Đế Bá Audio Podcast
Tập 907 [Chương 4531 đến Chương 4535]
❮ sautiếp ❯Chương 4531: Không đặt trong lòng
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử Thần Huyền tông đều ngây người, cho dù là Lưu Lôi Long, Hoàng Kiệt cũng ngạc nhiên không nhỏ.
Vào lúc đó, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn bí kíp trong hào quang, bọn họ ngây người rất lâu.
Chỉ thấy đám hào quang bao phủ bí kíp rơi vào trong tay Lý Thất Dạ, nghe ngay sau đó bí kíp trong hào quang hóa thành phù văn và dung nhập vào trong thức hải của Lý Thất Dạ.
Đây là phương pháp truyền thụ trực tiếp nhất, bản Tiên Cổ Cửu Pháp này thực sự không phải thực thể, mà là phù văn của môn công pháp này, nó có thể trực tiếp truyền thụ cho người khác.
Tiên Cổ Cửu Pháp, với tư cách một trong các công pháp cường đại nhất Thần Huyền tông, nó sẽ được đặt trong nơi bí ẩn an toàn nhất của Thần Huyền tông.
– Tiên Cổ Cửu Pháp!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đạt được Tiên Cổ Cửu Pháp, không biết có bao nhiêu người nuốt từng ngụm nước bọt, công pháp vô địch như vậy, trong Thần Huyền tông không có bao nhiêu người có thể đạt được, cũng không có mấy người có tư cách tu luyện công pháp này.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đạt được Tiên Cổ Cửu Pháp, không nói các đệ tử bình thường, cho dù là trưởng bối nhìn thấy cũng thèm muốn, mặc dù nói, bọn họ không có biện pháp tu luyện Tiên Cổ Cửu Pháp, nhưng nếu thật sự có được Tiên Cổ Cửu Pháp, nó vẫn có tác dụng rất lớn, nói không chừng tương lai có một ngày nào đó có thể tu luyện Tiên Cổ Cửu Pháp.
– Trong Thần Huyền tông chúng ta chỉ có một người tu luyện qua ‘ Tiên Cổ Cửu Pháp ’.
Có hộ pháp ở đây thì thào tự nói.
– Đúng, chỉ có Bồ Vương tu luyện ‘ Tiên Cổ Cửu Pháp ’, hơn nữa hắn cũng chỉ là tu luyện ‘ tiên quế ’ trong chín pháp.
Có một cường giả khác trịnh trọng gật đầu.
Đệ tử Thần Huyền tông đều biết Tiên Cổ Cửu Pháp chính là tiên pháp do tổ sư Huyền Vũ truyền thụ.
Có rất nhiều truyền thuyết thần kỳ về Tiên Cổ Cửu Pháp, trong truyền thuyết, tổ sư Huyền Vũ của bọn họ từng theo đại tiên chiến đấu tiên thú, về sau đại tiên chỉ điểm tổ sư Huyền Vũ bọn họ sáng chế Tiên Cổ Cửu Pháp.
Tiên Cổ Cửu Pháp chính là cổ pháp cường đại nhất của Thần Huyền tông, tuy nó được truyền thừa thời thượng cổ, cũng có người phân chia nó thành công pháp Thiên giai thượng phẩm, nhưng một ít lão tổ cường đại của Thần Huyền tông không cho rằng như vậy.
Bọn họ cho rằng Tiên Cổ Cửu Pháp chính là công pháp thời đại thượng cổ, không thể dùng đẳng cấp phân chia ở hiện tại bình luận về nó.
Cho dù như thế nào, Tiên Cổ Cửu Pháp với tư cách một trong các công pháp cường đại nhất của Thần Huyền tông, đây là chuyện không thể nghi ngờ. Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người nhìn về phía Lý Thất Dạ, các ánh mắt đều có, hâm mộ ghen ghét, dù sao, một đệ tử mới nhập môn lại đạt được Tiên Cổ Cửu Pháp, vận khí như vậy lại làm người ta ghen ghét.
Cũng có người không thể tin đây là sự thật, cho rằng mình hoa mắt; cũng có người cho rằng đây là tổ thạch phạm sai lầm, bằng không tại sao một đệ tử mới nhập môn Phàm Thai Nhục Thân trung cảnh có thể gõ mười ba khối lập phương chứ? Đây là chuyện không có khả năng.
Cho dù có đúng hay không, Lý Thất Dạ thật sự đạt được Tiên Cổ Cửu Pháp, đây chính là sự thật không giả.
Về phần Dương Tứ, sắc mặt của hắn khó coi tới cực điểm, hắn vốn cố ý làm khó dễ Lý Thất Dạ, thật không ngờ lại xảy ra chuyện này, vốn muốn đuổi Lý Thất Dạ ra khỏi Thần Huyền tông, hiện tại Lý Thất Dạ đạt được Tiên Cổ Cửu Pháp cường đại nhất Thần Huyền tông.
Trong ánh mắt hâm mộ của vô số người, Lý Thất Dạ tiếp thu Tiên Cổ Cửu Pháp, trong thần thức của hắn xuất hiện Tiên Cổ Cửu Pháp, hắn cười nói:
– Là ‘ Tiên Cổ Cửu Pháp ’ nha.
Lý Thất Dạ không thèm quan tâm, ngay cả Lưu Lôi Long bên cạnh cũng im lặng, hắn cũng không biết nên dùng từ ngữ gì để hình dung mới tốt.
Tiên Cổ Cửu Pháp chính là một trong các công pháp cường đại nhất Thần Huyền tông, bây giờ nghe khẩu khí của Lý Thất Dạ, hắn hoàn toàn không cho là đúng, dường như đây là chuyện không có ý nghĩa, hoặc công pháp như thế, hắn có cũng được, không có cũng không sao.
Không nói Thần Huyền tông, người ở khắp bắc Tây Hoàng, có ai không biết Tiên Cổ Cửu Pháp của Thần Huyền tông trân quý, Lý Thất Dạ lại làm ra vẻ mặt không sao cả, ngay cả Lưu Lôi Long trừ cười khổ thì vẫn cười khổ.
– Có thể chứ?
Lý Thất Dạ lại nằm xuống kiệu mềm, hắn lười biếng nhìn tên cường giả phụ trách sát hạch, hắn vẫn giữ dáng vẻ đại thiếu gia.
– Có thể, có thể, hoàn toàn có thể, tuyệt đối có thể.
Tên cường giả đang ngây người lại quát to một tiếng.
Nói đùa gì vậy, người có thể kích phát mười ba khối lập phương tỏa sáng còn không thể bái nhập vào Thần Huyền tông, như vậy phải là hạng người gì mới có thể bái nhập Thần Huyền tông?
Lại nói Lý Thất Dạ đã được truyền thụ Tiên Cổ Cửu Pháp, cho dù hắn không muốn bái nhập Thần Huyền tông, chỉ sợ Thần Huyền tông cũng không thả người, đây chính là một trong những công pháp cường đại nhất Thần Huyền tông, tuyệt đối không có khả năng truyền ra bên ngoài.
– Đi thôi, an bài nơi ở cho các ngươi.
Lưu Lôi Long bảo các hài tử Lưu thôn một tiếng.
Đám tiểu tử Lưu thôn hoan hô một tiếng, đi theo Lưu Lôi Long bọn họ tiến vào trong Thần Huyền tông, đối với hài tử trong thôn mà nói, có thể bái nhập Thần Huyền tông chính là chuyện bọn chúng mơ ước, hiện tại bọn chúng đã trở thành đệ tử Thần Huyền tông, bọn chúng không hưng phấn hay sao?
– Tiên Cổ Cửu Pháp!
Cuối cùng, Hoàng Kiệt đều thở dài một tiếng, hắn biết kết quả thật rung động, vào lúc này, hắn đã triệt để tin tưởng Lưu Lôi Long nói, cũng ôm lòng kính sợ với Lý Thất Dạ.
Thử nghĩ xem, một người có thể kích phát mười ba khối lập phương sáng lên, đây là việc tà môn cỡ nào.
– Cho dù đạt được ‘ Tiên Cổ Cửu Pháp ’ thì như thế nào?
Đưa mắt nhìn Lý Thất Dạ tiến vào Thần Huyền tông, Dương Tứ hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
– Công pháp mạnh hơn nữa, nằm trong tay hắn cũng là phế vật, hắn không thể tu luyện thành công.
– Cũng đúng, Thần Huyền tông chúng ta không có mấy người có thể tu luyện ‘ Tiên Cổ Cửu Pháp ’, càng không cần nói đệ tử mới nhập môn như hắn, ‘ Tiên Cổ Cửu Pháp ’, đối với hắn mà nói chính là thứ không tưởng.
Không ít đệ tử đều cho rằng như vậy.
Tiên Cổ Cửu Pháp bị Thần Huyền tông tính vào hàng ngũ công pháp Thiên giai thượng phẩm, đây là công pháp cực kỳ nghịch thiên, Thần Huyền tông trừ một trong năm đại phong chủ Thiên Yêu phong Thiên Thủ Bồ Vương ra, không có người nào tu hành Tiên Cổ Cửu Pháp.
