1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 891 [Chương 4451 đến Chương 4455]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 891 [Chương 4451 đến Chương 4455]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 4451: Ta muốn không nhiều

Sau khi giao tảng đá cho lão Thụ Yêu, Lý Thất Dạ không dừng lại trong Tiên Thống giới bao lâu đã rời đi.

Đối với Lý Thất Dạ mà nói, Tiên Thống giới vẫn là Tiên Thống giới, không có quá nhiều quyến luyến, không có quá nhiều không nỡ, giống như hắn đã từng nói, hắn chỉ là khách qua đường mà thôi.

Hắn đến Tam Tiên giới chỉ vì tìm kiếm một ít đáp án cho mình, hắn gặp những người và một ít việc tại đây cũng không câu chuyện vui buồn lẫn lộn quá nhiều, cũng không ai làm hắn không nỡ bỏ lại.

Hắn chỉ là khách qua đường, đối với Tam Tiên giới là như thế, đối với rất nhiều người cũng là như thế, hắn không lưu lại vì ai, cũng không rời đi vì ai.

Lý Thất Dạ rời khỏi Tiên Thống giới, hắn trở lại sâu trong Phi Địa Trì, hắn muốn tiếp tục đánh bóng binh khí kia.

Có thể nói, hắn đã tế luyện binh khí thành công, binh khí đã đại thành, lúc này chỉ cần tạo hình chi tiết nhỏ mà thôi.

Sau khi Lý Thất Dạ trở lại Phi Địa Trì, giọng nói của chủ nhân Phi Địa Trì vang lên, nói ra:

– Ngươi cho tên Thuỷ tổ kia đào tẩu.

Phi Địa Trì nói “Thủy tổ kia” chính là hắc ám tín sứ, một trong thập đại Thuỷ tổ.

– Thì thế nào?

Lý Thất Dạ hời hợt, cũng không thèm để ý, nói ra:

– Chỉ là một tên Thuỷ tổ mà thôi, lưu lại hắn đi mật báo, từ đó báo tin cho ai đó ta đã tới, như vậy mới không thất lễ.

Chủ nhân Phi Địa Trì không hỏi tiếp, chuyện này với Lý Thất Dạ không phải chuyện trọng yếu, huống chi đúng như lời của Lý Thất Dạ, một Thuỷ tổ mà thôi, cho dù là một trong thập đại Thuỷ tổ, không tạo thành bao nhiêu uy hiếp với tồn tại như Lý Thất Dạ.

– Tư vị sáng thế như thế nào?

Qua một lúc sau, chủ nhân Phi Địa Trì hỏi lần nữa.

– Khá tốt.

Lý Thất Dạ cười lớn, hắn nhìn vào sâu trong Phi Địa Trì, hắn nói:

– Ta biết rõ, ngươi nói không sai, là có rất nhiều nguyên nhân. Các ngươi thật sự chịu được hấp dẫn hay không? Không nên nói với ta là các ngươi không muốn ăn no bụng?

– Nếu ta muốn ăn no bụng cũng không chờ tới bây giờ hoặc tương lai, ta đã sớm động thủ, đã sớm ăn no từ lâu rồi.

Chủ nhân Phi Địa Trì lạnh lùng nói ra, dường như hắn bất mãn với lời của Lý Thất Dạ.

– Mọi việc đều khó nói.

Lý Thất Dạ cười lớn, hắn nhún nhún vai, phong khinh vân đạm, nói ra:

– Tồn tại như ta và ngươi không thể phỏng đoán theo lẽ thường.

Chủ nhân Phi Địa Trì hừ một tiếng, nói:

– Chúng ta đều có phương thức, nếu ta chỉ vì ham muốn ăn muốn, ta cũng không rơi vào cảnh này.

– Ân, có đạo lý. 1 kẻ đơn giản sắp chết sống 1 cuộc đời trong bệnh tật giành tất cả tất sản tâm nguyện để giúp người khác giống mình….rùi hắn đổi lại được xuyên không viết ra truyền kỳ của riêng mình… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Lý Thất Dạ cười nhạt và nói:

– Phương thức của các ngươi thật sự không giống như bình thường, ví dụ như Kim Tiễn Lạc Địa Chân tệ, ngươi cầm Phi Địa Trì! Đây là việc thú vị, bao nhiêu cũng có thể giải quyết một chút?

– Như thế nào, muốn tiêu diệt chúng ta hay sao?

Chủ nhân Phi Địa Trì rất khó chịu khi Lý Thất Dạ phỏng đoán như thế.

– Nếu thật tiêu diệt các ngươi, đúng như lời ngươi nói, ta cũng không chờ tới bây giờ.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Huống chi, nếu như các ngươi thật có ý kiến, có lẽ cũng không tới phiên ta động thủ, ba lão đầu tử đã không ngồi yên.

Chủ nhân Phi Địa Trì hừ lạnh, tuy khó chịu phỏng đoán của Lý Thất Dạ nhưng hắn không so đo nhiều.

Trên thực tế, Lý Thất Dạ phỏng đoán như vậy cũng không kỳ quái, tồn tại có thể đạt tới độ cao như thế đều có phỏng đoán tương tự, Lý Thất Dạ nói tương tự như ba lão đầu kia nói, bọn họ từng có lòng nghi kị, chỉ có điều về sau trải qua nhiều việc, bọn họ đã bỏ qua nghi kị trong nội tâm mà thôi.

– Nếu như không có chuyện gì, ngươi cũng sắp lên đường.

Chủ nhân Phi Địa Trì rất khó chịu khi nhìn thấy Lý Thất Dạ, muốn đuổi Lý Thất Dạ đi, nói ra:

– Ngươi muốn tạo ra sóng to gió lớn gì, ngươi nên đi vào Bất Độ Hải, nơi của ta không chịu nổi ngươi giày vò.

– Không cần vội vã đuổi khách như vậy.

Đối với việc chủ nhân Phi Địa Trì muốn đuổi người đi, Lý Thất Dạ không thèm để ý, vừa cười vừa nói:

– Dù gì ta cũng là khách nhân.

– Không phải!

Chủ nhân Phi Địa Trì phản bác lời của Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:

– Nơi của ta không thể chứa nổi khách nhân như ngươi.

– Lời này làm người ta thương tâm.

Lý Thất Dạ cười lớn, hắn ung dung nói:

– Không có nhìn thấy ta chưa chuẩn bị xong hay sao? Ta muốn nghỉ ngơi nhiều một chút, dưỡng tốt tinh thần, như vậy mới có thể đại chiến một trận.

– Việc này liên quan gì tới ta.

Chủ nhân Phi Địa Trì làm như việc không liên quan tới mình, hắn lạnh lùng nói:

– Đó là chuyện của ngươi.

– Vậy sao?

Lý Thất Dạ giống như cười mà không phải cười, nói ra:

– Ngươi thật có thể ngủ an tâm như vậy? Đang có một cự đầu đang ngủ đông trong Bất Độ Hải, nếu như ngươi nói ngươi an tâm, ta nghĩ ngươi cũng khó vượt qua cửa ải nội tâm của mình.

– Hừ!

Chủ nhân Phi Địa Trì hừ lạnh, không hề nghi ngờ, Lý Thất Dạ nói trúng tâm sự của hắn.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Suy nghĩ một chút, ngươi trong mắt là thịt mỡ thơm ngon cỡ nào, nếu nuốt ngươi chính là đại bổ, ta tin tưởng, không chỉ ngươi, những kẻ khác cũng vậy.

– Chẳng biết hươu chết về tay ai, còn chưa biết được.

Chủ nhân Phi Địa Trì lạnh lùng nói ra, thời điểm nói lời này lại bộc lộ khí thế vô địch, khí thế của hắn có thể đè sập chư thiên, khí thế cường đại tới mức Thuỷ tổ cũng không thể sánh bằng.

– Chẳng biết hươu chết về tay ai, còn chưa biết được.

Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn nói:

– Cho nên, ngươi cũng không có nắm chắc.

– Vậy còn ngươi?

Chủ nhân Phi Địa Trì nói, lời này nghe có chút đối chọi gay gắt.

– Trảm đi, luyện hóa.

Lý Thất Dạ cười cười, lãnh đạm nói:

– Nếu trảm hắn thì quá lãng phí, chẳng khác gì phá hoại của trời, trảm là ep khô hắn, đó là thời điểm hắn phát huy tác dụng lớn nhất.

– Chờ ngươi trảm hắn rồi mới khẩu xuất cuồng ngôn cũng không muộn.

