Đế Bá Audio Podcast
Tập 893 [Chương 4461 đến Chương 4465]
❮ sautiếp ❯Chương 4461: Phụ luy sào
Trịnh Đế nói nơi hung hiểm chính là Phụ Luy sào hung hiểm tiếng tăm lừng lẫy trong Bất Độ Hải.
Dựa theo cách nói của Trịnh Đế, tại Bất Độ Hải có chín đại quái, chín đại quái này đều là yêu quái cường đại nhất hung hiểm nhất Bất Độ Hải, chúng đã từng nuốt vô số tính mạng trong Bất Độ Hải, cho dù là Thuỷ tổ cũng không thể may mắn thoát khỏi, có Thuỷ tổ từng chết trong tay chín đại quái.
Hơn nữa, chín đại quái này tuy đều là yêu quái, chúng đã sớm thông linh, có được trí tuệ cực cao, chúng tụ tập vô số quái vật hung tàn trong Bất Độ Hải, từ đó chúng sẽ xưng hoàng, khí thế độc ác ngập trời.
Phụ Luy sào chính là sào huyệt của một trong chín đại quái, nơi này là vùng đất đại hung, vô số sinh linh Bất Độ Hải không dám tới gần, đều tránh xa nơi đây.
Cho dù là Thủy tổ vô cùng cường đại cũng không dám tùy tiện đi mạo hiểm, đã từng có Thuỷ tổ tiến vào Phụ Luy sào, muốn diệt Phụ Luy, nhưng chưa từng có người nào thành công, thậm chí có Thuỷ tổ từng không địch lại và chết trong tay Phụ Luy.
Cho nên, đối mặt hung địa như thế, không ít Thuỷ tổ không dám tiến vào mạo hiểm.
Đương nhiên, đối với không ít Thuỷ tổ mà nói, Phụ Luy sào là nơi ma luyện không tệ, mặc dù nói Phụ Luy vô cùng cường đại, có thể trảm Thuỷ tổ, nhưng chỉ cần không đánh vào sâu trong Phụ Luy sào, Thuỷ tổ có thể toàn thân trở ra.
Hung vật trên địa bàn Phụ Luy quá nhiều, cho nên có không ít Thuỷ tổ rãnh rỗi sẽ đi Phụ Luy sào tàn sát một phen, cũng ma luyện đạo hạnh của mình.
Lý Thất Dạ tới đây cũng có ý đó, hắn muốn dùng hung vật làm nóng người, đánh bóng đại đạo chí cao vô thượng của mình, từ đó phong mang sẽ càng lợi hại.
Lý Thất Dạ vượt biển mà đi, thời điểm chưa tiến vào Phụ Luy sào thì hắn đã cảm nhận được khí tức bá đạo ngập trời.
Vùng biển phía trước chính là địa bàn của Phụ Luy, nơi đó có một đám sương mù bao phủ, sương mù có màu xám tro, dường như sương mù là chướng khí do hung vật phun ra.
Hơn nữa sương mù màu xám tro này có độc tính đáng sợ, chỉ cần bị độc tính bám vào người, thân thể sẽ thối rửa, chỉ có Thuỷ tổ vô cùng cường đại mới có thể ngăn cản nổi sương mù đáng sợ như thế.
Trong hải vực này, nước biển Bất Độ Hải đục ngầu không rõ, giống như bị nước mực đổ vào, tuy thực sự không phải đen như mực nhưng đục ngầu không thấy rõ nước biển, hơn nữa nước còn có thể ăn mòn thân thể, chỉ cần ngươi ở lại nơi này trong thời gian dài, khi đó ngươi sẽ cảm thấy hoa mắt.
Lý Thất Dạ nhìn về hướng Phụ Luy sào, ánh mắt hắn lóe sáng, sau đó hắn cười cười tiến vào sào huyệt.
Sau khi Lý Thất Dạ bước vào hải vực này, sương mù lập tức bám vào người Lý Thất Dạ, âm thanh xì xì xì vang lên, hiển nhiên chúng muốn ăn mòn thân thể Lý Thất Dạ.
Nhưng thân thể Lý Thất Dạ tỏa ra ánh sáng nhẹ là có thể tinh lọc tất cả độc tính, sương mù không thể làm Lý Thất Dạ tổn thương.
Sau khi bước vào vùng biển, nước biển bập bềnh, nếu như ngươi nhìn nước biển, nước biển sẽ ăn mòn chân mệnh của ngươi, ngươi sẽ cảm thấy đầu óc choáng váng, thậm chí sẽ bất tỉnh.
Thời điểm ngươi bất tỉnh, thời điểm này uy hiếp trí mạng sẽ xuất hiện.
Ầm ầm ầm…Nguồn truyện audio Podcast
Chỉ trong nháy mắt, đột nhiên trong nước biển xuất hiện một cái kìm lớn, thời điểm cái kìm vươn ra khỏi mặt biển, dưới biển còn có một bóng mờ cực lớn? Nếu bị cái kìm này kẹp trúng, cho dù là ngọn núi lớn cũng bị kẹp nát.
Nhưng nước biển không thể ảnh hưởng tới Lý Thất Dạ, thời điểm cái kìm đánh lén, Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi.
– Tới tốt, ta đang muốn đại khai sát giới.
Vừa dứt lời, Lý Thất Dạ thét dài một tiếng, hắn vươn tay bắt lấy cái kìm lớn.
Âm thanh “răng rắc” vang lên, cái kìm to lớn đã bị Lý Thất Dạ bóp nát.
Ngay sau đó có tiếng kêu thảm thiết vang lên, tiếng nổ lớn xuất hiện, nước biển phóng lên trời, sóng lớn vạn trượng tỏa ra uy thế ngập trời, mặt biển cuồng bạo bộc phát.
Vào lúc đó, một con quái vật khổng lồ xuất hiện trên biển, thân thể to lớn của con quái vật xuất hiện, nó giống như một hòn đảo to lớn.
Đây là hung vật cực lớn giống như con tôm hùm, nhưng nó lại không phải tôm hùm, bởi vì trên người nó mọc ra vô số cái chân, hai tay hai liêm đao sắc bén, tất cả cái chân chém xuống có thể lập tức thu hoạch ngàn vạn tánh mạng.
Giáp xác trên người hung vật có màu xám, dường như do vô số giáp cốt tọa thành, thân thể to lớn của nó không phải cơ bắp, toàn thân đều là giáp cốt đáng sợ.
Hung vật nguy hiểm tỏa ra khí tức đáng sợ, bởi vì ngươi sẽ cảm giác nó là quái vật xương khô tới từ địa ngục.
Quái vật khổng lồ có hai cái kìm, chỉ có điều một cái kìm bị Lý Thất Dạ xé nát.
Hung vật nguy hiểm rống to một tiếng, cái kìm cực lớn nện xuống, tiếng nổ mạnh vang lên, thời điểm cái kìm tấn công sinh ra sóng lớn ngập trời, cả thế giới như bị lật tung lên.
Mặt biển Lý Thất Dạ đang đứng bị nện lõm xuống, mặt biển mười vạn dặm bị nện lõm xuống, hải vực sinh ra sóng gió ngập trời.
Thời điểm này, thời gian như dừng trôi, đứng dưới cái kìm, Lý Thất Dạ dùng tay ngăn chặn cái kìm nện xuống.
– Lực lượng quá yếu, không thể rèn luyện thân thể của ta.
Lý Thất Dạ ngăn cản dễ dàng, hắn lắc đầu nói ra.
Nếu có người nào nhìn thấy cảnh này, bọn họ sẽ không tưởng tượng nổi, phía dưới cái kìm, Lý Thất Dạ nhỏ bé như con kiến hôi, hắn lại có thể ngăn cản cái kìm to lớn kia nhưng ghét bỏ hung vật cực lớn nhỏ yếu.
Âm thanh keng, keng, keng vang lên, chỉ trong nháy mắt, hung vật nguy hiểm bị Lý Thất Dạ chọc giận, hung vật nguy táo bạo, vô số chân chém tới, chúng sắc bén như thần đao và chém vào người Lý Thất Dạ.
