Đế Bá Audio Podcast
Tập 79 [Chương 391 đến Chương 395]
❮ sautiếp ❯Chương 391: Băng Vũ cung
Nhưng mà nói tà môn, sau khi gặp phải Lý Thất Dạ, hắn tựa như là chuột thấy mèo, trong lòng rất kiêng kỵ Lý Thất Dạ, trực giác cho hắn biết, thiếu niên ở trước mắt tuyệt đối là nhân vật kinh khủng, thậm chí có thể ăn thịt người không nuốt xương, chọc giận hắn chỉ sợ là chết không có chỗ chôn.
– Trì thế muội cũng tới!
Ở thời điểm Lý Thất Dạ đánh giá bốn phía, Tư Mã Long Vân như chúng tinh phủng nguyệt vừa nhìn thấy Trì Tiểu Điệp, nhất thời hai mắt sáng ngời, lập tức tiến lên chào đón, nhiệt tình vô cùng theo sát chào hỏi Trì Tiểu Điệp.
Trì Tiểu Điệp vừa thấy Tư Mã Long Vân nhất thời sắc mặt lạnh xuống. Thấy bộ dáng xuân phong đắc ý, dương dương tự đắc kia của Tư Mã Long Vân, trong lòng liền chán ghét. Bất quá Tư Mã Long Vân vẫn không có giác ngộ này, vẫn là đi tới, hết sức nhiệt tình nói:
– Thế muội cũng tới đấu giá cổ vật sao, không biết thế muội muốn cái gì?
Trì Tiểu Điệp không thèm để ý tới hắn, mà Trì Tiểu Đao bị đẩy ra làm bia đỡ đạn, Trì Tiểu Đao cũng chỉ đành làm mặt cười chào đón, cười nói:
– Nguyên lai là Tư Mã huynh, Tư Mã huynh vì cổ dược mà đến? Nghe nói Tư Mã huynh là Hoàng Kim Mãng thể đại thành, chúc mừng, chúc mừng.
Trên thực tế, ở trong lòng Trì Tiểu Đao cũng không tình nguyện giao thiệp với Tư Mã Long Vân, tâm tư của Tư Mã Long Vân đối với tỷ tỷ của hắn, đây là chuyện mà mọi người đều biết, cái này không phải là bí mật gì.
Cho dù là Trì Tiểu Đao không thích Tư Mã Long Vân, nhưng mà hắn cũng không khỏi làm ra vẻ mặt tươi cười đến chào đón.
– Trì huynh đệ nói đùa!
Tư Mã Long Vân cười lớn một tiếng, thần thái đắc ý cũng không che dấu chút nào, hắn cười nói:
– Ngày khác du sơn ngoạn thủy ở quý môn, mong rằng Sư Hống thánh hoàng chỉ điểm vô thượng tiên thể thuật một hai.
Sư Hống thánh hoàng, chính là gia gia của Trì Tiểu Đao, người nắm quyền chân chính của Sư Hống môn, bất quá lão đã bế quan lâu rồi.
Tư Mã Long Vân vừa nói như vậy, trong lòng Trì Tiểu Đao rùng mình, vội vàng nói:
– Tư Mã huynh đây không phải là chê cười Sư Hống môn ta sao? Sư Hống môn là tiểu môn tiểu phái, đâu có Tiên thể thuật gì, đồ vật mà tổ tiên ta truyền lại ở thời điểm đạo xuống dốc cũng đã thất truyền rồi.
Đây là chỗ mà Trì Tiểu Đao kiêng kỵ nhất! Tổ tiên của gia gia hắn chính là Nộ Tiên Sư Vương, thế nhân đều từng đồn đại Nộ Tiên Sư Vương để lại vô thượng tiên thể thuật. Song, hôm nay Sư Hống môn đã xuống dốc rồi, mặc dù chấp chưởng Sư Hống quốc, nhưng mà căn bản không cách nào so sánh với đại giáo cương quốc, Trì Tiểu Đao cho tới Sư Hống môn một mực kiêng kỵ người khác nói tới chuyện Tiên thể thuật này, đây cũng là có thể gây ra họa diệt môn.
Ở lúc Trì Tiểu Đao chu toàn với Tư Mã Long Vân, Lý Thất Dạ đều không nói một câu, hắn chỉ là một mực đánh giá địa thế của chỗ này, trên thực tế trăm vạn năm đi qua, sơn hà biến thiên, Lý Thất Dạ đối với địa thế chỗ này đã không có quá nhiều ký ức, trên thực tế hắn tới chỗ này rất ít, lúc này ở trong thức hải truy tìm một đoạn trí nhớ đã phủ bụi thật lâu.
ĐÓ cũng không phải là chuyện mà hắn tự mình trải qua, là một cái truyền thuyết năm đó, một đoạn dật văn. Trên thực tế chuyện này ở năm đó cũng chưa được gọi là đại sự kinh thiên, chỉ là hắn thỉnh thoảng nghe người ta đề cập tới mà thôi, hiện tại đi tới chỗ này hắn cảm thấy có chút lạ, cho nên muốn đối chiếu một chút, nhìn xem có phải là liên quan đến chuyện năm đó hay không.
Mà Trì Tiểu Điệp chán ghét Tư Mã Long Vân, cùng Lý Thất Dạ đứng ở một bên, cái này đưa tới chú ý của Tư Mã Long Vân, lúc này Tư Mã Long Vân nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hỏi:
– Vì này là ai? Rất lạ mặt nha!
Thái độ này của Tư Mã Long Vân đã là rất rõ ràng rồi, ý ở ngoài lời là cảnh cáo Lý Thất Dạ, tiểu tử, thức thời liền cút qua một bên, đừng xen vào chuyện của đại gia.
Mà Tư Không Thâu Thiên điệu thấp đến gần như là ẩn mình thấy Tư Mã Long Vân chọc tới Lý Thất Dạ, trong lòng hắn cũng không khỏi nhìn có chút hả hê, hắn ngược lại muốn nhìn một chút Tư Mã Long Vân là sẽ chết như thế nào, tiểu tử này thật cho là mình xuất thân từ Nộ Tiên thánh quốc liền hoành hành thiên hạ rồi, hắc, chọc tới tên trước mắt này, coi như là xuất thân từ Nộ Tiên thánh quốc chỉ sợ cũng sẽ bị ăn sống!