Chủ nhân Phi Địa Trì vẫn khó chịu về Lý Thất Dạ.

– Có gì khó.

Lý Thất Dạ không thèm để ý, hắn nói:

– Hắn dám đến, ta sẽ trảm hắn. Hơn nữa, ngươi cũng biết rõ, ta không chỉ muốn trảm hắn, ta còn muốn trực đảo hoàng long!

– Ngươi sẽ chết!

Chủ nhân Phi Địa Trì lạnh lùng nói ra, hắn nói lời này không phải nói nhảm, cũng thực sự khó chịu với Lý Thất Dạ, hắn nói tình hình thực tế mà thôi.

Hắn là tồn tại chí cao vô thượng, hắn biết tồn tại phía sau đáng sợ cỡ nào, hắn biết rõ tình huống kia khủng khiếp ra sao, cho nên, Lý Thất Dạ làm như vậy, hắn cho rằng Lý Thất Dạ sẽ chết.

– Chờ ta chết lại nói lời này cũng không muộn.

Lý Thất Dạ lười biếng nói ra:

– Đương nhiên, chúng ta xem như quen biết một hồi, ngươi có thể đốt tiền giấy cho ta, dù sao, nếu như làm quỷ nghèo sau khi chết, như vậy nhất định rất khó chịu. Có tiền có thể sai khiến quỷ thần, có một ngày ta chết đi, ta cũng muốn làm quỷ phú quý.

– Sẽ.

Chủ nhân Phi Địa Trì nói một câu, dường như hắn đã nhìn thấy kết cục của Lý Thất Dạ, giống như Lý Thất Dạ hiện tại đã là người chết.

Lý Thất Dạ cười cười, hắn không tức giận:

– Ngươi cũng phải hiểu, ta chết, không ai có lợi cả, đối với các ngươi, đây không phải tin tức tốt. Đặc biệt là với ngươi, ngươi cảm thấy nó tốt không?

Nói đến đây, hắn tươi cười và nói:

– Nhìn ra được nơi này là nơi tốt, nhìn lại Thiên Khư, nó cũng là nơi tốt, đổi thành ai cũng thích nơi như vậy.

– Nếu như ta chết thật, ta tin tưởng, thế giới này không khá hơn chút nào.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Ngươi nhìn hôm nay xem, nếu như một khi có cái gì không ổn, đâu chỉ Tiên Thống giới đứng mũi chịu sào, tin tưởng ta, Thiên Khư cũng bị ảnh hưởng, ngươi sẽ bị ảnh hưởng! Chỉ sợ ngươi cũng biết đạo lý kia.

Chủ nhân Phi Địa Trì hừ lạnh, tuy khó chịu thái độ của Lý Thất Dạ nhưng hắn không phản bác lời của Lý Thất Dạ.

Không hề nghi ngờ, Lý Thất Dạ nói có lý, hơn nữa hắn biết rõ đạo lý kia.

Thật sự là đến ngày đó, đối với hắn mà nói, đây không phải là việc tốt, cũng không phải tin tức tốt gì.

Đúng như Lý Thất Dạ nói, nơi của hắn sẽ biến thành chiến trường, nhất định sẽ đứng mũi chịu sào, hắn sẽ thành mục tiêu của người khác.

– Cho nên, có lẽ ngươi nên sống thật tốt, hơn nữa không chỉ sống tốt, còn phải hi vọng ta quét ngang tám phương, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, bách chiến bách thắng, không gì không đánh được.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng lại và khoát tay.

– Ngươi tới đòi nợ sao?

Chủ nhân Phi Địa Trì lạnh lùng nói.

– Đòi nợ, nói thật khó nghe.

Lý Thất Dạ cười cười, nhàn nhã nói:

– Phải nói mọi người có lợi cùng có lợi, ta tin tưởng, ngươi đã có đáp án, ta đang rửa tai lắng nghe.

Chủ nhân Phi Địa Trì hừ lạnh, qua một lúc lâu, hắn lại nói:

– Ta đã truyền ý của ngươi cho những người khác! Bọn họ nguyện ý giúp ngươi một tay, nhưng ngươi đừng nghĩ quá nhiều, chỉ là một chút giúp đỡ mà thôi.

– Ta hiểu.

Lý Thất Dạ cười cười, nhàn nhã nói:

– Ta cũng không nói cần các ngươi xuất thủ tương trợ, đương nhiên, chỉ cần cho đủ thứ tốt, dùng đại lượng thứ tốt nện vào người ta chính là giúp đỡ tốt nhất.

– Đừng nghĩ công phu sư tử ngoạm.

Chủ nhân Phi Địa Trì lên tiếng cắt lời Lý Thất Dạ, hắn phải chặn miệng Lý Thất Dạ để tránh bị hắn dùng công phu sư tử ngoạm.

– Việc này không cần nói công phu sư tử ngoạm gì đó.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Ngươi thử nghĩ xem, nếu như do các ngươi thân chinh, không nói trước thành bại, các ngươi sẽ tốn hao bao nhiêu vật tư? Sẽ hao tổn bao nhiêu bảo vật? Hiện tại ta viễn chinh thay các ngươi, các ngươi có thể ngồi mát ăn bát vàng? Ngươi nói, chuyện như vậy tốt cỡ nào? Đây là chuyện tốt.

Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, chủ nhân Phi Địa Trì im lặng một lúc, hắn lại nói:

– Ngươi muốn muốn cái gì?

– Ta muốn không nhiều.

Lý Thất Dạ cười nhạt và nói:

– Vài thứ tốt, một chút vật tư, không hơn.

Chương 4452: Ta chính là ta, Lý Thất Dạ

Lý Thất Dạ nói chỉ cần vài thứ tốt, một chút vật tư, đó cũng không phải là vài thứ tốt, cũng không phải một chút vật tư.

Thử nghĩ xem, thứ có thể được Lý Thất Dạ gọi là thứ tốt, nó là bảo vật kinh khủng thế nào?

Nói không quá lời, tại Lý Thất Dạ nói thứ tốt chính là bảo vật kinh thiên trong mắt người khác, đó chính là tiên phẩm vô thượng, thậm chí là thứ rất nhiều người nghĩ không nghĩ ra.

Về phần Lý Thất Dạ nói một chút vật tư, chúng lại là thứ kinh người, “một chút vật tư” kia đặt bên trong Tiên Thống giới đủ làm các đạo thống điên cuồng, chỉ có tồn tại như Phi Địa Trì mới có thể lấy ra những vật tư như thế.

Cho nên, nghe Lý Thất Dạ báo ra danh sách, chủ nhân Phi Địa Trì cũng im lặng, hắn lạnh lùng nói:

– Tốt cho một vài món thứ tốt, một chút vật tư!

Đây không phải là một vài thứ tốt, một chút vật tư đơn giản như vậy, Lý Thất Dạ muốn những thứ kia đủ hù chết người.

– Tin tưởng các ngươi.

Lý Thất Dạ nhún nhún vai, vừa cười vừa nói:

– Các ngươi còn không đến mức nghèo đến mức không đào ra được chút vật tư đó chứ? Ta tin tưởng các ngươi rất giàu có.

Nghe lời lẽ lấy lòng biến tướng của Lý Thất Dạ, chủ nhân Phi Địa Trì hừ lạnh một tiếng, cuối cùng hắn lạnh lùng nói:

– Ta sẽ báo cho những người khác, cấp cho hay không là chuyện của người khác.

– Tin tưởng các ngươi hoàn toàn không có vấn đề.

Lý Thất Dạ rất tự tin, hắn cười cười, cũng không nóng nảy vội vàng, cũng không thèm để ý tới.

– Đến lúc đó ngươi cầm đồ vật thì cút ngay cho ta.

Chủ nhân Phi Địa Trì rất khó chịu với sự hiện diện của Lý Thất Dạ.

Hắn có thể thoải mái sao? Lý Thất Dạ ở nơi này không bao lâu, không nói đã cướp lấy lược lượng thương thiên của Phi Địa Trì, hiện tại còn dùng công phu sư tử ngoạm nghiền ép thứ tốt của hắn, hắn không phát điên, không tức giận đã là tu dưỡng tốt rồi.

Đổi lại những người khác dám đòi hỏi đồ vật của hắn, hắn sẽ diệt kẻ đó đầu tiên! Đương nhiên, gặp phải Lý Thất Dạ dùng công phu sư tử ngoạm, hắn lại không thể làm gì, cho dù hắn không muốn đáp ứng cũng phải đáp ứng.

