Đế Bá Audio Podcast
Tập 890 [Chương 4446 đến Chương 4450]
❮ sautiếp ❯Chương 4446: Sáng thế
Lực lượng của Lý Thất Dạ tăng lên như bay, biến thành một cự nhân to lớn không gì sánh bằng, hắn lớn đến mức lĩnh vực vạn vật đã không thể thừa nhận nổi.
Âm thanh răng rắc, răng rắc, răng rắc vang lên, khi thân thể Lý Thất Dạ càng ngày càng cực lớn, trọng lượng của hắn tăng lên rất nhanh, thời điểm đạt tới cực hạn, lĩnh vực vạn vật đã bắt đầu xuất hiện khe hở dài hẹp.
Thử nghĩ xem, trọng lượng của lĩnh vực vạn vật vừa rồi sắp đè chết Lý Thất Dạ, nhưng bây giờ lại ngược lại, khi lực lượng Lý Thất Dạ tăng lên, hắn cũng nặng tới mức có thể đè nát lĩnh vực vạn vật.
– Không tốt!
Lúc này các Thuỷ tổ chấp chưởng trọng bảo sợ hãi, bọn họ không ngừng rót lực lượng vào trong trọng bảo, không ngừng mở rộng lĩnh vực vạn vật, nhưng bọn họ khuếch trương thế nào cũng kém hơn Lý Thất Dạ.
Mặc dù những Thuỷ tổ này không ngừng rót lực lượng và thúc dục, lĩnh vực vạn vật đang khuếch trương gần như vô hạn.
Nhưng Lý Thất Dạ biến hóa còn vượt qua bọn họ tưởng tượng, chỉ trong chớp mắt, Lý Thất Dạ đã lớn tới mức lĩnh vực vạn vật không cách nào thừa nhận nổi.
Cho nên thời điểm này, âm thanh răng rắc vang lên khắp lĩnh vực vạn vật, lĩnh vực không thể thừa nhận nổi trọng lượng của Lý Thất Dạ và vỡ vụn.
Thời điểm này, tất cả mọi người há hốc mồm, Lý Thất Dạ đã lớn tới mức có thể ép vỡ lĩnh vực vạn vật, trong tiếng nổ mạnh, lĩnh vực vạn vật đã vỡ ra, lĩnh vực nứt vỡ giống như một tấm kính, vô số mảnh vỡ bắn tung tóe.
Cùng lúc đó, Lý Thất Dạ thoát ra khỏi lĩnh vực vạn vật, hắn cười lớn và nói:
– Có gì khó chứ!
Lúc này, Lý Thất Dạ nói chuyện lớn như hàng tỉ sấm sét nổ tung, vô số sinh linh hoảng sợ quỳ rạp xuống đất.
Cho dù như thế, Lý Thất Dạ nói chuyện bình thản như không có việc gì, nhưng hắn nắm giữ mấy bản Thiên Thư trong người, lĩnh vực như vậy làm sao có thể vây khốn hắn được.
– Trong dự liệu.
Nhìn thấy lĩnh vực của ba kiện trọng bảo không thể làm gì được Lý Thất Dạ, càng không thể vây khốn Lý Thất Dạ, hắc ám tín sứ cũng kinh hãi nhưng không ngoài ý muốn, hắn gật đầu nói ra:
– Ba kiện trọng bảo hợp nhất.
Hắc ám tín sứ nói ra lời này, vô số âm thanh vang lên, ba kiện trọng bảo phân biệt khảm trong ba phương vị, lập tức hình thành thời không độc lập, giữa không trung độc lập, sinh mệnh lực vô cùng ẩn chứa thiên địa vạn vật.
Hơn nữa ba kiện trọng bảo hình thành tam giác, tập trung Lý Thất Dạ, cũng hiện ra trước mặt Lý Thất Dạ.
Thời không, vạn vật, tánh mạng, thời điểm này, ba kiện trọng bảo đúng chỗ, tổng cộng đã chuẩn bị đầy đủ.
– Bắt đầu! Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Hắc ám tín sứ quát lớn, hắn hạ lệnh.
– Khải!
Ba kiện trọng bảo do mười một Thuỷ tổ chấp chưởng, hắn hét lớn một tiếng, chỉ trong nháy mắt, một tiếng nổ lớn vang lên, mười một Thuỷ tổ bộc phát lực lượng, huyết khí, đại đạo cường đại quán chú vào trong ba kiện trọng bảo.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, hỗn độn hiện, thời không quay lại nguyên điểm, tất cả bắt đầu lại từ đầu, tất cả đều trở về thời khắc khởi nguyên.
Tiếng nổ “răng rắc” vang lên, một tia sáng xuất hiện, thân thể to lớn của Lý Thất Dạ bị cắt ra, thân thể khổng lồ của hắn bị cắt thành hai nửa, giỗng như bị thanh đao bén nhất thế gian chém qua người.
Tất cả diễn ra quá nhanh, tất cả mọi người không nhìn rõ ràng, tất cả mọi người chỉ nhìn thấy tia sáng hiện ra mà thôi.
– Đó là cái gì?
Nhìn thấy cảnh này, nhìn thấy thân thể to lớn của Lý Thất Dạ bị cắt đứt, tất cả mọi người trong Tiên Thống giới hét lên một tiếng.
– Sáng thế…
Hắc ám tín sứ nhìn cảnh này, tâm thần hắn yên tĩnh như giếng nước, nói ra:
– Hào quang sáng thế!
Thời điểm tất cả trở về nguyên điểm, một tia sáng xuất hiện trong thân thể Lý Thất Dạ, đây là chuyện khủng khiếp cỡ nào, là chuyện đáng sợ ra sao.
Đây là lực lượng sáng thế, lực lượng tuyệt đối, mặc kệ ngươi là tồn tại cường đại cỡ nào, khi bị hào quang sáng thế bao phủ, tất cả sẽ bị chém đứt, không có thứ gì ngăn cản nổi.
Thời điểm hào quang sáng thế bao phủ, mặc kệ ngươi là tồn tại thế nào, là Thuỷ tổ vô địch, cự đầu vô thượng, kết quả đều giống nhau, tất cả đều bị chém giết.
– Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, kỳ điểm lập tức nổ tung, vô số phân tử rơi khắp nơi, vô số vật chất bộc phát, dường như có một thế giới ra đời.
Giống như trời cao sáng thế, lực lượng kia ập tới quá mức khủng bố, nó oanh kích có thể phá hủy Tam Tiên giới, lực lượng sáng thế nổ tung giữa không trung, bất kỳ vật gì, bất kỳ sinh linh nào cũng không thể cản nổi, không cần biết ngươi là ai, chỉ cần đối mặt với thời khắc sáng thế, lực lượng vô cùng lớn của nó sẽ chôn vùi ngươi ngay lập tức.
Cho nên, thời điểm tiếng nổ lớn vang lên, tất cả mọi người nhìn thấy Lý Thất Dạ bị nổ nát bấy, thân thể cực lớn hóa thành vô số tia sáng bay khắp nơi.
Chỉ trong nháy mắt, vào thời khắc sáng thế, Lý Thất Dạ bị nổ tan thành mây khói, hắn giống như hóa thành vô số hạt bụi trong thiên địa, hóa thành một bộ phận trong vô số vật chất, Lý Thất Dạ hóa thành bột phấn dung nhập vào thiên địa…
Sáng thế, Lý Thất Dạ tan thành mây khói, vào lúc này, Lý Thất Dạ trở thành một phần của thế giới, có lẽ mỗi cây cỏ dại đều là một bộ phận của Lý Thất Dạ!
Tinh hà vờn quanh, nhật nguyệt chìm nổi, một thế giới ra đời, sinh mệnh lực vô cùng nuôi dưỡng cả thời đại!
Nhìn thấy việc này, tất cả mọi người há hốc mồm, qua thời gian thật lâu nhưng chưa thể khôi phục tinh thần, chỉ trong một chớp mắt, tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy quá trình sáng thế, một thế giới được khai sáng ra, tất cả đều ẩn chứa khả năng vô hạn.
Đối mặt với lực lượng kinh khủng kia, một thế giới được sáng tạo ra, có vô số sinh linh được ban cho tánh mạng, thiên địa đã hình thành, cảnh tượng như thế vô cùng rung động.