Mặc dù Tư Không Thâu Thiên không thấy Lý Thất Dạ chân chính xuất thủ, nhưng mà là một tiểu thâu, với tư cách là một tên trộm mộ hợp cách, trực giác của bản năng nói cho hắn biết, Lý Thất Dạ so sánh với hồng hoang hung thú còn phải đáng sợ hơn, hắn là một nhân vật nguy hiểm tới cực điểm! Mặc dù mặt ngoài của hắn nhìn thì vô hại, nhưng mà hắn chỉ sợ là loại tồn tại kinh khủng ăn tươi nuốt sống!
Tư Không Thâu Thiên tin tưởng trực giác của chính mình là không sai, hắn hành tẩu ở dưới lòng đất, nấp ở trong âm ảnh, hãm hại lừa gạt, gặp qua vô số nguy hiểm đều là trực giác của hắn cứu cho hắn một phần.
Ở lòng đất, hắn từng gặp phải bất tường vô cùng đáng sợ, loại cảm giác này là dựng tóc gáy, nhưng mà cho dù là loại bất tường mà hắn sợ hãi nhất kia, trực giác nguy hiểm báo cho hắn cũng xa xa không bằng khi gặp phải Lý Thất Dạ.
So với Tư Không Thâu Thiên vui vẻ khi người khác gặp họa, Lý Thất Dạ căn bản đều không có phản ứng gì, hắn một mực đánh giá phiến địa hình này, hơn nữa đối với hắn mà nói, tồn tại cấp bậc như Tư Mã Long Vân căn bản là không để ở trong lòng hắn, cho dù hắn biết Tư Mã Long Vân nói chuyện với hắn, hắn cũng lười đi liếc mắt nhìn.
Vô danh tiểu bối trước mắt lại dám bỏ qua lời của mình, điều này khiến cho sắc mặt của Tư Mã Long Vân nhất thời trần xuống, hai mắt lãnh liệt.
– Vị này là bằng hữu của ta! Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Vừa thấy Tư Mã Long Vân biến sắc, Trì Tiểu Đao lập tức hòa giải nói. Bọn họ tới nơi này chính là vì Hủ Minh Đậu mà đến, Trì Tiểu Đao chỉ hi vọng thuận lợi đạt được Hủ Minh Đậu, không hi vọng phức tạp, càng không hi vọng chọc tới người như Tư Mã Long Vân!
– Vậy sao, vị bằng hữu này của Trì huynh đệ cũng quá kiêu ngạo một chút đi!
Tư Mã Long Vân cười lạnh một tiếng.
Lúc này td mới chậm rãi xoay người lại, nhìn thoáng qua Tư Mã Long Vân, đang muốn mở miệng nói chuyện.
Nhưng mà Lý Thất Dạ còn chưa mở miệng, một trận tiên nhạc vang lên, tựa như tiên âm giáng thế, nhất thời để cho tất cả mọi người ở trong cốc đều ngây ngốc một chút.
Vào lúc này, trời rơi tiên hoa, trên trời giống như là nổi lên mưa hoa, điều này làm cho tất cả mọi người ở trong cốc không khỏi liên tục ngẩng đầu quan sát, đây còn không phải là chuyện kỳ quái nhất, theo mưa hoa rơi xuống, từng đợt tiên nhạc dễ nghe vang lên.
Tiếp theo từng nữ tử từ trên trời hạ xuống, lúc những nữ tử này hạ xuống, từng dáo băng hoa nở rộ không ngừng, ở dưới chân từng nữ tử đều có một đáo băng hoa nở rộ, nâng nữ tử đang hạ xuống bay lên.
Chương 392: Băng Ngữ Hạ nữ giả nam trang (1)
Từng nữ tử đột nhiên từ trên trời hạ xuống toàn bộ đều là mặc vũ y, lụa mỏng che mặt, tựa như là tiên tử phủ xuống.
– Băng Vũ cung cũng tới!
Thấy từng đóa tiên hoa nở rộ, bất luận là vương hầu hay là chân nhân thế hệ trước đều không khỏi sắc mặt ngưng tụ, lẩm bẩm nói.
Băng Vũ cung, một trong những truyền thừa cường đại nhất của Đông Bách thành, chính là đế thống tiên môn. Băng Vũ cung, sáng tạo từ trong tay Băng Vũ tiên đế, xây dựng ở trên đỉnh tuyết sơn! Mà Băng Vũ tiên đế lại là một trong không nhiều tiên đế nữ giới từ vạn cổ tới nay.
Mặc dù Băng Vũ cung không giống như những truyền thừa đế thống khác là thành lập cương quốc, thống trị một phương thiên địa, bọn họ thành lập ở đỉnh tuyết sơn, cao cao tại thượng, có ý rời xa huyên náo, nhưng mà mặc dù Băng Vũ cung không kiến tạo cương quốc, không thống nhất một phương thiên địa, nhưng lại chưa từng có người nào dám khinh thị Băng Vũ cung, cho tới nay Băng Vũ cung đều sâu không lường được, có nội tình cực kỳ kinh người.
– Xem ra ta còn chưa tới trễ!
Lúc này một cái thanh âm hết sức dễ nghe vang lên, tiếp theo, từng cái bongsa dáng từ trên trời hạ xuống! Lúc mọi người nhìn thấy mấy người từ trên trời hạ xuống đều không khỏi kinh ngạc, nữ tử từ trên trời giáng xuống từng người đều là xinh đẹp động lòng người, tựa như là tú sen hé nở trên mặt nước, nhiều nữ tử xinh đẹp như vậy đồng thời xuất hiện thật sự là một loại hưởng thụ về thị giác.
Mà mấy nữ tử xinh đẹp lại giống như chúng tinh phủng nguyệt vây quanh một thanh niên, hông, là vây quanh một nữ tử, một nữ tử giả nam trang.