– Không cần đuổi ta đi.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Đã đến giờ, ta cũng không sống ở nơi đây, sẽ đi ngay lập tức. Nơi chim không thèm ỉa của ngươi, trừ ngươi thì không có cả bóng quỷ, ở lại nơi này không có gì vui cả.

– Ngươi…

Chủ nhân Phi Địa Trì có xúc động muốn đá Lý Thất Dạ ra ngoài, nơi này của hắn chính là bảo địa vô thượng, có ảo diệu vô tận, người khác cầu ở nơi này cũng không có tư cách.

Hiện tại Lý Thất Dạ lại nói là nơi cằn cõi chim không thèm ỉa, nội tâm hắn càng cảm thấy khó chịu.

– Nói đùa.

Thời điểm chủ nhân Phi Địa Trì sắp phát điên, Lý Thất Dạ nói một câu xem như không có việc gì.

Chủ nhân Phi Địa Trì hừ lạnh một tiếng, im lặng, qua một lúc sau, hắn mới lạnh lùng nói:

– Cho dù ngươi có thể sống sót, sau đó thì sao? Ngươi thật muốn khai chiến với thương thiên sao?

– Vì cái gì không muốn?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Một trận chiến cuối cùng, đây mới là thứ ta muốn. Ngụy tiên hay lão tặc thiên gì đó đều đi chết đi!

– Không biết sống chết.

Chủ nhân Phi Địa Trì lạnh lùng nói.

– Ta cũng không phải chưa từng chết.

Lý Thất Dạ cười nói, hắn không thèm quan tâm những việc này, nói ra:

– Lại nói, ta không phải chưa từng trải qua, ta đã có thể đi tới đó, bằng không tất cả đều không có ý nghĩa!

– Cho dù ngươi thắng, cho dù ngươi đánh tới trận chiến cuối cùng và chiến thắng trở về, ngươi cho rằng ý nghĩa sẽ như thế nào?

Chủ nhân Phi Địa Trì lạnh lùng nói:

– Ngươi sẽ thay thế sao?

– Tại sao phải thay thế?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Ta cũng không muốn đi sáng thế hay tạo hóa gì đó, ta chính là ta, không phải ký hiệu, cũng không phải tồn tại nào đó.

– Ngươi cho rằng có ý nghĩa sao?

Chủ nhân Phi Địa Trì lạnh lùng nói:

– Cho dù ngươi đánh tới trận chiến cuối cùng, cho dù ngươi chiến thắng tất cả, cuối cùng thì như thế nào?

Chủ nhân Phi Địa Trì nói lời này, ánh mắt Lý Thất Dạ trở nên thâm thúy, hắn nhìn về nơi xa xôi, hắn không trả lời chủ nhân Phi Địa Trì.

– Một trận chiến cuối cùng, thứ chèo chống ngươi là gì?

Chủ nhân Phi Địa Trì từ từ nói:

– Cầu trường sinh? Cầu sáng thế? Hay cầu vĩnh sinh?

Qua một hồi lâu, Lý Thất Dạ thu hồi thâm thúy vô cùng ánh mắt, từ từ nói:

– Cầu mình, một đáp án mà thôi, ta sở cầu cũng không nhiều, một đáp án là đủ! Có một số việc, ta nên đi làm, nên đi nhổ chính nó. Ta không phải chúa cứu thế, cũng không phải tạo hóa, ta chính là ta, không hơn.

– Nhưng đi đến một bước kia, chỉ sợ không phải do ngươi.

Chủ nhân Phi Địa Trì lạnh lùng nói:

– Ngươi như đứng trên thương thiên, vậy thì không phải do ngươi, nên đến cuối cùng sẽ đến, nên đối mặt cuối cùng vẫn phải đối mặt.

– Vậy sao?

Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn phong khinh vân đạm nói ra:

– Đợi ta đứng trên thương thiên, ngươi hỏi lại ta, đến lúc đó ngươi sẽ biết rõ.

Chủ nhân Phi Địa Trì im lặng một lúc, hắn lạnh lùng nói:

– Cho dù ngươi đánh một trận vô địch, tương lai, cũng không thể tốt hơn hiện tại. Có lẽ sẽ càng khó giải, từ xưa tới nay đã khó giải, đổi lại là ai, chỉ sợ cũng giống như vậy, kết cục và quy tắc giống nhua vậy, thế giới cũng không thay đổi.

– Không đi làm thì làm sao biết?

Lý Thất Dạ cười cười, hắn nói:

– Lý luận suông, vĩnh viễn chính là lý luận suông. Đi làm, cho dù không được thì sao? Kém cỏi nhất là cái gì? Tan thành mây khói! Chuyện như vậy không phải chưa từng xảy ra. Cho nên kết quả kém nhất cũng không khác gì nhau.

– Thương thiên canh gác!

Chủ nhân Phi Địa Trì từ từ nói:

– Tự từ xưa tới nay, đều là như thế.

– Canh gác?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Việc này không phải canh gác, đây là một lại một thế giới. Không phải vườn rau nhà của ngươi, không phải chờ đồ ăn đã trưởng thành thì ngươi có thể tùy tiện hái ăn!

– Kỷ nguyên thay đổi, không có gì khác nhau, chẳng qua là phương thức không giống nhau mà thôi.

Chủ nhân Phi Địa Trì nói.

– Vậy sao?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Giống như các ngươi hiện tại dùng thứ tốt giúp đỡ ta, những thứ tốt này đều là ta muốn. Hoặc là, ta đổi phương thức, ta đánh gục tất cả các ngươi, bảo các ngươi ngoan ngoãn giao ra ngoài! Ngươi cảm thấy, các ngươi tiếp nhận phương thức nào? Ta tin tưởng, kết quả đều giống nhau nhưng phương thức khác nhau mà thôi!

– Hừ!

Cùng lúc đó, chủ nhân Phi Địa Trì hừ lạnh một tiếng, thiên địa chấn động, mặt trời mặt trăng và ngôi sao run run.

Chỉ có Lý Thất Dạ thản nhiên không có việc gì, hắn không bị khí thế của Phi Địa Trì ảnh hưởng.

– Cho nên, ngươi cảm thấy ta nói thế nào?

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Mọi chuyện trên thế gian không chỉ có kết quả! Còn có rất nhiều thứ, còn có rất nhiều rất nhiều…

Nói đến đây, ánh mắt của hắn vô cùng thâm thúy.

– Như vậy, ngươi có biện pháp tốt hơn sao?

Chủ nhân Phi Địa Trì lạnh lùng nói.

– Cho nên, ta muốn giết sạch những kẻ đáng chết trước tiên.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười nhạt, tuy hắn cười nhạt nhưng người quen biết hắn nhìn thấy sẽ nổi da gà.

Đương nhiên, chủ nhân Phi Địa Trì hiêu ẩn ý sau nụ cười của Lý Thất Dạ, cho nên hắn im lặng.

Lý Thất Dạ cười cười, nói:

– Giết sạch bọn chúng, ngươi cảm thấy thế nào? Có phải rất nhiều thứ sẽ được giải quyết dễ dàng, kế tiếp, chính là thời điểm ta đánh trận chiến cuối cùng.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ bình thản nói:

– Trong mắt ta, quy tắc chỉ dùng để cải biến, dùng để đánh vỡ, không phải đã hình thành thì không thay đổi! Đến thời điểm nó sẽ cải biến!

Chủ nhân Phi Địa Trì im lặng, hắn hiểu, Lý Thất Dạ quyết định đi làm chuyện gì thì không ai cản nổi, cho dù là bọn họ hay lão tặc thiên cũng không được.

Kẻ dám cản hắn tiến lên, giết không tha, cho dù có bao nhiêu khó khăn cũng không thể ngăn cản hắn, không người nào có thể ngăn cản hắn, Lý Thất Dạ chính là Lý Thất Dạ!

– Chưa từng có, không ai có thể sáng thế chân chính.

Chủ nhân Phi Địa Trì nói:

– Ít nhất, tạm thời chưa có, nếu không, tất cả đã sớm được giải quyết dễ dàng.

– Đạo lý cũng như vậy.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Giống như chính mình đói lại cắt thịt trên người mình ăn, ăn hết sẽ no bụng, không tổn thất cái gì. Đây là việc không thể nào, bằng không sẽ không chờ tới ngày hôm nay.

– Từ xưa tới nay, mặc dù có người đã làm qua.