Thử nghĩ xem, không có người nào nhìn thấy quá trình sáng thế, hiện tại trong tình huống ba kiện trọng bảo hợp nhất, tất cả mọi người đã nhìn thấy quá trình sáng thế.
Nhưng đối mặt với lực lượng sáng thế kinh khủng kia, Lý Thất Dạ đã tan thành mây khói.
– Sáng thế, đây là lực lượng sáng thế sao?
Qua thời gian thật lâu, cho dù là Chân Đế cũng bị hù sợ, lực lượng như vậy quá mức khủng bố, đối mặt với lực lượng như thế, bất cứ tồn tại nào cũng đỡ không nổi, mặc kệ ngươi cường đại ra sao, ngươi cũng bị chém giết.
Lý Thất Dạ cũng không thể thoát khỏi, cho dù cường đại như hắn có thể hành hạ Thuỷ tổ, nhưng hắn vẫn bị lực lượng sáng thế hủy diệt.
Nhìn thấy lực lượng khủng bố như vậy, tất cả sinh linh trong Tiên Thống giới sợ hãi.
– Không, không, không, tuyệt đối không phải như vậy, tuyệt đối không có khả năng.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị lực lượng sáng thế đánh tan thành mây khói, tất cả mọi người không dám tin vào mắt mình.
Tất cả mọi người nổi da gà, nếu như lực lượng sáng thế có thể làm Lý Thất Dạ tan thành mây khói trong một chớp mắt, như vậy, trên đời này không ai có thể chống lại hắc ám.
Thử nghĩ xem, chủ nhân hắc ám có được lực lượng sáng thế khủng bố như vậy, toàn bộ Tam Tiên giới cũng không đáng nhắc tới, đối mặt với một kích cường đại như vậy, Tam Tiên giới sẽ tan thành mây khói.
– Không phải như vậy, tuyệt đối không phải là như vậy, đệ nhất hung nhân không chết.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu sinh linh ngã ngồi xuống đất, bọn họ rơi lệ đầy mặt.
Vào lúc đó, bất cứ sinh linh nào cũng không muốn thừa nhận kết cục như vậy, bọn họ không tin đệ nhất hung nhân tan thành mây khói.
Về phần Chân Đế, về phần Trường Tồn, sắc mặt bọn họ trắng bệch, sau khi bọn họ nhìn thấy lực lượng sáng thế khủng bố như vậy bọn họ cũng sinh ra tâm tư tuyệt vọng, đối mặt với lực lượng kinh khủng lúc nãy, bọn họ còn không có tư cách gọi là con kiến hôi.
– Thành công sao?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ tan thành mây khói, có Thuỷ tổ không dám xác định.
Oanh, oanh, oanh…
Đúng vào lúc này, đột nhiên bên trong thế giới vừa xuất hiện sinh ra thiểm điện, thiểm điện vô cùng vô tận.
Lúc này có hàng tỉ tia sét bao phủ thế giới mới, toàn bộ thế giới mới như lâm vào tận thế.
Trong tiếng nổ vang, ba kiện trọng bảo đang liên kết với nhau lại lắc lư, liên kết của chúng trở nên không ổn định.
– Không tốt, có người khống chế nó.
Sắc mặt Bát Bảo Thuỷ tổ thay đổi, hắn rất hoảng sợ.
Đến thời điểm này, hàng tỉ tia chớp đan xen với nhau, sấm sét chiếu sáng toàn bộ thế giới mới, tia chớp đan dệt với nhau tạo thành gương mặt đệ nhất hung nhân!
– Cũng chỉ là bắt chước mà thôi, chủ nhân các ngươi không có năng lực sáng thế, thật sự làm ta thất vọng, hiện tại ta mới là bá chủ thế giới.
Thời điểm tia chớp đan thành gương mặt Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ cười cười, giọng nói của hắn vang vọng khắp thế giới, thời điểm giọng nói của hắn quanh quẩn khắp thế giới, hắn mới là bá chủ thế giới.
– Không tốt, hắn muốn khống chế ba kiện trọng bảo.
Vào lúc này, mười một Thuỷ tổ chưởng chấp ba kiện trọng bảo đều phát hiện trọng bảo bắt đầu thoát khỏi sự khống chế của bọn họ, bọn họ hoảng sợ.
– Đệ nhất hung nhân, nhìn kìa, đó là đệ nhất hung nhân, hắn vẫn chưa chết.
Nhìn thấy tia chớp đan dệp tạo thành gương mặt Lý Thất Dạ, người trong Tiên Thống giới sôi trào.
Những người đang ngã ngồi xuống đất cũng đứng lên, tất cả mọi người hoan hô.
– Đúng là đệ nhất hung nhân, hắn chưa chết, hắn chưa chết.
Thời điểm này, không biết có bao nhiêu người khống chế không nổi, nước mắt bắt đầu tuôn rơi.
– Đệ nhất hung nhân, tất thắng, tất thắng, tất thắng.
Tất cả mọi người thét lên, tất cả mọi người lớn tiếng gào thét.
– Đệ nhất hung nhân, tất thắng, tất thắng, tất thắng.
Vào lúc đó, tiếng rống vang vọng toàn bộ Tiên Thống giới!
Chương 4447: Ai mới có thể sáng thế
Đùng, đùng, đùng…
Tia chớp điên cuồng đánh vào các góc hẻo lánh của thế giới mới, giống như tận thế đang tới gần, vô số tia chớp xẹt qua bầu trời, chúng giống như đám rắn đang nhảy múa, mỗi một tia chớp vừa thô vừa to giống như đang khai thiên.
Thử nghĩ xem, vô số tia chớp tỏa ra hào quang chiếu sáng thiên địa, đây là việc kinh khủng thế nào, giống như có thiên tai hàng lâm, muốn hủy diệt toàn bộ thế giới vừa sinh ra.
Lý Thất Dạ giống như biến thành thần linh duy nhất trong thế giới này.
Oanh, oanh, oanh…
Từng tiếng nổ vang lên bên tai, khi tất cả tia chớp đan vào nhau tạo thành gương mặt Lý Thất Dạ, toàn bộ thế giới mới lắc lư.
Vào lúc đó, không chỉ thế giới mới lắc lư, cho dù là ba kiện trọng bảo tạo thành thế giới mới cũng lắc lư.
Ba kiện trọng bảo lắc lư rất mạnh, hơn nữa không bị mười một Thuỷ tổ khống chế, cho dù mười một Thuỷ tổ đã sử dụng toàn lực, rót tất cả khí huyết, chân khí và đại đạo của mình vào trong ba kiện trọng bảo, bọn họ vẫn không thể ổn định ba kiện trọng bảo.
Phải biết rằng, ba kiện trọng bảo này là cơ sở cấu thành thế giới mới, nếu như ba kiện trọng bảo này va chạm với nhau hoặc tách ra, khi đó toàn bộ thế giới mới sẽ sụp đổ, uy lực khi thế giới nổ tung là đáng sợ nhất, lực lượng của vụ nổ có thể hủy thiên diệt địa.
Thử nghĩ xem, một thế giới nổ tung, uy lực của vụ nổ lớn tới mức không thể diễn tả thành lời.
Oanh!
Thiên địa nổ vang, âm thanh nổ mạnh khủng bố vang vọng tinh thần tất cả sinh linh, cho dù là mười một Thuỷ tổ cũng bị vụ nổ làm điếc tai.
Sau vụ nổ, toàn bộ thế giới mới quay về bổn nguyên, tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt giống như thời gian đang trôi ngược dòng, bổn nguyên hóa thành mặt trời, mặt trăng và ngôi sao cùng thiên địa vạn vật đều khôi phục hình dáng ban đầu, chúng lại trở về bổn nguyên, hóa thành vật chất, trở thành vô số hạt giống như lĩnh vực vạn vật.
Thời điểm này, vô số hạt sinh ra lực hút cường đại, vô số hạt tụ tập lại với nhau
Sau một khắc, tất cả mọi người xem hiểu vì sao các hạt lại tụ tập lần nữa, đó là bởi vì là tất cả các hạt đang đúc thành thân thể Lý Thất Dạ.
Dường như tất cả vật chất trong thiên địa đều bị Lý Thất Dạ khống chế, tất cả vật chất đều là một phần thân thể Lý Thất Dạ, thậm chí có thể nói, thế giới vật chất chỉ là vô số tế bào trong thân thể Lý Thất Dạ mà thôi.
