Đế Bá Audio Podcast
Tập 848 [Chương 4236 đến Chương 4240]
❮ sautiếp ❯Chương 4236: Cái Diệu Của Tiên Quan
Bạch Kim Ninh chợt hiểu tại sao Đại Hắc Ngưu nói Lý Thất Dạ vượt qua thời gian chém bàn tay của ai đó, thì ra vì là tay thật sự thuộc về một người nào đó.
Liễu Yến Bạch còn hoảng hốt, rụt rè nhận lấy bàn tay, nó không nhúc nhích nữa.
Lý Thất Dạ ngoắc:
– Lại đây.
Liễu Yến Bạch nghe lời đến gần Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cầm bàn tay hoàng kim, tay kia cầm bàn tay Liễu Yến Bạch.
Ong ong ong ong ong!
Ánh sáng rực rỡ chói lòa bao bọc bàn tay Liễu Yến Bạch tựa như ức vạn vì sao, một ngân hà bao bọc tay nàng.
Bàn tay Lý Thất Dạ diễn biến vạn đạo, vèo một tiếng đại đạo lấp lánh ánh sáng vàng khắc ấn lên bàn tay hoàng kim được hắn tinh luyện ra.
Bàn tay hoàng kim như hóa lỏng chớp mắt thành chất lỏng hoàng kim.
Bộp!
Lý Thất Dạ luyện ra dấu ấn chui vào giữa trán Liễu Yến Bạch.
Ong ong ong ong ong!
Hai tay Liễu Yến Bạch hiện ra các đạo văn, mỗi đạo văn tỏa ra hơi thở tuyên cổ giản dị như vượt qua thời đại vô cùng viễn cổ đưa đến.
Đạo văn giao thác, hai tay Liễu Yến Bạch như mở ra biển thần tàng, trong thần tàng ẩn chứa ảo diệu vô song, mỗi ảo diệu có thể đánh mở bát phương thiên địa.
Xèo xèo xèo!
Lý Thất Dạ ấn chất lỏng hoàng kim bàn tay hoàng kim vào cánh tay Liễu Yến Bạch.
Chất lỏng hoàng kim chui vào bàn tay làm Liễu Yến Bạch hết hồn, nhưng nàng không cảm thấy đau ngược lại cảm nhận lực lượng vô tận. Giống như là lúc trước tay nàng đã có lực lượng như vậy nhưng luôn bị khóa lại, khi chất lỏng hoàng kim được rót vào thì gông xiềng mở ra, Liễu Yến Bạch cảm giác đây mới đúng là bàn tay của nàng, hoàn toàn thức tỉnh.
Đại Hắc Ngưu tấm tắc khen:
– Lợi hại, lợi hại, rất lợi hại.
Khi Lý Thất Dạ thu tay về, hai tay Liễu Yến Bạch vẫn tỏa sáng.
Ong ong ong ong ong!
Đại đạo phù văn như từng vòng phù xoay quanh cánh tay Liễu Yến Bạch rất kỳ diệu.
Liễu Yến Bạch cảm giác đôi tay mình có thể xé rách bầu trời, xới tung đất đai, nàng cảm giác mình có lực lượng vô cùng vô tận, dường như có thể giết cả chân long.
Liễu Yến Bạch ngây người, cảm giác thay da đổi thịt:
– Chuyện… chuyện… chuyện gì đây?
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:Nguồn truyện audio Podcast
– Thiên phú tố nguyên, đây vốn là của nàng nhưng nàng chưa đào móc nó ra, ta trợ giúp nàng trước tiên. Về sau phải xem tạo hóa của chính nàng, con đường sau này nàng phải tự đi, đừng phụ sự hy sinh của cánh tay này.
Đại Hắc Ngưu cảm khái:
– Giỏi quá đi, trên đời này ta chỉ nghĩ ra một người có thể luyện ra đôi tay như vậy.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Tạc Thạch tộc từng là một đại tộc vô song cõi đời, thiên phú đến từ đôi tay. Nếu tu luyện đôi tay thành công thì tay xé chân long, nắm đấm đánh chư thần.
Lý Thất Dạ nhìn Liễu Yến Bạch:
– Đáng tiếc ngày nay Tạc Thạch tộc đã mất dấu, không thấy thuần huyết nữa. Đây cũng xem như duyên phận, cho Tạc Thạch tộc nối tiếp hương hỏa. Anh hùng vô danh, không thể khiến tiên hiền không có người kế tục.
Lý Thất Dạ nói câu cuối như ám chỉ cái gì đó, nhóm Liễu Yến Bạch không nghe hiểu được.
Đại Hắc Ngưu biết nhưng không vạch ra, chỉ gật gù.
Dù Đại Hắc Ngưu không dạy thì Liễu Yến Bạch ngoan ngoãn khom người vô cùng cảm kích cảm ơn Lý Thất Dạ. Liễu Yến Bạch biết Lý Thất Dạ ban tặng cho nàng tựa như phụ mẫu tái sinh, nói lời cảm ơn chưa đủ, khắc ghi trong tim.
Đại Hắc Ngưu cười gian nói:
– Ha, đồ đệ ngoan, cố gắng lên đi. Thiên phú của ngươi cộng thêm vi sư vô song cõi đời, đại đạo vô địch vạn cổ sẽ cho ngươi vô địch thiên hạ. Để thụ yêu già mở to mắt nhìn xem bổn soái ngưu ghê gớm thế nào, đồ đệ được ta dạy dỗ chắc chắn đè đầu lão!
Bộ dạng Đại Hắc Ngưu đắc ý như đã thấy cảnh đồ đệ của mình vô địch thiên hạ.
Lý Thất Dạ cười cười, muốn vượt qua thụ yêu già còn chặng đường dài phải đi, nói dễ hơn làm, đương nhiên Đại Hắc Ngưu có tiềm chất đó.
