nếu bốn ngọn núi kia nhìn trúng đệ tử nào, bọn họ sẽ thu làm đệ tử của mình.
– Chiến Hổ sư đệ đã chuẩn bị xong danh sách, đệ tử có tư chất của Thúy Điểu phong, hắn đã dò xét rõ ràng.
Đệ tử này trình danh sách cho Thiết Tiên Yêu Vương.
Đây là điểm có lợi nhất của Nộ Hổ phong, Chiến Hổ là Đại sư huynh của Thúy Điểu phong, hắn biết rất nhiều đệ tử của Thúy Điểu phong, đặc biệt là đệ tử Yêu tộc, hắn nắm rõ như lòng bàn tay, cho nên, việc này rất thuận tiện cho việc Nộ Hổ phong chọn lựa đệ tử.
Về phần Thiên Thủ Bồ Vương, sau khi nghe tin tức này, ánh mắt hắn biến thành thâm thúy, nói:
– Đứa con của kỳ tích, không biết hắn còn có thể sáng tạo kỳ tích hay không?
– Này chỉ sợ không thể nào.
Người bên cạnh không tin, nói:
– Thiên Nguyệt chính là Tam Muội Chân Thân, chút thực lực của Lý Thất Dạ không đủ nhìn.
– Không nên quên, thời điểm gõ Huyền Vũ, Thiên Nguyệt chỉ có thể kích phát năm khối lập phương mà thôi, Lý Thất Dạ lại có thể kích phát mười ba khối lập phương.
Thiên Thủ Bồ Vương liếc hắn và nói.
– Này, này, này…
Người bên cạnh nhất thời không trả lời được, cuối cùng hắn đành phải nói:
– Hoặc là, hoặc là, tất cả đều là trùng hợp.
– Trùng hợp? Ở đâu ra nhiều trùng hợp như thế.
Thiên Thủ Bồ Vương nói:
– Nếu như ngươi bây giờ đi gõ, ngươi có thể kích phát mấy khối lập phương? Cho ngươi một ngàn cơ hội, ngươi cho rằng ngươi có khả năng kích phát mười ba khối lập phương hay sao?
Nghe Thiên Thủ Bồ Vương nói thế, người bên cạnh im lặng, hắn thật sự không có tự tin như vậy.
– Trò hay giờ mới bắt đầu, về sau, chỉ sợ Thần Huyền tông sẽ náo nhiệt.
Nói xong, Thiên Thủ Bồ Vương tươi cười.
Đối với những chuyện bên ngoài, Lý Thất Dạ không quan tâm, hắn chỉ là tu luyện tâm pháp, dạy bảo bọn nhỏ Lưu thôn tu luyện Vương Bát Quyền.
Trong cuộc sống như thế, Lý Thất Dạ không có đình chỉ, mỗi ngày đều chỉ bảo bọn nhỏ Lưu thôn tu luyện Vương Bát Quyền.
Đối với cách làm như vậy, không biết bao nhiêu đệ tử Thần Huyền tông chẳng thèm ngó tới, bao nhiêu người cho rằng hắn đang lãng phí thời gian, chẳng khác gì tự hủy tiền đồ.
Cho nên, không có người nào đặt Vương Bát Quyền vào trong mắt, cho dù có mấy người tới nhìn cũng là tới châm chọc.
Lại có một đệ tử có hứng thú với Vương Bát Quyền, trong những ngày qua, khi Lý Thất Dạ chỉ dạy hài tử Lưu thôn học tập Vương Bát Quyền, hắn vẫn đứng xa quan sát, hắn sợ quấy rầy nên không dám đến gần.
Mặc dù là như thế, hắn nghe rất chăm chú, cũng rất nhập thần, hắn không giống đệ tử Thần Huyền tông khác, hắn rất quan tâm Vương Bát Quyền, hắn mê mẩn khi quan sát bọn nhỏ Lưu thôn tu luyện Vương Bát Quyền.
Chương 4553: Còn có người muốn học Vương Bát Quyền
Đệ tử quan sát Vương Bát Quyền không phải người khác, đó chính là Lỗ Đạo Ngụy có sừng hươu trên đầu.
Người khác không quan tâm tới việc Lý Thất Dạ dạy Vương Bát Quyền, thậm chí còn đang cười nhạo Lý Thất Dạ, nhưng chỉ có Lỗ Đạo Ngụy là tới dụng tâm quan sát, hơn nữa là quan sát mỗi ngày, đều tới vào sáng sớm.
Ngày hôm nay, Lý Thất Dạ vẫn dạy bọn nhỏ Lưu thôn tu luyện Vương Bát Quyền, Lỗ Đạo Ngụy vẫn đứng xa quan sát.
Lúc này Lý Thất Dạ vẫy tay với hắn, ý bảo hắn tới gần.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ gọi mình, Lỗ Đạo Ngụy cảm thấy xấu hổ, hắn đỏ mặt đi tới, hắn nghẹn một lúc mới dám nói:
– Thiếu gia, cái kia, cái kia, ta, ta không phải cố tình học trộm công pháp của các ngươi…
Nói đến đây, Lỗ Đạo Ngụy không có lực lượng, khí lực chưa đủ, hắn xấu hổ cúi đầu xuống.
Mỗi ngày hắn đều đến quan sát Lý Thất Dạ dạy Vương Bát Quyền, hơn nữa mỗi ngày đều nhìn nhập thần như thế, nói không học trộm công pháp thì không ai tin.
Phải biết rằng, trong giới tu sĩ, học trộm công pháp chính là tối kỵ, nhẹ thì trục xuất môn hộ, nặng thì mất mạng.
Mặc dù nói trong Thần Huyền tông không có ai khác tu hành Vương Bát Quyền, nhưng Lý Thất Dạ dạy bọn nhỏ Lưu thôn, cũng không có truyền thụ cho hắn, hiện tại hắn nhìn quá trình đám người Lý Thất Dạ tu luyện, từ ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, đây là học trộm.