Chủ nhân Phi Địa Trì, cuối cùng nói:

– Nhưng không ai thành công, có lẽ, đây là bình cảnh của trường sinh bất tử! Từng có một người đi rất xa, xa đến mức khó có người theo kịp, nhưng ta thấy hắn cũng không thành công, nếu không, không có hôm nay, tất cả sẽ cải biến.

– Đó là các ngươi truy cầu mà thôi.

Lý Thất Dạ không cho là đúng, nói:

– Không phải ta truy cầu, trường sinh bất tử, ta không sao cả! Ta muốn không phải thứ này. Cho nên, trường sinh bất tử cũng tốt, sáng thế cũng được, mặc kệ làm gì, nhưng đừng ngăn cản con đường của ta! Nếu không, mặc kệ đi thật xa, giết không tha!

Lý Thất Dạ nói ra lời này, trong mắt bắn ra hàn quang đáng sợ.

Chủ nhân Phi Địa Trì im lặng, hắn hiểu Lý Thất Dạ nói lời này không phải nói đùa, hắn biết rõ, Lý Thất Dạ nói rất nghiêm túc.

Cho dù hôm nay bọn họ có lợi cùng có lợi, nhưng có một ngày hắn ngăn cản con đường của Lý Thất Dạ, như vậy Lý Thất Dạ cũng không do dự giết hắn! Giết không tha, đây là Lý Thất Dạ.

Hơn nữa, quản chi cường đại như chủ nhân Phi Địa Trì, muôn đời đến nay, có thể giết hắn người là rải rác không có mấy.

Nhưng, thực đến một ngày như vậy, chủ nhân Phi Địa Trì tin tưởng, đến lúc đó, ngã xuống người, tuyệt đối không phải Lý Thất Dạ, mà là hắn! Quản chi hắn cường đại trở lại, cường đại trở lại, đều là như thế.

Lý Thất Dạ chính là Lý Thất Dạ, không cần bất cứ lý do gì, không cần nguyên nhân nào.

Trực giác nói cho hắn biết, nếu thật phát sinh chuyện như vậy, chuyện đó sẽ xảy ra.

Chương 4453: Rời đi

Lý Thất Dạ nói phải rời đi, như vậy hắn sẽ rời đi, sau khi hắn đánh bóng binh khí, hắn lập tức đi tới Bất Độ Hải.

Trước khi Lý Thất Dạ lên đường, đám người Đại Hắc Ngưu cũng không biết thời gian Lý Thất Dạ rời đi, cho nên, tại thời điểm Thất Dạ rời khỏi nơi này, đám người Đại Hắc Ngưu đã chờ sẵn từ sớm và đưa tiễn.

Cũng không biết ai truyền tin tức Lý Thất Dạ sẽ rời đi, cho nên trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người trong Tiên Thống giới biết rõ Lý Thất Dạ sắp đi xa, mọi người nghe tin đã hành động, cho nên vô số tu sĩ đến đây đưa tiễn.

Trên thực tế, sau khi tin tức Lý Thất Dạ rời đi truyền ra ngoài, toàn bộ Tiên Thống giới chấn động và sinh ra gợn sóng không nhỏ.

– Cái gì, vạn cổ đệ nhất tổ sắp rời đi?

Sau khi nghe tin này, không biết bao nhiêu người cho rằng mình nghe lầm, chiến tranh vừa mới kết thúc, hiện tại vạn cổ đệ nhất tổ lại rời đi.

– Vạn cổ đệ nhất tổ rời đi? Lúc nào?

Rất nhiều người vừa nghe tin tức Lý Thất Dạ phải rời đi, thậm chí nghĩ đến đây đưa tiễn Lý Thất Dạ.

– Tại sao rời đi nhanh như vậy, thiên hạ vừa ổn định.

Tại Tiên Thống giới, không biết có bao nhiêu đạo thống, không biết có bao nhiêu cường giả đều khát vọng Lý Thất Dạ có thể lưu lại.

Dù sao, Tam Tiên giới hôm nay có vạn cổ đệ nhất tổ thủ hộ, Tam Tiên giới sẽ bình an vô sự.

Nếu vạn cổ đệ nhất tổ rời đi, tất cả mọi người trong Tiên Thống giới sẽ sinh lòng bất an, dù sao, không ai biết hắc ám sẽ hàng lâm khi nào, vạn nhất vạn cổ đệ nhất tổ vừa rời đi, hắc ám lại hàng lâm lần nữa, thế gian này còn ai thủ hộ Tam Tiên giới?

– Nếu như vạn cổ đệ nhất tổ có thể lưu lại, vậy thì tốt rồi.

Không ít sinh linh Tiên Thống giới nghe tin tức như thế, bọn họ âm thầm cầu nguyện, hi vọng ông trời có thể nghe mình cầu nguyện, hi vọng vạn cổ đệ nhất tổ có thể lưu lại.

Nghe tin tức vạn cổ đệ nhất tổ sẽ rời đi, đối với rất nhiều tu sĩ và cường giả Tiên Thống giới đều cảm thấy không bỏ, bọn họ có cảm giác bị đả kích.

Thiên hạ hôm nay, mỗi người đều xem vạn cổ đệ nhất tổ là thủ hộ giả, là chúa cứu thế, hiện tại vạn cổ đệ nhất tổ sắp rời đi, không ít người có cảm giác nội tâm trống trải.

– Nghe nói, vạn cổ đệ nhất tổ đi Bất Độ Hải.

Cũng có người tin tức thông linh đã biết mục tiêu của Lý Thất Dạ.

– Bất Độ Hải!

Nghe tin tức như thế, rất nhiều người rung động, vào lúc đó, không biết bao nhiêu người ngẩng đầu nhìn về phương xa, nhìn Bất Độ Hải mênh mông vô tận, nhìn Bất Độ Hải đầy bí ẩn, tất cả mọi người sinh ra cảm giác sợ sệt.

Bởi vì Bất Độ Hải là nơi có quá nhiều không biết, bởi vì Bất Độ Hải là điềm xấu trong lòng mọi người.

Trăm ngàn vạn năm qua, không chỉ có rất nhiều Chân Đế Thuỷ tổ tiến vào, không ai quay trở lại, Thuỷ tổ quay trở lại cũng rơi vào hắc ám, bọn họ vươn ma thủ nhắm vào Tam Tiên giới, cho nên Tiên Thống giới hôm nay đã liệt Bất Độ Hải vào nơi ẩn chứa điềm xấu.

– Vạn cổ đệ nhất tổ tiến vào Bất Độ Hải?

Nghe tin tức như thế, có không ít lão tổ rung độngcó lão tổ nhìn xa lại rung động:

– Không hổ là vạn cổ đệ nhất tổ, hắn muốn trực đảo hoàng long, muốn giết vào hang ổ hắc ám, san bình hắc ám, vĩnh viễn trừ hậu hoạn.

Vào lúc đó, nghe tin tức Lý Thất Dạ muốn đi vào Bất Độ Hải, không ít lão tổ đệ nghĩ Lý Thất Dạ muốn trực đảo hoàng long, muốn tiêu diệt hang ổ hắc ám.

– So với chờ hắc ám hàng lâm lần nữa, không bằng tự mình giết vào Bất Độ Hải, cũng san bằng hang ổ hắc ám.

Không ít lão tổ gật đầu, bọn họ khen một tiếng, nói ra:

– Vạn cổ đệ nhất tổ là người vô song, cũng chỉ có hắn mới có phách lực như vậy, cũng chỉ có hắn mới có thực lực làm như thế.

Bất Độ Hải là nơi vô cùng thần bí, từ xưa đến nay có bao nhiêu Thuỷ tổ trở lại? Trước đó, Thuỷ tổ trở lại đều rơi vào hắc ám.

Có thể nói, Bất Độ Hải hôm nay là nơi khủng bố, cho dù là Thuỷ tổ nào cũng không dám tiến vào Bất Độ Hải.

Hôm nay, vạn cổ đệ nhất tổ lại dám một mình một người đi vào, thử nghĩ xem, từ xưa tới nay có ai mang phách lực như vậy? Chỉ có vạn cổ đệ nhất tổ mới có thực lực làm như thế.

– Sâu trong Bất Độ Hải chính là hang ổ hắc ám, không biết nó là tồn tại thế nào?

Cũng có người lo lắng:

– Vạn cổ đệ nhất tổ đi vào, vạn nhất gặp phải tồn tại chung cực thì sao bây giờ?