Hơn nữa, Thiên Thủ Bồ Vương, cũng chỉ tu luyện thành một trong chín pháp “tiên quế” mà thôi, đồn đãi nói, dùng thực lực của Thiên Thủ Bồ Vương, hắn không thể tu thành Tiên Cổ Cửu Pháp, nhưng hắn có được huyết thống độc nhất vô nhị, từ đó hắn mới có thể tu thành “tiên quế” trong chín pháp.
– Không phải tổ thạch xảy ra vấn đề chứ?
Sau khi dẫn Lý Thất Dạ tiến vào Thần Huyền tông, có cường giả nói ra.
Cường giả phụ trách sát hạch Lý Thất Dạ vừa rồi nhìn tổ thạch trong tay, nói ra:
– Thử sẽ biết.
Nói xong, ánh mắt hắn khóa chặt phù văn cổ xưa.
– Đi!
Tên cường giả ném tổ thạch ra ngoài, lại có tiếng nổ vang lên, tổ thạch vừa tiếng vào khối lập phương đã phát ra tiếng ông ông ông, nó chỉ sáng lên ba khối lập phương.
– Tổ thạch không có vấn đề.
Vị cường giả này xác minh xong, hắn cực kỳ khẳng định.
– Mười ba khối lập phương!
Lúc này Thần Huyền tông các cường giả nhìn pho tượng Huyền Vũ trước mặt, ngay cả thần thái và hình dáng đều thay đổi, bọn họ cũng không biết Lý Thất Dạ kích sáng mười ba khối lập phương cũng không phải thiên ý, cũng không phải trùng hợp.
Trong hàng ngũ đệ tử Thần Huyền tông, tâm tư mỗi người không giống nhau, có đệ tử lập tức chạy trở về báo cáo trưởng bối của mình.
Kích sáng mười ba khối lập phương, đạt được Tiên Cổ Cửu Pháp, tin tức như vậy hóa thành cơn bão quét qua Thần Huyền tông, trong Thần Huyền tông, không biết bao nhiêu đệ tử nghe tin tức này đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, thậm chí cho rằng tin tức giả, sau khi xác minh là thật, bọn họ vẫn không thể tưởng tượng nổi.
Trên chủ phong của Thần Huyền tông, đó là đỉnh núi bị sương mù bao phủ, tông chủ Thần Huyền tông Bình Thoa Ông đang đứng trên đỉnh núi, hắn đang nhìn thần kiếm đang chìm nổi, ánh mắt không có di động chút nào.
– Một đệ tử phàm tư có thể kích phát mười ba khối lập phương sáng lên.
Sau khi nghe tin tức này, Bình Thoa Ông trầm ngâm.
– Có lẽ đây là trùng hợp.
Đệ tử báo cáo nói ra.
Bình Thoa Ông lắc đầu, cười cười, nói ra:
– Đây không phải là trùng hợp, đây là đạo chương vô thượng, vô cùng ảo diệu, không có chuyện trùng hợp, chỉ có ngộ ra.
– Nhưng việc này có thể sao?
Đệ tử báo cáo cảm thấy việc này không thể tưởng tượng nổi, quá không hợp thói thường.
Bình Thoa Ông trầm mặc không nói, hắn vẫn nhìn thần kiếm chìm nổi không dứt, trên người hắn tràn ngập khí tức thánh cảnh không biến mất, cho người ta cảm giác sâu không lường được.
Đệ tử báo cáo sợ hãi nhìn tông chủ, bởi vì tông chủ của bọn họ là tồn tại cường đại nhất của Thần Huyền tông, làm việc thường thường không thể hiểu nổi.
Một trong ngũ phong Thần Huyền tông, Thiên Yêu phong, nơi này có màu xanh bao phủ khắp nơi, nơi nào cũng là rừng cây xanh tốt, cảnh sắc xinh đẹp.
Trên Thiên Yêu phong, một cây bồ đề to lớn đang sinh trưởng tại nơi này, đây chính là phong chủ Thiên Yêu phong Thiên Thủ Bồ Vương.
– Được Tiên Cổ Cửu Pháp!
Ánh mắt Thiên Thủ Bồ Vương vô cùng thâm thúy.
– Vâng, phong chủ.
Môn hạ đệ tử cung kính nói.
Đệ tử Thần Huyền tông cũng biết, trong toàn bộ Thần Huyền tông, cũng chỉ có Thiên Thủ Bồ Vương tu luyện Tiên Cổ Cửu Pháp, bây giờ lại bị một đệ tử nhập môn chiếm được Tiên Cổ Cửu Pháp, đối với các đệ tử Thần Huyền tông mà nói lại là chuyện cực kỳ rung động.
Cho dù là hộ pháp hay trưởng lão, dù là năm phong chủ, bọn họ sẽ không bao giờ xem nhẹ công pháp này.
– Đây là kỳ tích.
Thiên Thủ Bồ Vương cũng hiểu việc này không thể tưởng tượng nổi, từ từ nói:
– Thiên Nguyệt nha đầu chỉ kích phát năm khối lập phương mà thôi, hắn lại kích phát mười ba khối lập phương.
– Có lẽ này chỉ là vận khí tốt.
Môn hạ đệ tử phỏng đoán:
Chương 4532: Thần huyền ngũ phong
Ánh mắt Thiên Thủ Bồ Vương thâm thúy, ánh mắt của hắn lóe sáng, lắc đầu, nói ra:
– Vận khí? Không có vận khí, loại vật này sẽ không có vận khí, có lẽ, đây là…
Nói đến đây, hắn dừng lại không nói.
Môn hạ đệ tử nhìn Thiên Thủ Bồ Vương, thần thái kính sợ, trong Thần Huyền tông, mỗi người đều biết tông chủ Bình Thoa Vương cường đại nhất, nhưng cũng có người nói Thiên Thủ Bồ Vương là người thâm tàng bất lộ nhất.
– Ở kiếp này, trong tông môn, Nhân tộc hưng thịnh vậy, có lẽ cũng là cơ duyên của tông môn.
Cuối cùng, Thiên Thủ Bồ Vương nói một câu như thế.
– Chúng ta nên làm thế nào?
Môn hạ đệ tử hỏi.
Trên thực tế, trong Thần Huyền tông, đệ tử Nhân tộc cùng đệ tử Yêu tộc tranh đấu gay gắt, đây không phải bí mật gì, có thể nói mỗi một đệ tử đều biết chuyện này, mỗi một trưởng bối cũng biết rõ, hơn nữa mọi người cũng không thể may mắn thoát khỏi, đều phải tham gia vào trong đó.
– Cứ quan sát thế nào!
Cuối cùng Thiên Thủ Bồ Vương nói một câu như vậy, ánh mắt thâm thúy, nói ra:
– Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ.
Thiên Thủ Bồ Vương làm việc thường thường khó đoán biết, làm cho môn hạ đệ tử không dám đi phỏng đoán.
Trong Thần Huyền tông, Nộ Hổ phong một trong ngũ phong, nơi này tuyệt đối là ngọn núi tráng lệ nhất, ở chỗ này dãy núi phập phồng, ngọn núi đâm thẳng vào mây như răng hổ bén nhọn.
Ở chỗ này có thể nghe thấy tiếng hổ gầm sói tru, trong địa bàn của Nộ Hổ phong, có thể cảm nhận được khí tức cuồng dã, có thể nói, đại bộ phận đệ tử Nộ Hổ phong đều xuất thân từ Yêu tộc, hơn nữa đa số đều thuộc về chim bay cá nhảy.
Bên trong Nộ Hổ phong, nghe thấy có đệ tử báo cáo, Nộ Hổ phong Phong chủ Thiết Tiên Yêu Vương lạnh lùng nhìn sang, ánh mắt bắn ra hàn quang đáng sợ, làm cho đệ tử báo cáo rùng mình sợ hãi, toàn thân nổi da gà.
– Kích sáng mười ba khối lập phương, làm sao có khả năng, chỉ là đệ tử vừa nhập môn mà thôi!
Nếu như không phải tin tức này đã được xác định, Thiết Tiên Yêu Vương sẽ cho rằng đây là chuyện phiếm.
– Đúng thế, việc này quá mức quỷ dị, có lẽ có ăn gian, nói không chừng mấy người phụ trách xác minh đã thương lượng với nhau rồi động tay chân.
Đệ tử áo cáo phụ họa.
Thiết Tiên Yêu Vương quay người lại nói với đệ tử báo cáo:
– Ai có thể ăn gian? Cho dù có thể kích sáng mười ba khối lập phương là ăn gian, như vậy ‘ Tiên Cổ Cửu Pháp ’ nói như thế nào?
– Này, này, này…
Đệ tử kia không biết nên nói cái gì.
Cũng đúng, ngươi có khả năng động tay chân hay ăn gian gõ tổ thạch, nhưng là Tiên Cổ Cửu Pháp thì không ăn gian được, nếu như Thần Huyền tông muốn lấy ra bí kíp Tiên Cổ Cửu Pháp, đây chính là chuyện lớn, cần năm đại phong chủ Thần Huyền tông đồng ý mới được.