Đại Hắc Ngưu cười toe với Lý Thất Dạ:
– Đại thánh nhân, báu vật khác thì ta không dám mơ gì, cho ta xem tiên quan một cái đi. Tuy ta không thể có nó nhưng cho phép ta nhìn kỹ một chút được không?
Lý Thất Dạ liếc Đại Hắc Ngưu, cười cười, rộng rãi lấy tiên quan ra.
Khi tiên quan được lấy ra, Đại Hắc Ngưu hay Bạch Kim Ninh đều xúm lại gần nghiên cứu kỹ. Trước đó họ đã thấy tiên quan nhưng không được nhìn với khoảng cách gần.
Liễu Yến Bạch, Bạch Kim Ninh nhìn cỡ nào cũng không hiểu gì, vì hai nàng chưa đến đẳng cấp đó. Chân Đế vô địch cũng không cách nào tham ngộ ra.
Đôi mắt trâu già cực bén, Đại Hắc Ngưu suy ngẫm một lúc rồi nói:
– Ha, thứ trong quan tài là người sống hay xác chết đều không quan trọng, với bổn soái ngưu thì giá trị lớn nhất không phải thứ bên trong mà là tiên quan này.
Lý Thất Dạ cười cười, phải công nhận con trâu than củi này rất ghê gớm, ánh mắt sắc bén hơn xa những Chân Đế.
Đại Hắc Ngưu thèm thuồng sờ tiên quan, đến đẳng cấp như nó đã hiểu rõ giá trị thật sự của tiên quan:
– Đại thánh nhân này, ta có vài món báu vật ghê gớm, đổi với người được không?
Lý Thất Dạ liếc nó, cười khẽ:
– Bao gồm báu vật đó của ngươi?
Lý Thất Dạ đang nói tới báu vật Đại Hắc Ngưu vừa sinh ra đã mang theo bên mình.
Đại Hắc Ngưu do dự một chút, cắn răng nói:
– Cái… này… nếu đại thánh nhân chịu đổi thì ta đồng ý!
Lý Thất Dạ bật cười lắc đầu nói:
– Đây không phải ta có chịu đổi hay không mà là nó không đáng với ngươi. Như thụ yêu già nói, ngươi có nội tình sâu, tích lũy dày, nhưng đạo tâm chưa đầy đủ, tiềm tu không sâu. Chờ ngươi tiềm tu sâu, đạo tâm kiên định, bớt ham chơi thì tự nhiên đến độ cao đó, rất có thể vượt qua thụ yêu già. Đến bước đó tiên quan đã không còn quan trọng với ngươi, vì gia truyền của ngươi đủ cho ngươi tiềm tu. Giống như ngưu linh của ngươi ở trong tay ta, dù ta vô địch đến đâu cũng không thể biểu hiện ra hết giá trị của nó, chỉ khi nằm trong tay ngươi thì giá trị của nó mới phát huy hết, vì nó sinh ra vì ngươi.
Lý Thất Dạ tạm dừng rồi tiếp tục bảo:
– Trên đời này không có báu vật, công pháp gì là vô địch, chỉ có đạo tâm vô địch. Khi đạo tâm của ngươi đủ kiên định thì thất bại chỉ là tạm thời.
Đại Hắc Ngưu cười khổ nói:
– Nói hơi bị có lý.
Đại Hắc Ngưu hiểu đạo lý lớn, muốn đến trình độ đạo tâm vô địch như Lý Thất Dạ nói thì trên đời này ít ai làm được. Đối với Đại Hắc Ngưu, đến trình độ như thụ yêu già đã cực kỳ ghê gớm, còn tới mức như Lý Thất Dạ thì trên đời không ai sánh bằng.
Lý Thất Dạ phất tay:
– Đi đi.
Chương 4237: Thì Thư (1)
Đại Hắc Ngưu nhún vai, nhìn tiên quan lần cuối. Nếu người khác sở hữu tiên quan này thì chắc chắn Đại Hắc Ngưu sẽ có mưu đồ xấu xa, đánh cướp tiên quan. Khi tiên quan nằm trong tay Lý Thất Dạ thì Đại Hắc Ngưu đành từ bỏ ý đồ, muốn cướp vật từ tay hắn là muốn tự sát.
Nhóm Đại Hắc Ngưu đi ra ngoài, Lý Thất Dạ tùy tay phong không gian, phong mình trong không gian tầng sâu.
Lý Thất Dạ nhìn tiên quan, vươn tay vuốt nhẹ như vuốt ve da thịt tình nhân.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Thật kỳ lạ, rốt cuộc là ai mang tới? Quan tài này từng lưu lạc ở Cửu Giới, xuất hiện ở Thập Tam Châu, tại sao bây giờ nó lại có đây?
Lý Thất Dạ tham gia hội đấu giá vì tiên quan, hắn lười nhìn báu vật khác. Nếu không có tiên quan thì Lý Thất Dạ đã chẳng thèm tham gia hội đấu giá.
Bộ áo, kiếm Thủy Tổ thì Lý Thất Dạ chỉ tùy tay mua về.
Lý Thất Dạ thầm thắc mắc tại sao tiên quan xuất hiện ở đây, người ta không biết ảo diệu của quan tài nhưng hắn nắm rõ về nó, bởi vì hắn đã biết một vài thứ.
Lý Thất Dạ nhắm mắt lại.
Ong ong ong ong ong!
Dường như con mắt thứ ba của Lý Thất Dạ mở ra, không phải thiên nhãn theo ý nghĩa truyền thống, không giống tu sĩ có con mắt dựng đứng giữa trán mở ra.
Lý Thất Dạ mở con mắt thứ ba nhưng là đạo tâm của hắn.
Lý Thất Dạ dùng đạo tâm quan sát tiên quan, đạo tâm là một con mắt nhìn ngó ảo diệu của quan tài.
Tiên quan như đã biến mất, không có nó tồn tại.