Đương nhiên, đối với dạng học trộm như vậy, Lý Thất Dạ cũng không có trách cứ, cũng không để trong lòng, hắn nhìn Lỗ Đạo Ngụy một lúc, sau đó hắn vừa cười vừa nói:
– Xem ra, ngươi rất hứng thú với Vương Bát Quyền.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ không có trách cứ, cũng không có hỏi tội chính mình học trộm công pháp, Lỗ Đạo Ngụy thở ra một hơi, hắn cười khan một tiếng, nói:
– Thiếu gia dạy Vương Bát Quyền hoàn toàn khác với những gì ta đọc và lĩnh ngộ.
Lỗ Đạo Ngụy là một người ưa học hỏi, cũng đọc qua không ít sách giải trí.
Hắn cũng từng đọc qua Vương Bát Quyền.
Trong Thần Huyền tông, đệ tử khác đều xem thường Vương Bát Quyền, trong mắt bọn họ, Vương Bát Quyền không có bao nhiêu giá trị, đi đọc bí kíp như thế sẽ lãng phí thời gian quý giá của bọn họ, cho nên, đệ tử Thần Huyền tông chẳng bao giờ có suy nghĩ tu hành Vương Bát Quyền.
Nhưng Lỗ Đạo Ngụy là người từng đọc qua Vương Bát Quyền, hơn nữa hắn đã từng cảm thấy hứng thú và phỏng đoán, nhưng hắn không có thu hoạch gì.
Đúng như những lời của người khác, Vương Bát Quyền chỉ có ba động tác đơn giản mà thôi, chẳng khác gì lão nhân đang tập thể dục, căn bản cũng không có tác dụng gì.
Cũng chính bởi vì như thế, cuối cùng Lỗ Đạo Ngụy không có hứng thú tu luyện Vương Bát Quyền.
Lúc này Lỗ Đạo Ngụy nghe nói Lý Thất Dạ dạy Vương Bát Quyền, này hắn cũng sinh ra hiếu kỳ, cho nên hắn đặc biệt chạy đến xem Lý Thất Dạ dạy Vương Bát Quyền.
Vừa mới xem, Lỗ Đạo Ngụy không phát hiện có gì đặc biệt, nhưng Lỗ Đạo Ngụy lại cảm thấy Lý Thất Dạ thật thần bí, cho nên hắn không có thành kiến với Lý Thất Dạ, càng không cười nhạo hắn.
Hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ chuyên chú dạy bọn nhỏ Lưu thôn tu luyện Vương Bát Quyền, từ đó Lỗ Đạo Ngụy cũng tới xem nhiều lần, mỗi lần đều xem rất dụng tâm, hắn là người duy nhất trong Thần Huyền tông xem Lý Thất Dạ truyền thụ Vương Bát Quyền từ đầu tới cuối, hơn nữa còn xem nhiều lần.
Sau khi hắn xem vài ngày, hắn mới chậm rãi phát giác, Lý Thất Dạ truyền thụ Vương Bát Quyền không giống với Vương Bát Quyền, đây là việc làm hắn sinh ra hứng thú lớn hơn.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn nhìn Lỗ Đạo Ngụy, nói:
– Có cái gì không giống?
– Ta, ta cũng không biết nói có đúng hay không, nếu nói không đúng, thiếu gia không nên cười ta.
Lỗ Đạo Ngụy xấu hổ, hắn gãi gãi đầu, hắn cảm giác mình nói về Vương Bát Quyền trước mặt Lý Thất Dạ chẳng khác gì múa rìu qua mắt thợ.
Đổi lại đệ tử khác, bọn họ không quan tâm tới Vương Bát Quyền, nhưng Lỗ Đạo Ngụy lại không cho rằng như vậy.
Lý Thất Dạ chỉ cười cười, hắn gật đầu.
Lỗ Đạo Ngụy nhìn thấy Lý Thất Dạ cỗ vũ mình như thế, hắn cũng lấy hết dũng khí, hắn hít sâu một hơi mới nói:
– Ta cảm thấy thiếu gia dạy Vương Bát Quyền không ở quyền hình, mà là ở quyền ý, một hít một thở, nhất cử nhất động đều mang theo đạo vận độc nhất vô nhị, thời điểm vận dụng Vương Bát Quyền chính là hít thở, hoàn toàn cùng một nhịp thở với thiên địa…
Lỗ Đạo Ngụy nói tất cả tâm đắc lĩnh ngộ của mình trong thời gian qua, nói thao thao bất tuyệt, nói đến chỗ hưng phấn thì hai mắt sáng lên.
Nếu như có đệ tử khác ở đây, nghe Lỗ Đạo Ngụy nói như vậy, nhất định sẽ cười nhạo hắn một phen, nhất định sẽ cho rằng Lỗ Đạo Ngụy chỉ tự lừa dối bản thân mà thôi, chỉ là một bộ Vương Bát Quyền, làm gì có nhiều văn vẻ như thế, tất cả đều là tưởng tượng.
Nghe Lỗ Đạo Ngụy thao thao bất tuyệt nói ra tâm đắc bản thân, Lý Thất Dạ cũng gật đầu, hắn tươi cười.
– Ta, ta nói không tốt.
Sau khi nói xong, Lỗ Đạo Ngụy xấu hổ và nói:
– Hoặc ta còn chưa lĩnh ngộ tâm đắc do thiếu gia truyền dạy.
– Ngươi đã lĩnh ngộ rất khá.
Lý Thất Dạ mỉm cười, gật đầu, nói:
– Ngươi ngộ tính rất tốt, đạo tâm cũng chuyên chú, rất hiếm có. Ngươi tu luyện có thu hoạch thế nào?
– Này!
Lỗ Đạo Ngụy cười gượng, hắn thật sự học Vương Bát Quyền, từ khi hắn phát hiện Lý Thất Dạ truyền thụ Vương Bát Quyền không giống với chính mình tìm hiểu Vương Bát Quyền, sau khi hắn trở về đã bí mật tu luyện Vương Bát Quyền.
Hiện tại nghe Lý Thất Dạ nói toạc ra, hắn cảm thấy xấu hổ, dù sao, học trộm công pháp người khác, đây không phải chuyện vẻ vang gì, làm không tốt sẽ chọc phiền toái lớn.