– Ngu xuẩn.
Thiết Tiên Yêu Vương lạnh lùng nhìn tên đệ tử, đệ tử này rùng mình lạnh lão, hắn vội vàng lui về phía sau và đứng nghiêm tại chỗ, hắn không dám tiếp tục phát biểu ý kiến.
– Đệ tử vừa nhập môn mà thôi, chỉ là Phàm Thai Nhục Thân lại có thể kích phát mười ba khối lập phương sáng lên, việc này thật sự tà môn, thậm chí còn tà môn hơn cả nha đầu Thiên Nguyệt kia.
Thiết Tiên Yêu Vương vuốt cằm, hắn không ngừng nói thầm.
Năm đó Cung Thiên Nguyệt kích sáng năm khối lập phương, việc này đã rung động rất nhiều người, phải biết rằng, năm đó Cung Thiên Nguyệt tuổi nhỏ nhưng nàng có thiên phú kinh người, có được Tiên Thiên chân mệnh.
Thậm chí từng có người nói, Cung Thiên Nguyệt có thể sánh vai với Tô Húc năm đó.
Hiện tại Lý Thất Dạ mới nhập môn lại có thể kích phát mười ba khối lập phương, càng đáng chết chính là, hắn chỉ có tu vi Phàm Thai Nhục Thân mà thôi, hơn nữa còn là tư chất ba phàm, đây mới là việc khó tin nhất.
– Nếu hắn có tư chất bí thiên còn nói qua được, hắn lại là tư chất phàm thiên nhưng có thể kích phát mười ba khối lập phương sáng lên, đây mới là chuyện khó tin nhất.
Thiết Tiên Yêu Vương trầm ngâm nói:
– Người này tất có vấn đề.
– Nhất định có bí mật không muốn ai biết.
Tên đệ tử vừa báo cáo không nhịn được lên tiếng.
Thiết Tiên Yêu Vương vuốt cằm, ánh mắt hắn sáng lên, nói:
– Ban đầu chỉ có một Cung Thiên Nguyệt, hiện tại lại có thêm Lý Thất Dạ, không biết trong hồ lô của hắn bán thuốc gì?
– Lý Thất Dạ kích phát mười ba khối lập phương, hắn chắc chắn có bí mật.
Thiết Tiên Yêu Vương lại nghĩ tới một người, đó chính là đương kim tông chủ Thần Huyền tông Bình Thoa Ông.
Nếu thật sự có người kích phát mười ba khối lập phương, toàn bộ Thần Huyền tông cũng chỉ có Bình Thoa Ông có năng lực an bài việc này.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Thiết Tiên Yêu Vương biến hóa, trong Thần Huyền tông hiện tại, từ khi có thiên tài như Cung Thiên Nguyệt xuất hiện, tình cảnh Nhân tộc tại Thần Huyền tông đã vi diệu hơn trước.
Mặc dù nói trong tương lai còn chưa định ra do ai tiếp quản vị trí tông chủ của Bình Thoa Ông, nhưng mọi người đều biết, một ngày nào đó Bình Thoa Ông sẽ rời khỏi vị trí tông chủ.
Trong tương lai, cho dù là ai ngồi lên vị trí tông chủ này, việc này cũng ảnh hưởng lớn tới toàn bộ Thần Huyền tông.
Giống như ngày hôm nay, Nhân tộc có được địa vị trong Thần Huyền tông như ngày hôm nay, việc này có quan hệ lớn tới Bình Thoa Ông, dù sao, Bình Thoa Ông xuất thân từ Nhân tộc.
Từ khi Cung Thiên Nguyệt tu luyện đột phá Chân Nhân Bảo Thân, trong Thần Huyền tông đã có không ít âm thanh bàn tán, tương lai Cung Thiên Nguyệt có khả năng rất lớn sẽ kế thừa đại vị của Thần Huyền tông.
Đương nhiên, chỉ bằng vào cảnh giới Chân Nhân Bảo Thân còn chưa đủ ngồi lên đại vị của Thần Huyền tông, nhưng là, Cung Thiên Nguyệt có thiên phú Tiên Thiên chân mệnh, tuổi còn trẻ, có được tiềm lực vô cùng to lớn, có rất nhiều người đều cho rằng, tương lai nàng nhất định vượt qua Bình Thoa Ông.
Thiết Tiên Yêu Vương không hi vọng Cung Thiên Nguyệt kế thừa đại vị, quyền hành Thần Huyền tông nhất định phải trả lại cho Yêu tộc, đặc biệt phải thuộc về gia tộc Thiết Tiên Yêu Hổ, gia tộc bọn họ từng cầm quyền trong Thần Huyền tông thời gian rất dài, bọn họ muốn đoạt lại vị trí này.
– Kẻ này có vấn đề lớn.
Đôi mắt Thiết Tiên Yêu Vương lạnh lẽo, hắn lạnh lùng nói ra.
– Ý của phong chủ là…
Đệ tử báo cáo làm ra thủ thế chém đầu.
– Ngu xuẩn!
Thiết Tiên Yêu Vương lập tức lườm tên đệ tử, hắn lạnh lùng nói:
– Ai bảo ngươi tự tiện chủ trương, mưu sát đồng môn, đây là tử tội, ngươi đừng liên lụy Nộ Hổ nhất mạch, có sai lầm gì ta sẽ cắt đầu chó của ngươi..
– Vâng, vâng!
Tên đệ tử sợ hãi chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, hắn gật đầu và không dám nói lời nào nữa.
Tại Thúy Điểu phong, nơi này rất náo nhiệt, tiếng huyên náo ồn ào vang lên khắp nơi, các đệ tử nhập môn đều tập trung tại Thúy Điểu phong, hơn nữa, Thúy Điểu phong cũng là một phong yếu kém nhất trong năm đại phong của Thần Huyền tông.
Phong chủ Thúy Điểu phong Liệt Viêm Lang Vương cũng yếu nhất trong các phong chủ đồng lứa, hắn là phong chủ thực lực kém nhất trong năm phong chủ Thần Huyền tông.
Trong đan phòng, phong chủ Thúy Điểu phong Liệt Viêm Lang Vương Trương Việt ngồi xếp bằng trên giường đá, hắn lắng nghe đệ tử báo cáo.
Trên thực tế, thời điểm chưa báo cáo thì hắn đã biết rõ ràng, lúc này nghe báo cáo xong, hắn im lặng không nói rất lâu.
– Phong chủ, nên làm cái gì bây giờ?
Môn hạ đệ tử báo cáo hỏi.
– Tra, tra đến cùng! Tra từng chi tiết rõ ràng của Lý Thất Dạ cho ta, không được buông tha bất cứ việc gì.
Trương Việt trầm giọng nói.
– Thật phải tra sao?
Môn hạ đệ tử do dự, hắn nói:
– Nhưng hắn là người Lưu sư thúc mang trở lại, hơn nữa, hơn nữa…
Nói đến đây, hắn ngẩng đầu nhìn Liệt Viêm Lang Vương.
Hắn thấp giọng nói:
– Việc này lúc trước đã bàn xong, sau lưng Lưu sư thúc có Nhạc Vương làm chỗ dựa.
– Hừ, Lưu Lôi Long!
Liệt Viêm Lang Vương lạnh lùng hừ một tiếng, nói:
– Đây là việc tông môn phụ trách, vạn nhất có kẻ không rõ lai lịch lẫn vào tông môn, đây là nguy hại lớn với tông môn. Thúy Điểu phong với tư cách là nơi các đệ tử mới nhập môn ở lại, chúng ta phải có trách nhiệm tuyển chọn đệ tử thật kỹ càng, không ai dám lãnh đạm!
Nói đến đây, ánh mắt Liệt Viêm Lang Vương lạnh lẽo, nói ra:
– Đến chỗ của Nhạc Vương, ta sẽ đích thân nói chuyện.
– Đệ tử hiểu, nhất định sẽ đi kiểm tra chi tiết của Lý Thất Dạ.
Đệ tử báo cáo vội vàng nói ra.
– Nhớ kỹ.
Thời điểm tên đệ tử này rời đi, Liệt Viêm Lang Vương gọi tên đệ tử lại và nói:
– Việc này không được tuyên dương ra ngoài, làm việc bí mật.
– Đệ tử hiểu.
Đệ tử báo cáo vội vàng nói ra.
– Còn nữa, gọi Chiến Hổ tới gặp ta.
Nói xong, hắn khoát tay bảo đệ tử đi ra ngoài.
Sau khi đệ tử lui ra, ánh mắt Trương Việt lạnh lùng nhìn xuống, nói:
– Lưu Lôi Long, chẳng lẽ ngươi còn có thể lật bàn hay sao?
Liệt Viêm Lang Vương Trương Việt, hắn chính là phong chủ Thúy Điểu phong, chỉ có điều bối phận của hắn còn thấp hơn đám người Thiên Thủ Bồ Vương.
Liệt Viêm Lang Vương Trương Việt, hắn cùng thế hệ với Lưu Lôi Long, cũng là đồng môn sư huynh đệ, hắn năm đó và Lưu Lôi Long, Tô Húc là những đệ tử có thiên phú cao nhất Thần Huyền tông, bọn họ được gọi là tam kiệt.