Đạo tâm là mắt, Lý Thất Dạ như ngược dòng tuyên cổ, ngược thời gian đi lên, hắn trải qua năm rộng tháng dài. Lý Thất Dạ như đi qua ngàn vạn năm, một cái búng tay đã dài ức vạn năm.
Trong dòng sông thời gian dài dòng dù ngươi mạnh cỡ nào cũng sẽ thành tro bụi, ngươi không chịu nổi thời gian mài mòn. Ức vạn năm có thể mài một cục đá tan biến, càng đừng nói tới chúng sinh linh.
Nhưng trong dòng thời gian ức vạn đó đạo tâm của Lý Thất Dạ không thể phá vỡ, ức vạn năm trôi qua thì đạo tâm vẫn không dao động, ngược dòng ức vạn năm.
Đây là lý do tại sao người khác không thể tham ngộ ảo diệu của tiên quan, vì ảo diệu ẩn trong thời gian, ngươi phải ngược dòng thời gian đi lên ức vạn năm mới tìm đến căn nguyên, tham ngộ ảo diệu thật sự của nó, mới chính thức hiểu ra.
Đổi lại người khác ngược dòng thời gian kiểu đó hoặc điên hoặc thân chết đạo tiêu, vì bọn họ mạnh đến đâu cũng khó tham ngộ tiên quan.
Ngược dòng thời gian, những bóng dáng sẽ xuất hiện, ví dụ Kiêu Hoành tiêu sái tuyệt thế, tự do phóng đãng. Hay Chân Đế bói toán thiên địa, tuyệt diệu cõi đời. Cửu Giới, Thập Tam Châu, càng ngược dòng bóng dáng Tam Tiên lúc ẩn lúc hiện.
Khi những bóng người này hiện ra tức là từng có người nắm giữ, sở hữu, tham ngộ tiên quan rồi.
Dưới trời sao thời gian vô tận có ngân hà khổng lồ, ánh sao lấp lóe, vì sao vô tận tựa như kim cương. Trong ngân hà kim cương vô tận có một nữ nhân ngủ say, dường như nàng đã ngủ vạn cổ.
Bầu trời bên trên nữ nhân này lấp lóe tia chớp, sấm sét đáng sợ tùy thời giáng xuống.
Một nữ nhân ngủ trong vì sao ngân hà, thân hình lúc ẩn lúc hiện, dường như nàng biến mất trong khoảnh khắc nào đó, rồi lại như cố định tại chỗ. Vì sấm sét treo cao bên trên nàng, đó không phải sét bình thường, nó là trời phạt, uy của trời, một khi giáng xuống chư thiên thần linh sẽ thành tro bụi.
Nữ nhân ngủ say trong ngân hà sao đã bị thiên phạt tỏa định, mặc kệ nàng bỏ chạy đến đâu cũng sẽ bị thiên phạt đánh trúng.
Nhưng trong dòng sông thời gian thiên phạt không thể giáng xuống, vô số ngân hà sao bao bọc không cho sét giáng xuống.
Nhìn kỹ thì vô số ngân hà sao không phải đồ thật, nó là ngàn vạn thời gian tụ tập lại, từng thời gian ngưng tụ ra các vì sao, ngân hà, ngăn cách thời không trăm ngàn vạn năm. Bởi vậy thiên phạt cứ treo cao bên trên nữ nhân mãi không giáng xuống được.
Có ngày thiên phạt sẽ giáng xuống, nhưng thiên phạt vượt qua từng thời đại, uy lực bị suy yếu rất nhiều.
Lý Thất Dạ nhìn nữ nhân đó thật lâu, nàng đã ngủ say không biết tình huống bên ngoài.
Lý Thất Dạ dời ánh mắt, vẫn ngược dòng thời gian đi lên. Trong dòng sông thời gian ức vạn năm đi tìm nguồn gốc, bay nhanh về phía tận cùng.
Tưởng tượng vượt qua ức vạn năm, từng kỷ nguyên trôi qua, đi hướng niên đại xa xưa vô cùng, chỗ đó là khởi đầu của vạn vật, pháp tắc thiên địa.
Một chuyến đi dài dòng xa xôi biết bao, vượt qua một kỷ nguyên đã đủ làm bất cứ sinh linh nào thành tro. Vượt qua ức vạn năm, mặc kệ ngươi là tồn tại mạnh cỡ nào cũng khó thể chịu nổi thời gian trôi. Mặc kệ có đạo pháp vô địch ra sao, thân thể mạnh biết bao thì đều bị thời gian trôi nhanh mài mòn.
Ngược dòng thời gian kiểu này chỉ có đạo tâm vô cùng kiên định mới không bị mài mòn, có đạo tâm tuyệt thế vô song mới giữ được tấm lòng son trong dòng chảy thời gian đi tìm hướng khởi đầu.
Ngược dòng thời gian, Lý Thất Dạ thấy từng bóng người, từng tồn tại chưa ai biết. Phía sau các bóng người là những bóng ma không ai biết, đều từng xảy ra chuyện kinh thiên động địa. Những chuyện đó có thể biên soạn ra các bộ thần thoại truyền kỳ.
Cuối cùng đạo tâm của Lý Thất Dạ bất diệt, hắn tìm đến nguồn góc vô thượng, khởi đầu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ vang bên tai không ngớt, đại đạo như thác đổ trút xuống, phù văn vô tận tuôn chảy không ngừng tại đây, hơi thở tuyên cổ đậm đặc không thể hòa tan.
Nơi này ánh sáng lấp lóe, nó là khởi nguồn của thời gian, là điểm bắt đầu của năm tháng. Từ nơi này thời gian mới bắt đầu chảy, tất cả thời gian ở vạn giới cõi đời đều từ chỗ này chảy ra.
Đến nơi đây thì Lý Thất Dạ ngồi trước tiên quan cả người đã ướt mồ hôi, hắn mệt mỏi còn hơn trải qua trăm ngàn vạn trận chiến tranh.