Âm thanh “keng keng keng” vang lên, vô số như thần đao công kích thân thể Lý Thất Dạ, nhưng toàn thân Lý Thất Dạ không tổn thương, còn có tia lửa bắn tung tóe.
– Quá yếu.
Lý Thất Dạ nói xong, một tiếng nổ lớn xuất hiện, Lý Thất Dạ dùng bàn tay tấn công hung vật.
Âm thanh vỡ vụn răng rắc vang lên, vô số xương cốt của hung vật cực lớn vỡ nát, nó bị Lý Thất Dạ đánh gục tại chỗ.
Lý Thất Dạ ném thi thể hung vật cực lớn trên mặt biển.
Vào lúc này dưới nước xuất hiện dòng nước đunc ngầu, dường như mặt biển bị nước mực nhuộm đen.
Nhưng đây không phải nước mực, đó là vô số chim ăn thịt người, đám chim ăn thịt người này rất nhỏ, chúng nhỏ như ngón tay, chúng xuất hiện sâu trong đáy biển và lao lên cắn xé hung vật vừa chết.
Âm thanh gặm thức ăn vang lên trong nước, chỉ trong nháy mắt hung vật đã bị ăn không còn một mảnh, hải vực nổi lên đầy bọt khí.
Dường như đám chim ăn thịt người này không thỏa mãn, chúng còn chưa ăn no, thời điểm này, ánh mắt của chúng nhìn sang Lý Thất Dạ.
Ngay sau đó có vô số bóng đen phá nước lao lên, ngàn vạn chim ăn thịt người nhảy ra khỏi mặt nước và tập kích Lý Thất Dạ, chúng xem Lý Thất Dạ như con mồi, muốn xé xác Lý Thất Dạ.
Tốc độ của đám chim ăn thịt người cực nhanh, hơn nữa thân thể chúng nhỏ như kim châm và rất bén nhọn, có thể lập tức bắn thủng không gian, ngay sau đó bắn vào mi tâm Lý Thất Dạ.
– Xem ta như con mồi hay sao?
Lý Thất Dạ cười cười, hắn duỗi ngón tay điểm về phía trước, chỉ trong nháy mắt có vô số tia chớp bắn ra từ đầu ngón tay của Lý Thất Dạ.
Sau đó âm thanh “đùng đùng đùng” vang lên không dứt bên tai, vô số tia chớp bắn ra ngoài và tạo thành tấm lưới điện cực lớn, tất cả chim ăn thịt người đều bị lưới điện khóa chặt, cho dù vô số chim ăn thịt người trong biển cũng không thoát.
Ngay sau đó tất cả chim ăn thịt người đen kịt kia chết thảm trong tay Lý Thất Dạ.
Đám chim ăn thịt người bị điện giật chết, số lượng của chúng dùng hàng tỉ mà tính, chúng xem Lý Thất Dạ như con mồi, muốn xé xác Lý Thất Dạ, đáng tiếc chúng lại bị Lý Thất Dạ diệt tộc, hơn nữa còn không có cơ hội phản kháng.
– Quá yếu.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn tiếp tục tiến lên.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, Lý Thất Dạ chưa đi được vài bước, mặt nước lại nổ mạnh, biển cả nhấc lên sóng lớn, một thứ gì đó rất khổng lồ phá nước xông lên cao.
Đó là xúc tu cực lớn, hơn nữa trên xúc tu này mọc ra vô số giác hút đáng sợ, mỗi một giác hút đều tỏa ra ánh sáng rét lạnh thấu xương, làm cho người ta nổi da gà.
– Hô!
Ngay sau đó có vô số giác hút mở ra, tất cả giác hút đều tập trung Lý Thất Dạ, lực lượng cường đại hút Lý Thất Dạ về phía xúc tu.
Ầm!
Lý Thất Dạ bước ra một bước, hắn đứng đó như pho tượng vĩnh hằng, cho dù lực hút cường đại đang kéo Lý Thất Dạ cũng không thể làm hắn xê dịch nửa bước.
Chương 4462: Hai thuỷ tổ
Trong vùng biển Phù Luy, Lý Thất Dạ đại khai sát giới, một bước mười giết, cho dù là hung vật hay độc vật gì đều không thoát khỏi bàn tay của hắn, hắn chém giết sạch sẽ.
Lý Thất Dạ từng bước giết vào bên trong, trong khoảng thời gian ngắn, phiến hải vực này phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa, thi cốt nổi đầy mặt biển.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ tiến nhanh vào bên trong, hắn giết vào sâu bên trong hải vực, từng cỗ thi thể nổi lềnh bềnh trên biển, máu tươi nhuộm đỏ biển cả.
Sau khi Lý Thất Dạ giết vào trong hải vực này không bao lâu, trên bầu trời có hai người bay tới nơi này.
Hai người bay qua bầu trời, tuy bọn họ đã thu liễm khí tức, cũng không phóng thích khí tức vô địch của mình ra ngoài, nhưng bọn họ thu liễm khí tức, uy áp Thuỷ tổ vẫn mênh mông như biển, bọn họ giơ tay nhấc chân cũng làm cho người ta có cảm giác rung chuyển thiên địa.
Không hề nghi ngờ, hai người này đều là Thuỷ tổ, thực lực vô cùng cường hãn.
Trong hai Thuỷ tổ này, một Thuỷ tổ có dáng người không phải rất khôi ngô nhưng lại cho người ta cảm giác kim sơn ngọc trụ, dường như hắn biến thành ngọn núi lớn, thân thể nặng vạn quân.
Vị Thuỷ tổ này có phần lôi thôi lếch thếch, hắn để trần nửa người trên nhưng lộ ra dáng vẻ thập phần phóng khoáng.
Vị Thuỷ tổ này lộ ra cơ bắp rắn chắc, thậm chí rắn chắc tới mức không ai tưởng tượng nổi, cơ bắp trước bụng của hắn giống như đúc bằng đồng, mỗi một khối cơ bắp đều có đường cong rất rõ nét, mỗi cơ bắp như trải qua thiên chuy bách luyện.
Cơ bắp toàn thân hắn cứng rắn như sắt đá, cho người ta một loại cảm giác đặc biệt an toàn, màu da như đồng thau, ai nhìn thấy cũng cho rằng thân thể hắn làm từ đồng thau.
Hơn nữa, cơ bắp đôi tay của hắn rất rắn chắc, cơ bắp giống như một ngọn núi nhỏ, gân thịt như cự long ẩn nấp dưới da.
Dường như đôi tay của hắn có thể đánh nát bầu trời, có thể xé rách Chân Long.
Cơ bắp của vị Thuỷ tổ này làm cho bất cứ kẻ nào xem xét đều hiểu hắn tu luyện đồng cân thiết cốt, thân thể hắn vô cùng cường đại, chỉ sợ có thể dùng tay không ngăn cản binh khí.
So sánh với vị này toàn thân cơ bắp bí lúc đầu tổ đến, một vị khác Thuỷ tổ chính là lộ ra văn nhã rất nhiều, vị này Thuỷ tổ chân đạp đám mây, ăn mặc một thân Vân Hà chỗ tú y váy, sửa chữa người xem giống như trong mây tiên nhân, tay cầm phất trần thời điểm, càng cho người một loại Xuất Trần Thoát Tục cảm giác.
Vị Thuỷ tổ này có dáng vẻ nội liễm, có khí tức văn chất, người nào nhìn cũng cảm thấy hắn là người đọc đủ thi thư, bụng đầy kinh luân.
Hai người có ý hợp tác với nhau, Thủy tổ đầy cơ bắp giống như người thô kệch lỗ võ hữu lực, Thuỷ tổ văn nhã lại đầy văn khí, bọn họ một văn một võ, xem ra phối hợp rất ăn ý.
– Vũ Đạo huynh, ngươi vẫn chưa từ bỏ ý đồ hay sao.
Vị Thủy tổ hào hoa phong nhã cười nói với Thủy tổ cơ bắp.
– Lần này ta khổ luyện thân thể đại thành, đúng lúc có thể thử một lần.