Tất cả vật chất do các hạt cấu thành, thân thể Lý Thất Dạ lại dùng vật chất cấu thành thế giới đúc lại, đây là việc kinh khủng cỡ nào, thật sự vượt qua tưởng tượng của mọi người.
Cũng bởi vì Lý Thất Dạ dùng tất cả vật chất đúc lại thân thể của mình, ba kiện trọng bảo không bị mười một Thuỷ tổ khống chế, vào lúc đó, ba kiện trọng bảo bị kéo tới gần thân thể Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ không chủ dùng vật chất thế giới tạo ra thân thể, hắn còn dùng tất cả lực lượng trong, tất cả ảo diệu trong ba kiện trọng bảo rót vào thân thể, đồng thời huyết khí, chân khí và đại đạo do mười một Thuỷ tổ quán chú vào trọng bảo cũng rót vào thân thể Lý Thất Dạ.
Nếu như nói, vật chất cả thế giới, lực lượng trong ba kiện trọng bảo là tài liệu đúc thành thân thể Lý Thất Dạ, như vậy lực lượng của mười một Thủy tổ chính là dinh dưỡng nuôi dưỡng Lý Thất Dạ.
– Không tốt, hắn muốn hấp thu chúng ta, hắn muốn ép khô tất cả mọi người.
Lúc này có Thuỷ tổ hiểu Lý Thất Dạ muốn làm gì, hắn hoảng sợ thét lớn:
– Mau ngăn cản hắn, nếu không, hắn sẽ càng ngày càng mạnh, hắn sẽ hấp thu tất cả mọi người, hấp thu tất cả lực lượng và chuyển hóa thành lực lượng của hắn.
Thời điểm này, đám người Phi Thiền Thủy tổ đã hiểu, thời điểm sáng thế, lực lượng khủng bố kia cũng không có khả năng chém giết Lý Thất Dạ, chẳng qua Lý Thất Dạ nguyện ý dung nhập vào trong thế giới mới mà thôi, hắn dung nhập toàn bộ thế giới này chính là muốn luyện hóa vật chất và lực lượng của thế giới, đây là một loại cướp đoạt trần trụi.
– Mau ngăn cản hắn!
Đám người Bát Bảo Thuỷ tổ hít khí lạnh, rống to, Lý Thất Dạ hiện tại đã đầy đủ đáng sợ, nếu hắn hút khô một thế giới, hắn khi đó sẽ đáng sợ ra sao.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, thời điểm mấu chốt Lý Thất Dạ đúc lại thân thể, hắc ám tín sứ đứng bên cạnh đã ra tay.
Hắc ám tín sứ lật tay một cái, một thanh đồng kính xuất hiện trong tay, chỉ trong nháy mắt trong mặt kính bắn ra hào quang đáng sợ, hào quang vượt qua tuyên cổ và đánh vào người Lý Thất Dạ.
Oanh, lực lượng chí cao vô thượng bộc phát có thể nghiền nát chư thiên, lực lượng này có thể hủy diệt tất cả mọi thứ.
– Trọng bảo, Thuỷ tổ trọng bảo.
Cảm nhận được lực lượng trấn áp như thế, tất cả mọi người hoảng sợ quát to một tiếng, mọi người biết rõ thanh đồng kính trong tay hắc ám tín sứ là gì.
Trọng bảo, đây là Thuỷ tổ trọng bảo, một kiện binh khí vô địch thế gian, một kiện binh khí có thể quét ngang tuyên cổ.
Nhưng nói đi cũng nói lại, hắc ám tín sứ chính là một trong thập đại Thủy tổ, hắn có được một kiện trọng bảo kỳ quái lắm sao?
Từ xưa tới nay, nếu có ai có thể chế tạo ra Thuỷ tổ trọng bảo, như vậy thập đại Thuỷ tổ nhất định có khả năng tạo ra nhất.
– Đây là…
Nhìn thấy thanh đồng kính trong tay hắc ám tín sứ tay nắm lấy thanh, có lão tổ cổ xưa hoảng hốt, hắn nhớ tới một truyền thuyết.
Hắn từng nghe nói qua, từng có một Thuỷ tổ vô cùng kinh diễm chế tạo một kiện trọng bảo, một kiện trọng bảo cực kỳ nghịch thiên, chỉ có điều, về sau có đồn đãi cho rằng, trọng bảo của Thuỷ tổ này chưa luyện thành, sau đó không còn tin tức.
Hơn nữa, vị lão tổ này từng nghe nói qua, dường như trọng bảo đó là một cái gương.
Oanh!
Trong tiếng nổ mạnh, hào quang bắn vào người Lý Thất Dạ, thời điểm này, dường như hắc ám tín sứ không phải đang cầm một cái gương, hắn đang cầm một mặt trời.
Hào quang mang theo hỏa diễm vô cùng tinh khiết, hơn nữa còn là lửa xanh cực nóng, tất cả lực lượng của hào quang đều chiếu vào thân thể Lý Thất Dạ.
Lực lượng đáng sợ đang thiêu đốt thân thể Lý Thất Dạ, hơn nữa nó còn phong ấn lực lượng của thế giới mới.
Cho nên, đối mặt với một kích của hắc ám tín sứ, không chỉ thế giới mới bị phong ấn, ngay cả Lý Thất Dạ đang đúc lại thân thể cũng bị phong ấn.
– Thành công, phong ấn thành công.
Vào lúc đó, mười một Thuỷ tổ cảm thấy ba kiện trọng bảo ổn định lại, huyết khí, chân khí, đại đạo của bọn họ không bị Lý Thất Dạ thôn phệ.
Nhìn toàn bộ thế giới bị phong ấn, tất cả người trong Tiên Thống giới đều há hốc mồm.
Nhìn thấy một kích của thanh đồng kính có thể phong ấn thế giới, như vậy một kích vừa rồi cũng có thể phong ấn Tiên Thống giới?
Nếu thật là như vậy, một kích vừa rồi có thể phong ấn Tiên Thống giới, tất cả sinh linh trong Tiên Thống giới sẽ bị phong ấn hóa thành pho tượng.
– Đệ nhất hung nhân thoát khốn hay không?
Nhìn thấy hào quang từ thanh đồng kính chiếu vào người, thân thể của Lý Thất Dạ hóa thành pho tượng đồng, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn pho tượng.
Trước đó, tất cả mọi người hoan hô, đều cho rằng Lý Thất Dạ nhất định có thể phá giải thế giới mới, nhưng hắn còn chưa thành công đã bị phong ấn lại.
– Thất bại trong gang tấc!
Có người không cam lòng, hắn tuyệt vọng gào to lên.
– Xem ra, sắp thành.
Hắc ám tín sứ cầm thanh đồng kính, hắn thì thào tự nói. Nhưng thời điểm nói ra lời này, hắn cũng không phải rất khẳng định, bởi vì đối thủ của bọn họ là Lý Thất Dạ, hắn quá tà môn, hắc ám tín sứ nhìn không thấu.
– Còn chưa thành công.
Thời điểm hắc ám tín sứ dứt lời, giọng nói của Lý Thất Dạ vang lên.
Oanh!
Vào lúc này toàn bộ thế giới mới tỏa ra ánh sáng rực rỡ, chỉ thấy mười ba mệnh cung bay lên giữa bầu trời thế giới mới.
– Lại là mười ba mệnh cung!
Nhìn thấy mười ba mệnh cung tỏa sáng, hắc ám tín sứ cũng quát to một tiếng.
Hình như mười ba mệnh cung nhất định có thể khai sáng tất cả kỳ tích, dường như mọi thứ đều vô dụng với nó, nó có thể đánh vỡ tất cả cực hạn, đánh vỡ tất cả quy tắc, nó còn có thể lẩn tránh tất cả áp chế, tất cả hạn chế không có ý nghĩa khi đối mặt mười ba mệnh cung.
– Khai sáng thế giới giới, đúng không?
Thời điểm mười ba mệnh cung bay lên không trung, giọng nói của Lý Thất Dạ vang lên:
– Vậy thì xem ta đi.
Hắn vừa dứt lời, tiếng nổ lớn sinh ra, hỗn độn bao trùm, tánh mạng chu, sáng thế chu, vĩnh sinh chu xuất hiện.
Khai sáng tánh mạng, khai sáng thế giới mới, trường sinh bất diệt, tất cả đều đại biểu cho trật tự chí cao.