Nhưng đối diện ánh mắt cổ vũ của Lý Thất Dạ, Lỗ Đạo Ngụy vẫn nói ta tâm đắc bản thân, hắn không phải rất khẳng định:
– Sau khi ta tu luyện Vương Bát Quyền, ta cảm giác hỗn độn chân khí của mình càng thêm tinh tụy, giống như hỗn độn chân khí trải qua thiên chuy bách luyện, hơn nữa tiết tấu của nó càng thích hợp với thiên địa…
Lỗ Đạo Ngụy cũng nói tâm đắc khi tu luyện Vương Bát Quyền với Lý Thất Dạ.
– Ân, từ đó nói rõ ngươi luyện đúng.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Lại có chút sai lầm, nhưng có thể tu luyện đến tình trạng như vậy đã rất tốt rồi.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn Lỗ Đạo Ngụy, hắn nói:
– Ngươi muốn học bộ Vương Bát Quyền này không?
– Này!
Nghe Lý Thất Dạ hỏi đột ngột như vậy, Lỗ Đạo Ngụy ngây ngốc, ngay từ đầu hắn học Vương Bát Quyền chỉ vì hiếu kỳ, cuối cùng phát hiện Lý Thất Dạ truyền thụ Vương Bát Quyền không tầm thường, cho nên hắn đã tu luyện.
Hiện tại Lý Thất Dạ nói như thế, Lỗ Đạo Ngụy do dự, không nói trước hắn học Vương Bát Quyền sẽ bị đồng môn Thúy Điểu phong cười nhạo, nói không chừng bị sư phụ hắn biết rõ sẽ răn dạy hắn một phen.
– Ta học!
Cuối cùng, Lỗ Đạo Ngụy đã quyết định chắc chắn, hắn hít sâu một hơi và cắn răng nói:
– Chỉ cần thiếu gia dạy ta, ta sẽ học.
Mặc dù nói hắn tu luyện Vương Bát Quyền sẽ bị đồng môn Thúy Điểu phong cười nhạo, cũng có khả năng bị sư phụ răn dạy, nhưng hắn cảm thấy Vương Bát Quyền có thể mang cho mình chỗ tốt lớn lao, cho nên hắn nguyện ý mạo hiểm tu luyện Vương Bát Quyền.
– Tốt, bắt đầu từ hôm nay, ngươi tới đây học đi.
Lý Thất Dạ hạt nói:
– Chỉ có điều, ngươi có vài sai lầm nho nhỏ mà thôi.
Dứt lời, hắn lại uốn nắn điểm sai lầm của Lỗ Đạo Ngụy.
Lỗ Đạo Ngụy cũng dụng tâm lắng nghe, hắn ghi nhớ từng chữ của Lý Thất Dạ dạy như khuôn vàng thước ngọc, hắn đều ghi nhớ trong lòng.
Nghe xong Lý Thất Dạ uốn nắn, Lỗ Đạo Ngụy như bừng tỉnh, hiện tại hắn suy nghĩ cẩn thận, đúng là có vài chỗ mình tu hành sai lầm, hiện tại trải qua Lý Thất Dạ uốn nắn, hắn càng hiểu nhiều hơn, tiết tấu của Vương Bát Quyền đã nhanh hơn không ít.
Vào lúc đó, Lỗ Đạo Ngụy tâm phục khẩu phục Lý Thất Dạ, hắn cảm thấy Lý Thất Dạ không giống như lời của người khác, hắn cũng không phải phế vật cái gì cũng sai.
– Thiếu gia, bộ Vương Bát Quyền này có bao nhiêu uy lực?
Trải qua Lý Thất Dạ uốn nắn, Lỗ Đạo Ngụy càng có lòng tin vào Vương Bát Quyền, hắn tò mò hỏi.
– Thế gian, công pháp cường đại hay không, không ở bản thân công pháp, mà là chính ngươi.
Lý Thất Dạ nói với Lỗ Đạo Ngụy:
– Từng chiêu từng thức đều thông đại đạo, chỉ cần ngươi nắm đại đạo, giơ tay nhấc chân cũng có thể hủy thiên diệt địa. Tu đạo, tâm làm trọng, pháp thứ hai…
:Lý Thất Dạ tùy ý đáp lời giống như châm ngôn đại đạo, từ đó làm Lỗ Đạo Ngụy được ích lợi không nhỏ, trong nháy mắt này, Lỗ Đạo Ngụy đã hiểu, Lý Thất Dạ tuyệt đối không phải phế vật trong miệng người khác, hắn là cao nhân sâu không lường được, lần này hắn đã thật sự tâm phục khẩu phục, bội phục rạp đầu xuống đất.
– Đa tạ thiếu gia.
Nghe Lý Thất Dạ chỉ điểm một phen, Lỗ Đạo Ngụy vô cùng cảm kích hành đại lễ với Lý Thất Dạ.
Sau khi đạt được Lý Thất Dạ chỉ điểm, Lỗ Đạo Ngụy bắt đầu từ ngày hôm nay, hắn cũng giống bọn nhỏ Lưu thôn, bắt đầu theo sau Lý Thất Dạ tu luyện Vương Bát Quyền.
Đương nhiên, đúng như suy nghĩ ban đầu của Lỗ Đạo Ngụy, sau khi hắn gia nhập đội ngũ tu luyện Vương Bát Quyền, đệ tử Thúy Điểu phong đều cười nhạo hắn.
Có đệ tử nhìn thấy Lỗ Đạo Ngụy đang ở trong đội ngũ tu luyện Vương Bát Quyền, hắn lớn tiếng cười nhạo:
– Xem kìa, lại có một kẻ điên, vậy mà cũng học Vương Bát Quyền.
Đối mặt cười nhạo như vậy, Lỗ Đạo Ngụy lựa chọn im lặng, hắn nhận thức cách làm của mình là đúng.