Thuỷ tổ cơ bắp cười lớn nói:
– Ta muốn khiêu chiến Phụ Luy, xem có thể đánh giết nó hay không.
– Vũ Đạo huynh, chúng ta có giao tình lâu như vậy, cũng không sợ ta nói thật.
Thủy tổ hào hoa phong nhã cười lắc đầu, nói ra:
– Chỉ sợ, khó nha. Phải biết rằng, năm đó Tẩy Bạch Hôi muốn giết Phụ Luy cũng không thành công, sào huyệt Phụ Luy quá sâu, hơn nữa chỗ đó rất hung hiểm, sau khi đi vào không dễ đi ra, cần tiêu hao lớn lượng công lực.
– Ta cũng biết.
Thủy tổ cơ bắp vừa cười vừa nói:
– Không phải ta cũng mời ngươi tới hay sao? Chúng ta cùng nhau vây công, ngươi dụ nó ra khỏi hang ổ, chỉ cần nó nguyện ý đi ra, như vậy sẽ dễ xử lý. Sau khi đi ra, chúng ta vây công nó, nói không chừng có thể hủy diệt nó.
– Ta cho rằng rất khó khăn.
Thủy tổ hào hoa phong nhã lắc đầu, cũng không ôm bao nhiêu hi vọng, nói ra:
– Phụ Luy đã sớm thành tinh, nó có trí tuệ cực cao, hoàn toàn không kém gì chúng ta. Nó từng giết vài vị đạo hữu, thôn phệ tinh hoa của bọn họ, cũng thôn phệ trí tuệ của bọn họ, hơn mười vạn năm qua, nó là càng ngày càng lớn mạnh.
– Đúng nha, chín đại quái đều là như thế, giết một người lại một người, chúng ta sắp bị ép tới mức không sống nổi.
Thủy tổ cơ bắp cảm khái, nói ra:
– Lại tiếp tục như vậy, chúng sẽ thành khí hậu.
– Nơi này chính là Bất Độ Hải.
Thủy tổ hào hoa phong nhã vừa cười vừa nói:
– Loại chuyện này cứ thuận theo tự nhiên đi, cho dù hiện tại giết chín đại quái, nói không chừng tiếp qua mấy vạn năm sẽ xuất hiện thập đại quái. Nói cho cùng, nơi này không thiếu quái vật, nơi này chính là nơi sinh ra quái vật. Thật ra, chúng ta chỉ là người tới từ bên ngoài, chúng mới là thổ dân của thiên địa này.
– Mặc kệ nó có phải thổ dân hay không, giết trước nói sau.
Thủy tổ cơ bắp nói:
– Nơi này còn tự tại hơn Tam Tiên giới nhiều, đánh tới trời đất sụp đổ cũng không cần lo lắng cái gì.
Thủy tổ hào hoa phong nhã cười cười, hắn cũng có cảm nhận như vậy.
Dù sao, thời điểm tại Tam Tiên giới, bọn họ với tư cách là Thuỷ tổ nên có cố kỵ quá nhiều, phát động chiến tranh cũng cố kỵ, vạn nhất sợ dùng sức quá mạnh sẽ phá hủy đạo thống của mình.
Trong Bất Độ Hải không có cố kỵ như vậy, thiên địa nơi này rộng lớn, mặc kệ ngươi đánh tới mức trời đất sụp đổ cũng không sao cả, hơn nữa nơi này là biển cả rộng lớn, nói không chừng trời đất sụp đổ cũng không ai biết, cũng không ảnh hưởng gì tới người khác.
Bất Độ Hải quá lớn, đối với Thuỷ tổ mà nói, đây là chiến trường tốt nhất, bọn họ có thể buông tay đại chiến, cho dù đánh mạnh bao nhiêu, dùng lực lượng thế nào cũng không ảnh hưởng gì cả.
Đây cũng là một trong nguyên nhân các Thuỷ tổ không muốn quay về Tam Tiên giới, bọn họ có năng lực quay về!
– Chẳng lẽ Vân huynh không muốn đại khai sát giới một hồi?
Thủy tổ cơ bắp cười nói:
– Ta biết rõ, ngươi gần đây sáng chế một môn bí thuật, nó cũng đại thành rồi, cũng nên thi triển.
– Chưa nói tới bí thuật gì.
Thủy tổ hào hoa phong nhã vừa cười vừa nói:
– Là một môn trận pháp, mười vạn năm qua, ta thu thập một ít tài liệu tốt trong Bất Độ Hải, đánh bóng chúng sau đó luyện thành một đại trận.
– Như vậy càng tốt.
Thủy tổ cơ bắp toàn nói:
– Chúng ta dẫn Phụ Luy xuất hiện, sau đó dùng đại trận ngăn chặn đường lui của nó, sau đó tiêu diệt.
– Khó nha.
Vị Thủy tổ hào hoa phong nhã kia lắc đầu, nói ra:
– Đại trận của ta có thể chặn đường lui của nó, không cho nó trốn về sào huyệt, nhưng không vây khốn nó được bao lâu. Nó hiện tại đã thông minh hơn rất nhiều, cũng đã biết phá trận.
– Không có việc gì, chúng ta thử xem thế nào.
Thủy tổ cơ bắp cười to nói:
– Lần này không được, lần sau lại đến! Thật sự không được, lại gọi vài vị đạo huynh tới, chỉ cần chúng ta nghĩ ra biện pháp tốt, nhất định có thể tiêu diệt nó.
– Nói cho cùng Vũ Đạo huynh cầm ta ra làm mồi nhử, bảo ta dẫn Phụ Luy xuất hiện.
Thủy tổ hào hoa phong nhã phàn nàn.
– Đây là chuyện không có biện pháp.
Thủy tổ cơ bắp cười to, nói ra:
– Ta là người quê mùa, không thể làm việc tỉ mỉ, luận bí thuật thân pháp, ta không bằng ngươi nha.
– Vũ Đạo huynh nói thẳng công phu chạy trốn của ta nhất lưu đi.
Thủy tổ hào hoa phong nhã cười khổ một tiếng.
Thủy tổ cơ bắp nói:
– Công phu chạy trốn cũng là công phu, không phải ai cũng có thể luyện ra, ta không thể luyện thành nhưng ta thật âm mộ Vân Độn thuật của ngươi, muốn bí thuật này, ta muốn học cũng không học được.
Thủy tổ hào hoa phong nhã chỉ cười mà thôi.
Thời điểm hai vị Thủy tổ tiến vào hang ổ Phụ Luy, đột nhiên bọn họ dừng bước, ánh mắt nhìn mặt biển dưới chân.
Nước biển nơi này đã đỏ rực, ngày bình thường, nước biển ở đây sẽ đục ngầu, hiện tại mặt biển bị màu đỏ bao phủ, mùi máu tươi gay mũi thổi vào người bọn họ.
Trên mặt biển có vô số thi thể, có thi thể quay vật to lớn như đại lục, cũng có thi thể độc vật nhỏ như nắm đấm… Tất cả hung vật đều bị chém giết, hơn nữa bị giết đơn giản mà thô bạo, không phải là bị xé thành hai nửa thì đục thủng thân thể.
Nhìn thấy miệng vết thương như vậy, có thể tưởng tượng người kia dùng tay không tấc sắt xé nát hung thú to lớn, hoặc là một quyền đục thủng thân thể quái vật.
Nhìn hải vực yên tĩnh như thế, thi thể nổi lềnh bềnh khắp mặt biển, hai vị Thuỷ tổ nhìn nhau.
– Có người, có người đi trước chúng ta một bước.
Thủy tổ hào hoa phong nhã cảm thấy giật mình.
Vào lúc đó, hai vị Thuỷ tổ này nhìn nhau, bọn họ đi vào bên trong, ánh mắt nhìn thi thể một con hung vật.
Nhìn thấy thủ đoạn đơn giản mà thô bạo, hai vị Thuỷ tổ cường đại cũng giật mình, cho dù bọn họ rất mạnh cũng phải than thở.
– Đủ hung mãnh, đủ thô bạo, quả thực thống khoái đầm đìa.
Thủy tổ cơ bắp hoan hô một tiếng.