Đây là hành trình vượt ức vạn năm, người có đạo tâm vô thượng mới làm được, đổi lại người khác chưa ngược dòng đến ngọn nguồn đã thành tro rồi.
Trong nguồn thời gian, đại đạo ầm vang mãi, các phù văn vô cùng cổ xưa vui vẻ chảy xiết. Từng phù văn lấp lánh trong suốt, mỗi phù văn tỏa ra ánh sáng vô cùng bí ẩn. Từng phù văn là căn nguyên thời gian, ánh sáng vạn giới cõi trần phát ra từ chúng nó.
Các phù văn lấp lánh chảy xiết, mọi thứ thật an bình. Nơi đây không có thời gian trôi, mọi thứ chững lại, trăm ngàn vạn năm chỉ trong chớp mắt, chớp mắt là trăm ngàn vạn năm.
Mọi thứ trong thế giới này chậm lại, không vội vã, ung dung nhàn nhã.
Lý Thất Dạ ngồi cạnh ngọn nguồn nhìn các phù văn cổ xưa nhảy nhót. Chúng nó bay lượn như tinh linh, năm tháng yên ả, ung dung, ưu nhã.
Chương 4238: Thì Thư (2)
Nếu có tồn tại đủ mạnh ngồi ở đây, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt sẽ cực kỳ giật mình. Đương nhiên người có thể tham ngộ ảo diệu trong cảnh tượng này phải là Chí Tôn vô thượng thật sự.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lý Thất Dạ bình tĩnh cười nói:
– Giở ra một trang thời gian.
Mọi thứ không vội vã, rất là ưu nhã, dường như tại đây ngươi sẽ có được tất cả, có khả năng vô hạn.
Thì Thư, phù văn trước mắt là một trong chín Thiên Thư: Thì Thư.
Đương nhiên Cửu Giới, Thập Tam Châu gọi là Thì Thư, nó là kỷ nguyên này diễn hóa ra ảo diệu nên mới gọi là Thì Thư.
Thật ra chín Thiên Thư vốn không có tên, căn nguyên của chúng nó là diệu của đại đạo, từ vô số căn nguyên phù văn biến thành.
Nhưng đời sau người tham ngộ quyết định chúng nó xuất hiện ở thế gian với hình thức gì.
Ví dụ ở Cửu Giới, Thập Tam Châu, thời đại đó có tồn tại chí cao vô thượng từng giở một trang Thiên Thư cũ diễn hóa thành ảo diệu hoàn toàn mới. Từ dây Cửu Giới, Thập Tam Châu có Mệnh Thư, Không Thư, Đạo Thư, chín Thiên Thư.
Kỷ nguyên khác, thời đại khác, ví dụ Tam Tiên giới diễn hóa ra Thiên Thư không được gọi là Mệnh Thư, Không Thư như Cửu Giới. Chúng nó có cái tên đặc biệt duy nhất trong Tam Tiên giới.
Cửu Giới, Thập Tam Châu, là ai giở ra chín Thiên Thư thì không người nào biết, nhưng có thể tưởng tượng chắc chắn là tồn tại vô cùng xa xưa, chỉ có tồn tại đó mới có thể lại giở ra chín Thiên Thư.
Thời đại xa xưa nhiều người, nhiều việc đã bị quên đi. Như Tam Tiên giới, là ai giở ra chín Thiên Thần? Không người biết bí mật này. Cửu Giới, Thập Tam Châu khác biệt ở chỗ chín Thiên Thư không truyền xuống nhiều, dường như có ai cố ý giấu đi.
Tiên quan này là Thiên Thư, lúc này nó xuất hiện với hình thức tiên quan, căn nguyên của nó là một bộ Thiên Thư.
Chuyện này nói đến cũng lạ, Thì Thư từng xuất hiện ở Cửu Giới nhưng làm chín Thiên Thư nó lại xuất hiện trong Tam Tiên giới, đằng sau chắc chắn có bí mật không ai biết.
Có lẽ có người truyền công pháp của Thì Thư vào Cửu Giới, Thập Tam Châu, hoặc Thì Thư từng lưu lạc ở Cửu Giới, Thập Tam Châu sau đó được người mang về. Hoặc Thì Thư tự xuyên qua dòng sông thời gian, xảy ra chút chuyện không ai biết.
Tóm lại mọi thứ đều có khả năng, đằng sau giấu việc lớn động trời không ai biết.
Lý Thất Dạ không quan tâm mấy chuyện đã xảy ra, Thì Thư vào tay hắn rồi, đã tới lúc giở ra trang thời gian hoàn toàn mới. Khi kỷ nguyên của hắn đến, Thiên Thư khác không cần hắn tự mình giở ra trang mới. Chín Thiên Thư sẽ xuất hiện ở trần gian với ảo diệu hoàn toàn mới, nó sẽ diễn hóa ra đại đạo khác hẳn.
Lý Thất Dạ ngừng lại cạnh căn nguyên, quan sát từng phù văn nhảy nhót vui vẻ, lúc này thời gian như ngừng lại. Lý Thất Dạ có ở lại đây trăm ngàn vạn năm lâu thật lâu thì bên cạnh chỉ mới trong chớp mắt.
Nên Lý Thất Dạ hết sức bình tĩnh, vì ở đây hắn có đủ thời gian, có thể tham ngộ trăm ngàn vạn năm, vô số năm tháng, ở thế giới hiện thực thời gian của hắn không trôi đi, dù có trôi đi cũng chỉ cỡ một cái búng tay.
Lý Thất Dạ yên lặng ngồi, không có thời gian, không năm tháng, mọi thứ yên ả. Thân thể Lý Thất Dạ dần thay đổi, trở nên trong suốt.
Không biết qua bao lâu, có lẽ là trăm ngàn vạn năm hoặc chỉ trong khoảnh khắc, Lý Thất Dạ chợt biến mất, nơi đó có một phù văn vô cùng cổ xưa.