Trong ba người bọn họ, Liệt Viêm Lang Vương Trương Việt lớn tuổi nhất, nhưng Tô Húc là đệ tử của Bình Thoa Ông, cho nên, Tô Húc thành đại sư huynh.
Hơn nữa, trong ba người bọn họ, Tô Húc có thiên phú cao nhất, đối phương là Tiên Thiên chân mệnh, Trương Việt thứ hai, Lưu Lôi Long thứ ba.
Chỉ có điều, về sau Tô Húc chết trận, Lưu Lôi Long bị thương không tiến mà lùi, trong tam kiệt bọn họ chỉ có Trương Việt vẫn là đột nhiên tăng mạnh, cuối cùng không chỉ đạo hạnh thâm hậu, hắn cũng trở thành phong chủ Thúy Điểu phong.
Phải biết rằng, năm đó, nhân tuyển phong chủ Thúy Điểu phong Phong chính là Tô Húc, đáng tiếc, Tô Húc làm phong chủ không lâu lại chết trận sa trường, về sau mới tới phiên Trương Việt tiếp nhận vị trí phong chủ.
Trong tranh đoạt phong chủ năm đó, Trương Việt còn trẻ, thực lực còn chưa đủ, cho nên Tô Húc tranh đoạt với các trưởng lão, nhưng Lưu Lôi Long năm đó có giao tình tốt với Tô Húc, cho nên đối phương đứng bên phía Tô Húc.
Chỉ có điều, về sau Tô Húc chết trận, Lưu Lôi Long bị thương nên rời khỏi tông môn, sau đó hắn trở lại Lưu thôn, từ nay về sau, tam kiệt chỉ còn Trương Việt, khi thực lực của hắn cường đại, hắn lên làm phong chủ!
Sau khi yên lặng nhiều năm như vậy, Lưu Lôi Long lại quay về tông môn, hơn nữa vừa quay về đã gây ra động tĩnh lớn như thế, việc này làm Trương Việt phải suy nghĩ.
Đương nhiên, chỉ một mình Lưu Lôi Long thì hắn không đặt trong lòng, dù sao, Lưu Lôi Long hôm nay đã kém hắn khá xa, Lưu Lôi Long không còn là Lưu Lôi Long năm đó, mà hắn lại càng không phải Trương Việt năm đó, hai bên không cách nào so sánh với nhau.
Nếu Lưu Lôi Long muốn gây ra động tĩnh to lớn gì, sau lưng tất nhiên sẽ có những người khác ủng hộ, đây mới là điểm làm Trương Việt lo lắng.
Chương 4533: Thừa sơn nhạc vương
Lưu Lôi Long dàn xếp cho bọn nhỏ Lưu thôn xong, không bao lâu hắn đã bị triệu tập.
Người triệu tập Lưu Lôi Long chính là phong chủ Bát Trượng phong Thừa Sơn Nhạc Vương, người này chính là sư phụ của Lưu Lôi Long.
Phong chủ Bát Trượng phong Thừa Sơn Nhạc Vương, hắn là người ngang hàng với Bình Thoa Ông, nhưng hắn còn rất trẻ, nếu như hắn đứng chung với Lưu Lôi Long sẽ làm cho người ta xem nhẹ tuổi của Thừa Sơn Nhạc Vương.
Nếu nhìn từ bề ngoài mà phán đoán, đều rất khó kết luận Thừa Sơn Nhạc Vương ngang hàng với Bình Thoa Ông, là một trong năm vị phong chủ, người không biết rõ tình hình còn cho rằng Lưu Lôi Long là sư phụ của Thừa Sơn Nhạc Vương.
Thừa Sơn Nhạc Vương, có danh xưng Nhạc Vương, đáng lẽ hắn phải có dáng người cao lớn cường tráng, trái lại, Thừa Sơn Nhạc Vương là người rất văn nhã, hắn cho rằng người ta cảm giác hào hoa giống như thư sinh văn sĩ.
Nhưng người như hắn lại không có cảm giác yếu ớt của thư sinh, khí chát hào hoa văn sĩ không cách nào che lấp khí chất bế nghễ bát hoang của đối phương.
Thừa Sơn Nhạc Vương cho người hắn cảm giác bá chủ văn định giang sơn.
Thừa Sơn Nhạc Vương, sau khi gọi Lưu Lôi Long tới gặp, hắn bước vào trong đình, hắn đi không nhanh nhưng mỗi bước đều vững như giang sơn.
Trong Bát Trượng phong, ngọn núi cao chọc trời, mây mù bao phủ, nơi này tạo cho người ta cảm giác như tiên cảnh nhân giang, cũng bởi vì như thế, khí chất của Thừa Sơn Nhạc Vương vững vàng như núi, hắn là ngọn núi thứ hai tại nơi này.
– Giao Hữu, các hài tử rất ưu tú, Lưu thôn các ngươi, tương lai có khả năng trở thành bàng chi của Thần Huyền tông. Thừa Sơn Nhạc Vương chậm rãi nói ra.
Tại Thần Huyền tông, rất nhiều người đều gọi hắn là “Lôi Long”, mọi người cũng quen gọi hắn là Lưu Lôi Long nhưng quên đi tên thật của hắn, chỉ có sư phụ Thừa Sơn Nhạc Vương hắn mới thân thiết gọi hắn là “Giao Hữu”.
– Hi vọng tương lai bọn trẻ sẽ đi xa, cũng cống hiến một chút vì quê hương.
Lưu Lôi Long ký thác kỳ vọng không nhỏ lên người đám trẻ Lưu thôn.
Trên thực tế, hài tử Lưu thôn đã dầm trụ cột vững chắc, không chỉ tạo căn cơ vững chắc trong quá trình tu đạo, còn đánh trụ cột vững chắc trong các đệ tử nhập môn của Thần Huyền tông.
Dù sao, trong Thần Huyền tông còn có hắn chiếu cố, cũng có Thừa Sơn Nhạc Vương trông nom, hài tử Lưu thôn còn chưa biết khởi điểm của bọn họ cao hơn những người khác rất nhiều.
– Bọn họ có đạo cơ vững chắc như vậy không phải do ngươi chủ đạo.
Thừa Sơn Nhạc Vương giống như cười mà không phải cười nhìn Lưu Lôi Long.
– Không dối gạt sư phụ, đây không phải công lao của một mình ta.
Lưu Lôi Long vội vàng nói:
– Là thiếu gia chỉ điểm đám trẻ, cũng giúp bọn trẻ có được căn cơ vững chắc.
Lưu Lôi Long không thể gạt được đôi mắt của sư phụ, dù sao sư phụ hắn nhìn hắn lớn lên, lão nhân gia quá hiểu tính cách và con người của hắn.
– Thiếu gia…
Thừa Sơn Nhạc Vương cảm thấy kỳ quái, hắn nhìn đồ đệ của mình.
– Chính là Lý Thất Dạ thiếu gia.
Lưu Lôi Long thẳng thắn nói:
– Tuy đệ tử dạy bọn trẻ vài năm nhưng có kết quả tốt như thế là nhờ vào thiếu gia chỉ điểm uốn nắn.
– Ta rất hiểu ngươi.
Thừa Sơn Nhạc Vương từ từ nói:
– Mặc dù mọi người đều nói ngươi cục súc lực điền, tính tình rất thối, nhưng ngươi là ngoài thô trong tinh, hơn nữa nội tâm của ngươi rất cao ngạo, ta rất ít khi nhìn thấy ngươi tâm phục khẩu phục người nào.
Thừa Sơn Nhạc Vương nói không sai chút nào, năm đó Lưu Lôi Long chính là tiểu thiên tài của Thần Huyền tông, một trong tam kiệt, hắn thật sự rất cao ngạo.
– Vâng, sư phụ.
Lưu Lôi Long gật đầu, thần thái cung kính, nói ra:
– Đệ tử có hôm nay chính là nhờ vào thiếu gia ban tặng, không thua gì tái sinh phụ mẫu. Thương thế của đệ tử là nhờ thiếu gia trị liệu.
– Cái gì?
Thừa Sơn Nhạc Vương dừng bước, hắn nhìn đồ đệ của mình, giật mình nói:
– Thương thế của ngươi đã khỏi, là hắn trị liệu?
Khó trách Thừa Sơn Nhạc Vương giật mình như thế, hắn đã hao tốn không ít tâm huyết vì thương thế của Lưu Lôi Long năm đó, làm sư phụ, hắn rất muốn chữa khỏi thương thế của Lưu Lôi Long, dù sao Lưu Lôi Long cũng là đệ tử kiêu ngạo nhất của hắn, cho dù hắn trị liệu thế nào đều thúc thủ vô sách, việc này làm cho Thừa Sơn Nhạc Vương buông tha.
Hiện tại vừa nghe nói một vãn bối như Lý Thất Dạ chữa khỏi thương thế của Lưu Lôi Long, như việc này làm hắn khiếp sợ không thua gì việc Lý Thất Dạ kích phát mười ba khối lập phương tỏa sáng.