Chương 4448: Thiên hạ đều là sâu kiến, mình ta vô địch
Tánh mạng chu ẩn chứa sinh mệnh lực vô cùng vô tận, sinh mệnh lực mênh mông như thế có thể phá tan thế giới, trong thế gian không có gì có thể dung nạp nó.
Vĩnh Sinh chu, trường sinh bất tử, vĩnh sinh bất diệt, cho dù là lực lượng gì cũng không thể xóa nó đi, nó là chí cao vô thượng, vĩnh hằng trường tồn.
Sáng thế chu mở thế giới mới, pháp tắc hoàn toàn mới, trật tự hoàn toàn mới, khai sáng mọi thứ trên thế giới.
Tiếng vỡ vụn vang lên, phong ấn của thanh đồng kính tố nứt vỡ, giống như toàn bộ thế giới đang hủy diệt.
Thời điểm này, hỗn độn chìm nổi, thế giới đã bị hỗn độn bao phủ, một thế giới đang hình thành, trong hỗn độn đã có tính mạng mới đại biểu cho tất cả, chí cao vô thượng, thậm chí nó còn bao trùm thương thiên.
– Không tốt!
Thời điểm này, không chỉ mười một Thuỷ tổ, ngay cả hắc ám tín sứ cũng cảm giác nguy cơ tăng nhiều, trong thời gian thật ngắn, bọn họ như nhìn thấy vô số tính mạng trôi qua, cũng cảm giác nguy hiểm tới gần.
Nhưng tất cả đã trễ, trong hỗn độn xuất hiện một bóng người, đó chính là Lý Thất Dạ.
– Chân Ngã Thương Thiên!
Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, hắn thở dài một hơi, hắn thở dài như hóa thành tuyên cổ, cho dù trăm vạn năm sau, tiếng thở dài này như hóa thành vĩnh hằng!
Lý Thất Dạ đã ra tay, trong trạng thái Chân Ngã Thương Thiên, trong trạng thái ba chiếc thuyền, Lý Thất Dạ ở trong trạng thái như vậy, lực lượng của hắn tăng lên cấp độ không thể tưởng tượng, lập tức chạm đến cực hạn vạn đạo, tất cả tồn tại đều không thể vượt qua hắn, hắn chính là chí cao vô thượng!
Oanh!
Tiếng nổ vang lên, giọng nói như hóa thành vĩnh hằng của Lý Thất Dạ quanh quẩn bên tai mọi người, một câu nói làm tất cả mọi người rung động, vĩnh viễn không thể phai mờ:
– Trấn Phong Thương Thiên Quyền!
Oanh!
Một quyền hủy diệt tất cả, Thuỷ tổ, cự đầu, chí cao vô thượng, tất cả đều sụp đổ dưới một quyền như thế, mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào, cũng không đỡ nổi một quyền.
Một quyền vô thượng, cho dù là Thuỷ tổ cao quý cũng phải cúi đầu, chỉ sợ bọn họ vô địch tuyên cổ, thời điểm nhìn thấy một quyền này, tất cả đều quỳ xuống đất, không ai có thể động đậy.
Một quyền vô thượng, trấn áp thương thiên, sinh linh thiên địa không là gì, Thủy tổ cũng không là gì.
Mười ba mệnh cung gia trì, Chân Ngã Thương Thiên gia trì, ba đại thuyền gia trì, trong trạng thái như vậy vận dụng Trấn Phong Thương Thiên Quyền, một quyền hóa thành tuyên cổ, có ai ngăn nổi?
Trong tiếng nổ thật lớn, ba kiện trọng bảo bị đánh vỡ, vô số mảnh vỡ văng tung tóe.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, ba Thuỷ tổ ở gần nhất bị một quyền đánh chết tại chỗ, bị đánh thành huyết vụ, ba Thuỷ tổ này chính là ba trong năm Thủy tổ không lộ mặt, với tư cách Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống, cuối cùng bị đánh thành huyết vụ, không có ai biết bọn họ là ai.
Hơn nữa, bị Trấn Phong Thương Thiên Quyền đánh thành huyết vụ, bọn họ không cách nào sống sót, chân mệnh bị xóa đi.
Trấn Phong Thương Thiên Quyền đánh chết ba Thủy tổ không lộ ra chân dung, hai người Tả Ngạn Thuỷ tổ, Văn Trúc Thuỷ tổ ở gần ba Thủy tổ kia, dư âm ảnh hưởng còn sót lại của Trấn Phong Thương Thiên Quyền quét qua, hai người bọn họ kêu la thảm thiết và biến thành huyết vụ.
Một quyền này không chỉ đánh nát ba kiện trọng bảo, năm Thuỷ tổ bị đánh thành huyết vụ, các Thuỷ tổ khác bị đánh bay, bọn họ bị thương rất nặng, liền với tư cách một trong thập đại Thuỷ tổ, hắc ám tín sứ cũng bị đánh bay.
Thời điểm quyền kình đáng sợ ập tới, thanh đồng kính trong tay hắc ám tín sứ quét ngang, bao phủ chính mình, cho dù có bảo hộ như thế cũng không có tác dụng.
Oanh, hắn bị quyền kình trùng kích, máu tươi bắn tung tóe, hiển nhiên bọn họ bị thương rất nặng.
Một quyền diệt năm Thuỷ tổ, sáu Thuỷ tổ khác cũng trọng thương, Bàn Long thân thể mạnh nhất cũng bị đánh huyết nhục mơ hồ, lân giáp bay tung tóe, thậm chí có thể nhìn thấy xương trắng.
Năm Thuỷ tổ khác không cần phải nói, thân thể vỡ thành từng khối, xương cốt toàn thân bị quyền kình đánh nát.
– Đi!
Lúc này, hắc ám tín sứ cũng hoảng sợ, thời điểm này hắn ý thức được đại thế đã mất, hắn quay người chạy đi.
Năm Thủy tổ khác cũng hoảng hốt, toàn thân tỏa ra hào quang và quay người bỏ chạy.
– Trốn chỗ nào?
Thời điểm này, Lý Thất Dạ bước ra khỏi hỗn độn, tay cầm Cực Địa Quỷ Mâu, Cực Địa Quỷ Mâu rung động như cuồng phong bạo vũ, thời điểm Cực Địa Quỷ Mâu quét qua, nó vây khốn sáu tên Thuỷ tổ.
– A!
Ngay sau đó tiếng kêu thảm thiết vang vọng thiên địa, quỷ mâu hàn quang lóe sáng, còn có hai Thuỷ tổ không lộ ra dung mạo, mi tâm của bọn họ xuất hiện lỗ máu, Cực Địa Quỷ Mâu đã đâm thủng mi tâm bọn họ, diệt tuyệt chân mệnh đối phương, thân thể hai người ngã xuống và đi đời nhà ma.
– Không!
Lúc này, Thạch Vận Thuỷ tổ bị Cực Địa Quỷ Mâu xuyên thủng lồng ngực, Thạch Vận Thuỷ tổ bỏ chạy lao vào trong hư không vạn dặm, thời điểm hắn cúi đầu nhìn xuống, lồng ngực của chính mình đã xuất hiện một lỗ máu.
Đáng sợ nhất là, thời điểm Cực Địa Quỷ Mâu đâm thủng lồng ngực của hắn, chân mệnh của hắn bị tiêu diệt.
Nhìn máu tươi văng tung tóe, Thạch Vận Thuỷ tổ kêu la thảm thiết, cuối cùng hắn ngã xuống đất, máu tươi nhuộm đỏ bùn đất.
– Ah…
Tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt bên tai, khi tiếng xé gió vang lên, Cực Địa Quỷ Mâu đã đâm xuyên qua người, Bát Bảo Thuỷ tổ và Phi Thiền Thủy tổ đều bị Cực Địa Quỷ Mâu đâm thủng thân thể, hai người bị Cực Địa Quỷ Mâu đâm thủng và xâu thành một chuỗi như thịt xiên.
Cuối cùng, khi Cực Địa Quỷ Mâu chấn động mạnh, Phi Thiền Thủy tổ và Bát Bảo Thuỷ tổ bị chấn động đánh thành huyết vụ.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, cuối cùng Bàn Long đã trốn ra xa, nhưng hắn bị Cực Địa Quỷ Mâu đâm xuyên qua người, cũng đóng đinh trên mặt đất, thân thể to lớn của hắn giãy dụa rất mạnh nhưng không làm nên việc gì.