Đúng vậy, lúc này Lý Thất Dạ đã biến thành một phù văn thời gian tuyên cổ, hắn thành một phần của thời gian khởi đầu. Lý Thất Dạ hóa thành thời gian nhảy vào trong khởi nguồn, vui vẻ cùng các phù văn cổ xưa.
Trong khoảnh khắc ngươi không thể phân biệt được đâu là phù văn do Lý Thất Dạ biến ra, khi hắn biến thành phù văn hòa cùng những phù văn tuyên cổ thì hắn đã là một phần của Thiên Thư, ngươi không cách nào phân biệt rõ ràng.
Nên trong vô số phù văn tuyên cổ, ngươi muốn tìm được Lý Thất Dạ là điều không thể nào, trừ phi hắn tự đi ra, không thì hắn mãi mãi sẽ thành một phần của Thiên Thư.
Lý Thất Dạ hóa thành phù văn ở chỗ ngọn nguồn, còn đằng trước tiên quan thì thân hình Lý Thất Dạ dần trong suốt, cơ thể ngày càng trong suốt từ từ tan biến.
Cuối cùng Lý Thất Dạ biến mất trong không khí, chỉ còn lại tiên quan trôi nổi trong tàng không gian sâu.
Chuyện này cực kỳ đáng sợ, nếu đạo tâm của Lý Thất Dạ không đủ kiên định thì hắn sẽ biến mất hoàn toàn, không chỉ theo dòng chảy tầng không gian sâu trong tiên quan, hắn sẽ bị lạc ở khởi nguồn, mãi mãi không thể thoát ra, vĩnh viễn làm một phần của Thiên Thư, sẽ mãi là phù văn cổ xưa.
Trong không gian tầng sâu tiên quan nước chảy bèo trôi vượt qua các không gian, bị lạc trong vòng xoáy không gian. Lý Thất Dạ thì đã biến mất không còn bóng dáng.
Chuyện này cực kỳ nguy hiểm, nếu Lý Thất Dạ không có cách nào ra khỏi Thiên Thư, đạo tâm không đủ kiên định thì từ nay hắn sẽ trở thành một phù văn tuyên cổ.
Cách làm của Lý Thất Dạ rất nguy hiểm, hắn vốn chỉ cần ngồi bên cạnh khởi nguồn ngộ đạo là được, cố tình hắn hóa thành phù văn, trở thành một phần của quyển sách.
Nhóm Đại Hắc Ngưu không biết đã xảy ra chuyện như vậy như vậy, dù bọn họ biết cũng không làm gì được, chẳng thể giúp đỡ gì.
Đại Hắc Ngưu có mạnh đến mức có thể vào không gian tầng sâu kéo tiên quan ra khỏi vòng xoáy trong không gian loạn lưu, nhưng Lý Thất Dạ vào Thiên Thư rồi thì nó không thể cứu hắn ra được.
Thời gian không có trời trăng, không biết qua bao lâu từ từ hiện ra cái bóng trong ánh sáng lấp lánh. Ban đầu cái bóng mờ ảo như ngọn đèn leo lét trước gió sắp tắt, thường lóe một cái, cơn gió thổi qua có thể thổi tan cái bóng.
Dần dần cái bóng ngưng thực trong không gian loạn lưu, từ mơ hồ trở nên rõ ràng hơn.
Đúng vậy, là Lý Thất Dạ, hắn ra khỏi Thiên Thư, bước ra từ căn nguyên.
Lý Thất Dạ từng hóa thành phù văn nhảy nhót trong khởi nguồn, nơi ấy không có năm tháng thời gian, có lẽ hắn đã ở trong đó trăm ngàn vạn năm.
Khi thân hình của Lý Thất Dạ càng lúc càng rõ ràng, tiên quan lênh đênh trong không gian tầng sâu cũng ổn đỉnh lại, nó ngừng bên cạnh Lý Thất Dạ không di chuyển nữa.
Nếu có Chí Tôn trông thấy cảnh trước mắt sẽ bị giật mình toát mồ hôi lạnh. Chí Tôn vô thượng mạnh đến đâu cũng khó thể làm được điều này. Không đơn giản là ngược dòng thời gian còn phải hóa thành một phần của khởi nguồn, cần đạo tâm siêu mạnh. Phải có đạo tâm kiên định không dao động mới ngược dòng lên được, mới có thể hóa thành một phần của khởi nguồn, bình yên trở về.
Chương 4239: Một Trang Mới
Trên cõi đời dù là Thủy Tổ thế nào cũng khó làm được điều này.
Qua thật lâu sau Lý Thất Dạ hoàn toàn trở về, hắn bình tĩnh ngồi bên tiên quan như chưa từng di chuyển.
Lý Thất Dạ bỗng mở mắt ra, người nhích nhẹ.
Ong ong ong ong ong!
Vô số không gian lắc lư.
Bóc!
Không gian bị mở ra, Lý Thất Dạ kéo tiên quan trở về từ tầng không gian sâu.
Mọi thứ trong phòng không thay đổi, thời gian trôi đi như Lý Thất Dạ chưa từng rời khỏi, từ đầu đến cuối hắn vẫn ở trong phòng.
Lý Thất Dạ chậm rãi vuốt ve tiên quan lóng lánh như kim cương, bình tĩnh nói:
– Kỷ nguyên mới, Thiên Thư mới, lấy này làm đề cương đi.
Lý Thất Dạ đã nắm giữ ảo diệu của Thiên Thư, hắn hóa thành một phần của Thiên Thư, hiểu biết nó sâu sắc hơn, Thiên Thư đã thành một phần của hắn.
Lý Thất Dạ từ từ nhắm mắt lại như chìm trong giấc ngủ say.
Ong ong ong ong ong!
Người Lý Thất Dạ dần tỏa ánh sáng, từng tia sáng không quá chói lòa, không rực rỡ vô song nhưng rất chân thạt, giống như hóa thành thực chất. Từng lũ ánh sáng tựa như gai sao do thời gian bện thành.