Nữ tử được mấy nữ tử này vây quanh một chút cũng không kém hơn so với mấy người bên cạnh nàng, thậm chí là càng hấp dẫn mỹ lệ hơn. Nữ tử này có một đôi tú mục giống như thần tinh, đôi mắt sáng động lòng người, tựa như thần tinh sáng nhất ban đêm, mặt như mỡ đông, môi hồng răng trắng, mũi ngọc cao vút, ở trong con mắt trông mong của nàng, thần thái phi dương, đây tuyệt đối là một nữ tử xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành!
Nhưng mà một nữ tử xinh đẹp động lòng người như vậy lại hết lần này đến lần khác giả nam trang, cho dù là nguyệt nha nam thường rộng rãi trên người nàng cũng đồng dạng không che dấu được ngọc phong trước ngực nàng, nghênh nghênh có thể thấy được đỉnh nhọn, thoạt nhìn tăng thêm vài phần mị lực.
Mỹ nữ trước mắt, nữ giả nam trang, làm cho người ta thoạt nhìn một chút cũng không đột ngột, ngược lại làm cho người ta cảm thấy người như vàng ngọc, phong tư trác tuyệt, hết sức vui vẻ, có một phen ý nhị làm cho người ta tim đập thình thịch.
– Băng Ngữ Hạ!
Vừa nhìn thấy mỹ nữ giả nam trang này, coi như là Tư Mã Long Vân cuồng gnaoj cũng nhất thời biến sắc, đều không muốn đi chọc người như vậy.
Nộ Tiên thánh quốc mặt dù cổ xưa cường đại, nhưng mà Băng Vũ cung lại càng cường đại hơn, đế thống tiên môn, một mực cao cao tại thượng, Băng Vũ tiên đế đã từng là tồn tại vô địch mà chân thần cũng kiêng kỵ!
– Truyền nhân của Băng Vũ cung!
Nhìn thấy mỹ nữ giả nam trang này, người ở chỗ này đều hơi rùng mình, không người nào dám chê cười nàng, mặc dù nói một nữ hài tử giả nam trang, nghĩ tới đều làm cho người ta bật cười, nhưng mà lúc này không có bất kỳ người nào dám cười nàng!
– Băng Vũ cung!
Thấy nữ tử giả nam trang ở trước mắt này, Lý Thất Dạ không khỏi híp mắt lại một cái, nghĩ đến một chuyện trong quá khứ, Băng Vũ tiên đế, nghĩ đến chuyện kia hắn cũng nhịn không được mà lộ ra nụ cười!
Vừa thấy được truyền nhân Băng Ngữ Hạ của Băng Vũ cung, thần thái của người ở chỗ này đều rùng mình, đều là thần thái cẩn thận, để tránh làm cho Băng Ngữ Hạ cho là mình đang cười nhạo nàng, vào lúc này Lý Thất Dạ có thể nói là người duy nhất lộ ra nụ cười, nhất thời dẫn đến sự chú ý của Băng Ngữ Hạ.
– Xem ra cũng không phải là dược đế chi mộ!
Lúc này Băng Ngữ Hạ nhìn lướt qua phần mộ còn đang đào, cười nói.
Nàng cười lên là hết sức xinh đẹp, nàng vốn là nữ tử xinh đẹp khuynh thành, lại cứ hết lần này đến lần khác mặc nam trang, cười lên lại có bảy phần xinh đẹp của phái nữ, ba phần tuấn lãng của nam tử, hợp lại chung một chỗ, nụ cười là đặc biệt đẹp mắt, đặc biệt mê người, ngay cả nữ hài tử nhìn thấy đều sẽ than thở một tiếng.
Vào lúc này nữ đệ tử của Băng Vũ cung theo Băng Ngữ Hạ mà đến đã ở trên một cái lương đình tinh trí có địa thế cao nhất ở hiện trường, lương đình mặc dù không lớn nhưng mọi thứ đều có, băng lô trà khí, giường êm đệm đẹp, cái gì cần có đều có.
Băng Ngữ Hạ nằm ở trên giường êm, thật là thư giãn thích ý, tựa như là tư thái lười biếng, có thoải mái nói không ra lời.
Mà mấy mỹ nữ ở bên người nàng lại càng hầu hạ ở bên người, nàng khẽ cười, trái ôm phải ấp, một bộ công tử đen tối, thỉnh thoảng còn trêu chọc mỹ nhân ở bên cạnh, từng trận cười vui truyền ra, tựa hồ nàng cũng không phải là một nữ hài tử mà là một nam nhi tuấn mỹ vô song, hưởng hết mỹ nhân diễm phúc, trái ôm phải ấp, bên cạnh đều là mỹ nữ hầu hạ, diễm phúc khôn cùng.
Thấy một màn hoang đường cùng hương diễm này để cho rất nhiều tu sĩ vì đó mà im lặng. Có tu sĩ thế hệ trước có lẽ là than thời thế thay đổi, cũng có tu sĩ trẻ tuổi không khỏi rất là hâm mộ, đổi lại là chính mình, có phúc hưởng hết mỹ nhân như thế, đó là chuyện tình hương diễm cỡ nào.
Băng Ngữ Hạ rõ ràng là một nữ hài tử, lại làm ra chuyện như công tử đen tối, ôn nhuận như ngọc, phong độ ngời ngời, nổi bật bất phàm, nếu như nàng thật sự là một nam tử mà nói, tuyệt đối là có thể mê chết rất nhiều nữ hài tử.
Băng Ngữ Hạ thế nhưng phong lưu trượng trận, lại làm cho nam nhân hâm mộ, cũng để cho nữ hài tử đều theo đó cảm khái, coi như là nữ hài tử cũng sẽ khen một tiếng, tốt cho một công tử đen tối.