Đáng tiếc, thân thể của hắn giãy dụa thêm vài lần, chân đạp mạnh vài cái sau đó dần dần cứng ngắt, hắn đã đi đời nhà ma.
– Động tác quá chậm.
Lúc này, Lý Thất Dạ rút Cực Địa Quỷ Mâu ra khỏi thi thể của Bàn Long.
Thời điểm này, hắc ám tín sứ chạy đi thật xa, hắn là người chạy trốn trước nhất, cũng chạy đi với tốc độ nhanh nhất.
Trong thời gian cực ngắn, hắc ám tín sứ đã chạy ra khỏi Tiên Thống giới, sau đó vượt qua Thiên Tiệm và bay về phía Bất Độ Hải.
Tốc độ của hắc ám tín sứ nhanh chóng không gì sánh kịp, không bao lâu hắn đã tới ven biển Bất Độ Hải.
– Giết!
Vào lúc này, Lý Thất Dạ ném Cực Địa Quỷ Mâu bay đi.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, Cực Địa Quỷ Mâu đục lỗ không gian, nghiền nát thứ nguyên và bắn về phía đường ven biển Bất Độ Hải, hơn nữa còn bắn tới trước mặt hắc ám tín sứ.
Cho dù cách xa nhau ức vạn dặm, khi hắc ám tín sứ đã bước vào Bất Độ Hải nhưng Cực Địa Quỷ Mâu lại bay tới.
– Thủ!
Đối mặt với thời khắc sinh tử, hắc ám tín sứ điên cuồng hét lên một tiếng, thanh đồng kính trong tay hắn phong ấn không gian giống như có vách tường bằng đồng cực lớn ngăn cản trước mặt hắn, vách tường này rất to lớn, giống như Thiên Tiệm nằm chắn ngay trước mặt hắn, cũng ngăn cản Cực Địa Quỷ Mâu oanh kích.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, thiên địa như sụp đổ, trúng một trọng kích của Lý Thất Dạ, cho dù vách tường to lớn thế nào cũng không đỡ một kích nổi kinh khủng nhất của Cực Địa Quỷ Mâu, nó đánh nát tất cả mọi thứ.
Cực Địa Quỷ Mâu đánh thẳng vào thanh đồng kính, khi hai bên va chạm vào nhau, thanh đồng kính bị va chạm vỡ nát.
Một kích như vậy quá đáng sợ, quá bá đạo, hắc ám tín sứ cũng không đỡ nổi một kích, thân thể của hắn bị đánh nát bấy và hóa thành huyết vụ.
Hắc ám tín sứ hóa thành huyết vụ, nhưng thời điểm huyết vụ bắn tung tóe, trong huyết vụ sinh ra một tia sáng yếu ớt, nó vội vàng bay vào trong Bất Độ Hải.
Sau khi trúng một kích kích cuối cùng, hắc ám tín sứ là một trong thập đại Thuỷ tổ cho nên rất khó chết, cuối cùng hắn vẫn lưu lại một tia tàn hồn và chạy thoát.
Vào lúc một đám tàn hồn tiến vào trong Bất Độ Hải, nó đã biến mất không thấy gì nữa.
Nhìn thấy tàn hồn tiến vào Bất Độ Hải mênh mông, Lý Thất Dạ không tiến lên đuổi giết, hắn chỉ cười cười nhìn vào sâu trong Bất Độ Hải mênh mông, sau một lúc hắn mới nói:
– Cũng nên có người mật báo việc ta đến!
Qua một lúc lâu, Lý Thất Dạ quay người đứng trong hư không, nhìn thế giới mới hỗn độn, hắn liếm bờ môi và cười nói:
– Cả thế giới chính là đại bổ!
Cuối cùng, hắn cười tiêu sái tự do tự tại.
Cùng lúc đó, toàn bộ Tiên Thống giới yên tĩnh đến đáng sợ, ngay cả cơn gió nhẹ cũng không dám thổi qua, dường như sợ hãi đế uy vô thượng của Lý Thất Dạ.
Tất cả sinh linh trong thiên địa cùng quỳ xuống, ngay cả bọn họ cũng không hiểu vì sao mình lại quỳ, dường như bọn họ bị lực lượng vô thượng của Lý Thất Dạ trấn áp, đầu óc tất cả mọi người trống rỗng.
Trấn Phong Thương Thiên Quyền xuất hiện trấn áp muôn đời, tất cả tồn tại chỉ là con sâu cái kiến mà thôi, đối mặt với uy thế một quyền này, tất cả mọi thứ trên thế gian không còn ý nghĩa.
Hắn xuất ra một quyền, bất cứ kẻ nào trong thiên hạ cũng tin tưởng, đừng nói là Thuỷ tổ, nếu một quyền này đánh vào Tam Tiên giới, chỉ sợ nó sẽ đánh xuyên qua toàn bộ Tam Tiên giới, thậm chí còn đánh Tam Tiên giới thành tro bụi.
Cái gì là vô địch, đây chính là vô địch, bất kể là ai, cho dù là Thủy tổ cường đại, cả đời của bọn họ cũng không đạt tới độ cao như thế.
Cho dù là tồn tại như Thanh Liên Mộc Tổ cũng quỳ xuống, bọn họ khiếp sợ trước đế uy vô thượng của Lý Thất Dạ.
Chương 4449: Thiên hạ thái bình
Sinh linh trong thiên địa quỳ xuống, thời điểm này, vô số người quỳ bái.
Cho dù là tu sĩ vô danh hay lão tổ danh chấn thiên hạ, ngay cả Chân Đế, Trường Tồn Bất Hủ, thậm chí Thanh Liên Mộc Tổ, Tam Tài Kỳ Nhân, Khương Trường Tồn… Dù là Thủy tổ hay Viễn Đạo đều quỳ xuống.
Ngay sau đó, tất cả sinh linh Tiên Thống giới quỳ xuống, bọn họ không dám phát ra chút âm thanh nào, mọi người còn không dám thở mạnh một hơi.
Hiện tại, mặc kệ là ai, mặc kệ là sinh linh nào, trong lòng bọn họ, đệ nhất hung nhân là chí cao vô thượng, chúa tể Tiên Thống giới, không, là chúa tể duy nhất của toàn bộ Tam Tiên giới.
Một quyền đánh chết năm Thuỷ tổ, năm Thuỷ tổ đều là Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống! Tồn tại như thế, thử nghĩ xem, từ xưa tới nay cũng chỉ có vài vị mà thôi.
Đệ nhất hung nhân chém giết mười một Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống, suýt nữa còn tiêu diệt một trong thập đại Thuỷ tổ.
Chiến tích như thế, trong lịch sử Tam Tiên giới từ xưa đến nay, có người nào có thể sánh bằng? Không có người nào cả! Thập đại Thuỷ tổ cũng chỉ là mười con kiến hơi lớn mà thôi, khi so sánh với đệ nhất hung nhân, tất cả đều ảm đạm phai mờ.
Bất kể là người nào, đứng trước mặt đệ nhất hung nhân đều không có ý nghĩa, không ai có thể sinh ra tâm tư phản kháng.
Thế nào là thiên tài, thế nào là vô song, thế nào là kinh tài tuyệt diễm, hiện tại, khi so sánh với đệ nhất hung nhân, tất cả đều trở nên vô nghĩa.
Hạng người kinh tài tuyệt diễm như Thanh Liên Mộc Tổ, từ xưa tới nay được mọi người xưng tụng là thập đại Thủy tổ chói mắt nhất, nhưng tồn tại như nàng cũng phải quỳ dưới đất, đối với đệ nhất hung nhân, tâm phục khẩu phục, thần phục trước mặt đệ nhất hung nhân.
Thử nghĩ xem, từ xưa đến nay, bao nhiêu người kiêu ngạo, bao nhiêu người ngước nhìn lên, bao nhiêu người cả đời này không với tới thập đại Thuỷ tổ, nhưng hôm nay, tất cả đều thảm bại trước đệ nhất hung nhân, cũng phải chạy trốn như chó nhà có tang.
– Vạn cổ đệ nhất tổ!
Trong khoảng thời gian ngắn, người trong thiên hạ hô to.
– Vạn cổ đệ nhất tổ, vạn cổ đệ nhất tổ, vạn cổ đệ nhất tổ!