Tiên quan phát ra tiếng vù vù cộng minh, quan tài lóng lánh trong suốt xuất hiện các phù văn nổi lên trên quan tài.
Tiên quan trông như vô số không gian, có ức vạn không gian bị niêm phong trong đó, không thấy cuối. Nhưng lúc này trong tiên quan nổi lên phù văn, các phù văn cực kỳ xa xưa, không, đó là phù văn đến từ khởi nguồn, là căn nguyên của Thì Thư.
Tất cả phù văn cổ xưa nổi lên, rất hoạt bát, như những con cá chép trồi lên mặt nước.
Ong ong ong ong ong!
Tia sáng phát ra từ người Lý Thất Dạ càng lúc càng rực rỡ, trước ngực hắn xuất hiện một vòng xoáy đại đạo.
Các phù văn như cá chép nhảy khỏi mặt nước, chúng nó bơi quanh Lý Thất Dạ.
Cảnh tượng thần kỳ hiện ra, vô số phù văn tuyên cổ như cá chép bơi quanh Lý Thất Dạ, càng bơi càng mau.
Ầm!
Đại đạo của Lý Thất Dạ đan vào, theo thời gian chợt nở rộ. Các phù văn vô cùng xa xưa trong khoảnh khắc chiếu ra vô thượng thiên chương.
Ầm!
Trong tiếng nổ lớn vô thượng thiên chương dung nhập vào đại đạo của Lý Thất Dạ, hóa thành một phần thân thể của hắn. Đạo văn chuyển động toàn thân Lý Thất Dạ, cả người hắn như bị người đâm thủng, trông rất kỳ lạ. Các đạo văn này trong suốt chứ không phải màu đen.
Bùm!
Phù văn hóa thành vô thượng thiên chương bỗng bị phong vào tiên quan, vô thượng thiên chương hiển hiện rồi chìm vào quan tài biến mất, lại trở về với căn nguyên.
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ mở mắt ra, bình tĩnh nói:
– Thiên Thư thành hình.
Trong phòng xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất nhưng không ai biết, vì Lý Thất Dạ đã phong ấn không gian căn phòng.
Trên đời không ai biết rằng mọi thứ đang từ từ vén màn lên, một kỷ nguyên hoàn toàn mới đã manh nha sinh trưởng, chờ thời cơ chín muồi là nó sẽ thay thế kỷ nguyên cũ, từng thời đại mới lần lượt đến.
Thiên Thư mới đã bắt đầu, Lý Thất Dạ giở ra một trang mới tinh, nó không còn là Thì Thư.
Lý Thất Dạ từ từ nhắm mắt tiềm tu, rèn luyện đại đạo.
Trong khi Lý Thất Dạ bế quan tu luyện, Thiên Hùng quan náo nhiệt lên. Nguyên Thiên Hùng quan không vắng vẻ sau khi kết thúc hội đấu giá của Kiêu Hoành Thương Hành.
Vì Thái Doãn Hỉ Thiên Hùng quan thủ mời anh hùng trong thiên hạ, nhiều đại nhân vật Tiên Thống Giới đến dự tiệc.
Lúc này Thiên Hùng quan truyền ra nhiều tin tức, đặc biệt các đại nhân vật đến gây oanh động lớn.
Ví dụ Kim Biến Chiến Thần tới, Minh Vương Phật cũng tới, Tử Long Nữ Đế của Chân Long Đình đến. Tóm lại các tin tức truyền khắp Thiên Hùng quan.
Nghe những đại nhân vật đến gây oanh động lớn, Thái Doãn Hỉ mời hết đại nhân vật nặng ký trong Tiên Thống Giới đến dự tiệc.
– Quần anh tập trung!
Tưởng tượng xem đây là thịnh yến cỡ nào, tất nhiên chỉ có như Thái Doãn Hỉ mới được địa vị như vậy. Chỉ Thái Doãn Hỉ mới có thể mời nhiều đại nhân vật đến.
Không biết từ khi nào Thiên Hùng quan lưu truyền tin vỉa hè rằng:
– Nghe nói người Ngũ Hành Sơn đến.
Nghe tin đó, người có địa vị thế nào đều thấy rung động:
– Cái gì? Người Ngũ Hành Sơn đến?
Trường Tồn Bất Hủ cũng không ngồi yên, sốt ruột hỏi:
– Thật không vậy? Người của Ngũ Hành Sơn lâu rồi không lộ mặt.
Người tin tức nhanh nhạy khẳng định bảo:
– Nghe nói là thật, người của Ngũ Hành Sơn thật sự đến, một người rất ghê gớm.
Sau khi biết tin đó nhiều người hút ngụm khí lạnh:
– Thái Doãn Hỉ lợi hại, mời được người của Ngũ Hành Sơn đến.
Người có thể tham gia thịnh hội như vậy càng thấy hãnh diện.
Có Chân Đế rung động nói:
– Được gặp người Ngũ Hành Sơn một lần là cơ hội lớn.
Có đại nhân vật rung động nói:
– Đúng vậy, cơ hội hiếm có. Nếu Thái Doãn Hỉ mời được người Ngũ Hành Sơn đến thì chắc chắn có chuyện lớn rồi.
Nhiều người biết tin kinh thán rằng:
– Thái Doãn Hỉ không uổng là xuất thân từ Ngũ Hành Sơn, mời được người Ngũ Hành Sơn.
Ngũ Hành Sơn đã lâu không có đệ tử xuất hiện, hôm nay Thái Doãn Hỉ mời được người Ngũ Hành Sơn tới là rất lợi hại. Cũng từ điểm này chứng thực Thái Doãn Hỉ xuất thân từ Ngũ Hành Sơn.
Thật lâu trước kia đã có tin đồn Thái Doãn Hỉ đến từ Ngũ Hành Sơn, đương nhiên không phải đệ tử dòng chính mà chỉ là đệ tử ngoài sơn.