– Vâng, chính là thiếu gia trị khỏi.
Lưu Lôi Long bẩm báo chi tiết cho Thừa Sơn Nhạc Vương biết.
Nếu Thừa Sơn Nhạc Vương không phải người hắn tín nhiệm nhất, hắn cũng không nói rõ mọi việc cho đối phương biết, dù sao, hắn cũng phải bảo mật vì Lý Thất Dạ.
– Thậm chí có chuyện như vậy.
Nghe Lưu Lôi Long nói rõ chi tiết trong đó, Thừa Sơn Nhạc Vương thập phần giật mình, trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không nên nói thế nào mới tốt.
Nếu như nói, một tuyệt thế cao nhân có thể trị khỏi thương thế của Lưu Lôi Long, việc này còn nói qua, nhưng Lý Thất Dạ không chỉ là Phàm Thai Nhục Thân, hơn nữa hắn sử dụng linh dược đan thảo vô cùng bình thường mà thôi.
Linh dược đan thảo bình thường như thế lại có thể phát huy hiệu quả kinh người như vậy, đây là việc không thể tưởng tượng nổi.
– Việc liên quan đến thiếu gia, ta không thể báo sớm cho sư phụ biết.
Lưu Lôi Long nói ra.
Thừa Sơn Nhạc Vương phất tay, nói ra:
– Ngươi cũng không phải tiểu hài tử, ngươi cũng có bí mật của mình, đây là việc đương nhiên, lại nói, trung với người, trung với việc, đây cũng là thứ ta vẫn dạy bảo ngươi.
– Đa tạ sư phụ.
Lưu Lôi Long cúc khom người, sư phụ hắn tha thứ, cho tới nay là hắn bội phục nhất.
– Lý Thất Dạ này…
Thừa Sơn Nhạc Vương trầm ngâm một lúc, nói:
– Cũng thật là kỳ quái, đây không phải là chuyện bình thường. hiểu về hắn bao nhiêu, lai lịch như thế nào?
– Ta cũng không biết.
Lưu Lôi Long kể rõ chi tiết khi hắn cứu Lý Thất Dạ.
Việc này làm Thừa Sơn Nhạc Vương cảm thấy kỳ quái, người cao thâm khó lường như thế lại là một phàm nhân, hắn nghĩ mãi mà không rõ.
– Thật sự kỳ quái.
Thừa Sơn Nhạc Vương không dễ giải thích, một phàm nhân như vậy, không có đạo lý, nếu như là một cao nhân, càng không có đạo lý.
– Sư phụ lo lắng chuyện khác sao? Hoặc sư phụ lo lắng hắn là gian tế? Sợ là người của ba phái khác?
Đương nhiên Lưu Lôi Long sẽ không hoài nghi Lý Thất Dạ, hắn sợ sư phụ hoài nghi mà thôi.
– Không thể nào!
Thừa Sơn Nhạc Vương lắc đầu, nói ra:
– Nếu như tông môn nào có đệ tử cao thâm khó dò như thế, bọn họ bồi dưỡng trọng điểm còn không kịp, có người nào phái làm gian tế trong tông môn khác? Làm vậy khác gì dùng bánh bao thịt đánh chó! Nhưng chuyện này không thể giải thích rõ ràng mà thôi..
Lưu Lôi Long cười khổ, trên thực tế hắn cũng nghĩ tới khả năng này, nhưng hắn cũng không nghĩ ra, cho nên hắn dứt khoát không suy nghĩ.
– Nếu như hắn đúng như lời ngươi nói, thật cao thâm khó dò như vậy.
Thừa Sơn Nhạc Vương trầm ngâm nói:
– Chỉ sợ, hắn không chỉ bái nhập Thần Huyền tông chúng ta đơn giản như vậy, nếu muốn làm đệ tử bình thường, chỉ sợ không phải như thế.
– Ý sư phụ là…
Lưu Lôi Long lo lắng.
Thừa Sơn Nhạc Vương cười cười, hắn khẽ lắc đầu, nói ra:
– Không có gì, chỉ có thể nói ta nhìn không rõ, dù sao, nếu như Thần Huyền tông thực sự có đệ tử kinh tài tuyệt diễm như thế thì có là gì? Cứ nhìn đi, có ngày sẽ sáng tỏ.
Lưu Lôi Long lo lắng nhất chính là tông môn gây bất lợi cho Lý Thất Dạ, nhưng hắn không thể nói ra lời này.
– Những tin tức này, ta sẽ bảo mật thay ngươi.
Thừa Sơn Nhạc Vương nhìn Lưu Lôi Long, từ từ nói:
– Ta chưa từng báo cáo tông chủ, cũng không cộng hưởng với các phong chủ, tóm lại, ngươi nên cẩn thận một chút. Nếu như ngươi thật sự bị người ta tóm lấy cái đuôi, vậy thì phiền toái, nếu xảy ra đại sự gì, ta không thể giữ ngươi được.
– Đệ tử hiểu, đệ tử nhất định sẽ làm việc cẩn thận.
Lưu Lôi Long gật đầu.
– Hiện tại không phải ngày xưa.
Thừa Sơn Nhạc Vương thở dài một hơi, nói ra:
– Năm phong hôm nay, Yêu tộc chiếm ba vị trí, Bát Trượng phong chúng ta có chút khó sống, nếu Tô Húc vẫn còn, như vậy thì tốt hơn nhiều.
Thừa Sơn Nhạc Vương nói lời này làm cho Lưu Lôi Long bi thương, trong cùng thế hệ, Tô Húc sư huynh có giao tình tốt nhất với hắn, cũng là người có thiên phú cao nhất, đáng tiếc, tráng niên mất sớm.
– Tông chủ thế nào?
Lưu Lôi Long hỏi.
Tại Thần Huyền tông, có cục diện, nhân, yêu tranh hùng, trong Nhân tộc nhất mạch, trừ Bát Trượng phong Thừa Sơn Nhạc Vương chấp chưởng quyền hành ra, còn có ngọn núi chính Nam Loa phong Bình Thoa Ông.
– Tông chủ chính là tông chủ.
Thừa Sơn Nhạc Vương khẽ lắc đầu, nói ra:
– Tông chủ phải dùng đại cục làm trọng, không thể quá mức bất công. Còn nữa, những năm gần đây, tông chủ rất ít rời khỏi Nam Loa phong, rất ít quan tâm tục sự.
– Tông chủ…
Nghe nói như thế, Lưu Lôi Long vô cùng giật mình, trong ấn tượng của hắn, tông chủ Bình Thoa Ông là người chuyên cần chính vụ.
– Tông chủ làm việc không phải ta và ngươi có thể suy đoán.
Thừa Sơn Nhạc Vương lắc đầu nói:
– Có lẽ, lão nhân gia có chí hướng cao xa, dù sao hắn đã nhập Thánh nhiều năm như vậy.
– Thiên Tôn sao?
Lưu Lôi Long rung động không nhỏ, tại Thần Huyền tông, tông chủ Bình Thoa Ông là người duy nhất đạt tới cảnh giới Đại Đạo Thánh Thể, chính bởi vì như thế, Bình Thoa Ông chính là đệ nhất cao thủ của Thần Huyền tông.
Nếu như Bình Thoa Ông tiến thêm một bước, hắn chính là Thiên Tôn trong truyền thuyết.
Nhưng Thần Huyền tông đã lâu chưa xuất hiện Thiên Tôn, Bình Thoa Ông sẽ trở thành Thiên Tôn của Thần Huyền tông thời đại này sao?
Nếu như Bình Thoa Ông thật sự trở thành Thiên Tôn, như vậy đối với Thần Huyền tông mà nói, việc này có ý nghĩa không phải chuyện đùa, vị trí tông chủ của hắn không thể bị rung chuyển.
– Có lẽ vậy.
Thừa Sơn Nhạc Vương không dám khẳng định, hắn từ từ nói:
– Nhưng thương thế của ngươi đã khỏi, tương lai ngươi sẽ gánh vác trách nhiệm nặng nề, Bát Trượng phong cũng có người kế tục, ta cũng có thể bót lo lắng hơn trước.
Từ khi Lưu Lôi Long bị thương, Bát Trượng phong không còn người có thể một mình đảm đương một phía.
Chương 4534: Ta chỉ tới đọc sách
Sau khi Lý Thất Dạ gia nhập Thần Huyền tông, hắn cũng ở lại trong Thúy Điểu phong giống các đệ tử mới nhập môn khác.
Thúy Điểu phong chính là nơi Thần Huyền tông bồi dưỡng đệ tử mới, đại đa số đệ tử nhập môn của Thần Huyền tông đều đi dạo trong Thúy Điểu phong, cũng tu hành trong Thúy Điểu phong.
Nhưng được Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt an bài, Lý Thất Dạ sống một mình, hắn không ở chung với các đệ tử khác.
Dù sao Lưu Lôi Long biết rõ tính tình của Lý Thất Dạ, hắn không thích người khác quấy rầy, cũng không thích bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, cho nên đặc biệt an bài Lý Thất Dạ sống một mình, hơn nữa hắn sống trong một ngọn núi, ngọn núi này rất bình thường nhưng lại không bị ai quấy rầy.