Vô số người quỳ bái, hô vang:
– Chúa cứu thế của Tam Tiên giới, bá chủ của Tam Tiên giới!
Không biết có bao nhiêu người vừa hô vang danh xưng của Lý Thất Dạ vừa rơi lệ đầy mặt, không biết có bao nhiêu người kích động khóc lớn.
Sau khi bị hắc ám tấn công, người trong Tiên Thống giới lâm vào tuyệt vọng, vô số tu sĩ cường giả người trước ngã xuống, người sau tiến lên, vô số tu sĩ chết trận.
Nhưng cuối cùng vạn cổ đệ nhất tổ Lý Thất Dạ ra tay, đồ diệt ngàn vạn đại quân hắc ám, trấn giết mười một Thuỷ tổ, càn quét tất cả hắc ám, cứu vớt toàn bộ Tiên Thống giới, cứu vớt toàn bộ Tam Tiên giới.
Hắn có công tích vĩ đại như vậy, ngày hôm nay, tất cả sinh linh trong Tiên Thống giới đều mang ơn vạn cổ đệ nhất tổ, tất cả sinh linh đều nguyện ý dựng tấm bia to vì vạn cổ đệ nhất tổ, nguyện ý cầu nguyện vì hắn, hắn là cứu tinh duy nhất của Tiên Thống giới, hắn chính là chúa cứu thế của Tam Tiên giới, hắn chính là thủ hộ giả của Tam Tiên giới.
Ngay lúc này, vô số sinh linh quỳ xuống không đứng dậy nổi, vô số sinh linh quỳ bái, có thể nói, thời điểm này rất nhiều sinh linh hành đại lễ ba quỳ chín lạy, cho dù đầu chảy máu nhưng bọn họ vẫn nguyện ý làm thế.
Hiện tại tất cả sinh linh Tiên Thống giới hành đại lễ với Lý Thất Dạ, bọn họ không phải thần phục khí tức vô địch của Lý Thất Dạ.
Chính Lý Thất Dạ đã cứu vớt Tiên Thống giới, chính Lý Thất Dạ cứu vớt Tam Tiên giới, cứu vớt tất cả sinh linh, cho nên tất cả sinh linh Tiên Thống giới mang ơn Lý Thất Dạ.
– Bình thân.
Thời điểm mọi người trong Tiên Thống giới quỳ lạy Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ khẽ nói.
Lý Thất Dạ nói chuyện rất bình thản, cũng không to rõ nhưng bất cứ người nào trong Tiên Thống giới cũng có thể nghe thấy, tất cả sinh linh đều nghe rõ lời này của Lý Thất Dạ nói chuyện truyền vào tai mọi người.
Cho dù Lý Thất Dạ đã ban cho bình thân, nhưng vô số tu sĩ Tiên Thống giới vẫn tiếp tục ba quỳ chín lạy, không ngừng hành đại lễ với Lý Thất Dạ thêm một lúc, sau đó bọn họ mới chịu đứng lên.
Mọi người đứng dậy, sau đó nhìn thiên địa Tiên Thống giới, không biết bao nhiêu người rơi lệ, không biết có bao nhiêu người vui đến phát khóc và hưng phấn không nói thành lời
– Chúng ta còn sống, chúng ta vẫn còn sống.
Không biết bao nhiêu sinh linh nhìn khắp bốn phía, nhìn người nhà và thân nhân còn sống ngay bên cạnh, bọn họ ôm nhau khóc lớn.
– Chúng ta được cứu giúp, đạo thống của chúng ta được cứu giúp, tông môn chúng ta có thể bảo tồn.
Tuy có rất nhiều đạo thống phái đại quân đi trợ giúp, đại quân trợ giúp của bọn họ lại không còn bao nhiêu người sống sót.
Nhưng đạo thống của bọn họ vẫn được bảo tồn, truyền thừa của bọn họ vẫn còn, chỉ cần đạo thống của bọn họ tồn tại, truyền thừa sẽ kéo dài về sau, không giống Bát Bảo đạo thống, Kim Biến Thần Đình đã tan thành mây khói.
Cho nên, đối với không biết bao nhiêu người, chỉ cần đạo thống vẫn tồn tại, trả giá bao nhiêu cũng đáng giá.
– Tiên Thống giới, sống nhờ vào nhau!
Những người còn sống sót sau tai nạn, có cường giả, có lão tổ toàn thân đẫm máu,bọn họ kích động hưng phấn nhưng lại khóc ròng.
Rất nhiều người tham gia trận chiến kinh thiên địa lần này, bọn họ không suy nghĩ mình còn sống quay về, bọn họ chỉ khát vọng Tiên Thống giới có thể tồn tại tiếp, hiện tại, không chỉ Tiên Thống giới không bị hủy diệt, bọn họ vẫn còn sống sót, đây là cơ hội trời ban cho mọi người.
– Đều là vạn cổ đệ nhất tổ ban tặng.
Tiên Thống giới sống nương tựa vào nhau, đạo thống sống nhờ vào nhau, chính mình vẫn còn sống, tất cả mọi người mọi chuyện đều do vạn cổ đệ nhất tổ ban tặng, là vạn cổ đệ nhất tổ Lý Thất Dạ ban ân.
Không biết có bao nhiêu đạo thống phái đại quân trợ giúp liên quân, đại thế đã không ổn, đại quân hắc ám chiếm ưu thế tuyệt đối, lúc đó còn dựa vào đám người Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền đau khổ chèo chống.
Có thể nói, các đạo thống phái đại quân trợ giúp đã ôm quyết tâm tử chiến, tất cả tu sĩ cường giả, tất cả chiến sĩ đều hiểu, chuyến đi này chắc chắn không quay lại, bọn họ sẽ chết trận trên chiến trường.
Nhưng bọn họ vẫn vì đại nghĩa không chùn bước, bọn họ biết rõ đi chịu chết nhưng vẫn bước vào chiến trường, bọn họ cần ngăn chặn đại quân hắc ám, bọn họ cần tranh thủ thời gian vì Tiên Thống giới.
Có thể nói, trước khi tiến vào chiến trường, rất nhiều cường giả không kịp cáo biệt người nhà, bao nhiêu người không kịp nói lời tạm biệt với người yêu, bọn họ không tiếc bất cứ giá nào vì sự tồn vong của Tiên Thống giới, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất và thời gian ngắn nhất đi vào chiến trường.
Hiện tại bọn họ sống sót sau chiến tranh tàn khốc, tất cả đều nhờ vạn cổ đệ nhất tổ Lý Thất Dạ ra tay, là hắn quét ngang hắc ám, là hắn trấn giết Thuỷ tổ cứu vớt Tiên Thống giới, cứu vớt Tam Tiên giới.
Cho nên, bao nhiêu chiến sĩ bò ra khỏi chiến trường, bao nhiêu chiến sĩ leo ra từ đống người chết, bọn họ quỳ bái Lý Thất Dạ, bọn họ lại dập đầu tạ ơn Lý Thất Dạ.
Bọn họ còn sống, có thể còn sống trở về gặp người nhà của mình, tìm gặp người yêu, tất cả đều là vạn cổ đệ nhất tổ ban ân, bọn họ vĩnh viễn nhớ ân tình này.
Cuối cùng, Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền đã thu binh, chiến trường máu chảy thành sông, thi cốt như núi, mấy ngàn vạn tu sĩ chết trận, đây là chiến tranh thảm thiết cỡ nào.
May mắn chính là, Tiên Thống giới dùng thắng lợi mà kết thúc, nếu không, hậu quả không chịu nổi, chỉ sợ hàng tỉ sinh linh Tiên Thống giới sẽ tan thành mây khói, thậm chí toàn bộ Tam Tiên giới cũng không thoát khỏi.
Hiện tại Huệ Thanh Tuyền thu binh, thời điểm quân đội tạo thành đội hình, tất cả mọi người như sống lại một kiếp, mọi người lại nhìn thấy ánh mặt trời, không biết có bao nhiêu người đang than thở.
Nhưng thời điểm nhìn thấy thi thể chất đống thành núi bên dưới, nội tâm mọi người cảm thấy nặng nề, có nhiều người cảm thấy bi thương, dù sao trong người chết trận có thân thân, có trưởng bối, có vãn bối, còn có huynh đệ như chân tay của bọn họ… Bọn họ thủ hộ Tiên Thống giới nhưng cũng trả cái giá lớn.