Chương 4554: Tiền đặt cược
Thời gian trôi qua rất nhanh, nửa năm qua đi, rốt cục cũng sắp tới thời điểm sát hạch đệ tử trẻ tuổi vào cuối năm của Thần Huyền tông.
Thời gian còn chưa tới, đệ tử các phong trong Thần Huyền tông đã bắt đầu chuẩn bị, cũng cố gắng vì ngày đó, thậm chí trước kỳ thi sát hạch năm nay, đã có không biết bao nhiêu đệ tử mất ăn mất ngủ đi tu luyện.
Đặc biệt đối với rất nhiều đệ tử Thúy Điểu phong mà nói, bọn họ tu luyện càng chăm chỉ, thậm chí có thể nói có không ít đệ tử dùng hết khí lực của mình tu hành công pháp, bọn họ muốn có đột phá càng lớn, từ đó làm mình càng cường đại hơn.
Dù sao, đối với đệ tử Thúy Điểu phong mà nói, nếu như biểu hiện đầy đủ ưu tú trong kỳ sát hạch cuối năm, khả năng được các ngọn núi chính khác chọn lựa là rất lớn.
Trong kỳ sát hạch cuối năm, nếu không bị các ngọn núi chính khác chọn đi, vậy thì bọn họ sẽ tiếp tục lưu lại Thúy Điểu phong, thẳng đến khảo hạch lần sau, đối với rất nhiều đệ tử mà nói, đây là việc bọn họ không muốn nhìn thấy.
Bởi vì sớm gia nhập ngọn núi chính khác sẽ có thể tu luyện công pháp tốt, cũng có thể có cơ hội đạt được bồi dưỡng trọng điểm.
Thực sự không phải nói Thúy Điểu phong sẽ không có tiền đồ, nhưng mỗi lần Thúy Điểu phong giao các đệ tử ưu tú cho các ngọn núi khác cũng có giữ lại cho mình, nhưng so với bốn ngọn núi chính như Nam Loa phong, Thúy Điểu phong kém hơn không ít.
Cho nên, thời điểm chưa bắt đầu khảo hạch, không biết có bao nhiêu đệ tử đang trao đổi tâm đắc với nhau.
– Ngươi muốn nhập ngọn núi chính nào?
Có đệ tử Yêu tộc hỏi ý kiến đồng bạn của mình.
– Thiên Yêu phong!
Với tư cách Thụ Yêu, bọn họ đưa ra lựa chọn đầu tiên chính là Thiên Yêu phong, Thiên Thủ Bồ Vương chính là Thụ Yêu thành đạo, cho nên Thiên Yêu phong trở thành ngọn núi chính mà tất cả Thụ Yêu trong Thần Huyền tông hướng tới.
– Ta lựa chọn Nộ Hổ phong.
Có một đệ tử Ngưu Yêu nói.
– Ta muốn lưu lại Thúy Điểu phong.
Cũng có đệ tử bình thường nói:
– Thúy Điểu phong rất tốt, lại ít tranh giành hơn các nơi khác.
– Nếu có thể gia nhập, ta khẳng định gia nhập Nam Loa phong…
Cũng có đệ tử Nhân tộc bình thường nhưng tâm ôm chí lớn, hùng tâm bừng bừng.
Tại Thần Huyền tông, trong mỗi lần khảo hạch, trừ trưởng bối ngọn núi chính có thể chọn lựa đệ tử ra, đệ tử Thúy Điểu phong cũng có thể lựa chọn ngọn núi chính của mình.
Trước khi bắt đầu, đệ tử bình thường của Thúy Điểu phong đều có thể báo ra ngọn núi chính của mình, thời điểm sát hạch cuối năm, chỉ cần ngươi đạt yêu cầu của các đại phong chủ, ngươi có thể trở thành đệ tử ngọn núi chính.
Còn có một loại tình huống, đó chính là hai ngọn núi chính lựa chọn ngươi, ngươi cũng có thể lựa chọn một ngọn núi chính gia nhập.
Đương nhiên, đối với đệ tử Nhân tộc mà nói, bọn họ muốn nhất bái nhập nhất định là Nam Loa phong, Nam Loa phong là ngọn núi chính cường đại nhất Thần Huyền tông, do tông chủ Bình Thoa Ông chủ trì, có được thực lực rất cường đại, nhưng Nam Loa phong chính là ngọn núi chính có điều kiện gia nhập hà khắc nhất.
Trừ đệ tử Thúy Điểu phong cố gắng tu luyện, thời điểm này bọn họ đang nghênh đón thời khắc quan trọng nhất đời của mình, đệ tử bốn ngọn núi chính khác đều cố gắng tu luyện, bởi vì có thành tích ưu tú trong sát hạch lần này, từ đó có thể đạt được ban thưởng.
Đặc biệt có đệ tử suy nghĩ thật nhiều, khi đó chắc chắn có thể đạt được tông môn ban thưởng thật dày, hơn nữa, mỗi một lần sát hạch cuối năm, chỉ cần là đứng trong tốp ba sẽ được trưởng bối bồi dưỡng trọng điểm.
– Không cần nghĩ, trong tốp ba hiện tại nhất định có Thiên Nguyệt sư tỷ, Chiến Hổ sư huynh, Hoàng Trữ sư huynh, những người khác căn bản không tranh lại bọn họ.
Mặc dù có một ít người nằm mơ, mơ ước mình có thể lấy được trước tốp ba, kể từ đó bản thân mình sẽ một bước lên trời, từ đó được tông môn tài bồi trọng điểm.
Nhưng đối với người mơ mộng hảo huyền như thế lập tức bị đồng môn đánh nát bấy, bởi vì trong thế hệ trẻ tuổi không có bất kỳ người nào có thể tranh được với ba người Cung Thiên Nguyệt.
– Đúng nha, không cần nhiều lời, lúc này Thiên Nguyệt sư tỷ nhất định sẽ là đệ nhất.
Có đệ tử lắc đầu nói:
– Có ai tranh nổi với nàng? Trừ hai năm khi Thiên Nguyệt sư tỷ vừa bái nhập tông môn ra, trong khảo hạch cuối năm, có lần nào Thiên Nguyệt sư tỷ không là người đứng đầu?