So sánh với Băng Ngữ Hạ, Tư Mã Long Vân mới vừa rồi tự nhận là phong độ ngời ngời, xuất chúng bất phàm đó chính là đổ bỏ đi, Băng Ngữ Hạ trước mắt cho dù là nữ giả nam trang, nhưng mà nàng phong độ ngời ngời, ôn nhuận như ngọc, thật sự là hồn nhiên thiên thành, không có chút dấu vết làm bộ nào.
So sánh với Băng Ngữ Hạ, nếu như nói phong độ ngời ngời kia mới vừa rồi của Tư Mã Long Vân đó chẳng qua là làm ra vẻ mà thôi, đem so sánh sẽ làm cho người ta cảm thấy chán ghét, là đồ bỏ đi.
Băng Ngữ Hạ vừa xuất hiện, hoàn toàn đoạt đi danh tiếng của Tư Mã Long Vân, hắn mới vừa rồi với tư cách là đệ tử của Nộ Tiên thánh quốc, lại là Tiên Thiên thân thể đại thành, có thể nói là tuổi trẻ tài cao, nhân tài tuấn ngại, làm cho người ta chú ý, hiện tại Băng Ngữ Hạ vừa ra, nàng mới thật sự là long phượng, Tư Mã Long Vân mới vừa rồi chỉ là thổ long mà thôi.
Coi như là bị Băng Ngữ Hạ đoạt đi danh tiếng, Tư Mã Long Vân cũng không dám thốt một tiếng, mặc dù nói hắn chính là đệ tử của Nộ Tiên thánh quốc, nhưng mà so với Băng Ngữ Hạ còn kém quá xa.
Chương 393: Băng Ngữ Hạ nữ giả nam trang (2)
Băng Ngữ Hạ nhưng là truyền nhân của Băng Vũ cung, cao cao tại thượng, lấy thân phận của nàng, bất luận là bất kỳ địa phương nào của Đông Bách thành đều để cho bất luận kẻ nào kiêng kỵ, huống chi Băng Vũ cung với tư cách là đế thống tiên môn, so sánh với Nộ Tiên thánh quốc cường địa hơn nhiều.
Đừng nói là Tư Mã Long Vân, cho dù là thái tử của Nộ Tiên thánh quốc của bọn họ đích thân tới cũng phải cho Băng Ngữ Hạ ba phần mặt mũi.
Băng Ngữ Hạ độc hưởng lương đình, nhận hết diễm phúc, Lý Thất Dạ ở một bên thấy một màn như vậy cũng không khỏi cười một chút, hắn không khỏi nghĩ tới Băng Vũ tiên đế! Đã nhiều năm như vậy, Băng Vũ cung vẫn là không đổi được cái luận điệu này, cô bé này thật đúng là muốn học tổ sư của Băng Vũ cung các nàng! Ngay cả giọng điệu đều học rồi, cũng không biết nàng đem bản lĩnh của Băng Vũ tiên đế nha đầu kia học được mấy phần.
– Đi ra rồi, đi ra rồi!
Ở trong sơn cốc, không lâu sau, Thừa Cổ các cuối cùng đem mộ lăng chôn ở dưới mặt đất hoàn toàn đào ra, mộ lăng cổ xưa, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, cả tòa mộ lăng lấy thần thạch xây thành, đạo vận lưu chuyển, không nghi ngờ chút này tòa mộ lăng này đã trải qua nhân vật cường đại gia trì, mặc dù như thế, mộ lăng này đã bị thời gian ăn mòn, đạo vận đã bị suy yếu rất nhiều.
Lúc này cao thủ của Thừa Cổ các đem cả tòa mộ lăng giơ lên, để ở trung ương sơn cốc, sau khi dọn dẹp xong, lúc này đấu giá sư mới đi ra.
– Khụ, chư vị đạo hữu, mộ phần này chính là của một vị truyền kỳ dược sư thời đại cổ xưa, dược sư này chính là xuất thân từ thế gia dược đạo, lần này mộ phần trải qua giám định của Thừa Cổ các chúng ta, tuyệt đối là hàng thật giá thật, điểm này Thừa Cổ các chúng ta dám lấy kim tự chiêu bài trăm vạn năm làm đảm bảo.
Sau khi đấu giá sư đứng dậy, nói với mọi người.
Lúc này tất cả tu sĩ trong cốc cũng là nhìn tòa mộ lăng này, từng đôi ánh mắt đều tụ tập ở trên tòa mộ lăng này.
– Theo như quy củ mộ phách của Thừa Cổ các chúng ta, tòa mộ lăng cấp bậc truyền kỳ dược sư này trước tiên là đấu giá toàn bộ, nếu như không có người ra giá, lại mở lăng để đấu giá.
Đấu giá sư nhìn mọi người ở tại chỗ nói.
– Tòa mộ lăng này các ngươi tính toán bán bao nhiêu?
Nghe được lời nói của đấu giá sư, lúc này có tu sĩ không thể nhẫn nại, lớn tiếng nói.
Mặc dù nói tòa mộ lăng này là cấp bậc truyền kỳ dược sư chưa chắc có bí kíp kinh thế vô địch gì, cũng chưa chắc có được bảo vật binh khí tuyệt thế vô song, nhưng mà rất có thể có cổ dược trân quý.
Rất nhiều dược sư ở lúc sắp chết đều sẽ đem một cài linh dược bảo thảo trân quý chôn cùng, đối với không ít tu sĩ có nhu cầu đặc biệt, đặc biệt là đại nhân vật cấp bậc vương hầu, chân nhân trở lên mà nói, cổ dược lộ ra vẻ đặc biệt trân quý.
Liền như Tư Mã Long Vân, hắn chính là cần cổ dược để tôi thể, mặc dù nói thể cao là thích hợp rèn luyện cho tất cả thể chất, hơn nữa phối phương của thể cao thiên hạ tu sĩ đều có.
Nhưng mà thể cao cao cấp, đặc biệt là dược liệu của thể cao cao cấp không phải là dễ dàng tim được, trong đó cực phẩm lại khó càng thêm khó.
Thể cao có thể được xưng tụng là vạn năng thể cao, thích hợp cho bất kỳ thể chất nào. Nhưng mà cũng có truyền thừa cương quốc là tự có bí phương phối chế của mình, hoặc là dùng cổ đan phương thối tới thối luyện thể chất đặc biệt.