Cũng có người bỏ đi lo lắng như vậy, vừa cười vừa nói:

– Ngươi buồn lo vô cớ, cũng không nhìn xem vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ là ai, Thủy tổ mạnh nhất xưa nay, chỉ cần hắn tự mình tiến vào, nhất định có thể trực đảo hoàng long, dẹp yên hắc ám, sẽ tạo ra bầu trời trong sáng vì Tam Tiên giới.

Không ít người tán thành lời như thế, không ít người gật đầu đồng ý.

Vạn cổ đệ nhất tổ là ai, một quyền có thể tiêu diệt năm đại Thuỷ tổ, có thể chém giết mười một Thuỷ tổ, ngay cả tồn tại như thập đại Thuỷ tổ cũng không thể sánh vai.

Trên đời này còn ao có thể ngăn cản vạn cổ đệ nhất tổ? Cho dù hắc ám mạnh hơn nữa, hắc ám cũng không là gì trước mặt vạn cổ đệ nhất tổ!

– Tuy nói thì nói thế, nhưng vạn cổ đệ nhất tổ chỉ đi một mình, hảo hán khó địch bốn tay.

Vẫn có cường giả cảm thấy lo lắng, nhẹ nhàng nói ra:

– Thử nghĩ một chút, từ xưa tới nay có bao nhiêu Thuỷ tổ một đi không trở lại? Có bao nhiêu Thủy tổ như đám người Bát Bảo Thuỷ tổ?

Nghe lời này, nội tâm không ít người trở nên nghiêm trọng, trong nội tâm đang lạnh buốt, đây là bóng mờ không thể xóa đi được.

Cường giả này nói không phải không có đạo lý, cũng thật làm người ta lo lắng.

Thử nghĩ xem, bao nhiêu năm qua, trong Tam Tiên giới có bao nhiêu Chân Đế, Trường Tồn, Thuỷ tổ tiến vào Bất Độ Hải, bọn họ đều là thế hệ vô địch một đời, tồn tại như thập đại Thuỷ tổ cũng rơi vào hắc ám.,

Hơn nữa, tất cả Chân Đế, Trường Tồn, Thuỷ tổ đi vào đều là một đi không trở lại, về phần có thể trở về… Mọi người run rẩy, đó là tai nạn đáng sợ.

Nếu như nói Chân Đế, Trường Tồn, Thuỷ tổ đi vào, bọn họ rơi vào hắc ám thì sao? Nghĩ tới điểm này, không ít người rung động.

Phải biết rằng, ngay cả tồn tại như thập đại Thuỷ tổ còn rơi vào hắc ám, các Thuỷ tổ khác rơi vào hắc ám cũng chẳng có gì lạ.

Thử nghĩ một chút, nếu quả thật có nhiều ậy Thuỷ tổ rơi vào hắc ámnhư v, hang ổ hắc ám là nơi kinh khủng cỡ nào, quả thật là nơi khủng bố nhất thế gian.

Nếu thật là như thế, thử nghĩ xem, vạn cổ đệ nhất tổ sẽ đối địch với bao nhiêu Thủy tổ?

– Vạn cổ đệ nhất tổ, có thể đánh thắng được nhiều Thuỷ tổ như vậy không?

– Ở nơi này buồn lo vô cớ, không bằng cầu nguyện vì vạn cổ đệ nhất tổ thì hơn.

Cũng có trưởng bối nói:

– Nếu tất cả Thuỷ tổ đều rơi vào hắc ám, như vậy cho dù vạn cổ đệ nhất tổ không vào Bất Độ Hải, sớm muộn gì hắc ám cũng sẽ hàng lâm, đến lúc đó, chỉ sợ tất cả Thủy tổ rơi vào hắc ám Thuỷ tổ sẽ trở về san bằng Tam Tiên giới.

Nghe lời này, không ít người nổi da gà.

Thử nghĩ xem, cách đây không lâu đã có mười hai vị Thuỷ tổ, một vị Viễn Đạo đã đánh Tam Tiên giới không còn manh giáp, ngay cả Tam Tiên giới cũng suýt tan thành mây khói.

Nếu như hắc ám lại hàng lâm Tam Tiên giới lần nữa, tất cả Thuỷ tổ rơi vào hắc ám sẽ càn quét Tam Tiên giới, khi đó Tam Tiên giới sẽ tan thành mây khói.

Trước khi Lý Thất Dạ rời đi, vô số sinh linh Tiên Thống giới đã đến đưa tiễn, bọn họ đứng chờ bên ngoài Bất Độ Hải, vô số tu sĩ cường giả chờ đợi trong im lặng, tất cả tu sĩ cường giả tự giác đứng thành hàng, không có người nào ồn ào, không có người nào nói chuyện, cũng không cần ai quản chế, mọi người rất tự giác.

Trong khoảng thời gian ngắn, ở bên ngoài Bất Độ Hải đã có hơn một ngàn vạn tu sĩ đưa tiễn vạn cổ đệ nhất tổ.

Hoàn cảnh yên tĩnh, yên tĩnh đến mức chỉ còn lại tiếng hít thở.

Rốt cục, trong ánh mắt chờ mong của mọi người, Lý Thất Dạ đã xuất hiện, hắn đi tới bờ biển Bất Độ Hải, lại bước vào bên trong.

Khi Lý Thất Dạ đứng trên bờ biển, tất cả mọi người quỳ xuống cùng một lúc.

– Cung nghênh đệ nhất tổ.

Tất cả mọi người cúi đầu xuống đất, không có bất kỳ người nào bắt buộc, cũng không có thần uy trấn áp, tất cả mọi người đều tâm phục khẩu phục, tất cả mọi người quỳ lạy từ nội tâm của mình.

Lý Thất Dạ đã đến, đám người Đại Hắc Ngưu đi ra nghênh đón.

Đến đây đưa tiễn có Thánh Sương Chân Đế, Huệ Thanh Tuyền, Thanh Liên Mộc Tổ, Khương Trường Tồn… Ngay cả lão Thụ Yêu cũng xuất hiện.

Mặc dù nói lão Thụ Yêu đã cắm rễ trong Quang Minh Thánh Viện, chân thân bản thể của hắn không thể đưa tiễn nhưng đạo thân lại có thể.

– Công tử đem đi. Đến đây vi Lý Thất Dạ tiễn đưa, Thánh Sương Chân Đế trong nội tâm ức bất trụ thương cảm.

Từ khi biết Lý Thất Dạ đến hôm nay, nàng đi theo bên người Lý Thất Dạ một đoạn thời gian rất dài, trong thời gian ở bên cạnh Lý Thất Dạ, nàng được lợi ích không nhỏ, thậm chí có thể nói được lợi cả đời! Hiện tại Lý Thất Dạ sắp rời đi.

Chương 4454: Gặp Lại, Tam Tiên Giới

Nhìn thấy Thánh Sương Chân Đế thương cảm, Lý Thất Dạ xoa mái tóc của nàng, hắn mỉm cười nói ra:

– Ly biệt chỉ là chuyện thường. Ngươi sống ở quang minh, trời sinh hứng lấy quang minh, tương lai vô lượng, nhất định có thể kế thừa đạo thống, nhất định có thể trở thành Thuỷ tổ.

Lý Thất Dạ nói lời này rất có phân lượng, có thể nói hắn hết sức coi trọng Thánh Sương Chân Đế.

– Ta ghi khắc lời của công tử, nhất định sẽ không cô phụ công tử kỳ vọng.

Thánh Sương Chân Đế khom người bái Lý Thất Dạ, nàng bày tỏ kính ý cao nhất.

– Ta nữa, ta nữa…

Lúc này Đại Hắc Ngưu vừa cười vừa nói:

– Đại Thánh Nhân xem ta đi, tương lai bản soái ngưu sẽ trở thành sơ tổ vô địch trên đời hay không?

Đại Hắc Ngưu rất tự kỷ, có không ít người bật cười, chính lời của Đại Hắc Ngưu đã làm hào khí thương cảm giảm bớt không ít.

Lý Thất Dạ lườm Đại Hắc Ngưu, hắn lạnh nhạt nói:

– Có thể trở thành sơ tổ hay không thì ta không biết, nếu ngươi còn như hiện tại, nói không chừng sẽ biến thành thịt trâu trên bàn đấy, có thể biến thành xuyến thịt trâu.

– Xuyến thịt trâu.

Lão Thụ Yêu nói:

– Ta thích món này, ăn rất ngon.

– Này, uy, uy, lão đầu tử, ngươi nói cái gì?

Nghe thấy lời của lão Thụ Yêu, Đại Hắc Ngưu rất bất mãn, hắn nói:

– Ngươi tin ta đào rễ cây của ngươi ra, sau đó phơi thân của ngươi thành thuốc hay không?