Nghe nói như thế, thiên tài đến từ bất cứ ngọn núi chính nào cũng im lặng.
Mặc dù nói không hề thiếu thiên tài thực lực rất mạnh, cũng rất ưu tú, nhưng thời điểm đối mặt Cung Thiên Nguyệt, bọn họ đều im lặng.
Trừ thời gian Cung Thiên Nguyệt vừa mới nhập môn ra, thời gian khác, bất cứ kỳ khảo hạch cuối năm nào không phải là nàng đứng đầu?
Việc này làm cho người ta tâm phục khẩu phục, không chỉ bởi vì Cung Thiên Nguyệt thật sự cường đại như thế, càng làm cho mọi người tâm phục khẩu phục chính là tốc độ tu luyện của Cung Thiên Nguyệt, dùng đột nhiên tăng mạnh để hình dung.
Thậm chí có lúc vừa vượt qua khảo hạch cuối năm, Cung Thiên Nguyệt có thể một hơi đột phá hai cảnh giới, đã từng có đệ tử cường đại hơn nàng, cuối cùng đều bị Cung Thiên Nguyệt đánh tâm phục khẩu phục.
– Thứ nhất, Thiên Nguyệt sư tỷ đã định sẵn đứng đầu, những người khác đừng mơ tưởng nhúng chàm.
Ai cũng hiểu, Cung Thiên Nguyệt đã đạt tới cảnh giới Tam Muội Chân Thân, trong thế hệ trẻ không ai là đối thủ của nàng, nàng đứng đầu là việc ván đã đóng thuyền.
– Thứ hai, thứ ba, chỉ sợ do Hoàng Trữ và Chiến Hổ hai vị sư huynh cạnh tranh.
Khảo hạch cuối năm chưa bắt đầu, hiện tại đã có không ít đệ tử bàn tán với nhau.
Hoàng Trữ và Chiến Hổ, hai người này sẽ cầm hai vị trí còn lại, trước kia, thực lực bọn họ ngang nhau, tuy có biến động nhưng thực lực tổng thể không kém nhau quá xa, cho dù có người rơi xuống nhưng cũng có người đuổi kịp.
Chiến Hổ không cần nói nhiều, hắn là nhi tử của Thiết Tiên Yêu Vương, Đại sư huynh của Thúy Điểu phong, có được nội tình rất cường đại, từ nhỏ hắn đã tu hành công pháp tốt nhất, đây không phải thứ đệ tử khác có thể so sánh.
Hoàng Trữ, hắn là đệ tử ưu tú nhất của Thiên Yêu phong, hắn từng đạt được Thiên Thủ Bồ Vương chỉ điểm, là tiểu đệ tử của Thiên Thủ Bồ Vương, hắn thiên phú rất cao, huyết thống của hắn có một nửa là huyết thống Kim Đằng Yêu Vương, cho nên hắn nhất định không giống người thường.
– Ta cược Hoàng Trữ sư huynh đoạt thứ hai.
Sát hạch cuối năm còn chưa bắt đầu, rất nhiều đệ tử Thần Huyền tông đang nói thầm trong lòng, cũng bí mật bố trí ván cược.
– Ta đặt Chiến Hổ sư huynh đoạt thứ hai.
Trong quá trình này, có người xem trọng Hoàng Trữ, cũng có người coi trọng Chiến Hổ, bọn họ không đồng nhất.
Đối với ván cược này, thậm chí một ít trưởng bối Thần Huyền tông cũng tham dự vào.
– Đứa con của kỳ tích, đây là cái quỷ gì!
Trong ván cược, có người phát hiện nhà cái cho ra một tỉ lệ đặt cược:
– Nếu là đứa con của kỳ tích Lý Thất Dạ bị Bát Trượng phong chọn trúng, tỉ lệ đặt cược gấp ba; nếu là đứa con của kỳ tích có thể vào trước tốp một trăm, tỉ lệ đặt cược gấp năm mươi lần, nếu như bị Nam Loa phong chọn trúng, tỉ lệ đặt cược gấp năm trăm, nếu có thể tiến vào tốp mười, gấp năm ngàn, nếu có thể tiến tốp ba, năm vạn lần…
– Đây là chuyện phiếm sao?
Nhìn thấy tỉ lệ đặt cược như vậy, những đệ tử tham gia đặt cược ngạc nhiên.
– Cái kia luyện Vương Bát Quyền Lý Thất Dạ sao? Có đệ tử lập tức cười lạnh, nói:
– Nói đùa gì vậy, hắn là người kế cuối, ai đặt cược cho hắn chứ?
– Việc này không hợp thói thường, tỉ lệ đặt cược cao như vậy, ta cũng không đặt.
Không ít đệ tử cười lạnh một tiếng, lắc đầu.
Ai cũng biết, Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể, căn bản là không đạt được những tỉ lệ đặt cược này, nếu quả thật đặt cho hắn, cái chẳng khác gì dùng bánh bao thịt đánh chó, có đi không về.
– Tỉ lệ đặt cược năm vạn lần nha, không bằng chúng ta đặt một chút thì sao? Vạn nhất thật sự thành công thì sao?
Cũng có một ít đệ tử nhìn thấy tỉ lệ đặt cược như vậy thì động tâm.
– Ngươi điên, ngươi không nhìn điều kiện một chút, tiến vào tốp ba, ngươi cảm thấy có khả năng sao? Không nên quên. Lý Thất Dạ tự mình khiêu chiến Thiên Nguyệt sư tỷ, chỉ sợ đến lúc đó hắn còn chưa ra tay đã bị Thiên Nguyệt sư tỷ tiêu diệt, tỉ lệ đặt cược cao thì được cái gì?
Nghe nói như thế, vốn có người muốn dùng tiền đặt cược lên người Lý Thất Dạ cũng bỏ đi suy nghĩ như thế, mọi người đều biết, Lý Thất Dạ và Cung Thiên Nguyệt đánh một trận, đến lúc đó Cung Thiên Nguyệt động động ngón tay cũng có thể diệt Lý Thất Dạ, khi đó nói gì tới tỷ lệ đặt cược!