– Thật cường đại, còn mạnh hơn chúng ta quá nhiều.
Thủy tổ hào hoa phong nhã nhìn khắp nơi, từ thi thể của hung vật, hắn có thể đoán người ra tay cường đại cỡ nào.
– Chẳng lẽ là một trong thập đại Thuỷ tổ?
Thủy tổ cơ bắp đã bắt đầu nghiêm túc.
– Không có khả năng, sau lần tai nạn đó, bọn họ đã cải biến rất nhiều.
Thủy tổ hào hoa phong nhã nói:
– Cho dù bọn họ may mắn sống sót, chỉ sợ cũng không rãnh rỗi đi tới nơi này chém giết hung vật.
– Có lẽ là kinh tồn tại khủng kia?
Thủy tổ cơ bắp nghĩ đến một tồn tại, sắc mặt hắn thay đổi.
Cho dù là Thủy tổ cường đại như hắn, đối mặt với hắc ám đại khủng bố cũng kiêng kỵ, bởi vì bọn họ không phải đối thủ của tồn tại kia.
– Chỉ sợ không có khả năng.
Thủy tổ hào hoa phong nhã nói:
– Hắn biến mất thật lâu, nếu như hắn xuất hiện sẽ bị đánh lén, tuyệt đối sẽ bị mọi người vây công!
Chương 4463: Đại khai sát giới
Hai vị Thuỷ tổ tiếp tục đi về phía trước, càng nhìn càng kinh hãi, đây là một trận giết chóc khủng bố, là giết chóc nghiêng về một phía, bọn họ chưa từng gặp qua cảnh tượng đồ sát như thế.
Hải vực của Phụ Luy rất lớn, rộng mười vạn dặm nhưng hiện tại hải vực đã bị máu tươi bao phủ, máu tươi nhuộm đỏ khu vực mười vạn dặm.
Thử nghĩ xem, máu tươi nhuộm đỏ vùng biển mười vạn dặm, đây là chuyện đáng sợ cỡ nào, cũng kinh khủng ra sao, giết chóc như thế có thể làm người ta sợ hãi.
Đặc biệt trong vùng biển mười vạn dặm này có vô số thi thể nổi lềnh bềnh, hung thú lớn như núi, độc vật nhỏ như nắm đấm, còn các đàn ác ngư ngàn vạn con… Tất cả hung thú trong hải vực bị đồ sát không còn một mảnh.
Cho dù là binh tôm tướng cua của đám hung vật cũng không may mắn thoát khỏi, đều bị chém giết không còn.
Hơn nữa tất cả hung vật đều bị một kích trí mạng, không phải bị xé nát thân thể ngay lập tức cũng bị một quyền đánh xuyên thân thể, tất cả đều này thể hiện qua vết thương của chúng, tất cả hung vật không thể giãy dụa cái nào.
Nhìn thấy trước mắt như vậy một màn, hai vị Thuỷ tổ không khỏi nhìn nhau, quản chi cường đại như bọn hắn, thần thái cũng cũng không khỏi chịu ngưng trọng, hơn nữa cũng không khỏi hết sức cẩn thận.
– Là ai ra tay?
Thủy tổ hào hoa phong nhã nói một câu, hắn không đoán được là ai ra tay.
Có thể nói, trong Bất Độ Hải, người có được thực lực như vậy chỉ đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa, bọn họ biết rõ, người có thực lực như thế không rãnh rỗi càn quét nơi này.
Mặc dù là như vậy, hai vị Thuỷ tổ cũng không lùi bước, bọn họ vẫn tiến lên phía trước, bọn họ muốn xem là thần thánh nào càn quét hải vực này.
Khi bọn họ xâm nhập, phía trước có tiếng nổ lớn vang lên, đó là âm thanh từ đáy biển vọng tới, trong vô tri vô giác, bọn họ đã tới sào huyệt Phụ Luy.
Tại trung tâm của hải vực này có vô số đá ngầm tạo thành rừng đá, nước biển nơi này chảy rất mạnh, vô số đá ngầm như cài răng lược tụ tập tại đây.
Cho nên nước biển nơi nào tạo thành vòng xoáy khổng lồ, khi gió biển từ trên cao bị hút vào trong vòng xoáy sẽ phát ra âm thanh rít gào đáng sợ giống quỷ khóc thần gào, người nào nghe cũng cảm thấy tâm thần không yên.
Vòng xoáy tối đen như mực, không thể nhìn thấy tận cùng, nó giống như cái động không đáy nối thẳng tới địa ngục.
Đây là hang ổ Phụ Luy, còn gọi là Hải Nham Huyệt, Phụ Luy một trong chín đại quái của Bất Độ Hải ở dưới vòng xoáy này.
Sau khi Phụ Luy xưng bá trong chín đại quái, phiến hải vực này là lãnh địa của nó, không chỉ sinh linh, cho dù Thủy tổ tiến vào vòng xoáy cũng phải cẩn thận.
Phụ Luy quá cường đại, đã từng có Thuỷ tổ chết thảm trong tay nó, biến thành mỹ thực trong bụng Phụ Luy.
Chỉ có điều, lúc này vòng nước xoáy đã chảy chậm lại, tiếng gió rít gào cũng không đáng sợ như trước.
Bởi vì trong hải vực chất đầy thi thể, vô số cỗ thi thể hung thú chồng chất trong nước biển, nằm vắt ngang trên đá ngầm, từ đó thi thể hung vật che đậy dòng nước, ngăn cản dòng nước tiến vào vòng xoáy.
Hải vực bị máu tươi nhuộm đỏ rực, chúng hòa vào nước biển và rót vào trong Hải Nham Huyệt, đứng trên không trung nhìn xuống sẽ cảm thấy cảnh này rất đáng sợ.
Trước hang ổ Phụ Luy có một thi thể hung vật to lớn, hung vật này có phần giống sư tử biển, chỉ có điều nó sinh ra chín cái đầu, trên lưng có gai xương dài hẹp đâm ngược lên trời.
Thân thể hung vật quá lớn, lớn giống như một ngọn núi cao, thi thể của nó nổi lềnh bềnh trong nước biển, cũng triệt để ngăn chặn nước biển chảy vào Hải Nham Huyệt.
Nhìn thi thể của hung vật kia, hai vị Thuỷ tổ nhìn nhau, đương nhiên bọn họ nhận ra con hung vật này, nó là đại tướng mạnh nhất dưới trướng Phụ Luy, tên là Thôn Thiên Ma Sư.
– Lần trước ta đến đây ma luyện, ta chưa từng giết được nó.
Thủy Tổ cơ bắp phát nhìn thi thể hung vật, hắn thì thào tự nói.
Đùng, đùng, đùng…
Đúng vào lúc này, bên cạnh có tiếng nổ lớn vang lên.
Hai vị Thuỷ tổ ngẩng đầu nhìn sang, nhìn thấy trên đá ngầm cách đó không xa xuất hiện một đống lửa, trên đống lửa có giá đỡ thịt, trên giá đỡ là một khối thịt lớn, khối thịt vừa thô vừa to, mười người không thể ăn hết.
Chất thịt đan nướng có màu trong suốt, lúc thịt bị nướng có mỡ chảy ra, từng hạt dầu óng ánh như hoàng kim, hương khí xông vào mũi, hơn nữa thịt càng nướng càng óng ánh, bất cứ người nào cũng thèm nhỏ dãi.
Cho dù người không biết hàng cũng biết khối thịt kia là đồ tốt, tuyệt đối là vật đại bổ.
Hai vị Thuỷ tổ nhìn nhau, nhìn thấy một thanh niên đang nướng thịt, động tác vô cùng thành thạo.
Thanh niên nướng thịt có tướng mạo rất bình thường, bình thường đến mức không thể lại bình thường hơn được nữa, người không có nhãn lực nhìn hắn còn tưởng rằng hắn là phàm nhân, nếu như hiện tại hắn ngồi ở trong quán thịt nướng sầm uất, người không có nhãn lực còn cho rằng hắn là người bán thịt.