Chính là bởi vì không ít cổ đan phương cần cổ dược, cho nên cổ dược cũng là rất được hoan nghênh. Như Tư Mã Long Vân chính là tìm kiếm cổ dược để phối với cổ phương thối luyện Hoàng Kim Mãng Ngưu thể của hắn.
Thấy tu sĩ ở tràng đều là nóng lòng muốn thử, đấu giá sư ho khan một tiếng, nghiêm túc nói:
– Cổ dược trân quý, ta nghĩ không cần ta nói nhiều lần, trừ táng địa cựu thổ mới có thể tìm được cổ dược ra, đa số đều chỉ có thể tìm ở dưới lòng đất. Cổ dược tốt, tới nơi nào cũng được hoan nghênh, tòa mộ lăng này trải qua Thừa Cổ các chúng ta giám định, cổ dược trong đó hẳn là có không ít. Thừa Cổ các ta quyết định, mộ lăng này lấy chín mươi vạn đại hiền itnh bích bắt đầu.
– Chín mươi vạn đại hiền tinh bích!
Nghe nói như thế, tất cả tu sĩ tại tràng đều là ồ lên một trận.
Chín mươi vạn đại hiền tinh bích, đừng nói là tán tu, coi như là vương hầu xuất thân đại phái cũng đồng dạng cầm không ra, cho dù là đại giáo cương quốc đều chưa chắc có thể thoáng cái lấy ra nhiều tinh bích như thế! Cho dù có nhiều tinh bích như vậy cũng sẽ xem xét cái này có đáng giá hay không.
– Nói đùa gì vậy!
Có một vị yêu vương nói:
– Đây quả thực là giá trên trời! Giá tiền này có thể mua được Thánh thể cao cực phẩm rồi, nói khoa trương một chút, có thể mua được Tiên thể cao rồi! Ai nguyện ý đi cược chín mươi vạn tinh bích mua mộ phần của một vị truyền kỳ dược sư!
Lời này để cho không ít đại nhân vật phụ họa, một vị chân nhân lắc đầu nói:
– Chín mươi vạn đại hiền tinh bích? Cho dù là tinh bích cấp bậc thấp nhất trong đại hiền cũng có giá trị khổng lồ, cái này thật sự là quá giá trên trời rồi, đổi lại một chút, chín mươi vạn Thánh tôn tinh bích còn có thể suy nghĩ một chút, nếu như là cực phẩm Thánh tôn tinh bích cũng đắt.
– Đúng vậy nha!
Những người khác đều rối rít phụ họa nói:
– Giá tiền này quá không hợp lẽ thường rồi, nếu như nói là mộ phần của một vị đại hiền, Thừa Cổ các các ngươi nói ra chín mươi vạn đại hiền tinh bích thì còn chưa có người nào nói các ngươi, nhưng mà truyền kỳ dược sư, giá tiền này đắt đến hồ đồ rồi.
– Chư vị, mọi người đều biết địa vị của truyền kỳ dược sư một mực đều rất cao, không thua gì đại hiền! Lấy địa vị của truyền kỳ dược sư mà nói, đáng với cái giá này.
Đấu giá sư cũng không tức giận, một đoàn hòa khí mà cười nói.
Đây chính là chỗ tốt của mộ phách, nếu như là ở bên trong phòng đấu giá, chỉ cần vật phẩm đáu giá định ra giá trị rồi thì không thể mặc cả, mộ phách ngược lại là có thể, chỉ cần ngươi có bản lĩnh đồng dạng là có thể áp giá.
– Đó cũng là thời điểm hắn còn sống!
Một vị dược sư cũng mở miệng nói:
– Thời điểm Truyền kỳ dược sư còn sống, địa vị so với đại hiền cao hơn thì còn có thể nói được, nhưng mà đã chết thì không nhất định như vậy. Với tư cách là dược sư, đồ vật có thể truyền lại cho đời sau cũng là một chút cổ dược.
Đấu giá sư cười a a nói:
– Giá tiền này vẫn là có thể chấp nhận được, nói không chừng trong cổ dược này có Cửu Biến Hồn Thảo, mọi người đều biết rõ, Cửu Biến Hồn Thảo chôn sâu trăm vạn năm cũng là thật sự khó lường rồi, nếu như phối hợp với cổ mệnh đan mà nói, đó tuyệt đối là bảo vật vô giá! Đối với đại hiền thế hệ trước, đó chính là uy lực càng lớn.
– Cửu Biến Hồn Thảo, nói thật dễ dàng! Coi như là truyền kỳ dược sư, chỉ sợ cả đời cũng không gặp được Cửu Biến Hồn Thảo mấy lần, có thể gặp được một hai lần đã là nhiều lắm rồi.
Chương 394: Đấu giá mộ phần (1)
Một vị vương hầu lắc đầu nói:
– Dược đế lấy Cửu Biến Hồn Thảo chôn cùng thì còn có thể nghe được? Truyền kỳ dược sư, tuyệt đối không thể nào, bảo vật vô giá như vậy hắn còn không bằng truyền cho tử tôn!
– Chín mươi vạn thánh tôn tinh bích, nếu như các ngươi chịu bán ra, ta muốn có nó!
Một vị Chân Nhân mở miệng nói.
– Không thể nào, năm mươi vạn đại hiền tinh bích!
Đấu giá sư lắc đầu nói.
Lúc này một vị Cổ thánh trầm ngâm nói:
– Năm mươi vạn Đại hiền tinh bích cũng là hoàn toàn không thể nào, nếu như các ngươi thật thành tâm bán ra, năm mươi khối đại hiền tinh bích.
Trong khoảng thời gian ngắn, đại nhân vật có tiền vốn ở tại tràng đều cắt giảm giá với đấu giá sư, sau mấy vòng trả giá qua lại, cuối cùng đấu giá sư của Thừa Cổ các ấn định ở hai mươi vạn đại hiền tinh bích!