– Đặt một chút, một hai tiền đồng cũng tốt.
Cũng chỉ có một ít người ôm tâm tư nhàm chán đặt cược lên người Lý Thất Dạ, mặc kệ biết rõ là bánh bao thịt đánh chó, là tặng tiền cho người khác, bọn họ vẫn đặt một ít, vạn nhất kỳ tích phát sinh thì sao? Chẳng phải sẽ phát đại tài?
Tin tức như thế lọt vào tai của Lý Thất Dạ, sau khi nghe tin tức này, Lý Thất Dạ tươi cười nồng đậm.
– Đứng đầu có tỉ lệ bao nhiêu?
Lý Thất Dạ cười nhạt và hỏi Lỗ Đạo Ngụy.
– Nghe nói là năm mươi vạn.
Lỗ Đạo Ngụy gãi gãi đầu, hắn cũng muốn đặt cược lên người Lý Thất Dạ.
Tỉ lệ đặt cược như thế, thật sự là quá điên cuồng, đương nhiên, nhà cái ném ra tỉ lệ đặt cược lớn như thế là vì biết rõ Lý Thất Dạ tuyệt đối không có khả năng cầm thứ nhất, cho dù kẻ nào đặt cược lên người Lý Thất Dạ chẳng khác gì bánh bao thịt đánh chó, nhà cái sẽ lời mà không tổn thất.
– Xác định nhà cái có thể trả tiền là rất tốt?
Lý Thất Dạ tươi cười.
Lỗ Đạo Ngụy nhìn quanh một lúc, không có những người khác, hắn thấp giọng nói:
– Nghe nói nhà cái là mấy người, đều là nhân vật có phân lượng trong Thần Huyền tông, nội tình rất dầy, mỗi lần đều có ván cược như thế, tín dụng tuyệt đối không thành vấn đề.
– Vậy ngươi có cược hay không?
Lý Thất Dạ nói.
Lỗ Đạo Ngụy cười khan một tiếng, nói:
– Ta, ta, ta đặt cược tốp một trăm, tiền cược không nhiều lắm.
Lỗ Đạo Ngụy rất không dễ dàng, tất cả đệ tử Thần Huyền tông cũng không xem trọng Lý Thất Dạ, tất cả mọi người cho rằng Lý Thất Dạ đều là kẻ bồi tiền, cho nên không có ai đặt cho hắn, cho dù có người đặt cho hắn cũng rất ít.
Lỗ Đạo Ngụy có thể đặt Lý Thất Dạ tiến vào tốp một trăm, tỉ lệ đặt cược gấp năm mươi lần cũng bởi vì hắn vô cùng tin tưởng Lý Thất Dạ.
Dù sao, tại Thần Huyền tông, năm đại chủ phong, đệ tử hơn một ngàn, có thể tiến vào trước một trăm đã rất tốt rồi.
– Đặt đệ nhất, ngươi có bao nhiêu tiền, đặt tất cả đi thôi.
Lý Thất Dạ nói.
– Đặt đệ nhất!
Lỗ Đạo Ngụy ngây ngốc.
Đặt đệ nhất, vậy thì ý nghĩa phải đánh bại Cung Thiên Nguyệt, việc này làm cho Lỗ Đạo Ngụy nghĩ đến trận chiến giữa Lý Thất Dạ và Cung Thiên Nguyệt.
Chương 4555: Hoàng trữ
Ông, ông, ông…
Âm thanh vang lên, sau đó bảo quang tỏa ra ngập trời, hơn nữa còn tỏa ra thần uy cuồn cuộn.
Trên đỉnh tổ phong giống như có cánh cửa mở ra, hôm nay nó tỏa ra lực lượng không gì sánh bằng, hình như có tổ sư hàng lâm.
Trong khoảng thời gian ngắn, cả tòa tổ phong bị hào quang bao phủ, chiếu rọi tám phương, toàn bộ Thần Huyền tông đăng chìm đắm trong ánh sáng.
– Sát hạch cuối năm sắp bắt đầu, xông năm cửa, được trọng bảo.
Nhìn thấy bảo quang bao phủ tổ phong, thần uy tràn ngập, đệ tử Thần Huyền tông rung động, vô số đệ tử hưng phấn lao đi.
– Năm nay sẽ có trọng bảo.
Có đệ tử tràn đầy tin tưởng, đang chờ xuất phát.
Cũng có đệ tử trù trừ không tiến, cẩn thận bảo thủ, thấp giọng nói:
– Có thể qua ba cửa ải là thỏa mãn, mới có thể tiến vào Thiên Yêu phong.
– Đi, sát hạch cuối năm sắp bắt đầu, chúng ta nên đoạt vị trí tốt.
Cũng có không ít đệ tử liên tục xuất phát sớm, bọn họ không chỉ cướp lấy vị trí tốt, cũng hi vọng đoạt một danh ngạch tốt.
Tổ phong, chính là địa phương thưa thớt người nhất Thần Huyền tông, có rất ít đệ tử đi vào tổ phong, đệ tử muốn trèo lên tổ phong càng ít, dù sao, lên tổ phong chính là khảo nghiệm.
Dưới tổ phong có một võ đài rất lớn, nơi đó có vạn người đứng, đứng trước võ đài có một bậc thềm đá, trên thềm đá là cổ điện cổ xưa, ngày bình thường cổ điện này đóng chặt cửa, hôm nay tổ phong đã mở cửa.
Nếu như ánh mắt tiếp tục nhìn lên trên, sau khi đến sườn núi sẽ có sương mù quấn quanh, căn bản không thấy rõ tình huống trên núi, trong khu vực sương mù bao phủ, đỉnh núi giống như thiếu nữ mang sa che mặt, nó tràn ngập thần bí, càng làm người ta sinh ra dục vọng muốn nhìn thấu.
Hôm nay, một đệ tử chạy lên tổ phong, tất cả mọi người nhìn vào thềm đá, bởi vì bọn họ biết khảo hạch sắp bắt đầu.