Nhưng nơi này không phải quán thịt nướng sầm uất, thanh niên nướng thịt trước mặt cũng không phải người bán thịt, hắn chính là Lý Thất Dạ!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đang nướng thịt, hai vị Thuỷ tổ rùng mình, thu liễm khí tức và bắt đầu kính nể.
Hai vị Thuỷ tổ là nhân vật bậc nào, vừa nhìn thấy Lý Thất Dạ, bọn họ biết đã gặp được tồn tại khủng bố, cho nên khi gặp nhau tại nơi này, bọn họ không dám mạo phạm.
Hai vị Thuỷ tổ khom người chào Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ đang bận nướng thịt, hắn vẫy tay với bọn họ và nói:
– Tới nếm thử, thị chân của sư tử rất ngon.
Không hề nghi ngờ, khối thịt đang nướng chính là thịt chân của Thôn Thiên Ma Sư.
Hai vị Thuỷ tổ vội vàng đi sang, cũng giúp đỡ Lý Thất Dạ nướng thịt, không qua bao lâu, khối thịt đã chín.
Ba người bọn họ không phải phàm phu tục tử, không có câu thúc như người bình thường, liên tục cắt thịt xuống ăn.
Trong khoảng thời gian ngắn, ba người không ngừng cắn xé khối thịt, mùi thơm ngạt ngào truyền vào trong mũi.
Qua một lúc lâu, ba người bọn họ đã càn quét sạch khối thịt mười người ăn không hết, vào lúc đó, Lý Thất Dạ cũng ợ một tiếng.
Nhưng lượng cơm của Thủy tổ cơ bắp hơn xa Lý Thất Dạ và Thủy tổ hào hoa phong nhã, hắn liếm bờ môi, lúc này nói:
– Mỹ vị, mỹ vị, thật sự ăn ngon, ăn ngon.
Đương nhiên, hắn chưa thỏa mãn và muốn ăn thêm.
– Còn rất nhiều đấy.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Thủy tổ cơ bắp cười to nói:
– Ta đến, lại nướng ăn, ăn quá thoải mái.
Hắn lập tức đứng dậy cắt một khối thịt lớn trên người Thôn Thiên Ma Sư, sau đó bắt đầu nướng.
Thời điểm Thủy tổ cơ bắp mang khối thịt tới, Lý Thất Dạ đang xỉa răng, hắn lại ợ một tiếng.
– Tại hạ Vân Độ, vị này chính là Vũ Tổ đạo huynh, không biết tiền bối xưng hô như thế nào?
Thủy tổ hào hoa phong nhã ăn cơm xong, hắn khom người chào hỏi Lý Thất Dạ, cũng ân cần hỏi thăm Lý Thất Dạ.
Vân Độ, đúng vậy, Thuỷ tổ trước mặt chính là Vân Độ Thuỷ tổ, Thủy tổ cơ bắp chính là Vũ Thần, Thuỷ tổ Chu Tương Vũ Đình.
– Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ thuận miệng báo ra cái tên, nói:
– Ta còn rất tuổi trẻ, không nên gọi ta là tiền bối, ta năm nay mười tám tuổi.
Vân Độ Thuỷ tổ cười cười, vẻ mặt tôn kính, nói ra:
– Có thể gặp tiên sinh, đây là vinh hạnh của chúng ta.
– Không tính là gặp lần đầu tiên.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Xem như đã gặp một lần, thời điểm trảm tâm ma của hắn, ta đã gặp qua.
Nói xong, hắn nhìn sang Vũ Tổ đang nướng thịt.
– Vẫn bị thả ra.
Vũ Tổ dừng nướng thịt, cho dù hắn không có tận mắt nhìn thấy nhưng hắn cũng đoán được đại khái, cảm khái, nói ra:
– Con cháu bất hiếu, ngu muội vô tri, một lòng chỉ biết bảo vật.
Năm đó Vũ Tổ có cuồng ý, về sau tạo ra tâm ma, nhưng hắn lại không trảm được, về sau hắn trấn áp trong đạo thống, chỉ có điều, về sau Chu Tương Vũ Đình bị lừa dối thả tâm ma ra ngoài.
Vào lúc đó, Vũ Tổ đứng dậy, hắn khom người với Lý Thất Dạ, nói:
– Đa tạ tiên sinh xuất thủ cứu giúp, bằng không sẽ sinh linh đồ thán.
– Ta cũng tiện tay trảm đi mà thôi.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Chưa nói tới cứu giúp cái gì, nếu không phải có chút duyên phận, ta đã diệt Chu Tương Vũ Đình của ngươi rồi.
Vũ Tổ cười khổ một tiếng, cảm thán nói:
– Cho dù tiên sinh diệt Chu Tương Vũ Đình, đó cũng là tử tôn bất hiếu tự rước lấy, không thể trách tiên sinh.
Mặc dù nói, Chu Tương Vũ Đình là Vũ Tổ tự tay sáng tạo ra, hắn cũng trút xuống vô số tâm huyết vào đạo thống chỉ có điều, hắn đã rời khỏi Tam Tiên giới quá lâu, những người hắn quan tâm năm đó đã không còn sống.
Cho nên, cho dù Chu Tương Vũ Đình thật bị Lý Thất Dạ diệt, hắn cũng không trách Lý Thất Dạ, cũng không đặt trong lòng.
Không phải hắn thái thượng vong tình, mà là thời gian quá xa xưa, đã lâu đến mức làm phai mờ tất cả, sẽ làm người ta lãng quên đi nhiều việc.
Chương 4464: Võ đạo
Lý Thất Dạ cười cười, hắn không nói thêm cái gì, lại nói, hắn diệt một đạo thống cũng không có ý nghĩa gì.
– Tiên sinh cao tuyệt, độc nhất vô nhị.
Vân Độ Thuỷ tổ khen một tiếng, nói ra:
– Đại đạo dài đằng đẵng, tiên sinh trải qua không phải chúng ta có thể sánh bằng.
– Đúng vậy.
Vũ Tổ cũng khen một tiếng, nói ra:
– Trong Bất Độ Hải này, có lẽ chỉ có một hai người giống như tiên sinh.
Lý Thất Dạ tươi cười, hắn không thèm để ý, ánh mắt nhìn Vũ Tổ toàn thân cơ bắp, hắn cười nói:
– Võ đạo của ngươi đã có riêng một lá cờ.
– Ta đã quay đầu lại.
Vũ Tổ cười khan một tiếng, hắn bất đắc dĩ nói:
– Lại đánh bóng những thô ráp năm xưa, cho nên ta phải đánh bóng từ trụ cột, đánh bóng túi da của mình.
– Đây không phải chuyện xấu.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra.
– Nếu túi da có thể chống cự được, còn có chút hi vọng, vạn nhất, chống cự không được, tất cả sẽ như nước chảy về đông.
Vũ Tổ cười khổ một tiếng, nói ra:
– Một thân tạo hóa của ta đều đặt vào túi da này, ta tự nhận mình đang mạo hiểm.
Vũ Tổ dùng võ nhập đạo, ngay từ đầu hắn chỉ tu hành phàm thuật, về sau có cảm giác mới tu luyện đại đạo, cũng xem như buông tha võ đạo ngày xưa.
Chỉ có điều, về sau hắn trở thành Thuỷ tổ, hắn đánh bóng vô số năm tháng trong Bất Độ Hải, hắn lại bắt đầu tu luyện võ đạo, hơn nữa khi hắn đánh bóng thân thể, hắn muốn ma luyện thân thể cường đại như binh khí, đồng thời cũng chế tạo thân thể thành vật chứa cường đại nhất, nó không chỉ có thể công phạt địch nhân, có thể thừa nhận tất cả công kích, cũng là có thể chịu tải đại đạo vô thượng.
– Võ tức là đạo, có gì khác nhau.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Thiên địa vạn pháp, khởi nguyên cũng chỉ là một ý niệm, cho dù là vật thật nhỏ cũng có ý niệm yếu ớt, cũng có thể là đại đạo vô thượng. Thân thể ngươi tức đại đạo, nó ẩn chứa rất phong phú, chỉ cần ngươi làm được, ngươi sẽ thành công.