Đương nhiên Thúy Điểu phong không chỉ có một ngọn núi, nó là một mạch trong năm mạch của Thần Huyền tông mà thôi, Thúy Điểu phong chính là ngọn núi chính, trừ Thúy Điểu phong ra, có hơn trăm ngọn núi nằm trong tầm quản lý của Thúy Điểu phong.
Lý Thất Dạ sống một mình một phong, yên tĩnh tự tại, cũng không có người quấy rầy, hắn thật sự rất thoải mái.
Sau khi tiến vào Thần Huyền tông, Lý Thất Dạ không nghe giảng bài tu đạo như các đệ tử khác, hắn chỉ lưu lại trên ngọn núi của mình, trừ tu hành công pháp của mình ra, hắn thường xuyên đi đọc tàng thư của Thần Huyền tông.
Trên Thúy Điểu phong có rất nhiều tàng thư, mỗi ngày Lý Thất Dạ đi mượn các loại sách về đọc, hắn xem vô số sách để tìm hiểu tin tức, đương nhiên, ít nhất rất nhiều đệ tử Thần Huyền tông cho rằng Lý Thất Dạ đọc sách để giải trí.
Bởi vì Lý Thất Dạ kích phát mười ba khối lập phương sáng lên, đạt được Tiên Cổ Cửu Pháp cường đại nhất Thần Huyền tông, việc này cũng làm hắn trở thành danh nhân trong Thần Huyền tông, tất cả đệ tử Thần Huyền tông, cho dù mới nhập môn hay trưởng bối đều biết nhân vật số má như Lý Thất Dạ.
Làm cho Lý Thất Dạ nổi danh là, hắn không chỉ kích phát mười ba khối lập phương, đạt được Tiên Cổ Cửu Pháp, gần đây Lý Thất Dạ cả ngày không đi nghe giảng đạo, không đi tu hành, hắn lười biếng nổi danh khắp Thần Huyền tông, hơn nữa mỗi ngày hắn đều đi mượn sách giải trí, trong mắt các đệ tử khác, hắn chính là người làm việc không đàng hoàng, không ít đệ tử Thần Huyền tông chỉ trỏ và nghị luận về hắn.
Bởi vì Lý Thất Dạ không bái nhập làm môn hạ của trưởng bối nào, hơn nữa có đám người Lưu Lôi Long, Hoàng Kiệt can thiệp, cường giả phụ trách thụ đạo của Thúy Điểu phong cũng nhắm một mắt, mở một mắt với việc Lý Thất Dạ không đi nghe giảng bài.
Trọng yếu nhất là, Lý Thất Dạ là đệ tử tư chất ba phàm, cũng không có cường giả nào tình nguyện thu hắn làm đệ tử, dù sao, đệ tử như thế dạy bảo thế nào cũng có hạn, khó có thể thành tài, không ít cường giả đều không muốn bị đệ tử như vậy làm xấu thanh danh.
Đương nhiên, đối với những thị phi đang vây quanh mình, Lý Thất Dạ không quan tâm, hắn không đặt trong lòng, hắn dùng nhiều thời gian đọc tàng thư của Thần Huyền tông, hắn xem tất cả sách vở, liên quan đến lịch sử Bát Hoang, các loại ghi chép thần thoại của Bát Hoang…
Đương nhiên, đây là sách giải trí, đối với tu sĩ bình thường mà nói, đây là việc không đáng nhắc tới, không có bao nhiêu đệ tử nguyện ý lãng phí thời gian quý giá của mình vào những sách như vậy, dù sao, đối với tu sĩ mà nói, tu đạo thứ nhất, chuyện khác đều đứng sang một bên.
Nhưng đối với Lý Thất Dạ mà nói, việc này không giống, cái gọi là sách giải trí, cái gọi là một ít thần thoại, hắn có thể suy đoán ra chân tướng, hắn có thể từ các ghi chép này đoán ra xuất thân, chân căn của Đạo Quân, cũng có thể suy luận ra chân tướng sau lưng những cấm khu sinh mệnh kia…
Những suy đoán này đều ẩn chứa trong ghi chép bình thường, đây không phải việc đệ tử bình thường biết được, cũng chỉ có tồn tại như Lý Thất Dạ mới có thể làm được.
Tàng thư của Thần Huyền tông thập phần phong phú, thậm chí có thể nói, rất nhiều sách vở đều truyền thừa từ kỷ nguyên Cửu giới, kể từ đó, thông qua rất nhiều tàng thư, Lý Thất Dạ cũng hiểu rõ về kỷ nguyên Cửu giới và kỷ nguyên Bát Hoang.
Ngày hôm nay, Lý Thất Dạ lại đi tới Tàng Kinh Các trên Thúy Điểu phong, năm đại phong của Thần Huyền tông đều có Tàng Kinh Các của mình. Mà Thúy Điểu phong là ngọn núi cho đệ tử nhập môn ở lại, tuy có một ít công pháp nhập môn nhưng sách vở ở đây chỉ giải trí mà thôi, Tàng Kinh Các Thúy Điểu phong là nơi cất chứa nhiều nhất.
Lúc Lý Thất Dạ xuất hiện ở bên ngoài Tàng Kinh Các lần nữa, lúc này có không ít đệ tử nhìn thấy.
– Nhìn kìa, đó là Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ xuất hiện, có đệ tử nói thầm một tiếng.
Rất nhiều đệ tử cũng biết Lý Thất Dạ là khách quen của Tàng Kinh Các, nhưng mỗi lần hắn tới đều mượn sách giải trí mà thôi, cũng không xem công pháp gì, trong mắt đệ tử Thần Huyền tông thì hắn đã biến thành kẻ khác người.
– Đáng tiếc ‘ Tiên Cổ Cửu Pháp ’ lại rơi vào tay kẻ như thế, thật sự không có thiên lý.
Mỗi lần nhìn thấy Lý Thất Dạ đến mượn sách giải trí, cũng không có đi tu luyện, cũng không đi mượn đọc một ít công pháp tu luyện, việc này làm không ít đệ tử Thần Huyền tông ghen ghét, cũng hận ngứa răng.
Thử nghĩ xem, Tiên Cổ Cửu Pháp chính là công pháp cường đại nhất Thần Huyền tông, cho dù đệ tử nào có được đều dốc sức liều mạng tu luyện, cho dù hiện tại không thể tu luyện, chờ mình cường đại tu luyện cũng không muộn, dù sao, công pháp vô địch như vậy, trong toàn bộ Thần Huyền tông, trừ Lý Thất Dạ thì chỉ Thiên Thủ Bồ Vương có được.
Lý Thất Dạ có được Tiên Cổ Cửu Pháp lại ngâm mình trong các loại sách giải trí, tất cả mọi người cho rằng hắn không có tâm tư tu luyện, như vậy chẳng khác gì phá hoại của trời, quả thật đang lãng phí Tiên Cổ Cửu Pháp.
– Hắn cũng tự hiểu lấy mình.
Cũng có đệ tử lớn tuổi khinh thường và cười nói:
– Chỉ bằng tư chất ba phàm, hắn tu luyện cả đời cũng không tu luyện ra cái gì, nói không chừng hắn còn không hiểu Tiên Cổ Cửu Pháp viết cái gì, cho nên hắn dứt khoát hết hy vọng, thanh thản ổn định làm cá ướp muối, chỉ cần làm phế vật là đủ rồi.
– Hắn là người kích phát mười ba khối lập phương đấy, còn nhiều hơn Thiên Nguyệt sư tỷ, làm sao có thể là kẻ không muốn phát triển chứ?
Cũng có một ít đệ tử tiếc hận vì Lý Thất Dạ.
Dù sao, Lý Thất Dạ kích phát mười ba khối lập phương, có thể nói hắn đã sáng tạo kỳ tích trong Thần Huyền tông, vượt xa thiên tài Cung Thiên Nguyệt.
Có thể sáng tạo ra kỳ tích như thế, đổi lại bất cứ đệ tử nào, sau khi bái nhập tông môn đều cố gắng tu luyện, cố gắng bò lên trở thành đệ tử cường đại nhất Thần Huyền tông.
Nhưng Lý Thất Dạ sáng tạo ra kỳ tích như thế thì ngược lại, mỗi ngày không đi nghe giảng bài, chưa từng hỏi các lão sư về chương trình học, càng đừng nói có ai thấy hắn tu luyện qua.
Có một ít đệ tử muốn tát hắn một cái, thậm chí muốn đạp hắn để leo lên cao.
Nhưng Lý Thất Dạ tới lui một mình, hắn không làm quen với ai, cho nên cũng không ai có thể làm gì được hắn.
– Phi!
Trong Thần Huyền tông có không ít đệ tử sùng bái Cung Thiên Nguyệt, Cung Thiên Nguyệt không chỉ thiên tài hơn người, hơn nữa còn là nữ tử xinh đẹp vô song, không biết có bao nhiêu đệ tử Thần Huyền tông ái mộ nàng.