Cũng có đệ tử bí mật thương lượng việc khảo hạch, khảo hạch còn chưa bắt đầu, đã có đệ tử bắt đầu tạo thành đội ngũ.
Ầm, trên ngọn núi có liệt hỏa bộc phát giống như tấm lụa dài, nó bay quanh tổ phong và tiến thẳng lên bầu trời.
– Là Thiên Nguyệt sư muội, Thiên Nguyệt sư muội đến.
Nhìn thấy Tam Muội Chân Hỏa như tấm lụa dài quét qua, người còn chưa đến, người chung quanh đều biết là ai tới.
Quả nhiên, khi nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt đạp Tam Muội Chân Hỏa tiến tới, Tam Muội Chân Hỏa có thể thiêu đốt thiên địa, có thể luyện trăm binh, nhưng nó chẳng khác gì tấm lụa nâng Cung Thiên Nguyệt bay đi, tư thái của nàng không khác gì tiên tử, từ đó mọi người đều sợ hãi thán phục.
– Thiên Nguyệt sư tỷ, không hổ là đệ nhất mỹ nữ Thần Huyền tông chúng ta.
Nhìn thấy việc này, không biết có bao nhiêu đệ tử hưng phấn bàn tán.
– Năm nay cũng là Thiên Nguyệt sư tỷ đạt vị trí đệ nhất.
Nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt đạp lên Tam Muội Chân Hỏa bay tới, đệ tử trẻ tuổi kính sợ.
Cung Thiên Nguyệt tới rất sớm, có không ít đệ tử chào hỏi nàng, nàng cũng chỉ gật đầu mà thôi, cũng không nói lời nào, nàng đứng riêng một góc, lãnh lãnh thanh thanh và không có đệ tử nào dám tới gần.
Cho dù có không ít đệ tử ái mộ nàng, nhưng bọn họ cũng không dám tiến lên làm quen.
Đương nhiên, đối với rất nhiều đệ tử trẻ tuổi mà nói, nói một câu với Cung Thiên Nguyệt, Cung Thiên Nguyệt gật đầu hoặc liếc mắt nhìn cũng là một loại vinh hạnh.
Hôm nay chính là kỳ thi sát hạch cuối năm, cho nên bất kể là đệ tử Thúy Điểu phong hay Thiên Yêu phong đều chạy tới.
Trong khoảng thời gian ngắn, tổ phong bình thường lãnh lãnh thanh thanh trở nên náo nhiệt phi phàm, ngàn vạn đệ tử tụ tập trước bình đài, đệ tử quen biết nhau đều chào hỏi với nhau.
– Nam Loa phong bạch Mộc sư huynh lại mạnh hơn rồi.
Có đệ tử hết sức ưu tú, chỉ trong thời gian hai năm ngắn ngủi đã đột nhiên tăng mạnh, dẫn tới đồng môn sợ hãi thán phục và ca ngợi.
– Thiên Yêu phong Phượng sư tỷ chẳng phải thức tỉnh huyết mạch Phượng Yêu Thần hay sao, chỉ trong một năm đã vượt qua một cảnh giới, kỳ thi sát hạch cuối năm nay, chỉ sợ nàng có thể tiến vào tốp mười.
Các đệ tử Thúy Điểu phong đang bàn tán các sư huynh sư tỷ ưu tú, bọn họ đều có tư cách tranh tốp mười.
………………………………
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu đệ tử liên tục nghị luận.
– Xùy, xùy, xùy…
Âm thanh vang lên, vào lúc đó, ở trước tổ phong mọc ra một dây leo, một dây leo sinh trưởng từ mặt đất, ngay sau đó trên dây leo xuất hiện ánh lửa.
Dây leo như dục hỏa trọng sinh tạo thành, hình như nó cắm rễ vào nơi sâu nhất trên mặt đất, sinh trưởng trong núi lửa nham thạch nóng chảy, hấp thu chất dinh dưỡng trong nham thạch nóng chảy.
Hỏa diễm bộc phát và dây leo rung động, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một thanh niên.
Thanh niên này mặc áo xanh, thần thái tuấn lãng, khí vũ phi phàm, có thể xưng tụng là mỹ nam tử.
– Là Hoàng Trữ sư huynh, oa, Hoàng Trữ sư huynh rất đẹp trai.
Nhìn thấy thanh niên này xuất hiện, không ít nữ đệ tử trẻ tuổi thét lên.
– Hoàng Trữ sư huynh chính là đệ nhất mỹ nam tử của Thần Huyền tông chúng ta.
Có nữ đệ tử hưng phấn, đôi mắt tỏa sáng, hai tay đang che ngực, trái tim các nàng đang đập mạnh.
– Hoàng sư huynh, ta yêu ngươi.
Có nữ đệ tử to gan thét lớn.
Hoàng Trữ sư huynh tươi cười, hắn mỉm cười ưu nhã và nói:
– Ta cũng yêu các ngươi.
– Hắn nhìn ta, Hoàng sư huynh nhìn ta.
Có nữ đệ tử nhìn thấy Hoàng Trữ nhìn sang, nàng như sắp té xỉu.
Thanh niên này chính là đệ tử kiệt xuất của Thiên Yêu phong, cũng là tiểu đệ tử của Thiên Thủ Bồ Vương, tên là Hoàng Trữ, còn có danh xưng Chích Thủ Quyền Bình Cương.
Vào mấy năm trước, Hoàng Trữ xung đột với đệ tử Tam Chân Giáo tại bình cương, về sau hắn liên tục đánh bại mười đệ tử kiệt xuất của Tam Chân Giáo, cho nên mới được mọi người gọi là “Chích Thủ Quyền Bình Cương”.
Một tiếng nổ vang lên, vào lúc đó trên người Hoàng Trữ xuất hiện bảo quang, bảo quang lưu chuyển một vòng giống như che chở cho hắn.
– Chân Nhân Bảo Thân!
Nhìn thấy bảo quang trên người Hoàng Trữ, có không ít đệ tử hít khí lạnh.