– Đa tạ tiên sinh cổ vũ, ta sẽ anh dũng tiến tới.
Vũ Tổ vừa cười vừa nói, hắn khom người chào Lý Thất Dạ.
Dùng võ nhập đạo, đây là việc không dễ dàng, huống chi, sau khi Vũ Tổ trở thành Thuỷ tổ, hắn mới bắt đầu quay lại tu hành võ đạo lúc ban đầu, đây là việc không dễ dàng.
Đặc biệt Vũ Tổ bỏ ra rất nhiều tinh lực, tài nguyên dùng vào ma luyện thân thể, việc này càng không dễ dàng, dù sao, Thuỷ tổ tùy thời cũng có thể cải tạo thân thể của mình.
Nhưng Vũ Tổ lại đi con đường không giống người khác.
– Vũ huynh phách lực, ta kém xa.
Vân Độ Thuỷ tổ cảm khái, nói:
– Vũ huynh thành công, độ cao tương lai của hắn không phải ta có thể chạm tới.
– Vân Độ huynh đừng chê cười ta, ta chỉ buông tay đánh cược một lần mà thôi, đánh bạc vận khí, ai biết có thể thành công hay không.
Vũ Tổ không có rất nhiều lòng tin vào mình, lắc đầu, nói ra:
– Ta chỉ muốn nếm thử mà thôi.
– Đúng nha, chúng ta sắp đi tới cuối cùng, tiên hiền kinh diễm, đời ta không cách nào so sánh được, muốn có đột phá, chỉ có thể đi lối tắt.
Vân Độ thủy gia cảm khái nói:
– Chỉ có điều, ta không có phách lực như Vũ huynh, lại nhập võ đạo, đây không phải lựa chọn tốt.
Vân Độ Thuỷ tổ nói có lý, tuy bọn họ là Thuỷ tổ rất cường đại nhưng trên bọn họ còn có tồn tại cường đại hơn, càng có Thuỷ tổ kinh diễm, cho dù tồn tại như thập đại Thuỷ tổ cũng không phải bọn họ có thể vượt qua.
Cho dù thiên phú hay các phương diện khác, bọn họ không thể so sánh với thập đại Thuỷ tổ, có thể nói, dùng thập đại Thuỷ tổ là đỉnh phong, chính bọn họ đã nhìn thấy cực hạn của mình.
Bọn họ không có cơ hội vượt qua thập đại Thuỷ tổ, càng không cần nói đột phá đại đạo cực hạn.
Cũng chính bởi vì như thế, Vũ Thần mới đưa ra lựa chọn gian nan, lại luyện võ đạo. Đối với Vũ Tổ mà nói, đây là con đường chưa ai đi qua.
Mặc dù nói, trước đó cũng có tu sĩ dùng võ nhập đạo, nhưng không ai giống hắn, sau khi trở thành Thủy tổ lại tu hành võ đạo.
Bởi vì chưa từng có lối riêng như thế, Vũ Tổ càng muốn thử.
Nếu như nói, bọn họ muốn đường hoàng tu luyện đại đạo, đi theo con đường của người đi trước, chỉ sợ cả đời bọn họ cũng không đuổi kịp thập đại Thủy tổ.
Nếu như nói bắt đầu tu hành võ đạo, một lần nữa mở ra lĩnh vực chưa từng có, nói không chừng hắn sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn, nói không chừng hắn sẽ bước vào độ cao chưa từng có.
Cho nên, đối với Vũ Tổ mà nói, cho dù mình không cách nào vượt qua thập đại Thuỷ tổ nhưng chỉ cần vượt qua chính mình hiện tại, đối với hắn đây là thành công ngoài ý muốn.
– Mọi sự đều không lường được, nói không chừng về sau ta còn phải dựa vào Vân Độ huynh mới sống được.
Vũ Tổ vừa cười vừa nói.
Bất kể như thế nào, Vũ Tổ cũng tốt, Vân Độ Thuỷ tổ cũng được, bọn họ đã nhìn rất rõ ràng, dù sao, bọn họ đã sống vô số năm tháng, cho dù có một ngày chết đi cũng không tiếc.
Đối với bọn họ mà nói, những thứ nên trả qua cũng đã trải qua, nên có được cũng đã có được, cho nên bọn họ có chết cũng không sao cả, chính bọn họ cũng biết rõ mình nên làm gì.
– Tiên sinh tiến vào Bất Độ Hải, nhất định là vì truy tìm hắc ám.
Vân Độ Thuỷ tổ cung kính nói với Lý Thất Dạ.
– Xem như thế đi.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Ta tùy tiện đi một chút mà thôi, giết người cũng như luyện công, tùy ý làm chút chuyện nhỏ.
Hắn nói nhẹ nhàng như thế, hai người Vân Độ Thuỷ tổ, Vũ Tổ cười khổ, nhìn thi cốt như núi, máu chảy thành sông bên cạnh, đây là “giết người” trong miệng Lý Thất Dạ.
Nếu như nói Lý Thất Dạ thật sự nghiêm túc giết người, khi đó sẽ là cảnh tượng thế nào? Vũ Tổ và Vân Độ Thuỷ tổ không dám suy nghĩ nhiều, có lẽ khi đó Bất Độ Hải sẽ sinh ra biển máu ngập trời.
– Chỉ tiếc, chúng ta không thể góp sức mọn trong việc này.
Vũ Tổ cười khổ một tiếng.
– Cũng không thể trách Vũ huynh.
Vân Độ Thuỷ tổ bất đắc dĩ, nói ra:
– Năm đó Cầm Nữ Đế chiêu mộ binh lính tiến vào Bất Độ Hải, Vũ huynh vừa mới vào võ đạo, đạo hạnh nông cạn nên không có tư cách.
Năm đó Bất Độ Hải đại loạn, hắc ám quét ngang thiên địa, Cầm Nữ Đế và các Thuỷ tổ khác chiêu mộ binh lính thiên hạ, bọn họ cùng nhau chinh phạt hắc ám. Lúc ấy Vũ Tổ vứt bỏ đạo nhập võ, đạo hạnh rất cạn, căn bản không thể đi chinh chiến.
Vào khi đó, Vân Độ Thuỷ tổ và hộ pháp của hắn chưa từng tham gia trận chiến này, cho nên bọn họ bỏ qua thời điểm chinh chiến.
– Chuyện này, tất nhiên sẽ có lúc kết thúc.
Vũ Tổ nhìn về phương xa, nói:
– Bất Độ Hải thuộc về Tam Tiên giới chúng ta, người bên ngoài đừng mơ cưu chiếm thước sào.
– Sẽ, nhanh thôi.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn nhìn về phương xa, vẻ mặt rất tự nhiên.
Vân Độ Thuỷ tổ cười khổ, nói ra:
– Chỉ tiếc, độc thủ sau lưng đã biến mất không thấy đâu nữa, không lưu lại bất cứ dấu vết nào, gần như bốc hơi trong Bất Độ Hải, đã từng có rất nhiều người tìm kiếm hắn nhưng không tìm được, đến bây giờ mới thôi, vẫn có Thủy tổ chưa từng buông tha.
Đại chiến năm đó kinh thiên động địa, từng có rất nhiều Thuỷ tổ vô địch chết trận. Bởi vì Vân Độ Thuỷ tổ, Vũ Tổ không tham gia trận chiến, cho nên bọn họ không biết kết cục của trận chiến như thế nào.
Chỉ có điều, sau khi đánh xong trận đó, hắc ám cự đầu biến mất không thấy đâu nữa, hơn nữa, rất nhiều Thuỷ tổ vô địch kinh diễm cũng biến mất, về sau, bọn họ nhận được tin tức, trừ Thuỷ tổ chết trận ra, một ít Thuỷ tổ sa đọa và biến mất theo hắc ám cự đầu.
Cho nên, về sau từng có không ít Thuỷ tổ tìm kiếm, nhưng không ai thành công, cũng không biết hắc ám cự đầu ẩn nấp tại đâu.
Dù sao, Bất Độ Hải quá mức rộng lớn, với thực lực như hắc ám cự đầu, nếu như hắn muốn trốn, chỉ sợ cho dù là ai cũng không tìm được.