Dù vậy cũng đã rất lợi hại, trăm ngàn vạn năm nay Ngũ Hành Sơn tuyển nhận đệ tử ngoài sơn đếm trên đầu ngón tay. Thái Doãn Hỉ được làm đệ tử ngoài sơn đã là thiên phú vô song, được Ngũ Hành Sơn thừa nhận.
Sau này Thái Doãn Hỉ đi Quang Minh Thánh Viện, ít khoe khoang với người ta rằng gã là đệ tử ngoài sơn của Ngũ Hành Sơn, nên có người nghi ngờ gã có thật sự đến từ Ngũ Hành Sơn không.
Nay Thái Doãn Hỉ mời người Ngũ Hành Sơn tới tức là gã thật sự xuất thân từ Ngũ Hành Sơn.
Nếu không thì thử hỏi trong Tiên Thống Giới có mấy người mời được Ngũ Hành Sơn?
Ngũ Hành Sơn, trong Tiên Thống Giới hễ nhắc tới tên này là bao người lặng im, lòng thầm nghiêm nghị.
Tam Tiên giới cho ra nhiều Thủy Tổ, có người hỏi Thủy Tổ mạnh nhất là ai? Đáp án của mọi người khác nhau. Có người bảo là Thủy Tổ thứ nhất của Tam Tiên giới, Bão Phác. Có người bảo là Cao Dương kinh diễm vô song. Có người nói là Hỏa Tổ viễn chinh Bất Độ Hải.
Nhưng tính một thời đại, Thủy Tổ mạnh nhất của đạo thống nào đó, nhiều người sẽ nghĩ ngay đến một đạo thống: Ngũ Hành Sơn.
Thủy Tổ Ngũ Hành Sơn được người đời sau gọi là Ngũ Hành Thủy Tổ. Nếu ngươi nghĩ đơn giản là một người thì sai lầm lớn.
Ngũ Hành Thủy Tổ rất có thể là hai Thủy Tổ, cách gọi Ngũ Hành Thủy Tổ rất kỳ diệu, đặc biệt, bí ẩn.
Chương 4240: Ngũ Hành Sơn
Ngũ Hành Sơn thành lập ở niên đại vô cùng xa xôi, Ngũ Hành Thủy Tổ sống ở thời đại rất xa xưa nên ít có ghi chép tỉ mỉ, khiến Ngũ Hành Thủy Tổ có vẻ bí ẩn.
Nhưng đời sau chắc chắn một điều rằng Ngũ Hành Thủy Tổ không chỉ có một Thủy Tổ, ít nhất là hai vị.
Tưởng tượng xem, một đạo thống cùng lúc có hai Thủy Tổ, hai vị cùng sáng lập đạo thống đẳng cấp Tiên Thống là điều khó tin biết bao.
Trong Tiên Thống Giới không phải một thời đại chỉ có một Thủy Tổ, một số thời đại đặc biệt sẽ có hai, ba Thủy Tổ. Nhưng thông thường một đạo thống chỉ có một Thủy Tổ.
Nếu tu sĩ rất muốn trở thành Thủy Tổ thì phải phá vỡ con đường của người đi trước, nhảy ra đạo thống của mình, cuối cùng mới trở thành Thủy Tổ.
Như Lan Thư Tài Thánh đương thời xuất thân từ Kình Thảo đạo thống, tuy nhiên sau khi trở thành Thủy Tổ thì y không cách nào lưu trữ truyền thừa ở Kình Thảo đạo thống, phải nhảy ra Kình Thảo đạo thống mới truyền thừa tiếp được, mới cho y đi xa hơn. Dù sao y đã trở thành Thủy Tổ, Kình Thảo đạo thống không có năng lực uẩn dưỡng y nữa. Giống như ao nước cạn không thể nuôi con chân long.
Nhưng Ngũ Hành Sơn độc nhất vô nhị, nó do hai vị Thủy Tổ sáng tạo ra, có tin đồn Ngũ Hành Sơn có hai đạo nguyên độc nhất vô nhị.
Một đạo thống chỉ có một đạo nguyên, nếu có hai đạo nguyên thì sẽ xung đột, dẫn đến đạo thống tan vỡ.
Nhưng Ngũ Hành Sơn đặc biệt, cùng một thời đại ra hai vị Thủy Tổ, sáng lập đạo thống độc nhất vô nhị.
Có nhiều cách nói về Thủy Tổ của Ngũ Hành Sơn. Có người bảo hai vị Thủy Tổ này là huynh đệ song sinh, trời sinh tâm linh tương thông nên mới cùng lúc trở thành Thủy Tổ, sáng lập Ngũ Hành Sơn.
Có truyền thuyết cho rằng Thủy Tổ của Ngũ Hành Sơn là đôi phu thê lòng có linh tê, có đạo song tu nên mới sáng tạo ra đạo thống độc nhất vô nhị.
Còn một cách nói vượt sức tưởng tượng là Thủy Tổ của Ngũ Hành Sơn không phải có hai vị mà gồm năm vị. Năm vị Thủy Tổ cùng chứng đạo trong một thời đại, hợp tác sáng tạo Ngũ Hành Sơn, khiến Ngũ Hành Sơn có năm đạo nguyên.
Cách nói này thần thoại quá, không ai tin. Vì một đạo thống không thể nào có năm đạo nguyên, không người nào tin tưởng.
Nhưng mọi người chắc chắn Ngũ Hành Sơn ít nhất do hai vị Thủy Tổ hợp sức sáng tạo, hai người ở cùng một thời đại.
Đời sau Ngũ Hành Sơn ra nhân vật kinh tuyệt vô song, từng ra vô địch như Chân Viễn Đạo, một vị Thủy Tổ kinh diễm như Thanh Liên Mộc Tổ.
Thanh Liên Mộc Tổ hậu thế thành đạo, từ dàn giáo có sẵn của Ngũ Hành Sơn trong đại đạo Thủy Tổ đã chứng đạo thành tỏ, đi lên đỉnh trở thành kỳ tích.