– Sáu trăm đại hiền tinh bích, nếu như các ngươi nguyện ý rời tay, ta muốn rồi!
Cuối cùng ra giá cao nhất còn là truyền nhân Băng Ngữ Hạ của Băng Vũ cung!
Cái giá tiền này cùng với giá tiền mà Thừa Cổ các muốn thật sự là chênh lệch đến không hợp lẽ thường rồi, Thừa Cổ các bất luận nói như thế nào cũng không muốn.
Giá cả người mua đưa ra cùng phòng đấu giá muốn cách biệt quá xa, sau khi phòng đấu giá gọi vào giá thấp nhất, liền không còn nguyện ý hạ giá.
– Đã như vậy, mở mộ đi.
Băng Vũ Cung truyền nhân Băng Ngữ Hạ nói ra:
– Mọi người dông dài dạng này, cũng là lãng phí thời gian. Thừa Cổ Các đã đối với mộ này có nắm chắc như thế, bên trong nhất định là có đồ tốt.
– Không sai, nhanh mở mộ, nếu có đồ tốt, tất cả mọi người tranh nhau muốn.
Rất nhiều người mua ở đây đều không thể chờ đợi, không ít người đều lớn tiếng kêu lên.
Tư Không Thâu Thiên một mực đứng ở bên người Lý Thất Dạ, điệu thấp đến để cho người ta hoàn toàn có thể bỏ qua, mở lời thấp giọng hỏi Lý Thất Dạ:
– Huynh đài cảm thấy cái mộ này như thế nào?
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn hắn, không trả lời mà hỏi lại nói:
– Ngươi cảm thấy cái mộ này như thế nào? Nghe nói ngươi trộm không ít mộ, nhãn lực hẳn là không tệ đi.
Vừa đến hiện trường, mặc dù Tư Không Thâu Thiên điệu thấp đến để cho người ta hoàn toàn không chú ý hắn, nhưng trên thực tế, đôi mắt hắn vẫn luôn xoay tít chuyển không ngừng.
– Đạo huynh nói đùa, ta chỉ là nhặt một chút rác rưởi mà thôi, nào dám đi trộm mộ.
Tư Không Thâu Thiên cười khan thoáng cái, nhưng mà, ở dưới Lý Thất Dạ nhìn chăm chú, cũng không dám ngang ngạnh, đành phải nói ra:
– Cái mộ này, có chút nghèo, chỉ là một vị dược sư truyền kỳ, đặc biệt là dược sư xuất thân từ dược sư thế gia, sẽ không đem quá nhiều đồ vật quý giá chôn cùng, đều sẽ lưu cho hậu nhân, điểm sáng duy nhất liền là cổ dược. . .
– . . . Cái này, này làm sao nói a, cái mộ này có chút không giống, bằng vào kinh nghiệm hành tẩu dưới đất của cá nhân ta, cái mộ này có chút âm, ta xem địa thế cái mộ này, táng âm khiêng dương, có chút không hợp thói thường. Nó nếu chỉ là phần mộ của một vị dược sư truyền kỳ, không đáng mấy chục vạn Đại Hiền Tinh Bích, dù là Đại Hiền Tinh Bích cấp bậc thấp nhất!
Gia hỏa này mặc dù vẫn luôn nói mình là nhặt đồ bỏ đi, tận lực tránh nói sự tình trộm mộ. Trên thực tế, gia hỏa này ở phương diện kia vẫn là cấp chuyên nghiệp.
Lý Thất Dạ nhìn Tư Không Thâu Thiên một cái, nở nụ cười, không nói gì, tiểu tử này thật là có chút thủ đoạn.
– Đạo huynh có cao kiến gì không!
Tư Không Thâu Thiên chưa từ bỏ ý định, y nguyên hỏi. Hắn cảm thấy Lý Thất Dạ đối với lăng mộ này có cái nhìn, từ khi đến đây, hắn vẫn chú ý toàn bộ sơn cốc.
– Nhìn lấy liền biết.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, không có trả lời Tư Không Thâu Thiên. Bất quá trong lòng Lý Thất Dạ vẫn là tán thành thủ pháp của Tư Không Thâu Thiên, cái mộ này táng âm khiêng dương, đích thật là có chút không bình thường.
Đồng thời, có một việc mà Tư Không Thâu Thiên không biết. Đó là một sự tình thập phần cổ xưa, trên thực tế, chuyện này bản thân Lý Thất Dạ hắn cũng không có trải qua, tại thời đại kia chỉ là một tin đồn mà thôi, một mực không có ai biết tin đồn này là thật hay giả.
– Tốt, đã không có người mua ra giá càng cao hơn, lăng mộ này liền ngay tại chỗ mở ra.
Cuối cùng người bán đấu giá của Thừa Cổ Các nói ra.
Sau khi lấy được khẳng định, ở trước mắt bao người, đại nhân vật Thừa Cổ Các lấy thủ đoạn kinh người mở ra mái vòm mộ lăng này, lập tức, nội bộ mộ lăng hiện ra trong mắt mọi người, hết thảy bên trong lăng, thoáng cái bại lộ ở trước mắt bao người.
Lúc này, đại nhân vật Thừa Cổ Các ra tay bao mộ lăng lại, giám định sư Thừa Cổ Các tiến nhập bên trong mộ lăng, bắt đầu đối với bảo vật tiến trong mộ hành xem xét, mặc dù mọi người có thể thông qua bị mái vòm mở ra của mộ lăng nhìn thấy hết thảy trong mộ, nhưng mà, mộ lăng bị đại nhân vật lấy thần thông bao lại, tất cả người mua phía ngoài đều nghe không được giám định sư Thừa Cổ Các đánh giá cùng xem xét đối với mỗi một kiện bảo vật!
Xuyên thấu qua mái vòm bị mở, tất cả mọi người có thể xem tới được, trung ương mộ lăng để một bộ cổ quan, toàn thân cổ quan đen nhánh, tựa như là Âm Trầm Thần Mộc chế thành.