May mắn chính là, Tiên Thống giới vẫn còn tồn tại, nếu không, tất cả mọi người sẽ chết vô ích.
– Hôm nay là ngày trọng đại, các ngươi phải ghi nhớ ngày hôm nay.
Thời điểm quân đội hợp nhất, Huệ Thanh Tuyền đi tới với vẻ mặt nặng nề nhưng thương cảm.
Dù sao, trận chiến tranh này cần trả cái giá lớn, không biết bao nhiêu người chết trận, kể cả Chân Đế!
Cuối cùng, Lý Thất Dạ chậm rãi đáp xuống Quang Minh Thánh Viện, thời điểm hắn đáp xuống Quang Minh Thánh Viện, tất cả sinh linh Quang Minh Thánh Viện đều quỳ lạy trên mặt đất, đầu rạp xuống đất.
Chỉ có điều, Lý Thất Dạ không dừng lại ở bên ngoài, hắn đi vào trong núi.
Lúc này, đám người Đại Hắc Ngưu đã quay trở lại, Thanh Liên Mộc Tổ, Tam Tài Kỳ Nhân cũng chạy tới.
Cho dù là Tam Tài Kỳ Nhân hay Khương Trường Tồn, bọn họ đều gặp qua Lý Thất Dạ, thời điểm gặp lại Lý Thất Dạ lần nữa, tâm tính bọn họ đã khác trước.
Thời điểm bọn họ gặp Lý Thất Dạ lần đầu tiên, bọn họ đánh giá Lý Thất Dạ cực cao, trên thực tế, thực lực Lý Thất Dạ lại vượt qua bọn họ đánh giá, đây là việc bọn họ không thể tin nổi.
Đại Hắc Ngưu đánh giá Lý Thất Dạ cao nhất, cho nên hắn đã diệu võ dương oai, đắc ý cười nói:
– Bản soái ngưu đã nói rồi, trên đời chỉ có Đại Thánh Nhân mới có thể cứu vớt Tam Tiên giới, bản soái ngưu không nhìn lầm, chỉ có đám đồ đần các ngươi mới không nhìn ra.
Đại Hắc Ngưu nói năng hung hăng càn quấy nhưng đám người Thanh Liên Mộc Tổ chỉ tươi cười, cũng không trách hắn.
Có thể nói, lần này mọi người đối kháng đại chiến hắc ám, công lao của Đại Hắc Ngưu không thấp hơn bất cứ kẻ nào, hắn có thể nói là kẻ đã xông lên tuyến đầu chống lại hắc ám.
Chương 4450: Khắp nơi vui mừng
Đại Hắc Ngưu vừa nói như vậy, Tam Tài Kỳ Nhân cảm thấy xấu hổ, hắn cúi người trước Lý Thất Dạ và nói:
– Năm đó là ta có mắt không tròng, trèo cao công tử.
Năm đó tránh mưa trong đình nghỉ mát, Tam Tài Kỳ Nhân gặp được Lý Thất Dạ, khi đó Lý Thất Dạ ngồi bất động trên xe lăn giống như người bệnh.
Nhưng vào thời điểm đó, Tam Tài Kỳ Nhân lại giao ngọc bội cho Lý Thất Dạ, cũng gả truyền nhân Ngũ Hành Sơn Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền cho Lý Thất Dạ.
Có thể nói, chuyện năm đó, đổi thành người biết chuyện hoặc biết thân phận của Tam Tài Kỳ Nhân và Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền, bọn họ sẽ có cảm giác không tưởng tượng nổi.
Dù sao, nhìn khắp Tiên Thống giới, người có thể trèo cao Ngũ Hành Sơn không có bao nhiêu, người còn có thể cưới truyền nhân Ngũ Hành Sơn Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền lại càng ít.
Hiện tại gặp lại, mọi người cho rằng người trèo cao chính là Ngũ Hành Sơn, Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền có thể gả cho Lý Thất Dạ mới là chuyện may mắn nhất đời.
Đệ nhất hung nhân hôm nay là tồn tại thế nào, là tồn tại chí cao vô thượng, chúa cứu thế Tam Tiên giới, chúa tể duy nhất trong Tam Tiên giới, vạn cổ đệ nhất tổ.
Có thể nói, có ai sánh bằng sự tồn tại của hắn trong lịch sử Tam Tiên giới hay không, có người nào? Không có, không có bất kỳ người nào!
Thử nghĩ tồn tại như vậy là vĩ đại thế nào, chí cao vô thượng thế nào.
Xuất thân như Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền không xứng đôi với vạn cổ đệ nhất tổ.
Nếu tồn tại có thể xứng đôi với vạn cổ đệ nhất tổ, kém nhất cũng phải là nữ tử Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống, nói thí dụ Thuỷ tổ như Thanh Liên Mộc Tổ, chỉ có Thủy tổ xinh đẹp như thiên tiên mới có thể xứng với vạn cổ đệ nhất tổ.
Cho nên, Tam Tài Kỳ Nhân cảm thấy xấu hổ, hôm nay nhớ lại chuyện năm đó, hắn càng cảm thấy buồn cười, là Ngũ Hành Sơn bọn họ trèo cao Lý Thất Dạ, hắn ngày xưa vô tri cỡ nào.
Tam Tài Kỳ Nhân có thể học thức vô song, kiến thức thập phần uyên bác, nhưng hắn không nhìn thấu Lý Thất Dạ, hắn lại càng hổ thẹn, có thể nói điểm này hắn không bằng Đại Hắc Ngưu.
Nói đi cũng nói lại, Lý Thất Dạ chưa từng đặt việc như vậy trong lòng, hắn chỉ cười cười mà thôi, không xem nó là việc gì to tát.
Khương Trường Tồn hành lễ với Lý Thất Dạ, đầu rạp xuống đất, cung kính nói:
– Không có công tử chỉ điểm, chỉ sợ ta không thể đột phá, có lẽ phải bế tử quan cả đời.
Năm đó ở Tiên Ma động, chính là Lý Thất Dạ chỉ điểm Khương Trường Tồn, từ đó giúp hắn đột phá bình cảnh, nếu như không có Lý Thất Dạ chỉ điểm, hắn không thể đạt tới cảnh giới hôm nay, cũng không có khả năng độc chiến hai vị Thuỷ tổ.
Có thể nói, Lý Thất Dạ hơi chỉ điểm đã trợ giúp hắn cả đời.
Thử nghĩ xem, bao nhiêu năm qua đi, bao nhiêu thế hệ kinh tài tuyệt diễm, chỉ sợ bọn họ tu hành tới cảnh giới Viễn Đạo cũng bị kẹt trong bình cảnh, rốt cuộc không cách nào đột phá.
Khương Trường Tồn có thể nói đã đầy đủ kinh tài tuyệt diễm, luận thiên phú, có thể nói khó có người sánh bằng, nhưng hắn bị kẹt tại bình cảnh rất lâu, hắn bế quan một thời đại lại một thời đại, nhưng hắn không thể đột phá bình cảnh này, hắn không thể bước thêm một bước.
Thậm chí mấy lần cưỡng ép đột phá suýt làm hắn tẩu hỏa nhập ma, hắn có khả năng chết trong bế tử quan.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ thoáng chỉ điểm lại làm hắn hiểu ra, hắn hiểu thấu ảo diệu mà hắn chưa từng hiểu ra, từ đó hắn mới có thể đột nhiên tăng mạnh, hậu tích bạc phát và thành tựu ngày hôm nay.
Khương Trường Tồn cảm ân Lý Thất Dạ chỉ điểm suốt đời.
Lý Thất Dạ thản nhiên nhận đại lễ của Khương Trường Tồn, vẻ mặt hắn rất thản nhiên.
Thanh Liên Mộc Tổ khom người với Lý Thất Dạ, hắn sợ hãi thán phục nói:
– Ta dùng cả đời nhưng chưa từng hiểu ra ảo diệu của mười ba mệnh cung, nói ra thật xấu hổ, ta còn không tìm được chút manh mối nào. Đại đạo dài đằng đẵng, ảo diệu vô cùng, Thanh Liên có rất nhiều ảo diệu không hiểu, không biết công tử có thể chỉ điểm một hai, Thanh Liên nguyện nguyện đi theo tùy tùng công tử.