Nghe Đại Hắc Ngưu nói kiêu ngạo như vậy, lão Thụ Yêu lãnh đạm nhìn Đại Hắc Ngưu, dường như không đặt hắn vào trong mắt, Đại Hắc Ngưu tức giận nghiến răng.

Đương nhiên, việc này chỉ là vui đùa giữa lão Thụ Yêu và Đại Hắc Ngưu, dù sao hai người bọn họ quan hệ không tầm thường, vừa là thầy vừa là bạn, thêm nữa… Lão Thụ Yêu xem Đại Hắc Ngưu như vãn bối.

Đại Hắc Ngưu tức giận ngứa răng nhưng hắn không làm gì được lão Thụ Yêu, hắn lại dựa sát vào Lý Thất Dạ, vừa cười vừa nói:

– Hắc, hắc, hắc, Đại Thánh Nhân, thế giới bên ngoài vô cùng rộng lớn, có thể nói là trời cao biển rộng. Hắc, ngươi nói cho ta biết một chút, ta phải thế nào mới có tư cách tiến vào, ta đi theo ngươi được không?

Không hề nghi ngờ, Đại Hắc Ngưu đã chán ở lại Tam Tiên giới, hắn muốn đi thế giới khác xem thế nào.

– Chờ ngươi đủ cường đại lại nói sau.

Lý Thất Dạ lườm hắn, nói:

– Nếu không, ngươi cũng tự mình chuốc lấy cực khổ.

– Này, ngươi có ý gì?

Đại Hắc Ngưu rất khó chịu, hắn trừng mắt và nói:

– Khi dễ ta? Bản soái ngưu là người thế nào? Là tồn tại thế nào! Ta vô địch trên đời, ba năm Thuỷ tổ, chỉ cần vài chiêu là đánh bọn họ răng rơi đầy đất.

Đại Hắc Ngưu thổi da trâu tận trời, ngay cả con mắt cũng không nháy một cái.

– Thật khó lường!

Lão Thụ Yêu nói:

– Không biết là ai kêu gào thảm thiết khi bị bẻ gãy sừng trâu.

Lão Thụ Yêu nói lời này là cố ý hủy lời nói dối của Đại Hắc Ngưu.

– Ngươi có ý gì, nói rõ ràng cho ta nghe, ngươi có ý gì.

Đại Hắc Ngưu đã khó chịu, hắn đỏ mặt và đòi công đạo từ lão Thụ Yêu.

Nhưng lão Thụ Yêu không để ý tới hắn, Đại Hắc Ngưu tức giận thất khiếu bốc khói.

– Thiên hạ chưa yên, bằng không Thanh Liên nguyện theo công tử tiến vào Bất Độ Hải, đây là tâm nguyện.

Thanh Liên Mộc Tổ cũng đến đưa tiễn Lý Thất Dạ, nàng cũng phải cảm khái.

Với tư cách Thuỷ tổ, hơn nữa là Thủy tổ rất cường đại, Thanh Liên Mộc Tổ không thể tiến vào thập đại Thuỷ tổ nhưng tạo hóa của nàng đã hơn xa Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống.

Nàng là Thuỷ tổ tuyệt thế vô song, vô cùng kinh diễm.

Trăm ngàn vạn năm qua đi, bao nhiêu Thuỷ tổ đã tiến vào Bất Độ Hải, đối với Thuỷ tổ mà nói, tiến vào Bất Độ Hải đã thành chấp niệm, hơn nữa vì đủ loại nguyên nhân, Thuỷ tổ đến tình trạng nhất định sẽ tiến vào Bất Độ Hải.

Cho nên, tồn tại như Thanh Liên Mộc Tổ có thể ở lại Tiên Thống giới thời gian dài như vậy đã là kỳ tích, cũng chỉ có đạo thống như Ngũ Hành Sơn mới có thể lưu Thanh Liên Mộc Tổ thời gian dài như vậy.

Thanh Liên Mộc Tổ cũng muốn tiến vào Bất Độ Hải, đặc biệt là vào lúc này, Lý Thất Dạ tiến vào Bất Độ Hải, là lúc nàng tùy tùng hắn tốt nhất.

Chỉ tiếc, hắc ám vừa mới rút lui, Tam Tiên giới vẫn tràn đầy nguy cơ, cho nên, cho dù Thanh Liên Mộc Tổ muốn vào Bất Độ Hải nhưng vẫn phải lưu lại.

Nàng lưu lại không chỉ vì Ngũ Hành Sơn, mà là vì cả Tam Tiên giới, có thể nói, nàng trả giá rất lớn.

– Sẽ có cơ hội.

Lý Thất Dạ gật đầu, nói:

– Ngày khác lại vào Bất Độ Hải, có lẽ thời cơ thích hợp hơn, tứ hải thanh bình, đó là thời điểm ngươi nên đi.

– Thanh Liên thụ giáo.

Thanh Liên Mộc Tổ lại bái, nói ra:

– Thế sự an bình, ta nhất định lên đường tiến vào Bất Độ Hải, nguyện có thể gặp lại công tử.

Lý Thất Dạ cười cười, hắn gật đầu.

Thanh Liên Mộc Tổ tiến vào Bất Độ Hải là chuyện sớm muộn. Thuỷ tổ mạnh mẽ như vậy, đặc biệt là Thanh Liên Mộc Tổ, có thể nói nàng rất khó dừng lại trong Tam Tiên giới quá lâu.

Thời gian dài, nàng là Thủy tổ, luôn luôn có một ngày sẽ hao hết thọ nguyên, cho nên nàng phải lên đường tiến vào Bất Độ Hải.

Có thể nói, Thanh Liên Mộc Tổ có thể ở lại Tiên Thống giới thời gian dài như thế, đó là vì nội tình Ngũ Hành Sơn thâm bất khả trắc, đổi lại các đạo thống khác, bọn họ không thể nuôi dưỡng Thủy tổ lâu như thế.

Mặc dù là như thế, Thanh Liên Mộc Tổ đã dừng lại trong Tiên Thống giới thời gian quá dài, nàng không có khả năng lại tiếp tục ở quá lâu, tương lai nàng sẽ lên đường tiến vào Bất Độ Hải.

– Đa tạ tiên sinh!

Vào lúc này, Kim Quang Thượng Sư và Lan Thư Tài Thánh tiến lên hành lễ với Lý Thất Dạ, nói ra:

– Được tiên sinh chỉ điểm, chúng ta được lợi cả đời, tiên sinh rời đi, chúng ta cũng bế quan, đạo hạnh của chúng ta quá nhỏ bé, không thể góp sức mọn vì Tiên Thống giới.

Kim Quang Thượng Sư và Lan Thư Tài Thánh rất khiêm tốn, phải biết rằng, tai nạn Tiên Thống giới tiến đến, hai người bọn họ đã xông lên tuyến đầu, thấy chết không sờn, có thể nói bọn họ không thẹn với danh xưng Thuỷ tổ, cũng không thẹn với trách nhiệm Thuỷ tổ.

– Tin tưởng, trong tương lai không lâu, Tiên Thống giới sẽ sinh ra hai Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống.

Lý Thất Dạ gật đầu, mỉm cười, xem như chào Kim Quang Thượng Sư và Lan Thư Tài Thánh.

– Hi vọng như thế.

Kim Quang Thượng Sư và Lan Thư Tài Thánh lại hành lễ, bọn họ bế quan trùng kích bình cảnh trở thành Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống.

Với tư cách Thủy tổ cấp bậc Đế Thống, bọn họ đã rất cường đại, nhưng vừa mới trải qua đại chiến, bọn họ cũng hiểu mình còn kém Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống rất lớn.

Ngày xưa, Lan Thư Tài Thánh không quá truy cầu đại đạo, sau trận chiến hôm nay, hắn cũng quyết tâm bế quan tu luyện, hắn muốn đột phá bình cảnh trở thành Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống.

Đối với Lan Thư Tài Thánh mà nói, cho dù hắn không cầu có thực lực Tiên Thống, nhưng Tiên Thống giới cần hắn, Tam Tiên giới cần hắn, thiên hạ chúng sinh cần hắn.

Có thể nói, so với thực lực Đế Thống, chúng sinh trong Tiên Thống giới cần Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống hơn.

Cho nên, Lan Thư Tài Thánh đã quyết định bế quan, hắn muốn đột phá cấp độ cao hơn.

– Còn có thể gặp lại hay không?