Bên trong mộ lăng, ngoại trừ trung ương trưng bày cổ quan ra, bốn phía còn trưng bày rất nhiều bình quán, đồng thời, bên trong mộ lăng còn có không ít giá thuốc, không biết là bởi vì giá thuốc mục nát hay là nguyên nhân gì, giá thuốc đã ngã xuống đất, một ít bình quán, bảo hạp đã rơi lả tả trên đất, thậm chí có chút ít hộp gỗ đã mục nát.
Lúc này, giám định sư Thừa Cổ Các đã đem vật bồi táng bên trong mộ lăng tiến hành xem xét, mặc dù bên trong mộ lăng có rất nhiều bình quán, nhưng mà, trình độ của giám định sư Thừa Cổ Các đều là siêu nhất lưu, cho nên tốc độ giám định cực nhanh.
Lúc này tất cả người mua trong cốc đều ngừng thở, nhìn chằm chằm vào tất cả vật bồi táng bên trong lăng, đồng thời cũng nhìn chằm chằm giám định sư của Thừa Cổ Các, hy vọng có thể nhìn ra một ít đầu mối.
Ở thời điểm này, liền là thời điểm khảo nghiệm nhãn lực cùng trình độ của người mua, có đôi khi, người mua tư thâm vẫn có thể nhặt được tiện nghi!
– Quả nhiên là mộ lăng của dược sư, chính như mọi người suy đoán, chôn cùng đều là cổ dược, không có Bảo khí, bí kíp.
Nhìn thấy rất nhiều vật bồi táng bên trong mộ lăng đều là bình thuốc, có người mua thì thào nói.
Cũng có một chút người mua có thực lực thở dài một hơi, nói ra:
– May mắn không có mua xuống cả tòa mộ lăng, bằng không thì chỉ sợ là thua thiệt lớn.
Đương nhiên, người mua vì tìm cổ dược mà đến thì lại vui vẻ, hy vọng có thể mua được cổ dược mình cần.
Nhìn lấy rất nhiều bình quán trong mộ, tất cả mọi người đang suy đoán, đây đều là một ít cổ dược gì, đối với một vị dược sư truyền kỳ mà nói, vật bồi táng của hắn chắc có lẽ không quá kém.
– Hi vọng có một hai kiện tuyệt thế tiên dược.
Có một ít người cũng tâm động, kích động nói.
Chương 395: Đấu giá mộ phần (2)
Rất nhiều dược sư ở thời điểm chết đi, đều có một thói quen, là đem một vài linh dược tiên thảo xem như vật bồi táng, dù là tiểu dược sư, ở trước khi chết, đều sẽ kiếm một hai kiện linh dược đan thảo tốt đến bồi táng, nếu như không có một hai kiện linh dược đan thảo có thể đem ra bồi táng, vậy liền uổng cả đời là dược sư cao quý.
– Tốt, hiện tại bắt đầu đấu giá mộ phần, tuần tự đấu giá, lấy tuần tự xem xét làm chuẩn, không dùng giá cả cao thấp làm thứ tự.
Người bán đấu giá đối với tất cả người mua nói ra.
Lúc này, bình thuốc thứ nhất bị dâng tới, đây đã là vật phẩm đấu giá hoàn toàn có thể xác định giá trị.
Người bán đấu giá mở ra bình thuốc, lập tức một mùi trái cây ê ẩm bay tới, mùi trái cây này có chút tanh hôi, bên trong lại xen lẫn vị bảo đàn nhè nhẹ, một tia vị bảo đàn này lập tức để cho người ta tinh thần nhanh nhẹn.
– Đây là một bình Thanh Đan quả, trải qua Thừa Cổ Các chúng ta xem xét, Thanh Đan quả này có được bảy mươi vạn năm dược linh, nó được phong chứa ở trong bình thuốc thời gian vượt qua trăm vạn năm. Mọi người đều biết, Thanh Đan quả bảy mươi vạn dược linh đã đủ trân quý, xem như phong bình cổ dược, giá trị của nó cũng không cần nhiều lời. Một bình Thanh Đan quả này, lấy năm ngàn Cổ Thánh Tinh Bích đấu giá, phải là Đại Thánh cấp Tinh Bích.
Người bán đấu giá đối với tất cả mua nói ra.
Tinh Bích cùng một cảnh giới, cũng là có cấp bậc phân chia, nói thí dụ như Cổ Thánh chuyên dụng Tinh Bích, xưng là Cổ Thánh Tinh Bích, nhưng mà, Tinh Bích cảnh giới này, Tinh bích thiên địa tinh khí thuần túy nhất, liền bị chia làm Đại Thánh Tinh Bích!
– Quả nhiên là Thanh Đan quả.
Lúc này, tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào bảo quả bên trong bình, cùng bình thường luyện thọ dược dùng Thanh Đan quả lại có chút khác biệt, Thanh Đan quả này được phong tồn quá lâu, chôn sâu ở dưới đất, đã thành màu tương, đây là kỳ hiệu khi cổ dược hút địa âm!
– Ta ra năm ngàn Cổ Thánh Tinh Bích!
Lập tức có Vương Hầu thế hệ trước mở miệng nói ra.
– Ta ra sáu ngàn.
Một vị chưởng môn nhân khác lập tức mở lời nói.
Người mua đoạt giá nhiều lắm, một vị lão hoàng chủ khác bề bộn báo giá nói:
– Một vạn.
Thanh Đan quả, chính là một trong những phụ dược luyện thọ dược trọng yếu, bảy mươi vạn năm dược linh, đây là có thể luyện ra chân dược, thọ dược cấp bậc này, chính là Vương Hầu Chân Nhân yêu nhất, đặc biệt là Vương Hầu Chân Nhân tuổi đã cao, cho nên, loại thọ dược này ở trong Vương Hầu Chân Nhân thế hệ trước là đặc biệt quý hiếm.
Về phần Thanh Đan quả này là cổ dược, vậy cũng không cần nói. Đối với Vương Hầu Chân Nhân thế hệ trước có thực lực có bối cảnh mà nói, cấp bậc thọ dược bình thường chỉ sợ bọn họ đã dùng không ít, nói không chừng bọn hắn đã không phải là lần thứ nhất kéo dài tuổi thọ.