– Sẽ có cơ hội.
Lý Thất Dạ bình thản, hắn cười nói:
– Trừ khi hắn rút đầu cả đời không ra ngoài, trừ khi hắn không muốn nhúng chàm thế giới này, nếu không, sớm muộn gì hắn cũng xuất hiện.
– Hi vọng có ngày lên chiến trường.
Vân Độ Thuỷ tổ cảm khái, nói ra:
– Cũng là thời điểm chúng ta nên góp chút sức mọn cho thế giới này.
– Nếu tham chiến, đương nhiên không thể thiếu ta.
Vũ Tổ cười lớn, nói:
– Thân già khọm của ta sống quá lâu rồi, cũng là thời điểm nên đại chiến.
Lúc này, cho dù là Vũ Tổ hay Vân Độ Thuỷ tổ, bọn họ đều có hào khí vượt mây!
Ầm ầm ầm…
Vào lúc này, thiên địa lay động, sâu trong lòng đất xuất hiện âm thanh đáng sợ.
Cả vùng biển lay động, biển cả sinh ra sóng cao ngàn trượng, thời điểm này khí tức đáng sợ bao phủ Hải Nham Huyệt.
Oanh…
Tiếng nổ lớn vang lên, chỉ trong nháy mắt nước biển đảo lưu, trong sào huyệt sinh ra sóng lớn ngàn trượng và bay thẳng lên trời giống như suối phun.
– Là Phụ Luy…
Sau khi cảm nhận khí tức này, Vũ Tổ và Vân Độ Thuỷ tổ cũng biết đây là cái gì.
– Rốt cục cũng tới.
Nhìn thấy nước biển phun lên, Lý Thất Dạ đứng lên, hắn nói:
– Vừa rồi nó trốn vào trong hang ổ, hiện tại ta cũng ăn no, cũng tới thời điểm làm thịt nó.
Nghe nói như thế, Vũ Tổ và Vân Độ Thuỷ tổ nhìn nhau, lúc này bọn họ đều biết Phụ Luy chết chắc, mặc kệ nó mạnh cỡ nào, nó phải chết không nghi ngờ.
Oanh…
Lại có tiếng nổ mạnh vang lên, sóng lớn ngập trời bạo phát, trong khoảng thời gian ngắn, dường như tất cả nước trong vòng xoáy bay lên cao, ngay sau đó là khói đen thao thao bất tuyệt.
Khói đen phóng lên trời, bay thẳng vào trong tầng mây, khói đen đáng sợ bao phủ bầu trời, từng ngôi sao bị hắc ám hủy diệt, từng ngôi sao theo rơi từ trên trời xuống đất, nếu có ai nhìn thấy cảnh này sẽ giật mình sợ hãi.
Từ đó có thể nhận ra Phụ Luy cường đại thế nào.
– Còn có mấy phần tài năng.
Lý Thất Dạ nhìn khói đen và cười nói:
– Ăn một quyền của ta mà không chết, tốt, ta sẽ xuống dưới làm thịt nó.
Chương 4465: Chém giết
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, thời điểm Lý Thất Dạ đứng lên, đột nhiên trong vòng xoáy xuất hiện khói đen, khói đen ngập trời lao thẳng vào Lý Thất Dạ.
Khói đen hạ xuống với tốc độ cực nhanh, nó cũng bao trùm toàn bộ thân thể Lý Thất Dạ.
Sau khi quan sát cẩn thận mới phát hiện, nó không phải là khói đen gì, mà là vô số ma vật, mỗi một con ma vật giống như con dơi đen, chúng hàm răng của chúng mọc ra vô số răng nanh, trên cánh còn mọc ra vô số móc câu, chỉ cần móc câu của chúng xẹt qua yết hầu, đối thủ sẽ bị chém giết.
Những con dơi này ký sinh trên cơ thể Phụ Luy, ngày bình thường chúng sống dựa vào Phụ Luy, nhưng một khi Phụ Luy cần chúng, chúng sẽ xuất hiện chiến đấu, chúng là hung vật cực kỳ nguy hiểm, một khi bị chúng vây quanh, chúng sẽ tỏa ra khí tức đáng sợ làm đối thủ tê liệt!
– Cút!
Lý Thất Dạ thét dài một tiếng, hắn đấm ra một quyền, tất cả con dơi đều bị một quyền của Lý Thất Dạ đánh thành huyết vụ, chúng không chịu nổi một đòn của Lý Thất Dạ.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, ngay sau đó vô số bóng đen rơi vào trong hang ổ Phụ Luy.
Lý Thất Dạ đã thả người tiến vào trong vòng xoáy tối tăm, ngay sau đó phía dưới xuất hiện tiếng nổ lớn phá vỡ vòng xoáy, tất cả bóng đen bị Lý Thất Dạ nghiền nát thành huyết vụ.
Ngay sau đó, hai người Vũ Tổ và Vân Độ Thuỷ tổ đều đứng lên, bọn họ đứng trên vòng xoáy trông xem thế nào.
Oanh, oanh, oanh…
Thời điểm này, thiên địa lay động, toàn bộ Bất Độ Hải như bị nâng lên, sóng lớn cao vạn trượng càn quét khắp nơi.
– Ta chính là vương giả vô thượng, chúa tể thiên địa…
Thời điểm này, tiếng gầm thét của Phụ Luy vang lên không dứt
Không chờ nó nói xong, một tiếng nổ lớn đã cắt đứt lời nó nói.
Sau đó là một loạt âm thanh kinh thiên động địa vang lên, vòng xoáy bị lực chiến đấu khủng bố phá hủy, xoáy nước sôi trào biến mất.
Bên dưới xuất hiện hàng loạt âm thanh va chạm, trái tim của Vũ Tổ và Vân Độ Thuỷ tổ đập mạnh, bọn họ cảm thấy đau lòng, đương nhiên, bọn họ không phải đang lo lắng vì Lý Thất Dạ, bọn họ cảm thấy, Lý Thất Dạ đánh một trận như thế, Phụ Luy thê thảm cỡ nào, nó nhất định bị đánh vỡ xương cốt toàn thân.
– Ah!
Cuối cùng mọi việc kết thúc bằng một tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu vang vọng một góc trời, bất cứ người nào nghe thấy cũng nổi da gà.
Vào lúc đó, Vân Độ Thuỷ tổ và Vũ Tổ nhìn nhau, bọn họ biết rõ, Phụ Luy đã xong đời.
Quả nhiên, sau một lát có vô số đá vụn bay tán loạn khắp bầu trời, một đầu lâu xuất hiện trong đống đá vụn và nước biển.
Cái đầu cực lớn của Phụ Luy bị ném lên cao, đôi mắt của Phụ Luy mở ra thật to, giống như cho tới lúc chết nó cũng không ngờ mình chết thê thảm như vậy, quả thực nó bị đánh không có lực hoàn thủ.
– Tiên sinh vô song.
Vân Độ Thuỷ tổ sợ hãi thán phục nói một tiếng:
– Thời gian chưa uống cạn chung trà, Phụ Luy đã bị chém đầu.
– Nếu không phải địa hình dưới vòng xoáy phức tạp, ta chỉ dùng một chiêu hai thức là có thể giải quyết nó.
Lý Thất Dạ cười cười.
Vũ Tổ và Vân Độ Thuỷ tổ cười khổ, Vũ Tổ đến trảm Phụ Luy, hắn không có bao nhiêu phần nắm chắc, nhưng Lý Thất Dạ dùng một hai chiêu là có thể giải quyết, chênh lệch trong đó lớn cỡ nào.
– Ai, ta phải đổi nơi rồi. Vũ Tổ nhìn đầu lâu chết không nhắm mắt của Phụ Luy, hắn cười khổ và lắc đầu nói một câu.
Hắn vốn muốn dùng Phụ Luy làm đá mài dao của mình, thật không ngờ, bây giờ lại bị Lý Thất Dạ san bằng, tất cả hung vật bị tiêu diệt không còn một mống, hiện tại Vũ Tổ muốn tìm một con hung thú luyện tập cũng không thấy.