Sau khi Thanh Liên Mộc Tổ chứng đạo trở thành con đường nhiều đạo thống đời sau theo dấu.
Vì mọi người đều biết một cường giả tu sĩ trở thành Thủy Tổ là phải nhảy ra khỏi đạo thống của mình, phá vỡ đạo thống người đi trước. Ở trong đại đạo của Thủy Tổ cũ thì ngươi không thể trở thành Thủy Tổ. Khi ngươi tu luyện đến trình độ nhất định phải nhảy ra đại đạo của Thủy Tổ phe mình, sau cùng chứng đạo thành tổ.
Nhưng Thanh Liên Mộc Tổ sáng tạo kỳ tích, y tu luyện đạo Thủy Tổ của Ngũ Hành Sơn càng hoàn thiện, hoàn mỹ hơn. Từ dàn giáo Ngũ Hành Thủy Tổ có sẵn, ở trong đại đạo của Ngũ Hành Thủy Tổ mà y chứng đạo thành tổ, trở thành kỳ tích tuyệt thế vô song.
Bao nhiêu đạo thống hy vọng đạo thống của mình dung chứa được hai vị Thủy Tổ, vì sẽ khiến thực lực đạo thống của mình tăng gấp mấy lần.
Nhưng trăm ngàn vạn năm qua trừ Thanh Liên Mộc Tổ thành công ra đời sau không có đạo thống nào làm được.
Bởi vậy Thanh Liên Mộc Tổ được gọi là kỳ tích, Ngũ Hành Sơn bao trùm trên tất cả đạo thống của Tiên Thống Giới.
Có tin đồn Thanh Liên Mộc Tổ còn ở trong Ngũ Hành Sơn. Có người suy đoán bảo thủ trong Ngũ Hành Sơn có ít nhất một vị cỡ như Chân Viễn Đạo.
Chuyện này khủng bố biết bao, một đạo thống có Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống còn trên đời này, có tồn tại như Chân Viễn Đạo sống, đạo thống như vậy thực lực kinh khủng biết bao, đã bao trùm trên bất cứ đạo thống nào khác.
Ngũ Hành Sơn ít ra ngoài đời, người ta không biết nó nằm ở đâu. Nhưng điều này không ảnh hưởng địa vị độc nhất vô nhị của Ngũ Hành Sơn, dù không có đệ tử đi trên trần gian thì Ngũ Hành Sơn vẫn đứng cao hơn tất cả đạo thống.
Nếu Ngũ Hành Sơn có đệ tử đi ra ngoài, đặc biệt là đệ tử dòng chính tức là tương lai sẽ xảy ra chuyện lớn, hoặc là thời đại hoàn toàn mới đến rồi.
Trong Tiên Thống Giới đệ tử Ngũ Hành Sơn được người đời biết là Thái Doãn Hỉ, nhưng gã chỉ là đệ tử ngoài sơn. Có người nói Thái Doãn Hỉ chỉ tu luyện vài năm ở sơn ngoại đường. Nhưng Thái Doãn Hỉ mới tu luyện mấy năm ở sơn ngoại đường mà đã trở thành tồn tại đỉnh nhất Tiên Thống Giới đương thời, Trường Tồn Chí Tôn.
Từ điểm này là biết Ngũ Hành Sơn mạnh cỡ nào, khủng bố biết bao.
Nay có tin đồn rằng có người Ngũ Hành Sơn đến Thiên Hùng quan, còn là một vị đại nhân vật, hỏi sao không khiến người đời ngạc nhiên?
Mọi người biết đệ tử của Ngũ Hành Sơn không tùy tiện ra đường đời, càng đừng nói đại nhân vật. Nay người Ngũ Hành Sơn đi ra thì là chuyện đáng sợ cỡ nào.
Nhiều người bàn tán xôn xao.
Theo thời gian trôi qua, ngày Thái Doãn Hỉ mời tiệc anh hùng thiên hạ đã đến. Đại nhân vật được mời lục tục vào phủ đệ của Thái Doãn Hỉ.
Thái Doãn Hỉ cư ngụ phủ đệ nằm ở góc Thiên Hùng quan, chiếm diện tích rộng rãi, khí thế hùng vĩ.
Làm Trường Tồn Chí Tôn, Thái Doãn Hỉ có phủ đệ rộng rãi trong Thiên Hùng quan không có gì là quá đáng.
Hôm nay Lý Thất Dạ tham ngộ thấu suốt, hắn thu công xuất quan. Bạch Kim Ninh đến báo cho hắn biết về yến hội.
Đại Hắc Ngưu nghe xong dửng dưng nói:audio coi am
– A, tiểu tử Thái Doãn Hỉ hả, đi nhà hắn ăn chực cũng được.
Người ta vô cùng tôn kính Thái Doãn Hỉ nhưng ở trong mắt Đại Hắc Ngưu chỉ là tiểu tử khôn lanh.
Lý Thất Dạ cười tùy ý:
– Đi thôi, ta muốn một thứ của hắn.
Đại Hắc Ngưu mang theo đồ đệ Liễu Yến Bạch cùng Lý Thất Dạ đi tham gia thịnh yến của Thái Doãn Hỉ:
– Đi nào!
Liễu Yến Bạch ăn mặc tươm tất thì xinh đẹp động lòng người, tóc vàng, mắt xanh sáng ngời, tràn ngập phong tình nước ngoài, mỹ nữ yêu kiều.
Đoàn người Lý Thất Dạ đến bên ngoài phủ đệ của Thái Doãn Hỉ.
Đại Hắc Ngưu nhìn quan thủ phủ hùng vĩ rộng lớn, cười gian:
– Xem ra tiểu tử này phát đạt, mấy năm nay kiếm được nhiều tiền. Tìm cơ hội tâm sự với hắn mới được, cũng đến lúc báo đáp bổn soái ngưu rồi.