Bây giờ có người so sánh phế vật như Lý Thất Dạ với Cung Thiên Nguyệt, thậm chí nói shắn còn tốt hơn cả Cung Thiên Nguyệt, việc này làm không ít đệ tử phản cảm.
– Phế vật như thế làm sao có thể so sánh với Cung sư tỷ, sao hắn không dùng nước tiểu soi mặt, hắn là cái gì chứ? Không nên so sánh với Cung sư tỷ, hắn chỉ là phế vật trong phế vật mà thôi.
Có đệ tử sùng bái Cung Thiên Nguyệt lên tiếng.
– Nhưng hắn kích phát mười ba khối lập phương, Cung sư tỷ kích phát năm khối lập phương mà thôi.
Cũng có đệ tử cảm thấy Lý Thất Dạ sáng tạo kỳ tích như vậy, đây chính là việc khó lường.
– Hừ, hắn có vận khí tốt mà thôi, vận khí tốt, hắn là một tên Phàm Thai Nhục Thân, tư chất ba phàm, ngươi cho rằng hắn có thực lực kích phát mười ba khối lập phương sao? Đây là chuyện không có khả năng, hắn có vận khí tốt mà thôi.
Đệ tử sùng bái Cung Thiên Nguyệt không ngừng mắng chửi Lý Thất Dạ.
Đối với cách nói này, cho dù đệ tử cảm thấy Lý Thất Dạ kích phát mười ba khối lập phương là kỳ tích cũng im lặng.
Đúng thế, trong Thần Huyền tông không có bao nhiêu người cho rằng Lý Thất Dạ thực sự kích phát mười ba khối lập phương, trong mắt của bọn họ, Lý Thất Dạ có thể kích phát mười ba khối lập phương là may mắn mà thôi.
Dù sao, Cung Thiên Nguyệt có được Tiên Thiên chân mệnh chỉ kích phát năm khối lập phương mà thôi.
Đối với các lời nói xem thường và giễu cợt, Lý Thất Dạ không quan tâm.
Đi tới trước Tàng Kinh Các, nơi này có một pho tượng cao lớn, không biết pho tượng dùng chất liệu gì tạo thành, toàn thân đen nhánh và cho người ta cảm giác lạnh buốt.
Pho tượng kia điêu khắc một người, người này chân đạp một con Huyền Vũ như muốn bay lên trời, hắn tỏa ra khí chất bao trùm thiên hạ, quét ngang tám phương cảm giác đạp lên lưng Huyền Vũ giống như chúa tể một phương, bất cứ sinh linh nào cũng phải thần phục hắn, chính bởi vì người này có khí chất vô song như vậy, cho nên mới có thể chân đạp Huyền Vũ mà đi.
Chính bởi vì pho tượng có khí chất thiên hạ vô song, mỗi lần đệ tử Thần Huyền tông đi tới nơi này đều yên tĩnh một chút, cũng không dám nói lớn tiếng.
Mỗi lần đi qua pho tượng, Lý Thất Dạ cười cười, bởi vì pho tượng này ẩn chứa ý tứ rất thú vị, hắn thật sự muốn cười.
Cho nên, thời điểm hắn đi ngang qua pho tượng, Lý Thất Dạ đều dừng bước nhìn pho tượng, không thể không thừa nhận người tạo ra rất cố tình, cũng tốn hao không ít tâm tư.
– Pho tượng này do tổ sư lập ra.
Thời điểm Lý Thất Dạ dừng bước nhìn pho tượng, một đệ tử Thần Huyền tông đi tới, hắn nói nhỏ với Lý Thất Dạ.
Đệ tử này tuổi tác không lớn, trên đầu có hai cái sừng.
Chương 4535: Lão tổ tông nói phải đọc nhiều sách
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn thanh niên có hai sừng trên đầu, không hề nghi ngờ, thiếu niên này có được huyết thống Yêu tộc.
Thiếu niên này đạo hạnh còn chưa tới tình trạng biến hóa, bây giờ hắn chỉ còn hai cái sừng trên đầu, như vậy ý nghĩa hắn ít nhất có được một nửa huyết thống Nhân tộc.
– Ta tên là Lỗ Đạo Ngụy, ta đã nghe thấy đại danh của Lý sư huynh.
Thiếu niên này vươn tay, hắn thiện ý biểu đạt suy nghĩ của mình với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ có đại danh lan xa trong Thần Huyền tông, không có một đệ tử Thần Huyền tông nào không biết Lý Thất Dạ, dù sao, kích phát mười ba khối lập phương sáng lên, đạt được Tiên Cổ Cửu Pháp, đại sự kinh thiên như thế đã kinh động toàn bộ Thần Huyền tông, toàn bộ Thần Huyền tông đều biết đại danh của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ chỉ nhìn hắn một cái mà thôi, hắn phong khinh vân đạm nói:
– Gọi thiếu gia…
Lý Thất Dạ thái độ như vậy làm Lỗ Đạo Ngụy xấu hổ, trên thực tế, hắn bái nhập Thần Huyền tông còn sớm hơn cả Lý Thất Dạ, hắn gọi Lý Thất Dạ một câu sư huynh, đó chỉ là xưng hô lễ phép, nếu muốn bàn tới bối phận, Lý Thất Dạ phải gọi hắn một tiếng sư huynh mới đúng.
Chỉ có điều, đại danh Lý Thất Dạ đã vang vọng cả Thần Huyền tông, Lỗ Đạo Ngụy khiêm tốn mới gọi hắn một tiếng Lý sư huynh, thật không ngờ, hiện tại Lý Thất Dạ lại bảo hắn gọi là “thiếu gia”, Lỗ Đạo Ngụy có thể không xấu hổ hay sao?
Đối với tu sĩ mà nói, cho dù là đệ tử bình thường của Thần Huyền tông, không có ai dễ dàng gọi người khác một tiếng “thiếu gia”, dù sao, đây là xưng hô của người hầu với chủ nhân, có mấy tu sĩ nguyện ý hèn mọn như thế? Huống chi, Lý Thất Dạ còn là kẻ yếu hơn mình.
– Này…
Lỗ Đạo Ngụy gãi gãi đầu, hắn cũng không biết vì cái gì, hắn lại xấu hổ và gọi một tiếng:
– Thiếu gia…
Về cách gọi của Lý Thất Dạ, Lỗ Đạo Ngụy cũng nghe qua, bởi vì đám nhỏ Lưu thôn cũng gọi Lý Thất Dạ một tiếng thiếu gia, giống như Lưu Lôi Long Lưu sư bá cũng gọi hắn một tiếng “thiếu gia”, Lỗ Đạo Ngụy cảm giác mình kêu lên một tiếng “thiếu gia” cũng không mất mặt.
Lý Thất Dạ chỉ ứng một tiếng, ánh mắt nhìn lên pho tượng.
Lỗ Đạo Ngụy thấy Lý Thất Dạ hứng thú với pho tượng, hắn vội vàng nói với Lý Thất Dạ:
– Truyền thuyết, thiếu niên này chính là đại tiên, từng là tồn tại vô địch trên thế gian, muôn đời vô song, vào lúc thượng cổ, hắn là tồn tại trấn áp chư thiên, vạn giới kính ngưỡng, thiên địa thần phục.
Nghe Lỗ Đạo Ngụy nói như vậy, Lý Thất Dạ cười cười, nghe người khác nói tới sự tích của mình, hắn có cảm giác thú vị hơn rất nhiều.
– Thú vị.
Lý Thất Dạ gật đầu, hắn cười cười.
– Nghe nói, sư tổ từng theo đại tiên đi tới tiên thổ trong truyền thuyết, nhìn thấy tiên cảnh vô thượng, thần diệu vô song.
Lỗ Đạo Ngụy nhìn pho tượng thiếu niên, hắn cũng lộ ra thần thái hướng tới.
– Như thế nào, ngươi cũng tin tưởng có đại tiên?
Lý Thất Dạ nhìn thấy thần thái hướng tới của Lỗ Đạo Ngụy, hắn tươi cười hỏi.
Lỗ Đạo Ngụy giật mình một cái, hắn không ngờ Lý Thất Dạ lại bình dị dễ gần như thế, tại Thần Huyền tông đều truyền lưu, Lý Thất Dạ là người cao ngạo, hắn xa lánh mọi người, trừ lai vãng với hài tử Lưu thôn ra, hắn không lui tới với bất cứ đệ tử Thần Huyền tông nào.
Lỗ Đạo Ngụy phục hồi tinh thần lại, hắn nghiêm túc nói:
– Đây là sự thật, trong sách vở tông môn có ghi lại, hơn nữa, tổ sư từng gặp đại tiên, đạt được đại tiên chỉ điểm, ban cho tổ sư tạo hóa… Sự tích này đều ghi lại trong giáo điển, nghe nói, giáo điển chính là do tổ sư nói lại, đại đệ tử ghi chép. Mỗi một sự kiện đều chân thật đáng tin, đều có thể lần theo…
Lý Thất Dạ tươi cười, chuyện của mình truyền vào đời sau đã thay đổi, đương nhiên, Thần Huyền tông ghi chép tiếp cận sự thật, trong đó cũng có khuếch đại, nhưng, đa số vẫn ghi chép theo sự kiện chân thật.