– Sắp nướng cháy rồi đấy.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói với Vũ Tổ.
– Cũng đúng, cũng đúng.
Vũ Tổ khôi phục tinh thần, hắn lập tức nâng khối thịt lên, hắn thổi một hơi
– Tiên sinh lại ăn chứ?
Vũ Tổ cắt khối thịt làm ba phần, Vân Độ Thuỷ tổ cảm thấy đói nên ngồi xuống, hắn mời Lý Thất Dạ ăn cùng.
– Không, ta đã no bụng rồi, lại tìm nơi làm nóng người thôi.
Lý Thất Dạ cười lớn sau đó vượt qua không gian mà đi.
Vũ Tổ và Vân Độ Thuỷ tổ nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ đi xa và khom người hành lễ, sau khi Lý Thất Dạ biến mất, hai người bọn họ ngồi xuống và ăn tiếp.
– Ai, Vũ huynh, ta thấy ngươi không cần tìm chín đại quái ma luyện nữa.
Vân Độ Thuỷ tổ vừa ăn vừa nói:
– Tiên sinh nhất định dùng chín đại quái tập thể dục, chờ ngươi tới nơi, chỉ sợ chín đại quái đã bị tiêu diệt, ngươi nên tìm nơi khác thôi.
– Cũng đúng, ta vốn muốn đánh bóng mười năm tám năm, hiện tại xem ra đây là việc không thể nào.
Vũ Tổ đành phải bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nói ra:
– Xem ra cần tìm nơi hung hiểm khác.
– Khá tốt, Bất Độ Hải vô cùng rộng lớn, tại nơi quỷ quái này cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu hung hiểm.
Vân Độ Thuỷ tổ vừa cười vừa nói.
– Không nói, không nói, không nói cũng được.
Vũ Tổ bắt đầu ăn, hắn không ngừng cắn xé khối thịt, mỡ bóng loáng như hoàng kim chảy xuống:
– Thật sự quá ngon, tại sao lúc trước ta không biết thịt này lại ngon như thế.
– Lần sau chúng ta đi tìm thịt ăn no nê một bữa.
Lúc này hai vị Thuỷ tổ đã trở thành ăn hàng, bọn họ ăn sạch đại quái, chung quanh là xương cốt chất thành núi, máu tươi nhuộm đỏ mặt biển.
Lý Thất Dạ đi lại trong Bất Độ Hải, hắn đi vào hiểm địa chém đại quái, vừa đi vừa tu hành, đoạn đường hắn đi qua, hắn vừa tu hành vừa ma luyện.
Có thể nói, mỗi ngày mỗi đêm trong Bất Độ Hải, hắn không ngừng tu hành và ma luyện chính mình, lúc này đại đạo của hắn đã thành, hắn vẫn cố gắng không thua bất cứ kẻ nào, hắn chuyên tâm hơn bất cứ người nào khác, hắn không ngừng đánh bóng đại đạo và rèn luyện áo nghĩa.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn không chỉ đánh bóng đại đạo của mình, hắn còn đánh bóng đề cương tu luyện kỷ nguyên, cho nên hắn cần biết chính xác mỗi phần nhỏ trong đại đạo của hắn.
Khi được Lý Thất Dạ đánh bóng, đại đạo của hắn đã có đề cương tu luyện kỷ nguyên, cho nên hắn không ngừng cải biến đại đạo, cho dù là mỗi pháp tắc thật nhỏ cũng bị hắn tìm hiểu tới cực hạn.
Hơn nữa, cuối cùng bỏ đi tạp chất lưu lại tinh hoa, từ phức tạp biến thành đơn giản, hắn diễn biến đại đạo phức tạp thành tâm pháp đơn giản nhất
Lý Thất Dạ làm như vậy vì thuận tiện cho người đời sau tu luyện, hơn nữa cũng thích hợp làm trụ cột cho hậu nhân.
Nếu không, chỉ cần Lý Thất Dạ tu luyện, hắn không cần làm như vậy, tất cả đại đạo đều nằm trong lòng của hắn, tất cả đều hạ bút thành văn mà thôi.
Đại đạo của Lý Thất Dạ chính là đề cương, cho nên Lý Thất Dạ hủy đại đạo và phân thành bảy phần, tu luyện tâm pháp ngắn gọn của bảy đạo, hơn nữa bảy đạo tâm pháp này vô cùng chính xác.
Lý Thất Dạ không ngừng đánh bóng bảy đạo tâm pháp, sau khi hắn hủy đi liên tục, không chỉ trở thành tâm pháp nguyên vẹn, hơn nữa nó còn suy diễn phương pháp tu luyện tới cực hạn, thậm chí đánh vỡ cực hạn.
Sau khi chỉnh hợp bảy tâm pháp, tâm pháp vô cùng nguyên vẹn sẽ là đại đạo của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ liên tục đánh bóng bảy đạo tâm pháp, mỗi chữ mỗi câu đều diễn biến tới cực hạn, sau đó suy diễn từ trong đó, cuối cùng mới hóa thành công pháp đơn giản nhất.
Hắn không ngừng suy diễn thành công, cuối cùng Lý Thất Dạ bắt đầu phong ấn bảy đạo tâm pháp vào trong Thái Sơ thụ, dung làm một thể với Thái Sơ thụ.
Bảy đạo tâm pháp này, Lý Thất Dạ từng gọi chúng là: Hỗn Độn Tâm Pháp, Khai Thiên Tâm Pháp, Phong Thần Tâm Pháp, Vạn Vật Tâm Pháp…
Tuy bảy đạo tâm pháp không giống nhau, tất cả đều có trọng điểm, nhưng bảy đạo tâm pháp không mạnh hay yếu hơn nhau.
Nhưng khai sáng một hệ thống tu luyện toàn bộ kỷ nguyên mới, nói dễ vậy sao, sau khi Lý Thất Dạ đánh bóng bảy đạo tâm pháp, hắn lại tu luyện trên Thái Sơ thụ nhiều lần, trên Thái Sơ thụ kết ra rất nhiều đạo quả, mỗi một đạo quả no đủ và rất nặng.
Lý Thất Dạ vừa đi vừa tu hành, hắn vào hiểm địa chém hung vật, có thể nói, những nơi hắn đi qua, không có gì có thể kháng cự, hung vật cường đại hơn nữa cũng chết trong tay hắn, cho nên, hắn thường thường giết đến khi trời long đất lỡ, máu chảy thành biển.
Đương nhiên, đây là điểm Bất Độ Hải làm người ta thoải mái nhất, một khi động thủ sẽ không còn cố kỵ, không có thứ gì gò bó, không cần sợ ném chuột vỡ bình, có thể đại khai sát giới giết hung vật.
Cảnh giác này thống khoái vui sướng, cũng khó trách rất nhiều Thuỷ tổ thích nơi này.
Tuy Bất Độ Hải có các loại hung hiểm, nhưng so với Tiên Thống giới thì điều kiện nơi này gian khổ hơn.
Đối với các Thuỷ tổ mà nói, nơi này có thể giúp bọn họ buông tay buông chân, có thể làm cho bọn họ đại chiến thống khoái, có cảm giác trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cá bơi.
Oanh!audio coi am
Máu tươi bắn tung tóe, hung thú to lớn ngã xuống.
Lại một con đại quái chết trong tay Lý Thất Dạ, con hung thú này là một trong chín đại quái, này một năm lại một năm, Lý Thất Dạ đã chém giết vài con trong chín đại quái, giết địa bàn của đại quái thi cốt chất thành núi.
Không có con đại quái nào thoát khỏi, chúng đều chết thảm trong tay Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ vượt qua sào huyệt đại quái, hắn xâm nhập hải vực hung hiểm, nơi này có vòi rồng đáng sợ, có hàng tỉ cơn lốc xoáy càn quét khắp nơi, gió lốc khủng bố như muốn xé rách không gian.
Hơn nữa, trong gió lốc đáng sợ còn có vô số tia chớp đánh xuống.
Có thể nói, vùng biển hung hiểm đáng sợ như vậy, ngay cả đại quái cũng không dám ở lâu.