Đối với những Vương Hầu Chân Nhân thế hệ trước này mà nói, dù là thọ dược cấp Chân dược, đối với bọn hắn đã sinh ra tính kháng dược, đến thời điểm đó, coi như phục dụng rất nhiều thọ dược cũng không thể kéo dài bao nhiêu tuổi thọ.
Cho nên, Vương Hầu Chân Nhân thế hệ trước đến loại cấp độ này, không thể lại phục dụng thọ dược, kể từ đó, cổ dược liền thành truy cầu của bọn hắn.
Lấy cổ dược làm dược tài luyện thành thọ dược, bởi vì trước đó bọn họ không có dùng qua loại thọ dược này, tính kháng dược cực thấp, đối với bọn họ tác dụng rất lớn, kể từ đó, cái Thanh Đan quả bị chôn trăm ngàn vạn năm này, liền thành hàng bán chạy.
Cuối cùng, một bình Thanh Đan quả này bị chụp tới giá trên trời, lấy tám vạn Cổ Thánh Tinh Bích thành giao, xa xa cao hơn giá khởi điểm năm ngàn Tinh Bích.
Hơn nữa, ra tay đoạt đều là Vương Hầu Chân Nhân thế hệ trước, những người này đều là tu sĩ thọ nguyên không nhiều, đương nhiên cam tâm tình nguyện nện tiền mua loại đồ vật có thể kéo dài tuổi thọ này.
– Kiện vật phẩm đấu giá thứ hai, này là Trầm Chu Mộc.
Kiện thứ hai bị nâng đi lên là một khối bảo mộc, gỗ này được chứa vào bên trong một cái vò, thời điểm vò bị mở ra, một trận mộc hương lập tức để cho người ta vì đó say mê, để cho người ta vì đó sợ hãi thán phục.
– Giá trị Trầm Chu Mộc cũng không cần nhiều lời.
Người bán đấu giá nói ra:
– Từng cái cường giả, đều có thời điểm mệnh ách, nếu có một khối Trầm Chu Mộc mang ở trên thân thể, thời điểm mệnh ách tới, tin tưởng chân mệnh của các ngươi sẽ không vĩnh viễn trầm luân. Khối Trầm Chu Mộc này mai táng trăm ngàn vạn năm, ngưng tích mộc hương trải qua trăm ngàn năm lắng đọng, càng thêm thuần hậu. một khối Trầm Chu Mộc này, lấy mười vạn Chân Nhân Tinh Bích bắt đầu.
Nghe được là Trầm Chu Mộc, không ít người ở đây cũng vì đó xôn xao, đặc biệt là tu sĩ thế hệ trẻ tuổi thiên phú rất cao, càng là vì đó tim đập thình thịch.
Từng cái tu sĩ, muốn đăng lâm tuyệt đỉnh, kiểu gì cũng sẽ gặp được hai đạo đạo khảm trí mạng, nếu như không cách nào nhảy ra hai đạo đạo khảm trí mạng này, như vậy thì là người tử đạo tiêu, hôi phi yên diệt.
Hai cái đạo khảm này theo thứ tự là mệnh ách, thọ suy! Ở bên trong tu sĩ, có một câu nói như vậy, mệnh ách như tâm ma, thọ suy như thiên khô!
Mệnh ách, này là kiếp nạn của chân mệnh. Bất luận là một tu sĩ nào lúc Huyền Mệnh cảnh giới đại viên mãn, cũng tức là thời điểm Vương Hầu đỉnh phong, ở cảnh giới này, nhất định phải đối mặt mệnh ách của mình, nếu như ở cảnh giới này không cách nào đột phá kiếp nạn chân mệnh của mình, như vậy, chắc chắn là thân tử đạo tiêu!
Đối với bất luận là một tu sĩ nào mà nói, mệnh ách là một đại kiếp nạn, rất khó bài trừ, thời điểm độ kiếp nạn mệnh ách, một khi thất bại, cả đời tu hành liền nước chảy về đông.
Cho nên, thời điểm Trầm Chu Mộc này vừa ra, trở nên vô cùng quý hiếm, đặc biệt là đối với thế hệ trẻ tuổi có thiên phú mà nói, bọn hắn đột phá Vương Hầu, thành tựu Chân Nhân, đó là chuyện sớm hay muộn, đối với Vương Hầu thế hệ trước y nguyên có thể trở thành Chân Nhân, cũng không nguyện ý bỏ qua một khối Trầm Chu Mộc dạng này.
– Mười lăm vạn Chân Nhân Tinh Bích!
Cái thứ nhất báo giá chính là Tư Mã Long Vân xuất thân từ Nộ Tiên thánh quốc, hắn mới mở miệng liền tăng vọt năm vạn, một bộ nhất định phải được.
– Mười sáu vạn…Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Mặc dù nói cường giả bình thường kiêng kị Tư Mã Long Vân, nhưng mà, cũng không phải là ý nghĩa không người nào dám cùng hắn đoạt!
– Mười bảy vạn…
Đoạt Trầm Chu Mộc, vẫn là tu sĩ thực lực Vương Hầu làm chủ, dù sao, bọn hắn muốn trở thành Chân Nhân, cuối cùng nhất định phải đối mặt kiếp nạn mệnh ách này!
– Ba trăm bảy mươi vạn Chân Nhân Tinh Bích!
Cuối cùng, khối Trầm Chu Mộc này bị bão tố tăng giá trên trời, hơn nữa báo cái giá này chính là Tư Mã Long Vân xuất thân từ Nộ Tiên thánh quốc!
Báo giá hơn ba trăm vạn, cái này đã để rất nhiều người mua vì đó rút lui, giá tiền này cao đến quá bất hợp lí, cho dù người mua có thực lực, gặp Tư Mã Long Vân một bộ nhất định phải được, cũng không nguyện ý cùng hắn tranh cãi nữa, dù sao, cùng Nộ Tiên thánh quốc kết thù, đây là tiến hành không sáng suốt.