Thanh Liên Mộc Tổ tuyệt thế vô song, tiên tư lả lướt, có tư thế Thuỷ tổ, cho dù người nào gặp được cũng không quên, lúc này nàng bài gần như chạm đầu xuống đất, xinh đẹp không bút mực nào tả xiết.
Lúc này, thời điểm Thanh Liên Mộc Tổ nói ra lời này, nàng không có làm ra vẻ, cũng không đắn đo chút nào, nàng rất thẳng thắn và trực tiếp, có thể nói nàng đã đi thẳng vào vấn đề, nhưng nàng nói ra lời này lại rất tùy tâm.
Đối với Thanh Liên Mộc Tổ thì đây là việc kinh diễm, nếu như có người nghe thấy có lẽ sẽ cảm thấy rung động, Thanh Liên Mộc Tổ lại nguyện ý làm thị nữ của Lý Thất Dạ, đây mới là chuyện rung động nhất.
Đương nhiên, những người ở đây không cảm thấy kỳ quái, vạn cổ đệ nhất tổ, thử nghĩ xem, những người khác lưu ở bên cạnh hắn chính là trèo cao, sẽ bôi nhọ thanh danh vạn cổ đệ nhất Thuỷ tổ.
– Ta cũng tùy tiện luyện mà thôi.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, hắn nói:
– Ta sắp rời đi, sẽ không ở nơi này quá lâu, cho nên, ta cũng không có gì tốt truyền cho ngươi.
– Thanh Liên hiểu.
Thanh Liên Mộc Tổ không nói gì nữa.
Đương nhiên, Lý Thất Dạ như vậy cũng làm người ta cười khổ, mười ba mệnh cung chỉ là thứ tùy tiện luyện mà thôi, quả thật làm nhiều người cảm thấy không muốn sống, thử nghĩ một chút, bao nhiêu người kinh tài tuyệt diễm, bao nhiêu Thuỷ tổ vô địch, bọn họ dùng cả đời cũng không luyện ra mười ba mệnh cung, nếu như hắn tùy tiện luyện là có thể luyện thành mười ba mệnh cung, chẳng phải bọn họ đều sống trên thân chó hay sao?
Đương nhiên, ai bảo hắn là vạn cổ đệ nhất tổ, tồn tại như hắn nói cái gì cũng là đạo lý, tồn tại như thế không nói hiện tại, cho dù tìm khắp lịch sử Tam Tiên giới cũng không tìm ra ai vượt qua hắn.
– Quang minh phổ chiếu, Tam Tiên giới sáng đèn.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn nói với lão Thụ Yêu.
Tam Tiên giới sáng đèn, Lý Thất Dạ dùng lời này đã đánh giá lão Thụ Yêu cực cao, có thể nói, bất cứ kẻ nào được vạn cổ đệ nhất đế đánh giá như thế cũng cảm thấy kiêu ngạo, đó là vinh hạnh vô thượng.
Nhưng lão Thụ Yêu cũng không cảm thấy kiêu ngạo, hắn chỉ khom người hành lễ với Lý Thất Dạ, nói ra:
– Không dám, tiên sinh nhất niệm thành ma, nhất niệm thành thánh, hơn xa ta. Quang minh phổ chiếu, phổ độ chúng sinh, tất cả chỉ là một ý niệm của tiên sinh mà thôi. Mà ta tu cả đời nhưng không đạt tới.
– Đã rất khó được.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói ra:
– Viễn Hoang Thánh Nhân, hắn có thể đi xa hơn, chỉ có điều, hắn không có lựa chọn con đường này, con đường này chỉ là thứ hắn thử mà thôi. Nhưng, ngươi lại có thể đi tiếp, từ đầu đến cuối chưa bao giờ dao động, ngươi đã hơn hắn ở điểm này.
– Ta chỉ là người chậm nên kiên trì mà thôi.
Lão Thụ Yêu quân tử như ngọc, tuy hắn là kẻ địch với Viễn Hoang Thánh Nhân, đã từng thua trong tay Viễn Hoang Thánh Nhân nhưng trước mặt người khác, hắn không bao giờ nói Viễn Hoang Thánh Nhân không phải, cũng không chửi bới Viễn Hoang Thánh Nhân.
– Viễn Hoang Thánh Nhân mở ra con đường này vì mưu phúc cho hậu nhân, hắn phúc trạch sinh linh vạn đời, đời ta không kịp.
Cho dù đối địch với Viễn Hoang Thánh Nhân, lão Thụ Yêu cũng thừa nhận một ít thành tựu của Viễn Hoang Thánh Nhân.
Đương nhiên, so với lão Thụ Yêu quân tử, Đại Hắc Ngưu càng thẳng thắng một chút, cho dù hắn không phản bác lời của lão Thụ Yêu, hắn chỉ nhún nhún vai không nói một lời mà thôi.
Đương nhiên, Đại Hắc Ngưu tới nay vẫn khó chịu Viễn Hoang Thánh Nhân, trong mắt hắn, Viễn Hoang Thánh Nhân đã có thêm bí mật không muốn ai biết, nếu như hắn còn sống, đối với Tam Tiên giới mà nói lại không phải chuyện tốt.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Ta chỉ là khách qua đường mà thôi, Tam Tiên giới vẫn là Tam Tiên giới. Có nhiều thứ, ta cũng nên lưu lại.
Nói xong hắn cầm một viên đá, viên đá đang tỏa ra ánh sáng.
Tảng đá này có lai lịch kinh người, nó làảng đá bị Lý Thất Dạ mang ra khỏi đại điện, là thứ đám người Kiếm Thánh dùng tính mạng bảo hộ, là thứ Hỏa tổ muốn chiếm lấy.
– Vật này là tiên hiền lưu lại cho Tam Tiên giới, ta vốn muốn luyện hóa.
Lý Thất Dạ nâng tảng đá này và nói:
– Chỉ có điều ta cũng không đủ thời gian. Vật này vốn nên do Thanh Tuyền bảo quản, nàng vẫn còn trẻ nhưng đạo hạnh không đủ sâu.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, lại nói tiếp với lão Thụ Yêu:
– Hôm nay, ta lưu nó cho ngươi, do ngươi uẩn dưỡng, như vậy sẽ có ích cho quang minh của ngươi. Thời cơ chín muồi, lại chuyển giao cũng không muộn.
– Tảng đá này chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ cầm tảng đá, tồn tại như Thanh Liên Mộc Tổ cũng sợ hãi thán phục, hắn mở to mắt đánh giá tảng đá.
– Ta còn cho rằng nó không tồn tại.
Cho dù Tam Tài Kỳ Nhân kiến thức uyên bác cũng khiếp sợ.
– Tuân mệnh.
Đối với phó thác của Lý Thất Dạ, lão Thụ Yêu không từ chối, hắn hành đại lễ, hai tay giơ lên cao và tiếp nhận tảng đá trong tay Lý Thất Dạ.
– Hắc, hắc, hắc, huynh đệ, cho ta sờ chút, chỉ sờ mà thôi.
Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Đại Hắc Ngưu nhìn tảng đá trong tay lão Thụ Yêu, nước miếng của hắn chảy dài, thật sự rất động tâm.
Có thể nói, hắn rất thèm muốn tảng đá này nhưng hắn không có được mà thôi, cho nên hiện tại nhìn thấy tảng đá trong tay lão Thụ Yêu, hắn lập tức lôi kéo làm quen với lão Thụ Yêu.
Nhưng lão Thụ Yêu không để ý tới hắn, cẩn thận phong ấn tảng đá và cất đi, việc anfy làm Đại Hắc Ngưu tức giận đến nghiến răng, hắn mở to đôi mắt trâu nhìn chằm chằm vào lão Thụ Yêu, lão Thụ Yêu làm như không thấy.
Thấy lão Thụ Yêu nhận lấy tảng đá, Lý Thất Dạ cười cười, hắn đến Thánh Sơn chủ yếu là muốn lưu tảng đá này lại đây.
Hắn có ý định lưu tảng đá cho Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền, trong thế hệ trẻ chỉ có nàng có thực lực và tư cách nắm giữ nó.
Chỉ có điều, Huệ Thanh Tuyền tuổi còn rất trẻ, nàng không có biện pháp chấp chưởng tảng đá này, cho nên hắn phải phó thác cho lão Thụ Yêu, chờ tương lai Huệ Thanh Tuyền đủ cường đại lại giao cho nàng cũng không muộn.