– Thì ra là như thế.
Lý Thất Dạ gật gật đầu.
Lỗ Đạo Ngụy thấy Lý Thất Dạ cảm thấy hứng thú, tiếp tục nói:
– Nghe một ít ghi lại nói, pho tượng này có chú ý!
– Chú ý như thế nào?
Lý Thất Dạ nhìn pho tượng một chút, thiếu gia đạp trên lưng Huyền Vũ mà đi, đương nhiên, năm đó cũng không phải Huyền Vũ chân thật.
– Nghe nói, đại tiên bác học vô song, biết rõ muôn đời, cho nên, về sau tổ sư lập nhiều pho tượng, chính là cổ vũ môn hạ đệ tử hăng hái đọc sách, không chỉ tinh thông tu hành, cũng phải đọc nhiều sách để có kiến thức uyên bác, biết được chuyện thiên hạ.
Lỗ Đạo Ngụy chậm rãi nói ra:
– Nghe nói, thời điểm tổ sư còn tại thế đã từng diễn giải ở chỗ này, từng ở trước pho tượng dặn dò đệ tử đọc sách…
– Cũng chính bởi vì bị tổ sư cổ vũ và ảnh hưởng, thời đại đó có rất nhiều đệ tử tinh thông cổ kim, thông âm dương, trong thời gian rất dài, Thần Huyền tông chúng ta cất chứa sách vở phong phú nhất thiên hạ. Chỉ tiếc, nghe người ta nói, về sau bầu không khí đọc sách chậm rãi tàn lụi, tàng thư trong tông môn cũng mất đi đại bộ phận…
Nói đến đây, Lỗ Đạo Ngụy thở dài một tiếng, hắn cảm thấy rất phiền muộn.
Nghe được Lỗ Đạo Ngụy nói chuyện, Lý Thất Dạ tươi cười càng đậm, hắn vừa cười vừa nói:
– Đọc nhiều sách nha!
Hắn lại nhìn pho tượng một lúc lâu.
Thời gian quá xa xưa, hắn đã sắp quên rất nhiều chuyện, thời điểm nghe một ít chuyện cũ cũng làm hắn nhớ lại một ít người và một ít việc.
Nói thí dụ như câu “đọc nhiều sách”! Đây là câu hắn thường nói, trong năm tháng xa xưa, ở trong thiết phủ, ở bên bờ Lưu Sa hà…
Một hồi lâu, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, hắn nhìn Lỗ Đạo Ngụy, nói:
– Xem ra, ngươi hiểu rất nhiều nha, biết cái gì nữa không ít.
Lỗ Đạo Ngụy gãi gãi đầu, cười khan một tiếng, nói ra:
– Trước khi ta bái vào tông môn, ta từng tham gia khoa cử, khi đó thích xem những sách giải trí, sau khi bái nhập tông môn, tuy rất ít xem nhưng còn một việc, ta biết rõ một ít điển cố.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn đi vào bên trong, Lỗ Đạo Ngụy cũng theo sau.
Sau khi đi vào Tàng Kinh Các, Lý Thất Dạ không mượn sách giải trí, hắn lấy một quyển bí kíp trên giá sách, đây cũng là công pháp Lý Thất Dạ dự tính muốn có sau khi đi vào Thần Huyền tông.
Lý Thất Dạ mượn một trong Đại Thế Thất Pháp “Thế Đạo Tâm Pháp”.
Tại Thần Huyền tông, mỗi một môn công pháp đều rất có chú ý, hơn nữa, mỗi một đệ tử muốn tu luyện hoặc mượn đọc bất cứ công pháp gì cũng cần trưởng bối phê chuẩn.
Hơn nữa, công pháp cao cấp hơn cần lập đại công mới có thể tu luyện.
Trừ phi đệ tử thiên phú cực cao ra, đệ tử bình thường án theo điều lệ chỉ tu hành một công pháp.
Như Cung Thiên Nguyệt, nhìn vẻ ngoài thì như nhau nhưng nàng với tư cách Tiên Thiên chân mệnh, nàng không thể giống như đệ tử bình thường, nàng sẽ không bái nhập Thần Huyền tông vì công pháp bình thường, đã tu luyện thì phải tu hành công pháp tốt nhất Thần Huyền tông, đây cũng là trường hợp đặc biệt đạt được tông chủ và các phong chủ khác đồng ý.
Dù sao, đối với Thần Huyền tông mà nói, một vị thiên tài Tiên Thiên chân mệnh là việc vô cùng trân quý.
Đạo hạnh nông cạn như Lý Thất Dạ, có tư chất ba phàm, hơn nữa còn không lập chút công lao nào, nếu như hắn muốn tu luyện một ít công pháp tốt trong Thần Huyền tông, đây là chuyện không thể nào.
Nhưng công pháp như Đại Thế Thất Pháp, nó là thứ mỗi người trong Thần Huyền tông đều có thể mượn đọc, thậm chí bí kíp như Đại Thế Thất Pháp được đặt chung với sách giải trí, mà không phải thu vào trong tủ bảo hiểm.
Mặc dù nói, Thần Huyền tông có được bí kíp Đại Thế Thất Pháp tốt hơn rất nhiều phiên bản Đại Thế Thất Pháp, nhưng đối với Thần Huyền tông mà nói, không có bao nhiêu người tu hành Đại Thế Thất Pháp.
Đối với đệ tử Thần Huyền tông mà nói, cho dù đọc Đại Thế Thất Pháp hay tu luyện Đại Thế Thất Pháp, tất cả đều là chuyện không có ý nghĩa, tông môn cho bọn họ Nam Ly Tâm Pháp làm công pháp nhập môn, thứ này tốt hơn Đại Thế Thất Pháp không biết bao nhiêu lần, có ai nguyện ý đi tu luyện Đại Thế Thất Pháp chứ? Lại có ai nguyện ý lãng phí thời gian quý giá vào Đại Thế Thất Pháp.
– Thế Đạo Tâm Pháp!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ cầm quyển bí kíp này trên giá sách, Lỗ Đạo Ngụy cảm thấy ngoài ý muốn.
– Thiếu gia muốn tu luyện nó sao?
Lỗ Đạo Ngụy cảm thấy kỳ quái, hắn nhìn Lý Thất Dạ, nói:
– Thiếu gia đột phá Phàm Thai Nhục Thân sao?
Mặc dù nói, đối với tu sĩ, một cảnh giới có thể tu luyện một môn tâm pháp, tối đa có thể tu luyện bảy môn tâm pháp, nhưng không có người nào nguyện ý làm như vậy.
Đại đa số người nhiều nhất chỉ tu hành ba công pháp, hơn nữa là công pháp hỗ trợ lẫn nhau, cũng là công pháp cao cấp hơn.
– Nhanh, luyện qua Vạn Vật Tâm Pháp, ta đã cân nhắc tu hành công pháp khác.
Lý Thất Dạ phủi nhẹ bụi bậm trên bí kíp, hắn cười nói.
Quyển Thế Đạo Tâm Pháp này đã nhiều năm không bị ai mượn đọc, phía trên đầy bụi bậm.
– Thiếu gia tu luyện môn công pháp đầu tiên là Vạn Vật Tâm Pháp sao?
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Lỗ Đạo Ngụy cũng cảm thấy ngoài ý muốn.Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Đối với đệ tử Thần Huyền tông mà nói, ai nguyện ý tu hành Vạn Vật Tâm Pháp? Thần Huyền tông có công pháp nhập môn Nam Ly Tâm Pháp mạnh hơn Vạn Vật Tâm Pháp không biết bao nhiêu lần.
Lý Thất Dạ gật đầu, hắn mở Thế Đạo Tâm Pháp ra xem, đây là Thế Đạo Tâm Pháp sai lầm chồng chất, đã sớm mất đi diện mạo vốn có.
– Thiếu gia không bằng chọn lựa công pháp khác đi.
Lỗ Đạo Ngụy lấy ra một quyển bí kíp khác trên giá sách, nói khẽ với Lý Thất Dạ:
– Đây là Nam Ly Tâm Pháp phiên bản đơn giản hóa, là một vị sư tổ đánh dấu, nó rất dễ hiểu.
Trưởng bối trong tông nói, Nam Ly Tâm Pháp chúng ta thoát thai tại Vạn Vật Tâm Pháp, là một trong những công pháp tốt nhất.
– Thiếu gia tu hành công pháp đầu tiên là Vạn Vật Tâm Pháp, hiện tại lại tu luyện Nam Ly Tâm Pháp, đây là việc không thể tốt hơn, vừa vặn có cùng nguồn gốc.
Lỗ Đạo Ngụy giới thiệu bản công pháp này với Lý Thất Dạ cũng xuất phát từ hảo ý.
Hắn biết rõ, Lý Thất Dạ chưa từng nghe giảng bài, cũng chưa từng tu luyện trong tông môn, cho nên, hắn bổ sung cho Lý Thất Dạ một ít thường thức.