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử ở đây cảm thấy ngoài ý muốn, bọn họ rất giật mình, nói:
– Hoàng Trữ sư huynh đã đột phá bình cảnh, tu luyện thành Chân Nhân Bảo Thân.
– Trẻ tuổi lại vào Chân Nhân Bảo Thân!
Không ít đệ tử nhìn thấy bảo quang trên người Hoàng Trữ thì hâm mộ ghen ghét.
Dù sao trong Thần Huyền tông hiện tại, có thể nói Hoàng Trữ là nhân vật vạn người mê, lớn lên anh tuấn suất khí, thiên phú lại cao, đạo hạnh thâm sâu.
Có thể nói, Hoàng Trữ là đệ tử được Thiên Yêu phong tài bồi trọng điểm, cũng là một trong những đệ tử kiệt xuất nhất của Thần Huyền tông, hắn xuất thân từ Yêu tộc, lại có một nửa huyết thống của Kim Đằng Yêu Vương, cho nên có thể nói hắn xuất thân cao quý.
Đệ tử ưu tú như thế, đệ tử trong Thần Huyền tông rất hoan nghênh, không biết có bao nhiêu nữ đệ tử say mê hắn, cho nên cũng làm không ít nam đệ tử ghen ghét.
Hoàng Trữ đã đến, hắn đi tới gần Cung Thiên Nguyệt, sau khi đứng cạnh Cung Thiên Nguyệt thì hắn khom người cúi chào:
– Sư muội đạo hạnh tăng mạnh, sư huynh xấu hổ, chỉ sợ lại tu thêm mười năm, ta cũng không đạt tới cảnh giới của sư muội.
Nói xong, Hoàng Trữ nhìn Cung Thiên Nguyệt thật lâu, trong ánh mắt mang theo ái mộ.
Trên thực tế, Hoàng Trữ ưa thích Cung Thiên Nguyệt, việc này không phỉa bí mật trong Thần Huyền tông, chỉ có điều, Cung Thiên Nguyệt bình thản trước tất cả mọi người, cũng không người nào biết nàng ưa thích ai.
Đối với Hoàng Trữ lấy lòng, Cung Thiên Nguyệt vẫn như thường, nàng khẽ gật đầu, nói:
– Sư huynh khiêm tốn, ta cũng cố gắng hết sức.
– Thiên phú của sư muội là đệ nhất Thần Huyền tông chúng ta, mỗi người đều biết…
Hoàng Trữ cười, hắn không ngừng tán ngẫu với Cung Thiên Nguyệt.
Có thể nói, trong Thần Huyền tông không có bao nhiêu người tới gần Cung Thiên Nguyệt như thế, Hoàng Trữ là một trong số đó, đương nhiên, hắn cũng là một trong các đệ tử trẻ tuổi cường đại nhất trong Thần Huyền tông.
Nhìn thấy Hoàng Trữ đứng cạnh Cung Thiên Nguyệt, có không ít đệ tử hâm mộ và ghen ghét, dù sao, Hoàng Trữ có tư cách và thực lực sánh vai với Cung Thiên Nguyệt.
Lúc này, cho dù người nam nữ đệ tử ưa thích Cung Thiên Nguyệt và Hoàng Trữ, sau khi thấy hai người đứng sóng vai nhau, trong nội tâm không có tư vị.
– Hoàng sư huynh và Thiên Nguyệt sư tỷ rất xứng đôi.
Có một ít đệ tử cảm thấy nội tâm mất mát nhưng không thừa nhận cũng không được.
Đương nhiên, cho dù là Hoàng Trữ lấy lòng, Cung Thiên Nguyệt vẫn bình thản như ban đầu.
– Lần này mua nhiều quá, sớm biết như vậy mua Hoàng Trữ sư huynh.
Có đệ tử nhìn thấy Hoàng Trữ đã tu luyện tới cảnh giới Chân Nhân Bảo Thân, bọn họ hối hận nói ra.
Trước đó, rất nhiều người đều cho rằng Hoàng Trữ và Chiến Hổ đều có thực lực Vương Giả Phách Thể, hiện tại Hoàng Trữ đã sớm tu luyện thành Chân Nhân Bảo Thân trước Chiến Hổ một bước, không hề nghi ngờ, người mua Chiến Hổ thắng đã thua chắc rồi.
Ngay sau đó có một con hổ to lớn xuất hiện, con hổ đứng tại chỗ giống như một ngọn núi nhỏ, mắt hổ nhìn chung quanh giống như muốn ăn người.
– Hổ yêu thật mạnh.
Cảm nhận được khí tức của bạch hổ xuất hiện, rất nhiều đệ tử ở đây nổi da gà, bọn họ liên tục lui về phía sau.
Chiến Hổ ngồi trên lưng bạch hổ, hắn nhảy ra khỏi lưng bạch hổ, lại nhìn chung quanh, sau đó hắn đi tới chỗ của Hoàng Trữ và Cung Thiên Nguyệt, hắn bước đi với tư thế quyết đoán và mạnh mẽ.
– Nghe nói đây là tọa kỵ của Thiết Tiên Yêu Vương sao?
Nhìn thấy bạch hổ to lớn kinh người trước mặt, không ít đệ tử nổi da gà.
Đầu hổ yêu này có thực lực rất cường đại, nếu như Chiến Hổ có thể sử dụng nó lên thi đấu, chỉ sợ thực lực tổng hợp của hắn không thua bất cứ kẻ nào.
– Hoàng Trữ ngươi đi thật nhanh, lần này ta xếp hạng sau ngươi.Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Nhìn thấy Hoàng Trữ đã tu luyện thành Chân Nhân Bảo Thân, Chiến Hổ cười lớn, hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
– Chiến Hổ sư huynh khách khí, ta chỉ mưu lợi mà thôi, chỉ qua một thời gian thì sư huynh sẽ vượt qua ta.
Hoàng Trữ cũng không kiêu ngạo, hắn vừa cười vừa nói.
Hoàng Trữ và Chiến Hổ không phải mới đọ sức lần đầu tiên, trên thực tế, bọn họ đã từng đọ sức rất nhiều lần, có thắng có bại.