Thời điểm chia tay, Huệ Thanh Tuyền nắm tay Lý Thất Dạ, nhìn Lý Thất Dạ, trong ánh mắt mang theo tha thiết.

Quan hệ giữa hai người rất vi diệu, nguyên nhân là vì Tam Tài Kỳ Nhân nên bọn họ có một ước định, có hôn nhân không nói rõ.

Cũng chính bởi vì như thế, quan hệ giữa hai người rất kỳ diệu, hơn nữa, trước kia, đối mặt với bất cứ chuyện gì, Huệ Thanh Tuyền đều ủng hộ Lý Thất Dạ, có thể nói đã chiếm được hảo cảm của Lý Thất Dạ.

– Có duyên sẽ gặp lại.

Lý Thất Dạ mỉm cười, hắn cười nói.

– Ta sẽ.

Huệ Thanh Tuyền chính là Huệ Thanh Tuyền, nàng là nữ tử hiếm thấy:

– Ta sẽ càng cố gắng, bằng không cho dù gặp lại thì ta cũng tự ti.

– Lại gặp lại, ta sẽ lau mắt mà nhìn.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Thiên phú của Huệ Thanh Tuyền rất kinh người, có thể nói, tạo hóa của nàng không thua gì Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh, có lẽ Ngũ Hành Sơn sẽ xuất hiện người thứ hai như Thanh Liên Mộc Tổ.

– Nguyện như thế, sẽ gặp lại.

Huệ Thanh Tuyền gật đầu, nàng nói rất khẳng định.

– Mọi người, gặp lại.

Lý Thất Dạ không hề cáo biệt từng người, hắn chào tất cả mọi người:

– Nguyện thiên địa an bình, có ngày gặp lại.

– Nguyện thiên địa an bình.

Tất cả mọi người hành lễ với Lý Thất Dạ, tạm biệt Lý Thất Dạ.

– Nếu như thế, thời điểm gặp lại, nói không chừng sẽ nhìn thấy các ngươi con cháu đầy đàn.

Thời điểm sắp chia tay, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn sang Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế, hắn vừa cười vừa nói.

– Như công tử mong muốn.

Tam Mục Thần Đồng và Linh Tâm Chân Đế cùng hành lễ với Lý Thất Dạ, bọn họ có ngày hôm nay đều là Lý Thất Dạ ban tặng.

– Gặp lại.

Lý Thất Dạ trịnh trọng gật đầu, mỉm cười, hắn tiến vào trong Bất Độ Hải, cũng không quay đầu lại.

– Tạm biệt.

Đám người Đại Hắc Ngưu lưu luyến không rời, khom người chào Lý Thất Dạ.

– Cung tiễn đệ nhất tổ, nguyện đệ nhất tổ chiến thắng trở về.

Hơn một ngàn vạn tu sĩ quỳ bái khi Lý Thất Dạ rời đi.

Lý Thất Dạ cứu vớt Tam Tiên giới, cứu vớt hàng tỉ sinh linh, cứu vớt tất cả mọi người, hôm nay Lý Thất Dạ rời đi, tất cả sinh linh trong Tiên Thống giới đều hành lễ.

Lý Thất Dạ bước vào bên trong Bất Độ Hải, hắn biến mất trong Bất Độ Hải mênh mông.

Cho dù Lý Thất Dạ đã biến mất trong Bất Độ Hải, ngàn vạn tu sĩ vẫn quỳ trên mặt đất rất nhiều người vẫn ba quỳ chín bái.

Nhìn Lý Thất Dạ biến mất trong Bất Độ Hải mênh mông, nội tâm đám người Đại Hắc Ngưu không rõ tư vị thế nào.

Bởi vì không có ai biết, lần này từ biệt có gặp lại hay không, huống chi, Lý Thất Dạ vốn là khách qua đường, không thuộc về thế giới này.

– Gặp lại.

Huệ Thanh Tuyền lẩm bẩm.

Chương 4455: Bất Độ Hải

Bất Độ Hải là nơi bí ẩn, không có ai biết nó sâu cạn thế nào, cũng không người nào biết nó rộng lớn và kỳ diệu ra sao…

Trăm ngàn vạn năm qua đi, Bất Độ Hải là bí mật, vô số sinh linh Tam Tiên giới không ngừng bàn luận vấn đề này.

Bất Độ Hải có đủ các loại truyền thuyết, có người nói Bất Độ Hải có thể đến Bỉ Ngạn, nếu có thể leo lên Bỉ Ngạn là có thể tiến vào Tiên giới trong truyền thuyết.

Cũng có người nói, Bất Độ Hải cất giấu t bí mật rường sinh bất tử, nếu người nào có thể tìm được bí mật này, nhất định có thể trường sinh bất tử.

Cũng có người nói, bản thân Bất Độ Hải chính là một thế giới, nếu có thể tìm được cửa vào chính thức của thế giới này, ngươi sẽ tiến vào thế giới vô cùng kỳ diệu…

Trăm ngàn vạn năm qua đi, có quá nhiều truyền thuyết nói về Bất Độ Hải.

Hơn nữa, trăm ngàn vạn năm qua đi, vô số Chân Đế, Trường Tồn, Thuỷ tổ đều người trước ngã xuống người sau tiến vào Bất Độ Hải, có thể nói Thủy tổ tới thời gian nhất định sẽ tiến vào Bất Độ Hải.

Không có bất kỳ người đi nào bắt buộc Thuỷ tổ, cũng không có bất kỳ quy định cứng nhắc nào, nhưng Thuỷ tổ tới thời gian nào đó sẽ đi vào Bất Độ Hải.

Hơn nữa, trăm ngàn vạn năm qua đi, Thủy tổ tiến vào Bất Độ Hải đều không quay về Tam Tiên giới, thời điểm hắc ám hàng lâm là ngoại lệ duy nhất.

Mặc kệ đủ loại truyền thuyết về Bất Độ Hải, nhưng có một cách nói rất khẳng định.

Sau khi Thuỷ tổ đạt tới cảnh giới nhất định, đặc biệt sau khi tiến vào cấp bậc Tiên Thống, rốt cuộc thiên địa trong Tam Tiên giới không thể lưu Thuỷ tổ ở lại.

Hơn nữa, Thuỷ tổ đạt tới cảnh giới như vậy sẽ tiêu hao thọ nguyên, chắc chắn sẽ chết già trong thế gian.

Cho nên, tới cấp bậc này, Thuỷ tổ sẽ tiến vào Bất Độ Hải, chỉ có tiến vào Bất Độ Hải mới có thể làm thọ nguyên của mình dồi dào, mới có thể sống càng lâu, kéo dài tuổi thọ.

Rất nhiều người tán thành cách nói này, thậm chí đã đạt được Thuỷ tổ thừa nhận.

Tất cả mọi người biết rõ, thời khắc tiến vào Bất Độ Hải sẽ không có đường quay lại, một khi tiến vào Bất Độ Hải, rốt cuộc không cách nào trở lại Tam Tiên giới, cho nên bởi vì như thế, ngàn trăm vạn năm qua đi, bao nhiêu Thuỷ tổ, bao nhiêu Chân Đế, bọn họ đều biến mất trong Bất Độ Hải mênh mông.

Sóng biển chập chờn, nước biển phập phồng, biển cả mênh mông như nối liền với bầu trời, đứng trên mặt biển, dường như chỉ cần duỗi tay là có thể chạm vào bầu trời.

Thời điểm đứng trên mặt biển Bất Độ Hải, ngươi sẽ cảm thấy mình cách bầu trời quá gần, chỉ cần vươn tay là chạm vào mặt trời mặt trăng và ngôi sao.

Sau khi Lý Thất Dạ bước vào Bất Độ Hải, hắn cảm thấy gió biển ẩm ướt thổi vào mặt, gió biển nhu hòa như bàn tay nữ nhân vuốt ve.

Cho nên, thời điểm tiến vào Bất Độ Hải, nó không khủng bố như ngươi suy nghĩ, ngược lại còn có cảm giác thoải mái, dường như thời khắc ngươi tiến vào Bất Độ Hải thì ngươi đã trở thành một bộ phận của Bất Độ Hải.

Nói không quá lời, thời điểm ngươi đứng trên mặt biển, ngươi có cảm giác về nhà, dường như đây mới là nơi ngươi nên đến, sau khi tới đây, ngươi sẽ không muốn trở về.

Cảm giác như thế rất vớ vẩn, nơi này là Bất Độ Hải, là Bất Độ Hải tràn đầy vô số hung hiểm, tại sao ngươi có cảm giác về nhà?

Nhưng trên thực tế là như vậy, cảm giác không chân thật, thực sự không phải là ảo giác.

– Bất Độ Hải.

Lý Thất Dạ đứng trên mặt biển, gió biển thổi vào mặt, hắn lẩm bẩm.

Đứng trên Bất Độ Hải, đối với chí tôn vô cùng cường đại mà nói, nơi này như trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cá nhảy, có cảm giác tự do tự tại.

So sánh với cảm giác tự do tự tại ở Bất Độ Hải, hình như Tam Tiên giới là thới giới nhỏ, ngươi sẽ có cảm giác bó tay bó chân.

Đối mặt với cảm giác như vậy, ngươi có thể tưởng tượng sau khi Thuỷ tổ tiến vào Bất Độ Hải sẽ không bao giờ muốn quay về Tam Tiên giới, tâm tính như vậy có thể hiểu được.

Đứng trên Bất Độ Hải, hắn quay đầu nhìn biển rộng mênh mông, hắn không thấy bãi biển và Tam Tiên giới đâu nữa.

Bên trong Bất Độ Hải, cho dù ngươi chỉ tiến một bước, sau khi đi vào Bất Độ Hải thì ngươi đã thoát ly thế giới khác, cho nên ngươi quay đầu nhìn lại sẽ không thấy con đường đâu nữa, càng không thấy phương hướng Tam Tiên giới.

Muốn trở lại Tam Tiên giới, ngươi cần thủ đoạn cường đại, thông qua bước nhảy không gian, cuối cùng ngươi mới có thể rời khỏi Bất Độ Hải, nhảy ra khỏi thế giới này và trở lại Tam Tiên giới.

Phải biết rằng, muốn hoàn thành bước nhảy không gian cần thời gian rất dài, cũng cần công lực vô cùng, cho dù cường đại như Thuỷ tổ, bọn họ không nhất định chịu nổi tiêu hao khi muốn tiến hành bước nhảy không gian.

Đây cũng là nguyên nhân đám người Thuỷ tổ tiến vào Bất Độ Hải lại không quay trở lại.

Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, hắn không đi tìm Tam Tiên giới, hắn nhìn phía trước, cảm thụ thiên địa, nghe thủy triều lên xuống, hắn chậm rãi nhắm mắt lại.

Chỉ trong nháy mắt, Lý Thất Dạ như dung nhập vào bên trong Bất Độ Hải.

Lý Thất Dạ cảm thụ phạm vi mấy vạn dặm chung quanh, thậm chí hắn có thể nhìn thấy con cá nhỏ phun bong bóng ở cách đó vạn dặm, Lý Thất Dạ có thể nhìn rất tỉ mỉ.

Lý Thất Dạ đứng yên tại chỗ như pho tượng, cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ mở mắt ra, hắn cười nhạt, thân thể chấn động như bọt nước, Lý Thất Dạ bước ra một bước, hắn vượt qua không gian.

Bất Độ Hải rộng lớn đến mức ngươi không thể tưởng tượng nổi, thậm chí có người nói, cho dù Tam Tiên giới rộng thêm mười vạn lần cũng không bằng một góc của Bất Độ Hải, nếu như ngươi là một vị Thuỷ tổ, ngươi dùng thời gian cả đời cũng không thể đi hết Bất Độ Hải.

Lý Thất Dạ bước ra một bước, hắn lại vượt qua không gian lần nữa.

Bất Độ Hải quá lớn, bên trong có đủ loại cảnh tượng vô cùng đồ sộ, rất nhiều cảnh tượng là thứ vô số người dùng cả đời cũng không tưởng tượng nổi, hơn nữa có cảnh tượng không tìm thấy trong Tam Tiên giới.

Trong Bất Độ Hải có cơn gió kinh thiên, từng cơn gió quét qua mặt biển, trong vùng biển này, từng cơn gió thổi tạo thành vô số xoáy nước trên mặt biển..

Vòng xoáy trong biển có thể xé nát tất cả, bất cứ sinh linh nào bị cuốn vào cũng không thể đào thoát.

Nhưng chính những vòng xoáy hung hiểm kia lại có từng ngọn núi mọc lên, chúng giống như định hải thần châm và trấn áp hải vực này.

Càng đồ sộ hơn chính là, hơi nước trong vòng xoáy bốc lên bao phủ ngọn núi, có thể nhìn thấy từng tòa cổ thành xuất hiện trên núi, bên trong thành có ngựa xe như nước, người đến người đi, giống như đó là thế giới phồn hoa.

Nhưng thời điểm ngươi muốn bước vào ngọn núi, tất cả cảnh tượng kia sẽ biến mất không thấy đâu nữa, dường như nó chỉ là ảo ảnh mà thôi.

Nhưng thời điểm ngươi nhìn thấy cảnh tượng đó, ngươi có thể nghe rõ âm thanh ngựa xe trong thành cổ, có tiếng nói chuyện, thậm chí còn nghe được tiếng ve kêu.

Cảnh tượng như vậy rất chân thật, làm cho người ta không hiểu rõ.

Trong Bất Độ Hải có vùng biển bị sương mù bao phủ, sương mù không biến mất suốt mấy ngàn vạn năm, mỗi lần sương mù bao phủ hải vực, người ta có thể nhìn thấy mặt trăng đang lơ lửng, mặt trăng lưu chuyển không dứt.

Nhưng khủng bố chính là, thời điểm mặt trăng xuất hiện, trên biển xuất hiện vô số tử thi, vô số tử thi này bị vải trắng bao phủ toàn thân giống như vô số cỗ xác ướp.

Vô số cỗ thi thể như vậy lại hấp thu ánh trăng rực rỡ, khi chúng hấp thu ánh trăng càng nhiều, trên vải trắng bao phủ thi thể lại có đồ án xuất hiện, đồ án kỳ diệu làm người ta khó hiểu.

Bất kể là ai, sau khi nhìn thấy cảnh này sẽ khiếp sợ, người ta sẽ có cảm giác mình đi vào tử vực.

Chàng thanh niên Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc sinh ra trong gia đình mang dòng máu truyền thừa của Thanh Long tộc trong Tứ đại thần thú gia tộc. Với thiên phú tu luyện kinh người vươn lên, tới đỉnh cao tại Ngọc Lan đại lục sau đó phi thăng đến Chí cao vị diện tranh đấu với các vị chúa tể… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Hơn nữa, những tử thi này tùy thời sống lại và tấn công kẻ xâm nhập.

Thời điểm Lý Thất Dạ đi qua hải vực này, hắn cũng dừng bước lại, ngừng chân quan sát vô số tử thi đang hấp thu ánh trăng.

Qua hồi lâu, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt và lắc đầu nói:

– Từ xưa tới nay, vì phục sinh trọng sinh, có thể nói đã dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, cổ nhân cũng như thế.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ không quấy rầy chúng, hắn quay người rời đi.

Cảnh này rất khủng bố nhưng Lý Thất Dạ lại cảm thấy bình thường, bởi vì hắn biết chúng đang làm gì.

Trong Bất Độ Hải cũng có nơi đổ nát. Thời điểm ngươi tiến vào nơi đổ nát này, ngươi sẽ cảm nhận được lực lượng cường đại ập tới.

Ở chỗ này, mặt biển bị xé nứt, xuất hiện từng sườn đồi dài hẹp nước biển chảy xuống phía dưới, trên bầu trời có tinh thể nghiền nát, có ngôi sao rơi vào trong biển rộng, ngôi sao cực lớn lộ ra một nửa tàn phiến trên mặt biển, đó là cảnh tượng vô cùng đồ sộ.

Nhìn thấy cảnh này, ngươi có thể tưởng tượng, năm đó đã bộc phát chiến tranh kinh thiên cỡ nào.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tập 53 theo yêu cầu nhé :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
☣Bộ Truyện Con Đường Bá Chủ cập 24h mỗi ngày nhé các đạo hữu ...!☣ f5 hoặc tải lại trang để nhật chính xác nhé..:)☣Còn các thành viên thì không cần :) mặc định cập nhật bất kỳ truyện nào mới nhất nhé
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Tớ mới eidt lại được 500 chương mới nhất nhé ... đã gửi cho hà thu nhé bạn..^^!Chậm nhất giờ này ngay mai hoàn tất nhé bạn
https://audiosite.net
hạ vũ 1 tuần trước
truyện ta đánh cắp dòng thời gian không ra nữa ak 😂
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!